Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 215: Kẻ đuổi theo thần bí (25)
      Cho nên ngày Bạch Huyên xuất đó, cảm thấy được bình thường.

      Cũng là vì thế, mới vội vã đại tìm người.

      Hạ Noãn Ngôn có ân lớn với , thế nào cũng muốn giúp nàng phen, thể khoanh tay ngồi nhìn bên cạnh nàng xuất nữ nhân lòng mang kế hoạch nham hiểm mà lại nhắc nhở nàng.

      Nghe vừa như vậy, Hạ Noãn Ngôn cũng cảm thấy được bình thường.

      "Chẳng lẽ hoa này là Bạch đại tiểu thư đưa ? Hoàn toàn giống a. . . . . ."

      Mặc kệ Bạch Huyên trong lòng có mục đích gì, nhưng nàng ta thoạt nhìn khéo léo thanh nhã, giống cái người viết ra câu chữ mang đánh bom này.

      "Có lẽ nàng ta là cố ý ."

      "Cố ý để cho chúng ta nghi ngờ đến nàng?”

      "Đúng vậy."

      "Nhưng nàng tặng hoa như vậy phải có ý nghĩa sao? Hơn nữa người nang bom chữ này, hành vi tặng hoa là lãng mạn mà là dọa người”.

      Thẩm Hoài Nhiên cũng có nghĩ ra điểm này, "Tóm lại là Bạch Huyên đối với Gia Cát Mộ Quy suy nghĩ đơn giản, ngươi cẩn thận chút."

      "Cái kia. . . . . . Ta nghi Gia Cát Mộ Quy cũng chú ý đến nàng”.

      Rất có khả năng này, mặc dù là tất cả mọi người ngồi ở trong đại đường chuyện, cũng rất ít ngẩng đầu, ngẩng đầu cũng đều chỉ có nhìn nàng.

      Thẩm Hoài Nhiên nở nụ cười, " có thể chú ý người khác, nhưng ngươi đừng quên, nàng là đại tiểu thư Bạch gia, cho dù nhìn hòa hợp nhã nhặn, cổ tay nàng cũng rất bình thường ."

      “………. Ừ, ta biết rồi”.

      Cùng Thẩm Hoài Nhiên tách ra, trở lại trong phòng, Hạ Noãn Ngôn ngồi trước mặt mà nhìn chằm chằm .

      "Làm sao vậy?" Gia Cát Mộ Quy kéo tay nàng.

      “Thẩm Hoài Nhiên dịch dung, mai bắt đầu, chàng cũng dịch dung ”. Hạ Noãn Ngôn vô cùng nghiêm túc .

      Nếu nghĩ đến có người vừa nhìn thấy khuôn mặt này liền có ý đồ bất chính, là rất được tự nhiên a!

      “Được”.

      Cũng hỏi là nguyên nhân gì, Gia Cát có ý kiến gì mà đáp ứng luôn.

      Vì thế sáng ngày thứ hai, lúc Hạ Noãn Ngôn xuống lầu, theo phía sau là cái nam nhân bộ dáng bình thường đến hết sức.

      Bạch công tử sửng sốt hồi, “Gia Cát Mộ Quy à?

      Nếu nhìn đến thân hình, cũng là nhận ra.

      “Đúng, là ”. Hạ Noãn Ngôn trả lời giúp.

      " đây là làm sao vậy?” Làm chi lại hé ra cái khuôn mặt có gì đáng xem này chứ?


      Chương 216: Kẻ đuổi theo thần bí (26)

      “Là ý của Noãn Ngôn”. Gia Cát Mộ Quy trả lời đơn giản.

      “Noãn Ngôn cho ngươi dịch dung ngươi liền dịch dung sao?"

      Bạch công tử e dè mà cười , "Ngươi đúng là thê nô!"

      Những người khác cũng cười lên, Hạ Noãn Ngôn ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy Bạch Huyên cũng nhìn hướng này mà cười.

      Là nàng suy nghĩ nhiều sao?

      Nụ cười kia như thế nào mà thấy kì dị thế chứ, quả nhiên là sau khi biết nàng ta có vấn đề, nhìn nàng ta làm cái gì cũng đều cảm thấy khả nghi.

      Gia Cát Mộ Quy để bụng Bạch công tử thê nô, đột nhiên lên tiếng hỏi , “Cánh của ngươi phải bao lâu nữa mới có thể mọc đủ?”

      “Nếu có gì bất ngờ xảy ra, tháng”.

      “Vậy tháng này, chúng ta , mà ở An Châu thời gian ngắn nữa”.

      Hạ Noãn Ngôn cảm thấy quyết định này hơi kỳ quái, nhưng dù sao bọn họ cũng vội vã đâu, ở trọ ở trọ .

      ————————————————————————————————

      ra dịch dung quả là so với mang mũ che mặt tiện lợi hơn nhiều.

      Tựa như giờ, Gia Cát Mộ Quy cùng Hạ Noãn Ngôn hai người ra bộ, cũng bởi vì hóa trang kì quái mà làm cho bu lai xem.

      Có điều là bọn họ vẫn bị vây xem rồi…..

      Bởi vì Gia Cát Mộ Quy luôn nắm tay Hạ Noãn Ngôn.

      Nơi này người dân cũng cởi mở, đường cũng có nam nữ cùng thân mật hôn nhau, có thể giống bọn họ tay trong tay như vậy, vẫn là số ít.

      Nhưng ánh mắt vây xem như vậy cũng đều là thiện ý, cũng có người nào xem mà lại thoải mái.

      tới lui, Hạ Noãn Ngôn bỗng ‘phì’ cười tiếng .

      “Cười gì thế?”

      "Ta vừa phát dịch dung còn có cái lợi khác”

      “Lợi chỗ nào?”

      "Chính là nhìn ra sắc mặt biến hóa a! Bây giờ mà chàng đỏ mặt mọi người có nhìn, cũng ai lại hiểu lầm chàng thực ngây thơ rồi!”

      Hạ Noãn Ngôn xong hết sức hài lòng hít hơi sâu, "Rốt cục cũng đến phiên ta giả trang làm thiếu nữ ngây bị trêu chọc lần rồi!"

      Loại cảm giác này. . . . . . là tốt!

      Gia Cát Mộ Quy cũng cười, xoay người, vô cùng thân thiết vỗ vỗ đầu nàng, giọng hết sức dịu dàng , "Nàng cũng biết là giả trang cơ đấy".

      ". . . . . . Gia Cát Mộ Quy!"

      Phục hồi tinh thần lại, Hạ Noãn Ngôn nổi giận, ra vẻ muốn nổi điên với cái khuôn mặt tươi cười dịu dàng trước mắt kia.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 217: Biến hóa trong đêm (1)
      Gia Cát Mộ Quy cười to bắt lấy nắm tay phẫn nộ của nàng, đem người kéo vào trong lòng, "Thôi nào, ta sai rồi, nàng cần giả trang, nàng vốn là thực ngây thơ".

      Hạ Noãn Ngôn muốn đem người đẩy ra, "Mọi người nhìn đó!"

      Dắt tay coi như xong , ở cổ đại mà ôm ôm ấp ấp đường gì chứ?

      Khoa trương quá !

      Gia Cát Mộ Quy cũng buông tay, cười đến càng vui vẻ, "Bây giờ càng giống như ta ở bên đường trêu chọc nàng rồi".

      "........ Sao ta cảm thấy vị đại ca kia muốn chạy tới giải cứu của ta phải?"

      Gia Cát Mộ Quy giật mình, nhìn qua hướng nàng .

      Đúng là có vị đại ca thân hình cao to, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhanh tới, vừa vừa nắm tay, trợn mắt trừng Gia Cát Cát Mộ Quy.

      Có lẽ là thấy được khi nãy bọn họ nắm tay, nên nghĩ đến Gia Cát Mộ Quy là tên háo sắc .........

      Hai người đều lặng chút, sau đó Hạ Noãn Ngôn nhanh chóng từ trong lòng Gia Cát Mộ Quy lui ra, lôi chạy như điên.

      mất mặt quá !

      Hai người dọc đường cười đùa trở về khách sạn, vừa vào cửa, thấy Tiểu Vương Gia ngồi mình ở trong đại đường.

      Trước mặt bày hai chồng chén sứ, còn chuyển chồng chén trong đó lên để đếm, chốc lát sau lại bỏ ra.

      "Tiểu Nhiên, ngươi sao lại chơi ở ngoài này?"

      Trong lòng hai người đều hơi băn khoăn, còn tưởng rằng vì nhàm chán, lại có người cùng chơi mới có thể ở đây bày chén đũa.

      Tiểu Vương Gia xoay đầu lại, hơi hơi bĩu môi, "Ta có chơi nha!"

      xong giữ chặt tay Hạ Noãn Ngôn, hơi hoang mang , "Thỏ tỷ tỷ, bé con lớn rồi".

      " đương nhiên lớn lên a, qua vài năm nữa, cao giống như ngươi bây giờ".

      "Ta biết, nhưng là ngày hôm qua bé con là thế này nè".

      Tiểu Vương Gia vẻ mặt nghiêm túc chỉ vào ít chồng chén thấp kia, sau lại chỉ vào ít chồng cao kia, "Nhưng hôm nay liền biến thành như vậy rồi !"

      ". . . . . . Ngươi phải là nhìn lầm rồi ?"

      Buổi sáng khi nàng ra khỏi cửa bé con còn ngủ, hôm nay còn chưa có gặp qua .

      "Ta có", Tiểu Vương Gia cũng hết sức hoang mang, " đúng là cao lên rất nhiều".

      Cùng nhau liếc mắt cái, Hạ Noãn Ngôn cũng cảm thấy tình có kỳ quặc, lập tức đến chỗ Bạch Tôn tìm bé con.


      Chương 218: Biến hóa trong đêm (2)

      Bạch Tôn bây giờ thành vú em đúng chuẩn, bé con buổi tối đều ngủ ở trong phòng của , bọn họ tại đương nhiên là phải tới chỗ tìm người.

      Mới vừa vào cửa, Hạ Noãn Ngôn liền nhìn thấy bé con ngồi ở ghế đối diện cửa.

      Nếu có chuẩn bị tâm lý trước đó, nàng có thể ngất ngay tại chỗ.

      Người hiệu quả ghê gớm hơn so với hai chồng chén sứ rất nhiều, chính là cao lớn gấp đôi so với tối hôm qua !

      “Ngươi làm gì !” Nàng lập tức hỏi Bạch Tôn, giọng gấp gáp.

      " có." Bạch Tôn lãnh đạm trả lời.

      Hoàn toàn tin lời của , Hạ Noãn Ngôn qua nhìn bé con, lo lắng xem dưới, “Có khó chịu đâu ?”

      Bé con vẫn lười chuyện giống như trước, cho dù vấn đề này rất quan trọng, cũng là bộ nghe thấy.

      Hạ Noãn Ngôn bị tiểu im lìm lạnh như băng bày chọc cho tức đến kiệt sức, ra vẻ muốn ôm lấy , "Sau này để ta cho ta”.

      “Ta chưa làm cái gì cả."

      Giọng của Bạch Tôn so với bình thường cành lạnh hơn lập tức vang lên bênh cạnh người nàng, "Hôm nay nếu như là người khác mang bé con, ngươi vừa đến là liền tra hỏi sao? Trong lòng ngươi có đáp án, ta có giải thích ngươi cũng đâu có nghe".

      Bạch Tôn rất ít hơi nhiều lời như thế, giọng của lãnh đạm, bình tĩnh, làm cho người ta được bây giờ cảm xúc của là gì.

      Có thể trách móc Hạ Noãn Ngôn, cũng có thể vì mình mà làm , thậm chí có thể bị oan uổng, cảm thấy đau lòng.

      Như là phối hợp với , bé con rốt cục chịu mở miệng, " liên quan đến ".

      xong nhảy xuống ghế, thẳng ra ngoài, động tác thuần thục giống như là mỗi ngày đều phải đến vài vòng ——

      trước kia bước cũng chưa từng , ít nhất ở trước mặt mọi người.

      Hạ Noãn Ngôn trừng to mắt, cũng biết mình nên kinh ngạc thế nào kiện này.

      Gia Cát Mộ Quy vẫn mở miệng mà chỉ nhìn Bạch Tôn, đột nhiên nở nụ cười, " quấy rầy sư huynh nghỉ ngơi , cáo từ."

      xong liền đem Hạ Noãn Ngôn kéo ra khỏi cửa, cũng quan tâm Bạch Tôn có vẻ mặt gì.

      Hạ Noãn Ngôn cũng còn phản đối, bị lôi trở về phòng, vừa vào cửa, sắc mặt liền suy sụp.

      "Thảm rồi, ta biến thành kẻ ác !"
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 219: Biến hóa trong đêm (3)
      "Sao vậy?"

      nhìn trái nhìn phải cũng nhìn ra nàng có chứa bản tính của kẻ xấu.

      “Bạch Tôn đúng, ta quả có thành kiến với !”

      Hạ Noãn Ngôn rất buồn bực, “Trước kia ta cho là mình chỉ cần thấy là căng thẳng, giờ có chuyện mới hiểu được, ta còn cảm thấy là kẻ ác, vừa rồi ta có cảm giác động tay chân gì đó”.

      Lấy hơi, rồi tiếp, “Thảm hại hơn là, ta làm oan uổng cho người ta, trong lòng lại biết áy náy! Ta còn cảm thấy lần sau để ý là được ………… Trước kia ta có như vậy!”

      Hu hu hu.

      “Nàng thích ”. Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt bình tĩnh ra kết luận.

      “Nhưng ta trước kia cũng quá thích người ta, cũng còn như vậy”.

      “Nàng đặc biệt thích

      “Mà có làm gì để ta thích cả”

      Phải là Bạch Tôn thích nàng cũng đâu kém gì, có mấy người đem người mình thích đánh thành trọng thương, hại bản thân người ta năm thể dùng võ công chứ?

      "Có lẽ là chuyện kiếp trước”.

      “Lại là kiếp trước ………”.

      Hạ Noãn Ngôn buồn bực đến nỗi muốn đâm đầu vào tường, “Ta nếu có bản lãnh làm cho Bạch Tôn ra, trước hết muốn hỏi chính là kiếp trước chúng ta rốt cục là quan hệ gì!”

      Nghĩ nghĩ, lại lắc đầu, "Quên , vẫn là nên biết”.

      Nếu hỏi ra trước kia bọn họ là quan hệ người , thế cũng rất mất tự nhiên.

      Chuyện kiếp trước vẫn là giữ lại ở kiếp trước .

      tại nàng cũng đối với Bạch Tôn có thành kiến, say này nên chú ý hơn, được lại giữ ấn tượng ban đầu cho là người tốt.

      Đem vấn đề này vứt qua bên, Hạ Noãn Ngôn buồn bực tiếp.

      “Chàng bé con có phải là người hay a…..”

      Gia Cát Mộ Quy mỉm cười, “Theo như tiêu chuẩn của dân chúng bình thường, người Linh tộc củng người Bạch gia cũng nên xem như là người”.

      “Nhưng ta cảm thấy cực kỳ phải là người …..”.

      Gia Cát Mộ Quy nghe được lại muốn cười, giọng an ủi nàng, “Theo ý của Bạch công tử, nàng vốn là khác với người thường, thân phận của bé con nhất định cũng bình thường, có lẽ trước kia chỉ mất trí nhớ, tại nhớ tới chuyện trước kia, nên mới xảy ra biến hóa vừa qua”.

      “Hy vọng là vậy…….”

      Hạ Noãn Ngôn rầu rĩ ôm lấy gối đầu, “Chàng cảm thấy là bên cạnh chúng ta có nhều việc lạ lắm sao? Tóm lại là cảm giác có chút kỳ quái”.
      Chương 220: cởi quần áo làm sao xem? (1)
      Gia Cát Mộ Quy vốn theo sợi tóc của nàng, nghe nàng như vậy, động tác tay dừng lại.

      "Nàng còn nhớ trước đây Bạch công tử qua ?"

      "Câu gì?"

      "Cách mỗi trăm năm, người Linh tộc đều phải trở lại Linh đảo lần". đột nhiên hỏi nàng như vậy.

      "Ừ, nhớ"

      Kết quả của thời điểm họp lần cuối cùng là, Linh đảo bị hủy, người Linh tộc toàn bộ đều biến mất.

      Nàng còn nhớ Bạch công tử đoạn này.

      "Bạch công tử lúc ấy , đó là chuyện hơn chín mươi năm trước."

      Sau khi sửng sốt, Hạ Noãn Ngôn vội vàng ngẩng đầu, "Nếu Linh đảo bị hủy, thời gian bọn họ tụ họp rất nhanh thôi!"

      "Đúng vậy." Trăm năm ước hẹn.

      "Lại có liên quan đến sao?"

      Hạ Noãn Ngôn khỏi cảm thấy hồi hộp, giống như có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra.

      Gia Cát Mộ Quy khẽ nhíu mày, "Hôm nay ở chợ, ta nghe được trong trà lâu có người bàn tán chuyện lạ ở Đông Lâm quốc "

      "Chuyện lạ gì?"

      Võ công của cao, nghe được chuyện còn nàng nghe được cũng kỳ quái, nhưng giọng điệu chăm chú của làm cho Hạ Noãn Ngôn rất căng thẳng.

      "Lúc hoàng tộc Đông Lâm quốc tế trời, trời rơi xuống người, vốn là bị bọn họ tôn sùng là thần tiên, nghe người kia có hành vi cổ quái, chuyện cũng cổ quái".

      "Về sau thế nào?"

      "Nàng tự mình chạy ra khỏi hoàng cung, Đông Lâm quốc ngay cả lệnh truy bắt cũng tuyên bố ra rồi, nghe là phạm vào trọng tội."

      "......... Xem ra cũng là xuyên qua đến". Nếu là thần tiên, cũng bị truy nã.

      Gia Cát Mộ Quy gật đầu, "Trước kia chưa hề từng nghe qua loại chuyện lạ này, cũng gặp qua người kỳ lạ như bé con vậy, người Linh tộc cũng biến mất rất lâu rồi".

      " trùng hợp. . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn hơi nhức đầu, "Những người này xuyên qua đến, có thể đều là người Linh tộc biến mất năm đó nhỉ?"

      Nàng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, "Ta từ đến lớn đều khác người thường, trước kia cũng có rất nhiều lần phát ra ý nghĩ ta chết thế nào, nhưng cho tới bây giờ xảy ra việc lạ gì a!".

      Cho nên hai lần đột nhiên dùng pháp thuật kia, chính là bởi vì trăm năm ước hẹn của người Linh tộc tới rồi sao?

      "Ta thậm chí giờ còn nghi cả Tiểu Vũ cũng là người Linh tộc đó ........."

      Bởi vì thời gian Tiểu Vũ xuyên qua tới trùng hợp.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 221: cởi quần áo làm sao thấy? (2)
      Hơn nữa lúc ấy Tiểu Vũ là có người ngừng ở bên tai nàng trở về trở về , nàng chịu nổi nên đáp ứng, liền rơi xuống đến Trăng Non quốc đây ……

      Bây giờ nghĩ lại, câu “trở về ” này đúng là điểm đáng ngờ nhất.

      “Ngày mai ta gọi người mang hộ thư về hỏi xem”. Gia Cát Mộ Quy cũng bắt đầu nghi ngờ.

      "Trăm năm ước hẹn, người Linh tộc từng biến mất đều trở về …….”

      Hạ Noãn Ngôn để tay ra sau sờ sờ lưng, “Đến thời gian ước định, nhất định có việc xảy ra, vậy ta tại sao cánh còn mọc ra ?”

      Thân là người Linh tộc, mọc cánh cũng là có càng có sức mạnh a!

      Nhất là theo như Bạch công tử , đợi cánh của nàng khôi phục nguyên dạng, nàng hẳn là cũng có thể tự do sử dụng pháp thuật rồi.

      ràng cánh của Bạch công tử hẳn là biến mất cùng ngày với ta, của đều lần nữa mọc ra, vì sao ta được?". là càng nghĩ càng buồn bực.

      Gia Cát Mộ Quy nhíu mày nhìn nàng, đột nhiên , "Để ta nhìn xem nào".

      A?

      Hạ Noãn Ngôn liên tục xua tay, " cần, ta mỗi ngày đều xem rất nhiều lần rồi, nhìn ra cái gì cả".

      tại nàng hình thành thói quen trước khi ngủ soi gương nhìn lâu, mỗi ngày ngóng trông hai vết ấn ký lưng kia có thể có biến hóa gì đó.

      "Cởi quần áo." Gia Cát Mộ Quy để ý tới cự tuyệt của nàng.

      "A?"

      " cởi quần áo làm sao thấy?"

      "Nhìn ra cái gì thực mà .......

      "Muốn ta ra tay giúp cởi sao?"

      " cần!"

      Hạ Noãn Ngôn lập tức nhảy dựng lên, nhảy xa khỏi , "Ta tự làm được".

      Bá đạo!

      ràng bình thường rất nhún nhường nàng, nhưng là có đôi khi lại bá đạo ghê gớm!

      Căm giận bất bình cúi đầu cởi ra vạt áo, biết chỉ muốn xem ấn ký lưng nàng, nhưng hành động này thực dễ làm cho người ta hiểu sai.

      Quần áo cổ đại vốn là từng lớp từng lớp cực kỳ phiền toái, vội vàng mở, dây buộc trong áo bị nàng quậy thành nút chặt.

      Khẽ cười chút, Gia Cát Mộ Quy đem người kéo qua, ra tay giúp nàng.

      khí bây giờ liền càng mập mờ, Hạ Noãn Ngôn nín thở, cầu khẩn chính mình cần căng thẳng đến mức tim đập quá lớn tiếng.

      Đợi lát nút dây buộc trong áo được mở ra, Hạ Noãn Ngôn lập tức quay lưng lại, hít sâu hơi, mạch đem y phục kéo xuống bả vai.
      Chương 222: cởi quần áo làm sao thấy? (3)

      Vừa mới làm xong hành động này, nàng lập tức hối hận.

      là có vẻ rất dũng cảm . . . . . . Lần đầu tiên ở trước mặt cởi quần áo cũng cởi rất có tình cảm rồi!

      Nhưng nếu như cởi rất có tình cảm, tiếp theo có thể phát sinh những chuyện thể ra cùng người khác ........

      Nàng nhìn được sau lưng mình, chỉ cảm thấy Gia Cát Mộ Quy hẳn là rất gần sát nàng, gần đến nỗi nàng thậm chí có thể cảm giác được hơi thở của .

      Bàn tay to đưa qua, xoa lưng nàng, chậm rãi di động, như là ở xem xét cái gì.

      Chính là di chuyển quá chậm, tay lại hơi nóng, mang đến cảm giác khác thường.

      "Noãn Ngôn".

      gọi tên của nàng, tiếng gọi so với bình thường hơi khàn giọng chút, bầu khí mập mờ kiểu này, hết sức dễ dàng làm cho người ta mơ màng.

      Bọn họ chính , chính , chuyện này. . . . . .

      Ở trong lòng lẩm nhẩm ba lần, Hạ Noãn Ngôn đem những suy nghĩ lộn xộn chợt lên trong đầu này đều đuổi , rồi mới cất tiếng hỏi .

      "Chuyện gì thế?"

      "Ấn ký lưng nàng có vấn đề". Giọng Gia Cát Mộ Quy giống như hay giỡn.

      "A?"

      Hạ Noãn Ngôn lấy làm kinh hãi, suy nghĩ kiều diễm trong đầu biến mất trong nháy mắt, khiếp sợ xoay người nhìn .

      ". . . . . ."

      Gia Cát Mộ Quy chính chính lần đầu tiên nên lời, hé ra khuôn mặt nghiệt đỏ toàn bộ.

      ". . . . . ."

      Nàng thế nhưng xoay người sang chỗ khác!

      Thế nhưng xoay người sang chỗ khác!

      Quần áo của nàng đều mở rộng!

      Hạ Noãn Ngôn hận ông trời thể giáng sấm sét ngay bây giờ đem nàng đánh ngất , đáng tiếc trời có vị thần tiên tri kỷ ấy nghe được ý nguyện của nàng.

      có thần tiên cứu nàng, chỉ có thể tự cứu.

      Nhanh chóng xoay người, tay chân luống cuống mặc quần áo, Hạ Noãn Ngôn yên yên lặng mà trong lòng rơi lệ.

      Đây là vì sao a. . . . . .

      Cố tình ở thời điểm nàng lập tức muốn mặc xong, Gia Cát Mộ Quy ở sau lưng nàng lên tiếng.

      "Noãn Ngôn".

      ". . . . . ." có nghe thấy có nghe thấy.

      "Nàng ........... Dáng người tốt lắm."

      "Bựt" tiếng, Hạ Noãn Ngôn đem cái dây buộc cuối cùng kéo đứt rồi.

      " vấn đề chính !".

      Nàng vừa vọt tới ngăn tủ vừa cầm lấy bộ quần áo, sau đó chạy tới phía sau bình phong thay quần áo rồi thuận tiện làm mặt bớt đỏ chút.

      Chờ đến khi từ phía sau bình phong ra, nàng lại là người vẻ mặt tim đập mặt đỏ đường hoàng rồi ..........
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 223: cởi quần áo làm sao thấy? (4)


      chuyện chính ”.

      Nàng ngồi vào bên cạnh bàn, rót cho mình chén trà, vẻ mặt bình tĩnh.

      Mỗi lần thấy nàng làm bộ nghiêm túc đều rất buồn cười, nhưng lần này đúng là có chuyện quan trọng hơn muốn , Gia Cát Mộ Quy cũng thôi còn ầm ĩ nàng nữa, “Ấn ký phía sau lưng nàng có vấn đề, ta chỉ nhìn thấy lớp độc bên trong thôi”.

      “……… Nhưng ta phải chuyển thế, thay đổi cả thân thể sao?”

      “Nhưng ấn ký Linh tộc vẫn theo nàng”.

      cách khác nếu có người từng động tay với nàng, mặc kệ thân thể hoán đổi bao nhiêu lần, cũng chút nào bị ảnh hưởng.

      Đây là nguyên nhân mà cánh của nàng vẫn chịu mọc ra sao?

      "Ta tìm Bạch công tử”

      Bạch công tử ở trong phòng cách nàng xa, vừa nghe nàng , lập tức chạy lại đây.

      “Ta muốn liếc xem ấn kí người người cái”. cau mày, mở miệng cầu.

      xong phòng bị lui ra cách xa Gia Cát Mộ Quy, “Ta chỉ nhìn thôi, có ý khác, ngươi cũng ta biết Noãn Ngôn mấy trăm năm rồi, nàng cũng tựa như người thân của ta, ngươi chịu có thể coi ta như mèo đáng làm người”.

      Bằng tại làm sao lại sử dụng võ công, có thể thùng dấm chua này nhịn được mà ra oai đây.

      nghĩ tới Gia Cát Mộ Quy chút cũng chưa phản đối, cũng ngăn xem lưng Hạ Noãn Ngôn.

      là ghen có lựa chọn, phải ghen lung tung.

      Đáng tiếc bản thân Bạch công tử tranh giành.

      Đối với hai đường ấn ký nhìn trái nhìn phải lưng Hạ Noãn Ngôn kia, chỉ có thể nhìn thấy thích hợp.

      “Quả thích hợp, nhưng thích hợp ở chỗ nào, ta được”.

      Suy nghĩ nửa ngày, vẫn là ra kết quả, “Ta muốn gọi đại ca ta lại đây”.

      " được!"

      Lần này là Hạ Noãn Ngôn cùng Gia Cát Mộ Quy kêu lên phản đối.

      Bạch công tử hơi xấu hổ.

      Cũng thể trách bọn họ phòng bị đại ca của gay gắt như vậy, ngay cả cũng cảm thấy động cơ của đại ca trong sáng.

      “Nhưng việc này mà hỏi người khác cũng có tác dụng. Bằng tìm đại tỷ của ta lại đây?”

      Vừa xong, Bạch công tử lại lắc đầu, tự mình phủ nhận chính mình, “Vô ích, ta biết, người Bạch gia bình thường mà biết, tại ngoài đại ca của ta, có người có khả năng giúp được việc đâu”.

      Dừng chút, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, “Bây giờ chuyện chính quan trọng hơn”.

      Chương 224: cởi quần áo làm sao thấy? (5)

      Được rồi, chuyện chính quan trọng hơn.

      Tình huống tại, cũng chỉ có thể xin Bạch Tôn giúp đỡ.

      Bạch công tử kiên trì tìm đại ca đem đến, đem tình huống cùng hết thảy.

      khí trong phòng lập tức trở nên vô cùng kỳ lạ.

      Bạch Tôn cúi đầu lời nào, sắc mặt Hạ Noãn Ngôn cùng Gia Cát Mộ Quy đều có vẻ kỳ dị.

      Bị kẹp ở giữa nên Bạch công tử rất muốn đem chính mình ném văng ra khỏi cửa sổ, thoát ly bầu khí quỷ dị này, nhưng lại phải đứng tại chỗ.

      Đề phòng nhỡ ra bọn họ đánh nhau, còn có thể ngăn cản đúng lúc.

      Vừa im lặng nửa ngày, Bạch Tôn đột nhiên đứng lên báo trước.

      Cất bước vòng đến sau lưng Hạ Noãn Ngôn cái, cách quần áo, đem lệnh bài gia chủ Bạch gia trong tay dán ở lưng nàng.

      Tuy rằng có dùng khinh công, nhưng động tác của cực nhanh, động tác liên tục liền mạch lưu loát, ngay cả những người khác đều có thời gian ngăn cản.

      “………”

      Bạch công tử yên lặng thu lại tay muốn vươn ra nửa, trái tim lơ lửng cũng thả xuống.

      Vừa rồi động tác của đại ca rất dũng mãnh, còn tưởng rằng đại ca muốn làm cái gì ………

      Hạ Noãn Ngôn cũng bị Bạch Tôn làm hoảng sợ, biết làm gì.

      Trong chốc lát căn phòng lại im lặng, Bạch Tôn thu về lệnh bài gia chủ, hai mắt nhìn nhìn.

      Ở trong mắt mọi người, lệnh bài gia chủ kia vẫn là giống như bình thường.

      Nhưng cũng biết là nhìn ra cái gì, Bạch Tôn nhăn mày, "Có người động tay, che hơi thở Linh tộc của nàng.

      " chỉ là ta cảm ứng được sao?"

      Bạch công tử sửng sốt, có chút nóng vội giải thích với bọn họ, "Thời điểm ta tìm được Noãn Ngôn, liền phát người nàng có phần hơi thở bị che , nhưng ta tưởng đây chẳng qua là ngăn cản người Bạch gia tìm thấy nàng."

      Bạch Tôn lắc đầu, " tại người Linh tộc bình thường cũng tìm thấy nàng".

      Gia Cát Mộ Quy đột nhiên mở miệng, "Sư huynh, huynh huynh ở bên ngoài nhặt được người Linh tộc, người ấy có từng bị động tay ?

      " có."

      cách khác ta là đặc biệt sao?”

      Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc chỉ vào mũi của mình, “Trước kia ta ở Linh tộc có thân phận đặc biệt gì ?”

      " có, chỉ là người Linh tộc bình thường”.

      “Nhưng vì sao có người lại chỉ ra tay với ta thôi?”

      Dù sao vẫn có chút nguyên nhân, mới có thể “hưởng thụ” được loại đãi ngộ đặc biệt này !



      Last edited: 26/9/15
      Neavah Redneval, Mizukitú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :