1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nương tử, phu quân không muốn như vậy! - Phong Chi Cô Hồng Chương 11

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      @Flora 17 cảm thấy có mùi nguy hiểm :)))))
      meocon1009Flora 17 thích bài này.

    2. Flora 17

      Flora 17 Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      156
      Chương 3:

      Thiếu niên đột nhiên ngừng lại, đặt quan tài xuống hố tuyết phía sau núi, mở nắp quan tài ra, đỡ bé bước ra ngoài.

      "Ta thấy huynh ngay cả người chết cũng dám cướp, vậy mà có cái tên cũng dám cho ta nghe thử?" bé híp mắt, đôi mắt phượng bắn ra tia sáng.

      "Triệu Lục Đạo!" Khuôn mặt của thiếu niên nhem nhuốc đen xì, nhìn được, nhưng đôi mắt trong suốt như mặt nước mùa thu, như viên ngọc lấp lánh trong đêm tuyết giá rét!

      "Họ Triệu?" bé nghi ngờ, "Họ của hoàng tộc sao! Họ Triệu có mười người tám người làm quan to, hai người còn lại làm đại gia! Sao huynh lại lưu lạc đến tận đây?"

      "Ai cần ngươi lo!" Triệu Lục Đạo hừ lạnh, bực mình buông tay nàng ra!

      "Oái!" bé mất chỗ dựa, ngã nhào mặt tuyết, "Đồ nhẫn tâm!"

      "Ta nhẫn tâm?" Nếu nhẫn tâm từ lâu rồi, cần gì phải quay lại chứ?

      "Huynh nhẫn tâm hả?" bé giơ tay áo lên, giả bộ chấm chấm lên khuôn mặt chả có giọt nước mắt nào.

      Triệu Lục Đạo lấy cành cây khô gẩy tuyết còn đọng quan tài, nhìn về phía giả bộ lau nước mắt, khàn khàn : "Còn cố tình gây !"

      "Ta đâu có cố tình gây ?"

      "Này! Ngươi có hay ?" Triệu Lục Đạo bực mình .

      "Này cái gì mà này?" bé cau mày lại, cái áo vừa mới choàng người bị Triệu Lục Đạo giật lấy, trời lạnh khiến đầu óc nàng choáng váng, hoa mắt chóng mặt, chân tay mềm nhũn, cái miệng méo xệch, hai hàm răng va cầm cập vào nhau, rất có khả năng là bị trúng gió!

      "Ta biết tên ngươi! gọi là này gọi là cái gì? Hừ, đồ con quý tộc!" Triệu Lục Đạo nhíu mày lạnh lùng , dường như đối với dòng dõi quý tộc có hận thù rất sâu sắc!

      "Ta tên là. . ." bé ngừng lát rồi mới cất tiếng, "Liễu Thất!"

      Triệu Lục Đạo giật mình, đôi mắt trong như nước bắn ra tia u tối nhàn nhạt.

      "Làm sao huynh biết ta là con nhà quý tộc vậy?" Liễu Thất tò mò hỏi, tay bắt lấy cánh tay đứng lên.

      "Ngươi tên là Liễu Thất?" Thiếu niên nghi ngờ, cái tên nương này nhất định là tiện bút bừa đây! vớ vẩn!

      "Gì chứ? Nhũ danh của ta là Như Ý, nếu Lục Đạo huynh thích, kêu là Như Ý cũng được." Liễu Thất hít hơi sâu, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi lạnh.

      "Ọc. . .Ọc. . ."

      Triệu Lục Đạo xấu hổ vuốt vuốt cái bụng trống rỗng, Liễu Thất trông thấy thế bò lăn ra cười.

      "Hai ngày nay ta chưa ăn cái gì. . ." Mặt vừa đen lại vừa bẩn, thể trông thấy đỏ mặt, nhưng mà Liễu Thất vẫn nhận ra được trong đáy mắt .

      "Ta biết." Liễu Thất khoác tay lên vai Triệu Lục Đạo, "Nhìn tay chân huynh lèo khèo như thế này, hai ngày chưa ăn miếng nào mà có thể khiêng quan tài chạy xa như vậy, đúng là lợi hại! Bây giờ trời rất lạnh, tốt nhất chúng ta nên tìm chỗ tránh trước ! Tuyết rơi ngày càng nhiều rồi!"

      Hơn nữa nàng còn phát mình bị phong hàn, cả người bắt đầu lên cơn sốt.

      "Được, trở về thôn!" Triệu Lục Đạo , vác bé bên cạnh lên vai, hướng về phía thôn làng mà chạy.

      Liễu Thất nắm chặt lấy vạt áo của Triệu Lục Đạo, hai hàm răng lạnh đến mức ngừng va vào nhau, lời khó khăn lắm mới thốt ra được, "Ta nhé, thủ pháp khiêng người của huynh cũng giống như khiêng quan tài hả?"

      Triệu Lục Đạo mấp máy môi, tuyết trắng rơi xuống ào ào, xung quanh chỉ có màu trắng bao phủ, khó nhọc bước từng bước lớp tuyết dày.

      Liễu Thất bị khiêng như vậy, đầu chúi xuống đất, máu như dồn lên não, mà cơ thể nàng suy yếu, liền bắt đầu ho sặc sụa, vừa ngẩng đầu lên liền trông thấy hai chân của ngập trong tuyết, mắt phượng khẽ nheo lại, đôi giày của bị thủng vài chỗ, những chỗ chân nhô ra ngoài vì lạnh buốt mà đỏ bừng!

      Trời cũng gần trưa, vài gian nhà cũ nát trong thôn lượn lờ bốc khói nghi ngút, Liễu Thất ho ra ngụm máu, tức giận mắng: "Con mẹ nó! Huynh thể cho lão nương đổi tư thế được sao?"

      Triệu Lục Đạo mím môi, chỉ hừ lạnh tiếng: "Tới rồi!"

      chậm rãi đẩy cánh cổng, vào trong sân .

      Gió lạnh buốt khẽ thổi qua, hai hàm răng Liễu Thất run cầm cập, cả người như tê dại. Vừa bước vào phòng, Triệu Lục Đạo liền ném nàng xuống đống cỏ khô, sau đó bới ít cỏ đắp lên người nàng, rồi xoay người đến bên bếp lò nhóm lửa.

      Liễu Thất túm lấy lớp cỏ khô bên cạnh, vừa liếc mắt nhìn bộ giá y cách đó xa, ho : "Huynh đài à, cho ta mặc bộ áo kia lúc nhé!" Mẹ ơi, thực là rất lạnh đấy!

      Thiếu niên quay đầu đề phòng nhìn nàng, giống như con thú cảnh giác!

      Liễu Thất liếc mắt, nằm đống cỏ tức giận thở phì phò, "Nếu huynh mang bộ quần áo này vào thành bán, mua thang thuốc cho ta cũng được! Khụ khụ. . ."

      Triệu Lục Đạo mở cái túi người, lấy ra cái bánh bao cứng như đá, rồi tới góc phòng cầm cái bình thủng lỗ đổ ít nước, lại bốc thêm nắm kê bỏ vào, sau đó đun sôi lên, bỏ cái bánh bao cứng ngắc đó vào đun mềm!

      Liễu Thất vùi cả người vào đám cỏ khô để sưởi ấm, đầu óc mơ mơ màng màng nhưng vẫn ngửi thấy mùi thơm của hạt kê, vừa mở mắt ra liền trông thấy Triệu Lục Đạo ôm hũ cháo ngồi ăn.

      Liễu Thất nuốt nước miếng, vội ho khan tiếng: "Huynh đài, chúng ta thương lượng chút , huynh vừa ta là con nhà quý tộc, nếu cứu sống ta, chỉ cần huynh đem ta về nhà, đến lúc đó, người nhà ta chắc chắn trả ơn, ít ra cũng có gạo trắng mà ăn!"

      lúc lâu sau, cậu thiếu niên mới ngẩng đầu, đôi con ngươi sâu thẳm bình tĩnh nhìn nàng.

      Liễu Thất lại càng sốt ruột, nhìn hũ cháo trong tay mà nuốt nước bọt ừng ực, con mẹ nó, ngươi keo kiệt? ! Mẹ kiếp!

      "Ngươi đến từ đại quận, tại sao lại giọng kinh thành?" Triệu Lục Đạo cuối cùng cũng văng ra câu.

      "Làm sao huynh biết ta giọng kinh thành, khụ. . .khụ. . . Chẳng lẽ, huynh biết ta?" Liễu Thất kinh hãi!

      Triệu Lục Đạo hừ lạnh, đưa hũ cháo đến trước mặt Liễu Thất, bàn tay đen bẩn, lạnh đến sưng đỏ, vài chỗ còn bị nứt nẻ. Cái hũ trong tay cũng đen thui, xung quanh cái hũ còn có vết cáu bẩn, chắc là lâu lắm rồi chưa chùi rửa!

      Ngoài mùi thơm của cháo, còn lẫn theo mùi ẩm mốc lâu ngày của cái hũ! Giọng lạnh như băng của thiếu niên vang lên: "Ngươi chê đừng ăn!"

      Liễu Thất ôm bình nghe Triệu Lục Đạo như vậy liền điên cuồng ăn nấy ăn để, quên luôn cả thở! Chê? Đến mức này rồi, con mẹ nó còn chê với ngại cái gì nữa?

      "Đủ rồi!" thanh trầm thấp của thiếu niên vang lên, nhịn được nhắc nhở!

      "Ừm." Liễu Thất nghe hiểu ý , nàng vẫn còn ngấu nghiến húp cháo, hàm hồ lên tiếng, hũ cháo nhanh chóng chỉ còn thấy đáy!

      Triệu Lục Đạo lạnh lùng nhìn nàng, mà bởi vì vừa mới đổi giọng, thanh nghe vừa trầm vừa khàn, giơ tay đoạt lại cái hũ: "Ngươi ăn hết phần ăn hai ngày rồi đấy!"

      Liễu Thất sờ sờ bụng, bằng này nhằm nhò gì, vẫn còn thiếu, nàng liếc mắt nhìn chòng chọc vào cái túi treo bên hông thiếu niên, trong đấy hình như còn mấy cái bánh bao, "Gì chứ, bụng người ta vẫn còn đói lắm, ăn thêm hai cái bánh bao nữa mới no được."

      Triệu Lục Đạo cảnh giác ôm chặt lấy túi bảo vệ, lạnh lùng nhìn nàng! Giống như con thú che chở thức ăn vậy.

      Liễu Thất xấu hổ cười cười, "Khụ khụ. . ."
      inbeibe, hthuqttn, kabi_ng0k11 others thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Mới đầu giành ăn cái bánh bao, đừng để ấy thấy củ cải với cá viên nhé, đảm bảo giành ăn sạch
      huynhphuc9494, meocon1009Flora 17 thích bài này.

    4. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Đùa mị :)))) nam nữ chính đúng là nghèo đói quá r huhu. Nam chính cũng đáng nhắm chứ :)))) mai sau ở nhà nấu cơm giặt giũ chắc ổn ha :v
      Flora 17meocon1009 thích bài này.

    5. meocon1009

      meocon1009 New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      7
      N9 chắc sau này thành thê nô quá :cute:
      Flora 17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :