Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      (Cứ nhìn thấy chữ là mắt nhắm lại. )

      Chương 119: Nơi ấy là ..... suối nước nóng (10)

      Cười xoa xoa đỉnh đầu của nàng, Gia Cát Mộ Quy ôm chặt nàng, ngọt ngào ấm áp nhìn ánh trăng xa xa.

      ————————————————————————————

      Hạ Noãn Ngôn phát mình lúc nào cũng bận rộn.

      Tuy rằng tại nàng có làm việc cũng cần đến trường, nhưng hầu như mỗi ngày chắc chắn có chuyện tìm nàng.

      Ví dụ như tại, vài cung nữ cùng nhau chạy tới , bé con khóc.

      ........... Hoặc là càng càng gào to hơn.

      Mặc kệ ai dỗ nó cũng để ý, chỉ ngừng gào lên.

      Các cung nữ mới vừa , phiên bản thu Bạch công tử liền chân nam đá chân chiêu bay vào.

      Hai tay đau khổ bưng lấy đầu, mặt nhăn như mặt mèo.

      "Nhanh đem nó dỗ nín! Ta chịu được!"

      Bạch công tử thính lực so với người bình thương tốt hơn nhiều, lúc nghe xong cái giọng ma quỷ xuyên qua não, tài nào kiên nhẫn nổi nữa.

      "Cho dù thân phận của nó có đáng ngờ thế nào, có ta ở đây, mới thèm sợ nó! Ngươi theo ta gặp nó!"

      ". . . . . . Bạch công tử."

      "Gì chứ?"

      Bạch công tử nóng nảy, vô cùng tức giận vung cái đuôi lên.

      "....... Cửa ở bên cạnh."

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn vào cửa thấy bé con thảnh thơi nằm ở giường luyện giọng.

      đường tới, nàng từ trong viện bắt đầu nghe được giọng nó gào lên với tần suất giống nhau, kêu lâu như vậy mà cũng mệt.

      . . . . . . Nàng xem đại tám phần là luyện thanh rất tốt.

      Thấy nàng tiến vào, bé con cuối cùng gào nữa, còn theo thói quen trợn mắt nhìn.

      "Cuối cùng cũng yên rồi". Bạch công tử lắc lư cái đâu hoàn toàn choáng váng.

      Bé con e dè tặng cho cái ánh mắt "Món đồ chơi ngu ngốc".

      Hạ Noãn Ngôn biết làm sao, đành ngồi ngồi xuống hỏi nó, "Ngươi tìm ta có việc?"

      Bé con trợn mắt nhìn.

      "Muốn bút mực hả?"

      Tiếp tục trợn trắng mắt.

      "........ Ngươi khóc dai như vậy, chính là gọi ta lại đây nhìn ngươi trình diễn mắt trợn trắng sao?"

      Vẫn là trợn trắng mắt.

      "........ có việc gì ta về đây".

      Chân của nàng vừa bước từng bước ra cửa, sau lưng lại kêu to tiếng "Oa", bé con lại bắt đầu khóc.

      "........ Đại ca, ngươi tự xưng sát thủ, ngươi nên chú ý chút hình tượng hung ác được ?" Hạ Noãn Ngôn cũng muốn khóc.

      Chương 120: Quá nhiều chuyện lạ

      Bên ngoài cung nữ tưởng là Hạ Noãn Ngôn hết cách nên cũng phát cáu với bé con, vội vàng chạy vào.

      "Noãn Ngôn, ngươi thử ôm nó cái, nó để cho chúng ta ôm".

      "....... Được".

      Trước mặt đám cổ nhân, Hạ Noãn Ngôn thể đây là phải là đứa bình thường, đành phải đem nó lên ôm.

      Thế giới thoáng chốc yên tĩnh lại, bé con ngừng khóc.

      "Tốt quá tốt quá, cuối cùng cũng có người dỗ được nó rồi".

      "Noãn Ngôn, ngươi để ta thử ôm xem, bằng chỉ mình ngươi ôm, mệt mỏi lắm".

      Thạch Lưu muốn chia sẻ giúp nàng chút.

      Nhưng vừa vươn tay ra, còn chưa có đụng tới bé con, nó gào lên.

      "Ái chà, bé con này dễ dụ." Thạch Lựu hơi buồn rầu.

      " sao, dù sao ta cũng có việc gì, các ngươi trước ".

      Hạ Noãn Ngôn tính chờ những người khác rồi, cùng vị sát thủ giả mạo bé con này chuyện.

      Nhưng nửa canh giờ sắp trôi qua, vẫn khơi lên được.

      Trước chỉ cần Hạ Noãn Ngôn phải kêu lên, tại chỉ còn Hạ Noãn Ngôn khi ôm lại kêu.

      Bạch công tử sớm bị đánh bại, ôm đầu choáng váng, ngay cả sức lực cùng cãi nhau cũng đều cạn kiệt.

      Đợi cho buổi tối Gia Cát Mộ Quy biết chuyện tình mới có chuyển biến.

      Mới vừa vào cửa, Hạ Noãn Ngôn nhìn đến bé con chơi xấu trong lòng, trực tiếp đem người kéo xuống xách ở giữa trung.

      " lần trước hai mươi ba tuổi rồi hả ?"

      "Đúng vậy!"

      Bạch công tử lần đầu tiên cảm thấy Gia Cát Mộ Quy thuận mắt như vậy, trong nháy mắt liền lên tinh thần, bay đến trước mặt cáo trạng.

      " ràng đều là người trưởng thành rồi, còn khóc biết ngượng, hơn nữa nếu ôm khóc!"

      Gia Cát Mộ Quy gật gật đầu, đem bé con quăng trở về giường.

      " mà lại khóc cứ đem tống thẳng về Trữ vương phủ, cho Trữ vương giết, liền cần phải khóc nữa".

      ". . . . . ." Bạch công tử phấn khởi.

      ". . . . . ." Hạ Noãn Ngôn choáng váng.

      Qua nửa ngày, Hạ Noãn Ngôn vỗ vỗ bé con cũng choáng váng giường

      "Ngươi xem, đây mới là hung ác, muốn giả làm sát thủ, vẫn nên học hỏi chút ".

      Chuyện bé con coi như được giải quyết, từ trong phòng ra, Hạ Noãn Ngôn hỏi , "Chàng biết chuyện Trữ vương rồi hả ?"
      Last edited: 30/5/15

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 121: Đây là mối tình đầu của nàng sao? (1)

      Trữ vương phi mời nàng giữ bí mật, ngay nàng còn gì, cũng hỏi qua nàng vì cái muốn đem Tiểu Chủ Tử của Trữ vương phủ vào trong cung.

      "Trong khoảng thời gian này hành vi của Trữ vương khác thường, ta vốn là cho người theo dõi , kết quả lại phát chuyện Trữ vương phi cùng An vương."

      "......... A"

      Hạ Noãn Ngôn nhớ tới lời Trữ vương phi lần trước, tại sao đều Trữ vương gần đây có hành vi cổ quái nhỉ?

      Pháp thuật cổ quái sao?

      "Trước đây trông có nham hiểm như vậy ?"

      " phải, từ mang cái mặt như vậy rồi."

      "....... bất hạnh, như thế là cổ quái sao?"

      "Có khi nhìn hoàn toàn bình thường, có khi lại thay đổi thành người khác".

      "Có người giả mạo thành ư?". Hạ Noãn Ngôn rất tự nhiên liền nghĩ đến tình tiết trong tiểu thuyết võ hiệp

      " phải, ở trước mặt của ta từng đột nhiên biến đổi lần, nhưng chưa câu nào lại biến trở về".

      "Còn có chuyện như vậy ư?"

      Hạ Noãn Ngôn nháy mắt mấy cái, "Gần đây có nhiều chuyện lạ a....."

      ——————————————————————————————

      , thể lung tung,

      Trước buổi tối ngày, Hạ Noãn Ngôn hơi có nhiều chuyện lạ chỉ là thuận miệng than chút.

      Nhưng buổi sáng ngày thứ hai, sau khi nàng đến cổ đại chuyện lạ nhất vẫn còn ở hậu trường chuẩn bị, chưa có ra sàn diễn đâu.

      Sáng ngày thứ hai, nàng mở mắt ra liền thấy Bạch công tử bay loạn ở trong phòng

      "Ngươi làm sao vậy? Lại bị thanh gì làm ầm ỹ sao?"

      Bạch công tử thính lực tốt, cho nên người khác cảm thấy chung quanh thực im lặng với là như cái chợ.

      " phải, là đại ca ta tới rồi."

      Bạch công tử tiếp tục ở trong phòng đảo quanh cách vô ích.

      "Đại ca ngươi tới có làm sao?"

      "Ta lo lắng a!"

      "Sao lại lo lắng?"

      Hạ Noãn Ngôn hiểu, "Ngươi phải Bạch gia cho dù là huynh đệ cũng thể tùy tiện can thiệp vào chuyện của người khác sao?"

      "Đại ca với ngươi giống, đời này là Bạch tôn!"

      "Bạch tôn?"

      "Chính là gia chủ Bạch gia!"

      Nhận thấy ở trong phòng bay loạn hoàn toàn thể thả lỏng tâm tình, Bạch công tử ngừng lại, lại bắt đầu véo cái đuôi xui xẻo kia.

      "Vậy ngươi phạm sai lầm sao?"

      Chương 122: Đây là mối tình đầu của nàng sao? (2)

      " có".

      " phạm sai lầm lo lắng gì chứ, vô duyên vô cớ mắng sao?”

      cần mắng ta!”

      Bạch công tử ngừng véo cái đuôi, “Đại ca lúc chưa lên làm Bạch tôn ta sợ , chỉ có ta sợ , toàn thể Bạch gia ai sợ , ngay cả những người lớn hơn mấy trăm tuổi cũng dám nghe , Bạch tôn đời trước cũng tự động đem địa vị dâng cho ”.

      “Đại ca ngươi có bộ dạng rất đáng sợ hả?”

      Hạ Noãn Ngôn trong lòng tưởng tượng ra hình ảnh quái vật khủng khiếp.

      có, đại ca là người có bộ dạng đẹp mắt nhất”.

      “Ừ”.

      Hạ Noãn Ngôn tin.

      Bạch công tử mắt thẩm mỹ hơi có vấn đề, nàng nghĩ có lẽ đến lông chim cánh của đại ca .........

      "Ta đẹp mắt mà! Chính là đẹp mắt theo tiêu chuẩn của mọi người đó!"

      Bạch công tử càng nghĩ càng lo lắng, "Chúng ta sợ đại ca phải bởi vì bộ dạng đáng sợ, mà là cái khí thế này của , tóm lại ngươi gặp biết".

      "Ta muốn gặp."

      Hạ Noãn Ngôn lập tức lắc đầu.

      Mặc kệ là đáng sợ thế nào, có thể làm cho Bạch công tử lo lắng như vậy nhất định cũng phải là người hiền lành dễ gần.

      Hơn nữa thân là gia chủ Bạch gia, nhất định là kiêu ngạo ít, nàng ngại phiền phức, gặp.

      " gặp được, đại ca của ta chính là tới tìm ngươi!"

      "Tìm ta?"

      Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc chỉ vào mũi của mình, "Tìm ta gì chứ?"

      "Ta cũng biết, đêm hôm qua đại ca đột nhiên gọi người mang thư tới đây, muốn gặp ngươi."

      "Ngươi cho đại ca ngươi biết là đem ta tìm trở về rồi hả?"

      "Ta còn chưa với ai trong nhà"

      Bạch công tử dừng chút, "Nhưng đại ca biết cũng có gì lạ, đại ca cái gì cũng biết hết".

      ". . . . . ."

      Xem ra Bạch công tử đối với đại ca những sợ mà còn sùng bái đến mù quáng nữa, nàng thể hỏi được cái gì từ trong miệng .

      Nếu vị Bạch tôn kia muốn gặp nàng, nàng cũng chỉ có thể chờ thôi.

      Nhưng Bạch công tử hơi lo lắng quá, ngay cả điểm tâm cũng cho nàng ra ngoài ăn, muốn nàng gọi người đưa đến.

      Theo như , là bất cứ lúc nào Bạch tôn cũng có thể đến, thể để cho đại ca của chờ.

      Được rồi, xem tiểu tử kia lo lắng đến mức như vậy, nàng chiều ý chút .
      Last edited: 26/5/15

    3. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 123: Đây là mối tình đầu của nàng sao? (3)

      buổi sáng cứ ngồi ở trong phòng, mãi cho đến giữa trưa, Hạ Noãn Ngôn chán nản gục xuống bàn, có chút mệt mỏi.

      Ánh mắt nửa mở nửa khép sắp ngủ, Hạ Noãn Ngôn bỗng cảm thấy lạnh.

      "Tuyết rơi?"

      Nàng thẳng đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, "Sao đột nhiên lạnh như thế?"

      "Lạnh? Ngươi cảm thấy lạnh sao?"

      Bạch công tử lại bắt đầu ra sức véo cái đuôi, "Đó là đại ca ta tới rồi!"

      ". . . . . ."

      Đại ca của là cái máy điều hòa khí ư?

      Hạ Noãn Ngôn gì đứng dậy đến ngăn tủ lấy áo choàng, đến lúc xoay người, phát trong phòng có người lạ.

      thân áo trắng, đeo mặt nạ người màu bạc.

      Bạch công tử là người đẹp mắt nhất Bạch gia, hơn nữa là đẹp theo đúng tiêu chuẩn của mọi người.

      Bạch công tử đúng là mỹ thiếu niên làm cho người ta thán phục, vị đại ca kia của . . . . . .

      Bộ dạng có đẹp hay còn chưa , nhưng mặt nạ là rất tinh xảo đẹp đẽ.

      Lại thấy, Bạch công tử có ở trung bay loạn nữa, mà là rơi xuống ở lưng ghế dựa.

      vẫn nằm úp sấp nhúc nhích, thở cũng dám thở mạnh, ngay cả lông người cũng trở nên giống làn da .

      ". . . . . ."

      Có đáng sợ như vậy ?

      Hạ Noãn Ngôn nhìn về phía phía người áo trắng đứng quay lưng lại với mình, vừa nhìn cũng cảm thấy có cái gì khác biệt với người thường.

      nghĩ ngợi, người áo trắng xoay đầu lại, nhìn nàng cái.

      Lạnh!

      Bỏ ý nghĩ lúc nãy, rằng cùng người thường khác biệt, Hạ Noãn Ngôn giật mình giật nảy rùng mình cái.

      Bị dùng ánh mắt lãnh đạm lạnh như băng quét qua, tựa như đứng mấy giờ bên ngoài trời đông giá rét, đột nhiên có người dội cho chậu nước đá vậy.

      Lạnh thấu xương.

      Hạ Noãn Ngôn nắm khép tay áo lại, hơi có vẻ căng thẳng, "Bạch tôn"

      "Hạ nương."

      thanh như vụn băng va nhau, ngay cả hơi thở của cũng mang theo khí lạnh lẽo.

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn thấy lạnh, hơn nữa nàng rất căng thẳng.

      Bạch tôn thu ánh mắt lại, nhìn nàng nữa, "Ta tình cờ nhặt được người Linh tộc, khi mang về đây lại đánh mất, tại nhờ Hạ nương dùng cảm ứng lẫn nhau của Linh tộc, đem người tìm ra".

      ". . . . . . Đại ca."

      Chương 124: Đây là mối tình đầu của nàng sao? (4)

      Bạch công tử rốt cục mở miệng, chỉ có điều nghe giọng cực kỳ căng thẳng.

      "Noãn Ngôn mất trí nhớ, ở đại chẳng khác gì là đầu thai sống lại, giờ chẳng những cái gì cũng nhớ , năng lực người Linh tộc của nàng cũng giống như có, nàng có cách nào giúp cho huynh được".

      "Cái gì cũng nhớ sao?"

      thanh Bạch tôn thong thả lặp lại mấy từ này.

      "Đúng, ngay cả ta nàng cũng biết..... Đại ca?"

      Bạch công tử đáp rồi trở nên thắc mắc, bởi vì Bạch tôn đột nhiên đứng lên, tới gần Hạ Noãn Ngôn chút.

      " cái gì cũng nhớ sao?"

      Bạch tôn nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Noãn Ngôn, lạnh lùng hỏi nàng.

      ". . . . . ."

      Trái tim như ngừng lại, chân Hạ Noãn Ngôn cũng bắt đầu run lên.

      "Sư huynh."

      Trong phòng bỗng nhiên vang lên giọng , bóng người xuất , trước mặt Hạ Noãn Ngôn có thêm người nữa.

      "Sư huynh, sao huynh lại tới đây."

      Gia Cát Mộ Quy xuất , Hạ Noãn Ngôn liền thở phào hơi, cái cảm giác căng thẳng rốt cục biến mất tăm.

      Nhưng thế làm cho Hạ Noãn Ngôn lắp bắp kinh hãi.

      Sư huynh?

      Cái người đông lạnh Bạch tôn này cùng Gia Cát Mộ Quy là đồng môn sao?

      Bạch tôn đáp lại Gia Cát Mộ Quy, nhìn cái, lại nhìn Hạ Noãn Ngôn được che ở phía sau.

      Sau đó Bạch tôn cười nhạt quay sang nhìn mặt Gia Cát Mộ Quy, "Thời gian đối với nàng mà có ý nghĩa, ngươi từng chút già , nàng vĩnh viễn là bộ dáng tại, ngươi cùng nàng chung chỗ, có kết quả tốt".

      .......... @#¥%&*!

      Hạ Noãn Ngôn muốn mắng người.

      Người này có thói xấu !

      Bạch công tử nghe được nàng nghĩ cái gì, sợ nàng muốn mắng chửi người, lập tức bay tới giữ chặt nàng.

      Bạch tôn để ý đến bọn họ, xoay người thẳng.

      "Đại ca của ta. . . . . Trước kia phải như thế."

      Nhất đẳng Bạch tôn biến mất, Bạch công tử liền lập tức giải thích.

      cảm thấy đuối lý, từ lúc vừa gặp xon đại ca lại có cảm giác khiếp sợ trở lại, suy nghĩ ra, cũng tìm thấy cách để có thuyết phục.

      " trước kia phải là như vậy ."

      "Đại ca ngươi?"

      Gia Cát Mộ Quy hơi dừng chút, " chính là Bạch tôn đời này?"

      "Đúng, lúc đại ca của ta ra ngoài học võ, có công khai thân phận của mình."
      Last edited: 29/5/15

    4. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 125: Đây là mối tình đầu của nàng sao? (5)

      "Quả trước kia sư huynh như vậy, tính tình cực kỳ lạnh lùng, nên như vậy".

      "Đúng, trước kia đại ca chuyện như vậy. . . . . .". tử tế.

      "Sao chàng cũng giúp thế?". Hạ Noãn Ngôn buồn bực.

      Bởi vì đúng a.

      Trong lòng khẽ thở dài, Gia Cát Mộ Quy cười dỗ nàng, "Vậy lần sau ta giúp nàng mắng ".

      xong kéo tay nàng, "Tay lạnh?"

      "Đúng vậy, Bạch tôn kia so với núi băng còn lạnh buốt hơn".

      Biết sang chuyện khác, Hạ Noãn Ngôn cũng bỏ thoải mái, buồn nghĩ chuyện vừa rồi nữa.

      Kỳ cũng đúng . . . . . .

      Nhưng đợi nàng trở lại như Linh tộc bình thường, có phải cũng có thể giải quyết vấn đề này hay ?

      Như bình thường, như bình thường .......

      là quá nóng vội khi trông mong trở về bình thường a!

      Bạch công tử hết cách đành phải mặc kệ đại ca bất thường của mình.

      Ở bên nhìn hai người họ ngọt ngào, đột nhiên rối rắm.

      "Trưới kia chưa thấy đại ca của ta có thái độ này đối với ai, ngươi . . . . . . Có thể ngươi trước kia là người trong lòng của đại ca ta hay ?"

      "Hả?"

      Hạ Noãn Ngôn lắc đầu phản đối mãnh liệt, "Ta thích người như vậy".

      Huống hồ nàng cũng còn cảm thấy đáng sợ bao nhiêu, nhưng là đôi mắt rất căng thẳng.

      Nếu hai ngươi họ trước kia đẵ từng kết giao cũng có gì sai.

      "Nhưng giống như quá thích ngươi, ngươi xem, nhìn thấy Gia Cát Mộ Quy quấn quít lấy nữ nhân của thái độ cũng phải thực tồi tệ chứ".

      ". . . . . . thể nào."

      Hạ Noãn Ngôn bị có hơi bối rối.

      "Ta cho dù thích , ta cũng cố quấn quýt lấy a, chẳng lẽ trước kia ta cùng tại tính cách khác nhau sao?"

      " có, là giống nhau ."

      "Ta đây làm như vậy," nàng với điểm rất chắc chắn, "Đúng rồi, đại ca ngươi có người trong lòng sao?"

      Nàng chính là hơi tò mò, thuận miệng hỏi ngay.

      Bởi vì nàng nghĩ ra nhà máy băng siêu cấp như vậy thích người thế nào.

      "Ta cũng nhớ , nhưng chắc là có , bằng dung mạo của đại ca phải nên thay đổi".

      "Người Bạch gia cũng giống như Linh tộc, dung mạo dừng lại khi gặp mối tình đầu đó sao?"

      Chương 126: Đây là mối tình đầu của nàng sao?" (6)

      "Đúng vậy."

      "À".

      cái hỏi xong, cái đáp xong, đề tài này hẳn là nên tuyên bồ chấm dứt mới đúng.

      Nhưng Gia Cát Mộ Quy ở bên lại mở miệng, "Ngươi quên cái gì?"

      "Ngày đó chuyện gì xảy ra linh đảo, ta bị thương như thế nào, Noãn Ngôn thích ai, đại ca của ta thích ai, còn ta thích ai. . . . . ."

      Kể ra hết, Bạch công tử cũng phát bình thường.

      U mê cả buổi, vội vã làm sáng tỏ.

      "Ta nhất định phải là thích Noãn Ngôn! ! Chủ nhân chính là chủ nhân, cho dù quan hệ có tốt, nàng cũng là chủ nhân của ta, ta thích nàng!"

      "Người trong lòng những khác người là ai, ngươi còn nhớ ?"

      Bạch công tử lấy chân nhấn nhấn suy nghĩ nửa ngày, đem mạng lưới quan hệ Bạch gia khổng lồ lật qua lần

      Cuối cùng cảm thấy đại ổn gật đầu, "Nhớ rồi."

      Trừ ra, người duy nhất đứng dậy chính là Noãn Ngôn của đại ca .

      ". . . . . ." Hạ Noãn Ngôn nuốt nuốt nước miếng.

      phải đâu. . . . . .

      Chẳng lẽ nàng trước kia là người trong lòng Bạch tôn sao?

      Càng kỳ quái hơn là, người trong lòng Bạch tôn cũng có thể là nàng sao?

      "Có lẽ chỉ là trùng hợp. . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn thào lẩm bẩm, đưa ra khả năng khác.

      "Có khả năng còn có người nào đó Bạch công tử quên, chỉ là còn chưa có xuất , Bạch công tử cũng biết chính mình đem người ta quên mất".

      "Phịch" tiếng, Bạch công tử rất hiếm chủ động biến trở về hình người.

      tại tâm tình biến hóa ở mặt của cũng rất dễ dàng nhìn ra, khó xử nhìn Hạ Noãn Ngôn, lại còn do dự mở miệng.

      "Noãn Ngôn, nếu người trong lòng đại ca của ta là ngươi, thậm chí hai người các ngươi từng cùng chỗ, vậy là giải thích được rồi".

      ". . . . . ."

      "Ngươi biến mất nhiều năm như vậy, khi gặp lại ngươi chẳng những đem quên sạch, còn cùng người khác chung chỗ, đại ca có thể có cảm xúc kích động. . . . . . Chắc là vậy".

      Bạch công tử dừng chút, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có.

      "Còn nữa, ta muốn nhắc nhở ngươi, đại ca từ dễ dàng buông tha cái gì mà mình thích ...... Người cũng thế."

      ——————————————————————

      Kết thúc công việc, tốp thôi ╭(╯3╰)╮ mai gặp.

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 127: Nàng muốn người (1)
      Hạ Noãn Ngôn ngồi ở ghế, trong lòng hết sức bất an.

      Gần đây là xảy ra nhiều chuyện.

      Bạch tôn chưa mấy ngày, Tư Đồ Tĩnh, cũng chính là tỷ tỷ kia của Tiểu Vương Gia Tư Đồ Nhiên nên tồn tại rốt cục lại xuất rồi.

      Trong phòng chỉ có ba người Gia Cát Mộ Quy, Hạ Noãn Ngôn, Tư Đồ Tĩnh.

      ràng là có chuyện bí mật cần mới đúng, Tư Đồ Tĩnh biết Hạ Noãn Ngôn là ai, Gia Cát Mộ Quy vì sao lại mang nàng đến.

      Nhưng cũng chỉ lạnh nhạt liếc nàng cái, rồi chú ý tới nàng.

      "Ta nghĩ kỹ điều kiện trao đổi rồi".

      Tư Đồ Tĩnh chậm chạp mở miệng , "Ta muốn người".

      Điều kiện này là!

      Vốn hồi hộp tim đập nhanh, nàng muốn dùng bản thân Gia Cát Mộ Quy làm điều kiện trao đổi sao?

      Cảm thấy sắc mặt của mình thay đổi rất ràng, Hạ Noãn Ngôn cúi đầu uống trà để che .

      Giọng của Gia Cát Mộ Quy bình thường có gì khác lạ, "Ai?"

      "Bạch tôn".

      "Phụt ——"

      Bạch tôn?!

      Đại ca của Bạch công tử ?!

      Hạ Noãn Ngôn thiếu chút nữa đem chén trà ném lên mặt người đối diện.

      Bạch công tử thu được giấu ở trong tay áo của nàng cũng bị dọa.

      Thân mình run lên, từ trong tay áo của nàng lăn ra, ngã xuống đất.

      "Cái gì vậy?"

      Tư Đồ Tĩnh híp mắt nhìn lên cục tròn o màu trắng mặt đất kia.

      "........ Giấy vụn!".

      Hạ Noãn Ngôn lập tức nhặt Bạch công tử lên, chút do dự ném ra ngoài cửa sổ.

      Tư Đồ Tĩnh lại để ý, quay đầu nhìn Gia Cát Mộ Quy.

      "Ngươi nghĩ biện pháp khiến Bạch tôn chấp nhận ta, sau khi xong chuyện, ta cho ngươi biết cha ta vì sao còn có thể làm cho nương tử thứ hai của ông ấy mang thai".

      Bạch công tử bị ném ra ngoài cửa sổ vốn định vụng trộm bay trở về, kết quả vừa bay đến nửa chợt nghe đến những lời này, cũng trở lại bên cạnh Hạ Noãn Ngôn nữa, bị đả kích lớn nên lui ở góc tường.

      Gia Cát Mộ Quy vẻ mặt bình tĩnh như thường, "Nếu Tư Đồ tiểu thư nuốt lời sao? Chờ ngươi thành Bạch tôn phu nhân, có thế lực của Bạch gia chống đỡ, ta cũng thể làm gì ngươi."

      ". . . . . ."

      Bạch tôn phu nhân. . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn lại bị cái từ này đả kích lần nữa, quay đầu có thể nhìn ra cục lông tròn lui ở góc tường cũng run lẩy bẩy.

      Xem thái độ của Gia Cát Mộ Quy, như là cảm thấy điều kiện này khó đến bao nhiêu, trong lòng Tư Đồ Tĩnh vui vẻ.

      Chương 128: Nàng muốn người (2)
      Nhưng vấn đề này quả là làm khó nàng, Tư Đồ Tĩnh cúi đầu trầm ngâm lúc.

      Nhưng suy nghĩ nửa ngày, cũng có cách gì giải quyết tốt.

      Cuối cùng nàng ngẩng đầu lên, "Ta về suy nghĩ, đợi nghĩ xong, lại vào cung".

      "Được".

      việc cứ như vậy mà định, lúc Tư Đồ Tĩnh đứng dậy, liếc về phía Hạ Noãn Ngôn.

      "Vị này là?"

      "Ta họ Hạ".

      "Hạ nương, bằng tiễn ta ".

      "Mời Tư Đồ tiểu thư". Hạ Noãn Ngôn cũng đứng dậy theo.

      Trong cung nghe qua mọi người đồn đãi về Tư Đồ Tĩnh, lần này thấy nàng xuất , tất nhiên là cũng muốn tìm cách nhìn xem nàng nhiều thêm.

      Tư Đồ Tĩnh bị nhìn có phản ứng gì, chỉ lạnh như băng hỏi Hạ Noãn Ngôn, "Ngươi chính là hoàng hậu tương lai mà Gia Cát Mộ Quy chọn sao?"

      ".......... Ừm". Cứ xem thế .

      Tuy rằng chuyện này còn chưa có công khai ở trong cung, nhưng vừa rồi bọn họ ở nơi bí mật như vậy, cho dù có phủ nhận Tư Đồ Tĩnh cũng tin.

      Tư Đồ Tĩnh cười nhạt tiếng, "Vốn ta muốn điều kiện là Gia Cát Mộ Quy cơ".

      ". . . . . ."

      Quả nhiên nàng phải lo lắng bậy mà.

      Nàng thẳng thắn được như vậy, Hạ Noãn Ngôn cũng vòng vo nữa hỏi thẳng nàng.

      "Vậy sao ngươi lại đổi ý?"

      "Lần trước ta làm bộ bị té ngã, ta nhớ lúc ấy người được nhìn đến chính là ngươi."

      "Là ta."

      "Ta dựa vào gần phát người có mùi thơm của nữ nhân".

      ". . . . . ."

      Có sao?

      Nếu vì động tác này rất lộ liễu, Hạ Noãn Ngôn muốn nắm tóc quần áo mình ngửi cái.

      "Ta biết dùng độc, hạ độc người, đối với mùi đều đặc biệt nhạy cảm".

      Tư Đồ Tĩnh lạnh lùng liếc nàng cái, "Lúc ấy ta chỉ biết có nữ nhân cùng Gia Cát Mộ Quy quan hệ thân mật."

      "Cho nên ngươi liền thay đổi chọn người?" Hạ Noãn Ngôn cướp lời.

      "Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi cạnh tranh nổi?"

      " có."

      Hạ Noãn Ngôn
      lập tức bác bỏ.

      Bọn họ dám gây chiến với Bạch tôn nhân vật nhà máy băng này.....

      Nàng nghĩ Tư Đồ Tĩnh nhất định là người vô cùng tự tin, hoàn toàn sợ cùng bất kỳ kẻ nào tranh đoạt.

      Tư Đồ Tĩnh hừ lạnh tiếng, " có là tốt rồi, ta thay đổi người, chỉ là bởi vì đáng để muốn nam nhân chạm qua nữ nhân khác".
      Last edited: 30/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :