123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nương tử mau tới bảo vệ ta - Ngọc Tịnh Cam Lộ update C112

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 4 Theo dõi

      Đến khi Tô Nhược Tuyết trở lại Phù Dung các tiểu biểu muội Khương Dao chờ nổi nữa rồi, ‘Tuyết Nhi tỷ tỷ, tỷ vừa đâu đó? Sao lại lâu thế?’
      Lúc nãy vừa nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt tiểu nương ràng quên mất lời Đại ca dặn, nếu phải qua canh giờ hẹn với Đại ca và sợ lạc mất Nhị biểu tỷ Khương Dao ra ngoài tìm người rồi.
      Tô Nhược Tuyết vuốt vuốt búi tóc tròn vo đầu tiểu nương, kiếp trước khi ở trong Khương phủ chỉ có mình Khương Dao là đối xử tốt với nàng từ đầu đến cuối.
      ‘Dao Nhi sốt ruột như vậy, tìm ta có chuyện gì hả?’
      Tô Nhược Nhụy bên cạnh hài hước : ‘Từ lúc tỷ là tiểu nha đầu này như hạt đậu có chân vậy, khắc cũng ngồi yên.’
      Xưa nay Tam biểu tỷ thích chọc ghẹo mình, Khương Dao làm mặt quỷ với nàng theo thói quen rồi gấp gáp : ‘Tuyết Nhi tỷ tỷ, Đại ca...Vừa rồi Đại ca phái người tới với muội huynh ấy có chuyện tìm tỷ...’
      Tô Nhược Nhụy nhíu mày, nàng vẫn luôn ở cạnh Giao Nhi nhưng có thấy ai đến đây đâu?
      Khương Dao dối nên dám nhìn Tam biểu tỷ, tiểu nương chột dạ nhìn Tô Nhược Tuyết, ánh mắt tràn đầy chờ mong, ‘Tuyết Nhi tỷ tỷ, vừa rồi tỷ ra ngoài có gặp Đại ca ?’
      Vừa rồi Khương Dao sốt ruột qua lại trước cửa thấy Đại ca mình và mấy đồng môn từ phía sau trạch viện tới, giờ dự tiệc trong đại sảnh, Khương Dao cảm thấy rất may mắn, chắc chắn Đại ca gặp được Nhị biểu tỷ rồi, nhưng chờ hoài mà thấy Nhị biểu tỷ trở về, trong lòng Khương Dao lại bắt đầu thấp thỏm.
      Tô Nhược Tuyết trừng mắt, tiểu nương này vẫn như lúc trước lòng hi vọng nàng trở thành Đại tẩu của nó, đáng tiếc ở kiếp này nàng thể cho tiểu nương được như ý...
      Cuối cùng nỡ để tiểu nương thất vọng và tự trách, Tô Nhược Tuyết thong thả lên tiếng: ‘Gặp rồi.’
      ‘Vậy tốt!’ Khương Dao lập tức reo lên, tiểu nương cười vô cùng sáng lạn và sung sướng.
      Sau khi xác nhận bản thân mình thất hứa xong, tảng đá trong lòng Khương Dao hoàn toàn biến mất, tiểu nương nhìn bàn đầy thức ăn ngon trước mắt, hấp dẫn vô cùng, ‘Tuyết Nhi tỷ tỷ, tỷ có nhìn thấy U Nhi tỷ tỷ ?’
      Bụng tiểu nương réo ầm ầm, mỹ thực trước mắt màu sắc tươi đẹp, mùi thơm ngào ngạt, quả rất hấp dẫn. Chúng nó chờ tiểu nương tới nhấm nháp, Khương Dao càng nhìn càng đói.
      Tô Nhược Tuyết ngờ tiểu nương hỏi mình vấn đề này, trong đầu nàng lập tức lên hình ảnh trước khi nàng đến đây, Tô Nhược Tuyết nghiêng đầu tưởng tượng lát, khuôn mặt nhắn trắng nõn của nàng bỗng đỏ ửng, ‘Đại tỷ... lát nữa mới tới, Dao Nhi đói bụng ăn trước .’
      Đều là tỷ muội trong nhà, nếu Nhị biểu tỷ như vậy Khương Dao khách sáo nữa, ‘Thế muội ăn trước nha.’
      Tô Nhược Nhụy có vẻ suy tư nhìn về phía Nhỉ tỷ nhà mình, đúng, rất đúng, hơn nữa mọi người đều đúng, ngay cả khắp nơi trong Tam Nguyên lâu này cũng đáng nghi...
      Hôm nay là ngày các học trò đến bái sao Khôi, đám phu nhân tiểu thư đến tham gia cũng ít, ngay từ đầu các nàng cũng định đến đây vậy mà có thể tìm được căn phòng thượng hạng thế này, lúc nãy còn có người hướng dẫn các nàng đến chỗ đại sảnh tổ chức lễ hội.
      Theo Tô Nhược Nhụy biết, chỗ này chỉ có mười gian phòng, mỗi phòng đều được người ta đặt trước tháng rồi, mà giá cả chắc chắn cũng dưới trăm lượng...
      Tuy Tô gia các nàng có tiền nhưng trong kinh thành khắp nơi đều là quý nhân quyền thế này quả các nàng có mặt mũi lớn như vậy, Tô Nhược Nhụy càng nghĩ càng thấy đúng, chẳng lẽ là do cữu cữu sắp xếp? Dù sao bây giờ cữu cữu cũng làm đến chức Tứ phẩm Lại Bộ Thị Lang, nếu là thế sao trước khi cữu mẫu gì?
      Trong lòng có nghi ngờ, đợi đến khi Đại tỷ Tô Nhược U trở về dùng bữa, Tô Nhược Nhụy vẫn đặc biệt liếc nhìn Đại tỷ. Ừm..Hơi thở hơi gấp gáp, hai gò má tươi đẹp như hoa đào, ràng xảy ra số chuyện mà nàng biết, mà trông Nhị tỷ lại có vẻ nhìn thấy khác thường của Đại tỷ, so với người phản đối việc Đại tỷ ra ngoài lúc đầu quả thực như hai người khác nhau, đúng, rất đúng...Cuối cùng về phần người còn lại trong phòng --- Tiểu Dao Nhi, được rồi, tiểu nha đầu chỉ biết ăn này hoàn toàn cần quan tâm.
      Tuy nhiên, sau khi trở về nhà Tô Nhược Nhụy đành tạm thời bỏ qua những thắc mắc này, bởi lẽ bây giờ trong lòng nàng chứa đầy hình ảnh về người giúp đỡ nàng lúc nguy nan.
      Mà bên này, Bùi Hạo ngồi lầu hai của Hải Đường các nhìn tiểu thê tử nhà mình lên xe ngựa rồi dần dần biến mất khỏi tầm mắt , khóe miệng cong lên tươi cười vui vẻ thể nào hạ xuống được.
      ‘Hạo ca, hình như huynh hơi khác khác, từ lúc trở về đến giờ có vẻ rất thoải mái, huynh lại có ý xấu gì hả?’ Rốt cuộc Lý Dụ xem nổi nữa, bắt đầu trêu chọc Bùi Hạo.
      Ai bảo Bùi Hạo kiêu ngạo tự xưng mình là nam tử có khí phách nhất? chọc y chọc ai bây giờ? Còn về phần tiểu nương lạnh như băng khiến cho quan tâm suy nghĩ, vội vội, dù sao hòa thượng chạy được chứ miếu , chỉ cần nàng thăng thiên hay độn thổ, Lý Dụ nhất định tìm ra được.
      Bùi Hạo vừa được thỏa mãn xong nên bây giờ tâm trạng cực kỳ tốt, y căn bản chẳng thèm để ý đến Lý Dụ dương mất cân đối. Hừ! Nam thanh niên độc thân lớn tuổi, đáng thương!!!
      ‘Nhị đệ, chuyện lúc trước ta nhờ đệ nghe ngóng, rốt cuộc là người phương nào ra tay với ba tỷ muội Tô gia, đệ điều ra được gì rồi?’ đến đây, vẻ mặt Bùi Hạo thoáng lên tia hung ác, lúc trước y chưa gặp được nàng tính, bây giờ nếu gặp được người nào làm nàng tổn thương, kẻ đó chính là kẻ địch của Bùi Hạo y, giết hết cần nhiều!
      Đề cập đến chính , Lý Dụ thu hồi lại vẻ cà lơ phất phơ mặt, tuy trước mắt chuyện của Bùi Hạo và Đại tiểu thư Tô gia giống như ‘Cái bát úp còn chưa lật lên*’, nhưng nếu huynh đệ nhà mình chọn trúng nương nào, nương đó chính là đại tẩu của , mặc dù chỉ là trong tương lai.
      *Cái bát úp còn chưa lật lên: bát ở đây là bát tự nhé. Nghĩ là hai người còn chưa xem bát tự chưa trước được điều gì.
      ‘Mấy năm nay Tô gia phát triển rất nhanh, ban đầu chuyện làm ăn chỉ có cửa hiệu lương thực, nhưng sau đó mở rộng thêm bố trang* rồi cửa hiệu son phấn trang sức, thế nên đoạt mối làm ăn của ít người.’
      *Bố trang: cửa hàng vải.
      ‘Vậy ý của Nhị ca là cả Trần gia, Đỗ gia và Tần gia đều ra tay sao?’ Thiếu niên mặc cẩm bào xanh nhạt viền thêu họa tiết mây phú quý lạnh nhạt , người đúng là người đứng hàng thứ ba trong ‘Kinh thành tam hại’ -- Lão tam Đới Xuân Vinh.
      Mấy năm trước Bùi Hạo phiêu bạt trời Nam biển Bắc nên gần như có mặt tại kinh thành, hơn nữa xưa nay y chưa bao giờ để mấy chuyện này ở trong lòng, đối với mấy gia trạch này cũng quen thuộc, có điều y vẫn hiểu được số đạo lý, ‘Sau lưng Tô gia có Lại Bộ Thị Lang Khương đại nhân, nếu là cạnh tranh làm ăn bình thường chắc làm ra chuyện như vậy đâu?’
      Vài năm lại đây chuyện làm ăn của Tô gia càng ngày càng lớn, tuy thân phận thương nhân hơi thấp chút nhưng ai chê tiền cả. Tô phụ chính trực danh tiếng vang khắp thiên hạ, tướng mạo lại tuấn mà chỉ có ba nhi nữ, chỉ cần ông có nhi tử phải tất cả gia sản cuối cùng đều thuộc về nhi tử hay sao? Đúng thế, phải có ai tặng người cho Tô phụ mà là tất cả đều bị từ chối.
      Tô phụ vẫn còn thương nhớ thê tử qua đời nên chỉ lo làm ăn, nếu phải chưa từng có tiền lệ người ta xây dựng đền thờ trinh tiết cho ông rồi, trong kinh thành người người đều biết Tô phụ rất thương ba nhi nữ mà thê tử mất của ông để lại. Mặc dù phương diện làm ăn ba nhà kia có xích mích với Tô gia, song chuyện bắt người này, nhất là ba tỷ muội Tô gia năm nay mới vừa mười bốn tuổi, danh tiết nữ nhi quan trọng thế nào, hành động đó khác gì kết tử thù. Hơn nữa Lại Bộ Thị Lang cũng thương ba ngoại sanh nữ này có thừa, nếu phía sau hành động này có ý đồ khác Bùi Hạo thể nào tin được.
      Last edited by a moderator: 23/5/18
      Parvarty, xukem, AELITA18 others thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 4 tt

      Lý Dụ cười khẽ tiếng, ‘Hạo ca, lợi hại lắm, vì đại tẩu mà huynh có thể vận động đầu óc nghĩ được như thế, có thể thấy lực ảnh hưởng của Đại tẩu lớn thế nào nha...’
      Bùi Hạo liếc mắt nhìn , ‘Đừng nhảm, vô vấn đề chính .’ Bình thường tính làm gì, đây là nương tử của y đó, y quan tâm ai quan tâm bây giờ!
      ‘Tuyên Quốc công phủ.’
      Lý Dụ nhàng câu khiến cho vẻ mặt ba người ngồi ở đây đều trở nên nghiêm túc hẳn.
      nay, người ngồi chiếc ghế cao nhất Đại Hạ quốc chính là Hạ Cảnh Đế vừa mới mười hai tuổi, tuy đăng cơ xưng đế vào hai năm trước nhưng người có tiếng triều lại là Phụ Chính vương gia Mẫn Hoành Duệ, cũng là thất thúc của Hạ Cảnh Đế. Từ lúc Tiên Hoàng lâm chung ủy thác, Phụ Chính vương gia vẫn luôn phụ tá đến nay, ai biết y có quyết định gì, dù sao tất cả quyền hành đều nằm trong tay y, nếu có thể có ai bằng lòng cam chịu làm người dưới?
      Còn Tứ vương gia Mẫn Hoành Nghiễm có dã tâm rất lớn, nhớ năm đó nếu phải Phụ chính Vương gia dùng thủ đoạn sấm sét trấn áp cục diện trước bước cái ghế hoàng đế này ai ngồi đúng là khó trước. Kỳ chuyện này có liên quan rất lớn với bí mật hoàng thất, nhưng đối với bọn họ mà biết được chỉ là chuyện trong lòng bàn tay. Phụ chính vương gia này đứng hàng thứ bảy, thậm chí y còn là huynh đệ ruột thịt với Tứ vương gia Mẫn Hoành Nghiễm, song biết nguyên nhân thế nào mà vị mẫu phi Trương thị từ đến lớn thích Mẫn Hoành Duệ, quả thực có thể hề quan tâm, nếu phải Tiên hoàng đưa Thất đệ Mẫn Hoành Duệ đến bên cạnh mình dạy dỗ như những hoàng tử khác, Mẫn Hoành Duệ có thể bình yên trưởng thành trong hậu cung ăn thịt người đó hay cũng khó mà được.
      Tuyên Quốc Công phủ là mẫu tộc của Trương thị, đồng thời cũng là ngoại gia của Thất vương gia và Tứ vương gia, từ trước đến nay bọn họ chỉ lòng ủng hộ Tứ vương gia mà thôi.
      Hôm nay, Tuyên Quốc Công phủ lại gây ra chuyện này, ý đồ dễ hiểu đó chính là tiền tài, mà khoảng tiền bất nghĩa này cuối cùng muốn dùng để làm gì? Đương nhiên cần cũng biết.
      ‘Ta quan tâm đám người hoàng gia đó ầm ĩ cái gì, cũng quan tâm vị trí kia là do ai ngồi, nhưng mà muốn đả thương người của ta, Bùi Hạo ta sao có thể để bọn họ được như ý chứ?’
      Bùi phủ thuộc dạng nhân thần có địa vị cao, trải qua các triều đại đều sụp đổ nguyên nhân đơn giản là do họ chỉ làm thuần thần, Bùi Hạo là thế hệ kế thừa Bùi phủ, tuy con đường lựa chọn khác với thế hệ trước nhưng y cũng do tay Bùi lão gia dạy dỗ, bây giờ y những lời này khác nào đứng về phía đối lập với Tứ vương gia Mẫn Hoành Nghiễm.
      Tứ vương gia muốn ngồi vào chiếc ghế kia đương nhiên cần khoảng tiền lớn trợ giúp, có điều giờ đây mưu của ta đối với Tô gia thành, ngày sau nếu ta làm nên đại mà nhớ đến chuyện này, nếu Bùi Hạo lấy Đại tiểu thư Tô gia trong lòng ta thể nào có khúc mắc? Tuy ngày thường người nọ lúc nào cũng bày ra vẻ mặt hiền lành, song kỳ bọn họ đều biết bên trong ta là người nhen hơn ai hết.
      ‘Tổ mẫu nhà ta và Tiên hoàng có tình cảm rất tốt’ Lý Dụ để ý , nhưng hành động này chứng tỏ đứng về phía huynh đệ của mình.
      Còn Đới Xuân Vinh cầm chung trà lên nhấp ngụm, y càng tỏ vẻ điềm nhiên như có chuyện gì, ‘Các huynh quyết định là được rồi, ta quan tâm đến những chuyện này, lúc nào cần với ta tiếng là được.’
      Dù sao những việc khác y cũng biết làm, lúc nào cần hạ thuốc, trị bệnh, giải độc y có mặt là được.
      chuyện nghiêm túc xong, biết Lý dụ nghĩ đến chuyện gì mà khóe miệng nhếch lên, nhìn Bùi Hạo cười giảo hoạt, ‘Hạo ca, vừa rồi các tỷ muội Đại tẩu dùng bữa xong, lúc chưởng quỹ thu tiền, huynh khách sáo vậy làm gì, huynh cứ là tính hết cho huynh là được rồi, huynh đệ chút ta, chút mặt mũi này ta có thể cho huynh mà.’
      Bùi Hạo vừa mới cảm động được chút trong nháy mắt biến thành tro bụi, ‘Cút cho ta.’
      Y muốn làm thế chắc? Nếu phải sợ nàng giận sao ý có thể vô tình khoanh tay đứng nhìn như vậy, ngay cả quang minh chính đại quan tâm nàng cũng được.
      Đới Xuân Vinh vừa tiếp tục uống trà bên cạnh vừa thưởng thức hai vị huynh trưởng đấu đá nhau. Ừm! Búp trà Tử Duẩn* thu hoạch vào năm nay tệ, xanh non mơn mởn, màu nước trà trong veo, hương thơm ngào ngạt, vị trà tươi ngon thuần khiết, di vị ngọt lành.
      *Trà Tử Duẩn: là tên loại trà xuất xứ từ núi Cố Chử ở Chiết Giang, do mầm lá khi còn tươi có màu tím nhạt, mặt sau lá non uốn lại như vỏ măng, nên có tên Cố Chử Tử Duẩn (tử duẩn = măng tím), từ thời Đường được thánh trà Lục Vũ tôn là ‘Đệ nhất trà’. Vào những năm đầu đời Đường Đại Tông bắt đầu tiến cống, chính thức trở thành cống trà. Khi đó chất lượng trà Tử Duẩn rất tốt nên còn được triều đình dùng trong nghi lễ hiến tế tông miếu. Hình minh họa:
      Mặt trời ngã về Tây, hoa đăng rực rỡ vừa được thấp lên, sau khi Tam Nguyên lâu còn náo nhiệt nữa, chưởng quỷ lặng lẽ về khu trạch viện phía đông, ông cung kính hành lễ: ‘Chủ tử, những thứ người cần đều được chuẩn bị hết rồi ạ.’
      Lý Dụ im lặng nhận lấy, hai mắt sáng lấp lánh như ánh sao trời.
      Lúc trước có nhắc đến tổ chức ngầm nho chuyên thu thập tin tức mà Lý Dụ tự tay thành lập --- Thiên Cơ đường, có điều hôm nay mới biết trong Thiên Cơ đường được chia thành hai bộ phận là Minh đường và Ám đường. Minh đường chủ yếu thu thập các tin tức bên ngoài như trà lâu, quán rượu, y quán và các cửa hiệu đàng hoàng, đương nhiên cũng thể thiếu những nơi hạ lưu như kỹ viện, đổ phường. Tóm lại, Minh đường trong Thiên Cơ đường là nơi tập trung tất cả tin tức đứng đắn của các địa phương.
      Còn Ám đường chịu trách nhiệm bán những tin tức mà Minh đường thu thập được, người tìm tới Ám đường phải phú cũng quý, bởi thế tin tức của Ám đường nhiều khi được chào giá ngàn vàng. Song còn có cách khác có thể lấy được tin tức miễn phí, đó chính là trao đổi, người ta có thể đổi tin tức mà Ám đường muốn nhận để lấy tin khác, nhưng loại tình huống này tương đối ít, hơn nữa khi trao đổi tin tức những thông tin đó thường liên quan đến các bí mật quan trọng của triều đình, cái này là ngàn vàng khó cầu.
      an toàn và bí mật của Thiên Cơ đường mà xưa nay Minh đường và Ám đường bị tách ra để quản lý, cả hai liên quan gì đến nhau.
      Lý Dụ là chủ nhân giấu mặt của Thiên Cơ đường, kiêu ngạo mà , từ xuống dưới ở Đại Hạ quốc này, trừ khi muốn biết chứ có chuyện gì mà biết, trừ phi tất cả những người có liên quan đều chết hết, nếu chỉ cần còn lại chút dấu vết cũng điều tra ra được.
      Mà Tam Nguyên Lâu chính là căn cứ của Minh đường trong Thiên Cơ đường, hôm nay đại sảnh dùng để tổ chức lễ bái sao Khôi mà các tỷ muội Tô Nhược Tuyết xem lúc trưa vốn là nơi dành riêng cho mấy người Lý Dụ sử dụng, sau đó bởi vì nể mặt Bùi Hạo mà tặng cho các nàng. Đương nhiên, kể cả phòng bao mấy người Tô Nhược Tuyết ở và đồ ăn cũng thế, tất cả đều do chủ nhân giấu mặt phía sau là Lý Dụ an bài.
      Lý Dụ người này, lúc trước bởi vì phát Bùi Hạo là con thiêu thân chuyên gây chuyện hoàn mỹ nhất nên liền chủ động kết thân, quan hệ của hai người ngày hôm nay tuy phải là huynh đệ ruột nhưng còn thân hơn huynh đệ ruột nữa. dễ nghe là rất cố chấp, còn khó nghe chính là cố chấp đến chết bỏ.
      Bây giờ lại phát thế gian này lại có thêm người khiến cho cảm thấy hứng thú, làm sao có thể buông tha đây?
      Lúc trước do Bùi Hạo mà sai người thu thập tin tức về Tô gia nhưng điểm chính là nghiêng về hướng Đại tiểu thư Tô gia Tô Nhược U, tại giống vậy, hình như Nhị tiểu thư Tô gia Tô Nhược Tuyết có gì đó rất bí , mà Lý Dụ lại tự nhận mình là người có thể tìm ra tất cả bí đó...
      Trong lúc Lý Dụ chuyên tâm nghiên cứu kỹ tư liệu của Tô Nhược Tuyết Triệu Vô Minh thường theo bên cạnh tới bẩm báo, ‘Thiếu gia, Tô nhị tiểu thư xuất phủ rồi.’
      Từ lúc chiều Lý Dụ phái người theo dõi nhất cử nhất động của Tô Nhược Tuyết.
      Hầu hạ Lý Dụ nhiều năm nên Triệu Vô Minh hiểu rất tính tình của , bởi thế vừa nhận được tin y mới để ý đến quy tắc Lý Dụ đặt ra trước đó mà xông thẳng vào.
      Quả nhiên, nghe Triệu Vô Minh xong ánh sáng trong mắt Lý Dụ chợt lóe lên, bây giờ là canh mấy rồi, tiểu thư khuê các như nàng ra ngoài làm gì đây? Lý Dụ , , rất ngạc nhiên...
      Lý Dụ quăng tư liệu trong tay sang bên rồi bật dậy thẳng ra ngoài, ‘Nhị tiểu thư Tô gia đâu vậy?’
      Last edited by a moderator: 24/5/18
      lunarLe, Parvarty, AELITA13 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 5 Trả bằng máu

      Mà bên này, sau khi Tô Nhược Tuyết và các tỷ muội rời khỏi Tam Nguyên lâu trở về Khương phủ, buổi tối các nàng cùng làm lễ bái chức nữ dưới ánh trăng với cữu mẫu, sau đó từ chối lời mời ở lại của Vương thị rồi mới hồi phủ.

      Trong Lãnh Mai các của Tô gia.

      "Tiểu thư..." tiểu nha hoàn mặc váy màu tím nhạt điểm những nhánh hoa li ti bày ra vẻ mặt khó xử, muốn lại thôi nhìn bộ y phục dạ hành người tiểu thư nhà mình, tiểu nha hoàn này là nha hoàn thiếp thân của Tô Nhược Tuyết -- Tử Yên.

      Nửa tháng trước lúc Tô Nhược Tuyết bí mật sai Tử Yên lặng lẽ chuẩn bị hai bộ y phục dạ hành thoải mái cho nàng, trái tim Tử Yên vẫn luôn đập thình thịch.

      Tử Yên biết từ tiểu thư nhà mình bái Ngô tiên sinh làm thầy, hơn nữa nàng còn rất thông minh, căn bản lại tốt, tiên pháp giỏi đến nỗi đẹp như rồng lượn, bình thường mọi người thể đến gần nàng được, thời gian trước ba tỷ muội Tô gia bị bắt cóc tại thôn trang ngoại thành, tiểu thư đánh cho bọn bắt cóc tơi bời hết sức dễ dàng.

      Nhưng mà bây giờ là canh mấy rồi, tiểu thư lại ăn mặc như vậy...Tử Yên rất sợ hãi...

      Tô Nhược Tuyết cẩn thận quấn nhuyễn roi tơ bạc quanh eo, đây là lễ vật Tô phụ cho nàng trong sinh thần tháng năm vừa qua.

      Nhuyễn roi tơ bạc này sờ vào lạnh buốt, mảnh như sợi tóc, mỏng như cánh ve nhưng lại vô cùng sắc bén, dẻo như tơ tầm, tính đàn hồi rất cao. Khi ấy Tô Nhược Tuyết chờ được mà thử ngay tại chỗ, nàng vừa vung roi chậu hoa bàn lập tức vỡ nát, rất siêu đẳng! Quan trọng nhất là, nhuyễn roi tơ bạc rất tiện lợi, ngoài việc dễ dàng mang theo ra còn rất dễ che giấu, quấn eo giống như dây thắt lưng, dễ dàng tránh được chú ý cuả mọi người, vô cùng thích hợp để các nương dùng.

      thèm để ý đến vẻ mặt căn ngăn của tiểu nha hoàn, Tô Nhược Tuyết ăn mặc chỉnh tề xong ngồi xuống trước bàn trang điểm lạnh nhạt : "Làm cho ta búi tóc nam tử đơn giản."

      Cho đến khi Tô Nhược Tuyết buộc miếng vải màu đen che mặt lại rồi bỏ lại câu ---"Các muội cứ nghĩ ngơi như thường, cần chờ ta." Sau đó nàng liền nhanh ra khỏi cửa.

      Có điều vừa đến cửa nàng lại nhìn thấy Tử Oanh cũng ăn mặc theo kiểu dạ hành.

      "Tiểu thư để nô tỳ với người."

      Năm xưa do gia sản Tô gia rất nhiều nên Tô phụ mới mời nữ tiên sinh Ngô thị đến dạy cho ba tỷ muội vài môn võ công thích hợp cho nữ tử, chỉ để phòng thân mà chủ yếu chính là để khỏe mạnh, dù sao chuyện Tô mẫu khó sinh mà chết từ đó đến giờ ông vẫn quên.

      Mà trong ba tỷ muội Tô gia, người nổi trội nhất chính là Tô Nhược Tuyết, nàng chỉ có khung xương thích hợp để luyện võ mà năng lực cũng rất phi phàm, Ngô tiên sinh giống như nhặt được bảo bối nên dốc hết sức dạy dỗ.

      Về phần Đại tiểu thư Tô Nhược U và Tam tiểu thư Tô Nhược Nhị, Tô Nhược U có lòng kiên nhẫn nhưng nàng thích mấy thứ này nên chỉ học vài phương pháp điều tiết hơi thở và lưu thông mạch máu. Còn Tô Nhược Nhị càng lớn càng chịu được khổ, cộng thêm hay thay đổi, ba ngày đánh cá hai ngày nằm ườn ra đấy, dần dà Tô phụ cũng miễn cưỡng nàng nữa, song Tô phụ lại tỉ mỉ lựa chọn cho ba tỷ muội mỗi người tiểu nha hoàn, đưa huấn luyện đặc biệt để bảo vệ an toàn cho các nàng.

      Tử Oanh chính là ám vệ của Tô Nhược Tuyết, bình thường Tử Oanh khác với các nha hoàn khác là mấy, nàng vẫn chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Tô Nhược Tuyết, vào lúc quan trọng nàng mới ra mặt bảo vệ an toàn cho tiểu thư nhà mình

      Tô Nhược Tuyết thu hồi ánh mắt, nàng tiếp tục bước ra ngoài, " cần, muội ở nhà ."

      "Tiểu Thư..." Tử Oanh vội vàng đuổi theo, nàng sốt ruột : "Tiểu thư, Tử Oanh nhận lệnh của lão gia là phải bảo vệ tiểu thư."

      Quả nhiên, nhắc đến Tô phụ bước chân của Tô Nhược Tuyết dừng lại lát.

      Có điều đợi Tử Oanh kịp mừng thầm, nàng nhìn thấy tiểu thư nhà mình nhàng sử dụng khinh công biến mất trong bóng đêm.

      "Tử Yên, muội thử xem có phải tiểu thư cảm thấy ta rất phiền phức ? Cho nên người thà rằng mình chứ muốn dẫn ta theo..." Tử Oanh với Tử Yên cũng chạy ra ngoài, vẻ mặt nàng rất uể oải và mất mát.

      "A..." Nhất thời Tử Yên cũng biết phải an ủi tâm hồn bị thương của tỷ muội tốt như thế nào, bởi lẽ có vẻ như tiểu thư cần Tử Oanh giúp đỡ...

      "Được rồi, muội đừng nữa, ta hiểu..." cho cùng cũng do nàng tài nghệ giỏi, ràng là ám vệ của tiểu thư nhưng võ công lại bằng nửa của người, như vậy bản thân nàng xứng với chức danh ám vệ này chút nào, thể trách tiểu thư muốn dẫn nàng theo...
      Cũng may với tính cách của Tử Oanh, từ trước tới giờ nàng chưa từng từ bỏ bất kỳ thứ gì, chỉ cần chịu đựng chút là nàng tràn trề sức sống khôi phục ý chí chiến đấu.

      "Bắt đầu từ ngày mai gà vừa gáy, ta thức dậy cố gắng phấn đấu luyện tập võ công, bảo vệ tiểu thư!"

      Tử Yên học theo nét mặt của tiểu thư --- Mặt cảm xúc, vỗ mạnh lên vai tỷ muội tốt, "Gánh nặng đường xa, cố gắng lên!"
      Last edited: 9/11/17

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Trang 5 bị lập lại trang 4 rồi nàng ơi. Với lại đọc liên kết với trang 6, hình như nàng post nhầm trang 5 @tồn tồn

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      @Linh Truc cảm ơn nàng nha, ta sửa lại rồi nè :yoyo55:
      Linh Truc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :