Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 139: Bí mật của Vương gia (3)
      "Ngươi muốn ta đưa lưng gánh vác, ngay cả giọng vẻ mặt cũng đều luyện qua, chính ngươi là đạt cầu đấy nhé!"

      "Ai biết ngay cả ngươi cũng có lúc sai lầm!"

      "Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi mong thất bại lắm sao?

      Trữ Vương tức đến mức dậm chân, xong hốc mắt liền đỏ.

      Trời ạ, lại tới nữa. . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn gì thu ánh mắt về, định bụng nghe nhìn.

      Nàng nhìn về phía Gia Cát Mộ Quy hỏi, Trữ Vương trước kia cũng là người thích khóc sao?

      Vẻ mặt Gia Cát Mộ Quy hơi nghi ngờ, cũng có chút muốn cười, thấy ánh mắt của nàng, lắc lắc đầu phủ nhận.

      Trong phòng hai người còn ầm ỹ, Trung văn ràng rất đúng, từ lời cực kỳ bình thường, nhưng nghe chính là làm cho người ta mơ hồ.

      Hai mắt nhìn sâu hơn vào trong phòng, Hạ Noãn Ngôn tìm ra chỗ mấu chốt.

      Hai người kia. . . . . .

      Bộ mặt hợp với giọng điệu, giọng điệu hợp với tiếng .

      Tóm lại chính là hài hòa, câu tùy tiện khiến cho người ta nghe thấy cổ quái.

      Ầm ỹ nửa ngày, hai người có lẽ là mệt mỏi, im lặng tiếng động.

      Vốn tưởng rằng tiểu nương quần áo vàng nhạt rời , Trữ Vương cũng rửa mặt rồi tắt đèn nghỉ ngơi, bọn họ có thể nhân cơ hội mà bỏ .

      Nhưng đợi hồi lâu, cũng có người mở cửa ra ngoài.

      Tò mò nhìn xuống phía dưới, Hạ Noãn Ngôn thấy được màn làm cho nàng khó hiểu.

      Ban nãy để ý, giờ mới phát , trong gian phòng ngủ này lại có hai cái bàn giống nhau như đúc.

      tại hai người chiếm cứ cái bàn, hai tay đặt ở bàn.

      "Ta ngủ."

      Trữ Vương xong nằm úp sấp bàn, giống như chuẩn bị ngủ.

      Tiểu nương ngược lại trả lời, nhưng làm theo cùng động tác giống vậy.

      ". . . . . ."

      Đây là gì chứ?

      Luyện công sao? Cũng quá kỳ quái !

      Gia Cát Mộ Quy nhìn chằm chằm bọn họ trong chốc lát, đột nhiên nở nụ cười.

      Cười cái gì?

      Nhìn lôi ra khăn tay che kín mặt, Hạ Noãn Ngôn cũng làm theo.

      Sau đó nàng rất ngạc nhiên nhìn bốc lên ít viên đá vụn, ngón tay vân vê, đá vụn biến thành bột phấn, theo khe hở ở mái ngói thổi vào trong phòng.

      Nội lực tốt!

      Nhưng đây là làm gì?

      tại đương nhiên phải lúc chuyện, Hạ Noãn Ngôn cũng vội hỏi , để mặc mang mình nhảy xuống nóc nhà, hướng ra ngoài viện tránh .

      Chương 140: Bí mật của Vương gia (4)
      Ra khỏi vương phủ, bọn họ cũng quay về hướng hoàng cung, nhưng Hạ Noãn Ngôn lại để ý.

      Nàng cảm thấy có điểm gì là lạ, suy nghĩ nửa ngày, bừng tỉnh hiểu ra.

      "Người cổ đại có cái từ diễn kịch này ?"

      " có", Gia Cát Mộ Quy lắc đầu, "Ở đây có cái từ này?"

      "Đó là câu đại!"

      Hạ Noãn Ngôn xoa mặt, cảm thấy hơi khó tin. "Trữ Vương biến thành người đại rồi sao? trùng hợp có nhiều người xuyên qua như vậy .........."

      Bé con cũng là vừa mới xuyên qua, gần đây có nhiều người xuyên qua như vậy, khiến cho người ta cảm thấy có điểm gì là lạ.

      Nhưng điểm ấy để sau này nghĩ , "Trong thân thể của Trữ Vương thay đổi thành người khác? Có phải nên quay lại xác nhận chút ?"

      "Đúng".

      Nếu vậy, chuyện này càng thú vị, Gia Cát Mộ Quy cười mang nàng quay người lại.

      Lúc xoay người, Hạ Noãn Ngôn cảm giác người bên cạnh nhéo tay nàng.

      Sau vài bước, trước mặt như là trận gió lớn thổi tới, ngay sau đó thanh trường kiếm nhắm thẳng vào mặt bọn họ.

      A ..........

      ra vừa rồi nắm tay nàng, là muốn nàng chớ có căng thẳng.

      Nhưng là làm cho nàng giật mình, ngờ dùng kiếm chỉ vào bọn họ vừa nãy là vị tiểu nương quần áo vàng nhạt kia

      "Các ngươi là ai!"

      Giọng tiểu nương uy nghiêm, trong ánh mắt tràn đầy sát khí.

      Mặc dù là đặt câu hỏi, nhưng nàng hề đợi người ta trả lời, mũi kiếm dao động, trực tiếp động thủ, hơn nữa ra chiêu tàn nhẫn.

      Mấy chiêu qua , Gia Cát Mộ Quy chủ động lui về sau ít, cố ý hạ giọng, "Ngươi đánh lại ta."

      Tiểu nương cười nhạt tiếng, "Còn chưa có phân thắng thua đâu".

      "Nếu phải ta vừa rồi cố ý thả chút bụi đá vào, ngươi cũng biết nóc nhà có người, ngươi thua rồi."

      "Kia cũng chỉ có thể trách ngươi ngạo mạn, chỉ cần ngươi chết, trận này vẫn là ta thắng!"

      Tiểu nương xong thu lại trường kiếm, "Ngươi trúng độc nặng, đếm trong vòng ba mươi cái, hoàn toàn biến mất đời này".

      "Vậy cũng chưa chắc, người đừng quên, bột thuốc này là ta đưa cho ngươi."

      Gia Cát Mộ Quy xong kéo xuống khăn tay che mặt, " lâu gặp, Trữ vương."

      ". . . . . ."

      còn chăm chú nghe Hạ Noãn Ngôn hơi run rẩy.
      Last edited: 6/6/15

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 141: Bí mật của Vương gia (5)
      Sau đó nàng yên lặng rút ra tay bị Gia Cát Mộ Quy nắm.

      Kỳ . . . . . .

      Bệnh thần kinh có thể sũng lây bệnh.........

      Gia Cát Mộ Quy bật cười đem đem tay nàng kéo trở về, "Nàng muốn làm gì?"

      "......... Ta nghĩ chúng ta thích hợp vẫn nên chia tay gặp lại ta chúc chàng hạnh phúc ........"

      Gia Cát Mộ Quy cười to ôm lấy nàng, " tại mới chia tay kịp rồi".

      " được tùy tiện cười ........". Hạ Noãn Ngôn lôi kéo .

      trước kia đừng là cười to, ngay cả biểu lộ tình cảm cũng rất hiếm.

      tại đột nhiên cười đến vui vẻ như vậy, vị tiểu nương áo vàng kia đánh cũng bị dọa cho chạy.

      Tiểu nương quần áo vàng thực bị đả kích lớn, nhưng cũng chỉ là vì thấy Gia Cát Mộ Quy cười cùng với hai người họ liếc mắt đưa tình mà bị dọa.

      Cả khuôn mặt đếu cứng lại, nàng thu về trường kiếm, "Dân nữ ra mắt hoàng thượng".

      "Trữ Vương, ta biết là ngươi."

      . . . . . . Dịch dung sao?

      Hạ Noãn Ngôn ở bên nhìn kĩ "tiểu nương" trước mắt

      Nhưng là dịch dung cũng có thể đem dáng người thay đổi sao?

      "Hoàng thương nhận lầm người rồi".

      "Ngươi cùng Trữ Vương võ công giống nhau y hệt".

      "Khởi bẩm hoàng thượng, Vương gia từng chỉ điểm cho dân nữ mấy chiêu".

      "Động tác của các ngươi cũng giống nhau, muốn ta chỉ ra từng cái ?"

      ". . . . . ."

      "Tiểu nương" mặt càng cứng, sắc mặt cũng bắt đầu biến thành màu đen.

      Sắc mặt của nàng biến hóa có thể thấy rất , giống như là dịch dung.

      Hạ Noãn Ngôn rất nghiêm túc nhìn hồi, cuối cùng cẩn thận hỏi ——

      "Trữ Vương, ngươi ............ Biến thành nữ nhân à?"

      Chỉ có lời giải thích này thôi......... Thảo nào tính tình biến đổi, thấy bình thường.

      "Tiểu nương" mặt đen toàn bộ, bỗng nhiên ngẩng đầu, Hạ Noãn Ngôn còn tường rằng muốn thừa nhận.

      Nhưng mở miệng lại là, "Có hái hoa tặc a ——"

      tiếng kêu lớn này, hộ gia đình ven đường đều tỉnh giấc, lo lắng khuê nữ nhi tử nhà mình bị hại, tất cả đều đứng lên xem xét, có người ngay cả áo khoác cũng chưa khoác cầm xẻng vọt ra.

      Bị bỏ lại câu ghê gớm cho hai người, "Tiểu nương" thừa dịp lộn xộn đào tẩu mất.

      Hạ Noãn Ngôn bị dọa chết, nếu có Gia Cát Mộ Quy nhanh chóng lôi nàng rời , rất có thể hai người bọn họ cũng bị cho là hái hoa tặc mà bị đuổi giết.

      Chương 142: Bí mật của Vương gia (6)
      tại nàng cảm thấy Gia Cát Mộ Quy sai, Trữ Vương có thể là người kế vị tốt.

      Có thể vô cùng bình tĩnh mang lấy bộ mặt nữ nhân dùng tiếng lanh lảnh mềm mại cùng khí phách la lên "Có hái hoa tặc a", đều là nhân tài ...........

      Nhưng bọn họ cũng muốn xác nhận trước vị nhân tài này tại rốt cuộc là nam hay nữ, hoặc là nửa nam nửa nữ mới được.

      Gia Cát Mộ Quy khinh công so với Trữ Vương cũng tốt, tuy là mang theo thêm người, vẫn đuổi kịp .

      Trữ Vương biết mình chạy được, đành cam chịu xoay người, "Hồi phủ sau."

      vài bước, đột nhiên oán hận quay đầu, "Ta thay đổi thành nữ nhân, ngươi cần nhìn nữa!".

      "......... Ta muốn quần áo của ngươi bị hỏng rồi". Hạ Noãn Ngôn nhịn cười nhắc nhở .

      ". . . . . ."

      Trữ Vương quan tâm y phục của mình, nghiêm mặt lặng lẽ quay đầu .

      Đến cửa vương phủ, muốn làm quấy rầy thủ vệ, mấy người đều dùng khinh công lướt qua cổng tường trở về.

      Người mang bộ mặt Trữ Vương kia sốt ruột qua lại, thấy bọn họ trở lại, vội vàng chào đón.

      Sau khi nhìn kĩ bọn họ, lặng chút, mở mắt to nhìn Gia Cát Mộ Quy, "Ngươi?!"

      "Ngươi biết sao?". Trữ Vương "Tiểu nương" nheo mắt lại.

      ". . . . . . biết, là ta nghĩ tới lại có người có bộ dạng nghiệt như vậy".

      Vừa nhìn bộ dáng là biết dối, Hạ Noãn Ngôn tò mò nhìn kĩ đôi mắt .

      là Trữ vương tìm đến, dịch dung đóng giả thành Trữ Vương sao?

      Nhưng Trữ Vương rất nhanh chóng cho đáp án, "Hai người chúng ta trao đổi hồn phách".

      "Hả?"

      Hạ Noãn Ngôn nháy mắt mấy cái, "Linh hồn trao đổi sao?"

      "Thỉnh thoảng có thể đổi trở về phải ?"

      Gia Cát Mộ Quy đoán được, cho nên Trữ Vương mới có thể động chút lại giống như thay đổi thành người khác.

      ", sai." Mang bộ mặt Trữ Vương nghiến răng nghiến lợi trả lời.

      Hạ Noãn Ngôn nhìn cái này, lại nhìn cái kia, cảm thấy đầu hơi choáng váng.

      "Chờ các ngươi đổi trở về rồi lại tiếp ". Như bây giờ rất được tự nhiên.

      "Vô ích, phải là khi cảm xúc cực kỳ kích động mới có thể đổi trở về, hơn nữa phải mỗi lần đều có thể thành công".

      "Cực kỳ kích động ư?"

      Gia Cát Mộ Quy đột nhiên cười tiếng, "Vị tiểu thư quần áo vàng kia, Trữ Vương thích ngươi đó."

      Tiếng vừa dứt, sắc mặt hai người đều biến đổi lớn.
      Last edited: 7/6/15

    3. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 143: Bí mật của Vương gia (7)
      Hạ Noãn Ngôn quay lại nhìn hai người, thực vừa lòng gật gật đầu, " đổi trở lại."

      Như vậy nhìn thuận mắt hơn.

      Tiểu nương áo vàng cuối cùng cũng trở lại trong thân thể của mình chỉ chỉ vào mình, lại chỉ chỉ vào Trữ Vương, hỏi Gia Cát Mộ Quy, "Ngươi mới vừa thích ta sao?"

      " thuận miệng câu, ngươi kích động cái gì!"

      "Ai ta kích động!"

      "Nếu kích động chúng ta làm sao có thể đổi trở về!"

      " chừng là ngươi kích động!"

      "Ngươi thấy ta kích động lúc nào!"

      Ngươi tại cũng rất kích động. . . . . . Hạ Noãn Ngôn rất muốn nhắc .

      "Ta có chú ý nhìn ngươi, làm sao mà biết ngươi có kích động !"

      " chú ý nhìn ta? Ngày hôm qua là ai nhìn lén ta bị ta phát hả?"

      "Ta giám sát xem ngươi được lộn xộn cơ thể của ta!"

      "Bồn vương phải loại tiểu nhân đê tiện này!"

      "Ngươi sau lưng ta lén tắm rửa lần!"

      "Ta luyện võ xong tắm rửa làm sao ngủ! Ngươi cũng có lần lén tắm rửa đấy!"

      "Ta, ta tiểu học năm lớp sáu bắt đầu vẽ tranh thân thể, mắt thấy nam khỏa thân so với heo mặc quần áo cũng rất nhiều!"

      "Ngươi mắt thấy heo mặc quần áo hả?"

      "Đương nhiên thấy, heo vương phủ nuôi sau bếp đều bị ta mặc áo cho!"

      ". . . . . ."

      Hai người này có thể ầm ỹ a. . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn nhìn nên lời, cảm thấy cũng cần hỏi bọn họ.

      Vị nương áo vàng kia nhất là ở đại đến, biết tại sao lại cùng Trữ Vương trao đổi linh hồn, thành ra hai người liền dây dưa ở cùng chỗ.

      Cho nên buổi sáng Trữ Vương tìm nàng, muốn biết nàng rốt cuộc có phải người Linh tộc hay là vì . . . . . .

      còn từ nào để , Trữ Vương xoay đầu lại, khôi phục vẻ mặt bình thường.

      "Hạ nương, đều thấy đó, chúng ta tại cần giúp".

      "Nhưng ta giúp được."

      Hạ Noãn Ngôn khó xử , "Linh hồn hai người các ngươi hoán qua hoán lại, có nguyên gì ?"

      "Là ta. . . . . ."

      " có nguyên nhân."

      Hai người gần như cùng mở miệng, tuôn ra đáp án cũng giống như vậy.

      Liếc mắt nhìn tiểu nương áo vàng cái, giọng Trữ Vương lạnh lùng lặp lại, " có nguyên nhân."

      Tiểu nương áo vàng bị nhìn thoáng qua, lên tiếng, cúi đầu, cũng thử làm lại nguyên nhân.

      Chương 144: Bí mật của Vương gia (8-)

      Nhìn phản ứng của hai người bọn họ, Gia Cát Mộ Quy đột nhiên lại cười, "Ta cuối cùng hiểu được ngày đó ở miếu thần, vì sao ngươi vội vã giết Noãn Ngôn rồi".

      Sắc mặt Trữ Vương khó coi, càng ngày càng cảm thấy nụ cười của rất chướng mắt, "Hoàng thượng, người suy nghĩ nhiều quá".

      "Tóm lại ngươi chính xác nguyên nhân, Noãn Ngôn có cách giúp ngươi, các ngươi có thể vĩnh viễn hoán qua hoán lại như vậy".

      Trữ Vương nghiêm mặt lặng lẻ nhắc lại, " có nguyên nhân."

      "Nếu ta Noãn Ngôn cùng vị tiểu thư áo vàng này đến từ chỗ sao?"

      Hạ Noãn Ngôn ngoắt tay về phía tiểu nương áo vàng, chen vào, "Ta cũng từ đại đến"

      ". . . . . ."

      Mặt Trữ Vương cuối cùng cũng đen hoàn toàn, hung tợn mắng Gia Cát Mộ Quy câu, "Nham hiểm!"

      Bộ mặt có vẻ nham hiểm nhất định là người ác sao?

      Bộ mặt giống Gia Cát Mộ Quy hiền lành tinh khiết gạt người mới là nham hiểm đấy!

      Tiểu nương áo vang cuối cùng tìm được người có thân phận giống, xúc động thừa nhận.

      hồi lâu, bỗng nhiên chỉ vào Gia Cát Mộ Quy , "Hóa ra là có người này".

      Nàng tại dám , cần lại sợ bị cho rằng quái vật mà bắt lại.

      "Tiểu Vũ, ngươi biết hả?" Hạ Noãn Ngôn rất tò mò.

      "Đúng vậy a, từ lần đầu tiên vừa bắt đầu mỗi ngày ta đều mơ thấy ". Hà Vũ, cũng chính là tiểu nương áo vàng tự nhiên thú nhận.

      "Mỗi ngày đều mơ thấy á?"

      Hạ Noãn Ngôn buồn cười nhìn sắc mặt Trữ Vương càng thêm khó coi.

      Xem ra Gia Cát Mộ Quy đúng, Trữ Vương quả thích Tiểu Vũ.

      Chỉ là biết lần đó ở miếu thần vì sao Trữ Vương vội vã giết nàng? Chính là có liên quan đến Tiểu Vũ sao?

      Đợi hồi cung rồi lại hỏi sau.

      Hà Vũ biết lời của mình làm cho Trữ vương bị đả kích lớn, tiếp.

      "Ta bắt chước vẽ tranh, lần đầu tiên mơ thấy còn tưởng rằng là ban ngày nghĩ muốn họa bộ mặt hoàn mỹ, ngày nghĩ tới người nào đêm nằm mơ thôi, nghĩ tới sau lại mỗi ngày đều mơ thấy."

      Hà Vũ xong tám chút, "Noãn ngôn, là bạn trai của ngươi phải ?"

      "Ừ". Gật đầu thừa nhận.

      "A, thực hạnh phúc!"

      Hà Vũ bây giờ vừa hâm mộ vừa tiếc nuối, "Từ lần đầu tiên ta mỗi ngày đều xem khuôn mặt này, sau đó nhìn riết quen, thậm chí cảm thấy người khác khó coi, ta xem đời này ta phải độc thân rồi".
      Last edited: 6/6/15

    4. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 145: Bí mật của Vương gia (9)
      Phụt, Trữ Vương khổ rồi.

      " ra bộ dạng Trữ Vương cũng rất đẹp...........". Hạ Noãn Ngôn nhịn cười giúp Trữ Vương mặt muốn méo mó.

      " á?"

      Hà Vũ lắc đầu, "Ngũ quan ra rất khá, nhưng vừa nhìn cảm thấy rất nham hiểm, chỉ thiếu ở mặt treo miếng thẻ bài nhắc nhở người qua đường thôi".

      ". . . . . ." Đúng là. . . . . .

      Nhắc tới việc này Hà Vũ có chút oán giận, "Ngươi biết , ta có lòng làm cái huy hiệu cho , đó viết ' mặt ta nham hiểm như vậy' , nhưng chút cũng nghĩ tình, ném mất luôn!"

      Trữ Vương răng đều bị nhanh cắn vụn, "Các ngươi tán gẫu xong chưa! vấn đề chính !"

      " chứ"

      Hà Vũ hướng làm mặt hề, sau đó xoay đầu lại hỏi Gia Cát Mộ Quy, "Vì sao mỗi ngày ta đều mơ thấy ngươi?"

      Trữ vương hít sâu hơi, đè xuống xúc động muốn rống người, "Vấn đề chính phải cái này!"

      "............ A"

      Hà Vũ hơi ngượng ngùng, "Xin lỗi, ta vừa nhìn thấy liền quên mất ngươi".

      ". . . . . ."

      Tiểu Vũ, thể mỗi câu đều miệng lưỡi sắc sảo như vậy a. . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn có chút đồng cảm với Trữ Vương.

      Hà Vũ tiếp tục thần kinh cẩu thả để ý tới sắc mặt của Trữ Vương, tiếp vấn đề chính.

      "Theo ta có lẽ là liên quan tới xuyên qua".

      "Ngươi làm sao xuyên qua được?"

      "Ta cũng hiểu".

      Hà Vũ hoang mang nhớ lại, "Mấy ngày đó ta phát sốt, người hơi mơ hồ, cảm giác có người với ta trở về trở về trở về , ta bị ầm ỹ làm phiền, sau câu 'quay trở về ' liền đến nơi này đây".

      "........ Như thế nào mà tựa như chuyện ma quái nhỉ?"

      "Ta cũng thấy giống vậy".

      "Vậy vào ngày ngươi xuyên qua đó có chuyện gì đặc biệt ?"

      " có. . . . . ."

      Hà Vũ nhớ lại chút, lắc đầu, "Quả có."

      Sắc mặt Trữ Vương kia sao kỳ quái như vậy?

      Gia Cát Mộ Quy cũng để ý tới, mở miệng hỏi Trữ vương, "Ngày đó xảy ra chuyện gì?"

      "........... Nàng rơi xuống phía sau núi ở vương phủ".

      Gia Cát Mộ Quy mỉm cười, hứng thú "A" tiếng.

      "Phía sau núi ở vương phủ có phải là?" Hạ Noãn Ngôn đối với nơi này hoàn toàn chưa quen thuộc.

      "Suối nước nóng".

      Chương 146: Bí mật của Vương gia (10)
      "A..........". Hạ Noãn Ngôn cũng hứng thú "A" tiếng.

      "A......."

      Hà Vũ cũng "A" tiếng, nhưng là "A" hiểu rồi.

      "Đúng, lúc ấy ta còn tưởng rằng mình nằm mơ, phát tỉ lệ dáng người , liền muốn vẽ luôn".

      xong nàng cùng Hạ Noãn Ngôn giải thích, "Ngươi có biết vẽ tranh là mọi người so tỉ lệ chút ? Ta biết ở ngay trước mặt của ta, cho nên vừa chìa tay liền đụng đến , lại lời nào, ta còn sờ soạng hồi lâu mới kịp phản ứng".

      xong, nàng lại nhớ lại chút, "Như vậy đó, nhưng đây tính là chuyện đặc biệt gì ?"

      "...........Đúng, tính. . . . . ."

      Chính là cần Trữ Vương ban thưởng cho cái đồng tình.

      "Sau đó cũng có gì đặc biệt, ta ở lại trong vương phủ, xem ta vừa mắt, động chút là phát hỏa với ta, có ngày gào thét, chúng ta liền trao đổi linh hồn".

      Trữ Vương nhắm mắt lại, là nhịn nổi nữa, rống to với nàng, "Là ngươi đột nhiên xà vào hôn ta cái!"

      Hà Vũ vẻ mặt khó hiểu, "Ta sao lại muốn cưỡng hôn ngươi chứ?"

      ". . . . . . Ta nào biết vì sao!"

      "Nhưng ta chưa từng hôn".

      "Ý của ngươi là bổn vương tự mình nằm mơ?!"

      " thể nào, lúc ấy phải ngươi tỉnh sao?". Hà Vũ rất ngiêm túc trả lời .

      ". . . . . ." Hạ Noãn Ngôn bị thần kinh mạnh mẽ của nàng đánh bại rồi.

      "Có lẽ đây là điểm mấu chốt". Gia Cát Mộ Quy bình tĩnh mở miệng , "Ngươi hôn lại cái, vấn đề có thể giải quyết được rồi".

      cố ý như vậy ?

      xấu mà! Nhưng nàng cũng tốt rất muốn được nhìn xem. . . . .

      Hà Vũ hơi do dự, "Hôn chút á? được a, nụ hôn đầu tiên rất quý giá".

      Nàng bị bộ mặt mỹ nam nghiệt trong mộng kia làm hại ánh mắt nặng rồi, vẫn chưa có bạn trai, nụ hôn đầu tiên đến bây giờ còn chưa có cho .

      " sớm còn rồi". Trữ Vương đem tính khí đè xuống, ở bên lạnh lùng .

      "Ta là ta hôn ngươi!"

      "Giờ ta khiến cho ngươi biết rốt cuộc có hôn hay chưa hôn qua!"

      Cơn tức "quẹt" lên, Trữ Vương bỗng nhiên đem người ta kéo qua, cảnh tưởng tái chút.

      Yên lặng ở bên vây xem, Hạ Noãn Ngôn rốt cục cảm thấy mình nên quay đầu lại đừng nhìn nữa.
      Last edited: 7/6/15

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 147: Bí mật của Vương gia (11)
      Việc kia, hôn lần sau lại nóng bỏng như vậy ràng làm cho nhớ a........

      Nàng cùng Gia Cát Mộ Quy đều cách ra xa, còn thực tự giác quay lưng lại, cho bọn họ chút gian.

      Đợi hồi lâu, lại đợi hồi lâu, lúc sau Hạ Noãn Ngôn hơi muốn xoay người sang xem bọn họ cuối cùng làm sao.

      Vừa kịp lúc hai người kia rốt cục "thảo luận" ra kết quả rồi.

      Hà Vũ lúng ta lúng túng gãi đầu, "Là ta quên".

      "........... Làm sao có thể quên chứ?"

      Cho dù nàng thần kinh cẩu thả, cũng có thể vài ngày đem nụ hôn đầu tiên quên như vậy.

      ". . . . . ."

      Trữ Vương im lặng, kỳ lạ là Hà Vũ cũng im lặng, người trả lời.

      Khụ, xem ra là bí mật của hai người họ, vậy hỏi nữa.

      Xem hai người họ vẻ mặt đều lạ lùng, xem ra cũng còn tâm tư gì lại thảo luận chính .

      Hạ Noãn Ngôn trong cổ họng, "Muộn rồi, chúng ta về trước ".

      "Noãn Ngôn, ngươi ở đâu a?"

      "Trong hoàng cung."

      "A....."

      Hà Vũ lại gần, giọng hỏi nàng, "Ở chung với sao?"

      ". . . . . . có."

      "Ta đây chuyển ở cùng ngươi được ?"

      Nàng ra hoan nghênh đưa người đến, nhưng mà nàng sợ Trữ Vương dùng ánh mắt giết nàng chết.

      Hạ Noãn Ngôn cân nhắc tìm cớ cự tuyệt, Gia Cát Mộ Quy ở bên mở miệng, "Cũng tốt, vừa lúc ta muốn mời Trữ Vương vào cung ở thời gian ngắn".

      "............. Quên , hoàng cung quy củ nhiều lắm, ta sợ ta gặp rắc rối, ta ở vương phủ vậy, ngủ ngon ngày mai gặp."

      nhanh tràng này, Hà Vũ xoay người chuồn mất.

      Tiểu Vũ cá tính ràng phải thích thẹn thùng, tại lại muốn trốn tránh Trữ Vương?

      Hạ Noãn Ngôn ngoảnh lại, nghi ngờ nhìn Trữ Vương.

      Ngươi làm gì người ta!

      Trữ vương bị nàng nhìn muốn xanh mặt, nhưng vẫn là làm bộ nhìn thấy quay sang chỗ khác "Hoàng thượng vừa lòng chưa?"

      Gia Cát Mộ Quy cười cười, "Ta chỉ muốn giúp thôi".

      Nham hiểm!

      Trữ Vương ở trong lòng mắng .

      Thu lại vẻ vui đùa, Gia Cát Mộ Quy nghiêm mặt hỏi , "Trữ Vương còn nhớ chuyện ba năm trước đây ta đề cập với ngươi ?"

      Nghe hỏi như vậy, Trữ Vương cũng trở nên nghiêm túc, liếc nhìn Hạ Noãn Ngôn, "Người nghiêm túc hả?"

      "Phải".

      Chương 148: Bí mật của Vương gia (12)

      " giống với người, ta đối với ngôi vị hoàng đế rất hứng thú", Trữ Vương thẳng thắn thừa nhận, dừng chút, lại lắc đầu, "Nhưng bây giờ được."

      "Bởi vì ngươi có thể lúc nam lúc nữ sao?"

      "Ta vẫn là nam nhân". Trữ vương lạnh giọng nhấn mạnh.

      Gia Cát Mộ Quy cũng cùng tranh cãi, " tại kinh thành đều là tin đồn, trước khi kế vị, ngươi phải làm cho triều thần tin ngươi khôi phục lại bình thường, thời gian ta có thể cho ngươi nhiều đâu".

      Trữ Vương suýt nữa muốn trợn trắng mắt, "Chẳng lẽ phải chuyện của người ngày càng nhiều sao? Đột nhiên thoái vị, người muốn ăn cùng triều thần thế nào đây?"

      Gia Cát Mộ Quy thản nhiên đáp, "Thân thể ta tốt."

      "Người cho là đại thần trong triều biết người biết võ sao?"

      "Ta chỉ cần trong lúc lâm triều bị độc phát tác lần, sau đó võ công hoàn toàn biến mất là được".

      ". . . . . . là nham hiểm".

      Trữ Vương nghiến răng bắn ra mấy chữ này, mặt đen phẩy tay áo cái, xoay người bước , "Vấn đề của ta ta giải quyết!"

      " tháng."

      ", , tháng?"

      " tháng sau ta rơi khỏi hoàng cung".

      ". . . . . ."

      Bỏ lại Trữ vương đáng thương, Gia Cát Mộ Quy mang Hạ Noãn Ngôn từ vương phủ ra.

      "Lần trước sao muốn giết ta?" Hạ Noãn Ngôn cuối cùng bắt lấy cơ hội hỏi .

      Nàng đối với Trữ Vương ấn tượng đầu tiên là quá kém, nhưng hôm nay lại cảm thấy, Trữ Vương là người tệ.

      "Tứ quốc xem người Linh tộc như thần, lo lắng nàng nhìn ra Hà Vũ phải người ở đây, đem nàng ấy làm quái vật mà giết".

      ". . . . . . Giả sử là vậy , cũng xác nhận chút, liền giết ta sao?"

      "Khi còn bé thiếu chút nữa bị người ta cho là quái vật mà giết, đây là vết sẹo trong lòng , gặp được chuyện loại này, dễ dàng xúc động. Hơn nữa ngày đó chỉ là thoạt nhìn dùng hết sức, kỳ dùng bao nhiêu nội lực, chỉ là muốn dọa cho nàng chạy, miễn cho nàng ở lại Trăng Non quốc, phát Hà Vũ".

      "A. . . . . ."


      Hạ Noãn Ngôn hơi hiểu được, thời thơ ấu tạo thành tâm lý oán hận, ảnh hưởng vẫn là rất lớn.

      "Nhưng sao lại bị người ta cho là quái vật?"

      Hỏi xong, Hạ Noãn Ngôn đột nhiên lại nghĩ đến khả năng, "Bởi vì bộ dạng rất nham hiểm ư?

      Gia Cát Mộ Quy thở dài gật gật đầu, "Ta chưa từng thấy qua bộ dáng hồi , nhưng nghe hồi còn , thoạt nhìn phải nham hiểm mà là dọa người, rất nhiều người là ác quỷ đầu thai."
      Last edited: 6/6/15
      Neavah Redneval, tú cầuPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :