1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (update Ch.191)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624
      ☆ Chương 136 Pháp hội Đông Quý ( bảy )


      Vô số ánh sáng từ bầu trời xanh biếc trút xuống bên dưới, ánh sáng từ ngai hoa sen tỏa ra ngút ngàn bao trùm lấy vị tăng nhân ngồi ngay ngắn đài sen tạo thành tầng nhàn nhạt xung quanh. Ngà voi năm Phật quan tỏa ánh sáng lập loè, các hình vẽ điêu khắc bên đều miêu tả với những hình ảnh sinh động. Ở trước cái trán no đủ chính giữa là viên chấm đỏ sậm thần thánh từ bi, hàng mi đen dài che đôi mắt phượng đỏ tím nửa mở nửa khép, chất chứa cơ trí vô ngần, cái mũi hẹp thẳng ôn nhuận, khóe môi hơi mỏng mang chút cười nhạt thương xót. Có thể có được trang nghiêm từ ái của thần phật như này trừ bỏ Liên hoa Pháp vương được dân chúng Cổ Cách tôn sung kính ra có người thứ hai a.


      Bảo tọa hoa sen bằng vàng được đưa đến trung tâm quảng trường, Liên hoa Pháp vương mới chỉ hơi hơi mỉm cười tức khắc trời đất dường như nở rộ ngàn vạn đóa hoa tuyết liên thánh khiết thoảng thoảng mùi hương. Tấm màn dày nặng lạnh lẽo của tuyết đọng chỉ bằng nụ cười của liền tiếng động tan rã, như lặng yên mà đón xuân về.
      “Úm bát nột ma tô kha chở la ma kha”
      thanh nhu hòa ôn thuần linh hoạt mà kỳ ảo đem từng câu kinh văn rành mạch đọc ra đưa vào sâu bên trong linh hồn mỗi người. Nó chứa lực lượng sức mạnh thần thánh, giống như gió ấm, như nước cam lộ mát lạnh, an ủi thân thể mỏi mệt, tinh lọc tâm linh còn chút bụi bặm.
      Vô số dân chúng Bác Ba chắp tay trước ngực, tự động hướng về phía Liên hoa Pháp vương cúi đầu khom lưng hành lễ, thành kính mà nghe từng từ Pháp vương tụng. Những người phương xa lần đầu tiên thấy Liên hoa Pháp vương nhưng giờ phút này cũng tự chủ được sinh lòng kính ngưỡng, chắp tay trước ngực rũ mắt nghiêm túc nghe, lại dám tùy ý trò chuyện cười. Thậm chí cả những vị quyền quý ở ghế bao gồm Cổ Cách Vương-Mục Xích Tán Bố Trác Đốn cũng đều chắp tay trước ngực, mỗi người bộ dáng thành kính nghe.


      Ánh mắt của La Chu nhìn đến khuôn mặt Liên hoa Pháp vương trừ bỏ kinh sợ trước người có khuôn mặt giống như thần phật đến ngờ như vậy, càng kinh hãi phát chính mình cư nhiên có cảm giác quen thuộc cách quỷ dị với Pháp Vương trước mắt nữa chứ. Sao có khả năng a?! Lấy khuôn mặt này cùng thần tướng kém là mấy có thể là có khuôn mặt hiếm thấy, chỉ cần xa xa gặp qua liếc mắt cái bao giờ quên a. Nàng tự hỏi nàng sống được hai mươi năm, vô luận ở cái thời nào cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Liên hoa Pháp vương a.


      Trong cảm xúc vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, nàng thế nhưng quên mất giống như mọi người tay chấp lại thành chữ thập rũ mắt nghe tụng kinh. Nàng vẫn như cũ ngẩng đầu, lớn mật mà làm càn nhìn thẳng giữa quảng trường tới cái vị tăng nhân ngồi bảo tọa hoa sen vàng đó. May mắn là tất cả những người có mặt quảng trường đều thành kính rũ mắt nghe kinh văn, cơ hồ ai chú ý tới nàng cả.


      Mắt phượng đỏ tím mắt từ bi đầy lòng thương hướng về phía mỗi người. Khi đối mắt với cặp mắt kinh hãi của La Chu trong con ngươi toát ra vài ôn nhu từ ái. Cánh môi mỏng hồng hào khép mở ngừng, loạt ngôn từ tiếng Phạn cuồn cuộn dứt mà bay ra, uyển chuyển tựa như cánh hoa tuyết liên xoay tròn rực rỡ trong gian vắng lặng.


      Heo..ngốc.


      La Chu lấp tức tỉnh lại và chắc chắn chính mình có ý đọc môi , nàng cũng tinh tường nghe được Liên hoa Pháp vương tụng kinh văn nhưng nàng cố tình từ góc độ khép mở hoàn mỹ của cánh môi , La Chu có thể đọc được ba chữ “Heo ngốc”.
      Heo ngốc? Heo ngốc?! Nơi sâu thẳm trong ký ức của nàng giống như có người gọi nàng như thế. Người kia phải Trát Tây Lãng Thố, phải Cầm thú Vương, cũng phải mãnh thú, phải Đa Cát, phải Cách Tang Trác Mã người kia phải bất luận ai mà nàng nhận thức. là ai? Đến tột cùng là ai? Trong đầu hơi hơi đau, thần trí rối rắm dần dần bị lạc ở trong mắt phượng đỏ tím ôn nhu từ ái kia, đắm mình trong những câu tụng kinh được phát ra.


      Khi đoạn kinh văn kết thúc, quảng trường hơn trăm ngàn tăng nhân đồng thành bắt đầu cùng tụng kinh. Tiếng Phạn được phát ra cùng lúc tạo thành dày nặng thanh, thanh vang vang ở quảng trường, xoay quanh từng góc trong Phật đường, Phật tường, Phật tháp, gột rửa dơ bẩn ô trọc trong vạn vật đất trời, dẫn đường cho du hồn dã quỷ vào luân hồi niết bàn.


      Giống như trong cái chớp mắt cũng như giống cả đời, sau khi các tăng nhân trang nghiêm cuối cùng tụng kinh xong. thanh đó cũng chưa hề biến mất, như cũ vẫn quanh quẩn ở trong trái tim mỗi người.


      Ở chùa Thác Lâm phụ trách các loại hoạt động tôn giáo là tăng nhân khoác áo khoác đỏ đậm, đầu đội mũ tăng đỏ đậm, cầm trong tay chuỗi tràng hạt lần lớn, bước ra khỏi đội hình theo Pháp Vương, cao giọng xướng: “Hiến tế phẩm ──”
      Mọi người cúi đầu chắp tay tạo thành chữ thập sau khi tăng nhân đó xướng xong lần lượt ngẩng đầu lên, mặt mày đều tràn đầy nhàng mà vui sướng tươi cười, phảng phất như việc niệm tụng lúc nãy tẩy sạch năm u ám vừa qua, lần nữa toả sáng.


      tấm thảm pháp luân thêu kim sắc màu đỏ đậm vải nỉ được tám tăng nhân nâng đặt trước bảo tọa hoa sen rồi trải phẳng ra. Sau đó tăng nhân khác đặt lên đóa hoa sen năm màu ở thảm pháp luân. Ngay khi lui ra sau, bốn tăng nhân cao lớn đầu đội mũ đỏ sẫm tăng mũ cao lớn khiêng cái thiếu nữ bọc trong tấm da trâu trắng như tuyết vào quảng trường.
      Bốn tăng nhân đó đều có bộ mặt nghiêm túc, bước chầm chậm bình ổn như là nâng thứ trân quý bảo vật thần thánh. Bọn họ nhanh chậm mà bước đến tấm thảm màu đỏ đậm, cùng lúc đem thiếu nữ vai cẩn thận mà đặt ở giữa kim sắc pháp luân. Xong xuôi lập tức chắp tay thành chữ thập hướng Liên hoa Pháp vương kính cẩn hành lễ, lại cùng nhau khom người lui ra bên hai sườn rồi ngồi xếp bằng ở bên cạnh.
      Tấm da trâu trắng bọc thiếu nữ bên trong để lộ ra khuôn mặt thoạt nhìn còn khá trẻ, chỉ có mười bốn mười lăm tuổi. Mái tóc dài đen nhánh như thác nước rối tung ở tấm thảm đỏ đậm kim sắc pháp luân, trông càng thuần khiết mỹ miều mà vô cùng quyến rũ. Hàng lông mày cong cong, cặp lông mi đen thanh mảnh thỉnh thoảng chớp chớp che đôi mắt thủy linh long lanh màu nâu, bên trong mờ mịt tầng mông lung mê ly. Hai má đầy đặn nhiễm màu ửng hồng, cái mũi thanh tú tiếp nối tới cánh môi đỏ so với bông hoa còn muốn kiều diễm thơm hơn. Nàng ở trong tấm da trâu vặn vẹo như rắn trườn, vốn là bọc kỹ chừa chỗ nào nhưng do nàng lôi kéo nhiều nên chậm rãi mở ra.

      Để lộ ra làn da trơn bóng như sứ, non mềm hơn hoa. Kia cần cổ thon dài ưu nhã, với đầu vai khéo lép, bộ ngực cao ngất no đủ, vòng eo tinh tế mềm dẻo, bờ mông đẫy đà trơn bóng, bên dưới u cốc hề có chút lông mao, nhụy hoa hồng phấn kiều diễm cùng với đôi chân thon dài thẳng tắp phản chiếu lại tấm da trâu trắng tì vết bên dưới, quả thực chỗ nào lại đẹp. Tất cả đều ra ở trước mắt mọi người là thân thể xử nữ tràn ngập sắc xuân dụ hoặc mang hơi thở trần trụi.


      Đỉnh đầu thái dương tuy rằng phóng ra hàng ngàn ánh sáng mờ ảo, nhưng ánh sáng đó lại lạnh lẽo mang theo nửa điểm ấm áp. Nhưng mà thiếu nữ dường như đối với cái lạnh tàn khốc rét buốt có chút cảm giác, đôi mắt vẫn mông lung như cũ, hai má đỏ bừng ở tấm da trâu vặn vẹo trước vô số đôi mắt nhìn chăm chú.


      Hay là nàng bị hạ dược? Chỉ có người bị hạ dược mới có thể sợ lạnh, biết xấu hổ mà ở trước bàn dân thiên hạ thản nhiên trần truồng vặn vẹo như vậy a. La Chu chuyển chú ý từ Liên hoa Pháp vương sang thiếu nữ trở thành vật hiến tế kia. Nàng nhìn chớp mắt thiếu nữ mặc mảnh vải tấm thảm mà thầm cân nhắc. nàng dự đoán được rằng tế phẩm thiếu nữ mỹ lệ non nớt, nàng vẫn luôn tưởng rằng là dê bò linh tinh hay súc vật gì đó thôi.
      Tâm bỗng chốc căng thẳng, nàng đột nhiên nghĩ đến giáo phái nguyên thủy trước kia ở cao nguyên lúc ban đầu vẫn luôn dùng người sống để hiến tế. Cho đến khi Phật giáo truyền tới nơi đây, sau khi kết hợp với phong tục tập quán mới kết thúc việc hiến tế người sống và thay bằng súc vật. Chính là cho dù ở nền văn minh đại phát triển tôn giáo Mật Tông vẫn thiếu việc xuất vài tội ác được giữ kín ra. Huống chi ở thời vùng đất Cổ Cách này Phật giáo vốn là tiếp thu càng nhiều giáo lí, kể như ở thôn Nạp Mộc A cũng có nhưng tế phẩm máu me chảy đầm đìa.


      “Thỉnh thần thú ──”


      tăng nhân cao giọng niệm xướng.


      Vừa dứt lời, tăng nhân khác dắt con trâu cùng Pháp Vương lúc trước đến chỗ thiếu nữ nằm. Con trâu đó có thân hình cao lớn, gân bắp thịt rắn chắc có lực, đầu là hai cái sừng uốn lượn bén nhọn, đôi mắt trong sâu thẳm là ôn thuần trong trẻo. Cả thân mình nó được bao trùm bởi lớp lông trắng dày.


      cầm đao cắt hiến tế nàng ý hay sao mà lại dắt con trâu đó ra làm cái gì?!
      Trái tim nàng giật nảy liên hồi trận, sợ hãi càng sinh ra nhiều hơn càng trở nên mãnh liệt hơn.
      chau007153, Tôm Thỏ, Lam Kỳ Kỳ12 others thích bài này.

    2. cuh2

      cuh2 Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      1,624

      ☆ Chương 137 Pháp hội Đông Quý ( tám )


      Trâu lông trắng này là loài động vật hi hữu vô cùng trân quý, sống theo đàn, sinh sống ở vùng cao nguyên lạnh lẽo thiếu khí, nơi mà mùa khô và mùa đông đóng băng kéo dài dài đến nửa năm.


      Ở nóc nhà cao nguyên, màu trắng là loại màu sắc thần thánh. Cho nên nó nhiều lần xuất trong các câu chuyện xưa thần thoại của người Bác Ba, sau lại càng trở nên quan trọng hơn nữa trong đời sống tâm linh của người Bác Ba. Mỗi nhà của người Bác Ba đều có bộ xương khô của trâu lông trắng, xương đầu được khắc sáu ký tự chân ngôn, chúng được treo ở đầu tường ở chùa chiền, treo tường ngoài nhà ở, chúng dùng để diệt ma trừ tà. Ở các pháp hội hay chùa chiền, đặc biệt là hoạt động lên đồng cũng có thể nhìn thấy các tăng nhân đầu đội mặt nạ tạo hình đầu trâu lông trắng này nhảy múa xung quanh. Lúc khung quanh hỗn loạn với điệu nhảy có tham gia của cả thần cùng người, quái cùng ma quỷ, cũng xuất ít người đeo mặt nạ trâu lông trắng.


      Vì thế nên con trâu lông trắng được tăng nhân chùa Thác Lâm coi thành thần thú bảo hộ chùa là chuyện rất bình thường.
      Tâm La Chu khiếp đảm khi nhìn tăng nhân đó lôi kéo con trâu lông trắng đó đứng trước mặt thiếu nữ, tăng nhân nửa ngồi xổm nửa quỳ dùng bàn tay hướng bụng bên dưới con trâu làm vài động tác. Chỉ thấy cái mông rắn chắc cường tráng của con trâu chuyển động đôi chút, đầu trâu lắc lư phát ra tiếng kêu um bò. Đôi mắt lớn ôn thuần như nước dần dần xuất các tơ máu đỏ lòm, tràn ngập hưng phấn cuồng bạo, miệng mũi phụt ra hơi thở trầm đục.


      Từ góc độ của nàng, có thể nhìn thấy ràng “cái gậy” to lớn từ dưới bụng của con trâu. Thoáng chốc, trong đầu lập tức ra nhưng bức họa trong bảo tàng ở đại, tại chùa miếu thường chứng kiến rất nhiều pho tượng tôn thờ thần phật song tu. Những bức tượng hay trong bức tranh, khuôn mặt của Bồ Tát trông khá dữ tợn, chân đạp lên thân con trâu quỳ phục bên dưới, mà dưới con trâu này là nữ tử. Phật giáo Mật Tông ở Cổ Cách tôn thờ loại song tu hỷ kim cương này, nếu như vậy này chẳng lẽ là con trâu này …nếu là vậy …. La Chu quả thực dám nghĩ tiếp cũng muốn nghĩ tiếp.


      Nàng dám nghĩ có nghĩa tình phát sinh. Hai tăng nhân trong đội ngũ khênh Liên hoa Pháp vương đột nhiên bước ra khỏi hàng, nhàng giống như diều hâu bắt gà con mà đem thiếu nữ trần trụi dưới đất nâng lên. người nằm ngửa tấm thảm đỡ thiếu nữ nằm sấp ở người , hai tay dùng sức đẩy lên eo bụng nàng khiến cho cái mông đẫy đà nhếch lên, lộ ra đóa hoa ngừng tích tụ phấn hoa. tăng nhân khác đứng ở bên cạnh nâng đầu thiếu nữ lên để mọi người có thể nhìn biểu tình khuôn mặt của nàng ta.


      Con trâu lông trắng tiến mấy bước về phía trước từng bước chân vững vàng, bộ lông trắng như tuyết phía sau cơ hồ che thân hình cường tráng cũng như đem thiếu nữ cùng tăng nhân phía dưới toàn bộ che mất. Nhưng cố tình lông ở bụng cùng chân sau đều được buộc gọn lại để mọi người có thể vừa nhìn thấy ngay “cây gậy” vĩ đại của con trâu dưới dẫn đường của tăng nhân tiến gần tới đóa hoa của thiếu nữ bên dưới.


      Tăng nhân nắm cây gậy của con trâu đồng thời trong miệng đột nhiên phun ra thanh nghe , nỗ lực áp chế con trâu xao động rồi đột nhiên như là đưa ra mệnh lệnh, mông phát lực, tiếng um bò kêu lên, cây gậy to lớn ấy giống như thanh kiếm lợi hại gì cản nổi, tàn nhẫn vô tình mà đâm mạnh về phía thân thể thiếu nữ.


      “Aaaaaaaa ──”


      Thiếu nữ phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngũ quan mỹ lệ trong nháy mắt nên vặn vẹo đến cực độ, đôi mắt mờ mịt mỹ lệ mê ly ngập nước tràn đầy đau đớn, má ửng hồng nhanh chóng chuyển thành trắng bệch. Nhưng mà bị hai tăng nhân cường hãn khống chế nên đầu nàng thể di chuyển lung tung, thân thể thể trốn, chỉ có thể bất lực và tuyệt vọng mà thừa nhận va chạm dã man từ con trâu lông trắng bên .

      Ngồi xếp bằng hai bên sườn tấm thảm là bốn tăng nhân cùng với hai tăng nhân đứng trong thảm lẩm bẩm tụng kinh văn. Con trâu lông trắng càng phì ra nhiệt khí vang dội từ lỗ mũi, cặp mất hóa hồng cuồng bạo, đồng thời ngừng kích thích thân dưới chuyển động.


      Máu tươi từ thiếu nữ cùng chất dịch trắng từ việc giao hợp với trâu lông trắng ào ạt chảy ra, nhiễm hồng cả lên nền lông trắng như tuyết của con trâu, cũng nhiễm hồng đôi mắt La Chu. Lúc trước, nàng may mắn mà nằm ngửa ở Cách Tang Trác Mã nên có cơ hội chính mắt thấy màn như địa ngục của đàn chó ngao gian dâm mấy nữ nhân bỏ trốn đó. Nhưng mà lúc này đây, nàng ngồi quỳ ở đài cao, rành mạch mà thấy con trâu to lớn cường bạo thiếu nữ non nớt. phải là nghe đài báo người ta hay kể, mà là chân hình ảnh phát sinh ở ngay trước mắt

      Tàn nhẫn? Độc ác sao? Loạn ư? Nàng thế nhưng thể chọn từ để hình dung nổi.
      Cả quảng trường ngoại trừ ít khách từ xa đến có sắc mặt tốt ra, vài ánh mắt lộ ra kinh ngạc cùng trốn tránh còn lại dân chúng Cổ Cách vô luận giàu sang hay hèn mọn, vô luận tăng nhân hay người thường, vô luận là nam hay nữ, vô luận là già hay trẻ, tất cả đều chắp tay trước ngực. Trong mắt mỗi người, mặt có chút ô uế đáng khinh hay hưng phấn, thấy bi thương cùng đồng tình, cũng tỏ ý thương hại. Bọn họ đều có cùng biểu tình bình thản, ánh mắt thuần túy, lộ ra thành kính kính ngưỡng cùng cúng bái, như là xem thần thánh biểu diễn vậy.


      Đúng vậy, con trâu lông trắng của kim sắc pháp luân cùng thiếu nữ giao hợp bất đồng với mấy con chó ngao hung ác gian dâm nữ nhân. Ở đây, con trâu lông trắng này phải chỉ là con trâu đơn thuần hay con súc vật cấp thấp. Nó là thần thú, là hóa thân của sứ giả thần phật đến nhân gian. Sứ giả của thần phật thông qua hình hài của động vật, vì thế gọi là thần thú, tiếp nhận thành kính từ tín đồ dâng lên tế phẩm. Mỗi năm tới, thần phật từ bi đem phân phát thiện ý chiếu khắp mỗi tấc Cổ Cách.


      Đây là phong tục sinh hoạt ở cái thời này, họ tiếp cận tín ngưỡng này từ thời thiên cổ xa xưa. Nếu dùng góc nhìn của người đại để xem, xuất phát từ góc độ chủ nghĩa nhân đạo, coi nó là ngu muội, là tội ác, là tàn nhẫn, nhưng vĩnh viễn lại phải là điều mà người từ ngoài đến có khả năng dễ dàng xen vào.


      La Chu ngơ ngẩn mà nhìn con trâu lông trắng ngừng chuyển động thân thể, nhìn khuôn mặt thiếu nữ kia vẫn luôn bị tăng nhân nâng lên.
      Chỗ giao hợp của trâu cùng người máu tươi chảy đầm đìa, thân thể thiếu nữ hiển nhiên chịu đựng đau đớn vô cùng, nhưng tiếng kêu thảm thiết của nàng lại dần dần chuyển thành vũ mị mềm mại, khuôn mặt vặn vẹo tái nhợt kia cũng thả lỏng xuống, lần nữa ửng hồng. Thần trí mặt mày tràn đầy mù mịt có chút đau đớn có chút vui thích, phần có vẻ hưởng thụ chuyển động mà con trâu mang tới.

      Theo động tác càng nhanh hơn, càng ngày càng nhiều máu tươi từ chỗ giao hợp chảy ra tiếng kêu, của thiếu nữ chậm rãi mà biến mất. Cho đến khi con trâu xả hết tinh lực của mình xong và được tăng nhân dẫn rời khỏi tấm thảm hơi thở của thiếu nữ hỉ còn là thoi thóp.


      Tăng nhân lót ở phía dưới thân thể nàng cũng chui ra, đem nàng đặt ở nền tấm vải tuyết trắng. Hạ thân trần trụi của thiếu nữ bị màu đỏ tươi của máu cùng chấy dịch trắng đục trộn vào nhau tạo thành hình ảnh thối nát, thấy dụ hoặc mỹ lệ lúc trước nữa. Nàng giống như con rối gỗ bị rách nát, hề có chút phản kháng bị tăng nhân kéo cao hai chân, tăng nhân khác với tay cẩn thận mà móc vào trong hoa kính đầy huyết nhục kia.
      “Aaaaaaaaaaaaaaa ──”
      Thiếu nữ hắt ra hơi thở mỏng manh, hai mắt trợn trừng, ngửa đầu dùng hết toàn lực phát ra tiếng thê lương tê tâm liệt phế thảm thiết cuối cùng trong cuộc đời sau, sau đó liền nhúc nhích nữa.

      Ngay sau đó, màn huyết tinh ở thôn Nạp Mộc A lại lần nữa tái .
      bộ phân sinh dục của thiếu nữ đó cùng cái đầu mỹ lệ, hai cái vú no đủ, hai chân cùng đôi tay thanh tú, đầu lưỡi, đôi mắt, trái tim, ruột đều bị tăng nhân dùng cái đao nạm đá quý từng nhát cắt lấy, xẻo ra, xong xuôi tất cả đều được đặt vào trong chén dùng bằng xương sọ của người chế tạo ra, ngoài ra còn được sắp xếp bố cục theo thứ tự bày biện ở tấm thảm, cung phụng người được coi là hóa thân của thần phật ── trước mặt Liên hoa Pháp vương.


      Hai con báo tuyết cùng Ngân Nghê bước từng bước hữu lực tiến tới tấm thảm, mở ra hàm răng sắc bén đem những phần còn sót lại của thi thể ăn đến còn mảnh, cuối cùng chỉ để lại chút xương.

      Ở trong mắt nàng, thiếu nữ mỹ lệ đảo mắt hương tiêu ngọc vẫn, còn lại chỉ là đống xương sót lại; ở trong mắt dân chúng Cổ Cách, thiếu nữ đó hoàn toàn vì thần phật cống hiến thân thể thuần khiết cùng linh hồn và vào thế giới cực lạc.


      Các tăng nhân dưới trướng Pháp vương sau khi tụng kinh cầu phúc xong liền thối lui đến bốn phía tứ đại thần ở bốn góc quảng trường mang theo những hình nộm to cao tượng trưng của tăng nhân, tăng nhân trừ tà, ma nữ cùng võ sĩ ra đặt trước quảng trường để đốt. Sau khi đốt cháy thành tro, dân chúng đem tro tiến vào miếu đường cung điện lễ bái đốt đèn, mỗi năm lần pháp hội mùa đông ở Cổ Cách cuối cùng cũng tuyên cáo kết thúc.

      Người duy nhất vẫn hướng mắt phía trước xem, với thái độ trang nghiêm, thánh khiết như hoa tuyết liên, nhân từ ôn nhu Liên hoa Pháp vương; Bên dưới là đầu người, ruột, các mảnh chân tay, đôi mắt, đầu lưỡi cùng máu me chảy đầm đìa, thần thánh cùng tội ác, quang minh cùng hắc ám, hoàn toàn vào giờ phút này xen lẫn nhau tạo thành quang cảnh vừa hoàn mỹ mà cũng vô cùng đáng sợ. Tăng nhân ngồi ngay ngắn phía bảo tọa hoa sen đến tột cùng là người? Hay là Phật? Hay vẫn là ma?
      Niệm tụng kinh văn xong, mắt phượng đỏ tím nửa khép nửa hở chậm rãi mở, ánh sáng thần thánh tức khắc tỏa ra, hoa bay tứ phía, thiên địa cũng phảng phất mà mất sắc. Liên hoa Pháp vương ngồi xếp bằng thân thể đoan nghiêm thế nhưng từ đài sen trong hư lên thước, treo ở cổ tràng hạt phượng bồ đề bị vứt ra, viên tràng hạt lần bay vào bên trong hoa sen năm màu tấm thảm.
      Trong phút chốc ngọn lửa ánh hồng nổi lên, hoa sen năm màu cùng mấy hình nộm bốn phía quảng trường cùng nhau bốc lền cháy hừng hực. Dân chúng Cổ Cách vây quanh đống lửa, bắt đầu hát hò nhảy múa lần cuối cùng trước khi pháp hội kết thúc.
      Ngọn lửa kia, giống như tinh lọc hết thảy nghiệp chướng, cũng giống như mở ra cánh cổng địa ngục.

      Đôi lời của tác giả: Các đọc giả thân mến, ngàn vạn lần đừng muốn cầm gạch ném tác giả a! ┐(┘_└)┌

      Đôi lời của editor: Mấy cái về Mật tông khó hiểu kinh, search về nó đọc xong cũng muốn tan não, cứ gọi là xoắn quẩy luôn.
      chau007153, Lam Kỳ Kỳ, xukem14 others thích bài này.

    3. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Vẫn biết văn hoá Mật tông Tây Tạng nhiều món khó nuốt lắm, nhưng mà chap này nặng nề ghê :yoyo57:
      Nhưng nàng edit ngon lành luôn, thả tim cho nàng :yoyo52:
      cuh2Mèo Tuki thích bài này.

    4. Mèo Tuki

      Mèo Tuki Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      52
      Đọc chương này làm mik nổi cả da ga, ớn hết cả người
      Nhưng mà bn edit chắc tay quá. Tặng bạn nghìn like luôn :3
      cuh2 thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hic, lúc đọc convert nó lơ mơ nên đoạn này lướt lướt thấy ghê rợn như sầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :