Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Vậy là xong 100 chương rồi ạ ^^. Chúc các nàng ăn tết vui vẻ, chúc năm mới dồi dào sức khỏe, nàng nào chưa có người liền có, có tiền liền có tiền, cười nhiều.... bla bla ... Quy chung là mọi điều tốt đẹp đến với các nàng :th_57::th_57::th_57::th_57::th_57:
      Cám ơn tỷ tỷ @Phương Lăng , @mal @Neavah Redneval @Mizuki @Lnmt131 @linhdiep17 @rina93 và nhiều các nàng khác ủng hộ ta trong suốt thời gian qua.
      HPNY ~~ :030::030::030:
      Có thể người nữa kế tục tiếp bộ truyện này, hoặc có thể ta thi xong ĐH ta làm tiếp cho các nàng. Cũng được. Nhưng nếu thế nào cũng mong được gặp lại các nàng vào các truyện n tương lai ta edit :tungtung::tungtung::tungtung: Mong các nàng nhớ tới Bánh Bao sịp đỏ :th_57::th_57::th_59::th_59::th_59::th_59::th_53::th_53::th_53:
      Nhớ nhớ rất nhiều
      Bánh bao ký tên
      :th_118::th_52::th_87::th_8::th_111::th_53::th_83::th_59:
      tú cầu, rina93, mal2 others thích bài này.

    2. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      Chúc mừng năm mới.
      Chúc Bánh Bao năm mới may mắn, vui vẻ hạnh phúc, thực tốt tốt kỳ thi này
      Bánh Bao thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      tung bông, tung hoa, vậy là được 100 chương rồi :th_73: số đệp quá :th_73:
      Năm mới vui vẻ nhé nàng và chúc nàng đạt kết quả tốt trong kỳ thi sắp tới :th_34:
      Bánh Bao thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 101: ra là mỹ thiếu niên! (1)

      Tiểu bất điểm khinh bỉ liếc cái, trong ánh mắt ràng viết "Đó là món đồ chơi ngu ngốc".

      ". . . . . ."

      Trước khi Bạch công tử xù lông, Hạ Noãn Ngôn kéo từ giữa trung xuống, cứng rắn mang ra khỏi phòng, miễn cho bọn họ lại ầm ĩ nữa.

      Vốn là muốn quay về gian phòng cách vách của mình, nhưng Bạch công tử giấu ở trong tay áo nàng đồng ý.

      "Khoảng cách gần quá, người vừa rồi nghe được chúng ta chuyện!"

      ". . . . . . Được rồi."

      Hạ Noãn Ngôn đành phải mang theo phòng tới của Tiểu Vương Gia.

      Bạch công tử vẫn chưa từ trong đả kích bị người xem thành món đồ chơi hồi phục lại, mặt mèo thở phì phì.

      Hạ Noãn Ngôn đành phải tìm đề tài để dời lực chú ý của , "Bạch công tử, ngươi có thể biến thành hình người?"

      Quả nhiên, Bạch công tử lập tức dời tâm tư, "Hừ" tiếng xoay đầu .

      . . . . . . Ừ, so với thể tích của , là lão đại cùng thân thể này kém xa.

      "Có thể biến ? Vậy ngươi biến cho ta xem."

      Hạ Noãn Ngôn vô cùng tò mò.

      "Cái gì biến thành hình người, ta vốn là người!"

      ". . . . . . Vậy ngươi tại sao luôn xuất như vậy?"

      "Ta. . . . . ."

      Bạch công tử hiếm khi quanh co, trung ôm cái đuôi của mình, cúi đầu chịu trả lời.

      "Bạch công tử?"

      "Hình người của ta rất xấu!"

      Bạch công tử rầu rĩ vui níu chặt cái đuôi của mình, thành thừa nhận.

      Gia Cát Mộ Quy hơi hơi nhíu mày, xấu?

      Lần trước thấy , bất quá hình người Bạch công tử là tuyệt đối thể xấu.

      ". . . . . . Đừng kéo, kéo nữa trọc đấy."

      Hạ Noãn Ngôn giải cứu cái đuôi đáng thương của ra.

      "Trọc cũng so với hình người của ta đẹp hơn!"

      ". . . . . ."

      Rất có khả năng a. . . . . . Bởi vì tại Bạch công tử đáng , biến trở về hình người hẳn là cũng thua kém bao nhiêu.

      "Ngươi biến để cho ta xem ."

      " biến!"

      ". . . . . . Khụ, ngươi ta là chủ nhân của ngươi."

      ". . . . . ."

      Bạch công tử nổi giận, lảo đảo bay đến trước mặt nàng.

      "Biến biến, dọa ngươi sợ Bản công tử cũng mặc kệ!"

      Vừa dứt lời, ánh sáng lóe lên, Bạch công tử dạng mèo biến mất thấy, trong phòng xuất người mặc y phục màu trắng.


      Chương 102: ra là mỹ thiếu niên! (2)


      "Oa. . . . . ." Tiểu Vương Gia dẫn đầu phát ra tiếng thét kinh hãi.

      Gia Cát Mộ Quy nhìn thấy có phản ứng gì, Hạ Noãn Ngôn lại nhìn đến choáng váng.

      Dùng hình người xấu như vậy gặp người, còn bị chủ nhân của mình nhìn thấy, Bạch công tử buồn bực.

      Nhưng biến thành người hình vốn có cái đuôi để nhéo, đành phải tiện tay kéo khăn bông trải bàn, kéo lại kéo.

      Qua hơn nửa ngày, Hạ Noãn Ngôn mới tìm về tiếng của mình, "Mỹ thiếu niên!"

      Hơn nữa nàng vô cùng đắc ý!

      Trừ bỏ Gia Cát Mộ Quy, Bạch công tử ở hình người là người đẹp nhất nàng từng xem qua.

      Bạch công tử nghe được trong lòng nàng nghĩ cái gì, biết nàng phải an ủi , nhưng tâm tình của chút cũng thấy vui.

      "Đẹp gì chứ, xấu chết!"

      ". . . . . . Ngươi còn muốn đẹp thành cái dạng gì. . . . . ."

      Nàng biết là đời này có thể có hai người lớn lên tuấn mỹ như Gia Cát Mộ Quy vậy.

      " cũng đẹp mặt gì cả, xấu chết!"

      Bạch công tử mất hứng chỉ vào Gia Cát Mộ Quy .

      "Ngươi như vậy bị người đánh. . . . . ."

      "Nhưng ngay cả cọng lông đều có, làm sao tính là tuấn mỹ!"

      ". . . . . ."

      Ba người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng hiểu vì sao luôn miệng chê bản thân mình xấu.

      "Nhưng mà mặt mọc lông. . . . . . Nhìn được thuận mắt."

      Hạ Noãn Ngọc uyển chuyển chút.

      mặt mọc lông, chắc phải là giống chim chứ nhỉ!

      "Ai phải mọc mặt! Bản công tử muốn biến thành hình người cũng có cánh! tại có!"

      Bạch công tử càng càng buồn bực, kéo khăn trải bàn lại ghiền.

      "Phanh" ánh sáng lại lóe lên, lại biến trở về bộ dáng mèo , mãnh liệt kéo cái đuôi của mình.

      ". . . . . ."

      Ngày mai tìm cho cây chổi lông gà để kéo chơi . . . . . .

      "Này. . . . . . ra cánh so với mặt kém quan trọng hơn."

      "Ai , người Bạch gia đều có cánh! Ta lại có! Ta còn mặt mũi trở về nữa!"

      xong bất mãn nhìn về phía Hạ Noãn Ngôn, "Còn có ngươi, cánh của ngươi cũng thấy, thực xấu!"

      ". . . . . . Ta nên có cánh à?"

      Hạ Noãn Ngôn theo bản năng sờ sờ cái lưng cùng cơ thể người bình thường của mình.

      Gia Cát Mộ Quy rốt cục thần sắc cũng có chút biến hóa, thu tấu chương mang theo bên người lại, nghiêm túc nghe .
      Neavah Redneval, tú cầu, Bánh Bao5 others thích bài này.

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 103: ra là mỹ thiếu niên (3)

      “Đương nhiên là có, chứ ngươi cho là ấn ký màu trắng lưng ngươi là cái chi?"

      “…….Bớt."

      “Cái bị thu lại đó là cánh, cánh vô cùng tôn quý! tại cũng có nữa rồi!"

      Bạch công tử rốt cục đem cái đuôi bị trụi lâu kia ra véo, còn chưa có véo, dứt khoát cắn ngụm lên cái đuôi của chính mình cho hả giận.

      ". . . . . ."

      “Thỏ tỷ tỷ, ngươi có cánh, ta nên gọi ngươi là Điểu tỷ tỷ sao?”

      cần lại đổi tên nữa …..”

      Hạ Noãn Ngôn yếu ớt bưng mặt.

      Mất nửa ngày, Bạch công tử thu lại vẻ mặt rầu rĩ vui, đem cái đuôi quăng ra phía sau.

      “Thực xin lỗi."

      “Hả?”

      Có lỗi gì sao?

      Bạch công tử cúi đầu, "Thực xin lỗi, hồi đó là ta sơ ý, lúc ấy chắc ngươi thấy khó chịu lắm, nếu mà ta nghe lời ngươi, cũng để cho người nọ đánh lén được, ngươi cũng tự mình rớt đến nơi đây”.

      Nàng cũng có thể gặp được Gia Cát Mộ Quy a, Hạ Noãn cười lắc đầu , “ có gì đâu”.

      Biết trong lòng nàng nghĩ cái gì, Bạch công tử ngẩng đầu nhìn về hướng Gia Cát Mộ Quy.

      Trái nhìn, phải nhìn, cảm thấy khá tốt.

      Ngoài trừ có lông vũ hơi xấu ra, có khuyết điểm gì khác.

      "Bạch công tử, nơi này là của Bạch gia ngươi sao? Người bảo hộ miếu thần kia chính là người Bạch gia?

      "Đương nhiên!"

      Bạch công tử kiêu ngạo ưỡn ngực, "Nhưng Bạch gia phải là người bảo hộ miếu thần, miếu thần là của người Linh tộc các ngươi, chúng ta chỉ quản lý thay thôi".

      "Nhưng ta nhìn thấy cái ấn văn miếu thần, với trán ngươi là giống nhau"

      "Đây là dấu hiệu của Linh tộc".

      Bạch công tử chỉ vào trán của mình , "Bởi vì ngươi là chủ nhân của ta, nên mới có ấn văn này."

      ". . . . . ."

      ra lúc thấy biến trở về hình người, giờ nhìn lên vẫn giống như có lẫn lông......

      " nên lung tung, Bản công tử có lẫn lông!". Bạch công tử giận dỗi.

      "Được, có lẫn lông.....". Nhưng là hơi lẫn chút lông

      Gia Cát Mộ Quy ở bên lâu gì đột nhiên ra tiếng, "Người Bạch gia các ngươi thích nạp hậu cung?"

      "........ Đúng, tất cả đều là của nữ nhân Bạch gia".

      Bạch công tử cúi đầu cảm thấy hơi mất mặt.

      Hạ Noãn Ngôn nhớ lại cái ân huệ cổ quái lần trước Vương gia .

      Chương 104: ra là mỹ thiếu niên! (4)

      Sau khi nàng cho biết tin mình là người Linh tộc, tại hẳn là bỏ suy nghĩ trong đầu về Bạch gia thôi.

      " ta gọi là gì?

      Nghe được suy nghĩ trong lòng nàng, Bạch công tử đột nhiên hỏi nàng như vậy.

      "Ngươi vị Vương gia kia sao? Thẩm Hoài Nhiên".

      "Thẩm Hoài Nhiên. . . . . ."

      biết từ nơi nào Bạch công tử xuất ra mảnh tơ lụa, trải ra, mặt chi chít những chữ.

      "Ra là ta, vô dụng, có trong danh sách của Tam tỷ cùng với Ngũ tỷ của ta, cho dù vào Bạch gia cũng vô dụng thôi".

      Bạch công tử thu lại tơ lụa, bổ sung thêm, "Nếu phải Tam tỷ cùng Ngũ tỷ vì tranh giành còn chưa có kết quả, sớm bị độc thủ rồi".

      "......... Danh sách gì ? Danh sách chuẩn bị nạp mỹ nam vào hậu cung sao?"

      "Phải".

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Gia Cát Mộ Quy.

      Lại nữa. . . . . .

      Tuy rằng có ít , nhưng đó là lúc ở riêng cùng nàng.

      Lúc có người khác, vẫn là y như trong truyền thuyết, có thể mở miệng mở miệng.

      Cho nên vừa rồi đột nhiên đặt câu hỏi liền có vẻ rất đáng nghi rồi. . . . . .

      " có trong danh sách của tỷ muội ngươi sao?". Hạ Noãn Ngôn hỏi Bạch công tử.

      Lần này Bạch công tử ngay cả tơ lụa đều cần lấy ra, có thể trả lời thẳng.

      " ta có trong danh sách của tất cả nữ nhân Bạch gia".

      ". . . . . ."

      Gia Cát Mộ Quy tự mình mang mấy bản tấu mở ra, có ý định tiếp tục nghe bọn họ chuyện.

      Bạch công tử vô tình vẫy cái đuôi, "Nhưng mà sao, ngươi là người Linh tộc, ngươi muốn lựa chọn , các nàng thể tranh giành với ngươi đâu".

      Gia Cát Mộ Quy đột nhiên nở nụ cười, "Xem ra ngươi lại cứu ta lần."

      ". . . . . ."

      Nàng cảm thấy còn cười vài lần như vậy, cho dù nàng là người của Linh tộc, các nương Bạch gia cũng là rất muốn cùng nàng tranh trận.

      Mỹ nam cười lực sát thương là quá lớn.

      Hạ Noãn Ngôn trong cổ họng, đem ánh mắt từ mặt hồ ly kia dời chỗ khác.

      "Thẩm Hoài Nhiên kia đâu? Nếu ta ngăn cản, Tam tỷ cùng Ngũ tỷ ngươi có phải cũng buông tha hay ?"

      "Cái này giống nhau".

      Bạch công tử nghiêm túc lắc đầu, "Địa vị Linh tộc so với Bạch gia quả có cao, nhưng người của Bạch gia đều chỉ nghe lệnh chủ nhân của mình, cách khác, ngươi là chủ nhân của ta có nghĩa là ngươi có thể ra lệnh cho toàn bộ Bạch gia."
      Last edited: 13/5/15
      Neavah Redneval, tú cầu, Mizuki3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :