Chương 5.2
Những khác có thể ấm ức cam chịu, ngoan ngoãn tự ngủ, dù trong đêm tân hôn bị ông xã có lạnh nhạt cũng than phiền nửa tiếng. Nhưng là Kim Bảo Bối, tùy hứng cũng tốt, làm nũng cũng được, để cho ai đó lạnh nhạt với mình! nhàng bước đến sau lưng Tần Bích Vũ, dùng bàn tay bé che đôi mắt lại, thân thể mềm mại áp sát lưng .
“Bối Bối” giọng Tần Bích Vũ chỉ có bao dung tựa như đối đãi của người đối với em nghịch ngợm.
Kim Bảo Bối chu cái miệng , dứt khoát đem thân thể dán lên người , đôi tay bé ôm chặt cổ , tựa đầu vào bờ vai .
“ Bích Vũ, làm sao có thể gạt dâu mới cưới qua bên như vậy? Người ta đáng thương, đêm tân hôn bị chú rể vứt bỏ, ô ô ô…”
"Ách. . . . . . xin lỗi." hoàn toàn nghĩ tới điều này, "Bối Bối, em mệt mỏi ngủ trước ? muốn xem xong cái này."
Kim Bảo Bối dính người , trừng mắt nhìn, cũng ồn ào, nghĩ lại liền cười hì hì : “Vậy em xem cùng ” xong, vòng qua trước người thoải mái đặt mông ngồi đùi , còn vì bản thân tìm vị trí tốt.
Tần Bích Vũ đưa ra vẻ mặt trai thể làm được gì khác, nhưng khi nhìn chiếc áo ngủ người che hết cảnh xuân xinh đẹp bên trong gương mặt tuấn trở nên đỏ bừng.
Tiểu nha đầu mặc áo lót, mặc áo ngủ bằng chiffon sa mỏng, đường cong uyển chuyển cùng hai đóa hồng trước ngực như hai đóa hoa mọc núi, bao quanh cái mông chỉ có độc nhất cái quần lót, thuần chất làm cho huyết mạch con người ta nóng lên.
Chỉ trong phút chốc, cả người Tần Bích Vũ cứng nhắc, cái mông của Kim Bảo Bối cọ cọ ở giữa bắp đùi , thần tiên cũng muốn đứng dậy cúi chào rồi, mà tiểu ma nữ trong ngực cảm thấy ông xã thân có phản ứng, lập tức tỏ ra thẹn thùng nhưng lại như mở cờ trong bụng, càng thêm ngây thơ ngọt ngào, đôi tay ôm chặt cổ cọ xát, nũng nịu như con mèo trong ngực .
Nhưng Tần Bích Vũ nhớ tới lời dặn của bác sĩ, khó khăn xê dịch tư thế, vốn muốn đẩy vợ ra, nhưng nghĩ tới đối phương vừa mới ai oán lên tiếng thể làm gì khác hơn là thay đổi tư thế cho ngồi thoải mái, mới hắng giọng mở miệng: “Bối Bối, em… nghe lời, ngủ trước, sáng sớm mai còn phải ra sân bay.”
Mặt Kim Bảo Bối lộ vẻ đơn “Em làm ầm ỹ đến , vậy cũng được sao?” Giọng của cực kỳ có tinh thần, có chút uất ức lại đáng thương.
Ầm ỹ hay quan trọng, vấn đề là phân tâm! Hơn nữa ôm lâu chút hoài nghi mình nghẹn mà chết mất.
Kim Bảo Bối nhìn trầm mặc càng lâu, đầu càng rủ xuống thấp.
Tần Bích Vũ thở dài, cố gắng nhìn phía trước, nhưng tấm gương ở tủ sách cũng “cố tình” phản chiếu hình ảnh mát mẻ của khiến càng thêm đứng ngồi yên.
chỉ có thể đem ôm chặt vào trong ngực, mắt đặt ở vị trí an toàn.
"Ngồi như vậy thoải mái, hơn nữa. . . . . . phải em sợ lạnh sao?" nâng lông mày, lúc này mới phát ra run rẩy từ lâu rồi, lần này có tâm tư quan tâm nhiều chỉ đành phải ôm đứng dậy. “Thôi, hết cách với em rồi” sợ nếu tiếp tục giằng co bị cảm.
Tần Bích Vũ ôm Kim Bảo Bối trở lại phòng ngủ, giữ nguyên áo ngủ nằm thẳng bên người .
"Ngoan ngoãn ngủ, ngày mai phải dậy sớm." cầm chăn bông dày đắp lên người
Kim Bảo Bối có chút chán nản, phản ứng của Tần Bích Vũ khiến cảm giác mình như , mà là người trai hiền lành nhã nhặn, người trai hoàn toàn có ý đồ độc ác đối với .
Có lẽ vốn là như thế? Là cố gắng muốn gả cho Tần Bích Vũ. Kim Bảo Bối đột nhiên có chút khổ sở, thế nhưng khổ sở này kéo dài quá lâu.
Giống như em như thế nào? Bích Vũ có người trong lòng, như vậy đột phá phòng tuyến trong tim của , để cho cũng rơi vào lưới tình như . Đây chính là nhiệm vụ kế tiếp của ! biết Bích Vũ bị ám ảnh bởi chuyện lúc đại học có tiểu tam đến cướp bạn mình cho nên tại dù có thích ai đó cũng dám đến gần, Bích Vũ đáng thương như vậy, - Kim Bảo Bối tuyệt đối để cho ông xã đại nhân dấu trải nghiệm tình ngọt ngào, như vậy cuộc sống mới có thể muôn màu muôn vẻ!
Sau khi Kim Bảo Bối đưa ra quyết định, lại cảm thấy lực chiến đấu tăng mười phần, hăng say học gấu Koala dính lên Tần Bích Vũ.
Tần Bích Vũ ngăn cản cũng được, ngăn cản cũng được, nghiêm khắc mà , những hành động này của là sai, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng, nếu cự tuyệt, là tàn nhẫn với lại tâm hồn đơn thuần như Bảo Bối? tiếc nuối khi Bảo Bối phải gả cho người đàn ông lớn tuổi như , tự nhiên lo lắng mình cách nào mang lại cho cuộc hôn nhân hạnh phúc và ngọt ngào.
Nếu trong quá khứ Tần Bích Vũ còn chưa từng tính toán giữ vững chủ nghĩa độc thân, cho là hôn nhân thích hợp với mình nhất, vì biết làm việc theo lý trí, biết vợ chồng cần phải tôn trọng nhau, đến bây giờ vẫn tin tưởng như thế, chỉ là ông trời hiển nhiên cảm thấy quá khứ của quá thuận buồm xuôi gió, muốn để cho cứ mãi đơn độc như thế, nên ném cho vấn đề khó khăn này, thậm chí để cho bị kìm hãm trước, vô luận như thế nào cũng thể " được" với Kim Bảo Bối.
Nhìn đau lòng, việc hung ác cử tuyệt co lại càng khó khăn hơn, đương nhiên chỉ có thể đầu hàng. Đem đẩy ra sợ đau khổ, đẩy ra chính khổ sở xem, ra tốt nhất vẫn nên lựa chọn đau đớn thuộc về mình.
"Bối Bối, em như thế này khiến rất nóng." cố dùng dịu dàng để với , nhưng cặp mắt Kim Bảo Bối lóe sáng, cơ thể uốn éo nhìn thẳng vào mắt , giúp nhận ra mình sai.
"Ai bảo để mặc áo nằm giường như thế? Hơn nữa Bích Vũ giãy dụa như vậy làm em rất khó chịu!" Kim Bảo Bối lập tức nâng khuôn mặt của người vợ hiền hiểu lòng chồng lên, bắt đầu giúp chồng mình cởi quần áo, "Em giúp cởi nó! Ông xã biết ? Trong thời xưa quần áo của chồng đều phải do vợ thay giúp!"
"..." Nhìn tràn đầy hào hứng, lại giống như dội nước lạnh lên đầu ? Cái này chỉ có thể trách lấy đá đập vào chân mình, làm cho nó bể tan tành, xem ra sức giúp mình cởi quàn áo, đôi nhũ hoa đầy đặn bởi vì động tác chăm chú vô tình tạo thành hình ảnh gợi tình khiến cho máu mũi của chảy ra giàn giụa, thậm chí có chút đung đưa, Tần Bích Vũ bắt đầu hoài nghi mình có phải là người biến thái, là người cuồng chuyện sắc hay , vì sao vật phái nam đặt giữa hai chân lại sưng lên nhanh như thế?
Chẳng lẽ những hành động phóng đãng trong mộng của mới là thực? Bất quá là ngụy quân tử, nếu cũng đối đãi với Kim Bảo Bối như đêm hôm đó....
Sau khi Tần Bích Vũ say rượu tính cách biến đổi nhiều, nhưng hai mặt trong con người khác nhau, hơn nữa biết người khác như thế nào, nhưng khẳng định là dù tỉnh rượu trí nhớ ngày trước khi say vẫn mồn trong đầu , đây cũng là cái làm cảm thấy bài xích với hành vi tình dục khi gặp Bảo Bối. điên cuồng trong năm tốt nghiệp trung học khiến cho mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy buồn nôn!
Chỉ là hôm nay, hồi tưởng lại đêm say rượu đó, tất cả những gì xảy ra với Kim Bảo Bối, Tần Bích Vũ chỉ có cảm giác buồn nôn, mà còn cảm thấy....
sắp chết! Bởi vì phải đè nén dục vọng bốc lửa trong lòng mà chết!
Tần Bích Vũ cứ nằm đó nhìn Kim Bảo Bối lột sạch quần áo nửa người của , sau khi phục hồi tinh thần lại mới phát dõi theo nguồn nhiệt nóng dưới đũng quần của , hơn nữa hiển nhiên tính toán giúp cởi nó ra, khuôn mặt nhắn như quả táo ửng hồng làm cho người ta muốn cắn cái, ánh mắt lại lóe sáng.
Chính là lửa cháy đổ thêm dầu, cảm thấy vợ này đáng , rất muốn ôm lại cắn cái, rồi lại đánh vào mông cái, rằng suy nghĩ xẳng bậy...
Thảm, nhanh được!
"Ông...xã --" Kim Bảo Bối học những người trong quảng cáo gợi cảm, quỳ sấp trước người Tần Bích Vũ, chưa quên đem đôi nhũ hoa đầy đặn vươn cao dụ dỗ người khác phạm tội, quyết nâng cặp môi đỏ mọng gợi cảm lên, " rất khó hầu? Làm cho tiểu hoa của nóng lên như thế sao?..."
Last edited by a moderator: 7/2/15