1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Đố các nàng biết mấy chap nữa có cảnh H nào?????? :034::034::th_18:
      Muốn nghe xem các bạn thích cặp nào nhất á:th_95:
      Last edited: 12/7/18

    2. Mèo Tuki

      Mèo Tuki Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      52
      Bn ơi cố lên, truyện này mặc dù khó edit nhưng bn hãy cố viết thuần Việt hơn nữa nhé mik luôn ngóng chương mới của bn:yoyo19:
      cuh2 thích bài này.

    3. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Mừng quá cuối cùng cũng có người edit tiếp, tks nàng nha. Có điều đọc vẫn thấy ko mượt lắm nhưng từ từ nàng tiến bộ thôi. Đừng drop là được nha nàng. nhiều.
      Mèo Tukicuh2 thích bài này.

    4. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      @Ngọc Ngốc Nghếch Thanks nàng để drop đâu, tôi hiểu cảm giác của người đọc khi truyện bị drop mà
      Ngọc Ngốc NghếchMèo Tuki thích bài này.

    5. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      ☆ Chương 101: Đa Cát an ủi ( )

      phải ánh mắt quỷ dị trong địa lao đánh thức nàng cũng chả phải tiểu bằng hữu Đa Cát gọi tỉnh La Chu trong cơn mê man, mà là thân thể lạnh như băng cùng phía dưới quặn đau mà tỉnh

      Mặc dù dưới thân lót hai nệm giường vô cùng dày cùng chăn ấm; tuy thân thể được nước ấm dội qua và được Thích Ca Thát Tu xoa bóp lưu thông máu. Nhưng khi nàng mình người ngủ, chân tay vẫn có dấu hiệu hạ thân nhiệt nhanh chóng. Ấm áp tựa như đầu mùa xuân trong làn gió thổi nhàng trôi , chỉ để lại chút nhạt nhẽo hơi ấm, còn lưu lại vẫn chỉ có cái lạnh đến thấu xương.

      Cái lạnh lan tràn ra khắp cơ thể nàng, dường như nước bên trong bụng cũng muốn đóng băng lại. Lại lần nữa quặn đau từ phía bụng mang theo cái lạnh trào dâng trong cơ thể nàng, trận máu nóng tuôn trào thoáng chốc cái làm cho mặt nàng trắng bệch cả ra, cả người đều toát ra tầng mồ hôi lạnh.

      Thích Ca Thát Tu rồi, đám cung nô cũng luôn, này trong phòng giam lại chỉ có mình nàng. Nàng xoay thân mình lưng dựa vào vách tường phòng giam, vẫn nhúc nhích cuộn mình trong ổ chăn. Nàng nhắm mắt lại, răng nanh gắt gao cắn môi dưới, kiệt lực ức chế tiếng rên rỉ cùng khát vọng quay cuồng trong đầu.

      Liệt? Thích Ca Thát Tu, cái tên nam nhân cầm thú đó đối nàng là nhất thời vui thích mà đùa bỡn, vẫn là lòng dạ khó lường luôn tính kế, hoặc có thể là cũng có vài phần thương tiếc của nam nhân đối nữ nhân, nhưng nàng còn tinh lực phân tích, cân nhắc cẩn thận từng chi tiết nữa rồi. Giờ phút này, cả đầu nàng chỉ hoài niệm lúc dùng đôi bàn tay ấm áp ấy xoa bụng cho nàng. Bàn tay ấy tuy rằng thô kệch hung tàn, nhưng lại có thể tạm thời xóa tan băng hàn trong thân thể nàng, giảm bớt đau đớn ở bụng.

      Nàng cũng hoài niệm Namtso thôn ngày, cùng Trát Tây Lãng Thố cùng chỗ ngủ khi, nam nhân ấm áp bàn tay to luôn luôn tại nàng bụng thượng nhu ấn, bên tai tới ban đầu tới chung đều bồi hồi a thương ôn nhu nỉ non, làm cho nàng vượt qua từ lúc chào đời tới nay tối thoải mái lần hành kinh.

      Nàng vẫn còn hoài niệm Ngân Nghê ở bên người mấy ngày, tuy rằng tắm rửa sạch vậy mà người Ngân Nghê lúc nào cũng phảng phất mùi tanh tưởi của dã thú, nhưng bộ lông dày của nó vĩnh viễn cũng giảm bớt độ ấm. Trong cái rét lạnh căm căm ở tẩm cung hắc ám kia, nó dùng thân mình bao bọc nàng bên trong, dùng cái miệng đầy răng nanh ngậm ngón tay như đóng băng lại của nàng để làm ấm chúng.
      Nàng biết phụ nữ khi sinh có bao nhiêu đau đớn, nhưng mỗi lần bụng quặn đau lại làm cho nàng cơ hồ muốn cắn nát cánh môi. Tay chân dần dần lạnh như băng cứng đơ, mồ hôi lạnh đua nhau xuất tầng lại tầng mang hơi ấm còn sót lại của nàng. Nội y thấm ướt mang lạnh lẽo, hàn khí thấm dần ào cơ thể bé, càng làm đau đớn bên trong bụng trở nên ràng hơn bao giờ hết, tưởng tượng như là có con dao sắc bén bên trong cứ từng đao từng đao chém nhiệt tình bên trong.

      Cơ thể đau nhức khó chịu liên tục càng làm nàng hận tên cầm thú Vương hơn, thân thể nàng vốn tính hàn lại thêm tra tấn cơ thể càng bị hàn khí ăn mòn. Nàng dường như cắn nát cánh môi, đáy lòng bất đắc dĩ cười lạnh, nhớ lại tựa hồ từ lúc bị bắt làm nô lệ, môi dưới của nàng có nổi vài ngày là còn nguyên vẹn. Chắc Cách Tang Trác Mã về tới thôn Nam Mộc A của nàng, về bên người a tổ, mẹ cũng như em trai của nàng, nàng thoát kiếp sống nô lệ thống khổ đó rồi. Còn nàng sao? Còn muốn chờ đến khi nào nữa? Trong lúc cơ thể vẫn cảm nhận thấy đau đớn, thần trí dần trở nên mơ hồ phảng phất theo trong trung gió lạnh thổi đến thổi .
      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngươi xảy ra chuyện gì vậy?”

      Bên tai đột nhiên truyền đến thanh lanh lảnh, giống như dòng suối chảy róc rách, như ánh sáng rọi trong đêm đen. Thanh như gần trong gang tấc, lượng lớn mang theo chân thành tha thiết.

      Nàng hơi mở đôi mắt ra, thấy áo bào da dê cũ nát sờn từ lâu và đôi mắt có chút hoảng hốt chớp nhìn nàng. Nàng cố gắng nâng lên mi mắt nhìn thấy khuôn mặt trẻ con giảo hoạt mà đáng . Trời sinh cho cặp lông mày và khóe môi như luôn nở nụ cười nhè , và đôi mắt to màu rám nắng với ánh nhìn tràn đầy quan tâm.

      Hóa ra là tiểu bằng hữu mới quen trong lao - Đa Cát, nàng nhoẻn môi đối nở nụ cười, cơ bắp cứng ngắc khiến hai gò má khó mà nở nụ cười tiêu chuẩn thay vì đó có chút vặn vẹo khó coi.

      … sao…” Chỉ cần sống sót qua hai ngày này là những ngày sau dễ thở hơn rồi.

      Đa Cát vẻ mặt lo lắng cũng có bỏ , lắc đầu tin, giơ lên tay áo có chút dơ bẩn cũ nát nhàng mà lau mồ hôi lạnh trán La Chu, cánh môi đầy đặn bĩu môi bất mãn , “Tỷ tỷ gạt ta, mặt của ngươi so với tuyết còn trắng hơn đó, trán tất cả đều là mồ hôi lạnh, cả mái tóc đầu ướt hết cả rồi.” Dừng chút cắn môi dưới, đôi mắt to màu vàng rám nắng ảm đạm cúi đầu, có chút thương tâm “Ta tránh ở đống cỏ bên trong thấy Liệt đội trưởng giúp tỷ tỷ băng bó miệng vết thương. Tỷ tỷ nhất định là ghét bỏ quần áo của ta cũ nát bẩn thỉu cho nên mới cần ta băng bó.”

      Khụ Khụ Khụ── Khụ Khụ Khụ ──

      La Chu hít ngụm khí lạnh vô ý bị nước miếng làm cho sặc luôn, hai má trắng bệch nháy mắt đỏ bừng giống như bình thường khi thoa son mang vài phần xinh đẹp kiều diễm. Mẹ nó! Thích Ca Thát Tu nhớ ra lệnh cho cung nô ngăn trở nhà tù phái trước, nhưng lại quên ngăn trở phòng tù bên cạnh! Mấy cảnh… Tắm rửa, thoa thuốc, kinh nguyệt toàn bộ việc làm ái muội đó đều bị thấy hết?! Bị thấy hết quan trọng, vì sao kẻ thấy từ đầu đến cưới lại là đứa trẻ mười mười hai tuổi trước mặt này kia chứ?

      … Hô hô… có… Hô hô…” Nàng trốn ở trong ổ chăn, vội vàng lắc đầu phủ nhận. là cực kỳ xấu hổ, xấu hổ quá đi囧, dưới bi ai nàng gặp phải trong tình huống này đổi lại hành kinh tạm thời bớt đau đớn.

      “Có nha! Tỷ tỷ coi thường ta!” Đa Cát tựa hồ nổi lên tính tình trẻ con, chu miệng dỗi, “Tỷ tỷ chính là ghét bỏ ta ! Ghét bỏ quần áo của ta bẩn thỉu!” Lời mang hơi ý căm giận bỗng chuyển thành thương tâm, “ nghĩ tới ca ca khi dễ ta, tỷ tỷ cũng xem thường ta.” Đôi mắt màu rám nắng lên tầng hơi nước trong suốt, hốc mắt cũng phiếm hồng “Làm đệ còn tưởng rằng… tỷ tỷ cùng ca ca giống nhau…” Thanh phát ra còn run run như rất ủy khuất cùng thất vọng.

      La Chu há miệng định cái đó rồi cũng phát ra thanh nào. Nàng có kinh nghiệm cùng trẻ con chuyện nha, đối với những bạn bướng bỉnh tỏ ra ủy khuất như này hoàn toàn là bó tay. Hơn nữa loại “tổn thương” như này mà vẫn là biết phải làm sao vậy nên nàng lại càng bất lực. Nàng cổ nổi lên dũng khí đối cái bé trai cao nguyên cổ đại lên lớp dạy về sinh lý nữ giới trưởng thành được, nên chỉ có thể hoàn toàn giả vờ câm điếc.

      Đa Cát nhìn La Chu cúi đầu ngồi yên lặng bên. Liếc mắt nhìn lên hung hăng cọ cọ chùi nước mắt vào ống tay áo. cẩn thận nằm xuống, cụng đầu mình vào đầu La Chu, run rẩy sợ hãi hỏi, “Tỷ tỷ, có phải ngươi phiền chán ta ? Ta có phải hay khiến người khác chán ghét ư?”

      La Chu nhẫn nhịn trận đau, kinh ngạc giương mắt xem , đập vào mi mắt là khuôn mặt đáng đầy lo sợ bất an. Hai má hồng hồng dính chút chút bùn đất bẩn hề hề, mắt to trong suốt màu rám nắng vẫn còn hồng hồng vì khóc trước đó, còn vài phần sợ hãi gắt gao nhìn chính mình, cũng dám nháy mắt như là sợ bị nàng phiền chán mà vứt bỏ.

      “Ca ca luôn trách cứ ta, dù chỉ như ý muốn chút liền đem ta tống vào địa lao, ta biết ta toàn làm ca ca phiền chán. Cho dù tỷ tỷ chán ghét ta cũng hiểu thôi …” Thanh sợ hãi càng ngày càng dần, đến cuối cùng chỉ còn tự trách ảm đạm đáng thương.

      Tam La Chu bỗng dưng đau xót, nàng thế nhưng người bé trai này thấy được ảm đạm đáng thương. Nếu phải ca ca của đối với quá khắc nghiệt cực đoan sao đứa sáng lạn như ánh mặt trời lại có thể trở nên như thế mẫn cảm, lúc nào cũng trong trạn thái cẩn thận đề phòng? Đột nhiên nàng giống như theo người đứa thấy được chính mình trước kia, khỏi dâng lên cảm giác *đồng bệnh tương liên. Khi đó nàng cũng là như thế cẩn thận lại sợ hãi gắt gao nhìn cha mẹ, mong đợi bọn họ có thể nhìn đến nàng, nhìn nàng bằng khuôn mặt tươi cười ôn nhu, những lời thương, tặng cho nàng những cái ôm ấm áp. Đáng tiếc, phần lớn nàng nhận được là bóng dáng lãnh đạm.
      * đồng bệnh tương liên = cùng ở hoàn cảnh giống nhau người ta thông cảm với nhau.

      Khuôn mặt ôn nhu tươi cười, lời thương, cái ôm ấm ap chỉ tồn tại ở góc rất và mơ hồ trong trí nhớ của nàng, bừng tỉnh trong cái hư ảo mờ mịt gọi là kỷ niệm. Biết là từng có được, tại sao cũng chạm tới, cảm nhận đến.

      Các bạn ngủ nhé. Mai chờ chap mới he he
      chau007153, Chôm chôm, Tôm Thỏ18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :