Chương 261: Ta buông ngươi ra (3)
Gia Cát Mộ Quy coi như mình chỉ bị người ngắt lời chút, vẻ mặt đổi tiếp: “Ngươi quên còn người có cùng mục đích giống như ngươi, ngươi , khi nàng ta muốn giết ngươi, chúng ta cũng chỉ đứng nhìn thôi”.
Tư Đồ Tĩnh trước đó nghĩ tới Bạch Huyên vùng lên tấn công, vẻ mặt trắng bệch còn chưa hết hoảng hồn.
Ngược lại Bạch Huyên, nàng bị Gia Cát Mộ Quy quăng như vậy, mạnh mẽ bay ra ngoài.
Nếu phản ứng nhanh, đụng thẳng lên núi đá, cho dù chết, cả khuôn mặt cũng bị hủy
Miễn cưỡng đứng thẳng người, nàng run rẩy lên tiếng hỏi Gia Cát Quy, “Ngươi ……. chút cũng để ý ta”.
Gia Cát Mộ Quy bực mình nhăn mày lại, “Ta biết ngươi”.
câu thực bình thường, tuy rằng đúng là coi thường người tới cực điểm, rất là đả kích người, nhưng ………
Bạch Huyên thế nhưng chống đỡ được liền té xuống, xem sắc mặt nàng, quả thực là có thể dùng đến mất hết can đảm để hình dung.
Tóm lại nhìn thế nào cũng phải phản ứng bình thường.
Gia Cát Mộ Quy quan tâm phản ứng của nàng, “Tư Đồ tiểu thư”. lạnh giọng nhắc nhở Tư Đồ Tĩnh.
Tư Đồ Tĩnh lấy lại bình tĩnh, biết mình có lựa chọn nào khác, "Ta đưa các người xuống”.
Gia Cát Mộ Quy gì, mà chỉ khẽ gật đầu.
Nhưng động tác gật đầu mới làm được nửa, cả người đột nhiên cứng đờ, sắc mặt phút chốc trở nên đỏ bừng, ngay cả hơi thở cũng trở nên yếu dần.
Nguy rồi, độc phát ra!
Ai cũng ngờ trong giờ phút quan trong này độc phát, Hạ Noãn Ngôn vội vàng giúp ngồi xuống, “ tìm khối băng đến!”
Những người khác đều chỉ nghe độc người Gia Cát Mộ Quy phát tác định kỳ, đây là lần đầu tiên thấy, nghĩ tới lời đồn là , có dấu hiệu trước khi phát tác, nhất thời đều ngây ngẩn cả người.
Nghe được lời của Hạ Noãn Ngôn, Bạch công tử lập tức bay ra ngoài, “Ta lập tức quay lại!”.
Thẩm Hoài Nhiên vốn định dùng nội lực đem nước ngưng tụ thành băng trước, tạm thời đáp ứng chút.
Nhưng vừa đem túi nước lấy ra, ánh mắt liền liếc thấy Bạch Huyên nhìn về hướng Gia Cát Mộ Quy.
Thời điểm thấy Gia Cát Mộ Quy độc phát, Bạch Huyên vốn ngây dại.
Nhưng đến khi nàng ta lấy lại tinh thần nàng ta liền lập tức xông đến, miệng còn phẫn nộ gào to, “Ta cho ngươi chạm vào !”
Lời này dĩ nhiên là thét về phía Hạ Noãn Ngôn.
Chương 262: Ta buông ngươi ra (4)
Xem hình dáng của nàng, giống như nàng mới chính là nương tử chính quy, Hạ Noãn Ngôn là người đoạt tướng công của nàng vậy.
Bởi vì Gia Cát Mộ Quy đột nhiên độc phát, Thẩm Hoài Nhiên vốn vội vàng, tại thấy nàng như vậy lại khó chịu.
“Nếu ngươi ngăn nàng lại ta giết nàng!"
gào lên với Bạch tôn người vẫn luôn làm lơ mọi chuyện.
Bạch tôn mở miệng, chỉ là lạnh như băng ngước mắt lên, liếc nhìn Bạch Huyên cái.
Bạch Huyên vẫn phát điên chợt rùng mình cái, bị cái liếc nhìn này làm cho sợ đến mức phải dừng bước, lui ra đàng sau đến bên vách đá.
Tuy rằng đây là hiệu quả mà muốn, song Thẩm Hoài Nhiên vẫn nhìn sửng sốt.
Ánh mắt lạnh lùng của Bạch tôn thực dọa người, sức mạnh lớn, cái này vẫn biết.
Nhưng Bạch Huyên thế nào cũng đều là người Bạch gia, ánh mắt như thế, cũng biết là xem qua bao nhiêu lần rồi.
Trước kia bọn họ vì ngăn cản Bạch Huyên, đều dùng qua nhiều biện pháp mạnh, cũng thấy Bạch Huyên lập tức buông tha nhanh như vậy.
Tựa như. . . . . . bị cái uy hiếp gì nghiêm trọng rồi.
Cảm thấy đúng, nhưng Thẩm Hoài Nhiên có tâm trí đâu để suy nghĩ lại, dùng tốc độ nhanh nhất làm khối băng xuất , đưa cho Hạ Noãn Ngôn.
khối băng đắp lên trán, cái loại nhiệt độ nóng như bị bỏng mang đến đau đớn này rốt cục giảm bớt chút.
Gia Cát Mộ Quy mỉm cười, an ủi Hạ Noãn Ngôn, “ muốn làm khó nàng như vậy, hơn nữa ta cũng quen rồi”.
Lại nghĩ đến trước kia chịu đựng nỗi khổ này, Hạ Noãn Ngôn cúi đầu, nên lời ôm chặt lấy .
Cảm giác được vai áo bị nước mắt làm ướt, Gia Cát Mộ Quy hơi đau lòng, nhàng lắc lắc tay nàng, “Hôn ta chút”.
Hạ Noãn Ngôn ngẩng đầu lên, nghe lời mà hôn , Gia Cát Mộ Quy cũng buông nàng ra, nặng nề mà hôn tiếp.
“Nếu bởi vì độc phát lần trước, ta cũng giữ nàng lại”, khẽ thở dài , nụ cười mặt cũng là thành , “Bởi vì nàng, ta bắt đầu cảm tạ lúc bị trúng độc rồi”.
Hai người bọn họ thân mật ôm nhau, sắc mặt Bạch tôn trông khó coi.
Phát Bạch tôn có tâm để ý mình nữa, mặt Bạch Huyên chớp lên nụ cười nham hiểm.
——————————————————————————————————————
Kết thúc công việc, tốp thôi, mai gặp