1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nói dối và hẹn hò trực tuyến - Rachel Gibson

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 9
      Người hẹn hò hàng loạt: Tìm kiếm cuộc hẹn hò giết người ...

      Ánh sáng đỏ, trắng, và xanh chiếu ngang bóng tối và cắt ngang các cửa sổ văn phòng và cửa chính của quán trọ được cho thuê theo giờ cạnh đường. đại lộ Chinden từng đoàn xe vẫn di chuyển, dừng lại giây, thậm chí thèm liếc mắt đến trường tội phạm mới nhất. phải vào thời điểm này trong đêm ở phần của thành phố với đầy rẫy các quán trọ rẻ tiền và các vụ án mạng liên quan đến ma túy.

      Quinn kẹp chặt phù hiệu cá nhân vào dây nịt khi di chuyển giữa các đội cảnh sát đậu tại mỗi góc của lô đất . giữ bìa kẹp hồ sơ dưới cánh tay và chiếc túi đồ lề trong tay. liếc nhìn lên tầng hai của nhà trọ, và khó chịu xuất ở khóe miệng . Nơi là cơn ác mộng của việc lấy vân tay, mẫu tóc và các chất lỏng từ cơ thể người.

      "Người giám đốc phụ trách ban đêm có trong văn phòng ?" hỏi vài cảnh sát tuần tra đứng trước tòa nhà.

      "Có. Chúng tôi giữ ông ta lại trong đó đến khi muốn gặp ông ta."

      Khi các cảnh sát tuần tra kể cho nghe về những gì họ biết, Quinn lấy viết và nhìn vào đồng hồ. viết thời gian đến, địa chỉ nơi xảy ra án mạng, và tình hình thời tiết.

      "Viết lại biển số cấp phép của tất cả các xe ở trong khu vực nhà trọ này và tìm thông tin về chúng."

      Xe của nạn nhân ắt hẳn vẫn còn trong bãi đỗ xe và cần được thu giữ. luồn qua bên dưới băng trường màu vàng và lên cầu thang bên ngoài. ngang qua ba cửa sổ với màn được kéo xuống và tiếp tục bước về phía các nhân viên tuần tra đứng bên ngoài cánh cửa mở của phòng ba mươi sáu.

      "Có bao nhiêu phòng được sử dụng?" hỏi.

      "Tối nay là thứ bảy. Tất cả đều được sử dụng"

      ai đó thấy hoặc nghe được điều gì đó. "Hãy chắc chắn rằng ai được rời khỏi đây," vào phòng. Kurt, Anita, và hai nhân viên tuần tra đứng cạnh chiếc giường với khăn trải giường có họa tiết màu nâu và xác người đàn ông trần truồng. Dây thừng bằng nylon vàng được quấn thành giường và được nối với còng tay quanh cổ tay nạn nhân. Chiếc túi của tiệm giặt ủi Westco được bọc quanh đầu và được xiết chặt quanh cổ với băng keo màu xám.

      Quinn lấy cặp găng tay cao su từ túi đồ lề và di chuyển đến phía đầu giường. xỏ nhanh găng tay và nhìn xuống đôi mắt nâu nhìn chằm chằm vào từ bên trong chiếc túi được thắt chặt quanh mặt. Quinn nới hai ngón tay của người đàn ông, xem chúng co lại lần nữa. cho rằng cái chết xảy ra trong vòng hai giờ qua. Vào thời điểm sau khi Lucy đến nhà mang theo chiếc bánh kem socola.

      "Cậu nhận dạng nạn nhân chưa?" hỏi Kurt.

      "Chưa. Anita và tớ mới đến."

      Quinn liếc nhìn Kurt, và ánh mắt Kurt nhìn sang hướng khác. Khi Quinn lột trần Lucy, Kurt quan sát và lắng nghe từ phía bên kia dường, thủ phạm lại tiến hành tội ác của mình. Họ thất bại. Rắc rối rồi đây, nhưng muốn nghĩ về điều đó. Lucy ràng phải là Chết ngạt, và có thể xử lý điều đó sau. Ngay bây giờ, có công việc cần phải làm. phải xử lý người đàn ông bị giết chết nhìn chằm chằm vào qua lời cảnh báo an toàn đối với trẻ em được in chiếc túi politen.

      Hai nhân viên pháp y xuất , Quinn để cho trong số họ chụp nhanh đôi giày da hiệu Docker màu be nằm sàn bên dưới chân giường. Sau đó quỳ bằng chân và lôi chiếc ví từ túi quần sau của nạn nhân. mở chiếc ví ra và nhìn vào bằng lái xe của nạn nhân, Robert D. Patterson. người đàn ông da trắng bốn mươi sáu tuổi. Mắt và tóc có màu nâu. Cao khoảng mét tám, nặng tám mươi mốt kg. Quinn tiếp tục quỳ xuống bằng chân và nghiên cứu vết bẩn tấm thảm để tìm bằng chứng. nhìn bên dưới giường, sau đó đứng dậy và kẹp chặt bằng lái xe của ông Patterson vào bìa kẹp hồ sơ. kiểm tra các túi còn lại của nạn nhân và chiếc áo jacket ni-lông cũng được vứt thảm bẩn. Bên cạnh chiếc ví, tìm thấy chùm chìa khóa và hóa đơn nhà trọ được gấp lại. đặt tất cả các vật tìm được vào chiếc túi giấy và đánh dấu nó.

      Khi nhân viên điều tra chụp ảnh từ mọi góc, nhân viên còn lại bận rộn với các chai chứa bột lấy dấu vân tay. Kurt ra khỏi phòng để phỏng vấn các nhân chứng tiềm năng ở tầng hai của nhà trọ. Quinn quăng đôi găng tay của mình vào lại túi và bước ra ngoài. chiếu đèn pin mắc vào dây lưng của mình vào thùng rác ở cuối cầu thang. Nó đầy nửa, và biết rằng thùng rác Dumpster ở đâu đó trong khu vực này. Trước khi đêm dần tan, phải mang ủng, ngập đầu vào đống rác. bước vào văn phòng và bị tấn công bởi mùi nicotine, gà rán và dung dịch rửa tay mùi đào. Ngồi đằng sau quầy thu tiền lỗ chỗ là Dennis Karpowich, gã ở vào độ tuổi chớm sáu mươi với mái tóc mỏng dính có màu của loại thuốc nhuộm tóc Grecian Formula 16. Ông ta có hàm răng sâu và vết toác của những người nghiện thuốc. Khi Quinn đưa cho ông ta xem bằng lái xe của ông Patterson, Dennis nhận ra đây là người trả tiền phòng trong vòng bốn giờ ở phòng ba mươi sáu.

      "Ông có thấy ai cùng ông ta ?"

      " người phụ nữ."

      Đây là lần đầu tiên người nào đó nhớ được người phụ nữ cùng với trong số các nạn nhân. " ta trông như thế nào?" Quinn vừa viết vừa hỏi.

      "Tôi chỉ trông thấy phía sau lưng ta thôi khi họ lên cầu thang. Tôi nhớ vì người đó làm tôi chú ý như các khác."

      "Các ? Ý ông là điếm ư?" Dennis trả lời, và Quinn ngước lên nhìn ông ta. "Tôi phải là cảnh sát phòng chống tệ nạn. Tôi quan tâm nếu ông cho điếm hoặc các chàng gay thuê phòng. Tôi chỉ muốn tìm người phụ nữ có thói quen bẩn thỉu giết người đàn ông mà ả ta hẹn hò."

      Dennis đốt thuốc và nhả hơi ra hướng phía trần nhà. " ta giống với bất cứ nào ở đây."

      "Điều gì khiến nghĩ vây?"

      "Vì ta mặc chiếc áo khoác dài trông rất đắt tiền. Len hay cái gì đó tương tự thế. Những đến đây làm việc thường mặc đồ đẹp."

      Quinn cố cười vì điều đó. Dennis làm như thể các đó đổ bê tông hoặc sơn nhà để kiếm sống. "Màu của chiếc áo khoác?"

      "Đỏ."

      " ta cao khoảng chừng nào?"

      "Tôi giỏi đoán những điều như thế. Tôi nghĩ ta cao ngang vai ta."

      Quinn đoán ả ta cao khoảng mét sáu. Họ dễ dàng khẳng định hơn khi nhân viêc pháp y đo đạc xác chết. "Màu tóc?"

      " ta đội mũ. chiếc mũ màu ngọc lam." Ông ta xoa tròn đầu mình, "Và nó có trong những phần rộng lớn kèm."

      "Nó có vành rộng ư?"

      "Ừ, nhưng nó dường như rũ xuống, và bên nó có gắn cái gì đó trông giống như cái lông công lớn."

      Quinn ngừng đặt câu hỏi để viết tất cả những gì vừa mới nghe trước khi hỏi, "Ông có nghe ta bất cứ điều gì ?"

      ", nhưng ta cười."

      Quinn ngẩng đầu lên. "Cười ư?"

      "Đúng vậy. Dường như ta điều gì đó buồn cười lắm. biết mà. Như thể ta kể chuyện hài và ta đánh đánh vào tay ta. Đùa nghịch."

      kẻ giết người hàng loạt mỉm cười và đùa nghịch. Bây giờ mới rối rắm. "Ông còn thấy điều gì khác ?"

      "Tôi chắc lắm."

      "Nếu ông nhớ bất cứ điều gì, xin hãy gọi cho tôi." Quinn đưa danh thiếp cho ông ta. "Tôi chắc còn quay lại gặp ông với các câu hỏi khác."

      Khi Quinn rời khỏi văn phòng, nhân viên tuần tra báo với rằng cặp ở phòng ba mươi lăm có nghe thấy được gì đó. Ngoại trừ xác chết, phòng ba mươi sáu giống y chang phòng ba mươi lăm. điếm trong chiếc áo len trắng xỉn màu ngồi giường, lật lật bàn tay, đôi mắt trống rỗng, phê thuốc và buồn tẻ. Người đàn ông bên cạnh ta nhìn lên với cặp mắt kính dày. Tóc ta được chải ép ngược ra sau và hai cánh tay ôm trước lồng ngực mảnh dẻ.

      "Tôi có thể hút thuốc ?" người phụ nữ hỏi.

      "Cứ tự nhiên."

      Quinn viết tên và thời gian họ nhận phòng tại nhà trọ. Người đàn ông đứng bật dậy và bắt đầu bước . "Tôi phải ra khỏi đây ngay. Tôi ra ngoài mua giấy vệ sinh và thức ăn cho chó. Vợ tôi
      thể biết tôi hẹn hò."

      Quinn nhìn vào gã đàn ông đó và lựa chọn "hẹn hò" của ta và chẳng cảm thấy chút gì hối tiếc cho ta. Vợ của gã này biết mình ăn nằm với ai vào mỗi tối. Nhưng đó phải là việc của Quinn. phải trong những ngày này. "Ông rời khỏi đây khi tôi chắc ông cho tôi mọi thứ ông nghe hoặc thấy."

      "Tôi với những người cảnh sát khác. Tôi nghe được vài tiếng đập mạnh như chiếc giường đâm sầm vào bức tường, nhưng tôi nghĩ ... ai đó làm tình hoang dã." ta nhún vai. "Tôi thấy điều gì cả."

      "Còn sao?" Quinn hỏi ả điếm, bóc bóc lớp da của mình. Rất thú vị.

      "Tôi thấy gì cả," ta , di chuyển hàm như tất cả những con nghiện thường làm. "Họ ở đây trước chúng tôi."

      "Sao biết điều đó?"

      "Tôi có thể nghe họ. Như ông ta vừa ." ta rít hơi thuốc sau đó thêm, "Chỉ vài tiếng đập mạnh. Nhưng ông có thể nghe được điều đó nhiều ở đây."

      Quinn đưa cho cả hai tấm danh thiếp của mình và họ gọi cho nếu nhớ được bất cứ điều gì. Khi rời phòng, nhân viên pháp y xuất , và họ cùng nhau vào trường vụ án. nhân viên điều tra quỳ ở cửa ra vào rắc phấn đen vào thanh dọc. "Có rất nhiều dấu vân tay chồng với nhau," ta phàn nàn khi Quinn lướt qua. "Phải mất hàng tháng mới có thể phân tách các dấu này."

      Quá tệ là họ có nhiều thời gian như thế.

      " gã tội nghiệp," nhanh viên pháp y khi ta và Quinn đeo găng tay mới, "chỉ cố để được quan hệ mà thôi." Người nhân viên pháp y ướng lượng thời gian và nguyên nhân có thể gây ra cái chết. Quinn chụp lại đoạn dây thừng được cột chặt vào thành giường.

      giờ sau đó, xác chết được mang . Quinn kể cho Kurt nghe về những gì họ có trước đây. biết rằng tốt hơn hết mình nên tập trung vào người phụ nữ với chiếc mũ có gắn lông công và áo khoác màu đỏ. Những gì Kurt cho nghe sau đó khiến phải nghĩ lại về hướng điều tra của vụ án.

      "Có rất nhiều phụ nữ đội mũ gắn lông công. Nó có liên quan đến câu lạc bộ gọi là Hội Phụ nữ Lông công."

      Quinn lấy dụng cụ đo từ chiếc túi của mình. "Hội Phụ nữ Lông công ư?" nhìn về phía Kurt.
      "Hội Phụ nữ Lông công là cái quái gì?"

      "Ồ. Ngày nay tất cả các quý bà lớn tuổi đều tham gia vào câu lạc bộ đó. Đó là nơi họ đội những chiếc mũ lớn với màu sắc sặc sỡ." Kurt đặt lá cờ làm dấu mặt thảm kế bên chiếc nút màu đen. "Tớ nghĩ là họ có các buổi gặp mặt và những kiểu đại loại như thế."

      "Tôi biết cuốn sách về điều đó," nhân viên thu thập dấu vân tay cửa với họ. " vài phụ nữ viết cuốn sách về những phụ nữ đội mũ có gắn lông công vì họ cần đàn ông."

      Quinn lăn dây đo ngang căn phòng và viết ra số đo. " đọc cuốn sách đó à?" hỏi nhân viên điều tra đó.

      ", nhưng tôi thấy nó ở tiệm Walden trong khu thương mại." chàng đó trả lời khi đặt băng sạch lên các dấu vân tay màu đen, sau đó chuyển chúng sang thanh nhắc.

      Quinn chẳng buồn chỉ ra rằng việc xem cuốn sách hoàn toàn giống với việc đọc nó. Thay vào đó, đo đạc thêm và vẽ bản vẽ phác họa về căn phòng. Ngày mai, tìm kiếm thông tin về Hội Phụ nữ Lông công. Nếu có câu lạc bộ như thế trong thành phố, kiểm tra nó.

      "Sao lần này Chết ngạt lại giết người trong nhà trọ?" Kurt hỏi to khi tìm kiếm thêm các bằng chứng khác tấm thảm bẩn thỉu. "Tại sao lại mạo hiểm như thế?"

      "Có lẽ vì đàn ông sợ hãi và mang phụ nữ về nhà." Quinn suy xét.

      "Có thể ả ta ngày càng táo bạo hơn."

      "Chúng thường thế mà." Quinn liếc nhìn trường án mạng, sau đó nhìn đồng hồ. ước chừng họ hoàn tất công việc vào thời điểm ăn sáng.

      Lucy rót cho mình tách café và vén mái tóc ướt ra sau hai tai. chỉ ngủ được chút đêm hôm trước, trằn trọc và suy nghĩ về những gì xảy ra ở nhà Quinn, cho đến khi bước ra khỏi giường và quyết định làm việc. Mặt tốt là viết thêm được mười trang. Mặt xấu là sáng nay quá mệt mỏi.

      Cuối cùng cũng rơi vào giấc ngủ vào khoảng ba giờ sáng, thức dậy vào lúc tám giờ sáng. Chỉ có điều xảy ra. điều rất tệ hại.

      bắt đầu Quinn. biết nó xảy ra như thé nào. Ngay giây phút giải đáp các thắc mắc ở Hội Phụ nữ Trinh Thám, và sau đó ngẩng lên và nhìn thấy nhìn . Ấm áp, cảm thấy vậy. Và thể nào quay trở lại giây phút trước đó. Cảm giác thể quay trở lại khi cảm thấy bối rối về những gì cảm nhận được.

      chỉ mới biết hơn tuần. ai trong tuần. Nó phải dài hơn. hiểu liệu mình nên cười hay nên khóc hoặc cả hai.

      Lucy mang theo tách café vào phòng ngủ và mặc vội bộ quần áo lót màu hồng. Quinn gọi lại cho sau khi vội vã đưa ra khỏi cửa. Hình ảnh cuối cùng nhìn thấy là tấm lưng khi nhanh chóng quay lại vào nhà. Có điều gì đó tồi tệ xảy ra. Nhưng tất cả những gì với là điều đó liên quan đến công việc của . Vậy nó tệ như thế nào? Đúng rồi, việc toilet bị tắc và các ống nước bị bể tệ, nhưng liên quan đến sống cái chết.

      lấy ra chiếc quần jean và chiếc áo thun được phát trong các cuộc chạy marathon dành cho phụ nữ mà đăng ký nhưng vô tình ngủ cho đến khi phát súng xuất phát được bắn ra. Có thể người nào đó đột nhập vào công trình của Quinn và ăn trộm đồ nghề. nghe được các bản tin đêm nào đó rằng việc trộm cắp ở các công trình là vấn nạn. Mặc dầu thành thể hiểu được nóng vội của Quinn. thể từ bỏ nhanh như thế, và điều đó làm lo lắng. Rất nhiều.

      Cảm giác của quá mới. Quá sợ hãi. Quá đột ngột. Và có bất cứ bằng chứng nào về việc Quinn cảm giác thế nào về . Ồ, chắc chắn có, đó là khoảng thời gian mà chắc là bị thu hút. Như khi nhìn, hôn hay chạm vào , nhưng đó phải là tình .

      Lucy xỏ chân vào đôi dép lê sau đó mang theo tách café ra khỏi phòng. Đêm qua khi quyết định ra khỏi giường và làm việc, tìm sáu chương mà hôm qua Maddie trả lại. Nhưng file hồ sơ có ở đó. cho rằng mình để nó trong xe. Dù cảm thấy an toàn trong nhà và khu vực hàng xóm như thế nào, cũng sẵn sàng cho việc ra ngoài gara vào lúc ba giờ sáng.

      Để đôi dép lê của lướt qua nền gạch trong nhà bếp, đập mạnh vào các bậc cầu thang xi măng và vỉa hè khi ra gara. tìm kiếm trong chiếc BMW và tìm ra được thanh kẹo gôm, cây bút, cái cạo cửa sổ nằm bên dưới các ghế xe. có tập hồ sơ nào cả. lại vào nhà, tìm số điện thoại, và gọi đến tiệm sách Barnes and Noble. Jan Bright thấy nó. Nhưng ta hỏi xem các nhân viên khác và người của Hội Phụ nữ Trinh Thám.

      Tiếng chuông cửa vang lên khi tắt điện thoại. ngang qua phòng khách. nhìn qua lỗ cửa và thấy Quinn. Trái tim đập điên cuồng trong lồng ngực. mang cặp kính râm gọng đen để tránh ánh nắng chói chang buổi sáng, và râu mọc lởm chởm ở dưới khuôn mặt .

      mở cửa khi cơn gió mạnh thổi tung mái tóc đen của . "Chào buổi sáng"

      mặc cùng bộ quần áo tối hôm qua - áo sơ mi trắng và quần jean. ngủ, trông như miếng giẻ nhàu nát. Nhưng . trông giống như người muốn vươn tay ra và chạm vào, xoa dịu vầng trán và cảm giác xù xì của má trong lòng bàn tay. trông giống người mà muốn lột trần và kéo vào giường .

      Phía sau mắt kính, nhìn lúc lâu trước khi hỏi, " vào nhà được chứ?"

      "Mời vào." mở rộng cửa, và ngang qua , mang theo hương xuân da , " uống café chứ?" hỏi khi đóng cửa lại.

      "Cám ơn" tháo kính ra và nhét nó vào túi trái. Bên dưới đôi mắt nâu là quầng thâm.

      " đêm dài ư?" ngang qua , cưỡng lại việc muốn chạm vào .

      "Ừ." gượng cười và theo vào nhà bếp. Tiếng đế đôi giày ống của vang lên khác thường nền gạch.

      Lucy với tay lên tủ ly và lấy ra cái cốc mới."Em làm việc cho đến tận ba giờ sáng."

      cảm thấy nhõm khi còn phải dối, "Đôi khi em hay làm việc muộn như vậy," giải thích. Những gã bạn trai trước của cực kì ghét thời gian thất thường của nhà văn. Bây giờ mọi thứ được tỏ . muốn kể hết mọi chuyện với Quinn. "Đôi lần, em làm việc trong nhiều ngày và ngủ. lần, em quên cạo lông chân trong hơn tháng. Em trông giống như con Clydesdale." khi rót café và đưa cho . Được rồi, có lẽ nên vế sau.

      "Cám ơn." Khóe miệng cong lên khi thổi thổi vào cốc café. " xin lỗi về những gì xảy ra tối qua." trước khi uống ngụm. nhìn xuống đôi dép lê và chống lại những vệt đỏ lan nhanh lên cổ. tự hỏi chính xác xin lỗi về phần nào trong tối qua. Rằng thể kiên nhẫn được nữa? Rằng họ biết về nhau hơn lúc ở hành lang hay rằng họ kết thúc? cảm thấy thực xin lỗi về vế sau. " điều gì đó xảy ra và chúng ta cần về nó."

      Được rồi, việc này có vẻ ổn. "Được thôi." đến và ngồi xuống ở chiếc bàn trong bếp. Quinn ngồi đối diện với . Ánh nắng chiếu qua khắp các của sổ như vờn mái tóc đen của . Ánh nắng chiếu vào phía sau làm chiếc áo sơ mi trắng của bừng sáng hơn và làm nổi bật bờ vai rộng.

      "Em còn nhớ khi em với rằng em phải là y tá ?"

      vẫn còn giận về chuyện đó ư? thể hình dung được rằng chuyện đó vẫn còn gây tranh cãi. "Vâng."

      " cũng có điều cần với em." Ánh mắt đen của chiếu thẳng vào , tuy mệt mỏi nhưng vẫn rất mãnh liệt như mọi khi. " phải là thợ sửa ống nước."

      nghiêng người ra phía trước, "Gì chứ?"

      " là cảnh sát." với tay lấy cái được gắn bên dây thắt lưng và đẩy nó đến trước mặt . Đó là huy hiệu cảnh sát. Đúng vậy, là cảnh sát. thám tử.

      dối . "Sao phải dối?" Và tại sao thú nhận điều này vào đêm thú nhận?

      "Vì khi gặp em, giả vờ hẹn hò mạng." Thấy gì, giải thích thêm. " đóng vai thợ ống nước để bắt Chết ngạt."

      "Ai?"

      "Chết ngạt. Đó là tên mà cảnh sát đặt cho người phụ nữ giết đàn ông khắp thành phố. Bọn nghĩ ả ta gặp họ mạng."

      Lucy uống ngụm café và để cho thông tin được hiểu hoàn toàn. "Thế cảnh sát hoạt động ngầm mạng để bắt người phụ nữ được các bản tin ư?"

      "Đúng vậy."

      Được rồi, đến lúc này hiểu rồi, mặc dầu nó hơi kì quái.

      "Đêm qua, ả ta vừa giết xong nạn nhân thứ tư."

      "Ôi, ."

      "Khi em ở nhà , ả ta nhà trọ đường Chinden và làm cho Robert D. Patterson chết ngạt. Đó là lý do tại sao ép em về quá nhanh như thế."

      Cái tên đó nghe rất quen. dựa lui vào ghế và nghĩ về tất cả những gã đàn ông email cho trong vài tháng qua. "Throbbinbob?"

      "Em biết ông ta ư?"

      " hẳn. Ông ta viết mail cho em vài lần." Ông ta là kẻ khó chịu, nhưng vì Chúa, ông ta đáng phải chết như thế. "Đêm qua có bắt được Chết ngạt ?"

      lắc đầu và tựa vào phía sau ghế. ", nhưng bọn vài manh mối tốt."

      "Vậy, thám tử phụ trách các vụ giết người ư?" , kiểm tra lần nữa. Bây giờ nghĩ lại, việc là thám tử dễ hiểu hơn việc thợ ống nước. Điều này giải thích cho ánh nhìn mãnh liệt và chú ý cách chi tiết ở .

      "Đúng vậy."

      đoán là hiểu tại sao dối. thích điều này nhưng thể nổi điên lên. Vì nó khiến trở thành kẻ đạo đức giả. nhìn uống café và hồi tưởng lại những gì vừa với . Vậy, gặp khi hoạt động nội gián. Về nghĩa nào đó cũng như vậy. Nó có thể phải là cách tốt nhất để bắt đầu mối quan hệ, nhưng phải là khắc phục được. Họ có thể cùng nhau làm lại. Có thể lúc nào đó trong tương lai họ cười khi nhắc đến điều này. "Vậy, gặp em ở Starbucks để xem thử liệu em có phải là kẻ giết người hàng loạt ư?"

      nhìn thẳng vào mắt và gật đầu.

      Được rồi, vậy cuộc gặp gỡ giữa họ theo quy tắc. Nhưng mọi người gặp nhau trong các tình huống khác thường lúc nào cũng có cơ mà. Ai lại quan tâm đến cánh và lý do họ lại gặp nhau. "Điều đó khá buồn cười khi nghĩ về điều đó nhỉ?" hề cười trước câu của . "Mất bao lâu mới nhận ra em phải là kẻ giết người? hay hai phút?"

      đặt cốc café xuống bàn, "Lâu hơn hoặc hai phút."

      Có điều gì đó ổn. Có điều gì đó nhận ra. cảm thấy như thể nhìn vào mặt trái của bức tranh và thấy được những gì đằng trước. Sau đó mọt việc thay dổi và trở nên ràng. "Đợi ." đưa tay như cảnh sát giao thông. " nghĩ em có thể là Chết ngạt?"

      "Đúng vậy."

      Ôi, Chúa ơi. chàng mà phải lòng nghĩ rằng có thể là kẻ giết người hàng loạt.

      "Nhưng nghĩ ngay rằng điều đó buồn cười. Đúng ?"

      từ từ lắc đầu. " phải ngay lập tức."

      " phải ngay lập tức ư? Làm thế nào mà có thể nghĩ em là kẻ giết người hàng loạt được nhỉ? Trông em giống như vậy sao?" Trước khi có thể trả lời, , ", em giết người."

      thở dài, và đưa tay lên mát xa sau gáy. "Em và đều biết rằng những kẻ giết người hàng loạt đều trông giống với bất cứ ai trong số chúng ta mà."

      "Vâng, nhưng thám tử giàu kinh nghiệm. phải có bản năng về những điều đó chứ? Kiểu như cảm giác của cảnh sát. Đáng lẽ phải - Đợi . Mất bao lâu mới nhận ra em phải là kẻ giết người hàng loạt?" chỉ biết nhìn vào , và phải lập lại câu hỏi của mình. "Mất bao lâu?"

      "Lucy, em phải hiểu... "

      "Bao lâu, Quinn?" cắt ngang lời .

      thả tay mình xuống hai bên hông. "Đêm hôm qua."

      cảm thấy sốc, lông mày nhướn lên. "Trước hay sau?..." im lặng của là câu trả lời cho , và đầu quay tròn. nghe chính mình lắp bắp như con ngốc, nhưng thể ngừng lại. "... em... tôi... cái... quái gì?" ngừng lại để thở và để bình tĩnh lại, và khi có thể , nhìn thẳng vào và hỏi, " đùa em phải ?" hẳn là câu hỏi thông minh, nhưng là cách vượt qua lắp bắp. "Đừng có với em là trong suốt thời gian chúng ta hẹn hò, vẫn luôn nghĩ rằng em là kẻ giết người hàng loạt? Cho đến tối hôm qua?"

      ", đùa với em. Và đúng cho câu hỏi thứ hai và thứ ba."

      Những gì đánh mạnh vào đầu . "Và cởi áo em ra và... và... và... " cố bình tĩnh lại khi các ý nghĩ cứ quay tròn trong đầu . " muốn làm tình với em ngay cả khi nghĩ em giết ư? muốn làm tình với kẻ giết người hàng loạt ư?"

      ". Những gì xảy ra tối hôm đó phải là làm tình."

      hít sâu và cảm thấy lòng mình đau buốt. Bỗng nhiên những gì cảm thấy đẹp trở nên cực kỳ dơ bẩn.

      "Nó hơi phức tạp."

      Ôi Chúa ơi. Ôi trời. nuốt tức giận xuống cổ."Cái gì? cố làm cho em giết ư?"

      cau mày. " điều tương tự như thế."

      nuốt mạnh khi ngực đau nhói. "Thế trong suốt thời gian hôn em, lột trần em đêm qua, làm thế chỉ vì nghĩ rằng em cố giết sao?"

      " chỉ nghĩ đó là cơ hội." vuốt mặt mình. "Lucy, em phải hiểu điều rằng có ý làm tổn thương em. bao giờ muốn tổn thương bất cứ ai, nhưng có công việc cần làm."

      Lucy nghĩ rằng mình còn tổn thương với bất cứ điều gì . sai.

      " chỉ làm việc của mình," , điều đó như xát thêm muối vào trái tim tổn thương của .

      "Ôi Chúa ơi." đứng dậy và đặt bàn tay run rẩy của mình lên bàn. "Những gì xảy ra trong tuần vừa qua đều là giả dối. Em nghĩ rằng muốn ở bên em vì thích em. Nhưng phải như thế. làm việc, và em... " ... phải lòng kẻ dối. "Em là con ngốc."

      đứng dậy và vòng qua bàn. "Em phải là con ngốc. Em là tuyệt vời, và nếu mọi việc khác... "

      Trước khi Lucy nhận ra mình làm gì, vươn tay và tát mạnh vào mặt . Trước đây trong đời mình chưa bao giờ đánh ai, và cảm thấy sửng sốt với những gì mình làm. Lòng bàn tay đau nhói và nắm tay lại chặt. " ra."

      bước lùi lại, nhưng . " xin lỗi."

      hiểu sao, nghi ngờ xin lỗi của . tức giận và đau khổ giày xéo trong ngực . đặt tay mình lên tim, như thể có thể giữ nó khỏi phải vỡ nát. Dù sao nó cũng vỡ nát rồi. cơn đau nhói tận sâu vào trong cơ thể như muốn xé nát tan ra thành từng mảnh. "Xin , hãy ."

      " gọi cho em"

      "Em trả lời đâu."

      đưa tay về phía , sau đó thả nó xuống. " biết em tin , nhưng lòng cảm thấy hối tiếc nhiều hơn em biết."

      đúng. tin. Và thực quan tâm nếu có hối tiếc hay . người đàn ông chỉ hẹn hò với vì đó là công việc của ta.

      "Tạm biệt, Lucy."

      nhìn xuống sàn như giữ cho chính mình khỏi làm điều gì đó ngu ngốc, như bật khóc. đứng lại lát trong bếp của khi trái tim chết dần chết mòn. Sau đó quay người lại và ra khỏi phòng. nghe tiếng cửa trước mở và ngẩng đầu lên để nhìn thấy bóng Quinn được lồng vào ánh nắng ban mai chói sáng. ngoái đầu nhìn lần cuối . mở miệng như thể định gì đó, nhưng cuối cùng bất cứ điều gì. đóng cửa lại và ra lời nào.

      Trong lúc, Lucy chỉ nhìn chằm chằm ra cửa đầu óc quay cuồng, các cảm giác và suy nghĩ của hoàn toàn biến mất. Con mèo của cuộn tròn giữa chân . khom người xuống bồng nó lên. ngồi xuống và vùi mặt mình vào lông của Ngài Snookuns. Tiếng khóc nức nở vang lên. Sao có thể phải lòng kẻ dối? Điều đó sao có thể xảy ra được? phụ nữ thông minh và thành đạt. chỉ mới ba mươi tư tuổi. Những chuyện như vậy thể xảy ra trong đời .

      cảm thấy mình quá ngu ngốc.

      biết Quinn có điều gì đó ổn trong suốt cả thời gian hẹn hò. Nhưng bỏ qua và tự nhủ rằng do người góa vợ. Việc lang thang tìm bạn ở các phòng chat mạng thực khó hiểu. Các dấu hiệu xuất ở đó, nhưng phớt lờ chúng.

      Những ngón tay cào cào vào bộ lông của Ngài Snookum, và tiếng kêu rừ... ừ... ừ âu yếm vang lên từ ngực của nó. "Ít nhất là còn mày tao, Snookie."

      bật khóc khi nó liếm liếm bàn tay . Nhưng tình của con mèo phải là nguồn an ủi cho . phải vào ngày hôm nay.

      đưa mắt nhìn cốc café của Quinn, sau đó nhắm mắt lại. Quinn theo đuổi . ở bên vì bị thu hút. Ánh nhìn mãnh liệt của liên quan gì đến khao khát và ham muốn. nhìn và đợi giết chết như Lizzie Borden.

      tiếng nấc vang lên từ lồng ngực đau buốt của . còn có thể ngăn dược dòng nước mắt tuôn như thác. phải lòng quá nhanh, nhanh cách buồn cười. cảm thấy mình ngu ngốc. chỉ có thể hy vọng rằng trái tim cũng có thể được hàn gắn lại nhanh như vậy.
      Jenny NguyenHyunnie0302 thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 10
      Hadenuf: Tìm kiếm bạn thân ...

      " ấy chỉ hẹn hò với tớ vì muốn tớ giết ấy." Lucy nức nở kể và uống ngụm rượu. Mắt mờ lệ, và thể thấy mặt của các người bạn ngồi trong phòng khách với . "Có nhớ khi tớ kể cho các cậu nghe rằng ấy theo đuổi tớ dữ dội ? ấy như thế! ấy nghĩ rằng tớ là kể giết người hàng loạt."

      Các bạn , những người phụ nữ tuyệt vời , sốc và bất bình thay cho . Họ lên án Quinn là kẻ xuẩn ngốc, kẻ tồi.

      "Bây giờ mọi truyện cả rồi," Lucy khóc. "Tất cả những câu hỏi về những người đàn ông bị giết. Tất cả những chú ý về việc liệu tớ có hẹn hò với ai trong số đó . Và tớ nghỉ rằng ấy rất thận trọng. Tớ lờ mọi thứ vì tớ nghỉ rằng chúng tớ cùng thích các chương trình tivi!"

      Hai tiếng sau, tất cả họ đều ngà ngà say và kết án tất cả đàn ông vì những nguyên tắc của mình.

      Maddie với tay lấy chai rượu và rót đầy ly. "Đàn ông là những kẻ dối chó chết."

      "Những kẻ dối, lén lút," Adele thêm vào, đôi mắt cũng bắt đầu ướt như mắt của Lucy. "Quá tệ là chúng ta cần họ."

      "Tại sao?" Lucy hỏi. Chắc chắn vậy rồi, họ có ích khi bạn có túi thức ăn cho mèo nặng hơn hai mươi tư kg cần được chất lên xe và bạn cần ai đó để vác nó chứ. Nhưng điều đó thay thế cho tất cả những lời dối của họ. Tớ nếm đủ những chuyện tào lao của cánh đàn ông."

      "Đôi khi họ biết nấu ăn," Clare thêm vào khi xoay xoay ly rượu. "Và tuyệt khi họ dọn cho chúng ta bữa ăn tối ngoài trời." nhìn những người bạn của mình và nhanh chóng thêm vào, "Nhưng các cậu đúng, phần lớn đàn ông đều là cái nhọt ở mông. Máy rung là bạn thân nhất của các ."

      Tất cả họ đều đổ dồn ánh mắt vào Clare người phụ nữ duy nhất trong phòng thực tin rằng có thể kiếm được bạn đời của mình ngay giây phút để mắt tới ta. Vậy tại sao máy rung lại là bạn thân nhất của ? Có lẽ tất cả đều thành trong thành phố lãng mạn.

      "Ôi, đừng nhìn tớ như thế," ," Tớ bết chính xác các cậu thể ngồi chờ người đàn ông mang lại cho các cậu khoái cảm."

      "Tớ ngồi chờ." Maddie . "Nhưng tớ nghĩ là cậu có."

      Clare uống ngụm rượu và liếm môi . "Đôi môi khi Lonny cảm thấy mệt mỏi. ấy làm việc nặng mà."

      "Dọn bàn ngoài trời ư?" Maddie lắc đầu." Cưng à, nếu gã đàn ông quá mệt mỏi đến nỗi thể làm tình. Điều đó cho cậu bất cứ điều gì sao?"

      "Đúng vậy, rằng ta là nghệ sĩ kịch mà."

      Lucy hắng giọng và lắc đầu. Cho dù có say đến thế nào, cũng đế bất cứ ai với Clare rằng người đàn ông trong mơ của ấy chỉ muốn làm tình với đàn ông. Clare là trong số những người chân nhất là Lucy từng biết. Và nếu muốn giả vờ rằng Lonny phải là gay, Lucy chấp nhận điều đó. Ngoài ra, là ai mà bình luận về đời sống tình của họ? phải lòng người đàn ông chỉ hẹn hò với vì cho rằng là kẻ giết người hàn loạt. Adele hẹn hò với chàng trai luôn lẻn đến nhà và để lại vật dụng hành lang như thể ta là gián điệp. Maddie cực kỳ đồng bóng đến nỗi nghĩ rằng mỗi gã đàn ông gắp đều thuộc về cái gì-hoặc-cái-gì-khác hàng loạt, và hẹn hò trong bốn năm nay.

      Thẳng thắn mà , Lonny và chiếc bàn đá vuông của ta trông khá ổn .

      Adele ngồi văng bên cạnh Lucy và xoa xoa tay . "Được rồi , ít nhất là cậu biết Quinn đủ lâu để phải lòng ta."

      "Điều đó thảm họa"

      "Điều tốt nhất là cậu tin vào tình từ cái nhìn đầu tiên."

      "Ừ, tốt," cố dối và vội đặt ly rượu xuống bàn trước khi làm rơi nó. dấu hiệu cho thấy rằng đến lúc thoát khỏi việc say sưa.

      "Cậu biết là tớ cậu mà," Maddie bắt đầu điều gì đó có nghĩa là rắc rối nhanh chóng kéo đến, "nhưng tớ phải điều này. chàng lần này là hình mẫu hẹn hò đặc trưng mà cậu muốn giải cứu."

      Lucy đưa ngón tay lên " phải lần này. Quinn có những vấn đề rắc rối để được giải cứu, và ấy có lấy tiền của tớ. ấy bình thường." cau mày và cảm thấy lung túng. "Ồ, trừ đều rằng ấy là kẻ dối chó chết."

      "Đó chính là điểm mà Maddie muốn chỉ ra," Adele " ta có vấn đề về dối."

      Lucy cảm thấy tất cả các nếp nhăn trán của mình. Liệu có cái tương tự như "vấn đề về việc dối" ? "Tớ muốn về đàn ông thêm chút nào nữa . Nó khiến tớ thêm buồn phiền."

      "Tớ biết những gì chúng ta đến." Adele ngồi hơi thẳng người lên. "Tớ cần cậu giúp xây dựng cốt truyện cho cảnh tiếp theo trong cuốn sách của tớ."

      Lucy làu bàu phản đối trong bụng. Xây dựng cốt truyện với Adele có nghĩa là bạn đưa ra các gợi ý và ấy bao giờ dùng chúng.

      "Giờ phải là thời thích hợp," Maddie , chúc may mắn cho tâm hồn mình. " Tớ phải mất nhiều thời gian mới tập trung được." Sau đó quay về phía Lucy và hỏi, "Cậu thực mua lần hai mươi kg thức ăn cho mèo ư?"

      "Tớ nghĩ có thể hơn mười tám ký chút."

      " lấy làm lạ khi Snookie lại quá béo như thế."

      "Nó béo nó chỉ vạm vỡ thôi"

      Adele cười vì điều đó. "Vạm vỡ là cách dễ thương của PC khi nó muốn đẩy dĩa thức ăn dành cho mèo ra. Nếu nó là người đàn ông, ắt hẳn nó phải mua quần áo ở quầy lớn và bự."

      "Cậu cần phải cho Snookie ăn kiêng"

      "Tớ cố" Lucy qua tiếng thở dài." Nhưng nếu tớ dậy và cho nó ăn khi nó muốn, nó cắn chân tớ."

      Clare ngẩng đầu lên khỏi việc kiểm tra các móng tay của và vứt bỏ mọt thứ sang bên. "Cậu có biết là Coston bán quan tài trực tuyến ?"

      ràng là đây là tời điểm làm cho các bạn tỉnh rượu. đến lúc ăn tối. " phải chứ," Lucy và với tay lấy điện thoại.

      "Cậu cứ đùa."

      " lần cậu phải mua hai cái sao?"

      Chiều hôm sau, Lucy nhảy lên chiếc BMW và tiến thẳng đến Mc Donald. Đầu ong buốt, dạ dày nôn nao. Cặp mắt kính mát màu đen giúp giảm cơn đau ở hốc mắt. Đêm trước, dự tính ngừng uống rượu trước khi buổi tối được mang đến. Nhưng sau đó cho rằng thêm vài ly rượu nữa trong lúc ăn tối sao. Sau đó, mọi thứ trở nên mờ nhạt. nhớ lại mình nâng ly chúc mừng cho tương lai mọi người và chúc cho Quinn gặp phải căn bệnh nào đó. Nhưng đó là tất cả những gì có thể nhớ được.

      đặt món và lái về phía cửa sổ lấy món ăn. có gì chữa được triệu chứng sau cơn say tốt hơn phần Quarter Pounder với pho mát, khoai lang tây chiên béo ngậy, và lon Coca dành cho người ăn kiêng. lấy thức ăn và ăn nó trong xe đường đến bưu điện. Hai tháng nay chưa đặt chân đến hộp thư bưu điện của mình, và bây giờ là thời điểm để kiểm tra cái gì được dành cho có trong đó.

      rẽ vào bãi đậu xe và kết thúc miếng bánh cuối cùng bằng ngụm coca. Ừ, biết. lon coca dành cho người ăn kiêng có ý nghĩa gì khi vừa tiêu thụ khoảng hai ngàn calories và trăm gram cua và chất béo.

      Ai quan tâm chứ?

      kéo sụp chiếc mũ màu nâu xuống và ra khi xe. Mặt trời chiếu nắng nóng bỏng, chim hót líu lo, những đóa hoa mùa xuân bắt đầu nở rộ . Thế giới chuyển mình, và cảm thất trống rỗng bên trong. Ngay cả khi nhồi nhét bằng món khoai tây chiên .

      đến bưu điện và mở hộp thư. Nó đầy các thư rác, và vứt hết vào thùng rác. bỏ năm lá thư của đọc già vào túi rồi quay về nhà. Về đến nhà, kiểm tra máy trả lới, nhưng hộp thư thoại trống .

      " gọi cho em," Quinn như vậy. lần nữa chứng minh kẻ dối chết tiệt hẳn là nhấc máy và chuyện với nếu có gọi, nhưng ít nhất cũng phải gọi đến máy của chứ.

      Lucy ngáp dài và quăng chiếc mũ bàn trong nhà bếp. biết mình nên nhấc mông lên lầu làm việc , hoặc dọn dẹp nhà cửa , hoặc làm cái gì đó hữu ích. Thay vào đó leo lên giường và ôm ông Snookuns trong lòng.

      trở mình và gãi vào bụng con mèo khi suy nghĩ của chắc chắn hướng về Quinn. Mọi điều với , mọi đều của về tin, ràng như làn khói. Liệu thực gia đình? Liệu có thực gãy tay khi muốn khoe mẽ với hàng xóm?

      Liệu vợ có thực chết? Hay liệu Millie có phải vợ cũ hay là bạn cũ của ? Hoặc, lạy trời kết hôn hoặc làm quen với ai đó. Liệu Quinn có phải là tên , hay đó là cũng chỉ là cái tên giả?

      Cũng như mọi điều , những gì làm cảm nhận điều giả dối. Những cảm xúc đó rất . Ngay cả bây giờ vẫn cảm thấy nó rất . Nó đốt cháy bên trong ngực như thể nó rất , nhưng phải như thế. đá đàn ông ra khỏi cuộc đời mình với nhiều lý do khác nhau, nhưng ít nhất biết về những người đó. Quinn lại khác. phải lòng người mà chẳng biết gì. người chạm và hôn vì công việc. Ôi, rằng bị cuốn hút cơ mà. cảm giác được nó chạm vào đùi , và nắm lấy nó trong tay. Nhưng điều đó có nghĩa là muốn . Điều đó chỉ có nghĩa người đàn ông.

      Ngài Snookuns rên rừ...ừ... ừ và liếm tay . Sau đó, với ước muốn làm cho mọi việc tốt hơn, nó bò ra khỏi tay và cọ cọ đầu vào ngực . ước rằng mọi việc dễ dàng hơn. Rằng với việc cọ cọ đầu của mèo có thể làm cho cơn đau ỉ trong ngực biến mất. Nhưng việc đó chỉ khiến cho mọi việc trở nên tệ hơn vì nó khiến cho nghĩa rằng ắt hẳn chết có ai bên cạnh, trừ con mèo. Nỗi sợ lớn nhất của là Snookuns sau khi ăn hết thức ăn tia đôi mắt đói khát của nó vào xác .

      nghĩ về việc ra khỏi giường và bắt đầu làm việc . Thay vào đó uống viên thuốc ngủ, loại thường dùng khi gặp căng thẳng trong cuộc sống. Trái tim đau đớn và đầu lùng bùng. chỉ muốn ngủ cho đến khi tất cả điều đó biến mất. tự hứa với Chúa rằng nếu Ngài có thể giúp thoát khỏi chếnh choáng sau cơn say, bao giờ uống rượu nữa.

      ngủ đến tận sáng hôm sau. Khi thức dậy, ngay lập tức nhận ra ba điều. : vẫn mặc nguyên bộ đồ mặc ngày hôm trước. Hai: Chúa rất quý khi làm cho chếnh choáng của biến mất. Ba: Trái tim của vẫn đau ỉ. Có thể nên nhờ Chúa cứu chữa cho trái tim thay cho đầu . Điều an ủi duy nhất, mặc dầu lớn lắm, là bao giờ nhìn thấy Quinn nữa.

      Lucy thay áo choàng tắm, sau đó chân trần vào bếp và pha cà phê. Trong khi chờ đợi, cho Ngài Snookuns ăn và lấy thư của đọc giả ra khỏi túi. A trong số đó có cùng địa chỉ và dấu bưu điện của Bosie . Hai cái còn lại từ California và Michigan. Đọc giả đến từ California khen ngợi tài năng của Lucy và mong sớm đọc cuốn sách tiếp theo của . Lucy đặt lá thư đó xuống bên cạnh, cùng với các lá thư từ các độc giả khác. dự tính gởi bài cám ơn và kẹp sách cho những người đó. Lá thư từ Michigan phải là thư tán dương. ta chỉ ra đường đạn trong cuốn tiểu thuyết thứ hai của thể xảy ra theo quy luật tự nhiên. ta vẽ biểu đồ và hỏi liệu nghiên cứu kỹ về điều này chưa, Lucy cho lá thư đó vào thùng rác.

      mang ba lá thư còn lại đến bên bếp và rót tách café. kiểm tra ngày theo dấu bưu điện và mở lá thư cũ nhất, được gởi vào tháng Hai.

      Tôi là fan lớn nhất của . Tôi đọc tất của những gì viết và có thể xem mình là fan cuồng nhiệt của Rothschild.

      Cuồng nhiệt ư? Đó có phải là hơn đứng đầu chút , Lucy nghĩa và dưa người ra phía sau quầy bếp và tiếp tục đọc lá thư.

      Tôi theo rất sát với công việc của đọc tất cả sách viết. Tôi rất khâm phục tài năng của . giữ cho tôi được vững vàng khi tôi nghĩ rằng mình mất trí trong thế giới điên cuồng này.

      Tôi cắn móng tay hồi hộp trong hàng giờ khi đọc sách của . Và tôi muốn đáp lại điều đó. Tôi muốn chia sẻ với câu chuyện hơi kỳ bí của chính tôi.

      Lucy uống ngụm café từ tách. Vì lý do pháp lý, đọc được bản thảo chưa xuất bản của người khác. viết cho người này và với người đó nên gởi nó cho . nhìn vào bao thư nằm quầy bếp và nhận ra ở đó có địa chỉ người gởi. Kỳ lạ.

      Tôi chắc là đánh giá cao câu chuyện kỳ bí và bé của tôi nhiều như những gì tôi làm cho các cuốn sách của . Như tôi thường , ăn miếng trả miếng.

      Câu chuyện của tôi bắt đầu như vậy. người phụ nữ quá mệt mỏi với chuyện hẹn họ với những gã tồi lúc nào cũng nghĩ đến tình dục, và quyết định chăm sóc các gã đó từng người . Giống như thành viên của "Tiểu ban kiểm tra". Tiêu diệt thế giới của những kẻ tồi bại và suy đồi . Đàn ông là những người thể thỏa thuận hoặc phải là người phải than khóc. Đàn ông là những kẻ đánh đập vợ con hay bạn , lừa gạt họ và bòn rút hết tiền của phụ nữ. Chưa kể đến vết tích của những trái tim tan vỡ khi họ bị bỏ lại đằng sau. Có bao giờ tự hỏi tại sao những điều xấu chưa bao giờ xảy ra với chúng? Tại sao chúng lại được phép vô tình ra và lặp lại điều đó với nạn nhân tiếp theo? Ồ, ai đó nên làm điều gì đó với những gã đàn ông đó. Chúng xứng đáng biết được nỗi đau mà chúng gây ra khi chúng trút hơi thở cuối cùng.

      Lúc đầu, tôi nghĩ mình viết cuốn sách về những gã đàn ông dơ bẩn đó, nhưng tôi đủ kiến thức cho điều đó. Và cơ hội để được xuất bản là rất ít. Vì thế, tôi quyết định thực điều đó.

      Lucy đứng thẳng dậy. cảm thấy trán mình căng lại.

      Hãy đọc những trang đầu của tờ Stantesman ra ngày 25 tháng Hai. Những gì mà tờ báo đề cập đến (vì họ thể biết điều mà thậm chí cả cảnh sát biết) là Charles Wilson quẫy khá mạnh đến độ tôi nghĩ rằng đá gãy cái giường của mình mất. ta cực kỳ sợ hãi và đáng thương. Tôi cho đó là trừng phạt xứng đáng.

      có thích tác phẩm của tôi ? Tôi thích được ngồi cùng để nhận được lời phê bình, suy nghĩ của . Nhưng dĩ nhiên đó là điều thể.

      Ồ, tôi có việc phải làm đây.

      Có quá nhiều đàn ông nhưng lại có quá ít thời gian. Có nhiều việc phải làm.

      Lucy với tay lấy lá thư tiếp theo và mở nó ra. Bản tin tranh nhật được kèm theo với lá thư. bức ảnh về ngôi nhà được bao bọc với các dãy băng trường vụ án màu vàng chiếm hẳn nữa trang báo. Tiêu đề của bản tin "DAVE ANDERSON, NGƯỜII ĐÀN ÔNG THỨ HAI BỊ GIẾT CHẾT TẠI NHÀ TRONG VÒNG THÁNG QUA ..." Lá thư này ngắn hơn và lời lẽ dữ dội hơn.

      có vui với bất tài của BPD ? Chúng khám phá được rằng hai cái chết liên quan đến nhau. Những kẻ khờ. Những kẻ vũ phu. Nhưng còn mong gì hơn? Chắc chắn phải là thông minh. phải từ những gã đàn ông. Dave Anderson là thằng hề to lớn, vụng về, lúc nào cũng tâng bốc chính mình rằng tôi cực kỳ thích làm tình với ta. gã đàn ông bẩn thỉu.

      Hãy đọc bài tờ báo Statesnam. lộn xộn. Cảnh sát tiết lộ gì nhiều cho các phóng viên vì họ có gì cả. Tôi để lại bất cứ dấu vết gì. có cái gì để có thể truy ra được tôi. Tôi quá thông minh so với họ. Tôi học tất cả những điều đó từ việc đọc tiểu thuyết trinh thám. Các tiểu thuyết trinh thám hình của .

      hãnh diện chứ?

      Lucy có thể đôi khi hơi chậm hiểu , như khi càng nhận ra mọi điều Quinn từng lời dối, nhưng phải lần này. biết điều này là gì. nhiều lần nghiên cứu. Tìm kiếm các ý tưởng đan chéo nhau, viết rất nhiều sách, nhận ra việc khoe khoang khi đọc nó.

      Chết ngạt muốn biết chính xác những gì ả ta làm. Ả ta gây ấn tượng. Như khi Ngày Snookuns giết con chuột, đặt nó ớ mái hiên sau để phát ra và khen ngợi. kẻ giết người muốn Lucy biết và khen ngợi công việc của ả ta.

      Lucy hít sâu và từ từ thở ra. Con mèo của nhảy xuống khỏi ghế giật nảy mình sợ hãi. Tim cố đập mạnh và đưa tay lên cổ mình. "Lạy chúa tôi," thào. đặt lá thư lên bản tin được đính kèm và nhìn vào lá thư thứ ba. thực muốn nhưng phải làm, lần này cẩn thận hơn. tìm đôi găng tay Playtex màu hồng từ đằng sau chậu rửa mặt và mang vào. Bàn tay run rẩy khi cầm dao ăn thịt nướng, mở bao thư ra. dốc bao thư xuống và lá thư khác rơi vào lòng bàn tay . tờ báo là ảnh của nạn nhân, và ảnh trường vụ án. Lawrece Craig, người đàn ông Lucy biết đến qua cái tên luvstick, với nụ cười môi nhìn lên. Da đầu căng ra, căng thẳng xuất lông mày . hít sâu và từ từ thở ra.

      Ồ, cuối cùng BPD cũng hình dung ra được. Và vụ án mạng trong tám tuần và cuối cùng họ cũng đoán ra là chúng có liên quan với nhau. Ngu ngốc! Tôi biết họ đợi tôi làm hỏng chuyện, mắc sai lầm. Nhưng tôi làm thế. Tôi thông minh hơn họ nhiều. Tôi nghĩ rốt cuộc tôi viết cuốn sách về những điều tôi làm. ngày nào đó khi tôi có nhiều kiến thức hơn. biết những gì họ ; viết những gì bạn biết.

      Đây là ít thông tin giữa những tay chuyên nghiệp. Trong trường hợp muốn sử dụng nó trong cuốn sách của . Khi làm ai chết ngạt thường tạo ra ít tiếng động ở phía sau cổ. Ít nhất đó là trải nghiệm của chính tôi. Có thể điều này xảy ra với mọi người, tôi cung cấp đầy đủ tin tức cho . Lawrence là người gây ra tiếng ồn nhiều, quẫy đạp như thể nó làm cho ta dễ chịu hơn. ta thích ý tưởng - tôi trói ta lại nhưng quá nhiều. Tôi đoán vậy.

      Khi tôi bắt đầu, tôi nghĩ khó để tìm được những gã đàn ông bẩn thỉu, người luôn sẵn sàng được còng tay giường. Trong tất cả các công đoạn, việc tìm kiếm lại rất dễ dàng. Đàn ông làm bất cứ điều gì khiến họ nghĩ rằng họ có thể quan hệ với bạn. Nhưng người phụ nữ thông minh, và tôi chắc rằng điều đó gây ngạc nhiên cho . Tôi chắc chúng ta có nhiều điểm chung và có thể trao đổi với nhau hàng giờ liền về các câu chuyện hẹn hò ghê tởm.

      Phụ nữ muốn tình . Đàn ông lại quan tâm về tình . Họ chỉ muốn tình dục.

      làm gì với những gã đàn ông mọi rợ và những gã ăn bám?

      Lucy đặt lá thư và phần tin tức đính kèm xuống chỗ hai là thư trước và tháo găng tay ra khỏi tay. cảm thấy cả thế giới như biến mất dưới chân . Như thế bị kéo vào tính bệnh hoạn của người nào khác, giật mình vì sợ khi nghe tiếng điện thoại vang lên nhận ra số người gọi. Có chết cũng nghe máy. có cảm giác mình bị theo dõi chạy khắp nhà, từ phòng này sang phòng khác đóng tất của các cối ra vào và kéo tất cả màn lại.

      Trong phòng khách , ngồi lọt thỏm sâu vào chiếc văng và nhìn khắp phòng. cái tủ có hoa văn trang trí theo kiểu Trung quốc bức tranh sơn mài màu đen với hoa văn màu vàng. Mạch cổ phồng lên và như muốn nuốt xuống sợ hãi bóp nghẹt .

      Tại sao? Tại sao kẻ giết người lại quyết định liên lạc với ? sống trong các cuốn sách của mình. Chúng chỉ là những điều hư cấu. viết tiểu thuyết, phải bảng bản đồ để giết người. muốn dính líu đến chuyện này. Chuyện này bệnh họan sai trái. có cảm giác như người nào đó với đôi tay lạnh giá, ma quỷ chơi đùa với cuộc sống của . ước mình có thể nhắm mắt lại và sau đó tất cả mọi việc điều biến mất.

      Lucy biết mình ngồi suy nghĩ , cố tìm ra hướng giải quyết trong bao lâu. Và trong thực tế trong suốt thời gian đó biết được mình phải làm những gì.

      với tay lấy điện thoại và quay số.
      Jenny NguyenHyunnie0302 thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 11
      Hungryman: Tìm kiếm khay đựng thức ăn ...

      Sử dụng cặp nhíp, Quinn thả lá thư thứ ba vào túi đựng vật chứng trong suốt và đóng kín lại. đặt nó lên bàn cạnh những mẫu khác và đặt cái nhíp vào lại bên trong túi đựng dụng cụ . Nếu may mắn, họ có được vài dấu vân tay ràng và DNA. Nếu ít nhất Chết ngạt cũng bắt đầu bộc lộ. Giống như nhiều kẻ giết người có tổ chức, ả thể ngăn mình khỏi việc khoe khoang. chỉ ước là ả chọn bất cứ ai khác chuyện chứ phải là Lucy Rothschild.

      Lần cuối cùng đứng trong căn bếp này, Lucy tát vào mặt , sau đó tống ra khỏi nhà. trách về điều đó. chỉ hiểu rằng mình bao giờ có mặt ở nhà lần nữa. Trong triệu năm, nhưng đây chính xác phải là cuộc gọi thân mật.

      " có chắc là thể nghĩ về người nào đó có thể viết những lá thư này?" Kurt hỏi Lucy. ngồi trước ghế với cuốn sổ ghi chép được cài trong lòng.

      lắc đầu. "Nó có thể là của bất cứ ai."

      Quinn nhét đuôi chiếc cà vạt bằng lụa màu xanh nước biển và xanh lục vào giữa hai hột nút ở phía trước chiếc áo sơ mi xanh lục và đặt lòng bàn tay mình kề bên chứng cứ được trải rộng trước mặt . Nếu phải đoán, rằng Chết ngạt sử dụng chương trình Microsoft Word để viết các lá thư này. hy vọng rằng máy in dễ dàng phân biệt hơn.

      ngẩng đầu lên, hướng ánh nhìn về Lucy. xanh xao nhưng vẫn xinh đẹp như lúc nhìn thấy ba ngày trước đó. mặc chiếc áo sơ mi màu hồng được buộc lại phía trước và chiếc quần jean. Ngay giây phút đặt chân vào nhà, nhận ra cái nhìn trong đôi mắt xanh đó. Cho dù cố che giấu nó đằng sau giận dữ, vẫn sợ chết khiếp.

      " có bất cứ người hâm mộ nào tán dương quá mức cho tác phẩm của ?"

      hít sâu và từ từ thở ra. "Ồ, vâng. Đối với tôi cũng có nhiều lời tán dương vượt quá, nhưng có cái nào điên khùng như vậy." Mái tóc vàng của được bím thành tóc đuôi ngựa cao đầu, trông trẻ hơn và rất quyến rũ. dấu màu tím nhạt nằm ở vùng xương đòn của . Nó khó nhận ra, nhưng Quinn chú ý ngay khi nhìn thấy . Có lẽ do là người tạo ra nó.

      Quinn dành trọn ba ngày qua phỏng vấn bạn bè và người thân của Robert Patterson. Kiểm tra từng cuộc điện thoại và các hóa đơn thẻ tín dụng. khám phá ra rằng, cũng như các nạn nhân khác, Robert hẹn hò qua mạng. Quinn tập hợp tên từ chương trình email của Robert. Nhiều người trong số đó được loại bỏ khỏi danh sách tình nghi. Quinn cũng dành phần lớn thời gian để suy nghĩ lại về hướng của vụ án. Có thể Chết ngạt gặp gỡ đàn ông mạng. Và dành phần lớn thời gian nghĩ về Lucy. Có lẽ nên làm khác .

      Khi Kurt thúc giục Lucy về bạn và người hâm mộ , ánh mắt Quinn hướng đến đôi môi đầy đặn và hồng hào của . từng hoạt động ngầm để ngăn chặn kẻ giết người. làm việc theo nguyên tắc chỉ đạo hợp pháp. Điều đó cho phép làm hay bất cứ điều gì nếu nó làm hỏng chứng cứ. Đúng vậy, dối, lừa gạt, và những lời dơ bẩn với Lucy. hôn, chạm vào . Và trong suốt thời gian đó vẫn giữ các nguyên tắc. chỉ làm việc. Ít nhất đó là những gì tự với chính mình.

      Quá tệ là phải là người giỏi láo.

      "Các bạn tôi bao giờ làm những điều như vậy," với Kurt. Ánh mắt của Quinn lại lướt lần nữa đến với vết bầm xíu ở vùng xương đòn của . Đúng vậy, có thể tự với chính mình và những người khác rằng chỉ làm việc. Nhưng rất thích điều đó. thích thú với cảm giác khi được hôn, được chạm vào và nghe tiếng rên rỉ nhàng của . thích được nhìn khao khát phản chiếu trong ánh mắt màu xanh và hơi thở nhàng của .

      nâng lên và mang vào phòng ngủ, nhưng chỉ đến được hành lang. chỉ muốn với chính mình rằng chỉ ngưng để thở, nhưng điều đó đúng. ngừng lại ở hành lang vì muốn hình ảnh mảnh vải nào người thoát khỏi các thiết bị quay phim và thu . Như người ghen tuông, chỉ muốn cho mỗi mình .

      hôn lên bầu ngực trần và chạm vào giữa hai chân . thể nhớ được thích thú với điều đó từ bao giờ. thấy mình như trẻ lại, chạm vào, cọ sát và xé rách áo quần của nhau. thích thú khi làm cho đạt khoái cảm và va chạm nhàng của bàn tay bên trong quần , bao bọc quanh cái ấy của . Và khi cả hai ngày càng trở nên nóng bỏng và đổ mồ hôi, cũng bao giờ quên công việc của mình. giây. chỉ muốn để tâm đến nó. Cái cách nhìn , chạm vào , thầm tên , khiến muốn với hung bạo, chiến thắng được tự chủ của và khiến nó trở nên nguy hiểm hơn là đội quân giết người hàng loạt được trang bị còng tay.

      " biết gì về Hội Phụ nữ lông công ?" Kurt hỏi.

      "Hội Phụ nữ lông công ư? Ý là những người phụ nữ thường đội những chiếc mũ màu mè với những chiếc lông vũ ló ra ư?" nhún vai. " nhiều, ngoại trừ việc bạn phải qua lứa tuổi năm mươi, cuộc sống và thích mâu thuẫn."

      " có bao giờ chuyện trong bất cứ buổi họp mặt nào của họ ?"

      lắc đầu. "Chưa. Sao tôi phải tham dự? Tôi viết truyện trinh thám mà. phải những chuyện vặt vãnh về tình chị em."

      Có hai mươi hai cơ sở của Hội Phụ Nữ Lông công ở Boise. Quinn liên lạc với tất cả họ. cũng cầu được cung cấp tiểu sử và bảng phân công của từng thành viên. cũng chờ đợi tiểu sử và bảng phân công từ Hội Phụ nữ Trinh thám và báo cáo chất độc mới nhất từ phòng pháp y.

      "Thế còn Hội Phụ nữ Trinh thám sao?" Quinn hỏi .

      Lucy hơi nghiêng đầu và nhìn qua khóe mắt. Nếu có bất cứ nghi ngờ gì về cảm giác của với , đau khổ sâu trong đôi mắt màu xanh đậm đó làm biến tất cả ngượng ngập.

      Giọng khá nhạt nhẽo khi hỏi, "Họ sao?"

      "Họ dường như biết được cốt truyện của cuốn sách mà viết."

      " sao?"

      " có nghĩ rằng cuốn sách của mình có nhiều điểm chung với cách Chết ngạt hành động ?"

      quay hẳn người lại nhìn . " hẳn. Tôi biết ả giết chết nạn nhân bằng cách làm cho họ chết ngạt, nhưng nó có thể là trùng hợp. Nếu muốn kiểm soát hơi thở của ai đó, có rất nhiều cách khác nhau để làm điều đó." chỉ vào bằng chứng được cho vào bao nằm bàn.

      "Người đó cách mình giết những người đàn ông đó."

      ", nhưng chúng tôi biết cách ả ta làm điều đó." đứng lên hẳn và nhìn vào Lucy. ràng thích . thực đổ lỗi cho , nhưng nó còn ý nghĩa gì cả. còn có công việc phải làm. Lần này làm điều đó vì cuốn sách. "Ẳ ta còng họ vào cái giường và trùm chiếc túi giặt khô qua đầu họ. nghe có quen ?"

      Nếu điều đó là , mặt Lucy trở nên trắng bệch. Mặc dầu Quinn muốn chửi rủa, nhưng cảm giác mình giống như gã khốn khiếp vì làm cho khiếp sợ.

      nhìn lúc lâu sau đó như thể lựa chọn. "Tôi muốn dính dáng đến chuyện này. Nó bệnh hoạn."

      " quá trễ." kéo chiếc cà vạt của mình ra và chỉ vào các lá thư. "Ả ta kéo vào. Tôi muốn sợ, nhưng điều này cực kỳ nghiêm trọng. kẻ giết người chọn liên lạc với vì ả ta cảm nhận được gắn kết với qua các tác phẩm của ."

      "Tôi biết điều đó, nhưng sao các lấy các lá thư và để tôi ra khỏi vụ này?"

      ước gì mình có thể làm điều đó. Nhiều hơn có thể biết. Thông thường vui sướng vì kẻ giết người hàng loạt cuối cùng cũng xuất , và xem xét mọi góc độ. Sau đó lên kế hoạch cho bước hành động tiếp theo trong đầu. Nhưng lần này như thế.

      "Chúng tôi có thể để cho tránh khỏi việc điều tra này càng nhiều càng tốt." Kurt khi đóng vai trò "cảnh sát tốt", vỗ vỗ vào tay và cố làm cho bình tĩnh lại. "Nhưng tôi tin rằng nhận được thư cuối cùng từ ả ta. Ả lại liên lạc với . thông minh khi mang găng tay lúc mở lá thư thứ ba."

      Quinn đẩy các bì thư về phía . " có nhận ra dấu bưu điện ?" đợi cho trả lời. "Ả ta gởi những lá thư này ba đến bốn ngày sau mỗi vụ án mạng."

      "Có nghĩa là tôi nhận được lá thư khác hôm nay hoặc ngày mai."

      "Chính xác. như thế có nghĩa hôm nay chưa kiểm tra hộp thư của mình."

      "Chưa."

      "Nếu đưa cho chúng tôi chìa khóa, chúng tôi có thể kiểm tra nó."

      lắc đầu và đứng dậy. ", tôi có các thư quan trọng liên quan đến công việc trong hộp thư đó. Tôi "

      " vừa là muốn tránh xa khỏi cuộc điều tra mà." Điều đó là thể. chỉ biết phải làm gì.

      "Tôi biết, nhưng tôi thể để bất cứ ai lục lọi hộp thư của tôi."

      Tốt hơn hết là nên tranh cãi với . Quinn cho tất cả bằng chứng bàn vào chiếc túi lớn và đóng lại. "Tôi cùng ."

      " cần. Cám ơn."

      "Đó phải là gợi ý, Lucy." định mở miệng cãi lại. cắt ngang trước khi . "Hoặc tôi có thể lấy lệnh và tịch thu mọi thứ trong hộp thư đó."

      "Nhưng chúng tôi muốn làm điều đó," Kurt nhanh chóng giải thích, cố xoa dịu .

      nắm lấy chiếc ví ghế. Ánh mắt Quinn lướt nhìn từ khuôn mặt , đến nút buộc của chiếc áo sơ mi màu hồng, và từ chiếc quần jean đến bàn chân của . mang đôi xăng đan màu nâu được gài móc các ngón chân cái. Móng chân sơn màu đỏ. "Được rồi, nhưng tôi lái xe." và quay người ra phía cửa sau.

      "Có lẽ tớ nên ," Kurt đề nghị. "Làm ấy dịu để ấy hợp tác với chúng ta. ấy thực thích cùng cậu."

      Quinn nhìn đằng sau . " ấy vượt qua được điều này," , sau đó quay lại nhìn vị thám tử khác.

      Kurt thu thập các bằng chứng được bọc trong các túi nhựa và nhét chúng vào sổ ghi chép của mình. "Có điều gì xảy ra giữa hai người mà tớ biết?"

      " gì nhiều," Quinn dối. Chỉ và Lucy biết về những gì xảy ra giữa họ ở hành lang trong nhà , và chắc chắn rằng có chết cũng ra điều đó.

      "Cậu nhìn ấy như thể giữa hai người xảy ra điều gì đó."

      "Tớ nhìn ấy như vậy." Quinn nắm lấy túi dụng cụ của mình. hy vọng Kurt nhắc đến chủ đề này nữa, nhưng Quinn biết là thể.

      "Đúng, cậu nhìn. Cậu nhìn như thể cậu đói và ấy là khay thức ăn " Kurt lắc đầu. "Quá tệ là ấy lại nhìn cậu như thể cậu lấy con mèo béo ịch ấy ra khỏi ấy."

      Kurt lắm chuyện, nhưng Quinn có thời gian để đứng lại và cãi nhau. "Nhớ photo những cái đó trước khi chúng ta đưa cho phòng thí nghiệm. Gặp lại cậu ở văn phòng nhé," và bước ra ngoài khi Lucy lái chiếc BMV màu bạc ra khỏi gara . mở cửa xe và ngồi vào chiếc ghế bọc da màu đỏ.

      "Xe đẹp," khi với tay qua vai phải để lấy dây an toàn.

      nhìn sang và đóng dây an toàn đúng vị trí. "Chúng ta đâu?"

      " cần phải theo."

      "Ánh nắng của , em hiểu sai về điều đó."

      ngừng xe lại ở cuối hẻm, sau đó chạy vào đường lớn. "Đừng gọi tôi là Ánh nắng. Tên tôi là Lucy. phải gọi tôi là Rothschild."

      tặc lưỡi. "Em còn giận bao lâu nữa hả, Quý Rothschild?"

      "Tôi giận." sang số ba và lái xe xuống đường 15 với tốc độ ít nhất là mười dặm. con sóc lao ra đường, trượt đến trạm chờ, sau đó chạy trở lại vỉa hè thay vì cố gắng làm điều đó.

      "Đúng" Vâng, dối , nhưng đâu có lựa chọn nào khác. Và đúng là làm cho mọi việc hơi xa, nhưng cũng dối vậy. được tha thứ. . Nếu đến việc bực mình, người đó phải là chứ. "Em luôn lái xe như vậy sao?"

      "Nếu thích, ra khỏi xe ngay." ngừng lại ở cột đèn giao thông đường Bannock và chuyện với qua kính chắn gió.

      mỉm cười và nhắc nhở chính mình rằng công việc của dễ dàng hơn với hợp tác của . lấy được lời khai từ những kẻ tội phạm cứng đầu nhất. Vì thế có thể thu xếp được với Lucy. " tốt khi em gọi cho về những lá thư"

      "Đừng tự tâng bốc mình." khi tiếp tục nhìn thẳng. từ chối nhìn . Nhưng điều đó làm Quinn khó chịu, vì nó cho cơ hội nhìn theo cách mà muốn. Kurt đúng. trông giống như khay thức ăn . "Tôi gọi cho . Tôi gọi cho người nào đó và họ chuyển máy sang cho ."

      "Điều đó quan trọng." Ánh nhìn của hướng đến gò má cao, cái mũi thẳng, và đôi môi đầy đặn của . Đêm đầu tiên nhìn thấy , nghĩ rằng có cái miệng tuyệt. "Kết quả như nhau cả thôi. xuất trong cuộc đời em thêm ít lâu nữa."

      "May thay cho tôi." gõ gõ những ngón tay sơn đỏ của mình lên vô lăng bọc da đen. "Tôi đoán tên là Quinn."

      "Đúng thế." Ánh mắt chuyển từ gò má đến cái cổ trắng và dài của . thích cổ . Nó rất thơm và có vị rất tuyệt.

      "Vậy Millie cũng là tên ư?"

      "Đúng vậy."

      Gõ gõ gõ. "Vợ hay bạn ?"

      "Con chó của ."

      từ từ quay sang phía như thể ở trong phim The Exorcist, và đôi mắt méo . "Con chó của ư? khiến tôi cảm thông với vì cái chết của vợ . Và trong suốt thời gian đó Millie thực ra lại là con chó của sao?"

      " làm việc của mình mà, Quý Rothschild."

      "Chó chết công việc của ."

      "Đôi khi." Đèn tín hiệu chuyển sang xanh, và tăng tốc khi vượt qua ngã tư.

      "Thế cái tóc đỏ trong bức ảnh là ai?"

      "Bức ảnh nào?"

      "Cái bức ở bệ lò sưởi."

      "À, đó là Anita. ấy làm việc ở bộ phận kỹ thuật." có thể thấy được bánh răng tinh thần quay tròn trong đầu . "Các bức ảnh được đặt ở đó để khiến tôi nghĩ rằng ta là người vợ Millie chết của sao?"

      "Đại loại thế." cầu trời rằng bao giờ phát về máy quay và máy thu . "Nghe này, lấy làm tiếc về mọi việc. rất tiếc vì em phải dính vào chuyện này. rất tiếc vì phải dối em."

      với giọng giễu cợt, "Chắc hẳn hối tiếc nhiều bằng tôi."

      "Những người khác phản ứng mạnh như thế."

      quay đầu lại và nhìn . "Những người khác? Khi hẹn hò với tôi, còn hẹn hò với những người khác sao? với tôi ... tôi ... chết tiệt."

      Có lẽ nên giữ điều đó, ra với . "Nhìn đường kìa."

      nhíu mày và nhìn thằng kính chắn gió lần nữa. "Bao nhiêu người mà đến?"

      "Khi hẹn hò với em ư? Chỉ vài."

      Lucy chạy từ từ và rẽ vào bãi đỗ xe phía trước bưu điện. Chỉ vài ư? như thể chuyện đó là bình thường. Như thể điều đó là hoàn toàn đánh gục , dù muốn nó đánh gục .

      "Trong vài tháng qua," tiếp tục khi mở dây an toàn ra, "khoảng mười lăm hay mười sáu người."

      Lucy mở cửa xe và bước ra ngoài. "Mười lăm hay mười sáu?" muốn nhưng tự hỏi tiến bao xa với những người đó. Liệu có hôn họ như hôn ? Liệu có đẩy họ vào tường và chạm khắp người họ?

      cầm túi dụng cụ bên khi họ đến hộp thư. "Việc đó mệt mỏi," , giữ cánh cửa mở cho như thể quý ông vậy.

      "Vâng, tôi cá là vậy" cần phải lừa gạt lần thứ hai. phải là quý ông. "Tội nghiệp. phải đãi hậu mười lăm hay mười sáu phụ nữ và dối với tất cả."

      " chỉ gặp và uống café với vài người và bao giờ gặp lại họ nữa."

      Và những người khác hôn họ như thể đủ với . Những người như vậy. Và suy nghĩ mà thà chết còn hơn phải thừa nhận, là thấy ghen tị với tất cả những người phụ nữ vô danh đó.

      Họ vào bưu điện cũ. Dọc theo các dãy hộp thư, đặt túi mình lên bàn dán nhãn. hỏi hôn và chạm vào bao nhiêu người như làm với . Như thể câu trả lời giết chết . "Và ngoài mười lăm hay mười sáu người phụ nữ đó, tôi là người duy nhất tin là kẻ giết người hàng loạt." mở túi và đặt ví lên bàn. " công việc thông minh của cảnh sát." Kế đó lấy ra nắm đấm đồng, bút gây tê, sau đó thọc vào sâu hơn chút nữa. Càng nghĩ về những người phụ nữ khác đó, càng tức giận hơn. "Tôi biết có điều gì đó ổn, nhưng tôi nhận ra ? . Tôi nhận ra. Thậm chí tôi còn lờ việc thả mồi ở phòng chat và tất cả những bức email cực kì dở hơi gởi cho tôi." Cuối cùng cũng lôi ra được chùm chìa khóa, nó luôn nằm ở dưới đáy chiếc túi. "Rằng thổi bùng ngọn lửa khập khiễng. Ý tôi là, Lucy, đó là dấu hiệu đấy." nhìn lên, và Quinn bước lùi lại. " làm gì thế?"

      "Em cầm gì trong tay vậy?" hỏi, nhìn như thể cầm con rắn hổ mang.

      "Chìa khóa. Chứ còn gì nữa?" nhìn vào cây bút gây tê, và mỉm cười. Ồ, điều này hấp dẫn. " sợ tôi hạ gục ư?"

      ". Em thể đến gần được."

      "Ừm ... Ừm." đưa chùm chìa khóa ra và tạo ra thanh tấn công nhở qua kẽ răng khi thả chúng vào lòng bàn tay mở rộng của .

      "Buồn cười nhỉ. Hộp thư của em số bao nhiêu?"

      cho , sau đó bỏ tất cả đồ vào lại trong chiếc túi.

      "Em là người duy nhất phàn nàn về các bức email." giậm mạnh gót chân. "Những người phụ nữ khác đều thích chúng."

      "Những người phụ nữ khác quá tốt với . Tin tôi , tôi biết đó là những lời tào lao cường điệu khi đọc nó."

      tặc lưỡi và qua vai. "Đó cũng là những gì với Kurt khi ta viết những bức email đó. Mặc dầu chắc rằng mình những lời tào lao đó là cường điệu."

      viết những bức email mà bỏ công sức để bào chữa và thanh minh. Cũng dễ hiểu thôi. dựa hông vào bàn và nhìn đến hộp thư. Vì vài lý do, làn da phía sau cổ và cánh tay bắt đầu có cảm giác nhoi nhói khi đợi mở nó ra. phần trong muốn ngừng lại. Đừng mở nó ra. muốn thấy cái gì bên trong đó. Việc đọc tuyên bố huyên thuyên bệnh hoạn của kẻ giết người rằng ả ta ngưỡng mộ các tác phẩm của làm vấy bẩn những gì luôn thích. Nó khiến cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm phần nào đó, mặc dầu biết rằng mình cần phải như thế. Suy nghĩ về việc viết cuốn tiểu thuyết hình về nữ giết người hàng loạt dường như cần phải hư cấu nữa. Ranh giới giữa thực và hư cấu bị mờ nhạt, và điều đó trở thành . luôn thích các tác phẩm của mình, nhưng việc ngồi ghế và viết giờ dường như quá khủng khiếp. Ý nghĩ về việc bao giờ viết được nữa lại trở thành nỗi sợ vô hình khác. những đó là công việc thích, mà nó còn là nguồn sống của . có nó chỉ có bằng cấp phù hợp làm trong ngành công nghiệp thức ăn nhanh.

      Trong vòng chưa đầy ba tiếng, cả cuộc đời thay đổi hoàn toàn. Các cảm xúc của đau buốt, tâm trí tê liệt với gánh nặng của nó. hết tất cả, thấy mất phương hướng. Như thể đánh chén say sưa trong năm ngày liền. nhìn Quinn nhét chìa khóa vào ổ. Hai bàn tay nhói và những ngón tay trở nên lạnh cóng. muốn nhìn, nhưng thể quay lưng lại. Cánh cửa mở ra. Lucy cảm giác như tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực .

      Hộp thư trống rỗng. Thậm chí có lấy bức thư rác. Lucy thở dài. thể chịu điều này mỗi ngày. Nhưng thấy rằng mình có lựa chọn nào khác. Có thể nhận được bức thư cuối cùng từ người đàn bà bệnh hoạn đó. có thể quay trở lại cuộc sống thường nhật của mình.

      Quinn khóa hộp thư lại và về phía với những bước chân sải dài. cau mày cáu kỉnh, và đưa lại cho chìa khóa. "Em sắp bất tỉnh đấy à?"

      đưa tay như muốn chạm vào , nhưng bước lùi lại. "Tôi ổn."

      thu tay lại, nhưng mặt vẫn còn cáu kỉnh. "Chúng ta kiểm tra lại vào ngày mai."

      lời, Lucy lấy lại chìa khóa và thả nó vào trong túi xách. Ngày mai. muốn gặp lại vào ngày mai. cũng muốn đứng trước bưu điện với trái tim đập điên cuồng trong lồng ngực.

      Họ cùng bước ra từ bưu điện, vai họ cách nhau khoảng khi xuống các bậc thang. Lucy cảm thấy đơn vì dù ở gần nhau nhưng cảm giác khoảng cách giữa họ là quá lớn.

      Cả hai đều đường quay về nhà . Trong tuần qua, Lucy phải lòng người đàn ông và chỉ hẹn hò với vì nghĩ rằng kẻ giết người hàng loạt. Điều đó chưa đủ khiến điên, được kẻ giết người liên lạc, và cho rằng Lucy chính là người dạy ả ta mọi điều về việc phạm tội giết người. Cảnh sát nghĩ rằng vì lý do nào đó, Lucy biết kẻ giết người, hoặc ít nhất là gặp ả ta. Lucy có cảm giác là họ đúng. luôn cho rằng mình là người mạnh mẽ. Nhưng với mỗi giờ trôi qua, từng đoạn của các lá thư đó cứ quay tròn trong đầu . ngày càng cảm thấy khó khăn hơn trong việc giữ cho các ý tưởng trong đầu mình nối lại với nhau. sợ mình chìm sâu vào khủng hoảng, và ước mình có cái gì đó để bám vào trước khi mất nó. ai đó ôm chặt và làm cho cảm thấy an toàn. ai đó với rằng mọi việc rồi ổn, ngay cả khi đó chỉ là lời dối.

      Bên cạnh có ai cả. Đặc biệt người đó phải là Quinn. là người cuối cùng giúp thấy an toàn hoặc là người cuối cùng có thể lấp đầy khoảng trống mà tạo ra cho .

      Lucy cho xe rẽ vào ga ra, Quinn theo vào nhà. "Chúng ta kiểm tra lại vào ngày mai". khi với tay lấy cái túi đồ lề của mình.

      muốn quay trở lại bưu điện. muốn đứng lởn vởn, nhìn và chờ đợi. về phía cửa sổ ở nhà bếp và nhìn ra những bông hoa uất kim hương giả của bà Riley. trong số chúng có màu xanh. nhớ là mình bao giờ thấy hoa uất kim hương màu xanh chưa. Nhưng là ai mà thắc mắc về xác thực của người nào đó khi cảm giác mình có thể dần trở nên mất trí? "Điều gì xảy ra?" hỏi, mặc dầu viết đủ nhiều sách để có được câu trả lời. biết rằng cảnh sát xem như là mắt xích giữa họ với kẻ giết người. mỉa mai vẫn chưa từ bỏ .

      "Các bức thư được lấy dấu vân tay và DNA trong phòng thí nghiệm. Kurt và nghiền ngẫm từng chữ, tìm kiếm bất cứ dấu hiệu hoặc mối liên hệ nào dẫn bọn đến hướng điều tra chính xác. nghĩ những lá thư đó giúp bọn sớm tìm ra ả ta."

      Lucy nghe tiếng khắp căn phòng. cảm nhận hơn là nhìn thấy, đến đứng đằng sau . "Em vẫn còn số điện thoại nhà và di động của chứ?"

      "Ở đâu đó. Chắc thế."

      "Em gọi cho nếu em cần bất cứ điều gì chứ?"

      "Tôi cần gì cả. Tôi ổn."

      "Em ổn chút nào."

      "Cám ơn" gượng cười và liếc nhìn đôi bàn tay trắng nhợt nắm gờ quầy bếp của mình.

      là em trông cực kỳ căng thẳng. Những lá thư đó có thể đến với bất cứ ai."

      " có nghĩ là ả ta viết lại ?" Lucy hỏi và thầm cầu nguyện là .

      "Có chứ. Tốt hơn hết là em nên đưa chìa khóa và đến hộp thư của em. Em phải nhìn thấy những bức thư đó. Nghĩ về điều đó nhé."

      Lucy luôn nghĩ rằng mình dũng cảm. Thông minh. Vào giây phút này, biết mình là gì nữa. chỉ biết rằng cuộc đời còn thuộc về chính nữa.

      "Được rồi." vẫn đeo túi xách vai. thò tay vào trong và lấy ra chùm chìa khóa hộp thư. lấy nó ra khỏi chùm và quay người lại. " có thể giúp tôi điều này được ? mang các thư bình thường đến cho tôi chứ?"

      "Chắc chắn rồi."

      đặt chìa khóa vào lòng bàn tay . khép tay lại, giữ chặt các ngón tay của trong bàn tay ấm áp của . liếc nhìn lên mặt . Ánh nhìn của chạm vào trán và hai gò má , sau đó đáp xuống môi . nhìn như thể nhìn trước đây. Lần này biết rằng khát khao nghĩ mình thấy chỉ là ảo giác.

      rút tay lại trước khi đầu hàng ảo giác và chìm vào cái gì đó lớn hơn và mạnh hơn bản thân . " có nghĩ là ả ta biết tôi sống ở đâu ?"

      ngẩng đầu lên, và ánh mắt nâu nhìn thẳng vào mắt . "Số điện thoại của em công bố và thông tin về em đủ để cho người nào đó đến được cổng nhà em. Vì ả ta gửi thư cho em qua hộp thư bưu điện thay vì gửi thẳng đến nhà. Nên đoán là ả ta biết đâu."

      cho chiếc chìa khóa vào túi quần trước. "Nhưng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống của em."

      Nghe như thể lo lắng cho vậy. khoanh tay dưới ngực và nhìn xuống đôi xăng đan của mình. Lucy cũng muốn nó ảnh hưởng đến . Nhưng chắc là tại sao lại lo lắng. Ồ, đúng rồi, có ích cho vụ án của .

      "Bọn tăng cường cảnh sát tuần tra ở khu vực này. kiểm tra em bất cứ lúc nào có thể. Bọn có thể lắp đặt hệ thống an ninh và đèn. Và biết vài cảnh sát làm bảo vệ khi họ hết nhiệm vụ. Họ có thể ở lại với em nếu em muốn."

      lắc đầu, và ánh nhìn của lướt đến đầu ngón chân của . có đủ người thân trong gia đình và bạn bè trong khu vực này nên cần người đàn ông xa lạ trong nhà .

      đặt đầu mút ngón tay mình bên dưới cằm và nâng ánh mắt lên đối diện với . va chạm nhàng của thấm qua da , tỏa ra hơi ấm xuống cổ và ngực . lần nữa phải chống lại ham muốn được dựa vào người và bám vào cái gì đó đáng tin trong cuộc sống tách rời quanh .

      " cho nghe em cần gì."

      Có quá nhiều thứ. thể cho . Ngoại trừ, "Hệ thống đèn báo động nghe có vẻ được."

      " lập hồ sơ ngay sau khi rời khỏi đây. Bọn lắp đặt nó vào ngày mai." buông tay ra khỏi cằm . "Hôm nay sao?"

      "Tôi đến nhà mẹ tôi. trong số các bạn tôi ở cùng với tôi vào ngày mai."

      " trong số các nhà văn đó ư?"

      "Vâng." nhớ. vài ngày trước đây nghĩ rằng điều đó có ý nghĩa gì đó. Bây giờ biết nó là gì.

      "Bọn nhanh chóng bắt được ả ta. Lucy. hứa, nhưng cho đến lúc đó, đừng đâu mình nhé."

      muốn hỏi rằng nghĩ gì khi nào tất cả chuyện này kết thúc. Nhưng biết rằng trả lời .

      "Hãy luôn mang theo bút gây tê và chai xịt cay nhé." Khóe miệng nhếch lên, và gần như mỉm cười.

      Mãi đến tối khuya, khi nằm trong phòng ngủ của ở nhà mẹ, mới tự hỏi làm thế nào mà Quinn biết được mang theo chai xịt cay.
      Jenny NguyenHyunnie0302 thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 12
      Wazcookin: Tìm kiếm người đàn ông vạm vỡ ...

      "Ôi chúa ơi!"

      "Lucy đến đây nhìn này."

      "Cái gì nữa?" Lucy đẩy bình đựng nước bên dưới máy pha trà đá và đến cửa sau. nhón chân lên đằng sau các bạn mình chen chúc ở ô cửa sổ nhìn ra chàng thợ điện ở sân sau.

      " phải người đàn ông nào cũng làm cho bộ đồ Carhatt trông tuyệt như vậy," Maddie . Mặt ấy dán chặt vào mặt kính cừa sổ.

      chàng được đến khom ngươi xuống để lôi cái gì đó từ thùng xe tải. Chiếc quần màu nâu hiệu Carhatt căng cứng, phô bày các đường cong của mông. Tên ta là Randy. Quinn đưa ta đến nhà Lucy sáng nay.

      " ta chắc hẳn tập những bài tập đặc biệt dành cho mông," Adele nghiên cứu.

      "Ngồi xổm," Clare thêm vào. "Tớ ước ta uốn cong người xuống."

      Maddie gật đầu. "Đúng vậy, có thể tớ vứt đôla đất và xem ta nhặt nó như thế nào."

      Lucy thả người xuống. "Các cậu đều hư hỏng." Họ quay lại cùng lúc. Ba cặp mắt nhìn như thể cái sừng vừa mới mọc ra giữa trán vậy. Lucy đưa hai tay lên và lùi lại. "Tớ chỉ ta còn rất trẻ."

      "Và?"

      Chúa ơi, bắt đầu như Quinn. "Tớ biết." cúi mặt mình vào lòng bàn tay và lắc đầu. "Tớ nghĩ là tớ bị mất trí." quay lại và vào nhà bếp. Sau tất cả, vẫn thích được nhìn Quinn hơn. Đúng thế, thua.

      Các bạn lo lắng theo . "Cậu chịu quá nhiều áp lực." Clare với tay lên tủ bếp và lấy ra bốn cái ly. "Và bọn tớ được cho là có mặt ở đây để giúp đỡ cậu, chứ phải dán mắt vào chàng thợ đó."

      Adele đặt các viên đá vào ly. Bốn người bạn ngồi xuống với bình trà và thảo luận vấn đề của Lucy. Lucy ở với mẹ vào đêm trước và chắc chắn lặp lại điều đó cho đến khi cơn ác mộng này kết thúc. Nhưng có cảm giác mình là đứa con nít khi ở với mẹ và muốn đóng đô ở đó.

      "Tớ chỉ ghét việc sợ hãi," và đưa ly trà lên miệng. uống ngụm và , "Tớ luôn cho rằng mình là người mạnh mẽ. người có thể tự chăm sóc trong mọi hoàn cảnh." đặt ly nước xuống bàn. " người sợ gì khi phải đối mặt với các vụ chìm tàu hoặc tấn công của cá mập. Nhưng người phụ nữ tâm thần này khiến tớ sợ." lắc đầu khi thanh của dụng cụ điện vang vào trong bếp. "Chưa hết, cùng lúc, tớ biết liệu tớ cón nên sợ hay . Tớ bị đe doạ, và người phụ nữ này chỉ giết đàn ông. phải là nhà văn trinh thám."

      Maddie đẩy ly trà sang bên và đặt tay lên bàn. "Nhưng kẻ giết người này liên lạc với cậu. Cậu phải cẩn thận." Maddie biết mình những gì. từng chuyện với rất nhiều kẻ giết người hàng loạt.

      "Tớ xem thường nó. Chỉ là tớ tự hỏi liệu tớ có bị mắc chứng hoang tưởng ?" Lucy đáp lại.

      " phải cái gì cũng là ảo giác của chứng hoang tưởng." Adele khuấy những viên đá trong ly bằng các đầu ngón tay. "Đôi khi những điều cực kỳ quái đản thường xảy ra."

      "Dwayne lại để cái gì hành lang của cậu?" Clare hỏi.

      " chiếc tất và ly uống café có dòng chữ Vài Chú Thỏ Bạn của tớ."

      " kẻ lập dị."

      " kinh dị."

      "Cậu có vài cái ly uống café có dòng chữ Vài Chú Thỏ Bạn sao?"

      Ngay khi uống xong bình trà, bốn người phụ nữ quyết định rằng Lucy luân phiên đến ở nhà họ và họ đến ở với . Họ quả quyết rằng đó phải là áp đặt. Nhưng biết rằng đó là áp đặt. chỉ hy vọng Quinn sớm bắt được Chết ngạt.

      Adele đứng dậy khỏi bàn và cầm lấy bình trà rỗng. "Tớ xung phong lần đầu," khi về phía bồn rửa. Khi ngang qua cửa sau, liếc nhìn ra ngoài. ngừng lại và lùi lại vài bước. "Ôi, trời."

      "Randy làm gì thếy?" Lucy hỏi.

      " phải Randy. ai đó mới đến."

      Clare đứng dậy và về phía Adele. "Bây giờ là chàng lực lưỡng quyến rũ."

      Lucy và Maddie đứng dậy và về phía những người bạn của mình. " ta là cảnh sát," Maddie . "Tớ có thể qua chỗ phồng lên của ta."

      "Cậu có thể thấy được chỗ căng phồng lên của ta sao? Từ khoảng cách ngoài sân sao? Mắt cậu tốt."

      "Súng của ta. Các cậu có thể thấy được hình dáng của khẩu súng ngắn chuyên dụng ở bên dưới chiếc áo khoác."

      Lucy cần phải hạ ánh mắt của mình từ mặt Quinn để biết được tất cả về chỗ căng phồng, súng ngắn hay bất cứu cái gì khác của . đứng kế bên Randy, chuyện với ta và chỉ lên mái hiên nhà Lucy. mặc bộ complê màu sô la và áo sơ mi màu be. cơn gió làm rối tung mái tóc đen nhát, mang mắt kính màu đen. "Đó là Quinn."

      "Hardluvman?"

      "Ừ."

      "Ồ." Clare lắc lắc đầu. "Ý tớ là, gã ngốc."

      Quinn thả tay xuống, sau đó về phía vỉa hè để ra phái cửa sau nhà Lucy. gõ cửa hai lần và mở cửa ra mà cần phải đợi trả lời. Nhìn thấy bốn người phụ nữ, đột ngột dừng lại và với tay lấy kính mát xuống. "Ồ, xin chào," . Và Lucy có thể chắc chắn rằng các bạn tan chảy. Hoặc có thể là . Quinn cho cặp kính vào túi trong chiếc áo jacket. "các quý chắc hẳn là các nhà văn bạn thân của Lucy. Tôi nhìn thấy ảnh các trong phòng làm việc của ấy."

      Lucy giới thiệu các bạn, những người giữ bình tĩnh trước người đàn ông dối - cho đến khi hạ thấp cằm xuống và nhìn vào mắt Lucy. "Em thế nào rồi, Ánh nắng?"

      Ánh nắng? chắc rằng mình bảo gọi là Ánh nắng rồi. "Ổn."

      " mang thư đến cho em này." cho tay vào bên trong áo jacket và lấy ra tờ rơi của nhà hàng.

      "Chỉ cái này thôi sao?"

      "Ừ. nghiêng đầu sang bên, ánh mắt nâu vẫn nhìn ô. " cần chuyện với em."

      Ý mình. bước ra sân sau và theo . Bên dưới tán cây sồi già, với , " có bất cứ dấu vân tay nào các lá thư mà Chết ngạt gởi cho em." Bóng của các cành cây phía đầu che mát cho . "Các bì thư được kiểm tra DNA. Bọn gấp rút thực , nhưng phải vài ngày nữa mới có kết quả. Nếu bọn may mắn."

      Điều này đáng thất vọng, nhưng công việc của cảnh sát chưa bao giờ dễ dàng như trong các cuốn sách hay tivi. Chưa bao giờ thú vị và trật tự.

      "Em thực ổn chứ?"

      Sợ hãi. định hướng. Sốc. "Tôi thực ổn. Bạn tôi thay nhau chăm sóc tôi."

      nhìn khắp khuôn mặt và dừng lại ở môi . cơn gió thổi vài sợi tóc ngang miệng . Quinn đưa tay như thể muốn vén nó đằng sau tai . Lucy tựa mạnh vào vỏ cây gồ ghề và chờ đợi cái chạm của .

      nhíu mày, và bước lùi lại. "Gọi cho nếu em cần bất cứ điều gì," khi quay lưng lại và bỏ .

      Trong ba ngày sau đó, Quinn lái xe tới hộp thư bưu điện của Lucy, nhưng chỉ tìm thấy thư rác trong đó. Như hứa, đem hết đến cho . Và mỗi ngày trôi qua dường như càng dễ nổi cáu hơn ngày trước đó. cố che giấu điều đó. Nhưng có thể rằng căng thẳng gặm nhấm . có thể thấy điều đó trong mắt . Và sợ rằng hoàn toàn kiệt sức trước khi chuyện này kết thúc. sợ rằng mình thể làm được gì, chỉ biết đứng đằng sau và nhìn điều đó xảy ra. bộc lộ cảm giác với . vài lần muốn chạm vào , lùi lại, như thể thể nào chịu đựng được va chạm của .

      Sau việc xảy ra ở sân sau, khi cố đẩy mình vào thân cây tránh cái chạm của , luôn chắc rằng mình bao giờ chạm vào nữa. chuyển nhiệm vụ đến hộp thư của cho Kurt, Đúng vậy, đó chính xác là những gì nên làm. Nhưng thực . Lucy có thể muốn nhìn thấy mặt hàng ngày, nhưng muốn nhìn thấy . thể giải thích điều đó, ngay cả với chính . Nó còn hơn cả ham muốn, mặc dầu có rất nhiều ham muốn. bị cuốn hút theo cách liên quan gì đến tình dục và chỉ vì . Nguy hiểm nhất là nó khiến nghĩ nhiều hơn so với nghề nghiệp và chú chó luôn làm bạn với . Và kiểu suy nghĩ đó mang lại cho điều gì ngoài nỗi đau dâng đầy trong lồng ngực.

      Trung uý Mitchell và các thám tử khác thảo luận các cách sử dụng Lucy như mồi nhử với Chết ngạt. Họ về việc cho lộ diện. Quinn thích ý tưởng đó. Nhưng đề cập điều đó khi đem các lá thư rác mới nhất đến cho Lucy ngày hôm qua. từ chối dứt khoát của khiến nhõm.

      Điều duy nhất có thể làm cho Lucy là bắt kẻ giết người. Bây giờ là chín giờ kém tối thứ Bảy, và vẫn đến văn phòng để làm việc.

      và Kurt chuyện với nữa chủ tịch các phân hội của Hội phụ nữ Lông công. Và chỉ mới nhận được năm bảng phân công mới nhất của hội viên từ chủ tịch của mỗi phân hội. may, phải ai trong số đó cũng có tiểu sử đính kèm. phải gọi điện và cầu họ cung cấp lần hai. Trong khi chờ đơi, kiểm tra chéo các tên với bảng phân công của Hội phụ nữ Trinh thám. ai trong số các quí bà của hội Phụ nữ Lông công thuộc về nhóm các nhà văn viết truyện trinh thám. Nhưng vài phân hội của Hội Phụ nữ Lông công có tổ chức các buổi họp mặt ở các nhà sách khắp thung lũng. có cảm giác Chết ngạt là người có mặt trong các danh sách. Quinn ngả người về phía trước và đặt bảng phân công của Hội Phụ nữ Trinh thám lên phía chồng giấy tờ hành chính bàn. đọc lui đọc tới ba mươi cái tên trong danh sách. Ả ta ở đó. có thể cảm nhận được.

      với tay lấy các bảng báo cáo mới nhất của phòng thí nghiệm và đọc lại chúng. có nhiều tin tốt. Ngoại trừ chuỗi các dấu vân tay có thể sử dụng được mà họ tách ra được từ ghế ngồi của khách bằng da trong chiếc xe chở hàng của Robert Patterson, còn lại chẳng có bất cứ bằng chứng ràng nào cả. Họ có được dấu của lòng bàn tay và bốn ngón tay từ gờ bên trái của chiếc ghế, nơi mà tay của người thường nắm lấy. Các dấu tay đó thuộc về bất cứ ai trong gia đình và bạn bè của Robert. Chúng cũng phải của nạn nhân. Chúng cũng trùng với bất cứ dấu vân tay nào họ có được từ phòng khách sạn. nhưng Quinn ngạc nhiên. Đúng như đoán, căn phòng đó đầy rẫy dấu vân tay và DNA. Và tin là bất cứ cái nào trong số đó có thể sử dụng được.

      đưa bản sao dấu vân tay lấy được từ xe của Robert. nghiên cứu các đường viền của vùng mô út, đặc trưng phân lớp đường vân kiểu hình cung nhọn và kiểu vòng xoắn của cả bốn ngón tay. INDENT cung cấp các dấu vân tay cho AFIS, nhưng thu được kết quả nào. Cũng giống như danh sách tên các nhà văn, trong thâm tâm biết rằng mình nhìn vào bàn tay của kẻ giết người hàng loạt.

      Chiếc điện thoại di động đeo ở thắt lưng đổ chuông. trả lời ngay, nhìn vào tên người gọi. "Thám tử McIntyre."

      "Quinn, nó ở đây."

      đứng bật dậy và quẳng bản sao dấu vân tay lên bàn. "Lucy?"

      "Vâng." có tiếng nào phát ra như thể cố nuốt. "Nó ở đây."

      "Cái gì?"

      "Lá thư. Nó được gửi đến nhà em. Ả ta biết em sống ở đâu."

      Chó chết . "Em mở nó chưa?" gom giấy tờ bàn và bỏ chúng vào sổ ghi chép.

      "Chưa." tiếng nức nở vang lên từ cổ họng .

      "Em ở đó mình chứ?"

      "Ừm. Adele ở lại đây tối qua, nhưng ấy phải . Em nghĩ em ổn. Bây giờ là ban ngày và em nghĩ... "

      "Cửa sổ và cửa chính được khoá chưa?" nắm lấy sổ ghi chép và laptop, tiến ra cửa.

      "Rồi."

      " đến." bước ra khỏi cửa trước và nhanh đến chiếc xe. " có mặt ở đó trong mười phút."

      "Phải mất hai mươi phút mới đến được đây."

      mở cửa xe và đặt laptop, sổ ghi chép vào ghế bên cạnh, cùng với bó hoa hồng. " phải dành cho mình." Chắc hẳn cũng phải dành cho .

      Quinn cúp máy sau đó gọi vào điện thoại di động của trung uý Mitchell và Kurt. ai bắt máy. Thay vì để lại lời nhắn. quyết định gọi lại ngay khi có thêm thông tin. Chết ngạt gửi thư đến thẳng nhà của Lucy, và điều đó thay đổi tất cả.

      Mất mười lăm phút mới đến được nhà . đỗ xe cạnh lề đường, nắm lấy đồ nghề thu thập chứng cứ và ra khỏi xe. tay cầm đồ nghề, tay còn lại là laptop và các file hồ sơ, bước nhanh vỉa hè. Cánh cửa trước nhà mở ra khi bước vội đến. dừng lại ở hiên nhà và nhìn . đứng bên trong căn nhà tối om, các cánh màn và rèm phủ được hạ xuống. Bộ quần áo ngủ màu trắng có nền hình đôi môi đỏ đối lập hoàn toàn với bóng tối u ám. tiếng khóc thổn thức phát ra từ các ngón tay khi ấn nó vào môi. Và sau đó ở trong vòng tay . chắc điều đó xảy ra như thế nào. giây trước còn đứng ở hiên nhà , sau đó ở bên trong với cánh cửa đóng lại và tất cả đồ của nằm dưới chân.

      vùi mặt mình vào cổ . "Em nghĩ mình có thể giải quyết được điều này," khóc khi hai tay nắm chặt phía trước chiếc áo sơ mi màu đen của .

      "Shh. Ổn rồi." lướt bàn tay còn lại lên xuống lưng , vo tròn chiếc áo ngủ flanen của . " ở đây. lo việc này." hôn vào bên đầu khi lòng bàn tay lướt từ xương sống lên vai . "Đừng lo. lo mọi thứ." Bên dưới làn vải flanen mềm mại của bộ áo ngủ, thấy dải áo ngực. cố nghĩ điều đó có nghĩ gì.

      "Em luôn nghĩ rằng mình có thể giải quyết được mọi việc." lắc đầu, và nắm chặt hơn vào áo . dường như muốn vùi sâu vào da . "Em luôn nghĩ em là trong những người biết sợ có thể sống sót sau trận sóng thần và chạy nhanh hơn con gấu. trong những người thông minh có thể nhảy vào thuyền cứu hộ và bị chìm cùng với con tàu. Nhưng em quá sợ đến nỗi em còn có thể nghĩ được gì cả."

      mỉm cười trong tóc . "Cưng à, ai có thể chạy nhanh hơn con gấu."

      "Em biết. nhưng em luôn nghĩ rằng nếu phải làm thế, em có thể làm được. Em nghĩ mình là người thông minh, người mạnh mẽ. Nhưng tất cả chuyện này đánh gục được em. Em dũng cảm hay mạnh mẽ hoặc có thể kiểm soát."

      Ánh mắt rơi vào chiếc phong bì màu trắng nằm bàn café . có nhiều thời gian để giải quyết với nó sau. " giúp em."

      "Bằng cách nào?"

      Ừ, bằng cách nào? lùi lại đủ xa để có thể nhìn thấy mặt . Những quầng thâm xuất dưới mắt . Trông rất xanh xao. "Lần cuối cùng em ăn là khi nào?"

      "Đêm qua, Adele ở đây, và bọn em gọi thức ăn ngoài."

      gạt nước mắt từ gò má . " bữa ăn thực cơ!"

      Trán nhăn lại vì suy nghĩ. cố ngăn ham muốn đặt nụ hôn lên đó. "Như nấu ăn ở nhà ư?"

      "Ừ"

      "Thứ Tư, Maddie làm món Iasagna, nhưng em đói lắm."

      "Em tự làm mình ốm mất." đặt laptop và các file hồ sơ lên bàn, rồi nắm tay và kéo cùng vào nhà bếp. bật đèn đường đến tủ lạnh. thả tay ra, mở cửa tủ lạnh và phát ra vài hộp thức ăn cũ và nửa túi salad gà, thứ trông giống như hạt giống và hoa. cũng thấy nửa gallon sữa, ba miếng thịt bò, và thỏi pho mát. "Em chẳng có gì nhiều."

      "Ngoại trừ tối hôm qua, em ở nhà nhiều. Chỉ vài giờ trong ngày cố viết vài trang và gặp về việc thư từ thôi."

      đóng tủ lạnh và tiến đến mở vài cửa tủ bếp. "Bạn em nên để em mình hôm nay."

      "Adele là nhà văn và ấy bận. Tất cả bạn em đều bận với thời hạn cuối cùng. Họ thể ở với em 24/7 được."

      nhìn lướt qua các lon súp và rau quả đóng hộp, lọ oliu, hai túi mì ống hiệu Kraft và pho mát. "Em nên gọi cho ." lấy ra túi mì ống và pho mát, và quay lại nhìn .

      nhún vai nhưng trả lời. cho là cần. Cả hai biết tại sao gọi cho . " nấu ư?"

      "Đúng vậy. làm cho em món mẹ từng làm khi ở nhà do ốm. Nồi và chảo của em ở đâu?"

      Đôi dép lê của tạo ra các thanh loẹt xoẹt khi di chuyển nền gạch. đến tủ bếp kế bên lò và cúi xuống, kéo ánh nhìn của Quinn tập trung vào những đôi môi đỏ mông . tự hỏi làm gì nếu kéo lên và đặt những nụ hôn vào những nơi đôi môi đỏ được in.

      "Cái này có thể dùng được." khi đứng dậy với cái nồi trong tay. bước về phía . Ánh nhìn của hạ thấp xuống những đôi môi được in túi áo, bên ngoài ngực . cám ơn trời vì phải là người có thể đọc ý nghĩ. Nếu chắc chắn tát cái trời giáng như từng làm vào buổi sáng mình phải là thợ ống nước.

      đưa cho cái nồi, đổ đầy nước vào đó. "Mì ống và pho mát là những gì em cần." xé phía của gói màu xanh và thả mì vào nước. "Món ăn cổ tuyệt vời."

      Khi chờ mì sôi, thái pho mát và cắt xúc xích. đứng dựa sát hông vào quầy bếp kế bên , hai tay khoanh bên dưới ngực. Để giết thời gian và làm cho Lucy quên lá thư trong phòng khách. Quinn về vụ án Raymond Deluca. Hôm qua ông Deluca bị buộc tội giết vợ và ba đứa con riêng. Quinn do tình tiết vụ án và bằng chứng, có thể ông ấy bị xử tội chết.

      "Em nhớ khi điều đó xảy ra," Lucy khi nhìn làm ráo mì ống. "Và khuôn mặt của nhưng đứa trẻ mặt báo."

      Khi Quinn pha chế món sốt pho mát và thả pho mát được thái và xúc xích vào nồi, đun lửa, Lucy dọn bàn. rót sữa ra hai ly. "Cái này thường được nung thêm lúc nữa với ít pho mát và ít vụn bánh mì mặt." Quinn khi đổ thức ăn ra hai đĩa, "nhưng em quá đói để đợi thêm."

      "Có thể em đói hơn em nghĩ," Lucy thú nhận khi kéo ghế cho . ngồi đối diện với . Họ ăn trong yên lặng.

      Lucy với tay lấy ly sữa. "Món này ngon hơn em nghĩ nhiều."

      Quinn quấn ít sợi mì và xúc xích với nĩa của mình. "Đừng với là em chưa bao giờ ăn món này nhé? Đây là món ăn thích của nhà McIntyre."

      ít râu màu trắng xuất ở môi của khi hạ ly sữa xuống. liếm nó với đầu lưỡi hồng. "Em là người thường nấu ăn trong nhà em. Mẹ em phải làm việc muộn. Vì thế em thường nấu bữa tối cho em và em trai. Em trở thành người đầu bếp giỏi."

      Quinn nhớ lại món bánh kem sô la mà làm và từng rằng sô la còn hơn cả tình dục. Cứ cho là món bánh đó ngon, nhưng hẳn ngon như vậy.

      che tay ngáp dài ngáp ngắn tới ứa nước mắt.

      " chán đến thế sao?" hỏi.

      lắc đầu, "Em mệt."

      "Em ngủ được à?"

      "Do em phải thức khuya để làm việc. Em có cuốn sách phải hoàn tất trong bốn tuần nữa. Và em chưa viết được chữ nào từ khi em phát ra những bức thư đó. căng thẳng về hạn nộp bản thảo làm tăng thêm chứng mất ngủ. Em cứ rối tung cả lên."

      Ừ, đúng vậy. Tóc cần phải chải nhưng điều đó ngăn được việc muốn . Bảnh bao hay bẩn thỉu quan tâm. "Sao em chợp mắt lát? làm việc ở đây khi em ngủ." Cả hai đều biết công việc đến, nhưng cả hai đều muốn nhắc đến nó.

      "Em biết mình có thể ngủ được . Nhưng em rất cảm kích nếu ở lại khi em tắm nhé."

      Quinn hình dung trần truồng, ướt át và người phủ đầy xà phòng. "Được rồi," khi mang đĩa đến chậu rửa. phải cố tưởng tượng cảnh khoả thân. biết trông như thế nào. nhìn thấy cơ thể từ eo trở lên, và những gì nhìn thấy làm rung chuyển thế giới của .

      Quinn rửa tay khi Lucy cho chén vào máy rửa bát. Ánh nắng cuối buổi sáng chuyển động những dãy ánh sáng vàng nơi cửa sổ, rơi vào tóc của Lucy. Nó vương mi mắt và tràn khắp gò má đến đôi môi hé mở của . sống chung với Amanda, từng nghĩ rằng chung sống với suốt đời. Nhưng thể nhớ được rằng họ từng cùng nhau rửa chén.

      đưa cho Lucy chiếc đĩa ướt. giọi nước từ gờ đĩa chạy xuống lòng bàn tay và cổ tay, rồi biến mất bên trong vạt áo ngủ của . đợi đến khi chiếc máy bắt đầu hoạt động, đề câp đến chủ đề mà cả hai đều cố tránh.

      "Em có muốn biết lá thư viết gì ?" hỏi khi lau khô tay.

      "Em chắc." cũng cầm phía cuối khăn và lau khô tay. " phần trong em muốn biết. Tò mò chuyện lạ mang vạ vào thân, nhưng em biết mình hối tiếc về điều đó. Vì thế, ." Những ngón tay chạm vào . cau mày lại như thể bối rối về điều gì. "Cám ơn về buổi trưa."

      "Em luôn được chào đón mà."

      "Và à... . Nếu Snookie kêu meo meo với , đừng cho nó ăn nhé. Nó ăn kiêng." ra khỏi bếp, hướng về phía phòng tắm. "Và nếu phải ... "

      " đâu."

      nhìn lần nữa và biến mất."

      quăn chiếc khăn quầy bếp và ra phòng khách. Thay vì bật đèn lên, mở các tấm màn ra và để ánh nắng chiếu vào. nắm lấy hộp đồ nghề dưới sàn và quẳng nó lên văng. Sau đó lấy ra cặp găng tay cao su và mang vào. lấy lá thư để bàn và mở nó ra với con dao tiện lợi giữ trong túi trước quần jean. Khi ngồi văng, lấy lá thư từ bì thư ra. Lần này có bất cứ bài báo nào được đính kèm.

      Quinn có thể nghe được tiếng mở nước ở nơi nào đó trong nhà. mở lá thư ra và đọc:

      Ồ, phải là tôi thất vọng, Lucy à. Tôi thấy với ta. Tên cảnh sát. Người có tóc và mắt màu đen. ta nhìn như thể ta tưởng tượng về cơ thể trần truồng của . gã đàn ông đê tiện.

      Tôi nghĩ chúng ta hiểu nhau. Tôi nghĩ tôi có thể tin . Tôi cảm nhận được kết nối sâu đậm với qua những cuốn sách của . Tôi nghĩ cũng cảm nhận như thế. Qua văn phong của , tôi hiểu mình hơn. Các câu văn của trò chuyện và mang lại cho tôi sức mạnh. Để đáp lại, tôi cho vài bí mật và chia sẻ cho những suy nghĩ thầm kín nhất của tôi. Ăn miếng trả miếng - chắc còn nhớ chứ? phản bội tôi. Tôi biết cho ta xem các lá thư mà tôi viết riêng cho .

      Tôi phải làm gì bây giờ? Tôi biết. Tôi phải nghĩ về điều này. Tôi buồn về . đâm sau lưng tôi.

      Liệu tôi có nên đáp trả lại nhỉ?

      Tóc sau gáy dựng đứng cả lên. Điều này thường xảy ra với . thả lá thư và phong bì vào cái túi đựng bằng chứng rỗng, niêm phong lại, sau đó kéo găng tay ra khỏi tay. quăng chúng lên bàn và đọc lướt qua lá thư lần nữa. phải cho Lucy về điều này. thể giấu được. phải biết rằng Chết ngạt thực đe doạ .

      Khi Lucy gọi về lá thư mới nhất này, Quinn biết rằng nguyên tắc thay đổi: chỉ biết nó đến mức độ nào. Bây giờ biết . Lucy phải rời nhà trong thời gian hoặc đồng ý có hai cảnh sát chuyển đến để bảo vệ . Đó là những giải pháp. chỉ hy vọng đồng ý với trong hai điều đó.

      mở sổ ghi chép và khởi động máy tính. Chết ngạt nhìn thấy và Lucy cùng nhau. Ả ta biết Quinn là cảnh sát. Hoặc ả ta nhìn thấy bản tin về cuộc họp báo, hoặc thẩm vấn ả ta. Quinn có cảm giác nó thuộc về vế sau.

      Đầu tiên, viết ra tất cả các địa điểm và Lucy từng ở cùng nhau. Danh sách bắt đầu với quán café Starbucks, các nhà hàng và tiệm sách Barnes and Noble. Danh sách kết thúc với lần cuối cùng ở nhà .

      Kế đến, mở sổ và viết lại tên những người từng thẩm vấn kể từ cái chết đầu tiên. lấy ra danh sách thành viên và bảng phân công của Hội Phụ nữ Trinh thám, khoanh tròn tên ba thành viên - những người làm việc ở tiệm sách Barnes and Noble, những người có thể gặp các nạn nhân. Sau đó khoanh tròn vào bốn phân hội của Hội phụ nữ Lông công, từng tổ chức họp mặt ở các tiệm sách và các chủ tịch hội từng thẩm vấn. đối chiếu hồ sơ về ba nhân viên làm ở tiệm sách và thành viên Hội Phụ nữ Lông công với các cuộc gọi và email của các nạn nhân. thu được con số to tướng.

      Có tiếng nước tắt. lấy ra các bản photo của các lá thư khác và đặt chúng bên cạnh nhau bàn, kiểm tra từng lá thư để xem mình còn bỏ sót điều gì . ràng là có gì lạ. Trán căng ra vì suy nghĩ. Việc tìm kiếm kết nối ràng thường rất dễ dàng cơ mà. lật cuốn sổ ghi chép đến các trang thẩm vấn nhân viên các tiệm sách, nơi bốn nạn nhân từng đến mua sách.

      Phiếu tính tiền ở các tiệm sách là kết nối duy nhất của bốn nạn nhân. Còn có những cái khác nữa, nhưng các phiếu tính tiền là mẫu ghép lớn hơn những gì Quinn nghĩ. Nếu Chết ngạt liên lạc với đàn ông mạng, chắc hẳn ả ta gặp họ ở các tiệm sách.

      Quinn có đủ hồ sơ cá nhân của các quý bà thuộc hội Phụ nữ Lông công. biết liệu có bao nhiêu người trong số đó làm việc ở các tiệm sách. tuần trước, nhìn thấy vài người trong số họ trong tiệm sách Narnes and Noble khi Lucy có cuộc chuyện với nhóm nhà văn viết truyện trinh thám. Có lẽ họ biết là cảnh sát. Ngay cả những người thuộc Hội phụ nữ Lông công làm việc cho các tiệm sách, vì họ là các độc giả lang thang ở đó và thể loại trừ.

      "Chúa ơi," lẩm bẩm và dụi mắt bằng lòng bàn tay. vòng vòng như trong mê cung. Mỗi cơ hội trong vụ án lại kéo theo nhiều câu hỏi cũng như nhiều đáp án. Mỗi lần xoá người tình nghi, dường như lại có thêm mười người được thêm vào danh sách. Chết ngạt là cái tên nằm trong số đó. biết điều đó. Nếu tiếp tục loại bớt dần, tìm được ả ta. có các manh mối và những kẻ tình nghi. Chỉ mất nhiều thời gian để xem xét tất cả mà thôi. may, thời gian là thứ duy nhất có. khi giao lá thư mới nhất này, trung uý kiên quyết hơn trong việc sử dụng Lucy làm mồi nhử.

      Chết tiệt , nếu điều này xảy ra với người khác chứ phải là Lucy, Quinn là người đầu tiên muốn dùng người đó để thiết lập nhiều mối liên lạc hơn với Chết ngạt. Sử dụng phương tiện truyền thông làm cho Chết ngạt tức giận như xuất các phương tiện truyền thông, hoặc bẫy ả ta vào đối đầu bạo lực. Nhưng việc này xảy ra với bất cứ ai khác. Điều cuối cùng muốn làm là đặt Lucy vào tình trạng nguy hiểm hơn.

      Suy nghĩ về điều gì đó xảy ra với làm quặn thắt. nghĩ về Merry và bó hoa hồng trong xe. Hôm nay là ngày ba mươi. thường đặt hoa lên Merry vào ngày ba mươi tháng Tư.

      chịu được việc trái tim phải chứa đến cái chết của hai người phụ nữ. để bất kỳ điều gì xảy ra với Lucy. quan tâm nếu phải trói gô lại và giấu trong tủ đựng đồ. Tủ đựng đồ của . Cái trong phòng ngủ của đủ lớn cho việc này.

      Dĩ nhiên, điều đó là thể. Trung uý Mitchell nổi cơn tam bành. Ngoài ra, có trong nhà khiến Quinn điên mất. thể có . Và thể đưa tay chạm vào . Ồ, cũng có ý định là chạm vào . Nhưng điều gì đó xảy ra và lại ở trong vòng tay , áp sát vào . Và cảm nhận được dây ngực của . trở nên bồn chồn và băn khoăn, suy nghĩ về những nơi cơ thể muốn hôn vào. Cùng lúc biết được cảm giác của đối với và điều đó bao giờ xảy ra.

      ba mươi bảy tuổi. gã đàn ông trưởng thành. Nếu để tâm, có thể kiểm soát được đôi tay mình. Vấn đề lớn hơn là dường như thể kiểm soát được cơ thể mình. Điều cuối cùng muốn là vòng quanh nhà mình với "bé cưng" rắn đanh.

      Thành , đủ sức chịu đựng kiểu ngược đãi đó.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 13
      Rơi tự do: Tìm kiếm nơi chắc chắn để cư trú...

      Lucy nhìn mình trong gương ở phòng tắm và chải mái tóc ướt. ghét phải thừa nhận rằng Quinn khiến an toàn. An toàn hơn nhận thấy trong những ngày này. Điều khiến băn khoăn hơn chỉ là có người đàn ông mới làm cảm thấy an toàn. Và điều này xảy ra với bất cứ người đàn ông khác. Chỉ mình Quinn mà thôi. Những gì với trước đó là . luôn nghĩ rằng mạnh mẽ và có thể đương đầu với bất cứ điều gì. Rắn cắn? vấn đề gì, chỉ việc buộc garo, sau đó tự mình hút chất độc ra. Cá mập tấn công? lo sợ, chỉ đấm vào mắt nó. Bị ong rượt ư? Quá dễ, nhảy xuống hồ hoặc chạy vào nhà lấy chai xịt côn trùng. Nhận được thư từ gã dở hơi? Khóc như đứa trẻ và gọi điện cho chàng trai tráng kiện.

      Lucy đánh răng, sau đó sấy khô tóc. tự hỏi Quinn làm gì, và nghĩ về bữa trưa vừa nấu cho . ai cho đó là kiệt tác nấu nướng, nhưng đó là tất cả những gì cần. Ấm áp, chan chứa đầy tình . Nó cũng là điều tuyệt nhất mà Quinn thể .

      , lần này suy đoán quá nhiều về mọi cử chỉ và hành động của . cũng đoán trước bất cứ điều gì về cách ôm sau khi mở cửa trước và lao vào vòng tay . Hoặc cách chạm vào và hôn lên đầu . Và chắc chắn tìm cách hiều bất cứ điều gì chứa đằng sau lời đề nghị nấu bữa trưa và ở lại trong khi tắm. làm việc. Và việc hiểu sâu hơn hố sâu nguy hiểm mà muốn trượt vào sâu hơn nữa.

      Sau khi tóc khô, vào phòng ngủ, mặc vào chiếc áo ngực màu trắng, quần lót có chấm xanh và trắng. mặc quần jean và áo cánh trắng. xỏ chân vào dép lê và qua bếp vào phòng khách. lén nhìn qua góc tường và thấy Quinn ngồi ở văng. Hai cánh tay đặt đùi, và đôi tay buông thõng giữa đầu gối. Cuốn sổ ghi chép và các tờ giấy được trải đầy mặt bàn café và văng. Còn dán mắt vào màn hình laptop.

      nên chú ý đến nơi mình ngồi chứ. người đàn ông to lớn ngồi sofa với toàn bộ giấy tờ được trải ra chiếc bàn café kiểu cổ. làm thế. xem như là nơi an toàn khi bất ngờ đáp xuống vùng đất an toàn. Như chỉ mình cũng có thể giữ cho được an toàn. Tim đập nhanh khi nhìn thấy bóng . Điều đó cho biết rằng là gì cả nhưng an toàn. phải dành cho .

      Quinn ngoái đầu nhìn lại như thể cảm nhận được diện của . Ánh mắt đen nhánh của bắt gặp ánh mắt . ngồi thẳng dậy và lọn tóc đen rủ xuống trán. "Em cảm thấy đỡ hơn chưa?"

      "Rồi" trả lời và vào phòng.

      Ánh mắt nhìn theo . "Em trông tuyệt lắm"

      nhắc nhở chính mình rằng Quinn làm tổn thương và làm bẽ mặt . Và nếu ả dở hơi đó gởi cho các lá thư, giờ có mặt trong nhà . Cư xử như thể quan tâm đến vậy. chỉ giả vờ thích thú với người tình nghi tiếp theo mà thôi. hôn và chạm vào vì công việc. đến bên cửa sổ và nhìn ra ngoài. Từ vỉa hè đằng sau, hai bé với xe đạp màu hồng và búp bê trong giỏ đạp ngang qua nhà . Hôm nay là thứ bảy. Đêm nay ở lại nhà mẹ .

      "Lucy"

      nhìn qua vai. "Gì?"

      Quinn ngẩng đầu lên nhìn lúc trước khi "Chúng ta phải chuyện về lá thư được gửi đến hôm nay. hiểu là em muốn đọc nội dung bên trong, nhưng em cần phải đọc."

      quay đầu lại "Nó có tệ lắm ?"

      Ánh mắt đen nháy của vẫn tiếp tục nhìn vào , và đưa ra lá thư được cho vào túi trong. " nghĩ thế."

      Lucy tới chỗ Quinn và lấy lá thư từ tay . Khi đọc, quanh bàn café và ngồi xuống văng. Sau khi đọc xong, mừng vì mình ngồi xuống. Dạ dày co quặn lại và cùng lúc thấy choáng váng. e rằng mình bị ốm mất thôi.

      "Những ai biết được địa chỉ của em?" Quinn hỏi khi nhìn qua bờ vai rộng lớn.

      "Em biết. Nó được nêu ở bất cứ đâu." nghĩ trong vài giây và nghĩ ra vài khả năng khác. "Có thể người nào đó ở DMV hoặc bưu điện. Nó được viết tờ séc của em, vì thế... ai biết đâu?" Lucy đặt lá thư xuống bàn và xoa xoa thái dương.

      "Thế còn các tiệm sách?"

      Tiệm sách ư? "Amazon có thể. Em toàn mua sách ở trang đó."

      lắc đầu. "Các tiệm sách địa phương cơ."

      "Em biết." nghĩ về tất cả các tiệm sách và tại sao họ có địa chỉ của . "Em có thể mua sách ở Hasting. Em phải điền vào tờ khai, vì thế chắc họ có địa chỉ của em."

      với tay lấy cây bút. "Như thế nào?" kể cho , và viết nó bằng chữ hoa được tô đậm.

      " cho nghe về Hội Phụ nữ Trinh thám."

      "Em cho Thám tử Weber những gì em biết."

      "Em chắc chắn biết nhiều hơn em nghĩ đó." lấy và đưa cho tờ giấy. Đó là bản phân công của Hội Phụ nữ Trinh thám. "Có ai trong danh sách này gợi cho em bất cứ điều gì ? Như cư xử kỳ quặc hoặc có thể là fan cuồng chẳng hạn?"

      "Ừm, vài người trong số những người phụ nữ này hơi kỳ quặc." chỉ cái tên trong danh sách. "Betty viết viết lại cùng cảnh tượng - giết chết cha của bà ấy từ khi em biết bà ấy. Nhưng em nghĩ bà ấy là kẻ giết người trong thực."

      "Bà ấy có phải là người có mái tóc trắng và đeo kính hôm ở tiệm sách Barnes and Noble ngày hai mươi ba ?"

      Chết tiệt, chàng này nhớ mọi thứ. Nhưng phải thôi, ta là cảnh sát cơ mà.

      "Đúng là bà ấy."

      " cho nghe về Cynthia Pool và Jan Bright."

      Lucy nhún vai. "Em biết gì nhiều để kể. Jan là người đứng đầu của Hội Phụ nữ Trinh thám. ấy cũng là người tổ chức kiện ở tiệm sách Barnes and Noble. Em biết Cynthia là thành viên của Hội Phụ nữ Trinh thám. Nhưng em biết họ có coi trọng việc viết lách của mình hay họ chỉ là những người học đòi mà thôi. Tất cả những gì em thực biết là cả hai người họ giúp đỡ rất nhiều cho các nhà văn trong thành phố."

      "Giúp đỡ như thế nào?"

      "Họ luôn nắm chắc sách của bọn em luôn có trong kho. Những điều như thế."

      "Còn người học đòi sao?"

      "Người học đòi là người luôn về việc viết lách nhưng là chưa bao giờ viết xong hơn vài chương."

      khi quay lại nhìn vào mắt . "Chúng ta biết được từ các lá thư Chết ngạt gửi rằng ả ta là người muốn trở thành nhà văn. Ẳ ta đọc các loại tiểu thuyết trinh thám, đặc biệt là các tiểu thuyết em viết." lấy lá thư thứ hai và đặt nó lên bàn. "Ý dòng này muốn gì, biết những gì họ ; viết những gì bạn biết? Họ là ai?"

      "Họ có thể là bất cứ ai. Có thể là bất cứ ai trong ngành xuất bản, hoặc ả ta có thể đọc nó trong cuốn sách. Nó chỉ là lời khuyên tiêu chuẩn trong ngành này."

      "Jan biết những gì em viết về người phụ nữ giết người hàng loạt chuyên tìm kiếm nạn nhân mạng." lật vài trang ghi chép của mình và ngả người tới trước tìm kiếm. Phía sau áo sơ mi của được rút ra khỏi quần jean và thoáng quần lót sọc xanh trắng.

      Lucy nghiêng người tới trước và xếp lại giấy bàn. Vai vô tình chạm vào vai Quinn. Bàn tay vẫn tiếp tục lật các trang giấy. Cảm giác bị phản bội hơi nhói lên, tỏa khắp cánh tay, lan đến ngực . Và trong giây lát, nghĩ về điều khác ngoài việc ả giết người gởi cho các lá thư. nhận ra các cảm giác nhoi nhói đó. Đó chính là tia sáng của dục vọng, khao khát, và phấn khích nóng bỏng trong trái tim . Trước đây cũng mang lại cho cảm giác này, khi cả hai giả vờ mình là người khác. ngồi dựa vào văng, tránh xa mỗi đe dọa cho trái tim mình. "Em phải cho về những gì em viết ở trong những buổi chuyện của họ. Hoặc trong cuộc chat trực tuyến."

      "Ý em là gì?" tiếp tục lật các trang giấy. "Kiểu chat trực tuyến như thế nào?"

      "Các nhóm cầu em trở thành diễn giả khách mời trực tuyến của họ" trả lời, vứt bỏ cảm giác của đối với Quinn sang bên. có thể giải quyết chúng sau. Hoặc . "Nó khác nhau. Đêm nay có thể là nhóm những người thích tiểu thuyết trinh thám, và đêm sau lại là nhóm các nữ doanh nhân." đẩy tóc ra khỏi mặt và giữ nó phía sau cổ. "Em luôn được hỏi em viết về điều gì. Đó là trong những câu hỏi mọi người thường hỏi. Em chắc là mình từng nhắc đến việc chết ngạt khi quan hệ tình dục và rằng em viết về phụ nữ giết người hàng loạt. Ẳ ta săn lùng đàn ông mạng hàng tá lần, thể nhớ nổi. Tin em , em ước gì mình biết được người phụ nữ đó là ai." thả hai tay mình lên vạt áo. Ánh mắt hướng đến lá thư mới nhất. " ràng rằng ả ta nhìn thấy chúng ta ở bên nhau và biết là ai."

      "Ừ, có lẽ từng phòng vấn ả ta."

      "Hoặc ả ta nhận ra từ cuộc họp báo nào chăng?"

      " cũng nghĩ về điều đó. Ẳ ta nhớ được mặt nhiều nếu gặp ở cuộc họp báo. Nhưng cuộc thẩm vấn mặt đối mặt khác."

      "Nhưng nếu ả ta dành thời gian cho cuộc họp báo sao?" Lucy thở dài và hỏi lại câu hỏi khiến sợ chết khiếp. " có nghĩ là ả ta bám theo em ?"

      Quinn xoay người lại nhìn với ánh mắt đau đáu, miệng mím chặt lại. " ước mình có thể với em là , nhưng thể. nghĩ tình hình này là đó."

      Đó là những gì Lucy sợ hãi. Trong vòng năm ngày qua, cố kiểm soát nỗi sợ hãi ăn dần ăn mòn . Nhưng bây giờ cần nữa rồi. Nó lan tỏa khắp cổ họng và vào trong đầu . thể nghĩ gì để vượt qua điều đó. Mắt nhói đau. gặp khó khăn khi hít khí vào phổi. đứng dậy và nhanh chóng đến phía sau bàn café để qua phía bên kia phòng. nhìn qua cửa sổ lớn. Bóng tối của các cành cây to trụi lá dần lan lên vỉa hè nhà . Bây giờ phải làm gì? thể lệ thuộc vào bạn bè và gia đình để mối nguy hiểm đó ngày càng trở nên đáng sợ hơn.

      "Em phải làm gì đây?" Tay nắm lấy nếp áo bằng lụa màu đỏ tía khi suy nghĩ tìm kiếm các giải pháp thích hợp. "Em nghĩ em có thể ra khách sạn ở. Em có thể mang theo laptop và cố làm việc." hít sâu vào, sau đó từ từ thở ra. phòng khách sạn, nghe như thể bị giam giữ vậy. An toàn, nhưng giam hãm. "Hoặc em có thể mua cây súng. Em biết cách bắn súng, nhưng nó có khó lắm ? Mình chỉ việc nhắm và bóp cò." Giọng đầy sợ hãi khi thêm, "Đúng vậy ? Hoặc ... hoặc em có thể mang theo Snookie và đến Cancun."

      Quinn đặt tay lên vai và kéo ngả vào ngực . "Em cần đến súng hoặc phải đến Mêhico" cảm thấy trống rỗng. Ám áp và an toàn, và đứng yên vì làm vậy còn tốt hơn là ngã nháo nhào. "Em có mà."

      ước gì điều này là . " làm gì?" mỉm cười mỉa mai.

      "Chuyển đến sống ở phòng dành cho khách ở nhà em sao?" cố tỏ ra khôi hài, mặc dầu phải thừa nhận rằng trong thời điểm này, có cảnh sát xấu tính trong nhà còn gì tuyệt hơn.

      ", có thể giúp em chuyển chỗ ở trong thời gian ngắn." trượt bàn tay mình xuống cánh tay và nắm lấy eo .

      "Đến đâu?"

      "Nhà ."

      quay lại và nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu đậm của . điên. rất nghiêm túc. " chế giễu em à?"

      " nghĩ đó là giải pháp tốt nhất." cố thoát khỏi , nhưng lại ôm chặt eo . " phòng ngủ phụ. Em có thể ở đó."

      " phải có số điều luật của cảnh sát chống lại điều đó ư?"

      ". Em còn là nghi phạm nữa. Và ngoài ra, ai được biết em ở đâu. vì sư an toàn của em, tốt hơn nếu ai biết được gì."

      Lời mời nghe rất hấp dẫn, nhưng sống chung nhà với Quinn lại là vấn đề khác. phải sau lần vừa rồi khi bằng cách nào đó mảnh vải, và bàn tay lại lang thang khắp những nơi thú vị người . phải khi, sau tất cả mọi việc bị cám dỗ để cho kết thúc những gì bắt đầu vào tối hôm đó. "Em nghĩ đó là ý hay."

      "Em sai rồi."

      khoanh tay dưới ngực và trả lời. im lặng thay cho .

      hơi ngả đầu ra sau và nhìn xuống . "À, em sợ những gì có thể xảy ra nếu em lại mình ở trong nhà chứ gì. Em nghĩ em có thể tự kiềm chế được à?"

      " kiêu ngạo." hất tay ra khỏi eo mình và bước lùi lại. "Em có thể kiểm soát chính mình. Em có thể làm tốt nữa kìa. là người cởi áo quần em trước cơ mà."

      "Em phàn nàn gì cả."

      "Em thể. bịt kín miệng em rồi."

      mỉm cười. "Trước hay sau khi em cho tay vào quần nhỉ?"

      Ánh mắt nheo lại. nghĩa đầu như muốn nổ tung.

      " hiểu sao em lại giận dữ như thế." tiếp và khoanh hai cánh tay bờ ngực rộng lớn "Chuyện đó chẳng có gì to tát cả."

      đưa tay lên và chọc chọc vào khoảng trước mũi . " nghĩ em là kẻ giết người hàng loạt." Và với em rằng muốn có mối quan hệ với em khi chẳng muốn. Chọc chọc. Chọc chọc. "Nếu em biết con người của , đêm đó bảo giờ xảy ra." Và khiến em phải lòng trong khi chỉ vì công việc của mình mà thôi.

      ngả đầu ra sau lần nữa và đẩy tay ra khỏi mặt mình. "Nếu điều đó đúng, bây giờ em biết con người của . Em có rắc rối gì khi ở lại nhà đến cuối tuần, cho đến khi bọn có thể đảm bảo an toàn cho nhà em. Đừng từ chối lời để nghị vì em giận . Đó là giải pháp tốt nhất. Em thấy an toàn hơn. Và ít lo lắng hơn khi biết em được an toàn."

      Lucy thả tay mình xuống. Trong khi quan tâm liệu có lo lắng cho hay , phải thừa nhận rằng đúng. thấy an toàn hơn ở nhà . Và phải gây nguy hiểm cho bạn bè và người mẹ già khốn khổ của . Chắc chắn là muốn giết Quinn trước khi chuyện này kết thúc. Nhưng giận giữ bị đánh bại bởi sợ hãi.

      "Được rồi, em đến nhà , nhưng giữ chặt tay mình đó."

      cười như thể nhận thấy những gì buồn cười. "Chỉ tay thôi sao?"

      "Tất cả con người ."

      "Chẳng vui chút nào." Miệng cong lên với nụ cười nửa miệng. "Nhưng nghĩ có thể kiểm soát chính mình. Còn em sao?"

      "Em có thể kiểm soát chính mình." vòng quanh thêm, "Em có thể làm tốt điều đó." lên lầu về phía phòng làm việc, lấy laptop và số thứ cần. bỏ vài bộ quần áo vào vali và đổ đầy thức ăn cho Ngài Snookums.

      Khi sẵn sàng, Quinn mang tất cả hành lý ra xe và đặt chúng vào ghế sau. chắc mình phạm phải sai lầm lớn. Việc này khiến cho trái tim tội nghiệp của khó hồi phục được. Nhưng Quinn khiến thấy an toàn. hiểu tại sao, nhưng cho thấy điều đó. khiến cảm giác như thể là bức tường rắn chắc chắn giữa và kẻ giết người thần kinh đó.

      đường đến nhà , Lucy chăm chú nhìn từ bộ phận máy móc trong xe, đến còi tầm và radio của cảnh sát ở bảng điều khiển. ngước nhìn lên ngọn đèn đỏ trắng được móc vào tấm che nắng ở phía ghế dành cho khách. Và nóng lòng muốn biết mọi thứ trong xe hoạt động như thế nào. thường xuyên nghiên cứu về thể loại này, nhưng chưa bao giờ được ngồi bên trong xe của cảnh sát. Sau đó, ánh mắt của bắt gặp bó hoa hồng ghế bên cạnh và quên luôn về việc nghiên cứu và các máy móc.

      "Hẹn hò ư?" hỏi như thể quan tâm đến điều đó. Như thể ý nghĩ về ở cùng với người nào đó khoét sâu thêm vào trái tim .

      liếc nhìn , mày nhíu lại như thể vừa nhận ra là xe còn có người. "Cái gì?"

      "Bó hoa. Tối nay có hẹn ư?"

      quay lại nhìn thẳng vào con đường phía trước mặt và rẽ vào đại lộ Broadway. " hẹn hò với ai cả. Chỉ hẹn hò với mình em thôi, Ánh nắng ạ."

      bị mất trí. Đó là lý do duy nhất có thể nghĩ ra cho việc bảo Lucy đến ở cùng nhà với mình. phải hối tiếc về điều đó. phải kết thúc bằng việc tự đá vào mông mình. Nhưng đôi mắt ngấn nước và đứng đó, trông hoảng loạn và đơn. Trước khi biết mình làm gì, vươn tay và kéo dựa vào ngực . Cơ thể phản ứng với mùi tóc và mùi thơm từ da . phải đứng đó và chống lại khát vọng được vùi mặt mình vào cổ . Cái chạm nhàng của dưới bàn tay gợi cho nhớ đến lần đụng chạm trước - khắp cả người . Khao khát dâng đầy gợi cho nhớ về việc bị thu hút nhiều như thế nào, ngay cả khi nghĩ có thể là kẻ giết người. Đến giờ vẫn tiếp tục bị thu hút.

      Ánh nắng ban chiều xuyên qua cửa chắn gió. lật miếng che nắng xuống. Những gì với đều là . mất thời gian lo lắng về . Ngay cả khi lập ra kế hoạch bảo vệ , vẫn lo lắng. có công việc phải làm. Và thể bắt kẻ giết người nếu bị sao lãng.

      Dĩ nhiên, việc ở cùng nhà với cũng chỉ là việc chuyển từ sao lãng này sang sao lãng khác. Nhưng ít nhất cũng có thể nghỉ ngơi thoải mái hơn nếu ở với và Millie. có thể để mắt đến nhiều hơn. Millie có thể còn và chưa trưởng thành, nhưng nhà là điạ hạt của nó và nó là con chó sủa rất cừ.

      hết đường Broadway và rẽ vào đường nhà . khi trung uý Mitchell phát ra rằng Quinn giấu Lucy ở nhà , ắt có chuyện lớn xảy ra. Đó phải là quy tắc phản ứng nhanh với việc chuyển cựu - nghi - phạm - thành - nhân - chứng - toàn - bang vào nhà . Nhưng điều đó có nghĩa là trung uý thích nó. Sau bức thư mới nhất, có chuyện trung uý hỏi về việc Lucy ở đâu và các bước bảo vệ an toàn cho đc tiến hành thế nào. Và Quinn phải với ông ấy mọi việc.

      mở cánh cửa gara và đậu chiếc Crown Victoria kế bên chiếc xe Jeep. Cách tốt nhất để giải quyết việc này là báo cho trung uý càng sớm càng tốt. Đó chính là việc báo cáo cách thẳng thắn, che đậy.

      tắt máy, cầm lấy laptop và sổ ghi chép từ ghế dành cho khách. mang vali của Lucy bằng tay còn lại. theo vào nhà. đặt các hồ sơ, máy tính bàn bếp và mở các ngọn đèn khi họ dọc theo hành lang đến phòng trống dành cho khách. quẳng vali của lên chiếc giường cỡ lớn, được phủ bởi tấm trải giường màu đỏ mua ở Costco cùng lần mua giường dành cho Millie. Tấm trải giường mềm nhưng đẹp, chắc hẳn phải là thứ mà phụ nữa lái BMW mua cho nhà mình.

      " vừa lắp mới sàn gỗ trong phòng này," khi đến cửa và dựa vai vào thanh dọc.

      "Chúng đẹp," thầm khi đặt laptop của mình lên bàn phấn. đến cửa sổ và kéo màn cửa ra. tự hỏi nghĩ gì về văn phòng. Và cũng tự hỏi tại sao lại quan tâm đến điều đó. nhận thấy mình hoảng sợ. muốn thích ngôi nhà của . Trước đây điều này chưa từng xảy ra. ở đây với chỉ vì những lá thư mà Chết ngạt gửi khiến sợ hãi. Ngoài điều này ra, thích .

      "Nếu em thay đổi ý định về việc ở đây, có thể sắp xếp cho em nơi ở mới an toàn," buộc phải ra điều này.

      nhìn trả lời. phần trong ước rằng chọn nơi nào đó an toàn. Phần lý trí trong biết rằng việc sống cùng nhà với , chỉ cách nhau hành lang phải cực kỳ trong sáng và cực kỳ đau khổ.

      "Em ở đây." trả lời.

      " phải đón con chó," và nhấc người ra khỏi thanh dọc cửa.

      Ánh mắt tròn xoe. "Millie nổi tiếng đó ư?"

      "Ừ." nhận ra rằng trong ánh mắt tròn xoe của , nỗi sợ hãi ngày nào còn tồn tại. "Em cứ tự nhiên nhé!"

      rời nhà, ngoái nhìn lại và thẳng đến nhà mẹ . đường đến đó, lấy điện thoại và gọi cho Kurt. với ta về lá thư và chuyện giấu Lucy ở đâu.

      "Tớ nghĩ là ấy thích cậu cơ mà?" Kurt .

      "Ừ, thế. Nhưng vì vài lý do, tớ nghĩ ấy thấy an toàn khi ở cùng tớ."

      "Trung uý chẳng thích chuyện này đâu. Có thể cậu nghĩ ra đc gì đó để báo cáo vào sáng mai." Họ chuyện về mặt tích cực của việc gửi cảnh sát mật ở nhà . Nhưng Quinn càng nghĩ nhiều về chuyện này, càng thích ý tưởng về việc có hai người đàn ông cùng sống chung nhà với Lucy.

      Trước khi trở thành thám tử, Quinn làm bảo vệ ngầm vài lần. Hoặc muốn giết chết nhân chứng hoặc trở nên rất thích nhân chứng. muốn tự hỏi rằng hai chàng cảnh sát trẻ cảm giác như thế nào về Lucy.

      tắt điện thoại khi rẽ vào đường lái xe vào nhà của mẹ mình. người đàn ông trưởng thành. cảnh sát với mười sáu năm kinh nghiệm và học được hay hai điều về việc kiểm soát. có thể kiểm soát chính mình khi ở với Lucy. phải giữ tay mình tránh xa cơ thể . Chuyện đó là chuyện .

      đặt Millie lên phía sau xe Jeep và rời khỏi nhà mẹ trước khi bà có thể đặt ra quá nhiều câu hỏi. còn nơi phải đến trước khi về nhà.

      Nghĩa trang Morris Hill nằm hơi nhếch lên phía công viên Julia Davis và Katheryn Albertson. Quinn lái xe qua các cổng sắt, len lỏi qua các con đường hẹp cho đến khi dừng lại trước bia mộ màu trắng đơn giản. đặt bó hoa hồng xuống phần mộ có tên Merry, lấy mắt kính mát ra khỏi mặt . Hình ảnh gương mặt bắt đầu phai mờ, mặc cảm về tội lỗi cái chết của càng dâng lên trong . đẩy các cành cây ra khỏi phiến đá trắng và đứng yên đó cho đến khi hình ảnh tràn về trong tâm trí . đáng được hưởng điều nhặt này từ . Sau đó lên xe và lái xe khỏi cứu thoát được để về với người phụ nữ quyết tâm giữ an toàn, hoặc đương đầu với cái chết.

      thấy Lucy ngủ gục phía đầu giường. nằm co ro, mặt hướng về phía cửa ra vào. Ánh nắng chiều xuyên qua các thanh của bức mành mành, phủ đầy khuôn mặt và mái tóc vàng óng của . tay đặt kề bên mũi, tay còn lại đặt hững hờ bụng. để chân trần. vạch sáng làm ánh lên nước sơn màu đỏ các đầu ngón chân .

      Millie len đầu vào giữa chân Quinn và khung cửa. nắm lấy dây cổ nó trước khi nó có thể vào phòng. Cả hai đứng nhìn Lucy ngủ, đứng nhìn lồng ngực phập phồng khi thở qua khoé miệng hơi hé mở.

      "Mày nghĩ gì về việc có thêm quý nữa trong nhà hả Millie?" hỏi chú chó quý của mình.

      Millie lớn giọng rên rỉ như thể nó có vài lời than phiền, và giật mạnh vòng cổ. Quinn biết Millie muốn gì. Nó có thể ngửi thấy mùi con mèo của Lucy áo quần , và nóng lòng được khám phá. Quinn cho rằng điều cuối cùng mà Lucy cần là bị đánh thức khỏi giấc ngủ ngon bởi chú chó kích động. "Mày có thể gặp ấy vào ngày mai," hứa khi kéo Millie khỏi cánh cửa và dẫn nó đến cuối hành lang vào phòng . Nó chống cự với nhiều tiếng rên rỉ khi nhốt nó bên trong. "Yên nào," ra lênh, sau đó đến tủ và lấy ra chiếc chăn dư. vài thanh gỗ sàn kêu cọt kẹt dưới chân Quinn khi bước vào phòng dành cho khách. phủ chăn lên chân Lucy. Và khi kéo nó lên hông, thở hắt ra và nắm lấy tay . ngồi bật dậy và giật mình vì điều đó.

      "Lạy chúa tôi. Ổn rồi, Lucy. Là đây."

      "Quinn?" Các vệt nắng chiếu khắp miệng và má . Đôi mắt mở to nhìn .

      "Ừ."

      " làm gì vậy?"

      Mái tóc phủ đầy vai có thể thấy các mạch máu đập nhanh ở cổ . Bên dưới làn vải trắng của chiếc áo sơ mi, ngực nâng lên và hạ xuống theo nhịp thở. "Em ngủ quên khi . Và chỉ đắp chăn cho em thôi."

      "Ồ." thả cổ tay ra và đẩy tóc lùi ra phía sau tai. "Mấy giờ rồi nhỉ?"

      nhìn đồng hồ. "Mới hơn năm giờ."

      nhíu mày lại. " cũng khá lâu nhỉ?"

      " có việc quan trọng cần phải làm."

      "Với vụ án của Chết ngạt à?"

      lắc đầu. "Sau khi đón Millie, phải mang hoa đến nghĩa trang."

      "Cho ai vậy?"

      " ." đứng chân và khoanh tay trước ngực. Lucy ngước nhìn chờ đợi. " ấy là người cung cấp tin bí mật và bị giết vì làm việc với ."

      Lucy ngồi dậy, và ánh nắng chiếu vai và cổ . "Em xin lỗi. Thế có bắt được kẻ giết người ?"

      "Có. ta bị xử tử hình."

      "Và mang hoa đến đặt ở mộ ấy." lúc lắc đầu. "Điều đó ngọt ngào."

      ", phải thế." hướng ánh mắt xuống phía trước áo sơ mi trắng của . , phải là chàng ngọt ngào. Nhưng có thể là người biết tỏ lòng tôn kính. Ngay cả khi điều đó giết chết . "Nếu làm thế, chả có ai làm điều đó cho ấy," giải thích và nhìn thẳng vào mắt . " làm thế vì tội lỗi lương tâm của mình. Vì nếu làm công việc của mình bị giết chết. ấy là người nghiện ma tuý và là điếm, nhưng ấy cũng là người rất dễ thương. Khi ấy bị giết, tất cả những gì có thể nghĩ đến là việc này có thể tác động như thế nào cho vụ án của . Tất cả những gì quan tâm là công việc."

      Lucy ngồi lùi lại. "Điều đó giải thích cho việc tại sao em ở đây đúng ? Vì để chắc chắn rằng em an toàn sao?"

      có thể dối và với là đúng như vậy. Rằng quan tâm đến chút nào cả. từng dối với vào ngày đầu tiên tiếp xúc với mạng. Và có thể đó là lý do bây giờ thể nào dối được. " muốn giữ cho em được an toàn. Nhưng đó phải là lý do duy nhất cho việc em có mặt ở nhà . chắc chắn bị cằn nhằn khi trung uý phát ra."

      "Thế tại sao?"

      thoát khỏi việc phải trả lời nhờ thanh vang lên cuối hành lang.

      "Tiếng gì thế?"

      Quinn liếc về phía cửa, sau đó quay lại nhìn Lucy. "Millie quăng mình vào cửa phòng ngủ của . Nó biết em ở đây. Và nó quen với việc có người phụ nữ khác ở trong nhà."

      Lucy hơi ngửa cổ ra sau. ánh nắng nhàng trượt từ mũi đến miệng . "Có bao nhiêu phụ nữ từng đến đây?"

      "Đến đây hả? Ngoài em và các cháu của sao? Chỉ , nhưng Amanda ra khi Millie còn là con cún con. Vì thế nghi ngờ việc nó nhớ được ấy."

      "Amanda là ai thế?"

      thả hai tay dọc bên mình. " ấy là người định cưới."

      "Điều gì xảy ra?"

      nhún vai. " ấy thích bạn thân của hơn ."

      Lucy nhăn mặt. "Eo ôi."

      "Ừm. phát họ lên giường với nhau."

      "Em từng hẹn hò với những người dối trá, nhưng ít nhất em chưa bao giờ chứng kiến tận mắt điều đó. ấy kinh tởm. Điều đó ắt hẳn tệ."

      Vào giây phút đó, có thể kéo lên và hôn . Nhưng hứa là đụng vào . là người đàn ông coi trọng lời hứa. quyết định thực điều đó, ngay cả khi nó có nghĩa là phải vòng quanh nhà trong trạng thái cương cứng. Và điều đó có thể lấy vài năm tuổi thọ của . "Đúng thế. Đặc biệt là khi ấy ngồi đó, trần truồng giường của và đổ lỗi cho về việc thờ ơ với ấy."

      "Ồ, điều đó vớ vẩn." Lucy mỉm cười. Khoé miệng hơi vểnh lên của tác động mạnh đến "bé cưng" của . nên . Chỉ việc bước lùi lại và khỏi đó.

      " đoán đó là cách để về điều này." Phải tránh xa tóc vàng ngồi giường , tóc tai và quần áo bù xù và đầy kích thích vừa mới tỉnh dậy từ giấc ngủ. " ấy cũng có điểm đúng. Đôi khi phải dành phần lớn thời gian cho công việc."

      Lucy lắc đầu, và ánh nắng chiếu khắp môi . "Điều đó tào lao, Quinn ạ. Chúng ta đôi khi phải dành phần lớn thời gian cho công việc. Nó phải là lời bào chữa cho việc chung thuỷ."

      lần nữa, phải đấu tranh để chống lại việc ôm choàng lấy và hôn vào đôi môi ngọt ngào đó.

      "Em từng có nhiều bạn trai, những kẻ ngoại tình," tiếp tục . "Và họ thường cố đổ hết lỗi cho em. Nhưng đó phải là lỗi của em." đặt ngón tay giữa ngực và chỉ vào chính mình. "Em cho họ nhiều cuộc mây mưa. Những cuộc mây mưa tuyệt vời. Họ chỉ là những kẻ tồi. Và em phải luôn nghĩ rằng tốt hơn hết bạn phải khám phá ra điều đó trước khi bạn cưới người. Hoặc điều tiếp theo bạn biết, bạn có ba con trong khi chồng bạn tán tỉnh các em ở các quán bar. Mang về nhà hàng tá loại bệnh mà chỉ có Chúa mới biết đó là bệnh gì."

      Quinn cố chịu đựng. Căng cứng. " nhiều sao?"

      Bàn tay rớt xuống vạt áo. "Cái gì nhiều?"

      "Nhiều cuộc mây mưa tuyệt vời ấy?"

      "Ồ, phải với nhiều người khác nhau. Em có nhiều bạn trai đến thế, nhưng khi em ... đúng thế." nhún vai. "Điều em muốn là gì nhỉ?"

      phải rời khỏi đây thôi. Hãy làm điều danh giá như dự tính. Chỉ việc ra khỏi căn phòng chết tiệt này khi còn có thể được.

      "Em luôn nghĩ rằng nếu em lo lắng về việc trần truồng trước mặt người nào đó, em có khoảng thời gian tuyệt vời bên người đó."

      cố chịu đựng - khó khăn. Trong đầu xuất hình ảnh dựa lưng vào tường, miệng ngực . "Chúa tôi," bật ra từ cổ họng kèn kẹt. Việc giữ yên tay và các bộ phận khác cơ thể mình là điều khó khăn nhất mà từng làm.

      "Có chuyện gì sao?"

      "Em tra tấn ."

      Tim đập trật vài nhịp khi nhìn vào miệng . Sau đó nụ cười từ từ lan ra đến tận khoé miệng. Như thể nhận ra việc mình làm cho đến khi đề cập đến điều đó. " có muốn em dừng lại , Quinn?"

      "Chết tiệt , ," thầm. người khổ dâm. " muốn em cho nghe việc em mang lại những cuộc mây mưa tuyệt vời như thế nào."
      Jenny NguyenHyunnie0302 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :