1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CatCora

      CatCora Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      708
      Mình cũng muốn nhanh lắm, mà dạo này chuyển công tác nên bận quá.... Ngày nào cũng mịt chỉ mún Zzzzz thui. Sry cả nhà

      Chương 079. Lại quay về tẩm cung cầm thú Vương
      Trong lúc La Chu mơ mơ màng màng mở mắt, lên ràng nhất chính là khuôn mặt vui sướng kích động của Cách Tang Trác Mã.

      "La Chu a tỷ, ngươi tỉnh!" Tiếng như chim sơn ca chứa đầy mỏi mệt.

      "Ân." Ý thức còn chưa thanh tỉnh, nàng mơ mơ màng màng lên tiếng, hoảng hốt nhớ lại lúc mới sinh bệnh, "Đây là chỗ nào?" Tràn ngập trong mũi phải mùi dã thú tanh nồng, mà là mùi máu người nhàn nhạt. Đập vào mắt phải khung cảnh đơn giản của ngao phòng mà là những tranh vẽ tuyệt đẹp, nhìn có chút quen mắt.

      "Là tẩm cung của Vương." Cách Tang Trác Mã dụi dụi mắt, có chút nức nở .

      Tẩm cung cầm thú Vương? ! Tim nàng phút chốc lên tới tận cổ họng, đầu óc hỗn độn đột nhiên trở nên ràng, ánh mắt sương mì thoáng chóc thấy cả bát bảo luân hắc kim đỉnh đầu, vẫn thần bí quỷ dị như trước, phảng phất có thể hút hồn phách người ta. Trái tim run lên, lại nhớ tới nghệ nhân chiết dát trong phòng nghị , giống như. . . . . . Giống như có thể cắn nuốt thần hồn người ta. Khốn kiếp, những thứ biết về cao nguyên này cũng quá khủng bố !

      Nàng dùng sức lắc đầu, dứt bỏ mọi tạp niệm. Nhanh chóng nhìn quanh bốn phía, hoàn hảo, ngoại trừ mấy con ngao nằm bên cạnh có ai khác, tâm trạng căng thẳng lúc này mới được thả lỏng.

      "La Chu a tỷ!" Cách Tang Trác Mã có chút cáu giận vì nàng vừa tỉnh liền mất hồn mất vía nhìn đông nhìn tây, có chút lớn tiếng, "Có biết lần này ngươi làm ta sợ thế nào ! vào êm đẹp, tại được Ngân Nghê cõng ra, hại ta thiếu chút nghĩ ngươi bị Vương giết mất? May mà, ngực ngươi còn phập phồng, hơi thở cũng bình thường, chỉ là. . . . . ." Nàng lẩm bẩm cằn nhằn.

      Nghe được lời tâm tình của Cách Tang Trác Mã, La Chu có chút dở khóc dở cười. Nhìn cái miệng khép mở của nàng, ong ong liên tục bên lỗ tai, nàng lại hề thấy phiền chán chút nào. Ngược lại, dòng nước ấm tràn đầy lồng ngực. Ha ha, ra được người thân cằn nhằn, là việc hạnh phúc đến như vậy.

      "Trác Mã, ngươi còn lải nhải nữa thành bà cụ à nha." Nàng để ý vết thương môi, nhếch miệng trêu trọc.

      Cách Tang Trác Mã đặt tay ngang hông, hung hăng : "Vậy cũng chỉ trách La Chu a tỷ, là do ngươi biến ta thành bà cụ."

      "Được được, tại ta tại ta." La Chu vui cười , vừa định ngồi xuống. Mày đột nhiên nhíu chặt, ai u tiếng rồi nằm lăn ra đất.

      "La Chu a tỷ, ngươi xảy ra chuyện gì?" Cách Tang Trác Mã lộ vẻ kinh hoảng, vội vàng tới trước mặt nàng truy vấn.

      " tốt, giúp ta nhìn thắt lưng xem, có phải bị thương hay ?" Nàng nghiến răng tháo dây lưng. Thoáng thấy Ngân Nghê nằm bên cạnh, liền tựa người vào nó.

      Cách Tang Trác Mã nhanh nhẹn cởi quần áo La Chu, nhìn chăm chú, khỏi hít hơi lạnh, kinh hô: "Này. . . . . .Ai gây ra vậy?"

      La Chu cúi xuống nhìn lại, chiếc eo đầy vết tím hồng, càng làm tăng thêm vẻ trắng nõn của da thịt, thoạt nhìn có chút hơi khủng bố. Lập tức cơn đau như thắt lưng bị bẻ gãy làm cho nàng khó thở, trong lòng khỏi tăng thêm vài phần phẫn hận với cầm thú Vương.

      "Trừ cầm thú Vương, còn có thể là ai?" Nàng nhàng xoa vết thương, le lưỡi nhìn Cách Tang Trác Mã, giận dữ , " chỉ thắt lưng bị thương, mà ngay cả đầu lưỡi cũng suýt bị xé thành hai đoạn."

      "La Chu a tỷ ít thui." Cách Tang Trác Mã nhanh chóng dặn dò, rồi giúp nàng xoa vết thương, bỗng buồn bã : "La Chu a tỷ, tối hôm qua ta nằm mơ. Thấy a tổ kể cho ta nghe truyện cổ, mẹ ngồi trước bếp lò đun nấu, ba cùng ba huynh uống rượu, ba đệ chạy đuổi nhau, cười rất vui vẻ. Ta còn mơ thấy ba huynh đệ nhà Vượng Tất vây quanh ta ca hát, ngừng bày tỏ tình ý từ đáy lòng."

      La Chu lên tiếng, cúi đầu xoa vết thương bên hông, lẳng lặng nghe.

      Bàn tay màu mật ong có chút thô ráp đối lập hoàn toàn với bàn tay trắng nõn mảnh dẻ. Tuy rằng các nàng đều trở thành nô lệ, nhưng chung quy các nàng vẫn là khác nhau.

      Nửa năm sống với gia đình Trát Tây là giấc mộng ấm áp ngắn ngủi đối với nàng, tỉnh mộng, liền lưu luyến, giấc mộng đẹp kia thậm chí trở nên mơ hồ trong tâm trí nàng. Nàng tại chỉ còn vướng bận mình Cách Tang Trác Mã mà thôi, mà Cách Tang Trác Mã cũng chỉ vướng bận mình nàng. Trong linh hồn Cách Tang Trác Mã vẫn luôn nhớ thương thân nhân của nàng, cùng người của nàng.

      "La Chu a tỷ, chúng ta có thể thuận lợi trốn khỏi Vương cung sao? Ta rất muốn quay về thôn Nạp Mộc A." Cách Tang Trác Mã cúi đầu đến mức La Chu ngồi cạnh cũng nghe .

      Đau xót bi thương trong lòng nàng chút ra ngoài.

      đại cùng cổ đại, ở cả hai khoảng gian họ đều có nhà, có người đợi họ trở về. Nàng tính toán trốn tới Trung Nguyên, nhưng Cách Tang Trác Mã tâm tâm niệm niệm trở về lại là thôn Nạp Mộc A. Là nàng sơ sót, là nàng làm tốt, nếu đem Cách Tang Trác Mã coi là người quan trọng nhất trong cuộc đời, nên đứng ở góc độ của ấy mà suy nghĩ mới đúng.

      Hít hơi sâu, nàng ngẩng đầu kiên định nhìn Cách Tang Trác Mã, trịnh trọng hứa: "Trác Mã, ngươi yên tâm, La Chu a tỷ nhất định đưa ngươi bình an trở về thôn Nạp Mộc A."

      "Ân." Cách Tang Trác Mã nở nụ cười từ tận đáy lòng, "Ta tin La Chu a tỷ."

      Lúc này, ngoài của truyền tới tiếng bước chân rất . Hai người rùng mình, luống cuống sửa lại quần áo. Vừa mặc lại chỉnh tề, ngoài cửa liền vang lên tiếng thị vệ nghênh giá.

      Tiếp theo rèm cửa bị nhấc lên, cỗ nồng đậm mùi rượu tiến vào, Thích Già Thát Tu đỡ Tán Bố Trác Đốn vào tẩm cung, cẩn thận đặt nằm giường. Xoay người, nhìn về phía hai ngao nô mờ mịt quỳ dưới thảm, cười cười, ánh mắt xẹt qua tia biến hóa, : "Yến hội hôm nay, Vương tâm tình tốt, uống hơi nhiều rượu, đem toàn bộ thị nữ hầu hạ giết sạch. Đêm nay các ngươi tạm thời đến hầu hạ Vương , cần gì tùy ý sai sử cung nô quỳ bên ngoài."

      Giết. . . . . . Giết sạch? ! Mẹ nó là khủng bố mà! Rất tàn bạo! Rất cầm thú!

      "Dạ" La Chu cùng Cách Tang Trác Mã sợ đến dám thêm lời dư thừa, lập tức cúi đầu nhận lệnh.

      "Tận tâm hầu hạ Vương." Thích Già Thát Tu đến bên La Chu dừng lại, ngồi xổm xuống đem nàng ôm vào trong ngực, cắn lỗ tai của nàng thấp giọng , "Heo , Vương say rượu. Ngươi ngàn vạn lần nhớ kỹ lời của ta, đừng nên có ý lên giường của Vương."

      Nàng tên La Chu, phải Heo nha, người đàn ông mãnh thú này thực xem nàng là Heo sao? Phàm là người con bình thường, có ai muốn sống mà lao lên giường tên cầm thú vui là đem toàn bộ thị nữ giết sạch chứ.

      La Chu trợn trắng mắt nhìn , giãy ra khỏi lòng . Mới gặp, nàng đối với Thích Già Thát Tu là vô cùng sợ hãi, nhưng từ khi Thích Già Thát Tu thu dần sát khí dữ tợn cùng khát máu trước mặt nàng, nàng chậm rãi còn sợ .

      Thích Già Thát Tu cười ha ha hai tiếng, thừa lúc nàng chưa chuẩn bị, liền nhéo bóp vật cao ngất của nàng cái, rồi mới nghênh ngang ra.

      La Chu bất ngờ phòng kịp, đợi tới khi phản ứng lại, quá muộn. Nàng đỏ mặt, giận giữ trừng chỗ rèm cửa lắc lư, nghiến răng nghiến lợi mắng: "Lưu manh!"

      Cách Tang Trác Mã nhìn thấy, trong đầu lại bắt đầu rối rắm, Thích Già Thát Tu ra làm rất nhiều hành động lưu manh với La Chu a tỷ. Nàng rốt cuộc có nên đem việc này cho nàng ấy biết ? Suy nghĩ lại, cuối cùng vẫn là bỏ qua. Chỉ là xờ ngực thôi, La Chu a tỷ phản ứng lớn vậy, nếu biết được Thích Già Thát Tu sớm đem toàn thân nàng xờ hết từ trong ra ngoài, chắc chỉ còn nước lấy đao chém người.

      nô lệ lại đắc tội với đội trưởng Hắc kì của hoàng gia, nghi ngờ là lấy trứng chọi đá, cũng là phạm trọng tội, nàng chút cũng muốn mất La Chu a tỷ.

      Chương 080. Muốn ra tay?
      "La Chu a tỷ, chúng ta. . . . . . Chúng ta cứ hầu hạ Vương ngủ trước nhỉ?" Nàng tử đề nghị, ý muốn dời chú ý của La Chu, miễn cho La Chu chìm nghập trong xấu hổ và giận giữ mà lại phạm phải trọng tội tha thứ được.

      La Chu nghe tiếng liền thôi trừng mắt về phía rèm cửa, nhìn qua cầm thú Vương nằm tựa vào giường, mày nhăn lại sâu. Tuy tháng trở lại đây, nàng cũng cũng từng rót trà, đưa nước, nâng áo, đóng cửa sổ cho cầm thú Vương, nhưng mà đúng là chưa từng rửa mặt, rửa chân, lau người, mặc quần áo cho bao giờ, vì việc này là của người khác.

      Trước mắt trong tẩm cung chỉ có ba con ngao khuyển cùng Cách Tang Trác Mã, có người giám thị nếu . . . . . . Nếu chỉ cần bằng mặt bằng lòng chút. . . . . . Chỉ mới tưởng tương thôi, nàng liền muốn loại bỏ ngay suy nghĩ này khỏi đầu. Nếu ngày hôm sau cầm thú Vương tỉnh, phát giác ra người hầu hạ thỏa đáng, người sạch quái dị như chắc chắn vô cùng tức giận, tiến tới cho nàng cùng Cách Tang Trác Mã đao, nàng vẫn là nên mạo hiểm.

      "Được." Nàng cắn môi đống ý, cũng lười nhiều. Bỏ qua Ngân Nghê bên cạnh, nhịn đau tới bên giường.

      Mùi rượu nồng đậm tiến vào mũi, thân hình cầm thú Vương dũng mạnh nhanh nhẹn hơn nhiều so với đàn ông Bác Ba bình thường, khi dựa vào càng cảm thấy cao to vững chắc. Lông mày dày thô sắc như kiếm, tiếp theo đó là đôi mắt uy nghiêm lạnh lẽo hung ác như chim ưng khép chặt, hai hàng lông mi dày hạ xuống tạo thành bóng đen dưới mắt, làm dịu cỗ cao ngạo tanh máu của vương giả. Sống mũi thẳng tắp cao ngất, chóp mũi góc cạnh tạo cho đường nét lãnh khốc vô tình. Viền môi ràng, cánh môi nở nang màu đỏ hồng, giống như mở lại giống như khép lại, khóe môi câu lên như có như , mang lại chút sắc bén. Chiếc cằm cương nghị tạo nên độ cong đầy mị lực của đàn ông, hai gò má vì say rượu lộ ra ửng hồng, nhưng lại làm cho khuôn mặt này có vẻ tuấn khác thường.

      La Chu liếm liếm môi dưới bị thương, trong lòng lại giống như chú thỏ lịch bịch đứng dậy sau kinh hoàng, bắt đầu phán đoán. gian này đúng là muốn đòi mạng mà, tên cầm thú cũng có thể tuấn như vậy? có khả năng nha!

      Ba ──

      Nàng nâng tay tát vào mặt mình cái mạnh, cũng đem Cách Tang Trác Mã đứng sau giật nảy mình.

      "La Chu a tỷ, ngươi tự đánh mình làm gì vậy?" Nàng thét hoi, đau lòng thấy bên má trắng nõn lên năm dấu tay ràng.

      "Ta choáng đầu hoa mắt, nhìn lầm cầm thú Vương thành mỹ nam. Phải chịu đau chút, mới có thể tỉnh ra." La Chu dùng sức dụi mắt.

      "Vương bộ dạng vốn tuấn bất phàm, giống như con trai thiên thần." Cách Tang Trác Mã bất đắc dĩ nhìn nàng, "Ngươi trước kia bởi vì có thành kiến sợ hãi Vương, mới xem việc này. giờ phát lại thà tự đánh mình cũng chấp nhận. La Chu a tỷ, ngươi biết hành vi này của mình rất ngu ngốc ?"

      "Ha ha, phải ?" La Chu bị trúng tim đen, xấu hổ cười mỉa hai tiếng, phẫn nộ chà xát da mặt, chán nản nhận thua. Được rồi, bị tuổi hơn mình phê bình chỉ sai, cũng thực mất mặt. Nàng liền rộng lượng chút, thừa nhận Cổ Cách Vương là cầm thú có bộ da vô cùng tuấn tú. Nhìn cầm thú Vương say nằm giường, lại cau màu khó xử, hỏi, "Trác Mã, hầu hạ thế nào?" Nếu là nàng , tốt nhất là hầu hạ đao, đem làm thịt. Đáng tiếc, làm thịt cầm thú Vương là chuyện , mổ thịt xong, trốn thoát được Vương cung mới là chuyện lớn, mất nhiều hơn được. đáng tiếc a, thế nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội giết người phóng hỏa tốt như vậy trôi qua lãng phí! Nàng thổn thức trong lòng thôi.

      Cách Tang Trác Mã nghĩ nghĩ, đắn đo : "Nếu vậy . . . . . .Lau mặt, rồi lau người?"

      La Chu đối với việc này hề tranh cãi, quay đầu gọi với qua rèm cửa: "Lấy nước cùng khăn vào."

      Hai cung nô khom người cúi đầu, bê chậu nước bạc, mabg khăn vào lặng yên tiếng động, quỳ bên cạnh giường.

      "La Chu a tỷ, thắt lưng ngươi bị thương, đừng lộn xộn." Cách Tang Trác Mã xoay người lấy khăn từ cung nô làm ướt, chuẩn bị tiến tới lau mặt cho Tán Bố Trác Đốn, khăn lại bị La Chu đoạt mất.

      "Trác Mã, ngươi giặt khăn, ta lau."

      La Chu phân công, rồi đem khăn ướt lau nhàng khuôn mặt cầm thú Vương. Cầm thú Vương say hay giả, có tỉnh lại hay , ai cũng dám khẳng định. Phải bảo vệ Cách Tang Trác Mã, biện pháp tốt nhất là để cho nàng tránh xa cầm thú Vương hỉ nộ vô thường.

      "Cám ơn." Cách Tang Trác Mã giọng , hốc mắt ươn ướt. La Chu a tỷ vì sao lại giành khăn lau cho Vương, nàng cũng phải đứa ngốc, sao lại biết nguyên nhân.

      Tay La Chu hơi run chút, tiện tay lau khắp mặt cầm thú Vương. Tốt lắm, cầm thú có tỉnh lại. Kế tiếp nên lau người. Cởi bỏ dây lưng áo cầm thú Vương, gạt ra chiếc áo gấm xa hoa, ngón tay dừng lại ở nút buộc áo trong, làm thế nào cũng thể tiếp tục.

      Lúc trước khi ngủ cùng Trát Tây Lãng Thố, đều là chính tự cởi quần áo bò lên giường. Nàng cũng là thục nữ nha, vì sao có thể cởi quần tháo thắt lưng cho cầm thú Vương? Nhưng mà vừa nhìn thấy dấu vết rượu dây mờ nhạt bên trong áo, ê lệ liền lập tức bị thay thế bởi sợ hãi. thay quần áo bẩn, cầm thú Vương tỉnh rượu chắc chắn chém người. Ngón tay cầm lấy nút buộc, sắc mặt nàng lúc trắng lúc hồng, nội tâm giao tranh, giãy dụa trái phải, khó có thể vượt qua trở ngại tâm lý để tới hồi kết.

      "La Chu a tỷ, để ta làm ." Bên cạnh đột nhiên vang lên giọng quen thuộc.

      Nàng quay đầu mạnh theo tiếng , thấy cung nô bê chậu nước ngẩng đầu lên, cười yếu ớt với nàng, đó đúng là A Lan Ni Mã vừa gặp cách đây lâu.

      Nước do có chút trắng hơn so với thiếu nữ cao nguyên bình thường, gò má ửng hồng, sống mũi thanh tú, môi dày khêu gợi, dưới làn mi dày là đôi mắt to dài, thanh xuân mĩ miều, khí khái tràn trề. tháng sống kiếp cung nô khuất nhục hề làm thay đổi kiên định trong đôi mắt sâu, giờ phút này nàng vẫn là cao nguyên với ánh mắt sáng ngời đến kỳ lạ.

      Cung nô bên cạnh nàng cũng ngẩng đầu lên, nước da nâu nhiễm sắc hống, ngây thơ xinh đẹp mà non nớt, đó là bóng dáng vẫn hữu bên cạnh A Lan Ni Mã, Khúc Trân Mai Đóa.

      Ánh mắt nhìn A Lan Ni Mã lúc lâu, La Chu mới cúi đầu hỏi: "Ngươi. . . . . . Muốn ra tay?"

      "Đúng, cởi bỏ áo, cởi hết càng tốt." A Lan Ni Mã cúi đầu trả lời, "La Chu a tỷ tại có thể cùng Cách Tang Trác Mã lui qua bên, giúp chúng ta chặn lại ba con ngao khuyển là được."

      ". . . . . . được!" Cách Tang Trác Mã vội vàng ngăn cản, "Cho dù thành công, các ngươi cũng ra nổi tẩm cung này, chỉ có con đường chết."

      " sao, mấy cung nô bên ngoài đều bị ta đánh bất tỉnh. Chỉ cần làm mọi việc gọn gàng chút, để cho thị vệ ngoài cửa nghe được động tĩnh, vẫn có thể giả bộ ra khỏi tẩm cung, tìm chỗ trốn." A Lan Ni mã như gió thổi may trôi, "Đó là cơ hội ngàn năm có , cho dù bị bắt, ta cũng ngại chết. chừng kiếp sau còn có thể luân hồi làm quý nữ gia đình quý tộc, kia dù sao cũng tốt hơn làm cung nô."

      "Ta cũng để ý, ta cùng A Lan tỷ cùng nhau hiến thân báo thù." Ý chí Khúc Trân Mai Đóa cũng kiên định như vậy, hoàn toàn tương xứng với gương mặt non nớt.

      "Tùy các ngươi, bọn ta ngủ đây." La Chu kéo Cách Tang Trác Mã còn muốn khuyên bảo lại, thản nhiên để lại câu, "Chuẩn bị tốt hãy ra tay." Nàng phải thánh mẫu, ngăn cản nổi người khác báo thù; cũng phải máy móc máu lạnh, có cách nào nhìn cầm thú bị giết. Cho dù nàng cũng muốn làm thịt cầm thú Vương, nhưng chung quy cũng chỉ là ngoài miệng, phát tiết bớt cho hả giận. Nếu A Lan Ni mã đứng ra, như vậy có theo kế hoạch ban đầu, lựa chọn chờ đợi cơ hội trốn thoát mới là tốt nhất.

      "La Chu a tỷ. . . . . ." Cách Tang Trác Mã giãy dụa quay đầu lại nhìn, trong mắt tràn đầy đành lòng.

      "Câm miệng." La Chu quát , "Đây là các nàng tự lựa chọn." Nàng kéo Cách Tang Trác Mã về chỗ chó ngao nằm.

      Cách Tang Trác Mã quay đầu nhìn La Chu với khuôn mặt bị tóc che hơn phân nửa, lại quay lại nhìn A Lan Ni Mã cùng Khúc Trân Mai Đóa. Trong lòng ngừng thở dài, sát theo La Chu. La Chu a tỷ đúng, đây là do các nàng tự mình lựa chọn, nàng ngăn cản nổi.

      "Ngân Nghê, thắt lưng của ta bị Vương ném thương rồi, vừa cử động liền đau, nên mới để cho hai cung nô kia thay ta hầu hạ Vương." Nàng làm nũng với Ngân Nghê nghếch mắt lên nhìn, thân mình thiếp lại gần, đem nó đặt dưới thân, "Ngươi cần mách Vương được ?"

      Ngân Nghê liếc nàng cái, cúi đầu sủa tiếng, thuận theo làm nệm cho nàng, mắt ngao trước khi khép kín xẹt qua tia hung tàn. phải nó nghe thấy tiếng động lạ bên ngoài, cũng phải biết suy nghĩ của sủng vật, chỉ là còn chưa tới lúc nó phải ra tay. Trước cứ để cho nàng nghịch chán , chỉ cần nàng cao hứng lúc là tốt rồi.

      "Ngân Nghê là tốt nhất." La Chu hôn mũi nó, lại quay qua ôm con ngao đốm khác, nàng dùng ánh mắt liếc Cách Tang Trác Mã ý bảo nàng làm theo.

      Cách Tang Trác Mã do dự chút, quay đầu lại nhìn A Lan Ni Mã cởi thắt lưng cho Vương. Dứt khoát nằm xuống, học theo La Chu ôm lấy tuyết ngao bên cạnh.

      "Ngân Nghê, ngươi vì sao lại chọn nằm ngủ giữa Bát Bảo Luân vậy? Ta thích." La Chu vừa vừa di chuyển thân thể, tìm khe hở quan sát động tĩnh bên giường.

      Ngân Nghê đáp lại nàng, ngao đốm cùng tuyết ngao cũng lên tiếng, ba con chó ngao đều nhắm mắt, tựa như ngủ.

      Tựa đề rồi hen, bản thân ta lấy 2 thím kia có ..... cũng oan. Ko bít mình bít ta gì cả. Mô phật!!:014::014:
      Chương 081. Kiến càng lay cổ thụ
      La Chu cảm thấy từ sau khi trở thành nô lệ, lòng của nàng càng ngày càng ích kỷ, thần kinh càng ngày càng cứng cỏi.

      Giống tại, nàng có thể nhìn kiện chết người thờ ơ chớp mắt lấy cái, mà trong lòng lại mong hung thủ có thể đạt được mục đích. Cẩn thận phân tích, lành lùng này cũng thể trách nàng. Chính cái gọi là hoàn cảnh xô đẩy, tin tưởng sau tháng liên tục nhìn thấy hình ảnh người chết liên tục dù là ai cuối cùng cũng trở nên máu lạnh. Tự ái, tự tôn, thông cảm, đành lòng linh tinh gì đó sớm còn trong nàng, thứ còn lại sau cùng ngoại trừ sợ hãi chính là quyết tâm kiên định muốn sống sót.

      Giết người phải đền mạng. Cho nên, cầm thú Vương, kết quả chết chóc này là do chính tàn bạo của ngươi tạo thành, chẳng thể trách được ai.

      Nàng mở to hai mắt, quan sát toàn bộ nhất cử nhất động của A Lan Ni Mã và Khúc Trân Mai Đóa.

      Ngược lại với chần chờ của nàng, mười đầu ngón tay của A Lan Ni Mã hết sức linh hoạt cởi bỏ từng lớp quần áo người cầm thú Vương, Khúc Trân Mai Đóa làm như cởi giày cho Vương, dùng thân thể che lên, hai tay ôm chặt hai chân .

      Hai chiếc đai lưng nạm đầy ngọc quý lần lượt rớt xuống mặt đất, quần áo lót màu trắng bên trong bị A Lan Ni Mã nhẽ nhàng cởi ra, lộ ra phần cơ ngực màu đồng cổ cường kiện bóng loáng, ở ngoài ánh sáng lộ ra tia sáng bóng hấp dẫn như ngọc trai. Tay trái A Lan Ni Mã phủ lên ngực dày, tay phải nâng cao, dưới cổ tay áo chớp chớp tia sáng lạnh. Mà cầm thú Vương, vẫn nằm im nhúc nhích như cũ.

      Tim La Chu đột nhiên đập mãnh liệt, tới mức ngừng thở. Nàng biết chỉ cần A Lan Ni Mã hạ cánh tay xuống thuận lợi, tất cả cực khổ, khuất nhục mà cầm thú Vương mang lại đều kết thúc.

      Nhưng mà ngay lúc tay phải A Lan Ni Mã vừa chuẩn bị rơi xuống kia, tiếng rên rỉ tràn ra từ trong cổ họng cầm thú Vương, cặp mắt nhắm chặt kia đột ngột mở ra. Mắt nâu đồng đầy rẫy tơ máu, trong lúc đôi mắt ưng đầy sương mù mờ mịt uy nghiêm hung ác lại nham hiểm giảm rất nhiều.

      Dù lúc này cái trợn mắt của làm cho người ta hít thở thông như thường ngày những cũng thể phớt lờ. Ánh sáng lạnh trong tay áo A Lan Ni Mã phút chốc biến mất, giấu sâu trong tay áo dày.

      Ai, hành động ám sát thất bại!

      La Chu thở ra ngụm khí mờ, nhắm mắt lại, trong lòng vô cùng phức tạp. Trong mớ hỗn loạn tiếc nuối, tiếc hận, ấm ách, uể oải, thất vọng thế nhưng lại có cả may mắn, còn có cảm giác lòng. Này. . . . . . Này. . . . . . Nàng nhanh chóng quy kết ncamr giác may mắn quỷ dị vừa rồi là do nhân tính còn sót lại quấy phá.

      Sau khi nghiến răng oán hận, nàng thầm phỉ nhổ chính mình vô dụng. Mẹ nó mới ở bên người cầm thú Vương tháng, lão tử lại vẫn còn sót lại chút nhân tính với ? Này phải đáng bị coi thường sao? Ngón tay nắm lấy bờm ngao khỏi siết chặt, làm cho chó ngao gầm gừ tiếng, nàng lại hề phát ra.

      "Nước!" Tán Bố Trác Đốn tạm thời tỉnh lại từ trong cơn say, nâng tay xoa huyệt thái dương, mi nhíu lại, thản nhiên đưa ra mệnh lệnh.

      "Mai Đóa, trước đừng thoát. . . . . .Giày cho Vương nữa, lấy nước lại đây." A Lan Ni Mã phân phó cho Khúc Trân Mai Đóa vẫn còn ngây ngốc ôm đùi Tán Bố Trác Đốn. Tay phải hạ xuống dấu diếm dấu vết, rồi hai tay cùng nhau đặt lên ngực màu đồng cổ.

      "Ác. . . . . . Ác, tiện nô lấy, xin Vương chờ lát." Khúc Trân Mai Đóa dại ra như bừng tỉnh liền đáp lời, trong mắt xẹt qua hoảng loạn, vội vã lùi ra bên ngoài.

      "Vương, để tiện nô lau người cho ngài." Giọng của A Lan Ni Mã kiều ngọt ngào, mắt to híp lại, chớp chớp, tỏa ra hào quang kiều mỵ. Thân thể mềm mại tựa như răn dựa sát vào lồng ngực Tán Bố Trác Đốn, hai tay dao động như vuốt ve khiêu khích ngực trần của .

      Muốn chết sao? Thế nhưng lại tìm cách dụ dỗ Tán Bố Trác Đốn? ! La Chu thấy mà thở ra hơi lạnh, đấy lòng ngập tràn lạnh lẽo. A Lan Ni mã tuy rằng diện mạo xinh đẹp, nhưng làm sao có thể thắng được ba mỹ nhân trong phòng nghị khi nãy? Đối mặt với giai nhân tuyệt sắc như vậy, cầm thú Vương còn có thể thương tiếc mà cho chó ngao ăn, sao có thể bị mê hoặc bởi nữ nô tư sắc tàm tạm? Mười hai cung thị xinh đẹp kia, cũng phải chỉ lời của bị giết sạch? Đối mặt với cầm thú lãnh khốc tàn bạo như vậy, A Lan Ni Mã sao vẫn còn gan để câu dẫn ? Mà làm sau câu dẫn được?

      Nàng ngừng hút khí than thở, nghĩ đến màn bi kịch chết chóc sắp diễn ra, mà Tán Bố Trác Đốn nằm giường đối diện lại tựa như ý ý định bẻ gãy hai tay A Lan Ni Mã làm loạn ngực , cũng có bẻ đầu nàng ném .

      dừng lại hành động nhu huyệt thái dương, ngón tay nâng lên cằm A Lan Ni Mã, mắt ưng hơi hơi nheo lại, khóe môi cười như có như : "Dùng khăn lau, hay là dùng thân thể lau?" Giọng trầm lạnh, khàn khàn quyết rũ khi nhiễm chút men rươu, lại thêm chút ý cười xấu xa.

      Đùa sao? Cầm thú Vương đùa giỡn phụ nữ? ! Đây là. . . . . . Thần chí ràng vì say rượu sao? La Chu kinh ngạc trừng lớn mắt, miệng tự chủ biến thành hình chữ O, nội tâm uể oải yên lại đột nhiên dâng lên ánh sáng. Nếu cầm thú Vương thần chí ràng, vậy càng dễ dàng ám sát.

      "Vương muốn tiện dùng gì để lau, tiện nô dùng cái đó." Giọng A Lan Ni Mã càng mềm mại, tay trái vuốt ve hai điểm đỏ ngực cầm thú Vương, đầu ngón tay nghịch ngợm như vẽ tranh. Tay phải quấn quanh cổ , hơi thở nhàng như hoa. Khuôn mặt nhắn ngẩng lên nửa nở ra nụ cười mê người, bên trong êm dịu như dạ minh châu, bên ngoài lại như hoa hướng dương, lấp lánh ánh sáng, hòa tan lòng người.

      Mà cánh tay phải đặt sau gáy cầm thú Vương, lại lộ ra chút ánh sáng lạnh. Cổ tay hất , thanh đao ngắn lộ ra, hướng thẳng gáy cầm thú Vương.

      "Vậy người dùng thân thể lau ." Tán Bố Trác Đốn cười ha hả, đột nhiên nắm hay tay nàng, nhanh như điện xẹt kéo thân thể của nàng ngã xuống bên cạnh .

      A Lan Ni Mã kêu đau tiếng, đao ngắn rớt khỏi tay, ngã lên giường. Còn chờ nàng phản ứng tiếp, Tán Bố Trác Đốn muốn nắm lấy áo nàng, dùng sức xé nát.

      Chỉ nghe tiếng xoẹt, thân dưới A Lan Ni Mã liền trơn bóng như trứng bóc khỏi vỏ. Bụng bằng phẳng rắn chắc, cái mông đầy đặn, đùi dài thon bóng loáng, khu rừng màu đen tươi tốt, chỗ nào tản ra dịu dàng hấp dẫn của thiếu nữ trẻ tuổi.

      "! cần! Buông! Buông! Ta cần!" A Lan Ni Mã hồi phục tinh thần kịch liệt giãy dụa, khóc khản cả giọng, khuông mặt mới đầy còn tràn đầy kiều mị sáng lạn liền trở nên sợ hãi khôn cùng.

      Nhưng mà lực giãy dụa của nàng đối với Tán Bố Trác Đốn mà giống như kiến càng lay cổ thụ, đáng kể, đưa tay cho A Lan NI mã hai cái tát.

      A Lan Ni Mã nháy mắt tê liệt ngã xuống giường, hai gò má mềm mại sưng vù, lỗ tai, lỗ mũi, khóe miệng chậm rãi chảy ra máu tươi.

      "Tiện nô." Tán Bố Trác Đốn hừ lạnh. Nhìn nữ nô hoa mắt giường, chậm rãi cởi bỏ quần áo vướng bận, kéo quần xuống. Sau đó, cổ họng tràn ra tiếng cười đầy giả tạo, hai má say rượu ngày càng đỏ, đôi mắt ưng cũng biến thành màu đỏ nóng bóng, con ngươi màu nâu giống như ngọn lửa cháy ngày càng lớn. Đầu lưỡi hưng phấn liếm lên môi nở nang, khóe môi mở ra chứa đầu máu tanh tà ác.

      dùng hai tay nắm chặt đùi A Lan Ni Mã, tách ra hung ác, xốc lên để ở hai bên thắt lưng cường kiện, thắt lưng dùng sức đỉnh về phía trước cái.

      "A ──"

      tiếng kêu thê thảm vang vọng khắp tẩm cung, cũng làm cho tim La Chu thắt lại. Da đầu co lại, run run ôm lấy con ngao đốm.

      Sống hai mươi năm, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy đàn ông cưỡng hiếp phụ nữ.
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    2. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo55::yoyo55:Cũng có mái nhà riêng rồi.:grin:

    3. Mi mũm mĩm

      Mi mũm mĩm Active Member

      Bài viết:
      183
      Được thích:
      196
      Ai chờ đơi. là hạnh phúc nhỉ ?????:yoyo49::yoyo49::yoyo49:

    4. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :xitmau::xitmau:Khâm phục Thố có thể nhịn:xitmau::xitmau: Mà ko ăn nàng:060::060:

    5. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo12::yoyo12::yoyo12:La chu cũng bắc đầu chập nhận Thố rồi :060::060:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :