1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nương nương, thỉnh thăng cấp - A Trúc (19/107 + 1 PN) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ♥ Chương 5: Thỉnh an

      Editor: Vĩ Nguyên

      Bởi tập tính cú mèo, Bạch Tiểu Du lăn qua lộn lại ở giường, ép buộc đến sau nửa đêm cuối cùng cũng ngủ.


      Ngày thứ hai, vừa mới ngủ được ít bị Hương Lăng lôi ra từ ổ chăn.


      “Này này, mặt trời còn chưa dậy đâu! Ngươi kéo bổn tiểu thư đứng lên để làm chi? Ta ngủ chưa được sáu giờ nha, để cho ta ngủ lát…” Bạch Tiểu Du rống lớn câu, sau đó lại muốn nằm xuống ngủ.


      Hương Lăng vội vàng kéo Bạch Tiểu Du đứng lên: “Nương nương, trời sắp sáng, ngài phải tranh thủ thời gian trang điểm thỉnh an hoàng hậu nương nương. Ngày hôm qua bởi vì té xỉu mới , hôm nay cũng thể lại vắng mặt, đây chính là tội đại bất kính, bị đày vào lãnh cung!”


      Nghe vậy, Bạch Tiểu Du giật mình đứng lên. Khốn nạn, còn phải thỉnh an hoàng hậu nương nương gì đó! còn bị đày vào lãnh cung! Còn để cho người khác sống hay


      Hương Lăng vất vả dìu nàng ngồi dậy giường, thay đổi cung trang. Ban đầu Hương Lăng lấy cái váy đỏ tươi nhưng Bạch Tiểu Du tuân theo nguyên tắc: nổi bật có ai để mắt tới, liền sai Hương Lăng thay cung trang màu xanh nhạt.


      Tiếp đó sơ búi tóc có gì nổi bật, ngay cả điểm tâm cũng chưa ăn liền vội vội vàng vàng ra ngoài.


      đường tới cung Phượng Tê của hoàng hậu, Bạch Tiểu Du liền thấy mấy phi tử muốn đến thỉnh an giống nàng, phần lớn cũng đều là cảnh tượng bộ dáng vội vàng.


      Đợi đến cung Phượng Tê liền thấy nhiều phi tử chờ bên ngoài, Trang mỹ nhân, Thiện mỹ nhân hôm qua gặp ở bên trong. Bạch Tiểu Du nhịn được hút khí, có cần đều đến sớm như vậy? Hoàng hậu nương nương cũng nhất định thức dậy mà?


      nghĩ ngợi, hai phi tử phía sau đuổi tới, cung trang hoa lệ, cài trâm ngọc, người hồng sa gấm tơ vàng, da như mỡ đặc, xinh đẹp động lòng người; người cung trang xanh lam thêu bươm bướm, buộc ngọc châu trước ngực, băng cơ ngọc cốt, xinh đẹp quyến rũ. cần nghĩ cũng biết đều là nữ nhân rất được sủng ái trong cung, bằng sao lại có thể đến thỉnh an hoàng hậu muộn như vậy mà vẫn bình tĩnh? phải là sợ là gì?


      “A, Hiền phi tỷ tỳ và Hi tần muội muội tới sớm như vậy rồi? Ta đây và Ngọc tần muội muội đúng là đến muộn” Phi tử váy hồng vừa dừng cước bộ liền cười khanh khách với phi tử ăn mặc hoa lệ hơn.


      Người bên cạnh được gọi là phi tử Ngọc tần, cũng theo dùng khăn che miệng cười : “Đúng vậy”


      Ánh mắt Bạch Tiểu Du nhìn theo hãi nữ nhân, chỉ thấy phía trước chúng phi tử là hai nữ nhân tươi đẹp, thanh nhã. người cung trang xanh lục, từng cử động đều đoan trang, người kia váy xanh nhạt , trang sức người rất ít, nhàn nhạt trầm tĩnh giống như tranh đời, mặt hình như mang theo chút thanh sầu.


      “Hóa ra Huệ phi muội muội và Ngọc tần muội muội tới. Chúng ta cũng vừa đến, các ngươi tính là rất muộn, hơn nữa hoàng hậu nương nương vẫn chưa triệu kiến mà” Lục y nữ tử nghe vậy xoay người lại, cười dịu dàng, khéo léo . Thanh y phi tử bên cạnh cười nhạt, gật gật đầu.


      Trong góc Bạch Tiểu Du im lặng chớp mắt nhìn bốn nữ nhân cấp bậc cao kia, nghiền ngẫm từng chữ, câu ta câu ngươi, nàng đứng ngoài quan sát đều nghe được.


      Cẩn thận nhìn xung quanh, thấy có ai chú ý tới, nàng vội vàng xốc tay áo, lay vài cái: “Này, côn trùng, ngươi mau cho ta biết mấy…. phi tử kia là người nào, tất cả lão nương đều biết!”


      Số 18 trong tay áo bị lay tỉnh, ở bên trong suy nghĩ : “Hồng trang là Huệ phi Đoạn Mẫn, cháu nhà mẹ đẻ thái hậu. Áo lam là Ngọc tần, phi tử ngoại bang tiến cống. Lục y là Hiền phi, con duy nhất của quan lớn Lý Như Vân. Áo xanh là Hi tần Mộ Vân Hi, trưởng nữ nhị phẩm Đại học sĩ”


      Ta khinh, phải con quan lớn, cũng là có hậu thuẫn đủ mạnh, cẩu huyết! Bạch Tiểu Du hết chỗ rồi, hậu cung quả nhiên là địa phương hợp lại cha hợp lại nhà mẹ đẻ. Loại nữ nhi tiểu quan ngũ phẩm như nàng sao so được với họ!


      Ngay tại thời điểm Bạch Tiểu Du tự ái, tự thấy xót xa, tiểu công công ra từ bên trong cung Phượng Tê, thanh sắc bén hô câu: “ Hoàng hậu nương nương tuyên chúng phi yết kiến”


      Chúng phi tử được lệnh đều sửa sang lại quần áo, chuẩn bị vào. Bốn phi tử cấp bậc cao đương nhiên là phía trước, các phi tử khác theo thứ tự cấp bậc cũng lần lượt chậm rãi vào cung điện hoàng hậu.


      Bạch Tiểu Du vội vàng thu hồi ống tay áo, sửa làn váy lại chút, theo phía sau, tận lực làm mình trong suốt. Đây là tổng kết nàng dựa vào tiểu thuyết cung đấu: tại thời điểm quyền thế và địa vị có, tỏ ra bé mới là điều đúng.


      hổ là cung điện hoàng hậu ở, đủ rộng, đủ to. Nơi nơi nạm vàng, trang trí được bố trí đều là trân bảo. So sánh đây với chỗ nàng ở đúng là tòa nhà vàng kim quang chói lọi với ổ chó.


      Ôi, quả nhiên là khác nhau trời vực! Dọc đường Bạch Tiểu Du đánh giá cung điện hoàng hậu, vừa cảm thán, vừa bi ai.


      bao lâu, tất cả đều vào trong điện rất to. Trước đại điện bày ra hai cái ghế trải gấm vóc vàng, có lẽ là cho hoàng hậu cùng hoàng thượng ngồi, bên dưới còn có hai hàng ghế đối lập nhau, Bạch Tiểu Du thử đếm, có tám vị trí. đúng ra là tuy nhiều phi tử đến thỉnh an nhưng chỉ có tám người có ghế ngồi!


      Đây chính là phân chia đẳng cấp!


      Bạch Tiểu Du bĩu môi, rất bất bình nhìn vị trí…. mấy người kia, sau đó liền thấy bốn người dẫn đầu phi tử vừa rồi tự nhiên tới trước vị trí ngồi xuống. Mà bốn vị trí dư ra lại có người ngồi.


      Bạch Tiểu Du toát mồ hôi, chẳng lẽ vị trí đó cũng qui định cấp bậc tần phi trở lên mới có tư cách ngồi? Cái này căn bản chính là kì thị thứ bậc!


      Lại đợi trong chốc lát, mới thấy người đội mũ phượng đầu, cung trang hồng sáng thêu phượng in hoa ra từ đường thông tới nội điện. Được cung nữ dìu, từ từ tiêu sái đến chủ vị ngồi xuống. ràng là hoàng hậu.


      Còn kịp đánh giá hoàng hậu, chúng phi tử đứng đều nhất loạt quì xuống thỉnh an, ngay cả người phía trước cũng đều rời vị trí, phúc thân hành lễ.

      “Tham kiến hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế”


      Tuy trong lòng Bạch Tiểu Du nghìn cái muốn nhưng nếu nổi bật trong đám đông bị kéo ra ngoài hành hung chầu vậy nên nàng vẫn ngoan ngoãn quì xuống, nghĩ đằng lẻo thỉnh an. Vừa quì xuống, nàng liền cảm nhận sâu sắc xương cốt phải chịu áp bách đầu gối.


      Vốn nghĩ chỉ cần quì chút là đứng lên, nghĩ tới đợi hồi lâu, Hoàng hậu phía có động tĩnh. Bạch Tiểu Du lén lút ngẩng đầu nhìn thử, liền nổi giận! Fuck, hoàng hậu này còn có thể nhàn nhã uống canh, có biết các nàng quỳ rất mệt ? Trong lòng thầm mắng tiếng, chế độ quân chủ cực kì độc ác! Hèn chi Tiểu Yến Tử (1) phải làm bao nịt gối “Dễ quì”, quì thế này hành hạ người! Trở về nàng cũng phải sắm cái, mỗi ngày quỳ thế này chân có thể bị phế bỏ!


      Qua hồi lâu, hoàng hậu mới đưa bát canh cho cung nữ, câu để chúng phi đứng dậy: “Ừ, đều đứng lên


      Lúc này, chúng phi mới đứng lên, tứ phi cũng trở về đúng vị trí ngồi xuống. Bạch Tiểu Du cũng từ tốn đứng lên, oán niệm xoa xoa đầu gối bị tê dại.


      “Hôm nay sao chỉ có bốn người các ngươi tới, Dung quý phi đâu?” Hoàng hậu nhìn xung quanh vòng, hỏi.


      “Nương nương, người quên? Đêm qua hoàng thượng nghỉ ở chỗ Dung quý phi, hôm nay tự nhiên là đến” Hiền phi cười cười, dịu dàng đáp.


      Hoàng hậu nghe xong, bộ dáng mới tỉnh ngộ: “Oh, bản thân ta công việc bề bộn nên quên, vậy mặc kệ nàng” xong, bưng ly trà lên uống


      “Ha ha, giờ Thìn rồi, canh năm hoàng thượng vào triều, đến bây giờ Dung quý phi cũng đến, xem ra hoàng thượng đúng là làm nàng mệt nhọc” Ngọc tần mím môi, miệng cười .


      Huệ phi trêu ghẹo khẽ đẩy vai Ngọc tần cái: “Mấy hôm nay hoàng thượng mà nghỉ chỗ ngươi, phải ngươi cũng đến giống vậy?”


      Ngọc tần xua tay, : “Hừ, sao lại có thể giống ta? Hoàng thượng nghỉ ở chỗ ta, ta cũng có thể thỉnh an hoàng hậu nương nương. Có lẽ Dung quý phi vất vả hơn ta rồi”


      Hoàng hậu nghe vậy có phản ứng lớn gì, chỉ là mặt cứng đờ, trong nháy mắt lại khôi phục lại, tiếp tục uống trà, phảng phất giống như nghe được cái gì. lát sau mới buông ly trà xuống, : “Sớm như vậy bọn muội muội sang đây thỉnh an, chắc hẳn chưa dùng thiện? Ta ra lệnh ngự thiện phòng làm đồ ăn sáng ở thiên điện, các vị muội muội theo ta ăn chút


      Dứt lời liền để cung nữ dìu, lập tức ra ngoài.


      “Đa tạ hoàng hậu nương nương ban thiện” Chúng phi cùng nhau quỳ xuống tạ ân, tiếp đó mới theo hoàng hậu.


      Đến thiên điện, mới vừa vào liền thấy được hai bàn dài bắt mắt, đều dài hơn chục thước(2), bốn phía an trí ghế tựa, cộng lại chừng trăm cái. bàn đầy đồ tinh xảo, màu sắc diễm lệ, mùi thơm thức ăn lan ra khắp nơi. Bát đĩa đều là gốm trắng tinh xảo, ngay cả đũa cũng làm từ bạc.


      Bạch Tiểu Dư quả nhìn ngẩn người, điểm tâm thôi mà có cần phô trương lãng phí như thế này , cho dù tụ tập ăn cơm để buôn bán ở đại cũng phô trương như vậy. Với lại sáng sớm mà toàn các loại thức ăn nhiều dầu mỡ, ăn nhiều buồn nôn sao?


      “Đều ngồi xuống ăn , lạnh là ngon nữa rồi”


      Thấy chúng phi đến đông đủ, hoàng hậu liền dẫn tứ phi cùng với các phi tử từ quý nhân trở lên ngồi ở bàn . Các cấp bậc còn lại như mĩ nhân, tài tử, thải nữ vào cái bàn khác.


      Thấy mọi người đều động đũa, Bạch Tiểu Du mới gắp miếng thức ăn mặn biết tên ở gần mình cho vào miệng. Ôi, nàng rất đói, từ tối qua đến giờ cũng chỉ có chén cháo. quản gì nữa, trước tiên lấp đầy dạ dày rồi sau.


      Vừa ăn hai miếng, mắt Bạch Tiểu Du sáng ngời. Chậc, hổ là đầu bếp trong hoàng cung, đồ làm ra ăn ngon, thua tay nghề đầu bếp nhà hàng năm sao! Ăn ngon ! Nếm thử cái này? Ăn cũng ngon!


      Mặc kệ các phi tử khác hàn huyên với nhau, trong sáng ngầm đấu, Bạch Tiểu Du chỉ ăn ngừng, thỉnh thoảng còn gật đầu thỏa mãn.


      được ăn ngon, chợt nghe hoàng hậu nương nương câu: “A, bổn cung nhớ ngày hôm qua có thải nữ té xỉu đến thỉnh an, biết hôm nay có tới ? Tên nàng ấy là gì ấy nhỉ?”


      “Bẩm nương nương, là Du thải nữ” tiểu cung nữ ở bên cạnh nhắc nhở.


      “Oh, là Du thải nữ hả, ở đâu? tới?”


      Nghe vậy, Bạch Tiểu Du liền nghẹn, tay vỗ ngực, vất vả nuốt thức ăn. Khốn nạn, trong khi người khác ăn, có thể như vậy hay ? Hoàng hậu nương nương, ngài cần nhớ người bình thường như ta, suy nghĩ nhiều rất dễ già.


      Ở trong lòng oán niệm ngàn lần nhưng Bạch Tiểu Du vẫn nhận mệnh đứng lên, vội quỳ xuống hồi đáp: “Ti thiếp Bạch Tiểu Du đa tạ hoàng hậu nương nương tưởng nhớ, hôm nay có việc gì”


      Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt trong thiên điện đều đặt người nàng, giống như mũi nhọn sau lưng, làm nàng rất thoải mái.


      Hoàng hậu nhìn Bạch Tiểu Du quỳ mặt đất, vẻ mặt nhu hòa cười : “Hóa ra ngươi là Du thải nữ, ngẩng đầu lên cho bổn cung nhìn”


      Bạch Tiểu Du theo lời ngẩng đầu nhìn về phía hoàng hậu.


      Sau khi nhìn dung mạo Bạch Tiểu Du, trước mắt hoàng hậu sáng ngời: “Chậc chậc, nữ tử xinh đẹp, tươi mát động lòng người, làm cho người ta gặp lần là quên được. Ngươi tiến cung bao lâu?”


      “Đa tạ nương nương tán thưởng! Ti thiếp tiến cung hơn bảy tháng”


      “Cũng hơn bảy tháng rồi. Dung mạo như vậy vẫn là thải nữ, là rất đáng tiếc. Ta liền nâng ngươi lên, người đẹp như vậy liền làm mỹ nhân , đây là ân điển lớn nhất có thể cho ngươi rồi. Cấp cao hơn cũng chỉ có thể chờ sau này ngươi hầu hạ hoàng thượng, để hoàng thượng cho ngươi ân điển lớn hơn nữa”


      Hoàng hậu xong, trong nháy mắt đủ loại ánh mắt hâm mộ ghen tị đều dừng ở đây. Nhưng Bạch Tiểu Du đều để ý đến, bởi vì tại trong lòng nàng chỉ còn ý niệm: nàng thăng cấp! Hơn nữa còn thăng liên tiếp hai cấp! Nhận thức điểm này làm cho nàng phấn khởi hơn cả trúng giải thưởng lớn, ha ha, thăng cấp có nghĩa là đường về nhà được rút gắn lại, phải sao?


      “Nô tì khấu tạ hoàng hậu nương nương phong thưởng! Nương nương thiên tuế thiên thiên tuế!” Sau khi phục hồi tinh thần, Bạch Tiểu Du vội tạ ân hoàng hậu.


      Hoàng hậu khẽ nâng tay chút : “ Ừ, mau đứng lên tiếp tục dùng bữa


      “Dạ”


      Có hoàng hậu chỉ thị, lúc này Bạch Tiểu Du mới trở lại chỗ ngồi, tiếp tục ăn, dĩ nhiên nế như có thể loại bỏ những ánh mắt căm thù càng tốt hơn.


      Cuối cùng, chầu điểm tâm kết thúc, hoàng hậu rốt cuộc thả , ân chuẩn chúng phi trở về nghỉ ngơi. Bạch Tiểu Du như được đại xá, bằng tốc độ nhanh nhất về Di Hương uyển.


      Vừa ngồi xuống bao lâu, ghế còn chưa nóng chợt nghe thấy tiếng hô của Hương Lăng truyền từ sân . Bạch Tiểu Du tò mò ra nhìn xem.


      Trong lúc đó, công công từ trong viện ra đây, phía sau còn có mấy tùy tùng theo. Công công kia thấy Bạch Tiểu Du ra, cười cười : “ Bạch mỹ nhân, tiếp chỉ”


      Vừa nghe, Bạch Tiểu Du lặng chút, bị Hương Lăng kéo kéo tay áo mới hồi phục tinh thần, quỳ xuống.


      “Phụng ý chỉ hoàng hậu nương nương: Trưởng nữ Ngự Sử Bạch Liễu đại nhân Bạch Tiểu Du diện mạo xinh đẹp, phong thái đoan trang, đặc biệt tấn phong làm mỹ nhân, tôn Bạch mỹ nhân, chuyển chỗ ở sang sườn điện trong điện Thủy Lộ. Chúc mừng Bạch mỹ nhân”

      Chú thích:

      (1) : Tiểu Yến Tử: nhân vật Hoàn Châu cách cách trong phim “Hoàn Châu cách cách”

      (2): Thước: nhân vật đo độ dài của Trung Quốc. 1 thước = 0.3 mét
      Mikovuthuyt thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6: Chuyển đến điện Thủy Lộ

      Editor: Vĩ Nguyên

      Hóa ra là ý chỉ hoàng hậu tấn phong, hại nàng hoảng sợ. Bạch Tiểu Du bình tĩnh lại, tiếp nhận ý chỉ. Còn chờ nàng phản ứng, công công kia xoay người trực tiếp rời .


      Ạch, trong TV và tiểu thuyết, phải công công truyền chỉ xong còn kiếm này nọ sao? Đây sao lại trực tiếp rời ? Chẳng lẽ tham tài, hay là thấy nàng cấp bậc có gì thưởng? Nếu là cái sau, Bạch Tiểu Du biết là nên cười hay nên khóc… Quên , mặc kệ nó, thăng cấp mới là chính !


      “Nương nương thoáng cái lên Mỹ nhân rồi!” Chờ công công kia khỏi, Hương Lăng liền vui vẻ lôi kéo Bạch Tiểu Du, .


      Bạch Tiểu Du ho tiếng, ra vẻ trấn định: “ Khụ khụ, gặp may mắn mà thôi. Ngươi trước sắp xếp đồ vật này nọ chút, ý chỉ phải dời đến sườn điện của điện Thủy Lộ gì đó sao? Ngươi dẫn người thu thập xem, hôm nay liền chuyển ” Di Hương uyển này vẫn nên để cho người thích hợp ở…


      “Dạ. Ngay bây giờ Hương Lăng thu dọn, hôm nay nhất định có thể chuyển qua”. xong, Hương Lăng mở cửa ra ngoài.


      Đuổi Hương Lăng , Bạch Tiểu Du chạy về phòng nhanh, đóng cửa lại, vui vẻ ngớt lôi số 18 ở trong tay áo, vừa lay vừa gọi.


      “ A a a, côn trùng, hôm nay ta thăng liên tiếp hai cấp, ha ha! Ta thành Mỹ nhân rồi! Ngẫm lại, Mỹ nhân còn có Quý nhân, Tiệp dư… Ạch, còn mười cấp, hì hì, dù sao cũng gần hơn hai cấp, ha ha!”


      “Hôm nay chỉ là ngươi gặp may mắn thôi, hơn nữa hoàng hậu vô duyên vô cớ tấn phong ngươi, ngươi phải cẩn thận! Càng lên cấp cao càng nguy hiểm” Tại thời điểm Bạch Tiểu Du vui mừng, số 18 đúng lúc dội cho gáo nước lạnh.


      Bạch Tiểu Du bị số 18 như vậy nhất thời đáp: “ Này này, ngươi thể vài lời tốt sao? Cứ đả kích tâm tình tốt của ta?!” Tuy như vậy nhưng mặt nàng cũng trầm xuống, nghĩ lúc, càng nghĩ càng cảm thấy có lý.


      Mỗi ngày hoàng hậu đều xử lí hậu cung, trấn áp 3000 giai lệ, vừa bản thân quên chuyện Dung Quý phi thị tẩm mà lại nhớ chuyện Thải nữ nho té xỉu rất bình thường. Chuyện khác thường tất có nguyên do! Hoàng hậu có thể ngồi vững vàng hậu vị, đương nhiên phải kẻ dễ bắt nạt!


      “Nhưng ta chỉ là Thải nữ , có cái gì tốt để lợi dụng, cha ta chỉ là Ngũ phẩm Ngự sử thôi! Ta có quan hệ với nàng, nàng tấn phong ta cũng có lợi ích gì?


      Số 18 quơ đầu, cánh phẩy phẩy: “Phụ thân quyền, có ích với nàng, nên mới tấn phong ngươi!”


      “Tại sao?”


      Mắt số 18 liếc Bạch Tiểu Du: “ là ngươi xem nhiều tiểu thuyết cung đấu? Quá ngu! Phụ thân ngươi quyền, ngươi ở trong cung phân vị thấp, có mối đe dọa với nàng, ngươi và nàng có quan hệ, dù được sủng ái cũng có lợi cho nàng tâm hoàng đế mới sinh nghi”


      “Ạch…” Bạch Tiểu Du sửng sốt chút, nổi giận, vỗ bàn đứng lên, “Côn trùng chết tiệt, ngươi đừng quá phận! Lại còn ta ngu! Cũng phải ta thích chạy đến đây cung đấu mà là ngươi kéo ta !”


      Số 18 vô tội nháy mắt mấy cái: “ phải chính ngươi chọn sao…”


      “Hừ! đúng… Sao ta cảm thấy là lạ?” Bạch Tiểu Du hừ lạnh tiếng, đột nhiên cảm thấy là lạ ở chỗ nào, quan sát côn trùng từ xuống dưới phen, trầm giọng : “ Sao hôm nay ngươi chuyện như con người? Ta nhớ trước kia ngươi chuyện cứng ngắc như hệ thống computer, trừ số liệu cũng là số liệu! Hay là ngươi phải côn trùng?!”


      “ Ta vẫn là số mười tám, tiểu tinh linh hướng dẫn xuyên . Bởi vì ngươi thăng cấp nên ta cũng tiến hóa theo. Đương nhiên chuyện càng lưu loát hơn” xong, số 18 khoe khoang bay vòng quanh Bạch Tiểu Du rồi dừng lại bàn, trừng mắt to mắt với Bạch Tiểu Du.


      “Khụ khụ, ngờ ngươi còn có thể tiến hóa? Vậy về sau lại thăng cấp, ngươi có thể biến thành bộ dáng gì nữa? Thành tiểu tinh linh nho lại dễ thương sao?” Bạch Tiểu Du tưởng tượng có ngày côn trùng lột xác thành tiểu nữ oa siêu dễ thương, nháy mắt liền vui vẻ, trong lòng hết sức kì vọng.


      “Trước mắt ta chưa có mục tiêu hóa thành cho nên còn chưa biết”


      cần nghĩ, liền tiến hóa thành nữ oa dễ thương . Oa, nghĩ đến thấy thích!”


      “…” Số 18 , chỉ là nhìn Bạch Tiểu Du cực kì khinh bỉ, vẻ mặt gì.


      “Khụ khụ, vưa rồi đến cái gì? Oh, hoàng hậu có vẻ như muốn bồi dưỡng ta thành trợ thủ giúp nàng ta tranh thủ tình cảm, cân bằng thế lực phi tử trong cung, là ý tứ này sao?” Bị côn trùng nhìn, Bạch Tiểu Du chột dạ, liền chuyển đề tài .


      “Đúng. Nhưng cụ thể thế nào còn phải xem nàng ta bố trí, xem ngươi ứng đối thế nào. Tạm thời, hoàng hậu dùng đến ngươi, trước mắt chỉ là lôi kéo ngươi về phe nàng ta”


      Bạch Tiểu Du mãnh liệt muốn phun ngụm máu tươi “Phốc! Thực ra ngươi muốn ta có khả năng là quân cờ sau này hoàng hậu dùng để thu hút thù hận của những nữ nhân trong cung? Khốn khiếp, ta cái gì cũng làm mà vẫn có người thiết kế ta! Đây là cái thế đạo gì?”


      “ Thế đạo Vân quốc Nguyên Tân tám năm!”


      Bị lời của côn trùng làm cho mê mang, Bạch Tiểu Du kịp phản ứng: “ Hả?!”


      Số 18 đâu ra đấy: “Nơi này là hoàng cung Vân quốc, hoàng đế Vân Khinh Ngạo hiệu Nguyên Tân, năm nay là năm thứ tám lên ngôi. Cho nên là thế đạp Vân quốc Nguyên Tân tám năm!”


      Phốc! Bạch Tiểu Du thiếu chút nữa hộc máu. Nàng và hoàng đế ngựa đực này có quan hệ gì! (Trúc: quên phải có ngươi mới có thể thăng cấp?)


      Còn muốn thêm với côn trùng thấy Hương Lăng rảo bước đến, miệng hô: “Nương nương, đồ đạc đều thu thập xong, chỉ cần mang thêm nữ tang trong phòng người nữa là có thể dọn


      Bạch Tiểu Du nhanh chóng để côn trùng vào trong ống tay áo, “ biết, trang sức quần áo của ta đều mang theo, chúng ta thôi!”


      Nghe Bạch Tiểu Du phân phó xong, Hương Lăng lập tức thu dọn, vừa lát liền xong.


      “Nương nương, được rồi, có thể di giá”


      “Ừ, vậy thôi” Bạch Tiểu Du gật đầu, vừa định trước chợt ý thực được bản thân quen hoàng cung này càng biết điện Thủy Lộ gì đó, đành phải xoay người hỏi Hương Lăng: “Ừm… điện Thủy Lộ ở nơi nào? Ta biết, ngươi sao?”


      “Biết ạ, ngày thường ngài rất ít ra ngoài, Hương Lăng dẫn đường là được” xong, liền trước dẫn đường.

      Theo Hương Lăng lòng vòng hồi lâu, tại thời điểm Bạch Tiểu Du sắp mất hết kiên nhẫn, hai người rốt cục đến điện to lớn, xinh đẹp - điện Thủy Lộ.


      “Oa, ta còn tưởng rằng chỉ là cung điện , ngờ lại lớn như vậy” Bạch Tiểu Du kinh ngạc nhìn cung điện trước mắt. Nàng cho rằng hoàng hậu để nàng ở chỗ với phi tử cùng cấp bậc có mưu lược cao mà thôi, biết điện Thủy Lộ lại lộng lẫy như vậy, ở trong khẳng định phải là phi tử bé nào đó.


      “Đương nhiên rồi, đây là cung điện của Vũ Chiêu nghi hoàng thượng đặc biệt sủng ái, nghe còn cố ý vì Vũ Chiêu nghi xây dựng tòa lầu dùng để tập múa, nghe nô tài hầu hạ bên trong đắc ý xung quanh lầu kia là hồ nước, chỉ có qua cầu đá mới có thể tiến vào”


      “…” Bạch Tiểu Du gì nhìn trời, người so với người khác biệt, càng so sánh càng muốn tự sát, “Vào thôi, sắp xếp đồ đạc nhanh, nghỉ sớm cũng tốt”


      “Dạ, nương nương”


      Bạch Tiểu Du vừa tới gần cổng điện Thủy Lộ có tiểu thái giám ngăn cản nàng, sau khi Hương Lăng cho bọn nhìn ý chỉ hoàng hậu mới cho các nàng vào.


      Vừa vào cửa, Bạch Tiểu Du liền thấy tòa lầu cao ba tầng làm từ gỗ lim. Chỗ này sắp xếp vô cùng khéo léo, giống như bào tháp linh lung tầng tầng nhưng lại tương liên chặt chẽ, toàn bộ đều điêu khắc các loại tranh đồ đằng, cùng là bộ dáng chạm rỗng nhưng lại dày đặc, xung quanh còn có hồ nước đủ loại hoa sen, ở giữa có duy nhất cầu đá, càng thêm thoát tục.


      Đây chính là tòa lầu trong miệng Hương Lăng, ngờ cổ đại cũng có thể xây kiến trúc tinh quái như vậy, vả lại gỗ lim hiếm có, ít sử dụng làm kiến trúc lớn, còn có cả hồ bao quanh, xem ra hoàng đế tốt ít tâm tư vì Vũ Chiê Nghi. Bạch Tiểu Du cảm thán rồi tiếp tục vào trong.


      tiếp, Bạch Tiểu Du chợt thấy nữ tử kiều mị múa. thân màu hồng sen, thắt lưng bó eo thêu các kiểu hoa văn bằng tơ vàng Lưu Tô rũ xuống bên hông, theo động tác nữ tử mà phiêu động. Dáng múa hết sức ưu mỹ, thân thể linh động, mũi chân điểm tựa bay trong trung, bộ pháp đa dạng, đồng nhất nhưng mất trật tự, hai tay theo dáng múa mà ngừng lay động, cả người giống như hồ điệp bay, rung động lòng người.


      Bạch Tiểu Du biết Triệu Phi Yến(1) múa động thiên hạ có hay , chỉ biết nữ tử trước mặt xác thực là nhất vũ khuynh thành.


      “Nàng là Vũ Chiêu nghi?”


      “Dạ. Vị kia đúng là Vũ Chiêu nghi nương nương. Chủ tử ngài muốn đến vấn an sao?”


      “Nàng còn luyện múa, chúng ta nên quấy rầy. Trước vẫn nên sắp xếp đồ đạc xong mới đến vấn an” Bạch Tiểu Du lắc đầu, xoay người rời .


      “Oh” Hương Lăng gật gật đầu, theo sau Bạch Tiểu Du.


      Tìm nô tài quét dọn hỏi đường, hai người tới sườn điện. Vừa vào cửa thấy thái giám chờ ở bên trong.


      “Nô tài Tiểu Hân Tử tham kiến Bạch Mỹ nhân, nương nương cát tường” Tiểu thái giám vừa thấy Bạch Tiểu Du liền quỳ xuống hành đại lễ.


      Bạch Tiểu Du lần đầu thấy đúng là hoảng sợ, song vẫn kịp phản ứng lại: “Đứng lên . Người là công công ở đâu? Có chuyện gì?”


      Tiểu Hân Tử vội cười : “Hoàng hậu nương nương phái nô tài đến hầu hạ ngài. Nương nương thăng Mỹ nhân, thể chỉ có cung nữ hầu hạ cho nên tiểu nhân được phái đến”


      Bạch Tiểu Du cười cái, đáp: “ ra là thế, vậy bổn cung muốn đa tạ hoàng hậu nương nương nâng đỡ” Tạ cái con khỉ, cái gì mà đến hầu hạ, ràng là đến giám thị ta… Nếu có phi tử lên cấp, thái giám tổng quản tự có sắp xếp nô tài, đâu cần hoàng hậu quan tâm? Dụng tâm bên trong, nàng có thể nhìn ra. Nàng, Mỹ nhân nho có sức hút gì để hoàng hậu coi trọng?


      “ Trước ngươi và Hương Lăng cùng nhau sắp xếp đồ đạc chút, lát nữa vấn an Vũ Chiêu nghi cùng ta”


      “Dạ” Tiểu Hân Tử dạ tiếng, chủ động cầm đồ trong tay Hương Lăng, thu dọn.


      Hương Lăng chợt nhớ ra đến bây giờ Bạch Tiểu Du còn chưa dùng bữa, vội hỏi: “Nương nương, ông ai chú ý,sắp đến giờ cơm trưa, muốn Hương Lăng lấy ít đồ ăn tới?”


      Bạch Tiểu Du sờ sờ bụng còn hơi trướng, lắc đầu, sáng sớm ăn hơi nhiều ở chỗ hoàng hậu, đến bây giờ chưa tiêu hóa hết, ăn nữa bội thực: “Ta ăn vô, ngươi mang ít đến để ngươi và Tiểu Hân Tử ăn


      Hương Lăng đáp lời rồi bỏ ra ngoài. Ngay sau đó liền mang hộp đựng thức ăn vào, để ở bên, sau đó lấy ra khói bánh ngọt để trước mặt Bạch Tiểu Du, lúc này mời vội vàng thu dọn.


      Ngồi bên cạnh nhìn hai người vội vào vội ra thu dọn đồ đạc, Bạch Tiểu Du buồn chán uống trà ăn bánh ngọt, thỉnh thoảng thừa dịp ai chú ý, chọc chọc Tiểu Trùng Tử trong ống tay áo. Cuối cùng, dưới giận dữ, số 18 tóm tay nàng, hung hăng cắn cho hả giận.


      “Hí!” Bạch Tiểu Du đau đớn hít sâu hơi, vội vàng rút ngón tay về, thấy ngón tay hơi hồng, cái ấn kí đây ràng là…. Dấu răng! Đúng vậy, chính là dấu răng! Có quỷ mới biết sau khi tiến hóa, côn trùng lại còn có răng!


      định dạy bảo côn trùng chút, vừa đem tay áo ra nửa, chợt nghe thấy Hương Lăng gọi nàng tiếng dành phải buông tay áo, chờ sau này chỉnh đốn côn trùng.


      “Nương nương, thu thập xong rồi. tại ngài liền bái kiến Vũ Chiêu nghi sao?”


      Bạch Tiểu Du thở dài, đứng dậy: “Bây giờ ta . Trước sau cũng phải gặp, muộn lại thất lễ. Lúc này , có thể Vũ Chiêu nghi ngừng luyện múa.


      Mang theo Hương Lăng và Tiểu Hân Tử đến điện chủ, đúng là thấy Vũ Chiêu nghi thay y phục , các cung nữ ở bên cạnh hầu nàng ăn điểm tâm, đều là đồ dễ tiêu ảnh hưởng đến tầm vóc gì đó.


      “Nô tì Bạch thị Tiểu Du bái kiến Vũ Chiêu nghi nương!” Bạch Tiểu Du đến gần Vũ Chiêu nghi, quỳ xuống hành lễ.



      Vũ Chiêu nghi kinh ngạc nhiên nhìn Bạch Tiểu Du : “Ai?! Ngươi chính là Bạch mỹ nhân được hoàng hậu nương nương chuyển đến điện Thủy Lộ? Đúng là nữ tử xinh đẹp!”


      “Tiểu Du có chỗ nào đẹp? So với dung mạo quốc sắc thiên hương của nương nương chỉ là hoa giữa lá xanh mà thôi” Bạch Tiểu Du khiêm tốn . Cho dù ở bất cứ chỗ nào, chỉ cần hạ bản thân thấp xuống, nâng người khác lên cao đều đắc tội ai.


      “Muội muội khiêm tốn rồi, ta ở trong cung tính là quốc sắc thiên hương, Dung Quý phi và Ngọc tần mới xứng với bốn chữ đó. Đến đây, đừng quì, rất mệt. Vì ta thích đến quì quỳ nên hoàng thượng mới cho ta ân điển miễn thỉnh an hoàng hậu nương nương, chỉ sắp xếp vũ đạo ở cung yến trong cung” Vũ Chiêu nghi giúp Bạch Tiểu Du đứng lên, ngồi vào ghế bên cạnh.


      “Oh, thảo nào nô tì thỉnh an hoàng hậu nương nương thấy người. Nhưng nếu vậy, nhóm phi tử trong cung coi người là kẻ thù sao?” Bạch Tiểu Du thuận tiện ngồi xuống. ra nàng rất thích Vũ Chiêu nghi này tâm cơ thâm trầm, khó lòng phòng bị giống các phi tử khác.


      “Ban đầu có nhưng ta chỉ thích nhảy máu mà tranh thủ tình cảm với các nàng, số lần hoàng thượng đến chỗ ta cũng nhiều hơn các nàng, hơn nữa ta ở trong cung đoạt quyền gì, lâu dần họ đều biết tính tình ta, tìm ta gây phiền toái”


      Bạch Tiểu Du gật đầu. Hóa ra còn có thể làm phi tử như vậy….


      Vương Chiêu nghi giương mắt nhìn sắc trời ngoài điện, : “Ta xem sắc trời còn sớm, sườn điện thu dọn xong chưa? Có cần ta gọi người giúp ?”


      “Chúng ta đến được lúc, đều dọn xong rồi. Chẳng qua là khi đến thấy ngươi luyện múa nên làm phiền. Nương nương, cũng còn sớm, nô tì quấy rầy người nghỉ ngơi, xin cáo từ” chuyện với Vũ Chiêu nghi cả buổi, trời tối, muốn đêm, Bạch Tiểu Du đứng dậy cáo từ.


      “Cũng được, hôm nay ngươi chuyển đến đây chắc rất mệt mỏi, sớm nghỉ ngơi ” Vũ Chiêu nghi cười cười , sau đó còn tiễn Bạch Tiểu Du đoạn.


      Trở lại sườn điện, Bạch Tiểu Du ăn qua loa ít cơm tối, quăng côn trùng sang bên cạnh, lần đầu tiên ngủ luôn khi nằm giường.


      Hôm nay qua lại nhiều, nàng mệt chết được. Sáng tối đều quỳ , chuyện với ai cũng phải nghiền ngẫm từng chữ , hận thể cân nhắc trăm lần. Tâm sức quá mệt mỏi! Cung đấu tình rất mệt, đây lại mới chỉ là dạo đầu, còn chưa tới màn chính, chờ đến lúc nàng đấu đấu lại với những nữ nhân kia phỏng chừng mỗi ngày da đều toát mấy tầng mồ hôi!


      Kết luận: thuốc giảm béo gì đó TV đều là giả hết, cung tâm kế mới là thần dược giảm béo chính xác nhất!

      * Chú thích:
      (1): Triệu Phi Yến (chữ Hán: 趙飛燕, 32 TCN - 1 TCN), còn gọi là Hiếu Thành hoàng hậu (孝成皇后), là hoàng hậu thứ 2 của Hán Thành Đế triều đại nhà Hán. Nàng là mỹ nhân nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc với dung mạo xinh đẹp tuyệt thế, cùng em là Triệu Hợp Đức làm khuynh đảo hậu cung của Hán Thành Đế. Hai chị em được các sử gia ví là Hồng nhan họa thủy (红颜祸水).

      Nàng là trong hai đại mỹ nhân của triều đại nhà Hán bên cạnh người đẹp Vương Chiêu Quân. Ngoài ra, có giả thiết nàng là người khởi xướng tục bó chân.

      hôm, Hán Thành Đế tới phủ Dương A công chúa uống rượu. Công chúa ra lệnh ca múa giúp vui. Người con mới 18 tuổi với vẻ đẹp giống đóa phù dung kiều diễm từ sau rèm lụa bước ra, da dẻ hồng hào bóng bẩy, eo lưng, chân tay mềm mại như cành liễu lướt theo chiều gió, giọng nhàng thánh thót, chiếc cổ trắng ngần nõn nà. Hán Thành Đế nhìn theo như ngây dại. Nàng múa tựa chim yến xòe cánh bay, thướt tha kiều. Hán Thành Đế ngồi yên, bèn sủng hạnh nàng, rồi về hậu cung thỏa sức mê mệt. Người con đó chính là Triệu Phi Yến.
      Mikovuthuyt thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen rat hay.nhieu chuong vay ban

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ♥ Chương 7: dạo ngự hoa viên

      Editor: Vĩ Nguyên


      Ngày hôm sau thức dậy, như trước đến cung Phượng Tê thỉnh an hoàng hậu. Có điều lần này Bạch Tiểu Du thành đối tượng chú ý của các phi tử từ Mỹ nhân trở xuống. Đặc biệt là Thiện Mỹ nhân, Trang Mỹ nhân, ánh mắt như muốn giết nàng.


      Bạch Tiểu Du đành phải chú ý đến việc này, nội tâm vô cùng dễ chịu. Ghen tị à? Oán niệm à? Cừu thị à? Ha ha! Nàng ngã cái, thỉnh an cái liền lên tới vị trí các ngươi hiến tài, cho các ngươi tức chết!


      Hôm nay thỉnh an hoàng hậu lưu mọi người lại ăn sáng, sau khi mấy câu liền tản , Nhưng mà Bạch Tiểu Du vẫn phải khổ sở đứng lại…


      Vì sao? Vì nàng còn muốn lời cảm tạ hoàng hậu nương nương! Tiếp đó nàng phải tiếp tục quỳ xuống!... ra nàng muốn khóc lắm, hoàng hậ muốn lợi dụng nàng, nàng còn phải quỳ xuống tạ ân người ta! có thiên lý! Nhưng nếu cảm tạ, ngỗ nhỡ hoàng hậu mang thù phải làm thế nào? Nàng vẫn chỉ là phi tử , dễ dàng giết chết!


      “Nô tì khấu tạ hoàng hậu nương nương tấn phong!” Chờ các phi tử gần hết, Bạch Tiểu Du mới qua quỳ xuống tạ ơn. Chuyện tình mất mặt như vậy, càng ít người thấy càng tốt.


      Hoàng hậu giương mắt thấy là Bạch Tiểu Du, tức khắc nở nụ cươi, ra vẻ giúp đỡ Bách Tiểu Du phen: “Là Bạch Mỹ nhân à, mau đứng lên . Bổn cung cũng làm cái gì, ngươi xứng đáng được Mỹ nhân, nếu nữ tử xinh đẹp như hoa thế này ở trong cung từ từ tiều tụy, phí”


      “Tạ hoàng hậu nương nương” Bạch Tiểu Du lại cảm ơn tiếng mới thuận tiện đứng lên.


      Hoàng hậu gật đầu, sau đó nhíu mày nhìn quần áo Bạch Tiểu Du: “Muội muội, tại ngươi lên Mỹ nhân, sao vẫn mặc quần áo nhạt mà như vậy? Thượng y phường mang quần áo dành cho Mỹ nhân đến sao? Như vậy sao được? Ta liền bảo Tiết công công đến đó xem”


      “Đa tạ hoàng hậu nương nương quan tâm, Thượng y phường sáng nay đưa quần áo đến. Chẳng qua là Tiểu Du thích thanh nhã nên mặc màu nhạt, mặc diễm lệ” Mặc nhạt chút rất dễ bị người nhận ra. Nếu nhỡ đụng đồ với các đại thần cấp cao phải là chết à? Trong lòng Bạch Tiểu Du thầm .


      Lúc sáng, có vài người đến đưa cho nàng đống quần áo rực rỡ vô cùng nhưng nàng lại để Hương Lăng cất kĩ. Bản thân vẫn mặc màu nhạt là được rồi. Tuy nàng thăng Mỹ nhân nhưng vẫn là cấp bậc thấp, rất dễ dàng bị giết cho nên vẫn tiếp tục điệu thấp bản thân!


      Hoàng hậu cười vỗ vỗ tay Bạch Tiểu Du, vẻ mặt thân hòa: “Thanh nhã cũng tốt nhưng mà về sau nên mặc xiêm y diễm lệ nhiều hơn, mới được hoàng thượng chú trọng. Cái thói quen này về sau phải sửa lại!”


      “Dạ, nô tỳ nhớ kĩ, sau này sửa” Bạch Tiểu Du cười, qua loa đáp.


      Lại vài câu, hoàng hậu mới mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, vì thế Bạch Tiểu Du liền xin cáo lui.


      ra từ cung Phượng Tê, Bạch Tiểu Du thở dài hơi. Con bà nó, mệt . Nếu mỗi ngày cũng đều chuyện với hoàng hậu nàng giảm thọ! Bạch Tiểu Du tính quay về điện Thủy Lộ lấp đầy bao tử. được nửa đường mới phát … Hình như nàng bị lạc! Phía trước phải là hồ mới đúng nhưng bây giờ nàng chỉ thấy cái hậu hoa viên to lớn.


      Hôm qua thỉnh an xong, nàng còn có Hương Lăng cùng về cho nên cảm thấy khó , hôm nay vì muốn Hương Lăng làm xong bao nịt gối “Dễ quì” nên mang nàng theo, ngờ nàng lại lạc đường!


      Trời ạ! Xây hoàng cung to lớn như vậy để làm gì?! Bạch Tiểu Du tức giận nghĩ, tiếp đó chỉ có thể kéo tay áo xin côn trủng giúp đỡ.


      “Côn trùng! Mau cho ta biết nơi này là chỗ nào? Bổn tiểu thư lạc đường!”


      Rất nhanh, trong tay áo truyền ra thanh rất đáng đánh đòn của côn trùng: “Ngươi giỏi, từ cung hoàng hậu về cũng lạc! Nơi này là ngự hoa viên, ngươi đến ngã rẽ, quẹo phải là được”


      Bạch Tiểu Du xấu hổ! ngờ nàng lại bị côn trùng giáo huấn! Mặc dù nàng nghĩ thừa nhận côn trùng này đúng là vạn năng…


      Song, ngờ nàng có thể dạo ngự hoa viên? Xem bộ dáng, vườn này có khi còn to hơn trong phim truyền hình, biết có đẹp như TV ? Nàng rất muốn vào xem nhưng bụng nàng cũng rất đói. Nàng nên vào nhìn lúc hay trực tiếp trở về? Quên , đến đây rồi xem chút rồi về cũng mất nhiều thời gian lắm.


      Rối rắm hồi lâu, Bạch Tiểu Du quyết định vào.


      Vì thời gian còn sớm cho nên trong ngự hoa viên còn rất thanh tĩnh, bóng người cũng có, chỉ có tiếng chim hót thi thoảng vang lên ở đâu đó truyền xung quanh.


      Bốn bề đều là cây leo sinh trưởng khá tốt, xanh biếc, bên trong chỗ nào cũng là hoa, đủ loại như cẩm tú, hoa hồng xanh,... Hoa và cây cối xum xuê, tượng đá khắc ngọc tinh tế, nhiều kiểu hòn non bộ kì lạ san sát như bát úp, nhân công còn đào suối xuyên qua toàn bộ vườn, xây dựng thủy tạ ( đình đài xây mặt nước) tựa như thủy cung.


      Sau khi xem, Bạch Tiểu Du khỏi cảm thán hoàng đế Vân quốc xa hoa, xây dựng ngự hoa viên lớn như vậy cũng chỉ có hoàng cung mới thế… Người Mĩ tài giỏi, giàu có nhưng Nhà Trắng cũng đâu xa xỉ thế này!


      Xem ra hoàng đế này tốt, háo sắc , lại còn giống như nhà giàu mới nổi có nhân phẩm, hao tốn tài của! Haizzz, về sau còn phải cầu loại hoàng đế ngựa này mới có thể thăng cấp, thực buồn nôn! Nội tâm Bạch Tiểu Du oán hận ngớt .


      Vừa hạ triều liền tiến tới ngự thư phòng xử lí chính vụ, mỗ hoàng đế tự nhận mình là cần chính, dân đột nhiên hắt xì cái. Sờ sờ mũi, thầm nghĩ: quái lạ, tại còn là mùa hè nóng nực sao lại hắt xì? Chẳng lẽ bị bệnh rồi? Ừm… Phải bảo ngự y phòng đến xem sao.


      đến khi chân mỏi cũng chỉ mới được nửa ngự hoa viên. Vừa định tiếp nữa, chuẩn bị trở về, Bạch Tiểu Du chợt nghe thấy tiếng tiêu du dương, êm tai, trong sáng truyền đế từ phía trước.


      Bởi phút chốc tò mò, Bạch Tiểu Du lần mò đến. Chỉ thấy ở thủy tạ, nam tử áo trắng, thân thể cao lớn đứng đưa lưng về phía nàng, tay cầm ngọc tiêu, lúc này thổi khúc nàng vừa nghe thấy.


      Trong ngự hoa viên sao lại có nam nhân? Có thể ở trong này nhàn nhã thổi tiêu, chẳng lẽ là hoàng đế ngựa đực? Nhưng mà nhìn có vẻ ngay thẳng thà, giống TV nha? Bạch Tiểu Du khó hiểu nhìn chằm chằm bóng lưng nam tử kia, suy nghĩ biến đổi ngừng.


      Chợt, nam tử dừng thổi, quay người lại, chống lại ánh mắt Bạch Tiểu Du, nhíu mày, buông ngọc tiêu : “Ngươi là ai? Sao lại ở chỗ này?”


      Sau khi chứng kiến dung nhan nam tử, trong nháy mắt con ngươi Bạch Tiểu Du liền tỏa sáng. đẹp trai! Còn là đẹp trai mặc cổ trang! thể tưởng tượng cổ đại có nam thần, đẹp chết mất!


      Thời điểm Bạch Tiểu Du còn si mê, nam tử rời thủy tạ, dừng lại khi cách Bạch Tiểu Du xa. Nàng khôi phục tinh thần, khoát tay : “ Ạch, ta chỉ ngang qua, tò mò nên lại đây nhìn thôi. Ha ha, ngươi có thể tiếp tục thổi tiêu, ta quấy rầy!”


      Nam tử cười, dịu dàng mặt càng đậm hơn: “Nhìn trang phục ngươi, chắc là phi tử hậu cung? Nhưng sao chưa từng thấy ngươi ở cung yến, ngươi vừa vào cung sao?”


      “ Ạch, cũng gần như vậy” Bảy tháng cũng dài lắm… Dù sao nàng chính là người có phân vị, khác gì vừa tiến cung.


      Nam tử hiểu ra, gật đầu: “Hèn chi cử chỉ lớn mật như thế, hóa ra chưa biết quy củ trong cung”


      “Quy củ nào?” Bạch Tiểu Du khó hiểu hỏi


      Nam tử nghe vậy cười tiếng: “Ngươi biết phi tử hoàng đế phải cách nam tử khác xa chút sao?’’


      Nghe thế, Bạch Tiểu Du hóa đá: “Ngươi phải hoàng đế?”


      Bạch Tiểu Du vừa xong liền đến nam tử hóa đá, hồi lâu sau dở khóc dở cười : “Xì! Ta phải hoàng đế! Chẳng lẽ từ lúc tấn phong đến giờ ngươi chưa gặp hoàng đế? Chưa thị tẩm?”


      “Chưa…” Bạch Tiểu Du im lặng hồi lâu mới phun ra hai chữ, sau đó khóe miệng run rẩy: “Nếu phải hoàng đế, sao ngươi có thể lúc lúc trong cung? Hoàng cung phải chỉ có nam nhân là hoàng đế sao?”


      “Nam nhân?” Đây là xưng hô kiểu gì? Hậu cung còn có phi tử gọi hoàng đế như vậy? Ha ha. Trong bụng, nam tử nhịn được cười, lát sau mớ lên tiếng: “ Ai bảo trong cung chỉ có hoàng đế là nam nhân? Thái y, thị vệ hoàng cung, cũng là nam nhân, còn có các đại thần thỉnh thoảng vào cung diện thánh”


      “Ừ ha?! Ta quên mất!” Nghe xong lời nam tử , Bạch Tiểu Du gật đầu, biết mình nhầm, sau đó ngẩng đầu lên hỏi nam tử: “ Vậy ngươi thuộc loại nào? Thái y? Thị vệ? Đại thần?”


      Nam tử cười nhạt: “ Ta sao? Xem như là đại thần , có điều ngày thường có vẻ nhàn rỗi”


      “Oh!” Bạch Tiểu Du gật đầu, đầu năm nay làm quan còn có thể nhàn rỗi, lại trong cung?


      Nam tử chợt cảm thấy hứng thú với phi tử trước mặt, quay về có thể cho hoàng huynh nghe “Ngươi tên là gì, phi tử gì?”


      “Ta là Bạch Tiểu Du, tại vừ lên Mỹ nhân. Còn ngươi?”


      “Bạch Tiểu Du? Tên rất hay. Ta là Vân Khinh Phong!” Vân Khinh Phong cười ôn hòa, này thú vị hơn nhóm phi tử suốt ngày giằng co kia.


      “ Cảm ơn khen, tên ngươi cũng rất dễ nghe” Bạch Tiểu Du được Vân Khinh Phong khen nhất thời vui vẻ. Đột nhiên, thanh từ bụng nàng truyền ra. Mặt Bạch Tiểu Du biến từ trắng thành xanh, cuối cùng thành mảnh đỏ bừng.


      Vân Khinh Phong đối diện cũng nghe thấy, kinh ngạc nhìn qua, thấy mặt Bạch Tiểu Du đỏ bừng, nhất thời hiểu .


      Bị Vân Khinh Phong nhìn thấu, mặt Bạch Tiểu Du càng đỏ hơn, lập tức hô: “ À… Ta vừa thỉnh an hoàng hậu còn chưa ăn cái gì, giờ đói rồi, ta lấp đầy bao tử , ngươi cứ chậm rãi dạo! Tạm Biệt!” xong, chờ Vân Khinh Phong phản ứng, nhanh như chớp chạy ra ngoài.


      “Ai…” Vân Khinh Phong chỉ lặng người chút thấy bóng dáng Bạch Tiểu Du.


      Bạch Tiểu Du chạy đến khi ra ngoài hậu hoa viên mới hạ chậm tốc độ, chậm rãi bước .


      Ôi, là mất mặt, bụng lại kêu lúc cùng chuyện với đẹp trai! Có điều cái tên Vân Khinh Phong rất quen tai, giống như nghe ở đâu đó… A! Hoàng đế ngựa được phải là Vân Khinh Ngạo sao? Vậy Vân Khinh Phong phải là Vương gia sao?


      Ai, nam nhân tốt như vậy sao phải là hoàng đế? Nếu là hoàng đế, nàng cần có thể suy xét tìm cách gần gũi để phong nàng là hoàng hậu, tiếp đó có thể về nhà….


      Thôi, đừng nên mơ mộng hão huyền, đời nào có hoàng đế như vậy? Nàng trước vẫn nên giải quyết bụng hơn? Suy nghĩ hồi lâu Bạch Tiểu Du mới thở dài, tiếp tục đến điện Thủy Lộ.
      thuyt thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 8: Côn trùng cũng đỏ mặt

      Thời điểm trở lại điện Thủy Lộ, mặt trời cũng lên cao. Qua cơn đói, Bạch Tiểu Du cảm thấy đói bụng lắm, ăn chén canh ngân nhĩ liền thôi. Đành phải cho Hương Lăng chè hạt sen chưa động tới.

      Từ lúc nàng thăng Mỹ nhân, đầu bếp ngự thiện phòng quả nhiên cho thức ăn tốt hơn, trước kia dù là bữa ăn chính cũng chỉ có cháo, dưa muối, tại bữa cơm sáng chính là đống canh ngân nhĩ hạt sen. Ba bữa của Mỹ nhân cũng rất tốt, nàng tưởng tượng nếu cấp độ cao hơn, thức ăn của phi tử còn có thể thế nào nữa.

      Ăn xong, Bạch Tiểu Du liền vội hỏi Hương Lăng về "Dễ quỳ", quỷ mới biết lúc nào phải quỳ: "Hương Lăng, buổi sáng ta kêu ngươi làm vật kia, giờ thế nào?"

      " sớm làm xong. Ngài tại cần sao?"

      Nghe được hoàn thành, Bạch Tiểu Du lập tức hưng phấn : "Ừ, mau mang ta xem nào!"

      "Dạ, Hương Lăng lấy" Hương Lăng vào trong phòng lấy, đưa cho Bạch Tiểu Du lại tò mò hỏi: "Nương nương, thứ này dùng để làm gì? như vậy, cũng thể làm đệm..." Nàng chỉ biết là Bạch Tiểu Du hai cái đồ vật kì lạ, nhưng biết nó dùng làm gì.

      Bạch Tiểu Du cười cười cột hai khối vật vào đầu gối, biểu diễn cho Hương Lăng xem: "Ha ha! Đồ vật này gọi là Dễ quỳ, là của Tiểu Yến
      Tử... Nhầm, là bác Quỳnh Dao nghĩ ra, là cái bao nịt đầu gối chuyên môn đối phó vấn đề quỳ xuống trong cung! Thế nào? Thực tế ?!"

      Hương Lăng tuy biết bác Quỳnh Dao là ai nhưng vừa nghe xong lời Bạch Tiểu Du liền hoảng sợ, vội : "Nương nương, nếu có người biết ngài buộc thứ này ở chân bị giáng tội! Trong cung cho mang loại đồ vật này đâu, phải thành mà quỳ, có thứ này là vi phạm cung quy !

      Bạch Tiểu Du khinh thường cắt lời: "Ta cột vào tận cùng bên trong, bên ngoài còn có quần, váy che, ai thấy được? Chẳng lẽ tự nhiên có người cởi y phục ta xem bên trong có mang đồ cấm ? Ngươi đừng để ý quá, có việc gì đâu. lẽ ngươi muốn chủ tử ngươi là ta mỗi ngày quỳ quỳ đến, chân cũng sắp tàn tật"

      "Nhưng mà..."

      "Được rồi, đừng nhưng là. Ngươi ra ngoài trước , bổn cung muốn nghỉ ngơi, mệt chết ta!" Bạch Tiểu Du đánh gãy lời khuyên can Hương Lăng định , trực tiếp sai nàng ra ngoài. Hương Lăng bất đắc dĩ nhìn chủ tử, cuối cùng đành phải ngoan ngõa ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

      Chờ Hương Lăng , Bạch Tiểu Du rất có hình tượng ghé vào bàn, tay áo run run rẩy rẩy, dốc số 18 ngã xuống bàn.

      Bị trút xuống bàn, côn trùng kịp phản ứng, lăn hai vòng mới dừng lại. Lắc lắc đầu, đứng lên cả giận với Bạch Tiểu Du: "Này, tại sao ngươi có thể dốc ta xuống mặt bàn, ngươi thể trước tiếng sao?"

      "Chơi vui! Trong hoàng cung cũng chỉ đùa với ngươi, cái khác phải là mưu đáng sợ cũng là người nhiều chuyện líu ríu chính là bạch nhãn lang nên nuôi dưỡng (Bạch nhãn lang: là danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.)... Cho nên cũng chỉ có thể chơi đùa ngươi"

      Nghe vây, tiểu trùng lập tức phản bác: "Ta là số 18 ngôn tình 123, là tiểu tinh linh! Ta phải món đồ chơi!!!"

      Bách Tiểu Du liếc tiểu trùng cái, lắc đầu: "Ta biết ngươi là tiểu tinh linh nhưng bộ dáng ngươi thiệt tình giống tinh linh, song, cũng chẳng ra gì khi so sánh với giới côn trùng..."

      Số 18 nhất thời trầm mặc , hai cái râu rũ xuống, vẻ mặt tức giận bất bình, hai chân ở tại chỗ vẽ vòng tròn. Quá đáng, sao có thể dùng bề ngoài cười nhạo nó, ta nguyền rủa ngươi!

      Thấy tiểu trùng có dấu hiệu tức giận, Bạch Tiểu Du vội trấn an: "Được rồi được rồi, đùa ngươi, ta chỉ hơi nhàm chán mà thôi. Ta vừa nghĩ nghiêm túc vấn đề thực hãm cha, ngươi giúp ta giải đáp chút"

      Tiểu trùng tràn đầy oán niệm như lúc trước nhưng nghe thấy Bạch Tiểu Du có vấn đề, vẫn nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía nàng: "Vấn đề gì?!"

      "Ạch, chính là vấn đề ta thăng cấp, việc đó... Ta nhất định phải qua thị tẩm lấy lòng hoàng đế ngựa đực kia mới có thể thăng cấp sao? Thế chẳng phải rất cẩu huyết? Dựa vào cái gì mà ta phải vì thăng cấp mà hiến thân cho nam nhân xa lạ?! Rất có đạo lý!" Bạch Tiểu Du càng nghĩ càng kích động, thiếu chút nữa lật bàn.

      Số 18 nghĩ rồi : "Ta thể đoán trước, nhưng mà cũng có cách để ngươi cần thị tẩm cũng có thể thăng cấp. Ngươi muốn, ta cáo thể giúp cho ngươi"

      "Oa! vậy chăng? cần lên giường cùng hoàng đế cũng được! Ha ha! tốt quá! Côn trùng, ta ngươi chết mất!"

      Bạch Tiểu Du vừa nghe liền lập tức hưng phấn đứng lên, nhất thời quên bản thân sợ côn trùng mềm, tay ôm côn trùng vào trong ngực, còn hôn mặt nó cái. Chờ hôn xong, Bạch Tiểu Du mới kịp phản ứng ----- sao nàng có thể ôm con sâu trong ngực, lại còn hôn cái!!!

      Mà số 18 ở thời điểm bị hôn đông đá. Sau đó, đầu màu trắng rất nhanh liền mảnh đỏ rực, giống như đốm lửa.

      Vốn nghĩ bỏ qua cho côn trùng nhưng thấy nó đỏ mặt, ánh mắt Bạch Tiểu Du trợn ra, trời ạ, côn trùng cũng có thể đỏ mặt! Nàng tò mò giơ sâu lên trước mặt cẩn thận quan sát, sau khi xác nhận bản thân nhìn lầm, mới hô to: "A a a! Côn trùng, ngươi đỏ mặt! đúng, trọng yếu phải là mặt đỏ mà là con côn trùng có thể đỏ mặt?! Tại sao? Tại sao?"

      "Ta chỉ là có bề ngoài giống côn trùng, phải côn trùng!!! Hơn nữa, làm sao ngươi có thể đùa giỡn tiểu tinh linh nội tâm thuần khiết như ta?"

      Bạch Tiểu Du nghiêm mặt, nàng nghe được cái gì? Nó nàng đùa giỡn nó! Nàng có sao? Chẳng qua là nàng nhất thời kích động, hôn nó chút mà thôi. Vậy cũng là đùa giỡn? Được rồi, nếu dựa theo lời , nàng hình như, đại khái là, quả đùa giỡn.... con côn trùng....

      "Ôi chao, ta chỉ là cẩn thận mới hôn ngươi sao? Nếu thích liền cho ngươi hôn lại? Đây!" Bạch Tiểu Du hất mặt, tiến đến trước mặt côn trùng.

      Số 18 nhìn hai má Bạch Tiểu Du, mặt càng đỏ hơn, giãy khỏi tay Bạch Tiểu Du, bay ra xa mấy thước, hầm hừ : "Ai muốn hôn mặt ngươi. Hừ!"

      "Ôi, ta sao ngươi khó chiều vậy. Hôm cái kê là đùa giỡn, cho hôn lại muốn, ngươi ngây thơ vậy sao? Ngươi phải là tiểu tinh linh ngôn tình 123 sao? Vậy ngươi chắc hẳn mục nát từ trước (1)? "


      Số 18 nổi giận, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Du: "Hừ, ngươi mới mục nát!" Sau khi hết, nó liền bay tới chỗ ngủ buổi tối ---- khe ở đầu giường. Cho dù Bạch Tiểu Du giải thích, dỗ dành thế nào cũng vô dụng.

      " Tiểu trùng, đừng mọn như vậy chứ? Ta sai rồi, vĩnh viễn hôn ngươi nữa, ta thề với trời đấy!" Bạch Tiểu Du với số 18 trong khe , trịnh trọng giơ ba ngón tay thề.

      " Ta là người tin thần, tin thề!" Số 18 đưa lưng về phái Bạch Tiểu Du, đỏ ửng mặt còn chưa biến mất, hai cái râu càng ngừng lay động.

      " Vậy ta dùng nhân cách bản thân thề?!" Bạch Tiểu Du thử hỏi.

      "Ngươi còn có nhân cách sao?" Trong khe tiếp tục truyền đến thanh khinh thường của số 18.

      Bạch Tiểu Du muốn điên! So với boss hoàng hậu nương nương, tiểu trùng này còn khó chiều hơn! Dưới tình huống bất đắc dĩ, Bạch Tiểu Du nhận thua, kỳ côn trùng cũng dễ chọc...

      " Côn trùng, chúng ta quen nhau cũng dễ dàng. Ta náo loạn nữa, bỏ qua cho nhau , chúng ta ở chung tốt, tiết mục nhau lắm cắn nhau đau ta thích hợp!"

      "Phốc! Có thành ngữ như vậy sao?" Số 18 bên trong bị lời Bạch Tiểu Du kích thích, nhịn được vọt ra, nội tâm xúc động phẫn nộ. Xuyên lần này có chọn người chính xác đấy? Loạn dùng thành ngữ như vậy cũng được? nhau lắm cắn nhau đau...! Cười ngất! Ta ngươi à?

      " Hì hì! Lạm dụng thành ngữ liền có thể bức ngươi ra ngoài? Ta xem ngươi ở bên trong kìm nén bao lâu!" Bạch Tiểu Du cười xấu xa. Số 18 ở bên cạnh nhìn, đổ mồ hôi lạnh liên tục, cuối cùng quyết định để ý đến nữ nhân điên này nữa.

      Bạch Tiểu Du thè lưỡi, mới vừa tính lừa côn trùng vài câu, chợt nghe thanh Hương Lăng vội vã .

      "Nương nương, hoàng thượng loan giá đến điện Thủy Lộ, ngài nhanh chuẩn bị ra ngoài nghênh đón!"

      Chú thích:
      (1): Gốc 腐萌腐萌, Qt nó dịch ra là hủ manh hủ manh.
      =D ban đầu ta lên google nó cũng ra đại loại như thế. Lên google hình ảnh thấy mấy cái hình ảnh hơi bị….n.h.ạ.y c.ả.m thế nên …..


      Chương 9: Hoàng đế giá lâm
      Editor: Vĩ Nguyên

      Mất lúc lâu, Bạch Tiểu Du mới bình tĩnh lại: " Ế, ngựa đực... Xí! Hoàng thượng tới điện Thủy Lộ?! Trởi còn chưa tối đâu, sao lại?! Quả nhiên là ngựa đực, ban ngày lại chạy đến cung của phi tử...

      "Đúng vậy, công công thông báo chờ ngoài cửa điện, Vũ Chiêu nghi nương nương bên kia cũng ra nghênh đón rồi, nương nương cũng nhanh ra ngoài ! trễ là tội chém đầu!" Vẻ mặt Hương Lăng cấp bách .

      "Phốc! Hoàng đế tới xem Vũ Chiêu nghi, bổn cung ra ngoài xem ma? Lãng phí thời gian nghỉ ngơi của ta."


      " được! Trong cung quy có , khi thánh thượng lâm giá loan điện, toàn bộ cung nhân từ phi tử xuống đến cung nữ quét dọn, ai cũng phải ra ngoài nghênh đón" Thấy Bạch Tiểu Du muốn ra ngoài, Hương Lăng thể gấp gáp, mồ hôi lạnh đều đổ ra.


      Truyện chỉ được đăng tại *******************, Thiên Cung và Phượng hoàng cốc. Trang Cung Quảng Hằng là trang "cướp" của editor


      Bạch Tiểu Du bĩu môi, có chút bực mình: " biết biết. Bây giờ chúng ta ra ngoài nghênh đón là được chứ gì?" xong liền ra ngoài.


      Hương Lăng thấy Bạch Tiểu Du đồng ý ra ngoài liền thở dài hơi, thế nhưng vừa thấy quần áo nàng mặc lại : "Nương nương, người đổi xiêm y tươi đẹp, trang điểm lại sao?"


      "Ôi chao, người hoàng đế tới xem là Vũ Chiêu nghi, ta ăn mặc tươi đẹp cũng vô dụng, vẫn nên chớ chọc Vũ Chiêu nghi chướng mắt, trước an phận , chờ cơ hội tới sau" Bạch Tiểu Du khoát tay, qua loa.


      Hương Lăng ngẫm lại cũng đúng, tại ở dưới mái hiên Vũ Chiêu nghi, nên có hành động gì. Vì vậy, cũng tiếp tục với vấn đề cung trang Bạch Tiểu Du, chạy đuổi theo sau.


      tới cửa, Tiểu Hân Tử cũng theo phía sau, lập tức Bạch Tiểu Du có cảm giác làm lão đại, mang theo hai tiểu tùy tùng phía sau để sai vặt

      Lúc Bạch Tiểu Du đến điện chủ điện Thủy Lộ, Vũ Chiêu nghi mang cung nữ thái giám chờ ở đó, sớm. Lúc này nàng ta mặc cung trang màu mận chín, hoa mẫu đơn nở rộ màu xanh biếc ôm lấy vai, mộc lan thấp thoáng dưới làn váy, đầu chải búi tóc Lăng Vân, làm tôn lên làn da vốn trắng nõn, người càng thêm đẹp, có thể nhìn ra nàng có chăm chút trang điểm.


      "Nô tì bái kiến Vũ Chiêu nghi nương nương!" Bạch Tiểu Du cúi người hành lễ với Vũ Chiêu nghi.


      "Bạch Mỹ nhân đến, cần đa lễ. Đợi chút nữa là hoàng thượng đến rồi" Vũ Chiêu nghi kéo Bạch Tiểu Du, cười . Sau đó thoáng đánh giá nàng lượt, lông mày nhíu lại: "Muội muội, sao ngươi lại mặc màu nhạt, lát nữa hoàng thượng tới sao có thể chú ý tới ngươi?"


      "Hoàng thượng là đến gặp tỷ tỷ, ta chỉ là qua thỉnh an thôi, sao lại đoạt nổi bật làm gì. Dù sao ta cũng thích những cái... quần áo diễm lệ, thấy hợp cho lắm, vậy nên mặc"


      " Ôi, muội muội sao lại có những ý nghĩ này chứ? Hoàng thượng chỉ có nửa tâm là đến gặp bổn cung thôi, rồi thuận đường ngủ lại chỗ này, về sau muội muội phải ăn mặc đẹp mới có thể cùng ta phụng dưỡng hoàng thượng!"


      "Tỷ tỷ đùa, tỷ tỷ đẹp như vậy... nô tì có cơ hội nha" Bạch Tiểu Du miễn cưỡng cười . Ngựa đực kia vẫn nên nhường người khác hầu hạ, nàng ưa sạch , ngựa đực suốt ngày làm, ngộ nhỡ có bệnh gì sao?


      chuyện, chợt nghe thấy thanh của thái giám vang lên ở cửa điện


      "Hoàng thượng giá lâm!"


      Sau đó liền thấy đội cung nữ, thái giám, kiêm cả thị vệ tiến vào điện Thủy Lộ, ở giữa là cỗ kiệu được tám người khiêng, bốn phía có buông rèm cửa, loáng thoáng có thể thấy nam nhân ngồi trong, vậy chắc là hoàng đế rồi.


      "Khấu kiến ngô hoàng! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"


      Nhìn thấy tôn giá của hoàng đế, tất cả mọi người ngay ngắn quỳ xuống. Bạch Tiểu Du cũng quỳ theo, nhưng trong nội tâm vô cùng khinh bỉ ngựa đực. đại nam nhân lại để cho người khiêng ra ngoài, phải chân bị tàn tật cũng là phế vật!


      nghĩ ngợi, tôn giá hoàng đế đến trước mặt, dừng lại, hạ xuống, sau đó thái giám lập tức tiến lên vung rèm lên cho hoàng đế. Lúc này, nam nhân mới bước ra từ bên trong, thân áo mãng bào (lễ phục của quan lại thời nhà Thanh, Trung Quốc) màu vàng, tơ vàng thêu hình rồng kèm theo đai lưng, cao quý.


      Bạch Tiểu Du vụng trộm nhìn hoàng đế, khẽ giật mình, sau đó lập tức phẫn nộ vì bất công. Đây là hoàng đế Vân quốc Vân Khinh Ngạo? Vì sao các ngựa đực lại có bộ dáng đẹp trai như vậy? Quá lãng phí tài nguyên!


      "Bình thân!" Vân Khinh Ngạo bước ra, lúc này giọng câu, rồi đến trước mặt Vũ Chiêu nghi, còn chủ động tiến lên làm bộ giúp đỡ, cười : " Mị nhi mau đứng lên, quỳ mặt đất đau lắm? Ngươi thích múa, lại thích suốt ngày quỳ, lần sau cũng đừng quỳ. Nếu thân thể hư nhược, trẫm rất đau lòng"


      Bạch Tiểu Du nghe được những lời này rất muốn thổ huyết. Đau lòng, đau lòng, sao ngươi bỏ cái quy củ quỳ này ? Hừ, ở đây giả mù sa mưa cái gì! Khẩu thị tâm phi ( đằng, nghĩ nẻo), cũng chả tốt đẹp gì!


      "Tạ ân điển hoàng thượng!" Lúc này mọi người mới tạ ơn đứng dậy.


      Vũ Chiêu nghi dịu dàng : "Hoàng thượng miễn cho nô tì phải thỉnh an hoàng hậu rồi, nếu ngay cả hoàng thượng cũng quỳ, vậy tệ quá, nên tuyệt thể làm như thế!"


      Vân Khinh Ngạo tiếp tục khuyên nhủ, vỗ tay Vũ Chiêu nghi cười : "Được rồi, tùy ngươi, đừng làm mình mệt quá là được, cả ngày ngươi ở trong nội cung soạn điệu múa cung yến, còn phải dạy vũ nương, cũng đủ mệt"


      "Nô thích múa, cũng thích biên đạo múa, chút cũng thấy mệt" mặt Vũ Chiêu nghi ửng đỏ, cười cười làm lộ ra lúm đồng tiền, sau đó kéo cánh tay Vân Khinh Ngạo hỏi: "Sao hôm nay hoàng thượng lại có thể rảnh rỗi đến tìm Mị nhi?"


      "Hôm nay trẫm xử lí xong chính , có chuyện gì làm, đột nhiên rất muốn nhìn ngươi múa, sao, Mị nhi chào đón?"


      "Làm sao như thế? Nô tì cao hứng còn kịp!" Mặt Vũ Chiêu nghi đỏ lên, mê luyến nhìn Vân Khinh Ngạo.


      Bộ dáng thẹn thùng kia, Bạch Tiểu Du thấy mà ngừng cảm thán: Ôi, lại là người bị bề ngoài ngựa đực mê hoặc, phi tử đáng thương....


      "A, đúng rồi, hoàng thượng, trong nội cung nô tì có thêm vị muội muội, cuối cùng cũng có người làm bạn với Mị nhi rồi!" Vũ Chiêu nghi chợt nhớ tới Bạch Tiểu Du, đột nhiên lên tiếng, còn kéo Bạch Tiểu Du đến bên người, "Hoàng thượng, đây là Bạch Mỹ nhân muội muội, vừa đến hai ngày"

      Phốc! Nghe được lời Vũ Chiêu nghi , Bạch Tiểu Du rất muốn thổ huyết. Nương nương, ngài thích ngựa đực kệ ngài, lôi ta vào làm gì, tạm thời nàng còn chưa muốn có quan hệ với ngựa đực, còn chưa chuẩn bị tinh thần nha!

      "Ồ?!" Vân Khinh Ngạo nhìn về phía Bạch Tiểu Du, đánh giá phen, mới bình thản gật đầu : "Ừ, nhiều người ở cùng ngươi cũng tốt. Tên ngươi là gì?"

      Hồi lâu Bạch Tiểu Du mới cúi người trả lời: "Nô tì Bạch Tiểu Du bái kiến hoàng thượng"

      "Bạch Tiểu Du?" Vân Khinh Ngạo nghe được tên của nàng, suy tư chốc, mới lại , "Ngươi là trưởng nữ của Ngự Sử Bạch Liễu đại nhân ----- Bạch Tiểu Du? đúng là đẹp người, nhưng sao trẫm chưa từng thấy qua ngươi?"

      "Gia phụ đúng là Ngự sử Bạch Liễu. Cấp bậc nô tì thấp, lại ít ra ngoài, hoàng thượng chưa thấy qua có gì là lạ" Bạch Tiểu Du rất muốn mắng người. Hừ! Nếu gặp ngươi sớm, trinh tiết của bổn tiểu thư còn sao?

      Vũ Chiêu nghi lại bổ sung: "Hoàng thượng, nô tì nghe Bạch muội muội gần đây được hoàng hậu nương nương phát , nâng lên Mỹ nhân, trước kia biết sao chỉ là Thải nữ. May mà hoàng hậu nương nương phát Bạch muội muội, bằng giai nhân như vậy bị lãng quên"

      "Ồ, ra là thế" Nghe được là hoàng hậu trực tiếp tấn phong Mỹ nhân, Vân Khinh Ngạo cũng nhìn Bạch Tiểu Du nhiều, lập tức hai mắt tỏa sáng. Trước kia nhìn sơ qua thấy, tại nhìn kĩ, mới phát trước mắt, thanh tú mỹ lệ, còn mỹ nhân thanh nhã xuất trần, so với phi tử trong nội cung son phấn nồng đậm càng thêm tươi mát tự nhiên, cũng có hương vị khác.

      Nếu Bạch Tiểu Du biết vì bản thân mặc màu nhạt càng làm cho hoàng đế chú ý thêm khẳng định khạc máu mặt đất, sau đó lập tức chạy vội về chỉnh cách ăn mặc bản thân so với nữ nhân trong cung càng thêm tầm thường. Nhưng mà nàng biết, cho nên nàng còn khổ sở đứng đợi hoàng đế và Vũ Chiêu nghi tiến vào.

      "Hoàng thượng, phải ngài muốn xem Mị nhi múa sao? Vậy ngài muốn múa bài nào?" Vũ Chiêu nghi nhớ tới Vân Khinh Ngạo tới xem nàng múa, kéo kéo ống tay áo của , ôn nhu hỏi.

      Vân Khinh Ngạo bị Vũ Chiêu nghi kéo mới thu lại tầm mắt dừng người Bạch Tiểu Du, nhìn Vũ Chiêu nghi cười : "Tùy ý, chỉ cần là Mị nhi múa, trẫm đều thích"

      Vũ Chiêu nghi đánh vào tay Vân Khinh Ngạo, dịu dàng : "Hoàng thượng trêu chọc Mị nhi! Vậy Mị nhi nhảy điệu múa mới biên đạo được ? Ngài cũng thuận tiện đánh giá xem có đẹp hay "

      "Tốt, trẫm cầu còn được đây!" Vân Khinh Ngạo xong lại ngả ngớn tiến đến bên tai Vũ Chiêu nghi, cắn cái, "Nếu nhảy tốt, trẫm nhất định ban thưởng cho ngươi!"

      Vũ Chiêu nghi nghe xong, đỏ mặt hờn dỗi nhìn Vân Khinh Ngạo, thẹn thùng : "Hoàng thượng chê là được" xong, thoát khỏi vòng ôm của Vân Khinh Ngạo, dịu dàng tới đất trống phía trước, thi lễ với Vân Khinh Ngạo, bắt đầu nhàng nhảy múa.

      Làn váy cung trang phiêu dật, theo động tác của vũ đạo mà tung bay, cùng kĩ thuật nhảy câu hồn phối hợp, giống Hồ Điệp tiên tử hạ phàm, xinh đẹp cực kì.

      Bạch Tiểu Du nhìn mê mẩn, lại nghe Vân Khinh Ngạo bên cạnh than tiếng: "Kỹ thuật Mị nhi nhảy là thế gian hiếm có, nhìn lần liền nhớ mãi thôi!"

      Nhỡ mãi thôi? Vậy sao ngươi cách nửa tháng mới đến chỗ nàng lần? Bạch Tiểu Du im lặng cúi đầu bẻ ngón tay, thầm nghĩ trong lòng.

      Lúc này, chó săn công côn bên người Vân Khinh Ngạo cũng phụ họa : "Đúng vậy, Vũ Chiêu nghi nương nương có kĩ thuật nhảy đứng đầu nước, ngay cả thái hậu cũng thích vô cùng"

      Vân Khinh Ngạo khẽ gật đầu: "Đúng thế, thái hậu hay bắt bẻ mọi người cũng thích Mị nhi, đúng là khó có được"

      Qua hồi lâu, điệu múa mới ngừng, Vũ Chiêu nghi thân đầm đìa tới.

      "Hoàng thượng, điệu nhảy mới của nô tì được chứ? Có gì cần sửa ?''

      Vân Khinh Ngạo vỗ tay, cười to: "Ha ha, điệu múa này đẹp. Điệu múa nào của Mị nhi cũng hoàn mỹ, trẫm đều tìm thấy chỗ nào cần sửa"

      "Hoàng hậu cứ giễu cợt Mị nhi!" Vũ Chiêu nghi làm nũng trừng mắt nhìn Vân Khinh Ngạo, rồi lại hỏi Bạch Tiểu Du: "Muội muội ngươi cảm thấy thế nào?"

      Bạch Tiểu Du cười : "Nô tì hiểu về múa, nhưng lại cảm thấy kĩ thuật tỷ tỷ rất đẹp, ta cũng nhìn ra có chỗ nào ổn" 囧!Nàng biết múa, cũng chưa bao giờ xem múa cung đình, hỏi nàng làm sao có thể trả lời?

      " Đều đẹp, vậy hoàng thượng muốn ban thưởng cho Mị nhi cái gì?" Vũ Chiêu nghi chờ mong nhìn Vân Khinh Ngạo, bàn tay bé duỗi ra muốn nhận thưởng.

      Vân Khinh Ngạo cười cười, trầm giọng : " muốn?"

      Vũ Chiêu nghi lập tức thốt: "Đương nhiên muốn, nào có người muốn hoàng thượng ban thưởng?"

      "Tốt, trẫm cho ngươi cái này!" Vân Khinh Ngạo khẽ cười tiếng, tay bế Vũ Chiêu nghi lên, tiến vào chủ điện. Vũ Chiêu nghi kinh hô tiếng, đôi tay ngọc ngà ôm lấy cổ Vân Khinh Ngạo.

      Mọi người thấy cảnh này đều lập tức hiểu cái gì sắp xảy ra, đều yên lặng tản , ai trở về việc người ấy, người hoàng đế mang đến cũng đứng ở ngoài điện, chỉ có công công thân cận theo, cài cửa.

      Mắt Bạch Tiểu Du co lại, cái này là ban thưởng? Lôi mỹ nữ lên giường vận động là ban thưởng? Hừ! Sáng như vậy còn làm cái hoạt động ban đêm kia.... Nàng về sau nhát định tuyệt đối thể đòi hoàng đế ban thưởng, đó chỉ là cái bẫy!!
      thuytngười qua đường thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :