1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CatCora

      CatCora Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      708
      @Diệp Duệ Linh sau này ảnh cũng vật vã lắm, ngày nhớ đêm mong :)), còn bị mộng xuân nữa cơ >:)

      Hàng dzìa ^^
      Chương 085. Càng liếm càng nôn

      Giờ phút này, tình dục ngừng lại, khí đông lại, thời gian ngừng trôi.

      Môi lưỡi như có kim châm vào, hô hấp gần như dừng lại, ngay cả trái tim cũng muốn đập nữa.

      Ở trong trạng thái khiếp sợ tới cực độ, La Chu phát đầu óc chính mình hề trống rỗng. Ngược lại, có loại ý niệm cảm thấy may mắn ngừng truyền khắp nơi.

      May mắn từ trưa tới giờ ăn gì mấy, chỉ có thể nôn ra ít nước chua. Bằng đem gì đó nôn ra ăn trở vào thành bi kịch nực cười gì đó internet.

      Sau gáy đột nhiên truyền đến đau nhức, có bàn tay cứng như sắt kẹp chặt, chỉ cần dùng thêm lực đâm phá vỡ da thịt nàng, xuyên qua xương sọ, bóp nát óc nàng.

      Trái tim co lại, mồ hôi lạnh toát qua da đầu, trán, hai gò má, cổ, trước ngực, sau gáy, đùi. . . . . . Nỗi sợ toát ra từ mỗi góc cơ thể, mỗi sợi thần kinh, mỗi tế bào đều thu lại đau đớn.

      "Giỏi ── lắm ──"

      thanh lạnh lẽo đánh vỡ tĩnh lặng, nó giống như chui ra từ kẽ răng, cuốn theo toàn bộ dục vọng mãnh liệt.

      Da đầu của nàng gần như sắp phải tạm biệt xương sọ, để chống lại nó đầu nàng từng chút từng chút nâng lên, nhìn thẳng vào khuôn mặt hung dữ tựa như ác quỷ địa ngục kia.

      ". . . . . . giỏi. . . . . .Vương. . . . . .Vương. . . . . ." Răng La Chu cao thấp chạm vào nhau, hơn nữa nửa ngày ra được câu đầy đủ. Nàng sao lại non ra chứ? Nàng sao có thể nôn ra? Nàng sao có thể chán sống nôn ngay lên cái chỗ đó đó của cầm thú Vương? Nàng sao lại quyết định nuốt mấy ngụm nước chua kia ngược lại cổ họng? Làm bậy thể sống, làm bậy thể sống mà! Vấn đề rốt cuộc người nào làm bậy a! Người nào a a!! Vì sao nàng phải sợ hãi?! Người mất hồn mất vía lúc nào cũng là nàng? !

      Mặc cho trong lòng các cảm xúc đan xen phức tạp, nàng lại chỉ có thể trơ như gỗ ngơ ngác nhìn cầm thú Vương, từ cặp lông mày dày sắc bén như sao đến đôi mắt ưng như đem từng tấc cơ thể nàng lăng trì.

      Đôi mắt to phẫn nộ lại đuối lí kia kích thích lớn đến thần kinh Tán Bố Trác Đốn, hít sâu hơi, lại chậm rãi thở ra hơi khí đục, tiếp: "Vương ── ── giỏi ──ngươi ──giỏi"

      Vẫn là từng chữ nhả ra, giống như phải khó khăn lắm mới chui ra khỏi kẽ răng. Gân xanh trán căng đầy, mắt ưng sắc bén giống như vực sâu đầy bão táp, sát khí tanh máu cùng uy nghiêm như mưa gió thét gào bốc lên. Ngón tay tóm lấy mái tóc thu chặt lại, các đốt ngón tay đều biến thành xanh trắng, mu bàn tay màu đồng cổ cũng xuất đầy gân xanh.

      La Chu cảm thấy da đầu đau đến chết lặng, khóe mặt chịu nổi lóe ra chút ánh lệ. Nhưng nàng biết, nếu phải cầm thú Vương thủ hạ lưu tình, nàng sớm biến thành đầu giống Khúc Trân Mai Đóa. Tuy rằng vì sao lại cực lực giảm thèm khát giết chóc, nhưng thời gian cho nàng cơ hội nghĩ nhiều, đành phải vội vàng quy kết là do cầm thú Vương còn say xỉn dẫn đến khác lạ. Nàng thể ngồi chờ chết tới lúc khôi phục lại bình thường, nhất định phải nắm lấy cơ hội, tìm ra đường sống.

      "Nô tỳ. . . . . . . . . . . . tốt. . . . . .Nô tỳ muốn quay đầu. . . . . .Nhưng lại. . . . . . Quay được. . . . . ." Nàng nhát gan hạ giọng biện hộ cho chính mình, ý muốn làm cho cầm thú Vương hiểu nàng là bất đắc dĩ. Lúc ấy nàng quay đầu kịp, cho dù nàng muốn quay đầu, là do bàn tay cầm thú Vương đặt đầu, làm cho nàng thể di chuyển.

      " ra vẫn là do ta sai, nên đè đầu ngươi lại." Ngực Tán Bố Trác Đốn bị kiềm hãm, bão táp trong mắt càng thêm ác liệt, nhiều lần ức chế đem vật chướng mắt kia xé thành mảnh , "Còn nếu cho đúng là ta nên bức bách ngươi liếm, bằng ngươi nôn mửa đúng ?"

      Xong rồi, chữa lợn lành thành lợn què, phản. . . . . .Phản tác dụng! Chân tướng mà cầm thú ra càng mang thêm ý nghĩa là thẹn quá thành giận.

      "? ? ? ? ? phải vương sai, là nô tỳ sai! Tất cả đều là nô tỳ sai lầm rồi! Nô tỳ. . . . . . Nô tỳ sai từ lúc miệng!" Nàng hoảng sợ ra những lời trái lương tâm, tay ngần ngại đánh thẳng vào miệng mình.

      Ba ──

      Tiếng vả miệng trong tẩm cung trở nên hết sức vang dội, cũng làm cho lửa giận trong lòng Tán Bố Trác Đốn lại đạt thêm tầm cao mới.

      buôn tóc La Chu ra, kiềm chế hai cổ tay nàng kéo lại gần chính mình.

      "Heo, ngươi muốn dùng lưỡi mình bù lại sai lầm nữa sao?" Giọng điệu lạnh lùng mang theo lửa giận, mắt ưng hung tợn nhìn nàng sát, hơi thở nóng cháy tỏa đến mặt nàng.

      "Nô tỳ sợ, càng liếm càng nôn."

      La Chu mở to đôi mắt sợ hãi, nghĩ sao vậy, biết là do quá sợ hãi, nàng vô thức đem câu này ra.

      Nhìn đến sát khí trong mắt ưng của cầm thú Vương như sắp vỡ đê mà ra, lòng nàng càng trầm xuống, cơ thể hoàn toàn cứng ngắc. Họa từ miệng mà ra mà! tại đừng vả miệng, chẳng sợ cắt lưỡi cũng ngăn được cái chết.

      Càng liếm. . . . . . càng nôn?!

      Tán Bố Trác Đốn vừa nghe được, ngực lại như bóp lại. Tim đập nhanh, tiện thể nổi giận, đưa tay đẩy La Chu ngã vào giường. Hai mươi ba năm, lần đầu tiên gặp cái loại phẫn nộ muốn đem vật gì đó ra băm làm ngàn mảnh, nuốt ăn vào bụng.

      "Miệng lưỡi được, hay dùng thân thể ngươi để lau rửa!"
      rống giận, áp đè lên người La Chu, giống như con sư tử nổi điên, xé rách quần áo nàng.

      "Buông! Buông!"

      La Chu sợ hãi tới cực điểm, nín được hét ầm lên, tay chân cào cấu loạn xạ, thân thể vặn vẹo, cực giống chú mèo hoang giương nanh vuốt với sư tử.

      Cho dù dùng hết sức lực giương nanh múa vuốt thế nào, cũng thể địch lại sư tử cường tráng. Trong chốc lát, áo khoắc của nàng biến thành mấy phiến lá khô, ly khai thân thể. Càng khủng bố hơn chính là tình huống của nàng so với A Lan Ni Mã còn thảm hơn. Lúc trước A Lan Ni Mã chỉ trần trụi mỗi thân dưới, nàng lại toàn thân sợi , cơ thể trắng noãn, đầy đặn nhìn sót gì.

      Hai chân bị tay lớn giữ chặt, mạnh mẽ chia thành chữ nhất, cự vật cứng rắn để sát thân dưới, chỉ cần dùng sức tiến lên, nàng rời trần thứ như A Lan Ni Mã.

      " cần! Ta muốn chết! Ta muốn chết! Ta muốn chết!" Hai chân thể cử động, nàng liệu mạng dùng hai tay mình đập vào hai tay Tán Bố Trác Đốn, khóc thảm thiết. Nước mắt sợ hãi cứ thế tuôn ra, nháy mắt ướt đẫm cả khuôn mặt.

      Tán Bố Trác Đốn nhìn chằm chằm vào chú thỏ tuyết, trơn bóng đầy đặn nhảy tung tăng trước mắt giống như miếng pho mát cao cấp. Đỉnh nụ hoa màu phấn hồng, dưới ánh trăng phiếm màu hồng nhạt quyến rũ mê người. Dưới ánh sáng êm dịu của nến càng thêm sáng loáng mị hoặc, mê người chà đạp.

      Cổ họng nhịn được lăn lộn cao thấp. Dương vật dưới thân phút chốc chướng tới sắp vỡ ra, đó là loại đau đớn chưa từng trải nghiệm. bức thiết muốn phóng thích tới thể chờ thêm giây nào nữa. Chỉ là ngao nô đê tiện mà thôi, vưu vật xinh đẹp, trắng trẻo hơn nàng gặp đếm xuể, vì sao chỉ đối với nàng mới sinh ra loại dục vọng mạnh mẽ này? Nàng ràng phạm tội đại bất kính, vì sao bẻ gãy đầu nàng?

      Phẫn nộ tới cực độ, dục vọng tới cực hạn đan lẫn vào nhau, mỗi cái đều vô cùng xa lạ, đều làm cho có cảm giác khống chế được.

      ""Ô ô, ta muốn chết! Ta muốn chết! Ta muốn chết!"

      Tiếng khóc lanh lảnh bên tai, đâm vào mành nhĩ sinh đau, càng làm cho tâm phiền ý loạn. đột nhiên buông đùi nàng ra, thân mình cao lớn liền phủ kín lên cơ thể trắng noãn mềm mại. tay che miệng nàng, tay theo ý muốn nắm chú thỏ tuyết, xoa nắn mạnh.

      Sức nặng đè lên làm nàng sắp thở nổi, ngực bị chà đạp đưa đến từng trận đau đớn. Tất cả tiếng hét thống khổ lại bị tắc lại nơi cổ họng, chỉ có nước mắt ngừng trào ra, xối ướt cả bàn tay Tán Bố Trác Đốn che miệng La Chu.

      Thân hình hùng tráng của cầm thú Vương chen vào giữ hai chân nàng, cho dù hai chân được tự do, cũng chỉ có thể mở ra, thể đá loạn. Chỗ nôn nớt kiều nhuyễn dính sát vào hung khí đâm loạn dưới thân, làm cho nàng vừa đau vừa hoảng.

      Bỗng nhiên vật cứng nóng kia hướng nơi nào đó đâm vào chút. Nhất thời, cảm giác xé rách đàu dớn từ dưới tràn lên, hình ảnh A Lan Ni Mã bị cường bạo xẹt qua giây lát, làm suy sụp hoàn toàn chống cự non nớt của La Chu.

      Nàng vô lực níu lấy bàn tay che miệng, ánh mắt tràn đầy nước, nức nở tiếng, rồi hôn mê.

      Nhận thấy được dưới thân thả lỏng, Tán Bố Trác Đốn buông bàn tay che miệng, miệng ngậm mút lấy đỉnh nụ hoa đồi tuyết. Đem hai chân của nàng khép lại, hề quan tâm hoa cốc non mềm yếu ớt có chịu được hay , đặt cự vật sát vào dùng toàn lực đâm chọc ma sát hoa cốc giữa hai đùi.

      Chương này hơi ngắn, các tỷ muội ngó tạm cho đỡ bùn
      Chương 086. Nắm mạng sống trong tay
      Chiếc giường nặng nề kịch liệt rung động lần thứ hai, phát ra tiếng kẽo kẹt vang dội.

      Thân thể trắng noãn bị người đàn ông cường tráng đùa nghịch các loại tư thế, tiếng thở gấp ấm áp cùng tiếng rên rỉ dễ chịu thỉnh thoảng lại đan vào nhau, hòa cùng với tiếng kẽo kẹt của chiếc giường, tạo ra bản hòa tấu sôi động cổ xưa.

      "A ──"

      Tán Bố Trác Đốn đột nhiên ngửa đầu gào lên tiếng đầy khoái ý, tóc ẩm ướt mồ hôi tán loạn trong trung, chiếc cổ cùng yết hầu tạo thành đường cong duyên dáng. Cả cơ thể buộc chặt, mồ hôi chảy cơ thể màu cổ đồng, tỏa ra gợi cảm nồng đậm của giống đực.

      Trong khoảnh khắc, cỗ mùi tinh dịch tỏa ra khắp trong khí.

      có chút thất thần hạ thấp mắt, giống như cảm thụ dư vị sau khi thưởng thức món ngon. Chân mày hoàn toàn thả lỏng tỏa ra thích ý sung sướng, lại có chút mất mát cùng bất mãn.

      Sau cao trào, lửa giận trong lòng cũng chậm rãi biến mất. Mắt ưng sâu thẳm khôi phục lại lợi hại, lóe ra tia sáng nguy hiểm hung ác.

      cúi đầu, đánh giá nữ nô nằm ngửa trong người.

      Mái tóc đen tản quanh mặt theo má, che khuất khuôn mặt xanh xao. Mi cong như trăng non, bên khóe mắt nhắm chặt vẫn tẩm đẫm nước mắt. Dưới chiếc mũi cao thanh tú là đôi môi bị cắn rách, loang lổ vết máu. Tất cả đều giống như lần đầu tiên gặp mặt, khuôn mặt nhắn chút huyết sắc, đôi môi tổn thương chỗ nào lành lặn.

      Đối mặt với , nữ nô này thông thường co rúm lại run rẩy, trong mắt chỉ toàn sợ hãi. Nhưng bất kể tra tấn thế nào, bất kể gặp tình huống bi thảm cỡ nào, nàng cho dù sợ thế nào cũng chưa từng ngất xỉu, trong đôi mắt to thường xuyên toát ra khát vọng mãnh liệt, bất đồng hoàn toàn với những nô lệ khác.

      Chưa kể tới việc Ngân Nghê có hứng thú với nàng, vẫn là lần đầu tiên thấy nữ nô kỳ quái như thế, bất giác làm cho có hứng thú trêu chọc. Càng ngày càng thích cố ý tra tấn, đe dọa nàng. muốn thử xem, tới lúc nào nàng mới có thể đánh mất niềm tin cuộc sống, trở nên câm lặng như những nô lệ khác? Còn muốn thử xem, dùng thủ đoạn như thế nào, mạnh tới mức nào mới có thể dọa nàng tới mức ngất xỉu tại chỗ?

      Trước còn chưa biết, nhưng bây giờ cuối cùng cũng được như ý.

      Trong lòng ngừng đắc ý, nhưng trong ngực lại có chút buồn bực. Nữ nô chết tiệt này, hóa ra sợ nhất là dùng sức mạnh cường bạo nàng!

      Tầm mắt hạ dưới nơi vai phải, nơi đó có dấu sắt nung hình nô ấn của Vương gia. Bên trong dấu ấn là chữ "Nô" đỏ sậm, khắc bên trong hình đầu lâu, bốn phía là mười sáu cánh hoa sen. Hình vẽ này nằm chiếc vai trắng mịn nhìn phá lệ nổi bật, cũng là minh chứng cho thấy nàng là nô lệ của Vương gia.

      Nàng là nô lệ của , mọi thứ của nàng, cho dù là thân thể hay là linh hồn đều thuộc về chủ nhân là . Dâng cho chủ nhân tôn quý trinh tiết và tính mạng, khủng bố như vậy sao? Cứ như vậy bị dọa ngất xỉu!

      Ngực dâng lên chút tức giận ràng, bàn tay đặt lên nô ấn hơi dùng lực, nhìn đến khuôn mặt nhắn lộ ra vài phần thống khổ, mới chậm rãi buông ra. Ánh mắt nham hiểm hung ác như kền kền quét qua đỉnh núi tuyết trắng, nụ hoa hồng nhạt xinh đẹp, giống như bữa ăn ngon miệng bày ra trước mắt.

      thắt lưng và sau lưng đầy những vết xanh tím, đều do chán ghét im lặng của nàng, trong lúc tức giận để lại, cũng phải muốn bóp nàng tới ngất xỉu. nhàng xoa vết thương, đè xuống chút liền nghe được tiếng ngâm đau nhè . Hừm, bên hông đầy vết bầm, mới nãy còn giãy dụa bán mạng vậy mà, lực nhẫn nại của nữ nô này quả là phi thường.

      Khóe môi khẽ nhếch, tầm mắt tiếp tục lui xuống, lướt qua phần bụng mềm mại cùng chiếc rốn đáng , dừng lại ở giữa hai chân.

      Gò đất trống bóng loáng mềm mại, hoa cốc sưng đỏ còn dính dịch trắng đục, trong ngoài cánh hoa dính dày đặc thứ dịch phát ra loại mùi chỉ thuộc về .

      Chút tức giận trong lòng liền càng thêm phai nhạt, lưỡi ngừng liếm xuống môi dưới, đưa tay kéo nàng ôm vào ngực.

      Nàng khác với những phụ nữ Bác Ba bình thường, khung xương nhắn, thân hình mũm mĩm như heo , xa thịt mịn màng mềm mại. Da vừa trắng vừa mềm, vừa mịn vừa bóng, nổi bật màu hồng phấn. Đem thân thể mũm mĩm này ôm vào ngực, giống như ôm con búp bê xương, thoải mái vô cùng.

      nhịn được đưa tay xoa lên da thịt mềm mại, răng bỗng ngưa ngứa, khát vọng muốn cắn lên da thịt kia cái. Môi vừa chạm đến đầu vai trắng nõn, thân thể đột nhiên cứng đờ, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng.

      Phịch ──

      chút thương tiếc ném nữ nô trong lòng về trở lại giường, mắt ưng ngập đầy sát khí, khi u lạnh lẽo, khi phức tạp khó lường.

      Khoảnh khắc sắp cắn xuống, bỗng nhiên nhớ tới dục vọng muốn phóng thích trong lòng mà trở nên hoang mang.

      Từ lúc nào, nữ nô này có thể dễ dàng loại trừ giận dữ trong , làm cho nhiều lần ngoại lệ, lần lại lần dễ dàng bỏ qua cho mạo phạm bất kính của nàng. Ngay cả việc phạm trọng tội nôn mửa lên người , giận dữ thế nào, cuối cùng cũng buông tha cho nàng. Khi loại bỏ sạch áo quần nàng, chạm được vào thân thể nàng, thế nhưng nảy sinh dục vọng mạnh mẽ với nàng. . . . . . Ham mê? ! Việc này kể từ lúc sinh ra chưa từng gặp qua. Lại cần thận hồi tưởng, càng trở nên hoảng sợ, tháng này, cho dù là trêu chọc, tra tấn hay đe dọa, tất cả những lúc nhàn rỗi, toàn bộ tâm tư của đều xoay quanh nữ nô này. Nàng, đúng là thứ nguy hiểm làm cho sa ngã khống chế được!

      tia khát máu xẹt qua mắt , nhanh như chớp đưa tay bóp cổ La Chu.

      Chiếc cổ nho mềm mại, chỉ cần thu ngón tay lại, có thể dễ dàng chia lìa nó khỏi thân thể trắng nõn kia. Mắt ưng chậm rãi nheo lại, năm ngón tay đồng cổ cũng đồng thời ra sức thu lại.

      Khuôn mặt nhắn chậm rãi trở nên trướng hồng, ngũ quan vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo, đôi cánh hoa xơ xác mở lớn, lộ ra đầu lưỡi phấn hồng.

      Đầu lưỡi xinh xắn còn lưu lại vết thương mà gây ra cho nàng trong phòng nghị , chiếc lưỡi trước mắt luồn lách qua ngón tay , liếm lên dương vật của . Cái loại cảm giác mềm mại ươn ướt đầy tê dại nơi đầu ngón tay khơi mào ngọn lửa bên thân dưới của , dương cụ vừa mới phóng thích lại dâng trào lần nữa, dục hỏa bóc cháy hừng hực.

      tay chống phía nàng, chăm chú nhìn chiếc lưỡi xinh, hít hơi sâu, lại thở ra mạnh. Giống như bị mê hoặc, sát khí trong mắt ưng biến mất, đầu cúi thấp xuống, ma xui quỷ khiến thế nào đem lưỡi với vào trong miệng nữ nô vừa mới nôn xong.

      Lưỡi cẩn thận chạm vào lưỡi nữ nô kia, rồi lập tức lui ra. Tiếp theo lại tiến vào, chạm vào lại lui về, giống như thế lặp lại bốn năm lần.

      Ngón tay ở cổ họng bất giác buông lỏng. Ngay khi lưỡi chạm vào lần cuối, lập tức rút khỏi mà kề sát, chậm rãi liếm mút. Mềm mềm, trơn trơn, có chút vị chát cùng mùi trà sữa. thể tưởng được đầu lưỡi phụ nữ có thể liếm dương vật, khi nếm thử hương vị cũng tuyệt vời như vậy!

      Kề sát thân thể mũm mĩm này làm cho thân thể thoải mái từ trong ra ngoài, ý muốn giết người ngày càng mờ nhạt. là Cổ Cách Vương, là con thiên thần, chẳng lẽ chỉ nữ nô làm khống chế được? Chỉ cần đem nàng nhiễm mùi của từ chân đến đầu, giữ chặt trong tay, nguy hiểm hay đều nằm trong lòng bàn tay .

      Tán Bố Trác Đốn liếm hôn từ dò xét đến mê mẩn, từ ngây ngô đến thành thạo, từ nhàng tới kịch liệt, cuối cùng quên hết tất cả mà mút cắn. ôm La Chu hôn triền miền chiếc giường rộng lớn, đôi tay lớn chạy khắp thân thể mềm mại, tùy ý vuốt ve, tỏ ra tham lam muốn đem nàng hòa nhập vào trong xương máu .

      :011:. Năm mới hy vọng các nàng tiếp tục ủng hộ :bye:
      Chương 087. Bị cầm thú Vương cưỡng hiếp
      Trong đêm tối nhìn nổi năm ngón tay trước mắt, La Chu gian nan tiến về phía trước.

      Đường dưới chân gồ ghề cao thấp khác hẳn bình thường làm cho nàng lại lảo đảo, bảy bước mà ngã tám lần. quái đáng ghét lợi dụng nàng nhìn mà thỉnh thoảng nhảy tới chỗ nàng vung tay múa chân, xờ nắn xoa bóp, làm cho cả người nàng đau đớn chịu nổi. Thân thể của nàng dường như bị hạ cấm chú, chạy nổi, trốn xong, ngay cả lực để phản kháng cũng có, chỉ có thể cắn răng thừa nhận.

      Nơi này giống như là xích đạo vậy, khí nóng vây quanh thân thể. Nhưng chỉ có da thịt bên ngoài là nóng cháy, máu thịt bên trong lại lạnh giống như lọt vào hầm băng. Hơi băng lạnh tiến tới xương cốt nội tạng bên trong, làm cho bụng nàng quặn đau tới muốn khóc thét.

      Mơ hồ trong đêm tối nàng nghe được tiếng dã thú gào rống. giọt mồ hôi lạnh toát ra, biết là do đau đớn, do lạnh lẽo, hay do bị dọa sợ.

      Đột nhiên, nửa chân rơi vào trong cái ao, đầu gối nàng mềm nhũn, thân thể mất trọng tâm ngã ngồi xuống đất. Giống như người đường xa, nếu tiếp tục di chuyển thân thể còn có thể miễn cưỡng cử động chậm chạp, khi dừng lại thể nào nhấc nổi chân bước tiếp. Nàng cũng như vậy, thân thể nặng nề đau đớn ngồi xuống còn chút sức lực nào đứng lên.

      Nàng quyết định nghỉ ngơi chút, chờ khôi phục thể lục chút lại . Lui hai chân lại, hai tay gắt gao ôm lấy bả vai, có chút khiếp sợ nhìn bốn bề bóng tối. giận tên ma quỷ quái kia, thừa dịp nàng thể nhúc nhích, chẳng những đụng chạm thân thể, còn cắn da thịt nàng.

      "Cút !" Nàng múa may cánh tay, muốn đem vật quỷ quái gì đó đuổi .

      Cánh tay vung lên lại chạm phải đồ vật nào đó, lại bị nó cắn vài cái, đau đến nước mắt suýt nữa chảy ra. Con mẹ nó lão tử người cũng phải thiếu thịt nhưng cũng phải để cho thứ quỷ quái nhà các ngươi cắn nha!

      Nàng càng thêm nổi cáu hua mạnh cánh tay xua đuổi tà ma, nhưng tiếc rằng cơn lạnh lẽo làm bụng nàng quặn đau, nháy mắt rút toàn bộ khí lực của nàng. Mồ hôi cùng nước mắt chảy xuống ròng ròng, nàng đột nhiên nghĩ đến, nơi này phải nơi mà mình nên ở lại.

      Đúng rồi, hẳn là nàng nằm mơ, chỉ có cảnh trong mơ mới đen tối, lại vừa lạnh vừa nóng, lại còn xuất ma quỷ quái. Hiểu được là mình nằm mơ, khủng hoảng trong lòng nàng giảm rất nhiều. Khó hiểu rồi lại thuận theo, vì cái gì cảm giác đau đớn trong mơ lại chân như vậy? phải là có người đánh nàng ở thực ? được, nàng phải lập tức tỉnh lại, mở lớn mắt xem con rùa rút đầu vô liêm sỉ nào dám động thủ với nàng.

      Nàng dùng tay chặn lại cơn đau ở bụng. tay dùng sức dụi mắt. Mở mắt ra, trước mắt vẫn màu đen tối; lại dụi, lại mở ra, vẫn là bóng đêm. Lặp lại liên tục mấy lần, trước mắt vẫn là màu đen, ma quỷ quái lại tiếp tục tàn sát bừa bãi cơ thể nàng. Nàng. . . . . .Nàng tỉnh được a a a a a!

      "Ha ha, thú vị, lại có thể dùng máu làm vật dẫn, tiến vào thế giới mắt hồn."

      Trong lúc nàng bị đau bị dọa tới bực mình, từ cao buông xuống tiếng cười dịu dàng. Phảng phất như gió xuân, như mưa rào rơi giữa trời nắng hạn, xua mọi ma quỷ, xóa tan mọi sợ hãi tuyệt vọng của nàng còn lại chút gì.

      Nàng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy giữa bầu trời đêm đen có tia sáng nhàn nhạt. Ánh sáng dần dần mở rộng, bóng người nổi bật như thần thánh chậm rãi .

      Người đó ngồi xếp bằng giữa đài hoa sen vàng, da thịt trơn bóng màu mật ong, mặc áo lót màu đỏ vàng, bên ngoài khoác áo cà sa đỏ thẫm. Cánh tay phải để trần, hai tay kết ấn trước ngực, lần chuỗi hạt bồ đề. đầu là bộ tóc quăn ngắn, trán có khối thịt nổi lên cỡ quả hạnh đào màu đỏ sẫm, mi dài đen cong vút, mắt phượng màu đỏ tím mở khẽ, bên trong chứa đầy thần bí. Sống mũi thẳng tắp hiền hòa như dòng nước chảy, môi mỏng khẽ cười từ bi, nhưng lại cho nàng cảm giác trang nghiêm của nhà Phật, tao nhã mà nhân từ.

      "Người. . . . . .Là ai? !"

      La Chu cực kỳ kinh ngạc, nàng phải người tu hành, cũng thờ phụng tôn giáo, tại sao trong mơ lại xuất tăng nhân Phật giáo? Thậm chí còn có thể nhìn ràng tướng mạo của .

      Tăng nhân kia cười cười với nàng, trong phút chốc băng tuyết như hòa tan, bóng đêm như có ngàn vạn đóa sen tuyết nở, chẳng những có thể nghe được thanh cánh hoa tách ra, mà còn mơ hồ ngửi được mùi hoa sen nhàn nhạt.

      "Còn tiếp tục ở lại, linh hồn của ngươi bị tan rã." trả lời vấn đề của nàng, mà chậm rãi phóng hào quang tràng hạt xuống đầu nàng.

      khoảng sáng buông xuống khiến nàng sao mở nổi mắt, nàng mơ hồ nghe được tiếng cười ấm áp.

      " là đứa ngốc thú vị hiếm thấy."

      Gì? ! Ở trong mơ nhưng còn nghe thấy tiếng cười khinh thường cùng đùa cợt! Lão tử ra oai ngươi cao lão tử là mèo bệnh sao! Dù sao cũng là mơ, ai sợ ai!

      "Mẹ ngươi mới là đồ ngốc hiếm thấy!"

      La Chu gần như chút do dự gào lên chửi lại, ánh mắt mở to, thẳng tắp chống lại đôi mắt ưng sắc bén.

      "Ngươi mắng ai?"

      Mắt ưng nguy hiểm híp lại, tiếng lạnh lẽo trong đó là ngọn lửa đen trực bùng cháy.

      Mắng ai? La Chu bị hỏi ngược lại bỗng sửng sốt. Trong đầu vô cùng lộn xộn, tựa như có rất nhiều thứ vướng lại với nhau thành bó, làm sao cũng nhớ ra nổ.

      "Ta làm sao biết mắng ai? Nằm mơ cũng giống như say rượu, người tỉnh rất ít khi có thể nhỡ nội dung." Nàng xem thường xoay mình được nửa bị kẹt lại.

      Chờ . . . . . . Từ từ! Là cầm thú Vương hỏi nàng, nàng. . . . . . Nàng sao lại trả lời thiếu não như vậy? Nàng mới hai mươi tổi, quãng thời gian tươi đẹp, cần thiết phải đầu thai. Đầu óc mới tỉnh cuối cùng lấy lại tỉnh táo, nàng nhớ chính mình phải ngủ, mà là ngất trong lúc bị cầm thú Vương cưỡng ép.

      Trí nhớ nhanh chóng làm thân thể thức tỉnh, mặt đau, miệng đau, vai đau, ngực đau, tay đau, chân đau, lưng đau, thắt lưng đau, mông đau, đùi đau. . . . . . Toàn thân từ xuống dưới chỗ nào là đau, đặc biệt là bụng cùng thân dưới.

      Bụng đau quặn từng cơn, thân dưới nóng rát như phỏng, thỉnh thoảng có cỗ nóng bỏng trào ra, vô tình mang nhiệt lượng trong cơ thể ra ngoài, làm cho thân xác nàng lạnh như rớt vào hầm băng.

      Cũng biết sức lực từ đâu mà có, nàng dùng hai tay đẩy mạnh, cầm thú Vương bị bất ngờ kịp phòng bị ngã qua bên. Tiếp theo nàng nhìn khắp người từ xuống dưới, ánh mắt bỗng dưng trợn trừng.

      Khắp người nơi nơi đều là dấu răng, nơi nơi đều là vết tím, nơi nơi đều là dịch trắng khô cạn. Hai ngọn đồi trước ngực nhìn ra màu trắng noãn nguyên bản, nhũ tiêm sưng đỏ xước da, chảy ra từng đợt tơ máu. Bụng cùng sườn đùi đều sưng đỏ rách da, dính đầy dịch đục. Giữa hai chân là máu tươi chảy đầm đìa, giữa chân đau đớn kịch liệt.

      Trong bụng lại tiếp tục quặn đau, cỗ nóng bỏng theo đau đớn chảy ra. Mùi máu tanh ngọt xông thẳng vào mũi, nàng có thể nhìn ràng mảnh niêm mạc đỏ sậm trào ra.

      Thân thể run lên nhè , sắc mặt nàng như người chết, đưa tầm mắt lên nhìn hung khí của kẻ cầm thú bên cạnh. Bụng và đùi cũng dính đầy vết máu đỏ, khu rừng rậm màu đen cũng ướt dính mảnh, hung khí thẳng tắp ở giữa phủ đầy. . . . . . Máu tươi.

      Nàng bị cầm thú Vương cưỡng hiếp!
      Việc này giống như nàng vừa bị ngã đập đầu vào đá đau đến hoa mắt chóng mặt, trái tim ngừng đập vì kinh hoàng.

      Trinh tiết của con gì hơn lớp màng, bị người đàn ông bình thường cưỡng hiếp, nàng có thể coi như bị chó dại cắn cái. Nhưng bị cầm thú Vương cưỡng hiếp, kia chính là cái chết mà nàng sợ nhất.

      Tuy rằng bây giờ nàng còn có thể mở mắt, còn thở, nhưng đau đớn dưới thân cùng với máu tươi ngừng trào ra tuyên cáo nàng chỉ còn cách quan tài bước.

      Chết, chỉ là chuyện sớm muộn.

      Tất cả hy vọng, tin tưởng sụp đổ ngay trước mắt, cả người rơi vào hố băng đen tối.
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      chau007153, Lam Kỳ Kỳ, SiAm53 others thích bài này.

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      tốt nhất là vậy a, này máu me bạo lực quớ, mà theo tục lệ là ở đây cưới vợ về cả nhà xài chung, hem biết la chu có np ko nhễ :yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      quỳnhpinky, janenguyenbornthisway011091 thích bài này.

    3. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :017::017:Thịt thà của ta đâu mắc rồi:017::017:
      Kiếp nầy n9 đừng mong có cơ hội chạy thoát rồi:dao chich:
      Cố lên chủ nhà ơi:Cheerleader::Cheerleader:1 tuần c1 cũng đỡ hơn ko có chương nào:055:
      quỳnhpinky, janenguyenbornthisway011091 thích bài này.

    4. janenguyen

      janenguyen Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      151
      sao tâm tình của Cầm thú vương này phức tạp quá vậy, sủng La Chu hay mà sao thấy toàn hành hạ người ta thôi! tới bao giờ mới có thịt a? tới khi nào La chu mới xoay người hành hạ lại này đây!
      quỳnhpinkybornthisway011091 thích bài này.

    5. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      Thịt a thịt a. Tác giả định cho ta ăn chay tơid bao h
      quỳnhpinky, bornthisway011091janenguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :