Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 195: Kẻ đuổi theo thần bí (5)
      Nàng vừa nghĩ tới khả năng có tên biến thái bạo lực ngông cuồng đánh chủ ý lên nàng người liền nổi cả da gà.

      Gia Cát Mộ Quy lắc đầu, cười trấn an nàng, "Nghe Đại công tử Nghiêm gia rất biết làm cho nữ nhân vui vẻ, nhìn câu chữ dây lụa này xem, phải từ xuất phát từ tay Nghiêm đại công tử".

      ".........Rất biết làm cho nữ nhân vui vẻ?"

      Hạ Noãn Ngôn hơi run run, "Chẳng lẽ phải ỷ vào có tiền, cưỡng ép dân nữ sao?"

      "Đương nhiên phải."

      Bạch công tử ở bên xen mồm vào, "Nghiêm đại công tử cùng Gia Cát Mộ Quy có tiếng là mỹ nam tử, mỗi nữ tử gả vào Tề gia, đều là tự nguyện".

      ". . . . . . Ta nghe người ta thê thiếp thành đàn, hơn nữa hàng năm đều có thị thiếp chết ở tay ".

      "Luôn luôn có lá gan lớn, chính là tự cho chỉ có mình lọt vào trong mắt của Nghiêm đại công tử".

      ". . . . . ."

      là nghĩ ra.

      Hạ Noãn Ngôn lau mồ hôi lạnh, đột nhiên cảm thấy Tư Đồ Tĩnh lựa chọn Bạch tôn như vậy cũng phải khó có thể lý giải .

      So với Nghiêm đại công tử, Bạch tôn đúng là vừa bình thường vừa thân thiết lại đáng .

      Bọn họ , ngoài cửa sổ bỗng nhiên có nam nhân cất tiếng hỏi, "Hạ nương ở chỗ này sao?"

      Giọng của người nọ ấm áp dễ nghe, nghe qua quả thực khiến người ta có cảm giác như tắm gió xuân, lọt vào tai cảm thấy trong lòng vui sướng.

      Hơn nữa bọn họ chọn lựa phòng khách sạn đều là ở góc khuất trong viện, chưởng quầy cũng tùy tiện cho người vào, tại người nọ lên tiếng hẳn nên cách bọn họ rất xa mới đúng.

      Nhưng là thanh này dùng thêm nội lực đưa vào, làm cho bọn họ nghe được câu chữ rành mạch.

      Hơn nữa người chuyện giọng vẫn là rất tự nhiên, như là quá dễ dàng làm được điều này, ràng nội lực của cũng tệ.

      Còn chưa có nhìn thấy người đâu, người này làm cho người ta có ấn tượng đầu tiên chính là vô song.

      Phục hồi tinh thần lại, Bạch công tử lập tức nhìn về phía Hạ Noãn Ngôn, "Xem ra ta đoán đúng rồi, hoa tặng cho ngươi".

      ". . . . . ."

      Nhưng là ai vậy a?

      Chẳng lẽ chuyện Nghiêm đại công tử rất biết làm cho nữ nhân vui vẻ kia là ?

      Nhưng phải thừa nhận, chỉ là thanh này có thể mê hoặc rất nhiều người.

      Hạ Noãn Ngôn vẫn nhúc nhích, Gia Cát Mộ Quy ngược lại đứng lên, mặt kèm theo nụ cười.

      Bạch công tử hơi hơi nhíu mày, nhắc nhở Hạ Noãn Ngôn, "Thùng dấm chua của nhà ngươi muốn hành động rồi."
      Chương 196: Kẻ đuổi theo thần bí (6)
      Lời còn chưa dứt, Bạch công tử liền phát chỉ là mình Gia Cát Mộ Quy hành động.

      Bạch Tôn vốn luôn im lặng đối với bọn họ trò chuyện cũng có phản ứng gì, mà lúc này cũng đứng lên về hướng cửa.

      Thời điểm bất động vẫn lẳng lặng phóng khí lạnh, tựa như cái máy lạnh có công suất lớn mạnh tính năng vượt trội.

      Về phần tại đứng lên. . . . . .

      Ngoài khí lạnh, người còn có nhiều sát khí, cả người chính là kho vũ khí đông lạnh đúng chuẩn

      "Đại ca quên có võ công sao. . . . . ." Bạch công tử nghẹn họng nhìn trân trối.

      " còn có ánh mắt. . . . . ."

      Nếu đời này có người có thể sử dụng ánh mắt giết người, xếp hạng thứ ba đầu tiên nhất định là Bạch tôn, Bạch Tôn cùng Bạch Tôn.

      , hai mỹ nam che mặt đều tới cửa, mỗi người tay, động tác gần như là cùng mở cửa.

      Ngoài cửa phòng, chưởng quầy đáng thương muốn gõ cửa, nghĩ cho bọn biết có người đến tìm.

      Kết quả cánh cửa tự động mở ra, hai cái dáng người cao gầy, nam nhân đầu đội mũ che mặt liền đứng ở trước mặt .

      ra nhìn theo quan điểm đích xác của chưởng quầy, xem đến hẳn chính là hai cây cây cột giống như người thôi.

      Nhưng cảm thấy cây cột bên trái kia hơi thở quỷ dị, khó đến tột cùng ta là điềm đạm thân thiết hay là lạnh như băng khó gần, về phần cái cây bên phải kia ...........

      Cái cây bên phải kia chắc chắn quá tốt rồi!

      Vị cột đại gia kia nhất định ở dưới mũ che mặt dấu hung khí gì đó mới lấy từ trong hầm băng ra, còn đặt ở vị trí ánh mắt kia nữa!

      may chưởng quầy bị hai cái người đột nhiên xuất này làm giật mình, sắc mặt tái xanh, chân như nhũn ra từng bước lui về phía sau.

      "Có, có người tìm. . . . . ."

      Lắp bắp, câu kế tiếp thậm chí được.

      Nhưng cũng vô ích, Gia Cát Mộ Quy sớm như gió lốc thổi tới.

      Bạch tôn có võ công, tất nhiên là thể dùng khinh công.

      Nhưng lúc này mà chậm chạp qua, vậy là thua.

      Bạch công tử suy nghĩ đại ca của làm sao, chỉ thấy phía sau Bạch tôn đột nhiên giương ra đôi cánh, nhàn rỗi bay ra ngoài......

      Chưởng quầy đáng thương hoàn toàn bị ngất .

      ". . . . . . Đại ca!"

      Bạch công tử hoảng sợ, người đến người khách sạn đều là người cả, tại sao đại ca có thể để lộ cánh ra ở đây?
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 197: Kẻ đuổi theo thần bí (7)
      Ánh sáng trắng chợt lóe, "phịch" Bạch công tử biến thành bộ dáng con mèo , vội vàng đuổi theo.

      ". . . . . . Tiểu Vương Gia."

      Hạ Noãn Ngôn bắt lấy tiểu bằng hữu cũng muốn ra ngoài xem náo nhiệt, "Ngươi đem ta xách ra ngoài ."

      Cùng với đám người kia chung chỗ, võ công cũng có cánh. . . . . . là mất mặt a!

      Nàng cũng nên có cánh !

      Chính là vẫn mọc ra. . . . .

      Tiểu Vương Gia khinh công vô cùng tệ, mang theo Hạ Noãn Ngôn nhanh chóng liền đuổi tới cửa khách sạn.

      Xa xa, Hạ Noãn Ngôn liền nhìn thấy vị công tử quần áo xanh nhạt đứng ở cửa khách sạn.

      Đợi đứng vững, mới nhìn bộ dáng của tuấn tú, cho dù là đối diện với hai cái nam nhân hơi thở quỷ dị, khóe miệng vẫn như cũ chứa chút cười nhàng ấm áp tươi vui như nước.

      Thấy Hạ Noãn Ngôn xuất , ánh mắt hơi sáng lên, "Hạ nương, rốt cục tìm được ngươi rồi."

      Ồ?

      Vẫn nhận ra mặt nàng sao?

      Thấy vẻ mặt nghi ngờ của nàng, công tử áo trắng cười đặt câu hỏi, "Hạ nương, ngươi nhận ra ta hả?"

      Nàng gặp qua sao?

      Khuôn mặt nghiệt mê người như vậy của công tử trước mắt tuy so ra kém Gia Cát Mộ Quy, nhưng mà phong cách đặc biệt, hẳn là quên mới đúng.

      Rất đáng nghi, nàng đưa mắt sang phía Gia Cát Mộ Quy.

      còn có chưa hỏi cái vị công tử áo trắng này là ai?

      Chú ý tới ánh mắt của nàng, công tử áo trắng giật mình cười, "Xem ra vị này là Gia Cát huynh, thế vị này là. . . . . ."

      nhìn về phía Bạch Tôn, đoán ra thân phận của kia.

      Giọng của rất quen, tựa như cùng bọn họ cũng rất quen thuộc, nhưng là ở đây người nào nghĩ ra là ai.

      Cuối cùng vẫn là Hạ Noãn Ngôn đặt câu hỏi, "Công tử là?"

      "Thẩm Hoài Nhiên".

      ". . . . . ."

      Tên này có chút quen tai, hơn nữa chỉ là quen tai.

      Nàng hoàn toàn nhớ Thẩm Hoài Nhiên là ai, nhưng người trước mắt cùng vị mặc thân áo xanh tươi đẹp kia, hoàn toàn giống Thiên Trạch quốc Vinh Vương gia chủ động cầu làm nam sủng của nàng!

      Như là nhìn thấu nghi ngờ của nàng, khóe mắt Thẩm Hoài Nhiên hơi hếch lên, khóe môi nhếch.

      Ban đầu mặt nho nhã thanh tú đột nhiên liền lộ ra nụ cười có chút vừa trêu chọc vừa lấy lòng đúng chuẩn của nam sủng.

      "Như thế này Hạ nương nghĩ ra chưa?" Ngay cả giọng cũng đổi luôn.

      "............. Nghĩ ra rồi"
      Chương 198: Kẻ đuổi theo thần bí (8-)

      Phong cách là quá quan trọng!

      Nhưng thân phận của người đến mặc dù được chứng thực, còn có vấn đề lớn hơn nữa chờ .

      "Hoa là ngươi tặng?"

      Bạch công tử cau mày, hỏi .

      "Hoa gì?"

      Thẩm Hoài Nhiên trở về hình dáng dịu dàng quân tử hiểu gì.

      "Dọc đường sắp xếp ăn ở cho chúng ta, mỗi ngày đều tặng cho người ta cây Lạc Tuyết, phải người à?"

      "Ta sau khi nhận được thư liền mạch chạy tới, hôm nay mới phát hành tung của các ngươi, trước đó còn chưa có chỗ ăn ở".

      Phát tìm lộn người, Bạch tôn gì, xoay người quay về khách sạn.

      Gia Cát Mộ Quy ngược lại , song trước mặt người ngoài luôn hiếm khi mở miệng, tại cũng chỉ khẽ gật đầu với Thẩm Hoài Nhiên.

      "Vinh Vương lần này tới là?"

      "Hạ nương, ngươi quên ngươi đem ta ‘ nạp ’ rồi sao?"

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn hơi bối rối, thể đổi từ sao.......

      Tam tiểu thư của Bạch gia cùng Ngũ tiểu thư đều đánh chủ ý lên Thẩm Hoài Nhiên, theo như cách của Bạch công tử, trừ phi nàng đem Thẩm Hoài Nhiên nạp làm nam sủng, nếu hai vị tiểu thư Bạch gia kia chắc chắn muốn buông tha .

      Nàng muốn giúp phen, nhưng tất nhiên cũng thể đem nạp, chẳng qua là để cho cũng theo bọn họ chạy khắp nơi, cho người ta dấu hiệu giả tạo là được rồi.

      Trước khi rời cung, nàng đưa cho Thẩm Hoài Nhiên thư, nhưng ngờ nhanh như vậy liền chạy đến rồi.

      Thẩm Hoài Nhiên cười khổ tiếng, " dối gạt Hạ nương, Bạch gia Tam tiểu thư cùng Ngũ tiểu thư cùng nhau tìm đến Thiên Trạch quốc, ta lo cho hoàng huynh rước lấy phiền phức, lần này là trốn được".

      Nghe thấy tỷ tỷ của mình gây vạ cho đàn ông con nhà lành như vậy, Bạch công tử xấu hổ ho tiếng.

      chuyện phiếm vài câu, mấy người họ lại trở về khách sạn.

      Thẩm Hoài Nhiên đến đối với bọn họ có ích rất lớn.

      mặt bộ dáng dịu dàng quân tử, bản thân tính tình cũng vô cùng tốt, hàng năm lại hành tẩu bên ngoài, biết cách xã giao cùng đủ loại người, có ở đây, rất nhiều việc đều dễ dàng hơn.

      Chẳng hạn như Bạch Tôn dọa đến người ta, đều mấy câu liền làm người ta yên tâm.

      " là biết cách xã giao với nguời khác".

      Hạ Noãn Ngôn đột nhiên có cái nhận xét thực làm người ta giật mình, giống như Thẩm Hoài Nhiên là người tài giỏi như thế, nếu thành nam sủng bị quăng đến hậu cung của nữ nhân nào, nhất định dựa vào mánh khóe xã giao tốt làm hậu cung chiếm được cưng chìu
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 199: Kẻ đuổi theo thần bí (9)
      Gia Cát Mộ Quy hơi nhướng mày, "Tư Đồ Tĩnh hôm nay hai lần nở nụ cười với ".

      ". . . . . . Cười?"

      Lúc đầu Hạ Noãn Ngôn tưởng mình nghe lầm, sau lại kịp phản ứng, "Cười lạnh sao?"

      "Là cười ", Gia Cát Mộ Quy xong còn làm mẫu cho nàng, "Cứ như thế, thậm chí cười có phần hòa nhã nữa".

      ".......... Chàng xác định là nàng cười với Thẩm Hoài Nhiên, lúc ấy Bạch Tôn đứng ở phía sau Thẩm Hoài Nhiên sao?"

      " có, đúng là cười với mà".

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn gì tựa lưng vào ghế ngồi phía sau, "Nàng là thay lòng đổi dạ thích Thẩm Hoài Nhiên sao?"

      ra cái này khó giải thích.

      Bạch tôn có lẽ rất tốt, rất mạnh mẽ rất tôn quý, thậm chí có thể còn cái bề ngoài tốt nữa.

      Bên cạnh đó cũng sạch có nữ nhân khác, cũng liếc mắt nhìn nữ nhân nào, cùng chung chỗ, sau này ít lo ghen.

      Nhưng tốt hơn, phải có điều kiện trước , thích ngươi, như vậy mới là vị hôn phu tương lai tốt đáng lấy.

      cách khác. . . . . .

      cũng chỉ là cái hầm chứa đá di động lạnh chết người thôi, phải đối tượng ái mộ tốt.

      Thẩm Hoài Nhiên lại giống với lúc trước rồi.

      Thẩm hoài nhiên ở dưới hình dáng bình thường, có thể là người hoàn mỹ ăn khiêm tốn, ấm áp như ngọc.

      Nếu như là tuyển chọn vị hôn phu, chắc chắn có rất nhiều người đều lựa chọn phải Bạch Tôn thích gây chiến.

      Nhưng là tại. . . . . .

      Tư Đồ Tĩnh nếu dời mục tiêu, đối với bọn họ mà đương nhiên là chuyện tốt.

      Nhưng làm sao lại có chút cảm giác kéo Thẩm Hoài Nhiên xuống nước ?

      "Chàng Thẩm Hoài Nhiên có thể nhìn ra điều gì hay , cố ý tiếp cận Tư Đồ Tĩnh?" Hạ Noãn Ngôn hơi nghi ngờ điểm này.

      Tư Đồ Tĩnh vốn hết sức hài lòng đối với Bạch Tôn, cho dù là thay lòng đổi dạ, hẳn cũng có thời hạn chuyển biến cùng đấu tranh mới đúng.

      Nhưng Thẩm Hoài Nhiên mới xuất vài ngày, thái độ Tư Đồ Tĩnh liền thay đổi ràng như vậy. . . . . .

      Nghĩ thế nào, cũng đều cảm thấy là Thẩm Hoài Nhiên cố ý tiếp cận Tư Đồ Tĩnh, cố ý làm cho nàng thay lòng đổi dạ .

      "Nàng có ân lớn giúp , rất có thể là muốn báo ân"

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn gì.

      "Ta chỉ tiện tay giúp, hơn nữa báo ân cũng thể báo như vậy a......"
      Chương 200: Kẻ đuổi theo thần bí (10)
      Bọn họ , Bạch công tử vội vội vàng vàng ôm bé con tới.

      "Bé con bị thương tay".

      Hạ Noãn Ngôn lấy làm kinh hãi, vội vàng kéo tay .

      tay béo nho biết ở đâu tìm ra được vết rách, nhợt nhạt đường, nhưng làn da trẻ con mềm mại, Hạ Noãn Ngôn vẫn là lo lắng vô cùng đau đớn.

      " làm sao lại bị thương?"

      Bé con này phải ngay cả cây hạch đào đều có thể tay đập nát sao?

      Gia Cát Mộ Quy nhíu mày, lấy thuốc trị thương giúp bé con bôi lên.

      "Ta cũng thấy, ngay cả bị thương khi nào cũng biết."

      Bạch công tử cũng hiểu ra sao, bọn họ vẫn nghĩ bé con là sức mạnh vô địch, đơn giản chính là xem là cái búa ..........

      Búa mà cũng bị thương sao?

      "Bé con?"

      Hạ Noãn Ngôn lên tiếng hỏi .

      Vị linh hồn trưởng thành này thân thể tuổi hẳn là nghĩ tới chính mình bị thương, cúi đầu cảm thấy mất mặt, để ý tới Hạ Noãn Ngôn hỏi.

      ". . . . . . trải qua mưa gió hiển nhiên là nhìn thấy cầu vồng, chúc mừng ngươi lại muốn thay đổi mạnh mẽ". Hạ Noãn Ngôn có ý an ủi .

      Bé con nể mặt mà trợn trừng mắt.

      "Ngươi chúng ta làm sao giúp ngươi?"

      "Ta cần người giúp." Giọng cao ngạo lạnh như băng đáp trả.

      ". . . . . ."

      trường im lặng nửa ngày.

      Qua hồi lâu, Hạ Noãn Ngôn mới thào mở miệng, "Ta vừa rồi nghe được có người chuyện."

      "Ta hình như cũng nghe đến".

      Bạch công tử nhíu mày, cảm thấy gần đây lo lắng quá nhiều chuyện, nghỉ ngơi tốt.

      Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt có gì thay đổi, đem thuốc trị thương bên ngoài bôi xong bỏ vào trong ngực, "Bé con biết chuyện".

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn chậm rãi quay đầu nhìn , "Chàng thực bình tĩnh".

      Trước đó, bé con chưa từng câu nào, "Ta còn tưởng rằng phải qua mấy tháng mới có thể hai từ chứ".

      "Nàng thực tốt bụng, ta còn nghĩ là bị câm điếc."

      Bạch công tử còn nghiêm túc , "Ta xem lớn như vậy đến lúc muốn kêu đại ca rồi."

      ". . . . . ."

      "Ngươi biết khi nào? Sao vẫn mở miệng?"
      Neavah Redneval thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 201: Kẻ đuổi theo thần bí (11)
      Lại có người trả lời, bé con trước kia cũng thế, đưa cho bọn họ cái bực mình xem thường.

      Nhưng cần mở miệng chuyện, loại thái độ này cũng trả lời bọn họ rất ràng rồi ——

      Lão nhân gia lười mở miệng với bọn họ..........

      " bằng đem ném ".

      Hạ Noãn Ngôn mở miệng đề nghị, "Thân phận thái độ lại ngạo mạn, bé con này rất đáng , hay là ném ".

      "Nhiều năm gặp, ngươi trở nên tốt bụng rồi".

      Bạch công tử bất mãn liếc nàng cái, "Ném tiểu quỷ đáng như vậy phải muốn gây họa cho nhà người ta sao? Nhưng ta thích đề nghị này của ngươi, chúng ta đem ném ".

      Gia Cát Mộ Quy thờ ơ nhìn bọn họ, "Các ngươi quên, đây là nhi tử của Trữ vương phi, cho dù ném cũng phải ném về Trữ vương phủ"

      "Cũng đúng!"

      Hạ Noãn Ngôn liên tục gật đầu phối hợp, "Vừa lúc tại xương cốt phải giống như sắt thép, có thể đưa trở về cho Trữ vương giết cái là xong".

      Ba người bọn họ kẻ xướng người hoạ phối hợp rất tốt, bé con nghe được mặt hết đen lại xanh, cuối cùng nhịn được mở miệng.

      "Ta sớm rồi."

      Cảm thấy nên sớm ngay nguyên nhân xuyên qua, mọi người cũng cần hỏi nhiều.

      "Vậy ngươi làm sao bị thương?" Hạ Noãn Ngôn có vẻ quan tâm điểm này.

      ". . . . . ."

      Vẻ mặt của bé con rất tự nhiên, hơi hơi mấp máy miệng, cảm thấy ra quá mất mặt, "Bị lá cây thông làm bị thương".

      ".......... Ở đây có cây thông sao?"

      Hạ Noãn Ngôn ngỡ ngàng nhìn xung quanh chút.

      có.

      ràng cũng chỉ có loại cây dương cây liễu a!

      ". . . . . . Bị lá cây dương quẹt".

      Tất cả mọi người im lặng nhìn .

      "Nhìn ta làm gì, chẳng lẽ ta muốn thừa nhận mình bị mảnh lá cây quẹt bị thương sao!"

      Bé con mất hứng, phẫn nộ rống lên hơi dài.

      lượng của hơi lớn, thu hút chú ý của vài người bên kia.

      Thẩm Hoài Nhiên biết Hạ Noãn Ngôn là người Linh tộc, cũng biết Bạch Tôn cùng Bạch công tử là người Bạch gia.

      Có ba người như vậy ở đây, cho nên cảm thấy bên người xuất cái chuyện gì bình thường cũng có thể giải thích được, tại cũng còn ngạc nhiên.

      Tư Đồ Tĩnh cảm thấy chuyện liên quan mình, chỉ là nhìn thoáng qua rồi xem thêm nữa
      Chương 202: Kẻ đuổi theo thần bí (12)
      Trong ba bọn họ Bạch tôn là phản ứng lớn nhất.

      trực tiếp đứng lên, qua vài bước, chộp lấy bé con, đem nó giơ lên cao tí, giống như là muốn nhìn nó.

      tại Bạch Tôn cũng mang mũ che mặt, đôi mắt giống như được tôi luyện trong băng liền trực tiếp nhìn chằm chằm bé con.

      Cho dù là đại nam nhân võ công cao cường đứng ở đây, cũng có thể bị Bạch Tôn nhìn đến chân mềm ra, nhưng bé con vẫn như bình thường, vẻ mặt bực bội.

      Thậm chí còn dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn lại Bạch Tôn.

      tại Hạ Noãn Ngôn rốt cục tin trước kia ở đại có thể là sát thủ rồi.........

      Còn nữa, trước kia Tư Đồ Tĩnh qua Bạch Tôn cùng Gia Cát Mộ Quy rất giống phải ?

      Nàng ngược lại cảm thấy tính tình của bé con cùng Bạch Tôn hơi giống nhau.

      Chẳng qua bé con phải luôn luôn lạnh nhạt, có đôi khi có vẻ kiêu ngạo chút, mà Bạch Tôn ——

      Có lẽ lạnh như băng đá thế mấy trăm năm rồi, lạnh ra đến mức độ quy định, có trạng thái khác thôi ........

      lớn hai hòn núi băng cứ như vậy im lặng nhìn nhau, qua lúc lâu, Bạch Tôn thu mắt về.

      "Đứa bé này ta ôm đó".

      Cánh tay giơ cao bé con cũng thu về, tại chẳng khác nào đem bé con ôm vào trong ngực.

      Bạch Tôn nhìn bọn họ, lại lần nữa đưa ra cầu này.

      Ngu ngốc mới có thể để ôm !

      Lại hai ba lần đưa ra muốn ôm bé con , Hạ Noãn Ngôn đoán nhất định là biết thân phận của bé con.

      Bạch công tử ở bên nhìn xem hai tròng mắt đều mau rớt ra rồi.

      Đại ca ôm đứa bé?!

      Người Bạch gia rất đông đúc, đứa bé cũng hết đường chạy trốn.

      Nhưng trẻ con nhiều như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy đại ca ôm qua ai, cứ nghĩ đại ca thích em bé.

      Hơn nữa cho dù là thích em bé, cũng cần thích bé con già này, chút đáng !

      " là ai vậy?"

      Gia Cát Mộ Quy đương nhiên đồng ý cầu của , chỉ là hỏi câu như vậy.

      " biết." Bạch Tôn cũng từ chối tiết lộ ra tin tức gì.

      Hai bên đều nhượng bộ, thích hợp chuyện được rồi.

      Hạ Noãn Ngôn vươn tay ra, muốn đem bé con ôm về.

      Thấy nàng muốn ôm bé con , Bạch Tôn cảm thấy dưới tay xiết chặt chút.
      Neavah Redneval thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 203: Kẻ đuổi theo thần bí (13)
      Nhưng rất nhanh liền ý thức được chính mình thất lễ, lại trở về lạnh lùng như băng trước kia, giống như có gì đem bé con trao ra.

      Hạ Noãn Ngôn hơi lặng , phát Bạch Tôn hình như là rất nỡ giao ra bé con.

      Nàng trong lúc nhất thời nắm vững chủ ý, biết thể đem bé con giao cho , nhưng lại cảm thấy cứ như vậy đem bé con bên người ôm cũng ổn lắm.

      Ngay lúc nàng do dự, chính bé con mở miệng .

      "Sau này đưa ta ".

      muốn cho Bạch Tôn vú em của ?

      Tất cả mọi người ở đây trừng to mắt, ngay cả Bạch Tôn cũng toát ra vẻ kinh ngạc rệt trong mắt.

      Hạ Noãn Ngôn hơi cứng nhắc di chuyển đầu mình, làm ra động tác gật đầu.

      Nàng cần hỏi Bạch Tôn, nhất định là Bạch Tôn đồng ý.

      Thấy nghe được cầu của bé con, chợt đem bé con lén ôm chặt là biết.

      Bất luận lựa chọn của bé con vẫn là thái độ của Bạch Tôn làm cho nàng hết sức khiếp sợ, đầu nhất thời hơi mơ hồ.

      Cũng muốn hỏi lại bé con mạnh như vậy làm sao có thể bị mảnh lá cây làm bị thương được, giờ nàng cần bình tĩnh chút.

      Vì vậy việc xen giữa coi như lớn , mấy ngày kế tiếp, mọi người đều ở trong bầu khí có chút kỳ dị.

      Bé con lớn mạnh hơn nữa, thân thể của còn là đứa bé, vẫn chưa hoàn toàn cai sữa, bình thường ăn thứ gì cũng đều là thức ăn lỏng là chính.

      Chăm sóc ra rất hao tâm tổn trí, trước kia đều là mấy người bọn họ phân công làm.

      Nhưng Bạch tôn tự mình chăm sóc có vài ngày, cũng thấy kiên nhẫn hoặc là cảm thấy mệt.

      Lúc đầu làm còn chưa thuần thục, nhưng bé con lại kỳ lạ là có bắt bẻ cái gì.

      tại, Bạch Tôn rất thành công rất đủ tư cách làm vú em, bé con càng có gì bắt bẻ được.

      Nhìn Bạch Tôn thuần thục làm vú em, Hạ Noãn Ngôn cảm giác mình nằm mơ.

      Bất luận là bé con hay là Bạch Tôn, cũng phải là cái người kia trong ấn tượng của nàng rồi.

      là rất kỳ quái!

      Hạ Noãn Ngôn lén kéo tay áo của Gia Cát Mộ Quy, "Chàng biết , ta thậm chí đoán bé con trước kia có thể là nhi tử của Bạch Tôn".

      Nghe qua hợp thói thường phải ?

      Nhưng so với tại nàng chứng kiến trước mắt cũng kỳ quái hơn.
      Chương 204: Kẻ đuổi theo thần bí (14)
      "Ta sớm đoán như vậy mà". Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt hết sức tự nhiên trả lời nàng.

      Ơ?

      "Thế sao chàng ?"

      Vừa hỏi xong, Hạ Noãn Ngôn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, "Cái kia ........ Chàng phải nghĩ có thể là nhi tử của ta với Bạch Tôn ........."

      Thấy vẻ mặt lo lắng của nàng, Gia Cát Mộ Quy khỏi mỉm cười, "Cho dù đúng thế sao, đều là chuyện của kiếp trước rồi".

      Kiếp trước phải cũng cưới vợ sinh con sao?

      Chẳng qua là sau khi đầu thai có gặp lại mà thôi.

      Gia Cát Mộ Quy hoàn toàn để ý việc này.

      "Nhưng mà lúc nào cũng có cảm giác rất kỳ quái a....."

      Hạ Noãn Ngôn phân vân, "Nhưng lại cảm thấy giống."

      Nàng cùng bé con có quan hệ coi như tệ, nhưng là nàng cùng rất nhiều người đều thế mà.

      Nàng giống như cũng có cảm tình đặc biệt gì với bé con.

      Trước đây khá lâu, nàng biết những người này, khi gặp lại đều có chút cảm giác đặc biệt.

      Như là nàng sợ Bạch công tử hết lần này tới lần khác biến thân thành con mèo lại vừa mọc cánh nữa, nàng cũng sợ Bạch Tôn nhưng thấy căng thẳng, còn có người kia đánh lén nàng, cảm giác mà khi người đó tới gần, nàng cảm thấy sợ tới mức nổi da gà.

      Khi nhìn thấy bọn họ, trong lòng đều có cảm giác giống như gặp người thường.

      Nhưng đối với bé con dường như vốn có cái cảm giác này.

      Sửa lại thắc mắc trong lòng, nàng quay đầu, lại hỏi Gia Cát Mộ Quy vấn đề khác.

      "Chàng kiếp trước, ta thích Bạch Tôn sao?"

      Bạch Tôn lòng thích nàng sao?

      Có đôi khi cảm thấy phải, đôi khi lại cảm thấy phải, ra, nàng nhìn ra ý nghĩ của Bạch Tôn.

      Gia Cát Mộ Quy phì cười tiếng, "Noãn Ngôn, nàng hỏi thẳng ta như vậy, sợ ta ghen sao?"

      "Chàng đều là chuyện của kiếp trước, chàng để ý nha".

      " ra ta để ý".

      cúi đầu, hôn nàng cái nhanh, "Ta để ý kiến trước có cơ hội gặp nàng".

      "Ngươi làm sao biết kiếp trước ngươi gặp nàng?" Tiếng lạnh ngắt của Bạch Tôn vang lên ở phía sau bọn họ, cười nhạt hỏi lại.
      Neavah Redneval thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :