Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 205: Kẻ đuổi theo thần bí (15)
      Đột nhiên vang lên tiếng làm cho Hạ Noãn Ngôn ngây người chút, lập tức quay đầu.

      Bạch Tôn như thế nào xuất quỷ nhập thần vậy?

      ràng mới vừa rồi còn ở trước mắt bọn họ.

      Hơn nữa câu vừa là có ý gì?

      Chẳng lẽ nàng trước kia cũng biết Gia Cát Mộ Quy?

      Bạch Tôn nhìn nàng, chỉ lạnh lùng nhìn Gia Cát Mộ Quy.

      Ánh mắt kia, quả thực như là ra kiếp trước bọn họ biết nhau, mà ở kiếp trước, Gia Cát Mộ Quy thể cướp được của .

      định giải thích câu kia của mình, Bạch Tôn lại giống như lúc xuất , chút dấu hiệu cũng có mà bước thẳng.

      Xa xa nhìn thấy ba người bọn họ cùng ở chỗ, Hạ Noãn Ngôn vẻ mặt có chút kỳ dị, Bạch công tử lo lắng đại ca nhà mình vừa cái gì nên , lập tức chạy tới.

      "Noãn Ngôn, ngươi làm sao vậy?"

      " có. . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn lắc đầu, sau đó hơi ngỡ ngàng chỉ vào Gia Cát Mộ Quy, hỏi Bạch công tử, "Trước kia ta biết sao?"

      "Gia Cát Mộ Quy?"

      Bạch công tử bị hỏi đến sửng sốt, "Đương nhiên có, trong ấn tượng của ta có người này".

      "Nhưng có thể ngươi quên hay ?"

      Lúc này Bạch công tử cũng do dự, cúi đầu, nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu.

      Cuối cùng, ngẩng đầu, lắc đầu như đinh đóng cột, " có".

      "Chắc chắn?" Ngay cả Gia Cát Mộ Quy cũng lên tiếng hỏi .

      "Chắc chắn".

      Bạch công tử quả quyết giải thích nguyên nhân cho bọn họ, "Ta trước kia biết ai ngoài người Linh tộc cùng người Bạch gia, nhưng gia phả của Bạch gia người nào mà ta nhớ , nếu trước kia là người Linh tộc, vậy cho dù đầu thai mất trí nhớ, cũng nên giống như Noãn Ngôn vậy, sau lưng có ấn ký của cánh..........".

      tới đây, tạm dừng chút, hỏi Hạ Noãn Ngôn, " lưng có ấn ký Linh tộc giống như ngươi sao?"

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn xấu hổ, "Ta biết". Hỏi nàng làm gì chứ!

      Nàng chỉ có lần ở suối nước nóng từng nhìn lén lưng , nhưng là lén nhìn thoáng qua thôi, thấy . . . . . .

      "Các ngươi phải thành thân rồi sao?" Bạch công tử nhìn hai người bọn họ giống như nhìn quái vật.

      ". . . . . ."

      Thành thân nhưng là động phòng được sao!

      Hạ Noãn Ngôn còn xấu hổ, Gia Cát Mộ Quy cúi đầu, mặt hơi hơi đỏ lên, " lưng ta có ấn ký Linh tộc".
      Chương 206: Kẻ đuổi theo thần bí (16)

      ". . . . . ."

      Lại đỏ mặt, lại đỏ mặt!

      Ta còn có làm gì ngươi, ngươi đỏ mặt gì hả? Hạ Noãn Ngôn bực bội.

      Cảm giác được nàng nhìn chằm chằm, Gia Cát Mộ Quy quay đầu nhìn nàng, khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười thực nghiệt mê hoặc.

      ra nụ cười trong ánh mắt của hơi đúng đắn, nhưng mặt vẫn cứ đỏ .........

      Hạ Noãn Ngôn có lý do nghi ngờ ở trong mắt người khác, đây là nụ cười ngượng ngùng lộ ra sau khi bị nàng trêu chọc.

      Vì thế nàng rất bực bội.........

      Hai người cứ thế song song nhìn nhau, bị làm lơ Bạch công tử ho khan tiếng.

      "Cho nên vừa phải là người Bạch gia cũng là người Linh tộc, ta thể nào biết được".

      đem vấn đề trọng tâm kéo về, đưa ra kết luận cuối cùng.

      Hạ Noãn Ngôn cũng xấu hổ ho khụ khụ, tiếp tục vấn đề vừa rồi, "Này có phải là ta ta biết, mà ngươi biết ?"

      Hạ Noãn Ngôn vẫn để ý câu lúc nãy của Bạch Tôn.

      "Trước kia ta mỗi ngày theo ngươi, ngươi biết ai, ta cũng biết".

      "A..........." Vậy xem ra biết rồi.

      "Các ngươi sao lại đột nhiên hỏi cái này?"

      "Vừa nãy Bạch Tôn đột nhiên chạy tới câu đó". Hạ Noãn Ngôn đem tình huống hết lần.

      Đại ca hẳn là cố ý đến quấy rối.

      Bạch công tử sau khi nghe xong lập tức toát ra ý nghĩ này.

      khẳng định chính mình trước kia biết người Linh tộc cùng người Bạch gia, mà gia phả gạt , người Linh tộc đầu thai cũng thể nào có ấn ký Linh tộc ......... Phải ?

      Đại ca nhất định là cố ý quấy rối.

      ————————————————————————————

      Tuy với thân phận của mọi người, lại tụ cùng chỗ ra ngoài, là giống như làm chuyện lớn vậy, nhưng thực tế. . . . . .

      Giờ mục đích duy nhất mà bọn họ có thể đến, chính là Gia Cát Mộ Quy hai người họ muốn tìm chỗ bán dinh thự thích hợp để mua ở.

      . . . . . . hề muốn khiêu chiến, người cố chấp theo chân bọn họ rất chung mục đích.

      Mua nhà cửa là chuyện gấp được, cho nên bọn họ dọc đường cũng rất chậm, có đôi khi mới nửa ngày liền ngủ lại.

      Đương nhiên, mặc kệ bọn họ ngủ ở đâu, đều có người đặt sẵn nơi ăn ở trước rồi, cũng theo thường lệ sau bữa cơm chiều đưa đóa hoa đến đánh bom người ta.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 207: Kẻ đuổi theo thần bí (17)
      Mà sao nhiều ngày trôi qua, cái người thầm chiêu đãi bọn họ vẫn thân.

      Hôm nay, thời tiết tốt lắm, nhìn trời giống như muốn mưa.

      Mấy người bỏ qua dự định tiếp tục lên đường, chuẩn bị dừng lại nghỉ ngày ở khách điếm.

      Ở trong phòng buồn bực thú vị, tất cả mọi người từ trong viện ra, ngồi ở trong đại đường khách sạn, nhưng cũng còn tụ chỗ mà chuyện phiếm, mỗi người đều làm mỗi việc khác nhau ——

      Gia Cát Mộ Quy cúi đầu đọc sách, có đôi khi ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Noãn Ngôn cái.

      Tư Đồ Tĩnh ngồi ở góc biết nghĩ cái gì.

      Bạch công tử bắt nạt Tiểu Vương Gia, Tiểu Vương Gia bắt nạt lại, bé con khinh thường nhìn hai người họ ồn ào qua ồn ào lại.

      Về phần Bạch Tôn ........

      tiếp tục hóa trang thành cái máy lạnh, làm hết phận là mạnh mẽ ngừng tản ra khí lạnh liên tục.

      Hạ Noãn Ngôn sao?

      Gian khách sạn này là gian chi nhánh của khách sạn Phúc Nguyên, bài trí đương nhiên cũng là hết sức cầu kỳ.

      Hạ Noãn Ngôn đangcảm thấy rất hứng thú đứng ở bên cạnh thang lầu, nhìn chằm chằm cái lan can thang lầu trạm chổ hoa văn kia.

      Ừ, rất được.

      Đợi mua nhà ở, nàng cũng muốn làm cái ở trong nhà mình.

      Thẩm Hoài Nhiên tới, lên tiếng kêu nàng, "Hạ nương, đến đây chuyện chút".

      "Hử?"

      Hạ Noãn Ngôn quay đầu, theo đến chỗ hành lang gấp khúc thông về hướng nội viện, "Có chuyện gì sao?"

      Xác định trong đại đường mọi người nghe được bọn họ chuyện, Thẩm Hoài Nhiên mới hạ giọng .

      “Hạ nương, ngày đó Bạch Tôn muốn bé con vì sao ngươi cùng trao đổi điều kiện?"

      “À?”

      “Ý ta , lấy điều kiện là Bạch Tôn phải chấp nhận Tư Đồ tiểu thư”

      ". . . . . ."

      trắng ra, làm cho Hạ Noãn Ngôn nghe xong sững sờ luôn.

      Bọn họ hoàn toàn có cùng Thẩm Hoài Nhiên ra điều kiện của Tư Đồ Tĩnh, làm sao mà biết được?

      Nhìn ra nghi ngờ của nàng, Thẩm Hoài Nhiên khẽ cười, "Ta cũng chỉ là đoán ý qua lời và sắc mặt thôi, các ngươi lần này rời kinh, người đồng hành phải là thân thiết, có lý do gì mà mang theo Tư Đồ tiểu thư chẳng hề thân thiện với các ngươi”.

      dừng chút, cười , “Ta biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng đoán là các ngươi có thỏa thuận trong đó, nhất định là Bạch Tôn”.

      Mục đích của Tư Đồ Tĩnh quả thực rất ràng, người có mắt liền nhìn ra được.
      Chương 208: Kẻ đuổi theo thần bí (18-)

      Sững sờ xong, Hạ Noãn Ngôn cũng cười, "Ngươi quan sát cẩn thận."

      Thẩm Hoài Nhiên đối với khen ngợi nàng gì, chỉ cười cười.

      Như vậy năng lực đoán ý qua lời và sắc mặt, cũng là dưới tình huống bất đắc dĩ mới có thể luyện thành.

      Nhìn bộ mặt tuấn tú điềm đạm trước mắt kia, Hạ Noãn Ngôn hơi do dự.

      "Vinh Vương, ngươi đoán được. . . . . . Cho nên ngươi cố ý tiếp cận Tư Đồ nương?"

      "Đúng". Thẩm Hoài Nhiên rất thản nhiên thừa nhận.

      "Ngươi vì báo ân sao? Nhưng ta giúp ngươi chẳng qua là tiện tay mà thôi, mục đích cũng phải vì để được ngươi báo ân, hơn nữa chuyện này, Tư Đồ nương. . . . . ."

      đến lời cuối cùng, Hạ Noãn Ngôn do dự hết câu.

      "Ý của Hạ nương, là muốn cái Tư Đồ tiểu thư cần chính là thành thú nàng?"

      "............... Ừ".

      Ý này cũng khác biệt lắm, ít nhất cũng phải công khai thừa nhận người ta, nam nữ mà qua loa mập mờ là tuyệt đối chắc chắn

      cách khác, Thẩm Hoài Nhiên nếu dùng cách này báo ân, vậy liền phải đem người ta đón rồi.

      Thẩm Hoài Nhiên cụp mắt xuống, cười tiếng, "Hạ nương quên, ta trước kia , chẳng qua chỉ là cái xác mà thôi, cũng có gì lớn".

      Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, lần đó Thẩm Hoài Nhiên còn chủ động cầu muốn làm nam sủng của nàng, từng như vậy.

      Nhưng khi đó thoạt nhìn. . . . . . Rất có phong cách của nam sủng.

      Những lời này nghe qua chính là ý mặt chữ, giống như quá để ý loại chuyện này.

      Mà lúc này cởi bỏ ngụy trang, tại Thẩm Hoài Nhiên bộ dáng dịu dàng quân tử, lại lên những lời này, làm cho người ta có cảm giác hoàn toàn khác biệt rồi.

      Giống như là mất hết can đảm sau đó bất đắc dĩ lựa chọn, nghe qua, tự dưng trong lòng cảm thấy có chút bi thương.

      là Vinh Vương của Đông Lâm quốc, bên ngoài đương nhiên cũng có chút lời đồn về .

      Nhưng lời đồn cũng đều là chuyện râu ria, hơn phân nửa là thích cái gì ......, có nghe trước đây có trải qua cái gì bi thảm, cũng nghe đối với người nữ tử nào có động tâm qua.

      Hạ Noãn Ngôn nghĩ ra làm sao có thể có ý nghĩ u ám như vậy, đành phải khuyên , "Ngươi tại cảm thấy sao cả, nhưng đợi sau này gặp được nữ tử khến ngươi động tâm, ngươi hối hận ."

      Thẩm Hoài Nhiên lặng im.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 209: Kẻ đuổi theo thần bí (19)
      cứ như vậy cúi đầu, lâu cũng chuyện.

      Qua hồi, mới ngẩng đầu lên, cười có chút miễn cưỡng, "Chính là bởi vì gặp qua, mới có thể như vậy."

      dừng chút, lại cười tiếng, "Gặp qua, đáng tiếc bỏ lỡ, tại muốn tìm cũng tìm về được".

      Cho nên, là ai cũng sao cả.

      Hạ Noãn Ngôn nghe xong sửng sốt, "Vì sao tìm được? Có cái gì hiểu lầm cho ràng, nàng tha thứ ngươi ngươi cũng nên tiếp tục cố gắng, ngươi kiên trì được bao lâu chứ? Làm sao mà biết nhất định tìm về được?"

      Nghe ý tứ của , người trong lòng chính là xa cách mà phải qua đời.

      Chỉ cần người còn liền còn có hi vọng, sao có thể khẳng định tìm về được như vậy?

      Nàng xong lời cuối cùng giọng có hơi kích động, nhưng Thẩm Hoài Nhiên cũng có để ý.

      lại im lặng lâu, rồi hỏi nàng, "Hạ nương, ngươi tin đời có chuyện hồn phách nhập vào người ?"

      Gì?

      "Lúc mới sáu tuổi ta lần đầu tiên biết nàng, nàng nàng từ nơi rất xa chạy tới, lúc ấy ta còn tin nàng."

      ". . . . . ."

      "Sau lại thấy nàng nữa, lần thứ hai gặp nàng là ở ngày sinh nhật 15 của ta, nàng thay đổi bộ dáng, nhưng ta vẫn nhận ra nàng đến đây".

      Thẩm Hoài Nhiên cười cười, "Lần này nàng lúc trước nàng chạy đến từ nơi rất xa, chính nàng cũng biết là nàng tại sao trở về. Nhưng về sau, nàng liền biết tại sao mình lại chạy tới chay lui rồi.

      Thẩm Hoài Nhên thấp giọng xuống, "Sau đó, ta làm tổn thương trái tim nàng, nàng nàng phải về nhà, ta rốt cuộc còn gặp nàng nữa".

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn nháy mắt hồi lâu, cố gắng tìm về giọng của mình, "Nàng đề cập tới TV Computer điện thoại. . . . . . A, tay của ta!"

      Câu hỏi cuối cùng biến thành câu kêu đau, ngồi ở trong đại đường Gia Cát Mộ Quy lập tức xẹt đến, đem tay nàng bị Thẩm Hoài Nhiên cầm cướp ra giúp.

      Thẩm Hoài Nhiên có tâm tư đâu quản sát khí người Gia Cát Mộ Quy, cặp mắt luôn dịu dàng ấm áp cùng cười giờ kích động lên, "Ngươi làm sao có thể biết cái đó?"

      Nếu có Gia Cát Mộ Quy ngăn cản, có thể lại muốn kích động mà nắm chặt bả vai nàng.

      "Ta chính là từ nơi đó đến a!"

      Nàng biết kích động, cũng nên bóp đến xương cốt đáng thương của nàng ..........
      Chương 210: Kẻ đuổi theo thần bí (20)

      "Nếu nàng mình về nhà là , ta có thể mang ngươi tìm nàng".

      Thẩm Hoài Nhiên ngẩn người, ánh mắt bỗng trở nên ảm đạm, "Ngay cả nàng lớn lên trông thế nào, tên gọi là gì ta cũng biết".

      " sao, quê quán của ta tìm người rất dễ dàng, TV Computer còn có trang môi giới chuyển nhượng cũng có thể phát thông báo tìm người, chỉ cần có tiền có tìm thấy người".

      Tuyệt vọng lâu như vậy, đột nhiên lại có hi vọng, Thẩm Hoài Nhiên trở nên kích động, "Hạ nương biết làm thế nào về nhà sao?"

      "Biết."

      Hạ Noãn Ngôn xong quay đầu, nhìn về phía người trong đại đường, "Ngươi có thể để người Bạch gia mang ngươi ........"

      A ........

      Nàng dừng chút.

      Bạch công tử còn mọc cánh, tuy bây giờ có thể biến thân đầy đủ rồi, nhưng tạm thời năng lực xuyên qua thời vẫn có quay về.

      Về phần Bạch Tôn .....

      Vị máy lạnh đại nhân này khí thế quá mức mạnh mẽ, vừa nhìn cũng phải là vì người mà hy sinh mạng.

      "Nếu có thể có thêm người Bạch gia nữa tốt rồi".

      Hạ Noãn Ngôn , liền thấy trong đại đường Bạch công tử đứng lên, kinh ngạc gọi môt tiếng, "Đại tỷ?"

      trùng hợp như quá như vậy ........

      hi vọng thôi mà liền vị người Bạch gia tới nữa?!

      Theo ánh mắt Bạch công tử, Hạ Noãn Ngôn nhìn về phía người mới xuất tại cửa khách sạn.

      Xinh đẹp!

      Đúng là mỹ nhân!

      Gien của Bạch gia có lẽ rất mạnh mẽ, Bạch công tử là mỷ thiếu niên, vị đại tiểu thư của Bạch gia cũng chút thua , giống như thơ ca loại mỹ nhân "Bàn tay như cây cỏ mềm, da nõn nà, cổ trắng nõn như ấu trùng, răng như hạt bầu".

      Tựa hồ có quen ánh mắt kinh ngạc người khác, đại tiểu thư Bạch gia Bạch Huyên chỉ mỉm cười, "Đại ca, Tiểu Cửu."

      Ở Bạch gia Bạch công tử đứng hàng thứ chín mà vẫn khiếp sợ, "Đại tỷ, tỷ sao lại đến đây?"

      Đại tỷ ở Bạch gia được coi như là người đặc biệt nhất, đừng là rời khỏi Bạch gia, nàng ngay cả cửa phòng của mình còn rất hiếm ra, liên tục mấy tháng găp người đều là chuyện thường.

      Cho nên lần này thấy nàng, Bạch công tử rất là ngạc nhiên.

      "Người trong nhà đều nghe có người Linh tộc thân rồi."

      Bạch Huyên xong hướng sang Hạ Noãn Ngôn cười gật gật đầu, "Ta nghĩ các ngươi hẳn là cần giúp đỡ, trước hết phái người dọc đường giúp các ngươi chuẩn bị, sau đó tự mình chạy đến đây".
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 211: Kẻ đuổi theo thần bí (21)
      Bạch công tử ngây người, "Đại tỷ, chúng ta dọc đường ăn ở đều là tỷ sắp xếp sao?"

      "Đúng vậy a." Bạch Huyên rất nhanh thừa nhận.

      Những người khác cũng đều ngây ngẩn cả người, đồng loạt nhìn về phía Gia Cát Mộ Quy.

      Ở đây nam nhân quả ít, nhưng hai người Bạch gia là huynh đệ của Bạch Huyên, hai tiểu bằng hữu tuổi lại quá , Thẩm Hoài Nhiên mới đến mấy ngày nay, thể nào kể đến được.

      cách khác, hoa kia là đưa cho Gia Cát Mộ Quy ?

      Là Bạch gia đại tiểu thư muốn đuổi theo Gia Cát Mộ Quy?

      Bạch công tử há miệng thở dốc, cũng biết chính mình nên cái gì nữa.

      "Đại tỷ, ta còn tưởng rằng trong nhà chỉ có tỷ. . . . . ."

      Nữ nhân trong nhà, vốn chỉ có đại tỷ là có ''hậu cung", vẫn nghĩ rằng đại tỷ hoa đào như vậy.

      Lần trước Hạ Noãn Ngôn hỏi bởi vì Bạch Huyên luôn lộ diện, nhất thời nhớ ra đại tỷ này, mới có thể trả lời Gia Gia Cát Mộ Quy đều có danh sách của tất cả nữ nhân Bạch gia.

      Mà lúc này. . . . . .

      Bạch Huyên bị xong có chơi sửng sốt, "Tiểu Cửu, ngươi cái gì?"

      "Ta tỷ đưa hoa này!"

      Bạch công tử lại bắt đầu phiền lòng, đầu tiên là đại ca đến đây muốn cướp Noãn Ngôn, tại lại tới đại tỷ muốn cướp Gia Cát Mộ Quy nữa!

      "Cái gì hoa?" Bạch Huyên vẻ mặt khó hiểu, "Ta có đưa qua".

      " phải tỷ đưa?"

      Bạch công tử lại thấy được hy vọng, "Mỗi ngày có người đưa chúng ta nhánh Lạc Tuyết, phải tỷ chứ?"

      "Đương nhiên phải ta", Bạch Huyên cười , "Ta chỉ giúp các ngươi sắp xếp ăn ở, hơn nữa dù có muốn đưa, ta cũng nên đưa chút hoa cỏ quý hiếm chỉ Bạch gia có mới đúng".

      Vậy là ai?

      Nghĩ đến người bí mật sắp xếp hết thảy rốt cục cũng xuất , mà lúc này lại phát chỉ xuất người, cái người kia làm cho bọn họ tò mò hơn vẫn là rất thần bí.

      Bạch Huyên cười nhìn sang phía Bạch công tử, "Tiểu Cửu, ngươi còn có giúp ta giới thiệu với mọi người chút đó".

      "A".

      Bạch công tử lên tiếng, giới thiệu từng người cho Bạch Huyên biết.

      Bạch Huyên đối với mọi người thái độ cũng có gì khác, cho dù là giới thiệu đến Gia Cát Mộ Quy nàng cũng chỉ là mỉm cười gật đầu, thái độ tự nhiên khéo léo, ánh mắt cũng có lưu lại nhiều người .

      Thoạt nhìn, giống như là bộ mặt Gia Cát Mộ Quy có nhìn mị hoặc nghiệt nữa, cũng có gây ảnh hưởng gì đến nàng.
      Chương 212: Kẻ đuổi theo thần bí (22)

      Đối với xuất của Bạch Huyên, Gia Cát Mộ Quy từ đầu đến cuối chút phản ứng khác thường cũng có, có lẽ cũng chưa nhìn Bạch Huyên có bộ dạng thế nào.

      Thẩm Hoài Nhiên ở bên nghe được khẽ nhíu mày, "Hoa là người khác đưa?"

      Nàng cũng biết.

      Hạ Noãn Ngôn lắc đầu, sau lại quay đầu với , "Ngươi muốn đại cần phải có người Bạch gia mang ngươi , bằng ngươi ........."

      Nàng muốn hỏi Bạch Huyên giúp thử xem sao, nhưng mới vừa rồi Thẩm Hoài Nhiên còn hết sức nóng vội biết nghĩ gì, mà lại vội nữa.

      " sao, ta có thể chờ Bạch công tử mọc cánh xong rồi lại mang ta ."

      "Nhưng vậy cũng có thể phải đợi mấy tháng".

      Đối với người sốt ruột mà , thời gian mấy tháng cũng quá lâu đó.

      Thẩm Hoài Nhiên đột nhiên im lặng trong chốc lạt, "Ta thỉnh Bạch đại tiểu thư giúp, nhưng cũng cần phải chờ thân quen rồi mới sau".

      "Ừ, cũng được".

      Nếu quen biết liền làm phiền người ta như vậy, cũng quả tiện mở miệng.

      Bạch Huyên xuất , làm cho mọi người đối với thân phận của người đưa hoa thêm tò mò, đều vội vã muốn biết kết quả.

      tại cũng có cách khác, chỉ có thể đến hỏi chưởng quầy .

      Dọc đường bọn họ gặp được rất nhiều vị chưởng quầy, khách sạn này kia đều là sản nghiệp của Nghiêm gia, thể Nghiêm gia tuyển chọn người là rất nghiêm, mặc cho bọn họ dụ dỗ đe dọa, các vị chưởng quầy kia, cũng chịu lộ ra chút xíu tin tức nào, khăng khăng đó là bí mật của khách nhân, bọn họ tiện nhiều lời.

      Nhưng bây giờ, vị chưởng quầy ngàn chọn vạn tuyển mới ra gặp phải tài ăn vô song của Thẩm Hoài Nhiên.

      Chỉ dùng bình rượu hâm cùng bốn cái đĩa dưa cải, trong thời gian cực ngắn Thẩm Hoài Nhiên được chưởng quầy coi là tri kỷ.

      Còn đến thời gian canh giờ, chưởng quầy đem tiền riêng của mình giấu ở chỗ nào đều ra tất.

      Nhưng nhiều như vậy, thân phận của người đưa hoa bọn họ vẫn là biết.

      trách chưởng quầy muốn giấu diếm, hoa này mỗi ngày đều được người ta đặt ở quầy, bên cạnh kèm thêm tờ giấy, để đưa đến chỗ bọn Hạ Noãn Ngôn,

      Theo chưởng quầy trong kia còn có mảnh giấy, tất cả mọi người tới gần xem.

      Chữ viết tờ giấy có chút viết ngoáy, nhưng lại khó coi, chợt nhìn cũng nhận ra người viết là nam hay nữ.

      "Dùng tay trái viết ?" Hạ Noãn Ngôn phỏng đoán.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 213: Kẻ đuổi theo thần bí (23)
      Cũng quả thực chỉ có phỏng đoán này là thông suốt thôi.

      Nhưng như vậy chẳng khác nào manh mối lại bị đứt, bọn họ vẫn biết cái người đưa hoa kia là ai.

      Xế chiều hôm đó, có mưa.

      Vừa mới mưa đường dễ , bọn họ cũng đơn giản lại ở tại khách sạn, tính nghỉ ngơi vài ngày.

      Bạch Huyên đương nhiên là cũng ở đây, mà cái người đưa hoa kia cũng giống như trước, giữ vững thói quen ngày đóa hoa.

      ————————————————————————————————————

      Sau khi Bạch Huyên xuất , công tác chăm sóc thương thế của Bạch Tôn tất nhiên là bị nàng lấy .

      Cứ như vậy, Tư Đồ Tĩnh chẳng khác nào còn cơ hội có thể tiếp cận Bạch Tôn nữa.

      Tuy rằng mỗi ngày đều có thể thấy, nhưng định tới gần liền hoàn toàn có khả năng.

      Sắc mặt rất kém, nàng tìm đến Hạ Noãn Ngôn.

      "Ngươi theo ta cũng vô dụng, ta lại thể quyết định người theo Bạch Tôn"

      Đột nhiên nhìn thấy Tư Đồ Tĩnh đến đấu tranh, Hạ Noãn Ngôn biết làm sao.

      Là chính Bạch Tôn đồng ý để cho Bạch Huyên thay thế, bọn họ có thể làm sao đây?

      "Ta mặc kệ, ngươi Bạch Huyên !"

      "Ta thế nào chứ? Nàng cùng Bạch Tôn là huynh muội, ta sao có thể ngăn nàng chăm sóc đại ca của mình?"

      Tư Đồ Tĩnh mới mặc kệ nàng có thể hay , mặt lạnh, thần sắc mãnh liệt ——

      "Tóm lại các ngươi hoàn thành điều kiện của ta, ta cho các ngươi biết vì sao cha ta có thể có hai hài tử !"

      Quẳng xuống uy hiếp, nàng phất tay bước , đem phiền phức ném lên đầu Hạ Noãn Ngôn.

      Bóng dáng của nàng vừa biến mất ở chỗ rẽ, phía sau Hạ Noãn Ngôn liền có người gọi nàng, "Hạ nương?"

      Vừa quay đầu, hóa ra là Bạch Huyên.

      "Thực xin lỗi, ta phải cố ý muốn nghe lén ."

      Bạch Huyên mang mặt nụ cười áy náy, hơi giơ cao cái khay trong tay lên, giải thích, "Ta đưa thuốc cho đại ca, mới từ trong phòng ra".

      Hạ Noãn Ngôn cười khó xử, người nên xin lỗi là nàng mới đúng chứ!

      Nàng cùng Tư Đồ Tĩnh vừa rồi đúng là làm thế nào đem đại ca nhà người ta chiếm lấy!

      Lúc Tư Đồ Tĩnh đùng đùng nổi giận rời , khi đến chỗ rẽ, cúi đầu suy nghĩ vừa vặn đụng vào, vậy còn thèm nhìn đến Thẩm Hoài Nhiên bên đường.

      Tuyệt nhiên là nhìn xem chính mình đụng vào ai, Tư Đồ Tĩnh tiếp tục đường của nàng.
      Chương 214: Kẻ đuổi theo thần bí (24)

      Bộ dáng của nàng vừa nhìn đúng là tâm tình rất kém, liên tưởng đến chuyện phát sinh vài ngày gần đây, Thẩm Hoài Nhiên rất nhanh liền đoán được nàng phiền cái gì.

      Ngẩng đầu, thấy đứng cách đó xa Hạ Noãn Ngôn cùng với Bạch Huyên, biết gì.

      Vài bước qua, cũng coi xem bản thân mình đột nhiên xuất có phải hay quấy rầy bọn nàng chuyện, cười mở miệng, "Bạch đại tiểu thư, tại hạ có cầu quá đáng."

      "Vương gia mời ." Bạch Huyên cũng mỉm cười trả lời.

      "Tại hạ vẫn muốn tìm người rất quan trọng trở về, nhưng nàng thời khác, phải có người Bạch gia giúp đỡ mới được."

      Nghe xong cầu của , Bạch Huyên cười xin lỗi.

      " dối gạt Vương gia, ta vẫn yên lòng thương thế của đại ca, huống hồ tại Tiểu Cửu lại mọc cánh, chính là thời điểm quan trọng, ta cách nào rời , rất xin lỗi".

      mặt Thẩm Hoài Nhiên lộ ra thần sắc thất vọng, nhưng vẫn cười cười, "Bạch đại tiểu thư quá lời, mới vừa qua, đây vốn là cầu quá đáng".

      "Vinh Vương gia khách khí rồi."

      "Bây giờ phải ở trong biên giới Thiên Trạch quốc, Bạch nương gọi ta Thẩm công tử là được rồi ".

      Hai người cứ như vậy vài câu khách sáo, cuối cùng vẫn là Bạch Huyên muốn trở về đổi thuốc cho Bạch Tôn, mới dừng cuộc chuyện này lại.

      Bạch Huyên vừa , Thẩm Hoài Nhiên đột ngột ngưng lại nụ cười mặt.

      Nhìn chằm chằm bóng lưng Bạch Huyên biến mất, lại đợi hồi lâu, mới mở miệng, "Nàng muốn rời ."

      "Ừ, nàng nàng lo lắng cho Bạch Tôn cùng Bạch công tử thôi".

      Thẩm Hoài Nhiên bất đắc dĩ cười, "Kia ràng là lấy cớ, ta là nàng rời khỏi đám người chúng ta cơ".

      Hạ Noãn Ngôn sửng sốt, "Ý ngươi là nàng có mục đích khác?"

      "Đúng vậy."

      "Mục đích gì?"

      "Ta đoán sai, mục đích của nàng chính là Gia Cát Mộ Quy".

      "............ Nhưng thái độ nàng đối với rất bình thường mà".

      Hạ Noãn Ngôn còn nghiêm túc nhớ lại chút, cũng chưa cảm thấy Bạch Huyên khi nhìn thấy Gia Cát Mộ Quy có phản ứng gì khác thường.

      "Thái độ bình thường, chính là bình thường nhất"

      Thẩm Hoài Nhiên buồn cười liếc nàng cái, nhắc nhở , "Ngươi ràng lắm chính mình gả cho người có bộ mặt thế nào sao? Ngươi gặp qua ai khi nhìn thấy điềm tĩnh như vậy, ánh mắt chút cũng dừng lại nhiều chưa?" .
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :