1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Cổ nhân dạy rồi: sợ lưu manh vô sỉ, chỉ sợ lưu manh có đầu óc :050::050::050:
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    2. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Học thần đúng là lưu manh giả danh trí thức mà :yoyo36: cứ tranh thủ đc tí nào động tay chân mồm miệng vs con nhà người ta à :)))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Aaaaaaa. Trời ơi, bây h thế rồi sau này sao. Lại đc Bồi bổ sung thêm nữa...
      Bạn Tuyển ngày càng lộ bản chất.. hầy hầy
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 57
      Edit: Ngân Nhi

      “…!!!” Cố Tư Ức trợn tròn mắt.

      Môi hai người chạm nhau, cảm giác như có luồng điện truyền từ môi rồi lan ra toàn thân vậy, khiến người cũng run bắn lên.

      Đầu óc đơ ra mấy giây, như bị điện giật hỏng luôn rồi.

      Lúc hoàn hồn lại, lập tức lui về sau mấy bước, giơ tay che miệng, mãi mới được câu: “… chơi ăn gian!”

      Cái giọng lên án nghe yếu ớt vô cùng, khác gì con thỏ sợ hãi.

      Mặt Hạ Chi Tuyển nóng lên, may là trời tối nên mới nhìn .

      Giọng cậu có hơi khàn , : “Chẳng may thôi…”

      Rồi lại tiếp: “Em hôn lại , coi như chưa có chuyện gì.”

      …” Cố Tư Ức từ chối ngay.

      “…” Hạ Chi Tuyển ngẩng đầu nhìn bầu trời sao, cảm giác nóng rực nơi hốc mắt cũng tản chút ít.

      Cậu khẽ thở ra hơi, lần nữa nhìn Cố Tư Ức, như con sói xám lớn dụ dỗ thỏ con.

      “Nhưng em hôn vào má đâu.” Cậu chỉ vào má mình, “Chuyện vừa rồi là ngoài ý muốn, tính.”

      “Là tại ăn gian… thèm để ý đến nữa!” Cố Tư Ức quay lưng , hậm hực .

      Hạ Chi Tuyển bước tới ôm lấy từ phía sau, khẽ vào tai : “ để ý đến nữa à?”

      “Nào… buông em ra!” Cố Tư Ức giãy dụa trong lòng cậu.

      Hạ Chi Tuyển đứng phía sau , cậu nghiêng đầu nhìn gương mặt nhắn xinh đẹp ửng hồng dưới ánh trăng, nhịn được mà cúi xuống hôn lên má cái.

      …”

      cho có cơ hội lên án tiếp, cậu lại tiếp tục hôn lên tai .

      “Á…” Cố Tư Ức bị cậu đùa giỡn nên hai chân mềm nhũn ra, nếu có cậu ôm chắc là đứng vững nổi.

      “Xin đấy…Đừng hôn nữa mà…” Nhột quá .

      Giọng điệu cầu xin của người con yếu ớt như sắp khóc đến nơi, khiến Hạ Chi Tuyển nghe mà máu trong người sôi trào hừng hực.

      Cảm xúc kích động bị đẩy lên cao, cậu lập tức buông ra, quay người xa mấy bước, giữ khoảng cách với .

      Cố Tư Ức ngồi xổm xuống đất, thở hổn hển.

      Cảm giác này quá đáng sợ, như thể có thứ gì đó trong người muốn bộc phát ra vậy…

      Hồi lâu sau Hạ Chi Tuyển mới bình thường trở lại, cậu nhìn lên trời, : “Lại đây, dạy em cách nhìn sao.”

      nhìn, em muốn xuống.” Cố Tư Ức cúi thấp đầu, lí nhí.

      đếm ngược năm giây, em qua đây là qua đó bắt em lại đấy.” Hạ Chi Tuyển vừa nhìn sao vừa đếm, “Năm, bốn, ba, hai…”

      “Đừng đếm nữa!” Cố Tư Ức vội vàng chạy tới nắm lấy ống tay áo cậu.

      Hạ Chi Tuyển liếc nhìn , mỉm cười, giơ tay ôm lấy vai : “Ngoan lắm.”

      với em thuộc chòm sao Song Tử, rất dễ nhận biết bầu trời.” Hạ Chi Tuyển chỉ lên cao, “Em nhìn ngôi sao kia , đó chính là sao Castor thuộc chòm sao Song Tử, bằng mắt thường chúng ta chỉ thấy nó là ngôi sao đơn độc, nhưng nếu nhìn qua kính viễn vọng ta thấy ngôi sao nữa cùng với nó, ta gọi là sao đôi, ở gần nó cũng có cặp sao đôi khác nữa.”

      Cố Tư Ức mơ mơ màng màng nhìn theo, “Tại sao hai ngôi sao lại phải gắn cùng với nhau vậy?”

      Hạ Chi Tuyển : “Do ảnh hưởng của lực hấp dẫn.”

      Cố Tư Ức: “…Lực hấp dẫn là thế nào ạ? Là lực tác dụng giữa các vật thể với nhau sao?”

      Hạ Chi Tuyển đáp: “ phải, lực hấp dẫn là lực hút giữa mọi vật chất và có độ lớn tỷ lệ thuận với khối lượng của chúng, bản chất của nó là do uốn cong của gian và thời gian bởi diện của khối lượng, có liên quan đến áp suất vũ trụ, vận tốc vũ trụ, kích thước gian, cường độ từ trường và cấu tạo của vật thể.Lực hấp dẫn là lực yếu nhất trong số các lực trong tự nhiên, nhưng có thể hoạt động ở khoảng cách xa và luôn thu hút…”*

      *Nguồn tham khảo từ wikipedia T-T

      Hạ Chi Tuyển , Cố Tư Ức đứng bên cạnh gật đầu, lúc cậu xong, tổng kết lại câu xanh rờn: “Em nghe hiểu lắm…”

      “…” Hạ Chi Tuyển đổi sang chủ đề gần gũi hơn, “Mùa đông hàng năm có mưa sao băng Song Tử, là tháng sau đấy.”

      “Ôi, mưa sao băng á!! Ở trường có thể trông thấy ?” Cố Tư Ức hai mắt sáng rực.

      “Có thể, nhưng phải là ngày trời quang mới được, phải xem tình hình thời tiết .”

      “Vâng.” Cố Tư Ức gật đầu.

      Hạ Chi Tuyển nhìn dáng vẻ thích thú xen lẫn chờ mong của , tay vòng qua vai nhàng nắm tai , : “Lúc đấy dẫn em xem mưa sao băng nhé, được ?”

      “Được ạ!” Cố Tư Ức chút do dự mà gật đầu.

      “Vậy có phải em nên hoàn thành lời hứa tối nay của mình trước ?”

      “…”

      Dù sao cũng trốn thoát, Cố Tư Ức lại nghiêng đầu hôn nhanh lên má cậu cái.

      Cậu lại quay người giơ bên má kia về phía , cười : “ được thiên vị bên nào hết.”

      “…”

      cái cũng là hôn, hai cái cũng vẫn là hôn thôi mà.” Hai tay cậu đặt tường rào xanh, bình tĩnh chờ đợi.

      “…” Cố Tư Ức đành thỏa hiệp, lại nhón chân lên hôn cậu cái nữa.

      Hạ Chi Tuyển quay đầu nhìn , vội vàng tỏ lập trường: “ hôn nữa! gì cũng vô dụng thôi! Đánh chết em cũng hôn!”

      Cậu nhếch môi cười, trông vừa đẹp trai vừa đáng ghét, bước lại gần : “Hôm nay thế là đủ rồi.”

      “Đồ lưu manh!” Cố Tư Ức cách cậu xa mấy bước, dám nhìn vào gương mặt đẹp trai kia.

      Hai người lại đứng đó lúc nữa, Hạ Chi Tuyển nhìn đồng hồ, sắp mười giờ tối rồi.

      …Thời gian sao lại trôi nhanh như thế chứ? Còn nhanh hơn cả lúc ngồi học nữa.

      Cậu muốn để Cố Tư Ức ngủ muộn, nên nắm tay : “ thôi, nên về phòng ngủ rồi.”

      Hai người xuống lầu, Cố Tư Ức nhớ lại hành động mạo hiểm sáng nay, : “Về sau khi ngồi trong lớp đừng nắm tay em nữa.”

      “Làm sao?” Cậu tỏ ra rất thờ ơ.

      Cố Tư Ức nóng nảy: “Đợt trước chủ nhiệm còn gọi em lên văn phòng để chuyện, hỏi có phải em và có gì đó …Em muốn bị giáo hỏi chuyện này nữa đâu!”

      Khi đó còn đáp trả lại cách rất hùng hồn và đầy lý lẽ, bây giờ mà lại bị bắt quả tang biết làm thế nào đây.

      Bây giờ Hạ Chi Tuyển mới biết là chủ nhiệm lớp từng gặp riêng , chả trách mà lại nhạy cảm như vậy…

      “Tóm lại là em cầu làm bạn trai trong bóng tối của em đấy à?” Cậu hỏi đúng vào ý chính.

      “…” Cũng gần như vậy, chỉ có điều sao nghe cái từ bạn trai trong bóng tối nó cứ kì kì thế nào ấy.

      “Được thôi, nghe lời em.” Hạ Chi Tuyển bình thản .

      Cậu cũng biết tầm quan trọng của việc này, nếu làm lớn chuyện lên vạch giới hạn với cậu, vậy phiền lắm.Với lại công khai tình cảm quá sớm cũng phải là ý hay, cậu biết là bố mẹ muốn đương sớm.

      “Nhưng mà…” Cậu lại tiếp.

      “Nhưng mà gì?” hỏi.

      “Dù có là bạn trai trong bóng tối cũng vẫn là bạn trai.” Cậu nhấn mạnh.

      “…”

      “Phải ?”

      “…Ừm.”

      là gì của em?” Cậu lại hỏi.

      “Aiya…”

      mau.” Cậu véo lòng bàn tay , chịu bây giờ rồi nhỡ về sau lại lật lọng chịu thừa nhận sao?

      Cố Tư Ức chẳng khác nào cưỡi lưng cọp, lí nhí như muỗi kêu: “…Bạn trai.”

      chẳng hiểu ra làm sao nữa, Hạ Chi Tuyển cứ thế từng bước từng bước…Trở thành bạn trai của rồi sao?

      “Ừm.” Hạ Chi Tuyển cười.

      Lùi bước cũng có cái hay, lấy lui làm tiến, cuối cùng cũng được chính thức ngồi vào vị trí bạn trai của rồi.

      Ban đêm, Cố Tư Ức nằm giường nhận được tin nhắn thoại của Hạ Chi Tuyển.

      Cậu rất khẽ: “Bạn ngủ ngon.”

      Mặt Cố Tư Ức nóng bừng, lúc sau mới nhắn lại.

      Ý Mặt Chữ: “Em ngủ đây, ngủ ngon.”

      X: “.”

      Trịnh Bồi Bồi ngồi ở giường bên cạnh, vẫn còn chơi game.

      Cố Tư Ức trở mình, nhắc nhở bạn: “Ngủ thôi, sáng mai lại dậy được.”

      Trịnh Bồi Bồi thở dài cái, : “Mình cũng muốn ngủ lắm chứ, nhưng tên nhãi ranh Lục Gia Diệp cứ bắt mình chơi ý, lại còn hứa hẹn với mấy đứa khác nữa, mình mà chơi cùng thua.Vì vinh quang của toàn đội, mình đành phải liều mạng thôi.”

      Cố Tư Ức : “Lục Gia Diệp có vẻ rất thích chơi game với cậu nhỉ.”

      “…” Trịnh Bồi Bồi giật mình, vội : “Cũng phải thôi, kỹ thuật của mình tốt mà, có thể giúp đỡ cậu ta.”

      “Phải rồi, cuối tuần sau là sinh nhật Lục Gia Diệp, cậu ấy tổ chức party, cuối tuần này bọn mình ra ngoài mua quà cho cậu ấy nhé?”

      “Ừ nhỉ…Thế chủ nhật mua nhé.” Trịnh Bồi Bồi lại quay sang hỏi Hướng Lê và Trương Hân Dịch: “Hai cậu có ?”

      Hướng Lê hơi ngượng ngùng : “Bọn mình tặng quà có được ? Nhỡ cậu ấy thích sao?”

      “Có cái rắm, có người tặng quà cậu ta lại chả vui chết được ý, với lại hai cậu cũng cùng cả nhóm núi Nga Mi rồi, cậu ta cũng mời hai cậu đến tham gia tiệc sinh nhật, chẳng lẽ lại tặng quà sao?”

      Trương Hân Dịch : “Vậy chủ nhật bọn mình cùng nhau dạo phố .”

      Đến chủ nhật, bốn cùng nhau ra ngoài chơi, cả nhóm đều bàn luận xem nên tặng Lục Gia Diệp cái gì.

      Trịnh Bồi Bồi : “Cậu ta tiêu ít tiền cho mình trong game rồi, mình tặng cậu ta cái đồng hồ thể thao.”

      Cố Tư Ức dở khóc dở cười: “Món quà đắt tiền như thế, mình kham nổi…”

      Trịnh Bồi Bồi: “Thế nào cũng được mà, tấm lòng là chính.”

      “Vậy mình mua cho cậu ấy đôi giày thể thao.” Cố Tư Ức đột nhiên nghĩ ra.

      Hướng Lê: “Mình mua balo thể thao.”

      Trương Hân Dịch: “Mình mua bộ đồ thể thao.”

      “Được đó!” Trịnh Bồi Bồi vỗ tay, “Quyết định vậy , bọn mình chọn đồ thôi.”

      Cố Tư Ức : “Để mình hỏi size giày của cậu ấy .”

      Trịnh Bồi Bồi: “Đừng hỏi thẳng cậu ta, thế còn gì bất ngờ nữa.”

      “Thế mình hỏi học thần vậy.”

      Cố Tư Ức ra chỗ gọi điện cho Hạ Chi Tuyển.

      “Alo?” Giọng cậu hơi khàn.

      …Chẳng lẽ vẫn ngủ nướng sao?

      “Em có chuyện muốn hỏi , size giày của Lục Gia Diệp là bao nhiêu?”

      Hạ Chi Tuyển yên lặng lúc rồi hỏi ngược lại : “Có phải em hỏi nhầm người rồi đấy?”

      “Ơ? biết à?” Cố Tư Ức kinh ngạc.

      Hạ Chi Tuyển: “ phải em nên hỏi là size giày của bạn trai em là bao nhiêu hay sao?”

      “…” Cố Tư Ức xấu hổ quát khẽ: “ đừng đùa nữa, sắp sinh nhật cậu ấy rồi, bọn em mua quà tặng cậu ấy, em định mua cho cậu ấy đôi giày.”

      “À…”

      có biết cậu ấy size bao nhiêu ?” Cố Tư Ức lại hỏi.

      “Em cần tặng quà cũng được.”

      được, đều là bạn thân mà, có thế nào cũng phải tỏ chút thành ý chứ.”

      “Ừm, size số 41.”

      “Em hỏi Lục Gia Diệp cơ mà…” Cố Tư Ức choáng váng.

      “Cứ mua size 41 , nó vừa để .”

      “…”

      Thế là quà sinh nhật của Lục Gia Diệp bị người em tốt của cậu ta quyết định như vậy đấy.

      Cố Tư Ức là người tặng quà, tỏ ra khá rầu rĩ, với mấy bạn: “Học thần biết size giày của Lục Gia Diệp, mà size giày của học thần là 41.”

      Trịnh Bồi Bồi : “Thế mua size 41 , hai người đó cũng cao sàn sàn nhau, chắc số đo cũng chênh lệch nhiều đâu.”

      Trương Hân Dịch: “Lần trước du lịch hình như còn thấy hai cậu ấy đổi giày cho nhau mà…”

      Cố Tư Ức nghe lời cả nhóm, mua đôi giày thể thao size 41.

      Vốn chỉ dự tính mua quà trong khoảng 1000 tệ, kết quả lại thành ra 1500 tệ, Cố Tư Ức thầm nghĩ lại phải mặt dày nhờ bố ứng cho rồi.Lục Gia Diệp là con nhà giàu, mua mấy đôi giày chất lượng kém người ta thích , thế món quà cũng trở nên có ý nghĩa nữa rồi.

      Lúc dạo vòng, ngang qua cửa hàng Pandora, nhìn thấy chiếc vòng tay giống với chiếc mà Hạ Chi Tuyển tặng cho

      sững người, ngẩn ngơ đứng nhìn, nỡ rời .

      Trịnh Bồi Bồi đến với : “Cố nhịn , đừng có mua, tự mình mua có cảm giác như ban đầu đâu, chờ học thần mua cho cậu cái khác .”

      “Như vậy hay lắm đâu, tự mình làm mất rồi còn muốn cậu ấy mua lại cái khác nữa…”

      “Có gì mà hay, học thần có tiền mà, lãng phí chút nào cả!” Trịnh Bồi Bồi kéo tay Cố Tư Ức lôi , “Thôi mà! Nếu nhịn được cậu với học thần , bảo cậu ấy mau mau mua lại cho cậu cái khác.”

      “…” Sao có thể biết xấu hổ mà làm như vậy chứ.

      Mấy ra ngoài dạo phố, là mua quà cho Lục Gia Diệp, cuối cùng chỉ có quà mà cả bọn còn mua thêm cả đống thứ đồ linh tinh khác, lượn phố cả ngày, ăn xong bữa tối rồi mới vui vẻ về trường.

      đường về, Trịnh Bồi Bồi thở dài: “Sau này mà mình kiếm được ông chồng giàu có phải tiếc tiền mua sắm nữa rồi!”

      Hướng Lê nhanh miệng : “Thế cậu mau trói Lục Gia Diệp lại , bố cậu ấy Lục Lâm Thành là người nằm trong bảng xếp hạng những người giàu có nhất đấy.”

      Trương Hân Dịch cười : “Đúng đó, Lục Gia Diệp là phú nhị đại chân chính, về độ giàu có có ai so được với nhà cậu ấy chứ.”

      Trịnh Bồi Bồi trợn mắt : “Oẹ ọe ọe, mình còn lâu mới thèm tên ngốc đó!”

      Cố Tư Ức cũng cười theo: “Lục Gia Diệp được mà, mình thấy cậu ấy tốt lắm, cậu có đánh có mắng cậu ấy thế nào cậu ấy cũng bao giờ tức giận, hai cậu ngày nào cũng chơi game cùng nhau nữa còn gì!”

      Trịnh Bồi Bồi: “Mình đánh cậu ta là vì cậu ta trêu mình trước được chưa? Cậu có thấy mình đánh Tô Hàn bao giờ chưa hả?”

      Cố Tư Ức lại bình luận: “Tô Hàn là mỹ nam ấm áp dịu dàng, làm cho người ta thoải mái như được tắm gió xuân, còn Lục Gia Diệp là ánh mặt trời của ngày hè, năng động nhiệt huyết, tích cực sôi nổi, cả hai cậu ấy đều được cả.” (Editor: Học thần nghe được là xác định nha Ức :v)

      Trịnh Bồi Bồi: “Tô Hàn vẫn tốt hơn, dạo này cậu ấy còn kèm mình học thêm nữa.”

      Cố Tư Ức gật đầu: “Ừm, vậy là cậu thích Tô Hàn hơn rồi.”

      Trịnh Bồi Bồi như con mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức xù lông : “Gì mà thích với thích chứ, mới lớp mười thôi mà, chỉ là tình bạn trong sáng thôi!”

      “Ồ…” Hướng Lê gật đầu, “Chúng ta có cặp em trong sáng là học thần và Tư Ức rồi, giờ lại có thêm cặp bạn bè trong sáng nữa là Bồi Bồi và Tô Hàn.”

      Trương Hân Dịch nhịn được cười.

      Cố Tư Ức vốn rất vô tư trêu chọc Trịnh Bồi Bồi, nghe thế cũng thấy xấu hổ, vội : “Cậu đừng có mà kéo theo người vô tội vào!”

      Mấy vừa về trường chưa được bao lâu Cố Tư Ức nhận được điện thoại của Hạ Chi Tuyển.

      ở dưới nhà, em xuống đây .”

      “Ơ? về nhà sao?”

      về trường sớm, em mau xuống .”

      “Vâng.”

      Cố Tư Ức lại xuống nhà, thấy Hạ Chi Tuyển đứng dưới bóng cây chạy nhanh tới.

      “Mua được giày rồi à?” Hạ Chi Tuyển hỏi

      Cố Tư Ức gật đầu.

      “Giày như thế nào, cho xem được ?”

      Cố Tư Ức mở ảnh chụp ra cho cậu xem.

      Hạ Chi Tuyển gật đầu: “Đẹp lắm, rất thích.”

      “…” Đại ca à, đây phải quà em mua cho đâu nhé!

      “Bọn mình ra công viên trong trường dạo chút .” Hạ Chi Tuyển , dưới kí túc xá người đến người đông quá, thoải mái lắm.

      Cố Tư Ức có phần chần chừ, cậu : “ muốn với à?”

      nhìn ra vẻ thất vọng gương mặt đẹp trai của cậu, lập tức đồng ý: “Em chứ.”

      Hai người chậm rãi bước trong sân trường.

      Tới chỗ người, Hạ Chi Tuyển mới nắm tay Cố Tư Ức.

      Xúc cảm lạnh như băng khiến cậu phải nhíu mày trách: “Em phải nhớ mặc thêm áo vào.”

      Cậu dẫn tới nơi yên tĩnh, : “Hôm nay cũng ra ngoài chuyến để mua ít đồ.”

      Cố Tư Ức: “ cũng mua quà cho Lục Gia Diệp à?”

      “Quà của nó cần thiết phải ra ngoài mua.”

      Cậu lấy ra cái hộp đựng trong túi giấy rồi mở ra.

      Cố Tư Ức nhìn thấy cái vòng tay giống y như đúc cái vòng mà đánh mất, còn có luôn cả hạt charm kỉ niệm lần du lịch nữa.

      Hai mắt sáng lên, nhịn được mà cười rất tươi.

      Hạ Chi Tuyển : “Đưa tay đây.”

      ngoan ngoãn làm theo.

      Cậu đeo vòng cho , : “Nếu còn đánh mất cũng đừng buồn, lại mua cho em cái mới.”

      có lần thứ hai đâu!” Cố Tư Ức phản bác, “Em nhất định làm mất nó nữa!”

      Hồi chiều còn đứng trong trung tâm thương mại nhìn cái vòng đến chảy nước miếng, lòng ngứa ngáy cứ muốn vào mua, nào ngờ buổi tối được đeo nó rồi, cái cảm giác thỏa lòng mong ước này khiến cười dứt được.

      Hạ Chi Tuyển nhìn hai cái lúm đồng tiền kia, trong lòng cảm thấy cực kì thỏa mãn.

      Cậu giơ tay lên chọc vào cái lúm đồng tiền của .

      Cố Tư Ức ngơ ngác nhìn cậu: “ làm gì đó?”

      “Em cười trông xinh lắm.” Cậu cười , ánh mắt nhìn vô cùng dịu dàng.

      “…” Cố Tư Ức xấu hổ rũ mắt xuống.
      ---
      bàn về độ hường phấn của đôi trẻ nữa, mị chỉ tò mò về số phận của đôi giày thôi :))) Học thần sao coi như đôi giày đó là của mình rồi vậy :)))

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Thấy thương cho bạn lục rồi đấy sắp mất đôi giày thể thao rồi
      levuongNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :