Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 235: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (1)

      “Ở trong lòng dân chúng Tứ quốc, địa vị của Bạch gia vô cùng cao quý, chính chúng ta cũng tự cho mình rất cao, nhưng mà quay người lại, chúng ta đều phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân vô điều kiện, loại cảm giác này cũng dễ chịu gì”.

      Bạch công tử càng giọng càng , “Năm đó Linh tộc xảy ra chuyện, trong nhà rất nhiều người …….. Cho tới bây giờ tìm chủ nhân, còn có số tìm bao lâu liền buông bỏ, tại trong nhà có ai còn nhắc tới Linh tộc rồi”.

      Theo nhận thấy của , Linh tộc bị diệt vong, trong nhà rất nhiều người thậm chí rất vui mừng.

      Bởi vì từ sau này, thế lực của Bạch gia chính là hùng mạnh nhất đại lục.

      “Nếu giống dự đoán của các ngươi như vậy, người Linh tộc cũng bị diệt vong, chính là đến thời khác, tại chỉ có thể xem chính bản thân bọn họ có năng lực trở lại hay kia”.

      Hạ Noãn Ngôn nghe được xúc động, “Bạch công tử, cám ơn ngươi."

      Nếu nhiều năm luôn kiên trì tìm nàng như vậy, nàng đến bây giờ cũng trở về.

      “Có gì mà cám ơn, chúng ta là bằng hữu”.

      “Ừ, là bạn tốt!”

      “Vậy ngươi đem Gia Cát Mộ Quy cho ta mượn, để ta báo thù ?”

      “……… Ngươi xem Lệnh tôn có phải hay rất mạnh?” Hạ Noãn Ngôn nhanh chóng chuyển đề tài.

      nghĩa khí!

      Ngay cả của riêng mà cũng cho mượn!

      Bạch công tử khinh thường nhìn nàng, nhưng vẫn trả lời câu hỏi, “Phải, năng lực của đại ca vượt xa những người Bạch gia khác”

      “Vậy ngươi xem bé con ………”

      ". . . . . . biết."

      ————————————————————————————

      Từ khi cái từ “Lệnh tôn” này từ miệng Bạch tôn bật ra, tính tình của Bạch tôn liền rất kỳ lạ.

      Trước kia vẫn là cái máy lạnh khổng lồ, tuy rằng từng trận gió cực kỳ lạnh khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, nhưng mọi người cũng đều quen rồi.

      tại ư?

      tại bỗng nhiên là cái máy lạnh khổng lồ, đột nhiên là cái núi lửa hoạt động sắp phun trào, ai cũng biết đâu mà lần khi nào trở mặt.

      Kết quả lạnh nóng luân phiên ……….

      Nhưng ra có người cảm mạo, nhưng là có người đình công rồi.

      Bạch Huyên dù sao cũng là đại tiểu thư của Bạch gia, qua nhiều năm như vậy chỉ có người ta hầu hạ nàng, có khi nào nàng hầu hạ người ta.

      Nhất là tại Bạch tôn tính tình cổ quái như vậy, sau vài ngày, Bạch Huyên chịu nổi, bằng lòng giúp đưa thuốc đổi thuốc nữa.
      Last edited: 15/10/15
      tú cầu, MizukiAlicia Tran thích bài này.

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 237: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (3)

      Bạch Huyên điềm đạm cười, “Ta có cách giúp giải độc”.

      “Cách gì?” Ánh mắt Hạ Noãn Ngôn sáng lên.

      Bất kể nàng ta có cái mục đích gì, trước giải độc rồi !

      “Hạ nương có từng nghe Long Tiên Quả chưa?”

      " có."

      “Long Tiên quả là loại linh dược trong truyền thuyết, nghe có thể giải trăm độc, trong Tứ quốc cũng quả chính xác có ghi lại, năm đó có người thân mang kỳ độc, đều dựa vào Long Tiên Quả để bảo vệ mạng sống”.

      Trong lòng chợt có hy vọng, Hạ Noãn Ngôn vội vã hỏi nàng, “Ở đâu tìm được Long Tiên Quả?”

      “Hạ nương đừng nóng vội, ta chính là muốn cùng thương lượng việc này”.

      Bạch Huyên giọng vẫn nhanh chậm, “Long Tiên Quả thế cực hiếm, những người này trước đó, cũng đều là trùng hợp có duyên mới có thể tìm được Long Tiên Quả”.

      Nàng ta dừng chút, “Nhưng mọi người đều biết, Long Tiên Quả sinh trưởng ở trong Phong Cốc”.

      “Phong Cốc?”

      Là cái nơi nguy hiểm gì?

      Nếu vì sao mọi người biết trong đó có linh dược có thể giải trăm độc, cũng có ai xông vào chứ?

      “Đúng vậy, Phong Cốc trong truyền thuyết là chỗ thần tiên ở, mà các thần tiên cũng thích bị người quấy rầy, cho nên đem cửa vào Phong Cốc lấp , qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người rốt cuộc tìm thấy nó ở đâu”.

      Nàng ta xong lại ngừng chút nũa, cũng biết có phải cố ý đánh vào lòng ham muốn của Hạ Noãn Ngôn hay .

      Nàng ta dương dương tự đắc cầm trong tay bức thư vừa mới nhận được, “Vừa vặn có người cho ta biết, tình cờ tìm được cửa vào Phong Cốc rồi”.

      Đó là lý do sao?

      Trong lòng vui mừng, nhưng Hạ Noãn Ngôn cũng có chút phòng bị, nàng ta trực tiếp cho nàng biết Phong Cốc ở vị trí nào chứ?

      Có thể sắc mặt của nàng hơi thay đổi, Gia Cát Mộ Quy đứng dậy, đến bên cạnh nàng, “Làm sao vậy?”

      Hạ Noãn Ngôn quay đầu nhìn , “Chúng ta Phong Cốc, bên trong Phong Cốc có Long Tiên Quả”.

      Phong Cốc?

      Gia Cát Mộ Quy nhăn mày lại, “Láng máng có ấn tượng”.

      Ngay cả Bạch tôn cũng bị địa danh này khiến cho , “Rất lâu có nghe ai nhắc tới Phong Cốc rồi”.

      Bạch công tử cũng gật đầu, “Trong ghi chép của gia tộc đề cập qua Phong Cốc, chẳng qua có từng cũng có từng thấy thôi”.

      Thẩm Hoài Nhiên cười , “Long Tiên Quả khoảng trăm năm thế, mọi người nhanh chóng quên Phong Cốc rồi”.

      Xem mấy người bọn họ đều nghe qua Phong Cốc cùng Long Tiên Quả, Hạ Noãn Ngôn hơi thở phào nhõm.
      Alicia Tran, tú cầuMizuki thích bài này.

    3. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 239: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (5)

      đám người đồng loạt nhìn về phía Gia Cát Mộ Quy, biết mỗi ngày giống như cái gì cũng quan tâm, ra làm bao nhiêu chuyện rồi.

      “Chàng thả độc gì?” Hạ Noãn Ngôn ngược lại có vẻ quan tâm đến điều ấy.

      “Ta tùy tay cầm lọ”.

      Gia Cát Mộ Quy xong lấy từ trong ngực ra cái bình sứ, tựa hồ muốn xác nhận chút mình dùng cái độc gì.

      Liếc mắt nhìn cái, rồi , “Sau khi dính bị rụng tóc”.

      Mọi người gật đầu, sau khi trúng độc dễ dàng để nhận ra, cũng phải cái độc tra tấn gì, sai.

      “Sau khi rụng tóc là tróc da, tróc tróc, cũng chỉ còn thừa thịt thôi”. Gia Cát Mộ Quy tiếp.

      ". . . . . ."

      Mọi người giật nảy rùng mình cái, cảm thấy da thịt của mình hơi đau.

      Bạch tôn trái lại vẻ mặt như thường gật đầu, “ ra là lộ nguyên hình rồi”.

      Nhìn thần sắc của , giống như trúng độc phải muội muội của vậy.

      Lộ nguyên hình, lộ nguyên hình ………

      Da cũng bị mất đây phải là lộ nguyên hình sao, đó là tối nay có quỷ!

      Bất kể nghiên cứu ra thuốc độc này vẫn là đặt tên cho thuốc độc này nhất định cũng phải người bình thường ……….

      Mọi người nhận định môn phái của bọn đều là quái vật.

      Bạch Huyên mặt hơi biến sắc, rốt cục cười nữa, “Ta có chạm qua hoa, nhưng ngươi biết, chưa cho ta giải dược mà thôi, nhưng quả thực phải của ta đưa”

      Gia Cát Mộ Quy để ý tới nàng ta, ánh mắt cũng chưa từng nhấc lên chút.

      Hít sâu hơi, Bạch Huyên ổn định lại tâm tư, “Nếu như là ta đưa hoa, làm sao có thể viết cái lời cổ quái này chứ?”

      Đúng vậy!

      Hạ Noãn Ngôn cùng Thẩm Hoài Nhiên liếc mắt nhìn nhau cái, lúc bọn họ lần trước, hoàn toàn hiểu được dụng ý của hành động này.

      “Bởi vì như vậy chúng ta mất thời gian vây quanh hoa kia, mà đem vứt bỏ nó luôn”.

      Mọi người nghe được ngẩn ra.

      Đúng vậy, bọn họ tuy rằng bị bài thơ cổ quái hay lời tỏ tình này thả mìn mà chết, nhưng mỗi lần lòng hiếu kỳ đều tăng vọt muốn nhìn chút hoa mới đưa tới lại viết cái gì.

      Lòng hiếu kỳ quả nhiên được!

      Gia Cát Mộ Quy tiếp, “Trọng điểm phải là hoa, mà là hoa có ngấm thuốc ”.

      Nghe câu này, ánh mắt của Bạch tôn tối sầm, sắc mặt chợt lạnh xuống.

      lập tức đứng lên, đưa tay bắt lấy cổ tay Hạ Noãn Ngôn.

      Chương 240: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (6)

      Nhưng Bạch tôn mới đưa đến nửa đường, Gia Cát Mộ Quy đem cổ tay của mình đẩy tới, “Đa tạ sư huynh”.

      Sắc mặt của Bạch tôn lạnh hơn, hừ tiếng, bắt tay thu hồi lại, hoàn toàn tính giúp Gia Cát Mộ Quy bắt mạch.

      Bạch công tử nhức đầu , "Đại ca!"

      Gia Cát Mộ Quy tuy rằng am hiểu dùng độc, nhưng dù sao cũng chỉ thấy qua thảo dược bên ngoài, về phần thảo dược quý hiếm chỉ có ở Bạch gia, hẳn là cũng chưa từng thấy.

      Bằng đại tỷ thả độc vào hoa, Gia Cát Mộ Quy nhất định sớm phát !

      Bạch tôn đội mặt nạ, cũng thấy sắc mặt của .

      Song tất cả mọi người cảm giác được, người phát ra khí lạnh càng nặng rồi.

      Vươn tay ra, vẫn thỏa hiệp vươn ra ngón tay, đặt lên cổ tay của Gia Cát Mộ Quy, giúp ta bắt mạch.

      Sau lát, hơi hơi nheo mắt lại, thậm chí lại bỏ thêm ngón tay, thái độ hình như còn bắt đầu chăm chú.

      Qua hồi lâu, mới thực xác định ra kết luận, “Chính là dược liệu an thần”.

      Nhưng đúng là chỉ có Bạch gia mới có.

      Tất cả mọi người thể tin được vào lỗ tai của mình.

      Trong khoảng thời gian chờ đợi này, bọn họ từng nghĩ đến các khả năng rồi.

      Thả độc có thể làm cho người đó mất hết võ công, khả năng làm đứt gân mạch người đó, còn khả năng nữa là làm người đó thần chí mơ hồ.

      Bọn họ thậm chí ngay cả xuân dược cũng từng nghĩ đến, lại có nghĩ tới độc Bạch Huyên thả chính là độc dược an thần

      Đây là gì chứ?

      Hao tốn tâm tư, giả thần giả quỷ, mục đích chính là vì để cho mọi người nghỉ ngơi tốt sao?

      ra cũng có ai tin!

      Bạch Huyên rũ mắt xuống, “Nếu bị phát , ta giấu diễm nữa”.

      Giọng của nàng ổn định, chút căng thẳng sau khi bị phát cũng có, vẫn như cũ duy trì phong độ nên có của Bạch gia đại tiểu thư.

      “Tiểu Cửu cũng , bình thường ta thích xuất môn, hơn phân nửa thời gian đều tự giam mình ở trong phòng nghiên cứu thảo dược”.

      Nàng hướng Gia Cát Mộ Quy mỉm cười, “Am hiểu trị bệnh đều có cái thói quen này, nghe có kỳ độc gì, đều muốn tự mình nhìn xem, muốn biết chính mình có cách nào giải độc , lần này ta đến, cũng là mục đích này”.

      Giơ bức thư trong tay lên, nàng ta tiếp.

      “Long Tiên Quả cũng phải tùy thích là có thể ăn được, ta muốn nhận thách thức này”.
      Last edited: 19/10/15
      tú cầuMizuki thích bài này.

    4. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 241: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (7)

      “Ý Bạch đại tiểu thư, là nàng cố ý lưu lại, mục đích chỉ là vì kỳ độc người Gia Cát huynh thôi?” Thẩm Hoài Nhiên ở bên đặt câu hỏi.

      Vì độc mà phải vì người sao?

      “Phải”.

      “Vậy Bạch đại tiểu thư đại có thể thẳng ra, tin chắc Gia Cát huynh cự tuyệt ."

      “Là ta quá lo lắng”.

      Bạch Huyên cười đến thực tự nhiên, “Vẫn nghe hoàng đế của Trăng Non quốc thích tiếp cận với ai, nhất là thích cận nữ nhân, ta còn nghĩ rằng chính mình bị cự tuyệt luôn”.

      “Những thảo dược an thần này là?”

      “Chuẩn bị trước khi giải độc mà thôi”.

      Những lời này hợp tình hợp lý, tựa như còn sơ hở gì, giống như Bạch Huyên cũng có vấn đề gì.

      Nhưng Gia Cát Mộ Quy hình như chưa tin tưởng nàng.

      khi như vậy, đa tạ Bạch đại tiểu thư đem vị trí của Phong Cốc cho chúng ta biết”.

      Gia Cát Mộ Quy vẫn thái độ lãnh đạm như vũ, là “đa tạ”, kỳ ngay cả ánh mắt cũng nhìn Bạch Huyên.

      Bạch Huyên cười cười, “Đợi đến Phong Cốc rồi, tự nhiên biết”.

      “Chúng ta có ý định cùng nàng đồng hành”. Gia Cát Mộ Quy chút cũng nể tình thẳng.

      “Tại sao?” Khuôn mặt tươi cười của Bạch Huyên có chút giữ nổi nữa, sắc mặt hơi khó coi.

      Gia Cát Mộ Quy cảm thấy chính mình quá nhiều lời với nàng rồi, có chút phiền chán nhíu mày, dứt khoát quay về chỗ ngồi, mở miệng nữa.

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn khác, còn chưa xong đâu a …….

      Thẩm Hoài Nhiên ho tiếng, muốn phụt cười mà phải che dấu , giúp Gia Cát Mộ Quy tiếp lời.

      “Vậy Bạch đại tiểu thư vì sao cứ muốn cùng chúng ta đồng hành?"

      Còn là vì độc vì người?

      Nếu đơn giản là vì giải độc, nàng ta hoàn toàn có thể lấy Long Tiên Quả đến tìm bọn , cần gì phải giống như tại phiền phức thế chứ!

      trúng độc lâu, cần điều trị thân thể cho tốt trước ”.

      “Ta tin Gia Cát huynh hoàn toàn có năng lực tự mình điều trị thân thể”

      Huống hồ cũng thấy thân thể Gia Cát Mộ Quy có vấn đề gì!

      Bạch Huyên nhăn mày lại, “Ta có thói quen của ta”.

      Thẩm Hoài Nhiên quay đầu nhìn sắc mặt của Gia Cát Mộ Quy, cười , “Gia Cát huynh cũng có thể để ý tới thói quen của nàng đâu”.

      Tiểu Vương Gia ở bên nghe được chán ghét, ra lại là cái người muốn quấn quít lấy hoàng đế ca ca .

      Chương 242: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (8-)

      ách xì cái, kéo kéo góc áo Hạ Noãn Ngôn, “Thỏ tỷ tỷ, ta muốn ngủ trưa”.

      “Ừ, ta mang ngươi về phòng”.

      Hạ Noãn Ngôn vừa , Gia Cát Mộ Quy cũng liền theo……

      Thẩm Hoài Nhiên tranh cãi cùng Bạch Huyên đột nhiên có chút muốn cười, ta đúng là làm lơ người ta đến cùng.

      "Bạch đại tiểu thư, ta xem chúng ta cũng cần cãi nữa."

      Cho dù là Bạch Huyên có ba ngày ba đêm, Gia Cát Mộ Quy cũng thay đổi chủ ý, ngay cả nhìn cũng còn nhìn nàng ta cái.

      Ánh mắt Bạch Huyên thoáng lóe lên, cất giọng gọi lại Gia Cát Mộ Quy, “Nếu ngươi đồng ý cho ta đồng hành, ta ra vị trí Phong Cốc ở đâu”.

      Gia Cát Mộ Quy tựa hồ chán chuyện với nàng rồi, nghe nàng như vậy, bước chân cũng hề ngừng lại, để ý nàng mà tiếp tục lên lầu.

      Trái lại Tiểu Vương Gia có chút tò mò, “Hoàng ……… Ca ca, ngươi cần Long Tiên Quả hả?”

      “Cần chứ”.

      “Vậy ngươi biết Phong Cốc ở đâu ?”

      “Sau này biết thôi”.

      Người bên dưới nghe xong vẫn còn mơ hồ, lầu Bạch tôn đứng lên, mắt lạnh nhìn Bạch Huyên, “Cách điều chế Nguyên Hình Lộ có chín chín tám mươi loại biến hóa, mỗi loại biến hóa có thể từ chính người dùng độc tự điều chỉnh”.

      cách khác, trừ phi Gia Cát Mộ Quy chủ động đưa giải dược ra, bằng Bạch Huyên chờ cảm thụ mùi vị bị lột da !

      Xem ý tứ của Gia Cát Mộ Quy, muốn đổi giải dược, phải ra vị trí Phong Cốc, hoàn toàn thương lượng.

      Sắc mặt Bạch Huyên thê thảm, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về hường mấy người sắp biến mất ở lầu hai kia.

      Giật nảy mình, Hạ Noãn Ngôn đột nhiên rùng mình cái.

      “Làm sao vậy?” Gia Cát Mộ Quy lập tức quân tâm ôm chặt nàng.

      có, hơi lạnh thôi”.

      Cái loại cả người cảm giác thoải mái chỉ là chuyện trong chớp mắt, Hạ Noãn Ngôn còn tưởng rằng chính mình cảm giác sai rồi.

      ————————————————————————————

      Ba ngày sau ——

      "Gia Cát huynh, huynh sớm biết mục đích của Bạch Huyên đơn giản phải ?” Thẩm Hoài Nhiên cười đặt câu hỏi.

      “Ừ”. Gia Cát Mộ Quy vẫn cứ cúi đầu đọc sách.

      “Tại sao thấy huynh với Hạ nương?”

      “Có gì mà ?”

      Ngớ ra lúc, Thẩm Hoài Nhiên cũng cười gật đầu, “Đúng vậy, quả là có gì để ”.
      Last edited: 24/10/15
      Mizukitú cầu thích bài này.

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 243: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (9)

      Giữa quan hệ của hai người bọn họ, Bạch Huyên hoàn toàn là cái gì, có gì để mà để y .

      Sau khi cười xong, lại nghiêm nghị nhắc nhở, “Ta cảm thấy Bạch Huyên hơi kỳ quái”.

      phải nàng ta đối Gia Cát Mộ Quy có tâm tư kỳ quái, mà là Bạch Huyên đối với Gia Cát Mộ Quy có tình nam nữ, cái này sớm nhìn ra.

      kỳ quái, chính là Bạch Huyên kiên trì.

      cảm giác Bạch Huyên thích Gia Cát Mộ Quy đến mức cuồng nhiệt, nhưng ngoài mặt che dấu rất tốt.

      “Ừ”.

      Gia Cát Mộ Quy chỉ đáp tiếng, cũng biết là có nghe vào trong .

      Thẩm Hoài Nhiên ít nhiều ràng tính tình của , liền tiếp, “Gia Cát huynh có gặp qua nàng ta trước kia ?”

      " biết."

      “Gia Cát huynh nghĩ lại xem? Điều này có lẽ cũng rất quan trọng”.

      Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy ta mà cẩn thận nghĩ lại, hẳn là có thể nhớ ra, “Bạch đại tiểu thư có gương mặt rất dễ làm cho người ta nhớ kỹ đó”.

      có người đáp lại , Thẩm Hoài Nhiên cảm thấy có chút ổn.

      Ho tiếng, hỏi Gia Cát Mộ Quy, “Gia Cát huynh, huynh có biết Bạch đại tiểu thư trông thế nào ?”

      " biết."

      ". . . . . ."

      ta quả nhiên là con mắt cũng chưa liếc xem qua Bạch Huyên cái mà!

      Thẩm Hoài Nhiên cũng biết mình nên đau đầu hay nên chúc mừng Hạ Noãn Ngôn gả cho nam nhân tốt.

      Mắt nhìn nữ nhân khác là chuyện tốt, nhưng bây giờ muốn tìm manh mối cũng tìm được rồi!

      tin cho dù Bạch Huyên trước kia từng xuất bên cạnh Gia Cát Mộ Quy rất nhiều năm, Gia Cát Mộ Quy cũng chưa chắc nhớ người như thế.

      Cái quạt giấy trong tay nhàng gõ vào bàn tay, Thẩm Hoài Nhiên bất đắc dĩ thở dài, “Huynh biết Bạch Huyên là cái nguy hiểm tiềm tàng sao?

      Gia Cát Mộ Quy khép lại quyển sách tay, giương mắt nhìn .

      Thẩm Hoài Nhiên nhất thời hiểu lầm ý tứ của , cho là ghen tị.

      cười lắc đầu giải thích, “Huynh đừng hiểu lầm, trong lòng ta có người rồi, hơn nữa cuộc đời này tuyệt đối thay lòng đổi dạ, chỉ là Hạ nương giúp ra rất nhiều lần, ta hết sức báo ân mà thôi”.

      Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt lãnh đạm nhìn , “Ngươi biến ngốc rồi”.

      Nụ cười mặt Thẩm Hoài Nhiên cứng đờ, sau đó vừa buồn cười vừa lại giải thích được.

      “Ý của Gia Cát huynh là, Bạch Huyên phải cái nguy hiểm tiềm tàng sao?”

      “Đúng”.

      "Vì sao?"

      Chương 244: Kẻ đuổi theo thần bí xuất (10)

      Chẳng lẽ ta biết là với ý nghĩ kiên trì của Bạch Huyên, đến cuối cùng làm ra cái chuyện quá khích gì ư?

      Đại tiểu thư của Bạch gia, bản lĩnh cũng quá , đây tuyệt đối là nhân vật nguy hiểm.

      Gia Cát Mộ Quy đứng lên, giọng điệu vẫn lạnh lùng thản nhiên, “Trước khi nàng ta trở nên nguy hiểm, ta giết nàng ta”.

      ". . . . . ."

      Nhìn bóng lưng Gia Cát Mộ Quy, Thẩm Hoài Nhiên lần đầu tiên cảm thấy chính mình bị đánh bại.

      . . . . . .

      Bên kia khách sạn ——

      Hạ Noãn Ngôn ở khách sạn tìm nửa vòng, mới tìm được Bạch công tử ở trong góc vườn hoa.

      Cũng biết bị làm sao, chẳng những lại biến thành hình con mèo, hơn nữa——

      “Ngươi xem thư à?”

      Nàng cảm thấy hết sức ngạc nhiên.

      Gia Cát Mộ Quy đọc sách lạ gì, nhưng Bạch công tử rất chán ghét tất cả những cái nào là sách chữ!

      “Ừ”.

      Bạch công tử có cảm xúc , buồn bã ỉu xìu ghé vào bên cạnh quyển sách cổ.

      Ánh mắt lướt qua, đại khái là xem xong tờ rồi, lười di chuyển chân, cái đuôi khẽ phất, muốn lật qua trang sách.

      Đáng tiếc cái đuôi dễ dùng như suy nghĩ của , phất như vậy, cả quyển sách đáng thương đều bị đá bay lên trung.

      Hạ Noãn Ngôn buồn cười đem sách đỡ được, nhìn nhìn mặt bìa, “…….”.

      phải là chữ phồn thể bình thường, bốn chữ to trang sách nàng cũng biết cái nào.

      “Cái này gì vậy?”

      “Phong thủy học”. Đây là đặc biệt gọi người đưa tin về nhà, mang tới sách cổ cho .

      “Ngươi nghiên cứu Phong thủy học làm gì?”

      “Ta nghi phong thủy của Bạch gia có vấn đề”. Bạch công tử rất nghiêm túc.

      ". . . . . . Vì sao?"

      Nếu Bạch gia đều phong thủy của mình tốt, vậy dân chúng Tứ quốc bình thường liền sống được rồi!

      “Đại ca của ta khác thường nhiều ngày như vậy cũng trở về bình thường nữa, đại tỷ tình nguyện chịu rụng tóc so với ta rụng lộng còn nghiêm trọng hơn mà cũng chịu ra Phong Cốc ở đâu, ngay cả chính ta …..”

      “Chính ngươi làm sao?”

      “Bộ dạng cánh của ta nhìn cũng đủ đẹp nữa!”

      ". . . . . ."

      Vấn đề của ngươi là rất để ý cặp cánh kia!

      Hạ Noãn Ngôn gì xoa trán, an ủi , “Bạch tôn lạnh như băng nhiều năm như vậy, giống bây giờ ngược lại phải có chút bình thường sao?”

      Bạch công tử xem thường nhìn nàng, “Tủ lạnh nhà ngươi đột nhiên biến thành điện khí nóng, ngươi vui mừng à!"
      Last edited: 27/10/15
      MizukiCố Huân Nhiên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :