1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 48

      Những chỗ ăn chơi gần đây đều vào quỹ đạo, cũng bắt đầu sinh lợi nhuận , người phụ trách, quản lý chính cũng tệ lắm. Đợi đến khi Tiểu Thạch quay lại , càng nắm về thông tin nhân hơn , sau đó điều chỉnh lại chút .

      Hôm nay buổi tối, Tứ Phương cùng Vương Tu ,Vương Hạo Tường thị sát quán bar ,KTV đường Tân Giang vài vòng. Nhìn qua lượt có thể việc làm ăn khôi phục ít , múa hát rầm rộ , thể nhìn ra cái chết Trần Tự Huy đối nơi này có cái gì ảnh hưởng.

      Tứ Phương cùng Vương Hạo Tường , “Thuốc phiện tôi gọi người chuyên nghiệp đến quản lý, các chỉ phụ trách phân phối , được tự làm mình , hàng tháng, mức tiêu thụ thu vào phải rành mạch , tôi hy vọng có sổ sách đến mức lộn xộn .”

      Vương Hạo Tường vội vàng gật đầu.

      tại về vấn đề thuốc phiện Tứ Phương có cách nghĩ khác ngược lại so với Hạ Hữu Quân, cũng khác so với suy nghĩ trước kia của . Trước kia cảm thấy cách làm của cha còn có lòng trắc trong đó , nhưng khi trải qua chuyện Trần Tự Huy , nghĩ thông suốt , chỉ có màu đen cuối cùng , mới có thể củng cố thế lực vững chắc hơn, mới có thể hoàn toàn khống chế cục diện. Thuốc phiện là thứ thể thiếu đối với số người , vĩnh viễn thể cấm được , ở Vĩnh Châu, làm , tự nhiên có người làm, để người khác làm tốt, kiếm được tiền , giống Trần Tự Huy càng muốn mở rộng địa bàn hơn nữa , khiêu khích đến bang hội. Để cho người khác kiêu ngạo, bằng tự chiếm lĩnh vùng , Vĩnh Châu nhất định phải bền chắc như thép, ai muốn lật cũng lật đổ được .

      Tứ Phương lấy KTV làm khu vực thị sát trọng điểm, nhìn lá rụng biết mùa thu đến, nhìn tình hình kinh doanh , có thể phản ánh được tất cả những tình hình lớn khác , dù sao cũng là do người quản lý .

      Khi đến toilet lầu hai, ở trong góc sáng có người đàn ông ôm phụ nữ sờ mó lẫn nhau , Người phụ nữ cố rên rỉ thành tiếng, làm người đàn ông ôm ta càng thêm hưng trí ngẩng cao.

      Tứ Phương bước qua trước mặt họ , đột nhiên ngừng lại, nhìn đôi nam nữ kia . Người đàn ông phát có người dừng lại nhìn thẳng vào bọn họ , khỏi tức giận mắng, “Con mẹ nó, thấy tôi muốn làm à , mắt mày …” Còn chưa xong , bị thủ hạ Vương Tu đá ngã bò mặt đất, cổ bị dẫm lên, Người đàn ông kia rốt cục từ trong hưng phấn tỉnh táo lại , biết bản thân đắc tội phải nhân vật lớn , trong miệng ngừng cầu xin tha thứ, “ xin lỗi, tha mạng a, các ngươi đại nhân chấp tiểu nhân , ta vừa rồi có điểm thái quá …”

      Tứ Phương cũng thèm nghe , nhìn vào người phụ nữ , người phụ nữ giống với đa phần phụ nữ khác , có mái tóc uốn dài, trang diễm đậm , mặc váy siêu ngắn , giày cao gót mười phân , hai tay lúc này ngừng kéo áo , khẩn trương đứng dựa ở bên tường.

      Tứ Phương giọng hỏi “ là ai?”

      Người phụ nữ khẩn trương , “Tôi bán thân ở đây .”

      Tứ Phương gật đầu, vẫn chăm chú nhìn vào . ta bị nhìn đến kinh hồn bạt vía , khỏi cũng lét lút ngẩng đầu nhìn ta cái, vừa thấy xong , ta khỏi cảm thấy kinh hãi, người đàn ông này biết , rốt cuộc gặp ở đâu rồi ? Sao mà nghĩ mãi ra .

      Tứ Phương nhìn thấy biểu của , trong đầu rất nhanh suy nghĩ , số hình ảnh lúc trước ra , cũng đại khái biết ta là ai .

      “Theo tôi .” Tứ Phương bình tĩnh , sau đó liếc cái, xoay người trước .

      ta đứng dựa vào tường có chút hiểu , còn chưa phản ứng kịp có người nhìn vừa mắt , hung hăng đá vào mông cái , kéo về phía trước.

      Tứ Phương quay đầu, lạnh lùng câu, “ cần đánh ta .”

      Vương Tu biết tức giận , trừng mắt liếc thủ hạ cái, vội vàng đẩy ta về phía trước , ở bên tai , “Phải tính táo , hầu hạ cho tốt.”

      bị Vương Tu nhét vào ghế , ngồi ở bên cạnh Tứ Phương. Chiếc xe màu đen chống đạn dưới bảo vệ ra ngoài.

      đến hiệu cắt tóc trước ” Tứ Phương ngồi phía sau .

      “Ngài muốn cắt tóc sao?” Vương Tu nghi ngờ hỏi , phải mỗi lần đều có thợ cắt tóc chuyên nghiệp tới nhà cắt tóc cho cậu ấy sao ? ta chưa bao giờ cắt tóc ở bên ngoài .

      Tứ Phương thản nhiên nhìn ngoài cửa sổ xe, gì.

      Vương Tu cũng nhanh ngậm miệng lại, kêu lái xe chạy đến hiệu cắt tóc lớn nhất Vĩnh Châu .

      Đến cửa hiệu cắt tóc, Tứ Phương xuống xe, qua phía bên kia mở cửa, thụ sủng nhược kinh bước xuống xe, nhịn được run lên , biết ta khẳng định là nhân vật lớn , ngay cả trong mắt mọi người nhân vật lớn như Vương Hạo Tường cũng phải cung kính trước mặt ta , có thể thấy, ta khẳng định là lão đại của lão đại.

      biết vì sao ta lại để ý đến , có lẽ nào thấy vừa mắt, muốn giết ? nơm nớp lo sợ, lúc nào khẩn trương .

      hàng vệ sĩ mặc comple đen bọc xung quanh hai người vào hiệu cắt tóc, ông chủ cửa hiệu lần đầu tiên thấy cảnh tưởng rầm rộ như vậy , vội vàng cười chạy tíu tít đến chào đón, “Xin hỏi có thể giúp gì cho ngài ?”

      Tứ Phương chỉ vào tóc ”Làm cho chỉnh tề.”

      Ông chủ cửa hiệu cắt tóc mời Tứ Phương ngồi nghỉ sô pha, chuẩn bị cà phê còn và tạp chí cho , sau đó tự mình ra trận, giúp vị tiểu thư này gội đầu ,trang diễm. Tứ Phương uống cà phê, cũng xem tạp chí, chỉ là lẳng lặng ngẩn người.

      Sau khi gội đầu xong , ông chủ đến trước mặt Tứ Phương hỏi, “Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn chúng tôi cắt tóc cho ấy thành kiểu gì ?”

      Tứ Phương đến sau ghế của , nhìn khuôn mặt trong gương ”Đem khuôn mặt này tẩy cho sạch ” lại chỉ và tóc, “Màu đen , thẳng , gọn gàng .”

      Thợ cắt tóc gật gật đầu, đại khái biết muốn kiểu tóc gì, chỉ cần dài thẳng bình thường

      Thợ cắt tóc nhìn Tứ Phương , “Cám ơn, mời ngài ngồi, chúng tôi bây giờ làm tóc cho ấy .”

      Tứ Phương cũng ngồi xuống , đứng ở bên cạnh, nhìn động tác thợ cắt tóc. Thợ cắt tóc bị nhìn đến khẩn trương, thỉnh thoảng phải lấy bình tĩnh, mới có thể tiếp tục cầm kéo cắt .

      Làm tóc xong, Tứ Phương đẹp hay đẹp , thản nhiên câu, “ thôi.”

      Thợ cắt tóc mồ hôi lạnh chảy ròng, cúi đầu khom lưng, đem đàn đại thần này tiễn ra cửa, lúc này mới dám thở lớn , vội vàng tìm nước uống.

      Đợi lên xe, Tứ Phương phân phó lái xe, “ đến cửa hàng ”

      Lái xe dùng ánh mắt nhìn Vương Tu dò hỏi, ý tứ là: Vĩnh Châu nhiều cửa hàng như vậy, là muốn đến cửa hàng nào ?

      Vương Tu nhìn lái xe , “Cao ốc Vĩnh Châu ” lái xe biết chỉ thị cụ thể, lúc này mới yên tâm khởi động xe.

      Vương Tu liếc qua kính xe nhìn về phía sau , Tứ Phương ngồi ở bên trái, có vẻ yên lòng , kia ngồi ở bên phải, tóc bị ép thẳng mượt , khuôn mặt tẩy trang , nhìn qua tuổi còn rất . Vương Tu thu hồi tầm mắt thèm để ý nữa , đột nhiên trong lòng khẽ động, lại nhìn phía sau lần , này, này là Hách Lại Văn sao ? Vì sao sau khi chỉnh đốn lại giống Hách Lại Văn đến như thế ?

      Vương Tu thấy qua ảnh chụp Hách Lại Văn, cũng gặp qua người , chính là mái tóc thẳng mượt này , tướng mạo ngũ quan cũng có năm phần quen biết, nhưng có thể khẳng định này phải là Hách Lại Văn, trừ phi phẫu thuật thẫm mĩ . nghĩ Tứ Phương hẳn cũng , nhưng tại cậu ấy làm như vậy là ý gì ?

      Lúc Vương Tu lúc đoán bừa lung tung , xe đến dưới Cao ốc Vĩnh Châu. Tứ Phương vẫn mở cửa xe cho kia , cẩn thận theo phía sau Tứ Phương vào cửa hàng , Tứ Phương trực tiếp đến lầu hai khu quần áo phụ nữ , hoàn toàn hỏi ý kiến ai , tìm vài bộ quần áo mà Lại Văn mặc hằng ngày , đưa cho kia .

      “Mặc vào” .

      thụ sủng nhược kinh vào gian thử đồ , đem quần áo Tứ Phương chọn mặc vào , sợ hãi ra cho Tứ Phương xem. Tứ Phương nhìn lúc, lại nhàng thở dài hơi. bị doa dám ngẩng đầu nhìn Tứ Phương.

      thôi” Tứ Phương . Lên xe, Tứ Phương vẫn gì, lái xe cũng khởi động xe, Vương Tu cũng im lặng chờ phân phó.”Em tại nghỉ ở đâu?” Sau tòa thượng, Tứ Phương hỏi cái kia tiểu thư.

      “Em ở tại xóm Bình An ” . Đó là xóm trong thành phố, dân cư phức tạp.

      “Em thiếu tiền đến như vậy sao? Vì sao tìm việc làm.” Tứ Phương hỏi

      “Em , Em…” cũng biết nên như thế nào, cũng thể với , từ rất sớm bắt đầu làm , còn nghĩ đến chuyện làm công việc đàng hoàn nào khác . tại tháng hai ngàn , nuôi nổi bản thân . lại hút thuốc phiện, tiêu phí rất lớn, bạn trai cũng là kẻ nghiện, cả ngày ở nhà chờ ăn chờ uống, còn phải nuôi .

      “Em cần tiền đến thế sao sao? Tôi có thể cho em ” Tứ Phương lấy bút , chuẩn bị viết chi phiếu cho .

      liên tục lắc đầu, cuối cùng, nhớ ta là ai , có thể cho tiền cách dễ dàng như vậy , chỉ người vào sáu năm trước , xem biểu diễn màn xiếc chui ống đồng, lại trả cho rất nhiều tiền, sau lại có người tới tìm , muốn giúp tìm cha mẹ của mình , biết, đó nhất định là vị đại ca kia giúp , khỏi kinh ngạc hô , “, là vị ca ca kia?”

      Tứ Phương gật đầu, “Lúc ấy tìm được cha mẹ rồi, em vì sao ở nhà sống cho tốt ?”

      Tiểu Hoa nghẹn ngào , “Tuy rằng tìm được cha mẹ rồi, nhưng họ cũng là dân quê chân , trong nhà lại nhiều con , bọn họ bảo em ra ngoài làm công sớm chút, nên em mới .. .”

      Bởi vì tuổi còn , ở đây lại tìm được công việc phù hợp , tỷ tỷ ở cùng phòng trước kia làm thêm ở câu lạc bộ đêm,thấy có việc gì làm, kêu làm luôn . Sau đó phải .

      Mới bắt đầu, nghĩ chỉ làm hai năm sau khi có tiền làm nữa , nhưng lúc đó lại bị mấy chị em đưa hút ma túy , đây cái động đáy , làm thế nào cũng thể thoát ra được . Sau đó chỉ còn có thể bất lực buông tay , đành được thể nào hay thế đó, lại tìm bạn trai , cũng bị nghiện , cấp cho ăn, cấp uống, cấp hút thuốc phiện, lại cấp tìm nữ nhân cho , cần cho tiền , chỉ cần lúc đơn có thể cùng ở bên là được . Đối thế giới này, còn nhiều mơ ước nữa rồi .

      Tứ Phương lấy chi phiếu hai trăm vạn đưa cho , “Cầm , về sau sống cho tốt vào , muốn nhìn thấy em trang điểm rồi làm mấy chuyện bán thân như vậy nữa , đừng để thấy em quá thảm hại như vậy lần nữa , vui.”

      Tứ Phương thể nào giải thích nổi tâm trạng lúc này mình , cũng hy vọng người khác có thể hiểu được . có khuôn mặt tương tự như Lại Văn, trang diễm diêm dúa , váy ngắn đến mức lộ quần trong , ở dưới thân vô số đàn ông rên rỉ, tất cả hình ảnh đó lại bị thấy được, làm cho thống khổ thể tả nổi , giống như làm bẩn Lại Văn vậy .

      Tiểu Hoa cũng biết suy nghĩ của Tứ Phương, nắm chặt chi phiếu trong tay, vạn lần xúc động , trong sinh mệnh ngắn ngủi của , người giúp chỉ có người đàn ông trước mắt này, hơn nữa lại hai lần. thầm quyết định, về sau nhất định phải sống tốt , vì thế giới này cuối cùng cũng có người đối với có thiện ý .

      “Em .” Tứ Phương .

      “Vâng ” tiểu Hoa kìm nước mắt xuống , mở cửa xe ra ngoài. đứng ở ven đường, nhìn theo chiếc xe hơi màu đen dần dần xa.
      Trâu thích bài này.

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 49

      LISA vốn là trợ lý trước kia của Tứ Phương, lúc này ngổi trước mặt máy tính kết nối chuyện với . Khoảng thời gian trước LISA nhận được điện thoại Hạ Tứ Phương, hỏi bây giờ ở đâu? Có thể về chỗ công tác tiếp hay .

      Năm năm trước, trước khi Tứ Phương gặp chuyện may , đưa tặng rất nhiều phiếu công trái ký tên cho những nhân viên đắc lực trước kia của mình , ngoài ra còn thông báo cho họ, phòng làm việc sắp sửa giải tán, mong mọi người tìm con đường mưu sinh khác .

      Tuy rằng mọi người lúc ấy cực kỳ khó hiểu, phòng làm việc kiếm được rất nhiều tiền, vì sao lại muốn đóng cửa ? Sau khi biết Tứ Phương ngồi tù, mọi người cũng nén nổi thương tâm, Tứ Phương là ông chủ tốt, sớm sắp xếp hết cho mọi người.

      Sau khi phòng làm việc đóng cửa , LISA đến Mỹ, ở phố ngươi wall tìm công việc mưu sinh , sau khi công tác ổn định quen biết người Singapore , song phương cảm giác đều đến tuổi , liền kết hôn .

      Sau khi kết hôn mới phát mâu thuẫn , chồng người cuồng công việc , đặt công việc lên làm hàng đầu , ta rất ít khi quan tâm đến LISA, muốn sinh con , cũng muốn trả tiền gia dụng, rất giống phong cách làm việc của người ngoại quốc, chi phí trong gia đình cũng muốn AA. (chia đôi )

      LISA nhịn ba năm, cuối cùng vẫn quyết định ly hôn.Chồng có lẽ phải người xấu, ta chỉ là qua say mê công việc mà thôi , nhưng thế giới này người xấu cũng nhiều, mà nhiều là vì tư lợi, có cuộc sống nhiệt tình.

      LISA nghĩ tiếp tục mãi ở nơi này , cuộc đời của còn dài , muốn sống cuộc sống oán hối hận, dựa vào cái gì lại vì người đàn ông ích kỉ mà hi sinh bản thân ?

      Tứ Phương gọi điện thoại tới là lúc LISA vừa mới ly hôn bao lâu , ngay lập tức đáp ứng , quay lại trung quốc, bắt đầu lần nữa.

      “Lúc này đây tôi quyết định làm lớn chút” Tứ Phương cùng LISA , trước kia lo lắng nhiều chuyện , nên làm việc gì cũng suy tính trước sau , tại buông tay , muốn ngồi vị trí này cũng ngại lớn mạnh thêm .

      “Tôi quyết định triển khai ba hạng nghiệp vụ, là công ty chứng khoán, hai là công ty liên doanh , còn lại là kỳ hạn giao hàng, vẫn làm trợ lý đặc biệt của tôi , phụ trách quản lí toàn bộ công việc , phía dưới chủ yếu bố trí thêm ba người phụ trách, người thuộc phòng làm việc lúc trước , tôi muốn tìm về hai người , mặt khác cần thêm số nhân tài dự trữ, tôi muốn tới phố Wall và Hongkong lấy người , dùng tiêu chuẩn của mà tuyển, sau khi xác định được người thích hợp cho tôi biết, tôi có thể tự mình bay qua đó phỏng vấn.”

      “Vâng Hạ tiên sinh, trước khi tôi quay về , tôi lưu ý đến hai người Hoa quản lí ở phố phố Wall , bằng cấp của họ cũng thể coi là quá xuất chúng, nhưng lại cực kỳ thông minh, đều rất chân . Nhưng ngài cũng biết, người da vàng chung quy vẫn thể vươn cao ở đất này , bọn họ hẳn là cần thay đổi nền tảng để phát huy bản thân . Ngày mai tôi bay qua , chờ sau khi xác nhận ,tôi lập tức thông báo cho ngài.”

      “Tốt lắm, vậy mau làm , bọn họ có cầu gì , cứ cho tôi biết” Tứ Phương , ” Mặt khác tôi để hai người tới hỗ trợ cho .”

      LISA gật đầu, thu thập laptop, chuẩn bị rời , Tứ Phương hỏi , “ tại ở đâu ?”

      “Tôi tại ở khách sạn Sheraton , sau khi quay về tìm phòng ở.”

      “Vậy cần tìm nữa , tôi cho người ở đây mua phòng cho , sau khi quay về là có thể đến lấy chìa khóa.”

      “Cám ơn ngài Hạ tiên sinh.”

      Tứ Phương cười cười, gì.

      , Vương Tu đến gần đến ghé vào lỗ tai , “Tiểu Hoa xảy ra chuyện, cậu có muốn nhìn xem hay ?”

      LISA thấy có việc, vội cùng Tứ Phương chào từ biệt.

      Sau khi đóng máy, Tứ Phương mới hỏi , “Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?”

      “Tiểu hoa có bạn trai, thích hút thuốc phiện, cũng làm việc, vẫn là do tiểu Hoa nuôi , hai ngày này tiểu Hoa muốn chia tay , đồng ý, đánh tiểu Hoa, còn trói ấy , sau đó chụp ảnh khỏa thân , uy hiếp nếu chia tay công khai mấy bức đó , bây giờ bọn họ ầm ĩ đến đồn cảnh sát . “

      Tứ Phương ngồi ở sô pha, hai chân đan lên nhau , tay gác lên tay vịn sô pha vuốt cằm, “ là tin tức làm cho người ta vui chút nào. ” lát sau : ” Người kia cậu dọn dẹp chút , phải thích thuốc phiện sao? Ân?”

      Vương Tu lĩnh hội ý tứ ”Vâng, tôi biết phải làm sao rồi .” Lại hỏi, “Vậy cậu có đến nhìn tiểu Hoa kia làm sao ?”

      cần” Tứ Phương .

      Vương Tu gật đầu, ra ngoài làm việc.

      Buổi tối Tứ Phương từ trong thư phòng ra, bàn ăn dọn xong , ngồi ăn cơm . Tứ Phương nhíu mày, trong nhà có phụ nữ , toàn là đàn ông , ngay cả đầu bếp cũng là huynh đệ trong bang hội, khi nào lại xuất thế này ?

      Tứ Phương đến bàn ăn ngồi xuống, bưng chén canh lớn tới, hóa ra là tiểu Hoa.

      “Em sao ở trong này?” Tứ Phương nghi ngờ hỏi.

      “Vương thúc buổi chiều đến cục cảnh sát giúp em làm thủ tục, là em xin mang em đến đây .” Tiểu Hoa có chút ngại thùng .

      Tứ Phương vì làm rất nhiều việc , như vậy là quan tâm , đối đồng thời là cảm kích, khỏi cũng có chút chờ mong nho . ở trong lòng vụng trộm nghĩ, ấy có phải đối với có chút gì ý gì đó ? Bằng cũng giúp nhiều lần như vậy ? ấy có ghét , sau này sống tốt , làm trâu làm ngựa báo đáp , hầu hạ .

      Tứ Phương gật đầu, “Vậy gọi bọn họ ra ăn cơm .” Tứ Phương từ trước đến nay mỗi khi Vương Tu ở nhà làm việc huynh đệ cùng nhau ăn cơm , còn suy nghĩ, vì sao đến bữa cơm chiều, trong nhà ăn lại chưa có người .

      Mấy huynh đệ đều tránh , trực tiếp mang tiểu Hoa tới đây, cũng với Tứ Phương, sợ mất hứng. Các huynh đệ cũng là có ý tốt , người phụ nữ trước kia của Tứ Phương mất tích mấy tháng rồi , mà đàn ông ai mà có chút nhu cầu ,Tứ Phương để ý tiểu Hoa như vậy, để ấy theo hầu hạ cũng sai .

      Tiểu Hoa gọi Vương Tu , lúc này mọi người mới dám tới ăn cơm, cũng dám thêm gì, chỉ lo vùi đầu vào bát cơm. Tứ Phương vẫn là giống như trước , yên lặng ăn cơm, ăn cơm xong , lại vào thư phòng xử lý công vụ.

      Tứ Phương vừa , các huynh đệ thở phào nhõm, “Làm tôi sợ muốn chết, sợ cậu ấy lại nổi nóng nữa chứ .” huynh đệ .

      Vương Tu nhìn tiểu Hoa cúi đầu , trực tiếp hỏi có bệnh hay ? Là sạch chứ ?”

      Tiểu Hoa mặt đỏ lựng , nhưng cũng tức giận , trước kia mấy người khách cũng thường xuyên hỏi như vậy, tập mãi thành thói quen .

      “Tôi sạch , có thể tra tư liệu của tôi, chúng tôi ba tháng kiểm tra thân thể lần, lần kiểm tra gần đây cũng chỉ cách mấy hôm trước, tôi có tật xấu gì.”

      “Vậy là tốt nhất” Vương Tu , “Đêm đó chính tự nghĩ mà làm.”

      Tiểu Hoa gật gật đầu, có chút hưng phấn ,chờ mong.

      Buổi tối mười hai giờ , Tứ Phương làm xong bản kế hoạch , từ thư phòng ra, vào phòng ngủ, vừa bước vào cửa phòng, cẩn thận đứng lại, trong phòng có hương vị là lạ , vừa Lại Văn , cũng phải của .

      bật đèn, ánh mắt nhìn quét xung quanh , cuối cùng dừng lại hình ảnh ở giường, tối nay có trăng, nằm ở giường . vẫn đứng nguyên tại chỗ hề động đậy , trầm mặc nhìn nằm ở giường. Tiểu Hoa cả người lõa thể nằm ở giường, tay chân vì khẩn trương mà run run, Tứ Phương gì, cũng dám gì, chỉ lẳng lặng chờ.

      ra ngoài” Tứ Phương trầm thấp lạnh lẽo nhìn , thanh của lạnh lẽo như vậy , giống như sứ giả địa ngục tuyên án .

      Nước mắt cùng khuất nhục cùng nhau chạy xuống , luống cuống tay chân mặc quần áo. Tứ Phương mở cửa phòng ngủ, nắm chặt cửa , chờ ra ngoài, đó là loại thái độ làm cho người ta cảm giác như bị xua đuổi .

      Tiểu Hoa ra ngoài, Tứ Phương theo tới phòng khách. Tiểu Hoa cảm nhận được thái độ của coi tựa như rắn rết, trong lòng cực kỳ ủy khuất.

      cần xuất ở trước mặt tôi lần nữa ” Tứ Phương đứng ở trước cửa sổ phòng khách .

      Tiểu Hoa gì, chỉ muốn khóc, chưa có người đàn ông nào cự tuyệt hoàn toàn như vậy, cởi hết đồ nằm ở giường của , lại có thể thờ ơ như vậy, lạnh băng như vậy, vô tình như vậy.

      có chút phục, “ quan tâm em như vậy, vì em làm nhiều việc như vậy , chẳng lẽ đều là giả sao?” nhìn muốn qua nhưng lại dám, “Lần đầu tiên cho em tiền, giúp em tìm cha mẹ, lần thứ hai gặp em, lại quan tâm em , cho em cuộc sống mới , giúp em trừng trị người con trai kia , chẳng lẽ làm như vậy là từ thiện sao? Em biết là đại ca hắc đạo, chắc phải chỉ là làm chút từ thiện chứ .”

      Tứ Phương lạnh lùng tự giễu, “Tôi quả ham làm từ thiện, nhưng nghĩ tới cùng làm lần “

      Thân là phụ nữ theo bản năng chịu khuất nhục , khiến lá gan tiểu Hoa càng lớn, “Chẳng lẽ chỉ là làm từ thiện sao?”

      Tứ Phương nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, thanh có chút mơ hồ, “Tôi đối với em có hứng thú. Nếu em muốn hỏi chính là điều này .”

      Tiểu Hoa thào tự , “ , như vậy , đối với em tốt như vậy.”

      Tứ Phương quyết định chấm dứt chuyện này , tuy rằng có khuôn mặt tương tự làm chút an ủi, nhưng là linh hồn xa lạ càng dây dưa càng làm cho cảm thấy phiền chán, “Sáu năm trước ở quảng trường nhìn thấy em là vì cùng vợ mình lần đầu tiên lời chia tay…” Tứ Phương ngừng lâu, tự chủ được nghĩ lại , ngữ điệu rất chậm , “… Lúc ấy cảm thấy rất khổ sở , vẫn muốn tìm ấy , lại lo lắng ấy lần nữa cự tuyệt , mà em , em trưởng thành có chút giống với ấy , cho nên mới để ý đến em… Về phần lần thứ hai, đó là bởi vì có khuôn mặt gần giống vợ mình , lại bị người khác khi dễ , làm cho cảm thấy rất khó chịu.”

      “Là như vậy sao ?” Tiểu Hoa chưa từ bỏ ý định hỏi.

      “Là như vậy .” Tứ Phương thản nhiên .

      “Vậy vợ đâu ? Sao ấy ở đây , nếu có vợ , huynh đệ của vì sao còn muốn mang em về đây ”

      “Vợ ấy ? ấy và cãi nhau nên đâu đó , khoảng thời gian nữa quay về .”

      gạt người, bọn họ vợ chết “

      Tứ Phương trầm mặc nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, trả lời chữ. Tiểu Hoa lại thấy như có hy vọng, đứng lên, khẽ khàng bước tới phía sau Tứ Phương, dang hai tay, vừa định ôm lấy , Tứ Phương đột nhiên quay đầu lại, tay bóp lấy cổ, nhìn chằm chằm vào .

      Tiểu Hoa thở được , dùng hai tay cầm lấy cánh tay , ngừng giãy dụa, mặt nghẹn đến đỏ bừng.

      Tứ Phương đem đè vào tường, lấy rèm cửa sổ che mặt lại , phiền chán , “ cần giống như đám ruồi bọ kia ”

      xong, bỏ ra, nhìn lần nào nữa , trực tiếp trở về phòng ngủ.

      Tiểu Hoa hư nhuyễn tê liệt ngã xuống ở nền gạch , ngừng há mồm thở dốc, may mắn bản thân còn sống, vừa mới nãy nghĩ bản thân bị bóp chết .
      Trâu thích bài này.

    3. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 50

      Buổi tối Thứ Bảy, cha của Tứ Phương Hạ Hữu Quân, Vương thúc còn có tiểu Thạch ba người rốt cục quay về , kế hoạch chuẩn bị lâu như vậy, rốt cục về tới Vĩnh Châu.

      Ba người thay đổi rất nhiều , Hạ Hữu Quân béo ra rất nhiều, lại rất khỏe mạnh. Vương thúc thay đổi mấy, chỉ là mặt nếp nhăn càng nhiều hơn , tóc chuyển màu hoa râm . Về phần tiểu Thạch, cưới người da đen, ngay cả đứa cũng sinh hai đứa , lúc này đây cũng mang theo cả gia đình trở về.

      Vừa thấy mặt, Hạ Hữu Quân cũng khác gì trước nhìn Tứ Phương gật đầu, vỗ vỗ bờ vai , tuy rằng hốc mắt nhịn được đỏ, nhưng mà cũng gì thêm.

      Vương thúc lại như vậy ,ông cả đời có kết hôn, luôn luôn ở bên cạnh Tứ Phương, vài năm này Tứ Phương gặp rắc rối lớn như vậy, ông đau lòng thôi , ông vừa thấy Tứ Phương, liền tiến tới nắm chặt lấy tay , vỗ vỗ vào lưng ”Cuối cùng cũng tốt rồi , cuối cùng cũng tốt rồi …”, vừa , bên nhịn được rơi lệ .

      Tứ Phương cầm tay Vương thúc, cười , “Vâng , bây giờ phải đều tốt rồi sao?”

      Vương thúc cẩn thận hỏi, “Nghe Lại Văn , …” Câu tiếp theo ông cũng dám tiếp

      Tứ Phương vẫn cười, “Vương thúc, chú tin tưởng tôi , tôi khẳng định tìm được ấy .”

      Vương thúc nhìn khuôn mặt tươi cười của , trong lòng ê ẩm. Ông trời a, ngươi mở mắt ra , chúng ta nào có tạo nghiệt gì, lại làm cho Tứ Phương khổ sở như vậy , đó chết, nó lại tỉnh táo , vẫn chưa từ bỏ ý định tìm kiếm, tiêu phí khoảng nhân lực, tài lực lớn như vậy mà vẫn có tin tức. Cậu ấy khi nào mới có thể tỉnh táo lại a? Vương thúc lo lắng nghĩ

      bên Vương Tu vội vàng chạy tới hỏi , “ , mọi người trở lại, về sau thiếu gia còn lo lắng nữa rồi .”

      Vương thúc lau mặt, “Đúng vậy, về sau tôi bao giờ bỏ nữa, cảnh sát có tới bắt, tôi cũng , chết hay sông đều ở chỗ này .”

      Tứ Phương vỗ vỗ vai Vương thúc “Mọi người đều có thân phận mới , còn vấn đề gì nữa , bình thường chú ý chút, nên xuất đầu lộ diện nhiều , có chuyện gì .”

      Vương thúc cùng tiểu Thạch đều gật đầu.

      “Vết thương ở chân trái sao rồi ?” Ngồi vào sô pha Hạ Hữu Quân hỏi Tứ Phương.

      có việc gì ” Tứ Phương .

      Lúc trước bước có chút thọt . Lần này lại bị Trần Tự Huy bắt được , bọn họ lại cố ý đánh vào vết thương bên chân trái, may mắn lần này có bác sĩ giỏi cũng phương pháp điều trị tốt , chân trái tốt hơn nhiều , việc đứng cũng ảnh hưởng gì .

      Hạ Hữu Quân chửi ầm lên, ” Con mẹ nó, trong nhà Trần Tự Huy còn có người nào nữa ?”

      Vương Tu vội vàng , “Con trai ruột của ở Singapore , bị chúng ta xử lý xong , bên này mấy người tình của cũng có, nhưng lại có con. Cha mẹ ở nông thôn, thiếu gia có phân phó, cho nên chúng tôi cũng hề động đến .”

      Hạ Hữu Quân càng nóng giận hỏi ”Vậy còn chờ cái gì nữa ? Lập tức làm cho ta.”

      “Coi như hết” Tứ Phương kiên nhẫn , “Hai lão già hơn tám mươi tuổi , cũng còn sống bao nhiêu lâu , huống chi con cũng chết.”

      Hạ Hữu Quân chưa bao giở thấy Tứ Phương có thái độ mất kiên nhẫn như vậy, “Trần Tự Huy hại chúng ta thảm như vậy, ta tru di cửu tộc của phục “

      Tứ Phương hừ lạnh tiếng, “Đừng có gì lại tìm việc, mọi người mới vừa về, cho ta chút im lặng .”

      “Con cái gì?” Hạ Hữu Quân rít gào , “Chân của con bị bọn họ đánh gãy , cha phải muốn cho con hết giận sao ?” Con của trước kia nhiều nhất chỉ là trao đổi cùng ông ,nhưng chưa từng chuyện với ông như vậy, ông trong lúc nhất thời thích ứng được.

      Tứ Phương để ý đến ông, , Vương thúc cũng muốn nhúng tay vào chuyện cha con bọn họ , nhất thời trong phòng khách im ắng .

      Nếu Tứ Phương đối với cha có ý kiến, là đúng . Lúc mới ra khỏi tù muốn dẫn Lại Văn cùng trốn , những làm cách nào Hạ Hữu Quân cũng đồng ý, ông trai Lại Văn là cảnh sát, Lại Văn chính là mật thám của được cảnh sát gài vào , còn Lại Văn là sao chổi, gặp là chuyện tốt.

      Tứ Phương cầu xin ông được , cuối cùng thèm để ý đến ông nữa , dẫn Lại Văn bỏ trốn về nông thôn.

      Sau khi mọi việc xảy ra , Hạ Hữu Quân cũng rất hối hận , nếu sớm chút giúp hai đứa ra nước ngoài , có chuyện như bây giờ . tại Lại Văn chết, con khẳng định oán trách ông . Bất quá kia chết cũng tốt, Hạ Hữu Quân nghĩ, đo chính là sao chổi, trước kia ở Vĩnh Châu mười mấy năm hô phong hoán vũ cũng chưa bao giờ có chuyện gì , thế mà ta xuất cái , mọi chuyện liền tồi tệ . Để xem, ta vừa chết, Hạ gia cái gì cũng tốt .

      Hạ Hữu Quân ý đồ muốn cùng con giảng đạo lý, ông cố gắng dùng lời thấm thía khuyên bảo ”Con cần dùng loại khẩu khí này đối phó với ta, ta biết con oán trách ta, nhưng chẳng lẽ ta làm hết thảy phải vì con sao ?”

      “Sao ? Phải ?” Tứ Phương thản nhiên , mặt chút thay đổi.

      Hạ Hữu Quân bị làm cho phát hỏa ”Hôm nay chúng ta liền cho , con phải là oán ta lúc trước cho các ngươi sao “

      Tứ Phương đứng lên, “Con có oán cha, con chỉ là oán bản thân thể bảo vệ được người phụ nữ của mình thôi ” ra ngoài, cùng Vương Tu , “Tôi ra ngoài có việc, sắp xếp chọ bọn họ chút.”

      Vương Tu gật đầu, nhìn huynh đệ ý bảo,để họ theo bảo vệ .Từ khi gặp chuyện may tới nay, Tứ Phương đến chỗ nào , đều có huynh đệ theo bảo vệ , vì suy nghĩ an toàn, ở biệt thự để số người ở đây , nếu như trước kia Tứ Phương cực kỳ chán ghét cả ngày có đống người xuất trong khu vực sống của , nhưng là tại thành thói quen .

      Hạ Hữu Quân nhìn theo bóng con , lại giận rống, “Các ngươi nhìn , nó bây giờ tính tình sao quái thế , chỉ chút mất kiên nhẫn, cho ta chút mặt mũi nào ”

      Vương thúc cũng phát Tứ Phương còn ôn hòa như trước kia, nhưng trước những biến cố như vậy , con người cũng thay đổi .

      Hạ Hữu Quân lại quay nhìn Vương Tu ”nó còn tìm kia sao?”

      Vương Tu nghĩ , hẳn là về Lại Văn , “Đúng vậy, thiếu gia còn tìm tiểu thư Lại Văn, người phụ trách tìm kiếm đều mỗi ngày báo cáo tiến triển với cậu ấy lần.”

      “Vậy có tiến triển gì sao?”

      có, hẳn là có.”

      là ngu ngốc , chỉ là , mà nó lại làm như thế giới này chỉ có mỗi ta vậy .” Hạ Hữu Quân bắt đầu phiền ”Tìm cho nó , để nó thích lại từ đầu , thời gian nữa , nó quên hết chuyện cũ thôi .”

      Vương Tu đứng ở bên sô pha, cúi đầu, cũng dám cùng Hạ Hữu Quân , mấy ngày hôm trước còn có nhưng mà thành công.

      “Tiểu Thạch”

      “Đây là chuyện đầu tiên cậu phải làm khi về đây , ta cũng muốn thấy Hạ gia chúng ta vì sao chổi mà đoạn tử tuyệt tôn, ta sang năm muốn ôm tôn tử.”

      “Vâng , tôi tận lực làm tốt.” Tiểu Thạch , nhưng mà cũng dự cảm chuyện này đúng là dễ làm.

      Tứ Phương từ trong nhà ra, lái xe muốn theo lái xe cho liền bị lắc dầu . hôm nay đặc biệt nhơ đến Lại Văn, cũng đặc biệt khổ sở , vì sao lâu như vậy vẫn có tin tức của ? rốt cuộc ở đâu ? báo luôn đăng tin lâu như vậy ,vì sao vẫn nhìn thấy ? còn tức giận sao?

      Mỗi người đều đến với , Lại Văn chết, chẳng lẽ chỉ mình cho rằng Lại Văn còn sống sao? ai tin sao ?

      Tứ Phương đâu khổ bước có mục đích

      Bên đường có quầy bán sách báo, đĩa , hình ảnh bìa có vẻ quen thuộc, Tứ Phương qua cầm lấy cái đĩa “Đây là số mới nhất sao?”

      Người bán hàng , “Có vẻ mới , mới có đầu tháng mười năm nay .”

      Tứ Phương gật đầu, “Bao nhiêu tiền?”

      “Năm mươi đồng ” người bán hàng sợ cảm thấy đắt , giải thích , “Này là số mới ra , lại kèm theo đĩa , cho nên hơi đắt chút .”

      Tứ Phương từ ví lấy tiền cho người bán hàng , “ cần thối lại”

      người bán hàng ngượng ngùng, gọi lại , “Tôi lấy cho thêm vài cái nữa , A cậu có muốn hay ? Tôi có thể cho giới thiệu tốt nhất.”

      Tứ Phương để ý đến , muốn xa .

      Người bán hàng nhìn bóng dáng của chậc lưỡi, Người đó làm sao ấy nhỉ , mua phim hoạt hình lại lấy hình .”

      Thứ Tứ Phương mua là 《 Hải tặc vương 》.

      Tứ Phương lại mua hai bình rượu xái, cầm theo túi ni long tới bờ sông công viên, tìm được chỗ Lại Văn ngồi trước kia , ngồi xuống.

      Ban đêm, thời tiết rất lạnh , năm nữa lại trôi qua, Noel cùng tết nguyên đán sắp đến, bên bờ sông trang trí rất nhiều đèn, từ xa nhìn lại, giống mạng nhện sáng màu bạc.

      Có lẽ do thời tiết lạnh , ban đêm công viên người cũng có, Tứ Phương lẳng lặng ngồi ở bờ sông, nhìn nước sông ngẩn người. lát sau mở rượu xái ra , uống ngụm, nồng đến ho khan. vẫn uống được rượu.

      Sau khi Lại Văn gặp chuyện may , thường xuyên mua hai bình rượu xái đến bờ sông này ngồi mình , vốn uống được rượu, nhưng mỗi khi đến đây , cũng muốn thử xem , mỗi lần đều bị nồng đến chảy nước mắt , những như vậy mới có thể hiểu được ngày đó Lại Văn có thể uống hết hai bình rượu xái, khó chịu đến mức nào , thống khổ đến mức nào , mới cần bản thân phải say …
      Trâu thích bài này.

    4. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 51

      Lễ Noel này Tứ Phương ở Vĩnh Châu, đến Mỹ. Lisa làm việc rất tốt , chỉ cần chờ qua xác nhận là được .

      Bên này công ty chứng khoán đăng kí, tài chính, sân bãi , đều trang hoàng xong , chỉ chờ nhân viên trang bị là xong . Chờ Tứ Phương xác nhận xong ba người phụ trách, nghiệp tài chính của Tứ Phương lần nữa bắt đầu.

      phía trước, Tứ Phương dặn dò A Vũ đến Cam-pu-chia bổ sung hàng lần, sắp đến cuối năm , nhu cầu về ma túy rất lớn, lại dặn dò tiểu Thạch chú ý động tĩnh mấy chỗ làm ắn , cần cải tạo số chỗ , sau khi trở về cùng nhau họp.

      Tiểu Thạch sau qua vài năm ngủ đông, bây giờ cũng được quay lại làm việc , khỏi nhiệt huyết sôi trào ,là phần tử hắc đạo vốn phải là sinh vật bình thường, trò chơi dục vọng cùng giết chóc là thú vui duy nhất ,sao lại tình nguyện nhàn hạ .

      Hạ Hữu Quân cũng là nóng lòng muốn thử, xoa tay. Ông đối quy tắc chiến lược nay của cũng có ý kiến, ông cùng tiểu Thạch , “ tại sao nó lại làm thuốc phiện , trước kia chúng ta đều nhúng tay vào thứ này mà .”

      Tiểu Thạch có cùng ý kiến, “Tôi nghĩ cậu ấy làm như vậy, cũng có của đạo lý , dù sao thứ này cũng cấm được, chúng ta đem này thị trường chiếm đầy, cũng giảm bớt phiền toái.”

      Hạ Hữu Quân gật đầu, cũng có đạo lý, bọn họ đều chết lần, cũng còn gì phải sợ hãi , ông cười cười, đối với đứa con trai này, ông vẫn thấy rất kiêu ngạo , “Biết ,khoản thu nhập tháng này cực kỳ cao , tăng trưởng lớn nhất là sòng bạc, Tứ Phương lại trang bị thêm mười sòng bạc to , còn mua thêm ba tàu biển chở khách định kỳ, trang hoàng xa hoa, trực tiếp ở biển mở sòng bài .”

      Tiểu Thạch gật đầu, “Nếu so với cậu Tứ Phương bây giờ , chúng ta khi đó chỉ có quy mô mà thôi .”

      “Bây giờ người còn trẻ, ý tưởng tất nhiên nhiều, nguồn vốn ở nước ngoài, Tứ Phương điều động bộ phận về đây , chuẩn bị nguồn vốn dữ trữ , sang năm, chúng ta là vua của Vĩnh Châu.”

      Tiểu Thạch cực kỳ tán thưởng phương pháp làm việc của Tứ Phương “Phòng bất động sản trước mắt vẫn là nơi kiếm được lợi nhuận từ những hạng mục, trước kia chúng ta làm qua , bây giờ làm tiếp tất có kinh nghiệm, có nguồn vốn, có thể đứng đầu Vĩnh Châu phải là việc khó.”

      đối với đấu thầu công trình có mấy hứng thú, ra việc này chúng ta cũng có thể làm tiếp ?” Hạ Hữu Quân còn chưa muốn công ty công trình kiến trúc phá sản, ông vẫn chưa từ bỏ ý định, hy vọng lại có thể vực dậy lần nữa.

      “Có lẽ Tứ Phương thiên về bản thân tự mình làm hơn .” Tiểu Thạch giải thích

      “Đúng vậy, nó cùng ta thương lượng qua, ý tứ của nó là sang năm chúng ta thâm nhập vào loạt các ngành công nghiệp sinh kế của người dân, bao gồm vận chuyển hành khách, thị trường bán sỉ, siêu thị cỡ lớn , hậu cần, bảo an, ngân hàng tư nhân ngầm , ngân hàng bảo lãnh v..v.”

      Tiểu Thạch nhịn được tán thưởng , “Tôi biết cậu ấy vì sao làm như vậy , chỉ đến khi khống chế được các phương diện thành phố này ở trong tay chúng ta, vị trí của chúng ta, bang hội của chúng ta mới có thể làm ăn lâu dài, ở thành phố Vĩnh Châu này chúng ta hộ nhà giàu nộp thuế nhiều nhất , cũng là người nợ ngân hàng nhiều tiền nhất , chính vì vậy mặc kệ thế nào chính phủ cũng dám trơ mắt nhìn chúng ta sụp đổ được .”

      Hạ Hữu Quân chớp mắt, cùng Tiểu Thạch cụng chén rượu, “Đúng vậy, chúng ta đến vị trí này , đâm lao phải theo lao a, chỉ có thể ngồi vào chỗ tốt nhất.”

      Tiểu thạch gật đầu.

      Sau khi cùng Hạ Hữu Quân uống rượu xong ra, Thạch Kiến đến quán bar tìm Vương Hạo Tường.

      Vương Hạo Tường là thuộc hạ của , “Thạch đại ca, ngươi sao lại đến đây , chỉ cần trực tiếp với tôi ,tôi tới chỗ .”

      Thạch Kiến khoát tay, “Hôm nay lễ Noel, quán bar đều bề bộn nhiều việc, cậu cũng thoát thân được cơ mà .” cùng Vương Hạo Tường đến văn phòng, “Hôm nay tới đây cũng có chuyện muốn tìm cậu”

      “Có chuyện gì Thạch đại ca?”

      Thạch Kiến uống ngụm nước Vương Hạo Tường đưa qua “Gần đây trong vùng có nào có vẻ xinh đẹp sạch hay ?”

      Vương Hạo Tường cười, “Đại ca có hứng thú sao ?”

      Thạch Kiến liếc cái, “Nếu là tôi còn phải nhờ đến cậu sao ? Tôi có thể tự mình chọn .”

      “Vậy cho ai ?” Vương Hạo Tường hỏi.

      ” Tìm cho Hạ tiên sinh.”

      “Ồ, như vậy à ” Vương Hạo Tường hiểu biết gật đầu, bọn họ mấy tháng nay đều theo Hạ Tứ Phương, đối với phong cách làm việc của cũng có hiểu biết chút .”Cậu ấy có thể vui hay ?” Vương Hạo Tường có chút lo lắng hỏi, đối với phụ nữ , bọn họ đều từng nhìn thấy kiên trì cùng điên cuồng của .

      “Cái này phải chuyện của tôi , là Hạ lão phân phó , chúng ta chỉ có thể làm như vậy.” Thạch Kiến bất đắc dĩ , loại nhiệm vụ khó như thế này sao lại giao phó cho chứ.

      như vậy, tôi phải có cái nhìn tốt rồi .” Vương hạo tường trong lòng hiểu .

      “Ừ , cậu với Trương Vĩnh Bân tiếng, bảo cùng nhau chú ý, nếu có người thích hợp , tìm người thích hợp cho tôi , có tiền sợ gì làm được chuyện , nhớ kỹ, phải còn trẻ , dáng người tốt, bộ dạng tốt , phải sạch , sau khi tìm được để tôi xem qua trước “

      Vương Hạo Tường gật đầu, “Sau khi tìm được tôi thông báo cho .”

      “Nhanh chút “

      biết “

      Thạch Kiến vỗ vai của , sau khi dặn dò xong , cũng chạy về nhà , cùng vợ và mấy đứa đón lễ Noel a .

      Tứ Phương ở nước Mỹ ngây người tuần, cùng ba người phụ trách tương lai phân công công việc , thỏa thuận công việc , đãi ngộ công tác.

      Ba nhà quản lý được quay lại sau khi thi hành công vụ trong kỳ nghỉ năm mới.

      Tứ Phương sau khi xong việc về nước , máy bay hạ cánh là buổi tối mười giờ , ra phi trường , nhìn thấy Vương thúc chờ ở bên ngoài. vội vàng tới , “Vương thúc, gọi lái xe đón tôi là được , sao chú cũng tới đây , lúc này chú nên nghỉ ngơi nhiều hơn .”

      Vương thúc bước tới nhận túi hành lý tay , Tứ Phương khoát tay, “Chỉ ít đồ thôi, tôi tự mang .”

      Vương thúc cũng kiên trì, “Lái xe chờ ở bên ngoài, chúng ta thôi.”

      Về nhà, vào phòng khách vừa vặn mười hai giờ.

      Tứ Phương cầm hành lý, trực tiếp lên lầu, tại và cha Hạ Hữu Quân ở tại lầu hai, Vương thúc cùng vệ sĩ đều ở tầng . Vương thúc nhìn trực tiếp lên lầu, vội vàng đuổi theo hỏi câu, “Cậu ăn cơm chưa ? Muốn ăn cơm ?”

      Tứ Phương quay đầu, “Tôi ở máy bay ăn chút, bây giờ muốn ăn.”

      Vương thúc lại do dự hỏi câu, “Buổi tối nấu cháo, muốn ăn cháo hay ?”

      Tứ Phương nhíu mày “Vương thúc có phải gì có việc hay ?”

      Vương thúc vội vàng xua tay, “ có, có”, cũng hỏi Tứ Phương , vội xoay người về phòng.

      Tứ Phương lắc đầu, cầm hành lý về phòng ngủ. Vừa bước vào cửa , liền cảm giác được trong phòng có người , cũng ngửi thấy có mùi hương lạ , là mùi nước hoa.

      mín môi , cầm hành lý trong tay đặt ở cạnh cửa , phải Tiểu Hoa lại tới chứ ? Phòng rèm cửa sổ bị kéo lại, bên trong tối om , thấy đó là ai .

      Lại nghĩ đến biểu kỳ lạ của Vương thúc, trong lòng khẽ động, phải là Lại Văn chứ ? Lại Văn quay về rồi sao? Là tạo cho niềm vui bất ngờ sao ?

      kích động bươc đến bên giường, kéo chăn ra , Lại Văn mặc váy trắng nằm ở giường , mái tóc xoa buông mặt giường , Tứ Phương mừng rỡ như điên ôm lấy , “Lại Văn, Lại Văn em về rồi, em rốt cục tha thứ cho sao …”

      Còn chưa xong , thấy khuôn mặt trước mắt kia , , phải Lại Văn, đây là gương mặt xa lạ, là ai?

      Tứ Phương vui mừng còn chưa dứt, lúc này nỗi thất vọng lại dâng trào , cực kỳ dữ tợn. thở dài hơi, ngã ngồi ở giường, được lời.

      nằm giường bị dọa , run bần bật , dám lời ,cũng dám cử động. Tứ Phương vẫn đắm chìm trong nỗi nhớ nhung và thất vọng của mình, nào có để ý đến người bên cạnh .

      run lên lúc lâu, thấyTứ Phương vẫn ngồi ở giường nhúc nhích, lúc này mới chậm chạp chuyển động, từ giường bước xuống dưới, từ góc tường hướng cửa mà . Vừa chạm vào cửa, Tứ Phương rốt cục mở miệng ”Đứng lại.”

      đứng lại bất động, có phải lại muốn hay , những người đó kêu phải hầu hạ người đàn ông này cẩn thận , mặc kệ đối với ép buộc đến thế nào đều phải chịu, nhận tiền .

      Tứ Phương từ từ tiến đến giữ lấy , hai tay đè bả vai của lại, đem tay nắm ra sau nắm lại . Sau đó đưa tay kéo váy xuống .

      cả người trần truồng, hai tay dám thu lại , chỉ nắm chặt để ở bên sườn, bộ ngực no đủ mà cao ngất, đây là lần đầu tiên của , có chút sợ hãi, vốn nghĩ đến có thể là người thực xấu xí hoặc là người già nua , cần mua phụ nữ ở bên ngoài, nghĩ tới người đàn ông này tuấn như vậy , này có phải cũng coi như kiếm được hay ?

      khẩn trương chờ người đàn ông tiến thêm bước động tác, ngược lại thấy cầm lấy chiếc váy kia , trở về giường, chậm rãi lật xem, lại lật gối giường xuống như tìm kiếm cái gì.

      thầm kêu tốt, ôi phải tìm đôi giày nữ kia chứ , lúc lên giường , phía dưới gối phía có đôi giày nữ ,cảm thấy sao có thể có người lại đem giầy để ở giường , cố cứ tường do người hầu dọn dẹp nên đem đôi giày kia ném tới góc tường.

      Bây giờ lại đem mọi thứ giường xuống đất tìm kiếm , lúc này mới tỉnh ngộ lại , đôi giày này khẳng định là cố ý đặt ở đó , đối với khẳng định cực kỳ quan trong . vội che miệng lại , lùi lại phía sau, ngược lại càng dám câu nào , nếu biết do ném xuống , có phải tức giận hay .

      Tứ Phương điên cuồng tìm kiếm mất nửa ngày, rốt cục từ phía rèm cửa sổ tìm được đôi giày nữ màu vàng. lấy áo mình lau đôi giầy, ra phòng ngủ rấtsạch , căn bản có tro bụi, nhưng vẫn cẩn thận lau lại mấy lần, đem giầy và bộ áo ngủ màu trắng đặt cùng nhau.

      Tứ Phương quay đầu nhìn đứng ở cạnh cửa, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, mặt chút thay đổi. đứng lên, đến trước mặt , đột nhiên nắm lấy cổ , kéo đến cạnh cửa sổ , tay vén rèm cửa sổ lên , mở cửa sổ ra, trực tiếp đem đẩy xuống, nhàng giống như quăng bao rác.

      Dưới lầu truyền đến tiếng thét chói tai của , Tứ Phương xoay người đem ga giường và vỏ chăn cuộn lại , ném ra ngoài cửa sổ, lại đem cửa phòng ngủ mở ra, thông gió cho căn phòng .

      Dưới lầu truyền đến tiếng của đám vệ sĩ , Hạ Hữu Quân cũng nghe thấy động tĩnh, ông nổi giận đùng đùng vọt tới phòng Tứ Phương, “Con làm cái gì thế , đem phụ nữ ném xuống lầu, con còn có phải là người hay , con có phải là đàn ông hay ?”

      Tứ Phương từ tủ quần áo lấy bộ chăn đệm sạch , đem đôi giầy đặt ở dưới gối. bộ áo váy có mùi nước hoa, Lại Văn dùng nước hoa , liền cầm váy vào buồng vệ sinh giặt sạch, thèm quan tâm đến Hạ Hữu Quân.

      Hạ Hữu Quân nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, đưa ngón tay chỉ vào , “con, con…” Nhất thời cũng biết mắng cái gì.

      Ông nghĩ lại tự tìm mất mặt, xoay người xuống lầu.

      Vương Tu cùng ca ca đứng ở cửa lớn chuyện, Hạ Hữu Quân hỏi bọn , “ kia thế nào?”

      Vương Tu , “ có gì, chỉ gãy xương cánh tay, gọi huynh đệ đưa bệnh viện .”

      Hạ Hữu Quân gật đầu, “May mắn … Mẹ nó là lầu hai, nếu ở tầng cao hơn , bị ném như vậy , phải chết sao? Tiểu tử này , điên rồi.”

      Ông giận chửi câu .

      Bọn Vương Tu gì, Vương Tu có kiến thức qua chuyện của tiểu Hoa, cho nên chuyện này cũng ngạc nhiên lắm . Mà Vương thúc vì biết Tứ Phương quá Lại Văn, lúc Hạ Hữu Quân tìm cho phụ nữ cho Tứ Phương, ông đồng ý, nhưng lại được gì , như bây giờ, ông cũng ngạc nhiên mấy .

      Hạ Hữu Quân thở dài, “Mặc kệ , mặc kệ , chuyện tiểu tử này về sau ta mặc kệ , thèm quản nó có phụ nữ hay , nó có phải sống quãng đời còn lại độc hay .” xong than thở lên lầu ngủ tiếp .

      Hix tình hình là thêm 1 chương nữa chị Lại Văn tái xuất giang hồ…ôi ta cũng chờ đến mòn mỏi a ~^^~
      Trâu thích bài này.

    5. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 52

      Qua tháng sáu, Vĩnh Châu nghênh đón bảy tháng nóng bức, lại mùa hè tới.

      Vương thúc từ bên ngoài trở về, nhìn thấy đệ đệ Vương tu vẫn đứng ở bên ngoài thư phòng Tứ Phương.

      “Sao cậu vào?” Lúc ông ra ngoài , Vương Tu cũng đứng chờ ở ngoài cửa , sao đến lúc ông về rồi mà Vương Tu vẫn còn ở đứng ở đây .

      “Bên trong còn có người.” Vương Tu .

      “Ai cơ ? Những người đó còn chưa sao ?”

      “Vâng , vẫn chưa ra “

      Vương thúc gật đầu, những người đó là người tìm kiếm Lại Văn , từ khi ông trở về Vĩnh Châu, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mấy những người này ra ra vào vào .

      Chuyện của Lại Văn, bất luận kẻ nào cũng thể khuyên được Tứ Phương, chỉ có mình vẫn tin tưởng vững chắc Lại Văn vẫn còn sống thế giới này, việc tìm kiếm Lại Văn vẫn bao giờ gián đoạn .

      Mỗi lần nghe báo cáo xong, tâm trạng Tứ Phương lại bắt đầu xấu . Ngẫu nhiên có vài lần, khi có chút manh mối, nhìn Tứ Phương vui vẻ, nhưng đến cuối cùng những manh mối đó đều chỉ là những thứ vô dụng .

      Từ năm trước ,khi gặp phải chuyện may đến nay, gần năm mà vẫn hề có chút tiến triển nào , cuối cùng vẫn tìm thấy Lại Văn.

      năm này cũng xảy ra rất nhiều chuyện. Tứ Phương cùng cha Hạ Hữu Quân thông qua hợp nhất, xác nhập, hợp nhất địa bàn, lũng đoạn ngành sản xuất, nhất thống giang sơn, trở thành hắc bang lớn nhất Vĩnh Châu.

      Tứ Phương thay thế được Hạ Hữu Quân, nắm trong tay thế lực lớn nhất , ngành sản xuất truyền thống của bang hội được Tứ Phương kinh doanh linh động, Vĩnh Châu 80% quán bar, KTV, dich vụ tắm rửa , khu thuật , quán trà, sòng bạc đều là sản nghiệp của bang hội.

      Bên ngoài Vĩnh Châu kinh tế hoạt động bình thường, Tứ Phương cũng trở thành nhân vật cực kỳ quan trọng. Tứ Phương danh nghĩa trở thành thương nhân cực kỳ thành đạt ở thành phố Vĩnh Châu này.

      năm này , mặc kệ đối với Tứ Phương hay là bang hội mà , đều là chặn đường mưa gió . Tứ Phương tiếc đem toàn bộ tài chính ở nước ngoài tập trung trở về, thông qua việc sắp xếp mọi mặt , biến Vĩnh Châu thành bền chắc như thép, chình vì muốn dù chỉ lần chính phủ cũng dám tùy tiện động vào .

      cũng giống cha của , quan hệ hòa bình với chính phủ , chủ trương của là vừa tiếp cận, cũng làm bất hòa, vĩnh viễn ở trong trạng thái cách ly , cũng chỉ có như vậy, mới thể quá phụ thuốc vào phía chính phủ , mới có thể đứng trụ tại đất này .

      Vương thúc vỗ vai Vương Tu “Còn đứng chờ cái gì ? Còn vào , thiếu gia chờ .”

      Vương Tu vội vàng lấy lại tinh thần ,ngẩng đầu nhìn vào thư phòng ,Tứ Phương vẫn đứng nhìn vào bóng đêm ngoài cửa sổ, như có điều suy nghĩ .

      Vương Tu cũng biết tâm trạng lúc này là tốt hay tốt, chỉ có thể thầm cầu nguyện trăm ngàn lần dẫm phải đuôi hổ mà thôi .

      Vương Tu vào thư phòng “Hạ tiên sinh, các thiết bị lắp đặt ở sòng bạc dự toán xong , mời xem qua” Vương Tu đem tài liệu để lên bàn

      “Mặt khác, Hoàng Chính Thanh cầu cấp tín dụng cao cấp trong sòng bạc, chúng tôi điều tra tình trạng kinh tế của , tình hình hoạt động xí nghiệp của rất tốt , là khách hàng A Cấp, đây là tài sản của , mời ngài xem qua…”

      Vương Tu đem tư liệu đặt cận thận ở bàn, nhưng đến nữa ngày cũng thấy Tứ Phương xem qua, ngẩng đầu lên nhìn Tứ Phương ,chỉ thấy Tứ Phương tay chống lên lưng ghế dựa , yên lòng nâng cằm, mặt có ý cười thản nhiên.

      “Hạ tiên sinh?” Vương Tu lại gọi câu.

      Tứ Phương đưa mắt , “Đầu tiên đặt ở đây ” .

      Vương Tu có phần sốt ruột , sòng bạc tạm ngừng kinh doanh , chỉ chờ Tứ Phương ký các dự toán thiết bị lắp đặt, công trình bắt đầu được lắp đặt .

      Vương Tu nhịn được , “Hạ tiên sinh, thời gian lắp đặt có vẻ nhanh, ngài có thể nhìn qua bản dự toán trước ?”

      Tứ Phương vẫn liếc mắt nhìn qua bản tài liều ”Đầu tiên đặt ở đây .” Vẫn là câu này, cũng thêm .

      Vương Tu ra khỏi thư phòng, đến phòng bếp tìm ca ca , “Tứ Phương hôm nay làm sao vậy? Trước kia chuyện công việc , cậu ấy xử lý rất nhanh , hôm nay nhìn cũng muốn nhìn qua , biết suy nghĩ gì nữu , vẫn chỉ cười , cho tới bây giờ cũng chưa thấy bao giờ nhìn thấy cậu ấy cười như vậy, xem có phải là do người phụ nữ kia ?”

      Vương thúc trong lòng khẽ động “ cười?”

      “Đúng vậy, có kỳ lạ hay ?”

      Vương thúc gật đầu, “Khả năng là có manh mối .” khỏi cũng cao hứng .

      Đúng lúc này, Tứ Phương ở trong thư phòng gọi Vương thúc . Vương thúc vỗ vai đệ đệ , “Cậu về trước , nếu là Lại Văn, có lẽ trong khoảng thời gian rất lâu Tứ Phương làm việc đâu.”

      Vương Tu buồn bực nhếch miệng, chỉ có thể về trước .

      Vương thúc vội vàng vào thư phòng, Tứ Phương vừa thấy ông liền hỏi, “A Vũ ở đâu ?”

      “A Vũ đêm qua mới từ Cam-pu-chia trở về, bây giờ ở nhà nghỉ ngơi.”

      “Gọi A Vũ an cùng vài huynh đệ, mấy ngày nay đều nghe theo Trần Mật chỉ huy, chuyện Trần Mật sắp xếp , bảo bọn họ phải toàn lực làm cho tốt.”

      Vương thúc gật đầu, xem ra là có manh mối của Lại Văn. Cái người Trần Mật kia đúng là người phụ trách tìm kiếm Lại Văn.

      “Lần này nắm chắc được bao nhiêu phần?” Vương thúc nhịn được hỏi.

      Tứ Phương cười cười, “Có 60% “

      Vương thúc nghĩ nếu có thể tìm thấy, vậy tốt quá, chỉ sợ kết quả như công dã tràng, lần này hy vọng lớn như vậy, nếu thất bại , ông cũng biết Tứ Phương có thể sụp đổ mất hay ?

      Vương thúc suốt ruột hỏi , “Đúng rồi, cha cậu vừa mới gọi điện thoại tới, bảo cậu tới sòng bạc chuyến.”

      Tứ Phương đáp phi sở vấn, “Tôi xuống tầng hầm .” Sau đó vội vã xuống lầu.

      Đáp phi sở vấn : hỏi đằng, trả lời nẻo.

      Ai, Vương thúc nhịn được thở dài hơi.

      Nếu thế giới này, còn có người ngoài tin tưởng vững chắc Lại Văn vẫn còn sống, người này khẳng định là Lại Vũ.

      Tứ Phương xuyên qua bậc thang, vào tầng hầm u . Bây giờ cửa phía mặt còn mở ra , ít ra còn có chút ánh sáng, nếu như bình thường, cánh cửa thông tầng hầm duy nhất bị đóng lại , nơi này càng thêm ẩm thấp.

      Vừa hết bậc cấp , trước mắt cái lưới sắt cực lỳ vững chắc , ba mặt lưới sắt đem bên tầng hầm làm thành cái nhà tù vững chắc, mà người bị nhốt ở đây chính là Lại Vũ.

      Tựa như Tứ Phương từng qua , đối với Lại Vũ, biết sử lý ta như thế nào ?

      Nếu nhất thời để nguôi giận mang ta chém ? Nếu Lại Văn trở về vui làm sao ? cũng chỉ có người cùng huyết thống là thôi.

      Để tiêu diêu tự tại sao ? Tứ Phương tất nhiên bao giờ làm thế .

      Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ có thể nhốt ở đây, phục vụ cơm nước cho , vừa để chết, cũng khiến thể có được tự do .

      Lúc đầu Lại Vũ thuận theo thường xuyên có ý định chạy trốn , sau khi thất bại vài lần , hết hi vong .

      Tứ Phương xuống tầng hầm này hai lần, lần là nửa đêm, quá nhớ đến Lại Văn, lại cách nào ngủ được , tựa như mộng du xuống đây , cầu xin Lại Vũ kể cho chuyện trước đây của , chỉ cần trò chuyện xua nỗi đơn trong lòng .

      Lần đầu tiên khi có manh mối của Lại Văn , Tứ Phương cũng xuống tầng hầm, cũng phải có lòng tốt muốn tin tức này cho Lại Vũ, chỉ là muốn cùng người vẫn tin tưởng Lại Văn còn sống chia xẻ niềm vui này, mà Lại Vũ vừa vặn là người tin tưởng như mà thôi.

      Nghe thấy tiếng mở cửa cùng tiếng bước chân, Lại Vũ ngủ ở giường ngẩng đầu lên.

      Tứ Phương ngồi ở xuống ghế trước lưới sắt , lẳng lặng nhìn Lại Vũ, mặt che giấu được hưng phấn.

      Lại Vũ hé mắt theo dõi , sau đó đột nhiên từ giường ngồi dậy “Tìm được Lại Văn sao ?”

      Tứ Phương lắc đầu, “Còn có, nhưng nhanh thôi .”

      Bả vai Lại Vũ sụp xuống , “ mừng hụt lần nữa chứ ?”

      Tứ Phương như đinh đóng cột , “Khẳng định .”

      Lại Vũ nhếch miệng, “Hy vọng là thế .” nhìn khuôn mặt hưng phấn của Tứ Phương, “ có manh mối , thả tôi ra ngoài , tôi có thể cùng tìm Lại Văn.”

      Khóe miệng Tứ Phương hơi nhếch lên vẫn nên ở trong này chờ , chờ Lại Văn trở lại, ấy muốn xử trí như thế nào, phải xem tâm tình của ấy .”

      Lại Vũ từ giường nhảy dựng lên, hung hăng đá phía lưới sắt ”Tôi … mẹ kiếp , mày dựa vào cái gì mà nhốt tôi ?”

      Tứ Phương dương khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm vào Lại Vũ, “Từ khi ngươi chụp những bức ảnh đấy , ngươi khối tử thi .”

      Hai tay Lại Vũ nắm lấy hàng rào sắt , quyền đấm vào hàng rào, mu bàn tay nhất thời chảy máu , hổn hển quát, “Tôi chỉ chụp mấy bức hình của nó , lại chụp mấy bức hình khỏa thân đó , cũng có hại chết nó , hại chết nó là mày , là mày đồ súc sinh, chính mày đáng chết còn …con mẹ nó kéo tao làm đệm lưng.”

      Đối diện Tứ Phương vẫn cúi đầu, bình tĩnh nhìn , qua lúc , đứng lên chậm rãi ra ngoài, lúc đến cửa lại quay lại nhìn Lại Vũ , “Tôi thề, ai muốn hại Lại Văn, tôi làm cho hiểu được bốn chữ ‘Sống bằng chết’ này viết như thế nào.” Ngữ khí của nhàng , lại trầm đến tàn nhẫn,.

      xong câu đó, ra ngoài, đóng chắt cửa lại , còn lại Lại Vũ vẫn còn đứng sững sờ trong hàng rào .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :