1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 94
      Edit: Ngân Nhi

      Kỳ nghỉ của sinh viên núi bài tập về nhà như thời trung học, Cố Tư Ức tự do tự tại, chỉ chủ yếu làm mấy hoạt động xã hội, còn chuyện đau đầu vì bài vở hoàn toàn có.

      Tuy vậy, trước khi điểm thi cuối kỳ được công bố, ít nhiều vẫn có phần hồi hộp lo lắng.

      Lúc các bạn học rối rít tra điểm hệ thống đăng kí học lại ngồi chơi game cho đỡ sợ.

      Chơi xong, mới hỏi các bạn cùng phòng xem kết quả thi thế nào, biết được các bạn đều ổn, cũng đỡ căng thẳng hơn.

      Cả bọn kề vai chiến đấu, cùng nhau học tập, dùng chung bộ tài liệu, làm gì có chuyện chỉ mình bị nợ môn chứ đúng ?

      Cố Tư Ức thấp thỏm đăng nhập vào hệ thống.

      Nhìn chung lượt mấy môn nguy hiểm đều nằm ở ngưỡng đủ qua, hoặc cao hơn hai điểm, văn điểm khá ổn, Thể dục đạt điểm cực cao.

      Xem xong, Cố Tư Ức nằm vật ra giường, thở phào nhõm, cuối cùng cũng yên tâm được rồi.

      bị nợ môn, thể diện vẫn còn, bị gọi là học tra rồi.

      Lên đại học quả nhiên thoải mái hơn nhiều lắm…

      Cố Tư Ức vui vẻ cầm điện thoại nhắn tin cho Hạ Chi Tuyển: “Có điểm rồi đó ~ thi tốt ~”

      nhắn lại: “Có vẻ điểm thi của em tệ lắm nhỉ?”

      Cố Tư Ức: “[Nhe răng] [Nhe răng] tin tưởng em vậy sao?”

      Vốn định gửi tiếp tin nữa là: Đúng rồi, em đúng là đáng tin như vậy đấy.

      Nhưng nhắn trước: “Nếu bị nợ môn chắc chắn bây giờ em yên tĩnh mình ngồi chữa thương rồi.”

      Cố Tư Ức: “…”

      “Dựa theo thói quen học tập và khả năng hoạt động đoàn đội của em, chắc là thể đạt điểm cao rồi, trừ môn Thể dục ra.”

      Cố Tư Ức: “[Xụ mặt] [Xụ mặt]”

      Hạ Chi Tuyển: “Điểm chắc cũng được, dù sao hồi cấp ba em cũng có căn bản rồi.”

      Cố Tư Ức: “[Đầu lâu] [Đầu lâu]”

      Hạ Chi Tuyển: “Nên là trừ hai môn đó ra, mấy môn còn lại chắc là ở ngưỡng đủ qua đúng ? Nổi 60 điểm chứ hả?”

      Cố Tư Ức: “[Khóc] [Khóc] [Khóc] muốn chuyện với nữa đâu!”

      Cố Tư Ức: “Em cho biết nha, mà cứ vậy là mất bạn đó [Trái tim tan vỡ].”

      đợi nhắn lại, gửi liên tục thêm mấy cái icon tủi thân buồn bã cho xem.

      Hạ Chi Tuyển: “ vốn lo em bị nợ môn, nhưng giờ qua môn rồi vui thay cho em mà.”

      Hạ Chi Tuyển: “Bạn thông minh quá, tùy tiện học có mấy ngày mà có thể qua môn hết, đúng là tấm gương tiêu biểu.”

      Hạ Chi Tuyển: “Bạn giỏi thế này về sau cần phải quan tâm đến việc học của em nữa rồi.”

      Cố Tư Ức nhìn vào điện thoại, nằm cười lăn lộn giường.

      …Học thần mà cũng có lúc khao khát muốn sống thế này sao!

      Mặc dù nịnh nọt hơi quá, nhưng thích!

      lúc sau, vui vẻ đủ rồi, mới nhắn tin lại.

      Cố Tư Ức: “ chụp kết quả thi của cho em xem .”

      Hạ Chi Tuyển: “[Hình ảnh]”

      Cố Tư Ức: “…”

      Hạ Chi Tuyển: “Sao thế?”

      Cố Tư Ức: [Gào khóc] [Gào khóc] Học tra biết sai rồi, học tra thề bao giờ…khoe mẽ nữa đâu…”

      Nhìn bảng điểm của Hạ Chi Tuyển, mới biết thế nào gọi là chênh lệch, thế nào gọi là ngửa mặt nhìn núi cao. Mấy cái môn chuyên ngành Vật lý công trình gì đó làm cho nhìn mà đau cả đầu, ấy vậy mà lại được điểm cao quá !

      Chắc hẳn là rất chuyên tâm vào việc học nhỉ? Cơ mà…

      Ngày nào cũng nghĩ tới chuyện lừa khách sạn, rồi dày vò đủ các kiểu…

      Nếu phải thành tích học hồi trung học của quá tốt, tỏa ánh hào quang của học thần, còn lo lắng liệu lên đại học có vì ham mê nữ sắc mà bỏ bê bài vở hay đấy.

      Nhưng thực tế là…Người ta trong ngoài đều xuất sắc hết, đừng có mà đùa.

      Tuy nhiên có điều mà Cố Tư Ức biết, đó là tập trung học những kiến thức nâng cao hơn, chương trình đại học học xong hết rồi, bây giờ còn thường xuyên được cùng làm nghiên cứu khoa học với các chị học nghiên cứu sinh.

      Hạ Chi Tuyển: “Em rất giỏi, em phải học tra.”

      Cố Tư Ức: “[Khóc] nghỉ ngơi sớm , em chuyện với Bồi Bồi tí, em muốn tìm kiếm an ủi từ cậu ấy.”

      Cố Tư Ức: “Người bình thường chúng em cùng cấp bậc tư duy với đại thần là đâu…”

      Nhắn xong, liền tìm Trịnh Bồi Bồi luôn.

      Trịnh Bồi Bồi đúng là bao giờ làm thất vọng, vừa mới vài câu bạn than thở ngược lại với rồi, là bị nợ hai ba môn…

      Cố Tư Ức: [Mỉm cười] Mỗi lần hàn huyên với nàng, ta lại có thể bước ra khỏi làn khói mịt mù của học tra ~”

      Trịnh Bồi Bồi: “Vẫy tay tạm biệt! Kéo vào blacklist!”

      Cố Tư Ức: “Xin đừng mà ~ Có nàng ở bên làm nền, ta mới cảm thấy rằng bản thân cũng tệ lắm ~”

      Trịnh Bồi Bồi: “[Phun máu] [Phun máu] Ta đơn phương tuyên bố, chúng ta chia tay !”

      Cố Tư Ức: “Nhưng ta vẫn còn nàng nhiều lắm, khi nào học ta và nàng cùng nhau học nhé [Đáng thương].”

      Trịnh Bồi Bồi quẳng lại đống icon mặt khóc.

      Cố Tư Ức: “Ôm ôm ~ Dám thi lại mới là trang hảo hán nha ~”

      Trịnh Bồi Bồi: “Cắn khăn tay…Ta tin nàng…Nữ nhân của học thần…”

      Hôm sau ngồi ăn cơm, Cố Tư Ức vui vẻ thông báo kết quả thi với bố mẹ, tất nhiên là cũng giấu diếm điểm số thấp đủ qua của mình bằng cách là các môn thi đều ổn. Bố mẹ rất hài lòng, chỉ cần nợ môn là được.

      Thế đấy…Cả gia đình này chẳng ai có cầu lớn lao gì hết.

      Cửa ải cuối năm vượt qua được, mùa xuân năm nay, Cố Trí Viễn đưa cả nhà du lịch nước ngoài.

      Hạ Chi Tuyển cùng bố mẹ về nhà ông nội đón Tết, đông đủ họ hàng nhà họ Hạ đều tụ tập, cùng nhau ăn bữa cơm tất niên.

      Trong đám con cháu nhà họ Hạ, Hạ Chi Tuyển là người giỏi giang nhất, cũng là người được cả gia đình kỳ vọng rất nhiều.

      Đêm 30, Cố Tư Ức quên mở TV xem chương trình cuối năm, vì chương trình năm nay có tiết mục biểu diễn của Tô Hàn, lúc công bố các nghệ sỹ tham gia chương trình, cả nhóm ai cũng vui cho ấy.

      Tô Hàn biểu diễn cùng lưu lượng tiểu hoa rất hot.

      Lúc hai người xuất sân khấu, đạn mạc* màn hình livestream dường như muốn nổ tung.

      *Đạn mạc: Các bình luận livestream che kín màn hình, rơi xuống như đạn bay.

      Hai người tay trong tay nhìn nhau cười, lập tức trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất Weibo tối nay…

      Cố Tư Ức lướt Weibo, chỉ sợ Trịnh Bồi Bồi đọc mấy tin này cảm thấy vui, bèn phát bao lì xì trong nhóm chat để phân tán chú ý của ấy.

      Mọi người chỉ chăm chú xem lúc Tô Hàn biểu diễn, thời gian còn lại dùng để cướp bao lì xì trong WeChat hoặc chơi game với nhau.

      ra Trịnh Bồi Bồi cái gì cũng biết, hai lưu lượng cùng đứng chung sân khấu, tất nhiên thể tránh được việc bị người ta chú ý.

      muốn bản thân khó chịu, liền chọn cách quên , người là idol, cho nên cũng phải học cách bao dung rộng lượng.

      TV chiếu cận mặt hai người kia, Trịnh Bồi Bồi liền chụp ảnh lại rồi đăng lên vòng bạn bè.

      Cố Tư Ức trò chuyện riêng với : “Cậu tự làm khổ mình đấy à?”

      Trịnh Bồi Bồi: “, mình tự tôi luyện bản thân thôi, tâm lặng như nước.”

      Cố Tư Ức: “[Trợn mắt] [Trợn mắt]”

      Trịnh Bồi Bồi: “Yên tâm , mình ổn mà ~ ấy được biểu diễn ở chương trình cuối năm, mình vui còn kịp nữa là ~”

      Trịnh Bồi Bồi: “ ấy càng cố gắng càng đứng ở vị trí cao, về sau được tự do hơn, mình chờ đến ngày đó!”

      Cố Tư Ức: “Vỗ tay, cậu giỏi nhất ~”

      Ăn xong bữa cơm tất niên, Hạ Chi Tuyển ngồi yên ở góc salon, tham gia vào cuộc chuyện của mọi người, thỉnh thoảng có người nhắc đến tên, mới ngẩng đầu lên đáp lại vài câu.

      Cậu em họ trêu : “ Tuyển cầm điện thoại rời tay, có vấn đề nha.”

      biết à? Người ta có bạn từ hồi trung học rồi nhé ~” em họ trước học cùng trường với .

      Ông nội tư tưởng rất tiến bộ: “A Tuyển năm nay là sinh viên năm hai rồi, sắp tốt nghiệp đại học đến nơi, còn trẻ mà đương phí hoài lắm.”

      Hạ Chi Tuyển chỉ cười đáp.

      Hạ Quảng Vũ lại chuyển chủ đề sang chuyện khác.

      Sau khi biết Cố Tư Ức cũng học cùng trường với Hạ Chi Tuyển, ông dám chắc hai đứa này vẫn tiếp tục lằng nhằng với nhau. Có điều bên nhà họ Trương lại khéo léo tỏ ý Trương Nhân thích Hạ Chi Tuyển, nó chịu học chung trường với Hạ Chi Tuyển, nhất quyết ghi danh vào trường đại học ở phương Nam.

      Cho nên Hạ Quảng Vũ cũng còn quá ép buộc Hạ Chi Tuyển như trước.

      Con cái lớn vậy rồi, muốn quản cũng được, bằng cứ kệ nó . Cầm gậy đánh uyên ương cũng chỉ càng làm cho tình cảm của hai đứa bền chặt hơn thôi… Hạ Quảng Vũ rất hiểu, thôi con trai còn trẻ, để cho nó thoải mái vậy.

      Đồng hồ nhảy đến 0 giờ, Cố Tư Ức gửi ngay cho Hạ Chi Tuyển tấm ảnh chụp bầu trời đêm.

      Cố Tư Ức: “Chúc mừng năm mới ~”

      Hạ Chi Tuyển: “Năm mới em có nguyện vọng gì ?”

      Cố Tư Ức: “Chỉ cần được vui vẻ như năm vừa qua là được rồi [Nháy mắt].”

      Hạ Chi Tuyển: “Chắc chắn như vậy.”

      Cố Tư Ức: “Em cũng nghĩ thế ~”

      Cố Tư Ức: “Vì em luôn có bên cạnh mà! [Đáng ].”

      Hạ Chi Tuyển nhìn dòng chữ và icon màn hình, lần đầu tiên cảm thấy ra những con chữ cũng có sức cuốn hút mạnh đến vậy.

      Dường như có thể tưởng tượng ra được gương mặt xinh xắn cùng đôi mắt trong veo của , phát ra những đốm sáng lấp lánh nhìn thẳng vào .

      Lần đầu tiên gần gũi thân mật với người như thế, cũng là lần đầu tiên muốn được chịu trách nhiệm chăm lo cho người cả đời.

      Trong lòng dần lên hai chữ trách nhiệm, cuối cùng trở thành chấp niệm gì có thể phá vỡ được.

      Qua Tết, Cố Tư Ức cùng bố mẹ trở về thành phố B.

      Biết tin cả gia đình du lịch về, Chu Trác liền mang quà đến nhà chúc Tết.

      Cố Trí Viễn rất vui khi gặp lại cậu trợ lý đắc lực của mình hồi trước, chính ông năm đó động viên cậu ta tách ra tự lập, ngờ sau đó cậu ta rất thành công. Mấy năm nay hai người vẫn duy trì liên lạc, Chu Trác là người rất trọng tình trọng nghĩa, thành đạt rồi cũng quên người sếp cũ, thường xuyên làm cầu nối cho những mối làm ăn lớn của Cố Trí Viễn.

      Hai người ngồi trong phòng khách trò chuyện rất vui vẻ, Hứa Giai Tuệ lên nhà gọi Cố Tư Ức xuống.

      Cố Tư Ức chơi game với mấy người bạn, Hứa Giai Tuệ gõ cửa rồi vào phòng : “Chú Chu của con tới kìa, xuống nhà chào chú tiếng .”

      Cố Tư Ức chơi dứt ra được: “Mẹ chờ con đánh xong ván này được ạ?”

      Hứa Giai Tuệ nhìn bộ đồ ở nhà mặc, tỏ vẻ ghét bỏ: “Tí nữa con thay quần áo nhé, đừng có lôi tha lôi thôi như thế mà xuống nhà gặp khách đấy.”

      “Aiya má ơi đau đầu đau đầu đau đầu đau đầu…” Cố Tư Ức vừa chơi game vừa hát.

      Hứa Giai Tuệ phì cười: “Nhanh lên đấy nhé.”

      “Tuân lệnh nữ hoàng!”

      Chơi nốt ván, : “Nhà có khách, mình xuống nhà đây, các cậu chơi tiếp nhé.”

      thay bộ đồ thoải mái rồi xuống nhà.

      “Chúc mừng năm mới chú Chu.” Cố Tư Ức cười chào Chu Trác.

      Chu Trác nhìn , ánh mắt sáng lên…

      Ánh mặt trời ngày Đông trải rộng sau lưng , gương mặt rất xinh đẹp, lúc cười lên môi hồng răng trắng, còn lộ ra hai má lúm đồng tiền.

      “…” Ngọt ngào đáng đến mức khiến tim đập loạn nhịp.

      Chu Trác giữ bình tĩnh, mỉm cười : “ bé, chúc mừng năm mới.”

      quay sang với Cố Trí Viễn: “Gien của hai chị tốt , mới hôm nào Tư Ức còn là em bé nước mũi thò lò, thế mà giờ trổ mã duyên dáng kiều thế này rồi.”

      Cố Tư Ức: “Nào, chú điểm xấu của người ta ra như vậy chúng ta thể là bạn bè được đâu nhé.”

      Chu Trác nhìn cười: “Xấu chỗ nào đâu? Chú khen mà.”

      “Cháu thèm cái kiểu khen đấy đâu!” Cố Tư Ức hậm hực.

      Cố Trí Viễn bảo con ngồi xuống salon, Chu Trác quan tâm hỏi thăm tình hình học tập của .

      Cố Tư Ức đau cả đầu, học tra, ghét nhất là chuyện học hành, thà cứ về mấy hoạt động ngoại khóa còn hơn.

      Chu Trác rất tinh tế, nhận ra ngay là Cố Tư Ức có hứng thú với chủ đề này, liền chuyển sang về biểu của khi làm MC cho buổi tiệc tối ở trường. Vợ chồng họ Cố thấy người ta khen con cưng của mình như vậy, trong lòng như được tắm gió xuân.

      Đến giờ cơm trưa, Hứa Giai Tuệ giữ Chu Trác lại dùng cơm, từ chối.

      Lúc ăn, Cố Tư Ức nhận được tin nhắn của Hạ Chi Tuyển.

      Hạ Chi Tuyển: “ đến ga rồi này, em tới đón được ?”

      Cố Tư Ức: “Aaaa!! đến rồi sao?”

      Hạ Chi Tuyển: “Ừ.”

      Cố Tư Ức: “Sao báo trước với em tiếng?”

      Hạ Chi Tuyển: “ muốn tạo bất ngờ cho em mà.”

      Cố Tư Ức: “ chờ nhé! Em đến đón ngay đây!”

      Vẫn còn khoảng hai thìa cơm trong bát nhưng Cố Tư Ức chẳng nuốt nổi, nóng lòng đặt đũa xuống, : “Học thần đến rồi, ở nhà ga, con đón ấy nha.”

      “Đột ngột vậy sao?” Hứa Giai Tuệ cũng phải bất ngờ.

      Cố Trí Viễn : “Để bố lái xe đưa con .”

      cần cần! Bố mẹ và chú cứ ăn cơm , con bắt xe cho nhanh!”

      Hứa Giai Tuệ lại hỏi: “Nó ăn trưa chưa?”

      “Con biết, nếu chưa con ăn với ấy rồi về nhé ạ.”

      Cố Trí Viễn : “Cũng được, tối nay nhà mình mời nó bữa tử tế.” Xong lại dặn dò Hứa Giai Tuệ, “Em bảo Trương quét dọn sạch phòng của nó nhé, thay mới hết chăn đệm luôn.”

      “Chuyện này còn cần nhắc sao.”

      Chu Trác: “…”

      biết người gọi là học thần kia là ai, nhưng nhìn vẻ mong đợi và hưng phấn của Cố Tư Ức, đại khái cũng đoán ra được rồi.

      Tuy nhiên điều ngờ tới chính là, hai vợ chồng Cố lại cũng coi trọng người bạn trai này của con đến vậy.

      Cố Tư Ức chạy bình bịch lên gác, lát sau lại chạy xuống nhà, quần áo thay bộ khác.

      mặc váy ngắn và khoác áo khoác , đeo túi màu đỏ của YSL, đội mũ nồi cũng màu đỏ, mái tóc dài hơi xoăn để xõa, đôi môi đào xinh đánh son màu, như dụ người ta tới hái.

      Chu Trác nhìn , mới vừa rồi còn là đơn thuần đáng , giờ biến thành quý xinh đẹp quyến rũ rồi.

      Hứa Giai Tuệ mắng : “ ngày con phải thay mấy bộ quần áo vậy?”

      Cố Tư Ức làm mặt quỷ: “Con ra ngoài gặp trai đẹp mà, phải ăn diện xinh đẹp chứ ạ.”

      Chu Trác: “…” Ý là được coi là trai đẹp đúng ?
      ---

      Đấy các ạ, trai đẹp đến là bỏ cả cơm luôn, rối rít quần quần áo áo :yoyo59: Giá còn đúng cọng :yoyo59:
      Bạn Tuyển đúng là may mắn khi có bố mẹ vợ tuyệt vời thế này :)) Con rể đến là điều động giúp việc quét dọn phòng ốc thay cả chăn đệm mới để sẵn sàng giữ lại ở qua đêm luôn, best :))))
      Khủng Long, huyenlaw68, Socnau36 others thích bài này.

    2. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19

    3. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Học thần đúng chuẩn "bạn trai nhà nta", lúc trước ép má lúm học hành nghiêm túc bao nhiêu khi lên đh áp dụng chính sách nuôi thả bấy nhiêu:yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      Tội "chú Chu" quá, chú k phải là " đc coi là trai đẹp" chú chỉ bị bạn Ức liệt vào danh sách "trai già" thôi:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Êi gu, có bố mẹ thế này còn gì bằng nữa :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Nhất ông con rể :))))
      Vậy là bố bạn Tuyển buông xuôi r à :))) hahaaa đấu sao lại lớp trẻ đc chứ :)))
      Chú thông cảm, trong mắt cháu nó chú chỉ là ông chú bt như bao ông chú khác thôi, còn tiêu chuẩn trai đẹp của cháu nó mang tên Hạ Chi Tuyển :))))
      Ủa mà vụ cắt váy cái hôm làm mc của Ức cứ thế là xong???? Chắc phải làm cho bạn kia lòi đuôi cáo chứ nhỉ :))
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :