@mal @Neavah Redneval Chương 27: Ngay cả tên cũng nổi như thế (3) Nghe ra đó là thanh xa lạ, cậu bé hé ra khuôn mặt nhắn đỏ vì khóc, nhưng nước mắt vẫn tiếp tục rơi xuống. “ Vậy ngươi có biết dâu tây được sinh ra như thế nào ?” Cậu bé mờ mịt trừng mắt nhìn, “ biết……Hu…….” “ Khụ, vậy ngươi nhìn qua quả dưa hấu chưa?” Hạ Noãn Ngôn đột nhiên thay đổi chủ đề. “ Nhìn thấy rồi nha.” “ Vậy ngươi thấy hai loại quả đó có điểm gì giống nhau?” “………….” có. Ở trong lòng thị vệ cùng cung nữ hiểu nàng gì. Nhưng ra tiểu hài tử có vẻ chú ý quan sát, sụt sịt mũi ngoan ngoãn trả lời, “ Đều có màu đỏ, có chút chút mặt .” “ Đúng vậy, dâu tay cũng có màu nữa, là có màu xanh lá cây.” “ Đúng.” Bé con gật đầu đồng ý. “ Khụ, này….kì là ràng mọi chuyện……..” Hạ Noãn Ngôn nghiêm túc cho biết, “ Dâu tây khi béo phệ chính là dưa hấu.” “………….” Tay mỹ nam hoàng đế ôm cậu bé run lên chút. Cậu bé rốt cục dừng khóc, há to mồm, trong hốc mắt còn đọng lại nước mắt, sững sờ nhìn nàng. lát sau, hét tiếng “ Oa” rất to, từ đùi mỹ nam hoàng đế nhảy xuống. “ Ta bao giờ ăn dâu tây nữa!” “ …………..” Ngươi xem, nàng nàng có thể dỗ tiểu hài tử mà….. Xoay người nhìn xem, ngoài tẩm cung thị vệ cùng cung nữ như sét đánh trúng nhìn nàng. Này…… Tiểu hài tử bị đánh cũng còn có thể giải thích, như thế nào mà người lớn cũng như vậy? Quả nhiên ở cổ đại và đại tư duy có khác biệt. Người khôi phục đầu tiên là mỹ nam hoàng đế, đứng lên, lại biến thành bộ dạng lạnh như băng. “ Về sau ngươi bên cạnh hầu hạ , nếu hăn muốn này nọ mà đến kịp, ngươi liền phụ trách khiến chán ghét.” “………..” Hạ Noãn Ngôn buồn bực rồi. Lúc trước nàng ở Microblogging nhìn nhìn lại chuyện “ Dâu tây sinh ra là như thế nào”, nhưng là mấy ngày nở nụ cười, còn mua hẳn dâu tây cùng dưa hấu về nhà, vừa ăn vừa cười. Được rồi, việc nàng cười thực ra có điểm kỳ quái…… Buồn bực vẫn buồn bực, phần này chuyện gì cũng phải sai.
@mal @Neavah Redneval Chương 28: Ngay cả tên cũng nổi như thế (4) phải là dỗ tiểu hài tử sao? Vẫn là rất nhàng, hơn nữa vừa rồi cậu bé đáng . Xem ra nàng có thể nhàn nhã ngồi chờ Bạch công tử đến đón nàng. “ Đa tạ hoàng thượng” Lả tả bá ~ (ta hiểu chết liền nhưng nghĩ có thể đây là nàng tự hát í) Hạ Noãn Ngôn có thể cảm giác được ánh mắt kinh ngạc của thị vệ cùng cung nữ, nàng thậm chí còn nghe được thanh hít ngụm khí lạnh. Hả, sai rồi sao? Do dự chút, nàng sửa lại lời , “ Tạ hoàng thượng long ân, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.” Như vậy là được rồi chứ? Nhưng mỹ nam hoàng đế phản ứng, Hạ Noãn Ngôn vụng trộm quay lại nhìn thoáng qua. Ở ngoài tẩm cung thị vệ cùng cung nữ đều bị đả kích, có mấy người thậm chí mặt trắng bệch, lung lay đứng vững. Đây là gì chứ…….. Chẳng lẽ còn muốn “ Nô tì dập đầu tạ lễ hoàng thượng long ân?” Nàng cũng muốn phải quỳ xuống khi làm sai việc gì nghiêm trọng. Trong tẩm cung nhất thời ai chuyện, Hạ Noãn Ngôn thè lưỡi, cũng chuyện nữa. Cuối cùng mỹ nam hoàng đế đánh vỡ trầm mặc, lạnh lung , “ Lấy .” Cái gi? Hạ Noãn Ngôn tò mò nhìn về phía bình sứ ở bàn, “ Đây là?” Mỹ nam hoàng đế chả lười chính là nhìn vào chân phải của nàng. Hả, trị thương hả ? Tò mò đến, mở lắp bình ra nhìn nhìn. Nàng đối với thuốc Đông y thường biết gì cả, bất quá mùi hương hoa hồng vẫn nhận ra được. Tuy rằng hoa hồng có hơi gay mũi, bất quá bình thuốc bôi ngoài da này đúng là có hương vị, đúng là lưu thông máu đen ứ đọng lại rồi. “ Cám ơn!” Muốn hướng qua cám ơn, Hạ Noãn Ngôn xoay người mới biết những người ngoài tẩm cung chuẩn bị rời . Hả, cổ trang phải là quỳ xuống hoặc , “ Nô tài cáo lui”…. Sao? Càng ngày càng thấy chỗ hoàng cung này kỳ quái, Hạ Noãn Ngôn thấy vậy cũng bật dậy ra ngoài. Tẩm cung là chỗ trống mênh mông, giống như quảng trường dường như là vùng rộng lớn. Quảng trường ở ngoài, lại có cửa cung, ở ngoài cửa cung tất nhiên có thị vệ gác. ……. Thiết kế kỳ quái. Ra bên ngoài cửa cung, nàng vùi đầu chạy lên phía trước đám thị vệ cùng cung nữ đều nhàng thở ra. Sau đó bọn họ đều nhiệt tình giới thiệu với nàng, còn tự động muốn trợ giúp cho nàng.
@mal @Neavah Redneval Chương 29: Ngay cả tên cũng nổi như thế (5) Tên rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn tạm thời nhớ được đầy đủ tên của bọn họ, chính là có chút tò mò, “ Mọi người rất sợ hoàng thượng?” A nga~ cần bọn họ trả lời, đáp án nhất định là chắc chắn. Bởi vì nàng vừa hỏi như vậy, mặt mọi người liền biến sắc. “ rất đáng sợ sao?” Tuy bộ dạng quá mức xinh đẹp, thần sắc có hơi lạnh lung, nhưng mà cũng đến dọa người như thế mà. Ít nhất nhìn phải giống quái, cũng giống bạo quân thích chém giết. Hạ Noãn Ngôn quơ quơ bình sứ, “ Ta thấy hoàng thượng vẫn là người tốt mà” “…………….” Đúng vậy….Đúng vậy…. Mọi người dám trắng ra như vậy, trong lòng liền phụ họa theo Hoàng thượng …… Là rất tốt. Điểm ấy mọi người phải là thừa nhận. Nhưng vấn đề là….. Nhìn bốn phía xung quanh có người ngoài, cung nữ bé bé nhanh mồm nhanh miệng , “ Ở trước mặt hoàng thượng chúng ta dám .” “ Đúng vậy, hoàng thượng cũng thích chúng ta nhiều lời.” “ Đúng vậy đúng vậy, cho nên vừa rồi ngươi còn cảm tạ hoàng thượng đến hai lần, dọa chúng ta đến nhảy dựng cả lên.” Mọi người vỗ vỗ ngực, bộ dáng còn tỏ ra sợ hãi. “…………..” Hạ Noãn Ngôn hết chỗ rồi. Nàng còn tưởng rằng nàng cảm ơn như thế còn chưa đủ, hóa ra là phải lý do đó! “ Nếu cám ơn, tính là đối với hoàng thượng bất kính sao?” “ tính tính, trừ phi hoàng thượng hỏi ngươi, bằng cần nhiều lời vô nghĩa, ngay cả thỉnh an hay cáo lui đều cần!” “………..” là quái thai. “ Nhưng mọi người biết điều này, phải đến nơi là nhiều, vậy khẩn trương gì chứ?” Hạ Noãn Ngôn vẫn là hiểu . “ Bởi vì…..Chúng ta sợ hoàng thượng nghĩa đến….” “ Tưởng là nhóm ta………..” “ Chúng ta………” Mọi người ấp a ấp úng, biết như thế nào. Các tiểu cung nữ mặt đỏ bừng, vẻ mặt đám thị vệ được tự nhiên. Hạ Noãn Ngôn nhìn trái, nhìn phải, bỗng nhiên tỉnh ngộ. “ Mọi người sợ hoàng thượng nghĩ đến nhóm các ngươi …..um, đem phen như thế như thế?” “…………..” Khóe miệng mọi người run rẩy chút, có phần sợ sệt gật đầu.
@mal @Neavah Redneval Chương 30: Ngay cả tên cũng nổi như thế (6) Vì sao ý tứ lại giống nhau, nàng như vậy có cảm giác hết sức gian ác à? Kỳ hoàn toàn có thể muốn…… gần gũi phen….. đúng, chuyện này cũng giống như ướt át tình cảm chút. Trong lòng mọi người suy nghĩ có phần đỏ mặt, chỉ có Hạ Noãn Ngôn rất bình tĩnh. “ Hoàng thượng …………. cũng suy nghĩ nhiều quá rồi…..” Hạ Noãn Ngôn có vẻ rất ngọt ngào, kỳ nàng muốn mỹ nam hoàng đế rất tự kỷ. Tuy rằng đúng là có nhiều người muốn xxoo , bất quá thị vệ cùng cung nữ giống như rất sợ , hẳn là có suy nghĩ này. Nhưng vừa dứt lời, nàng liền phát mọi người có vẻ mặt xấu hổ. Quay đầu lại nhìn trời, nhìn tường, chính là ai cùng nàng chống lại những ánh mắt kia. Hả? “ Các ngươi…….” Chẳng lẽ thực đối với mỹ nam hoàng đế cũng có ý nghĩ đó? “ Hoàng thượng ……..” Rất tuấn tú mê người! Câu tiếp theo cần , Hạ Noãn Ngôn nhìn trong mắt các tiểu cung nữ đầy ánh hồng tỏa ra mật ngọt tình đủ biết rồi. Bất quá…. Ánh mắt nghi ngờ hướng về phía thị vệ. Này……. Chẳng lẽ trong đây chắc chắn phải thị vệ rồi, những người này đều là nữ giả nam rồi?? đám thị vệ bị nàng nhìn đến đỏ mặt, lá gan lớn chút liền biện bạch. “ Chúng ta có suy nghĩ kia, chính là hoàng thượng ……. vẻ mặt hồng chúng ta…..liền….hiểu lầm….liền……” Bọn họ ấp úng, nhưng mà Hạ Noãn Ngôn hiểu ra. Mỹ nam hoàng đế có bộ mặt nghiệt, tuy rằng bọn thị vệ đối với có suy nghĩ ấy, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt đó đều tránh khỏi đỏ mặt. Mặt đỏ lo, chỉ sợ hoàng thượng hiểu lầm bọn họ đối với có tâm tư, vậy thảm rồi. Này là…… Trong lịch sử này mắng mỹ nhân mắng lại quá oan uổng, giống mỹ nam này mới chân chính gọi là hồng nhan họa thủy! Hạ Noãn Ngôn đồng tình nhìn bọn họ. Ai! nên tìm người thu tên nghiệt kia. Bởi vì suy nghĩ của mọi người rất giống nhau, cho nên bất giác cũng rất mất mặt, rất nhanh liền đem xấu hổ ném ……. Đến bên, bắt đầu tò mò đến Hạ Noãn Ngôn. “ Hạ Noãn, ngươi thấy thái độ tự nhiên của hoàng thượng là như thế nào?” “ Ách…. Bởi vì ta thích loại hình tượng mỹ nam hoàng thượng như thế này.”