1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 53

      “Oành” cửa phòng ngủ Tứ Phương bị phá ra . Tứ Phương theo phản xạ từ giường bật dậy ,tay nhanh chóng lấy khẩu súng lục từ dưới gối , rất nhanh tra đạn, nhắm bắn .

      cần, Tứ Phương, là tôi …” Vương thúc vội vàng .

      Tứ Phương khi thấy người đối diện mới buông lỏng tay hỏi ”Có việc gì ?”. trong lòng khẽ động ,nhất định là có việc, Vương thúc mới có thể lỗ mãng như vậy, hai mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Vương thúc gõ cửa liền xông vào . Có phải có tin tức của Lại Văn hay ? Tìm được rồi sao? Hay là

      Tứ Phương chớp mắt nhìn chằm chằm vào Vương thúc, giờ phút này thậm chí thể khống chế được biểu cảm mặt bản thân .

      Vương thúc nhìn như vậy, đau lòng, khỏi cảm thấy may mắn, may mắn là tin tức tốt, nếu là tin tức xấu, Tứ Phương khẳng định hỏng mất.

      Ông đến trước giường Tứ Phương, vỗ vào vai , “Tứ Phương, là tin tức tốt. Tìm được Lại Văn rồi .”

      Tứ Phương ném khẩu súng qua bên hỏi gấp , “Là vậy chăng?”

      Vương thúc gật đầu, “Là , Tứ Phương.”

      Tứ Phương từ giường nhảy dựng lên, “ ấy ở đâu ? Lại Văn , ấy bây giờ ở đâu ?”

      “Bây giờ ở thành phố Đông Hải .”

      ” Tứ Phương trực tiếp ra ngoài “Bây giờ đến Đông hải.”

      Vương thúc giữ lại ”Tứ Phương, cậu hãy nghe tôi , tình đơn giản như vậy.”

      Tứ Phương thẳng ra ngoài, “ xe rồi , bây giờ chúng ta lập tức đến Đông Hải .”

      Vương thúc bất đắc dĩ theo phía sau “Tứ Phương, bây giờ cũng được ,nhưng ít nhất cậu nên thay quần áo .” bây giờ là thời gian sáng sớm, Tứ Phương còn mặc áo ngủ.

      Tứ Phương căn bản nghe thấy , nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ. Vương thúc chỉ có thể theo.

      Tứ Phương đến gara, nhanh chóng khởi động xe, đợi Vương thúc lên xe , Tứ Phương lập tức lái xe chạy như bay.

      đường cao tốc ,Tứ Phương như vừa mới tỉnh lại hỏi Vương thúc, “Chú vừa rồi có ý gì?”

      Vương thúc trong khoảng thời gian ngắn lại biết thế nào, ông có chút do dự.

      “Giải thích , chỉ cần Lại Văn còn sống, cái khác quan trọng , có gì là tôi chịu nổi cả .” Tứ Phương . Nếu Lại Văn tàn tật , đẩy xe lăn cho , nếu nhìn thấy , làm đôi mắt cho , chỉ cần còn sống, mọi thứ đều vui vẻ chịu đựng.

      Vương thúc chà hai tay “Là như vậy, Tứ Phương,cậu phải chuẩn bị tâm lý, Trần Mật Lại Văn tại còn gọi là Lại Văn , ấy bây giờ gọi là Cao An An, vì vậy trong thời gian dài như vậy mới tìm được .”

      Tứ Phương gắt gao nhíu mày, , “ ấy vị sao lại mang họ Cao?”

      hỏi tới trọng điểm, Vương thúc lại biết thế nào “Thành phố Đông Hải có đồn đãi, Lại Văn tại là người phụ nữ của Cao Đông Thành, Lại Văn là do cứu, cho nên Lại Văn sửa thành họ Cao, An An cũng là tên Cao Đông Thành đặt cho .”

      Tứ Phương tin hỏi ”Cao Đông Thành? Ai vậy?”

      “Cao Đông Thành người này ở Đông hải cũng là nhân vật lớn , bởi vì liên quan đến chúng ta , cho nên cậu biết đến người này , nhưng ở Đông hải cũng là nhân vật phong vân (người làm mưa làm gió ), bởi vì danh nghĩa có công ty kinh doanh nghệ thuật lớn nhất Đông Hải, năm trước mới gây dựng nghiệp đưa ra thị trường, bọn họ chủ yếu là sản xuất và và phân phối các bộ phim và chương trình truyền hình, quản lý nghệ sĩ , đầu tư học việc .v.v.. Mấy năm gần đây điện ảnh ,phim truyền hình rất hưng thịnh , buôn bán lời ít tiền…”

      Tứ Phương cắt lời ông , “Mặc kệ Cao Đông Thành này người là thế nào, Lại Văn có khả năng như lời chú thay tên đổi họ, mấy người tìm sai đấy chứ ?” Cho dù Lại Văn có giận bao nhiêu, cũng đều có khả năng thay tên đổi họ, làm tình nhân của người khác .

      Vương thúc , “ thế giới có người nào giống nhau hoàn toàn , huống hồ đối chiếu DNA, quả là Lại Văn, còn tin tức tôi mong muốn nhất cho cậu , nhưng nó có thể giải thích vì sao Lại Văn lại như vậy, Lại Văn ấy , ấy bị mất trí nhớ “

      “Hử” xe đột ngột dừng ở đường cao tốc, vì dừng gấp bánh xe ma sát lòng đường bốc lên trận trận khói trắng . Phía đuôi xe thiếu chút nữa lật lên , mấy tay lái xe phía sau cũng bất ngờ đừng lại ngừng chửi “Mẹ nó, có biết lái xe hay a, thằng ngu ngốc chiếc xe mấy trăm vạn , là mù…”

      Tứ Phương nhìn xung quanh, chỉ hỏi Vương thúc “Ý của chú là?”

      ấy sau khi được người đó cứu lên, sau khi được cứu tỉnh ấy mất trí nhớ, hoàn toàn nhớ chuyện trước kia .”

      “Mất trí nhớ? Chú xác định ?”

      Vương thúc gật đầu, “Xác định “

      Tứ Phương cái gì nữa, nhìn thẳng về phía trước , nắm chặt tay lái.

      Qua lúc lâu, khởi động xe , ” Quan trọng nhất, Lại Văn còn sống phải sao?” .

      nhìn thẳng phía trước , vững vàng lái xe, “ ấy còn sống, đây là ban ơn lớn nhất ông trời đối với tôi ” giờ phút này, thể cảm thấy cảm ơn, may mắn Lại Văn được cứu lên. Lại Văn còn sống, vẫn còn độ ấm , có máu có thịt , như vậy, đủ rồi , Tứ Phương cảm thấy cuộc sống của như được bồi đắp . tìn vào ông trời , nhưng lúc này đây tình nguyện hướng lão thiên gia dập đầu, cảm tạ ban ân đó .

      Tuy rằng phía sau còn có vô số khó khăn chờ , nhưng chỉ cần Văn văn còn sống, vấn đề khác đều là vấn đề, tin tưởng chỉ cần cố gắng, ngày nào đó quay về bên .

      Vương thúc cùng Tứ Phương , “Để tối lái xe cho ” Tứ Phương bị chấn động quá lớn , có chút cứng nhắc , hai mắt tuy vẫn nhìn chằm chằm về phía trước, nhưng hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân , Vương thúc lo lắng như vậy khẳng định gặp chuyện may mất thôi .

      Tứ Phương sửng sốt chút, “ cần” .

      Tứ Phương xốc lại tinh thần, tốc độ xe càng nhanh… thành phố Đông Hải ở hạ du Vĩnh Châu, bình thường lái xe mất giờ, Tứ Phương chỉ cần nửa giờ vượt qua đường cao tốc.

      Ra điểm thu phí , Tứ Phương cùng Vương thúc , “bây giờ mới sáu giờ sáng, Lại Văn chắc vẫn chưa dậy , địa chỉ Cao Đông Thành ở đâu? Chúng ta trực tiếp qua .”

      Vương thúc lo lắng , “Tứ Phương, cậu phải bình tĩnh chút, Lại Văn tại cái gì cũng nhớ , cậu cứ gấp gáp như vậy khẳng định khiến ấy mâu thuẫn , hơn nữa, Cao Đông Thành người này , cũng cũng phải là thương nhân đơn giản, quả cũng có chút bối cảnh.”

      Tứ Phương gật đầu, gì.

      Sau khi nghe lời khuyên của Vương thúc ,Tứ Phương đem xe chạy đến khu biệt thự người giàu có ở lưng chừng núi Đông Hải .

      Địa chỉ Cao Đông Thành ở đây ,là ngôi nhà nghiêng theo phong cách châu Âu , nó chiếm khu đất rộng lớn.

      Sau khi xác định mục tiêu ràng, Tứ Phương dừng xe ở đối diện biệt thự dưới tán cây mát .

      Vương thúc , “Bây giờ còn sớm, tôi giúp cậu mua bữa sáng ” ông nhìn đường có quán cháo gần đây .

      Tứ Phương nhìn chằm chằm vào cửa biệt thự, “ cần, tôi bây giờ muốn ăn .”

      lát sau lại bổ sung câu, “Vương thúc ,chú ăn

      Vương thúc muốn mua bữa sáng cho Tứ Phương, Tứ Phương mấy ngày rồi ăn cơm ngon , bây giờ thừa lúc chờ ở đây , chạy nhanh mua cho .

      Vương thúc xuống xe chỉ về phía hàng cháo , “tôi qua kia mua cháo .”

      Tứ Phương toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm phía cửa , gật đầu cho có lệ.

      Thời gian chính là khéo như vậy, Vương thúc vừa mới vào hàng cháo , cửa biệt thự bên này liền có động tĩnh.

      Tứ Phương khẩn trương đứng thẳng dậy, nhìn cửa được mở ra , chiếc màu đen Rolls-Royce từ bên trong ra, đứng ở ngoài cửa lớn.

      Lúc này có trẻ bên trong ra, mặc quần lụa mỏng màu đen, dưới chân là đôi hài màu đỏ , làn da trắng nõn, có mái tóc thẳng dài cỡ trung bình.

      Mắt Tứ Phương chớp nhìn chằm chằm vào kia , là … ấy …là Lại Văn. Tứ Phương kích động toàn thân run run, trong đầu giống như bị điện giật, mờ mịt , trống rỗng , mê mẩn .

      Lúc này, Lại Văn, cũng chính là Cao An An tại, ngồi vào trong chiếc Rolls-Royce, xe sau khi khởi động về phía nội thành .

      Tứ Phương phản ứng lại, cấp tốc khởi động xe, chăm chú lái theo sau .

      Tứ Phương lúc này hoàn toàn quên mất Vương thúc, lúc này chính là chăm chú nhìn chiếc xe phía trước, gắt gao bám đuôi phía sau.

      Tứ Phương qua quán cháo , Vương thúc vừa vặn gói xong bữa sáng ra, ông nhìn thấy xe Tứ Phương, vội vàng tiếp đón , “Tứ Phương, tôi ở trong này…”

      Nhưng Tứ Phương lúc khẩn trương , tinh thần của tập trung cao độ , hoàn toàn có nghe thấy tiếng gọi của Vương thúc. Ngược lại Cao An An ngồi ở ghế phía sau Rolls-Royce nhìn vào quán cháo, kỳ quái lắc lắc đầu. lại nhìn vào chiếc Land Rover ở phía sau , hỏi lái xe, “Xe phía sau là xe gì ?”

      Lái xe nhìn qua kính xe , “Là Land Rover.”

      Cao An An lại nhìn chiếc Land Rover ở phía sau , lại cảm thấy có chút quen thuộc, nghi ngờ hỏi, “Có phải có rất nhiều người lái loại xe này hay ? “

      Lái xe , ” Hơn hai trăm vạn, người lái cũng nhiều.”

      Lái xe còn , “Xe này hình như theo xe chúng ta , cảm giác có chút kỳ lạ , có muốn gọi điện thoại cho tiên sinh hay .”

      Cao An An nghĩ nghĩ vẫn là lắc đầu, “ sao, chút nữa đến công ty rồi . ”

      Lái xe nghe như vậy, cũng chỉ tăng tốc , nhưng vẫn thỉnh thoảng chú ý chiếc Land Rover ở phía sau , cũng thầm nhớ kỹ biển số xe này .

      Rất nhanh đến công ty, xe Cao An An trực tiếp vào bên trong bãi đỗ xe, xe Tứ Phương bởi vì có giấy chứng nhận, bị bảo vệ chặn ở bên ngoài.

      Tứ Phương nhìn xe phía trước thấy tăm hơi , nhấn chân ga , chiếc Land Rover dũng mãnh đâm vào lan can kim loại , đuổi theo xe phía trước. Bảo vệ ở phía sau lớn tiếng mắng, luống cuống tay chân tìm bộ đàm.

      Land Rover phát ra tiếng ma sát lớn, cấp tốc vào gara. Lúc này Cao An An vừa vặn xuống xe, tiếng ma sát bén nhọn, cùng chiếc xe dừng trước mặt , đều làm cho có dự cảm lành , cẩn thận dừng bước, chuẩn bị ngồi vào trong xe, tạm thời tránh né, quan sát.

      vừa mở cửa xe, người đàn ông bước ra từ chiếc xe Land Rover ,hô tiếng, “Lại Văn “

      Cao An An ngẩn người, trong đầu hỗn loạn , giống như bị cái gì đánh trúng , có thanh ngừng từ nơi rất xa truyền đến, “Lại Văn… . Lại Văn… . Lại Văn… .”, là thanh của người đàn ông , ôn nhu lại thân mật, giống như gọi cái tên này trăm ngàn lần.

      Cao An An lắc đầu, nghi hoặc nhìn xung quanh, có ai, bãi đỗ xe có người khác, chỉ có người đàn ông trước mặt . Lại Văn là ai? Vì sao đối với cái tên này lại có cảm giác quen thuộc như vậy , vì sao trong đầu luôn có thanh của người đàn ông luôn gọi cái tên này ? Vì sao thanh của người đàn ông đứng trước mặt cùng với thanh người đàn ông đó lại giống nhau như vậy ?

      Tứ Phương nhìn ánh mắt hoang mang lại khó hiểu của Lại Văn, thẳng đến giờ phút này, Tứ Phương mới hiểu Lại Văn mất trí nhớ bóp nghẹp tim như thế nào , Lại Văn nhất trước kia của , Lại Văn tất cả vì suy nghĩ, vì có thể hy sinh hết thảy Lại Văn, lúc này lại dùng ánh mắt xa lạ hoang mang nhìn .

      Tứ Phương biết nên hình dung tâm tình giờ phút này như thế nào, cầm nổi lòng kéo tay Lại Văn, mặt là tự chủ được kích động ,khẩn thiết, muốn kéo vào trong lòng, nhưng lại sợ làm sợ, chỉ dám kéo lấy tay .

      Cao An An phản xạ có điều kiện lui về sau , lúc này người lái xe cũng xuống xe tới đứng chắn ở phía trước Cao An An, lớn tiếng chất vấn Tứ Phương, “ là ai? muốn làm gì?”

      Tứ Phương để ý người lái xe này , ánh mắt của lướt qua người lái xe, nhìn Lại Văn đứng phía sau , mà Lại Văn vẫn là biểu tình nghi ngờ, xem ra điều muốn hỏi cũng giống như người lái xe này .

      Lái xe thấy Tứ Phương quan tâm, lại tiếp tục hỏi, “ rốt cuộc là ai? Ta vì sao lại theo chúng tôi lâu như vậy ?” Vừa bên lấy điện thoại , chuẩn bị gọi cho Cao Đông Thành .

      Điện thoại còn chưa chuyển máy , bị Tứ Phương cước đá bay . Lái xe ngẩng đầu lên, chuẩn bị mở miệng mắng chửi người, Tứ Phương đưa chân, công kích trọng yếu bộ vị tên lái xe, lại đánh thêm quyền , đánh thẳng vào ót lái xe, lái xe bị đánh, phản ứng có chút trì độn, Tứ Phương ngay lúc đó bổ thêm hai quyền, “Đông” tiếng, người lái xe trực tiếp ngã xuống .

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 54

      Tứ Phương sau khi giải quyết xong người lái xe, thấy Lại Văn nhân cơ hội bị phân tán ngồi vào trong chỗ điều khiển , xe khởi động , bắt đầu rẽ sang hướng khác . Tứ Phương vọt lên phía trước , vì kip nắm lấy cửa trước , nên đành nắm chặt lấy cửa sau xe , Cao An An thấy xông lên mở cửa xe ,cực kỳ hoảng sợ , vội vàng đem cửa xe khóa lại , càng tăng tốc lao nhanh về phía trước . Tứ Phương thể mở cửa xe, dưới tình thế cấp bách chạy lại vài bước, trực tiếp vọt lên đỉnh xe Rolls-Royce, cơ thể gắng áp chặt lên đỉnh xe .

      Cao An An biến sắc , thầm cắn răng , đạp chân ga, xe lao nhanh thành vòng chữ S , ngừng xóc nảy, như muốn hất Tứ Phương xuống xe . Xe hơn trăm mét, người bám đỉnh xe vẫn chưa bị ngã xuống , lúc này cũng vừa đến cửa vào gara. Bình thường chỗ này đều có bảo vệ , nhưng bây giờ hàng rào sắc bị đụng thành cong vẹo nằm ở bên , phòng an ninh còn bóng người. biết bảo vệ bây giờ chạy về khu nhà chính báo cáo tình hình, bởi vậy baay giờ ai có thể giúp được .

      Cao An An thấy người đó vẫn chưa ngã xuống đất , chỉ có thể tăng tốc độ xe nhanh hơn quay trở về nhà . muốn gọi điện cho Cao Đông Thành, nhưng điện thoại lại nằm ở ghế sau , nếu muốn lấy bắt buộc phải dừng xe lại. Cân nhắc thiệt hơn, vẫn quyết định nhanh chóng trở về nhà hơn .

      Lúc này chỉ mới hơn bảy giờ chút , người xe rất ít, Cao An An ngừng tăng tốc, vượt qua mấy cái đèn đỏ, rốt cục thấy phần đường lên lưng chừng núi về nhà , lúc này mới thở phào nhõm , chỉ cần về nhà , có người giúp đỡ . lúc lơi lỏng , có người phụ nữ trung niên chạy ra giữa đường , nhặt lại mấy quả cà chua bị rớt của bà ta , lúc này tốc độ xe lại quá nhanh, Cao An An bị dọa , luống cuống tay chân phanh xe, mắt thấy người càng ngày càng gần, cũng sắp tông phải , toàn thân Cao An An ôm chặt lấy tay lái, cố sống cố chết phanh lại . May mắn xe tốt , khi cách người kia khoảng mét , xe cuối cùng cũng dừng lại .

      Cao An An vỗ ngực, suýt bị hù chết , thiếu chút nữa xảy ra tai nạn xe . người phụ nữ kia xem xét vài lần, miệng ngừng hùng hùng hổ hổ, nhưng vẫn cố nhặt lấy mấy quả cà chua. Nếu là bình thường Cao An An khẳng định xuống xe mắng cho người phụ nữ kia trận , nhưng mà bây giờ đỉnh xe còn có người bám lấy , Cao An An cũng dám ra ngoài, tại chỉ có ở trong xe mới là an toàn .

      Cao An An lần nữa khởi động xe, chuẩn bị vòng người phụ nữ kia để về nhà , lúc này người đỉnh xe lại từ phía nhảy xuống, đứng thẳng chắn ở phía trước ô tô, Cao An An trợn tròn mắt, dám trực tiếp đụng thẳng vào , đường chật , chỉ có thể bị giữ lại ở đây .

      Cao An An nghe thấy người đàn ông kia , “ muốn làm em bị thương , chỉ là muốn với em mấy câu…”

      Cao An An nghĩ , ta làm hại sao? ta vì sao làm tài xế của bị thương ? người trước mặt này giống như tên côn đồ, rất sợ hãi, chỉ muốn nhanh chóng trở về , đành lớn tiếng ”Tôi biết

      , em biết , chỉ là nhớ mà thôi ” Tứ Phương , “em đối với thân phận tại của mình có hoài nghi gì sao? Em vì sao lại mang họ Cao? Vì sao trí nhớ trước kia của em lại có ? chuyện đó có khi nào em nghĩ đến chưa ?”

      Cao An An kinh ngạc há to miệng ,vì sao? Vì sao người xa lạ lại biết được nỗi hoang mang trong lòng ? Chẳng lẽ quen biết ta ? ta biết về thân phận của sao ? lắp bắp hỏi, “ , là ai ? quen tôi sao ?”

      Tứ Phương nhìn biểu tình rối rắm của , cảm thấy khó quá, Lại Văn chịu quá nhiều đau khổ , bây giờ còn phải chịu mù mịt về quá khứ như vậy , bất lực cùng dày vò, nhìn vào mắt , “ là chồng em , hơn năm trước chúng ta kết hôn , bởi vì giữa chúng ta có chút mâu thuẫn, em tức giận bỏ , nên mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn . Hơn năm này, vẫn luôn tìm kiếm em , em căn bản gọi là Cao An An, tên của em là Hách Lại Văn. . . . .”

      Cao An An cau mày, đau khổ suy nghĩ , cắt lời Tứ Phương, “ có gì làm bằng chứng ?”

      Tứ Phương chút do dự , “Có, đương nhiên là có, đến bên cạnh em được chứ?” trong di động của có rất nhiều ảnh của , muốn đưa cho xem.

      Cao An An có chút do dự, thực muốn biết có phải là người như hay , nhưng để người đàn ông đứng đối diện này đên gần cũng yên tâm, lúc do dự , ông già từ phía trước núi chạy tới.

      Người tới đúng là Vương thúc, lúc ông gọi Tứ Phương, Tứ Phương nghe thấy , ông gọi điện thoại cho Tứ Phương cũng nghe máy , sợ Tứ Phương lúc về tìm thấy người, ông vẫn đứng chờ ở ven đường. Vừa mới xuống đường quốc lộ vài bước, thấy Tứ Phương đứng ở phía trước xe Rolls-Royce, ông vội vàng chạy tới.

      “Tứ Phương” Vương thúc chạy đến trước mặt Tứ Phương, thăm dò nhìn vào người ở bên trong ô tô, trong lòng ngẩn ra, ngồi trong xe kia, phải là Lại Văn sao? Ông vui vẻ nở nụ cười, vẫy vẫy tay chào hỏi Lại Văn, “Lại Văn” ông thân thiết gọi .

      Gọi xong, Vương thúc lúc này mới nhớ đến, Lại Văn quên ông . Vương thúc lại nhìn tình cảnh giờ của hai người đành quay qua hỏi Tứ Phương, “cậu có phải làm ấy sợ phải ?”

      Tứ Phương gật đầu, rất hối hận, cũng có chút giận mình ”Tôi quá kích động .” rất vui mừng lại nghĩ đến Lại Văn , nên hành động có chút thái quá, hơn nữa lại làm Lại Văn hoảng sợ , khiến phải đề phòng.

      Vương thúc thở dài, “Cậu nha… “

      Tứ Phương hỏi ông, “Ông có tài ăn ?”

      Vương thúc kinh ngạc, “cậu muốn tôi làm sao ?”

      Tứ Phương , “Ông giúp tôi với Lại Văn, hôm nay nhất định phải để ấy tin tưởng chúng ta , bằng về sau càng khó.”

      Vương thúc nhìn quanh bốn phía, có ai, chỉ có người phụ nữ nhặt đồ dưới đất kia , cầm lấy túi rau dưa to bự , muốn bước . Ông từ bên hông lấy khẩu súng ra , đến cạnh xe , gõ vào cửa kính xe, đưa phần báng súng đến trước mặt Lại Văn, họng sung hướng tới mình .

      Tứ Phương nhìn Lại Văn vẫn dám mở cửa sổ, giọng , “Lại Văn, mở cửa kính xe ra, cầm lấy khẩu súng này , bên trong có đạn, em chỉ cần khởi động cò súng là có thể giết chết người bọn , đưa súng cho em chính là hi vọng em sợ , hy vọng em có thể gắng nghe bọn mấy câu.”

      Qua rất lâu, cửa kính xe rốt cục mở ra khe hở, Vương thúc đưa khẩu súng tay vào , Cao An An đưa tay cầm lấy . đẩy băng đạn ra nhìn, quả là có đạn , bảo hiểm cũng mở ra , quả là chỉ cần mở chốt cò súng là có thể… . Đối với súng lục, Cao An An cũng cũng xa lạ, Cao Đông Thành rất thích bắn súng , thường xuyên mang theo Cao An An đến sân bắn, cũng phải học thời gian rất lâu, kỹ thuật quá kém.

      Đối phương đem súng của mình cho , việc đến nước này, Cao An An tin tưởng, lời ta là , quả muốn từ miệng của họ biết thêm tin tức . tay cầm súng , tay trực tiếp mở cửa xe, ra. Tứ Phương nhìn rốt cục lựa chọn tin tưởng , nghe chuyện, trong lòng rất vui .

      Ba người đứng ở ven đường, Cao An An nhìn Tứ Phương vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của , trực tiếp hỏi Vương thúc coi như ôn hòa, “ông là người nhà của tôi ?”

      Vương thúc cười cười, chỉ chỉ Tứ Phương, “Tôi chỉ là quản gia của thiếu gia, có quan hệ huyết thống với tiểu thư Lại Văn, nhưng tôi rất thích tiểu thư Lại Văn.”

      Cao An An hỏi ông , “Tôi gọi là Lại Văn sao?”

      “Đúng vậy a, tên là Lại Văn, lần đầu tiên tôi từ trong miệng Tứ Phương biết tên của , còn rất , chỉ là học sinh mà thôi.” Vương thúc xong, khỏi nhơ lại con đường mưa gió Tứ Phương cùng Lại Văn từng trải qua , rất xúc động rơi lệ.

      là chồng tôi sao? Tôi còn có người thân khác ?” Cao An An thấy ông kích động cảm xúc, ngược lại nhìn vào Tứ Phương hỏi .

      Tứ Phương gật gật đầu, “ là chồng em , qua tháng nữa là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng ta, em còn trai , gọi là Hách Lại Vũ, em muốn gặp sao?” Chỉ cần có thể vui, đều có thể sắp xếp .

      “Chỉ có trai sao?” Cao An An chưa từ bỏ ý định truy vấn.

      “Có huyết thống chỉ có trai , cha mẹ thân sinh của em đều lần lượt qua đời, bây giờ chỉ còn kế mẫu còn sống.”

      “Tôi có thể gặp ta tôi lần ?”

      “Có thể, đương nhiên có thể” Tứ Phương , “em chừng nào muốn gặp, lập tức sắp xếp .”

      Cao An An hỏi, “Nhanh nhất khi nào có thể gặp mặt?”

      Tứ Phương , “Nhanh nhất ngày mai.” muốn trước đem Lại Vũ đến Đông Hải, còn phải chuyện với , thuyết phục , bằng Lại Vũ điên đứng lên có chuyện xấu.

      Ba người , chiếc Hummer từ sườn núi xuống, người xe vừa thấy Cao An An, lập tức dừng ô tô, năm sáu người vạm vỡ xe nhảy xuống, vây quanh Tứ Phương cùng Vương thúc. Tứ Phương nhìn cũng chưa nhìn vào mấy người này, vẻ mặt như trước nhìn vào Lại Văn.

      Cao An An nhìn mấy người kia , “Tôi sao, mấy người ở xe chờ tôi .”

      người bộ dáng giống người đứng đầu nhìn Cao An An , “Cao tiên sinh mời nhanh chóng trở về, cậu ấy nghe gặp chuyện may, đột nhiên phát bệnh “

      Cao An An cả kinh, “ lập tức tiêm vào sao? Làm sao có thể phát bệnh? Trương bác sĩ sao?”

      Người kia , “Trương bác sĩ đường đến .”

      Cao An An bất an hỏi, “Có nguy hiểm hay , muốn lập tức đưa đến bệnh viện hay ?”

      Người kia , “Cao tiên sinh bệnh viện, cậu ấy dặn dò chúng tôi lập tức mời trở về, Trương bác sĩ lập tức tới .”

      Cao An An gật đầu, phải trở về nhanh mới được. Nhưng vấn đề thân thế trước mắt của còn chưa ràng, trong lòng có điểm sốt ruột.

      đưa súng cho Tứ Phương, Tứ Phương nhận , , “em cầm , thời điểm cần có thể dùng.” Tứ Phương nghĩ , phải về nơi hoàn toàn lạ lẫm , điều này làm cho cực kỳ bất an, có phải về gặp người đàn ông kia hay ? là tình nhân của sao? Trong lòng vui, muốn giết người đàn ông kia .

      Cao An An biết nên dùng súng này làm gì , nhưng Tứ Phương nhận lại , cũng có biện pháp, mở chốt bảo hiểm ” thôi”

      Nhưng mấy người to lớn vạn vỡ vay xung quanh Tứ Phương khôn có ý muốn thả ra . Cao An An cao giọng , “ cần làm khó bọn họ, chỉ là người quen tôi thôi , có ý hại tôi đâu .” nhìn người đứng đầu .

      Người kia cẩn thận đánh giá Tứ Phương và Vương thúc vài lần, sau đó mới nhìn huynh đệ lắc đầu, “Chúng ta thôi.” Chiếc hummer quay đầu xe , lui ra phía sau chiếc Rolls-Royce .

      Cao An An biết ý bọn họ, chính là muốn trước, lên xe khởi động động cơ, đột nhiên nhớ đến việc có phương thức liên hệ với bọn họ, vội vàng quay đầu nhìn về phía Tứ Phương, chỉ thấy kinh ngạc nhìn , biểu tình mặt cực kỳ phức tạp, khó để giải thích. tâm Cao An An khẽ động, dám nhìn vào ánh mắt của , vội vàng hỏi , “Số điện thoại của là bao nhiêu?”

      Tứ Phương trong lòng vui vẻ, sợ nhớ được, trực tiếp đem di động của mình đưa cho , Cao An An gì, cầm lấy bỏ vào trong túi, sau đó chuyển động tay lái xe lên núi.

      Tứ Phương đứng ở đường, vẫn nhúc nhích nhìn cuối đường, thẳng đến khi hai chiếc xe cua phải biến mất , mới thu hồi ánh mắt ,nhìn Vương thúc , “Tôi muốn có tư liệu về Cao Đông Thành, phải đầy đủ , nhanh chóng.”

      Vương thúc vội vàng , “Tôi dặn dò Trần Mật rồi , bọn họ sửa lại chút , tối hôm nay là có thể để lên bàn cậu .”

      “Tốt lắm” Tứ Phương , “Gần đây có phòng ở ? Nếu có liền lập tức mua .”

      “Chuyện này lắm, tôi gọi người qua làm .”

      “Trọng điểm là hai bên trái phải biệt thự của Cao Đông Thành, nếu bọn họ muốn bán, đưa bọn họ giá gấp đôi .” lại bổ sung câu, “bất luận bao nhiêu tiền ” Lại Văn tại nhớ chuyện trước kia, phải tận dụng mọi khả năng tiếp xúc với , đương nhiên quan trọng nhất là , lo lắng Lại Văn ở trong nhà Cao Đông Thành, tại có cách nào ngăn bản thân suy nghĩ miên man, ghen tị, bất an, lo lắng, khát vọng, đủ loại cảm xúc dây dưa. Trước kia tìm được Lại Văn sao , bây giờ tận mắt nhìn Lại Văn quay lại ở trong nhà người đàn ông khác, trong lòng ghen tị đến phát cuồng . phải ở bên cạnh quan sát .

      Vương thúc hiểu biết gật đầu, lại hỏi Tứ Phương, “Bây giờ làm sao đây ? Về Vĩnh Châu trước sao?”

      Tứ Phương , “, quay về. Tìm khách sạn gần đây nghĩ ngơi.”

      Vương thúc nhìn Tứ Phương vẫn mặc áo ngủ , “Vậy gọi vài người tới đây thuận tiện đem quần áo cho cậu .”

      Tứ Phương gật đầu, “Kêu A Vũ mang mười người lại đây , sau khi mua nhà rồi tính .”

      Vương thúc vừa nghe phải gọi A Vũ lại đây, khỏi oán niệm, A Vũ vốn ngày kia muốn xuất phát Miến Điện nhập hàng, bây giờ Tứ Phương gọi lại đây, có người lấy hàng , sợ thiếu hàng mất . Nhưng Tứ Phương căn dặn như vậy, Vương thúc cũng khó mà cái gì , bây giờ trong lòng Tứ Phương chỉ có Lại Văn, này chuyện chắc cũng lo đến rồi .

      Chở hai người muốn xuống núi , mới phát chiếc Land Rover cánh mà bay .

      Vương thúc hỏi Tứ Phương, “Xe đâu? Sao cậu lên đây được ? Lại Văn chở cậu tới đây sao ?”

      Tứ Phương nhếch miệng cười cười, cũng coi như là Lại Văn dẫn lên, chẳng qua đãi ngộ rất kém mà thôi , đỉnh xe. Này cũng thế, Vương thúc biết phỏng chừng lại thầm oán thôi .

      “Xe ở bãi đỗ xe, bất quá biết bây giờ bị người của Cao Đông Thành tha tới chỗ nào rồi . Quên , kêu A Vũ lai chiếc tới đây .”

      Vương thúc nghe xong, hơi hơi há miệng thở dốc, muốn hỏi lại dám hỏi, ông có thể nghĩ đến, ở bãi đỗ xe khẳng định có chuyện , phỏng chừng phải đơn giản như vậy. Tứ Phương , ông liền hợp thời ngậm miệng lại.

    3. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 55

      Cao An An trực tiếp lái xe đến cửa lớn , Chu Quân, trợ lý riêng của Cao Đông Thành đứng sẵn ở cửa chờ . nhìn người bên cạnh , “Lái xe đến gara.”

      Cao An An cầm túi ra , tới hỏi Chu Quân, “Tình hình bây giờ thế nào ?”

      “Vì chờ lâu, sau lúc hôn mê , nhưng may mà bác sĩ Trương đến, tiêm thuốc cho cậu ấy , cũng có chuyện gì lớn .”

      “Chuyện gì xảy ra ? Biết bản thân có bệnh, vì sao lại chần chừ tiêm thuốc ngay chứ ?” Cao An An vẫn hiểu chuyện gì xảy ra . Cao Đông Thành bị bệnh tiểu đường loạn I được mười lăm năm , ấy hẳn quen với bệnh tình của mình chứ .Lại bệnh tiểu đường loại I này mỗi ngày phải đều tiêm insulin đúng giờ , nghiêm khắc khống chế đường máu, ăn uống phải kiêng muối, kiêng mỡ , ăn ít đường, ít cơm.

      (insulin : loại kích thích tố do tuyến tuỵ tiết ra, có thể xúc tiến hình thành tinh bột trong cơ và gan của cơ thể động vật, thúc đẩy quá trình sử dụng và ô-xy hoá đường glucô trong cơ thể, từ đó điều tiết hàm lượng đường trong máu và cơ thể. Khi lượng insulin tiết ra bị giảm gây ra bệnh tiểu đường)

      Cao An An ở bên cạnh năm, rất nhiều việc đều thuộc làu làu , loại bệnh này của Cao Đông Thành mắc phải bị nhiều năm như vậy, chỉ cần tiêm insulin vào trễ gây hậu quả rất nghiêm trọng , ấy sao với bất cứ ai phải nhất chứ .

      Chu Quân làm cử chỉ muốn nhanh vào nhà , những cái khác cũng dám nhiều . Lúc ấy Chu Quân ở ngay bên cạnh Cao Đông Thành, sau khi cơ thể cậu ấy xuất phản ứng bất thường , Chu Quân vội vàng lấy ống tiêm, nhưng Cao Đông Thành lại vẫy tay, cự tuyệt tiêm thuốc , dặn dò bảo vệ Âu Văn Long xuống núi đón Cao An An, sau đó vào phòng ngủ, lên giường nằm.

      Chu Quân lo lắng, lập tức gọi điện thoại cho Trương bác sĩ, Trương bác sĩ sau khi đến lập tức tiêm insulin cho Cao Đông Thành, tại kiểm tra các triệu chứng bệnh cho .

      Cao An An theo Chu Quân vào phòng ngủ Cao Đông Thành, thấy Trương bác sĩ kiểm tra khoang miệng Cao Đông Thành. Bệnh này, thường xuyên xuất bệnh khoang miệng, lại dễ làm tay chân lở loét .

      Cao An An hỏi Trương bác sĩ, “Nghiêm trọng ?”

      Trương bác sĩ hàng năm đều là bác sĩ riêng của Cao Đông Thành, hiểu rất bệnh tình của tính là nghiêm trọng, cần bệnh viện, mấy người làm sao vậy , có đôi khi quên , các ngươi cũng phải nhắc nhở tiêm insulin vào chứ .”

      Cao An An cũng biết sao lại có chuyện như vậy, cũng giải thích gì , mà mơ hồ cảm kích Chu Quân vẫn im lặng , câu.

      Trương bác sĩ nhìn hai người đều được lời, cảm giác mình lời hơi nặng , vội vàng giảng hòa, “Tôi tiêm thuốc cho cậu ấy , chút nữa cậu ấy tỉnh lại , có gì trở ngại cả , bây giờ tôi chỉ nhân cơ hội hội kiểm tra chút xem có bệnh nào khác hay , mọi ngươi yên tâm , trước mắt đều tốt .”

      Cao An An nghe ông xong cùng Chu Quân thở dài hơi nhõm.

      Tiễn Trương bác sĩ về , Cao An An cùng Chu Quân , “Tôi đến chăm sóc cho ấy , có việc .”

      Chu Quân còn chưa kịp , cửa phòng ngủ bị đẩy ra, mỹ nhân uốn éo nhàng bước đến , ta mặc váy ngắn bó sát người, mông như muốn lộ ra đến nơi , rãnh ngực xẻ sâu, theo từng bước chân cao thấp xốc nhảy, rất lẳng lơ . Mỹ nhân vừa tiến đến kỳ quái liền tức giận , ” hét, bảo bối còn nằm giường kia , mấy người các người lại ở đây tình chàng ý thiếp , thích hợp nha .”

      Cao An An cười cười, gì, loại châm chọc khiêu khích này mỗi ngày đều phải trải qua, nếu mỗi lần đều so đo tính toán với ta có lẽ sớm quy thiên rồi . Mỹ nhân như thế này trong nhà Cao Đông Thành phải nuôi chỉ người . Những người phụ nữ này mỗi ngày vây quanh ở bên người Cao Đông Thành, oanh oanh yến yến, tranh giành tình nhân, châm chọc khiêu khích, ra tay rất nặng, rất náo nhiệt. màn hài kịch vĩnh viễn có hồi kết . Cao An An thường xuyên bị mấy người phụ nữ đó trả đũa, ngôn ngữ công kích, nhưng chỉ muốn động thủ, việc này đều để ở trong lòng, bởi vì vốn muốn so đo với bọn họ .

      Mỹ nhân điện nước đầy đủ này gọi là Mandy, trong đàn oanh oanh yến yến xem như là người đơn thuần nhã nhặn dễ đối phó nhất , ít nhất đối với Cao An An chưa từng động tay chân qua . Mandy thấy Cao An An cùng Chu Quân đều gì, cảm thấy mất mặt, mất hứng , “Tôi muốn chăm sóc bảo bối , mấy người muốn sống liền cút qua bên, đừng ở chỗ này dọa người khác .” xong nàng ta lên ôm lấy đầu Cao Đông Thành, gọi ỏn ẻn, “Bảo bối a, làm sao thế này ? sao mãi vẫn tỉnh a?”

      Cao An An đứng bên cạnh nhìn mà trong lòng run sợ , lo lắng Cao Đông Thành bị bộ ngực vị đại của Mandy đè cho tắt thở mất . đành qua lấy hai tay Mandy ra, giúp Cao Đông Thành vững vàng nằm lại giường.

      Mandy thét chói tai, “ người phụ nữ bỉ ổi này, muốn làm cái gì ? sao lại để tôi ôm bảo bối chứ ?”

      Cao An An muốn che lỗ tai lại ” bây giờ là bệnh nhân, cần gây lộn xộn cho nữa , nên để tĩnh dưỡng cho tốt hơn .”

      Mandy càng hét lớn ”Tôi sao lại gây lộn xộn cho chứ , tôi ôm bảo bối cái còn được sao? Tôi sao có thể để tĩnh dưỡng chứ ?”

      Cao An An bị ta ồn ào đến suy nhược thần kinh mất hôi , đối với loại người như thế, mặc kệ mình giải thích như thế nào, ta vĩnh viễn đều tự hỏi lại dứt. Cao An An cực kỳ buồn bực đột nhiên điện thoại của vang lên, lấy di động ra hóa ra là tổng giám Gavin thuộc công ty quản lý nghệ sĩ gọi cho .

      “ALO ?” Cao An An nhận điện .

      “An An, đúng là bận rộn nha ” Gavin ở bên kia nhìn có chút hả hê .

      “Chuyện gì vậy ?” Rốt cuộc là chuyện gì , để phải gọi điện thoại riêng tới chê cười thế này ?

      “Lý Mẫn Nhiên ở bữa tiệc tối đầy năm lần trước có số bức ảnh, biết bị ai đó tiết lộ , bây giờ đều xuất tại các đầu đề trang web ,bị mọi người mắng rất khó nghe đấy .”

      Cao An An cần hỏi, cũng khẳng định đó phải là loại ảnh gì tốt. Lý Mẫn Nhiên ở trong công ty là bao cao cấp, lúc mới xuất , chỉ cần có vai diễn, ta có thể ngủ ngay với toàn tổ kịch, từ đạo diễn đến thư ký trường quay (phụ trách công việc của đoàn kịch). Bây giờ ta coi như là diễn viên trẻ , giá trị con người tự nhiên thể so sánh nổi rồi ,đối tượng phục vụ cũng đòi hỏi cao lên bậc, bình thường là nhà đầu tư, đạo diễn, đạo diễn hành động , giám chế (theo dõi việc sản xuất ) … chỉ cần là người có thể giúp được ta . Tiệc tối hôm đó, trong công ty mời rất nhiều nhà đầu tư tư nhân lớn, người chế tác, đạo diễn còn có lãnh đạo đài truyền hình. Tối hôm đó Lý Mẫn Nhiên cũng cực kỳ tích cực , đem kỹ năng giao tiếp của bao cao cấp phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

      Cao An An đại khái mọi chuyện, cùng Gavin , “Tôi biết rồi, đợi lát nữa tôi quay về công ty” bây giờ là người đại diện của Lý Mẫn Nhiên, việc này phải tự xử lý rồi .

      “Nhanh đến đây , Lý Mẫn Nhiên chờ đó ” Gavin trêu chọc .

      “Ừ”

      Lúc mới tỉnh lại mọi thứ đều nhớ , là Cao Đông Thành mang về nhà . Nhà này chiếm diện tích rộng lớn, rất tráng lệ, lại có rất nhiều người hầu , trợ lý ,bảo vệ . Tình nhân của cũng rất nhiều, có mười mấy đều là mỹ nhân với đủ loại kiểu dáng , đám mỹ nhân đó khuôn ngực đầy đặn , trắng nõn đẫy đà, đều là báu vật khó tìm , các đều được sống trong cảnh an nhàn sung sướng, lại được người dưới hầu hạ , chỉ cần mỗi ngày chăm sóc , trang điểm đẹp ở bên cạnh Cao Đông Thành là được .

      Lúc mới đến , Cao An An cũng thường xuyên bị đám phụ nữ đó bắt nạt, sau đó vì chịu nổi nữa , mới bùng phát, dùng cái côn bóng chày đem đám phụ nữ đó đánh bay thành đống đầu heo . Sau khi Cao Đông Thành biết chuyện này, lời cũng , chỉ cười cười sờ sờ đầu .

      Sau chuyện đó Cao An An muốn rời khỏi nhà này, đương nhiên khi đó vẫn chưa gọi là Cao An An, chỉ là người vô danh, tuy nhớ cái gì , nhưng vẫn quyết định ra ngoài tìm việc để làm , cho dù là bưng bê ,rửa bát , chỉ cần có thể nuôi bản thân là được , Cao Đông Thành dù sao chỉ là ân nhân cứu mạng của , cũng phải người nhà của , cũng có nghĩa vụ phải nuôi sống .

      Cao Đông Thành sau khi biết muốn , trầm tư rất lâu, muốn ra ngoài tìm việc, lại có chưng minh thư , nhất định tìm được việc làm , còn bằng ở nhà làm quản gia , cũng là công việc, ăn ở ở đây , còn trả lương cho . Cao An An nghĩ ,dù sao cũng có công việc , như vậy ý tưởng này tồi .

      Kỳ làm quản gia cho Cao Đông Thành là việc rất chi là vất vả , ngừng phải ứng phó với khiêu khích của đám tình nhân, còn phải nhanh học tập thói quen cùng diễn xuất ở gia đình này, còn phải hiểu tất cả thói quen trong cuộc sống của Cao Đông Thành, đối bệnh tình của và công việc cần chú ý phải thuộc làu, còn phải tính toàn và sắp xếp người làm , mọi khó khăn và lực cản phải dốc hết sức lực mới có thể giải quyết, càng thể phiền toái đến Cao Đông Thành .

      Sau khi làm quản gia được hai tháng, Cao An An lại gầy ngược lại còn béo thêm 5 kg, áp lực của quá lớn, luôn nghĩ đến phải ăn cái gì, ăn uống lại có mức quá độ. vốn thân hình tiêu chuẩn, sau hai tháng bỗng nhiên trở nên béo hẳn .

      Cao Đông Thành cũng chú ý tới điểm này, thường phải ăn ít chút .

      Cao An An rất ngượng ngùng, có chút ủy khuất , rất đói bụng.

      Cao Đông Thành hình như cũng có thể đoán được, , cần quá khẩn trương , làm việc rất tốt rồi , so với mấy quản lý của trước kia, là ưu tú nhất .

      Cao An An lại tin lắm, cảm thấy an ủi .

      nghĩ đến buổi sáng ngày hôm sau, Cao Đông Thành gọi cùng đến công ty, , cần làm quản gia nữa, bây giờ đến trong công ty giúp

      Cao An An mở to mắt, cái gì cũng hiểu, có thể giúp cái gì a.

      Từ ngày đó, Cao An An trở thành trong trợ lý của Cao Đông , họp, đàm phán, hay xử lý công việc , rất nhiều trường hợp đều mang theo, rất nhiều chuyện đều giao cho xử lý . Trong công ty có rất nhiều lời đồn đại , là tình nhân của Cao Đông Thành, nhưng cũng chỉ có mình biết, Cao Đông Thành chưa từng chạm qua , thậm chí đến tay còn chưa đụng đến , hai người họ thường xuyên phải ở cùng nhau , nhưng chưa bao giờ có khí gì ái muội như lời đồn .

      Mà cái tên Cao An An này cũng là do Cao Đông Thành đặt cho . , về sao manh họ Cao , gọi là An An, hy vọng bình an .

      Sau khi làm trợ lý cho , Cao Đông Thành kêu làm người đại diện cho Lý Mẫn Nhiên. Lúc ấy quyết định này ở trong công ty gây lên làn sóng lớn, người mới chút kinh nghiệm quản lý, sao có thể để làm người đại diện cho diễn viên trẻ được , mọi người đều phục lắm, trong đó người phản đối nhiều nhất là Gavin và Lý Mẫn Nhiên, Gavin vui, là vì Lý Mẫn Nhiên vốn thuộc quản lý của , bây giờ lại bị cướp mất, đương nhiên muốn gây ồn ào . Lý Mẫn Nhiên lại cho rằng năng lực sắp xếp công việc cho ta . Sau khi Cao Đông Thành chuyện, mọi chuyện mới có thể lặng xuống được .

      Cao An An sau khi nhậm chức mấy thắng nay , cũng coi như nắm vững công việc , chỉ cần chăm chỉ cố gắng, ngừng tiếp thu kiến thức , cải thiện kinh nghiệm, Cao Đông Thành cũng thường xuyên ra mặt giúp đỡ , giúp học hỏi quy tắc hàng xử, về phần Gavin cùng các đồng nghiệp khác, Cao An An trông cậy vào bọn họ giúp , chỉ cần ở sau lưng đâm đao là tốt rồi .

      Cao An An tắt điện thoại, nhìn Chu Quân , “Tôi đến công ty , chỗ Lý Mẫn Nhiên có chút việc, sau khi xong tôi báo cáo với tiên sinh .”

      Chu Quân vội , “Vậy nhanh .”
      Trâu thích bài này.

    4. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 56

      Bên kia Cao Đông Thành điều tra về Hạ Tứ Phương, mà Hạ Tứ Phương ở bên này buổi tối lại tra toàn bộ tư liệu về Cao Đông Thành..

      Bọn họ ở trong khách sạn gần ngay nhà của Cao Đông Thành. Lúc A vũ từ chiều chạy lại đây, Tứ Phương trước đó dặn chỉ cần mang theo mười người , nhưng khi Vương thúc nhìn đến tư liệu của Cao Đông Thành ,ông lại dặn đem nhân số tăng lên đến 30 người. Toàn bộ khách sạn được thuê , mọi người đều gắng làm tốt công tác chuẩn bị trường kỳ .

      Vương thúc đưa tập tài liều dày để ở trước mặt Tứ Phương. Tứ Phương gì, cầm lấy đến tờ lại tờ cẩn thận lật xem.

      Cuộc sống của Cao Đông Thành trải qua , có thể dùng từ nổi loạn để khái quát. sinh ra trong gia đình cán bộ cao cấp, cha làm đến chức thủ trưởng quân khu, mẹ là phó thị trưởng quản lý vệ sinh, là con trai độc nhất trong nhà. học vấn nghề nghiệp, mười sáu tuổi khi kéo bè kéo phái đánh nhau thành tánh, là khách quen ở cục công an. thường xuyên ở chung với cùng với đám đệ tử con nhà cán bộ cao khác, tụ tập hút thuốc phiện, chơi bời , cuộc sống trụy lạc chịu nổi. Có lần hít thuốc phiện quá lượng, tinh thần lên cao , thiếu chút nữa gây án mạng . Cha chỉ tiếc rèn sắt thành thép, đưa quăng đến nước Mỹ, vào quân đội Mỹ. Ở quân đội đến nửa năm, lại vì trái pháp luật, đánh nhau bị khai trừ. Sau đó đến New York, cùng đám đầu đường , nghệ thuật gia lang thang làm bạn, vì nghệ thuật trần truồng làm người mẫu kiếm được ít tiền, miễn cưỡng sống tạm. Cha ở trong nước nghe được tin tức này, phẫn nộ thôi, bệnh tim đột phát qua đời. Mẹ tận tình khuyên bảo, đau khổ răn dạy , mới rốt cục kết thúc kiếp sống lang thang ở New York, tức giận phấn đấu, thi vào đại học Harvard hệ toán học, học đại học Harvard nhiều năm, mãi cho đến lúc lấy học vị tiến sĩ.

      Ba mươi tuổi khi định cư ở Mỹ cũng cưới người vợ da đen, cùng năm đó phát mình bị bệnh tiểu đường loại 1, mỗi ngày cần phải tiêm insulin. cùng người vợ da đen chung sống hai năm, hai người cũng có con, sau đó ly hôn.

      Ba mươi ba tuổi , rời nước Mỹ, về nước . Ngành bất động sản lúc đó phát triển rất bấp bênh , lợi dụng nguôn vốn của cha mẹ , nhanh chóng kiêu ngạo bắt đầu nghiệp bất động sản của mình . Ba mươi tám tuổi khi bắt đầu xây dựng ngành giải trí Đông Thành như bây giờ . Cũng năm đó , tài phú của đạt tới đỉnh điểm, trở thành người giàu có nhất thành phố Đông hải.

      Từ đó sinh hoạt cá nhân hằng ngày của nổi tiếng xa gần, nhà của hằng năm bao dưỡng lượng tình nhân lớn , để có thể thường xuyên hưởng dụng. cực kỳ biết tiêu tiền cho phụ nữ , phòng ở, xe hiệu , quần áo hàng hiệu, trang sức , phụ nữ nghĩ muốn cái gì, liền giúp ta mua cái đó, bởi vậy mỗi người đàn bà đều chạy tới nằm dưới chân .

      thích mỹ nữ, đối với mấy nàng ngôi sao xinh đẹp cũng cảm thấy rất hứng thú, giới truyền thông thường xuyên chụp được hình cùng nữ ngôi sao hẹn hò. Có đoạn thời gian thường thường ở đầu để giới giải trí, so với ngôi sao còn nổi tiếng hơn . Chuyện nổi tiếng nhất có lẽ là nữ ngôi sao xinh đẹp nào đó ở cửa nhà tự sát . Nữ ngôi sao chết, chuyện đó lúc ấy cực kỳ náo động.

      Năm nay bốn mươi tám tuổi, vẫn là gia đình giàu có nhất Đông Hải, nuôi dưỡng số lượng tình nhân lớn . Người ngoài nhắc đến chỉ có thể bằng những cụm từ : phong lưu, khẳng khái.

      Tứ Phương sau khi xem xong tư liệu sau hai giờ , day trán, chau mày. Lại Văn ở bên người như vậy , biết nguy hiểm đến mức nào .

      Vương thúc nhìn tư liệu bổ sung, “Lại Văn là do Cao Đông Thành lần câu cá, vừa vặn cứu lên. Trong tư liệu : Cao Đông Thành rất tín nhiệm Lại Văn, đối với giao trọng trách, Lại Văn làm việc cũng tệ lắm. Có tin tức Lại Văn cùng Cao Đông Thành quan hệ rất sâu , nhưng mà thực tế bọn họ có gì, trước mắt vẫn chưa có bình luận gì thêm .”

      Tứ Phương muốn dây dưa đến vấn đề đó, mặc kệ trước mắt như thế bào , về sau Lại Văn phải là của .

      “Phòng ở tìm được rồi chứ ?”

      Vương thúc , “ tìm được rồi, ngày mai là có thể chuyển qua.”

      “Lại Vũ vẫn chưa đáp lời sao?”

      Lại Vũ cũng cùng đến với bọn A Vũ, A Vũ vốn có thể đến sớm chút nhưng vì mang theo Lại Vũ , nên chậm chễ chút .

      Lại Vũ sau khi tới đây , Tứ Phương phải chuyện với ta lâu, tình huống trước mắt Lại Văn, hy vọng Lại Vũ có thể giúp , cần phải náo loạn . Đương nhiên đáp ứng, chờ xử lý chuyện bên này tốt , có thể thả ra . Đối với việc bị nhốt năm , đối với Lại Vũ mà , việc này quả rất mê người, nhưng lại lập tức đáp ứng, có lẽ cực kỳ mâu thuẫn, vì tự do, vì Lại Văn, quả thực có thể giúp đỡ , nhưng cứ nghĩ đến Hạ Tứ Phương giam năm, lại cực kỳ hận.

      Sau khi Vương thúc ra ngoài , Tứ Phương cầm điện thoại bàn gọi cho Lại Văn.

      Chờ lát mới có người nhận . Tứ Phương vội vàng hỏi, “Là Lại Văn sao?”

      Bên kia dừng chút mới , “Tôi là Cao An An “

      Tứ Phương cũng quan tâm nhiều, vội vàng hỏi, “Em bây giờ có thể ra ngoài ? Chúng ta có thể gặp mặt được ?”

      Cao An An , “Bây giờ sao? phải tôi còn người sao ? tôi có thể gặp ta chứ ?”

      Tứ Phương thực hận Lại Vũ vẫn chịu hợp tác , bây giờ chỉ có thể lừa Lại Văn, ” Ngày mai tới , hôm nay chúng ta ngồi chuyện trước được ?” Hy vọng Lại Vũ có thể nhanh chóng nghĩ thông suốt, bằng ngày mai nhất định nghĩ biện pháp buộc ta phải vào khuôn khổ.

      Cao An An nghĩ hỏi, “Chúng ta gặp nhau ở đâu ?”

      Tứ Phương trong lòng vui vẻ, vội vàng , “ tới đón em , em đợi chút, tới ngay đây .”

      Tứ Phương xong nhưng lại nghe thấy đối phương đáp lại, ” Alo ? Alo? Lại Văn? Alo?”

      Điện thoại bên kia vẫn có phản ứng Tứ Phương lại sốt ruột gọi vài tiếng, điện thoại đột nhiên bị ngắt .

      Tứ Phương vội vàng gọi lại ,điện thoại đối phương lại tắt máy .

      Tứ Phương nhất thời ngây ngẩn cả người, là điện thoại hết pin sao ? Phải ? thể ngăn mình miên man suy nghĩ, là điện thoại điện được ? hay là bị người khắc ngắt ?

      gọi lại lần nữa, vẫn bị tắt máy. làm sao bây giờ? vừa xem qua tư liệu của Cao Đông Thành, cảm thấy lo lắng cho .

      mở ngăn kéo , lấy khẩy súng trong ngăn kéo ra, rồi gọi Vương thúc.

      “Làm sao vậy Tứ Phương?”

      Tứ Phương lo lắng , “Tôi mới gọi điện thoại cho Lại Văn, bên kia đột nhiên tắt điện thoại “

      “Có thể điện thoại hết pin ? Vương thúc .

      “Có lẽ nhưng tôi thể lo được ”

      Vương thúc hiểu , biết lo lắng cái gì

      Vương thúc thấy cầm súng ,vẻ mặt lo lắng tới lui, hỏi, “bây giờ làm sao?”

      Tứ Phương cúi đầu nghĩ nghĩ , “Kêu A Vũ mang theo người , chúng ta tới nhà Cao Đông Thành chuyến.”

      Vương thúc cả kinh, “Như vậy có được ?”

      có gì được , Lại Văn vốn là vợ tôi , tôi tìm vợ , bọn họ dựa vào gì mà có ý kiến chứ ?”

      như vậy , nhưng mà bây giờ Lại Văn nhớ cậu , chúng ta bây giờ qua, bị trở thành người lạ xâm nhập bất hợp pháp , gây cho Lại Văn ấn tượng tốt . “

      Tứ Phương khẳng định , “, Lại Văn tin tưởng tôi ” sau đó lại , “Cứ làm như vậy , chú cần cùng, chỉ cần gọi A Vũ là được .”

      Vương thúc đồng ý, “Tôi cùng các cậu .”Ông lo lắng Tứ Phương vừa thấy Lại Văn, lại khống chế được cảm xúc, gây ra chuyện nên .

      Tứ Phương biết lay chuyển được Vương thúc, cũng lãng phí thời gian, “Vậy gọi mọi người chuẩn bị chút, tôi và chú vào, những người khác ở ngoài .”

      Vương thúc gật đầu, dặn dò A Vũ và các huynh đệ chuẩn bị vũ khí, sau đó dẫn đường.

    5. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 57

      Khi Tứ Phương cùng Vương thúc đến nhà Cao Đông Thành là buổi tối 9 giờ rưỡi.

      Bảo vệ chặn họ lại “Các ngươi tìm ai?”

      Vương thúc lên trước Tứ Phương , “Chúng tôi tìm tiểu thư Cao An An “

      Bảo vệ đột nhiên cảnh giác đánh giá bọn họ vài lần, “Xin lỗi, Cao tiểu thư ở đây .”

      Tứ Phương trầm nhìn người bảo vệ này, “Vậy ấy ở đâu ?”

      Bảo vệ , “Cao tiểu thư ra ngoài , còn chưa trở về.”

      Tứ Phương truy vấn, “ ấy đâu ?”

      Bảo vệ cho có lệ “Chúng tôi chỉ là nhân viên thôi , biết ấy đâu ”

      Tứ Phương nhìn sắc mặt miễng cưỡng của , “Tôi muốn tìm Cao Đông Thành tiên sinh.”

      Bảo vệ sửng sốt chút, cấp dặn dò nếu có người hỏi Cao tiểu thư ấy ở đây , nhưng cấp lại dặn nếu có người tìm Cao tiên sinh phải làm sao ?

      Bảo vệ nghĩ nghĩ , “Các ngươi ở đây chờ chút, tôi vào nhà xem tiên sinh có ở nhà .”

      Tứ Phương nhếch miệng, trào phúng cười cười.

      Bảo vệ chạy nhanh vào tìm Chu Quân, Chu Quân vỗ vỗ trán, “Ngu dốt , còn hỏi cái gì, Cao tiên sinh ở đây .”

      Bảo vệ lấy được chỉ thị, nhanh chạy ra . Vừa đến đại sảnh , liền thấy già trẻ ,hai người đàn ông đứng ở đại sảnh . Bảo vệ kinh hoảng kêu, “Các ngươi sao lại tự tiện xông vào, phải rồi sao, Cao tiểu thư ở đây , Cao tiên sinh cũng có ở nhà.”

      Bảo vệ chạy tới cản Tứ Phương, nhưng lại cản nổi, Tứ Phương tay ném tới góc đại sảnh. Bảo vệ bị ném mạnh đụng vào tường , phát ra tiếng vang lớn.

      Phòng khách phát ra tiếng động lớn làm kinh động đến rất nhiều người, người hầu ở lầu tránh ở góc chỉ trỏ, mọi người cũng ở hành lang lầu hai nhô đầu ra xem náo nhiệt.

      Cao An An từ trong phòng ra, nhìn thấy đám phụ nữ ở hành lang lầu hai líu ríu, tò mò nhìn xuống đại sảnh dưới lầu, vừa thấy người khỏi ngây ngẩn cả người, , , vì sao ở trong này?

      Cao An An vội vàng chạy xuống lầu, mấy người phụ nữ ở lầu hai thấy hoang mang bối rối xuống chạy, đều hưng phấn chỉ trỏ, vui sướng khi người gặp họa vui cười, “Gian phu tìm đến nhà rồi …”

      Tứ Phương thấy Lại Văn chạy xuống , tảng đá trong lòng như rơi xuống, vẫn khỏe mạnh , tự do , xem ra người kia cũng gây khó dễ gì cho .

      Cao An An bước chậm đến trước mặt Tứ Phương, “Sao lại tới đây ?” buổi sáng đánh lái xe,bảo vệ Cao Đông Thành còn muốn tìm tính sổ, sao lại xông vào đây , mấy người bảo vệ tìm tính sổ làm sao bây giờ? Cao An An thầm sốt ruột, cau mày .

      Vương thúc thấy Tứ Phương có điểm ngơ ngác , vội vàng , “Tứ Phương vừa gọi điện thoại cho , điện thoại của đột nhiên tắt máy , Tứ Phương cực kỳ lo lắng, nghĩ xảy ra chuyện gì, cho nên chúng tôi mới tới đây xem sao , quấy rầy đến rồi .”

      Cao An An cảm thấy nghi ngờ, mở to hai mắt nhìn, “Điện thoại của hết pin , cho nên điện thoại mới tắt máy , tôi tốt lắm, xảy ra chuyện gì.”

      nhìn người đàn ông trước mặt, ta vẫn nhìn chằm chằm vào , có chút thất thần , biểu tình lại sung sướng . biết vì sao, Cao An An cảm thấy trong lòng có chút chua xót.

      theo bản năng muốn trấn an người đàn ông này, “Tôi sao , có việc gì , cần lo lắng “

      Tứ Phương gật đầu, “Tốt, bây giờ chúng ta có thể ra ngoài được ?”

      Cao An An , “Ừ, để tôi thông báo cho Cao tiên sinh tiếng ” Hạ Tứ Phương đánh bảo vệ , bây giờ có ra ngoài được hay , Cao An An phải lên lầu thông bào tình hình với Cao Đông Thành, giúp Tứ Phương qua chút , hy vọng Cao Đông Thành làm khó cho .

      Tứ Phương nhíu mày, “Ta có thể cùng Cao Đông Thành chuyện được ?”

      Cao An An khó xử , “Đây là việc tư của tôi , tôi muốn tự xác định mình là ai , sau đó mới thông báo cho Cao tiên sinh .” Cao Đông Thành là ân nhân cứu mạng của , cũng là quý nhân của , đợi khi nhớ về thân thế, khẳng định cho , nhưng mà trước mắt, muốn Cao Đông Thành tham gia vào chuyện này. ở đây phải là người quan trọng gì , nhưng Cao Đông Thành đối với thân thế của lại rất quan tâm , làm chút bất an.

      Tứ Phương chưa từ bỏ ý định hỏi , “ được sao?”

      Cao An An chuẩn bị trả lời được, đột nhiên lầu 3 truyền đến tiếng Cao Đông Thành, “Có thể.”

      Số người ở đây đều đồng thời ngẩng đầu lên, Cao Đông Thành mặc áo ngủ đứng ở hành lang lầu 3, nhìn Tứ Phương, chỉ nhìn Cao An An , “Dẫn bọn họn đến thư phòng của tôi .”

      Cao Đông Thành lên tiếng , Cao An An cũng có biện pháp ngăn cản , nhìn Tứ Phương , “ thôi.” Đưa đến tầng 3 thư phòng Cao Đông Thành.

      Mở cửa thư phòng ra, Cao Đông Thành ngồi sô pha . Cao An An mang Tứ Phương vào thư phòng, Cao Đông Thành tiếp đón, “Hạ tiên sinh phải , mời ngồi.”

      Tứ Phương cũng kinh ngạc, có thể tra về Cao Đông Thành, Cao Đông Thành đương nhiên cũng điều tra về . Như vậy cũng tốt, thẳng vào vấn đề.

      Tứ Phương ngồi xuống đối mặt với Cao Đông Thành, Cao An An chuẩn bị đứng ở bên cạnh, bị Tứ Phương giữ chặt, kéo đến bên cạnh . Cao An An dùng sức giãy dụa, bất đắc dĩ Tứ Phương ôm chặt lấy , làm thể động đậy. Chờ bình tĩnh lại , càng kinh ngạc phát , vòng ôm này lại hề xa lạ, giống như từng được ôm vào lòng vô số lần như vậy , còn có hương vị người , cũng bài xích, tất cả đều rất quen thuộc với . Phát này làm cho thầm kinh hãi, miệng khẽ nhếch ngồi ngây ngốc.

      Cao Đông Thành nhếch chân lên bắt chéo, cười cười, “Hạ tiên sinh muốn uống gì?”

      Tứ Phương , “ cần, chúng ta thẳng vào vấn đề .”

      Cao Đông Thành , “Vậy cũng tốt.”

      Tứ Phương thẳng chỉ trung tâm, “ tra qua tư liệu của tôi, hẳn rất tôi đối với Lại Văn là ai ” ôm chặt Lại Văn, “ ấy là vợ tôi, bởi vì chúng ta có chút mâu thuẫn, ấy vì quá kích động mới xảy ra chuyện , mới bị mất trí nhớ, tôi tìm ấy năm , vất vả mới có thể tìm được rồi. Bây giờ tôi hy vọng lập tức mang ấy trở về, nhà của ấy ở đây, nhà của ấy ở Vĩnh Châu.”

      Cao Đông Thành câu, “Chúng tôi cần biết trước .”

      Tứ Phương gằn từng tiếng , “ ấy là vợ tôi , đây là .”

      Cao Đông Thành nở nụ cười, “Chính như lời Hạ tiên sinh, tôi quả điều tra ít tư liệu về , dù sao buổi sáng chúng tôi nghĩ gây khó khăn cho An An, cho nên chúng tôi tất phải biết là loại người nào. Ha ha, Hạ tiên sinh là kiêu hùng Vĩnh Châu a, ngưỡng mộ lâu. Về phần , An An là vợ của chuyện này còn phải bàn lại, bởi vì chúng tôi tra xét về vấn đề hôn nhân của , vẫn chưa kết hôn, có đăng ký gì , như vậy , sao có thể ấu là vợ . Còn , bây giờ chúng tôi vẫn chưa thể xác định An An chính là Lại Văn theo như lời , chỉ có thể xác định An An bây giờ bị mất trí nhớ, mạo muội cùng trở về, cũng ổn, chúng tôi căn bản biết ấy trước khi gặp chuyện may rốt cuộc gặp phải chuyện gì. Hạ tiên sinh, có lẽ muốn chê tôi phiền toái , bất quá từ lúc An An ở chung tới nay, tôi coi ấy người thân của tôi , tôi cuối cùng nên vì An An suy nghĩ nhiều hơn.”

      Tứ Phương trầm mặc , có biện pháp giải thích cho hiểu , cùng Lại Văn trong tình thế nguy hiểm phải dùng danh tính giả để đăng ký kết hôn trở thành vợ chồng .

      “Cao tiên sinh, bây giờ kỹ thuật phẫu thuật thẫm mỹ cực kỳ phát đạt, nhưng sau khi cấp dưới của tôi tìm thấy ấy , kỳ làm xét nghiệm DNA để đối chứng, Cao An An ấy quả là Lại Văn.”

      Cao Đông Thành trong lòng thầm cả kinh, bọn họ khi nào vượt qua được bảo vệ tiếp cận Cao An An , lại có thể lấy mẫu xét nghiện DNA đối chứng nữa chứ ?

      Tứ Phương tiếp ”Nếu Cao tiên sinh tin lời tôi , Lại Văn còn có trai gọi Lại Vũ, là ruột của Lại Văn, ngày mai đến Đông hải, đến lúc đó chúng ta lại xét nghiệm DNA lần .”

      Tứ Phương thấy Cao Đông Thành vẫn là tiếp, đột nhiên đứng lên, hướng Cao Đông Thành cúi người ,Cao Đông Thành cũng là cả kinh, “Làm cái gì vậy?”

      Tứ Phương , “Tôi cực kỳ cảm kích Cao tiên sinh có ân cứu mạng với Lại Văn, hơn nữa tri nhân thiện nhậm(biết người khéo dùng) , đối xử với ấy rất tốt, nhưng dù sao ấy cũng cần phải trở về quỹ đạo cuộc sống của mình , tôi cũng thể rời ấy được , hy vọng Cao tiên sinh thông cảm cho chúng tôi .”

      Lời giải thích chu đáo đến thế , Cao Đông Thành nhất thời cũng biết nên như thế nào , đơn giản nữa , chờ đợi cơ hội thích hợp.

      Tứ Phương , “Lại Vũ ngày mai tới đây , buổi tối ngày mai tôi tới đây đón Lại Văn.”

      Cao Đông Thành rốt cục chuyện , “Bây giờ ta là trai ấy còn hơi sớm đấy , buổi tối ngày mai cần ra ngoài, ở ngay tại nhà của tôi cũng được , tôi thiết yến khoản đãi đối với mọi người , nếu người gọi là Lại Vũ kia của Cao An An , tôi cũng vui vẻ đồng ý .”

      Tứ Phương nghĩ nghĩ, “Cũng được .”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :