1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ôi a Tuyển mau đến cứu e Ức ...
      Đọc truyện ghét nhất mấy thể loại chơi xấu này, muốn vả cho bà Văn Dĩnh kia ko trượt phát nào, thôi tác giả muốn vậy biết làm sao, thế mới có truyện để đọc chứ
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 92
      Edit: Ngân Nhi

      lúc rối ren Hạ Chi Tuyển gọi điện tới.

      ra chỗ nghe máy.

      “Chuẩn bị đến đâu rồi? Có phải em sắp lên sân khấu rồi đúng ?” Hạ Chi Tuyển ra ngoài hội trường gọi điện cho , muốn động viên trước khi lên sân khấu.

      “…” Cố Tư Ức đáp.

      hỏi: “Em căng thẳng à?”

      phải…”

      “Vậy làm sao?” nghe giọng có gì đó lạ lạ.

      “Lễ phục của em bị rách rồi, bây giờ tìm được trang phục phù hợp để thay…”

      Trương Tư Thành nhìn , lúc cháy nhà đến nơi rồi, mau nghĩ cách lại còn đứng đó nũng nịu với bạn trai. Trong lòng vô cùng khó chịu, tới bên cạnh : “Đừng chuyện điện thoại nữa, mau nghĩ cách giải quyết , em hỏi các bạn học hoặc các đàn chị xem có lễ phục mượn người ta gấp, liên hệ với bên cửa hàng kia, xem họ có thể chuẩn bị luôn cho em bộ khác hay .”

      Đầu bên kia Hạ Chi Tuyển nghe được, : “Bây giờ em cần trang phục cho MC đúng ?”

      “Vâng.” Cố Tư Ức gật đầu, “Em phải xử lý đây, khi nào rảnh em gọi lại cho nhé.”

      Lúc muốn cúp máy nghe thấy : “Chỗ có, cho mười lăm phút, vào hậu đài đưa cho em.”

      Cố Tư Ức sửng sốt, chỗ có sao? Sao lại có lễ phục của con vậy?

      còn chưa kịp hỏi cúp máy.

      Trương Tư Thành sau khi liên hệ với bên cửa hàng, bất đắc dĩ : “Lễ phục của em là sản phẩm giới hạn, có nhiều. Nếu chuyển gấp bộ kiểu dáng khác, vượt hơn nửa thành phố e là kịp rồi…”

      Cố Tư Ức : “Bạn trai em đưa lễ phục đến cho em.”

      Trương Tư Thành: “…???”

      tin Hạ Chi Tuyển có thể bất ngờ giải quyết được cục diện này, mà cũng muốn thấy cậu ta giải quyết.

      Chính bắt tay vào xử lý, bảo đàn em khẩn cấp tìm kiếm bộ lễ phục khác. là cán bộ trong hội sinh viên, quen biết rất rộng, điều này cực kỳ có ích trong những thời khắc quan trọng. Rất nhanh nghe được tin có sinh viên nữ cùng khoa có lễ phục có thể dùng, mà này có chiều cao chênh lệch lắm so với Cố Tư Ức.

      Lúc lễ phục được đưa tới, Trương Tư Thành giao lại cho Cố Tư Ức: “Em mau thay .”

      Cố Tư Ức : “Nhưng bạn trai em đến đây đưa bộ khác cho em rồi.”

      “Bây giờ là lúc nào rồi, chỉ còn mười lăm phút nữa là tới giờ lên sân khấu, em còn định ở đây chờ bạn trai em đến à?” Trương Tư Thành bực bội, “Bạn Cố Tư Ức, mong em phân định nặng , bây giờ phải là lúc để em phô diễn tình cảm đâu!”

      “Ai phô diễn tình cảm chứ.” Cố Tư Ức năng rất có khí phách, phản bác: “ ấy đến đây nhanh thôi, trang phục mà ấy mang tới chắc chắn hợp với em nhất.”

      Trương Tư Thành phát chán với : “Cố Tư Ức, em…”

      quay người thèm nhìn , lấy điện thoại ra xem giờ, vì muốn tiết kiệm thời gian cho Hạ Chi Tuyển, định ra ngoài đón .

      Trương Tư Thành bắt được cánh tay : “Bây giờ là lúc nào rồi, em còn định đâu?”

      Cố Tư Ức đáp: “Em lấy trang phục.”

      Trương Tư Thành cố kiềm chế bực tức, nhàng khuyên nhủ: “Cố Tư Ức, đây là kiện rất quan trọng của trường, xin em đừng có mà tùy hứng như vậy.”

      “Em tùy hứng, lễ phục mặc người em, em có quyền được lựa chọn.”

      “D.m! quá hối hận khi để em làm MC!” Trương Tư Thành thở hổn hển quát.

      để em làm? …Chứ phải là do thầy chủ nhiệm chọn em sao?” Cố Tư Ức nghi ngờ hỏi.

      Trương Tư Thành lập tức sửa lại: “Đáng ra nên phản đối ngay mới phải!”

      Cố Tư Ức mặt đổi sắc : “Ồ, bây giờ muốn đổi còn kịp nữa rồi.”

      “Tư Ức.” giọng nam dịu dàng truyền đến, quay đầu lại, thấy Hạ Chi Tuyển tới.

      Nét mặt tỏ ra rất vui mừng, hất mạnh tay Trương Tư Thành ra, bước về phía .

      Trong tay cầm cái hộp rất lớn, được bọc gói rất đẹp.

      : “Phòng thay đồ ở đâu? Em mau mang thay .”

      Cố Tư Ức nhận lấy cái hộp, nhanh chóng chạy vào phòng thay đồ. Hạ Chi Tuyển đứng bên ngoài, mặt đối mặt với Trương Tư Thành.

      Trương Tư Thành nén giận, dựa vào vách tường, đầu nghiêng qua bên, lạnh nhạt : “Em ấy ưu tiên lựa chọn trang phục mà cậu đưa tới, tôi có ý kiến, nhưng nếu phù hợp vẫn phải đổi lại cái khác.”

      Hạ Chi Tuyển hai tay đút túi quần, khẽ cười tiếng, dáng vẻ thờ ơ.

      Trong phòng thay đồ, Cố Tư Ức nhìn chiếc hộp lớn xinh đẹp, có phần sững sờ. cẩn thận mở nó ra, thấy màu xanh biếc đập vào mắt, liền vui sướng đưa tay ôm chặt miệng.

      Cái này phải là…Có lần… với tham gia triển lãm văn hóa phi vật thể, từng nhìn thấy cái sườn xám này hay sao…

      Lúc ấy bị nó thu hút mà dừng bước, hỏi ông chủ có bán , nhưng ông ấy đây là đồ trưng bày, thể bán.

      Cố Tư Ức nhàng cẩn thận hết mức lấy bộ sườn xám ra, nhìn nó còn đẹp hơn cả lần đó nhìn, mặc vào người, từng chi tiết đều rất vừa vặn với dáng , giống như là được may riêng cho vậy.

      Cố Tư Ức ngắm nhìn mình trong gương, là đẹp muốn khóc luôn.

      thay giày cao gót rồi bước ra khỏi phòng thay đồ, những người đứng bên ngoài đều đồng loạt nhìn về phía .

      “Wow….” Những người ngang qua cũng phải dừng lại nhìn .

      “Trời ơi, đẹp quá!” “Nhìn đẹp hơn nhiều so với bộ trước ý!”

      “Aaaaa, xinh quá !” “Đẹp lắm Tư Ức ơi…”

      Trương Tư Thành hoàn toàn có khả năng phản đối, vì ánh mắt của quần chúng vẫn là sáng suốt nhất.

      Lúc Cố Tư Ức mặc bộ đồ này bước ra, ngay chính bản thân cũng cảm thấy khó thở.

      Cố Tư Ức tới trước mặt Hạ Chi Tuyển, mỗi bước đều vô cùng duyên dáng.

      Hạ Chi Tuyển nhìn cười: “Ngày mai là Giáng Sinh, đây vốn là món quà chuẩn bị để tặng em, vừa hay lại phát huy công dụng đúng lúc.”

      Cố Tư Ức cười tươi như hoa: “Cảm ơn , em thích lắm!”

      Kết thúc tiết mục nhảy mở màn, Trương Tư Thành và Cố Tư Ức bước lên sân khấu. Hạ Chi Tuyển sau khi rời khỏi hậu đài cũng ngồi xuống ghế khán giả.

      Chỗ ngồi của và nhóm bạn đều được Cố Tư Ức sắp xếp từ trước, cả bọn ngồi cạnh nhau.

      Sau khi bước lên sân khấu, cả nhóm bạn thân cùng toàn bộ người xem bên dưới đều vỗ tay hoan hô.

      Trịnh Bồi Bồi: “Trời, bộ sườn xám kia đẹp quá! Trường này cũng chịu chơi !”

      Hướng Lê: “Công nhận đấy, lần đầu tiên mình nhìn thấy Tư Ức mặc sườn xám, đẹp phát khóc luôn!”

      người Cố Tư Ức là bộ sườn xám thêu hoa màu xanh biếc, lộ ra bờ vai thon gầy trắng nõn, đường may thiết kế rất vừa người và tôn lên đường cong của phái nữ, nhìn tràn đầy hơi thở thanh xuân, quyến rũ nhưng cũng mất vui tươi năng động.

      kết hợp rất xuất sắc giữa vẻ đẹp truyền thống và đại.

      Bên dưới sân khấu có rất nhiều khán giả rối rít lấy điện thoại ra chụp ảnh.

      Những sinh viên khoa khác tới xem cũng khen dứt miệng.

      “Tổ chức hoành tráng, còn có MC đệ nhất mỹ nữ, uổng công chuyến này.”

      “Mới nhìn còn tưởng là MC mời ở ngoài cơ…”

      ngờ trường mình mà cũng có người đẹp thế này đấy!”

      Trương Hân Dịch cảm thán từ tận đáy lòng: “Tư Ức đúng là đa tài đa nghệ, giỏi thể thao rồi giỏi cả văn nghệ nữa, trước chưa từng thấy cậu ấy làm MC, thế mà lên đại học lại được làm MC rồi.”

      Trịnh Bồi Bồi cười đắc ý: “ Ức quá giỏi! Chuyện Ức muốn làm làm được! Ngày ngày cứ tự bảo mình là học tra, thế mà vẫn thi đỗ đại học còn gì!”

      Chu Kiêu : “Cho nên công nhận là A Tuyển rất có mắt nhìn người, từ rất sớm bảo vệ được viên ngọc quý rồi.”

      Chu Kiêu bội phục ánh mắt của Hạ Chi Tuyển, năm lớp mười mới gặp cảm thấy Cố Tư Ức quá xinh đẹp, chỉ đáng tươi tắn thôi, còn có hai cái má lúm ngọt ngào. Nào biết mấy năm trôi qua, ấy càng ngày càng đẹp hơn…

      Đến khi các bạn học cùng khóa và cả các đàn chú ý đến tất cả đều có cơ hội nữa rồi.

      Chu Trác là nhà tài trợ cho chương trình nên nhận được lời mời tham dự, ngồi ở hàng ghế VIP, thỉnh thoảng lại lấy điện thoại ra quay clip.

      Tiết mục nhảy của lớp Cố Tư Ức đẩy khí của buổi tiệc lên cao trào.

      Chín mặc áo trắng và quần bò ngắn, chân giày cao gót, cầm gậy nhảy tiết mục rất nóng bỏng, sức trẻ tỏa ra bốn phía.

      Trong nhóm Cố Tư Ức là nổi bật nhất, với đôi chân thon dài và gương mặt xinh đẹp cuốn hút, lúc nháy mắt cái với khán giả, tiếng hò hét bên dưới càng lúc càng điên cuồng hơn, gần như bùng nổ cả hội trường.

      Hướng Lê: “Mình thấy Tư Ức hoàn toàn có thể vào showbiz!”

      Trương Hân Dịch: “Nếu cậu ấy tham gia show đào tạo thần tượng nữ chắc chắn rất hot!”

      Trịnh Bồi Bồi cười ha hả: “Tư Ức vào showbiz được đâu.”

      “Tại sao?” Hướng Lê ngạc nhiên hỏi.

      Trịnh Bồi Bồi liếc mắt nhìn Hạ Chi Tuyển, cười : “Học thần để cho bạn mình làm idol hay sao?”

      Hạ Chi Tuyển thờ ơ : “Tư Ức phù hợp.”

      “Có hợp hay cũng là do cậu quyết định thôi.” Trịnh Bồi Bồi làm mặt quỷ .

      Thế là buổi tiệc tối thành công mỹ mãn trong ủng hộ nhiệt tình của khán giả.

      Cố Tư Ức ra hậu đài, nỡ thay bộ sườn xám mặc người. Dù sao cũng là đồ của mình mà, cần thay luôn cũng được nhỉ?

      Chu Trác cầm bó hoa do cấp dưới chuẩn bị ra sau cánh gà, tặng cho Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức mỉm cười : “Cảm ơn chú.”

      Trong đầu Chu Trác lúc này chỉ có bốn chữ, người đẹp hơn hoa…

      biết tôi có vinh hạnh được mời người MC đẹp nhất đêm nay ăn đêm đây?”

      Cố Tư Ức tỏ ra khó xử, áy náy cười đáp: “ ngại quá chú Chu, tối nay cháu có kế hoạch rồi ạ. Bạn trai cháu còn chờ ở ngoài, còn cả mấy người bạn thân đường xa tới đây ủng hộ nữa, cả bọn tụ tập sau khi chương trình kết thúc ạ.”

      Chu Trác nhướn mi: “Bạn trai? như vậy mà có bạn trai rồi sao?”

      Cố Tư Ức hậm hực: “Cháu cũng học đại học rồi mà, chú vẫn nghĩ cháu là học sinh tiểu học như hồi trước chắc!”

      “…” Đúng là lớn rồi, duyên dáng kiều, mê hoặc lòng người.

      Thế nhưng đóa hoa tươi đẹp mới vừa nở rộ này, bị người ta hái mất rồi sao?

      Người trẻ bây giờ ra tay cũng nhanh !

      Chu Trác trêu chọc: “Vậy tôi phải gặp bạn trai em mới được, giúp em đánh giá chút, lỡ như em lại bị cậu trai hư lừa gạt phải làm sao bây giờ?”

      “Bố mẹ cháu biết ấy lâu rồi, còn ủng hộ bọn cháu nữa nhé!” Cố Tư Ức cười , dáng vẻ có chút đắc ý.

      “Lợi hại lợi hại, đúng là hậu sinh khả úy.” Chu Trác thở dài.

      Chỉ qua vài ba câu, cũng nhìn ra được là bé rất thích người bạn trai kia, nhắc tới cậu ấy là trong mắt liền tràn ngập tình .

      Bên ngoài hội trường, nhóm Hạ Chi Tuyển đứng bên cạnh bồn hoa chờ Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức khoác áo lông vào, thay giày thể thao, lặng lẽ tới phía sau bọn họ.

      Chu Kiêu phát ra , lại thấy giơ ngón tay “Suỵt” cái, chạy tới đằng sau Hạ Chi Tuyển, tranh thủ lúc chú ý liền bất ngờ ôm chầm lấy .

      Hạ Chi Tuyển vừa bỏ viên kẹo vào miệng, bỗng dưng nhận được cái ôm từ phía sau, cùng mới mùi hương vô cùng quen thuộc.

      cầm tay đặt xuống, kéo vòng ra trước ngực mình, cánh tay vòng ngang cổ , cúi đầu cho nụ hôn sâu, nhân tiện đẩy luôn viên kẹo trong miệng cho luôn.

      buông tay ra, nhìn , mỉm cười : “Tối nay em biểu rất tốt, thưởng cho em viên kẹo đấy.”

      Cố Tư Ức vốn còn tưởng mình làm cho bối rối, nào ngờ chưa đầy phút bị thay đổi cục diện, chính mới trở thành người mặt đỏ tim đập toàn thân tê dại. Viên kẹo trong miệng chậm rãi hòa tan đầu lưỡi, hương vị chua chua ngọt ngọt ngừng tràn ra…

      Trịnh Bồi Bồi che mắt lại: “Ôi giời ơi! Càng ngày càng quá đáng thế này!”

      Trương Hân Dịch và Hướng Lê cũng che mắt theo: “Ngược chết cẩu độc thân rồi!”

      “Các cậu đừng đùa…” Cố Tư Ức giận dỗi.

      Mấy người cùng nhau ra bên ngoài trường.

      đường có rất nhiều người qua lại, ít trong số đó là những người mới vừa xem chương trình.

      Bỗng nhiên có chàng trai chạy vọt tới trước mặt Cố Tư Ức, vừa căng thẳng vừa ngại ngùng nhìn : “Cậu là MC tối nay đúng ?”

      “Đúng rồi.” gật đầu.

      Cậu đó lại lấy điện thoại ra: “Mình chụp với bạn kiểu được ?”

      Lúc này Hạ Chi Tuyển mới ôm chầm lấy , : “Tôi là bạn trai em ấy, thay mặt em ấy từ chối cậu.”

      Cố Tư Ức lịch mỉm cười: “Xin lỗi nhé.”

      Chàng trai kia đành phải quay .

      Trịnh Bồi Bồi bên cạnh trêu ghẹo: “Xem ra áp lực của học thần hề nhỉ, ngày ngày phòng cháy phòng trộm phòng bạn khác giới* phòng sắc lang.”

      *Ở đây Bồi Bồi dùng từ “lam nhan”, có nghĩa là người có mối quan hệ thân thiết mức tình bạn nhưng phải tình , kiểu như trai mưa hay em mưa ý, mà biết dùng từ gì cho đúng, để trai mưa hơi kỳ :))

      Cố Tư Ức vội ngắt lời: “Mình có bạn thân khác giới nào đâu nhé.”

      Hạ Chi Tuyển liếc cái, nghĩ cũng đừng hòng!

      Bây giờ có đám người theo đuổi như ruồi nhặng đủ khiến chán ốm rồi, phải giành thời gian học cùng đơn giản cũng là để tuyên bố chủ quyền, nhắc nhở những người đó biết điều chút.

      Kết thúc chương trình có tổ chức dạ tiệc, nhưng Cố Tư Ức trước là có việc nên tham dự được.

      Mọi người ăn uống vui vẻ, Văn Dĩnh làm bộ lơ đãng : “Cố Tư Ức thích tách biệt với mọi người nhỉ, ngay cả tiệc chúc mừng cũng tham gia.”

      Trương Vi Lan ở bên cạnh giải thích: “Cậu ấy từ trước là có việc khác rồi mà, xin phép lãnh đạo đàng hoàng rồi.”

      “Có chuyện gì quan trọng đến mức đó chứ, tiệc chúc mừng của hội cũng vắng mặt, đây là vấn đề nghiêm trọng đấy. Việc của hội chẳng lẽ to tát bằng việc riêng của cậu ấy hay sao.”

      Văn Dĩnh vừa xong, số người cũng phụ họa theo, vừa đùa lại vừa ra vẻ trách móc, “Công nhận đấy, bạn Cố này biết nghĩ gì cả…” “Vứt bỏ các đồng đội kề vai chiến đấu với mình, mình chơi riêng…” “Tối nay Tư Ức hot lắm đấy, được phong là nữ MC xinh đẹp nhất của trường từ trước đến nay, lần tới phải bắt Tư Ức mời chúng ta bữa mới được.”

      Văn Dĩnh cười : “Thôi cũng là tự do cá nhân, người ta cũng xin phép rồi, đừng nhắc đến nữa.”

      Bỗng dưng có người cầm điện thoại : “Uầy, có người đăng clip Tư Ức làm MC với nhảy lên Tiktok này, được nhiều like lắm, nổi tiếng rồi!” xong bạn này liền gửi đoạn clip đó vào nhóm chat của mình.

      Văn Dĩnh trước đó còn trở thành tâm điểm dư luận, trong nháy mắt chẳng còn ai để ý đến, ngay cả lời ta cũng có ai đáp lại, mọi người chỉ rối rít cầm điện thoại lên xem clip.

      “Góc quay đẹp phết đấy!” “Ha ha, ai cũng trường mình mất cân đối giữa nam và nữ, xem cái này chắc chắn là người ta ngạc nhiên lắm đây!” “Tư Ức ăn hình đấy, nhìn thua kém gì idol cả.” “ đâu, tôi thấy Tư Ức còn đẹp hơn cả idol ý.” “Nhìn làn da trắng muốt kìa, chẳng cần dùng phần mềm chỉnh sửa luôn.”

      Văn Dĩnh cười nổi nữa, tâm trạng tụt dốc phanh, cầm điện thoại vào nhà vệ sinh.

      Cảm xúc của Trương Tư Thành rất phức tạp, vốn định dùng thân phận bạn bè đàn ở bên cạnh chờ đợi, chỉ cần có cơ hội là hành động…

      Nhưng qua học kỳ, nhận ra càng ngày càng tỏa sáng hơn, tình cảm với bạn trai cũng rất tốt, tốt đến mức những người bên cạnh có muốn cũng biết phải xen vào thế nào.

      Chương trình tối nay, hai người cùng nhau làm MC, vốn còn định tạo ra chút tia lửa cho cả hai, kết quả lại gặp cố, làm cho Hạ Chi Tuyển có cơ hội thể , khiến tức điên rồi.

      Bên này Cố Tư Ức cùng những người bạn ngồi ăn xiên nướng uống bia, cười cười vui vẻ.

      Trịnh Bồi Bồi cảm thán: “ năm trôi nhanh .”

      Cố Tư Ức gật đầu: “Đúng vậy, thời gian trôi nhanh!”

      Nhưng có những người bạn thân ở bên, khiến gần như cảm nhận được điều này, chỉ biết rằng ngày nào cũng trôi qua hạnh phúc.

      Ăn xong bữa đêm, Hạ Chi Tuyển gọi xe đưa cả nhóm về, còn và Cố Tư Ức gọi riêng xe khác.

      Xe rẽ vào con đường, Cố Tư Ức nhìn ra, đây đâu phải là đường về trường?

      quay lại nhìn : “ về trường hả ?”

      “Em muốn về trường à?”

      “…” Vấn đề này xấu hổ quá, biết trả lời thế nào nữa.

      Hạ Chi Tuyển giống con da mặt mỏng, ôm vai , thoải mái : “ muốn về trường.”

      Hai người vào phòng khách sạn, trong phòng bật sẵn điều hòa ấm, Hạ Chi Tuyển xoay người phanh áo khoác lông của Cố Tư Ức ra.

      Bên trong là bộ sườn xám màu xanh, đáy mắt Hạ Chi Tuyển toát ra ánh lửa, rơi xuống đường cong phập phồng người , lưu luyến rời.

      “…” Cố Tư Ức bị ánh mắt nóng bỏng của nhìn đến phát ngượng, nhưng đúng là cực kỳ thích món quà này của .

      xấu hổ bẽn lẽn : “Cảm ơn món quà của nhé, em thích lắm.”

      Hạ Chi Tuyển mỉm cười, khàn giọng : “ cũng vậy.”

      lùi về sau hai bước, cởi áo khoác của mình ra, Cố Tư Ức cũng cởi áo lông.

      : “Vậy…Em tắm trước nhé.”

      quay người muốn vào phòng tắm, nhưng lại bị Hạ Chi Tuyển ôm lấy từ phía sau.

      ép vào tường, cắn tai : “ cần tắm, cứ thế này muốn luôn bây giờ…”

      “Em…Em bận rộn cả ngày rồi…” tỏ ra khó xử.

      “Ừ, sao?” hỏi.

      sạch chứ sao…Em muốn tắm…”

      cũng có bệnh công chúa chứ, nhỡ người có mùi mồ hôi, nơi đó lại có mùi khó ngửi ngượng lắm.

      Hạ Chi Tuyển cười khẽ: “Em rất thơm, rất thích mùi người em.”

      “Thôi mà…” Giọng mềm oặt như tiếng mèo kêu.

      “Sữa tắm cũng thơm bằng em…” hít mạnh hơi, thỏa mãn vô cùng, cảm giác như bị đầu độc vậy, “Cứ vậy , mặc nguyên thế này chơi càng vui hơn.”

      Huhuhu…Sao càng ngày càng lắm chiêu trò hơn như vậy chứ…

      Cố Tư Ức đành phải nghe theo thôi.

      Cứ thế bị từng bước kéo xuống vực sâu thăm thẳm.

      “Nào… cẩn thận…Đừng làm hỏng bộ đồ…”

      “Hỏng mua cho em bộ khác…” thở gấp .

      cần…Em chỉ thích bộ này thôi…”

      Hạ Chi Tuyển thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của , khát vọng bùng cháy có điểm dừng.

      Từ lúc nhảy nhót khiêu gợi sân khấu, ngẩn ngơ rồi…

      Những người khác chỉ có thể nhìn thấy vẻ đẹp bên ngoài của , còn chỉ có thể nhìn bên ngoài, mà còn biết được dáng vẻ xinh đẹp chân nhất bên trong, tỉ mỉ thưởng thức bao lâu cũng được.

      nâng mặt lên, dùng sức hôn sâu.

      Cố Tư Ức sắp thở nổi nữa, khẽ cắn môi , cho gian hòa hoãn lại, sau đó lại tiếp tục dây dưa đợt nữa.

      Trong lúc mãnh liệt nhất, bỗng như đứa trẻ, cứ liên tục hỏi : “ …”

      …”

      Vẫn cảm thấy chưa đủ, lại hỏi: “… bao nhiêu?”

      “Rất …”

      tới khi nào?”

      bình thường chút …” buồn cười .

      Hạ Chi Tuyển mặc kệ, tiếp tục hành hạ , ép phải ra câu trả lời khiến thấy hài lòng mới chịu thôi.

      Cố Tư Ức bị hỏi ngừng, đành phải dùng giọng hét đến vỡ giọng đáp lại: “ đến khi trái đất ngừng quay…”

      Trong mắt Hạ Chi Tuyển toát ra ánh lửa sáng bừng, : “ nhớ kỹ rồi.”

      cơn sóng lớn lại ập tới, Cố Tư Ức suýt chút nữa là ngất
      Khủng Long, huyenlaw68, Socnau38 others thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Ngọt đến sâu răng với hai bạn này thôi
      Khổ thân cho cẩu độc thân là tôi đây
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Á há, đúng là bạn Tuyển, ko gì có thể chê đc luôn. Ngọt quá mất thôi
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Học thần như kiểu bình chữa cháy vạn năng nên má lúm mới có tư tưởng "trời có sập cũng có bạn Tuyển chống". Bơi xong cái hố này chắc t bị "thừa đường" quá các bác ạ
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :