1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nô lệ của vợ - Kim Cát (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4.4


      Chịu qua đêm gian nan, cuối cùng trời sáng, Kim Bảo Bối muốn chạy như bay đến bên cạnh Tần Bích Vũ.

      Tối hôm qua bị chị mình niệm vào lỗ tai bản trường ca dài, haizzz... Chị của chính là như vậy, mình có thể phát triển vượt qua hữu nghị quan hệ với bạn trai, còn xem phim tình dục và tiểu thuyết hạn chế cấp giấy phép, lại chuẩn cho làm theo nó, là bá đạo!

      "Bởi vì chị là chị của em!" Kim Bảo Châu xuất ra tuyệt chiêu của mẹ, sau khi sanh em ra cha mẹ chỉ biết là cưng chiều Bảo Bối, trách nhiệm dạy dỗ cơ hồ đặt lên vài , làm sao mà lo lắng cho được? Xảy ra chuyện như vậy, phải tự trách mình đến ngủ, trong lòng vô cùng đau đớn?

      Kim Bảo Bối cũng rất bất đắc dĩ, biết chị là vì muốn tốt cho , chính cũng rất muốn cho chị mình biết, còn là đứa bé, nếu chị vẫn cứ quan tâm như thế, chỉ sợ đợi đến lúc biết thành bà lão rồi, chị cũng lo lắng cho !

      " có chuyện gì sao!" chỉ có thể đến an ủi chị mình. Nhìn xem bị người chị quan tâm huấn luyện nhiều, ha ha!

      "Cái nha đầu này!" Kim Bảo Châu nhịn được nhéo mũi em .

      Lúc dùng cơm sáng, nhà họ Tần liền mang chuyện cầu hôn cùng sinh lễ ra thảo luận, Kim Bảo Châu cũng tính toán xuất ra hình ảnh của nữ cường nhân khôn khéo thương trường để bàn luận chi tiết trong hôn lễ.

      "Con nghĩ nên cùng Bảo Bối chuyện riêng trước." Tần Bích Vũ .

      "Con ở đây cũng vô dụng, đại của con hãy để cho ba cùng chị của Kim Bảo Bối bàn luận." Cha Tần còn tức giận, muốn liếc nhìn con trai, mọi chuyện định sẵn, ông chỉ có thể tự mình định đoạt.

      Tần Bích Vũ cũng biết gì nữa, chuyện lớn nhà họ Tần vốn chính là do ông định đoạt, đến mẹ cũng chỉ vì sắp có con dâu nên vui vẻ trò chuyện với Kim Bảo Bối, có ý định giúp cầu xin tha thứ của ông Tần.

      về phía ngoài, thấy Kim Bảo Bối thẹn thùng, cúi đầu xuống thầm vào tai .

      "Chúng ta đến hoa viên , người ở đây thiếu" chủ động vươn tay về phía , xoay người lệnh cho người hầu chuẩn bị nước trà và điểm tâm đưa đến hoa viên trong sân, hơn nữa cũng ràng bất luận kẻ nào cũng được quấy rầy.

      Khóm cây Đông Nhật tàn lụi, Bách Hoa ngủ say, nhưng cây cùng cây Tùng lớn vẫn xanh biếc, cây Bạch Sơn Trà mà mẹ Tần Bích Vũ thích nhất cũng nở rộ rồi, Đông Đương hãnh diện, chút nắng hồng lại lạnh như băng.

      "Bối Bối." Giọng của Tần Bích Vũ dấp dẫn như ngày hôm qua, vừa biến trở về ngày thường trở thành ông lão uy nghiêm, tuy nhiên Kim Bảo Bối vẫn rất yên mến, bất quá vẫn là có chút yên lòng, vì cái gì mà khác xa với đêm qua như thế.

      "Em nguyện ý gả cho người đàn ông già như sao?" chưa từng cảm thấy mình già, nhưng bên cạnh Kim Bảo Bối, lần đầu tiên cảm giác được khí lạnh lẽo của đời người.

      toạc ra kỳ cũng thèm để ý, chẳng qua là cảm thấy để cho Kim Bảo Bối gả cho mình, đóa hoa tươi cắm tảng đá. Nhưng "đề nghị" như vậy lại làm cho Kim Bảo Bối cười lạnh bác bỏ.

      chính là hy vọng tầm mắt Kim Bảo Bối mở ra chút, có lẽ đến lúc đó cải biến ý định, ngại già có rồi, mà thân phận tự do khác xa với thân phận ly hôn, điều đó càng khó tiếp nhận hơn trong xã hội.

      "Vì cái gì mà Bích Vũ như thế? tuyệt đối già!"

      " quá già so với thanh niên khác rồi, có lẽ rời khỏi thế giới này sớm hơn em nhiều năm..."

      "Cái chết chẳng phân biệt được người già hay người trẻ, làm tốt là em treo lên đấy!"

      " bậy!" Tần Bích Vũ chỉ thấy còn trẻ, nào biết bình thường Kim Bảo Bối có tính tình thế này, tương lai còn phải nhức đầu. "Em còn trẻ như vậy, nếu như em đổi ý sao."

      Kim Bảo Bối trừng mắt ai oán nhìn , " Bích Vũ giảo hoạt!"

      "Cái gì?" Tần Bích Vũ vì lên án mình mà sững sờ.

      "Em làm tất cả là vì muốn được gả cho , còn sao? lại đem trách nhiệm giao cho em, em đổi lòng. Vì cái gì mà lại cho em là loại người như thế, ở cùng chỗ hai người phải cố gắng vì tương lai chứ, quyết định để cho tương lai phải hối hận?"

      Tần Bích Vũ bị người ta hung hăng đánh cho gậy, đột nhiên tỉnh lại.

      Đúng rồi! Lời của qua tai Kim Bảo Bối, chẳng lẽ có quyết tâm sao? Mặc dù cũng có ý nào, chỉ là ban đầu có ý định kết hôn, đời này chỉ cần Kim Bảo Bối ai chiếu cố, nguyện ý chiếu cố vô điều kiện... nghĩ như vậy, chỉ là nghĩ tới này suy nghĩ còn trưởng thành hơn , cũng tiến thủ nhiều hơn , nên cảm thấy xấu hổ.

      "Thực xin lỗi." cầm tay Kim Bảo Bối, nếu như có thể, nguyện ý cho nhiều, nhiều những gì có, nếu như chần chờ mang đến cho tổn thương, chút do dự gánh chịu hết thảy. " nguyện ý cùng em cố gắng cho tương lai chúng ta, chăm sóc em cả đời, cho nên, mời em gả cho ." Đây là dùng thân phận người đàn ông để cầu hôn .

      Kim Bảo Bối vui vẻ nghĩ như bay lên trời, "Em nguyện ý!"

      Newyork có tuyết rơi, bầu trời màu xanh được khoác thêm mộng ảo. Chị em nhà họ Kim cùng cha mẹ đến Newyork tham gia hôn lễ của con cảm thấy con gây ra chuyện độc ác.

      "Bất quá, bảo bối được như ý nguyện, tồi nha!" Phản ứng đầu tiên của cha mẹ nhà họ Kim đối với việc con xuất giá, ngược lại càng làm cho nhà họ Tần vui mừng!

      Mà Kim Bảo Châu khóc đến thê thảm. Bạn trai của cứ bên tai , nếu sớm đáp ứng lời cầu hôn của ta tốt rồi, để cho em nhanh chân qua mặt.

      " câm miệng cho em!" Người đàn ông này biết cái gì?

      Kim Bảo Bối vốn có khóc, nhìn đến chị khóc, cũng khóc.

      Người chị luôn lao thao bên tai , còn đến già cũng muốn quan tâm , ngày trước học mỗi khi Kim Bảo Bối gây họa người đến chịu tội với thầy giáo phải là cha mẹ, mà là chị , rồi khi bệnh người bỏ việc chạy về nhà rang gạo nấu cháo cho con cũng chính là chị ....

      " tại chị muốn buông tay, Bảo Bối thối." Kim Bảo Châu cười xoa xoa nước mắt.

      Cho dù thương, cho dù muốn, hôn lại tay đủ đều thể vì đối phương mà sống thế đến già, cho nên điều duy nhất bọn họ có thể làm, chính là vì mà trải đường tốt, sau đó buông tay, lựa chọn việc đứng xa xa, chờ mong tìm được ngôi nhà hạnh phúc.

      "Chị hai!" Kim Bảo Bối sĩ diện, cũng dám để cho mình òa khóc lên, cười đem hoa dâu ném cho người chị thân nhất, hôn lễ được kết thúc dưới vỗ tay ủng hộ của mọi người.

      Tình đích thực, là buông tay cùng tin tưởng, là trung thành cùng nhiệt tình. Bất kể là buông tay hoặc nắm tay, ngày nào đó các tìm được hạnh phúc đích thực.

      Đương nhiên rồi, đáng giá nhất chính là chúc mừng cho Kim Bảo Bối, cuối cùng được gả cho Tần Bích Vũ như ý nguyện rồi.
      Last edited by a moderator: 7/2/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 5.1


      Sau đó hạnh phúc nhức đầu của Tần Bích Vũ lại bắt đầu.


      “Trước nên đến trường học xin nghỉ .” Tần Bích Vũ khó khăn thỏa hiệp, học sinh trong khóa của chưa bao giờ trông cậy vào việc Giáo sư Tần nghỉ ngày, mà nội quy trong trường học hầu như đồng ý để tân sinh viên lùi thời gian báo danh lại trừ khi đợi đến học kì mới.

      Nhưng Nhà họ Tần là chủ tịch của trường học, cũng phải là chưa từng có chuyện này xảy ra. Mặc dù du lịch trăng mật nên vào khoảng thời gian tựu trường, nhưng Tần Bích Vũ cho là Kim Bảo Bối gả cho chịu uất ức nên nên tối thiểu phải cho co chuyến hưởng tuần trăng mật hoàn chỉnh.


      Kim Bảo Bối cười híp mắt, phát biểu ý kiến, hơn nữa tự đáy lòng hy vọng ông xã và chị hai quên việc muốn nhập học .

      nhờ người giúp lo giúp em những thủ tục kia” Tần Bích Vũ .

      “À?” mặt của Kim Bảo lúng túng, “Nhưng… Có thể làm như vậy được hả?”

      “Đa số mọi người trong trường học đều là người quen nên việc này có gì khó khăn.” cũng muốn phô trương những đặc quyền của mình trước mặt vợ , chỉ ở tình huống bất đắc dĩ mới phải sử dụng đến thân phận chủ tịch trường học.

      “Haizzz… Làm như vậy… Giống như… Em cảm thấy…” Kim Bảo Bối cầm dây nón chơi đùa, ánh mắt mơ hồ chợt lóe sáng, “Nếu hay…”

      “Kim Bảo Bối”, Kim Bảo Châu khoanh tay trước ngực. Khi nhìn thấy đôi mắt của em đánh vòng, có thể đoán được trong bụng em ấy chứa suy nghĩ xấu xa gì rồi “Chẳng lẽ em cho rằng lập gia đình rồi là cần học nữa?”

      Việc Kim Bảo Bối thích học phải là bí mật, thím Trương bên cạnh nhà và bà Vương ở đối diện cũng biết việc này, chuyện cục cưng của nhà họ Kim ôm trứng vịt là chuyện bình thường, nên ngay từ đầu Kim Bảo Châu có vài phần kính trọng Tần Bích Vũ, bởi vì Kim Bảo Bối vì mà cố gắng thi đậu, thậm chí ngay cả thành tích cũng từ vị trí cuối bảng mà lên đầu bảng, dĩ nhiên, chỉ cần qua hết các môn quan trọng từ Saint Laurent những quả trứng kia chỉ là số lẻ.

      Kim Bảo Bối đưa vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía ông xã nhưng vẻ mặt của Tần Bích Vũ cũng là đồng ý.

      "Bối Bối" trầm giọng , nỡ dùng dáng vẻ dạy dỗ học sinh, nhẫn nại : "Em vẫn phải hoàn thành việc học của mình."

      Kim Bảo Bối giống như ăn phải cân Hoàng Liên (*Thuốc loại thuốc đông y), khuôn mặt nhắn nhăn nhíu lại, cố gắng nghĩ cách vùng vẫy trước khi chết. Cuối cùng, điềm đạm đáng mà nhìn Tần Bích Vũ, nhưng chỉ vỗ vỗ đầu của .

      "Nghe lời."

      "..." Hy vọng cuối cùng tan vỡ, bất đắc dĩ cúi đầu, "Vâng ạ..." Kế hoạch của vốn vô cùng hoàn mỹ, gả cho Bích Vũ, lấy việc chuyên tâm làm bà chủ gia đình là lý do nghỉ học, thế nhưng hoàn mỹ là vẫn phải học, ồ...ồ....ồ.

      Chỉ là trước khi chính thức bắt đầu con đường đại học, có thể có chuyến hưởng tuần trăng mật tốt đẹp. Tần Bích Vũ vì sợ lạnh nên quyết định chọn đảo Ca-ri-bê là điểm đến.

      Kim Bảo Bối lại bắt đầu có ý xấu, chừng trong lúc hưởng tuần trăng mật có thể thuyết phục ông xã để nghỉ học, hahaha!

      Nếu có biện pháp giải quyết vẹn toàn cả đôi đường, việc do dự chỉ càng tạo nên nhiều thương tổn hơn, nhưng Tần Bích Vũ muốn để cho Kim Bảo Bối cảm thấy bản thân mình tốt, nhưng bản thân cách nào lo lắng việc chính nên giữ Kim Bảo Bối như thế nào? bày ra dáng vẻ là giáo sư là chuyện , lúc cha của Kim Bảo Bối tự tay giao con cho , hề phát ra dung túng dành cho nhanh chóng lan rộng ra trong lòng mình.

      ra muốn xem Kim Bảo Bối là đối tượng để kết hôn rất khó khăn, tuổi của còn rất trẻ, cùng lắm chỉ xem như em mà thôi, nhưng Kim Bảo Bối thành công phá lớp phòng ngự trong tim - là em cũng tốt, là phụ nữ cũng được, tóm lại làm được việc mà các khác làm được, đó là chiếm được vị trí quan trọng trong lòng Tần Bích Vũ.

      Mà người khiến cho Tần Điện Thao như thế chính là cái em bước đến cái khu vực mơ hồ kia. Trước khi Tần Bích Vũ đọc lời thề, từ đáy lòng cũng quyết định: đời kiếp chỉ có mà thôi. Nhưng khoảnh khắc cầm bàn tay bé của , lại đột nhiên giật mình, hôn nhân phải đơn giản như nghĩ.

      này sắp sửa làm bạn đời của . Lòng Tần Bích Vũ chưa thông suốt nên có chút rối loạn, nhưng chỉ là rối loạn chút mà thôi. Trời sinh tính khuôn phép, cổ hủ của đấng mày râu ăn vào trong xương tủy khiến nhanh chóng phiền não, phải là chuyện tình hay những chuyện Phong Hoa Tuyết Nguyệt (*Nghĩa là: tình cảm nam nữ, tình trai ) mà biết phải làm thế nào để chăm sóc Kim Bảo Bối cả đời, làm cho vui vẻ, để cho vô lo vô nghĩ như trước đây, thậm chí nếu rời thế gian này sớm hơn vợ này vẫn có thể để cho yên tâm an nghỉ.

      Qủa thực là buồn cười lại buồn lo vô cớ. Nhưng hôn lễ chỉ vừa mới kết thúc, vào đêm tân hôn của mình, Tần Bích Vũ bắt đầu nghiên cứu các loại bảo hiểm cùng quy định về quyền thừa kế hợp pháp, thậm chí đem áo ngủ gợi cảm mà bà xã đặc biệt chuẩn bị gạt sang bên.

      Kì thực biết Kim Bảo Bối mặc chiếc áo ngủ gợi cảm, vừa vào phòng liền vùi đầu vào đống giấy tờ cao đến độ có thể đè chết người.

      người theo chủ nghĩa thực, băn khoăn của ra cũng sai, lớn hơn Kim Bảo Bối khá nhiều tuổi, mà lời của Kim Bảo Châu khiến cho canh cánh ở trong lòng: nếu như phải do uống say Kim Bảo Bối như bao khác đầu tiên chuyện đương sau đó mới tiến tới hôn nhân, hơn nữa nên gả cho người đàn ông trẻ hơn .

      Về phần Kim Bảo Bối, bĩu môi như oán phụ nhìn chằm chằm ông xã ngồi ghế salon, nghiên cứu đống thứ tài liệu mà thể hiểu gì. Tần Bích Vũ ngồi trong phòng khách , khi còn ở nhà đều làm việc trong thư phòng nơi đó cách phòng ngủ bởi tấm bình phong thấp. tại có ít sách hơn, bảo người sửa sang lại thành phòng khách để nghỉ ngơi và cũng có thể dùng làm nơi tiếp khách, hi vọng Kim Bảo Bối buồn bực.
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      lananhtran51, thư hồ, sanone21122 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.2



      Những khác có thể ấm ức cam chịu, ngoan ngoãn tự ngủ, dù trong đêm tân hôn bị ông xã có lạnh nhạt cũng than phiền nửa tiếng. Nhưng là Kim Bảo Bối, tùy hứng cũng tốt, làm nũng cũng được, để cho ai đó lạnh nhạt với mình! nhàng bước đến sau lưng Tần Bích Vũ, dùng bàn tay bé che đôi mắt lại, thân thể mềm mại áp sát lưng .

      “Bối Bối” giọng Tần Bích Vũ chỉ có bao dung tựa như đối đãi của người đối với em nghịch ngợm.
      Kim Bảo Bối chu cái miệng , dứt khoát đem thân thể dán lên người , đôi tay bé ôm chặt cổ , tựa đầu vào bờ vai .

      Bích Vũ, làm sao có thể gạt dâu mới cưới qua bên như vậy? Người ta đáng thương, đêm tân hôn bị chú rể vứt bỏ, ô ô ô…”

      "Ách. . . . . . xin lỗi." hoàn toàn nghĩ tới điều này, "Bối Bối, em mệt mỏi ngủ trước ? muốn xem xong cái này."

      Kim Bảo Bối dính người , trừng mắt nhìn, cũng ồn ào, nghĩ lại liền cười hì hì : “Vậy em xem cùng xong, vòng qua trước người thoải mái đặt mông ngồi đùi , còn vì bản thân tìm vị trí tốt.

      Tần Bích Vũ đưa ra vẻ mặt trai thể làm được gì khác, nhưng khi nhìn chiếc áo ngủ người che hết cảnh xuân xinh đẹp bên trong gương mặt tuấn trở nên đỏ bừng.

      Tiểu nha đầu mặc áo lót, mặc áo ngủ bằng chiffon sa mỏng, đường cong uyển chuyển cùng hai đóa hồng trước ngực như hai đóa hoa mọc núi, bao quanh cái mông chỉ có độc nhất cái quần lót, thuần chất làm cho huyết mạch con người ta nóng lên.

      Chỉ trong phút chốc, cả người Tần Bích Vũ cứng nhắc, cái mông của Kim Bảo Bối cọ cọ ở giữa bắp đùi , thần tiên cũng muốn đứng dậy cúi chào rồi, mà tiểu ma nữ trong ngực cảm thấy ông xã thân có phản ứng, lập tức tỏ ra thẹn thùng nhưng lại như mở cờ trong bụng, càng thêm ngây thơ ngọt ngào, đôi tay ôm chặt cổ cọ xát, nũng nịu như con mèo trong ngực .

      Nhưng Tần Bích Vũ nhớ tới lời dặn của bác sĩ, khó khăn xê dịch tư thế, vốn muốn đẩy vợ ra, nhưng nghĩ tới đối phương vừa mới ai oán lên tiếng thể làm gì khác hơn là thay đổi tư thế cho ngồi thoải mái, mới hắng giọng mở miệng: “Bối Bối, em… nghe lời, ngủ trước, sáng sớm mai còn phải ra sân bay.”

      Mặt Kim Bảo Bối lộ vẻ đơn “Em làm ầm ỹ đến , vậy cũng được sao?” Giọng của cực kỳ có tinh thần, có chút uất ức lại đáng thương.
      Ầm ỹ hay quan trọng, vấn đề là phân tâm! Hơn nữa ôm lâu chút hoài nghi mình nghẹn mà chết mất.

      Kim Bảo Bối nhìn trầm mặc càng lâu, đầu càng rủ xuống thấp.

      Tần Bích Vũ thở dài, cố gắng nhìn phía trước, nhưng tấm gương ở tủ sách cũng “cố tình” phản chiếu hình ảnh mát mẻ của khiến càng thêm đứng ngồi yên.

      chỉ có thể đem ôm chặt vào trong ngực, mắt đặt ở vị trí an toàn.

      "Ngồi như vậy thoải mái, hơn nữa. . . . . . phải em sợ lạnh sao?" nâng lông mày, lúc này mới phát ra run rẩy từ lâu rồi, lần này có tâm tư quan tâm nhiều chỉ đành phải ôm đứng dậy. “Thôi, hết cách với em rồi” sợ nếu tiếp tục giằng co bị cảm.

      Tần Bích Vũ ôm Kim Bảo Bối trở lại phòng ngủ, giữ nguyên áo ngủ nằm thẳng bên người .

      "Ngoan ngoãn ngủ, ngày mai phải dậy sớm." cầm chăn bông dày đắp lên người

      Kim Bảo Bối có chút chán nản, phản ứng của Tần Bích Vũ khiến cảm giác mình như , mà là người trai hiền lành nhã nhặn, người trai hoàn toàn có ý đồ độc ác đối với .

      Có lẽ vốn là như thế? Là cố gắng muốn gả cho Tần Bích Vũ. Kim Bảo Bối đột nhiên có chút khổ sở, thế nhưng khổ sở này kéo dài quá lâu.

      Giống như em như thế nào? Bích Vũ có người trong lòng, như vậy đột phá phòng tuyến trong tim của , để cho cũng rơi vào lưới tình như . Đây chính là nhiệm vụ kế tiếp của ! biết Bích Vũ bị ám ảnh bởi chuyện lúc đại học có tiểu tam đến cướp bạn mình cho nên tại dù có thích ai đó cũng dám đến gần, Bích Vũ đáng thương như vậy, - Kim Bảo Bối tuyệt đối để cho ông xã đại nhân dấu trải nghiệm tình ngọt ngào, như vậy cuộc sống mới có thể muôn màu muôn vẻ!

      Sau khi Kim Bảo Bối đưa ra quyết định, lại cảm thấy lực chiến đấu tăng mười phần, hăng say học gấu Koala dính lên Tần Bích Vũ.

      Tần Bích Vũ ngăn cản cũng được, ngăn cản cũng được, nghiêm khắc mà , những hành động này của sai, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng, nếu cự tuyệt, là tàn nhẫn với lại tâm hồn đơn thuần như Bảo Bối? tiếc nuối khi Bảo Bối phải gả cho người đàn ông lớn tuổi như , tự nhiên lo lắng mình cách nào mang lại cho cuộc hôn nhân hạnh phúc và ngọt ngào.

      Nếu trong quá khứ Tần Bích Vũ còn chưa từng tính toán giữ vững chủ nghĩa độc thân, cho là hôn nhân thích hợp với mình nhất, vì biết làm việc theo lý trí, biết vợ chồng cần phải tôn trọng nhau, đến bây giờ vẫn tin tưởng như thế, chỉ là ông trời hiển nhiên cảm thấy quá khứ của quá thuận buồm xuôi gió, muốn để cho cứ mãi đơn độc như thế, nên ném cho vấn đề khó khăn này, thậm chí để cho bị kìm hãm trước, vô luận như thế nào cũng thể " được" với Kim Bảo Bối.

      Nhìn đau lòng, việc hung ác cử tuyệt co lại càng khó khăn hơn, đương nhiên chỉ có thể đầu hàng. Đem đẩy ra sợ đau khổ, đẩy ra chính khổ sở xem, ra tốt nhất vẫn nên lựa chọn đau đớn thuộc về mình.

      "Bối Bối, em như thế này khiến rất nóng." cố dùng dịu dàng để với , nhưng cặp mắt Kim Bảo Bối lóe sáng, cơ thể uốn éo nhìn thẳng vào mắt , giúp nhận ra mình sai.

      "Ai bảo để mặc áo nằm giường như thế? Hơn nữa Bích Vũ giãy dụa như vậy làm em rất khó chịu!" Kim Bảo Bối lập tức nâng khuôn mặt của người vợ hiền hiểu lòng chồng lên, bắt đầu giúp chồng mình cởi quần áo, "Em giúp cởi nó! Ông xã biết ? Trong thời xưa quần áo của chồng đều phải do vợ thay giúp!"

      "..." Nhìn tràn đầy hào hứng, lại giống như dội nước lạnh lên đầu ? Cái này chỉ có thể trách lấy đá đập vào chân mình, làm cho nó bể tan tành, xem ra sức giúp mình cởi quàn áo, đôi nhũ hoa đầy đặn bởi vì động tác chăm chú vô tình tạo thành hình ảnh gợi tình khiến cho máu mũi của chảy ra giàn giụa, thậm chí có chút đung đưa, Tần Bích Vũ bắt đầu hoài nghi mình có phải là người biến thái, là người cuồng chuyện sắc hay , vì sao vật phái nam đặt giữa hai chân lại sưng lên nhanh như thế?

      Chẳng lẽ những hành động phóng đãng trong mộng của mới là thực? Bất quá là ngụy quân tử, nếu cũng đối đãi với Kim Bảo Bối như đêm hôm đó....

      Sau khi Tần Bích Vũ say rượu tính cách biến đổi nhiều, nhưng hai mặt trong con người khác nhau, hơn nữa biết người khác như thế nào, nhưng khẳng định là dù tỉnh rượu trí nhớ ngày trước khi say vẫn mồn trong đầu , đây cũng là cái làm cảm thấy bài xích với hành vi tình dục khi gặp Bảo Bối. điên cuồng trong năm tốt nghiệp trung học khiến cho mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy buồn nôn!

      Chỉ là hôm nay, hồi tưởng lại đêm say rượu đó, tất cả những gì xảy ra với Kim Bảo Bối, Tần Bích Vũ chỉ có cảm giác buồn nôn, mà còn cảm thấy....

      sắp chết! Bởi vì phải đè nén dục vọng bốc lửa trong lòng mà chết!

      Tần Bích Vũ cứ nằm đó nhìn Kim Bảo Bối lột sạch quần áo nửa người của , sau khi phục hồi tinh thần lại mới phát dõi theo nguồn nhiệt nóng dưới đũng quần của , hơn nữa hiển nhiên tính toán giúp cởi nó ra, khuôn mặt nhắn như quả táo ửng hồng làm cho người ta muốn cắn cái, ánh mắt lại lóe sáng.

      Chính là lửa cháy đổ thêm dầu, cảm thấy vợ này đáng , rất muốn ôm lại cắn cái, rồi lại đánh vào mông cái, rằng suy nghĩ xẳng bậy...

      Thảm, nhanh được!

      "Ông...xã --" Kim Bảo Bối học những người trong quảng cáo gợi cảm, quỳ sấp trước người Tần Bích Vũ, chưa quên đem đôi nhũ hoa đầy đặn vươn cao dụ dỗ người khác phạm tội, quyết nâng cặp môi đỏ mọng gợi cảm lên, " rất khó hầu? Làm cho tiểu hoa của nóng lên như thế sao?..."
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      lananhtran51, thư hồ, sanone21122 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.3


      "..." Kỳ , Tần Bích Vũ rất muốn cười ra tiếng, hơn nữa ôm bảo bối vào lòng trừng phạt, cảm lấy phần thân của dục hỏa cưng cứng... Được rồi, chỉ có chút xíu thôi.

      Bởi vì chưa từng trải qua tư thế được tự nhiên, chuyện vừa "vừa thối vừa ngu ngốc", cái miệng giờ đây thực đáng , tại phỏng chừng quyết được đứng lên, thoạt nhìn như có thể xâu cân thịt vào miệng như tiểu Trư...

      thể cười, nở nụ cười khiến đau lòng, chỉ là khóe miệng Tần Bích Vũ lặng lẽ cong lên, tay ôm lấy gợi cảm ngốc ngếch đưa vào trong lồng ngực, tất cả bất đắc dĩ và khẩn trương ban đầu đều thành mây khói, thay vào đó là vẻ trưởng thành và chắc chắn của ngày nào.

      " cho phép em quậy nữa, ngủ ." ép vào trong ngực của mình.

      Hả? Ông xã của gục ngã sao? Đây là lần đầu tiên trong đời đóng vai con mèo gợi cảm, đau lòng! Kim Bảo Bối có chút tức giận nên uốn éo loạn trong ngực , nhưng cũng quên học gấu Koala, liều mạng ôm lấy .

      "Hôm nay là đêm tân hôn của mình." có tâm trạng đáng thương, nhưng nay cảm thấy đau lòng, nhịn được gây loạn cũng được tự nhiên, nhưng mà ngữ điệu hờn dỗi kia lại có chút nghẹn ngào, ngược lại làm cho Tần Bích Vũ càng thêm đau lòng.

      Tần Bích Vũ biết mình thở dài lần thứ mấy trong đêm rồi, cúi đầu xuống, nâng gương mặt của lên, ngón tay nhàng mơn trớn lên gò má phúng phính như chú heo của .

      "Bác sĩ hạ thể của em rất , làm nhiều quá dễ bị thương, tốt nhất phải nghỉ ngơi hai ngày, chờ hưởng tuần trăng mật, đền bù tổn thất cho em, được ?"

      Cục cưng để cho bác sĩ kiểm tra xong, liền ngồi yên chạy ra cửa đối diện chơi đoán số cùng những đứa bé ở trong khoa nhi, để lại mình ngồi nghiêm chỉnh trước mắt bác sĩ, với tâm trạng lo sợ lắng nghe bác sĩ đòi công đạo, thậm chí khuôn mặt nghiêm túc của làm cho bác sĩ và y tá phải nhịn cười, dặn dò vài câu rồi cầm bút ký tên vào sổ khám bệnh.

      Vừa khỏi phòng khám, lập tức nhìn thấy hình ảnh của chơi đùa với mấy đứa trẻ, dòng hạnh phúc tự nhiên sinh ra trong lòng, làm cho nỡ dạy dỗ việc chạy loạn.

      Dù là đêm nay muốn ngủ cũng được, phải có gắng lắm mới chịu đựng được.

      Đều do say rượu biết nặng .

      "Thực xin lỗi, em phải gả cho người đàn ông thú vị, đêm tân hôn thể làm gì cho em được." đặt nụ hôn lên trán , thay thế cho những thân mật mà mong muốn.

      Kim Bảo Bối muốn khóc rồi, bất quá là giây phút này muốn khóc vì hạnh phúc, " Bích Vũ mới phải là người chồng thú vị! là người đàn ông tốt nhất thế giới" hôn lại chồng của mình.

      Mặc dù nụ hôn của có chút ngu ngốc, nhưng Tần Bích Vũ vẫn nhịn được mà hưởng ứng theo, phải cố đè nén dục vọng biết phải khống chế thế nào, dùng phương thức dịu dàng nhất để hôn , nhưng mà nụ hôn ngọt ngào làm cho nghiện, bọn họ chăm chú ôm nhau, hôn đến khó khăn chia lìa, thậm chí đến cuối cùng lòng Kim Bảo Bối cũng cảm nhận được lửa xuân nhộn nhạo, cảm thấy khó xử, cõi lòng cuồn cuộn.

      Tần Bích Vũ khống chế được nên dừng lại trước, biết đứa bé bên dưới cũng có khát vọng giống như , biết thân thể nóng giống như nhau, vì vậy nhẫn nại nhưng rất gian nan.

      " Bích Vũ..." Khuôn mặt Kim Bảo Bối đỏ bừng, "... có thể ca hát cho em nghe giống ngày trước ? Em rất thích nghe Bích Vũ hát." xấu hổ lời đề nghị!

      Tần Bích Vũ có chút cứng đờ, "Chỉ sợ.... tốt lắm."

      Kim Bảo bối có hơi thất vọng, "Vì cái gì?" Bây giờ suy nghĩ chút, chưa từng nghe ai Bích Vũ có giọng hát hay. Bởi vì nguyên nhân nào đó, hiểu Bích Vũ hơn cả .

      Tần Bích Vũ nhìn chút hờn dỗi gương mặt nhắn của , lập tức cảm thấy nguyện vọng của vợ mà cũng từ chối xứng đáng làm chồng, thế là liền bất đắc dĩ giải thích :" thích ca hát."

      "Vậy sao ngày đó hát." Kim Bảo Bối vẫn cảm thấy Tần Bích Vũ cố ý cự tuyệt . cũng muốn miễn cưỡng, chỉ là thích hát sao? Bích Vũ cũng phải người hay dỗi.

      Tuy nhiên nghĩ lại, may mắn là Bích Vũ thường ca hát, nếu số đào hoa bên cạnh căn bản có cơ hội! người đàn ông tuấn lại còn ca hát hay, cho dù vào trong giới nghệ thuật, bên cạnh cũng đám phụ nữ đeo đuổi?

      Tần Bích Vũ nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này cũng có gì khó với vợ , nhân tiện : "Lúc là học sinh năm ba bị thầy giáo bắt ra sân khấu hát, kinh nghiệm được tốt."

      Vì là thích làm thầy giáo nên có thói quen dạy dỗ, thậm chí lên đài diễn thuyết, nhưng kinh nghiệm đứng sân khấu ca hát hoàn toàn khác nhau, thích việc lên sân khấu để cho mọi người yên lặng lắng nghe -- dùng cách của người trai trẻ mà , đây quả là rất thói quen thối rắm, nhưng khí thế của là thói quen tốt. Vì ca hát sân khấu, để cho những học sinh nữ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn rồi lại lỗ mãng chờ mong cùng lên giường, càng có biện pháp để những học sinh nam cười nhạo -- chỉ muốn ca hát, chẳng lẽ lại còn có thể xuất ra uy nghiêm của người thầy giáo sao, lấy thái độ nghiêm túc cần mọi người yên lặng lắng nghe đúng.

      Chỉ có thể lúc ấy còn , thích ứng thái độ của những người khác khi xem giọng ca là giải trí, do tuổi còn chưa có nhiều kinh nghiệm xử lý nên từ đó thích hát trước mặt người khác.
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      sanone2112, Haruka.Me0linhdiep17 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Kim Bảo Bối nghe xong rất muốn cười, "Ông xã, khi còn đứa bé cứng đầu."
      hoàn toàn có thể tưởng tượng được việc những bạn học cùng lớp nghe hát khiến cảm thấy dị thường và chướng mắt đến thế nào.
      Từng lớp bạn học cũng có những học sinh như thế, nếu như các bạn học kia nhìn thấy hình ảnh này của Tần Bích Vũ, mọi người nghĩ tuổi như thế mà khó tính, chỉ có người bên cạnh mới biết khó như thế nhưng tốt ở chỗ nào "Là như thế là đúng."
      Giảng đến chỗ khổ, Tần Bích Vũ cũng hiểu được mình buồn cười. "Bạn cùng lớp đối xử tốt với sao?"
      Tất cả mọi người đều là người từng trải. Kim Bảo Bối nghĩ, nếu như Bích Vũ bởi vì như thế mà bị xúc phạm, rất đau lòng.

      "Ý em hỏi là có phải các bạn học của có bởi vì ăn đòn nên tìm gây phiền toái ?" Thái độ của Tần Bích Vũ ngược lại hoàn toàn với , hờ hững nở nụ cười: "Đương nhiên là có. Bất quá là người đàn ông nhà chúng ta nhà đều luyện Karate hoặc Judo, học tập bảo vệ mình, đối với những đứa trẻ kia mà việc sử dụng võ thuật phòng thân cũng là cách làm cho người ta kính sợ."

      Cộng thêm việc từ bé trời phú cho bộ dáng của giáo viên bẩm sinh, lúc ở trường, trong những người bạn tốt của chính là tiểu bá vương Thần Vu Hi, có khi thầy giáo sai bên kia gì Thuần Vu Hi cũng hiểu, học hiểu cả tựa đề, Tần Bích Vũ đều có thể giúp cậu ta, hơn nữa Tần Bích Vũ dạy học luôn rất nghiêm túc, lại hoàn toàn tỏ vẻ là học sinh xuất sắc, rất nhanh liền biến thành người Thuần Vu Hi bảo vệ, ai dám tìm gây phiền toái?

      "Ông xã rất lợi hại nhé!" Đôi mắt Kim Bảo Bối ra tia ái mộ.

      Tần Bích Vũ nhịn được bật cười, "Chỉ là vừa tốt mà thôi." lấy tay xoa xoa đám tóc của , cùng vợ về những chuyện ngày xưa, đột nhiên cảm thấy, tốt xấu gì cũng còn trẻ, ngay cả mặt mũi đối với tiểu quỷ sứ năm đó cũng hay giận dỗi như thế, biết cười đủ chưa?

      Đúng vậy, kỳ cẩn thận truy cứu, thích ca hát, chỉ là hay giận dỗi.

      "Bối Bối" biết vì cái gì, cảm thấy mặt mình có chút khô nóng, "Từ nay về sau ... ca hát cho em nghe, nhưng em được ra."

      Kim Bảo Bối sửng sốt, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, nhưng chồng của lại quá đáng , hơn nữa chỉ ca hát cho mình nghe! vui vẻ, hạnh phúc!

      "Em thề! Những lời hát của chỉ mình em độc chiếm, như vậy có chút ủy khuất cho rồi." tuyệt đối phải được tiện nghi còn khoe mẽ, tuy nhiên cũng muốn chia sẻ ông xã của mình với những khác, bởi biết khi nghe xong giọng hát của ông xã mọi người run rẩy vì gợi cảm trong giọng hát ấy, chính là loại cảm giác này giống như ông chồng vô cùng vĩ đại, người của toàn thế giới cộng lại cũng bằng được.

      Tần Bích Vũ cảm thấy buồn cười, ca hát trước mặt như cơn ác mộng. ôm vợ , nghĩ nghĩ đến những lời bài hát mà nhớ, kỳ đều là chút già, sở thích nghe nhạc của người trẻ lại .

      "Come with me my love, To the sea, the sea of love... I want to tell you how much I love you..."

      (ở cùng chỗ với , , như biển, biển của tình ..., muốn cho em biết, em nhiều...)

      Kim Bảo Bối muốn học tiểu sắc lang nhìn trời cười ha hả. Ai nha.... Nghe ông xã thân ái dùng giọng trầm thấp khêu gợi hát tặng tình ca, muốn biến thành tiểu sắc lang bổ nhào vào người ông xã!

      Khi thanh cuối cùng rơi xuống, Kim Bảo Bối bĩu môi hiến dâng nụ hôn, hơn nữa cả người úp sấp người ông xã, vui vẻ động tay động chân thân thể trần truồng của .

      "Bối Bối...." Tần Bích Vũ buồn cười, nhìn mèo vừa vặn chạm tay vào vùng nhạy cảm của .

      Ông xã mẫn cảm nha! Hơn nữa thân trơn bóng làm cho sờ cũng phát nghiện, thực đơn ngon miệng, cố nuốt những giọt nước miếng chạy xuống. Tiểu nha đầu ghé vào người , gò má dán lên lồng ngực .

      " vì cái gì mà hát cho em nghe bài ca ngày đó?" Vượt qua thẹn thùng. Bất quá rất muốn nghe lại lần nữa, nghe Bích Vũ ca hát: muốn cùng ái ân! Hixhix.... rất xấu hổ!

      "Đó là bài ca của đêm qua, từ nay về sau hát." Tính cách của ông già tương đối kiên trì. ngẫu nhiên nghe em trai hát lang thang cho bạn nghe, dĩ nhiên cũng ghi nhớ lời ca hát của nó, bất quá là cũng nhớ trọng điểm.

      "Hả." Nguyên nhân là chuyện đêm, vậy coi như xong rồi, hằng đêm Bích Vũ đều có chuyện, đương nhiên thể chỉ có chuyện đêm.

      "Ngoan ngoãn ngủ ." Tần Bích Vũ cười xoa xoa tóc của .

      Cứ ôm nhau ngủ như vậy, cũng rất tốt. nghĩ thầm.

      Nhưng Kim Bảo Bối lại nghĩ khác, ít nhất còn ôm người đàn ông lõa thể, cảm nhận làn da trơn bóng của ông xã, đáng tiếc Bích Vũ cởi quần , tiếc nuối.

      Bất quá ông xã thân của cũng là người tốt, nghĩ đến từ nay về sau hai người có thể ôm nhau ngủ như thế nào, thích sờ như thế nào sờ như thế đó, hôn nhau đến chết cũng ai ngăn cản, cảm thấy hạnh phúc, hạnh phúc đến nước miếng cũng chảy xuống áo rồi, he he...
      Last edited by a moderator: 7/2/15
      thư hồ, sanone2112linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :