1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Đây nhé! Vẫn bị lười lắm, ai vứt cho tí chăm nào! cần gấp


      ☆ Chương 118 Chương thế giới hồn mắt ( bốn )


      Bạch Mã Đan Tăng cúi đầu khóe môi hơi khẽ nhếch lên, ý cười ôn hòa nhất thời có nửa phần cảm tình như trước đó. Nó giống như tuyết đỉnh núi vạn năm tan chỉ độc màu trắng xóa, lạnh lẽo. Đôi mắt phượng đỏ tím tỏa ra những tia sáng sắc bén, hào quang thần thánh bao bọc thân thể nhạt dần rồi bị thế chỗ bằng tầng ánh sáng hồng hắc mỏng trầm. Tòa sen từ từ bay lên trung vài thước, duỗi bàn tay nhiễm đầy mật dịch của nàng kia.


      Ngân Nghê vẫn nằm liền đứng dậy sải bước tiến tới thè ra cái lưỡi màu đỏ tươi chậm rãi liếm bàn tay mềm mại hoàn mỹ của . Đầu ngón tay, lòng bàn tay, kẽ tay… có bỏ sót bất kỳ chỗ nào, thẳng cho đến khi mật dịch liếm sạch mới thôi. Đôi mắt tam giác màu lam híp lại thỏa mãn, đầu lưỡi vân còn liếm liếm khóe miệng như vẫn còn thèm thuồng.


      “Ăn ngon sao?” Bạch Mã Đan Tăng thản nhiên cười hỏi.


      “Ngao ── ”


      Ngân Nghê gào tiếng hướng quẫy quẫy cái đuôi làm lay động c bộ lông xám bạc.


      Bạch Mã Đan Tăng rút tay lại cầm tràng hạt cổ phượng nhãn bồ đề nhàng phóng thích ánh sáng tinh khiết từ viên châu, chậm rãi : “Mật dịch linh khí tinh thuần, tế phẩm bình thường có khả năng so sánh bằng. Nữ nhân này từ thời xa xôi xuyên qua mang theo cả linh khí năng lượng của vũ trụ hồng hoang, là tế phẩm ngàn năm khó gặp cũng chưa đủ. Đây là thần phật ban ân cho chúng ta, tuyệt đối để cho Vương dễ dàng tổn hại nàng.”


      “Ngao ── ”


      Đôi mawts tam giác màu lam đột nhiên trở nên trầm hung tàn, bóng đen hắc ám tàn nhẫn tỏa ra khắp nơi. Nó há miệng để lộ ra hàm răng trắng nhọn hoắt dữ tợn hướng Bạch Mã Đan Tăng gầm gừ.


      “Sao vậy, ngươi muốn cắn ta?” Bạch Mã Đan Tăng khẽ nhếch cặp mày, nụ cười mặt hề thay đổi, ánh mắt vẫn như cũ mát lạnh như băng hề có chút cảm tình, “Ngươi là con chó ngao hoang dã sống núi bị Vương trong lúc săn bắn thu phục và giờ dâng trung thành của con dã thú cho . Ngươi cũng đừng quên, lúc người gần kề với cái chết là ai dùng hơn trăm ngàn hồn phách luyện chế đem ngươi cơ thể chó ngao rách nát cùng hồn tu bổ chứ? Ta khai sáng thứ dã thú mông muội của ngươi, vô luận ngươi cam tâm hay cam tâm cấm chế đối ta trung thành muốn khắc sâu dấu ấn trong ngao hồn của ngươi, vì thế đừng có làm mấy hành động khiến ta mất hứng.”


      “Ngao ──”


      Ngân nghê thu hồi răng nanh sắc nhọn, tuy đôi mắt vẫn như trước trầm uy hiếp nhưng bên trong hung tàn độc ác yếu ít. Cái đuôi dùng sức lắc lắc biểu đạt thành ý cầu hòa.


      Đôi mắt đỏ tím bên trong hào quang phút chốc rực rỡ lên, ngón tay nhàng bắn ra, tràng hạt bồ đề tách ra để lộ viên hạt hoa sen đỏ thẫm từ trong hào quang của tràng hạt bồ đề bay ra bắn thẳng vào trong miệng hơi mở của Ngân Nghê.


      “Ngao ──”


      Ngân nghê ngửa đầu phát ra tiếng gầm như sấm rền dài, đôi mắt tam giác màu lam cấp tốc lên từng tia lôi sét đánh, hai lớp lông xám bạc từng cái từng cái dựng đứng thẳng, ánh sáng người thoáng chốc sáng ngời hơn rất nhiều, toàn bộ thân hình như là to thêm vòng.


      thôi.” Bạch Mã Đan Tăng thản nhiên nhả ra thanh, từ từ khép lại đôi mắt. Hai tay trong người tạo thành ấn, tràng hạt cuốn lại vào trong lòng bàn tay vòng tại ngón áp út. Tòa sen lập tức bay thẳng lên trung, vừa chớp mắt tiến vào trong bóng tối đen như mực.


      Ngân Nghê hướng phương hướng Bạch Mã Đan Tăng biến mất nhìn lúc lâu mới thu hồi ánh mắt. Trong cổ họng phát ra tiếng ư ử trầm thấp, thân thể dần dần mờ nhạt rồi cũng tan ra trong gian tối như mực.

      ########### ########### ###########

      Phân cách tuyến đen hơn mực, đen thấy ngày mai.


      La Chu mơ mơ màng màng mở ra mắt, đạp vào mắt nàng là bộ lông xám bạc cứng rắn, chop mũi ngửi thấy mùi phải mùi xạ hương nam tính pha lẫn chút mùi tanh tưởi của dê bò của Cầm thú vương, mà là quen mùi v dã thú thản nhiên quen thuộc. Nàng nhăn nhăn cái mũi, kỳ dị phát này người nó còn có cái mùi hương sen thanh thanh. Mùi sen này giống như nàng từng ngửi thấy qua ở đâu, cẩn thận nghĩ lại cũng nhớ ra được đành phải buông tha.


      Căng mắt nhìn xung quanh xem có bóng Cầm thú Vương ở đâu , ngay khi xác nhận là có nàng mới nới lỏng tâm buộc chặt. cẩn thận ngẩng đầu nhìn quanh tẩm cung phát bóng người, nàng ngủ no rồi tinh thần lại tự nhiên cảm thấy sảng khoái hơn hẳn. Tức giận sầu khổ nguyên ngày, cao hứng khoái hoạt cũng phải giành cả ngày, thế nên phải chớp lấy thời cơ hưởng thụ khoái lạc, làm người liền nhất định phải biết là sau khi khoái cảm qua phải tiếp tục tiến về phía trước. Tối hôm qua nàng khuất nhục cùng bịtra tấn vất vả mới chờ đến lúc Cầm thú Vương ở đây nên muốn tranh thủ thả lỏng tâm tình ra càng nhiều càng tốt.


      Giờ mới chú ý nhìn kỹ, thấy tư thế Ngân Nghê nằm có chút buồn cười, nó nằm ngửa giường mà nàng mặc bộ nội y mỏng tang nằm úp sấp cái bụng mềm mại của nó. Sau lưng là chiếc chăn nhung dày bằng da dê êm ấm đắp kín người nàng, chỉ để lộ ra đầu nàng cùng Ngân Nghê. Cùng con chó ngao có thể chịu lạnh dưới -40,-50 độ C giường rộng đắp cái chăn nhung dày bằng da dê khiến cơ thể nàng cảm thấy ấm áp thoải mái vô cùng.


      “Ngân Nghê, chính ngươi tự lên giường sao?” Nàng tò mò hỏi.


      “Ngao ──” Ngân Nghê thấy nàng tỉnh, ánh mắt trầm tĩnh bỗng trở bừng lên sáng ngời hung phấn. Nó lắc lắc cái đầu to đùng của mình, cổ họng ư ử như đáp lại.


      Tuy rằng Ngân Nghê chỉ có thể sủa, ư ử, hay gầm gừ, nhưng ở chung hơn tháng nàng có thể căn cứ vào thanh dài ngắn cao thấp của nó để hiểu điều mà nó muốn biểu đạt.


      “Cầm thú Vương đồng ý cho ngươi lên giường ư?!”


      Nàng cực kỳ kinh ngạc vì Cầm thú Vương là tên quái dị cực kỳ thích sạch , thế mà chẳng những cho phép nô lệ ngủ giường của mà còn cho con chó ngao trèo lên. Từ hôm qua đến bây giờ, hành động của đúng là càng ngày càng khác thường! Để cho Ngân Nghê lên giường ngoài vì giúp sưởi ấm, bởi vì cơ thể hoàn toàn có nhiệt độ ổn định ấm áp còn cần gì lấy thứ khác sưởi ấm? Ơ mà chờ ! Chẳng lẽ là sợ sau khi rời , thân thể của nàng lại bị lạnh nên mới cho phép Ngân Nghê lên giường? Nàng tự nhiên rung mình, tim đập liên hồi đầy sợ hãi, dám lại suy diễn lung tung. Chỉ biết càng nghĩ càng thấy khủng bố, nghĩ nhiều mới là thượng sách.



      “Ngao ──” Ngân Nghê thè cái lưỡi hồng thở hổn hển mấy lần, trở mình nằm úp sấp lại khiến đệm chăn nhung bằng da dê bị xốc lên. Ở trong chăn dày đệm êm thêm nhiệt độ ấm nóng của Ngân Nghê làm cho cả hai cảm thấy ổn chút nào.


      La Chu cũng chú ý tới tình trạng quẫn bách của Ngân Nghê, nàng mím môi cười, tay với định tóm lấy cái lưỡi của nó để đùa giỡn. Ai ngờ mới duỗi tay ra, đôi mày lập tức gắt gao nhăn lại. Đau quá! Toàn thân từ xuống dưới trừ bỏ bên dưới còn lại đều mỏi nhừ đau nhức cứ như vừa trải qua cuộc ẩu đả vậy. Ánh mắt nhìn tới cánh tay trắng nõn giờ toàn mấy vết bầm tím lại còn thêm dấu vết răng cắn nữa. cần cũng biết hôm qua vừa mới được Thích Ca Thát Tu mát xa làm lưu thông chỗ bầm những trải qua đêm bịCầm thú Vương chơi đùa nên lại biến thành tấm vải rách bị giày vò đến xơ xác. Mẹ nó là đúng với cái tên cầm thú!


      Nàng nhịn được thầm mắng chửi. Nhưng vừa nghĩ đến nguyên nhân Cầm thú Vương sở dĩ cho phép Ngân Nghê lên giường để bồi nàng ngủ, ngực lại khỏi mềm chút. sâu hít vào hơi rồi lại thở ra, cẩn thận cử động thân thể mới phát trừ bỏ đau còn có chút mỏi. Bụng vẫn luôn cảm thấy ấm áp chút lạnh lẽo hay đau đớn cũng có. Nhưng nàng có thể cảm nhận được ẩm ướt ở khu vực nguyệt cốc thần bí, cảm thấy giống như khi bị kinh nguyệt vậy.


      Hai má chậm rãi nhiễm rặng mây hồng, nàng hoảng hốt nhớ cảnh trong mơ, chính mình giống như nằm ở trong lòng của nam nhân nhưng nàng vẫn mơ hồ nhớ khuôn mặt của , nàng giống như con mèo thuận theo tùy ý khinh bạc dâm ô, tựa hồ còn… còn đạt cao trào. A a a, nàng… nàng thế nhưng ở tẩm cung Cầm thú Vương mộng xuân! Chẳng lẽ nàng muốn ư? La Chu có chút xấu hổ vùi đầu vào chỗ lông cổ của Ngân Nghê, lặng im hai giây lại bỗng dưng ngẩng đầu, răng nanh nho trắng muốt khẽ cắn cánh môi, mắt to lóe ra căm giận mãnh liệt. Hừ, nàng xấu hổ cái quần què ý, mẹ nó tất cả đều là lỗi của Cầm thú Vương! Nhớ trước khi mê man, tên cầm thú đó vẫn còn sờ mó cắn cắn người nàng. Nhất định là do động tác sơ mó của mới làm nàng mơ thấy mộng xuân, căn bản là phải nàng muốn a.


      thầm hung hăng chửi rủa cầm thú vài câu, cảm xúc được tự nhiên cuối cùng cũng điều chỉnh lại trở nên bình thường, nàng lại bắt đầu cảm thấy hứng thú trêu đùa cùng Ngân Nghê.


      “Ngân nghê, ngươi có nóng ?” Nàng nhe răng trợn mắt nhịn đau lấy tay tóm miệng của Ngân Nghê sắp đóng lại, “Khi bị nóng muốn đem đầu lưỡi thè ra thở hổn hển. Ngoan nào, đem đầu lưỡi thè ra, ta lấy tay giúp ngươi hạ nhiệt độ xuống.”


      Ước chừng là tâm tư tà ác của nàng thể quá ràng khi nên Ngân Nghê chăm chú cảnh giác nhìn nàng, mặc kệ nàng cố gắng bắt lấy hay mềm giọng dụ dỗ nhưng chính là nó há mồm thè lưỡi ra.
      Last edited: 9/8/18
      Happyanh, chau007153, Tôm Thỏ17 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mình chỉ thích mỗi cái chi tiết trong truyện này con chó ngao nó cũng có yếu muốn dâm ô Là Chứ.

    3. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Xin thông báo với các hạ! Bần ni trong lúc bân trăm công nghìn việc, việc nhà việc nước việc hàng xóm. Vì thế mặc dù có tâm nhưng đủ lực học thành tài thuật Phân thân. Nên đành mong các hạ mủi lòng thương hại bần ni. Bần ni có bỏ các hạ mà chỉ tốn thời gian để hoàn thành từng chương mà thôi. Mong các hạ niệm tình bần ni già cả, chưa chồng con, có cha mẹ dưới có con husky nghịch hơn chó, mèo sang chảnh hơn người mà thư thả cho bần ni.
      Bần ni xin cảm tạ
      p/s: À lúc nào mà rảnh có chương mới nhanh còn rảnh các bạn húp cháo đợi chờ nhé.
      *vẫy vẫy*

      ☆ Chương 119 Cùng Ngân Nghê vui đùa ầm ĩ

      Đôi mắt La Chu đảo vòng quanh, ngón tay trắng muốt min màng cong lại hướng nách ở chân trước Ngân Nghê. Nàng có chút tò mò, biết chó ngao có hay giống phần lớn con người bịcù ngứa ngáy há mồm cười to? Nếu bị cù con chó ngao dữ tớn uy vũ như nó có thể nở nụ cười như thế nào? Đôi mắt hung ác cong thành bán nguyệt luôn chăng?


      Móng vuốt của nàng vừa mới ở nách của nó cù hai cái nhưng chỉ thấy dưới bụng mềm mại của Ngân Nghê run rẩy mạnh cái, hai cái chân trước duỗi thẳng đột nhiên rút lại đặt lên đầu vai của nàng. Đôi mắt tam giác lam sắc sáng ngời có cong lên như La Chu tưởng tượng mà biến chuyển thành màu đỏ mãnh liệt, ở cổ họng phát ra tiếng hừ hừ, như là từ phía dưới mặt đất truyền ra vậy, trầm thấp đậm buồn.


      Cho dù nàng cùng Ngân Nghê từ từ trở nên thân mật nhưng mỗi khi mắt nó chuyển thành màu đỏ, trong lòng La Chu có chút yên vì sợ nó đột nhiên nổi lên thú tính đem nàng ăn luôn hoặc là cắn đến chết. tại nàng biết vì cái gì nhưng chắc chắc mười vạn phần là mặc kệ Ngân Nghê có biến hóa ra sao cũng thực tổn thương nàng. Trong cảm nhận của La Chu, Ngân Nghê đơn giản chỉ là con dã thú, cũng phải người thân hoặc bằng hữu mà là ngọn núi cao có thể cho nàng dựa vào, trở thành bến cảng yên ả, cũng là bầu trời là đại dưỡng luôn bao dung mọi thứ về nàng.


      Nếu đem Ngân Nghê coi như là con người, nó giống như tử sĩ lòng dạ trung thành đối với Cầm thú Vương, ngoài sụ trung thành toàn bộ cảm tình đều là giành cho nàng. Sống hai mươi năm, trừ bỏ Trát Tây Lãng Thố đem nàng coi như tiên nữ mà thương chiếu cố cũng chỉ có Ngân Nghê đem nàng coi là trân ái bảo bối. Nàng đột nhiên nghĩ nếu có ngày nàng thoát khỏi hoàng cung, liền cũng có nghĩa là vĩnh viễn thể nhìn thấy Ngân Nghê nữa. Ngực bỗng dưng cứng lại cảm giác đau đớn khó nhịn. Nhưng là nếu trốn liền phải ở cạnh Cầm thú Vương và chịu đựng tra tấn cùng nhục nhã vĩnh viễn. Nàng có thể sống sót qua tháng, nhưng mà nửa năm sao? năm có thể chứ? Có thể chờ đến lúc Cầm thú Vương đánh mất hứng thú đối với nàng sao? Ai có thể cam đoan sau khi đánh mất hứng thú với nàng, có còn để nàng sống nữa hay ?


      Ý niệm cố định trong đầu phải trốn thoát ngay tại giờ khắc này lại có chút dao động, do dự. Trong nháy mắt, tâm tư như điện loại vòng quanh trong đầu nàng, mãi vẫn có kết quả. Nàng nở nụ cười chat chúa, quên nghĩ nhiều cũng vô ích, trước mắt cứ sống tốt trước . Có thể sống nhiều hơn ngày phải nắm chặt thời gian ở cùng Ngân Nghê nhều thêm ngày, ít nhất sau này có thể giảm bớt tiếc nuối cùng đau lòng.


      “Ngân Nghê, há mồm, há mồm nào.” Nàng giương nụ cười sáng ngời, đem móng vuốt của mình từ dưới nách của nó mò thẳng lên chỗ cổ, áp lên bụng của nó mà cọ xát vặn vẹo làm nũng. Ngân Nghê những là con chó ngao thông minh nghiệt, vừa là con dã thú cường hãn đến đáng sợ hùng tráng. Nàng cao 1m62, thể trọng cảngười hoàn toàn có thể yên tâm lớn mật ở người nó dùng sức vặn vẹo.


      “Hừ hừ hừ ──” Cổ họng Ngân Nghê trầm thấp hừ kêu dồn dập, cái mũi đen nhánh ẩm ướt phun ra nhiệt khí, ánh mắt toát ra càng nhiều màu đỏ sẫm, dưới tình huống La Chu hề hay biết hai cái chân sau cường kiện của nó ghìm siết chăn đệm lại. Hơn nữa miệng của nó cắn chặt.


      “Ngân NNghê, mở ra, mở miệng ra .” La Chu phát ra thanh trong trẻo kiều giòn như kim tước làm nũng mềm mại, như là mật ngọt, hai cái tay sợ chết đặt bên ngoài miệng đóng chặt của Ngân Nghê. Hai bàn tay đầy đặn hồng hào sợ cố gắng tách miệng nó ra, đối với hàm răng trắng toát nhọn hoắt hoàn toàn e sợ chút nào.


      Ngân Nghê nghĩ mãi trong đâu biết phải làm sao với cái móng vuốt nghịch ngợm bằng mọi giá phải mở mồm nó ra của nàng. Cả tẩm cung vang lên tiếng cười vui thích uyển chuyển như giọng hát của chim tước vậy. Đôi mắt tam giác màu lam nhíu lại bên trong là những đốm lửa cháy bập bùng, nó cuối cùng cũng mở rộng miệng ra để cho móng vuốt của nàng xâm nhập vào.


      “Haha! Bắt được đầu lưỡi của ngươi rồi nhé.” La Chu đắc ý cười thích thú, bàn tay chẳng những có hoảng sợ rút lại mà ngược lại càng làm càn bắt lấy cái lưỡi thô ráp khẽ động của nó.


      “Ngao ──” Cổ họng của Ngân Nghê phát ra tiếng vang như sấm rền, thân hình hùng tráng đột nhiên vút phát nhanh chóng thay đổi vị trí của nó với La Chu.


      La Chu chỉ cảm thấy hoa mắt, thân thể muốn nằm ở giường. Sau lưng cảm thấy ấm áp dễ chịu dường như chính là chỗNgân Nghê mới nằm qua. Chân trước của Ngân Nghê đặt ở cạnh đầu nàng. Nó dần hạ thấp người nhàng che người nàng, chưa tạo bất cứ áp lực nào lên người nàng, lại dùng bộ lông dày giúp nàng ngăn trở hàn khí xâm nhập.


      bàn tay của nàng vẫn còn ở trong miệng của Ngân Nghê, răng nanh nhọn hoắt nhàng ngậm của nàng cổ tay mềm giòn, nước miếng bôi ở da thịt hồng hồng của nàng tỏa ra chút mùi của hoa sen. đôi mắt ràng thuộc về loài dã thú nhưng so với đại đa số con người còn thâm thúy hơn, có thể dễ dàng thấy ở chỗ sâu bên trong thu liễm độc ác hung tàn cùng cao ngạo lạnh lùng.


      Lần đầu tiên, Ngân Nghê đem nàng đẩy ngã thảm cỏ, nàng đối nó là sợ hãi đến cực điểm; lần thứ hai, Ngân Nghê cắn áo nàng lôi , nàng vẫn là đối nó sợ hãi dị thường; lần thứ ba, Ngân Nghê ngậm cánh tay của nàng, bắt nàng ăn cơm, nàng như trước đối nó tràn ngập sợ hãi. Sau đó, nàng ăn miếng thịt bò nóng hổi lấy ra từ trong miệng của Ngân Nghê, ôm chó ngao ngủ. Lại sau đó nữa, Ngân Nghê đem nàng trở thành sủng vật nuôi dưỡng bên cạnh, chiếu cố nàng ăn, chiếu cố nàng ngủ, thường thường cùng nàng chơi trò chơi. Làm nàng chậm rãi đem Ngân Nghê coi như người nhà như bằng hữu. Ở lúc nàng làm trái lại nghe lời, nó hung tàn cắn thương bả vai của nàng, ở trước mặt của nàng mà ăn thịt người sống, làm cho sợ hãi vốn biến mất lại dâng lên. Tiếp đến, trong đêm tối đen lạnh như băng, nàng cuộn mình thảm trong tẩm cung vừa xảy ra chuyện giết chóc tanh tưởi, cả người bị lạnh đến thấu xương chính là Ngân Nghê chút đem cho nàng ấm áp. Khi nàng mắc bệnh cũng là Ngân Nghê cầu Cầm thú Vương cho gọi đại phu đem nàng bị sốt cao hôn mê trung cứu trở về. Từ đó đến nay, nàng đối Ngân Nghê hoàn toàn rộng mở tấm lòng của mình, nàng coi nó như chỗ dựa của mình, biến nó trở thành đối tượng để nàng tha hồ làm nũng.


      Trở thành sủng vật của con súc sinh, có tôn nghiêm làm sao? Nàng có cha mẹ, nhưng mà tình thân bọn họ giành cho đứa con duy nhất này lại mỏng như tờ giấy. Hai mươi năm qua, chỉ có Ngân Nghê đem nàng để trong tâm, người thương nàng bất quá cũng chỉ có Trát Tây Lãng Thố mà thôi.


      Nàng buông ra đầu lưỡi của Ngân Nghê, tay ôm lấy đầu nó rồi có chút đắc ý cười: “Ngân Nghê, ta tại có chút nào sợ ngươi nha.”


      Ngân nghê cúi đầu, trong mũi phun ra khí nóng, cái lưỡi ở mặt nàng liếm qua liếm lại. Lực đạo rất , đầu lưỡi thô ráp như chuồn chuồn lướt nước liếm tới cái trán của nàng, mặt mày, mũi, khuôn mặt, thậm chí còn mấy lần liếm qua cánh môi của nàng. Cả khuôn mặt ướt sũng còn có chút mùi tanh tưởi pha lẫn mùi hương sen thoang thoảng, so với trước kia dễ ngửi hơn rất nhiều.


      “Ngân Nghê, ngươi ăn cái thứ tốt gì vậy? Mùi cư nhiên lại thơm quá nha.” Nàng cười khanh khách lộ cả hàm răng trắng bóng hỏi.


      “Ngao ──” Cổ họng Ngân Nghê gầm , cái lưỡi càng thêm nhiệt tình ở mặt nàng mà ra sức liếm, thỉnh thoảng còn dùng bộ lông xù thô cứng của nó cọ xát cổ của nàng.


      cần, rất ngứa! Ngứa lắm, Ngân Nghê, cần liếm, cần cọ a, rất ngứa đó!”


      Cái lưỡi thô ráp ấm nóng, bộ lông cứng mềm vừa phải liên tục ở mặt cùng cổ nàng mà cọ, La Chu cười đến có chút hổn hển thở nổi, đầu tránh phải né trái. Các ngón tay đầy đặn chỉ mải lo đẩy cái miệng của Ngân Nghê ra, chút cũng phát bên dưới thân Ngân Nghê ở người nàng bắt đầu thay đổi kích thích.


      Lời của tác giả:


      Ngẫu nhiên nảy ra trong đầu, mình cũng rất thích động vật, thế nên cho thêm cả nhân thú văn, thỏa mãn đầy đủ các thể loại tình cảm nha. (^^) hì hì…
      Last edited: 10/8/18
      Happyanh, chau007153, Tôm Thỏ15 others thích bài này.

    4. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Uầy ưu tiên công việc nàng ơi, đừng bỏ tụi ta luôn là đc :)))
      Mà công nhận nàng lên tay đấy, đọc mướt hẳn.
      cuh2 thích bài này.

    5. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Cũng may chỉ là ăn nhân thú "dưa bở" thôi nhé. Ahihi
      quay lại và vẫn lười như chưa có cuộc chia ly



      ☆Chương 120: Tâm động xốn xang ( )​


      Tiếng cười theo khe hở rèm cửa dê nhung nặng nề mà xa hoa len lỏi chui ra ngoài, làm cho hai nam nhân cao lớn nhanh nhẹn dung mãnh nghỉ chân bên ngoài mành nghe được đến đê mê. Từ lúc nữ nô hỏi Ngân Nghê cảm thấy nóng hay nóng, rồi cả lúc dụ dỗ nó há mồm, bọn họ liền đứng ở bên ngoài rèm cửa .


      Đột nhiên nghe thanh làm nũng ngọt ngào vui thích mà chưa bao giờ được nghe qua, Tán Bố Trác Đốn cơ hồ là lập tức ngăn lại động tác vén rèm cửa cho của Thích Ca Thát Tu.


      Giọng nữ nhân trong trẻo giòn tan có đạm mạc, có sợ hãi, có co rúm lại, có bi thương, có thống khổ, có nức nở. thanh đó mềm mại, ngọt ngào, như là chim kim tước con mới đẻ ra kêu ríu rít, vừa vui thích vừa kiều. Tán Bố Trác Đốn cùng Thích Ca Thát Tu đều cảm thấy trong lòng đột nhiên như có thêm cái móng vuốt cào cào quả tim của mình, đau khổ vô cùng, hận thể dùng tay cắm vào trái tim dùng sức ngăn nó lại, càng hận thể đem con chim kim tước kêu kia nắm ở lòng bàn tay dùng sức mà nắn bóp.


      Nghe đó chuỗi lại chuỗi thanh mềm mại, ngọt ngào của nàng, Tán Bố Trác Đốn cuối cùng nhịn được lấy tay lặng lẽ vén lên rèm cửa. Trong phút chốc khuôn mặt tươi cười rạng rỡ hơn cả ánh sáng của nàng tiến vào tâm của hai nam nhân.


      Khuôn mặt trắng bệch nhiễm màu sắc hồng hào, đôi mắt to tròn cong lên cười vui thích giống như viên thạch đen được tẩm trong nước. Cánh môi phấn hồng khép mở tạo ra tiếng cười khanh khách như chuông bạc đánh ra thanh trong gió. Cả khuôn mặt nhắn đều toả ra tinh thần phấn chấn cùng gió xuân mơn mởn, làm cho người ta hoảng hốt nhưu thảo nguyên nở rộ hàng ngàn đóa hoa Cách Tang.


      Nàng ở người Ngân Nghê cọ xát vặn vẹo, cùng nó làm càn vui đùa ầm ĩ, hướng nó tùy hứng làm nũng. Khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp, khóe môi ngọt ngào cao kiều, hoàn toàn ỷ lại vào Ngân Nghê, điều này như tầng tầng sóng to từng cái từng cái đánh sâu vào lòng hai nam nhân.


      Nàng chưa từng có trước mặt bọn họ để lộ ra biểu cảm, hành động như vậy,.


      Tán Bố Trác Đốn hơi hơi nheo lại ưng mâu, trong ánh mắt chỉ tràn ngập hoa lúm đồng tiền khuôn mặt kia. Nữ nô từ lúc xuất ở trước mặt chính là bộ yên lặng tĩnh mịch, bộ dáng nửa chết nửa sống. Cho nên khi nàng lộ ra vẻ mặt kinh sợ, ánh mắt hãi khủng, cả người co rúm lại phát run, thống khổ khóc lóc điều khiến nhịn được dâng lên khát vọng tra tấn chà đạp. nghĩ rằng là nàng rất sinh động, đáng , khiến người thích, biết mệt mỏi mà thưởng thức mà thích nàng như vậy. Nhưng mà thẳng đến giờ phút này mới biết chính mình sai lầm rồi. Chưa bao giờ từng nghĩ tới nàng biểu lộ cảm xúc từ nội tâm vui thích, tươi cười đáng , đặc biệt lúc nàng ỷ lại vào Ngân Nghê làm trái tim xôn xao, như có gì đó va vào linh hồn khiến sinh ra loại cảm xúc mãnh liệt tê dại. Nếu người nàng cọ xát là , nếu đối tượng nàng làm nũng vui đùa ầm ĩ là , vậy tư vị như thế nào đây?


      “Ngân Nghê, ta tại chút cũng sợ ngươi nha.” thanh đắc ý làm cho trong lòng Thích Ca Thát Tu dâng lên trận kinh hoàng, gắt gao chăm chú nhìn cánh môi mở ra khép lại, đôi mắt cố gắng che dấu dục vọng trồi lên của . Nếu câu đó đổi từ “Ngân nghê” thành “Thích Ca Thát Tu”, có phải hay nàng có thể ở trước mặt tùy ý cười đàu vui thích làm nũng? từng làm cho mọi người nhượng bộ thoái lui khi dám bất đồng với Vương, cũng từng có nữ nhân ở trước mặt cười đùa qua, hướng tát . Khi tâm tình vô cùng tốt, cũng tùy ý chòng ghẹo hai câu; khi tâm tình bình thường, hờ hững lạnh nhạt; tâm tình tốt, trực tiếp rút đao ra chém. Nhưng chưa bao giờ từng có khát vọng cùng tâm động, mong muốn nữ nhân này có thể ở trong lòng mình mà tùy hứng làm nũng, làm càn cười đùa như bây giờ.


      Tán Bố Trác Đốn cùng Thích Ca Thát Tu hẹn mà cùng liếm liếm đôi môi, sinh ra vài phần ghen tị với con chó ngao ở giường kia. Hai cặp mắt lợi hại lóe lên lúc sáng lúc tối, phức tạp khó lường.


      Thích Ca Thát Tu sắp thể ngăn bản thân mình vọt vào cạnh giường đem nữ nhân cười nở rộ như hoa Cách Tang hung hăng ôm vào trong lòng mà thương, dư quang nơi khóe mắt cố gắng giấu giếm dừng ở bên trái Vương của .


      Khuôn mặt tuấn của Vương tia ôn nhu giống như quỷ thần dùng đao phủ chém hết những thứ cản đường mình, từ cái trán đầy đặn đến cái mũi thẳng tiếp đến cái cằm cương nghị đều tỏa ra dự kiên nghị. Mày rậm sắc bén như kiếm, xương gò má cao theo chóp mũi kéo thẳng tới khóe môi tràn ra lãnh khốc bễ nghễ. Mấy bím tóc nâu dài được bện tinh tế rủ đầu vai, trang sức ngọc bích hình đầu lâu lóe ra ánh sáng lãnh thần bí, vạt áo làm bằng da chồn đỏ tím quý báu phối hợp với những họa tiết chỉ kim sắc phức tạp áo lót càng tôn lên uy nghiêm quyền quý của Vương.


      Mà đứa con của trời từ được thủ hộ ở cao ngạo nghễ xa giời trần gian cuối cùng cũng nhiễm lên cái được gọi là tình nhân gian. tuy rằng mặt có chút thay đổi, nhưng cặp mắt giống loài kền kền hề nháy mắt dù chỉ lần chăm chú nhìn nữ nhân cùng Ngân Nghê vui đùa ầm ĩ giường. Ánh mắt nóng rực, hung ác nham hiểm đầy tham lam, rất giống muốn đem nữ nô non mềm đó toàn bộ ăn vào.


      “Vương, nếu vào quá tiện nghi cho Ngân Nghê.”


      thấp giọng nhắc nhở, ánh mắt tựa tiếu phi tiếu nhìn thân thể Ngân Nghê giường bị kích thích. Heo ngốc nghếch cái gì cũng phát ra, nhưng là ràng nhìn thấy bên dưới dương vật Ngân Nghê vươn ra đỏ sậm thô dài. Lại Ngân Nghê hầu cạnh bên Vương cũng nhiều năm, thân là thân vệ bên người Vương, ở chung cùng Ngân Nghê cũng đủ lâu còn chưa có thấy qua Ngân Nghê cùng chó ngao cái giao hoan. Quăng nữ nô mềm mại rồi đút dược động dục cho nó, nó chỉhá mồm đem cả người nữ nô cắn ăn sạch chỉ bỏ lại mấy thứ linh tinh như tóc với quần áo. con chó ngao đực trưởng thành cư nhiên đến cả phát tình cũng đều có. Hại nghĩ đến năm đó, nó đó bị Pháp vương cứu trở về mạng, gậy căn của nó bị thương. Cho đến khi nó lựa chọn heo làm ngao nô cho mình, nhìn nó dùng hết sức lực vì heo nhảy lên nhảy xuống đỡ cho nàng, mới giật mình tỉnh ngộ Pháp vương cứu nó trở về, phải chỉ có chữa trịcăn mệnh giống đực của nó mà còn mở ra mông muội của dã thú, trở nên trung thành với Vương đồng thời còn giống như người, có trí tuệ thích cái gì.

      Có chút buồn cười sờ sờ cái mũi, đột nhiên phát chính mình cùng Ngân Nghê thế mà thập phần giống nhau. Đồng dạng đều đối Vương dâng hiến trung thành vĩnh viễn phản bội, đồng dạng đều thích cái nữ nô. Mà nữ nô này, Vương cũng hoàn toàn thích mê.


      Được Thích Ca Thát Tu nhắc nhở, Tán Bố Trác Đốn cũng phát biến hóa dị thường của Ngân Nghê. Đôi mắt khẽ nheo lại, hừ lạnh tiếng, cất bước tiến vào nội thất.


      “Ngân Nghê, ngươi ra ngoài.”


      Mệnh lệnh lãnh đạm lớn lại như sét đánh giữa trời quang, làm cho người ngao vui đùa ầm ĩ nháy mắt đình chỉ động tác, biểu tình đóng băng. Thời gian như trôi qua lâu, hoặc như là chỉ trong giây lát, hầu gian Ngân Nghê lầu bầu tiếng, cái lưỡi ẩm ướt thô ráp nóng bỏng của nó bay nhanh qua cánh môi hé mở của La Chu liếm lúc, thân hình mạnh mẽ nhảy xuống giường. Hướng Tán Bố Trác Đốn lắc lắc cái đuôi của mình, nâng lên chân sau lộ ra dương vật thô dài đỏ sậm kề sát bụng nó.


      “Nhớ kỹ, cho phép của ta, được tự tiện gian dâm.” Tán Bố Trác Đốn hờ hững nhìn xuống Ngân Nghê, dừng chút, khóe môi nhếch lên, “Bất quá nếu là vẫn trung thành chừng ta sau này lo lắng.”


      “Ngao ── ”


      Ngân nghê mắt lộ ra ai oán, chán nản thấp hào tiếng, lại lắc lắc cái đuôi, lưu luyến nhìn giường liếc mắt cái, cơ hồ là cẩn thận từng bước ra khỏi tẩm cung.


      Làm Tán Bố Trác Đốn ngồi lên giường, đem đệm chăn lần nữa đắp kín người La Chu, nàng muốn đem khuôn mặt tươi cười giấu còn mảnh. Cầm thú Vương cảnh cáo Ngân Nghê. nàng hoàn toàn nghe được từng chữ , mẹ nó bản thân Cầm thú Vương là tên cầm thú thế nhưng còn nghĩ Ngân Nghê cũng giống cầm thú xấu xa như vậy sao. Vì sao lại kêu là tự tiện gian dâm? Ngân Nghê đối nàng săn sóc sủng ái như thế, sao có khả năng cứ như là mấy con chó ngao bị cho uống thuốc kích dục rồi tàn nhẫn gian dâm nàng cơ chứ?
      Happyanh, chau007153, Tôm Thỏ16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :