Nô Thê Muốn Xoay Người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (c71)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 015. Lời thề say lòng người (2)
      Edit: CatCora
      "Ta biết, hôm nay là ngày hành kinh cuối cùng của nàng." Trát Tây Lãng Thố cười , "Ngốc tiên nữ của ta, xin nàng nghe ta cho . Nó hy vọng xa vời có thể lập tức tiến vào thân thể của nàng, chỉ hy vọng nàng có thể sử dụng ngón tay xinh xắn sờ sờ nó, cho nó chút an ủi." Răng nanh thoáng ra sức cắn vành tai của nàng, thanh trầm thấp mang chút tà tứ thôi miên, "Tiên nữ quý của ta, sờ sờ nó , nó có thể đem lại hạnh phúc lớn nhất cho nữ nhân."

      đám lửa tà ác bị thanh này trêu chọc mà nổi lên, ở chỗ sâu nhất trong đáy lòng La Chu toát ra. Là cái xử nữ chưa từng tiếp xúc thân mật với nam nhân, đối bộ phận sinh dục của nam nhân tuyệt có tò mò thể cho ai biết. Nàng từng bước nhớ lại lần đầu tiên ngủ cùng giường với Trát Tây Lãng Thố mang theo cảm giác mạnh mẽ đến bộ phận nam tính kia, nhớ lại cái cảm giác bị cái thiết bổng thô lớn kia ở giữa hai chân đưa đẩy cọ xát. Tuy rằng là bị ép, tuy rằng lúc đó nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết, nhưng thể phủ nhận dấu vết vật nóng rực cùng cứng rắn chỉ thuộc về nam nhân kia để lại da thịt nàng.

      Độ nóng trong lòng bàn tay chậm rãi tăng lên, e lệ của con cùng cám dỗ của tình dục co kéo trong lòng nàng. Trải qua đấu tranh gian nan, nàng cuối cùng chịu khuất phục. Nàng ngừng thuyết phục chính mình, Trát Tây Lãng Thố là nam nhân mà nàng chọn, nàng cùng chung sống cả đời, có khả năng luôn hưởng thụ âu yếm của . Trở thành nữ nhân của , thê tử của , cưng chiều thỏa mãn khát vọng của là việc nên làm. Hơn nữa. . . . . .Hơn nữa thân thể bọn họ được quấn kín trong chăn, cho dù nàng sờ soạng, cũng ai có thể thấy.

      Nàng nhắm mắt lại, tay bên hông vươn lên, lần mò cởi bỏ dây lưng bên hông , tay thuận theo cơ bụng rắn chắc từng chút hướng dẫn xuống dưới.

      Thân thể Trát Tây Lãng Thố dưới đụng chạm của nàng mà phút chốc trở nên căng thẳng, hít vào hơi khí lạnh, cơ hồ ngừng thở mà cảm thụ bàn tay nóng bỏng kia xuyên qua bụi cỏ rậm rạp dưới hạ thân, cầm nắm lấy nam căn dâng trào. Thân thể càng thêm buộc chặt, căng lên như dây cung. Con ngươi u tối chặt chẽ khóa trụ tại người con hai gò má đỏ hồng nhắm lại mắt, khẽ cắn môi dưới. cần vừa đấm vừa xoa bức bách, lần này tiên nữ của bỏ qua rụt rè cùng thẹn thùng, lần đầu tiên chủ động âu yếm . Trong lòng mừng khôn xiết, gần như òa lên.

      nóng, cứng, to, dài.

      Đầu óc La Chu choáng váng mà nhận xét, đây là lần thứ hai nàng chạm vào tính khí của Trát Tây Lãng Thố. Lần đầu tiên là bị nam nhân dùng tay bắt buộc nàng chạm vào, tuy rằng tò mò, nhưng chủ yếu là sợ hãi, kháng cự cùng tức giận. Mà lần này là nàng chủ động chạm đến, trong lòng nhiều thêm chút hưng phấn khó thành lời, lại càng nhiều thêm e lệ khó xử; khó có thể là thích hay là ghét. Tóm lại, cái loại cảm giác phức tạp này khó có thể . (Chị vòng vo quá, chung quy là bik à ~.~)

      Vật nóng cứng rắn được bao bọc trong bàn tay êm ái như nhung của nàng tựa như có sinh mệnh riêng hơi hơi nảy lên. Hai tay của nàng run rẩy, giống như tự có ý thức thuận theo thiết trụ lên xuống xoa bóp vuốt ve. Khi đụng đến cực đại quy đầu, đỉnh mảnh ướt dính, ngón tay liền chạm phải dịch dính nhiễu ra ở đỉnh nấm. Đụng tới vành bên cạnh quy đầu, đột nhiên khống chế được, vô ý mà bao lấy chơi đùa chút.

      "A ──" Trát Tây Lãng Thố gầm tiếng, cả người run rẩy, mông thịt thu nhanh lại. Hai tay dùng sức đem nữ nhân trong lòng ôm lại gắt gao, bắn tóe lên tay nàng.

      "Chàng ──" La Chu sợ hãi kêu lên tiếng, cả đầu đều bị chôn ở trong ngực. Thiết trụ nóng bỏng ngừng nhảy đánh trong tay, bắn ra từng đợt nóng bỏng, thấm đẫm bàn tay nàng, cũng làm bẩn dục bào của nàng.

      Vừa rồi là sao? Nàng cũng có làm gì kịch liệt, vì sao lại bắn. . . . . .Bắn nhanh như vậy? ! Trước. . . . . .Trước kia lúc bị bắt chạm vào, căn bản là . . . . . . có bắn a! Hay là nam nhân này lúc nàng chạm vào nghẹn tới cực hạn rồi, mới có thể chịu nổi đụng chạm mà như vậy.

      Thiết trụ cứng rắn trong tay chậm rãi hóa mềm, chỉ còn lại nhớp dính, trong khí trôi nổi mùi tinh dịch đàn ông. Nàng im lặng mà nằm trong ngực nam nhân, trong lòng thực rất buồn bực.

      Trát Tây Lãng Thố thở dốc thôi bên tai nàng, chỉ cảm thấy lần phóng thích này thực quá sung sướng. Chờ cho hơi thở vững vàng, buông đầu của nàng từ trong ngực ra, ngũ quan khí khái nhiễm tầng sung sướng phát ra từ nội tâm hài hước : "Tiên nữ của ta lần đầu chủ động lấy tay âu yếm cơ thể ta, ta có cách nào khắc chế được ý muốn bắn ra. Làm cho tiên nữ thất vọng là ta đúng, lần sau nhất định để loại tình huống này tái xuất ."

      "Chàng. . . . . .Chán ghét!" La Chu giận dữ mắng tiếng, kéo chăn che lấp, tay xem như trừng phạt mà dùng sức cầm năm căn bán nhuyễn. Sau đó đưa tay dính tinh dịch hướng bụi cỏ của lau vào, kéo chăn thoát khỏi ngực , nghiêng đầu chui vào trong chăn sửa sang lại chính mình, kiên quyết thèm để ý tới nam nhân đáng giận này. Đáng ghét, dục bào đêm nay dính đầy mồ hôi, nước miếng cùng tinh dịch thể tiếp tục mặc.

      Trát Tây Lãng Thố đứng đắn cao giọng cười ha hả, kéo đệm mỏng dưới thân tùy ý xoa lau thân thể. Nhảy xuống giường rất nhanh buộc lại dây lưng, đem quần áo trong ngoài mặc lại, khoắc thêm áo bào xong lại quỳ sát bên giường La Chu, bàn tay to nhàng vỗ về lưng nàn, nhịn được : "Nếu hôm nay phải ngày tốt hai huynh đón dâu, ta thực muốn rời giường nàng sớm như vậy."

      "Vậy chàng còn mau !" La Chu ở trong chăn cởi ra dục bào, nghe vậy quay đầu hung tợn trừng , "Ta cũng muốn sáng sớm qua nhà chàng hỗ trợ."

      "Chúng ta cùng nhau ." nghiêng mắt liếc nàng, khóe môi nhếch cao lên.

      "Ma quỷ mới muốn cùng chàng ! Ta muốn gột rửa thân thể sạch mới ! Chàng cho là ai cũng giống chàng tùy tiện lau lau cọ cọ là được sao!" Nàng cáu giận mà kéo chăn, tay hướng ngực mà đẩy, lại thình lình bị kéo cổ tay, kéo tới trước ngực, mạnh mẽ hôn lên.

      lâu, Trát Tây Lãng Thố mới buông nàng ra. Ngón tay thô ráp ôn như vuốt ve cánh hoa môi sưng lên hồng diễm, thanh mộc mạc trêu ghẹo: "La Chu, tiên nữ của ta, hy vọng chúng ta có thể thành thân sớm chút, như vậy mới có thể từng giây từng phút đếm nàng ôm vào trong ngực."

      La Chu ngẩn người, mặt lập tức đỏ lên "Ưm" tiếng, ánh mắt rụt rè mà lẩn trốn ánh mắt thâm tình lửa nóng của nhìn mình chăm chú, lần thứ hai trong lòng dâng lên cỗ tình cảm kiên định  ấm áp.

      Có người , cưới người mình hạnh phúc hơn cưới người mình . Nàng có nam nhân mà mình mến, lại tìm được người nam nhân mình. Gả cho , nàng khẳng định hạnh phúc.

      "Lãng Thố, mai. . . . . .Đêm mai. . . . . .Chàng liền. . . . . .Muốn ta . . . . . ." Nàng ấp a ấp úng xong, đầu muốn cúi đến thể thấp hơn.

      "Được." Trát Tây Lãng Thố lộ ra vẻ mặt vui mừng, mà là độ ôn nhu mặt càng tăng thêm. cúi đầu ôn nhu đáp lại, đem cả thân thể nàng ôm vào trong ngực, nâng lên khuôn mặt nàng, bắt buộc nàng nhìn về phía mình, lấy vẻ nghiêm túc ngưng trọng trước nay chưa hề có mà , "La Chu, tiên nữ của ta, ta thể, ta đem sinh mệnh cùng linh hồn mình kính dâng cho nàng, dành cho nàng hạnh phúc bất diệt."

      "Phi, ai muốn mạng của chàng, đưa ra lời thề như cơm bữa vậy. Nội dung đơn điệu, có ý tưởng mới, sáng tạo." La Chu sẵng giọng, đôi mắt nổi lên nhè hơi nước, khóe miệng tràn đầy ý cười trong sáng, "Chàng chỉ cần nhớ cả đời chỉ có mình ta là được." Đều lời thề của nam nhân là thể tin tưởng, có thể khắc vừa rồi, lòng nàng bị lời thề của Trát Tây Lãng Thố làm cho cảm động, cư nhiên vô điều kiện mà tin lời .

      "Ta nhớ ."

      Trát Tây Lãng Thố lại ngậm lấy cánh môi nàng mà triền miên hồi, mới lưu luyến rời khỏi.

      Lời editor: Dạo này tinh thần  xuống dốc vì mệt mỏi, cám ơn sis Quảng Hằng  lên dây cót cho em. Thời gian tới  cố gắng up bài đều đều :p. Thx các bạn vẫn tiếp tục theo dõi và ủng hộ truyện. Iu các bạn nhìu . Chụt!!!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 016. Hôn lễ rộn rã (1)
      Edit: CatCora
      Hôm nay, ông trời dường như phá lệ cao hứng, mặt trời lên cao từ sớm, gió rét trở nên dịu dàng đến ngờ.

      Tại thôn Nạp Mộc A ngày hôm nay giống như ngày tết, rất nhiều người ra ngoài chăn thả, hoàn thành việc nhà từ sớm, thay y bào sạch , mang quà mừng tới nhà Trát Tây tham dự hôn lễ.

      Ba Trát Tây là trong những tổng quản của lãnh chúa, nhưng hề ỷ thế hiếp người, ngược lại nhiệt tình hào phóng, thường xuyên giúp đỡ người gặp khó khăn trong thôn, bởi vậy rất được người trong thôn tôn kính. Mẹ Trát Tây trong thôn nổi tiếng là nữ nhân hiền lành, hiếu thuận với trưởng bối, kính trượng phu, quý trọng nữ nhân, lo liệu đại gia đình đâu ra đấy, là kiểu mẫu mà các nữ nhân noi theo. Người trong nhà như vậy đón dâu, tự nhiên phi thường náo nhiệt.

      Trát Tây a tổ ngồi đệm thêu trong phòng khách cùng các lão nhân trong thôn tán gẫu việc nhà. Trát Tây ba và mẹ khi ngồi trong phòng khách, khi ra cửa nhìn, mặt tràn đầy vui sướng, trong vui sướng lại chứa tia lo lắng, khó thấy được hai người bọn họ bộ dáng đứng ngồi yên làm cho người trong thôn thỉnh thoảng lại cười rộ lên. Nhưng mà đại đa số người trong thôn đến ăn mừng cũng có vào trong nhà ngồi mà dâng lễ xong ngồi ở ngoài chờ hôn lễ bắt đầu.

      Ở mảnh đất trống bên trái ngoài phòng khách có đống lửa trại lớn, chồng đầy củi khô chưa châm lửa, giá đỡ có cái đầu dê được rửa sạch .  Quanh lửa trại là ba lớp bàn thấp quây thành hình tròn, mỗi cái bàn đều đặt trái cây chiên, bánh rượu, bánh xốp bơ các loại, còn có trà bơ vùng rượu lúa mì thanh khoa để uống. Bên phải phòng khách mấy chục thước còn có hai đống lửa, cháy hừng hực, bên treo hai nồi lớn nấu xương trâu cùng xương dê, có người phụ trách quấy đều cả hai nồi. Ở cái phản bên cạnh để hai chậu lúa mì thanh khoa, các khối thịt trâu dê được chặt ra, đợi cho vào trong nồi. Mùi thịt nồng đậm phiêu tán trong khí, câu dẫn thèm ăn của mọi người.

      Mọi người quây thành từng đám ba năm đến bảy tám người, hết sức phấn khởi mà tán gẫu, tán thưởng hôn lễ long trọng cùng sung túc của nhà Trát Tây, trong mắt đều toát ra vài phần hâm mộ. Tiểu hài tử chơi đuổi bắt xung quanh các đám người, trò chơi này được thích nhất ở đây.

      Đại huynh Trát Tây Thứ Nhân dắt con ngựa trắng hoài thai, cùng mười mấy cái tiểu khỏa tử trong thôn từ sớm ra ngoài đón dâu. Tân lang Trát Tây còn lại mang đệ đệ Lãng Thố, Đức Ương, Cách Vinh, Đa Vinh cùng muội muội Cách Tang Trác Mã phụ giúp La Chu tiếp đãi người trong thôn, tùy thời chú ý tin tức bên ngoài.

      La Chu sau khi làm xong mâm trái cây chiên, lặng lẽ lùi tới nơi vắng vẻ, dùng tay đấm đấm lên thắt lưng đau nhức. Thần thánh ơi, phải nàng kết hôn, mà nàng lại mệt muốn chết, cũng may nàng vẫn tiến hành rèn luyện thân thể.

      Nóc nhà cao nguyên là thế giới với sắc thái vô cùng diễm lệ, nó bồi dưỡng người cao nguyên nhạy bén cùng nhiệt tình thương đối với màu sắc. Đứng ở góc phòng hướng mắt nhìn ra, bất kể là y bào chất liệu thế nào, bất kể trang sức mỗi người nhiều hay ít, nơi nơi đều chứa mạnh mẽ, tươi sáng phong tình của dân tộc. dải cờ nhiều màu sắc treo ngang qua, tung bay trong gió, tràn ngập hân hoan cùng vui sướng.

      "Hắc, ta với mẹ, ngươi làm biếng trốn việc nha."

      lúc nhập thần quan sát, vai đột nhiên bị vỗ mạnh cái, nàng sợ tới mức mà "A" tiếng, quay đầu vừa vặn đối diện khuôn mặt tươi cười của Cách Tang Trác Mã.

      "Ta vừa mới làm xong mâm trái cây chiên được ?" La Chu ánh mắt phản kháng, bĩu môi , mắt theo phản xạ mà dừng người Cách Tang Trác Mã.

      Da bào người Cách Tang Trác Mã cũng giống như đại đa số nữ nhân dùng màu hồng, lam, lục chỉ thêu, đường viền vạt áo cùng cổ tay áo đều là lông dê trắng, đầu đội mũ lông thổ thêu hoa vàng. Mái tóc tinh tế xen lẫn sợi tơ nhiều màu rủ đến eo, tô điểm đá màu thông xanh, vỏ ốc cùng ngân phiến. tai đeo hoa tai đá thông, cổ mang chuỗi vòng cổ màu đỏ, tầng thứ hai đeo cái hộp bạc vừa lớn vừa tròn khắc hoa văn hoa sen, mặt được khảm mã não cùng đá thông. Vòng tay, nãi câu ( loại trang sức), dao , đồng bạc, cùng với các phụ kiện khác, thoạt nhìn đặt biệt có ấn tượng về màu sắc cùng hình khối, cũng làm cho khoan mặt tú lệ nổi lên vài phần tao nhã.

      "Hắc, hắc, ta đẹp đến mức làm cho La Chu a tỷ nhìn nhập thần sao?" Cách Tang Trác Mã kéo viền áo xoay vòng, đôi mắt dài lóe lên tia đắc ý.

      "Đừng trang điểm." La Chu cười nhạt, ân cần dạy bảo , " nữ nhân có đẹp hay phải ở bên ngoài, mà là ở tâm hồn, hiểu ?" xong kéo áo choàng nâu vạn năm thay đổi người. Nhập gia tùy tục, áo choàng của nàng cũng được khảm nhiều mảnh vải màu sắc khác nhau, chính là từ đầu đến chân có trang sức gì, thoạt nhìn so với nữ nhân khác khó coi hơn.

      Đây chính là tiêu biểu cho câu nối " ăn được bồ đào bồ đào còn xanh", tư tưởng ăn dấm chua, tiếc nuối thay Cách Tang Trác Mã biết câu tục ngữ này. (Chị chỗ này tỵ quá hóa chống chế nha :))

      Nàng nghiêng đầu nhìn La Chu lát, mắt dài chớp chớp, khóe miệng khẽ cười mà , "La Chu a tỷ đúng, ta nhớ kỹ những gì ngươi ." Thân thiết mà kéo cánh tay La Chu, chỉ hướng cách đó xa, đùa , "La Chu a tỷ, ngươi nhìn bên kia, có nương xinh đẹp cũng Lãng Thố huynh cười kìa."

      Tuy rằng chỉ ở chung cùng La Chu a tỷ nửa năm, nhưng nàng thực thích nữ nhân này. ràng chỉ có mình, nhưng chút nhu nhược ỷ lại. ràng đối với mọi đều có chút thờ ơ, đến khi gần chấm dứt lại thể nhiệt tình. Nhìn giống như lặng yên ít lời, sau khi mở máy hát lại có thể thao thao bất tuyệt mà cùng người khác tán gẫu hết buổi sáng, cho người ta rất nhiều điều giời dưới biển lại tới những đồ vật  đông tây kim cổ. Nhìn giống như nhu thuận, ánh mắt lại thường xuyên toát ra lửa phẫn nộ, thậm chí mạnh mẽ vung nắm đấm. (chị thế này có tính 2 mặt orz)

      Khi La Chu a tỷ được Lãng Thố huynh mang trở về, người mang theo bọc hành lý to, bên trong chứa quần áo cùng những đồ vật mà họ chưa từng thấy qua. Nàng là cái nữ nhân xu dính túi lại vô vùng cứng cỏi, dựa vào cần cù chất phác cùng tự tin tự trọng giành được cảm tình của mọi người trong nhà. Nếu hai đại huynh nhận thức a tẩu chậm hai ngày, tin chắc rằng tân nương hôm nay là La Chu a tỷ, Lãng Thố huynh cũng trong các tân lang. Ai, là đáng tiếc, Lãng Thố huynh xuất sắc nhất gia đình nàng lại lựa chọn hạ thấp mà ở rể, hi vọng bọn họ sau khi thành thân sống những ngày hạnh phúc.

      La Chu thuận theo Cách Tang Trác Mã ngón tay mà nhìn qua, Trát Tây Lãng Thố cái áo bào dài tay, vạt áo cùng cổ tay áo viền lên da rái cá với hoa văn chữ thập, đầu đội mũ da cáo, tai trái đeo cái khuyên bạc, cổ đeo dây chuyền sáp mật cùng cái hộp bạc khắc hình voi, mặt tô điểm đầy tùng thạch màu lam. Bên hông đeo thanh đao, dao đánh lửa, cái dùi, chân đôi giày da màu đen. Vóc dáng ngang tàng, khuôn mặt dương cương, từ đầu tới chân đều phát ra khí thế nhanh nhẹn dũng mãnh mà oai hùng đến khó tả, nam nhân như vậy khó trách lại trở thành đối tượng ái mộ của phần đông nữ nhân.

      Như cảm nhận được tầm mắt nàng, Trát Tây Lãng Thố đột nhiên nghiêng đầu nhìn hướng qua phía nàng. Khi đối diện với ánh mắt nàng, nam nhân nhếch miệng cười, lộ ra răng nanh trắng noãn, trong đôi mắt híp lại giấu được vui mừng cùng nhu tình. Chỉ thấy quay qua gì đó với nương trẻ bên cạnh, tiếp theo lại chỉ ngón tay qua bên này.

      nương trong trang phục xinh đẹp tuyệt trần ngẩng đầu hướng bên này nhìn lại, ánh mắt dừng người La Chu vài giây, vẻ mặt thất vọng cùng tiếc nuối mà ly khai Trát Tây Lãng Thố.

      Thông báo: Tối qua ta vừa tìm được những chương cuối của bộ này. Bộ này chính thức kết thúc ở chương thứ 345 gần đây. :)) Các nàng khỏi lo tác giả nghỉ giữa chừng nữa nhá.  cặp nhật lại thông tin ở phần văn án ^.^

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 017. Hôn lễ rộn rã (2)
      Edit: CatCora
      "Hì hì, La Chu a tỷ, xem ra Lãng Thố huynh lại vì ngươi mà cự tuyệt  lời mời của nữ nhân đây mà." Cách Tang Trác Mã mỉm cười đong đưa cánh tay của nàng, "Chờ sau khi hôn lễ chấm dứt, ngươi nhất định phải thưởng tốt cho trung thủy của Lãng Thố huynh nga, tranh thủ hoài đứa sớm."

      " nàng đáng ghét biết xấu hổ này, xem ta có véo hỏng cái miệng phá hư kia ." La Chu mặt nhuộm mảnh đỏ ửng, buột miệng mắng chửi, vươn tay véo má Cách Tang Trác Mã.

      "Ha ha, thẹn thùng nha, thẹn thùng nha, La Chu a tỷ đúng là da mặt mỏng hay thẹn nha." Cách Tang Trác Mã vừa trốn tới chỗ Trát Tây Lãng Thố, vừa cười to, "Lãng Thố huynh, mau tới cứu ta, La Chu a tỷ muốn kéo hỏng miệng ta nha."

      Trát Tây Lãng Thố mỉm cười nhìn người là người thân của mình, người là nữ nhân mà mình thương đùa giỡn truy đuổi lẫn nhau, trong lòng tràn ngập ấm áp.

      "Tới rồi! Tới rồi! Đội đón dâu về rồi!"

      Đột nhiên, tiểu khỏa tử coi giữ ở đầu thôn khoa tay múa chân, chạy vào vui mừng hét lên, làm cho mọi người ngồi chuyện tức khắc liền sôi nổi.

      Lúc Trát Tây Thứ Nhân cưới ngựa trắng cùng tân nương tử xuất ở đầu thôn, Trát Tây Trạch Nhân dẫn đầu tới nghênh đón.

      "Cờ vàng là tượng trưng cho hoa sen, cờ đỏ là tượng trưng cho mưa thuận gió hòa, cờ xanh là tượng trưng cho đời sau sinh sôi nảy nở; cờ đỏ cắm cỏ, tự như ánh sáng dẫn đường qua khó khăn; cờ đỏ cắm nóc nhà, tượng trưng cho thịnh vượng lâu dài. . . . . ." Mọi người nhiệt tình vây quanh hai bên đường, trọng miệng ngừng ngâm nga cài ca dao, những lá cờ nguyện nhiều màu ngừng bay lả tả tới người chú rể, mang tới những lời chúc phúc chân thành nhất.

      La Chu phải là người nhà Trát Tây, cần nghênh đón tân nương, liền xen lẫn vào trong đám người xem náo nhiệt, thuận tiện cũng rắc ra lời chúc phúc của bản thân.

      Hai tân lang sinh đôi nhà Trát Tây đứng xếp hàng theo trình tự tuổi tác phía bên phải con ngựa trắng, mũ lông cáo được cài vào vải đỏ tết hoa, người mặc áo da dê dài tay màu trắng sữa, viền vạt áo cùng cổ tay áo nạm lông rái cá, vai trái đeo mảnh vải màu đỏ. Khuyên tai, dây chuyền, thắt lưng đầy đủ mọi linh kiện, thần thái vui mừng. Tân nương ngựa trắng đội mũ nỉ, tầng hồng sa bao quanh vành mũ, mơ hồ ra đường nét khuôn mặt xinh đẹp. người cũng là bộ áo bào da dê viền lông rái cá màu trắng sữa, bên ngoài bao quanh cờ ngũ sắc biểu tượng cho việc kết hôn, phần da áo bào khảm đầy các mảnh vải hoa văn màu sắc rực rỡ. lỗ tai, cổ cùng phụ kiện bên hông là vật minh chứng cho hoa lệ tiên diễm của nữ nhân, bởi vì nàng là nhân vật chính của hôn lễ hôm nay.

      ở bên trái ngựa trắng là cậu ruột của tân nương, đồ cưới của tân nương ở phía sau đội ngữ đón dâu, do gia đình tân nương phụ trách vận chuyển.

      Khi đội ngũ đón dâu bước vào cửa gia đình Trát Tây, ngoài cửa trải thảm nỉ trắng, thảm rải túi to lúa mì thanh khoa, ngoải ra thảm nỉ còn có bức tranh chữ vạn được xếp từ hạt lúa mạch. Cách Tang Trác Mã cùng ba huynh đệ Trát Tây Lãng Thố, trong tay cầm khăn lụa trắng muốt cùng rượu ngon thơm nồng đứng ở cửa nghênh đón.

      Hai tân lang giúp tân nương xuống ngựa, hai chân tân nương vững vàng dẫm nát túi lúa mì thanh khoa. Lúc Trát Tây Lãng Thố giơ rượu kính dâng lên, cậu tân nương mang đến hôn lễ làn điệu hỏi về lai lịch rượu ngon, kính rượu thành ý cùng ý nghĩa uống rượu, Trát Tây Lãng Thố đối với việc "tửu vấn" này liền dùng tiếng hát đáp lại. Chờ cho việc đối đáp hoàn thành, tân nương lúc này mới nhận lấy rượu mời cùng lụa trắng mà Cách Tang Trác Mã  ba đệ đệ dâng lên, cũng đem khăn lụa mình mang đến tặng trở lại.

      Tiếp theo, cậu tân nương đưa tặng súc vật, vải vóc, da thú, thực phẩm cao cấp, đem đồ cưới giao cho người nhà tân lang. Tân nương tay cầm bánh mì bơ, mũi tên ngũ sắc cùng bầu rượu, bát rượu thuận theo hướng dẫn của các thanh niên nam nữ, cùng với phù dâu ba vòng quanh hỏa đài dâu cạnh cửa rồi mới bước vào cửa nhà Trát Tây. Trát Tây a tổ ngồi ở vị trí cao nhất phòng khách, Trát Tây ba cùng mẹ ngồi ở vị trí thứ hai, tân nương cùng hai tân lang ở dưới mắt vui mừng của các vị trưởng bối mà trao đổi tín vật, cùng nhau hành lễ nhận lời chúc phúc cùng khăn lụa từ trưởng bối, cũng dâng tặng lại trưởng bối khăn lụa.

      Phòng khách quá , thể chứa được nhiều người, sau khi bái lạy, tân nương được dẫn vào hôn phòng phía bắc nghỉ ngơi, tân lang cùng các tân khách chia vui. Mọi người biệt già trả trai đều chuyển đến gian bên trái để dự yến hội, đợi cho mọi người theo thứ tự ngồi xuống, tiệc cưới liền chính thức bắt đầu.

      Chậu lúa mì thanh khoa được đổ vào trong nồi lớn, những khối thịt trâu thịt dê cũng được cho vào trong nồi nước sôi sùng sục. Lửa trại cháy lên hừng hực, giá treo thịt dê béo nướng phát ra tiếng vang kèn kẹt. Rượt thanh khoa lạnh tinh khiết ngọt lành được rót vào chén gỗ, đồ mặn lần lượt được bưng lên.

      Qua tuần rượu, đội đưa dâu lại bắt đầu ca hát trong hôn lễ, dùng lời chúc may mắn cùng những từ ngữ khoa trương để ca ngợi song thân của tân nương, khen tân nương hiền hậu cần lao cùng tài phú nhân duyên ngóng chờ. Bên đằng tân lang cũng nhiệt tình tam dự, mặc sức gửi cho nhau những lời ca ngợi chúc phúc. Mọi người trong yến hội có có hát, lời hài hước, ý vị tuyệt vời. Lúc đó cả nam lẫn nữ đều ngồi xuống, vây quanh lửa trại vừa múa vừa hát, làm cho khí tiệc cưới ngày càng rộn rã.

      La Chu ở góc bên lớp bàn ngoài, ngừng mà gắp thịt bỏ vào miệng. Thịt heo a thịt heo, lần này nhà Trát Tây đón dâu cơ hồ đem đồ tích tụ trong nhà hao nửa. Chắc bọn họ đoán là Trát Tây Lãng Thố ở rể nên cần tiêu tiền, con lập gia đình cần chi tiêu nhiều, ba đứa con còn lại tuổi quá , chờ thêm vài năm muốn kết hôn, trong nhà lại có nhiều đồ tích góp.

      Ngon tuyệt, sau hôn lễ, biết phải bao lâu mới có thể ăn miếng thịt lớn như vậy, miệng to mà tận dụng cơ hội trân quý được uống rượu. Nàng vượt qua chướng ngại tâm lý đối với mùi tanh nồng của thịt, cố gắng nhai nuốt, liều mạng hấp thu lòng trắng trứng bổ sung dinh dưỡng.

      "La Chu a tỷ." Bỗng nhiên Cách Tang Trác Mã kích động mà nhảy theo đám người mang người nam nhân chạy tới.

      La Chu nhai thịt bò, thình lình bị gọi to như vậy, bất khì thở vào, nhất thời làm miếng thịt kẹt ở trong cổ họng. Nàng vội bưng lên chén trà bơ uống hết, lúc này mới thoát khỏi kết cục bị nghẹn chết.

      "La Chu a tỷ, ngươi chẳng lẽ là quỷ đói đầu thai sao?" Cách Tang Trác Mã cười cười giúp nàng vỗ lưng, đùa cợt , "Sao lại thiếu chút nữa tự làm mình nghẹn chết?"

      "Ai kêu ngươi gọi lớn vậy." Nàng xoa ngực, tức giận , "Lãng Thố đều hát chúc ca, ngươi khiêu vũ, chạy tới chỗ ta làm gì?"

      "La Chu a tỷ, ta muốn giới thiệu người với ngươi." Cách Tang Trác Mã đem nam nhân bên cạnh đẩy tới, "Đây là Vượng Tất Khúc Mỗ, con thứ của gia đình Vượng Tất, theo cậu buôn bán ở xa mới trở về, ngươi còn chưa có gặp qua đâu. Hôm nay tới nhà ta chúc mừng, ta là đặc biệt kéo tới gặp ngươi." Nàng giật ống tay áo nam nhân, thúc giục , "Khúc Mỗ, còn mau vấn an La Chu a tỷ."

      "La Chu a tỷ, xin chào."

      Vượng Tất Khúc Mỗ cũng là tiểu khỏa tử cường tráng, mười tám mười chín tuổi, mặt đen ngực đỏ, cười lộ lên lộ ra hàm răng trắng, thoạt nhìn có chút thà, chất phác, nhưng mà cặp mắt dài kia lại giấu thông minh lanh lợi.

      "Xin chào, Khúc Mỗ." La Chu cười với tiểu khỏa tử, hữu hảo mà gật đầu chút, lùi ra thân mình, để chỗ ngồi cho hai người.

      "La Chu a tỷ, Khúc Mỗ mỗi lần từ bên ngoài về đều đến kể rất nhiều chuyện thú vị, ta thích nhất là nghe Khúc Mỗ kể chuyện." Cách Tang Trác Mã rúc vào bên cạnh người Vượng Tất Khúc Mỗ, nắm miếng trái cây chiên ném vào miệng, làm nũng mà đẩy đẩy nam nhân, "Khúc Mỗ, lần này có thêm người nghe, chàng cần phải kể chuyện gì thú vị đó nha."

      "Được." Vượng Tất Khúc Mỗ tiếp tục ngốc nghếch mà cười trừ, bàn tay to phủ lấy bả vai Trác Mã, đem nàng ôm vào trong ngực. Mắt khôn khéo tràn ra nồng đậm tình , hiển nhiên cùng các huynh đệ giống nhau đều cái nữ nhân bên người kia.

      Đến đây, La Chu gặp hết ba vị hôn phu của Cách Tang Trác Mã. Nàng thầm trách móc, nàng da mặt dày chết bằm này vận khí tốt, tìm được ba huynh đệ đối nàng toàn tam toàn ý, xem ra sau này thành thân tuyệt đối có thể hưởng cuộc sống tính phúc rồi.

      Lời tác giả: Khụ khụ, mất quyền lực mất quyền lực, truyện này có chút lịch sử cùng cơ sở về con người mất quyền lực. Hôn các bạn, ngàn vạn lần cần nghiêm túc quá nha.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 018. Hôn lễ rộn rã (3)
      Editor: CatCora
      "Lần này ta cùng a cữu xuất môn, đầu tiên là thành La Ta, ở Đại Chiêu Tự vái lạy Thổ Phồn vương vĩ đại mấy trăm năm trước Tùng Tán Can Bố, còn có ──"

      "Từ từ, chàng có thể kể cho ta số chuyện xưa về Thổ Phồn vương Tùng Tán Can Bố  được ? Ta trước kia có nghe a tổ kể qua, chính là nàng ngoài việc Thổ Phồn vương là con của thiên thần vô cùng vĩ đại ra, chuyện khác cái gì cũng kể. Ta hỏi tăng nhân bác học trong tự, lại căn bản được để ý tới. " Cách Tang Trác Mã bày ra đôi mắt tò mò khát cầu mà nhìn Vượng Tất Khúc Mỗ.

      Vượng Tất Khúc Mỗ bị đôi mắt mỹ lệ nhìn, đáy lòng bắt đầu sinh ra kiêu ngạo vốn được che đậy: "Hắc hắc, Trác Mã, nàng lần này hỏi đúng người rồi. Ta ở thành La Ta có nghe được ít chuyện xưa liên quan tới Thổ Phồn vương Tùng Tán Can Bố, nghe vừa sinh ra có thể mở miệng chuyện, mười ba tuổi liền kế thừa. . . . . ."

      Thành La Ta? Đại Chiêu tự? Tùng Tán Can Bố?

      Thành La Ta phải là tên gọi cổ của Lhasa (Lạp Tát) sao? (La Ta - Lạp Tát đọc nghe đều gần giống Lhasa) Tạng Vương vĩ đại mấy trăm năm trước Tùng Tán Can Bố, Đại Chiêu tự là do Văn Thành công chúa của Đường triều xây dựng. Vậy Trung Nguyên tại ở triều đại gì? Thời ngũ đại thập quốc? Tống Nguyên? Vẫn là đầu đời nhà Minh? Nhìn qua phục sức nơi này, ẩm thực, phong tục cùng hôn lễ trước mắt, có cách nào đoán cụ thể là thuộc về vùng nào, tất cả có gì đó khớp với những gì mà mình hiểu biết.

      Nhưng mà nơi này cũng có thành La Ta, cũng có Tùng Tán Can Bố, Cũng có Đại Chiêu tự, cũng có đường phồn cổ đạo (con đường tơ lụa), như vậy là lịch sử thay đổi quỹ đạo? La Chu nhàng hồi tưởng ký ức ngủ yên trong đầu, cho dù lịch sử biến đổi cũng được, tiếp tục giữ nguyên cũng được, dù sao nàng cũng quen thuộc với nơi xuyên qua, cũng như cuộc sống cao nguyên cổ đại này. Nàng sống tốt, có trách nhiệm đối với chính sinh mệnh của mình.

      Suy nghĩ theo những lời kể của Vượng Tất Khúc Mỗ tung bay, nàng nhớ tới hòa thân công chúa Văn Thành được lưu lại thanh danh hiển hách trong lích sử.

      "Công chúa Văn Thành xinh đẹp a, nàng từ Đại Đường xa xôi tới đây, mang đến ba trăm sáu mươi loại hạt giống, công cháu Văn Thành xinh đẹp a, nàng từ Đại Đường xa xôi tới đây, mang đến ba trăm sáu mươi loại chim thú, công cháu Văn Thành xinh đẹp a, nàng từ Đại Đường xa xôi tới đây, mamg đến ba trăm sáu mươi thợ thủ công, công cháu Văn Thành xinh đẹp a, nàng từ Đại Đường xa xôi tới đây, mang đến ba trăm sáu mươi loại tơ lụa, công cháu Văn Thành xinh đẹp a, nàng từ Đại Đường xa xôi tới đây, ánh sáng Thần Phật chiếu rọi khắp nơi. . . . . ." Hậu thế người Tạng ca hát truyền tụng công đức của nàng, đem hình ảnh của nàng thể bích họa trong chùa miếu. Nhưng mà là nữ nhân, nàng giống như lời kể trong truyền thuyết cùng Tùng Tán Can Bố tuấn nhất kiến chung tình, gắn bó kề cận, tay trong tay sống những ngày hạnh phúc sao?

      mười sáu tuổi trải qua bôn ba gian nan, ở ngoài thành Lhasa hơn bốn năm ròng rã cuối cùng lấy được thân phận công chúa Đại Đường cao quý tiến vào thành Lhasa, nàng động phòng hoa chúc đều là trải qua ở ngoài thành. Nàng lúc đó, trượng phu có ba Tạng phi, còn cưới tôn quý công chúa Ni Bạc Nhĩ làm Vương Phi. Vì nàng xây dựng cung điện Potala (Bố Lạp Đạt) nguy nga hùng vĩ thế nào? Chỉ phong cho riêng nàng danh hiệu "Tán Mông" thế nào? Tâm tư vương giả phải chia cho bao nhiêu nữ nhân rốt cuộc có bao nhiêu phần thuộc về nàng, mà phải thuộc về Đại Đường, lực lượng hùng hậu đứng sau lưng nàng. Vào thành sáu năm, trượng phu qua đời. Nàng cả đời con cháu để dựa vào, ở góa ba mươi năm, làm sao có thể mình vượt qua những ngày thê lương dài như vậy? Có lẽ cả nền văn hóa đều lưu truyền nàng là người xuất sắc, nhưng sinh ra làm cái nữ nhân, cũng là bất hạnh bi ai của nàng.

      vĩ đại mà bi ai của nữ giới mà thở dài tiếng ảm đạm, La Chu cảm thấy may mắn chính mình có chết mà nhập hồn vào người công chúa Văn Thành. Trong chốc lát khóe môi nhếch lên, lại khỏi tự giễu bản thân tự nhiên suy nghĩ miên man.

      ". . . . . .Sau đó, ta rời thành La Ta, vương thành Cổ Cách, ở nơi đó thấy rất nhiều thứ chưa từng gặp qua, còn có rất nhiều người ngoại tộc ăn mặc kì dị." Vượng Tất Khúc Mỗ tiếp tục kể, cũng dần dần gợi lên thích thú lắng nghe của nàng.

      Vương thành Cổ Cách? Chẳng lẽ là dân tộc cuối triều đại Thổ Phiên, sau khi vương triều Thổ Phiên sụp đổ, chắt trai Đức Cát Ni Mã Cổn là Thổ Phồn vương Lãng Đạt Mã dẫn theo người hầu cận lưu vong lập nên vương quốc Cổ Cách?! Cổ Cách vương triều có hơn bảy trăm năm lịch sử thống trị, ở thế kỉ hai mốt, vương cung huy hoàng chỉ còn lại vô số phế tích đất đá, lẳng lặng mà đứng sừng sững ở phía tây cao nguyên đại mạc.

      Đột nhiên, La Chu trào lên nỗi xúc động mãnh liệt. Nàng ở đại thăm Cổ Cách vương cung di chỉ, đứng ở nơi cao nhất phế tích vương cung, quan sát đất đai rừng cây bên dưới, trong lồng ngực tràn đầy thê lương lịch sử. tại có cơ hội tận mắt nhìn thấy lịch sử sáng lạn cùng huy hoàng, mặc dù phải khảo cổ gia, chỉ là lữ hành gia, nhưng cũng khó có thể ức chế được kích động cùng hưng phấn trong lòng.

      "Khúc Mỗ, vương thành Cổ Cách có Cổ Cách vương ? Hình dáng trông thế nào?" Nàng cướp lời Cách Tang Trác Mã dò hỏi.

      "Ta chỉ là thường dân nho sao có thể thấy được Cổ Cách vương? Bất quá Cổ Cách dân chúng đối với Cổ Cách vương phi thường kính sợ, truyền thuyết cùng Thổ Phồn vương Tùng Tán Kiền Bố vĩ đại mấy trăm năm trước giống nhau đều là con thiên thần. Trời sinh liền có thể gọi kền kền, chỉ huy báo tuyết. Thân hình hùng tráng cường kiện như trâu đen hoang dã, ánh mắt uy nghiêm lợi hại như kền kền, khí lực đáng sợ như gấu, tốc độ so với báo còn mau lẹ hơn. so với sư tử còn muốn cao quý hơn, so với dã lang còn thêm phần tàn nhẫn, so với. . . . . ."

      La Chu nhìn Vượng Tất Khúc Mỗ còn thao thao bất tuyệt kể lại lời đồn đại, khóe miệng co rút, trán xuất nhiều hắc tuyết (=.="). Nếu đúng như những gì chính là cầm thú hỗn hợp thân thể mà phải người? Có là người mà trông như mậy có khác gì ma nhân? Thấy Cách Tang Trác Mã nghe chăm chú như thưởng thức mĩ vị, nàng cũng muốn đánh gãy chuyển đề tài lần nữa, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại lắng nghe, cuối cùng bát vân kiến nhật (trong bóng tối tìm thấy ánh sáng) mà đợi cho Vượng Tất Khúc Mỗ chuyển đề tài.

      ". . . . . .Ở trong vương thành Cổ Cách, còn có người được dân chúng kính là Liên Hoa Pháp Vương. Nghe xuất gia từ , năm tuổi liền tiến hành nghi thức xối nước, bảy tuổi tiến thành La Ta. . . . . ."

      Vượng Tất Khúc Mỗ chính là từ kể truyền thuyết người này chuyển sang người khác, mơ hồ nội dung lại sâu sắc làm cho nàng nghe nhàm chán đến cực điểm.

      "La Chu, mau tới đây khiêu vũ!" Sau khi hướng huynh cùng a tẩu dâng lên chúc ca Trát Tây Lãng Thố bước nhanh tới, hướng nàng réo gọi.

      La Chu nghe kể chuyện đến sắp ngáp lên gặp Trát Tây Lãng Thố gọi như được đại xá, hướng Cách Tang Trác Mã cười cười mà xin lỗi: "Thực xin lỗi, Trác mã, Lãng Thố mời ta khiêu vũ."

      " , ." Cách Tang Trác Mã nghe đến mê mẩn vẫy vẫy tay như đuổi ruồi bọ, con mắt vẫn gắt gao nhìn Vượng Tất Khúc Mỗ, chút cũng nhúc nhích, như sợ để lọt chữ.

      A, nàng cư nhiên còn nhìn cái. Trời đất nếu sợ rước lấy phiền toái, chuyện xưa cùng truyền thuyết nàng biết còn nhiều hơn Vượng Tất Khúc Mỗ . Huống chi trăm nghe bằng thấy, nghe thấy có cái rắm tác dụng, chỉ tiếp nhận được chút tri thức giả dối. Chờ nàng cùng Trát Tây Lãng Thố thành thân xong, liền lừa cùng rời đại sơn, ra ngoài nhìn ngắm.

      Trong lòng La Chu khinh thường. Đứng lên cười khanh khách hướng Trát Tây Lãng Thố đến, đặt tay mình vào trong bàn tay to của . Lúc được nắm lại, nàng đột nhiên cảm thấy bản thân mình tuy rằng bé, nhưng so với Văn Thành công chúa vĩ đại còn hạnh phúc hơn, cũng so với cha mẹ ân ái tình thù ngớt càng hạnh phúc.

      Lời editor: chính chính biến thái sắp xuất rồi, ta  đẩy nhanh tiến độ. các nàng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 019. Hôn lễ đột biến (1)
      Edit: CatCora
      Lửa trại dưới ánh mặt trời càng toát ra sáng ngời chói mắt, thịt dê nướng béo ngậy dưới tay nghề nướng thịt có tiếng của thúc thúc trong thôn ngừng mà biến đổi, màu thịt dần biến thành vàng óng, tỏa ra mùi thơm mê người, lập tức có thể cắt ra bày lên bàn.

      Tiếng đàn từ từ vang lên, xen lẫn tiếng trống rộn rã. Lời ca đầy nhiệt huyết bay bổng khắp nơi, những tay áo dài phất phới, tiếng giày da đều đặn giẫm xuống tạo nên giai điệu dễ nghe. Mọi người tại đây đều vui mừng mà tận tình ca hát, khiêu vũ, cười, , uống rượu, ăn thịt, mặt đều trần nụ cười mộc mạc động lòng người.

      "Lãng Thố, ta hôm nay vui!" La Chu vẫy tay áo, chân phải có nhịp điệu xoay quanh, cùng Trát Tây Lãng Thố nhanh chóng xoay thân trao đổi vị trí.

      "Chờ lúc chúng ta thành thân, nàng càng vui hơn nữa." Trát Tây Lãng Thố nhìn hai má lúm đồng tiền như hoa của tiên nữ, chân mày cùng khóe môi đều là ý cười nồng đậm dịu dàng.

      La Chu mặt ửng hồng lên, hướng trách móc hơi, cười khẽ mà thè lưỡi làm mặt quỷ. Dưới chân xoay chuyển liên tục mấy vòng, bỏ lại mà hòa cùng các nương Bác Ba khiêu vũ.

      "Thịt dê sẵn sàng rồi!" Đại thúc nướng thịt dê cao giọng hô to, đem tới tin vui cho mọi người, liền nhận lại tiếng vỗ tay khen ngợi ngớt.

      Thịt dê nướng vàng óng lại nóng hôi hổi được kê lên thớt cạnh lửa trại, đại thúc xách lên con dao bén nhọn chuẩn bị róc thịt. Bỗng dưng, tiếng kèn to ràng át thanh ồn ào của hôn lễ, tiến vào lỗ tai mỗi người. đợi mọi người hoàn hồn, lại tiếng kèn lớn nữa bay đến.

      Hôn lễ huyên náo giống như bị bát nước đá xối lên, nhất thời trở nên yên tĩnh. Mọi người đứng lên, ánh mắt hướng về phía phát ra thanh.

      Ở đỉnh núi phía đông, có tòa tháp quan sát cao, tiếng kèn được truyền ra từ nơi đó. Dưới tháp quan sát, ở sườn núi nơi lãnh chúa ở mờ mờ ảo ảo có thể thấy được rất nhiều bóng người chớp lên.

      Tiếng kèn to kéo dài tiếng nối tiếp tiếng, đây phải tiếng kèn chúc mừng mà là cảnh báo có địch tập kích, là tiếng kèn tập kết binh sĩ chuẩn bị chiến đấu.

      "Nguy rồi, có kẻ địch tập kích!" Trát Tây ba đứng ở vị trí chủ yến hội mày rậm nhíu lại, tức thời la lớn, "Hôn lễ tạm dừng! Thanh niên trai tráng lập tức mặc áo giáp cầm vũ khí tập hợp tại chỗ lãnh chúa, lão nhân, nữ nhân cùng tiểu hài tử tìm nơi trốn!" Ở thôn Nạp Mộc A, Trát Tây ba có uy tín thua kém gì trưởng thôn. Lời , nhiều lúc ngay cả thôn trưởng cũng phải nghe theo.

      Vừa dứt lời, hôn lễ yên lặng lại bắt đầu ồn ào lên, khí vui mừng được thay thế bởi khẩn trương, đám người giống như nồi lẩu bị ném vào hòn đá nước bắn tung tóe, có tiếng trẻ vô thố khóc ở giữa đám hỗn loạn, tiếng la sắc nhọn của nữ nhân cùng với tiếng hô khẩn trương của nam nhân.

      La Chu đứng tại chỗ, mờ mịt mà nhìn đám người nhanh chóng lẩn trốn. Thế nào. . . . . .Thế nào lại xảy ra chuyện này? Trăm dặm quanh đây đều là núi cao cây cỏ nhấp nhô nối tiếp nhau, đồng ruộng trong lòng chảo phì nhiêu, bò dê béo tốt đông đúc, lãnh chúa ôn hòa, dân chúng an cư, nàng đến đây nửa năm, mỗi ngày đều tận mắt chứng kiến nơi thế ngoại đào viên an bình, thế nào lại đột nhiên gặp phải kẻ địch đột kích? Kẻ địch từ nơi nào? lúc thất thần, bả vai bị nữ nhân chạy quá nhanh va phải, làm thân thể nàng mất thăng bằng, mắt thấy bị té xuống đất, trở thành đối tượng bị mọi người giẫm đạp.

      "Cẩn thận!" đôi tay ngăm đen thô ráp xuất đúng lúc giữ ổn đinh thân thể nàng, tránh thoát khỏi kiếp bị mọi người giẫm đạp. Cả người lập tức được ôm lấy, nhanh chóng thoát ra khỏi đám người hỗn loạn.

      Bên ngoài đám người chúc mừng đám cưới tản dần . Chung quanh là bàn ghế bị lật đổ, các loại đồ ăn bừa bãi khắp nơi. Thịt dê nướng thớt cũng biết bị ai đụng đổ vào trong đống lửa, bắt đầu toát ra mùi cháy khét khó ngửi.

      "Lãng Thố!" Nàng nắm chặt áo bào của Trát Tây Lãng Thố, thẳng đến khi được cẩn thận đưa vào trong phòng khách, tinh thần vẫn mờ mịt như cũ.

      "La Chu sợ. Hẳn là lãnh chúa Cách Lạp Đa Vinh dẫn binh tập kích." Trát Tây Lãng Thố ôn nhu an ủi , "Gần như cứ cách năm đến náo loạn hồi, nàng an tâm cùng a tổ và mọi người trốn , bao lâu ta trở về."

      "Lãng Thố, lề mề cái gì, còn mau chuẩn bị!" Trát Tây ba vén lên tấm mành vào phòng khách, lớn tiếng quát Trát Tây Lãng Thố, "Chúng ta trước bằng ngựa kéo, ngươi mau khẩn trương theo kịp." thân áo bào dài tay được đổi thành áo tay ngắn đơn giản, những phụ tùng lớn cổ đều được gỡ xuống, trước ngực sau lưng cùng phần eo đều mặc giáp da thô màu nâu. Bên hông đeo đại đao, lưng đeo cung tiễn, trong nhanh nhẹn dũng mãnh lộ ra vài phần sát khí. theo phía sau là Trát Tây Thứ Nhân cùng Trát Tây Trạch Nhân cũng đều cùng bộ dạng giống nhau.

      "Dạ, ba." Trát Tây Lãng Thố vỗ vỗ đầu La Chu, mỉm cười trấn an nàng, quay đầu lại mà hướng về phòng trữ đồ phía tây chạy tới.

      "Lãng Thố ──" La Chu trong lòng đột nhiên nhảy lên, đưa tay nắm lấy , lại chỉ bắt được khoảng .

      Sáu thanh niên trong đội ngũ đưa dâu, cậu tân nương cùng Vượng Tất Khúc Mỗ tới tham dự hôn lễ, tất cả đều bỏ lại trang sức ở nhà Trát Tây, lấy áo khoác người bọc lại, cầm theo dao cùng tiễn, theo Trát Tây ba đường ra ngòa. Thôn bọn họ cùng thôn Nạp Mộc A cùng chung lãnh chúa, đối với kẻ địch xâm lấn, đều có nghĩa vũ tham chiến.

      "Con , mau lại đây cùng ta." Trát Tây mẹ dắt Đức Ương, tiến lên túm lấy La Chu còn ngẩn người đ ra khỏi cửa lớn bước nhanh tới chỗ chuồng bò. Tân nương ra khỏi hôn phòng, dìu Trát Tây a tổ theo phía sau/ Cách Tang Trác Mã cùng Vượng Tất Khúc Mỗ cáo biệt vội vàng xong, cũng lập tức dắt Cách Vinh cùng Đa Vinh lại đây.

      "A mỗ, Lãng Thố. . . . . .Lãng Thố phải là binh sĩ a!" Thân mình tự chủ bị Trát Tây mẹ kéo chạy về hướng chuồng bò, La Chu lo lắng mà quay đầu nhìn lại.

      "Con à, ở chỗ chúng ta chỉ cần lãnh chúa thổi kèn tập kết, mười mấy thanh niên trai tráng trong thôn đều phải cầm vũ khí tham chiến. Lão nhân, nữ nhân cùng tiểu hài tử liền tìm địa phương náu, miễn cho bị kẻ địch đánh lén tìm được, làm lỡ bước nam nhân." Trát Tây mẹ mày nhíu lại chặt, trong đáy mắt là nồng đậm lo lắng cùng oán giận, "Lãnh chúa Cách Lạp Đa Vinh cùng chúng ta liền kề nhau, hung tàn hiếu chiến, lúc nào cũng muốn xâm chiếm lãnh địa cùng chiếm đoạt tài sản của lãnh chúa chúng ta. Lễ mừng năm mới từng đánh lén lần, bị lãnh chúa đánh cho thảm bại. Chúng ta vất vả mới qua được nửa năm yên bình, nghĩ tới hôm nay lại tập kích."

      "Ba ta cùng các huynh đều là những người dũng mãnh nhất, nhất định giết sạch kẻ địch bình an trở về." Đức Ương buông ra tay Trát Tây mẹ, lùi tới phía trước. Kiêu ngạo ưỡn ngực về phía moi người, dùng sức vỗ vỗ, hào khí can vân (hào khí cao tới tận mây trời) mà , "Chờ ta hai mươi tuổi, ta có thể cùng ba và các huynh ra chiến trường vì lãnh chúa giết địch, trở thành nam nhân đứng đầu."

      "Bọn ta cũng vậy!" Hai cái nam hài sinh đôi cũng cam lòng yếu thế mà buôn tay Cách Tang Trác Mã, cũng nhảy về phía trước mãnh liệt vỗ ngực , "Đến lúc đó chúng ta cũng nhất định giống các huynh được các nương ái mộ."

      "Tới năm hai mươi, các ngươi bây giờ bất quá mới mười hai mười ba tuổi, cách nam nhân đứng đầu còn xa lắm, lúc nào mới được các nương ái mộ?" Trát tây a tổ bị lời hào của ba nam hài khiến cho buồn cười, mắt đục ôn hòa tràn ra sủng ái đối với các tôn tử, "Vẫn là trước học tốt theo gương của ba cùng cách huynh ngươi, chờ qua bốn năm sau lại ."

      Lời của Trát Tây a tổ làm mọi người nở nụ cười, khí khẩn trương khủng hoàng phút chốc vơi ít. Lúc này, tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, thỉnh thoảng đạo bóng người dũng mãnh nhanh nhẹn giục ngựa chạy xẹt qua bên người, hội tụ nơi sườn núi xa xa, trong đó có nam nhân gia đình các nàng, tiếng cười đột nhiên lại trở thành yên lặng nặng nề.

      Chờ mọi người im lặng đến chỗ chuồng bò, Cách Tang Trác Mã mới lắc lắc đầu, ra vẻ nhàng mà cười : "Ba cùng các huynh là những nam nhân giỏi nhất, Vượng Tất Khúc Mỗ cũng thường xuyên lang bạt bên ngoài, cũng là nam nhân đứng đầu. Ta thấy cậu của a tẩu cùng mấy người đưa dâu, mỗi người đều là nhanh nhẹn dũng mãnh, khẳng định đều là người tài giỏi, bọn họ cần chúng ta lo lắng vớ vẩn. Mẹ, chúng ta mau nhanh lên, đừng làm bọn họ lo lắng, làm vướng chân bọn họ."

      "Trác mã đúng." Trát Tây mẹ tinh thần bình tĩnh, kéo khóe miệng, dùng sức cầm tay an ủi La Chu, lền cùng Cách Tang Trác Mã cùng nhau đem góc chồng chất cỏ khô trong chuồng bò đào lên, lộ ra cái phiến đá vuông. Sau khi dịch chuyển phiến đá, bỗng nhiên lộ ra cái miệng hầm hẹp đủ cho người chui vào.

      Trát Tây mẹ gọi tân nương mới cưới: "Đức Trân, mai đỡ a tổ vào trong."

      Tân nương tử Đạt Ngõa Đức Trân đáp lại câu giòn giã, đỡ Trát Tây a tổ chậm rãi xuống hầm, tiếp theo là ba nam hài.

      Đứng ở cửa hầm, trong đầu La Chu vẫn là khoảng mờ mịt, có cách nào trở lại bình thường.

      Chính mình đột nhiên lại trở thành giống dân chúng chui vào địa đạo kháng chiến trốn giặc ngoại xâm Nhật Bản đâu?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :