Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 177: Hôm ấy ngày đại hôn (1)
      là!

      Mấy người khác nghe được trong lòng đều giật mình.

      "Dù sao biết rồi, nếu chúng ta vẫn giấu thận phận của Noãn Ngôn, ngược lại có vẻ là chột dạ."

      "Thế ra có ích lợi gì?". Bạch công tử nông nóng đến độ mặt biến sắc.

      "Bây giờ ngươi, sư huynh ở đây, cho dù Noãn Ngôn mất trí nhớ, cũng nghe các ngươi ra chuyện năm đó, biết nàng có kẻ địch hùng mạnh, duới tình huống như thế còn dám công khai thân phận, người nọ nhất định cho là chúng ta có mưu, ngược lại dám hành động thiếu suy nghĩ."

      "Ý kiến hay!"

      Bạch công tử lập tức lên tiếng khen ngợi, Hạ Noãn Ngôn cũng cười nhõm.

      nghĩ tới điểm này cũng tồi, bằng tại nàng liền nguy hiểm rồi.

      Bởi vì bọn họ trước kia phủ nhận thân phận Linh tộc của Hạ Noãn Ngôn, giờ lại nghênh ngang báo cáo với thiên hạ liền có vẻ đáng nghi rồi.

      Vì kế hoạch hôm nay, tốt nhất là tìm người giả trang thành người biết tình hình, rải tin tức khắp nơi.

      Mọi người bàn bạc mấy câu, Gia Cát Mộ Quy gật gật đầu.

      "Trước khi đại hôn, nhất định phải để cho thiên hạ đều biết đến chuyện này".

      Đại hôn?

      Bạch công tử sợ đại ca bị đả kích, Tư Đồ Tĩnh ở trước mặt chưa bao giờ dám nhiều, trong cung những người khác lại chưa cùng Bạch tôn chuyện qua......

      Cho nên đây là lần đầu tiên Bạch tôn nghe được chuyện hai người bọn họ gần đây thành thân.

      Ánh mắt hơi chớp chớp, gì.

      ————————————————————————————

      Thời gian qua mau, ngày đại hôn, chẳng mấy chốc tới.

      Hoàng tộc đại hôn vốn là hấp dẫn chú ý, hơn nữa tất cả mọi người nghe tin tức Hạ Noãn Ngôn đúng là người Linh tộc.

      tại từ vương công đại thần, cho tới dân chúng bình thường, đâu đối với cọc hôn này tràn ngập tò mò cùng chờ mong.

      Trong Triều Dương điện, bá quan tề tụ, ba nước khác cũng đều có thành viên của hoàng tộc tự mình đưa tới lễ vật chúc mừng.

      Kể từ lần đầu tiên đến cổ đại thấy nhiều người tụ cùng chỗ nhiều như vậy, Hạ Noãn Ngôn mặc Hỉ Phục rất nặng, thấy vậy có hơi líu lưỡi.

      "Giống như mùa xuân đến .....".

      " căng thẳng?". Gia Cát Mộ Quy ở bên cười hỏi nàng.

      " căng thẳng, dù sao bọn họ cũng nhìn ta".

      Khoảng cách quá xa, nàng nhìn mọi người ở dưới đều là mảnh mơ hồ.

      "Nhãn lực của người tập võ tốt lắm, bọn họ đều thấy nàng".
      Chương 178: Hôm ấy ngày đại hôn (2)
      "........ Ta tại căng thẳng rồi".

      Hạ Noãn Ngôn trách móc, "Nhìn ta gì chứ, chàng so với ta còn đẹp hơn mà".

      Gia Cát Mộ Quy cười lắc đầu, "Nam nhân cần gì đẹp mới xem chứ". Hơn nữa vẫn là bộ dạng Noãn Ngôn có vẻ đáng .

      "Cho ta xem."

      là nhìn rất đẹp a nhìn rất đẹp.

      "Noãn Ngôn, nàng đùa giỡn ta sao?"

      "........ có, nhưng chàng đỏ mặt như vậy người ta cho rằng ta đùa giỡn chàng!".

      Hạ Noãn Ngôn để ý tới , bắt đầu ngồi ngay ngắn, vẻ mặt giả bộ đứng đắn.

      Nhưng là vừa ngừng suy nghĩ, nàng phát khí dưới đại điện hơi quái dị.

      Quần thần quỳ gối dưới đại điện có vị râu hoa râm, cái gì đó.

      Nghe tiếng , rất là khẳng khái phẫn nộ, nhưng lão chuyện dùng chữ cổ xưa.

      Hạ Noãn Ngôn nghe hồi, đối với loại cổ văn này có phần lý giải được.

      " cái gì?"

      Sao lại có cảm giác phải chuyện gì tốt nhỉ?

      sớm nghe được Vương đại nhân cái gì ở dưới, vẻ mặt Gia Cát Mộ Quy bình tĩnh tĩnh giúp nàng phiên dịch.

      " nàng to gan lớn mật, phạm vào cái tội khi quân".

      "Ta phạm vào cái tội khi quân? Lúc nào chứ?"

      " nàng giả làm người Linh tộc, hơn nữa chứng cớ vô cùng xác thực."

      ". . . . . . Cho nên?"

      "Cái tội khi quân liên quan đến đạo đức cá nhân, dựa theo di huấn của tổ tông, ta nên lấy nữ tử mà đạo đức cá nhân tầm thường".

      "Ồ?"

      Thế nào lại diễn ra như vậy?

      Hạ Noãn Ngôn nghi hoặc nhìn xuống phía dưới, vừa lúc nhìn thấy Bạch tôn đứng dậy.

      Bạch tôn bị thương còn chưa khỏe, ôm lấy ngực đứng ra.

      Nhưng phần khí thế kinh người kia, mặc dù là trọng thương cũng thể làm vơi bớt .

      Chậm rãi giơ tay, trong tay bày ra lệnh bài gia chủ của Bạch gia.

      "Bạch tôn!"

      " là Bạch tôn!"

      Thấy lệnh bài trong tay , bốn phía ồ lên.

      Ai cũng biết gia chủ Bạch gia là Bạch tôn, nhưng chỉ có số ít người gặp qua , tại nhìn thấy xuất , đương nhiên là hết sức khiếp sợ.

      Bạch tôn để ý chính mình gây ra xôn xao, nhìn cũng nhìn những người khác, lạnh lùng mở miệng, "Hạ Noãn Ngôn phải người Linh tộc."

      có giải thích khác, lời quyết định sinh tử.

      Địa vị Bạch gia tôn quý vô cùng, lời của Bạch tôn chính là chân lý.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 179: Hôm ấy ngày đại hôn (3)
      Cho dù đa số mọi người ở đây là lần đầu tiên thấy Bạch tôn, nhưng có người nghi ngờ .

      Ngay cả tìm cách chứng thực cũng vô dụng, tại tất cả mọi người cho rằng Hạ Noãn Ngôn là giả mạo.

      Gia Cát Mộ Quy luôn luôn có dáng vẻ kiêu ngạo, nhưng có nghĩa là có uy nghiêm của hoàng đế.

      Cho nên mặc dù tại đều có lời muốn , cũng có ai dám tùy tiện mở miệng.

      Nhưng từ ánh mắt mọi người liền thấy ràng, bọn họ cũng chờ Gia Cát Mộ Quy từ bỏ đại hôn lần này.

      Hạ Noãn Ngôn chớp mắt mấy cái, cảm thấy tình cảnh trước mắt có chút vớ vẩn.

      Vị quần thần râu bạc kia lúc nãy "tố giác" nàng vẫn quỳ, lần này lời nàng ngược lại nghe có chút dễ hiểu.

      lại, cuối cùng nàng là nữ tử thể lấy.

      "Nếu Bạch tôn thế, chuyện này cũng còn gì để thêm".

      Gia Cát Mộ Quy xong đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh nhìn mọi người dưới điện.

      "Lời Vương đại nhân đúng, trẫm thể vì chút tình riêng, phá hỏng quy củ của tổ tông để lại".

      Ở phía dưới điện xuất chút xôn xao , là Bạch công tử đứng ở chỗ của bọn họ.

      Có lẽ là nghe được lời của , Bạch công tử muốn phát cáu.

      Người dưới quyền có ý phản ứng, Gia Cát Mộ Quy đột nhiên cười cười, quay đầu nhìn người bên cạnh.

      "Noãn Ngôn, nếu ta thể lấy nàng, đổi lại nàng lấy ta ".

      ". . . . . ."

      ràng những lời này hết sức buồn cười, nhưng mắt đột nhiên có chút chua xót.

      ở trước mặt văn võ bá quan cùng sứ thần nước láng giềng, có thể chút do dự hỏi nàng câu như vậy, mà phải bị mọi người làm cho từ bỏ đại hôn.

      Nâng tay lau nước mắt nàng, rất dịu dàng cười với nàng, sắc mặt Gia Cát Mộ Quy đột nhiên thay đổi.

      Mới vừa rồi còn rất bình thường đột nhiên thân thể cứng đờ, mặt đỏ gay, lảo đảo ngã thẳng về phía sau.

      "Độc phát sao?"

      Hạ Noãn Ngôn sợ tới mức vội vàng đỡ lấy , đưa tay sờ cái trán lại chạm đến nhiệt độ bình thường.

      Người ngã xuống hẳn là phải hôn mê đột nhiên mở mắt ra, nháy mắt cười với nàng.

      Ơ?

      Người dưới điện nghe được ràng tiếng kêu kinh hãi vừa rồi kia của Hạ Noãn Ngôn, đều bị hoảng sợ. .

      Nhưng là hoàng thượng là từ trước đến nay thích người khác tới gần , tại cũng có ai dám lộn xộn.

      ——————————————————

      Kết thúc công việc, tốp thôi ╭(╯3╰)╮ chúc ngủ ngon ngày mai gặp nha.
      Chương 180: Hôm ấy ngày đại hôn (4)

      Chỉ có Tiểu Vương Gia vội vã gọi người lấy băng khối, sau đó xuyên qua đám người chạy tới.

      "Chàng giả vờ à?"

      Làm bộ cúi đầu nhìn thăm dò nhiệt độ cái trán của , Hạ Noãn Ngôn thầm hỏi .

      "Chẳng lẽ nàng muốn nghe bọn họ lải nhải hành động này của ta thích hợp thế nào sao?"

      Dựa vào mái tóc của Hạ Noãn Ngôn che đậy, Gia Cát Mộ Quy nhân cơ hội hôn nàng chút.

      " cần làm loạn!"

      Hạ Noãn Ngôn hơi buồn cười, "Chàng tại độc phát hôn mê, ta muốn giả làm bi thương nha!"

      "Dù sao bây giờ là nàng lấy ta, nàng đau buồn, bọn họ cũng chỉ tìm cớ ta tốt, nàng gả sai người".

      xong Gia Cát Mộ Quy thầm thở dài oán trách, bộ dáng oán phụ mười phần.

      Tìm cớ tốt .......

      còn dám

      " cần trêu ta!".

      Hạ Noãn Ngôn nhịn cười được, đành phải giả bộ chính mình quá khổ sở, ghé vào người cười.

      Nhìn từ phía sau, bờ vai nàng run lên, tựa hồ khóc hết sức nghiêm túc.

      Bạch công tử nóng nảy, nghĩ đến điệu bộ Gia Cát Mộ Quy độc phát nghiêm trọng.

      Cũng quản mọi người đoán thân phận của hấn thế nào, cũng vọt lên mấy bước.

      Vì thế Tiểu Vương Gia cùng Bạch công tử vội vàng chạy tới đều buồn bực......

      Buồn bực buồn bực, Bạch công tử vẫn khom người, đem Gia Cát Mộ Quy "hôn mê" dìu trở về.

      Còn lại Tiểu Vương Gia dìu Hạ Noãn Ngôn khóc vì quá mức "thương tâm" mà bả vai run rẩy rời .

      Bốn người liền rời như vậy, bỏ lại mặc kệ đám quần thần cùng khách mời của ba nước.

      Cứ như vậy liền khiến cho sóng to gió lớn qua ?!

      Trữ vương ở dưới đại điện tức giận tới mức nghiến răng, lại thể bỏ mặc được, đành phải đứng ra thu dọn cục diện rối rắm.

      vừa đứng ra chuyện, mặt lập tức lộ ra chiêu bài mặt cười nham hiểm.

      Gia Cát Mộ Quy ngã xuống như vậy, đám đại thần cũng chẳng còn muốn quan tâm câu thích hợp lúc nãy, vốn là lo lắng tình trạng sức khỏe của .

      Mà lúc này Trữ vương vừa đứng ra, chú ý của bọn họ lại có phần thay đổi.

      Trữ vương cười cũng là nham hiểm a..........

      Chính xác chỉ là nham hiểm!

      Đúng, rất xấu, nhất định là tính kế gì đó!

      Cả đám người ở trong lòng liền đoán như vậy, đều như gặp phải địch mạnh, để ý nghe muốn gì.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 181: Hôm ấy ngày đại hôn (5)
      Trữ vương cần đoán cũng biết bọn họ nghĩ cái gì, kông ngại cười nham hiểm tiếng, bắt đầu sai người xử lý các công việc vặt vãnh.

      vất vả đem chuyện ở Triều Dương điện giải quyết gọn, Trữ vương lập tức đến tẩm cung.

      Thấy tiến vào, Gia Cát Mộ Quy mỉm cười, "Trữ vương vất vả rồi."

      Trữ vương cười càng nham hiểm, "Phải cám ơn hoàng thượng tìm việc cho ta làm".

      "Trữ vương khách khí rồi."

      ". . . . . ."

      Vốn tưởng rằng chính mình gần đây hay cùng Hà Vũ cãi nhau mỗi ngày, tại luyện thành thiên hạ vô địch giỏi cãi lộn, ngờ lại cãi lộn thua.

      Gia Cát Mộ Quy cười liếc về hướng bộ long bào bên cạnh có dính chút máu, "Vừa rồi lúc ngự y đến khám và chữa bệnh, ta ói ra chút máu".

      "Người giờ giả bộ bệnh để thoái vị sao?!"

      "Phải".

      lẽ muốn ở lại để mỗi ngày xem đống tấu chương khuyên nên cân nhắc kỹ lại, thể cứ như vậy đem bản thân mình "gả" ư?

      Gia Cát Mộ Quy thản nhiên đáp, Trữ vương lại phẫn nộ, "Người bàn với ta trước, ta còn chưa chuẩn bị tốt nha!"

      "Ngươi cùng Hà Vũ còn đổi qua đổi lại nữa phải ?"

      Ồ?

      Hạ Noãn Ngôn chen vào, "Chuyện khi nào thế?"

      Nàng ràng hôm kia mới gặp Tiểu Vũ, có nghe nàng đề cập qua a!

      Gia Cát Mộ Quy liếc nhìn Trữ vương, cười sâu xa khó lường, trả lời.

      Hạ Noãn Ngôn để ý vẻ mặt kỳ lạ của , vẫn tò mò hỏi thăm Trữ vương.

      "Các ngươi sao làm được vậy? Thực thần kỳ a!".

      Trữ vương thủ đoạn cổ quái lộ ra khuôn mặt tuấn tú lại nham hiểm, đáp lại nàng.

      Ôi chao...........

      Xem ra là hỏi đến cái nên hỏi rồi.

      Hạ Noãn Ngôn sang chuyện khác, "Mới vừa đến đâu rồi nhỉ?"

      Trữ vương cũng nhanh chóng chớp lấy đề tài, "Hoàng đế phải làm là làm, ta cần thời gian chuẩn bị!"

      đến đây, ra trong lòng Trữ vương vẫn là rất bội phục Gia Cát Mộ Quy.

      tốt xấu gì vẫn là từ lớn lên ở vương phủ, quen tai quen mắt.

      Vả lại mấy năm nay giữ chức vị quan trọng ở trong triều, tình huống trong triều, hiểu như lòng bàn tay.

      Nhưng dù là vậy, đột nhiên cho làm hoàng đế, còn cần khoảng thời gian thích hợp, dám tùy tiện ngồi vào cái vị trí kia.

      Mà năm đó Gia Cát Mộ Quy có ở trong cung, đối với tình huống trong triều có chút hiểu biết nào.
      Chương 182: Hôm ấy ngày đại hôn (6)

      lại thình lình bị người tìm trở về kế vị, mọi người cũng còn thấy gây ra cái gì sơ suất.

      Nhiều năm như vậy, ai nấy đều thấy Gia Cát Mộ Quy thích làm hoàng đế, vậy mà cho tới giờ cũng để xảy ra sai lầm gì.

      Ở điểm này, Trữ vương hết sức bội phục Gia Cát Mộ Quy.

      Gia Cát Mộ Quy đếm xỉa tới kháng nghị của , " cần chuẩn bị gì cả, ngươi chỉ cần có tự tin thôi."

      Vẻ mặt rất tự nhiên nhìn Trữ vương, "Ta tiết lộ cùng ngự y dự định thoái vị rồi, bây giờ tin tức có lẽ truyền ra ngoài."

      Muốn buộc kế vị?

      "Xem ra tình thể cứu vãn rồi".

      Trữ vương cười nham hiểm, "Được, ta đồng ý."

      Chờ cho Trữ vương khỏi, mặt mày Gia Cát Mộ Quy tươi cười, "Thu dọn hành lý , chúng ta nên chuẩn bị rồi".

      Ơ?

      Vì thế vào buổi tối hôm đó, trong Trữ vương phủ ——

      " theo ngươi á?" Hà Vũ hoàn toàn là tình huống khác, " dạo phố hả?"

      "......... Kêu ngươi cứ !"

      "Dựa vào cái gì chứ, nhỡ ngươi đem ta bán sao".

      "Có người mua ngươi à?"

      "Tại sao có, ít nhất ta vẽ tranh."

      "Ngoại trừ hoàng cung, có người nuôi họa sĩ nào trong nhà cả!"

      "Ta đây còn có thể làm ra quần áo".

      "Ngươi làm quần áo hở hang gì đó, ai dám mặc đâu!"

      "Heo dám mặc đó sao?"

      ". . . . . . Ai mà mua người về nhà đặc biệt may quần áo cho heo chứ!"

      "Vì sao có? Có ích có người mua chứ sao"

      "Heo mặc quần áo có ích gì đâu!"

      "Vui vẻ a! Ngươi làm sao biết heo thích quần áo xinh đẹp, ngươi nghe hiểu chúng nó chuyện sao? Nhà bếp với ta, heo của vương phủ sau khi mặc quần áo đều lớn rất nhanh đó".

      Tiểu Vũ ghét nhất có người khinh bỉ năng lực chuyên môn của nàng, lập tức phản bác xuất ra .

      ". . . . . ."

      Trữ vương nhịn hết nổi, lôi người kéo ra ngoài, "Trước theo ta!"

      " ! Ta có bán mình cho ngươi, sao phải nghe ngươi!"

      "Ngươi trao thân cho ta rồi!" Trữ vương nổi nóng rống nàng.

      "Khi nào chứ?" Tiểu Vũ mơ hồ.

      Mặt Trữ vương muốn méo mó, "Ngươi dám ngươi lại quên , ta tại liền bóp chết ngươi!"

      "A......... Ngươi đêm qua ư?"
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 183: Hôm ấy ngày đại hôn (7)
      ". . . . . ."

      Tiểu Vũ vuốt vuốt tóc, càng mơ hồ, "Có thể là ngươi muốn trao thân cho ta nhưng lại bị ta từ chối".

      ". . . . . . Ngươi lặp lại lần nữa coi!"

      "Ơ? Ta ra rồi hả ?"

      Tiểu Vũ ân hận ra, còn xin lỗi, "Thực xin lỗi, ta muốn ra làm ngươi mất mặt đâu."

      ". . . . . . Bổn vương muốn trao thân cho ngươi khi nào chứ!".

      "Chẳng lẽ ngươi muốn đòi tiền? Ta có tiền đâu!"

      ". . . . . ."

      Trữ vương tức giận đến mức đầu muốn nổ tung, bỏ qua cùng nàng tranh cãi nữa, mặt tối sầm điểm huyệt của nàng, khiêng người bước .

      Nhưng là còn chưa có ra khỏi cửa, chợt nghe ngoài sân có người bẩm báo, "Vương gia, hoàng thượng phái người đưa tới phong thơ."

      Gân xanh hai bên trán nổi lên, Trữ vương có linh cảm tốt.

      Đem người khiêng vai quăng lên giường, bước ra ngoài, chộp lấy phong thơ trong tay người đầy tớ.

      là phong thơ, mở ra, giấy lại chỉ vỏn vẹn có câu, hai chữ ——

      Hẹn gặp lại.

      Gia, Cát, Mộ, Quy!

      Biết mình lại bị bố trí, trong lòng Trữ vương gầm thét.

      Đem thư giấy gấp lại, nổi cáu xoay người trở về tìm cái người kia hại thể rời khỏi kinh thành đúng lúc.

      hôm nay nhất định phải làm cho nàng hiểu được rốt cuộc là ai trao thân cho ai!

      Trữ vương phủ lập tức liền bắt đầu màn gió gió tanh mưa máu, khí trong hoàng cung lại vô cùng êm ả.

      Hai chiếc xe ngựa mới từ hoàng cung ra lâu, thoạt nhìn cũng vội vã lên đường, từ từ tới.

      "Chúng ta cứ như vậy sao?"

      Xốc lên tấm rèm mềm mại, Hạ Noãn Ngôn quay đầu nhìn hoàng cung, "Chàng tuyên bố thoái vị liền trực tiếp , Trữ vương cần phải thu dọn cục diện rối rắm rồi".

      " có thể giải quyết."

      Gia Cát Mộ Quy đối với việc mình tuyển chọn người kế vị rất có lòng tin.

      "Ta đoán nhất định có người mưu soán ngôi ......". Hạ Noãn Ngôn cũng cùng ý nghĩ bộ mặt Trữ vương kia giống người tốt.

      Gia Cát Mộ Quy gật đầu, thừa nhận chính xác xuất tình huống này.

      "Nhưng giải quyết được vấn đề khó khăn này, xây nên tự tin của hoàng đế. Chúng ta trước tiên đến ở chỗ của sư huynh, đợi cho Trữ vương xử lý tất cả xong xuôi rồi lại rời kinh thành".

      "Ừm, chàng nghĩ chu đáo."

      Như vậy ngộ nhỡ Trữ vương áp chế được tin đồn, Gia Cát Mộ Quy có thể ra mặt giúp gạt bỏ tin đồn.
      Chương 184: Hôm ấy ngày đại hôn (8-)
      Hai người bàn chuyện Trữ vương, Bạch công tử ngồi cùng ở trong xe ngựa cúi đầu, tâm nặng nề.

      Nhất là vừa rồi nghe được Gia Cát Mộ Quy nhắc tới Bạch tôn, trong lòng càng thêm rầu rĩ.

      Ngày đại hôn gây ra việc như vậy, ràng là trước đó Bạch tôn lên kế hoạch, muốn cản trở bọn họ thành thân.

      Bọn họ đáp ứng trong năm này bảo hộ cho an toàn của đại ca, cho nên lần này rời cung, tất nhiên là cũng mang theo , giờ đại ca ở trong chiếc xe ngựa ngay phía sau kia.

      Xem chuyện hôm nay đại ca gây ra ..........

      năm này, là khiến cho người ta thể an tâm.

      Trong lòng càng rầu rĩ thêm, Bạch công tử lại muốn để lộ cảm xúc ra. "Phịch" ánh sáng trắng chợt lóe, lập tức biến thành bộ dáng con mèo .

      "Ủa? phải khi mọc cánh thể biến thân sao?"

      "Qua cái giai đoạn ban đầu kia là có thể thay đổi."

      Bạch công tử ghé vào đệm mềm của xe ngựa, yên tâm tiếp tục mạnh dạn buồn bực.

      Dù sao cảm xúc mặt mèo phân biệt được như vậy!

      Lúc trước có qua, Bạch tôn là người coi trọng phô trương, mua tòa nhà ở kinh thành rất là cầu kỳ.

      Xuống xe, vào cửa, lần đầu tiên đến nơi đây Hạ Noãn Ngôn có chút líu lưỡi.

      "Quá xa hoa, cũng khoa trương như hoàng cung vậy".

      "Bạch gia càng khoa trương hơn".

      Bạch công tử buồn bã bay lên giữa trung, "Ta chọn phòng".

      "Ta cũng , Tiểu Vương Gia cùng bé con đều ngủ rồi".

      Mấy người coi như thấy chủ nhân là Bạch tôn nơi này, tự mình chọn phòng ở.

      Đều thu xếp xong xuôi, Gia Cát Mộ Quy ra khỏi cửa phòng, cũng ngoài ý muốn nhìn thấy Bạch tôn đứng ngay ở bên ngoài.

      "Ngươi là cố ý ."

      Tiếng của Bạch tôn lạnh như băng, ánh mắt tối sầm.

      "Có thể có người phát Hạ Noãn Ngôn dùng qua pháp thuật hay , ngươi có thể kêu Tiểu Bạch tới hỏi ta, nhưng ngươi cố ý tự mình đến hỏi, còn cố ý ở trước mặt ta nhắc tới chuyện các ngươi muốn đại hôn, ngươi đoán ta cản trở cho nên mới làm như vậy."

      Hôm nay nhìn thấy phản ứng của , Bạch tôn liền đoán được chính mình bị trúng kế rồi.

      Gia Cát Mộ Quy hề phủ nhận, vẻ mặt thản nhiên gật đầu.

      Tương kế tựu kế mà thôi.

      "Ngươi bỏ ra phen công phu như vậy, vì để cho hình tượng của ta thấp kém ở trong lòng Noãn Ngôn, miễn cho ta thắng được ngươi phải ?"
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 185: Hôm ấy ngày đại hôn (9)
      "Sư huynh hiểu lầm rồi."

      Gia Cát Mộ Quy khẽ cười tiếng, "Ta cần làm như vậy."

      Ánh mắt Bạch tôn lại càng lạnh hơn.

      "Ngươi võ công của mình hoàn toàn bị phế, Noãn Ngôn luôn tự trách. Ta chỉ là thương nàng, làm cho nàng phát ngươi phải người lương thiện gì, lương tâm nàng cũng bất an như vậy."

      "Vì để nàng tự trách, ngươi ngay cả thể diện của mình cũng để ý?". Bạch tôn hiển nhiên là tin lời giải thích của lắm.

      Gia Cát Mộ Quy cười lắc đầu, "Cái gọi là thể diện, chẳng qua là người khác thấy thế nào về ta. Ngoài Noãn Ngôn ra, người khác cùng ta đâu có quan hệ gì, ta cần gì phải để ý bọn họ nghĩ thế nào".

      giương mắt nhìn Bạch tôn, "Sư huynh, cho dù ta chuyện muốn làm gì với ngươi trước, phản ứng hôm nay vẫn giống nhau thôi".

      qua, biết cái gì là quan trọng nhất.

      Bạch tôn nhất thời cứng họng, trả lời .

      "Sư huynh, ngươi cứ việc tranh giành cần quan tâm ta".

      Gia Cát Mộ Quy cười cười, "Thời gian năm này ta mặc kệ ngươi làm gì, nhưng nếu xúc phạm tới Noãn Ngôn, sư huynh cũng đừng trách ta để ý tình đồng môn".

      Nên cũng hết rồi, Gia Cát Mộ Quy xuay người, trở về phòng của mình nghỉ ngơi.

      Bạch tôn đứng im tại chỗ nhúc nhích, cúi đầu suy nghĩ, biết là nghĩ gì.

      "Rất giống ......."

      Xa xa, Tư Đồ Tĩnh nhìn màn này, thầm nhắc tới.

      "Cái gì rất giống?"

      Bạch công tử đúng lúc ngủ được, vỗ vỗ cánh hỏi nàng.

      Tư Đồ Tĩnh biết là đệ đệ của Bạch tôn, đối với thái độ của dĩ nhiên liền phá lệ mà thân thiết.

      "Ta là Bạch tôn cùng Gia Cát Mộ Quy giống nhau".

      "Giống? Thế nào giống?"

      Hoàn toàn giống mà!

      Tư Đồ Tĩnh sửng sốt, "Chẳng lẽ ngươi biết là bộ dạng của bọn họ rất giống sao?"

      Có mắt liề là nhìn ra được ngay, là đệ đệ, sao lại có nhận ra nhỉ?

      "Lớn lên giống à?"

      Bạch công tử nhàm chán ngáp cái, "Ngươi nhìn lầm rồi, bọn họ tuy đều là mỹ nam, nhưng chút cũng giống."

      Còn tưởng rằng Tư Đồ Tĩnh háo sắc, nhìn thấy bộ dạng mỹ nam tuyệt sắc có cảm giác bình thường chứ, Bạch công tử cũng để ý, bay mất quan tâm tời nàng nữa.

      ————————————————————————————

      Bọn họ ở nhà Bạch tôn hơn mười ngày, trong kinh thành bầu gió êm sóng lặng.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :