1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Heo820

      Heo820 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      4
      Cảm thấy bạn Ức cute quá trời. Hai chị cứ mờ ám thế này biết nao giờ mới công khai đây
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Mầu Văn Ủn

      Mầu Văn Ủn New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Hay quá đáng iu :3
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 32
      Edit: Ngân Nhi

      Cố Tư Ức ho khụ cái, : “Tối qua ngủ ngon giấc thôi.”

      xong liền vội vàng chuyển chủ đề luôn: “Vậy các cậu định hôm 11 đâu chơi đấy? Có kế hoạch cụ thể chưa?”

      Thế là mọi người lại bắt đầu nhao nhao phát biểu ý kiến.

      Cố Tư Ức nhìn mọi người rất hăng hái nhiệt tình, trong lòng vô cùng rối bời.

      Câu hỏi kia có phải là nằm mơ vậy? Nếu là khi đó trả lời thế nào?

      Tại sao sau câu đó lại nhớ gì hết thế này? Chẳng lẽ đúng là nằm mơ sao?

      Ăn cơm xong, Lục Gia Diệp lại dẫn cả bọn tới khu đồ uống mua cho mỗi người cốc trà sữa.

      Hạ Chi Tuyển đứng bên cạnh Cố Tư Ức, Cố Tư Ức lén liếc nhìn cậu, thấy thần thái cậu vẫn như bình thường, có gì khác lạ.

      Buổi chiều học Cố Tư Ức có tinh thần hơn hẳn, còn buồn ngủ nữa, nhưng chú ý của cứ thỉnh thoảng lại bay lên trời, tài nào tập trung được.

      Sắp tan học, Trịnh Bồi Bồi ghé vào tai Cố Tư Ức : “Mình phát ra là hôm nay cậu nhìn Hạ Chi Tuyển hơi bị nhiều đấy nhé…”

      Hai tai Cố Tư Ức đỏ bừng cả lên: “ á?”

      ràng đến vậy ?

      “Tự cậu xem có hay ?”

      “…” Cố Tư Ức còn lời nào để phản bác.

      “Tư Ức, cậu như vậy được đâu nhé, phải cậu muốn nỗ lực phấn đấu để thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại à? Sao giờ lại chìm đắm vào Hạ Chi Tuyển thế hả?”

      Cố Tư Ức mặt đỏ rần: “Ai chìm đắm chứ, cậu đừng có mà lung tung.”

      “Sợ cậu như vậy nên mình nhắc nhở trước thôi, có việc gì đọc nhiều sách vào, ít nhìn trai đẹp , cái mặt đẹp trai kia vừa nhìn thấy là thể giữ cho riêng mình được rồi.”

      “…”

      Tối đó, cả bọn đều gọi điện chuyện với bố mẹ, về kế hoạch nghỉ lễ Quốc Khánh.

      Cố Tư Ức vừa uống sữa chua vừa gọi điện cho bố.

      “Các bạn rủ nhau nghỉ lễ cùng du lịch, con cũng rất muốn …”

      “Mấy đứa ? Các con vẫn chỉ là học sinh, tự có an toàn ?”

      “Bọn con đâu còn là trẻ con nữa, cũng mười sáu mười bảy tuổi rồi mà, có gì mà nguy hiểm chứ ạ, nhóm con có tám đứa tất cả, à đúng rồi, Hạ Chi Tuyển cũng đấy bố.”

      Lúc Cố Tư Ức nhắc tới Hạ Chi Tuyển, Lam Hiểu Thu ngồi trước bàn học liền dừng bút, quay đầu lại nhìn .

      “Trừ ý ra còn có mấy cậu bạn thân của ý nữa ạ, mấy bạn nam đều cao to, rất có cảm giác an toàn, với cả có mấy đứa bạn thân của con cũng …”

      “Con lớn đúng là giữ được, bây giờ ngay cả ngày nghỉ cũng muốn xa bố mẹ, áo bông tri kỷ của bố đâu mất rồi?”

      “Ơ, con làm thế là để cho bố mẹ hưởng tuần trăng mật với nhau còn gì, bố mẹ ghét bỏ cái bóng đèn là con sao?”

      “Đừng cho là , vừa nãy có mẹ con ngồi đây nên bố làm bộ tí thôi… Thế con chơi vui vẻ nhé, lát nữa bố chuyển năm ngàn cho con để du lịch, nhớ mua nhiều đồ ăn ngon mà ăn nhé, mời các bạn bữa cũng được, đủ tiền lấy hóa đơn trả sau.”

      “…Lòng người dễ đổi thay.”

      “Con cần à? Thế bố chuyển tiền nữa nhé?”

      “Lòng người dễ đổi thay, nhưng vẫn còn có bố bên cạnh, bố là người tốt nhất đời, có bố con như ngọn cỏ mong manh(*).”

      (*) Lời bài hát “Mẹ là người tốt nhất đời, Tư Ức đổi mẹ thành bố.

      “À đúng rồi, nếu có thằng nào trêu ghẹo con nhớ phải gọi Hạ đấy nhé.”

      “…Vâng ạ.”

      Sau khi Cố Tư Ức cúp máy, Lam Hiểu Thu chủ động bắt chuyện với : “Nghỉ lễ Quốc Khánh các cậu tổ chức du lịch với nhau à?”

      “Đúng rồi.”

      “Nghỉ lễ bố mẹ mình vẫn phải làm tăng ca, mình có về nhà cũng chỉ có mình, chán lắm, mình cùng các cậu được ?” Lam Hiểu Thu dùng ánh mắt đầy khát vọng nhìn Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức hơi khó xử: “Chuyện này mình phải hỏi cả nhóm trước …”

      Từ Lâm ngồi bên kia cũng xen vào: “Thêm mình nữa được ? Mình cũng muốn chơi cùng nhóm các cậu!”

      Cố Tư Ức vẫn đáp như cũ: “Mình phải là người chủ trì, để mình hỏi các bạn ý nhé.”

      Từ Lâm bỗng thở dài, : “Tư Ức, có phải cậu vẫn có thành kiến với mình vì chuyện lúc trước ?”

      đợi Cố Tư Ức trả lời, Từ Lâm tiếp: “Lúc đó mình đúng, mình nên vì sợ Từ Na mà dám chuyện với cậu. Xin lỗi nhé, mình hi vọng cậu tha thứ cho mình.”

      Cố Tư Ức có phần lúng túng, chuyện đó sớm còn để tâm nữa rồi.

      Nhưng chuyện này phải bỏ qua là xong, dù có tỏ ra thoải mái với nhau như trước cũng chỉ là giả tạo mà thôi, vì chuyện ngoài ý muốn kia mà hai người bất hòa với , cho nên cũng tự nhiên mà xa cách bọn họ.

      giờ Từ Lâm xin lỗi, cảm giác như chính tỏ ra mọn mà hận thù họ vậy.

      Cố Tư Ức cảm thấy được thoải mái lắm, lạnh nhạt : “Chuyện kia qua rồi, đừng nhắc lại nữa.”

      “Vậy chúng mình có còn là bạn tốt của nhau ?” Từ Lâm tràn đầy mong đợi hỏi.

      “…” Bạn tốt? Từ này có thể tùy tiện mà ra như thế sao?

      Cố Tư Ức chỉ cười đáp, chỉ tỏ ra hòa thuận cho có lệ chứ giỏi ra những lời trái với lương tâm.

      Vì kế hoạch du lịch mà Lục Gia Diệp lập nhóm chat wechat.

      Cố Tư Ức nhắn vào nhóm: “Lớp trưởng Lam Hiểu Thu và Từ Lâm là muốn tham gia cùng bọn mình.”

      Lục Gia Diệp: “[Đắc ý] [Đắc ý] Nhất định là hai bạn ấy muốn cùng Lục đây vượt qua chuyến hành trình lãng mạn năm ngày bốn đêm rồi, chỉ cần là con bọn luôn mở cửa đón chào.”

      Trịnh Bồi Bồi ở trong phòng của Hướng Lê và Trương Hân Dịch làm móng, để ý điện thoại, chỉ có Hướng Lê là đọc được tin nhắn rồi lại với hai bạn.

      Trịnh Bồi Bồi tham gia tập quân nên biết chuyện lúc đó, bây giờ nghe hai bạn kể mới biết.

      chuyện xong, ấy cầm di động lên nhắn vào nhóm: “Lục Gia Diệp, cái đồ đầu heo nhà cậu! Số người thể đông hơn nữa đâu, nhiều người quá là tôi đá cậu ra khỏi nhóm đấy, cho cậu mình du lịch với hai đứa kia luôn!”

      Lục Gia Diệp: “[Nhe răng] [Nhe răng] Mèo hoang sao lại kích động thế? phải cậu ghen đấy chứ?”

      Trịnh Bồi Bồi: “Ghen cái em nhà cậu ý, cút!”

      Tô Hàn: “Tám người là đủ rồi, nhiều hơn nữa đúng là hơi phiền, đành từ chối hai bạn kia thôi.”

      Trịnh Bồi Bồi quay về phòng ngủ liền lớn tiếng : “Tư Ức, mình vừa đọc tin nhắn trong nhóm, cậu là lớp trưởng và Từ Lâm muốn cùng à?”

      “Ừ đúng rồi.” Cố Tư Ức đáp.

      Hai bạn kia nghe xong đều quay ra nhìn.

      Trịnh Bồi Bồi cười : “ được rồi, vé xe và phòng khách sạn đều đặt xong xuôi hết rồi, tạm thời thể thêm người được, hai cậu tìm những bạn khác rồi lập nhóm tổ chức chơi nhé.”

      Bị từ chối trực tiếp như vậy, hai bạn chỉ còn biết gượng cười gật đầu, tỏ vẻ biết.

      Sau khi quay đầu lại, sắc mặt Lam Hiểu Thu trắng bệch, tay cầm bút vẽ lung tung lên tờ giấy trắng.

      Trước đây đều là ấy coi thường việc kết bạn, muốn lãng phí thời gian, nào ngờ đến khi ấy chủ động lên tiếng lại bị từ chối.

      Dù sao cũng là lớp trưởng mà, sao lại xem thường mình như vậy chứ?

      Cố Tư Ức quan tâm mấy đến việc hai bạn kia nghĩ gì, nếu Trịnh Bồi Bồi thế rồi cũng nhõm hơn.

      Buổi tối bò lên giường nằm, trong đầu lại ra vấn đề khiến suy nghĩ suốt cả ngày hôm nay.

      Hạ Chi Tuyển vẫn có gì khác lạ, thái độ như mọi ngày, cho nên cũng thể hỏi thẳng cậu xem rốt cuộc có chuyện gì, như vậy ngượng lắm.

      Với lại nếu hỏi mà cậu ấy lại bảo đúng là cậu ấy thế, vậy sau đó biết trả lời sao đây?

      Đồng ý làm bạn của cậu ấy sao? Sợ là bố mẹ đánh chết mất.

      Còn nếu đồng ý? Có khi nào con thuyền tình bạn cũng bị lật luôn ?

      Cố Tư Ức suy nghĩ muốn nổ đầu Hạ Chi Tuyển lại gửi tin nhắn cho .

      X: “Ngủ chưa?”

      Ý cũng như tên: “Vẫn chưa.”

      X: “Mau ngủ , bù cho hôm qua.”

      Ý cũng như tên: “Ừm…”

      X: Gửi tin nhắn thoại.
      Cố Tư Ức sửng sốt, sao đột nhiên lại gửi tin bằng giọng vậy.

      đeo tai nghe vào, mở tin nhắn thoại ra, bên tai truyền đến giọng nam trầm ấm dịu dàng, chậm rãi : “Chúc em ngủ ngon, má lúm đồng tiền .”

      Cố Tư Ức: “…”

      Cố Tư Ức: “!!!!!!”

      Trời đất ơi, lỗ tai muốn mang thai rồi.

      mặt đỏ tim đập, kìm nổi mà lăn qua lộn lại điên cuồng giường.

      Lăn mấy cái, lại vùi cái mặt nóng rực vào gối, mở tin nhắn thoại ra nghe lần nữa.

      Bình thường chỉ có Lục Gia Diệp gọi là má lúm đồng tiền thôi, bây giờ lần đầu tiên được nghe Hạ Chi Tuyển gọi, còn bằng chất giọng dịu dàng dễ nghe như thế nữa chứ… phải là kiểu người thanh khống (cuồng thanh, giọng ), nhưng giờ cũng cảm nhận được lực sát thương đến từ thanh rồi.

      Cố Tư Ức lại nghe tiếp.

      biết là lần thứ mấy bật lại đoạn tin nhắn ấy rồi, cứ nghe thấy là trái tim có cảm giác như có dòng điện chạy qua vậy.

      cố gắng nhịn cười, trả lời cậu: “Chúc ngủ ngon.”

      X: “Ngủ ngon.”
      .

      Trải qua mấy ngày bàn bạc nữa, địa điểm du lịch cuối cùng cũng được quyết định là núi Nga Mi (*).

      (*)Nga Mi sơn hay núi Nga Mi còn được gọi là Đại Quang Minh sơn là ngọn núi nằm ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, khu vực rìa phía tây của lòng chảo Tứ Xuyên theo hướng cao nguyên Thanh-Tạng. Nó cao 3.099 mét và là Tứ đại Phật giáo danh sơn, trong bốn ngọn núi thiêng của Trung Quốc. (Nguồn: wiki)

      Buổi tối trước ngày nghỉ, nhóm con chịu trách nhiệm mua đồ ăn vặt, nhóm con trai bàn bạc về tuyến đường và những điểm dừng chân.

      Cố Tư Ức và các bạn gọi xe tới siêu thị lớn cách trường học xa.

      Mấy chọn chọn nhặt nhặt, chẳng mấy chốc chất đầy xe đồ ăn vặt và đồ uống.

      Cố Tư Ức vẫn giữ được chút lý trí: “Nhiều đồ thế này bọn mình có xách nổi ?”

      Trịnh Bồi Bồi : “Có bốn tên thanh niên trai tráng kia rồi, cậu còn sợ xách được à?”

      Trương Hân Dịch cười trộm: “Có con trai cùng tốt .”

      Hướng Lê : “Bạn cùng phòng biết hai đứa mình du lịch cùng nhóm Hạ Chi Tuyển ngưỡng mộ lắm luôn.”

      Lúc bốn người xếp hàng chờ thanh toán, di động của Cố Tư Ức kêu, là mẹ gọi tới.

      Trong siêu thị hơi ồn nên Cố Tư Ức với các bạn: “Các cậu xếp hàng nhé, mình ra ngoài nghe điện thoại.”

      xong ra cửa siêu thị chuyện với mẹ.

      Cách đó xa có chiếc xe màu đen chạy tới, lúc ngang qua, Lục Minh ngồi ở ghế sau giơ tay lên : “Dừng lại.”

      Xe dừng lại, Lục Minh quay đầu nhìn, sai, chính là ấy.

      “Lùi lại chút nữa.”

      Xe lùi về sau, cậu ta càng nhìn thấy hơn.

      người lúc này còn là bộ đồng phục học sinh rộng thùng thình nữa, mà mặc cái áo phông trắng bó sát tôn lên vòng eo thon chiếc quần bò bao bọc lấy đôi chân dài thẳng tắp.

      Nếu là những khác đó chỉ là bộ trang phục đơn giản thoải mái, nhưng khi mặc lại có thêm chút hương vị gợi cảm quyến rũ.

      Lục Minh chăm chú nhìn Cố Tư Ức, đây là lần đầu tiên cậu ta cảm thấy có người con hợp gu của mình đến vậy, càng nhìn càng muốn giữ làm của riêng.

      Nhưng lại có tí rung động nào với cậu ta cả, thậm chí còn là hoa có chủ rồi.

      tuần nằm trong bệnh viện, cậu ta biết mọi chuyện.

      Nếu đổi lại là người khác đánh cậu ta như vậy, đừng là bố của nó, mà đến cả ông nội nó cậu ta cũng tha cho đâu.Nhưng đó lại là nhà họ Hạ, tài sản của nhà họ Lục liên quan đến những khu đất quan trọng, sợ nhất là động đến quan chức, nhà của Hạ Chi Tuyển rất quyền thế, nhà họ Lục thể đắc tội, cho nên nhà họ dám tìm nhà họ Hạ để hỏi chuyện, ngược lại còn chủ động nhận lỗi, ngay cả Lục Minh cũng bị mắng cho trận, bị bố mẹ biết nhìn người.

      Trong thời gian Lục Minh nằm viện, cứ nghĩ tới Hạ Chi Tuyển là cậu ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩ đến Cố Tư Ức chẳng có chút oán hận nào cả, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh khi chạy sân bóng, khi cười đùa với các bạn, khi lướt qua phòng học lớp 8…

      Cậu ta rất thích , thích từ tận đáy lòng, dù có bị từ chối cách nhục nhã cũng thể nào hết thích được.

      Lục Minh suy nghĩ lát rồi dặn bảo hai người ngồi đằng trước chuyện.

      Cố Tư Ức chuyện với mẹ, vì ngày mai cùng các bạn du lịch đường dài nên mẹ yên tâm, cứ dặn dò đủ thứ, Cố Tư Ức cũng kiên nhẫn nghe mẹ .

      Vừa chuyện xong bỗng có hai người mặc tây trang tới trước mặt .

      Cố Tư Ức cảnh giác nhìn bọn họ, xoay người về hướng siêu thị.

      “Em à, đừng vội!” người đàn ông nhanh chóng tóm được cổ tay .

      làm cái gì đấy! Bỏ ra!” Cố Tư Ức giãy dụa.

      “Em à, em xinh quá, uống vài ly với bọn nhé?”

      Hai người đàn ông hợp lực lôi kéo Cố Tư Ức, đưa đứng dưới bóng cây, Cố Tư Ức hét ầm lên: “Cứu với! Cứu với!”

      cố hết sức đấm đá đối phó với hai người đàn ông, áo bị kéo rách, Cố Tư Ức hét chói tai, điên cuồng vùng vẫy, hai người kia ngoài mặt rất dữ tợn, nhưng thực tế vẫn chưa làm gì được cả.

      “Chúng mày làm gì đấy?” Lục Minh gầm lên quát.

      Hai người đàn ông dừng động tác, quát lại: “Thằng ranh con, đừng xen vào việc của người khác!”

      “Đó là bạn học của tao, tao có quyền xen vào!” Lục Minh lên kéo trong hai người ra, Cố Tư Ức nhân cơ hội đá luôn người còn lại cái.

      Lục Minh đánh nhau với hai người kia, vừa đánh vừa với Cố Tư Ức: “Chuyện ở đây cứ giao cho tôi, cậu mau chạy .”

      Cố Tư Ức tìm được viên gạch dưới đất, nhặt lên rồi bước tới, đập vào đầu tên, “! Tôi phải đánh chết hai thằng hèn này!”

      Lục Minh: “…”

      Cậu có phần cảm thông liếc nhìn vệ sĩ của mình vừa mới bị đánh cho chảy máu đầu.

      Hai người vệ sĩ thầm oán trách, cậu chủ Lục à, sao cậu lại thích bé hung hãn như vậy chứ?!

      Cố Tư Ức lại tiếp tục xông lên đánh, đánh xong còn cầm điện thoại định gọi 110, Lục Minh vội : “Đừng gọi cảnh sát, lát nữa bọn mình đều phải tới cục xếp hàng lấy lời khai đấy, bị hỏi cũng hết đêm mới xong.”

      Cố Tư Ức suy nghĩ, ngày mai còn chơi, phải ở đồn công an cả đêm cũng mất ngủ, với lại mọi người cũng lo lắng, liền : “Thế thôi vậy.”

      Lục Minh thở phào nhõm.

      Cố Tư Ức đá thêm phát nữa vào hai tên nằm lăn dưới đất, : “Nhìn to cao thế này mà làm việc tốt, lần sau còn dám vô lễ với con chắc chắn bị đánh chết đấy!”

      “Bọn tôi sai rồi… Bọn tôi bị quỷ ám rồi nên mới muốn rủ người đẹp uống rượu cùng…”

      Lục Minh quát lớn: “Cút nhanh !”

      Chỉ còn lại hai người họ, Cố Tư Ức : “Cảm ơn cậu nhé.”

      Lục Minh cười, nụ cười có phần khổ sở, nhưng vẫn thoải mái : “Nhìn thấy con trường mình bị bắt nạt, tôi sao có thể làm ngơ được chứ, huống hồ tôi còn thích cậu nữa mà.”

      “…” Cố Tư Ức lạnh nhạt : “Mình trước đây, các bạn vẫn ở trong siêu thị chờ.”

      “Cố Tư Ức, tôi muốn với cậu lời xin lỗi.” Lục Minh nhìn .

      Cố Tư Ức kinh ngạc.

      “Tôi nên làm rầm rộ mọi chuyện để khiến cho cậu gặp nhiều phiền toái như vậy, là tôi sai, tiết thể dục hôm đó tôi nên chủ động khiêu khích, bị thua nên hơi nóng, đánh mất lý trí, hi vọng cậu tha thứ cho tôi.” Lục Minh chân thành nhìn .

      Cố Tư Ức hơi sững sờ, tâm trạng lúc này thế nào nhỉ, người mà mình gắn mác nhân vật phản diện rồi, giờ người ta lại xin lỗi mình phải làm sao?

      “Trong thời gian nằm viện tôi xem lại bản thân mình, ra tình cảm của tôi giành cho cậu là thứ tình cảm rất đơn thuần, vì hôm ấy dáng vẻ cậu đánh cầu lông rất đẹp.Vốn chúng ta có thể làm bạn tốt của nhau, giờ lại thành ra lúng túng thế này, đúng là…” Lục Minh cười khổ nhìn , “Tôi muốn như vậy chút nào.”

      Cố Tư Ức được nam sinh xin lỗi, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

      Bản chất của phải là kiểu hay thích làm khó người khác, liền : “Chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa, dù sao cũng cảm ơn cậu vì chuyện hôm nay nhé.”

      Hai người đứng chuyện nhóm Trịnh Bồi Bồi tính tiền xong ra.

      “Tư Ức, Tư Ức?” Mấy nhìn khắp mọi nơi, tìm kiếm bóng dáng của Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức nghe thấy tiếng gọi liền vẫy tay hô: “Mình ở đây.”

      quay đầu lại với Lục Minh: “Mình đây.” Sau đó chạy đến chỗ mấy bạn.

      Lục Minh đứng dưới bóng cây, trong bóng tối, ánh mắt tràn đầy hối hận và chân thành của cậu ta nhanh chóng biến mất, thay vào đó là ham muốn và khát vọng mãnh liệt.

      Cố Tư Ức muốn để các bạn lo lắng nên kể lại chuyện vừa rồi, cả nhóm gọi xe về trường.

      Tối đó trước khi ngủ, Cố Tư Ức lại nhận được tin nhắn thoại của Hạ Chi Tuyển, trong lòng rất vui, muốn tìm tai nghe đeo vào nhưng tìm mãi thấy.

      Bình thường nếu tìm thấy đồ Cố Tư Ức bỏ cuộc luôn, lý luận của là càng tìm càng thấy, cứ tìm tự lòi ra, nhưng tối nay lại đặc biệt cố chấp muốn tìm cho bằng được cái tai nghe.

      tìm được, đành cầm điện thoại ra khỏi phòng.

      Vốn định lên sân thượng nghe, nhưng tối nay được thảnh thơi vì mai nghỉ lễ, nên sân thượng có rất nhiều nữ sinh lui tới.

      lên đứng vào góc tối người ở cầu thang, mở tin nhắn ra nghe.

      X: “Good night and sweet dreams!” (Chúc em ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp.)

      Tối nay lại tiếng cơ đấy, Cố Tư Ức mỉm cười, nụ cười ngây ngô và ngọt ngào.

      ngồi xổm xuống, nghe nghe lại mấy lần, Hạ Chi Tuyển tiếng nghe cũng hay muốn chết!

      Đến khi có tiếng bước chân truyền đến, đành đứng dậy, lưu luyến rời về phòng, vừa vừa mỉm cười nhắn lại: “Chúc ngủ ngon mơ đẹp.”

      Hôm sau tám người tập trung ở dưới kí túc xá, bốn cậu con trai chỉ có tổng cộng hai vali hành lý, con mỗi người cái vali to, tay còn xách thêm túi đồ ăn lớn.

      Lục Gia Diệp nhìn mà đau cả đầu: “Các chị ơi, chúng ta du lịch chứ có phải dã ngoại nơi hoang dã đâu, dọc đường thiếu gì chỗ mua đồ, có cần thiết phải vác theo cả gia tài bên người thế này ?”

      Hướng Lê : “Biết làm sao được, bọn mình con nhiều đồ, lại tận năm ngày nên quần áo phải cố nhét chật vali mới thôi.”

      Trịnh Bồi Bồi : “Con bọn tôi du lịch phải chụp ảnh đẹp mỗi ngày, chuẩn bị chu toàn mà được à? Còn đống đồ ăn vặt chưa chắc mua được đường đâu, lên núi chắc chắn là có!”

      Lúc mấy người chuyện, Hạ Chi Tuyển chỉ yên lặng chạy tới chỗ Cố Tư Ức, xách hành lý và túi đồ ăn vặt giúp .
      Last edited: 9/5/19

    4. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Bạn Bồi Bồi thò chân ngáng ngáng đường cua vợ của học thần, đúng là manh động k sợ chết mà
      Heo820Ngân Nhi thích bài này.

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Bố Cố đáng thế. Cho con tiền ăn chơi k đủ lấy hoá đơn về :yoyo36:
      nàng lớp trưởng này bị dở hơi à, nghĩ mình là trung tâm vụ trụ hay sao mà ta dở cái giọng ta đây là lớp trưởng, lần đầu muốn kết bạn mà bị từ chối sao k cho ta mặt mũi , ta lai cái đinh j mà muốn người khác phải nuông chiều cảm cảm xúc của mình, cái loai lớp trưởng chả giúp đc j cho lớp chỉ thấy cái lợi trc mắt là táp vào, mà cũng vô duyên nguòi ta trai tài sắc tình thương mến thương vs nhau tự dưng ở đâu cứ thích thồ cái mặt vào, mà bạn Hạ bạn ý có thêm quan tâm xem con méng này là ai đâu :hoho:
      Mãi mới thấy nam phụ phán ngôn ra đc những câu tử tế nhưg mà cũng muộn r :)))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :