1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 38

      Đây là khu phố trung tâm đầy sa hoa của Vĩnh Châu, bố cục cao tầng , xen lẫn với khuôn viên xanh hài hòa , thiết bị đầy đủ, giao thông thuận lợi, đương nhiên, giá phòng cũng rất xa xỉ.

      Lại Văn trước kia ở Vĩnh Châu cũng từng nghe đến khu phố này , biết nơi đây là đề tài nóng hổi của rất nhiều người . biết Lại Vũ từ khi nào lại có nhiều tiền như vậy. Tiền lương cảnh sát cũng phải thiếu, nhưng nếu muốn có phòng ở tại khu phố sa hoa này , cũng thể cảnh sát bình thường có khả năng có được .

      “Xuống xe ” Lại Vũ giúp Lại Văn mở cửa xe, Lại Văn xuống xe . Lại Vũ đóng cửa xe, cũng thuận tay khoát lên vai Lại Văn, Lại Văn co người lại chút, dừng cước .

      thôi, Lại Vũ . ôm về phía trước, Lại Văn chỉ có thể thất tha thất thểu đuổi theo .

      Đến tầng , Lại Vũ mở cửa, diện tích bên trong tương đối lớn, có tất cả ba phòng chính, trang trí lại giống phòng ở lắm bởi vì bài trí rất nhiều đồ tinh xảo lại dùng đến . Nếu trước kia Lại Vũ làm như vậy, nhưng nhiều năm rồi Lại Văn còn tiếp xúc nhiều với nữa , có lẽ thay đổi , có lẽ là bạn của trang trí , ai biết được.

      “Ăn cơm chưa?” Lại Vũ hỏi .

      “Chưa ” Lại Văn ngồi xuống sô pha, cả người co lại, làm thế nào cũng đều cảm thấy thoải mái.

      “Vậy nấu cơm ăn ” Lại Vũ nhìn , “Em nấu , biết nấu ăn.”

      Lại Vũ vào phòng bếp, từ trong tủ lạnh lấy các loại rau , trứng , thịt ra . biết nấu ăn , bình thường nấu , phòng bếp chỉ là để trang trí. bình đều ăn cơm ở căn tin đơn vị. Biết Lại Văn đến , buổi sáng sớm rời giường đến chợ mua mấy thứ này .

      Trong phòng bếp thiếu rất nhiều thứ, Lại Vũ đành xin đơn vị nghỉ cả buổi sáng , đến siêu thị mua các thứ đồ dùng cần thiết cho phòng bếp.

      Lại Văn vào phòng bếp, ngồi vào ghế chậm rãi thái rau , Lại Vũ đứng ở cửa phòng bếp nhìn lát, rồi ra phòng khách xem tivi .

      Bữa cơm này làm lâu, Lại Văn cẩn thận đem đồ ăn rửa sạch , lặp lại nhiều lần đến khi rau gần nát mới lấy ra . Lại lấy thịt, lấy thớt , cẩn thận băng thịt . Cuối cùng phải mất hơn ba giờ mới làm xong bữa cơm này, chờ bưng đồ ăn lên bàn, hơn mười giờ tối .

      Lại Vũ vẫn vào phòng bếp, cũng giục , chỉ ngừng chuyển kênh, ngồi trước TV . Đến khi cơm bưng đặt lên bàn, mới khinh khinh thở dài hơi, đến bàn ăn ngồi xuống.

      Lại Vũ cầm lấy đũa, “Ăn bảo Lại Văn . Lại Văn chọc chọc cơm trong bát , chút thèm ăn cũng có. Lại Vũ cũng thèm ăn, rất nhanh ăn cơm, lại ăn ít đồ ăn, bữa tối xem như ăn xong .

      Lại Vũ cơm nước xong liền trở về phòng ngủ của mình . Lại Văn cũng ăn vô , đem cơm thừa, đồ ăn thừa dọn dẹp đứng lên.

      “Tắm rửa , quần áo của em trong phòng tắm .” Lại Vũ đứng ở cửa phòng bếp . Lại Văn tắt vòi nước, dùng khăn lau bát, gật đầu.

      vào phòng tắm, móc là bộ váy áo từ thời trung học của , cầm lấy váy, bộ váy này mặc lâu lắm , vải áo rất mỏng , phía sau lưng còn có mấy lỗ thủng . Nó làm bạn ba năm sơ trung, ba năm trung học, sau khi còn trở về gia đình kia rất nhiều quần áo trước kia cũng bị vứt bỏ . cứ nghĩ Trần Cúc sớm đem những quần áo này ném xuống bãi rác rồi , nghĩ tới còn có ngày nhìn thấy chúng .

      Trong phòng tắm xa lạ này, luôn luôn loại cảm giác thoải mái, Lại Văn ra khỏi phòng tắm, thấy Lại Vũ đứng ở bên ngoài, biết đứng được bao lâu.”Ngủ ” Lại Vũ rồi tiến lên kéo tay đưa vào phòng ngủ của mình.

      Lại Văn lẳng lặng nằm ở bên trái Lại Vũ, lâu rồi chưa ngủ , thân thể mệt mỏi cực độ nhưng lúc này khỏi cảm thấy lo lắng, chỉ có thể im lặng nhìn trần nhà .

      Lại Vũ tắt đèn đầu giường, xoay người nằm nghiêng lại, men theo ánh trăng, nhìn chằm chằm Lại Văn trong bóng đêm.

      Khẩn trương, xấu hổ, sỉ nhục cũng tiến vào trong đầu Lại Văn, thể kiềm chế được ghê tởm trong lòng , chỉ có thể nhắm mắt giả vờ ngủ .

      bàn tay thô ráp cách làn váy ngủ phủ lên ngực Lại Văn. Cả người Lại Văn lập tức căng thẳng, da gà đều dựng thẳng lên, cắn chặt răng, tay nắm chặt lại .

      Cái tay kia cũng ngừng động , vuốt ve đỉnh đồi cao ngất của Lại Văn. Cách làn váy ngủ thể thỏa mãn , từ dưới nhấc váy Lại Văn lên, vừa nâng lưng của lên, đem váy áo ném xuống đất, lại đem quần lót của cởi ra , dịch người tới gần hơn , rồi ôm vào ma sát hạ thể của mình.

      Lại Văn toàn thân, tay chân ngăn cản nổi mà run run .

      ma sát được lát , đem quần lót kéo xuống phía dưới đầu gối, bám vào bên tai Lại Văn nhàng , “Biết ? có rất nhiều quần lót của em , chỉ có em mới có thế làm cho sung sướng .”

      Lại Văn nhắm chặt mắt lại, trong miệng căn nát môi mình .

      cởi quần áo người mình ra , cả người ngồi ở người Lại Văn, hai tay từ dưới hướng lên hung hăng chụp lấy ngực Lại Văn. Vân vê , nhào, kéo , lại nhịn được cúi đầu xuống cắn, mút lấy ngực . Sau đó hướng lên , xương quai xanh của , cằm, lại tìm lấy môi đỏ mọng của .

      Lại Văn dùng sức xoay đầu hướng qua bên, lấy tay ngăn lại lời , Lại Vũ dùng sức xoay mặt lại ,sức lực Lại Văn làm sao bằng , chỉ có thể dùng hai tay gắt gao che miệng mình lại , oán hận trừng mắt nhìn , nước mắt từ khóe mắt rơi xuống

      hôn, hôn, đừng khóc .” Lại Vũ trầm thấp .

      Lại Vũ ghé vào người hòa hoãn lại , sợ đè nặng , lại nghiếng về bên, ngẩng đầu lên nhìn , thấy nhắm mắt, bộ dáng có tri giác, Lại Vũ hoảng sợ, đưa tay kéo ôm vào trong lòng, sờ sờ ngực , trái tim chậm rãi vững vàng đập nhịp , Lại Vũ thở phào nhõm, xem ra chỉ là ngất thôi, quá mệt mỏi , để ngủ .

      Lại Vũ đem vật cuối cùng người rút , chuẩn bị đè lên người , lại nhìn thấy chỗ đó có vết máu, mở đèn, nhìn kỹ quả là vết máu. Từ gối chạy xuống quần lót vừa mới kéo xuống , cả quần lót lẫn mặt đệm cũng dính vết máu, xem ra là kinh nguyệt của .

      Lại Vũ cởi quần lót giúp , giúp thay cái mới, gắt gao ôm hôn Lại Văn.
      duongduong thích bài này.

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 39

      Buổi sáng, Lại Vũ nắm tóc, từ trong mộng đẹp tỉnh lại, mở to mắt, lại hoảng sợ, Lại Văn quần áo chỉnh tề, ngồi trước giường nhìn chằm chằm vào .

      Lại Vũ có chút xấu hổ, “Sao dậy sớm như vậy?”

      “Em lúc nào có thể thấy Tứ Phương?” Lại Văn trực tiếp hỏi.

      bố trí tốt, em cứ ở nhà .”

      được, em nhất định phải nhìn thấy ấy bình yên vô mới có thể….”

      chụp ảnh cho em.” Lại Vũ căn bản muốn để ra ngoài, để cho gặp Tứ Phương, lại thêm phức tạp.

      được” Lại Văn thét lên “Em nhất định phải tận mắt nhìn thấy ấy an toàn , em mới có thể yên tâm.”

      Lại Vũ cơn tức lên, “ đáp ứng em, nhất định làm tốt , tóm lại chết.”

      “Em muốn thấy ấy, Em muốn thấy ấy…” Lại Văn thét lên , đột nhiên ngã xuống giường, ngất xỉu .

      Lại Vũ vội vàng dò xét hơi thở của , chỉ là ngất xỉu .

      Lại Vũ đem đặt giường, lấy chăn đắp cho . Cầm lấy di động đầu giường, ra khỏi phòng ngủ. Đứng ở trước cửa sổ phòng khách Lại Vũ gọi điện thoại cho Trần Tự Huy.

      “Ngày hôm qua chuyện thế nào ?” Lại Vũ hỏi Trần Tự Huy.

      “Tôi Hách cảnh quan a, tôi vất vả mới bắt được tên tiểu tử này ,còn chưa chiêu đãi tốt, lại bắt tôi thả ra, ở các trong mắt huynh đệ, tôi làm sao còn mặt mũi nữa .” Trần Tự Huy chậm rãi .

      “Tôi phải rồi sao? Tôi nhận của ngươi này phần nhân tình , Hạ Tứ Phương kia bây giờ chỉ là loại vô dụng , đối với căn bản còn uy hiếp gì , có giết cũng chỉ có thêm chút cao hứng mà thôi. Nếu thả , tôi để cho lập tức xuất ngoại , về sau dù chân trời góc biển, cũng còn lo đến chuyện gì nữa . Đương nhiên về sau chuyện của cũng là chuyện của tôi , còn về phía huynh đệ , tôi quên lấy lại mặt mũi cho , về sau thiếu dịp được hợp tác với nhau .”

      “Ha ha, nếu huynh đệ như vậy, như vậy lần này mặt mũi của tôi liền để cho .” Trần Tự Huy sảng khoái . Bọn họ cũng đều biết, Hách Lại Vũ ở bên người tình có mặt mũi rất lớn, tại chính là bước lên mây, thăng tiến rất nhanh , về sau khỏi phải nhờ cậy đến .

      “Tôi đến, nhận như thế nào ?” Lại Vũ hỏi , Hạ Tứ Phương ở trong tay bọn họ lâu như vậy, cho dù chết, nhưng cũng khỏi mất nửa cái mạng.

      “Tôi kêu huynh đệ đem tới quán bar đường Trường Xuân , tới đó tìm người .”

      “Tốt, tôi bây giờ xuất phát.”

      Lại Vũ mặc quần áo xong , nhìn Lại Văn mê man ở giường, sợ tỉnh lại kích động, viết tờ giấy để lại , bây giờ tìm Hạ Tứ Phương , sau khi tìm được thông báo cho .

      Lại Vũ lái xe vào quán bar đường Trường Xuân , nơi này là vùng của Trần Tự Huy. Gõ cửa, liền có cậu thanh niên tới mở cửa.

      Lại Vũ hỏi , “Người đâu?”

      Cậu thanh niên ngáp, chỉ vào góc quầy bar.

      Lại Vũ qua, thấy Hạ Tứ Phương ở trong tình trạng hấp hối, còn ý thức, cả người đều là máu nằm nghiêng dựa vào quầy bar.

      “Lại đây giúp tay ” Lại Vũ kêu cậu thanh niên kia .

      Lại Vũ cùng cậu thanh niên nâng Hạ Tứ Phương đến sau ô tô. Lại Vũ khởi động xe, trực tiếp chạy đến bệnh viện nhân dân, đáp ứng Lại Văn cho Hạ Tứ Phương sống , tại đành phải đưa bệnh viện, bằng có thể sống sót hay cũng là vấn đề.

      Lại Vũ đứng ở bên ngoài phòng giải phẫu bệnh viện nhân dân chờ đợi. Hạ Tứ Phương bị đưa đến bệnh viện, tình huống cực kì nguy cấp, bệnh viện lập tức tổ chức nhiều phòng tiến hành hợp lực cấp cứu. tại cấp cứu tiến hành hơn 3 giờ rồi mà vẫn thấy bác sĩ , y tá ra.

      Lại Vũ phiền chán lấy điếu thuốc lá, đốt điếu, hung hăng hút lấy mấy hơi . Lúc này điện thoại trong túi vang lên, Lại Vũ cầm lấy, là Lại Văn , tỉnh.

      “Tỉnh rồi a ? ” Lại Vũ nhận điện thoại.

      tìm được Tứ Phương chưa? ấy tại ở đâu?” Lại Văn gọn gàng dứt khoát hỏi .

      an toàn ” Lại Vũ , có chút chột dạ, bởi vì bây giờ còn tình huống Hạ Tứ Phương thế nào.

      ấy tại ở đâu ?” Lại Văn hỏi .

      “Em đừng lo lắng, an bài tốt.”

      ấy tại ở đâu?” Lại Văn ở trong điện thoại lớn tiếng hỏi.

      “Em lại ngủ chút , lập tức trở về , …”

      Lại Vũ muốn khuyên Lại Văn, đột nhiên cửa phòng cấp cứu đẩy ra, y tá cao giọng hỏi , “ là người nhà sao? Bệnh nhân cấp cứu xong .”

      Lại Vũ gật đầu, thầm thở phào nhõm, chú ý tới điện thoại còn chưa cắt, lập tức tắt điện thoại .

      Y tá chưa từng thấy qua người nhà nào lại bình tĩnh như vậy, lên trước với , “Bệnh nhân gãy xương chân trái, vốn còn bệnh cũ , lần này lại thêm nặng , sườn ngực trái ở vách ngực có vết đao dài chừng 10 li* , xương sườn bị chặt đứt, ảnh hưởng đến phổi . Phổi bên trái bị tổn thương 4 li, sâu vào 2 li nên nứt ra, mặt khác toàn thân còn có 12 vết thương to khác nhau , chúng tôi khâu lại, nhưng về sau nhất định lưu lại sẹo.” Y tá xong , thấy người nhà bệnh nhân vẫn bình tĩnh gật đầu, hỏi vấn đề gì, liếc cái, xoay người trở vào trong phòng cấp cứu , hoàn thành công việc.

      (1 li (市厘, li) = 10 hào = 1/3 mm = 333,3 µm” đơn vị đo dài trung quốc “)

      Sau khi cấp cứu xong , Tứ Phương bị đưa đến phòng bệnh, chân trái mang thạch cao, người giống như xác ướp, toàn thân cắm đủ loại ống nằm ở giường bệnh.

      khi nào có thể tỉnh?” Lại Vũ hỏi y tá.

      “Đầu của ta bị người khác dùng vật nặng tổn thương , chấn động não nghiêm trọng, cụ thể khi nào có thể tỉnh, phải phụ thuộc vào tình trạng khôi phục của bệnh nhân.”

      đúng ra là biết khi nào có thể tỉnh phải ?”

      “Đúng vậy.” Y tá .

      Y tá rời sau khi nhàng đóng cửa lại, Lại Vũ ngồi vào ghế trầm tư, bây giờ tốt nhất là nên thông báo cho cha của Hạ Tứ Phương, để cho ông ta nhận lấy , mau chóng bố cho trí xuất ngoại, nhưngcòn phải tốn chút thời gian liên lạc với người của Hạ Hữu Quân, tại Hạ Tứ Phương bộ dáng sống chết, có lẽ trước tiên phải tìm cho người chăm sóc, vì ở đây, lại càng để Lại Văn tới đây.

      nghĩ , cửa liền bị đẩy ra, Lại Văn đầu đầy mồ hôi đứng ở cửa. Lại Vũ cả kinh đứng lên, “Em sao lại tìm được tới đây?”

      Lại Văn để ý đến , đẩy cánh tay ra, ngơ ngác đến bên giường bệnh Tứ Phương, sợ sệt nhìn Tứ Phương bị băng bó như xác ướp , ngón trỏ chậm rãi sờ vào người , vẫn nóng , Tứ Phương chết, Lại Văn rụt tay lại , nước mắt còn kiềm chế được rớt xuống .

      ấy bị thương thế nào ?” Lại Văn thấp giọng hỏi.

      Lại Vũ lặp lại lời y tá lần.

      “Như vậy Tứ Phương chết đúng ?”

      “Đúng , khỏe lại .” Lại Vũ như đinh đóng cột Tuy rằng bọn họ tâm tư khác nhau , nhưng lời kiên định lại an ủi Lại Văn.

      ngồi xuống ghế nhúc nhích nhìn Tứ Phương, cũng dám chạm vào , sợ đụng vào vết thương của , chỉ dám cúi đầu, ghé vào bên cạnh tay , cầm lấy tay phải cảu nhàng áp vào mặt , nước mắt ở trong tay yên lặng chảy xuống .

      Lại Vũ nhìn khóc đến nổi phía sau lưng run , trong lòng ghen tị đến chết . sâu kín , “Em quên chuyện đáp ứng chứ ” .

      Qua lâu, Lại Văn nhàng đem nước mắt trong lòng bàn tay Tứ Phương lau sạch , bình tĩnh hỏi, “Em đáp ứng cái gì ?”

      Lại Vũ hít lấy ngụm khí lạnh, “Em đáp ứng , nếu làm cho an toàn, em vĩnh viễn cắt đứt với Hạ Tứ Phương, buổi chiều ngày hôm qua mới xong , trí nhớ của em hẳn kém như vậy chứ .”

      Lại Văn , ” Trí nhớ của em chính là kém như vậy, Tứ Phương trở lại, từ nay về sau, phút giây em cũng rời xa ấy , ai muốn lại đây hại ấy , em cùng liều mạng.”

      Lại Vũ lạnh lùng , “Vậy lúc em đáp ứng là muốn lợi dụng sao? Em trong lòng suy nghĩ như vậy , kia căn bản là lời dối sao?”

      Lại Văn quay đầu nhìn , “Em là người dối như vậy đấy ”

      “Em…” Lại Vũ tức giận .

      Lại Văn thản nhiên nhìn cái “Mặc kệ tôi cái gì, tôi cho tới bây giờ đều chưa bao giờ nghĩ tới phải rời khỏi Tứ Phương, trừ phi Tứ Phương cần tôi .”

      ngày hôm qua với em như thế nào, em nhớ sao? Chính là vì em , Tứ Phương mới bị như vậy . Em buông ra , hai người mới có thể sống tốt.”

      “Phải ? Là như thế này sao?” Lại Văn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tiều tụy của Tứ Phương, “Cho dù như thế này, tôi cũng rời , chờ Tứ Phương tỉnh lại , tôi nghe ấy, ấy muốn thế nào đều được “

      Lại Vũ lạnh lùng , “ hỏi lại em lần, em có theo trở về hay ?”

      ” Lại Văn trả lời chút do dự.

      “Vậy nên trách khách khí.” Lại Vũ xong, xông lên cầm lấy cánh tay Lại Văn, kéo ra ngoài, Lại Văn có thể cầm lấy giường bệnh , nhưng lại sợ hưởng đến Tứ Phương, chỉ có thể để Lại Vũ kéo ra khỏi phòng bệnh.

      Lại Vũ dùng sức kéo phía trước , Lại Văn gắt gao phản kháng lại , chân gắt gao đè xuống đất , nhưng Lại Vũ mạnh quá , trực tiếp làm lảo đảo ngã về phía trước, qua bàn y tá , Lại Văn hai tay dùng toàn lực bắt lấy cái bàn , dù Lại Vũ kéo như thế nào, cũng buông tay. bên y tá nhìn hài lòng đành , “Hai người làm sao vậy ? Đây là bệnh viện, được lôi kéo như vậy .”

      Lại Văn thét lên , “Mau cứu tôi , là người xấu…”

      Lại Vũ sợ chuyện phiền phức , liền tiến lên hướng tới gáy Lại Văn làm động tác chém , Lại Văn bất động rồi ngả lên mặt đất. Lại Vũ ôm lấy , nhanh ra ngoài.

      y tá đường đuổi theo , “này , là loại người nào? … sao lại có thể tùy tiện đánh người a… như vậy là muốn làm sao… này , nếu tôi gọi cảnh sát ” y tá vẫn theo Lại Vũ đến chỗ dừng xe bên ngoài.

      Lại Vũ đem Lại Văn ném vào sau ô tô, sau đó từ trong túi lấy ra chứng nhận cảnh quan “Thấy được sao? Tôi là cảnh sát, đây là em tôi , chỉ lo chăm sóc bệnh nhân, bản thân lại nghỉ ngơi, tôi muốn đem ấy về nhà nghỉ ngơi.”

      y tá lập tức hai mắt sáng lên, vừa hung hăn đó liền biến thành thương cảm cho em ”Vậy cẩn thận .” Y tá vội vàng .

    3. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 40

      Khi Lại Văn tỉnh lại, bốn phía màu tối đen, chờ ánh mắt chậm rãi thích ứng với bóng đêm, phát mình chiếc giường ngủ hôm qua , đúng là phòng ngủ Lại Vũ. Có chấm cháy đỏ ở chỗ đối diện, là có người ở nơi nào đó hút thuốc, bởi vì trong khí có mùi thuốc lá rất đậm , Lại Văn ho khan vài tiếng.

      lát sau, điểm đỏ đối diện bị dập tắt “Em tỉnh?” Là Lại Vũ, đứng lên tới bên giường.

      Lại Văn co rúm lại dịch vào bên trong, vẻ mặt khẩn trương nhìn theo . Lại Vũ cũng nhìn , cũng tiến thêm bước nào , “Tỉnh rồi đứng lên , rửa mặt , gọi cơm.” xong ra phòng ngủ.

      Đợi Lại Vũ ra ngoài, Lại Văn chậm rãi từ giường đứng lên, đau đầu muốn nứt ra , cả người cũng giống như dập nát , ngồi ở bên giường, cảm thấy cực kì thất bại, Tứ Phương ở bên cạnh chuyện gì cũng đều rất khó khăn , đúng là được nuông chiều thành hư , tại chỉ chút gió táp mưa sa cũng chịu nổi .

      Lại Văn ôm lấy đầu , cũng may tại tìm được Tứ Phương, tuy rằng bản thân bị thương nặng, nhưng vẫn còn sống, chỉ cần còn sống, tảng đá trong lòng mới được , tại lo lắng nhất là mình Tứ Phương nằm ở trong bệnh viện, có ai chăm sóc, càng lo lắng người đối đầu với vẫn chịu buông tha cho , vẫn muốn hại .

      Lại Văn hít sâu hơi, muốn bệnh viện, nhất định phải mau chóng đến bệnh viện, Tứ Phương có ý thức mê man ở giường bệnh, bên cạnh lại có ai chăm sóc .

      đỡ lấy hai chân, chậm rãi đứng lên, dựa vào tường chậm rãi đến phòng vệ sinh rửa mặt, ở trong gương, nhìn thấy cổ, mặt, toàn bộ nửa người đều đỏ bừng , nhất định là giữa trưa ở bệnh viện giãy dụa rất kịch liệt, toàn bộ cơ thể đều dùng quá sức . lần nữa vốc nước lạnh lên rửa mặt , cơ thể này quá tệ , mấy ngày nay đều nghe sai bảo ,về sau phải chú ý dưỡng thân thể tốt , nhất định phải lấy trạng thái tốt nhất để đánh trận chiến này.

      Lại Vũ ở bên ngoài gõ cửa phòng vệ sinh “Cơm đến rồi , ra ăn cơm.”

      Lại Văn lấy lại tinh thần, ra ngoài ăn cơm. Lại Vũ kêu ba món cùng món canh , lúc ra ngoài cơm bới xong .

      Lại Văn ngồi xuống, cũng gì, trực tiếp cầm lấy đũa , đồ ăn đều ăn ít, uống rất nhiều canh, lại ăn hai chén cơm đầy , ăn xong sờ sờ bụng mình , cực kì no .

      Ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lại Vũ chút cũng ăn, hai tay tạo thành chữ thập, đặt ở bàn cơm, nhìn thẳng tắp vào .

      ăn sao?” Lại Văn hỏi .

      “Em rốt cuộc nghĩ cái gì?” Lại Vũ hỏi, hiểu Lại Văn, ở trong bệnh viện giãy dụa lợi hại như vậy, tại câu cũng , lại ăn uống nhiều như vậy , biết muốn gì đây.

      “Ăn cơm, có biết em bao lâu rồi ăn bữa cơm ngon như vậy ?” Lại Văn chút để ý .

      Lại Vũ nghĩ nghĩ , “Bệnh viện bên kia, mời người hộ lý chuyên môn tới chăm sóc cho , em yên tâm.”

      “Cái người kia tên gọi là gì? có thể đến bệnh viện tìm Tứ Phương hay ?” Lại Văn lo lắng chuyện này.

      “Kia phải là người em có thể đối phó được , cần lo ta là ai . chuyện với , chuyện này em cần lo lắng.”

      “Được , vậy là tốt rồi.” Lại Văn đứng lên, “Em buồn ngủ, em muốn ngủ “

      Lại Vũ “Chúng ta chuyện .”

      Lại Văn xoay người thản nhiên nhìn , “Em có gì để , em buồn ngủ, muốn ngủ .” chỉ chỉ phòng ngủ bên cạnh, “Đó là phòng khách sao? Em có thể ngủ ở nơi đó ?”

      Lại Vũ nhìn ”Em cái gì ?”

      Lại Văn đẩy tay ra, “ biết, em ngủ.” thẳng vào phòng ngủ, bộ dáng lợn chết cũng sợ nước sôi, đến nằm ở giường Lại Vũ, lấy chăn đắp .

      Lại Vũ khoanh tay đứng ở cửa phòng ngủ nhìn , gì. lát sau đến phòng vệ sinh tắm rửa, thay đổi áo ngủ ra nằm ở giường, Lại Văn nằm ở mép giường , ôm chặt lấy chăn, biết có ngủ hay , Lại Vũ kéo tay , bị rút lại , xem ra tỉnh . lại kéo, Lại Văn cầm lấy cánh tay , cắn mạnh xuống , mặt Lại Vũ vặn vẹo , có thể cảm giác da thịt tay bị răng nanh cắn rách, hề động đậy tùy ý để cắn.

      Lại Văn dùng răng nanh đem hết sức lực toàn cắn rách da , bên trong miệng tràn đầy mùi máu tươi, sau đó răng càng ngày càng có lực, chỉ có thể dùng miệng .

      Lại Vũ nghiêng người đến, dùng bàn tay nắm lấy tay trái của , lại lấy tay cầm lấy cái còng chỉ nghe nhàng ca tiếng, còng tay khóa lại tay của hai người lại .

      Lại Văn quay đầu trừng mắt với , “ làm gì?”

      Lại Vũ nằm xuống, “Đừng trừng mắt thế , giống như ma ý, ngủ .”

      Lại Văn trở mình cái xem thường, nằm xuống, trong lòng cũng lạnh nửa, làm sao bây giờ? Vốn nghĩ muốn thừa dịp ngủ mà trộm , xem ra có cơ hội rồi , chỉ có thể hy vọng đến buổi sáng ngày mai, chờ làm lại nghĩ biện pháp khác .

      Lại Văn bắt buộc bản thân phải ngủ, muốn chuẩn bị tốt tinh thần mới được, hết thảy phải chờ đến ngày mai .

      Tuy rằng tự thôi miên bản thân, nhưng Lại Văn vẫn thể ngủ được , nhất là nghỉ đến cả người Tứ Phương bị thương nằm mình ở trong bệnh viện, làm thế nào cũng ngủ được, thời điểm trời gần sáng , Lại Văn mệt mỏi thiếp lát, Lại Vũ xoay người , liền tỉnh lại.

      nhắm mắt nằm ở giường chờ, bảy giờ Lại Vũ khẳng định phải làm , chờ vừa ra khỏi cửa, nghĩ biện pháp ra ngoài.

      vất vả đợi đến bảy giờ, Lại Vũ lại động tĩnh gì, có điểm nóng ruột , kéo tay đứng lên, rốt cục mở mắt, “Làm sao vậy?”

      “Em muốn toilet.” Lại Văn nhìn , làm ra bộ dáng bị nước tiểu nghẹn mà dậy vậy.

      Lại Vũ từ giường đứng lên, “ thôi “

      Lại Văn mở to hai mắt nhìn, “ mở còng tay sao ? Em muốn toilet.”

      “Chúng ta cùng , cũng muốn toilet.”

      mở còng tay ra trước.” Lại lửa bùng lớn

      thích , rất tốt.” Lại Vũ mặt chút thay đổi .

      “Em muốn .” Lại Văn nằm ở giường tiếp tục ngủ, tôi xem làm , chẳng lẽ làm cũng còng tôi theo ?

      “Đứng lên” Lại Vũ lắc lắc tay phải.

      “Làm sao?” Lại Văn khẩu khí bực tức

      “Cùng toilet, em toilet, nhưng muốn .”

      Này có phải muốn thể sống sao , “ mở còng rồi tự mình

      Lại Vũ bất kể cái gì, trực tiếp kéo tay phải, mặc kệ còng tay nghiến vào da thịt , giống như biết đau, cố sống cố chết đem Lại Văn kéo lên , Lại Văn bị kéo rơi xuống đất , lại bị đường kéo đến phòng vệ sinh. Đứng ở bên bồn cầu, cởi bỏ quần ngủ, đứng tiểu bên bồn cầu, nhìn Lại Văn nằm ở khá xa, tay phải của dùng lực kéo tha đến bên cạnh bồn cầu, nước tiểu rơi xuống bên cạnh bồn cầu, bắn ở mặt Lại Văn.:-((

      Lại Văn hề động đậy , giống như chết, rên tiếng cứ nằm thẳng đất, tay trái treo lên cao .

      Lại Vũ sau khi tiểu xong , ôm Lại Văn đứng lên, giống như đứa bé kẹp vào nách , vào phòng bếp tìm nước uống.

      Uống nước xong , lại mang trở lại phòng ngủ, sau đó đặt nằm song song ở giường, Lại Vũ từ tủ đầu giường lấy điếu thuốc “ cần chuyện gì cũng đối nghịch lại với , cũng khó chịu.”

      quay đầu nhìn , vẫn nhắm chặt mắt lại, nhúc nhích. Lại Vũ cúi đầu, vươn đầu lưỡi đem nước tiểu tóc và mặt Lại Văn từng chút từng chút liếm sạch .

      cần hận , biết ? chịu nổi việc em hận .

      Lúc này di động tủ đầu giường vang lên, Lại Vũ nhận lấy , vài câu, trò chuyện xong.

      lẳng lặng nhìn Lại Văn lát , sau đó từ ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra chìa khóa, mở ra còng tay ra. Khi còng tay được mở ra, Lại Văn rốt cục mở mắt.

      Lại Vũ bên nhìn , bên nắm tay trái của lên, bị còng tay còng lâu nên tay bị chảy máu , cúi đầu, kề miệng lên vết máu, đem cổ tay liếm sạch .( biết thằng cha này có phải dog k mà suốt ngày liếm….kinh )

      có công việc phải , em ở nhà phải ngoan được ?” Lại Vũ hỏi

      Lại Văn gì. Lại Vũ giống như từ bỏ ý định, lại hỏi lần nữa , “Sao? Em ngoan chứ?”

      Lại Văn thấp giọng trả lời, “Em ngoan .”

      Lại Vũ buông cánh tay của ra , đắp chăn lên cho ”Vậy em ở nhà chờ trở lại.”

      “Vâng ” Lại Văn khe khẽ lên tiếng.

      Nhưng chân trước Lại Vũ mới vừa bước , sau lưng Lại Văn liền từ giường ngồi dậy, vào phòng khách đứng trước cửa sổ từ khe hở nho nhìn động tĩnh dưới lầu, đến khi nhìn xe của Lại Vũ lái ra tiểu khu, lòng của mới bình tĩnh lại .

      nhanh chóng chạy về phòng tìm di động, nhớ là đặt ở trong túi áo nhưng tìm lâu cũng có.

      lại tìm trong chăn, dưới gối , giường, tủ đầu giường… những chỗ cần tìm tìm qua , vẫn tìm được, xem ra bị Lại Vũ cầm .

      chạy về phòng khách, tìm điện thoại bàn nhưng là nhất cầm lấy phone, bên trong hề có tiếng , hóa ra dây điện thoại bị cắt đứt.

      cũng chưa từ bỏ ý định mở cửa chống trộm , quả nhiên bị khóa cứng từ bên ngoài, cố gắng nửa ngày, cửa chống trộm vẫn chưa nhúc nhích . nhớ trong nhà có khả năng có chìa khóa, lại lục tìm, nhưng cái gì cũng tìm thấy. Đúng vậy, Lại Vũ ngay cả điện thoại cũng cắt , sao có thể để lại chìa khóa cho ?

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lại Văn lo lắng , Lại Vũ khả năng sau khi xong việc trở về đây ,thời gian của còn rất ít.

      Lại Văn vô ý nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng rồi, nhìn xem có thể nhờ người giúp đỡ từ bên ngoài hay . vào phòng ngủ cầm lấy cái gối , canh ở trước cửa sổ phòng khách, chỉ cần phía dưới tiểu khu có người , lấy gối ném về phía người đó .

      người đàn ông hơn ba mươi tuổi ra, Lại Văn xem xét cơ hội chuẩn , ném cái gối xuống, đụng đến người đó, lại rơi về phía trước. Nhưng cũng khiến người đàn ông chú ý, ta theo phản xạ hướng lên nhìn , Lại Văn nhìn cơ hội tới , dùng hết lực hô lớn, “Cầu xin , giúp tôi gọi công ty bẻ khóa , tôi bị khóa trái ở nhà , tôi ở phòng 602 “

      Người đàn ông đứng tại chỗ hề động đậy , Lại Văn nhìn thấy ta có phản ứng gì, lại liều mạng hô to, ” Cầu xin , giúp tôi gọi công ty bẻ khóa , tôi bị khóa trái ở nhà , tôi ở phòng 602 ”

      Người đàn ông lúc này mới có phản ứng, nhìn Lại Văn gật đầu, lấy di động, chuyện điện thoại xong, hướng Lại Văn vẫy tay, làm dấu OK.

      Lại Văn vui vẻ hô tiếng, “Cám ơn .”

      Người đàn ông lắc tay , bước .

      Cũng may mắn đây là khu thấp tầng, Lại Vũ ở tầng 6, qua cửa sổ gọi người phía dưới còn có thể nghe được , nếu ở cao thêm chút, đúng là có cách nào.

      Lại Văn ở trong phòng khách bước qua bước lại, sợ Lại Vũ có thể trở lại . Lo lắng nửa giờ, người ở công ty bẻ khóa đến , Lại Văn lấp tức bảo bọn họ mở khóa đến 10 phút, cửa chống trộm bị mở ra , tốc độ là mau a.

      Lại Văn được giải thoát lại trực tiếp đến bệnh viện, tại có mấy chuyện phải lập tức làm. trước mắt phải đến Hương Cách Lý Lạp, đem phòng trả lại , đưa tiền mặt trực tiếp đến chỗ gần bên bệnh viện nhân dân, tìm được người thuộc công ty bất động sản, thuê nhà trọ, cầu rất ít, mặc kệ lớn , tầng trệt, phương tiện lại , chỉ cần ở bên cạnh bệnh viện, an toàn là được .

      Nhân viên công tác cho số gợi ý , Lại Văn chỉ nhìn chút, lập tức quyết định , rất nhanh ký hợp đồng, nhân viên công tác chưa thấy qua khách nào mà lại dễ dàng như vậy , cầm hợp đồng mà lòng vui phơi phới .

      Sau khi lấy chìa khóa Lại Văn mở túi xách ra , cầm mười vạn tiền mặt, chuẩn bị tiền thuốc men cho Tứ Phương, còn lại cất hết xuống gầm giường . Làm xong lập tức chạy tới bệnh viện, khoảng cách rất gần, đến 5 phút .

      nhàng mở cửa Tứ Phương vẫn là có ý thức nằm ở giường bệnh, nhưng tình hình hôm nay thoạt nhìn so với ngày hôm qua tốt hơn nhiều, hô hấp tốt lên , người mấy cái ống cũng được rút rất nhiều . Lại Văn qua , nhàng sờ vào mặt , hai má càng thêm gầy yếu tái nhợt, lông mày nhăn lại , môi khô nứt bong lớp da khô .

      Lại Văn muốn chuẩn bị nước ấm lau mặt cho , lúc này y tá đẩy cửa tiến vào, “Người nhà mấy người đâu hết vậy ? Bệnh nhân hôm qua mới cấp cứu xong , còn cần phải trị liệu tốt , người nhà lại thấy bóng dáng đâu cả , bác sĩ tìm máy người đến vài lần đo .”

      Lại Văn vội vàng hỏi, “ ấy tại thế nào ? Có nguy hiểm hay ?”

      Y tá mất hứng , “ tại ổn định , ngày mai là có thể chuyển tới phòng bệnh bình thường.”

      Lại Văn cao hứng , “Vậy tốt quá, cám ơn, cám ơn mọi người .”

      “Bệnh nhân cần phải bình phục tốt , ngươi nhà nhất định phải chăm sóc cho tốt ” y tá lại dạy bảo Lại Văn.

      ” Vâng ” Lại Văn vội vàng , “Tôi về sau 24 giờ đều ở đây chăm sóc ấy, bệnh nhân có chuyện gì xin hãy với tôi .”

      Y tá gật gật đầu, ra ngoài.

    4. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 41

      Lại Văn từ phòng nước lấy nước xong , mới nhớ tới còn rất nhiều thứ vẫn chưa mua, để phích nước nóng xuống đến siêu thị ở bên ngoài bệnh viện mua khăn mặt, chậu rửa mặt, cốc nước, cặp lồng cơm, đồ dùng rửa mặt, lại mua hai bộ quần áo bình thường .

      Cầm theo mấy thứ vào phòng bệnh, nhìn thấy y tá giúp Tứ Phương lật người , Lại Văn vội vàng để mấy thứ xuống đất rồi qua. Y tá điều chỉnh tốt vị trí, với Lại Văn, “ nên cử động vị trí của ta , lúc lau người cũng phải chú ý, người ta có rất nhiều vết thương, phải đợi phục hồi chút rồi mới có thể lau sơ qua , ta bây giờ có ý thức, thể ăn cơm, chúng tôi dùng ống thông từ mũi xuống dạ dày để bổ sung thức ăn lỏng cùng nước ấm cho ta . ta bây giờ tiểu tiện cũng thể tự mình kiểm soát được , phải nhớ kỹ thường xuyên đổi tã giấy, khả năng ta bị táo bón, đại tiện cứng, tất nhiên cần có lúc cần dùng tay khu (móc; gảy; khẩy ) đại tiện ra, mặt khác được tùy tiện xoay người cho ta , phổi của ta bị thương, nếu muốn xoay người cần phải tìm nhân viên chuyên nghiệp đến làm .” Lại Văn ngừng gật đầu, dùng di động ngừng ghi lại lời y tá .

      Y tá cười cùng , “ cần khẩn trương như vậy, trải qua buổi chiều hôm nay, về sau thuần thục .”

      Lại Văn hỏi, “Còn có gì phải chú ý nữa ?”

      Y tá , “Tạm thời còn gì nữa.”

      Thừa dịp Tứ Phương lật người , Lại Văn đem hai cái khăn mặt bỏ vào chậu rửa mặt, dùng nước sôi tiêu độc, 30 phút sau, Tứ Phương xoay người xong , Lại Văn dùng khăn mặt nhàng lau hai má cho Tứ Phương, lỗ tai, cổ, nhàng lau hai lần.

      dùng bông gòn thấm nước, thấm vào môi Tứ Phương, vốn môi Tứ Phương rất đẹp hồng hồng mà căng mọng , so với môi của con còn đẹp hơn , bây giờ lại khô nứt ,bong cả lớp da .Lại Văn dùng bông thấm nước nhàng ma sát , chờ cho đôi môi bớt khô nứt mới dừng lại .

      đổi chậu nước, lại lấy thêm chậu nước ấm, bắt đầu lau tay cho Tứ Phương, lấy tã giấy cũ ra lau xuống phía hạ thể , bỏ qua cho cái chân bị thương kia.

      Lúc giúp Tứ Phương đổi tã giấy , Lại Văn nghĩ nghĩ, thể động đậy , còn phải dùng tã giấy trùm kín như vậy khẳng định cực kì khó chịu, cầm lấy cái áo bông mềm để bàn , gấp thành hình chữ nhật , bao ở phía dưới Tứ Phương, bầy giờ có lẽ thoải mái chút. Trước kia có loại tã giấy thấm nước tiểu như bây giờ , trẻ sơ sinh đều dùng loại bông vải mềm làm tã , nên lo đến chuyện bị ngứa ngáy khó chịu , tại mọi người đều lười , đều phải dùng tã giấy mua sẵn, ra cũng giống như phụ nữ dùng băng vệ sinh, rất khó chịu .

      Tứ Phương tại có cách nào khống chế bài tiết của mình , dịch nước tiểu có chút liền bài tiết chút, cho nên cứ nửa giờ đổi lần. Lại Văn chuẩn bị lập tức xuống, lại mua thêm vài cái áo bông mềm , xé ra làm tã giấy cho Tứ Phương .

      Cơm chiều Lại Văn đứng ở ngoài phòng bệnh Tứ Phương giải quyết, muốn lãng phí thời gian ra ngoài mua cơm, liền mua cơm trong bệnh viện đựng trong cặp lồng . Trong bệnh viện cơm có chất béo , xanh xao (chỉ vẻ mặt do ăn rau cho đỡ đói nên thiếu dinh dưỡng) cũng thực bình thường, Lại Văn lại nghiêm túc ăn hết , tại thể lực của cần phải bổ sung , thể chú ý đến sức khỏe của mình .

      Ăn cơm xong, buổi chiều lấy áo bông mới mua cắt hết ra , gấp lại hình tã đặt thành chồng cao . Lại đem tã tự chế Tứ Phương tiểu ra đến buồng vệ sinh giặt sạch , sau đấy tìm lấy cái dây nhựa tìm chỗ móc lấy hai đầu , đem tã giặt sạch phơi lên .

      Lại Văn lại lấy ít nước ấm, lau cho Tứ Phương lần , sau đó bông thấm nước ngừng thấm lên môi cho Tứ Phương.

      Đến buổi tối hơn mười giờ, Lại Văn chịu nổi, ghé vào giường Tứ Phương ngủ . Bệnh viện cũng qua thời gian thăm hỏi, toàn bộ tầng trệt đều im ắng .

      ***

      Khi Lại Vũ vào phòng bệnh, nhìn thấy chính là cảnh tượng này , loạt tã được treo gọn dây , Hạ Tứ Phương im lặng nằm ở giường bệnh, sắc mặt thoạt nhìn tốt hơn nhiều . Lại Văn dựa vào bên giường của , ngủ say .

      Lại Vũ đến phía sau Lại Văn, nhìn khuôn mặt nhắn trắng nõn hơi nghiêng của , cái cổ duyên dáng lộ ở bên ngoài. biết nên hình dung tâm tình giờ phút này như thế nào.

      hôm nay có nhiệm vụ rất trọng yếu phải cùng đồng nghiệp ra khỏi thành phố , buổi tối chín giờ mới trở về nhà . sợ Lại Văn mình ở nhà biết nấu ăn, nửa đường lại dừng xe, đến nhà nhà hàng mua mấy món Lại Văn thích ăn về . Về đến nhà, vừa mở cửa trong phòng tối như mực , trong lòng lo lắng chút, vội vàng chạy vào phòng ngủ, giường rỗng tuếch, tìm cả phòng cũng thấy người đâu .

      rốt cục ngồi phịch ở sô pha, lại rồi, cầm điện thoại của , cắt đứt điện thoại, đem khóa trái trong nhà, vẫn là tìm được biện pháp ra ngoài.

      trong lòng thể áp chế được phẫn nộ, lần lại lần lừa , tất cả là vì Hạ Tứ Phương kia . Buổi sáng luôn miệng ngoan , nghe lời , chân trước vừa , sau lưng liền ra ngoài. Vì sao? Vì sao lại như vậy? Từ đến lớn, làm bao nhiêu chuyện ? Chẳng lẽ làm mọi việc đều thể bằng Hạ Tứ Phương kia ? rốt cuộc có để vào mắt chút nào hay ?

      lao ra khỏi nhà lái xe thẳng đến bệnh viện, biết khẳng định còn ở đây , Hạ Tứ Phương bị thương nghiêm trọng như vậy, mấy ngày nay đều thể hoạt động . mang nổi tức giận vào phòng bệnh, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trong phòng bệnh, lại sinh ra cỗ thê lương.

      biết suy nghĩ cho Hạ Tứ Phương , sợ nước tiểu ẩm ướt gây khó chịu , làm đống lớn tã lót ,lại thay cho giặt sạch . Vì , thậm chí tiếc cùng người khác liều mạng, tuy ngủ nhưng đặt ở dưới cánh tay ,lại là cái dao thái .

      Lại Vũ nhịn được trào phúng bản thân , nếu ngươi gặp phải chuyện như vậy, nếu tại người nằm ở giường bệnh là ngươi, Lại Văn có thể suy nghĩ như vậy cho ngươi hay , liều mạng cho ngươi, đáp án có lẽ cũng nghĩ ra được, NO, NO, NO…

      lạnh lùng cười cười, giơ tay lên đánh xuống gáy Lại Văn, vẫn là nên dùng biện pháp ngày hôm qua, biết lúc tình lại có thể dùng dao thái mà liều mạng với hay .

      Bên ngoài mặt trời cực kì chói chang , Lại Văn nhíu mắt tỉnh lại, mở to mắt nhìn trần nhà , đột nhiên ngồi dậy, sao lại ở trong phòng ngủ của Lại Vũ.

      “Ngủ ngon ?” Bên cạnh truyền đến tiếng của Lại Vũ

      Lại Văn quay đầu nhìn lại, Lại Vũ tay giữ cổ, châm chọc nhìn cười.

      “Sao? Ngủ ngon ?” lại hỏi lần nữa .

      Lại Văn xốc chăn lên muốn xuống giường, lại phát toàn thân mặc gì cả , quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Lại Vũ, hận thể bầm thây vạn đoạn ra .

      Lại Vũ tay kéo trở lại áp đảo ở giường, “Trừng cái gì mà trừng, còn chưa tức giận đây , em mất hứng chưa ?”

      Lại Văn dùng sức giãy dụa , Lại Vũ đè nặng , đem hai tay cố định lên đỉnh đầu.”Em ngoan chút cho , biết vì sao toàn thân trần chuồng ? Vừa mới chụp ảnh cho em , trong ảnh thân thể em đẹp .”

      Lại Văn thể động đậy, trong lòng phẫn nộ chịu nổi, phun bãi nước miếng tới mặt Lại Vũ. Lại Vũ lạnh lùng cười, cũng lau , nước bọt theo gương mặt chảy xuống, đến cạnh khóe miệng, vươn đầu lưỡi ra, đem nước bọt liếm hết .

      tay đè chặt cánh tay của , tay tách chân ra , cầm lấy chân đặt ở trước ngực, sau đấy lấy tay cởi quần mình ra .

      Lại Văn đau đớn đến dữ tợn , tay chân đều bị đè nặng, thể nhúc nhích, ngừng vặn vẹo thân thể.

      Lại Văn bất lực hai tay vung vẩy , đột nhiên bắt được vật kim loại lạnh lẽo , là còng tay, buổi sáng ngày hôm qua, sau khi Lại Vũ mở ra vẫn đặt ở giường. Lại Văn gắt gao nắm còng tay, dùng hết sức mình, liều mạng đập vào đầu Lại Vũ.

      lúc sau, khẩn trương nhìn chằm chằm Lại Vũ, mà Lại Vũ cũng chỉ liếc mắt cái, sau đó tiếp tục cởi quần lót. Lại Văn cắn chặt răng, lấy hết sức lực, ngừng đánh lần nữa ,hai cái , ba cái … Vẫn đánh mười mấy cái, đầu Lại Vũ chảy máu, máu từ huyệt thái dương xuống , chạy xuống người , giường, còn có thân thể Lại Văn.

      Lại Văn ngừng tay nhìn Lại Vũ, lại vẫn như cũ thèm nhìn đến miệng vết thương, nhìn máu, cởi quần lót ra ném xuống dưới giường, nhấc chân lên cao hơn .

      “A…” Lại Văn thét ra tiếng, trong tay nắm chặt còng tay, tiếp tục liều mạng đánh vào đầu , có lẽ may mắn đánh trúng chỗ trí mạng của Lại Vũ, cơ thể mơ hồ ngã lên thân thể .

      Hơn ba mươi phút sau, Lại Vũ tạm thời tỉnh táo lại , phát tay phải bị còng ở giường .

      sờ sờ đầu, miệng vết thương đầu được băng bó , còn chảy máu nữa

      Lại Văn đứng ở trong phòng vệ sinh mặc quần áo.

      “Em lại muốn , phải ?” Lại Vũ nhìn phía sau lưng Lại Văn.

      Lại Văn để ý đến , lát sau mặc quần áo, đứng ở cửa phòng ngủ nhìn , “ buông tha tôi , cũng cần tìm Tứ Phương nữa , tôi cảm thấy mệt mỏi quá rồi , có biết hay muốn kéo tôi tới địa ngục, nếu còn cưỡng bách tôi nữa , tôi đánh nữa … .” nghẹn ngào dừng lại lát “Bản thân tôi biến mất .”

    5. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 42

      Lại Văn trở lại bệnh viện, y tá ngày hôm qua ngừng giáo huấn vội vàng kéo lại , “ rốt cuộc đâu vậy ? phải 24 giờ đều phải ở đây sao?”

      Lại Văn vội vàng hỏi ”Xảy ra chuyện gì sao?”

      Y tá , “Coi như là chuyện vui , chồng sáng hôm nay tỉnh lại nhưng cảm xúc cực kì kích động, bắt bọn tôi phải gọi điện cho nhưng gọi được , ta vẫn bắt bọn tôi gọi cho bằng được đấy . Bởi vì gọi được cho , ta muốn đứng lên tìm đó , kết quả lại ngất xỉu mất .”

      Lại Văn vội vàng chạy vào phòng bệnh, Tứ Phương vẫn nằm ở đó chút động tĩnh, khổ sở muốn khóc, tình huống ngày hôm qua tốt hơn , tại lại vẫn như cũ , Tứ Phương sao lại khổ như vậy chứ .

      “Tình trạng của ấy thế nào?” Lại Văn vội vàng hỏi y tá.

      “Trước mắt là ổn định rồi , nhất định phải ở đây chăm sóc ta , đừng để cảm xúc ta bị kích động lần nữa .”

      Lại Văn gật gật đầu, đứng ở bên giường bệnh, nắm chặt tay Tứ Phương “ ấy khi nào có thể tỉnh lại ?”

      Y tá , “Chắc là nhanh thôi, trước mắt kiểm tra não có vấn đề gì, lúc nãy do ta đứng lên nhanh quá , khẽ động đến miệng vết thương mới ngất xỉu , hẳn là bao lâu tỉnh.”

      Sau khi Y tá ra ngoài, Lại Văn nhàng vuốt cái trán cùng mái tóc mềm mại của Tứ Phương, “Chồng à , xin lỗi, thể ở bên cạnh khi tỉnh lại, hoảng quá có phải ? xin lỗi, xin lỗi” Lại Văn vừa vừa rơi lệ, “Bây giờ em trở về, em cũng dám ngủ nữa, người khác nếu bắt em rời xa , em cầm dao chém chết , được ? có chịu ?” có người trả lời , Tứ Phương vẫn nằm im giường bệnh, Lại Văn vuốt ve lông mi ”Bảo bối, phải tỉnh lại, phải nhanh tỉnh lại, ở bên cạnh em , mỗi người đều đến khi dễ em , em rất sợ hãi, là khó chịu, phải nhanh tỉnh lại, phải bảo vệ em biết ?”

      Lại Văn nhàng thở dài hơi, lau nước mắt mặt . cầm lấy phích nước nóng lấy nước ấm, chuẩn bị lau người cho Tứ Phương.

      Lấy nước ấm lau toàn thân cho , lau xong lại lấy tã cũ , thay tã mới sạch hơn .

      Sau khi làm xong , ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tứ Phương muốn tỉnh, đôi mắt chớp nhìn , hốc mắt hồng hồng .

      Lại Văn vui vẻ nhìn ra ngoài hô to, “Y tá, y tá, chồng tôi tỉnh rồi .” sợ y tá ở bên ngoài nghe được, chuẩn bị ra ngoài gọi , vừa mới dịch người , tay bị Tứ Phương giữ chặt, ánh mắt Tứ Phương phiếm hồng vẫn nhìn chằm chằm .

      Lại Văn ghé vào bên má “Tốt rồi, em gọi nữa , em ở cùng . có cảm thấy thoải mái hay ?”

      Tứ Phương nhàng lắc đầu. Lại Văn vừa khóc vừa cười , vuốt ve đầu là tốt quá , rốt cục tỉnh, về sau cũng được như vậy nữa , từ giường bệnh đứng lên như vậy , làm vết thương nghiêm trọng biết ? chẳng lẽ muốn em làm quả phụ hay sao?”

      Tứ Phương lắc đầu, Lại Văn hôn vào trán , “Tất nhiên nếu muốn em làm quả phụ, vậy dưỡng bệnh tốt biết ?”

      Tứ Phương muốn nhưng chỉ có thể há miệng thở dốc, lại phát ra tiếng, sốt ruột thử lại mấy lần mới có thể phát ra thanh trầm thấp khàn khàn. “Em tìm được như thế nào?”

      Lại Văn dừng chút, thấp giọng , “Lại Vũ giúp em tìm đưa mắt qua chỗ khác , giả vờ sửa lại chăn , cũng muốn nhiều đến vấn đề này . Mấy ngày nay làm loạn với Lại Vũ thành như vậy, cũng dám nghĩ lại .

      Nhưng Tứ Phương lại là người như thế nào chứ , lo lắng hỏi, “Em sao chứ ? “

      Lại Văn ngẩng đầu, cười yếu ớt ” có việc gì “, nhưng nghĩ đến mấy bức ảnh bị Lại Vũ chụp, trong lòng cực kì yên.

      Tứ Phương kéo tay “Nhìn

      Lại Văn quay đầu lại , Tứ Phương gằn từng tiếng hỏi “Em chứ ?”

      Câu hỏi như vậy, Lại Văn cũng thấy lạ, mỗi khi bọn họ có mâu thuẫn Tứ Phương hỏi như vậy.

      Lại Văn nước mắt tràn mi , gật đầu, “Em

      Tứ Phương đưa tay lau nước mắt cho “Có chuyện gì cho biết được ? cần gạt .”

      Lại Văn khẽ gật đầu, nhưng lại biết bắt đầu từ đâu , chỉ có thể cúi đầu, thanh như muỗi kêu “ uy hiếp em , có chụp số ảnh .”

      Tứ Phương biết Lại Vũ làm chuyện như vậy, mấy bức ảnh kia khẳng định là mấy sạch .

      ôm Lại Văn vào lòng an ủi “Yên tâm , làm cho có cơ hội gây khó dễ cho em .”

      Lại Văn thẳng thắn ra mọi chuyện , cảm thấy bình thản hơn rất nhiều, lẳng lặng dựa vào lòng Tứ Phương.

      “Hôn ” Tứ Phương .

      Lại Văn cúi đầu, hôn lên trán , lông mi, mũi, còn có đôi môi khô nức , chậm rãi liếm , cẩn thận làm ướt bờ môi của . Đầu lưỡi Lại Văn muốn vói vào bên trong bị Tứ Phương đẩy ra ”Đừng, trong miệng hương vị tốt.”

      Lại Văn ngang ngược , “Em muốn “, xong đầu lưỡi vói vào cái miệng của , đảo quanh bỏ xót mỗi tấc da thịt nào , cuối cùng cùng đầu lưỡi của dây dưa chỗ.

      ôm hôn giữa chừng bị Y tá đẩy cửa vào thấy …Còn bị cười châm chọc ”Vợ chông ân ái nha “.

      Lại Văn chạy nhanh buông Tứ Phương ra, mặt đỏ hồng đứng ở bên giường. Y tá giúp Tứ Phương đo nhiệt độ cơ thể, “Nhanh như vậy tỉnh, xem ra thân thể phục hồi rất tốt , buổi chiều còn phải kiểm tra qua phổi chút, có vấn đề gì ngày mai là có thể chuyển tới phòng bệnh bình thường. tại có thể ăn ít đồ ăn dạng lỏng, hôm nay có wc chưa ?”

      Tứ Phương lắc lắc đầu, “ có cảm giác gì.”

      Y tá nhìn Lại Văn , “ ta khôi phục ý thức , có thể tự mình vệ sinh bình thường , cần thay tã nữa , lấy cái bô lại đây . Chờ lát tôi lấy thuốc sổ cho , nếu ta đại tiện ra , phải giúp ta làm chút “

      Lại Văn vội vàng gật đầu. Y tá cười nhìn , “Cũng được phơi đồ trong này nữa, buổi sáng hôm nay tôi vừa đến, giống như lạc vào rừng tã lót vậy , như vậy được .”

      Lại Văn ngượng ngùng gật đầu, “Vâng, tôi biết rồi .”

      Giữa trưa Lại Văn ở bên ngoài mua cháo cho Tứ Phương ,lại mua ít trứng gà, lấy lòng đỏ hòa với cháo đút cho Tứ Phương ăn. Bác sĩ cho Tứ Phương uống thuốc xổ, trợ giúp cho việc bài tiết của , Tứ Phương uống thuốc rồi nhưng mãi cho đến buổi chiều cũng có phản ứng gì.

      Lại Văn lấy tay sờ sờ vào phần mông của , cứng rắn, hẳn là muốn đại tiện, chính là điều khiển được.

      Tứ Phương giữ chặt tay ”Em ra ngoài, để cho y tá đến làm.”

      chịu nổi nếu để Lại Văn làm chuyện như vậy.

      Lại Văn để ý đến , lấy móng tay chọc chọc vào thử.

      “Có nghe hay , để y tá đến làm, em ra ngoài dạo .”

      Tứ Phương lại lần.

      “Em muốn để người phụ nữ nào khác nhìn thấy thân thể của , em muốn tự mình làm.” Lại Văn quật cường .

      Tứ Phương bất đắc dĩ nhìn , có lời nào để , lại đau lòng đến chết. Nhất định phải nhanh khỏe lại , Lại Văn mà chịu khổ rất nhiều rồi .

      Lại Văn kéo đùi phải ra , đem tã đặt phía dưới mông , đưa tay khêu vào chỗ tắc , lại đẩy vào trong khơi thông chút , sau đó mát xa bụng cho , chậm rãi có chút đại tiện ra , nhưng nhiều, tư thế này thể làm lâu , như vậy tốt lắm rồi .

      Làm xong, đến phòng vệ sinh . Rửa tay lau khô ra, lại thấy Tứ Phương tựa người quay mặt về bên khác, mặt hồng hồng . Lại Văn qua , hôn lên khuôn mặt đỏ hồng của a h , “Đừng thẹn thùng , này có cái gì đâu ? phải bị bệnh sao?”

      Tứ Phương liếc cái , lại thấy cười tủm tỉm , càng ngượng ngùng , xoay mặt thèm nhìn nữa .

      Lại Văn xoay đầu lại ”Kia ý của là , về sau nếu em bị bệnh , để y tá làm cho em , chăm sóc em ?”

      Tứ Phương nóng nảy, “ khi nào qua như vậy, làm sao có thể mặc kệ em chứ ?”

      Lại Văn cười tủm tỉm , “ cũng phải thôi, em cũng có khả năng mặc kệ .”

      Tứ Phương nhìn , cầm lấy đầu ngón tay cắn cắn, “Tiểu trứng thối “

      Lại Văn hôn ”Tiểu trứng thối muốn ra ngoài mua cơm cho đây .”

      Tứ Phương , “Mua trong bệnh viện , em phải cũng ăn cơm trong bệnh viện sao?”

      ” Cơm trong bệnh viện thể ăn được , ” lấy ví tiền ra cửa ”Em mau trở về .”

      Tứ Phương chỉ có thể nhìn theo bóng gật đầu.

      Lại Văn đến 5 phút, Lại Vũ liền vào phòng bệnh Tứ Phương. đứng từ cao nhìn xuống Hạ Tứ Phương hỏi “Tỉnh rồi sao ?”

      Tứ Phương gì.

      lời nào sao ? Đây là thái độ đối đãi với ân nhân sao ?”

      “Tôi có gì muốn với .” Tứ Phương .

      “Hét, có gì để nhưng mà tôi có, chúng ta vốn có rất nhiều chuyện để .” Lại Vũ cười lạnh .

      Thấy Tứ Phương bắt đầu nhìn đến , Lại Vũ trào phúng , “ có biết bây giờ có thể nằm ở trong này, Lại Văn phải cầu xin biết bao nhiêu người ?”

      Tứ Phương nắm chặt quyền, nhàng nhắm hai mắt lại, chỉ có lông mi ngừng run chứng tỏ giờ phút này có biết bao nhiêu phẫn nộ .

      Lại Vũ chỉ chỉ vào vết thương cơ thể , cười ha ha ra tiếng, “ nhìn lại mình xem bộ dạng thế này , có thể cho Lại Văn cái gì?” cúi đầu ghé đến bên lỗ tai Tứ Phương , “Tôi thậm chí nghi ngờ tại có thể thỏa mãn nổi Lại Văn hay , có biết thân thể của ấy rất đẹp , nếu chỉ thủ tiết vì quả là đáng tiếc …”

      chưa xong, Tứ Phương muốn đưa tay cắt đứt yết hầu của , nhưng tác động làm miệng vết thương toạt ra , ngừng thở gấp. Lại Vũ nhanh như cắt , đá Tứ Phương trở về giường, “Vết thương thế này , còn muốn làm khổ mình ”

      Lại Vũ đứng lên, hai tay đút vào trong túi , “Nếu còn muốn , tôi sắp xếp cho người của cha đến đón , lần này chắc chắn thuận lợi . Đương nhiên , Lại Văn ở lại.”

      Tứ Phương chịu đựng vết thương , thở dốc , đưa tay nhấn vào nút gọi ở đầu giường , chỉ lát sau liền có cái y tá mở cửa tiến vào, Tứ Phương run run chỉ vào Lại Vũ, “Gọi … Lập tức… Lập tức ra ngoài.”

      Y tá kéo Lại Vũ, “Tiên sinh, mới lập tức ra ngoài, bệnh nhân tại cảm xúc rất kích động, bệnh tình càng thêm nghiêm trọng .”

      Lại Vũ mỉm cười , “Tốt, tôi cũng xong .” trước khi ra ngoài còn quên chỉ chỉ Tứ Phương, “Nhớ gọi điện thoại tôi đấy .”

      Tứ Phương kịch liệt thở dốc , y tá vội vàng chạy tới ” được, phải tiếp dưỡng khí.”

      Tứ Phương bắt lấy tya y tá, cực lực gắng , “ cần. . . cho. . . vợ của tôi “

      Y tá gật đầu, Tứ Phương còn , “Gọi …Vợ… tôi ..cho. . Tôi. . . . . . “

      Y tá chạy tìm bác sĩ, bác sĩ liền nhanh chóng tiếp ô xi cho .

      Lại Văn mua cơm về, nhìn thấy Tứ Phương phải dùng dưỡng khí, khỏi kinh hãi, đánh rơi hộp cơm mới mua xuống đất chạy hỏi y tá .

      “Làm sao vậy? Có chuyện gì vậy ? Chồng tôi sao đột nhiên phải thở ô xi vậy ? ấy vừa nãy vẫn tốt mà ?”

      Y tá , “Vừa mới…” Đột nhiên thấy Tứ Phương ở sau Lại Văn xua tay, y tá nhớ tới đến, ta muốn cho vợ ta biết . ” Khả năng hô hấp thông , dù sao phổi vẫn chưa lành , nên mới hô hấp tốt , sau này có chuyện gì nữa .” Y tá vội vàng .

      Lại Văn nửa tin nửa ngờ, “Là như vậy sao ? vậy có nên kiểm tra lại lần hay ?”

      Y tá , “Vừa nãy bác sĩ kiểm tra qua, buổi sáng ngày mai kiểm tra lại lần .”

      Lại Văn lúc này mới gật đầu

      Lại Văn qua ghé vào , đau lòng hỏi ”Có phải rất đau hay ?”

      Tứ Phương nhàng lắc đầu, nắm lấy tay , ôm vào trong ngực, thân thể run run rất khẽ .

      Buổi tối Tứ Phương vẫn mê man, chỉ có thời điểm rất đau mới có thể tỉnh lại, mặc kệ là ngủ hay thức tay vẫn nắm chặt lấy tay , giống như đó là bộ phận của vậy .
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :