1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Bạn học hạ tỏ tình rồi kìa
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Học thần ngày càng có tố chất phúc hắc: dụ don nhà nta qua đêm với mình, rồi trong lúc bạn Ức mơ màng tỏ tình luôn. Cái kiểu đào sẵn hố chờ mà tiểu bạch thỏ lai mơ màng 100% sập bẫy :061::061::061:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      nghĩ sao cứ thả thính, vuốt tóc nhau mãi thế bao h mới hôn phát nhờ bạn Tuyển đúng là k làm t thất vọng mà “Làm bạn nhé”, k kiềm chế đc nữa r :hoho:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 31
      Edit: Ngân Nhi

      “Vậy em có bằng lòng làm bạn của ?”

      Mấy chữ đó bay vào tai Cố Tư Ức, cũng coi như miễn cưỡng nghe thấy ràng từng từ, nhưng cơn buồn ngủ bao vây khiến hiểu được cả cụm từ ghép lại thành câu hoàn chỉnh có nghĩa gì, nhưng vẫn quen miệng đáp lại: “Em bằng lòng…”

      Dù thế nào cậu gì cũng đúng hết, ôm đùi học thần bao giờ sai.

      Ý nghĩ ấy vừa lên đầu Cố Tư Ức lại gục xuống, sau đó chìm hẳn vào mộng đẹp.

      Từ lúc cảm thấy mệt rã rời ít nhất cũng chống đỡ được hơn tiếng nữa.

      Giờ là ba giờ rưỡi sáng, nhu cầu của cơ thể đánh bại tất cả, khiến bị chinh phục hoàn toàn.

      Hạ Chi Tuyển kinh ngạc, lúc cậu ra câu đó chính bản thân cũng bị giật mình.

      Mà câu “Em bằng lòng” của lại càng khiến cho cậu sững sờ hơn nữa.

      Cậu ngờ là mình lại đưa ra cầu đó, chỉ là bỗng dưng suy nghĩ gì mà luôn ra.

      Xung quanh cậu có ít người sớm, nhưng cậu chưa bao giờ có suy nghĩ ấy, cậu cho rằng đương trong thời kỳ chưa trưởng thành rất trẻ con lại lâu bền, chính bản thân mình còn sống phụ thuộc làm sao gánh vác được trách nhiệm cho mối quan hệ?

      Cùng lắm chỉ là vui đùa chút mà thôi, tận hưởng niềm vui trước mắt, nhưng làm vậy rất lãng phí thời gian, tốt cho cả hai bên.

      Lúc cậu bật thốt ra câu kia, cậu mới phát ra, rằng mình có tình cảm đặc biệt với Cố Tư Ức.

      Cậu muốn có , muốn được ở bên , theo rời…Giống như lúc này đây, dường như thế giới chỉ còn lại hai người họ dựa vào nhau, khát vọng sâu trong lòng phá vỡ nguyên tắc của cậu, cho nên theo bản năng cậu ra câu đó.

      Hạ Chi Tuyển rũ mắt xuống, nhìn tựa vào vai cậu ngủ say.

      Cậu chắc là nghe câu hỏi của cậu , hay chỉ mơ mơ màng màng đáp lại mà cũng biết là mình vừa gì.

      Bố mẹ của và cậu đồng ý cho họ sớm, cả thầy giáo nữa, tất cả đều là vật cản.

      … Liệu có sẵn sàng cùng cậu chống lại toàn bộ những cản trở từ bên ngoài hay ?

      Hạ Chi Tuyển có đáp án.

      Cậu vòng tay ôm gọn vào lòng, cánh tay làm gối cho , tạo cho tư thế ngủ thoải mái.

      Cậu yên lặng ngắm nhìn , ánh mắt lưu luyến lướt tới lướt lui, cuối cùng kìm được mà dừng lại ở đôi môi hồng xinh kia.

      Có phải nó rất ngọt ? Là vị socola, vị dâu hay vị vani? Chắc là ăn ngon hơn mấy loại kẹo mà mua cho cậu nhỉ?

      Trong đầu liên tiếp ra những phỏng đoán, xen lẫn là hưng phấn kích động, thúc giục cậu tự mình tới nếm thử xem sao.

      Ánh mắt Hạ Chi Tuyển ngày sâu, đầu cứ cúi dần xuống, chuẩn bị môi chạm môi cậu bỗng quay đầu chỗ khác, tiếng thở vừa gấp vừa thô, cố gắng kìm chế khát vọng.

      Hạ Chi Tuyển dựa vào tường, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao.

      Trong hệ mặt trời có vô số những hạt bụi , trải qua 10 vạn năm chúng trở thành những viên đá khổng lồ, tạo thành ngôi sao đầu tiên. Những ngôi sao trải qua gắn kết và va chạm lẫn nhau để tăng khối lượng tạo nên hành tinh, hành tinh lại bắt đầu quá trình ngưng tụ tạo thành hằng tinh. Mặt trời cũng chỉ là hằng tinh bình thường, vậy có phải hệ mặt trời cũng rất bình thường hay ? sống liệu có tồn tại rộng khắp trong vũ trụ rộng lớn ấy?

      (*) “Hằng tinh” là các sao tự phát sáng và phát nhiệt, “Hành tinh” là các sao có khả năng phát sáng và phát nhiệt.

      Hạ Chi Tuyển đem suy nghĩ đặt vào vũ trụ mênh mông, cố gắng làm nhạt dục vọng của mình.

      lúc lâu sau, cậu lại lần nữa cúi đầu nhìn trong lòng, cảm thấy mình may mắn.

      Lúc trời gần sáng, Cố Tư Ức bị Hạ Chi Tuyển đánh thức.

      mơ mơ màng màng mở mắt ra, còn tưởng là ở phòng ngủ, nên lúc nhìn thấy Hạ Chi Tuyển liền giật cả mình.

      Hạ Chi Tuyển đứng lên, đỡ dậy, : “Bây giờ bạn cùng phòng của em còn chưa dậy đâu, mau về phòng . Giờ truy bài buổi sáng cần đến, bảo Trịnh Bồi Bồi xin phép cho.”

      Cậu mặc áo khoác lại tử tế cho rồi nắm tay xuống lầu.

      Cố Tư Ức vẫn như mộng du, ngơ ngẩn để cho Hạ Chi Tuyển dắt đến kí túc xá.

      Cậu xoa đầu : “Em vào .” xong cũng quay người luôn.

      Cố Tư Ức về phòng ngủ, rón rén lên giường, lúc được nằm thẳng người ra giường, mới thấy tư thế ngủ đêm qua của mình khiến lưng rất mỏi, cầm di động lên híp mắt nhìn, hơn năm giờ sáng rồi.

      với Hạ Chi Tuyển ngồi sân thượng hơn năm tiếng đồng hồ, cứ cắm đầu chơi game, sau ngủ mất lúc nào biết nữa…

      Cố Tư Ức vừa nghĩ vừa ngủ tiếp.

      Lúc Trịnh Bồi Bồi dậy thấy Cố Tư Ức vẫn động đậy tới gõ vào giường : “Cậu còn dậy là muộn học đấy.”

      Cố Tư Ức trở mình, lầm bầm: “Mình ngủ… Hôm nay đến ngồi tự học sáng đâu…”

      Trịnh Bồi Bồi ngạc nhiên: “Buồn ngủ thế cơ à?”

      Đây là lần đầu tiên ấy thấy Cố Tư Ức mệt đến mức nghỉ học, bình thường hôm nào cũng tích cực hăng hái như đánh tiết gà cơ mà.

      “Mình đâu… Hôm qua mình ngủ ngon giấc, giờ buồn ngủ quá… Đừng chuyện nữa, xin phép nghỉ cho mình, khi nào tự học xong mua đồ ăn sáng về cho mình với…”

      “Hơ, cậu ngái ngủ mà sai người ta cũng quen miệng quá nhỉ.”

      Trịnh Bồi Bồi hỏi Cố Tư Ức nữa, bản thân mình thái độ học hành cũng ba lăng nhăng, cho nên có bạn thân sa đọa cùng đương nhiên là rất vui rồi.

      Giờ tự học buổi sáng, chủ nhiệm vào kiểm tra, Trịnh Bồi Bồi chủ động xin nghỉ cho Cố Tư Ức: “ ơi, bạn Tư Ức bị cảm hơi sốt nên ở phòng ngủ nghỉ ngơi ạ.”

      “Có nghiêm trọng ? Nếu sốt cao phải bệnh viện đấy.” chủ nhiệm biết chuyện Cố Tư Ức bị thương ở sân bóng, sợ là bị phản ứng dây chuyền.

      “Bạn ý bảo uống thuốc rồi, khi nào chịu nổi ạ.”

      “Ừ.”

      Sau khi chủ nhiệm , Trịnh Bồi Bồi mệt mỏi nằm ra bàn, tự : “Mệt quá , biết thế ở trong phòng ngủ cùng Tư Ức luôn cho rồi…”

      Mắt nhìn sang phía bên kia, Hạ Chi Tuyển cũng gục xuống bàn ngủ, Lục Gia Diệp ngồi bên cạnh khỏi phải rồi, ngủ say như chết.

      Trịnh Bồi Bồi im lặng suy nghĩ, cả lũ bị chứng mệt mỏi khi vào thu đấy à?

      Xong giờ tự học, Trịnh Bồi Bồi cùng Hướng Lê và Trương Hân Dịch đến nhà ăn ăn sáng, Trịnh Bồi Bồi vốn định ăn xong mua đồ ăn sáng cho Cố Tư Ức, nào biết mới ăn được nửa Hạ Chi Tuyển bỗng tới đặt cái túi lên bàn, : “Tí nữa về phòng cậu đưa cái này cho Cố Tư Ức nhé.”

      Trịnh Bồi Bồi nhìn vào, là đồ ăn mua bên ngoài, đây là cậu ấy chuẩn bị sẵn rồi mang tới trường sao?

      Trịnh Bồi Bồi đùa: “Mình với cậu ấy chia nhau ăn được ?”

      Hạ Chi Tuyển quay người , bỏ lại hai chữ “Tùy cậu”.

      Trịnh Bồi Bồi nhìn bóng lưng cậu, tức giận với hai bạn: “Cái tên Hạ Chi Tuyển kia, lúc có Tư Ức cái mặt cứ lạnh như Diêm Vương, chưa đến vẻ mặt, ngay cả chuyện thôi cũng lười.”

      Hướng Lê gật đầu: “Cậu ấy lạnh lùng , nghe từ hồi cấp hai cậu ấy như vậy rồi.”

      Trương Hân Dịch : “Nếu phải Tư Ức thân với cậu ấy còn lâu mình mới dám chuyện với cậu ấy.”

      Trịnh Bồi Bồi bực bội: “Giờ chỉ có Tư Ức mới trị được cậu ta thôi, mình hi vọng Tư Ức khiến cho cậu ta chịu nhiều đau khổ, như thế mới diệt sạch được cái vẻ cao ngạo đó.”

      Ăn xong, Trịnh Bồi Bồi mang đồ ăn sáng về phòng cho Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức lúc tỉnh dậy nét mặt vẫn tỏ ra mệt muốn chết, mơ mơ màng màng.

      Trịnh Bồi Bồi lay : “Cậu mau tỉnh táo lại , đừng có úp mặt vào hộp cơm đấy nhá.”

      “Đừng nghịch, mình tỉnh rồi mà…”

      Cố Tư Ức ăn trong trạng thái ngái ngủ, Trịnh Bồi Bồi cũng đồ ăn là của Hạ Chi Tuyển mua từ bên ngoài về.

      Ăn xong, Cố Tư Ức tắm, cuối cùng mới tỉnh táo hơn chút.

      Nhưng đến khi ngồi trong lớp, thầy giáo bắt đầu giảng bài mọi tỉnh táo ấy của tan biến, thân là học tra, mỗi lần học nếu muốn tập trung nghe giảng phải vận dụng toàn bộ sức mạnh, ý chí và nhiệt tình để động viên bản thân, như vậy mới có thể đảm bảo rằng tinh thần của mình bay lên trời.

      Trong trạng thái đầu óc ổn định này, tiếng thầy giảng bài khác gì tiếng hát ru, làm đầu cứ tự động gục dần xuống.

      Chịu đựng được qua tiết, Cố Tư Ức lại nằm ra bàn ngủ.

      Trương Hân Dịch và Hướng Lê ngồi đằng trước : “Sao Tư Ức hôm nay ngủ nhiều thế nhỉ?”

      “Có phải tối qua thức đêm làm bài ?”

      Trịnh Bồi Bồi : “Tối qua Tư Ức còn ngủ sớm hơn cả mình cơ, rủ cậu ấy chơi cùng ván game mà nhất định đồng ý.”

      Hạ Chi Tuyển với Chu Kiêu và Tô Hàn: “Hai cậu đổi chỗ cho Hướng Lê với Trương Hân Dịch .”

      “Tại sao?”

      “Cho Cố Tư Ức ngủ, hai cậu cao ngồi trước che cho em ấy.”

      “…” Tô Hàn cười, “A Tuyển, cậu quá mưu mẹo rồi đấy, người ta ngủ thôi mà cũng nghĩ cách để bao che nữa.”

      “Bảo các cậu đổi chỗ đổi nhanh , nhiều thế.”

      Chu Kiêu biết điều : “Chuyện , thôi.”

      Lục Gia Diệp : “Hai vị thong thả nhé, vì em má lúm đồng tiền , hết thảy đều đáng giá.”

      Bên này Hướng Lê và Trương Hân Dịch nghe thấy phải đổi chỗ trong mấy tiết hơi ngạc nhiên, nhưng cũng mau chóng đồng ý.

      Đến tiết hai, Cố Tư Ức cố gắng vực dậy tinh thần, nhưng lại phát có hai cậu con trai cao lớn ngồi trước mình.

      Thế này có thể lén ngủ thêm chút nữa nhỉ?

      Và thế là lại biết xấu hổ mà ngủ tiếp.

      Đến giờ tập thể dục toàn trường, Cố Tư Ức cũng xuống tập mà ở trong lớp ngủ.

      Cả lớp tập xong quay về, mọi người cười ầm ĩ, Cố Tư Ức cáu kỉnh vò đầu bứt tóc, kéo áo khoác đồng phục lên che kín đầu.

      Hạ Chi Tuyển bước lên bục giảng, lạnh lùng nhìn vòng cả lớp, phòng học lập tức yên tĩnh, còn hiệu quả hơn cả tiếng gõ thước kẻ nhắc nhở của thầy , ai cũng nhìn Hạ Chi Tuyển, biết cậu ấy muốn gì?

      Đến khi yên tĩnh hoàn toàn, Hạ Chi Tuyển mới : “Giữ yên lặng, đừng làm ồn.”

      Dứt lời liền xuống trở về chỗ của mình.

      Các bạn học hai mặt nhìn nhau, học thần bị làm phiền à?

      Nhưng mà cậu thế ai dám làm ồn nữa, học thần vốn cao ngạo lạnh lùng, lần trước còn đánh nhau tàn bạo với người ta, cho nên cả lớp tôn cậu ấy lên làm bá chủ của lớp rồi.

      yên lặng giữ vững đến tận khi vào tiết học, Trịnh Bồi Bồi gọi Cố Tư Ức dậy, cả lớp đứng lên chào thầy.

      Ngồi xuống, Trịnh Bồi Bồi lại ghé vào tai Cố Tư Ức : “Lần đầu tiên mình thấy cậu ngủ khiếp như vậy đấy, nghi ngờ biết có phải đêm qua cậu lén chuồn ra ngoài chơi bời .”

      Cố Tư Ức: “…” có thể trả lời là đúng vậy ?

      Cố Tư Ức tiếp tục ngủ như chết cho tới tận trưa, cuối cùng mới tỉnh táo trở lại.

      Hết tiết cuối cùng của buổi sáng, mọi người dắt nhau ăn trưa, Lục Gia Diệp nhiệt tình mời mấy bạn trong nhóm lên nhà ăn tầng hai ăn món chiên xào, nhân tiện lên kế hoạch cho mấy hôm nghỉ lễ.

      Đúng vậy, lễ Quốc Khánh, kì nghỉ dài đầu tiên của học sinh trung học sắp tới rồi.

      Tám người ngồi quanh cái bàn tròn lớn, vừa đợi đồ ăn vừa bàn về ngày nghỉ.

      Lục Gia Diệp : “Bọn mình chơi , ở nhà lại bị bố mẹ bắt học thêm, mệt chết được, bằng tự tổ chức du lịch với nhau, với bố mẹ đây là hoạt động làm tăng tình đoàn kết, bồi dưỡng ý thức hợp tác đồng đội, dọc đường còn có thể học thêm nhiều kiến thức, nghe thế bố mẹ chắc chắn đồng ý.”

      Tô Hàn cười: “Lục Gia Diệp dễ gì mới có cơ hội đưa các em du lịch, các cậu giúp cậu ấy toại nguyện .”

      “Chẳng lẽ cậu muốn thế chắc? đám con trai với nhau vui cái mẹ gì.”

      Hướng Lê có chút ngượng ngùng đáp: “Mình thấy cũng hay đó, bọn mình tổ chức du lịch mùa thu nhân dịp Quốc Khánh .”

      Trương Hân Dịch vui vẻ : “ cùng bạn bè bố mẹ mình có ý kiến gì đâu.”

      Trịnh Bồi Bồi hỏi Cố Tư Ức: “Còn cậu? Nhà cậu ở thành phố B đúng ? Bình thường toàn ở nội trú trong trường, khó có dịp nghỉ dài, bố mẹ cậu lên kế hoạch du lịch gì chưa?”

      Cố Tư Ức gật đầu : “Có, bố mẹ mình định cho mình du lịch Nhật Bản.”

      Lục Gia Diệp vội : “ có ý nghĩa gì cả! Từ đến lớn em đều du lịch cùng bố mẹ à? Cũng mười sáu mười bảy tuổi rồi, nên trải nghiệm việc tự cất cánh bay mình .”

      Tô Hàn : “Cuối cùng Lục Gia Diệp cũng được câu khiến tôi muốn like.”

      Chu Kiêu: “Like +2.”

      Trịnh Bồi Bồi khuyên nhủ: “Cậu với bố mẹ , bố mẹ hiểu mà.”

      Cố Tư Ức lại xoay chuyển ánh mắt, lơ đãng nhìn Hạ Chi Tuyển, cậu yên lặng nhìn , lên tiếng, đột nhiên nhìn cậu thế này, Cố Tư Ức cũng mong muốn được du lịch cùng cả bọn.

      Cố Tư Ức gật đầu : “Vậy đợi mình chuyện với bố mẹ nhé.”

      Kế hoạch bước đầu thành công, Lục Gia Diệp cực kỳ phấn khởi.

      Đồ ăn được mang lên, mọi người bắt đầu ăn trưa.

      Cố Tư Ức nhai cơm, đầu óc bắt đầu chậm rãi hồi tưởng chuyện tối hôm qua…

      làm thế này có phải là rất ích kỷ mất ngủ mà còn bắt em thức cùng

      sao ạ, bọn mình là bạn thân mà, em bằng lòng làm mọi thứ vì

      Vậy em có bằng lòng làm bạn ?

      Trong đầu lên tia sáng…

      Cố Tư Ức kinh ngạc, gắp miếng khoai tây mà đánh rơi luôn.

      Trịnh Bồi Bồi khỏi nhìn , : “Sao thế?”

      Cố Tư Ức toàn thân cứng đờ, nhìn Hạ Chi Tuyển.

      Hai người nhìn nhau, cả gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng cả lên.

      vội vàng cúi đầu, cố gắng khống chế nhiệt độ mặt.

      Bình tĩnh nào… Bình tĩnh nào…

      cẩn thận suy nghĩ lại, biết đâu lại là mơ sao?

      Trịnh Bồi Bồi : “Ôi Tư Ức, cậu sốt à? Sao mặt lại đỏ thế?”

      Mặt Cố Tư Ức sắp vùi vào bát cơm đến nơi rồi, chị à, chị mở bình cũng chẳng ai biết là trong bình có gì đâu.

      cúi đầu, giả vờ ho hai tiếng: “Chắc tại ngủ trong lớp nên bị cảm rồi…”

      Trịnh Bồi Bồi tức giận : “Còn nữa, biết cậu làm sao mà từ sáng đến trưa cứ như bị thần ngủ nhập vậy, cậu , có phải tối qua cậu lén trốn ra ngoài chơi bời gì đúng ? Hay là thức trắng đêm suy nghĩ cái gì?”
      ---
      Editor: Hai bạn trẻ lại bắt đầu bật chế độ "Coi như chưa gì/Coi như em chưa nghe thấy gì" đấy à??? :))))) Thế cuối cùng là chưa? :)))

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Chết cười vs mang tỏ tình :yoyo36: bộ kia thắng bé tỏ tình qa đt con bé bảo “em gật đầu” đến bộ này thanh niên tỏ tình con bé nguyện ý xong ngủ gục luôn mà cung phản xạ của em nó hơi dài phải sau gần 1 ngày mới phản ứng lại :hoho:
      thedarkNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :