Nương tử lười biếng của ác hán - Tiếu Giai Nhân (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Thanks bạn nhé @lovesu nghe tiêu đề chương m thấy bạn nữ 9 k phải vừa đâu nha hihi
      lovesu thích bài này.

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Luoi can dk soi ah

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Tiếu giai nhân, nghe tên tác giả là thấy thịt thơm ngon rồi, cố lên nhe, hóng chương mới :yoyo52:
      lovesu thích bài này.

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      đặt ghạch ngóng chờ chương tiếp
      lovesu thích bài này.

    5. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 2:
      Cùng năm cùng tháng sinh ra

      Thôn Thanh Sơn, Tiêu gia.

      Tiếng kêu rên thống khổ của nương tử ngừng từ phòng trong truyền ra, tiếng lại tiếng dừng ở trong tai của Tiêu Thủ Vọng, làm cho tâm của luôn kiên cường trầm ổn giờ lại càng ngừng theo từ tiếng kêu rên phập phồng lo lắng, cho dù là đối mặt với con mồi nguy hiểm nhất, chưa từng khẩn trương như bây giờ, nương tử a nương tử, ngươi trăm ngàn lần phải kiên trì a!

      Ngay tại lúc đem hài cọ xát đến rách, phòng trong rốt cục truyền đến tiếng hưng phấn quát to của bà mụ Trương: "Sinh rồi sinh rồi, là tiểu tử mập mạp!"

      có con !

      Tiêu Thủ Vọng thể nhẫn nại nữa, như gió vọt vào.

      Lam thị suy yếu nằm ở giường, nàng cũng có để ý đến tướng công vừa mới xông vào, mà là khẩn trương bất an nhìn chằm chằm đứa bé ở trong tay của bà mụ Trương: "Trương thẩm, đứa tại sao lại khóc a?"

      Bà mụ Trương sớm ngây ngẩn cả người, vẫn nhúc nhích nhìn chằm chằm đứa bé cắn chặt ngón tay bà, đương nhiên, tiểu hài tử ngay cả răng đều có, đừng là cắn, bằng là ngậm, nhưng miệng của đứa lại có lực, còn có hai chân đá loạn, cho dù bà đỡ đẻ vài chục năm, cũng chưa từng thấy qua a!

      "Sao lại thế này?" Nghe đứa có vấn đề, Tiêu Thủ Vọng cũng kịp quan tâm nương tử của mình, lại gần kiểm tra, đợi khi nhìn thấy tình huống bên kia, nhịn được nhếch miệng cười vui vẻ, ánh mắt nhìn chằm chằm nhi tử nhà mình có chút đen, mở miệng trấn an Lam thị: " có việc gì, con của ta chắc hẳn là đói bụng!"


      Như chứng minh lời của , bà mụ Trương lấy ngón tay ra, đứa bé liền oa oa khóc lớn lên, khóc tiếng, lại im lặng, cứ tiếp tục như thế ba lần, đột nhiên an tĩnh lại, thân mình mập mạp lại xoay tới xoay lui.

      "Yên tâm , đứa này có việc gì, rất khỏe mạnh, ngươi cho bú sữa trước, ta đem..."


      Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên có tiếng người hô lớn ở cửa chính truyền vào: "Bà Trương, nương của con muốn sinh, bà mau qua nhìn xem chút !"

      Bà mụ Trương liền giao đứa ở trong lòng cho Tiêu Thủ Vọng, lại nhìn Lam thị : "Nhìn xem, cảm tình tỷ muội của hai người tốt, ngay cả sinh đứa cũng phải chung với nhau, ai u, kéo ta đâu vậy?" Hoảng loạn chạy vòng, cuối cùng thu thập xong những thứ cần thiết, vội vàng chạy ra ngoài.

      Bà mụ Trương rồi, hai vợ chồng hai mặt nhìn nhau, Lam thị bên tiếp nhận con, bên nhịn được lo lắng : "Tẩu tử chắc có việc gì ?"

      Tiêu Thủ Vọng bình tĩnh trở lại, xoay người im lặng đưa con cho nương tử của mình, thanh trầm ổn: "Yên tâm , tẩu tử đây là lần thứ ba sinh, bên người còn có đại ca chiếu cố, nhất định có việc gì."


      Lam thị gật đầu, lực chú ý rất nhanh liền đặt vào người nhi tử ở trong lòng của mình, khuôn mặt nhắn nhiều nếp nhăn, da thịt non mịm hơi đen, cái mũi nho khẽ động, nhìn rất giống con chó , nháy mắt làm cho lòng của bà mềm như nước, ôn nhu cho nhi tử bú sữa.

      Tiêu Thủ Vọng yên lặng nhìn trong chốc lát, mới cầm lấy chậu máu loãng vẫn chưa kịp dọn dẹp đem ra ngoài.

      Ở trong viện phía đông cách Tiêu gia chỉ có mười bước, Thư Mậu Đình nắm tay nữ nhi chỉ có năm tuổi và nhi tử bốn tuổi, lo lắng chờ đợi thê tử sinh.

      "Cha, nương sinh muội muội, con làm ca ca?" Thư Triển ngửa đầu, đôi mắt to đen láy nhìn phụ thân .

      Cho dù trong lòng lo lắng, Thư Mậu Đình vẫn như cũ ôn hòa cười, hai tay ôm lấy con, bế lên, hai phụ tử đối diện nhau, "Con làm sao biết nương sinh muội muội?"

      Thư Triển thích nhất bộ dáng khi cười của cha , cánh tay ngắn ngủn lập tức vòng qua, cái đầu dựa vào bờ vai dày rộng của phụ thân: "Con biết, dù sao chắc chắn là muội muội!"

      Thư Mậu Đình sờ đầu nhi tử, cúi xuống nhìn nữ nhi im lặng nắm chặt làn váy: "A Uyển, con xem?"

      Thư Uyển ngẩng đầu, cái miệng nhắn phấn nộn khẽ mở ra: "Mặc kệ là đệ đệ hay muội muội, con đều chiếu cố em tốt!"

      Nhìn nữ nhi từ nhu thuận hiểu chuyện, lòng của Thư Mậu Đình như được hòa tan.

      Sau thời gian nén nhang, Tần thị sanh ra nữ nhi, mẹ con bình an.


      Tiễn bước bà mụ Trương, phụ tử ba người đều vây quanh lại.

      Tần thị nhàng vỗ về tiểu nữ nhi ngủ say, mặt mảnh nhu hòa.


      "Vất vả ngươi." Thư Mậu Đình thay thê tử cột tóc lại, giọng .

      Tần thị mặt ửng đỏ cười, xấu hổ mang theo khiếp sợ liếc mắt tướng công cái.


      Bà năm nay hai mươi ba tuổi, màu da trắng nõn, khuôn mặt tròn, lông mi hình lá liễu, là mỹ nhân nổi tiếng xa gần, cũng là nữ nhi duy nhất của Tần gia, từ được trưởng bối thích, liền ngay cả hôn , cũng do chính bà làm chủ. Sáu năm trước bà liếc mắt cái liền nhìn trúng Thư Mậu Đình đến xem bệnh cho phụ thân, ngại gia cảnh bần hàn, chùn bước gả vào, mà chứng minh, lựa chọn của bà là đúng, sau khi thành thân vợ chồng son ân ân ái ái, cầm sắt cùng minh*, cuộc sống thập phần mỹ mãn.

      "Nương, muội muội tên là gì?" Thư Triển nhìn đăm đăm em bé được bọc trong vải bông, giọng hỏi, muội muội ngủ, trăm ngàn lần thể ầm ỹ nàng.

      Tần thị và Thư Mậu Đình nhìn nhau cười, tên sớm nghĩ ra, nam nữ cái, "Muội muội kêu A Lan, con về sau phải chiếu cố tốt muội muội!"

      Thư Triển lầm bầm kêu tên muội muội tiếng, vô cùng nghiêm túc dùng sức gật đầu, giống như tiểu đại nhân.

      Tần thị mỉm cười, chợt nghe đại nữ nhi : "Nương, ngươi xem ở phía dưới cổ của muội muội có vết bẩn!"

      Tần thị hoảng sợ, cúi đầu nhìn lại, liền thấy vết bớt màu xám ở chỗ xương bả vai của đứa mà đại nữ nhi , khỏi nhàng thở ra.

      Nghe xong mẫu thân giải thích, Thư Uyển trừng mắt cái, vì sao nàng cảm thấy, cái bớt của muội muội nhìn giống như hai cái dấu răng?

      Đối với tiếng động lớn xôn xao chung quanh, Thư Lan nửa điểm cũng biết được, nàng ngủ rất say, lúc đói liền hé miệng, lập tức có quả cầu ấm nóng nhét vào miệng, dùng sức mút hai ba cái, liền có dòng nước vô cùng ngọt chảy ra. Uống no rồi, nàng liền tiếp tục ngủ, chính là những người này cho nàng ngủ an ổn, luôn thích sờ nàng vài cái, phải mặt chính là mông, ngứa rất thoải mái.


      Chậm rãi, nàng có thể nhìn thấy cảnh sắc xung quanh, lúc bắt đầu nàng hoảng sợ, nơi này có cây đại thụ trọc trời, có cây mây và dây leo xanh biếc, có tàn lá cây dày, cũng có mùi bùn đất khắc sâu ở trong trí nhớ, thay vào đó là đống hình thù kỳ quái, trong đó còn có sinh vật sống, bọn họ y y nha nha chỉ trỏ với nàng, bắt đầu nàng hiểu đó là ý gì, nghe nhiều thêm chút, dần dần liền hiểu được, ngẫu nhiên lúc sốt ruột, cũng vội vã kêu thành tiếng.

      Nàng nhớ lần đầu tiên kêu tiếng "Nương", người thường thường cho nàng uống sữa vô cùng vui sướng ôm nàng hôn hôn vài cái, những ngày theo đó liền chỉ nở nụ cười. Nàng lần đầu tiên lắc lắc lư lư đứng lên, "Phụ thân" tay nhắc nàng đặt lên vài của ông xoay vài vòng, sợ tới mức nàng nước tiểu thấm ướt áo của ông, thế nhưng phụ thân chút cũng tức giận, còn dùng cái cằm rắn chắc của ông cọ nàng.

      Nàng lần đầu tiên nằm mặt đất ngủ, "Tỷ tỷ" đau lòng ôm nàng dậy, sợ nàng đông lạnh. Nàng lần đầu tiên bị nha đầu xấu xa đẩy ngã, "Ca ca" liền đưa tay đẩy nha đầu xấu xa ngã thành bộ dạng chó ăn phân, về nhà bị mẫu thân hung hăng đánh chút, thế nhưng bên ca ca ôm mông kêu đau, bên hướng nàng nháy mắt ra hiệu, vô cùng buồn cười.

      Lúc năm tuổi, Thư Lan rốt cục hiểu được mình phát sinh biến hóa gì, hơn nữa quen dần với cuộc sống như thế này.

      Nàng biết, nàng biến thành con người, loại sinh vật rất kỳ quái.

      Cầm sắt cùng minh: vợ chồng hài hòa

      P/S: Chương mới nè nàng @béo xinh ^^
      Last edited: 26/5/15
      PhongVy, vanlactamviem, Juuni8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :