1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Vừa lắm . Bồi Bồi nên chuyện nàu cho A Tuyển biết , nhất định A Tuyển xử đẹp bỏ qua cho ả kia
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      nghĩ chẳng có lẽ học thần mua đồ mà lại k đánh đấu ah. Có ai như tui k
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 51.1
      Edit: Ngân Nhi

      Giờ truy bài sáng hôm sau, Cố Tư Ức, Trịnh Bồi Bồi, Lam Hiểu Thu và Từ Lâm bị gọi lên văn phòng, cái vòng tay bàn làm việc của chủ nhiệm.

      Trịnh Bồi Bồi : “Hai hôm trước Tư Ức bị rơi mất vòng tay trong phòng ngủ, tối qua Từ Lâm lại phát Lam Hiểu Thu có cái vòng tay giống hệt của Tư Ức ạ.Trước đó em chưa từng thấy bạn ấy đeo cái vòng đó, còn Tư Ức luôn đeo tay, Lam Hiểu Thu là bạn ấy mua, nhưng lại đưa ra được bất cứ giấy tờ gì để chứng minh.”

      Lam Hiểu Thu: “Cậu luôn miệng là tôi ăn trộm, đổ oan cho tôi mà còn bắt tôi phải chứng minh, tại sao vậy?”

      “Tại sao vậy á?” Trịnh Bồi Bồi bật cười, “Tại vì cậu có tật giật mình, đưa ra được chứng cứ chứ sao nữa.”

      “Trịnh Bồi Bồi, em yên lặng lúc .” chủ nhiệm đau hết cả đầu bảo Trịnh Bồi Bồi dừng lại, nhìn Cố Tư Ức hỏi: “Cái vòng này giống hệt cái vòng em làm mất sao?”

      Cố Tư Ức trả lời rất khách quan: “Giống ạ, nhưng về sau em có gắn thêm hạt châu nữa, còn cái này có ạ.”

      Trịnh Bồi Bồi luôn: “ ơi, cái vòng này có thể tháo gỡ rất dễ dàng, Lam Hiểu Thu hoàn toàn có thể gỡ nó ra được.”

      Lam Hiểu Thu cam lòng bị yếu thế: “Trịnh Bồi Bồi, cậu chỉ luôn suy đoán chủ quan thôi!”

      chủ nhiệm nhức đầu: “Trịnh Bồi Bồi, hỏi em.”

      Lam Hiểu Thu nhìn giáo, mặt đỏ lên, tức giận và ấm ức : “Thưa , em thề là em trộm vòng tay của Cố Tư Ức, đâu phải là em mua nổi chứ, sao lại phải trộm ạ? Vòng của em giống vòng của bạn là vì em nhìn thấy bạn đeo đẹp quá nên mới mua cái giống thế, em đeo là vì bạn đeo, em muốn bị là bắt chước, em chỉ mua về rồi để trong phòng ngủ thôi, chẳng lẽ là sai sao ạ?”

      chủ nhiệm có quan hệ với bố mẹ của Lam Hiểu Thu, biết gia cảnh của Lam Hiểu Thu nên thấy đúng là bé này có lý do gì phải ăn trộm cả.

      Trịnh Bồi Bồi : “Người lấy trộm đồ nhất thiết là vì người ta mua nổi nó, mà vì tâm lý quá biến thái, muốn nhìn thấy người khác sở hữu những món đồ đẹp.”

      “Trịnh Bồi Bồi, em bớt chút được à?” chủ nhiệm cao giọng.

      Trịnh Bồi Bồi đáp lại luôn: “Thưa , muốn em im miệng cũng được thôi, nhưng nếu mà tin lời của Lam Hiểu Thu rồi nghĩ bạn ấy trong sạch em thể nào chấp nhận được, em chỉ tin vào chứng cứ thôi.”

      Trịnh Bồi Bồi quyết liệt như thế rồi, Cố Tư Ức cũng muốn tỏ ra sợ hãi, : “Thưa , bị mất cái vòng em buồn mấy ngày nay rồi, em cũng muốn đổ oan cho bạn học, cho nên em hi vọng rằng bạn ấy có thể đưa ra chứng cứ, có thế mọi người mới ngờ vực nữa.”

      chủ nhiệm đau đầu, mấy đứa trẻ dạo này ngày càng khó bảo, đứa nào chịu thua đứa nào.

      giáo với Lam Hiểu Thu: “Hai em có hai cái vòng tay giống nhau, em hãy đưa bằng chứng là em mua nó ra đây, tránh cho việc các bạn cứ nghi ngờ em, nếu có bằng chứng còn ai gì em được nữa đúng ?”

      Lam Hiểu Thu cắn răng : “Em mua nó mạng, trong điện thoại vẫn còn lưu lại lịch sử mua hàng ạ.”

      Lam Hiểu Thu xong liền bất đắc dĩ lấy điện thoại rồi mở app mua sắm ra, mở lịch sử mua hàng cho giáo xem.

      giáo xem xong thở phào nhõm, đưa cả cho Trịnh Bồi Bồi nhìn luôn, chiếc vòng mua từ nửa tháng trước rồi.

      giáo : “Được rồi, mọi chuyện , về sau mấy em đừng gây với nhau nữa, bạn cùng lớp phải đoàn kết, mau quay về lớp ngồi truy bài .”

      Lam Hiểu Thu vẫn đứng yên đó, : “Em muốn Trịnh Bồi Bồi và Cố Tư Ức xin lỗi em, hai bạn ấy đổ oan cho em!”

      Trịnh Bồi Bồi lườm ta: “Mày biết xấu hổ à? Ai bảo mày đưa bằng chứng từ tối hôm qua luôn? Ai mà biết được là mày có ghen tỵ với Tư Ức mà mua cái vòng giống hệt ?”

      “Trịnh Bồi Bồi, cậu…” Lam Hiểu Thu tức nghẹn họng.

      Trịnh Bồi Bồi cười khẩy hai tiếng, nét mặt tỏ vẻ mày muốn gây khó dễ với tao à.

      giáo : “Trịnh Bồi Bồi, em đừng có mà cả vú lấp miệng em.”

      Trịnh Bồi Bồi: “Chính bạn ấy làm phức tạp mọi chuyện lên, giờ còn ở đây bảo bọn em phải xin lỗi ạ? Nếu tối qua mà bạn ấy đưa bằng chứng ra luôn chuyện đến mức này, là muốn để người ta hiểu lầm, sau đó lại chứng minh mình vô tội rồi giả vờ đáng thương, còn bắt người ta phải xin lỗi, nghĩ hay quá rồi đó!”

      “Được rồi được rồi, các em về lớp trước .” giáo xua tay , sau đó chỉ bảo mỗi Lam Hiểu Thu ở lại để khuyên nhủ.

      Rời khỏi văn phòng, Trịnh Bồi Bồi tức điên lên : “Cho dù phải là nó trộm cũng đâu tự dưng lại mua cái vòng giống hệt của cậu như thế, giờ mẹ nó chứ lại còn bắt mình phải xin lỗi, nhổ vào ý!”

      Cố Tư Ức cảm thán từ tận đáy lòng: “Bồi Bồi, năng lực chiến đấu của cậu mạnh mẽ , mình phục cậu lắm đó!”

      Trịnh Bồi Bồi phản bác lại người ta nhanh như súng máy, khí thế nhường ai cả, là người trong cuộc mà còn chẳng có cơ hội chen vào, như thể để cho luật sư của mình biện hộ thay vậy.

      Trịnh Bồi Bồi hậm hực: “Trong thời điểm quan trọng mình cũng phải dũng cảm đứng ra bảo vệ Ức của mình chứ!”

      Trong phòng học, Tô Hàn thấy hai cái ghế trống quay sang hỏi Hướng Lê: “Có chuyện gì vậy?”

      “Ừ đấy, có chuyện gì thế?” Lục Gia Diệp thò đầu vào hóng.

      Hướng Lê : “Hai hôm trước Cố Tư Ức bị mất cái vòng tay, trùng hợp lại thấy Lam Hiểu Thu cũng có cái giống hệt, Trịnh Bồi Bồi là cậu ấy lấy trộm, nghe tối qua còn đánh nhau trong phòng ngủ cơ…”

      Đánh nhau sao…Lục Gia Diệp nheo mắt, quả nhiên là phong cách của hổ cái.

      “Cái vòng tay nào cơ?” Tô Hàn hỏi.

      Hướng Lê lén nhìn Hạ Chi Tuyển cái: “Hình như là cái vòng mà học thần tặng cho Tư Ức.”

      Hạ Chi Tuyển: “…”

      Bảo sao mà hôm qua lúc cậu hỏi lại thấy có vẻ chột dạ… ra là làm mất.

      Hạ Chi Tuyển hỏi: “Ai đánh nhau với ai?”

      “Trịnh Bồi Bồi và Lam Hiểu Thu.”

      “Còn Tư Ức sao?” Cậu lại hỏi.

      “Lúc cậu ấy về phòng hai người kia đánh nhau rồi, cậu ấy chạy vào can.”

      Lục Gia Diệp thở dài, “Tính cách của Bồi Bồi quá nóng nảy, ngực to mà ngốc nghếch, thế còn hung dữ muốn chết.”

      Tô Hàn sửa lại: “Bồi Bồi là người thẳng thắn cương trực và dũng cảm.”

      Lục Gia Diệp: “…??”

      Hai so sánh khác biệt khiến Chu Kiêu nghe xong phải nhìn Lục Gia Diệp, : “Chả trách mà Trịnh Bồi Bồi lại ghét cậu.”

      “Ai là cậu ấy ghét tôi? Ngày nào cũng rủ tôi chơi game cùng đấy, còn nịnh nữa cơ!” Lục Gia Diệp phục.

      Lúc cả nhóm chuyện Trịnh Bồi Bồi và Cố Tư Ức quay về lớp.

      Cả hai vừa ngồi xuống Tô Hàn hỏi ngay: “Bồi Bồi, mọi chuyện sao rồi?”

      Trịnh Bồi Bồi hậm hực: “Nó có hóa đơn mua hàng.”

      Lục Gia Diệp : “Thế là cậu đổ oan cho người ta à?”

      “Oan cái rắm ý, ai bảo nó đưa ra từ tối qua luôn!” Trịnh Bồi Bồi lườm Lục Gia Diệp rồi lướt sang Hạ Chi Tuyển, “Tôi thấy Lam Hiểu Thu chắc chắn là thích học thần rồi, sao tự dưng lại mua cái vòng giống y hệt chứ? Đúng là bị điên!”

      Lục Gia Diệp chậc lưỡi: “ ra nguồn cơn của việc là từ học thần của chúng ta à, trái tim của lớp trưởng thầm…”

      Hạ Chi Tuyển đá cái ghế cậu ta ngồi, mặt lạnh băng: “Im !”

      Hết giờ truy bài, Cố Tư Ức nhận được tin nhắn của Hạ Chi Tuyển: “Tối bảy giờ học thêm ở tầng thượng.”

      Cố Tư Ức thở phào nhõm, nhắn lại: “Vâng.” còn tưởng là cậu muốn hỏi về chuyện làm mất cái vòng.

      Giờ nghỉ trưa, Hạ Chi Tuyển và bọn Lục Gia Diệp về phòng ngủ, đường, Lam Hiểu Thu đột ngột xuất đứng chắn trước mặt bọn họ.

      ấy nhìn Hạ Chi Tuyển, : “Mình chuyện riêng với cậu được ?”

      Lục Gia Diệp huýt sáo, có vẻ rất hứng thú.

      “Được.” Hạ Chi Tuyển xoay người , Lam Hiểu Thu đằng sau.

      Lục Gia Diệp định cùng Chu Kiêu giữ vai cậu ta lại: “Đừng có gây , thấy là tâm trạng của A Tuyển rất tệ sao?”

      Lục Gia Diệp vô tội nhún vai.

      Hạ Chi Tuyển dẫn Lam Hiểu Thu tới chỗ bồn hoa người, hỏi: “Cậu muốn gì?”

      Lam Hiểu Thu trong lòng bộn bề cảm xúc, có nhiều lời nhịn rất lâu, nhưng lúc đối mặt với Hạ Chi Tuyển lại cứng họng được, mắt đỏ lên.

      Hạ Chi Tuyển tỏ ra mất kiên nhẫn: “ có chuyện gì tôi đây.”

      “Có!” Lam Hiểu Thu vội , giọng nghẹn ngào, “Cố Tư Ức đổ oan cho mình.”

      “Hử?” Hạ Chi Tuyển lạnh nhạt nhìn Lam Hiểu Thu.

      ấy lại tiếp: “Chỉ vì mình mua cái vòng tay giống hệt của cậu ấy nên cậu ấy…Chính cậu ấy là người làm mất cái vòng, vậy mà còn là mình trộm, bêu xấu mình mà suy nghĩ gì hết.”

      Hạ Chi Tuyển lạnh lùng : “Thế tại sao cậu lại mua cái vòng giống hệt?”

      “Mình…Mình thấy nó đẹp.” Lam Hiểu Thu cúi thấp đầu , “Chỉ là mình có mắt thẩm mỹ giống cậu thôi.”

      Hạ Chi Tuyển lên tiếng.

      Lam Hiểu Thu lại ngẩng lên nhìn, “Cố Tư Ức đổ oan cho mình, là cậu ấy sai.”

      sao? Cậu muốn thế nào?” Hạ Chi Tuyển hỏi ngược lại.

      “…Mình chỉ muốn để cậu hiểu được tính cách của Cố Tư Ức thôi.”

      Hạ Chi Tuyển nở nụ cười châm chọc, “Vậy để tôi cho cậu biết luôn, cần biết là ấy tốt hay xấu, tôi đều che chở và bảo vệ ấy.”

      “…” Lam Hiểu Thu kinh ngạc nhìn cậu, lúc lâu sau mới lại hỏi: “Cậu…Có phải cậu ghét mình lắm đúng ?”

      “Trước kia , dù sao tôi cũng có ấn tượng gì với cậu, còn bây giờ …” Hạ Chi Tuyển lạnh lùng cười lên, chán ghét lộ trong ánh mắt, “Ngay cả cái vòng tôi mua tặng người ta mà cậu cũng muốn mua cái giống hệt, là cậu thành công khiến cho tôi ghê tởm cậu rồi.”

      “Mình…” Lam Hiểu Thu khẽ há miệng nghẹn ngào, rơi nước mắt.

      Hạ Chi Tuyển quay người bỏ , bóng lưng cao lớn vừa lạnh lùng lại vừa dứt khoát.

      Lam Hiểu Thu đờ đẫn nhìn cậu, đó là người mà thích bốn năm nay, là thần tượng khiến cho quyết tâm đạt được mục tiêu, là người mà giành trọn tình cảm của mình…Vậy mà từng câu từng chữ của cậu đều như những nhát dao đâm vào tim , tàn nhẫn giày xéo khiến cho máu thịt lẫn lộn.

      Giờ học buổi chiều, Lam Hiểu Thu có mặt, là lớp trưởng nên đầu tiết nào ấy cũng là người hô cả lớp đứng lên, giờ thấy mặt nên cả lớp đều chú ý.

      Tan học, Tô Hàn quay sang tò mò hỏi Hạ Chi Tuyển: “Buổi trưa hai người chuyện gì với nhau vậy? Sao buổi chiều cậu ấy lại học?”

      Lục Gia Diệp làm động tác cắt cổ tay: “ phải cậu vì muốn trả thù cho má lúm mà giết người diệt khẩu đấy chứ?”

      Hạ Chi Tuyển mặc kệ bọn họ, đứng dậy ra khỏi lớp.

      Lục Gia Diệp quay sang với Cố Tư Ức: “Số báo đặc biệt số báo đặc biệt, trưa nay lớp trưởng chặn đường học thần, buổi chiều thấy lên lớp.”

      Cố Tư Ức hỏi: “Sao cậu ấy lại tìm Hạ Chi Tuyển vậy?”

      “Ai mà biết…Tôi thấy tám phần là Bồi Bồi đúng rồi, lớp trưởng thích học thần.”

      Trịnh Bồi Bồi cười ha hả: “Lòng lang dạ thú.”

      Lục Gia Diệp: “Đúng là…À mà phải, câu thành ngữ đó dùng trong trường hợp này sao?”

      Trịnh Bồi Bồi: “Tôi muốn dùng lúc nào dùng lúc ấy đấy! Cậu có ý kiến gì ?”

      Cố Tư Ức quan tâm đến hai người cãi nhau, trong đầu chỉ nhớ lại chút chuyện cũ.

      Ban đầu Lam Hiểu Thu tỏ ra rất xa cách với , nhưng hình như từ khi là em kết nghĩa của Hạ Chi Tuyển ấy lại chủ động mua trà sữa lấy lòng , còn hỏi rất nhiều điều nữa…

      Nghe hồi cấp hai Lam Hiểu Thu học cùng lớp với Hạ Chi Tuyển, lẽ ấy thích Hạ Chi Tuyển từ lâu rồi sao?
      ---
      Ồ, thế là ngay từ đầu thấy bạn Ức có vòng là bà Lam lên mạng mua cái giống hệt rồi tự ảo tưởng trong thầm, rồi bạn Ức để vòng tay trong phòng bà Lam nhìn thấy rồi đem vứt cmn luôn à các ? Ghê zậy :027:
      Last edited: 26/6/19

    4. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Hazz, nữ phụ này skill lởm quá, chưa kịp buzz toạch rồi
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Tâm lý bọn trẻ bây giờ đáng sợ
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :