1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Trước hết xin phép chính thức được "mở cửa" chương H.....eoooooooooooooooooo cho các nàng. Hí hí :yoyo60::yoyo60:

      Hai là, các nàng thông cảm cho vốn từ về H của ta hơi nghèo nàn, sau vài chương H là ngon ngay ý mà. :5:

      Ba là, đọc lẹ kẻo hết :ex10:

      Dạo này rảnh quá hà.


      Chương 148 Chữa thương trước tính sổ sau (năm HHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH )

      Dược! Cầm Thú Vương đút nàng ăn sủi cảo bên trong thế mà lại cho thuốc nhuyễn cân tán nổi tiếng trong truyền thuyết a!?
      Những chỗ bị thương của nàng vẫn còn chưa lành hoàn toàn vậy mà Cầm Thú Vương thế nhưng muốn cường bạo nàng a!?
      Vừa mới ở trong lòng nổi lên chút ấm áp đột nhiên ngưng tụ thành cây trùy sắc nhọn, hung tợn mà chui vào trong tim cùng linh hồn, chúng biến thành cảm giác đau đớn lạnh lẽo khó có thể miêu tả. Lòng La Chu trở nên trống rỗng đình trệ, nó bị gió bão tuyết thổi đông lại, giống như đặt mình ở đêm tối mùa đông tại Siberia.


      Yết hầu có thể lên tiếng gào thét nhưng lại nhúc nhích nổi ngón tay, hàm răng dưới cũng đánh mất sức lực để mà nhai cắn. Nàng sợ hãi vạn phần mà nhìn Cầm Thú Vương ngồi quỳ giữa hai chân mình, đem chính mình thấp hèn hơn cả con kiến, run run nức nở cầu xin: “Vương, cầu ngài tha ta được ? Chờ ta khỏe lại liền hầu hạ ngài được ?”
      được.” Tán Bố Trác Đốn hờ hững cự tuyệt, mắt ưng hung ác mà lạnh băng nhìn nàng, hai bàn tay kiềm ở bên hông nàng chậm rãi chuyển qua giữa hai chân nàng, “Heo yên tâm, ngươi cần dùng lực tự nhiên ảnh hưởng đến xương cốt cùng ngũ tạng yếu ớt.”


      Ngón trỏ cùng ngón cái vân vê mở ra hai cánh hoa phấn hồng diễm kiều, đem nắm chặt đường miệng hoa sen tàn nhẫn mà hướng hai bên kéo ra, cưỡng bách hoa huyệt nho đối với dương vật to lớn của mở rộng ra. Giấu ở trong hoa huyệt là thịt đỏ tươi mị hoặc để lộ ra ngoài khí, chúng gắt gao bọc hạch đào phía . Ấm áp mềm mại cùng khẩn cấp hấp háy làm tâm tinh trồi lên trận khoái cảm, cảm giác mất hồn từ trong xương tủy ngừng dâng lên, như con nhện chậm rì rì bò dọc theo xương sống hướng lên đầu. nhịn được thầm suy nghĩ, nếu có thể phát vọt tới sâu bên trong, biết loại tư vị mỹ diệu tuyệt vời như thế nào?
      Xé rách đau đớn từ dưới thân lan tràn khắp đầu nàng như cỏ dại mọc vậy, dị vật cứng rắn đáng sợ cố gắng xâm nhập vào, sức nóng của nó muốn đốt cháy da thịt kiều mị mềm mại của nàng, cũng đem nàng kéo vào trong vực sâu tuyệt vọng khủng bố.


      Kia từng tiếng kêu “heo ngoan” là giả, kia từng lần đút ăn cho nàng là giả, kia những lần hôn môi là giả, xoa ấn dịu đau đớn ngày hành kinh cho nàng là giả, nhớ thương nàng chưa được ăn sủi cảo năm mới là giả, thích là giả hết thảy tất cả đều là giả. Nàng chỉ là nô lệ, chỉ là kẻ ti tiện mặc người khi dễ xâu xé so súc vật còn bằng. Cho dù có được cứu khỏi tay tử thần cũng trốn thoát khỏi bị cường bạo. Chẳng lẽ nàng liền phải nhịn xuống cảm giác đau đớn này! Chấp nhận số mệnh này!?


      cần! Ta cần!” La Chu thất thanh thét gào Cầm Thú Vương mang theo tuyệt vọng cùng cam lòng.
      Miệng hoa huyệt của nữ nô quá hẹp, liền tính dùng tay kéo mở ra hoa huyệt, dù sao quy đầu dương vật của có thể so với các nam nhân trưởng thành khác đều lớn hơn nên vẫn như cũ có biện pháp thuận lợi nhét vào, chỉ có thể mạnh mẽ mà tiến vào. Ánh mắt càng gia tăng hắc ám, đột nhiên cúi thân xuống, vụn mà hôn gò má trắng bệch của nữ nô, trầm giọng : “Heo ngoan, đừng sợ, ta chỉ đoạt thuần khiết của ngươi, giết chết ngươi.” Bạch Mã Đan Tăng, ngươi phải muốn tế phẩm này sao? Chờ ta phá màng trinh của nàng, xem ngươi còn muốn nữa ?


      Khóe môi lạnh lùng nhếch lên, tay ôm lấy nàng trán, cái tay khác nắm dương vật cao lớn của mình, có bất luận cái gì mở đầu, nhanh chóng vùi vào hoa huyệt phấn hồng non mịn ấy, giống như quân tiên phong mở đường cứ thế xông lên, giống như vũ khí giết người sắc bén chút chút mà hướng hoa kính khô khốc xâm nhập vào sâu bên trong.
      Xé rách đau nhức từ dưới thân lan rộng, Khuôn mặt La Chu trở nên vặn vẹo vì đau đớn, chỗ sâu trong yết hầu từ thét gào chuyển thành tiếng kêu thảm thiết đến thê lương. Cơ thể vô lực trong thống khổ theo bản năng mà run rẩy, mồ hôi lạnh toát ra ròng ròng như dòng suối uốn lượn, nàng có thể cảm thấy bên dưới từng chút bị xé rách.


      dòng máu nóng đỏ thẫm theo cảm giác mạnh mẽ đau đớn liên tiếp mà trào ra, nháy mắt chả ra đầm đìa nhuộm đỏ nam căn của nam nhân, tỏ tàn khốc vô tình của .
      Cảnh tượng Cầm Thú Vương cường bạo A Lan Ni Mã cùng thi thể của nàng ta ở trong đầu La Chu ngừng mà lần lượt xuất , vặn vẹo quỷ quyệt, máu me đáng sợ, bên tai tựa hồ còn có thể nghe được tiếng thở dốc của dã thú cùng tiếng kêu thảm thiết thê lương tuyệt vọng của nữ nhân.
      Đó là tiếng kêu của A Lan Ni Mã, hay là tiếng nàng kêu? Nàng cũng , nữa! Trước mắt là mảnh mơ hồ. Nàng chỉ biết là bên dưới giống như có đao sắc bén nung đỏ liên tục ra vào dã man, dùng sức mà ma sát di chuyển, ngừng lăng trì thân thể nàng.


      Dương vật mỗi lần đẩy mạnh chút nữ nô dưới thân liền run rẩy mà run rẩy càng mãnh liệt, tầng tầng lớp lớp thịt non mềm liều mạng mà đẩy ra chống đỡ dị vật xâm lấn, cái loại cảm giác như có hàng ngàn cái mồm mấp máy hút lên làm cả người nổi lên từng đợt tê dại khoái cảm. Hoa huyệt của heo quá non mềm, quá cũng chặt, tinh tường cảm nhận được chính mình dương vật từng chút xé rách nàng. Máu đổ nóng bỏng từ hoa huyệt nôn mềm bên trong bị tàn phá mà ào ạt trào ra, tưới lên dương vật tạo ra khoái cảm ngừng, dương vật được máu tươi tẩm bổ càng trở nên bừng bừng phấn chấn cứng rắn hơn.


      Dục vọng của trời sinh so với nam nhân bình thường lãnh đạm hơn, nhưng khi bùng nổ chính là ác mộng đáng sợ nhất của nữ nhân. Cho tới nay còn nữ nhân nào có thể từ trong tay còn sống. thích nữ nô này, ở việc vẫn chưa có hết thích nàng có thể chịu đựng việc chạm vào nàng. cũng có thể đem nữ nô này đưa cho Liệt hoặc là nam nhân khác thích nàng hưởng dụng, giúp nàng cảm nhận vui sướng của việc giao hợp này. Nhưng mỗi tấc da thịt, mỗi sợi tóc, từ thân thể đến linh hồn của nàng đều phải thuộc về . Bạch Mã Đan Tăng có được vẻ ngoài thần phật bên trong ma quỷ lại tưởng từ trong tay lấy quyền sở hữu nữ nô này sao, làm sao có thể để cho Bạch Mã Đan Tăng dễ dàng đạt được ý nguyện kia cơ chứ? Sớm ngày đoạt trinh tiết của nữ nô liền sớm khiến nàng đánh mất tư cách làm tế phẩm, liền sớm ngày triệt hạ được tâm tư đáng ghét kia của Bạch Mã Đan Tăng.


      lớn quy đầu căng nứt miệng hoa huyệt chen vào đường mòn bên trong. Vị trí màng trinh của nữ nô cũng quá sâu nên chỉ cần lại hướng bên trong tiến lên chút nữa là có thể đâm thủng tầng thuần khiết đáng kia.
      “Heo ngoan, nhịn chút, lập tức xong rồi.” liếm liếm khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn của nàng, vùi đầu ở nàng bên tai, nhàng an ủi . Đại khái tính toán khoảng cách xong, nắm dương vật hướng bên trong dùng sức xông phá.


      “Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ──” thanh gào thét của La Chu phá lệ thê thảm, cho dù cả người mệt mỏi, thân thể vẫn cứ đau đến điên cuồng, thân thể run rẩy như lá rụng mùa thu, ngón tay cùng ngón chân đều co rút cuộn lại. Tâm lạnh tới cực hạn.


      Quy đầu mẫn cảm đột phá tới lớp chướng ngại mềm mại mỏng manh, lại có dòng máu tươi nóng hổi đến cực điểm xối lên dương vật, còn nghiêng lệch bắn vào lỗ . Khoái ý mãnh liệt nhanh như tia chớp từ xương sống chạy thẳng đến não. Nếu phải trước đó dùng tay nắm lấy dương vật, giờ phút này sớm theo bản năng tinh thần hăng hái thêm mà vọt vào chỗ sâu nhất của đài hoa mà vận động a.
      nguyên bản tính toán là phá màng trinh của nữ nô liền dừng lại. Chính là, bị mị hoặc lộn xộn xô đẩy, bị cảm giác ấm nóng của máu tươi bao trùm quả mỹ diệu làm muốn ngừng mà được. thế nhưng muốn tiếp tục thâm nhập, muốn ở hoa kính ấm áp bên trong tiếp tục ra vào cọ sát, thậm chí cực kỳ khát vọng đem càng cánh hoa non mềm xé rách thêm, đâm hư luôn đài sen kiều mỹ non nớt ngây ngô, tận tình phóng thích dục vọng mãnh liệt. Nhưng chỗ sâu trong đáy lòng lại có chút đau nàng, liền chặn lại suy nghĩ đâm hỏng nàng của .


      Khuôn mặt Tán Bố Trác Đốn trở nên dữ tợn ở người La Chu, mắt ưng lúc tràn ngập máu tanh cuồng bạo, lúc lại tràn ngập nhẫn kìm nén. Gian nan giãy giụa trung, mồ hôi từng viên to từ thái dương giọt, rơi lên khuôn mặt trắng bệch vặn vẹo thống khổ của nữ nô.
      Mất trinh tiết quý giá cũng đáng sợ, đáng sợ chính là bị chà đạp tàn nhẫn đến chết!


      Hai tròng mắt của La Chu dường như muốn sung huyết, gắt gao trừng mắt về phía khuôn mặt khủng bố dữ tợn của Cầm Thú Vương. Thân thể lãnh, tâm cũng rất lạnh, như muốn đóng bang từng thớ da thịt, xương cốt, gân mạch, lục phủ ngũ tạng, bao gồm cả linh hồn đều đông lại. Chính là, vì cái gì thân thể đau nhưng có tê mỏi, ngược lại càng cảm nhận thêm ràng, càng thêm thảm thiết. Sinh mệnh tốt đẹp của nàng dưới cơn đau nhức cùng nóng bỏng trào dâng dần dần trôi . Nàng chết sao? ! muốn! Nàng muốn chết! Tuyệt muốn như vậy chết !
      “Nếu là sợ, liền dùng sức mà khóc, ngàn vạn lần cần chịu đựng.”
      cái thanh hàm chứa sủng nịch cùng dặn dò ôn nhu đột nhiên tự văng vẳng bên tai, đó là lời mà Thích Già Thát Tu với nàng trước kia.

    2. Mèo Tuki

      Mèo Tuki Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      52
      :yoyo19:Cám ơn nàng nha, nhưng mà nàng ơi chương này đọc hơi bị lỗi chút ở mấy đoạn đâu ý mik đọc thấy hơi khó hiểu. Còn về thịt nàng dịch cũng khá ôn nha chắc vì lần đầu mik tin là bn dịch tốt hơn nha. Tặng nàng nghìn like :3 :037:

    3. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Chương 149 Chữa thương trước tính sổ sau (sáu)

      Sợ hãi, kinh sợ! Nàng sớm sợ để đâu cho hết!
      Đau nhức xé rách từ bên dưới lan tràn khắp từng tế bào, sinh mệnh theo từng dòng máu đỏ tươi chảy xuôi, mỗi dây thần kinh, mỗi tế bào đều đau đớn hãi hủng mà run rẩy.
      Trong cổ họng là tiếng khóc thảm mơ hồ quái dị, phòng tuyến cuối cùng nỗ lực chống đỡ dường như cũng hỏng mất. Nước mắt như thác nước trút xuống, nàng gào khóc với Tán Bố Trác Đốn. Từng tiếng gào khóc giống như bị giấy ráp dùng sức ma xát, nghẹn ngào tan vỡ, nàng dùng hết sức lực mà gào khóc, tiếng khóc tràn ngập tới vô cùng vô tận bi lệ mà tuyệt vọng, nước mắt trong suốt ào ạt chảy ra từ đôi mắt to, dường như vĩnh viễn cũng có ngừng lại.


      Hoa huyệt non mềm giống như cái miệng của trẻ con, liếm mút hút chặt đầu nấm của nam căn, liều mạng mấp máy co rút bóp chặt dương vật đến còn chỗ hở. Chất lỏng nóng bỏng dinh dính liên tiếp ngừng mà từ vách tường tiết ra, cơ hồ muốn đem dương vật yên lặng bất động kia nuốt chửng. Chẳng qua tiến vào bên trong mới được phần đầu cùng đoạn ngắn mà thôi, cái cảm giác vô cùng mất hồn đến tê dại sung sướng lại làm rốt cuộc kìm lại được.


      Tán Bố Trác Đốn bị nàng mút chặt mà gầm tiếng, muốn màng bất cứ cái gì mà vọt vào tới sâu bên trong bất thình lình bị tiếng khóc thét đột ngột làm cho kinh ngạc nhảy dựng. Thân hình cứng lại tại chỗ, thần trí bị dụ hoặc đột nhiên thanh tỉnh, liếc mắt cái liền thấy đôi mắt to tròn sinh động của nữ nô dưới thân bịt kín tầng tĩnh mịch dày, hoàn toàn mất thần thái vốn có.


      Tâm đột nhiên rung lên, chỗ sâu bên trong lòng trào lên mềm yếu đau thương nàng, chúng nhanh chóng lan tràn khắp toàn bộ tâm trí . Tay phủ hai bên chống ở cạnh người nữ nô, miệng mũi khó khăn hô hấp, cơ bắp cường tráng sôi sục dồn dập phập phồng. Qua hồi lâu mới có thể cưỡng chế dục vọng rít gào quay cuồng bên trong, Mắt ưng tàn ác cuồng bạo từ trong dục vọng dần dần bình ổn chuyển thành u lạnh lẽo.
      Người cứng đờ mà cúi đầu nhìn nàng, chỗ hai người chặt chẽ kết hợp bị máu tươi bắn ra bốn phía. Miệng hoa huyệt mỹ lệ non mềm gắt gao mà cắn chặt phần đầu dương vật to lớn của , bên cạnh xuất vài vết xé rách cùng máu chảy đầm đìa, toàn bộ hoa cốc đều tẩm đầy màu đỏ thẫm tanh ngọt của máu. Màu đỏ chói mắt đó cũng thấm ướt hạ thân , chảy xuống ở tấm thảm nhung trắng nhìn có vẻ hết sức ghê người.


      Thứ chất lỏng nóng bỏng dinh dính màu hồng này phải là máu kinh bình thường của nữ nhân mà là từ những vết xé rách hoa huyệt do tạo ra. Trước kia lúc chiếm đoạt nữ nhân, nhìn đến xé rách như vậy, màu đỏ thẫm của máu như vậy, trở nên càng thêm hưng phấn cuồng bạo hơn, mỗi cú thúc tiến lên cũng càng thêm hung mãnh, cả người đều có loại khoái cảm làm nhục mãnh liệt. Mà tại, nảy lên trong lòng chính là hối hận sâu cùng loại đau đớn đến cực điểm.


      cẩn thận mà rời khỏi thân thể của nàng, cho dù động tác có cực kỳ nhàng cẩn thận đến mấy nữ nô dưới thân vẫn là đau đến run rẩy mãnh liệt, tiếng gào khóc thút thít đột nhiên trở thành đứt gãy, đến nỗi như ra tiếng.


      Dương vật to lớn vừa mới rời khỏi cánh hoa yếu ớt ngay lập tức máu tươi bên trong tranh nhau trước khi miệng hoa khép kín mà trào ra, nháy mắt ở trong u cốc hình thành thác “máu”. Khuôn mặt xanh trắng của nữ nô hơi hơi lộ ra màu tím đen, tiếng khóc thét nghe giống như thanh giãy giụa rên rỉ của con thú lần cuối cùng trước khi cận kề cái chết, liền hơi thở cũng mỏng manh đến tựa hồ khi có khi .


      Bình sinh đây là lần đầu tiên Tán Bố Trác Đốn có cảm xúc kinh hoảng tột độ như vậy, tay đem nữ nô ôm vào trong lồng ngực, hướng gian ngoài tẩm điện rít gào: “Liệt! Tiến vào!”
      Thân là Vương gia là đội trưởng đội hắc kỳ, trải qua lễ năm mới Thích Già Thát Tu liền đem hai thằng con bớt lo kia tiến vào hang đá núi tuyết, bắt chúng bế quan tu luyện. Việc thứ hai đó là liền ở trong thành bắt đầu công việc như thường lệ cũng như hoàn thành mệnh lệnh Vương giao cho. Mỗi ngày cũng bớt thời giờ đến chùa Thác Lâm chuyến, hướng Pháp vương báo tiến triển mới nhất về thương tích của heo .


      Hôm nay, Vương triệu tập cùng ba tâm phúc khác tới để thương thảo về Kéo Đạt Khắc, cần tăng thêm thám tử nằm vùng hay điều động binh lực chờ thời cơ khởi binh. Cho đến chạng vạng, các hạng bố trí mới cuối cùng hoàn thiện. hộ tống Vương hồi tẩm cung, mới vừa vén lên rèm cửa, liền thấy heo hôn mê bao lâu nay tỉnh. Lúc này đây, Vương có cho cùng tiến vào bên trong mà là lạnh giọng mệnh lệnh canh giữ ở gian ngoài tẩm cung, tùy thời chờ lệnh.


      Vương tuy thích heo , lại thế kiên nhẫn cũng có tâm tư mà hầu hạ nàng. Rất nhiều lúc đem heo cả người đầy vết bầm tím, sau đó đều là gọi tắm rửa làm tan bầm cho heo . cho rằng lần này đây cũng ngoại lệ, ai ngờ nghe được thế nhưng là tiếng kêu to đầy sợ hãi của heo , tiếng kêu thống khổ thảm thiết cùng với khóc thét tuyệt vọng.


      Xuyên thấu qua khe hở rèm cửa, nhìn đến Vương đút nhuyễn cốt tán cho heo , màng thân thể nàng còn chưa khỏi hẳn, mạnh mẽ mà chiếm đoạt trinh tiết của nàng. Heo cố gắng cử động cũng thể động đậy mà bất lực nằm ở dưới Vương thừa nhận tất cả, nàng đau đến khuôn mặt cũng phải vặn vẹo, cả người đắm trong mồ hôi cùng nước mắt, thê lương cùng đau đớn, sợ hãi cùng tuyệt vọng, cặp mắt to tròn sinh động chìm trong tĩnh mịch ảm đạm. Trong nháy mắt, cơ hồ muốn vọt vào đẩy Vương ra, đem nàng ôm vào trong lồng ngực mà âu yếm an ủi.


      Vương vốn là hiểu thân thể nữ nhân, càng hiểu quan hệ nam nữ chân chính. Dương vật quá lớn khác thường của Vương đối với nữ nhân mà chính là vũ khí khủng bố có thể giết người. Đôi tay vẫn để bên người nắm chặt thành quyền, mu bàn tay gân xanh căng chặt, đốt ngón tay phát ra thanh răng rắc. sợ Vương mất lý trí, đem heo chà đạp đến chết. Nhưng hai chân như là bị đinh ghim tại chỗ, liền tấc cũng di chuyển được.


      là tuyệt đối thể làm trái mệnh lệnh của Vương. Ở chùa Thác Lâm, lo lắng heo bị trừng phạt, dối Vương khiến Vương vui. Nếu lại vì heo làm trái mệnh lệnh sợ bị phạt nhưng lại sợ vượt quá điểm mấu chốt của Vương, làm liên lụy tới heo .
      Tâm như là bị dã thú điên cuồng gặm cắn, vừa khó chịu vừa đau khổ khiến cơ hồ thở nổi. Nghe từng tiếng so với tiếng thét gào lúc trước càng thê lương càng tuyệt vọng hơn, tiếng so tiếng thét dần suy yếu , nắm chặt quyền thiếu chút nữa khống chế được mà dùng sức đánh vào vách đá cứng rắn.


      Lòng bị dày vò muốn đạt đến giới hạn nghe được tiếng rít gào mệnh lệnh của Vương. Trong lòng tức khắc mừng như điên, phen kéo ra rèm cửa trước mặt, thân thể cứng đờ như gió thổi cấp tốc tiến đến cạnh giường. Đôi mắt ưng ràng tràn đầy khủng hoảng cùng nôn nóng làm quá đỗi kinh ngạc, cùng Vương ở chung suốt hai mươi năm, vô luận tình cảnh gian nan hay nguy hiểm thế nào, còn chưa bao giờ thấy Vương biểu lộ qua chút khủng hoảng cùng nôn nóng. Heo ở trong lòng Vương dường như chiếm cứ vị trí chỉ sợ so với Vương, so với quan trọng đến mức nào.


      “Liệt, mau bôi dược!”
      đợi Thích Già Thát Tu hướng hành lễ, Tán Bố Trác Đốn gằn giọng lệnh cho . Hiểu được mình cần làm gì nhưng trước nay chưa từng bị thương nên liền có thói quen chuẩn bị thuốc trị thương để phòng bất trắc. Cho nên dù mắt có thấy nữ nô bị thương mất máu vẫn bó tay có biện pháp. bàn tay to đè ở miệng hoa huyệt bị tổn thương cũng có chút hiệu quả cầm được máu. Chắc tưởng cầm máu bình thường á! Chết cười đoạn này, ngây thơ vô số tội. Máu tươi đỏ thẫm ngừng mà từ khe hở ngón tay tràn ra, đem làn da màu đồng toàn bộ nhuộm thành màu đỏ tươi, cũng nhiễm đỏ đôi mắt .


      Chỉ mới liếc mắt cái, tâm Thích Già Thát Tu liền như bị cây chùy đánh ngàn lần, từng trận từng trận buồn đau kéo tới. chạy nhanh từ trong túi áo móc ra bình thuốc trị ngoại thương, rút ra nút bình lập tức đem thuốc bột cầm máu đổ lên chỗ vết thương thê thảm lẫn lộn máu với chất dịch trong suốt.

      Trong lòng ngực , thân mình mềm mại của nữ nô càng ngày càng lạnh, thanh nghẹn ngào khóc thét đến thể nghe thấy, mắt to ảm đạm ánh sáng tựa hồ quá mệt mỏi muốn khép lại. “Heo , được nhắm mắt lại.” Tán Bố Trác Đốn ở má nàng dùng sức cắn ngụm, lạnh giọng ra lệnh cưỡng chế.


      Đau đớn làm thần trí mê man của La Chu nhè thanh tỉnh, trong hoảng hốt nàng giống như thấy dung nhan Cầm Thú Vương lãnh khốc sắc bén lại đầy ảo não cùng hoảng loạn, thương tiếc cùng đau lòng.
      “Ta…ta muốn sống…sống”
      Nàng kiên định mà cho chính mình nghe, ngạo mạn mà cho Cầm Thú Vương biết nhưng lại lực bất tòng tâm phát ra thanh như tiếng muỗi kêu, đến nỗi gió thổi liền tan thành mây khói. Bóng tối ngừng mà kéo đến lấp đầy cảnh trước mắt, càng ngày càng nhiều đến nỗi sắp đem nàng hoàn toàn vây quanh nuốt chửng.


      “Ta biết, ta biết.” Tán Bố Trác Đốn nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của nàng, ở bên tai nàng liên tục , “Heo ngoan phải sống sót, ta muốn ngươi tiếp tục ở bên cạnh ta.” Là quá nôn nóng, nên bỏ qua việc nữ nô vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn mà chiếm hữu nàng, lại càng nên đem nàng xé rách. Nhìn nữ nô hơi thở mong manh, càng hối tiếc.
      Bồi ở bên cạnh ngươi để tiếp tục bị chà đạp cường bạo sao? Đáy lòng La Chu xẹt tiếng cười lạnh, cuối cùng rơi vào trong bóng đêm.


      Liên hoa Pháp vương Bạch Mã Đan Tăng điều chế thuốc bột cầm máu có hiệu quả vô cùng tốt, vốn là thể ngăn chặn mà tốc độ cùng lượng máu chảy ra dần dần chậm lại rồi ngừng hẳn. Nhìn nữ nô bị mất máu mà hôn mê, hai nam nhân hẹn mà cùng nhàng thở ra, thần sắc đều vô cùng phức tạp, bên trong tẩm điện đột nhiên trở nên cực kỳ an tĩnh trống vắng.
      Last edited: 1/12/18
      chau007153, giangmiêumiêu, xukem14 others thích bài này.

    4. Mèo Tuki

      Mèo Tuki Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      52
      Cám ơn nàng nhiều nha. Đọc chương này lm ta muốn khóc quá :yoyo25:

    5. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      Chương 150 Chữa thương trước tính sổ sau (bảy)

      Nữ nô bị ôm trong lòng ngực Tán Bố Trác Đốn bị đặt ở tư thế như đứa trẻ được ôm để tiểu, hai cái chân mềm mại thon bị mở rộng ra, cái mông no đủ phấn mông được nâng lên hoàn toàn bại lộ ra hoa cốc dụ hoặc thần bí nhất của nữ nhân. Chỉ tiếc là màu hồng phấn nộn non mềm lúc trước giờ bị thay thế bởi máu me be bét, cánh hoa có mấy vết xé rách máu chảy ra, trong đó có vết đặc biệt sâu, đem bên cạnh cánh hoa đều xé rách thẳng đường. Màu xám trắng của thuốc bột bao trùm ở mặt bị máu tươi hòa cùng tạo thành chất sệt sệt màu đỏ sậm. tia máu đỏ thắm từ nhụy hoa nhắm chặt chậm rãi tràn ra tới, nó ám chỉ rằng đường mòn bên trong hoa huyệt bị tàn phá trầm trọng.


      Đồng tử Tán Bố Trác Đốn chợt co rút lại, chỉ cảm thấy tia máu đỏ thắm kia như là từ chính giữa trái tim chảy ra, nó như vết sẹo khắc sâu vào tận xương tủy. Đau đớn đối với tựa như cảm tình thích nữ nhân vậy, hoàn toàn cực kỳ xa lạ. thiên phú dị bẩm lại chuyên cần tu luyện võ nghệ thế nên càng lãnh khốc vô tình, cơ hồ ai có thể làm tổn thương đến thân thể , còn cảm xúc của tự nhiên cũng chưa từng thể trải qua tư vị tâm đau.


      Lúc xé rách nàng cũng để bụng tới, xưa nay nữ nhân cùng giao hợp qua có ai bị xé rách cơ chứ? Vết rách trào ra máu tươi vừa đúng lúc làm chất bôi trơn giúp có thể đưa đẩy đến càng thêm sung sướng sảng khoái. Đương nhiên, mặc dù có máu tươi làm chất bổi trơn nhưng cũng ngăn được dương vật kiên thiết cường hãn của vọt mạnh vào, nữ nhân cuối cùng đều nhận thương thế nặng, bị mất máu quá nhiều mà tử vong.


      cẩn thận nghĩ tới, nếu phá màng trinh của nàng liền lui ra cùng lắm làm thương đến miệng hoa huyệt của nữ nô cùng bộ phận hoa kính, thương thế đối với sinh mạng cũng đáng ngại. Nhưng thực tế, nữ nô chịu thương ràng so với tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều. Do tính toán sai, dự đoán được miệng hoa huyệt của nàng hẹp như thế, hoa kính non mịn như thế.


      Nữ nô vốn là bởi vì thời gian hành kinh kéo dài nên có chút thiếu máu, tại lại bị hung ác làm bị thương nên lại mất lượng lớn máu tươi, nếu phải được dược liệu của Bạch Mã Đan Tăng tẩm bổ hơn mười ngày chừng liền mất máu mà qua đời. Tâm sợ hãi căng thẳng run lên, phát chính mình thế nhưng thể tiếp thu việc nữ nô chết.
      Bên trong tẩm điện ấm áp giống như thời tiết cuối mùa xuân nhưng vì bị mất rất nhiều máu cùng đau đớn kịch liệt tra tấn khiến thân thể nữ nô trở nên lạnh lẽo cứng đờ. kéo đống chăn đệm bị nhuốm máu giường lên rồi đem nữ nô trong lòng bao lấy kín mít. Ngón tay nhàng xoa gương mặt trắng nõn của nàng, sâu thẳm ánh mắt mờ mịt toát ra từng đợt từng đợt thương tiếc, nhàn nhạt : “Ta chỉ nghĩ phá chỗ màng trinh của nàng, cũng muốn mệnh nàng.”


      Thích Già Thát Tu ngẩn ra, kinh ngạc mà nhìn Vương của chuyên tâm xem heo , cơ hồ thể tin được lỗ tai chính mình. Vương vậy mà lại đối giải thích, cái gì vị Vương giả cao cao tại thượng, thích làm theo ý mình cũng có lúc hướng người khác giải thích á?!
      nhớ tới vừa rồi thấy được hoa cốc của heo chảy máu xối xả, giật mình cảm giác đau xót nhanh chóng lan tràn khắp người. Đôi môi cương nghị hơi hơi hé mở, đôi mắt rũ xuống thấp giọng trả lời: “Vương, máu tạm thời ngừng nhưng thể chữa trị hoàn toàn vết thương của heo .”


      Vương lạnh nhạt ít ham muốn, đối với phương pháp song tu của Mật Tông chưa bao giờ chú ý qua, nữ nhân với chỉ là công cụ để điều hòa mạch luân trong cơ thể. Lúc cùng nữ nhân giao hợp, Vương nhiệt tình hôn môi nữ nhân cũng tinh tế vỗ về thân thể nữ nhân, tán tỉnh cái gì, bước khởi đầu cái gì, hết thảy đều có. Rất nhiều lúc Vương thậm chí còn lười thoát quần áo nữ nhân, chỉ cần lộ ra hoa huyệt cần sau liền tiến quân thần tốc tùy tâm mà động. tàn khốc lạnh lẽo lúc giao hợp so với bản tính dã man cường bạo của Vương càng khiến Vương càng thêm vô tình, ít nhất chính đối với nữ nhân mà vẫn có chút ấm áp vui vẻ, Vương đối với nữ nhân mà lại giống như thanh kiếm huyền thiết tỏa khí lạnh.


      Vô luận có bao nhiêu nữ nhân chết ở dưới thân Vương, Thích Già Thát Tu đều để bụng tới, chỉ duy nhất để ý tới nữ nô này. Từ khi biết được chính mình thích nàng, khi đối mặt nữ nhân khác liền nhấc nổi hứng thú. Ban ngày công việc bận rộn còn đữo, ban đêm trong mộng tất cả đều là hình ảnh đem dương cụ to lớn của mình đam thọc thân thể non mềm của nàng, được ôm nàng vào trong ngực mà bừa bãi thương trìu mến.
      hôn nàng khuôn mặt sinh động thanh tú của nàng, hôn lên cánh môi phấn hồng non mịn, khẽ cắn cái cằm nho mượt mà, cắn ngụm lên cái cổ duyên dáng, rồi ở xương quai xanh lưu lại dấu vết cả rừng hoa hồng. lướt qua bộ ngực cao ngất mềm mại của nàng, dọc theo cái bụng thọn gọn trượt xuống, liếm quá cái rốn tròn tròn đáng cuối cùng hôn liếm hoa cốc bí tỏa hương thơm chỉ của mình nàng, mỗi khi tỉnh lại là chỗ đũng quần của đều ướt át mảnh. Mà giường đem dư vị trong giấc mộng kiều diễm đó gặm nhấm lúc lâu mới đứng dậy thay quần áo rửa mặt chải đầu.


      Chính là, hôm nay Vương lại dùng hung lệ cùng lãnh khốc chiếm đoạt heo , làm đau lòng thôi. muốn đem heo kéo vào trong lòng, dùng môi lưỡi mềm dẻo nhất an ủi hoa cốc bị thương nặng của nàng, khiêu khích ra mẫn cảm người nàng, trừ khử đau đớn vô cùng và thay thế bang cực hạn vui sướng. Ngón tay nhàng siết chặt trong tay áo, cố gắng khống chế ý niệm đó ngo ngoe rục rịch trong lòng mình.
      “Liệt, ta tưởng cùng heo giao hợp, rồi lại muốn nàng chết.”


      Im lặng lát sau, tiếng cười của Tán Bố Trác Đốn vang lên lạnh nhạt đạm bạc có vài phần bất đắc dĩ. Chưa từng tiến vào liền biết tư vị, khi tiến vào chỉ sợ là tiến vào thân thể vô cùng hẹp kia, tuyệt diệu khuây khoả đó liền khảm vào trong xương tủy. Rất nhiều nữ nhân đều có thể cho thân thể cảm giác khuây khoả ngắn ngủi nhưng làm nghiện, nhưng làm bức thiết khát vọng muốn được rong ruổi va chạm lại chỉ có mình nữ nô này. Chủ ý chạm vào nàng lặng lẽ bị thay đổi từ lúc nào, tại ngừng muốn đem nàng giam cầm tại bên người, còn muốn đem nàng triệt để trong ngoài toàn bộ chiếm hữu hết.


      Thích Già Thát Tu trong lòng hơi vui mừng, suy nghĩ trong giây lát giọng : “Vương nếu muốn được như ý nguyện nên xin giúp đỡ từ Pháp Vương.”
      “Hừ, tự tiện dùng dược vật tăng cường thân thể cùng mềm dẻo cho heo , phải là ám chỉ ta đem heo giao cho , làm trước điều trị sao?” Tán Bố Trác Đốn cười lạnh , “Liệt, Pháp Vương vì cái gì muốn heo làm tế phẩm? Ta hy vọng đem heo cả người hoàn chỉnh đưa sau lại nhận về đống lòng phèo phổi bầy nhầy rách tung toé.”


      “Pháp Vương đo lường tính toán ra heo là trân quý tế phẩm cực kỳ có lợi cho việc tu luyện pháp lực, cần đến là liên nữ song tu nên đem heo như tế phẩm bình thường tách rời.” Thích Già Thát Tu đúng hồi bẩm, dừng chút lại bổ sung, “Có thể nhìn trộm hồn mắt người nhất định có ít linh khí.”
      Tán Bố Trác Đốn duỗi tay nhéo nhéo gương mặt xám trắng của nữ nô, cười như cười mà liếc cái, miệng lưỡi đột nhiên trở nên tà khí: “Liệt, phá màng trinh của heo nàng còn có thể trở thành tế phẩm sao?”
      “Pháp Vương từng linh khí của heo núp ở trong đài sen của nàng, chỉ cần đài sen chưa từng lây dính tinh dịch của nam nhân làm vẫn trở thành tế phẩm được.”


      nhưng ra biết bói toán, dặn dò đến cẩn thận a.” Mắt Tán Bố Trác Đốn lộ ra châm chọc, khóe môi nhếch lên độ cong hoàn mỹ ý vị, giống như lơ đãng mà , “Bạch Mã Đan Tăng hấp thụ linh khí của heo sau đó là lợi dụng nàng trở thành ngươi làm *chung cực quán đỉnh ?” Nghe đặt câu hỏi, kỳ là chắc chắn phản bác tha.
      *tôi chịu các nàng ạ :-(

      Thích Già Thát Tu rùng mình, vội vàng quỳ hai đầu gối xuống đất, cúi người dập đầu kính cẩn : “Thần thỉnh Vương thành toàn.”
      “Ta nếu thành toàn sao?” Tán Bố Trác Đốn nhướng mày, lạnh lùng cười hỏi.
      “Thần liền từ bỏ *chung cực quán đỉnh.” Trán Thích Già Thát tu lẳng lặng mà dán ở thảm nhung, thanh đôn hậu trầm ổn như bàn thạch, nhanh chậm, cao thấp.
      Tán Bố Trác Đốn nhìn cúi thấp đầu chạm sàn nhà, qua vài giây mắt ưng lạnh lẽo dần dần nhạt .
      “Cùng ta chùa Thác Lâm gặp Pháp Vương.”
      “Tuân mệnh.”
      Momol, chau007153, Tôm Thỏ13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :