1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 86
      Edit: Ngân Nhi

      Hạ Chi Tuyển chuẩn bị vào chủ đề chính tiếng chuông điện thoại lại vang lên rất đúng lúc.

      Là điện thoại của Cố Tư Ức đặt cái tủ đầu giường.

      Tiếng chuông reo rất kiên nhẫn, Cố Tư Ức bị buộc phải dứt ra, ưm cái : “Em…Em nghe điện thoại …”

      Hạ Chi Tuyển buông ra, chủ động giúp lấy điện thoại, màn hình hiển thị hai chữ “Bồi Bồi”.

      nhíu mày, đưa điện thoại cho .

      “Cậu ngủ chưa?”

      “…Mình chưa.”

      “Mình cũng chưa ngủ, ngủ được ý! Tô Hàn uống nhiều quá, giờ ngủ như heo rồi huhu…Học thần chắc cũng ngủ rồi đúng ? Bọn mình chơi game !” hăng hái đề xuất.

      Cố Tư Ức thoáng nhìn sang cơ thể Hạ Chi Tuyển để trần trước mắt , bầu khí vẫn còn rất nóng…

      Lúc này…Sao mà chơi game được đây?

      Hạ Chi Tuyển nhìn , khẽ gật đầu.

      Cố Tư Ức nhìn với ánh mắt khó tin.

      Cúp máy, Hạ Chi Tuyển với : “Em cứ chơi game với nó .”

      “Nhưng mà…”

      “Nhưng mà sao?”

      “Bọn mình…” ấp a ấp úng, đỏ mặt hết câu, “ phải vẫn chưa…Vẫn chưa kết thúc à…”

      Hạ Chi Tuyển hờ hững cười nhìn : “Em muốn tiếp tục hả?”

      Cố Tư Ức bị hỏi thế ngượng chín mặt, ánh mắt nhìn còn rất ranh mãnh nữa chứ… cúi đầu, rầu rĩ : “Thế em chơi game đây.”

      Chơi được nửa trận Hạ Chi Tuyển lại bắt đầu giở trò.

      “Nào… làm gì thế…”

      “Em chơi của em, chơi của .”

      Hạ Chi Tuyển nhếch môi cười, ánh mắt xấu xa hư đốn, thái độ rất đứng đắn.

      “Đừng…Đừng đùa mà…”

      Game đến hồi gay cấn, Cố Tư Ức chơi ở vị trí xạ thủ, vốn là vị trí phát huy tác dụng nhiều nhất trong đội, nhưng Hạ Chi Tuyển cứ động tay động chân tuân thủ quy tắc gì cả, làm tay cứ như bị co giật vậy, đầu óc cũng hỗn loạn…

      Chiếc điện thoại bị làm rơi xuống đất, toàn thân mềm nhũn ra, tuy cắn môi nhưng vẫn thể ngăn được tiếng thở dốc.

      Sau khi được Hạ Chi Tuyển kích thích đến đạt đỉnh, đầu óc trở nên trống rỗng.

      nằm xuống ôm vào lòng, dịu dàng vỗ về.

      Tình hình chiến đấu trong game lúc này vì Cố Tư Ức đột ngột treo máy nên đoàn đội bị mất lợi thế quan trọng, bị đối thủ đánh cho tan tác. Trịnh Bồi Bồi nhắn mấy tin WeChat mà thấy trả lời, nghĩ chắc là ngủ quên lúc chơi rồi, liền quấy rầy nữa.

      Cố Tư Ức toàn thân mềm nhũn co rúc trong ngực Hạ Chi Tuyển, hô hấp dần khôi phục lại bình thường, nhưng sắc đỏ mặt hồi lâu vẫn rút được.

      Hạ Chi Tuyển nhìn chăm chú, dáng vẻ ngượng ngùng vô cùng ngọt ngào này của , nhìn thế nào cũng thấy đủ.

      bị nhìn chằm chằm càng ngượng hơn, cúi đầu dúi mặt vào ngực .

      Hạ Chi Tuyển nhàng xoa đầu , trêu nữa, để nghỉ ngơi tốt.

      Còn tận mấy ngày nghỉ nữa, hôm nay cứ để được trải nghiệm cảm giác tê dại thoải mái đó trước , tạo tiền đề vững chắc cho lần sau.

      Sau lần thất bại trước, học hỏi nghiên cứu từ rất nhiều nguồn tài liệu, dựa vào khả năng thiên phú của mình, chỉ chốc lát là hiểu ngay, bây giờ có thể coi như nắm chắc về cơ thể của phái nữ trong lòng bàn tay rồi.

      Cho nên tại vội vàng, việc quan trọng nhất chính là điều chỉnh được tâm trạng của .

      Với lại nhìn hưởng thụ như vậy, trong lòng cũng cảm thấy rất thỏa mãn.

      Hạ Chi Tuyển nhàng vuốt ve những lọn tóc của , Cố Tư Ức mệt mỏi sau khi trải qua khoái cảm, an tâm nhắm mắt ngủ trong dịu dàng chăm sóc của .

      Hôm sau lúc bốn người ăn sáng, Trịnh Bồi Bồi nhớ lại chuyện tối qua, liền hờn dỗi với Cố Tư Ức: “Sao hôm qua chơi cậu lại ngủ mất vậy…Làm mình bị đội bên kia bao vây giết chết.”

      Cố Tư Ức nhớ lại, trong nháy mắt trở nên lúng túng, hai tai đỏ rực lên.

      định Hạ Chi Tuyển mở miệng trước: “Tối về phòng nghỉ ngơi , đừng có gọi điện nữa. Sao cậu biết được là Tư Ức ngủ quên trong lúc chơi game với cậu mà phải là Tư Ức ngủ bị cậu đánh thức dậy rồi bắt chơi game cùng?”

      “…” Trịnh Bồi Bồi bị mắng đến á khẩu.

      chỉ theo bản năng cảm thấy là Tư Ức vẫn chưa ngủ thôi…

      Vì trước giờ ở chung phòng ngủ, tối nào Tư Ức cũng tràn trề tinh thần hơn cả mà.

      Bây giờ nghe Hạ Chi Tuyển vậy, mới nhận ra mình đúng là thiếu suy nghĩ .

      Trịnh Bồi Bồi lập tức hỏi Cố Tư Ức: “ phải cậu ngủ bị mình đánh thức đấy chứ? Xin lỗi nhé, mình biết.”

      Cố Tư Ức đáp: “ phải đâu…Lúc đó mình chỉ chuẩn bị ngủ thôi, cũng hơi buồn ngủ .”

      Tô Hàn xoa đầu Trịnh Bồi Bồi an ủi: “Lần sau em chú ý hơn là được rồi.”

      Hạ Chi Tuyển dịu dàng được như Tô Hàn, lạnh nhạt thêm câu: “Lần sau về phòng rồi ai làm việc người nấy nhé.”

      muốn mấy đêm tiếp theo lại bị làm phiền như thế nữa đâu.

      Tối đó, Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức ăn riêng với nhau, ở bên ngoài ban công biệt thự của mình ngắm cảnh.

      Phía xa là mặt biển, trước mắt là ánh nến và Champagne, tô điểm cho bầu khí lãng mạn.

      Hạ Chi Tuyển lấy ra cái hộp nhung đưa cho Cố Tư Ức: “Tặng em.”

      “Lễ Quốc Khánh mà cũng có quà sao?” cười hỏi.

      Con ai cũng thích được tặng quà, cũng phải ngoại lệ, vui vẻ mở cái hộp ra.

      chiếc nhẫn kim cương nằm trong đó, tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ.

      kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn : “Sao lại tặng cho em cái này?”

      Hạ Chi Tuyển tới chỗ , lấy chiếc nhẫn kim cương ra khỏi hộp, cầm tay lên rồi đeo vào, kích cỡ cực kỳ vừa vặn.

      nhìn vào mắt , : “ cảm thấy mình nên làm việc, đó là cho em lời hứa hẹn.”

      “…” Cố Tư Ức ngẩn ngơ nhìn , chắc chắn hỏi: “Vì chuyện kia…?”

      Hạ Chi Tuyển gật đầu: “Tới tuổi được pháp luật cho phép kết hôn, nhất định cưới em.”

      *Theo quy định của pháp luật TQ, độ tuổi được đăng ký kết hôn của nữ là 20 và nam là 22.

      Cố Tư Ức nhìn dáng vẻ chân thành của , rất cảm động, nhưng cũng thấy hơi buồn cười.

      giơ tay lên ngắm nhìn chiếc nhẫn kim cương lấp lánh ngón giữa, cố tình làm bộ : “ nghĩ rằng chỉ chiếc nhẫn là có thể trói buộc được em à? muốn cưới nhưng chưa chắc em muốn gả nhé. Bây giờ bọn mình còn trẻ, vẫn nên tận hưởng niềm vui trước mắt .”

      “Tận hưởng niềm vui trước mắt?” cau mày .

      “Ừ …” có chút chột dạ.

      Hạ Chi Tuyển mỉm cười, ghé miệng kề vào tai , giọng mang theo hơi thở nguy hiểm: “Vậy cố gắng làm cho em vui đến quên cả trời đất luôn.”

      “…” Trong đầu lại ra hình ảnh tối qua, Cố Tư Ức lập tức trở nên bối rối mất tự nhiên.

      Nhưng trong lòng lại nhịn được mà…Mong đợi…

      Tuy nhiên, buổi tối hôm nay lại hề sung sướng như tối qua.

      Mới đầu vẫn ổn, cho đến giây phút khi tiến vào bên trong, ngoài đau đớn ra còn cảm giác nào khác nữa.

      Hạ Chi Tuyển đau lòng ôm chặt, dịu dàng vỗ về.

      Cố Tư Ức rưng rưng nước mắt, trước giờ phải là người quá yếu ớt, nhưng lúc này cũng bị cảm giác đau đớn như bị xé rách ở chỗ đó đánh bại, mặt mũi trắng bệch.

      Hạ Chi Tuyển liên tục thương chăm sóc , vì khó chịu mà cảm giác sung sướng như trong tưởng tượng của cũng bị giảm nhiều.

      làm hơn nữa nhé…”

      “Lần sau hết đau thôi…”

      sao đâu…” Cố Tư Ức ôm chặt , “ vấn đề gì cả…Em rất vui.”

      Có dị vật tiến vào, mới biết, ra lần trước vẫn chưa thành công…

      Đau lắm, rất đau, nhưng nhịn chút cũng qua thôi.

      Mà trong đau đớn còn xen lẫn thứ cảm xúc mãnh liệt thể thành lời.

      sao, chịu được kết nối chặt chẽ này.

      Cố Tư Ức dần thả lỏng, Hạ Chi Tuyển cũng thả lỏng theo, cả hai đều tập trung cảm nhận và làm quen lẫn nhau.

      Tựa như con thuyền giữa biển rộng mênh mông, trôi nổi trong những cơn sóng lớn…

      Như bay lên thiên đường, lại như rơi xuống địa ngục, dù là lên núi hay xuống biển, hai tâm hồn vẫn luôn gắn bó chặt chẽ và an ủi cho nhau.

      Cả hai nắm tay nhau đến tận cùng thế giới, thăm dò tất cả những điều bí mật mà mình chưa biết…



      Hôm sau Cố Tư Ức tỉnh dậy, toàn thân chỗ nào cũng đau, ngay cả việc bước cũng thấy thoải mái.

      Hạ Chi Tuyển thấy khó chịu, liền : “Hôm nay đừng ra ngoài chơi nữa, ở trong phòng nghỉ ngơi .”

      du lịch mà lại cứ ru rú trong phòng…Kỳ lắm…” Cố Tư Ức lẩm bẩm.

      “Đến khách sạn nghỉ dưỡng mục đích là để cho người ta nghỉ ngơi thư giãn, hưởng thụ món ngon cảnh đẹp mà.” Hạ Chi Tuyển , “Để gọi với Tô Hàn, cho hai đứa nó tự thu xếp với nhau.”

      gọi cho Tô Hàn, bên kia cũng có ý nghĩ tương tự, rất ăn khớp với nhau.

      Tô Hàn luôn bận rộn, khó khăn lắm mới được nghỉ phép, Trịnh Bồi Bồi chỉ hận thể dính lấy từng giây từng phút, ở trong khách sạn quấn nhau mãi thôi.

      Hạ Chi Tuyển bế Cố Tư Ức tắm.

      Cùng nhau ăn sáng xong, lại ngồi salon chơi game.

      Hai người ở bên biển rộng, đắm mình dưới ánh mặt trời, vui vẻ nhàn hạ giết thời gian.

      Chơi mệt rồi, Cố Tư Ức lại lười biếng nằm chết dí trong lòng Hạ Chi Tuyển, cực kỳ dễ chịu…

      nheo mắt nhìn gương mặt tuấn tú của , dùng ngón tay đeo nhẫn kim cương chọc lên mặt mấy cái, nở nụ cười xinh đẹp : “Kiếp trước chắc chắn em là người tốt rồi, làm rất nhiều rất nhiều chuyện có ích, tích rất nhiều rất nhiều đức, cho nên kiếp này mới lừa được về tay.”

      Hạ Chi Tuyển cầm mũ che nắng cho , : “ phải, là tự tìm em.”

      “Ồ…Vậy tại sao lại muốn tìm em?” cười híp mắt hỏi , con là vậy đấy, rất thích nghe mấy cái lời ngon tiếng ngọt thiếu dinh dưỡng này.

      “Tại vì…” dừng lại.

      “Vì gì?” Tim Cố Tư Ức như bị treo ngược lên.

      thờ ơ đáp: “Chờ khi nào em gả cho .”

      “Đáng ghét…Lại lừa em.” Cố Tư Ức giận dỗi.

      Hạ Chi Tuyển cùng Cố Tư Ức trải qua thêm hai ngày rảnh rỗi, cho đến khi nào Cố Tư Ức còn vấn đề gì, bước thấy đau nữa, dần khôi phục lại trạng thái bình thường mới yên tâm được. Trong hai ngày này, hai người ở bên nhau như hai người bạn hồi trung học vậy, lúc thân mật cũng chỉ dám hôn chút rồi thôi.

      Buổi tối, Hạ Chi Tuyển ra bơi ở bể bơi riêng ngoài ban công biệt thự.

      Cố Tư Ức ở trong phòng chơi game với Trịnh Bồi Bồi, vừa ngước mắt lên là có thể nhìn thấy ở bên ngoài, ngắm thân hình khỏe khoắn và rắn chắc của .

      hít sâu hơi, tự nhiên lại thấy…Hơi thèm ăn.

      Chơi xong ván, cũng thay đồ tắm rồi nhảy vào bể, bơi tới gần ôm lấy từ phía sau…

      Hạ Chi Tuyển quay đầu lại, thấy chớp hàng mi ướt nhẹp, cười lộ ra hai má lúm đồng tiền, dáng vẻ ngây thơ lại ngượng ngùng, giống như tiểu tinh mê hoặc lòng người.

      để dựa vào vách kính, khàn giọng hỏi: “Khỏe rồi à?”

      “…Vâng.”

      thấy đau nữa?”

      hiểu ý của , vẫn kiên định gật đầu.

      khỏe rồi, muốn được trải nghiệm lần nữa cái cảm giác khi hai linh hồn xâm nhập và hòa quyện vào máu xương nhau.

      Hạ Chi Tuyển đón nhận ánh mắt trong trẻo lại nghiêm túc, nóng rực và mong đợi của , thể điều khiển được bản thân mà cúi xuống hôn.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Cuối cùng cũng khai trai ăn mặn được rồi kkkk

    3. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Haha, “a có thiên phú nên hiểu ngay”, ôi chết với bạn Tuyển, mà có dùng bp an toàn ko đấy. Thế là bạn Tuyển ăn đc rồi nhé,thoả nỗi lòng rồi nhé.
      Ơ mà nhẫn kim cương đấy à, chậc chậc, ngưỡng mộ
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Khánh Ly năm tích lúa đợi em lên đại học rồi còn gì :))) Cấp ba tặng cái vòng cổ còn đính kim cương xung quanh nữa là cái nhẫn :)))) chàng trai rất hưởng thụ việc nhịn ăn nhịn mặc để dành tiền tiêu cho vợ :v
      thedark, linhdiep17, bellpham2 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Học thần cuồng vk đến thế mà, heehe. Kiếp trước bạn Úc cứu cả thế giới đấy, hihi
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :