1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 83
      Edit: Ngân Nhi

      Hôm sau thời tiết rất đẹp, cả nhóm hẹn nhau Vạn Lý Trường Thành.

      Sáu người thuê chiếc xe, đến Bát Đạt Lĩnh*.

      *Bát Đạt Lĩnh là nơi có đoạn Trường Thành được viếng thăm nhiều nhất, cách trung tâm đô thị của Bắc Kinh 50 dặm về phía Tây Bắc. (Theo wiki)

      đoạn đường, còn chưa lên đến Trường Thành mà Trịnh Bồi Bồi hối hận, mặt như đưa đám : “Sao mình lại đồng ý Trường Thành cơ chứ? Tập quân xong chưa đủ khổ hay sao?”

      Cố Tư Ức : “Sao giống nhau được, tập quân chỉ loanh quanh trong bãi tập thôi, còn bây giờ bọn mình ở bên ngoài hít thở khí trong lành, ngắm nhìn non sông đất nước mà.”

      Trịnh Bồi Bồi tỏ ra ghét bỏ: “Cậu là cái loại cuồng vận động làm gì, thể lực dùng bao giờ hết, ở phương diện này mình với cậu có tiếng chung.”

      Hạ Chi Tuyển mua nước rồi phát cho mấy mỗi người chai.

      Trịnh Bồi Bồi nhận lấy chai nước, khinh bỉ : “Học thần à, Ức nhà cậu sao mà dư thừa sức lực thế? Chắc hẳn là do cậu đủ cố gắng rồi.”

      Câu này có hơi bậy, Cố Tư Ức nhất thời chưa kịp hiểu ra, nhưng Hạ Chi Tuyển nghe cái là hiểu ngay.

      Chai nước vừa cầm tay mau chóng bị tịch thu, Hạ Chi Tuyển chỉ để lại cho Trịnh Bồi Bồi bóng lưng lạnh lùng, tiếp tục phát nước cho những người khác.

      “Ơ kìa, đừng mà, lão đại ơi em biết sai rồi ạ, cho em con đường sống …” Trịnh Bồi Bồi sợ hãi đòi lại nước, muốn phải tự bộ xa để mua nước đâu.

      Hạ Chi Tuyển chút thương hương tiếc ngọc nào với phái nữ ngoài Cố Tư Ức, Trịnh Bồi Bồi ra vẻ đáng thương cũng làm ngơ như thấy, đem chai nước cất vào trong balo, sải bước về phía trước.

      Lục Gia Diệp và Tô Hàn đều có ở đây, Trịnh Bồi Bồi chẳng có ai để sai bảo, đành phải quay sang mượn chai nước của Cố Tư Ức: “ Ức ơi cứu em…”

      Cố Tư Ức đưa chai nước của mình cho bạn, sau đó đuổi theo Hạ Chi Tuyển.

      kéo tay , dùng ánh mắt tha thiết : “Em khát nước…”

      Hạ Chi Tuyển quay đầu nhìn cặp mắt lấy lòng kia, đưa chai nước uống được nửa cho .

      Cố Tư Ức giật mình, dò hỏi: “ uống à?”

      Nghe xong liền dứt khoát vặn nắp chai ra, ngửa cổ uống ngụm lớn. Năm cấp ba còn thấy hơi ngượng, nhưng bây giờ cả hai thường xuyên làm cái chuyện trao đổi nước miếng kia rồi, uống chung chai nước là chuyện .

      Hạ Chi Tuyển đứng đợi , khóe môi hơi cong lên.

      Đến lúc uống xong, cầm lại chai nước, nắm tay tiếp.

      Trịnh Bồi Bồi đáng thương đằng sau với Hướng Lê, Trương Hân Dịch theo Chu Kiêu, hai người này học chung trường đại học, Chu Kiêu cũng rất chiếu cố đến ấy, quan hệ của hai người thân quen hơn so với năm cấp ba.

      Hướng Lê với Trịnh Bồi Bồi sau cùng buôn chuyện với nhau, Cố Tư Ức được Hạ Chi Tuyển nắm tay bước lên bậc thang.

      Trương Hân Dịch chân ngắn bám theo Chu Kiêu, mệt đến nỗi thở hổn hển, Trịnh Bồi Bồi nhìn nổi phải la lên: “Chu Kiêu, cậu chậm chút được à, chờ con nhà người ta với! Chân của hai cậu cũng phải lệch nhau ít nhất mười phân đấy.”

      Chu Kiêu: “…”

      Trương Hân Dịch đỏ mặt, vội : “ sao sao…Tại mình chậm thôi.”

      Chàng trai ống tuýp thẳng* Chu Kiêu sau khi bị nhắc nhở lập tức bước chậm lại, giữ vững khoảng cách với Trương Hân Dịch.

      *Mình nghĩ là kiểu đơ như khúc gỗ hiểu phong tình ý.

      Mặc dù ấy gì, nhưng Trương Hân Dịch vẫn cảm nhận được thay đổi, lúc giơ tay lau mồ hôi, lén cười trộm chút.

      Trịnh Bồi Bồi quay sang với Hướng Lê: “Hân Hân muốn theo đuổi tên này e là khó khăn đấy.”

      Hướng Lê cười : “Bọn mình làm sao mà biết được là trong lòng người ta cảm thấy ngọt ngào chứ, mình thấy Hân Hân rất vui vẻ đó.”

      Trịnh Bồi Bồi: “Nhưng chuyện này cũng kỳ lạ , ràng lên đại học phạm vi rộng hơn, có cơ hội tiếp xúc với nhiều người, sao quanh quẩn lại vẫn cứ thích bạn học cùng cấp ba thế nhỉ?”

      Hướng Lê: “Trong đời nếu sớm gặp được người mình thích, sau này rất khó để rung động với những người khác…”

      Trịnh Bồi Bồi ngó nhìn mặt Hướng Lê: “Sao mình lại cảm thấy là cậu có tâm thế bạn học?”

      “Đâu mà… Mình chỉ thay cho Tiểu Hân Hân thôi.” Hướng Lê ngoài mặt tươi cười, nhưng trong đầu lại lên hình ảnh cậu con trai đẹp trai tỏa sáng lại hay cợt nhả nào đó kia. Nơi nào có cậu ấy nơi đó tràn ngập tiếng cười, ràng là rất kiêu ngạo, nhưng lại ngốc đến đáng .

      Nhưng biết, người mà cậu ấy thích là Trịnh Bồi Bồi… chỉ có thể đem cậu ấy chôn sâu dưới đáy lòng, trở thành bí mật thời thanh xuân mà thôi.

      Vì là chủ nhật nên người đến Trường Thành rất đông.

      Hạ Chi Tuyển nắm tay Cố Tư Ức chậm rãi, lúc qua chỗ đông người lại ôm vai , tránh cho bị người ta va phải.

      tới chỗ Trường Thành, Cố Tư Ức lấy điện thoại ra, : “Bọn mình chụp ảnh .”

      Hạ Chi Tuyển rất phối hợp, đứng sau lưng ôm eo , nhìn vào màn hình, Cố Tư Ức ngẩng cao mặt chụp tấm.

      Lúc chụp kiểu thứ hai, Hạ Chi Tuyển bỗng nghiêng mặt qua hôn lên má , đúng lúc bấm nút chụp.

      Cố Tư Ức xem lại ảnh, bị mờ, nhìn rất chân và đáng , nhịn được mà mỉm cười.

      Hạ Chi Tuyển : “Lát nữa gửi cho .”

      Hai người chụp xong, các lại xúm vào chụp với nhau.

      chụp có mấy mặc quân phục xếp thành hàng qua chỗ các , Trịnh Bồi Bồi kêu lên: “Đẹp trai quá!”

      Mấy cũng khen dứt miệng: “…Đẹp trai ! Đẹp trai quá các ơi! Em muốn gả cho !”

      Cố Tư Ức vừa ngước mắt lên chống lại cặp mắt sâu thẳm của Hạ Chi Tuyển, cứ hờ hững cười nhìn , : “…Cũng bình thường.”

      xong liền tới bên cạnh , kéo tay tiếp, vừa vừa ghé sát vào : “Bạn trai em là người đẹp trai nhất thế giới!”

      Hạ Chi Tuyển bị bất ngờ bởi câu của , nhưng nét mặt vẫn tỏ ra bình thản, đáy mắt lên nụ cười.

      Cố Tư Ức đắc ý lại nghe thấy Hạ Chi Tuyển hỏi: “Thế có muốn gả ?”

      “…” Thua luôn.

      mím môi đáp, mặt ửng hồng.

      Trịnh Bồi Bồi đằng sau nhìn bóng lưng hai người, cảm thán câu: “Sao chỉ nhìn lưng của hai cậu ấy thôi mà mình cũng thấy ngọt thế này?”

      Hướng Lê cười : “Lần sau dẫn đại minh tinh nhà cậu ra đây mà nhét cẩu lương cho bọn mình.”

      Trịnh Bồi Bồi gật đầu: “Được, mình quyết chịu thua đâu!”

      Cả nhóm xuống Trường Thành, tìm nhà hàng vào ăn cơm, sau đó dạo phố, chọn quán trà sữa để vào ăn tráng miệng và chơi game.

      Đến tối cả bọn lại hát, ăn chơi hết mình.

      Lúc ngồi hát, có Lục Gia Diệp chuyên cướp mic và Tô Hàn hát hay ở đây, bầu khí có phần buồn hơn hẳn.

      Hướng Lê : “Thiếu người bớt vui hẳn luôn nhỉ.”

      Cố Tư Ức đồng cảm gật đầu.

      Trịnh Bồi Bồi nâng ly rượu lên uống cạn, : “ người là bạn trai, người là em, tôi có thể làm gì đây, chỉ còn cách làm quen thôi.”

      Hai người họ đều có mặt, Chu Kiêu ít , Hạ Chi Tuyển trong mắt chỉ có Cố Tư Ức. Lúc này Trịnh Bồi Bồi mới nhận ra, khi có Lục Gia Diệp ở bên làm bạn, mới luôn thấy vui vẻ, bình thường tuy vẫn hay cãi nhau ầm ĩ, nhưng trong những thời khắc quan trọng, cậu ấy luôn đặt ở vị trí thứ nhất mà quan tâm. Có cậu ấy, bao giờ sợ buồn tẻ, sợ có ai chơi cùng.

      Hạ Chi Tuyển : “Cùng nhau đồng hành đến cuối con đường rất khó, trừ phi có người sẵn sàng đánh đổi, luôn luôn cố gắng, nếu , cuộc đời phải đứng ở ngã ba đường.”

      Trịnh Bồi Bồi cười : “Đúng rồi, cậu với Ức hoàn toàn phải vậy, cậu cố hết sức để kèm cặp Tư Ức học, mà Tư Ức cũng liều mạng đuổi theo bước chân cậu.” Vốn là học thần và học tra, giờ lại được học cùng trường đại học, hưởng thụ thời khắc ở bên nhau mỗi ngày.

      Trương Hân Dịch cười: “Sau này Lục Gia Diệp chắc chắn trở về mà, chỉ là du học thôi, nước Mỹ giữ được cậu ấy đâu, mình tin là Tây lại có mị lực lớn như vậy.”

      Hướng Lê cúi đầu, vén lọn tóc ra sau tai, : “Hi vọng cậu ấy vẫn luôn nhớ rằng có nhóm bạn chờ cậu ấy về.”

      Đêm khuya, cả nhóm quay về khách sạn nghỉ ngơi.

      Vào phòng, Cố Tư Ức : “Mình phát hình như Hân Dịch có vẻ khá gần gũi với Chu Kiêu đúng ?”

      Trịnh Bồi Bồi ngồi xuống salon, cười : “Mình nghe Lê Tử là Hân Hân theo đuổi Chu Kiêu.”

      “Trời…”

      “Chu Kiêu là loại hiểu phong tình, e là Hân Hân phải chịu khổ chút rồi.”

      Cố Tư Ức nghĩ tới Chu Kiêu lúc nào cũng nghiêm túc, đúng là...Khác biệt lớn quá.

      “Cả thế giới này có cậu là hạnh phúc nhất thôi, chẳng phải làm gì mà học thần cũng vẫn lòng với cậu rồi.”

      “…”

      “Cậu phải biết quý trọng đấy nhé!”

      Cố Tư Ức có chút ngượng ngùng, lại cảm thấy hạnh phúc nên lời, khỏi nở nụ cười.

      Hai người tắm rửa xong nằm lên giường, hôm nay chơi cả ngày mệt rồi, vừa nằm thấy buồn ngủ.

      Cố Tư Ức mơ màng ngủ điện thoại để dưới gối kêu, cầm lên nhìn, là điện thoại của Hạ Chi Tuyển.

      nhận máy đặt bên tai, cúi đầu thào: “Alo?”

      đứng ngoài cửa phòng em.”

      “Ơ? Sao vậy ạ?”

      tới lấy đồ.”

      “Ừm…” Cố Tư Ức mắt nhắm mắt mở đứng dậy ra mở cửa, nhìn Hạ Chi Tuyển hỏi: “ muốn lấy cái gì?”

      Hạ Chi Tuyển bắt lấy tay , dùng sức kéo vào lòng mình, sau đó trở tay đóng cửa phòng lại, giây sau lại bế bổng lên.

      Cố Tư Ức kịp ứng phó bởi loạt hành động của , ngơ ngác nhìn : “ làm gì thế?”

      Hạ Chi Tuyển nhìn vào mắt : “ tới đem bạn .”

      người mặc váy ngủ tơ tằm mỏng manh, xúc cảm từ làn da hở bên ngoài cùng độ cong mê người ra, làm kích động thở nặng nề.

      Cố Tư Ức giãy dụa: “Nào, đừng nghịch, phải ở cùng phòng với Chu Kiêu sao?”

      đặt riêng phòng khác rồi.” vừa bế vừa .

      “Nhưng mà em với Bồi Bồi…”

      “Tối qua để cho hai đứa em ngủ với nhau chưa đủ à?” Hạ Chi Tuyển khàn giọng, “Mai phải về trường rồi, dù thế nào em cũng phải chia cho đêm mới công bằng chứ.”

      Hạ Chi Tuyển bế đến trước cửa phòng, lấy thẻ phòng ra mở cửa, đưa vào làm tù binh.

      Xoay người đóng cửa lại, có kiên nhẫn bế vào trong nữa, mà gấp gáp ấn vào cửa mà hôn.

      Chơi cùng cả nhóm bạn thể bằng được thời gian ở riêng chỗ với nhau, hai ngày nay vẫn luôn rất quy củ, mỗi lần muốn hôn đều phải cố nhẫn nhịn…

      nụ hôn nóng bỏng mãnh liệt kết thúc, Cố Tư Ức thở hổn hển : “Ngày mai Bồi Bồi tỉnh lại…Phát em có trong phòng… lúng túng lắm…”

      Hạ Chi Tuyển : “Em là bạn , đáng lý phải ở chung phòng với mới đúng.”

      cũng hiểu là hai hơn tháng gặp nhau, nên tối qua mới cho hai ngủ với nhau đêm.

      bế lên giường, cơ thể cường tráng đè lên, bao bọc thân hình mềm mại của trong lòng mình.

      Cố Tư Ức nín thở, gương mặt nóng bừng…

      Lúc lại lần mò về chốn cũ, liền bắt lấy tay , cố gắng chống cự, cắn tai , : “Cho sờ mà.”

      “Có gì hay mà sờ chứ…” phụng phịu.

      “Sờ thích lắm.” khàn giọng khẽ cười, “ thích.”

      Bên trong có thứ gì trói buộc cản đường, gạt tay ra, dễ dàng nắm được nơi ấy, thỏa mãn thở dài hơi.

      Vành tai tóc mai chạm nhau, hưng phấn vui vẻ nên lời, Hạ Chi Tuyển lại lần nữa ngậm lấy cái miệng nhắn đỏ tươi cực kỳ ngọt ngào của

      Thân mật hồi, sau vài phút bình tĩnh lại, Cố Tư Ức lại bị Hạ Chi Tuyển ôm chặt vào lòng, hơi thở hỗn loạn.

      Hình như ngày nào cũng…cũng muốn hôn…

      chịu hôn đâu, phải hôn sâu và hôn lâu cơ…

      Hạ Chi Tuyển ôm rất chặt, giống như hận thể khắc vào trong máu thịt xương tủy của mình vậy.

      Cố Tư Ức cảm nhận được thay đổi của cái thứ kia rất ràng…

      Tối qua Trịnh Bồi Bồi mới vừa chuyện với về chủ đề thầm kín này, còn nhắc nhở về nhu cầu của con trai nữa…

      Trong lòng Cố Tư Ức chưa có khát vọng ràng với chuyện đó, nhưng cảm giác được là Hạ Chi Tuyển rất gấp gáp và nhẫn nại. Nếu như muốn cũng phải là thể, dù sao sớm muộn cũng phải làm mà…

      Hôm nay nghe cả nhóm cảm thán tâm cũng thấy xúc động, đột nhiên muốn làm chuyện gì đó để cả hai gần nhau hơn chút.

      Ma xui quỷ khiến, Cố Tư Ức khẽ mở miệng : “Nếu muốn …Bọn mình có thể thử xem…”

      Bầu khí yên tĩnh trong vài giây, Hạ Chi Tuyển dám chắc chắn, hỏi: “Em gì?”

      “… muốn sao?” bé trong lòng phát ra tiếng nghe như muỗi kêu.

      Yết hầu di chuyển, khàn giọng : “Muốn cái gì?”

      “Cái gì tự biết…” lầm bầm, giọng ngọt ngào chứa đựng thẹn thùng.

      “…” Hạ Chi Tuyển bỗng dưng đỏ mặt.

      muốn ư? Sao có thể muốn cơ chứ? Ngày nào cũng kiềm chế được mà nghĩ đến!

      Nhưng vì tôn trọng suy nghĩ của , cho nên chỉ có thể nhịn.

      Bây giờ Cố Tư Ức lại chủ động đưa ra lời mời gọi, lý trí của Hạ Chi Tuyển ầm ầm sụp đổ.

      Khao khát được tìm hiểu lĩnh vực mới mà mình chưa biết…

      Cố Tư Ức nhắm chặt mắt, chẳng biết gì cả, chỉ biết kìm nén nội tâm sợ hãi, giao hết thảy mọi thứ cho

      “…” hít sâu hơi, cắn chặt môi, muốn kêu ra thành tiếng.

      giống như mấy yếu ớt, cho nên nghĩ rằng mình có thể nhịn đau được.

      Bỗng nhiên, mọi thứ đột ngột dừng lại.

      hề có cảm giác đau đớn như dự đoán, như thể sóng to gió lớn muốn bùng lên bỗng dưng lại trở về gió êm biển lặng.

      Cố Tư Ức chậm rãi mở mắt ra, nhìn Hạ Chi Tuyển.

      nhanh chóng quay mặt , : “ vào toilet lát.”

      Đến khi chỉ còn lại mình , liền dấy lên lòng dũng cảm, xấu hổ đỏ mặt nhìn xuống…

      Ơ… có máu sao?

      Thế còn cái thứ dính dính lưu lại kia là gì vậy?

      Em bé hiếu kỳ Cố Tư Ức vừa nhìn vừa suy nghĩ, ngửi thấy mùi lạ lạ, loáng thoáng hiểu ra, mặt đỏ bừng như muốn nổ tung.

      Tranh thủ lúc Hạ Chi Tuyển còn ở trong toilet, liền vội vàng thu dọn sạch .

      Lúc ra, mặc áo choàng tắm vào, cúi đầu : “Em cũng muốn rửa ráy chút.”

      Đến khi cả hai lại cùng nhau nằm xuống giường, Cố Tư Ức nhịn nổi nữa mà hỏi : “ phải lần đầu đều chảy máu sao…Sao em lại có?”

      “…” Hạ Chi Tuyển muốn gì hết.

      Thấy yên lặng, lại hỏi: “ ngủ rồi à?”

      “…” Hạ Chi Tuyển quay người ôm lấy , : “Ngủ , có gì để mai .”

      “Vâng…” cũng ngại muốn mấy chuyện đó với .

      Cố Tư Ức tuy buồn bực trong lòng, nhưng cũng quẳng luôn ra sau gáy, rất nhanh ngủ mất.

      Chỉ còn lại Hạ Chi Tuyển với tâm trạng cực kỳ phức tạp, mãi mà ngủ được…

      thế mà lại…Lúc tìm đến con đường kia nhịn được mà…

      Đầu óc trống rỗng, còn kịp đeo bao vào…

      Chuyện này quá xấu hổ, Hạ Chi Tuyển biết phải giải thích với Cố Tư Ức thế nào nữa.

      Đây là lần đầu tiên trong đời trải qua cái cảm giác lúng túng và mất mặt cực độ kia.

      Và thế là lão đại Hạ thiên tài mất ngủ…
      ---

      E hèm, mong các cho em nó cơ hội, em nó hứa phát huy tốt gấp nhiều lần ở các hiệp sau :)) Ai bảo con bé Ức kia mời mọc bất ngờ thế chứ, mà con bé vẫn chưa hiểu ra làm sao mới tội cơ :))

      Lần đầu mà các chế, thông cảm thông cảm nha :)))))))

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ko sao, chắc lần sau có thịt chất lượng để ăn.
      Êi gu, liệu Hướng Lê và bạn Diệp có thành ko nhờ???
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Hoá ra học thần k phải cái gì cũng giỏi kkk
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Học Thần cũng phải có khi vấp vã chứ nên lần đầu sau đâu . Mà lần sau vấp nữa thôi rồi chắc Học Thần hận thể treo cổ luôn quá :059::059::059:
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haha, mất mặt học thần quầ, chưa lâm trận bóp súng cướp cò rồi
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :