1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 13

      Giai Giai quả tức giận , cụng với Lại Văn mấy chai . Thấy các uống ít , Tứ Phương muốn khuyên can Lại Văn, Lại Văn đoạt chai rượu lại, tiếp tục uống. Lúc này các say, người khác có khuyên cũng được gì .
      Lúc chấm dứt , hai người kia ngã trái ngã phải, hoàn toàn say khướt . Tứ Phương ôm Lại Văn, còn nghe ngừng lẩm bẩm “Uống, tiếp tục uống” .
      Ra KTV, Tứ Phương chuẩn bị chở các về trường , Mai Mai vội vàng xua tay “ cần đâu , trường cũng gần .” Mai Mai cùng tiểu Linh ở hai bên vác Giai Giai, Mai Mai nhiệt tình nhìn Tứ Phương , “Hôm nay để Lại Văn nhà , bọn em vác được 2 người .”
      Tứ Phương ôm chặt thắt lưng của Lại Văn, gì.
      Hắc hắc, nhìn Tứ Phương cõng Lại Văn đến bãi xe , Mai Mai cười gian, nhìn tiểu Linh , “Cậu xem đêm nay Lại Văn có thể thất thân hay .” Tiểu Linh liếc cái, cũng thèm để ý .
      Buổi sáng, Lại Văn tỉnh lại , sờ cái đầu đau buốt , đánh giá xung quanh ,đây phải ký túc xá trong trường! Đây là ở đâu ?
      Lại Văn nhảy dựng lên, kéo rèm cửa , trong phòng có đồng hồ ,nên biết là mấy giờ , nhìn xung quanh , nền tường màu xám , đồ dùng bình thường , chăn màu xám nhạt , Lại Văn đột nhiên nhìn người , mặt bộ đồ ngủ của nam , màu xanh, biết thuộc hàng gì , chỉ biết mặc vào rất lớn, tay áo xắn lên mấy nếp, nhìn vào trong cổ áo , may quá , vẫn còn mặt nội y cùng đồ giữ ấm .
      Lại Văn nhất thời thở phào nhõm, nhưng mà đây là đâu ? Khách sạn? giống! A lẽ là nhà của Tứ Phương. Lại Văn bước xuống giường, mở cửa phòng, dè dặt nhìn ra bên ngoài , bên ngoài là phòng khách, tường cũng là nền màu xám , đồ đạc nhiều , đa số đều là màu cà phê, toàn bộ diện tích phòng khách lớn lắm .
      Bên kia Phòng khách là phòng bếp, Lại Văn nhìn qua cái , bên trong rất đầy đủ , nhưng nhìn phòng bếp rất sạch , giống với việc thường xuyên nấu ăn . Ở phòng bếp còn có quầy bar, bên kia quầy bar là bàn ăn cỡ vừa. Toàn bộ bố cục đều rất thoải mái.
      Lại Văn nhàng mở cửa phòng bên phải ra , nhìn vào trong , là thư phòng , nhàng đóng cửa lại, lại chạy đến mở cửa phòng bên trái , rốt cục tìm được rồi, chỉ thấy Tứ Phương ôm chăn ngủ say .
      Lại Văn nhón chân, nhàng đến gần bên giường Tứ Phương, Tứ Phương mặc áo ngủ giống , tóc dài che lấp cả cái trán cùng ánh mắt , miệng mín chặt , hình như vẫn ngủ say .
      Lại Văn đến gần bên giường, cẩn thận quan sát khuôn mặt Tứ Phương, lông mi của dài, dưới ánh mặt trời, khuôn mặt càng thêm trắng nõn, môi mỏng manh , hồng nhạt .
      Lại Văn nuốt nuốt nước miếng, Tứ Phương đẹp trai nha a, đôi môi nhìn qua so với phụ nữ còn mềm mại , xinh đẹp hơn , nhìn bốn phía, đương nhiên là có người, vì thế đánh bạo vén tóc Tứ Phương, đưa môi lại gần môi của , trong lòng nhất thời hồi hộp .
      đỏ mặt, chuẩn bị buông môi Tứ Phương ra, nghĩ tới Tứ Phương ngủ lại đột nhiên nắm cái gáy của , xoay người cái đem đặt ở giường, đôi môi ướt át lập tức bao phủ đôi môi của . Tứ Phương ở trong khoang miệng càn quét, sau đó nhàng ngậm lấy đầu lưỡi của , Lại Văn cảm thấy nhất thời thể hít thở .
      Tứ Phương cảm giác cả người Lại Văn quá chặt chẽ , nhưng có bài xích động tác của , cẩn thận nâng mặt của lên, hôn mái tóc đen dày của , cái trán trơn bóng, lông mi dài, ánh mắt run run, cái mũi cao thẳng, cuối cùng dừng ở khóe môi của , dùng đầu lưỡi nhàng liếm, chơi đùa, chậm rãi ma sát, giống như tưởng tượng của hương vị của Lại Văn ngọt ngào.
      Lại Văn trong lòng hồi hộp, mặt hồng hồng , dám mở mắt.
      Tứ Phương hung hăn hôn đến thở nỗi , lát sau, ở bên tai Lại Văn , “Em ở lại nghỉ ngơi lát , nấu cơm cho em ăn .”
      Lại Văn che mặt, dám ngẩng đầu lên, chỉ nhàng gật gật đầu. Tứ Phương lại hôn vào khuôn mặt hồng hồng của , từ giường đứng lên, đến tủ quần áo thay quần áo, cũng có kiêng dè Lại Văn, trực tiếp cởi áo ngủ, cởi quần áo xong , lại cởi quần lót. Lại Văn từ kẽ hở giữa ngón tay trộm nhìn thân thể Tứ Phương, thân thể cũng tái nhợt như khuôn mặt , mà rất là rắn chắc.Vùng ngực và cánh tay kiên cố, hai cái đùi thon dài gân lộ ràng .
      Lại Văn mặt càng đỏ hơn, trước khi Tứ Phương kịp xoay người lại , liền nhanh chóng quay mặt , trong miệng thấp giọng lẫm bẩm , “Đại xấu xa, lưu manh.” Làu nhàu xong lại nhịn được trộm cười to
      Thừa dịp Tứ Phương ra ngoài nấu cơm, Lại Văn cũng đứng lên, vào phòng vệ sinh chải tóc lại chút , lại dùng sữa rữa mặt dành cho nam của Tứ Phương rửa mặt, muốn đánh răng nhưng lại thấy chỉ có cái bàn chải đánh răng .
      Lại Văn đến cửa bếp, nhìn Tứ Phương đeo tạp dề, giống như nấu cháo, nhìn rất giống người đàn ông của gia đình , Lại Văn tự hào nghĩ , người đàn ông tốt này dĩ nhiên là của , hắc hắc.” biết nấu ăn?”
      “Chỉ nấu vài món đơn giản , trước kia học ở Mỹ nên có làm qua .” Tứ Phương lại bật bếp , chuẩn bị làm trứng ốp la.
      Lại Văn nhìn quanh bốn phía , “Đây là nhà ?” Vì sao thấy Vương thúc.
      “Ừ, đôi khi cũng ở đây . Nhưng bình thường đều ở chỗ khác .” ra số lần Tứ Phương ở đây nhiều, bình thường Vương thúc mỗi tuần đến lần, dọn dẹp phòng ở, xử lý rác, chọn mua số đồ cần thiết . Tứ Phương lo ở bên nhà kia được tự nhiên, nên đêm hôm qua cõng tới đây .
      Lại Văn nhìn đông , nhìn tây , sờ mó lát mới quay lại hỏi , “Đúng rồi, nhà có bàn chải đánh răng nào mới ?”
      Tứ Phương xoay người lại nhìn cười, “ có cái mới , em dùng cái của .”
      Lại Văn làm ra bộ dạng ghê tởm, liếc cái, xoay người vào phòng.
      Tứ Phương nhìn vẻ mặt đáng của , cười thành tiếng. Gần đây cười hơi nhiều phải , Tứ Phương thầm nghĩ , giống như cả đời cũng có khoảng thời gian cười nhiều như vậy .
      Lại Văn lại vào phòng vệ sinh, nghĩ nghĩ lát vẫn cầm lấy bàn chải đánh răng của Tứ Phương, nặn kem đánh răng sau đó đánh răng . Ha ha, dù sao cũng hôn , nước miếng, nước dãi gì cũng trao đổi qua , dùng bàn chải đánh răng làm sao chứ ?
      Chờ Lại Văn vệ sinh xong , Tứ Phương làm xong bữa sáng. Hai người ngồi đối diện đối nhau, ngọt ngào ăn bữa sáng. Bởi vì buổi sáng nay còn có hai tiết, Tứ Phương đánh vội vàng đưa Lại Văn đến trường .
      Đến trường học, Lại Văn bên mở cửa xe, bên oán giận , “ phải dạy học sao? Sao mỗi ngày thấy đến trường ?” Tứ Phương cười nhìn , “ phải làm.” Sau đó ôm chặt , đem ấn sâu vào ghế, ôm lấy khuôn mặt , hôn lên cái miệng nhắn cong cong của , thấp giọng , “ phải làm kiếm tiền , Em phải học cho tốt , buổi tối gọi điện cho em, được ?”
      Lại Văn đỏ mặt lấy tay ra , vội vàng bước xuống xe, mới dám quay đầu bye bye với , sau đó tức tốc biến mất.
      Lại Văn ngày hôm này bình thường, lúc học nghĩ ngợi vớ vẩn rồi đột nhiên ha ha cười lớn, dọa Mai Mai, Giai Giai hết cả hồn . Hêt giờ trở về ký túc xá, cũng tập trung nghỉ ngơi ,hay nghĩ ngơi như mọi lần, mà nằm giường ngẩn người cười tủm tỉm mình , dọa Mai Mai, Giai Giai hiểu gì cả .
      “Cậu ấy phải vì hôm qua thất thân , mà tinh thần bình thường chứ ?” Mai Mai khinh khỉnh .
      thể nào hay là soái ca của chúng ta mãnh mẽ quá ?” Giai Giai gõ cái đầu còn đau tin .
      Mai Mai bĩu môi, “Cậu nhìn cậu ấy là cái bộ dạng gì , khẳng định là đêm qua thừa dịp uống rượu, đem soái ca của bọn mình ăn sạch rồi .”
      Giai Giai ngẩn người nhìn Lại Văn, thể nào….?
      Đúng lúc này , di động Lại Văn vang lên. Nghe thấy tiếng điện thoại liền nhanh tay bắt máy . Mai Mai cùng Giai Giai chỉ nghe thấy lẩm bẩm ầm, ừ mấy tiếng , liền chán ngấy muốn chết.
      Lại Văn nghe điện xong cũng gì , Mai Mai liền hỏi “Lại Văn, cậu sao vậy , cậu lại có chuyện gì hả ? “, Giai Giai ở bên xì bật cười tiếng.
      Lại Văn liếc các cái , “Thần kinh, Tứ Phương buổi tối cùng nhau ăn cơm mà thôi.”
      Mai Mai ê ẩm , “Tìm được bạn trai là soái ca, liền vứt bỏ chị em chúng ta , đúng là có tình quên bạn .” Giai Giai ở ngừng gật đầu đồng ý
      Lại Văn trừng mắt hai người cái ,rồi măc kệ các , tiếp tục ngẩn người .
      tart_trung thích bài này.

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 14

      Buổi tối rốt cuộc thể cùng Tứ Phương ăn cơm , lúc đầu Tứ Phương muốn làm bánh mật rang cua cho . Nhưng năm giờ , Lại Vũ lại gọi điện đến , buổi tối muốn cùng ăn cơm, có việc muốn nhờ ,cũng do Lại Văn cũng lâu rồi về nhà . vui vẻ lúc trước của Lại Văn nháy mắt biến mất .
      Nơi hẹn là quán cơm , buổi tối là giờ cao điểm trong quán tiếng người rất ồn ào. Hai người lúc ngồi xuống cũng gì , Lại Vũ biết thích ăn cái gì, nên trực tiếp gọi mấy món Lại Văn thích ăn .


      Lại Vũ cầm ly trà lúa mạch đặt ở trước mặt Lại Văn.”Vì sao lâu rồi về nhà.” Nhìn Lại Văn cúi đầu gì , thêm, ” Hơn tháng này đến Bắc Kinh tập huấn , mấy ngày trước mới trở về, nghe mẹ em cũng lâu rồi về nhà , em muốn về nhà sao ?”


      Lại Văn nhàng ngẩng đầu lên, cầm lấy ly trà lúa mạch để trước mặt uống hơi “Đó vốn phải nhà của em.”


      “Em” Lại Vũ đặt mạnh ly trà lên bàn , trừng mắt nhìn Lại Văn.


      Lại Văn cam lòng yếu thế nhìn , vẻ mặt bình tĩnh.


      Lại Vũ thở dài, nghiêng đầu nhìn xuống đất, câu. lát sau, hỏi Lại Văn, “Em lần trước người ở trong lòng em có phải gọi là Hạ Tứ Phương hay ?”


      Lúc đầu là lừa , nhưng giờ là , hơn nữa lại là làm rất vui , Lại Văn thấy cũng rất hợp tình hợp lý , nhàng trả lời, “Đúng vậy “


      Lại Vũ ngồi đối diện khuôn mặt lập tức tối sầm lại , nhịn xuống tức giận trong lòng hỏi “Em có biết ta là ai ? Em hiểu ta sao? ta chính là loại người chuyên lừa những dạ như em , ta chỉ chơi đùa em mà thôi, em còn lòng sao?”


      Trong lòng Lại Văn tức giận ” Ở trong mắt , chỉ có người muốn trêu đùa em thôi sao ?”


      có ý đó , mà chỉ muốn em biết Hạ Tứ Phương rốt cuộc là ai ” Lại Vũ cứng rắn .


      “Em cần biết ấy là ai , em chỉ cần biết ấy đối xử với em rất tốt , nếu ấy muốn em biết nhất định với em .”


      Lại Vũ nhìn quật cường của , trong lòng đau đớn , muốn người khác sao ? lạnh lùng , “Lúc trước uống hơi nhiều , cũng nhớ lắm . Nhưng sau khi huấn luyện, đến mấy ngày trước mới trở về. Sau đó nhớ lại cái tên này, lúc đó cảm thấy nghe qua ở đâu , tra xét qua tư liệu, mới phát vì sao lại có ấn tượng. Trong danh sách tên của ta nằm gần bên cạnh tên Hạ Hữu Quân.”


      Lại Văn bình tĩnh nhìn , Hạ Hữu Quân là ai? Là người nhà của Tứ Phương ?


      “Đúng vậy, Hạ Hữu Quân là cha ruột của Hạ Tứ Phương, em có biết Hạ Hữu Quân là nhân vật như thế nào ?” Lại Vũ nhìn Lại Văn, cười lạnh , “Ông ta ở Vĩnh Châu này là lão đại hắc bang có thế lực nhất .” Những lời vốn cấm kị lớn lại bị Lại Vũ ra .


      “Em cho mình là ai? Hạ Tứ Phương dựa vào cái gì mà thích em ? Em có biết trong tay Hạ Tứ Phương nắm bao nhiêu thế lực , nắm trong tay tài chính to lớn như thế nào ? ta dựa vào cái gì thích con nhóc như em , bên người ta có biết bao nhiêu hơn em , sao có thể lòng với em chứ ? Em đừng ngốc ngếch nữa .”


      Lời của Lại Vũ sắc như dao, chút nể tình đâm vào trái tim Lại Văn .


      Nhưng dù ở trong hoàn cảnh nào , Lại Văn đều có thể trở nên quật cường, quật cường luôn giúp bản thân vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn.


      cho rằng vậy là em tin sao ? Hạ Tứ Phương là con trai của lão đại hắc bang sao ? có người tới giết em sao? Em cảm thấy câu tiếp theo của càng sai ,em khẳng định Hạ Tứ Phương thích em . Mặc kệ là người như thế nào ,tất cả đều có quyền lợi theo đuổi tình , đương nhiên, ngoại trừ loạn luân.”


      câu cuối cùng của Lại Văn thực chọc giận Lại Vũ, cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Lại Văn, hận thể tát chết .


      “Em hối hận .” Lại Vũ lạnh lùng .


      “Vậy ý em rời xa Hạ Tứ Phương hối hận sao ? ” Lại Văn cũng sợ hãi, bình tĩnh hỏi lại.


      “Em …sau này … … hối hận ” Lại Vũ gằn từng chữ


      Lại Văn cười , nén chua sót trong lòng , nhưng lại thể dấu được nghẹn ngào , “ ra cuộc sống của em nếu có Hạ Tứ Phương, như vậy, mỗi khi dừng lại cũng hối hận, phải sao .”


      Lại Vũ nhìn nụ cười của , trong lòng kiềm chế được muốn phá hủy tất cả , cầm lấy ấm nước bàn, ném mạnh vào tường ,rồi đột nhiên đứng lên, lao nhanh ra ngoài, chỉ để lại những mãnh thủy tinh vỡ vụn dưới mặt đất .


      Mọi người xung quanh đột nhiên im lặng , đều quay đầu lại nhìn , phục vụ ở bên cạnh cũng giám tới hỏi thêm .


      Lại Văn ngồi lại lát , sau đó lấy điện thoại , nhấn phím 1 , “Tứ Phương ? có thể đến đây chút ? Em đánh vỡ ấm trà trong quán cơm… em ở đây đợi .”


      Tứ Phương rất nhanh đến quán cơm, cảm thấy giọng của Lại Văn đúng lắm .


      tiến vào quán, liền nhìn thấy Lại Văn ngồi gần bên đống thủy tinh vỡ, tay chống má, ngẩn người.


      qua, nhàng gọi tiếng, “Lại Văn?”


      Lại Văn ngẩng đầu lên, nhìn thấy , khẽ cười “ tới rồi ” chỉ chỉ “Em lỡ làm vỡ cái ấm trà , có lẽ phải bồi thường “


      Tứ Phương kéo đừng dậy , “Em vào xe , chỗ này để xử lý .” Tứ Phương kéo ra quán cơm , xe đậu ở bên đường, giúp Lại Văn ngồi vào xe rồi , “Em ngồi ở đây lát , ra ngay .” Sau đó đóng cửa lại, quay lại quán cơm .


      Quả nhiên, đến 10 phút, Tứ Phương quay lại , khởi động xe, nhàng hỏi Lại Văn, “Còn chưa ăn sao ? đến chỗ của được ? se nấu cháo.”


      Lại Văn mỉm cười quay đầu nhìn “Vâng .”


      Tứ Phương đưa tay nắm lấy tay , nắm chặt , tay kia chuyển động tay lái, chiếc xe nhàng di chuyển .


      Trở lại nhà , Tứ Phương ngồi xổm xuống, giúp cởi giầy, thay dép lê, đem ấn vào sô pha, mở tivi, đem điều khiển từ xa để vào tay , “Em xem tivi lát, làm cơm , nhanh thôi .”


      Lại Văn cười gật đầu, Tứ Phương sờ sờ đầu , vào phòng bếp làm cơm.


      tivi là tiết mục văn nghệ rất vui , Lại Văn lại thể cười nổi , quay đầu lại liền nhìn thấy hình ảnh Tứ Phương bận rộn trong phòng bếp . buông điều khiển ra nhàng đến phía sau Tứ Phương, từ sau lưng ôm lấy .


      Tứ Phương nao nao, quay đầu hôn lên đỉnh đầu , lại tiếp tục rửa rau. Tứ Phương hết rửa rau, lại thái đồ ăn , lại muốn lấy này nọ, tới lui , Lại Văn bám sát vào lưng , theo bước di chuyển của , dù thế nào cũng buông ra.


      Nấu thức ăn xong, Lại Văn giúp Tứ Phương bưng thức ăn lên bàn, Tứ Phương để bát canh trước mặt Lại Văn, “Uống bát canh này trước , chiều nay Vương thúc có tới đây, cố ý nấu cho em .”


      Lại Văn cầm lấy thìa chọc chọc vào bát canh xương , lại cảm thấy có khẩu vị , nhìn Tứ Phương quấy cháo,cháo còn nấu, còn chưa xong , “Tứ Phương, có biết trai em là cảnh sát ?” Lại Văn cuối cùng cũng hỏi .


      Tứ Phương quay đầu nhìn , cởi tạp dề, ngồi đối diện , tay nắm chặt lấy tay .” biết, ngay từ đầu biết.”


      có mục đích đặc biệt gì sao? Vì sao ở cùng với em ?” Lại Văn cũng dám nhìn Tứ Phương.


      có, em là con của ai , là em của ai, cũng quan tâm.” Tứ Phương bình tĩnh .


      “Vậy , thực thích em sao?”


      Tứ Phương đem bàn tay lạnh lẽo của đặt ở mặt , dùng độ ấm mặt sưởi ấm , Lại Văn có thể cảm giác được khuôn mặt của ấm áp cỡ nào, mà tay của cũng lạnh lẽo đến cỡ nào .


      Tứ Phương nhàng hôn vào lòng vào bàn tay , nhìn vào mắt thích em .”


      Nghe thấy đáp án Lại Văn đột nhiên muốn khóc , giờ phút này, cảm thấy như mình được tiếp thêm sức mạnh . Trong lòng có quyết định.


      “Tứ Phương, em nghĩ nên cho chuyện của em .” Lại Văn nhìn Tứ Phương, chẫm rãi bộc bạch với “Em có tuổi thơ được tốt lắm, ba tuổi mẹ em qua đời, cha em ngoại tình lại có đứa con khác, lúc đó em cũng được cha mang về nuôi . Mẹ kế của em đối với em như người xa lạ , cũng quan tâm đến em . Em có trai, làm cảnh sát, ấy tên là Lại Vũ, trước đây ấy đối với em rất tốt , ấy , tuổi thơ của em vô cùng thê thảm. Có thời gian em rất quý ấy , vì ấy chính là người thân duy nhất của em . Kỳ tại vẫn như vậy , ấy vẫn là người thân duy nhất . Sau này lại biết vì sao, ấy lại đối xử với em rất khác lạ , mỗi lần em cự tuyệt ấy , ấy vui, thường xuyên làm ra những chuyện mất lý trí .” tới đây, Lại Văn nhịn được cúi đầu, nước mắt thể khống chế được chạy xuống .


      Tứ Phương tới, ôm vào trong lòng, tay vỗ lưng cho . Lại Văn đột nhiên cảm thấy còn sợ hãi nữa , có loại cảm giác an tâm, mà tất cả là do Tứ Phương cho .


      Bình ổn cảm xúc, Lại Văn tiếp tục , “Kỳ em hận ấy , thế giới này, em chỉ có mình ấy là người thân, ấy lại hủy diệt tất cả , em thể cho ấy tình , cũng có biện pháp giữ lại tình cảm người thân của ấy , nên chỉ có thể làm thương tổn lẫn nhau .”


      Tứ Phương hôn trán , ánh mắt, cái mũi, môi, đưa tay lau nước mắt khuôn mặt , “Đừng khóc , mọi việc tốt thôi, tốt thôi .”


      Lại Văn ôm chặt Tứ Phương, đầu vùi sâu vào trong lòng , mặc cho nước mắt tuôn rơi , cũng muốn kìm nén lại nữa .


      Tứ Phương nhàng vỗ lưng , “Biết Lại Văn, cũng thích tuổi thơ của mình , chút cũng muốn nhớ lại , Vương thúc khẳng định kể với em , nhưng ra phải là bị bắt vào nhi viện ,lúc bảy tuổi là trốn vào .


      Thực tế trước đây được người buôn lậu nuôi lớn , người buôn lậu quy định bọn họ thể lại đem bán , nên nuôi lớn lên. Sau này trốn vào nhi viện, lúc đó rất vui vẻ .


      Về sau cha mới tìm được rồi đưa đến Vĩnh Châu này .” Tứ Phương híp mắt, bình tĩnh nhớ lại chuyện cũ, kích động, cũng phẫn hận, chỉ khái quát vài ba câu , những gì vùi lấp , cũng muốn đào sâu vào lần nữa .


      “Thơ ấu thể thay đổi , vậy cũng nên nghĩ tới nữa ,được ? Mọi việc rồi tốt thôi .” Tứ Phương khích lê Lại Văn, cũng giống như khích lệ bản thân .


      “Chỉ khóc hôm nay thôi , được Lại Văn? Bắt đầu vào ngày mai em phải vui vẻ trở lại , được ?”


      Lại Văn kiềm chế được run lên , nước mắt vẫn ngừng rơi , nhưng vẫn gật đầu .

      Trâu thích bài này.

    3. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 15

      Buổi sáng thức dậy, phát cổ họng đau rát . Đêm qua Lại Văn điều khiển được cảm xúc nên Tứ Phương cũng cho về ký túc xá , nên ngủ ở phòng khách .
      Buổi sáng thức dậy mới phát ra tiếng . Tứ Phương lại muốn tới bệnh viện, nhưng đáp ứng, hôm nay có tiết học, hơn nữa chỉ là ra tiếng thôi , cũng phải bệnh nặng , chắc là do hôm qua khóc nhiều quá mới vậy .
      Buổi sáng Tứ Phương vẫn nấu cháo, sau đó đến tiệm thuốc mua thuốc cho . Ăn xong bữa sáng, Tứ Phương đưa đến trường, dặn hôm nay nên ít chuyện, nên ăn đồ ăn quá cứng , nhớ phải uống thuốc .(ui trời ơi có ny thế này chết cũng sướng ..hix)
      Thời gian vào học, Mai Mai ,Giai Giai nghe thấy tiếng khàn khàn của , ha ha cười suốt . Mai Mai hạ giọng bên tai , “Có phải đêm qua ở giường lớn tiếng tên rỉ quá, nên sáng nay mới rát cổ như vậy .”
      Lại Văn đẩy , ” chết .”
      Giữa trưa tan học , Lại Văn trở về ký túc xá, về đến cửa ký túc xá thấy Vương thúc đứng chờ . Lại Văn vội vàng đến”Vương thúc sao lại đến đây ?”
      Vương thúc nhìn tủm tỉm cười , “Tứ Phương bị rát cổ, bảo tôi hầm chút canh ngân nhĩ hạt sen cho
      Lại Văn vội vàng nhận lấy cặp lồng trong tay Vương thúc, “Cám ơn , làm phiền chú quá .”
      Vương thúc xoa tay , “Phiền toái cái gì a, tôi làm rất vui vẻ .”
      Vương thúc ra có chút quan tâm, rất khỏe mạnh , sao đột nhiên lại đau cổ rát họng thế này, hay là vợ chồng son cãi nhau nhỉ ? Nhưng mà lần này Vương thúc cũng dám nữa, “Lại Văn, hai người vẫn tốt chứ ?”
      Lại Văn nhìn ông cụ hiền lành, thiện lương này , trong lòng rất cảm động, “Vương thúc, chú đừng lo lắng, bọn cháu rất tốt .”
      “Ha ha, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tôi đây, hai người nếu có thời gian trở về ăn cơm .”
      “Vâng ” Lại Văn tiễn ông đến cửa mới quay lại .
      đường Tứ Phương điện thoại đến , ” Ăn cơm chưa ?”
      Lại Văn cười , “Chưa đâu, em vừa tiễn Vương thúc, bây giờ mới về ăn.”
      “Ừ, buổi chiều tan học đón em , ngày hôm qua làm bánh mật rang cua cho em ăn mà vẫn chưa làm , nhưng hôm nay cổ họng em lại thoải mái, vậy ăn cái khác , buổi tối chúng ta cùng siêu thị .”
      “Vâng .” Lại Văn cảm thấy bản thân hạnh phúc, có phải bởi vì trước kia rất vất vả , nên bây giờ ông trời muốn bắt đầu bồi thường cho ?
      Cám ơn , Lại Văn trong lòng thầm .
      ***

      Buổi tối Lại Văn cùng Tứ Phương dạo siêu thị, Lại Văn lâu rồi chưa ăn bít tết, muốn ăn bít tết . Tứ Phương cổ họng phải thoải mái sao? Ăn cái này có được ?
      Hôm nay Lại Văn ngậm kẹo đau họng cả ngày, giữa trưa lại ăn canh ngân nhĩ hạt sen, buổi tối cổ họng đau nữa .
      Cuối cùng bọn họ vẫn mua bít tết , về nhà chỉ cần nấu qua là có thể ăn .
      Rời siêu thị , bọn họ lái xe về nhà. lát sau, Tứ Phương đột nhiên , “Phía sau có người theo chúng ta.”
      Lại Văn khẩn trương hỏi, “Làm sao? Ở nơi nào?” bên quay đầu nhìn .
      “Chiếc xe màu trắng kia ” Tứ Phương .
      Lại Văn cẩn thận nhìn lại , phía sau có xe ô tô màu trắng nào , trừ chiếc xe cảnh sát, Lại Văn phản xạ có điều kiện , “Tứ Phương, chúng ta phải vượt đèn đỏ chứ ? ” xong trong lòng hồi hộp chút , phải Lại Vũ thường xuyên lái chiếc xe kia sao?
      ấy rốt cuộc muốn làm gì lại làm như vậy chứ.
      “Đừng lo lắng, Lại Văn” Tứ Phương nhìn trấn an .
      Tứ Phương vẫn lái xe bình thường đến dưới lầu, chiếc xe cảnh sát kia cũng chút do dự dừng ở bên, cửa xe bị Lại Vũ hung hăng đá mấy cái . đứng trước mặt Tứ Phương và Lại Văn, nghiêng người nhìn thoáng qua Tứ Phương, với Lại Văn, “Đây là người em ?”
      Lại Văn giọng hỏi lại , “ sao ?”
      Lại Vũ đột nhiên bước lên giơ cao tay , Lại Văn theo phản xạ dựa vào người Tứ Phương, bàn tay còn chưa hạ xuống, tay Lại Vũ bị Tứ Phương bắt lấy, bình thản , “Có thể chuyện ? “
      Lại Vũ giật tay lại , “Đây là chuyện em tôi , còn chưa đến lượt người ngoài xen mồm vào .”
      Lại Văn bướng bỉnh thêm câu, “ ấy phải người ngoài .”
      Lại Vũ càng thêm tức giận , “Em phải muốn như thế chứ , ta căn bản là đùa với em, em còn hồ đồ để người ta chơi đùa sớm muộn gì em cũng chết thảm .”
      Lại Văn oán hận , “Vì ấy em có chết cũng cần thương hại .”
      Tứ Phương vội vàng che miệng Lại Văn, giọng , “Đừng nữa.”
      Lại Vũ phẫn nộ nhìn hai người , “Ngươi phải rất đăc ý sao ? Thế giới này nhiều phụ nữ như vậy, vì sao lại đùa giỡn với em tôi ?”
      Tứ Phương nhìn Lại Vũ, thành khẩn , “Tôi thực thích ấy , mong nên hiểu lầm.”
      Vừa xong, Lại Vũ đánh quyền, vừa vặn đánh vào mặt Tứ Phương, vừa đánh vừa chửi bậy, “Ngươi là đồ cặn bã , hiểu cái gì mà ?”
      Tứ Phương cố sức né tránh, nhưng đánh trả. Lại Văn hét lên tiếng bắt lấy cánh tay Lại Vũ, “ điên rồi sao?”
      Lại Vũ đẩy ra quát “ sớm điên rồi” Sau đó phẫn nộ xoay người rời .
      Lại Văn cố chết cắn chặt răng, trong lòng rất đau, còn nghĩ phải quỳ trước mặt Lại Vũ, van cầu ấy buông ra , nếu ấy có thể thương người khác, có lẽ tốt hơn .
      Tứ Phương đến phía trước, giữ chặt tay Lại Văn “Chúng ta lên .”
      Lại Văn quay đầu nhìn Tứ Phương, mũi chảy máu , hai má bị đánh sưng lên. Lại Văn ngừng đánh vào trong ngực Tứ Phương, “ vì sao đánh trả lại ? Bị đánh thành thành thế này , vì sao còn đánh trả lại ?”
      mặc kệ , giận dữ lên lầu. Tứ Phương cầm lấy túi mua sắm ở siêu thị, dùng tay áo bịt mũi, vội vàng theo sau. Lại Vũ dù sao cũng là của , nếu hai người thân nhất của đánh nhau, rất khó chịu .
      Lại Văn được tự nhiên đứng ở cạnh cửa, ra có chìa khóa, chạy lên rồi cũng chỉ có thể đứng chờ mở cửa .
      Tứ Phương lấy chìa khóa mở cửa, lấy lòng , “ nhớ hình như còn bộ chìa khóa, ngày mai tìm cho em .”
      Lại Văn khẽ hừ tiếng, để ý đến , nhường vào phòng trước.
      Vào cửa, Tứ Phương đem mấy cái túi mua sắm ở siêu thị đặt ở bàn phòng bếp, sau đó mở vòi nước rửa máu mũi, bởi vì nước lạnh kích thích, máu cũng ngừng chảy .
      Quần áo phía trước cùng tay áo cũng dính rất nhiều máu, Tứ Phương vào phòng ngủ mở tủ quần áo, chuẩn bị thay bộ khác .
      “Ngồi xuống” Lại Văn ở trong phòng ngủ từ lâu , lúc này ngồi ở bên giường ra lệnh cho .
      Tứ Phương qua ngồi xuống giường, Lại Văn cầm lấy túi plastis, lấy miếng băng, nhàng đặt ở chỗ bị sưng của Tứ Phương .
      “Lần sau cần như vậy , được ?”
      “Ừ “
      “Đau ?” Lại Văn đau lòng hỏi.
      đau.” muốn phải nghĩ nhiều.
      Lại Văn nhìn khuôn mặt của thể kiềm chế mà hôn lên, hôn đôi môi của , lông mi dài, cái mũi cao thẳng, đường xuống, giữ chặt môi dưới của , nhàng cắn cắn.
      Tứ Phương hé miệng, đem ôm vào người, giống nhau rất sẵn sàng hoan nghênh xâm lược. Lại Văn vụng về vươn đầu lưỡi nhàng liếm đầu lưỡi Tứ Phương, hai tay nhịn được ôm cổ , túi chườm bằng nước đá để ở giường. Tứ Phương nhắm mắt đụng phải túi chườm bằng nước đá, làm rơi xuống sàn nhà .
      Lại Văn rời bờ môi của , chuyển đến nơi khác , nhàng cắn cắn lỗ tai của , đường xuống cổ, hầu kết, giống như đứa chơi đùa làm bậy .
      Tứ Phương cảm thấy thân thể nóng lên , nâng khuôn mặt nho của lên , vội vàng hôn vào cái miệng nhắn khẽ nhếch của , đầu lưỡi công thành chiếm đất, vội vàng dây dưa, làm cho lời lẽ của như dính cùng với hơi thở…
      Đặt nằm xuống, bao phủ lên cơ thể , cầm lấy khuôn mặt tỉ mỉ hôn, hô hấp nặng nề . Môi chút chút lại dời xuống phía dưới , lỗ tai, cổ, xương quai xanh, Lại Văn mất lực chống đỡ, lời lẽ giống như mất hết . Hai cơ thể nhau, khát vọng đối phương. ôm , sờ soạng phần lưng nóng bỏng của , hô hấp sâu.
      Ngón tay vụng về lại run run cởi bỏ quần áo cho nhau, làm lộ ra phần cơ thể trần trụi, ngừng dính sát vào nhau hai người đều cảm thấy rất ấm áp, khỏi phát ra tiếng than thở.
      Mọi việc đều phát sinh tự nhiên như vậy, Tứ Phương nhàng ôm lấy thắt lưng của , chậm rãi tiến vào cơ thể của .
      “Đau…” Lông mày nhăn lại. dừng lại, hôn vào mi tâm nhíu chặt của , nắm lấy đôi tay mềm mại của , khẽ cắn vành tai .
      Chờ thích ứng mới dám dựa vào bản năng, tiếp tục động tác. Hai phần mềm mại trắng noãn trước ngực bị tay bao lại, ngón tay khe khẽ vân vê nhào nặn, ngón cái đặt lên phần đỉnh phấn hồng bóp , đỉnh ngực cứng lại dương cao . Bàn tay lại di chuyển xuống mông , hơi hơi nâng lên, lần so với lần càng sâu.
      “Ô ô…” Lại Văn vô lực rên rỉ, cảm giác điện giật cuồn cuộn ngừng lan đến tứ chi, cơ thể căng cứng, thể nên lời , chỉ có lắc lắc đầu muốn khóc .
      Nhiệt tình như núi lửa phun trào, lại giống như từng đợt lại từng đợt sóng nhanh chóng kéo tơi, lâu cũng ngừng lại .
      Lại Văn ngừng thở dốc, ở đỉnh cao trào Tứ Phương tinh tế hôn lên mí mắt khẽ run của , mềm mại dán vào lòng , trán lấm tấm mồ hôi , khẽ khàng lau , đáy mắt chứa đựng thương tiếc cùng thỏa mãn. run run ôm cổ , khuôn mặt dính sát vào chỗ hỏm cổ .
      Tứ Phương ôm Lại Văn vào phòng tắm, Lại Văn nửa tỉnh nửa mê, nhắm mắt lại, hai tay có khí lực ôm cổ Tứ Phương, hai chân thon dài vòng qua lưng , lại có sức rơi xuống, Tứ Phương ôm lên , hai tay xuyên qua đùi , chặt chẽ nâng mông lên , vào phòng tắm.
      Tứ Phương vẫn duy trì tư thế này, cùng Lại Văn ngồi vào bồn tắm lớn. đưa tay lấy xà phòng , lại lấy miếng bọt biển, nhàng chà lau da thịt hơi hơi đỏ hồng của Lại Văn, thực rất tay, rất nghiêm túc nhàng xoa nắn mỗi tấc da thịt của , từng góc ngách cũng bỏ qua .
      Tắm cho Lại Văn xong , Tứ Phương lại tắm cho mình , sau đó ôm Lại Văn đứng ở dưới vòi sen tắm sơ qua lần nữa . Nhìn Lại Văn mảnh mai dựa vào trước ngực mình , khuôn mặt hồng hồng , đôi môi hồng hồng hơi hơi cong, Tứ Phương cảm thấy chính mình lại thể kiềm chế được động tình.
      Tay từ phía dưới đầu gối của vòng qua, nhàng nâng mông của lên , tách mở hai chân của ra thân mật dán chặt vào dục vọng của , đặt dựa vào tường phòng tắm, chậm rãi tiến vào thân thể của . Bên trong chính là như vậy, mềm mại kiều như vậy, xiết chặt như vậy, có thể làm cho đàn ông phát điên.
      Tứ Phương lần lại lần co rúm lại thúc lên , ở đôi môi hồng hồng , khuôn mặt nhàng hôn, vẫn ở trong lòng tinh tế rên rỉ.
      Lại Văn cảm thấy bản thân cũng bị khoái cảm đánh sâu vào co rút , ngón chân của run run như mất cảm giác , ở trong đỉnh cao khoái cảm, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

    4. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 16

      Sáng sớm, Lại Văn tỉnh lại trong nụ hôn của Tứ Phương , ngạch, còn chưa đánh răng, Lại Văn thẹn thùng xoay mặt qua bên . Tứ Phương đem khuôn mặt xoạy lại , tinh tế hôn , bàn tay luồn vào trong vạt áo, vuốt ve phần mềm mại trước ngực. Bụng Lại Văn đột nhiên phát ra tiếng lô bô.
      Lại Văn đỏ mặt, lẩm bẩm , “Em đói bụng “
      Tứ Phương ôm Lại Văn nằm im lát , sau khi khống chế dục vọng của bản thân , mới nhàng ở bên tai , “Em ngủ tiếp chút, nấu cơm.”
      Bũa tối đêm qua còn chưa ăn , sau lại bị ép buộc lâu như vậy, Lại Văn nhất định rất đói bụng.
      Lại Văn thấy Tứ Phương vào phòng bếp nấu cơm, thử cử động cơ thể, cảm giác toàn thân như bị đá nghiền nát , cả người đều có sức . Nhưng vẫn cố ngồi dậy muốn thừa lúc Tứ Phương nấu cơm tắm rửa dọn dẹp chút .
      cố gắng bò xuống giường, quay đầu nhìn chăn đệm hỗn độn , ga giường còn vết máu cần xử lý, khuôn mặt Lại Văn lại đỏ lần nữa, luống cuống tay chân đem ga giường vo lại , đến phòng vệ sinh, lấy xà phòng dùng sức vò mạnh vào chỗ vết máu kia.
      Lúc Tứ Phương vào nhìn thấy chính là cảnh này , người phụ nữ mặc quần áo trong của , đôi chân dài trắng nõn thon dài lộ ra bên ngoài, ngồi xổm , dưới vòi nước dùng sức vò sạch ga giường. cảm giác dục vọng bản thân vừa mới kiềm chế, lại nhanh chóng tỉnh lại . qua từ phía sau ôm lấy , Lại Văn chăm chú làm khi bị ôm vào giật mình, Tứ Phương trấn an hôn vào khóe môi của , “Để giặt cho , em tắm .” xong nhận lấy tấm ga ,tiếp tục công việc của .
      Lại Văn đỏ mặt nhìn , ấy giặt cái đó sao ? Sao lại có cảm giác rất ngốc thế này .
      ngượng ngùng nhìn , vội vàng vào phòng tắm .
      Tứ Phương thấy Lại Văn vào phòng tắm, dừng tay lại , kỳ muốn nó được giặt sạch , cảm thấy dấu vết này rất tốt , ha ha, cười cười, đột nhiên cảm thấy bản thân rất biến thái .(mình cũng thấy thế :)))
      Lại Văn tắm xong , ngồi xuống ăn cơm, bữa sáng hôm nay vẫn có cháo. Từ lúc bên Tứ Phương, cảm thấy Tứ Phương rất thích nấu cháo , bởi vì ở cùng với lúc nào cũng được ăn cháo, cho dù bận thế nào , mỗi ngày ấy đều nấu cháo cho . Nhưng cũng vì thế dạ dày Lại Văn tốt lên nhiều.
      Tứ Phương gắp lấy miếng trứng ốp la cho Lại Văn, ” Ăn nhanh , đêm qua còn chưa ăn cơm “
      Lại Văn gật đầu, ngượng ngùng dám nhìn chỉ cố gắng ăn nhanh để đứng lên .
      Tứ Phương lại muốn ăn yên lặng nhìn Lại Văn mắc cỡ, người con ngồi trước mặt , ăn cơm do nấu. ánh nắng buổi sáng chiếu vào người Lại Văn đắm chìm trong ánh sáng lung linh , khuôn mặt phát ra ánh sáng rực rỡ . Tứ Phương chỉ mong thời gian có thể dừng lại ở đây, hạnh phúc tràn đầy, năm tháng yên bình .
      ***
      Chiều thứ hai Lại Văn có tiết học , cùng Giai Giai đến phòng học bên cạnh nghe giảng . giảng bài là giảng viên hơi lớn tuổi . Giai Giai phàn nàn “Cậu nhìn xem kìa , ấy trang điểm kiểu gì vậy , lông mi sao lại đậm như thế , son môi lại tươi như thế , chả khác gì tiểu thư .”
      “Mỗi người phong cách , có lẽ ấy cảm thấy như vậy là gợi cảm, là đẹp sao ?” Lại Văn .
      “Cậu chưa ăn qua thịt heo , nên cũng chưa thấy heo chạy hả?” Giai Giai khinh bỉ , “Bây giờ ai còn chải lông mi như vậy lại đánh đậm như vậy muốn dọa ai à ?”
      ta còn quay lại nhìn lông mi Lại Văn, “Cậu chả ra làm sao, may mà lông mi còn nhìn được , nhìn qua cũng dài, rất trang nhã .”
      “Ngất mất , cậu đây là khen mình sao ? Chả đúng lúc chút nào ?”
      Giai Giai bĩu môi, “Được rồi, vậy cậu còn ưu điểm nữa ngực của cậu còn rất lớn .”
      Lại Văn đẩy mạnh , là , mọi người còn ngồi gần đây.
      “Đẩy cái gì , cậu nhìn coi , toàn là con cả , có sao đâu .” Giai Giai khinh thường .
      Đột nhiên Giai Giai kề sát mặt lại , “Này có dịp cho tớ sờ… sờ… chút được ? Tớ muốn tìm chút cảm giác .”
      Lại Văn trợn mắt , “Cậu muốn chết hả ?”
      Giai Giai chẳng quan tâm , “Ai mà biết được chứ ?”
      Lại Văn chỉ còn hết chỗ mà thôi.
      ồn ào giáo kia đột nhiên , “ sinh viên kia ” rồi chỉ ngón tay về phía Lại Văn, “ lên đây chút.”
      Lại Văn nhìn giảng viên , lại nhìn Giai Giai, ngón tay chỉ về mình tự hỏi : sao?
      Giai Giai vui sướng khi có người gặp họa, “Là cậu đấy .”
      Lại Văn lo lắng lên bục giảng, nữ giảng viên kia cầm mặt quay về hướng sinh viên “Các bạn, bây giờ dạy mọi người sửa lông mi như thế nào , giống như bạn đây , lông mi quá thô, lại quá tối giống người phụ nữ đại, bây giờ tôi giúp bạn này sửa lại lông mi của mình ,mọi người lại đây nhìn.”
      Gì ? thể nào, thê thảm như vậy chứ , vẻ mặt Lại Văn đần ra .
      Nữ giảng viên đột nhiên ấn Lại Văn vào ghế , Lại Văn muốn đứng dậy lại bị đè xuống “Đừng sợ, sửa mi đau .”
      Lại Văn muốn mắng người , ai quan tâm đau hay đâu ,tôi chính là muốn sửa a.
      Giai Giai cũng lên nhìn, hai tay cố sống cố chết đè Lại Văn lại, “Lại Văn, cậu lo mà sửa mi có nghe giảng viên ?”
      Lại Văn giữa tiếng kêu gào thảm thương, nữ giảng viên tay chân lưu loát sửa xong lông mi cho .
      Nữ giảng viên vẻ mặt đắc ý bày ra kết quả , “Mọi người xem bây giờ xinh đẹp hơn rồi .”
      Lúc Giai Giai cố gắng nín cười tim Lại Văn như muốn ngừng đập. Thôi xong rồi…. !!
      Vừa ra phòng học, Giai Giai còn mặt dày , “Đừng giận buổi tối mời cậu ăn được ?”
      Lại Văn liếc cái, “Hừ, tối nay đến nhà Tứ Phương ăn cơm cần cậu phải mời .”
      “Được rồi được rồi, biết các cậu ngọt ngào .” Giai Giai lúc này cũng giám chọc nữa.
      “Cậu bảo tôi làm sao gặp người khác đây .” Lại Văn căm hận . chưa bao giờ sửa lông mi, bây giờ mặt cảm giác như có khuyết điểm, trống trơn .
      “Sợ cái gì,đâu phải dài nữa, chỉ cần tuần nghỉ đông, chờ học lại, lông mi của cậu chắc chắn như cũ .”
      vậy sao , Lại Văn ngẫm nghĩ .
      Đổi lại, ngày nghỉ, mỗi ngày có thể ở bên Tứ Phương , Lại Văn cũng cảm thấy có chút bù lại .
      Nghĩ đến ngôi nhà kia , Lại Văn lại cảm thấy tinh thần sa sút , năm nay về, Lại Vũ nhất định rất tức giận. Nhưng Lại Văn chuẩn bị sẵn kế hoạch nghỉ đông có thể ở ký túc xá học bài , ban ngày ra ngoài làm thêm cố gắng kiếm thêm tiền.
      Tết lịch mình rất buồn, Lại Văn vốn cố gắng chuẩn bị tâm lý .
      Nhưng bây giờ có Tứ Phương có người ở bên , bản thân còn thấy đơn nữa . Lại Văn vui vẻ nghỉ .
      Lại Văn muốn ra ngoài tìm việc dù sao ban ngày Tứ Phương cũng phải làm cũng ảnh hưởng gì .
      Buổi tối Tứ Phương tới đón khỏi giật mình , ” Lông mi của em làm sao vậy?”
      Lại Văn bĩu môi, “Bị nữ giảng viên môn trang điểm sửa, ấy lông mi của em hình dạng đẹp , giống phụ nữ “
      Tứ Phương giúp cài dây an toàn, “Về sau đừng cho người khác đụng vào em .”
      Lại Văn cúi đầu vụng trộm cười cười, được người khác quan tâm tốt .
      Tứ Phương nhìn “Còn cười?” thanh bất đắc dĩ.
      Lại Văn bỉu môi nhanh chóng chuyển đề tài, “Hôm nay ăn gì?”
      Tứ Phương khởi động xe, “ siêu thị trước ngày hôm qua phải em muốn ăn bít tết sao?”
      “Hôm qua phải mua rồi sao ?”
      ” Hôm qua bỏ vào tủ lạnh, hôm nay Vương thúc chắc vứt rồi .”
      “Á…” Nhớ tới chuyện hôm qua Lại Văn lại đỏ mặt.
      Ở siêu thị chọn lấy này nọ Lại Văn nắm khuỷu tay Tứ Phương tính tiền.
      qua quầy hàng Tứ Phương đột nhiên dừng lại, Lại Văn tò mò nhìn qua, vừa thấy là cái gì mặt đỏ ửng lên , bỏ tay Tứ Phương chạy ra quầy tính tiền trước.
      Tứ Phương nhìn bóng dáng thẹn thùng của nở nụ cười, buông giỏ mua sắm trong tay ra cẩn thận nhìn các loại nhãn hiệu , có đủ loại áo mưa. Tứ Phương ra cũng là lần đầu tiên mua áo mưa, cũng biết chọn loại nào , đành chọn đại bỏ vào giỏ qua bên kia tính tiền.
      Buổi tối ăn cơm xong Lại Văn tự giác dọn bát đũa đến phòng bếp rửa .
      Tứ Phương cởi tạp dề, mặc vào cho , sau đó vào phòng tắm . Chờ Lại Văn rửa bát xong Tứ Phương mặc áo tắm ngồi sô pha xem tivi. Thấy ra, Tứ Phương vỗ vỗ chỗ bên cạnh , Lại Văn cúi đầu qua bên cạnh Tứ Phương ngồi xuống.
      Tứ Phương đem ôm vào lòng lấy điều khiển TV đưa cho . Lại Văn nhận lấy ngừng chuyển kênh cuối cùng dừng lại ở tiết mục nghệ thuật .
      Chương trình biểu diễn tiết mục hài lời pha trò , Lại Văn nhịn được cũng nở nụ cười.
      Tứ Phương căn bản xem ti vi , hôn tay Lại Văn cái cổ duyên dáng, vành tai non mịn, hô hấp ồ ồ dâng lên , tay theo vạt áo mò vào trong ôm trọn bộ ngực cao ngất của chậm rãi vuốt ve.
      Lại Văn rên rỉ tiếng, cảm giác dục vọng cứng rắn của ở phía sau. Tứ Phương ở bên tai giọng , “Chúng ta ngủ .”
      Ách ? tại mới mấy giờ sớm như vậy mà muốn ngủ sao? Lại Văn chưa buồn ngủ đâu.
      Tứ Phương đợi trả lời, tay ôm lấy , đến phòng ngủ. Vừa đặt xuống giường, Tứ Phương muốn lên, lời lẽ như lửa nóng hôn môi , thân thể Lại Văn bị thiêu đốt tinh tế rên rỉ .
      Lúc Tứ Phương vào, Lại Văn cảm thấy rất đau , cơ thể hơi co lại , mặt xoay vào bên, vẻ mặt có chút đau đớn , Tứ Phương ngừng lại, kỳ chỉ mới vào phần ba mà thôi, đôi môi đến bên tai , “Làm sao vậy? Bảo bối.”
      “Đau. . .” Lại Văn cúi đầu , bản thân cũng ràng lắm phải là lần đầu tiên vì sao vẫn đau , cảm thấy chỗ đó như căng ra chỗ non mềm giống như bị xé rách.
      Tứ Phương lui ra, nhàng hôn lưỡi tiến vào trong miệng càn quét cùng đầu lưỡi của dây dưa, hút nước bọt của , tay vuốt ve khuôn ngực trắng nõn mà mềm mại, đường xuống dưới mơn trớn vùng bụng non mịn, đến phía dưới hoa viên, bàn tay to của nhàng ma sát nụ hoa của , thẳng đến nó tiết ra càng nhiều chất lỏng, lúc này mới nhàng tách đôi chân dài của ra đặt phần tinh tráng to lớn của tới gần , tay hơi hơi nâng mông lên, chậm rãi vào.
      Lúc này đây thuận lợi hơn rất nhiều, Lại Văn nằm ở dưới thân cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ dứt , Tứ Phương di chuyển nhanh hơn , đôi môi ngừng hôn môi dứt.
      Hai chân Lại Văn chặt chẽ kẹp chặt thắt lưng , ngừng bị khoái cảm đánh sâu vào, đầu ngón chân co rút đến cực hạn, bị ngừng đưa lên đỉnh, ngừng bị va chạm, trong miệng chỉ có thể phát ra thanh ô ô, cái gì cũng nên lời.
      Lúc Tứ Phương mãnh liệt va chạm lần cuối cùng , rốt cục bật ra tiếng thét chói tai, trong đầu giống bị nổ thành pháo hoa, ngừng rực rỡ , rực rỡ…

    5. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 17

      “Lại Văn, tỉnh nào.” Giai Giai đứng ở bên giường lắc lắc cánh tay .
      “Làm sao vậy ?” Lại Văn buồn ngủ muốn chết, giữa trưa đến ký túc xá, cơm cũng kịp ăn phải dậy . Mấy ngày nay buổi tối Tứ Phương đều kéo ngủ rất sớm, nhưng có phải là được ngủ đâu tối nào cũng ép buộc , chỉ đến khi hoàn toàn kiệt sức Tứ Phương mới thả cho nghỉ ngơi, nhưng lần nào cũng ngủ chưa đủ trời sáng .
      Lại Văn vừa ngáp vừa ngồi dậy “Muốn lên lớp sao ?” cứ nghĩ buổi chiều mới có giờ học .
      phải, nhưng mà cũng nhanh lên , phải mấy ngày trước cậu muốn tìm việc sao?”
      “Đúng vậy” Lại Văn tỉnh táo lại, “Cậu có biện pháp ?”
      Mai Mai ở bên cạnh , “Là mình, cậu lo mà cảm ơn bà nội là mình .”
      “Vâng , bà nội ạ , chỉ cần tìm được việc mỗi ngày mình gọi cậu là bà nội .”
      Mai Mai ha ha cười, “Đây chính là cậu đấy nhé .”
      mau , có biện pháp gì ?” Lại Văn thúc giục .
      “Chú mình có thuê quầy hàng bán đồ trang điểm trong siêu thị , nhân viên lúc trước nghỉ, bây giờ qua năm mới , rất khó tìm người nên giờ muốn tìm nhân viên tạm thời , lương căn bản 800 đồng , có trích phần trăm cậu làm ? “
      ” Siêu thị đó ở đâu? Bán loại trang điểm gì ?”
      “Cái siêu thị kia thuộc hạng vừa ,nằm ngay trong khu phồn hoa của vùng này bán các loại trang điểm thuộc nhiều nhãn hiệu khác nhau nhưng chủ yếu là bán kem dưỡng da . “
      “Khi nào ?”
      “Ngay bây giờ , chú mình phải bắt đầu nhanh .”
      “Cám ơn cậu, Mai Mai, tối nay tôi qua với Tứ Phương, sáng mai tới chỗ chú cậu làm được ?”
      “Ừ, cậu nên trước với Tứ Phương tiếng, ta chưa chắc đồng ý cho cậu .”
      ” Lại Văn , “Ban ngày ấy cũng phải làm “
      Buổi tối cơm nước xong, Lại Văn chuyện này cho Tứ Phương , nghe xong trầm mặc lúc . Tứ Phương biết quan hệ giữa Lại Văn với mẹ kế vốn tốt, bây giờ lại cãi nhau với Lại Vũ cái nhà kia coi như thể về nữa rồi . Lúc Tứ Phương gặp lần đầu tiên làm thêm ở tiệm cà phê, sau khi chia tay Tứ Phương mơi biết hết mọi kế hoạch của , càng có thể lý giải hết nỗi vất vả cùng cố gắng của . Vì có thể ở bên Lại Văn từ bỏ rất nhiều .
      Tứ Phương thực ra hi vọng có thể hoàn toàn phụ thuộc vào để mang lại cuộc sống hạnh phúc cho , tiền căn bản phải là vấn đề. Nhưng Lại Văn có suy nghĩ của , thể vì mà bắt buộc phải hoàn toàn nghe theo của . Cho dù là người cũng nên đứng phương diện của đối phương mà suy nghĩ , có đôi khi, chúng ta phải tôn trọng cuộc sống của người kia .
      “Rất vất vả , thời gian phải đứng rất lâu .” Tứ Phương trầm ngâm .
      sao ,em sợ .” Lại Văn , công việc nào mà vất vả .
      giúp em tìm công việc khác được ?” Tứ Phương hỏi .
      cần , mà giới thiệu chắc là chỗ quen , em xấu hổ làm việc được .”
      Tứ Phương ôm vào ngực , hôn vào thái dương , “Lại Văn, em có thể hoàn toàn tin tưởng dựa vào , được ? nên suy nghĩ nhiều, mọi việc gánh vác ,em chỉ cần dựa vào là được .”
      Lại Văn dựa vào trong ngực , giọng , “ ra em cũng nghĩ nhiều như vậy , mỗi ngày ở cùng nhau đều là chăm sóc cho em , em là người hưởng thụ hết cả thực an tâm thực hạnh phúc. Nhưng em muốn kiếm tiền trả học phí, được ? Đồng ý với em được ?”
      Ánh mắt của giống như nai con, long lanh nhìn , cảm thấy bản thân mền nhũn. nhàng gật đầu, hôn vào ánh mắt đó .
      Hai ngày sau, Lại Văn chính thức làm nhân viên tạm thời trong siêu thị. Lúc bắt đầu , nhìn các sản phẩm vẫn chưa quen lắm , về sau mới quen hẳn, đến đâu rành mạch đến đấy .
      giống những nhân viên khác , chỉ đứng ở xa , để khách hàng tự mình vào coi . Lúc bình thường dù có khách hàng vào xem , hay chỉ qua , đều nhiệt tình giời thiệu sản phẩm . Bình thương khách hàng nhìn xinh đẹp, bộ dáng lại đơn thuần chân thành, cũng trực tiếp rời khỏi, nhìn giới thiệu lâu, cũng cầm lấy sản phẩm thử dùng chút. Lại Văn bình thường đều tận lực chọn giúp cho khách hàng sản phẩm thích hợp, nếu thích hợp, cũng với khách hàng thích hợp lắm , như thế, ngược lại khách hàng đối với có rất nhiều thiện cảm , cuối cùng nhìn phục vụ tận tình như vậy , cũng ngượng ngùng, ít hay nhiều cũng mua ít.
      Làm gần tuần, Lại Văn cảm thấy bản thân càng ngày càng quen việc , càng làm càng thuận lợi.
      Mỗi ngày ăn sáng xong, Tứ Phương đều đưa đến siêu thị, giữa trưa lại đón ăn cơm, buổi tối đến mười giờ Lại Văn mới tan ca , nên hàng ngày Tứ Phương đều làm cơm chiều đưa đến cho , chờ đến giờ tan ca , Tứ Phương lái xe đón về .
      Vì ban ngày làm về mệt, buổi tối trở về Tứ Phương cũng dám ép buộc nhiều , có đôi khi làm, có đôi khi làm lần rồi bỏ qua , vì thế được ngủ ngon cả tuần , nhưng mỗi sáng ánh mắt Tứ Phương nhìn giống như sói nhìn cừu, hận thể ngụm nuốt vào bụng .
      Lúc bắt đầu làm việc , có kinh nghiệm, biết trích phần trăm là được bao nhiêu , đối với , lương cơ bản rất tốt , lại được trích phần trăm, đến thời gian nghỉ đông có thể kiếm được ngàn đồng . ngờ thực tế lại vượt qua cả mong muốn của .
      Bởi vì nhanh đến năm mới , các gia đình mua sắm càng nhiều, lượng tiêu thụ đồ trang điểm cũng được lên, từ lúc mới bắt đầu, đến thời gian nghỉ đông thời gian làm đến hai mươi ngày , Lại Văn có đến ba ngàn tiền trích phần trăm, còn được lương cơ bản nữa , gộp lại cũng được bốn ngàn . Lại Văn rất vui .
      Chú Mai Mai là người dễ gần ,ông qua năm mới gửi tiền cho Lại Văn, lại Lại Văn tối 30 có thể bắt đầu nghỉ ngơi, mãi đến đầu năm có thể làm lại .
      Lấy được tiền, Lại Văn vui vẻ rất nhiều . Sắp đến năm mới , Lại Văn rất muốn mua quà cho Tứ Phương, nhưng đường tới lui cũng biết nên mua cái gì . Tứ Phương cũng thiếu gì, đồ hay dùng lại toàn thuộc nhãn hiệu nổi tiếng , muốn mua cũng mua nổi.
      Cuối cùng mua cái ví cho , lúc qua các quầy hàng , nhìn thấy mọi ngươi mua thiệp , cũng ghé vào mua , lấy ra cái thiệp xinh đẹp đặt ở trong ví . Ha ha, muốn chiếm vị trí ấm áp nhất của .
      Lại Văn với Tứ Phương tan ca sớm , muốn tạo cho bất ngờ.
      Lại Văn siêu thị mua mấy thứ đồ ăn Tứ Phương thích ăn, mang về nhà . lúc lâu ở phòng bếp bận rộn nấu ăn cho .
      Lại Văn ở cùng Tứ Phương, bình thường đều do Tứ Phương nấu cơm, ấy nghĩ biết nấu ăn đấy chứ ? Mà cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ hỏi .
      Lại Văn ra cũng biết nấu ăn , chỉ là ở trọ trong trường nên nấu quen thôi , giờ chỉ cần làm qua là có thể nấu rất nhanh .
      ở phòng bếp tới lui, lúc nấu canh , lúc nấu đồ ăn , nhìn rất bận rộn .
      Lúc Tứ Phương mở cửa chính là nhìn thấy cảnh tượng này , Lại Văn đeo tạp dề, ở trong phòng bếp bận rộn như con quay .
      buông túi siêu thị trong tay ra , nhàng từ phía sau ôm lấy thắt lưng Lại Văn. Lại Văn xoay người , ha ha cười, “ về rồi, cũng sắp xong rồi đây .”
      Tứ Phương thương hôn lên khuôn mặt hồng hồng của , “Có thể ăn được ? có nên chuẩn bị thuốc dạ dày trước ?”
      Lại Văn nắm tay , hung ác cắn vào ngón cái, nhưng cũng dám dùng nhiều lực .
      Tứ Phương cúi đầu hôn vào vành tai mềm mại, cổ trắng nõn, tay nhịn được hướng vào bộ ngực tìm kiếm.
      Lại Văn tay bắt lấy bàn tay to của ,sợ còn xuống chút nữa , cơm ăn được mất , “Canh, canh sôi…sôi rồi.” Tránh tay ra qua xem nồi canh .
      Tứ Phương ngăn lại “ làm cho , em dọn cơm .”
      Lúc ăn cơm, Lại Văn ngại ngùng đưa ra cái ví tiền mua hồi chiều để ở trước mặt Tứ Phương, “Em được phát tiền lương , nên mua cái ví tiền cho . “
      Tứ Phương cầm lấy mở ra, nhìn đến bên trong Lại Văn càng cúi thấp đầu, cười cười, nắm lấy tay , thương hôn lên , “ rất thích.”
      Lại Văn ngượng ngùng cúi đầu.
      “Ngày mai bắt đầu được nghỉ rồi phải ?” Tứ Phương hỏi.
      “Vâng em được nghỉ đến đầu năm sau , có khi sang năm họ tìm người khác, dù sao em cũng thể làm cả ngày được.” Lại Văn tiếc nuối .
      Tứ Phương cắn cắn ngón tay , “Sang năm tìm việc khác.”
      “Ừ” Sang năm có thể tìm được công việc gia sư là tốt nhất , Lại Văn nghĩ .
      cũng có quà tặng cho em” Tứ Phương .
      “Á? Là cái gì?” Lại Văn tò mò.
      “Chúng ta cùng đến Đảo Maldives *.” Tứ Phương nhìn .
      Lại Văn ngạc nhiên “Maldives, quốc đảo xinh đẹp nằm ở Ấn Độ Dương ?”
      Tứ Phương cười gật đầu.
      Lại Văn giơ tay hoan hô, “Hì, tuyệt quá .”
      Buổi tối Lại Văn lại bị Tứ Phương ép buộc mấy lần mới ngủ thiếp , trong lúc ngủ mơ còn quên lẩm bẩm câu, “Đảo Maldives “
      Đêm ba mươi, Lại Văn cùng Tứ Phương đến nhà ăn cơm. Vương thúc thấy Lại Văn đến rất vui .
      Hạ Hữu Quân ngày thường rất ít khi tới đây , hôm nay ông cũng vì Lại Văn mà tới, đây là lần đầu tiên Lại Văn gặp lão đại hắc bang trong truyền thuyết . Ông ấy cùng Tứ Phương chút cũng giống, có thể Tứ Phương lớn lên giống mẹ hơn . Ông ấy cũng già lắm, nhìn ông vẫn rất phong lưu phóng khoáng , thanh chuyện rất lớn, tính tình cũng nóng nảy , nhưng đối với Tứ Phương lại rất ôn hòa, nên đối với Lại Văn cũng có vẻ nhã nhặn .
      Bữa cơm tất niên diễn ra trong khí rất thoải mái .
      Ăn cơm xong , Hạ Hữu Quân muốn Tứ Phương đến thư phòng , Tứ Phương để Lại Văn đến tầng 3 xem tivi, còn mình đến thư phòng ở tầng 2 .
      Tầng phải cũng có tivi sao? Vì sao lại phải lên tầng 3? Lại Văn biết là, Tứ Phương muốn mình ở tầng 1, bên cạnh có nhiều người quen, sợ lại xấu hổ. Tầng 3 là phòng của Tứ Phương , có vẻ im lặng.
      Tuy rằng biết vì sao, nhưng Lại Văn vẫn là ngoan ngoãn lên tầng 3.
      Tứ Phương vào thư phòng, cha Hạ Hữu Quân đứng ở bên cửa sổ trầm tư. là cảnh hiếm thấy Hạ Hữu Quân vốn là người nóng nảy, chưa bao giờ có lúc lại trầm tư như vậy . .
      Hạ Hữu Quân nhìn thấy , xoay người ngồi vào bàn , Tứ Phương ngồi xuống đối diện.
      “Con muốn kết hôn sao?” Hạ Hữu Quân hỏi , ra nếu như lúc bình thường ông phải hỏi chơi đùa đó sao . Nhưng Hạ Tứ Phương đến hai mươi mấy tuổi mới quen bạn có thể chính là nghiêm túc .
      Lúc trước mọi người cảm thấy bình thường , giống như đồng tính luyến ái vậy cũng thấy thích người nào . Bây giờ mọi việc tốt lên , Hạ Hữu Quân cảm thấy đây là chuyện đáng mừng, tốt nhất nên nhanh chóng kết hôn, tránh dây dưa lâu .
      ấy bây giờ còn quá , còn phải đến trường, qua vài năm nữa.” Tứ Phương .
      “Có chồng liên quan gì đến việc học ? Chẳng lẽ còn cần nó ra ngoài kiếm tiền ?” Hạ Hữu Quân cảm thấy tốt nhất là kết hôn nhanh .
      Tứ Phương trầm mặc trả lời vấn đề này.
      Hạ Hữu Quân đành , “Có việc cha cần với con, cha muốn đưa Trần Tự Huy từ bên kia Vĩnh An trở về.”
      Trần Tự Huy này, trước kia là tâm phúc quan trọng nhất của Hạ Hữu Quân, giúp ông rất nhiều việc , Hạ Hữu Quân rất coi trọng , nhưng con ông lại ưa gì ta.
      Tứ Phương từ Mỹ trở về lâu , bắt đầu giúp Hạ Hữu Quân xử lý công việc, được thời gian , đối với Trần Tự Huy có chút nghi ngờ, với Hạ Hữu Quân , công việc mà Trần Tự Huy phụ trách ,các khoản chi tiêu có vấn đề, lo lắng bên trong có khoản đen khác .
      Hạ Hữu Quân lại để ở trong lòng, ông , nước trong quá ắt có cá, hàng lớn như vậy , có tham chút cũng là bình thường .
      Hai cha con bất đồng , nên đành bỏ qua chuyện này .
      Nữa tháng sau , Tứ Phương lại với Hạ Hữu Quân chuyện này , Trần Tự Huy đành phải rời khỏi, lần này Tứ Phương chính là căn cứ chính xác vào bản điều tra có được .
      Bởi vì Trần Tự Huy có tiến hành hàng loạt các cuộc giao dịch thuốc phiện, chuyện lớn như thế này , ngay cả Hạ Hữu Quân cũng có biện pháp dễ dàng tha thứ.
      Hạ Hữu Quân thường với thủ hạ , chúng ta có thể làm việc đồi trụy , cũng có thể lập sòng bạc , hoặc là cũng có thể làm cái khác, nhưng thể làm ma túy. Bởi vì làm ma túy, tuy rằng kiếm được nhiều , nhưng cũng nhanh chết . Hạ Hữu Quân khi đó công thành danh toại, sản nghiệp vốn có cũng có người nào sánh bằng được , đất đai , công trình lớn , công trình nguyên liệu… ông đều thiếu . Lúc đó Hạ Hữu Quân cũng dễ dàng tha thứ thủ hạ nhân làm đến chuyện đưa ông xuống nước như vậy .
      Khi đó ông biết được Trần Tự Huy cả gan làm loạn , rất tức giận , nhưng dù sao ta cũng là thủ hạ tâm phúc của ông , nên cũng có chút do dự .
      Cuối cùng Hạ Hữu Quân để Trần Tự Huy Vĩnh An, chuyên môn phụ trách nhà xưởng nguyên liệu bên kia. Trần Tự Huy cũng coi như biết thời thế , cũng thêm gì, trực tiếp Vĩnh An, hai năm ở Vĩnh An cũng coi như trung thành và tận tâm.
      Gần đây ta thường xuyên đến hỏi thăm Hạ Hữu Quân, tuổi lớn , làm được nhiều, muốn trở lại.
      Hạ Hữu Quân trong lòng phân vân , dù sao cũng cùng ông chiến đấu giành giang sơn bao năm nay , năm đó đổ biết bao nhiêu máu , chịu biết bao nhiêu vết thương , đến tuổi già còn bắt vào rừng núi hoang khai thác đá , quả Hạ Hữu Quân cũng hơi băn khoăn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :