Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 72: Đó là đỏ mặt (2)​

      Vào lúc buổi đêm, Hạ Noãn Ngôn mệt mỏi đến tẩm cung.

      Nàng mệt chết, Quả Lựu thấy nàng liền choáng váng lần, sau đó trốn nàng gặp.

      Vì thế khi buổi trưa nàng thoáng gặp lại Quả Lựu, quá trình---------- ngất----tỉnh lại-------thấy nàng------lại ngất.

      Nàng vì muốn ai biết, mỗi lần Quả Lựu ngất đều đưa về phòng, nàng trở thành người khuân vác.

      “ Người Linh tộc rốt cuộc là người nào……………”

      Hạ Noãn Ngôn gục xuống bàn, có sức lực hỏi Gia Các Mộ Quy.

      “…………. biết”.

      Hả?

      Hạ Noãn Ngôn lập tức đứng dậy, “ biết?”

      Nàng khi đến thấy cổ đại là nơi rất thần bí, chỉ có nàng biết mà người cổ đại cũng biết.

      “ Người Linh tộc rất hung ác sao?”

      Nếu làm sao Quả Lựu lại sợ nàng như vậy?

      Gia Các Mộ Quy lắc đầu, “ Bọn họ sợ ngươi vì người Linh tộc có thân phận rất cao quý”.

      “ ……… So với Vương gia còn tôn quý hơn?”

      “ So với ta cao quý hơn nhiều”.

      “…………. Ai quy định như vậy?”

      “ Tổ tông ngàn năm quy định như vậy”.

      “ Ngươi gặp qua người Linh tộc chưa?”

      có, chỉ đọc qua sách, lưng người Linh tộc có dấu bớt dài, đó là cách nhận dạng bọn họ”.

      “………….. như vậy chỗ ta ở có đầy người là Linh tộc rồi”.

      Ai mà tự cho mình việc có bớt lưng chứ!

      Gia Các Mộ Quy từ bàn đưa ra bức tranh, “ đây là hình vẽ”.

      Hạ Noãn Ngôn đến nhìn, “ Người giống cái bớt của ta………… Ta cũng biết được, ở lưng, ta cũng nhìn kĩ quá”.

      “……………….”

      Gia Các Mộ Quy quay mặt chỗ khác, sắc mặt lại cổ quái, “ Muốn biết có giống hay , ngươi về bảo Quả Lựu xem cho ngươi”.

      “……….. Được”.

      Đột nhiên nghĩ đến bạn hôm nay vị này có sắc mặt cổ quái, Hạ Noãn Ngôn cũng biến sắc quay mặt ra chỗ khác.

      Hai người cứ im lặng như vậy nhìn về hai phương hướng khác nhau, im lặng nửa ngày

      “Khụ, có mấy người………. có nhiều người họ Bạch ?”

      Hạ Noãn Ngôn hỏi , đánh vỡ khí xấu hổ.

      Gia Các Mộ Quy hơi nhăn mày, “ Trong Tứ Quốc, có gia đình họ Bạch”.

      Hôm nay biết được như vậy, ╭(╯3╰)╮ , tìm hiểu xem sao.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 73: Đó là đỏ mặt (3)​

      “……… Nhà nào vậy?”

      “ Người bảo vệ miếu thần”.

      “……………”

      “ Phù phù”, “phù phù”, tâm Hạ Noãn Ngôn nhảy dựng lên.

      “ Vậy Bạch gia cùng người Linh tộc có quan hệ gì ?”

      có quan hệ gì”.

      “ Vậy Bạch gia nghe lời ai sao?”

      Vấn đề nàng hỏi ngày càng quỷ quái, trong Tứ quốc, hỏi đứa trẻ con cũng biết được vấn đề này.

      cách khác, Tứ quốc là trung lập, Gia Các Mộ Quy cũng hỏi nàng điều gì.

      có, Bạch gia cùng với hoàng thân quốc thích ngang hàng”.

      Tâm nàng treo lơ lửng lập tức bình phục, Hạ Noãn Ngôn nhàng thở ra.

      Tốt, Tốt.

      Nếu Bạch công tử mà là người họ Bạch, nàng chắc chắn là người Linh tộc.

      Nàng vẫn muốn là người thường thôi.

      …………. Ít nhất muốn là bình thường.

      Đúng rồi, đến bình thường………….

      “ Ngươi biết võ công sao?”

      Nàng chút nữa quên hỏi vấn đề này!

      “……. Trước kia là độc phát”.

      “ Nhưng bình thường nhìn ngươi giống biết võ công”.

      “Ở trong cung cần gì võ công”.

      “ Nhưng tay ngươi có vết chai vì luyện tập mà”.

      Người luyện võ công chắc chắn tay phải có vết chai chứ?

      “ Làm sao ngươi biết có?”

      “ Ta sờ qua”.

      “…………..”

      “…………”

      Coi như nàng chưa câu đó , xin cám ơn.

      “……. Tay trái có vết chai”.

      Gia Các Mộ Quy quay đầu về bên trái, nhìn bức tranh trả lời.

      “ Vậy tốt nha”.

      Hạ Noãn Ngôn nhìn về bên phải, nhìn tường nghiên cứu kĩ.

      Cái gì mà là “ Vậy tốt nha”?

      “ ………. Võ công của ta rất tốt”.

      “………… Ồ”. Ban ngày nhìn thấy.

      “ Ngươi nhìn hai lần, đều là lúc độc phát tác”.

      “…………Ừ”.

      cần nghĩ ta là người yếu đuối”.

      “……….. Được”.

      Lúc trước nàng trước mặt mọi người thích đại hiệp…………….

      Trong lòng có chút buồn bực, nàng cũng hướng hỏi, “ Cái này……… Ngươi hỏi rốt cuộc ta có phải người Linh tộc hay sao?”

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 74: phải con của Trữ Vương (1)

      “………….. Quả Lựu lung tung, nhưng việc này chắc thể giữ được lâu”.

      Gia Các Mộ Quy giống như hỏi đằng trả lời nẻo.

      “ Ta nghĩ tới”.

      Cho dù hôm nay ai gì nhưng chuyện cây cổ thụ đột nhiên biến , ai cũng tò mò.

      Chuyện như vậy chỉ sợ cố giấu vẫn thể.

      Sợ nhất lúc mọi người biết thân phận của nàng rồi, nhìn thấy nàng lại ngất ngay tại chỗ………

      Haizz!

      chút thời gian nữa mọi người có thể tiếp nhận”.

      “……. Ừ”

      “…….. Ta cần hỏi”.

      Ừ?

      Lặng chút, Hạ Noãn Ngôn phát câu đầu đuôi này là tránh vấn đề kia sao?

      cần hỏi vì đáp án quan trọng sao?

      Khóe miệng của nàng nhếch lên.

      Hạ Noãn Ngôn sớm chuẩn bị tâm lý, lời đồn nàng là “ người Linh tộc” truyền nhanh ra ngoài, mọi người hẳn vây quanh nàng, cuộc sống thể trở về yên bình như trước kia được nữa.

      Nhưng nàng khi mọi chuyện lại diễn ra nhanh như vậy, khi biết nàng là người Linh tộc. nghĩ lại có nhiều người tìm đến như vậy.

      Nhất nhất nghĩ tới, người tìm đến nàng đầu tiên là Trữ Vương phi làm láo loạn miếu thần hôm đó.

      Vài ngày gặp, Trữ Vương phi tiều tụy rất nhiều, cũng còn khí thế ương ngạnh cường thế.

      Thậm chí khi chờ xong cung nữa dâng trà, nàng đột nhiên đứng dậy, quỳ xuống đất.

      “…………..”

      Trời ơi, lại quỳ.

      Hạ Noãn Ngôn chịu nổi kiểu này, liền đỡ nàng đứng dậy.

      cần bái ta, có gì từ từ ”.

      , Linh nương………..”

      “Chờ chút”. Nàng đánh gãy lời Trữ Vương phi.

      Trữ Vương phi ngậm miệng, hiểu nhìn nàng.

      “ Linh nương là ai?” Chẳng lẽ tìm nhầm người?

      nương Linh tộc”.

      “……….. Được rồi, ngươi tiếp tục ”. Hạ Noãn Ngôn đau đầu cho nàng tiếp.

      Người cổ đại sao lại thích đặt tên bừa cho người khác vậy.

      “ Linh nương, ta cầu xin ngươi nghìn vạn lần đừng chuyện xảy ra hôm trước ra được ?”

      Là chuyện nàng cùng vị An Vương gia thư sinh kia sao?

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 75: phải con của Trữ Vương (2)​

      “ Ta……….. ”.

      Nàng chưa bao giờ nghĩ tới mang chuyện này để buôn.

      Nhưng mà nàng muốn nhắc nhở, “ Trữ Vương gia hẳn là biết nhanh thôi”.

      “ Ta biết biết, ta cũng cần ngươi đứng ra làm chứng, ta có thể sống chết thừa nhận”.

      “………… Ngươi yên tâm, ta ra đâu”.

      Hạ Noãn Ngôn thở dài, cũng biết gì hơn.

      Trữ Vương gia kia nhìn qua phải người hiền lành tử tế gì, vị An Vương kia tuy danh phận cao quý, nhìn qua cũng có vẻ hiền lành, đến cuối cùng………….

      Người bất hạnh nhất có lẽ là Trữ Vương phi.

      “ Đa tạ Linh nương!”

      Nghe thấy lời cam đoan của nàng, mắt Trữ Vương phi đỏ lên như kiểu lại sắp cúi đầu tạ ơn.

      Dừng Dừng Dừng ! ! !

      Hạ Noãn Ngôn bị nàng dọa, cứng rắn kéo nàng lên.

      “ Ngồi là được rồi” . Làm ơn đừng có quỳ xuống nữa được T__T

      “ Linh nương, ngày đó ở trong miếu thần, là ta nghìn lần đúng, mong nương giận ta”.

      Trữ vương phi dừng chút, cúi đầu, “ Lúc đó chẳng là ta cùng cãi nhau nên giận quá mất lý trí.”

      “…………..”

      Trọng tâm câu chuyện theo hướng là lạ, Hạ Noãn Ngôn xấu hổ nghe.

      “ Linh nương, hôm nay ta tới đây……….. còn chuyện nhờ ngươi nữa.”

      .”

      “ Mong ngươi hãy chăm sóc con ta.”

      “ Ý ngươi là muốn gì?”

      Hạ Noãn Ngôn lập tức nghĩ sai là nàng sắp chết, còn tưởng nàng muốn tự sát.

      “ Ta tự sát.”

      Trữ Vương phi hiểu được ý của nàng, chậm rãi lắc đầu, trong mắt có hận ý, “ Ta chỉ muốn đưa con ta đến nơi an toàn, Trữ Vương gan lớn đến đâu cũng thể vào cung giết người, vì vậy t among ngươi hãy chăm sóc con hộ ta.”

      “ Ngươi ……….. Trữ vương muốn giết con của mình?”

      Hạ Noãn Ngôn rùng mình cái, nghĩ tới cha của Gia Các Mộ Quy.

      “ Đó phải con .”

      chút bình tĩnh, lại run sợ , “ Vậy……..”

      “ Từ trước tới giờ Trữ Vương chưa từng chạm đến ta.”

      “…………..”

      Lúc này Hạ Noãn Ngôn muốn rớt cằm, “ Vậy ngươi còn dám mang thai! Lại còn dám sinh đứa bé ra!”

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 76: Huynh đệ, ngươi cần phải như vậy……….. (1)​

      “ Quốc gia Trăng Non ai dám giết trẻ con, cho dù là hoàng tộc, nếu giết trẻ con bị tru di cửu tộc”.

      “…………..”

      Đầu Hạ Noãn Ngôn nhất thời phản ứng kịp.

      “ Hình phạt nặng như vậy, Trữ Vương có thể ra tay sao?”

      “ Trước kia , dạo gần đây tính kì lạ, ta sợ ngày nào đó nổi điên lên đem đứa giết hại.”

      Trữ Vương phi cắn môi oán hận, thần sắc có vẻ khổ sở.

      Cùng với hận thù, nàng còn lo lắng đứa bé bị hạ độc.

      “…….. Được, ta chăm sóc đứa bé, ngươi có thể thường xuyên qua đây nhìn nó.”

      Đầu Hạ Noãn Ngôn có chút đâu, đáp ứng luôn.

      Cứ như vậy, nàng được thêm danh hiệu vú em cho con của Trữ Vương phi.

      Đem con của Trữ Vương phi trở về, Hạ Noãn Ngôn đành gọi là bé, mọi người trong Vĩnh Ninh điện cũng như vậy gọi.

      Đứa bé lớn lắm, bộ dáng rất bé, chỉ có hành động duy nhất là trợn mắt.

      Bạn hỏi đói , trợn mắt cho bạn nhìn.

      Hỏi muốn tè tè , trợn mắt cho bạn nhìn.

      Bạn chọc cười, cười, trợn mắt cho bạn nhìn.

      Chăm sóc vài ngày, Vĩnh Ninh điện đồn rằng, lời đầu tiên , nhất định phải từ “ Mẹ”, “ Cha”……. Mà là….

      Dừng!

      Mặt dù đứa bé có tính cách kì lạ, bất quá cái má lúc nào cũng trắng trắng hồng hồng núng na núng nính nhìn đến là , tất cả mọi người đều , nhìn trợn mắt, nhất định cười vang.

      Người đầu tiên tới tìm nàng là nhờ nàng chăm sóc đứa , người thứ hai tìm đến là -------------

      người muốn theo đuổi nàng.

      Hạ Noãn Ngôn rất thích gương mặt nghiêm túc, nhìn vị công tử mặc bộ quần áo xanh lá kia.

      Lúc trước là ai nhỉ?

      Nhất định là nhớ , nhưng bị lời của dọa, nàng nhớ chút nào luôn.

      Công tử xanh lá kia đưa điểm tâm trước mặt nàng, “ Thích ăn gì cứ lấy nhé.”

      “………….”

      Cám ơn, những đồ này nàng đều thích.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :