Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 113: Nơi ấy là ........ suối nước nóng (3)

      Vừa bị dày vò cả nửa ngày, Gia Cát Mộ Quy cuối cùng cũng tắm xong, hơn nữa còn tự mình mặc quần áo.

      Cực hình rốt cục cũng chấm dứt, Hạ Noãn Ngôn về phòng mình, chuyện thứ nhất chính là ghé vào lay Bạch công tử gáy to giường dậy.

      "Gì vậy ......."

      Tiểu tử kia bị đánh thức, mắt híp lại hết sức bất mãn, kéo dài tiếng kháng nghị.

      "Ta đem tay Gia Cát Mộ Quy biến thành cánh mất rồi."

      "Ngươi rồi mà".

      "Có cách nào có thể biến trở về ?"

      "........Ngươi hỏi ta rất nhiều lần đấy, ta biết."

      "Nhưng là ngươi cũng biến tới biến lui đấy thôi".

      "Ta chỉ biết biến chính mình, hơn nữa ngoài bộ dáng tại ra, ta chỉ biết biến thôi".

      Bằng sớm làm cho mình mọc ra đôi cánh rồi!

      Bạch công tử lại bắt đầu xoắn xuýt, túm lấy cái đuôi của mình rồi véo.

      Hạ Noãn Ngôn đem cái đuôi vừa mới bắt đầu dài ra cứu trở về, " thể nghĩ cách khác được sao?"

      "Ngươi vội gì chứ?". Đem cái đuôi cướp lại.

      "......... Nhìn được tự nhiên."

      Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt, nhìn chằm chằm cái đuôi của , muốn biết có phải véo đuôi hết buồn bực .

      "Đuôi của ta chỉ có ta mới được véo!"

      Bạch công tử đề phòng ôm lấy cái đuôi của mình, cho nàng xuống tay.

      "Như thế nào được tự nhiên, có thêm cánh nhìn đẹp mắt hơn còn gì!"

      "....... Đó là bởi vì ngươi nhìn thấy người mang lông vũ cảm thấy đẹp mắt".

      "Cho dù ngươi có mắt thẩm mỹ nữa, bộ dáng kia của cũng rất giống thiên sứ!"

      nên bậy, so với thiên sứ đẹp mắt hơn.........

      "A ........ Ngươi si mê rồi!". Bạch công tử bừng tỉnh hiểu ra.

      Háo sắc ra phải là tệ hại .......

      Đột nhiên nhớ tới Bạch công tử có thể nghe được trong lòng nàng nghĩ cái gì, Hạ Noãn Ngôn lập tức hoàn hồn, ôm lấy Bạch công tử, "Ngươi đến phòng ngủ Tiểu Nhiên ".

      " được, ta phải ngủ ở trong phòng ngươi bảo hộ cho ngươi!"

      ". . . . . ."

      Nhưng nàng ngộ nhỡ nằm mơ làm sao?

      "Ngươi sao phải sợ nằm mơ hả?"

      ". . . . . ."

      "Ngươi có cái gì sợ ta biết à?"

      ". . . . . ."

      "Vì sao háo sắc phải tệ hại? Thế cái gì mới là tệ hại?" Bạch công tử xoắn lấy nàng hỏi ngừng.

      Chương 114: Nơi ấy là ...... suối nước nóng (4)

      "........ Ăn ngủ , ngủ!"

      "Là ngươi đem Bản công tử đánh thức !" Bạch công tử cãi lại.

      "...... Vậy ngươi cho ta véo cái đuôi ngươi chơi ".

      " được!"

      "Nắn cái mông sao?"

      " có cửa đâu!"

      Bạch công tử đếm xỉa tới nàng, ôm cái đuôi, thu lại móng vuốt, cuộn người thành nắm lông, ngủ tiếp.

      Ông trời phù hộ nàng ở trong mộng nên suy nghĩ bậy bạ a. . . . . Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt ngủ.

      biết có phải quyết định trước tiên ngủ ràng là rất hữu hiệu hay , nàng thế nhưng cũng có cảm giác an ổn ngủ tới hừng sáng.

      Sau khi tỉnh lại, chính là lặp lại gần như cùng cuộc sống ngày hôm qua, chính là vừa đến buổi tối liền càng rối rắm.

      Qua vài ngày như vậy, Hạ Noãn Ngôn thực buồn bã nhìn ánh trăng trời.

      Là đêm trăng tròn a. . . . . Nàng sao lại cảm thấy nàng muốn biến thân rồi ?

      Sáu ngày sau đó, trong lúc vô tình nàng lại làm cho cánh tay Gia Cát Mộ Quy trở về như cũ.

      Hạ Noãn Ngôn thở phào nhõm.

      Được cứu rồi !

      Để ăn mừng cánh tay Gia Cát Mộ Quy khôi phục bình thường, hai người bọn họ và Tiểu Vương Gia cùng ăn cơm với nhau.

      bàn cơm, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên lại có tay phải như vậy tiện.

      Tiểu Vương Gia để ý tới ánh mắt Gia Cát Mộ Quy, buột miệng ra, " a, hoàng đế ca ca hai tay đều có thể dùng, hơn nữa tay trái còn linh hoạt hơn so với tay phải!"

      Bởi vì cảm thấy chuyện giúp cởi quần áo này là. . . . . nên lộ ra, Hạ Noãn Ngôn cũng còn chưa cùng Tiểu Vương Gia qua cái này.

      "........ Hả?"

      " a, ngươi chú ý tới luyện võ để lại vết chai đều là bên tay trái sao?

      "......... trước kia có , ta quên mất".

      Hạ Noãn Ngôn để đũa xuống, "Tiểu Vương Gia, ngươi về trước ."

      Dưới trường hợp quá mức bao lực đẫm máu, thích hợp cho trẻ em vây coi.

      Tiểu Vương Gia nhìn này, nhìn kia, rồi phát chính mình giống như cái gì đó nên.

      Le lưỡi, từ ghế trượt xuống, nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng.

      Ôi chao, con thỏ tỷ tỷ nghiến răng, xem hoàng đế ca ca xong rồi !

      Nhưng mặt hoàng đế ca ca đỏ, sao giống như là con thỏ tỷ tỷ muốn ức hiếp hoàng đế ca ca rồi ư?
      Last edited: 17/5/15

    2. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      nam chinh truyen nay la ai vay ban nu chinh co yeu ai truoc khi yeu nam chinh khong

    3. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      nc là hoàng đế ca ca GC Mộ Quy. còn nữc ai trước o mình o biết, vì chưa đọc.

    4. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 115: Nơi ấy là ........... suối nước nóng (5)

      Chờ cho Tiểu Vương Gia rời , Hạ Noãn Ngôn muốn nổi giận.

      vẫn còn đỏ mặt!

      Mặt đỏ cái gì a, hoàn toàn là kẻ lừa đảo có!

      Bị vạch trần, Gia Cát Mộ Quy đành phải giải thích, "Ta vốn định cho nàng biết tay trái của ta rất linh hoạt, kết quả nàng giành trước muốn về sau lúc ăn cơm mặc quần áo tắm rửa đến đây giúp".

      "..........Vậy chàng cũng nên chứ!"

      " muốn."

      ". . . . . ."

      Làm sao có thể thản nhiên " muốn" như vậy!

      Nhất là khi vậy mà mặt vẫn đỏ, người biết còn tưởng rằng giờ nàng trêu chọc !

      có đạo lý mà!

      Hạ Noãn Ngôn phát điên, đập mạnh lên cái bàn tăng chút khí thế, "Chàng khi đó là cố ý như vậy!"

      Nàng mới đó còn cảm thấy chính mình rất dễ hiểu lầm mà người ta quá ngây thơ quá thản nhiên quá bình tĩnh ..... Bị, lừa, rồi !

      "Là bộ dáng nàng làm bộ nghiêm trang rất đáng "

      Gia Cát Mộ Quy cũng chút hối hận lúc ấy cố ý đùa nàng, rất thản nhiên thành thừa nhận.

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn dùng sức bẻ cong cái bàn.

      Nàng hiểu sao cùng cái vẻ ngây thơ đỏ mặt nhưng là đùa giỡn khiến cho người ta phát hỏa!

      Gia Cát Mộ Quy cười nhìn nàng, đột nhiên đưa tay kéo nàng lại, hề báo trước hôn nàng chút.

      "Nnàng đỏ mặt bộ dáng đáng ."

      "........... được cùng ta đến đỏ mặt!"

      Nàng giờ ghét nhất là đỏ mặt!

      Gia Cát Mộ Quy bị nàng chọc cho bật cười ra tiếng, nàng muốn tránh khỏi ôm ấp cũng buông, ngược lại còn đem cánh tay rảnh buộc chặt, đem nàng ôm càng chặt hơn, ngại ngần hôn xuống.

      Trước kia cũng hôn nàng, nhưng hầu như đều dịu dàng.

      Lúc này đây. . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn mơ mơ hồ hồ nghĩ, mới vừa sai rồi.

      phải dưới trường hợp quá mức đẫm máu bạo lực, thích hợp cho con nít vây xem, mà là quá mức nóng bỏng. . . . . .

      Hôn vừa chấm dứt, nàng ngẩng đầu, cũng chút ngoài ý muốn nhìn đến khuôn mặt nghiệt vừa rồi còn rất mãnh liệt hôn nàng giờ ửng đỏ lên.

      Ra vẻ vô cùng ngây thơ, quả thực giống như là vừa bị đùa giỡn xong.

      Khiến cho nàng lại than thở câu chẳng lẽ có đạo lý!

      "Mặt của nàng đỏ phải giả chứ?!"

      Chương 116: Nơi ấy ....... là suối nước nóng (6)

      " phải."

      Gia Cát Mộ Quy cười nhàng hôn lên khóe môi nàng, đương nhiên vẫn bày ra chuyện mặt đỏ.

      ". . . . . ."

      Xem ra vấn đề là ở làn da.

      Hạ Noãn Ngôn xoắn lấy góc áo, "Sau này tuyệt đối được phép tìm bạn trai làn da quá tốt!".

      'Sau này?"

      Gia Cát Mộ Quy hơi hơi nhíu mày, mặt càng đỏ hơn, cười đến mức xấu xa, thoạt nhìn, kỳ . . . . . Làm cho người ta rớt nước miếng .

      Nhưng nuốt nước miếng trở về, Hạ Noãn Ngôn vẫn rất rối rắm rất buồn bực, " phải nam nhân Trăng Non quốc rất ngây thơ sao? phải chàng vô cùng ngây thơ sao?"

      "Chuyện ngây thơ là trước khi xác định đối tượng thành thân".

      thản nhiên đáp án cho nàng.

      ". . . . . ."

      Đây mới là trong trắng như đám mây!

      Thế mà nàng lại bị lừa như vậy. . . . . . Hu hu hu.
      ——————————————————————————————

      Đối mặt với khuôn mặt như vậy, thể nào phát hỏa được, Hạ Noãn Ngôn chỉ có thể tự mình trở lại Vinh Ninh điện.

      Càng nghĩ càng cảm thấy sáu ngày kia là làm cho người ta tức điên, tức đến nỗi nàng hạ quyết tâm buổi tối đến tẩm cung tìm .

      Nàng giữ đúng lời , nhưng Gia Cát Mộ Quy lại tự mình đến tìm.

      tại Hạ Noãn Ngôn cảm thấy có bạn trai võ công cao cường cũng phải là chuyện tốt .......

      Tuy rằng võ công cao cường có thể khi cần bảo vệ ngươi, lúc có gì cho ngươi háo sắc chút.

      Nhưng mà lúc bình thường, cũng có thể dùng để. . . . . .

      Bắt nạt ngươi.

      Lúc bị mạnh mẽ ôm từ trong Vĩnh Ninh điện ra, nàng còn cố gắng đấu tranh.

      Sau đó nàng bị đưa lên cây rồi. . . . . .

      Cái cây cổ thụ kia ở gần Vĩnh Ninh điện, độ cao của nó cách mặt đất khoảng ba tầng lầu.

      Nàng tại là đàng hoàng dám lộn xộn, chỉ có thể mặc cho ôm.

      Gia Cát Mộ Quy cười nhìn tay nàng cầm chặt lấy quần áo chính mình, " giận ta nữa hả ?"

      "Cứ tiếp tục !"

      bật cười, cùng nàng thương lượng, "Vậy sau này ta cho nàng ức hiếp lại được ?"

      "Ức hiếp như thế nào?"

      "Nàng muốn ức hiếp thế nào đều được cả."

      ". . . . . ."

      "Noãn Ngôn".

      "Hả?"

      "Nàng đỏ mặt".

      "........ Đây là tại gió thổi!"
      Last edited: 18/5/15

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 117: Nơi ấy là............ suối nước nóng (7)

      Chỗ cao đúng là gió lớn, nhưng Gia Cát Mộ Quy ngồi đưa lưng về hướng gió thổi đến, đều sớm đem gió chặn lại.

      Nhưng cũng lật tẩy nàng, mở ra áo choàng của mình, đem cả người nàng bọc kĩ lại, rồi cười ôm nàng lắc lư.

      cười đến mức bình tĩnh, Hạ Noãn Ngôn lại bình tĩnh được, biết tâm tư mình nhất định đều bị nhìn ra.

      "Ta muốn xuống." Nàng lại thành muốn từ trong lòng chui ra.

      "Xuỵt, có người đến".

      Hạ Noãn Ngôn nghe được tiếng bước chân, nhưng nhìn theo hướng chỉ, đúng là có bóng người tới hướng này.

      Gia Cát Mộ Quy hơi hơi híp mắt, sau khi thấy người đến là ai, khẽ cười cười, đầu ngón tay quẹt xuống, cắt đứt cái tua đeo ngọc bội bên người thấy.

      Xa xa cây có đồ vật gì đó nhàng rơi xuống, người nọ đến dưới tàng cây theo bản năng liền nhìn thoáng qua.

      Sau đó người nọ rất ngạc nhiên vui mừng đem tua nhặt lên, "Hoàng thượng?"

      Cổ thụ cành lá sum xuê, ban đêm xem lắm ở phía có người hay , nhưng là nhận lầm tua ngọc bội kia.

      Hạ Noãn Ngôn cảm thấy tiếng này hơi quen tai.

      Song khoảng cách quá xa, tiếng của người nọ nghe có chút mơ hồ, làm cho nàng nhất thời nhớ ra người phía dưới là ai.

      Dùng ánh mắt hỏi Gia Cát Mộ Quy, viết chữ Triệu ở lòng bàn tay nàng.

      A, là thiên kim tả tướng Triệu Yên.

      Phía dưới có người gọi , Gia Cát Mộ Quy cũng đáp trả lại tiếng "Ừ".

      Ngươi là cố ý . . . . . .

      Hạ Noãn Ngôn gì nhìn .

      Gia Cát Mộ Quy cười hôn nàng chút, làm cho nàng tựa vào trong lòng mình, giống như chính chăm chú nghe lời người ta phía dưới.

      Triệu Yên biết Gia Cát Mộ Quy có võ công, cho nên tuy rằng khoảng cách hai người gần, nàng cũng lớn giọng.

      Với thính lực của Hạ Noãn Ngôn, căn bản là hoàn toàn nghe , chỉ là ngẫu nhiên nghe được vài từ, đều là cái gì triều chính ....

      Tiến cung muộn như vậy, tìm Gia Cát Mộ Quy về triều chính ư?

      Gia Cát Mộ Quy mới đầu còn chăm chú nghe, đại khái là nghe xong chuyện quan trọng, bắt đầu phân tâm, thường kéo Hạ Noãn Ngôn qua hôn chút.

      Nếu bởi vì Triệu Yên ở dưới tàng cây, nàng nghĩ bị phát , cũng cần được hôn như vậy!

      Chương 118: Nơi ấy là ...... suối nước nóng (9)

      Cho dù nghe người ở dưới rốt cuộc là cái gì, nhưng Hạ Noãn Ngôn cũng biết, nàng ta tại nhất định chuyện quan trọng, bằng phân tâm.

      Triệu Yên dài dòng, cũng ngăn cản, càng giống như trước nể mặt mà phất tay bước .

      . . . . . . căn bản là cố ý !

      Hạ Noãn Ngôn bất mãn trừng , Gia Cát Mộ Quy lại quay về với nụ cười vô tội.

      Cười trong chốc lát, đột nhiên lại kéo nàng qua hôn cái, ép giọng tới cực , "Ta chỉ là muốn ôm nàng nhiều hơn lát thôi".

      ". . . . . ."

      Dưới tàng cây Triệu Yên biết là đến cái gì, hơi nhăn mày lại, Gia Cát Mộ Quy cuối cùng mở miệng rồi.

      "Triệu tiểu thư, mấy năm nay nhờ có công ơn của Triệu đại nhân, nàng làm gì ta cũng đều mắt nhắm mắt mở, ta ba lượt tự mình làm mối cho nàng, ý tứ ràng quá rồi".

      Cái này coi như có vẻ cự tuyệt thẳng, Triệu Yên ở dưới tàng cây thoạt nhìn như bị đả kích gì.

      "Ta biết hoàng thượng còn cần thời gian, ta nguyện ý chờ."

      Triệu Yên tràn đầy tự tin, cảm thấy chẳng qua là vì chuyện mẹ mà đối với nữ nhân có tâm lý oán hận.

      Gia Cát Mộ Quy lại lần nữa bị người ta đem suy nghĩ tận đẩu đâu của kéo trở về, cười , "Ta cần phải là thời gian, mà phải đúng người"

      ". . . . . ."

      Hơi giật mình ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt cười của , Hạ Noãn Ngôn đột nhiên cảm thấy mình còn buồn bực nữa.

      Oán giận trong lòng phút chốc tan thành mây khói, bị lừa bị lừa , xấu xa xấu xa , ra nàng rất thích bộ dáng này của

      .......... Thậm chí giống như càng thích.

      Nghe được câu trả lời của , giọng của Triệu Yên cứng ngắc, "Ý hoàng thượng là ......... tìm được đúng người rồi?"

      Tiếng Gia Cát Mộ Quy trở nên lãnh đạm, "Đây phải là nàng nên hỏi, còn nữa, được có lần sau".

      Triệu Yên nghe hiểu lời đầu đuôi của , cả người cứng đờ, có phản bác mà bước mất.

      "Nàng làm cái gì?"

      "Nàng muốn phái người giết Tư Đồ Tĩnh". Bị cho người ngăn cản.

      ". . . . . ."

      Nàng đúng là thà rằng giết lầm vạn thể buông tha cái!

      Nghĩ vậy, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Yên gì cũng chưa từng thừa nhận nàng cùng Gia Cát Mộ Quy rất quen thuộc đúng là rất khôn khéo.

      " giận ta nữa sao?"

      " giận."
      Last edited: 20/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :