1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ nhân bị chồng ruồng bỏ: Giám đốc chớ chọc ta!- Thuần Khiết Đảng(Chương 41)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 36:

      Mấy ngày tiếp theo, trở thành đối tượng quan trọng cần được bảo vệ.

      Dưới thay phiên trông nom của ba người đàn ông, hoàn toàn là chỉ cần vươn tay là có quần áo mặc, há miệng là có cơm ăn. Điển hình “người tàn tật” nha!

      Lại , Lê Mặc là “gian phu” của , bưng trà đưa nước là chuyện đương nhiên. Lam Dịch Kỳ là ông chủ của , quan tâm cấp dưới cũng có gì đáng trách. Nhưng mà, Bùi Tử Nghị lại là có chuyện gì vậy? ràng đều đếm xỉa đến hữu của , tại sao còn ngày ngày đến đây trình diện? Chẳng lẽ người đàn ông này cũng có khuynh hướng tự ngược sao?

      Lần này, nội tâm của vô cùng nghi hoặc lại rối ren, nhưng ngoài mặt cũng chỉ có thể trợn trắng mắt, tiếp tục đếm xỉa. có biện pháp, vẫn còn ảnh hưởng tới , chiến thuật kháng cự duy nhất của đối với chỉ có chính sách “Ba ”, nhìn – nghe – để ý mà thôi. Mặc dù có chút lễ phép, nhưng mà tại thời điểm nhạy cảm này, cũng có lựa chọn nào khác.

      Chuyện đêm đó, cuối cùng vẫn bị ba người họ biết .

      cực lực năn nỉ nên tin tức mới được áp xuống.

      Tập đoàn Mary ở Trung Quốc mới vừa khởi bước, bất kỳ cơn gió nào cũng có thể trở thành bão táp khổng lồ, huống chi là tin tức bạo lực của .

      Cho dù, việc này chỉ là ân oán cá nhân của , nhưng thân phận trợ lý vẫn còn đó, địa điểm vụ án lại là địa bàn của đối tác, dù thế nào, cũng thể làm cho người ta nghi ngờ, thanh danh của là gì, nhưng mà, thể để Tập đoàn Mary bị bôi đen!

      Mary, chỉ bởi vì nó là gian cho phát triển, cho địa vị cùng vinh quang, mà còn bởi vì nó là tia sáng duy nhất dẫn thoát khỏi thời điểm đen tối nhất…

      ai biết được, năm đó, lẻ loi mình ở đất nước xa lạ, hoảng loạn và bất lực, tuyệt vọng cùng mê man…

      Là Mary cho cơ hội “sống lại”, khi nhận được thông báo tuyển chọn của Tập đoàn Mary, gì có thể hình dung được cảm giác của khi ấy…

      người phụ nữ trong đêm mất chồng, mất gia đình, mất công việc, mất tình , chỉ ôm trong lòng tự tôn có ý nghĩa phiêu bạt tha hương, nhìn ví tiền dần dần khô quắt, khủng hoảng cũng theo đó mà tăng lên…

      nghĩ, lúc đó có gì có thể so với công việc ổn định, làm cho người ta tin cậy!

      … Cho nên, lúc này đây, thể liên lụy đến Tập đoàn Mary được!

      Đối với suy nghĩ này của , Lam Dịch Kỳ rất tức giận nhưng đành chịu. vốn là muốn báo cảnh sát, muốn thông qua cảnh sát để bảo vệ an toàn cho và Tập đoàn Mary. Nơi này phải nước Pháp, thế lực của gia tộc ở chỗ này có đất dụng võ, chỉ có thể cầu xin trợ giúp của cảnh sát Trung Quốc.

      đồng ý. phải là nghi ngờ thực lực của cảnh sát, mà là, bây giờ còn hiểu đối phương, vội vàng báo cảnh sát “đả thảo kinh xà”. Hơn nữa, nếu cảnh sát ra quân, làm cho tin tức thoát ra ngoài, đến lúc đó việc càng phức tạp hơn…

      Bùi Tử Nghị hiểu băn khoăn của , liền chủ động xin được đảm nhiệm việc điều tra, vẫn canh cánh trong lòng việc bị thương địa bàn của .

      Lúc này cũng phản đối, trước kia biết trong giới hắc đạo rất có thế lực, chuyện này, điều tra trong bóng tối dễ dàng hơn, cũng hiệu quả hơn, an toàn hơn rất nhiều.

      Đương nhiên, giao dịch của và Lê Thương, ngoại trừ Lê Mặc ra, có người thứ tư biết. Lê Mặc hiển nhiên cũng có ý tưởng “chia sẻ” cùng Lam Dịch Kỳ và Bùi Tử Nghị, chỉ là mấy ngày nay luôn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, ngay cả tài liệu cơ mật cũng mang đến phòng để làm, hoàn toàn coi là nhân viên cao cấp của đối thủ của công ty .

      Lam Dịch Kỳ đối với cũng cực kỳ “ưu ái”, châm chọc khiêu khích, từ thủ đoạn…

      Cầm thú Lê mặc nhìn cũng thèm nhìn cái, sau đó nở nụ cười dâm đãng với : “Tôi đều là của ấy, còn có cái gì phải giữ bí mật a?”

      Chương 37:

      Lập tức, cảm thấy lạnh cả người, Lam Dịch Kỳ tức giận bừng bừng đạp cửa ra ngoài.

      Lê Thương có gọi đến mấy lần, tin tức có cũng được mà có cũng chẳng sao, hoàn cảnh là tiếng thở gấp phập phồng của phụ nữ.

      Rất hiển nhiên, có vì được “bao” cả năm mà an phận thủ thường, vẫn chăm chỉ kiếm thêm thu nhập nha…

      gì, quả nhiên là người “ nghề” a!

      Hôm nay, cuối cùng Lê Mặc cũng “đại phát từ bi” thả ra.

      chỉ làm cho được thoải mái chút, mà ngay cả Lam Dịch Kỹ cũng vô cùng hưng phấn.

      “Tiểu Ninh, buổi trưa muốn ăn gì?” Lam Dịch Kỳ mặt mày hớn hở đẩy cửa tiến vào, khuôn mặt tuấn tú tươi như hoa làm chói hai mắt .

      vội vàng nhắm mắt, : “Cái gì cũng được, chỉ cần phải canh xương.”

      Lê Mặc biết nghe ai “ăn gì bổ nấy”, chân của bị thương liền liên tục cho ăn “súp hầm xương heo”, mặc dù mùi vị tệ, nhưng ngày ba bữa uống cũng ngán!

      Nghe vậy, Lam Dịch Kỳ rất đồng tình, hung hăng gật đầu, giống như có thâm thù địa hận với “canh xương” vậy, nghiến răng nghiến lợi : “Đúng! Mấy ngày nay ngửi thấy mùi kia liền muốn ói, tuyệt đối ăn!”

      xong, cầm lấy điện thoại đầu giường gọi bữa trưa, nghe thấy gọi mỳ Ý sốt thịt băm, salad thập cẩm, liền hài lòng nghe tiếp, tập trung xử lý đống số liệu chằng chịt trong laptop.

      Laptop, túi xách, điện thoại di động… ở ngày thứ hai liền tìm được, ngoại trừ túi sách bị rách trong lúc đánh nhau, những thứ khác đều sao.

      Nhưng mà, sợ dữ kiệu trong máy tính bị người khác sao chép, dù sao cũng có thời gian đêm, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

      Cho nên, vừa tỉnh dậy, liền kiểm tra xem tài liệu có dấu vết bị sao chép hay , cũng đánh dấu những thứ quan trọng, dùng hết sức đem tổn thất giảm xuống mức thấp nhất.

      Đệm lún xuống, vai bị đè nặng…

      cần nghĩ cũng biết, ngoài Lam Dịch Kỳ có thể kiêng nể gì mà làm nũng với còn người thứ hai!

      Từ màn hình máy tính, có thể nhìn thấy hình ảnh tựa vào vai , nhắm mắt, vẻ mặt thỏa mãn, vui vẻ.

      “Tiểu Ninh…” Thời điểm làm nũng, thanh mềm nhũn giống như bé trai mười mười hai tuổi.

      “Ừ?” khẽ đáp, ngón tay lướt nhanh bàn phím.

      “Chúng ta lâu có như vậy… Hai người ở cùng chỗ…” xong, thỏa mãn thở dài, cánh tay dài duỗi ra ôm lấy thắt lưng của , gương mặt cọ cọ ở cổ

      Lúc chuyện, hơi thở ấm áp phả vào làn da lõa lồ ở cổ, hơi ngứa, rất nhanh nổi lên tầng da gà…

      cười khẽ né tránh: “Đừng nghịch nữa!”

      cần!” Tính trẻ con nổi lên, khép lại laptop của , tiện tay ném sang cái ghế đệm gần cửa sổ.

      Dọa toát mồ hôi lạnh, lạy trời, khoảng cách xa như vậy, chẳng may nửa đường rơi xuống, tổn thất phải là giá của chiếc laptop thôi đâu nha!

      “Lam Dịch Kỳ!” hơi giận, muốn đẩy ra, xuống giường xem laptop có bị sao hay

      nhất quyết buông, “tứ chi” quấn lấy chặt.

      bật cười: “Lam Dịch Kỳ, 30 tuổi phải ?”

      “Ừ!”

      “Tại sao em cảm giác chỉ có 3 tuổi vậy?!” bất đắc dĩ thở dài.

      cười “khanh khách”, nâng lên gương mặt tuấn tú sạch , con ngươi màu xanh sáng lấp lánh: “Vậy cũng được, Tiểu Ninh liền coi như 3 tuổi !”

      đau đầu: “Ừ, để em gọi điện cho bệnh viện xem.”

      Lam Dịch Kỳ nháy mắt, nghi hoặc hỏi: “Tại sao?”

      nghiêm túc : “Hỏi xem bọn họ có bệnh nhân nào bị lạc a..”

      Nghe vậy, Lam Dịch Kỳ sững sờ, lập tức khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng vì giận: “Ninh Hạ!” Gầm , xoay người đè dưới thân.

      Chương 38:

      Nhìn bộ dạng vừa thẹn thùng vừa lúng túng của , nhịn được cười ra tiếng: “Là muốn em xem như là đứa trẻ ba tuổi đấy nhé!”

      “Em còn ! Em… Cái người phụ nữ ngu ngốc này!” Gầm lên, giở trò, cù nách .
      cười đến thở ra hơi, vội vàng van xin: “A a a, em xin lỗi… A, ha hah ah… A! Xin lỗi mà!!”

      nghe, tay ngừng cố gắng.

      “Ha ha…. Lam.. Lam Dịch Kỳ… Ha haha ha ha… Còn dừng lại… A ha ha… Em , khách khí… nữa… ah haha ha…. A…”

      “Được! Có giỏi lại đây! Bản thiếu gia sợ! Mặc dù như vậy, nhưng lại dừng động tác, vẫn như cũ cưỡi người , từ cao nhìn xuống.

      Có lẽ, trong lòng , coi như là bạn tốt, nên để ý đến tư thế ái muội của hai người lúc này.

      Chỉ là khó chịu giật giật cơ thể, miệng vết thương đùi khép lại, có đau như trước, đôi khi hơi ngứa chút.

      thở hồng hộc: “ xuống trước … Vết thương của em ngứa quá!”

      Nghe vậy, nháy mắt mấy cái: “ giúp em lau rượu cồn cho đỡ ngứa nhé?”

      suy nghĩ chút: “Được.”

      Dù sao mấy ngày này, bị Lê Mặc hầu hạ quen rồi, cho nên lười phải động tay.

      Lam Dịch Kỳ hình như vô cùng vui vẻ, lấy bông y tế và rượu cồn từ tủ đầu giường, ngồi chồm hỗm bên người .

      Vì tránh đụng chạm đến vết thương, ở trong phòng chỉ mặc quần đùi, che được phần ba bắp đùi, vừa vặn có thể lộ ra vết thương. Cho nên, lúc bôi thuốc, chỉ cần hơi đây quần lên chút là được rồi .

      Động tác của Lam Dịch rất nhàng, bông y tế mềm mại thấm đầy rượu cồn chạm vào miệng vết thương, chất lỏng lạnh buốt tiếp xúc với làn da, cảm giác nhoi nhói làm giảm cơn ngứa.

      nhắm mắt hưởng thụ, thỏa mãn mà thở dài.

      lúc sau, Lam Dịch Kỳ dừng lại động tác, thanh khàn khàn của từ phía truyền đến: “Em nóng ? Ninh?”

      mở mắt, gương mặt tuấn tú phóng đại đập vào mi mắt, giật mình, sau đó buồn bực lắc lắc đầu: “À , nóng sao? Vậy điều chỉnh điều hòa thấp xuống chút.”

      cần…” Con ngươi màu xanh chớp nhìn chằm chằm .

      dần dần cảm thấy đúng: “Lam… Lam Dịch Kỳ?” Tại sao ánh mắt của lúc này giống như nhìn con mồi vậy?

      “Ừ?” cúi đầu xuống, sống mũi tuấn đối diện với , khoảng cách giữa chúng ta vô cùng gần gũi, tầm mắt dần dần mơ hồ.

      “Đừng dựa vào gần như vậy…” bắt đầu khẩn trương, ánh mắt Lam Dịch Kỳ toát ra ánh lửa, quá quen thuộc, vô số lần hoan ái, Lê Mặc luôn dùng ánh mắt này nhìn … Dục vọng!

      “Vì sao?” Hô hấp của có chút dồn dập, thanh khàn khàn giống như dụ dỗ.

      ngơ ngác nhớ tới lấy tay đẩy ra, mới phát chẳng biết từ lúc nào, hai tay của bị đè đầu, mười ngón tay cùng đan xen.

      “Lam Dịch Kỳ! …” giác ngộ rồi, nổi giận, ra sức giãy giụa, lại bất động như núi, thậm chí còn cúi người xuống, lồng ngực cường tráng ma sát bộ ngực đẫy đà của .

      Cảm giác tê dại như điện giật nhanh chóng chạy dọc toàn thân.

      cảm thấy sợ hãi. phải đối với hành vi của Lam Dịch Kỳ, mà là đối với phản ứng của bản thân.

      Nếu như , lần đầu tiên với Lê Mặc, còn có thể mặt dày mà ngụy biện là bị “Cưỡng bức”.

      Nhưng mà, lúc này đây? Tâm tình của lại là như thế nào?

      dám phân tích, đáp án đó làm cho run rẩy.

      Chẳng lẽ, chính là, người phụ nữ dâm đãng sao?

      Nếu , vì cái gì lại đối với hành động này mà nổi lên phản ứng?

      Ngay lúc trầm mê suy nghĩ, Lam Dịch Kỳ đội nhiên cúi đầu, hôn .

      kinh hãi, mở to hai mắt nhìn thấy “Ngọn lửa” trong đôi mắt màu xanh kia…

      Đầu óc trống rỗng.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 39:

      cần phải đẩy ra, hoặc là, cắn cái lưỡi càn quấy trong miệng kia, cũng phải khóc thét lên… Nhưng mà, làm, thân thể giống như có ý thức riêng, hoàn toàn bài xích , thậm chí, hạ thể bắt đầu ẩm ướt…

      Vào thời khắc này, hành động mập mờ mờ ám như vậy, rất dễ làm cho người ta hiểu nhầm a….

      Động tác của Lam Dịch Kỳ càng thêm lớn mật, tay chui vào trong áo T-shirt, đẩy bra ra, vuốt ve khuôn ngực đẫy đà; tay cởi cà vạt, áo sơ mi; chân dài chen vào giữa hai chân , dùng bắp đùi ma sát chỗ kín của , cảm nhận được chỗ đó ướt nhẹp, hưng phấn hừ ….

      cảm giác mình giống như biến thành người khác, lí trí ràng những việc diễn ra là đúng, được cho phép; nhưng mà tình cảm lại vừa thấp thỏm, vừa hưng phấn chờ đợi hành động tiếp theo.

      Với kinh nghiệm tình trường của Lam Dịch Kỳ, xem thường trình độ kỹ thuật của ở phương diện này. Nhưng mà đây là lần đầu tiên “thử nghiệm”, ngờ rằng, chỉ là hôn môi cùng vuốt ve có thể làm cho hưng phấn như vậy…

      và Lê Mặc cuồng dã rất khác nhau, cảm giác mang lại giống như nước chảy miên nhu, nhàng phe phẩy như có như rồi lại lâu dài làm cho lòng người khó nhịn.

      Tựa như gãi đúng chỗ ngứa, muốn càng nhiều, càng nhiều.

      Rất nhanh cởi sạch, thân thể trần truồng, tinh tráng hoàn mỹ, khỏe mạnh mà xinh đẹp…

      Miệng đắng lưỡi khô. bắt đầu đói khát đáp lại.

      “Ngô… ừ…”

      Đầu tiên là mút lấy đầu lưỡi trong miệng, “sách sách sách sách …”

      Giống như đứa trẻ mút núm vú cao su vậy, xem nước bọt của như là thức ăn duy nhất có thể làm no bụng.

      Hai tay mềm mại xương giống như hai con rắn, quấn lấy cổ .

      Toàn thân Lam Dịch Kỳ run lên, con ngươi màu xanh nhìn chằm chằm như muốn nuốt vào bụng.

      run rẩy, nhát gan, đầu óc trống rỗng, thân thể vô ý thức phối hợp với động tác ngày càng mạnh mẽ của .

      gầm , đè hạ thân xuống, eo thon khẽ động, dùng lửa nóng kêu gào ma sát hạ thể của .

      “Ừ…a..” phun ra đầu lưỡi của , cong người, ngửa đầu. thuận thế cởi T-shirt cùng bra, cúi đầu ngậm lấy núm vú khẽ cắn…

      Lam Dịch Kỳ ở giường nhiều, thậm chí rên rỉ cũng chỉ là tiếng hít thở từ khoang mũi phát ra cùng vài tiếng hừ .

      Có lẽ cũng bị ảnh hưởng, tự giác cắn môi, đè nén tiếng rên rỉ của mình, nhưng mà tránh khỏi phát ra “ừ..a…” khe khẽ.

      vội vã tiến vào, hai tay chống tại bên sườn, nâng người lên giống như nâng tế phẩm, chân của rất tự nhiên để tách ra.

      Nụ hôn của , dọc theo ngực xuống phía dưới, ở rốn bồi hồi lâu, sau đó mới dừng lại hạ thể của .

      giây sau, tiểu huyệt ướt át bị người liếm láp, khoái cảm cấm kỵ đem nuốt hết trong nháy mắt…
      Hale205 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 40:

      “A!” rốt cuộc nhịn được mà kêu ra tiếng.

      giống như rất hài lòng với phản ứng của , đầu lưỡi cách hai tầng vải vóc ma sát trêu chọc, sau đó vùi mặt vào u cốc, dùng hàm răng khẽ cắn hoa hạch sưng đỏ.

      Lê Mặc cũng từng vì mà làm loại chuyện này, nhưng chỉ là lát liền dừng lại, cơ bản là có kỹ thuật gì… giống giờ phút này, cảm giác tất cả giác quan đều tập trung về nơi đó, cảm nhận từng đợt, từng đợt kích thích đến run rẩy cả người.

      “Ừ…” Đột nhiên, ưỡn cong người, khuỷu tay chống lên mặt giường, hai chân kẹp chặt làm cho đỉnh đầu của ở giữa hai chân càng thêm phù hợp, sau đó bụng co rút, cỗ ái dịch mãnh liệt chảy phun ra ngoài.

      “Hô…” kiệt sức ngã xuống giường, thở dốc từng ngụm giống như con cá bị ném lên bờ.

      Lam Dịch Kỳ le lưỡi, liếm hết cái thứ chất lỏng dính môi vào trong miệng.

      Quỳ giường, thưởng thức vẻ mặt kiều mị cùng nhu nhược sau hoan ái của .

      Làn da tuyết trắng phủ tầng mồ hôi, nụ hoa bị cắn cho sưng đỏ.

      Dọc theo đường cong mảnh khảnh là eo xinh đẹp, quần bị kéo xuống lộ ra xương mu khêu gợi cùng với khu rừng bí mật.

      Giữa hai chân là quần lót ướt đẫm ái dịch cùng nước miếng, dán chặt lấy u huyệt mê người, phác thảo ra hình dáng đôi môi đáng như sò ngọc kia….

      “Rầm” nuốt vài ngụm nước miếng, duỗi ra ngón giữa, dọc theo khe hở kia miết lần.

      “Ừ…” lập tức run rẩy rên rỉ, hai chân thẹn thùng muốn khép lại, nhưng bị dùng tay giữ chặt.

      Ngửa đầu, thấy nhắm chặt hai mắt, lông mi dài khẽ run, khuôn mặt nhắn lấm tấm mồ hôi, càng làm cho da thịt thâm nõn nà, xinh đẹp ướt át làm cho mê mẩn.

      , Lam Dịch Kỳ mặc dù phong lưu đa tình thích khắp nơi “gieo giống”, nhưng mà, mỗi lần đều là đối phương tự đưa “ám hiệu”, sau đó mới lễ phép đáp ứng.

      Gần ba mươi năm giáo dục cho biết, phải tôn trọng phái nữ, bất luận là dưới giường vẫn là giường.

      Cho nên, cũng rất tự nhiên “suy ra ba”, đem chuẩn tắc lễ phép “lady first” vận dụng vào những lần “ám hiệu” a.

      Mặt ngoài thoạt nhìn, đây là thể phong độ quý ông, nhưng thực tế, có lẽ ngay cả cũng tin, kỳ đối với mấy chuyện này mà , là vô cùng chán ghét.

      có tình cảm, chỉ là quan hệ thể xác thuần túy, sau khi khoái cảm, để lại trong chỉ có hư cùng hư .

      Nhưng mà cái nền giáo dục tốt đẹp kia cùng với tự tôn cho phép cự tuyệt, bởi vì như vậy bị cho rằng lễ phép hoặc là sức quyến rũ nam tính bị giảm xuống.

      Tuy nhiên, Ninh Hạ lại là đặc biệt.

      là người phụ nữ đầu tiên làm cho “muốn mời” và sợ hãi “muốn mời, cũng là người đầu tiên làm cho trái lương tâm dùng thân phận “bằng hữu” để được ở bên cạnh, cũng là người đầu tiên làm cho hiểu được tinh thần vui sướng phải là khoái cảm thể xác có thể so sánh với!

      luôn cho rằng, tiếp tục ở bên cạnh bảo vệ như vậy, mãi mãi rời, cuối cùng có ngày, Ninh Hạ nhìn thấy tấm lòng của , sau đó nắm chặt tay tới cuối cùng.
      Hale205 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 41:

      Nhưng mà, hành trình đến Trung Quốc lần này bị coi là cơ hội, lại trở thành nguy cơ lớn nhất.

      Đầu tiên là chồng trước – Bùi Tử Nghị mà Ninh Hạ nhớ mãi quên, dùng quan hệ hợp tác để tiếp cận lần nữa.

      Sau đó là Lê Mặc, trong ngoài bất nhất, biết từ chỗ nào chui ra.

      Sau đó nữa, chính là Ninh Hạ dây dưa dứt với Bùi Tử Nghị, đồng thời lại cùng Lê Mặc thành lập quan hệ “bạn giường” thể phá vỡ.

      Những thứ này đều vượt qua dự liệu của .

      thể thừa nhận, từ trước đến nay, luôn ung dung ưu nhã, lần đầu tiên cảm thấy khủng hoảng.

      Những ngày qua, nhìn như yên lặng tiếp nhận quan hệ của Lê Mặc và Ninh Hạ, kỳ , suy nghĩ rốt cuộc tính sai ở đâu?

      Cuối cùng, trời phụ lòng người a! Cuối cùng cũng làm cho tìm được rồi!

      Bề ngoài Ninh Hạ nhìn như kiên cường, thực chất là con hổ giấy, thân thể là điểm yếu của , cũng là phòng tuyến đầu tiên của !

      Có lẽ, Ninh Hạ cũng biết bộ dáng nhã nhặn bảo thủ thường ngày của , đối với đàn ông có lực hấp dẫn như thế nào? Cũng biết chính hơi thở cấm dục của làm cho lâm vào hiểm cảnh?

      cần ai khác, Lê Mặc chính là ví dụ!

      Ngay từ đầu, Ninh Hạ đối với cũng có tình cảm gì đặc biệt. Nhưng mà, sau khi có quan hệ thể xác, hệ thống phòng ngự của Ninh Hạ giảm xuống nhanh chóng, càng ngày càng chống đỡ được “oanh tạc” của Lê Mặc. Đến cuối cùng, mới có ngày hôm nay như hình với bóng.

      Con cáo già Lê Mặc lại là người đầu tiên hiểu tâm lý của Ninh Hạ.

      Cho dù bây giờ Ninh Hạ đối với Lê Mặc là lâu ngày sinh tình, nhưng còn chưa đến mức công bố công khai. Chỉ cần chưa công khai, vẫn còn có cơ hội xen vào, vô luận là sức quyến rũ vẫn là kỹ thuật, thua Lê Mặc nha…

      Cho nên mới có ngày hôm nay, bày kế đuổi Lê Mặc, sau đó mê hoặc Ninh Hạ trầm luân với

      biết sức quyến rũ của mình, chỉ cần dụng tâm, có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi cái bẫy mà bày ra.

      Huống chi, hôm nay đem tất cả vốn liếng ra đánh cược, phát ăn ngay.

      Cho dù Ninh Hạ là thánh nữ, cũng nhất định mà điên cuồng!

      Nghĩ tới đây, Lam Dịch Kỳ thỏa mãn mỉm cười.

      Dư vị chưa tan, Ninh Hạ có chút mơ mơ màng màng. Lam Dịch Kỳ lại cho thời gian phản ứng, động thân cái liền thẳng vào…

      “Hừ…”

      “Ưm…”



      A?

      mình Lê Mặc còn sợ phiền toái, bây giờ thêm Lam Dịch Kỳ, còn có thể sống sao? A?

      , muốn, chết, sao?

      A?!!!

      Trời ạ! sống nữa! còn mặt mũi để sống nữa! có can đảm để sống nữa!

      Chuyện này nếu bị cầm thú Lê Mặc biết được, tuyệt đối chết vô cùng thảm!
      Cho dù biết, vừa nghĩ đến quan hệ giữa và Lam Dịch Kỳ, liền....

      Muốn, tự, sát, a!

      Đây rốt cuộc là vì cái gì vì cái gì vì cái gì vì sao sao sao sao sao sao… A!???
      Hale205Elise Tuyen thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :