1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nàng phi chuyên sủng của Vương gia ngốc - Huyền Nhai Nhất Hồ Trà (21/90c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 30: Tiết lộ cơ mật

      Editor: Puck


      bao lâu, thái y đến.

      Bắt mạch cho nàng xong, chỉ bị kinh sợ, thân thể đáng lo ngại, kê đơn an tâm tĩnh khí rồi rời .

      “Ái phi, ái phi!” Chân trước Thái y vừa , chân sau Phượng Dục Minh nghe được tin tức chạy đến, bụi đất người còn chưa được phủi sạch , “Ái phi, nàng thế nào? Nghe có người đụng nàng đúng ? Là ai? Nàng cho bổn Vương, bổn Vương đánh giúp nàng!”

      đúng là... Là miệng ai lớn như vậy, truyền tin tức cho nhanh như thế? Quý Du Nhiên nhíu mày, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa.

      Phượng Dục Minh thầm hiểu trong lòng, lập tức đứng dậy, khí phách hùng dũng oai vệ hiên ngang chạy ra bên ngoài, cước hung hăng đạp lên nam tử đứng ở ngưỡng cửa! Thế còn chưa đủ, lại dùng lực giẫm lên mấy cước, trong miệng hét lớn: “Xem từ nay về sau ngươi còn dám đụng vào ái phi của bổn Vương nữa ! Bổn Vương đánh chết ngươi!”

      “Trời ơi! Nhị Hoàng đệ, đệ đánh lầm người!” Thấy thế, nụ cười của Ninh Vương phi trắng bệch, liên tục ngừng lớn tiếng kêu lên.

      Nhưng Phượng Dục Minh vốn nghe, tiếp tục tăng quyền cước với .

      Người làm khác trong Vương phủ đương nhiên cũng chỉ có thể nhìn, ngàn vạn lần dám động thủ với đường đường là Vương gia.

      Chờ đánh đối phương hơn mười lần, Quý Du Nhiên mới ‘đột nhiên tỉnh ra’, ‘vội vàng’ bò xuống giường kéo : “Vương gia, chàng nghĩ sai rồi, đụng đến ta!”

      có sao?” Lúc này Phượng Dục Minh mới ngừng tay, trong đôi mắt đen láy viết đầy nghi ngờ.

      Quý Du Nhiên lắc đầu, “ có. là biểu huynh nhà mẹ đẻ của đại Hoàng tẩu, mới vừa rồi chúng ta gặp ở vườn mẫu đơn, cũng mấy câu, sao có thể vô duyên vô cớ động thủ với ta?”

      “Vậy ai động nàng? cho bổn Vương, bổn Vương giáo huấn giúp nàng!” Phượng Dục Minh lại , bắt đầu xắn tay áo rồi.

      có ai!” Quý Du Nhiên vội vàng giữ lại, “Ta chỉ đứng lâu hơi mệt, cho nên tới đây nghỉ ngơi chút. Là ai cho chàng biết ta bị đụng hôn mê?”

      “Là... Bổn Vương quên rồi!” Suy nghĩ chút, Phượng Dục Minh như thế.

      Quý Du Nhiên vô lực, nhưng mà điều này cũng có tình có lý, nơi này người nào mà phải người sành sỏi? Bọn họ làm việc đương nhiên cẩn thận mọi chuyện, lưu lại dấu vết gì.

      Nên giả bộ giận dữ , “Cũng biết kẻ nào lắm mồm, nghe thấy chút tiếng gió truyền loạn, làm hại Vương gia dinendian.lơqid]on chàng lo lắng thành như vậy. Nếu để ta bắt được, xem ta có xé miệng !”

      “Chắc là nha đầu phía dưới nghe lầm! Cũng nhất thời do tình thế cấp bách sai, việc này nhị đệ muội cần quản, quay đầu ta nhất định gọi người tìm ra người trừng trị thích đáng trận.” Ninh Vương phi vội vàng , trong mắt lưu chuyển vòng ai oán, “Chỉ đáng thương cho biểu ca ta, tự dưng bị thiệt thòi lớn như vậy.”

      Ánh mắt phu thê Quý Du Nhiên lúc này mới quay về phía công tử văn nhã vô duyên vô cớ bị đánh đau trận.

      Đương nhiên, bị đè xuống đất vừa đá lại đánh, áo choàng sạch gọn gàng sớm vừa dơ lại nhăn, đầu tóc đen được chải vuốt chỉnh tề giờ mất trật từ rồi, chiếc quạt trong tay rơi xuống đất giờ bị quét qua bên. Trước lịch nho nhã, nhàng phong độ thân người giờ thấy nữa, trong mắt Quý Du Nhiên chỉ thấy tiểu nam nhân mặt mày xám tro.

      Bởi như vậy, càng giống ca ca của nàng rồi.

      Phải biết rằng, lúc trước ca ca của nàng là mỹ nam đệ nhất Kinh thành, phong thái tuyệt vời, nhiễm trần tục, cho dù chán nản hết sức, nhưng khí độ này giảm nửa phần, ngược lại càng thêm vài phần của vẻ đẹp lộn xộn, vẫn khiến đám nữ quyến ở Kinh thành thấy mà tâm hoảng ý loạn, bao nhiêu người thầm thề phải quân lấy chồng.

      Chỉ tiếc, thời gian thấm thoắt thoi đưa, người và vật còn, cũng biết thiếu niên tuyệt sắc đó giờ ở đâu, trôi qua như thế nào.

      “Hì hì he he.” Lúc này mới chính thức ý thức được mình đánh lầm người rồi, thái độ của Phượng Dục Minh cũng mềm , nhếch miệng lên cười cười với nam nhân kia, bàn tay được tự nhiên gãi gáy, “Xin lỗi, bổn Vương sai rồi, ngươi sao rồi? Có nặng lắm ? Nếu , bổn Vương đền ngươi chút tiền thuốc thang?”

      Biểu ca của Ninh Vương phi tỏ vẻ muốn khóc, khó khăn lắm mới cắn răng trả lời: “ có gì đáng ngại, chẳng qua chỉ là chút thương da thịt thôi, Dật Vương gia cần lo lắng.”

      Mới là lạ! giờ toàn thân chỗ nào đau, có thể nhìn thấy tên này ra tay ngoan độc. Lần này cho dù thương tổn gân cốt, nhưng vết thương da thịt kia cũng đủ để cho đau rất nhiều ngày rồi.

      Nhưng mà, như vậy thế nào? đâu thể so đo với Vương gia ngốc? Huống chi, bây giờ còn ở trong phủ đệ của biểu muội.

      Ninh Vương phi cũng nhanh chóng : “Thái y vừa mới ra ngoài, chắc còn chưa xa. Người đâu, nhanh chóng mời Thái y lại!”

      Rồi kéo biểu ca nhà mình, “Biểu ca, huynh theo muội nghỉ lát trước! Cũng để cho Thái y kiểm tra chút cho huynh.”

      Biểu ca của Ninh Vương phi yên lặng dfienddn lieqiudoon gật đầu, trước khi lại quay đầu liếc nhìn Quý Du Nhiên. Ánh mắt muốn lại thôi, giống như muốn gì đó.

      Quý Du Nhiên vốn lười phải nhìn , lúc này kéo Phượng Dục Minh lên, tự tay lau mồ hôi đầu cho , giọng oán trách: “Vương gia chàng thiệt là, vết thương người còn chưa hoàn toàn tốt, sao lại bắt đầu lộn xộn rồi hả? phải Thái y dặn dò bảo chàng tuyệt đối đừng tìm người tức giận sao?”

      “Bổn Vương chính là chịu hết nổi!” Phượng Dục Minh giọng , miệng còn vểnh lên cao cao.

      “Đúng vậy, vừa nghe nhị Hoàng tẩu xảy ra chuyện, nhị Hoàng huynh lập tức nhảy lên, người chạy nhanh chóng, những người khác đều đuổi theo kịp.”

      Chuyện chuẩn bị kết thúc rồi, thất Hoàng tử mới khoan thai chậm rãi tới. Mặc dù còn chống gậy, nhưng sau vài ngày cọ sát trước đó, bây giờ ở trước mặt phu thê Quý Du Nhiên mất tự nhiên nữa, ngữ điệu chuyện cũng nhanh nhẹn hơn nhiều.

      Nghe như thế, trong lòng Quý Du Nhiên nhịn được lại ngọt ngào, nên lôi kéo Phượng Dục Minh vào nhà ngồi xuống.

      Thất Hoàng tử theo đuôi đến, trong mắt nhuộm lên nụ cười : “Nhị Hoàng tẩu, nhị Hoàng huynh để ý đến tẩu! Tình cảm phu thê hai người tốt.”

      “Đúng thế, nàng là ái phi của bổn Vương mà!” Phượng Dục Minh tuyệt đối là kẻ gia hỏa thấy cọc bò lên, lập tức cười rạng rỡ, kéo tay Quý Du Nhiên buông ra.

      Quý Du Nhiên lắc lắc thoát, cũng lười, dù sao những ngày kia hình tượng của bọn gần như bị hủy trước mặt người đệ đệ này rồi, nên quyết định vò mẻ lại sứt, “Vương gia rất đúng, chàng là trượng phu của ta, đối xử tốt với ta như vậy, ta đương nhiên phải đối xử tốt với chàng rồi.”

      xong, hai người nhìn nhau cười, tình cảm ấm áp vô thức lan truyền khắp nơi, khiến những người đứng xem đều kiềm chế được mỉm cười theo.

      Trong mắt thất Hoàng tử thoáng lên vẻ hâm mộ, “Nhị Hoàng huynh hai người chung đụng hòa hợp như thế, có thể là ông trời tác hợp cho. Chỉ có điều -” ngừng chút, cẩn thận quan sát bốn phía chút, phát bên trong chỉ có nha đầu cận thân Lục Ý của Quý Du Nhiên, nên lặng lẽ về phía bọn họ, hạ giọng , “Nhưng mà, đệ nghe mẫu phi , hình như mẫu hậu chuẩn bị thu xếp ban thưởng cho Thái tử Hoàng huynh và nhị Hoàng huynh mỗi người mười mỹ tỳ! Chỉ chờ sau khi hai người thành hôn ba tháng mà mang thai, người ban thưởng xuống.”
      Abby, thuytThiênMinh thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 31: Ghen ghét nho

      Editor: Puck


      Ba tháng? Bây giờ bọn họ đại hôn sai biệt lắm chừng hai tháng rồi?

      Hoàng hậu nương nương nghĩ chu đáo, nàng mới vừa tiêu diệt do thám nàng ta đặt ở Dật vương phủ, đảo mắt nàng ta kiếm cớ nhét người mới vào? thể tìm được tư liệu trực tiếp về hành động của bọn họ, lão nhân gia nàng ta rất lo nghĩ sao? Quý Du Nhiên cười nhạt.

      Phượng Dục Minh chớp chớp mắt, vẻ mặt tò mò hỏi: “Mỹ tỳ? Đẹp bao nhiêu? Có đẹp hơn ái phi ?”

      “Đó là đương nhiên, hơn nữa tài nấu nướng siêu phàm, có thể so với ngự trù!” Quý Du Nhiên cười lạnh .

      Lời vừa ra, lập tức nhận lấy ánh mắt như bốn đèn pha càn quét bắn tới người.

      Phượng Dục Minh lập tức hỏi, “Ái phi, sao nàng biết?”

      Ủa, sao nàng lại ra tình biết đến ở kiếp trước? Quý Du Nhiên giật mình, vội vàng nặn ra nụ cười: “Đoán chứ sao! phải mẫu hậu vẫn luôn nhìn vừa mắt ta sao? Ta nghĩ, nếu muốn đưa người mới tới, đương nhiên phải tìm được người chèn ép ta khắp nơi. Mà bây giờ, chẳng phải Vương gia thích tài nấu nướng của ta sao? Như vậy tìm mấy người tinh thông trù nghệ tới, có thể dễ dàng đánh bại ta, trái tim Vương gia dĩ nhiên bị nàng ta mang .”

      Kiếp trước, sau khi nàng và Phượng Dục Minh thành hôn ba tháng, Hoàng hậu nương nương đúng là đưa mười mỹ nhân vào. người trong đó chính là nữ ngự trù, ngày thường xinh đẹp như hoa, ngay từ đầu nàng ta bắt lấy Phượng Dục Minh rồi. Sau đó nàng từ trong ăn năn hối hận hiểu ra, lại dốc bao công sức mới có thể kéo về bên cạnh mình.

      Còn lần này, ngay từ đầu Phượng Dục Minh tỏ vẻ rất thích tài nghệ nấu ăn của nàng, nghĩ cũng cần nghĩ Hoàng hậu nương nương càng đưa nha đầu coi như vũ khí bí mật kia đến, tốt có khi còn kèm theo vài người có tài nấu nướng siêu phàm.

      Đến lúc đó, nàng khó khăn lắm mới di1enda4nle3qu21ydo0n có thời gian yên bình biến thành như thế nào, nàng gần như có thể đoán được.

      “Nhị Hoàng tẩu, tẩu ăn dấm sao?” Đột nhiên, giọng yếu ớt vang lên, khiến lòng Quý Du Nhiên nhảy dựng.

      “Ta... thể nào!”

      có sao?” Thấp giọng hỏi, khóe miệng Thất Hoàng tử cong lên chút đường cong.

      Tiểu hài tử này...

      Sao trước kia nàng cảm thấy vô sỉ như vậy?

      Quý Du Nhiên hơi ngứa tay rồi.

      Nhưng Phượng Dục Minh lại biết, lần nào
      [​IMG]
      Abbythuyt thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 32: Suy ra ba

      Editor: Puck


      ý tưởng là chuyện quá dễ dàng. Nhưng áp dụng cụ thể ra sao, vào tay từ góc độ nào, lại là chuyện khiến người ta hết sức hao tổn tâm trí.

      Quý Du Nhiên khổ cực suy nghĩ lâu, suy cho cùng vẫn tìm ra phương pháp phá giả: Hoàng hậu, Trương thị, tiểu Trương thị, Thái tử phi, bốn người này là đối tượng chủ yếu nàng muốn đấu.

      Bởi vì quan hệ người thân, bởi vì đủ loại lợi ích liên quan, bốn người bọn họ tạo thành mạng lưới liên lạc dày đặc, đây cũng chính là cơ sở để bốn người bọn họ liên thủ đối phó nàng. Muốn lần đối phó với bốn người bọn họ, đây quả phải là chuyện dễ dàng.

      Nhưng mà, nàng lại thể ngồi nhìn mặc kệ, chờ vô ích bọn họ chủ động tới tập kích.

      Dù sao, trong đầu nàng vẫn còn trí nhớ năm kia, coi như nàng may mắn tránh được năm này, vậy sau năm? Hai năm? Thậm chí còn mười năm hai mươi năm?

      Nàng luôn có khả năng vẫn may mắn như thế? Bốn người kia đều phải đèn cạn dầu, muốn thiết kế nàng chính là câu .

      Nhưng với nàng mà , lập tức phải đề phòng bốn người, cùng với vô số nanh vuốt là thủ hạ của bọn họ, rất lâu thể phân thân, mệt mỏi kiệt sức.

      “Ái phi, ái phi!”

      Thân thể bị người dùng sức lay, Quý Du Nhiên ngẩng đầu lên, lại thấy khuôn mặt thở phì phò của Phượng Dục Minh.

      “Vương gia, sao vậy?”

      “Hừ, nàng còn hỏi bổn Vương?” Phượng Dục Minh die nda nle equ ydo nn trừng mắt, quay đầu ra để ý đến nàng nữa.

      Ặc... Quý Du Nhiên mờ mịt, vẫn là Lục Ý giọng nhắc nhở nàng: “Vừa rồi Vương gia gọi ngài lâu, ngài vẫn để ý đến, giờ Vương gia mất hứng.”

      Nàng cũng đoán được.

      Quý Du Nhiên hơi mím môi, khẽ mỉm cười, chủ động nắm tay Phượng Dục Minh: “Vương gia, chàng đừng tức giận! Vừa rồi ta suy nghĩ chuyện!”

      “Nghĩ cái gì?” Có chuyện gì còn quan trọng hơn sao? Phượng Dục Minh tức giận hỏi.

      “Về thất Hoàng đệ.” Quý Du Nhiên , quả nhiên thành công hấp dẫn chú ý của .

      “Đệ ấy có gì tốt mà nghĩ.”

      “Ta suy nghĩ, thất Hoàng đệ đáng thương! Thân thể Địch phi tốt, tự lo cũng giờ. Chân của đệ ấy lại tốt, từ bị tụi Bình Cố bắt nạt, giờ mặc dù Bình Cố được đưa đến bên cạnh Hoàng tổ mẫu, nhưng chắc chắn giờ muội ấy cũng hận chết thất Hoàng đệ rồi. Về sau có cơ hội, muội ấy nhất định bắt nạt đệ ấy. Thất Hoàng đệ đáng thương, đệ ấy trêu chọc ai, sao vô duyên vô cớ lại bị bọn họ bắt nạt chứ? Chàng , chúng ta giúp đệ ấy chút được ?”

      “Tại sao phải giúp đệ ấy?” Thấy
      [​IMG]
      Abby, thuytThiênMinh thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 33: Chủ động xuất trận

      Editor: Puck


      Ngày hôm sau, Quý Du Nhiên lời giữ lời, chuẩn bị lễ hậu rồi đánh đến tận cửa Tướng phủ. Phượng Dục Minh sợ nàng lại bị người bắt nạt thua thiệt, chết sống cũng theo bên cạnh nàng vội vàng theo.

      Thân là nữ nhi ruột thịt của tiểu Trương thị, Thái tử phi Quý Du Dung cũng xuất ở đây lâu.

      Khi Quý Du Nhiên vào phòng của tiểu Trương thị, hai mẹ con này tay nắm tay, mắt đẫm lệ nhìn vào mắt đẫm lệ, biết thầm gì.

      Chỉ có điều, Quý Du Nhiên nghĩ, chắc chắn có liên quan đến nàng, nếu , tại sao khi nghe được giọng của nàng vẻ mặt bọn họ hoảng sợ như mèo bị dẫm phải đuôi?

      Bấm mạnh cái vào thắt lưng, nặn ra chút nước mắt nơi khóe mắt, Quý Du Nhiên kéo dài giọng kêu lên: “Mẫu thân đại nhân, ngài thế nào? Nữ nhi nghe ngài bị bệnh? Bệnh có nặng ? Có nặng ? Đại phu như thế nào?”

      Tiểu Trương thị bị câu hỏi của nàng bắn liên tục đập đến hoa mắt, lâu sau mới phản ứng kịp lại bị khuôn mặt buồn bã của nàng dọa cho gần chết. Vội vàng ôm chăn lui vào bên trong, vẻ mặt die,n; da.nlze.qu;ydo/nn đề phòng : “ có việc gì, chỉ bị gió rét, ho khan gay gắt chút, chết được.”

      “A, vậy thân nữ nhi con yên tâm.” Vỗ ngực cái, Quý Du Nhiên lại nở nụ cười vui mừng hớn hở.

      Nữ nhân này đương nhiên thể chết được, nàng vẫn chờ đợi mời bà ta nếm thử gấp bội tất cả những gì làm với mẹ con nàng lần!

      Thấy nàng ta nở nụ cười, trong lòng tiểu Trương thị dĩ nhiên cực kỳ khó chịu, quay đầu sang bên ho khan mấy tiếng: “Thần phụ có việc gì, làm phiền Dật Vương phi tới thăm.”

      “Mẫu thân đại nhân chi vậy, ngài tuổi già lắm bệnh, thân là nữ nhi con nhanh tới hầu hạ phải là chuyện đương nhiên sao?” Quý Du Nhiên cười, tự nhiên tiến đến mép giường ngồi, kéo tay tiểu Trương thị rồi hỏi, “Nếu bị bệnh, ngài vẫn cần nghỉ ngơi cho khỏe ! Có muốn ăn gì ? Hoặc muốn tìm thứ gì? Tất cả đều cho con biết, nữ nhi con nhất định dốc toàn lực lấy cho ngài. Vương gia, chàng đúng ?”

      “Đúng, ái phi gì chính là cái đó.” Phượng Dục Minh đứng ngoài cửa cười híp mắt gật đầu.

      Quý Du Dung bị nàng ta đẩy sang bên hận đến cắn răng nghiến lợi: “Tỷ tỷ, muội biết tỷ đầy lòng tốt bụng. Chỉ có điều, chỗ mẫu thân có muội chăm sóc, mẫu thân muốn ăn gì muốn lấy cái gì muội cũng cùng Thái tử điện hạ lấy, tỷ cần phí lòng này rồi.”

      Còn đặc biệt cường điệu hai từ ‘Thái tử điện hạ’ và ‘cùng’ này, muốn tranh cãi với nàng sao? Chỉ tiếc, Thái tử điện hạ nhà nàng ta hôm nay vốn có ở đây, lại nhìn dáng vẻ chột dạ lúc chuyện của nàng ta, vốn hề có chút tin cậy nào. Quý Du Nhiên cũng lười vạch trần nàng ta, chỉ cười nhạt tiếng: “Cho dù như thế nào, thân là nữ nhi, dù sao tỷ cũng phải ra phần lực phải sao? Có chuyện gì tỷ muội hai ta cùng nhau chia sẻ, cũng có thể giảm bớt chút gánh nặng vai muội. Muội vừa mới lên làm Thái tử phi, chắc hẳn đầu có rất nhiều chuyện phải làm.”

      Nữ nhân này hôm nay uống lộn thuốc sao? Đây là ý tưởng chung của hai mẹ con Quý Du Dung. Vừa vào cửa nhiệt tình [email protected]0n hàn huyên như vậy, còn kéo tay cười, giống như đấu trí đấu dũng vừa rồi đều là ảo giác của các nàng.

      Nhưng mà... thể coi thường nữ nhân này, trời mới biết khi nào nàng ta nổi điên lên hồ đồ trận? Ký ức ngày lại mặt còn như ban ngày, Quý Du Dung và tiểu Trương thị liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt hai người cũng viết đầy cẩn thận và đề phòng.

      Ở cửa, Quý Tướng cũng nhìn được nữa, giải vây thay thê tử và nữ nhi: “Được rồi, bây giờ nhìn, biết mẫu thân ngươi có việc gì, Dật Vương gia, Dật Vương phi, mời hai vị theo vi thần ra phòng khách phía sau dùng trà, nghỉ ngơi lát!”

      “Được thôi!” Lá mặt lá trái với các nàng phen, trong lòng Quý Du Nhiên cũng giống như chán ghét đến chịu nổi. Nhanh chóng để cho Quý Du Dung nhường chỗ, kéo tay Phượng Dục Minh về phía hậu viện.

      Rất hiển nhiên, tình cảm của Quý Thúc với nữ nhi này vẫn là chán ghét chiếm đa số. Để cho nhân vật nguy hiểm này tránh xa thê tử và nữ nhi bảo bối của , rồi lưu lại vài người nhìn bọn họ, bản thân chân như bôi dầu chạy mất.

      Chờ vừa , Quý Du Nhiên lập tức cười tiếng xấu xa, rồi cùng Phượng Dục Minh bỏ rơi mấy cái đuôi , vui sướng chạy ra vườn hoa phía sau Tướng phủ chơi tìm bảo vật.

      có người khác tới quấy rầy, hai người chơi đến vui vẻ. Bất tri bất giác, biết qua bao nhiêu thời gian, Quý Du Nhiên đột nhiên quay đầu lại, lại phát người ăn mặc kiểu quý phụ đứng đường cách đó xa, rướn cổ nhìn về phía bên này.

      Phát ra ánh mắt của nàng, phụ nhân ngẩn ra, liên tục ngừng quay đầu .

      Quý Du Nhiên nào có đạo lý để con cá lớn vô duyên vô cớ chuồn mất? Lập tức vội vàng mang theo khuôn mặt tươi cười tới: “Di nương, người cũng đến thăm bệnh mẫu thân đại nhân sao?”

      Đúng vậy, người đến chính là Trương thị. ra Quý Du Nhiên sớm phát tồn tại của bà ta, nhưng vẫn nhìn tới, cho đến khi cảm thấy đến lúc rồi, mới chủ động qua chào hỏi.

      Nếu nàng lên tiếng, Trương thị cũng chỉ có thể đứng tại chỗ ngượng ngùng cười : ‘Đúng vậy! Muội muội muốn chuyện với Thái tử phi, nên ta ra ngoài chút, ngờ lại gặp ngươi, khéo!”

      “Đúng vậy sao? Trước kia lúc ở nhà mẹ đẻ, ta cũng có mấy lần được gặp mặt di nương. Bây giờ xuất giá rồi, cơ hội dieenndkdan/leeequhydonnn chúng ta gặp mặt ngược lại càng nhiều.” Quý Du Nhiên cười, cầm đóa hoa trong tay nghịch.

      Nàng thèm đếm xỉa đến, trong lòng Trương thị càng gấp như có lửa đốt. Cuối cùng, sau khi giằng co lát, bà chịu hết nổi mở miệng: “Cái kia... Dật Vương phi, ngày đó chúng ta chuyện ở trong Ninh Vương phủ...”

      “Chuyện gì? A, về hôn của Xảo nhi muội muội đúng ? Di nương ngài nghĩ thông suốt? Vẫn có ý định để cho muội ấy đính hôn với tiểu Thế tử của Chu Vương?”

      thể nào!” Trong lòng Trương thị lộp bộp, liên tục ngừng lắc đầu xua tay, “Ta muốn hỏi, việc này ngươi chưa đề cập đến với Thái hậu chứ?”

      có!” Quý Du Nhiên tự nhiên lắc đầu, “ phải di nương chưa có ý đó sao? Vậy sao ta phải đề cập đến?”

      “Vậy tốt, vậy tốt.” Trương thị thở phào hơi, lại chủ động nắm tay nàng, “Nếu đề cập đến, vậy sau này cũng cần phải ra! Tiểu nữ vụng về, xứng với Thế tử của Chu Vương. Phụ thân con bé rồi, tìm cho con bé nhà môn đăng hộ đối là được, nhà chúng ta cũng có suy nghĩ lớn như vậy.”

      Trong lòng bàn tay bị nhét vật tròn trịa, sờ hết sức ấm áp, là dạ minh châu sao? Thu tay về, Quý Du Nhiên cười nhạt: “Ta hiểu, nếu di nương người chuyện ràng như vậy, ta đâu thể hiểu đạo lý? Người yên tâm , những lời này ta rồi liền quên, quyết lung tung khắp nơi với người khác.”

      “Được.” Trương thị vỗ ngực cái, nhưng ngay sau đó, giọng kéo dài của Quý Du Nhiên lại treo ngược lòng bà lên cao, “Chỉ có điều -”

      “Di nương.” Lại gần, Quý Du Nhiên cố ý hạ thấp lượng, “Người đối xử với ta tốt như vậy, nên ta cũng ngại báo cho mình người tin tức, cũng coi như báo đáp phần hậu lễ này.”

      “Cái gì?” Trương thị vội hỏi.

      “Hình như Hoàng hậu hết sức bất mãn với việc ta và Thái tử phi gả lâu như vậy còn chưa mang thai, gần đây chuẩn bị ban thưởng mỹ nữ cho Thái tử và Dật vương! Người cũng chọn rồi, đoán chừng lâu nữa đưa tới.”

      “Có chuyện này? Nhưng các ngươi lập gia đình mới được bao lâu mà!”

      “Hết cách rồi, ai bảo chúng ta ở Hoàng gia chứ?” Quý Du Nhiên buông tay, “Ta ngược lại coi là gì, dù sao đều trôi qua ngày như vậy. Chỉ có điều bên Thái tử phi muội muội... Muội ấy nhất định càng sứt đầu mẻ trán?”

      Trương thị ngẩng đầu lên nhìn nàng, trong mắt đầy hoài nghi.

      Quý Du Nhiên cũng nhiều lời hơn nữa, chỉ cất dạ minh châu vào trong tay áo, rồi xoay người về phía Phượng Dục Minh, chỉ để lại câu: “Có tin hay tùy di nương. Dù sao, ta chỉ có lòng tốt, ngày sau di nương biết.”


      Chương 34: Tự tìm khổ ăn

      Editor: Puck


      tháng sau, vừa vặn chính là sinh nhật ba mươi tám tuổi của Hoàng hậu nương nương. Bởi vì phải là sinh nhật tuổi chẵn, cộng thêm Thái hậu nương nương luôn kêu gọi tiết kiệm, cho nên bọn họ làm phô trương, chỉ bày mấy bàn tiệc rượu trong tẩm cung của Hoàng hậu, các quý phụ có phẩm cấp trong đế đô vào dập đầu uống ly trà, tất cả kết thúc.

      Mặc dù ba mươi tám tuổi rồi, nhưng Hoàng hậu nương nương được bảo dưỡng rất tốt. Da bóng loáng nhẵn nhụi, vóc người cân xứng yểu điệu, trừ khóe mắt mơ hồ có vài nếp nhăn cách nào che giấu tiết lộ tuổi của nàng, nhưng ảnh hưởng chút nào đến xinh đẹp tôn quý của nàng. Có thể nghĩ, lúc tuổi còn trẻ nàng nhất định vang dội Kinh thành, biết làm khuynh đảo bao nhiêu Vương tôn quý tộc. Sinh nhật hôm nay, sao quanh trăng sáng, nàng càng thêm vui mừng nhướn mày, cả người cũng tươi cười rạng rỡ, khiến Hoàng đế bệ hạ nhìn nhiều hơn vài lần.

      Chỉ có điều, bữa tiệc Hoàng gia, lại cũng chỉ có vậy, nhìn ngoài mặt náo nhiệt, thực tế cực kỳ trống rỗng, các nữ nhân ngươi câu ta câu, thoáng cái thời gian qua.

      Sau bữa tiệc, mặt trời dần lặn về tây, các quý phụ quỳ xin rời , Hoàng đế Ngự thư phòng xử lý chính vụ, bọn người Thái tử cũng cáo từ rời khỏi.

      Hoàng hậu nương nương kêu Thái tử phi và Quý Du Nhiên, còn có Ninh Vương phi và các tiểu công chúa hậu hoa viên, cho oai là nữ nhân trò chuyện giải sầu.

      Đời trước nàng trải qua chuyện này lần, cho nên Quý Du Nhiên sảng khóa đồng ý. Thái tử phi ngược lại hơi do dự, nhưng cũng nhanh chóng đồng ý, còn chủ động tiến lên đỡ Hoàng hậu nương nương, hai người mẹ chồng nàng dâu xem ra cực kỳ thân thiết.

      Chờ hai người trước, Quý Du Nhiên định theo sát, đột nhiên bóng dáng tới trước mặt nàng, chân dẫm lên, cằm vểnh lên, trong lỗ mũi bật ra tiếng “Hừ!” lạnh cực kỳ khinh thường.

      Quý Du Nhiên sững sờ, ngay sau đó bật cười.

      Sao nàng lại quên, hôm nay là sinh nhật Hoàng hậu, thân là nữ nhi tay lão nhân gia nuôi dưỡng lớn lên, Bình Cố đương nhiên có thể có được tự do ngắn ngủi.

      Mà trước mặt mẫu hậu quý, lại gặp nàng vốn có thù, nàng ta chắc chắn băm nàng thành trăm mảnh ở trong lòng rồi.

      Bây giờ, những người có nhiệm vụ lui ra, chính là thời cơ tốt để báo thù, nàng ta chắc chắn thầm tính làm thế nào để đòi cả vốn lẫn lời về! cái liếc mắt này chỉ là chút tiền lời mà thôi.

      Ừ, tệ. Biết con đường phía trước gian nguy, nhưng tâm tình Quý Du Nhiên rất tốt: Vốn cho rằng chuyện xưa tiếp theo giống như kiếp trước, lặp lại lần qua là xong, mình cứ như con rối gỗ máy móc ứng phó. Nhưng bây giờ, việc vốn có vì Bình Cố mà thay đổi, có thể nghĩ việc nhất định lặp lại như đời trước. tốt! Nàng có chút hy vọng rồi!

      Lúc này, mắt thấy Ninh Vương phi đến đây, kéo tay nàng dịu dàng khuyên nhủ: “Nhị đệ muội, Bình Cố là đứa bé hiểu chuyện, muội đừng để trong lòng.”

      “Muội để trong lòng!” Quý Du Nhiên cười , ngược lại, nàng rất vui vẻ có được ?

      “Muội...” Nhìn sắc mặt nàng quả vui mừng, Ninh Vương phi cũng thể phán đoán được trong lòng Quý Du Nhiên nghĩ gì, nên dứt khoát , kéo tay nàng: “Chúng ta vẫn tranh thủ thời gian đuổi theo mẫu hậu thôi!”

      Quý Du Nhiên hớn hở gật đầu.

      Vì vậy, Hoàng hậu nương nương và Thái tử phi còn có công chúa Bình Cố trước vừa vừa cười, giống như đoàn thể ngoan cố, những người khác ai cũng chen lọt vào; Quý Du Nhiên nn và Ninh Vương phi tay nắm tay ngươi câu ta câu, tình cảm xem ra cũng hết sức tốt hơn; mấy tiểu công chúa khác theo sát phía sau, phần lớn chung chỗ, nhìn chung quanh, thanh hi hi ha ha bên tai dứt.

      tới mười người, lại có thể chia thành ba bốn bang phái độc lập, Hoàng gia náo nhiệt cũng phải trong này sao? Đáy lòng Quý Du Nhiên cười lạnh, mắt bỏ qua cảnh đẹp trước mắt.

      hổ là vườn hoa của Hoàng gia, nơi này sưu tập tất cả cây cối và hoa chim danh quý dưới cả nước, cho dù lúc nào, nơi này đều trang trí đẹp đẽ, đẹp sao tả xiết.

      Huống chi lúc này cuối xuân đầu hạ, chính là tiết trời trăm hoa đua nở. Gió thổi tới, từng đợt hương hoa, con chim ca hát đầu, nhánh cây và lá cây tiếp xúc lẫn nhau, vang xào xạc, đám nữ nhân ăn mặc lòe loẹt chạy qua chạy lại, líu ríu, cũng làm mất cảnh đẹp.

      chừng thời gian bữa cơm, Hoàng hậu nương nương phía trước mệt rồi, mọi người vào trong đình hóng mát gần đó nghỉ tạm.

      Có mẹ chồng đại nhân ở , lão nhân gia nàng ngồi, Quý Du Nhiên Quý Du Dung còn có Ninh Vương phi ba người làm con dâu đương nhiên dám ngồi xuống, cũng đàng hoàng đứng bên cạnh bưng trà dâng nước phụng bồi.

      Bình Cố mấy tiểu nha đầu còn chưa xuất giá, cũng có thể ngồi phía dưới nghỉ chân chút.

      “Nhị Hoàng tẩu, ta khát, tẩu rót cho ta ly nước !” Cái mông vừa dính vào băng ghế đá, Bình Cố lập tức ngửa mặt lên, cười hì hì chỉ huy Quý Du Nhiên.

      Sớm biết được nàng ta như thế, Quý Du Nhiên cũng mỉm cười gật đầu: “Được!” Rồi rót cho nàng ta ly.

      “Đa tạ nhị Hoàng tẩu, chỉ có điều, tẩu có thể mang tới cho ta ? Vừa rồi ta đỡ mẫu hậu hồi lâu, cánh tay mỏi đến nhấc lên được.” Cái ly ở trước mặt, nhưng Bình Cố vẫn sừng sững bất động, tiếp tục cười hì hì ra lệnh.

      Biết nàng ta mở miệng bậy, nhưng Hoàng hậu nương nương ngồi bên cạnh người nàng ta, cười híp mắt nhìn họ, hề có chút ý tưởng ngăn cản nào. Quý Du Dung cũng mỉm cười, cặp mắt chớp cũng chớp nhìn nàng, ràng hả hê.

      “Được.” Bây giờ, trừ đồng ý nàng còn có thể làm sao? Quý Du Nhiên cười đến cảnh xuân rực rỡ, bưng ly lên đưa đến trước mặt nàng ta, “Lục Hoàng muội, cẩn thận chút, nước trà hơi nóng.”

      “Đa tạ nhị Hoàng tẩu.” Thấy nàng ta ngoan ngoãn vâng lời, Bình Cố hết sức hài lòng, đưa tay đón.

      Chỉ có điều, ngón tay của nàng vừa d1end4nl3q21yd0n mới chạm đến mép ly, Quý Du Nhiên thuận thế đẩy cái ly về trước –

      “Ối!”

      ngoài dự đoán, Bình Cố vốn còn chuẩn bị sẵn sàng, cái ly nghiêng , nước trà bên trong văng ra ngoài. Thêm tư thế Quý Du Nhiên từ cao nhìn xuống, nước này mượn ưu thế địa lý, đổ thẳng lên đầu Bình Cố, dính đầy đầu đầy mặt.

      “A a a!” Nước trà vừa ra lò, mặc dù qua vài trình tự ngâm trà nhiệt độ giảm chút, nhưng đột ngột đổ lên người vẫn rất bỏng. Bình Cố lập tức nhảy dựng lên, bất chấp hình tượng kêu to.

      “Trời!” Mặt Quý Du Nhiên cũng tái , tiện tay ném cái ly xuống đất, người ngừng lui về sau, ngoài miệng lại giọng lẩm bẩm, “Sao muội lại bất cẩn như vậy? phải ta nước trà rất nóng sao? là... Muội sao chứ? Sao lại bất cẩn như vậy? nương lớn như vậy rồi, tay chân vẫn ổn như thế, giờ làm sao cho tốt?”

      “Ngươi câm miệng!” Nữ nhi mến bị bong rồi, tim gan Hoàng hậu nương nương đều đau đến xong, nàng ta lại còn ở bên cạnh mát, nên nhịn được quát nàng ta câu.

      Quý Du Nhiên lập tức câm miệng, ngoan ngoãn đứng bên cạnh, mắt lạnh nhìn mặt Bình Cố bị bỏng đến đỏ bừng ngừng giơ chân, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh –

      Tiểu nha đầu, đấu với ta? Tìm chết!

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 35: Hiềm khích giữa mẹ chồng nàng dâu

      Editor: Puck

      Nhảy nhót lung tung trận, bốn, năm cung nữ cũng khuyên được, cuối cùng vẫn là Hoàng hậu nương nương ra tay, mới trấn an được Bình Cố khóc lóc rối rít, để cho người mang nàng ta trở về thay quần áo.

      Khó khăn lắm trong đình mới yên tĩnh lại, Hoàng hậu nương nương vừa quay đầu, Quý Du Nhiên vội vàng cúi đầu xuống làm thành dáng vẻ chim cút.

      Trong lòng biết việc chắc chắn có quỷ, nhưng lại xảy ra trước mặt mọi người, vốn có nhược điểm để ra tay.

      Hơn nữa bắt đầu cũng là do Bình Cố đúng, bụng tức của Hoàng hậu nương nương có chỗ phát tác, nên giận tím mặt : “Dụ Đức, mấy người các ngươi cùng Bình Cố ! Ninh Vương phi, ngươi ra ngoài lâu như vậy, Vi nhi chắc tỉnh, ngươi nhanh về ! Lưu lại Thái tử phi và Dật Vương phi ở cùng bổn cung là được rồi!”

      “Vâng.” Biết Hoàng hậu nương nương cố ý đuổi các nàng , đám người Ninh Vương phi vội vàng phúc thân lui xuống.

      Trong đình nghỉ mát vừa rồi còn chen chen lấn lấn lập tức thanh tịnh ít. Hoàng hậu nương nương lại thay bộ dinendian.lơqid]on mặt hiền lành, dịu dàng ngoắc ngoắc tay với hai con dâu: “Ở đây có người ngoài, các ngươi cũng ngồi xuống ! Đứng hồi lâu mệt rồi.”

      “Mẫu hậu, hầu hạ ngài là bổn phận của nhi thần, nhi thần mệt.” Quý Du Dung vội vàng lắc đầu, nhưng giây kế tiếp cái mông dính chặt băng ghế đá. Quý Du Nhiên cười lạnh trong lòng, cũng tự nhiên ngồi xuống.

      Sau khi đợi các nàng ngồi xuống, Hoàng hậu nương nương lập tức lại sưng mặt lên: “Dật Vương phi, phải bổn cung ngươi, ngươi là người lớn như vậy, sao vẫn cứ động chân động tay? Tuổi Bình Cố còn , vừa rồi lại mệt nhọc, ngươi nên lo lo lắng lắng vì con bé mới đúng, sao lại nhanh buông tay như vậy? May mà nước trà quá bỏng, nếu , nếu khiến con bé bị hủy dung, nửa đời sau của con bé nên làm cái gì?”

      Hủy dung mới đúng! cần ra ngoài gieo họa cho người, cả đời làm bạn với lão nhân gia ngài, mẫu tử hai người thành tổ chức đoàn thể giết hết Hoàng cung mới đúng là vương đạo. Quý Du Nhiên thầm nghĩ, nhưng cúi đầu thấp hơn: “Nhi thần biết sai rồi.”

      “Haizzz!” Lập tức lại thả chậm giọng điệu, mặt Hoàng hậu nương nương nặng nề, “ phải bổn cung ngươi, mà là... Haizzz, ngươi biết tâm trí Dật Vương chỉ bằng Bình Cố, nên càng cần ngươi cẩn thận che chở hơn. Nhưng ngươi xem ngươi , ngay cả Bình Cố cũng chăm sóc tốt, như vậy sao chăm sóc được Dật Vương? Ngươi , nếu như chuyện hôm nay xảy ra người Dật Vương, vậy làm thế nào cho phải? Thái hậu còn róc xương lóc thịt ngươi sao!”

      Thái hậu lão nhân gia hề chuyện lý lẽ như vậy với nàng, hơn nữa nàng cũng để cho kẻ ngốc nhà nàng gặp chuyện khổ sở như vậy. Quý Du Nhiên thầm nghĩ, ngoài mặt tiếp tục nhận sai: “Là nhi thần đúng, về sau nhi thần nhất định sửa chữa.”

      “Muốn thay đổi cũng cần thời gian.” Hoàng hậu nương nương tỏ vẻ thản nhiên : “Tránh cho cuộc sống của Dật Vương gặp bất trắc, bổn cung nghĩ vẫn nên ch ngươi mấy nha đầu giúp đỡ ngươi trước.” Rồi nháy mắt với cung nữ bên cạnh, cung nữ vỗ vỗ tay, lập tức hai đội thiếu nữ thướt tha mặc cung trang đầu đội cung mão chậm rãi lên phía trước.

      Quả nhiên, ngày này vẫn tới.

      Nhìn những người này dần dần từ xa đến, Quý Du Nhiên đột nhiên hơi buồn cười – ra , Hoàng hậu nương nương đúng là nữ nhân lợi hại, hiểu được nhất làm sao để dẫn đà phát triển. Đời trước dieenddafnleequysddoon bà ta lấy cớ nàng và kẻ ngốc nhà nàng thân cận, cho nên đưa mười nương kia tới giúp bọn họ tăng tiến tình cảm. Lần này lại thuận thế lấy chuyện Bình Cố để khai đao, giống như hoàn toàn đẩy trách nhiệm lên đầu nàng, hơn nữa vốn để cho nàng có đường cự tuyệt. thể thừa nhận, nữ nhân này có thể ngồi vững vàng vị trí Hoàng hậu quả nhiên có chút mánh khóe.

      Ngước mắt nhìn sang đối diện, sắc mặt Thái tử phi hơi cứng ngắc, nhưng vẫn còn nhìn được, kinh hoàng và tức giận giống như đời trước. Xem ra, Trương thị truyền đạt những lời nàng trước đó.

      Chờ các thiếu nữ đến gần, Hoàng hậu nương nương lại : “Đây là hai mươi mỹ nhân, là mấy người hiền thục nhất dịu dàng nhất trong các cung nữ mà bổn cung chọn lựa, bây giờ chia ra làm hai tốp, mười cho Dật Vương, mười cho Thái tử. Chuyện trong Đông cung cũng nhiều, Thái tử phi ngươi ngoài việc giúp đỡ cho Thái tử, cũng phải khuyên hưởng mưa móc, thai nghén con nối dòng nhiều hơn mới đúng. Hoàng thượng qua tuổi bốn mươi, tôn tử cũng có, Thái hậu cũng nhanh chóng thúc giục!”

      Ừ, rất tốt, trước chụp cái nón cho nàng, giờ lại lấy hai tòa núi lớn Hoàng thượng và Thái hậu đặt lên đầu Thái tử phi, khiến cho nàng ta thể từ chối – lời này ngược lại giống đời trước như đúc.

      Quý Du Nhiên ràng phát sắc mặt Quý Du Dung thay đổi, chắc nhớ tới câu chậm chạp mang thai kia ! Thân là Thái tử phi, nàng ta đương nhiên hy vọng nhanh chóng mang thai sinh hạ long tự để vững chắc địa vị của mình.

      Nhưng với Quý Du Nhiên mà , cả đời này nàng trông cậy vào sinh con dưỡng cái rồi, cho nên trình độ tiếp nhận chuyện này cao hơn. Lúc này lập tức cười đứng dậy, thản nhiên hành lễ với Hoàng hậu nương nương: “Vẫn là mẫu hậu ngài thương Dật Vương, biết chúng con thiếu cái gì. Mẫu hậu ngài chọn chắc chắn là tốt nhất, nếu nhi thần từ chối đúng là bất kính rồi."

      Coi như thức thời, Hoàng hậu nương nương hài lòng gật đầu, chuyển mắt sang phía Quý Du Dung: “Thái tử phi, con sao?”

      Nàng có thể từ chối sao? Mặc dù trong lòng sớm có chuẩn bị, nhưng việc chân diễn ra ngay trước mắt, Quý Du Dung vẫn ghê tởm như ăn phải con ruồi. Bọn họ mới thành thân được ba tháng, nào có chuyện nhanh chóng mang thai hài tử như vậy? Hoàng hậu này di ien n#dang# yuklle e#q quiq on lại gấp giống như cái gì, nhanh chóng nhét nhiều nữ nhân như vậy vào trong ngực Thái tử. thu lại, là làm trái ý trưởng bối. Nhưng nhận rồi, có thể an bài ai thị tẩm cho Thái tử sao? Nhưng bọn họ mới kết hôn bao lâu, nàng có thể dễ dàng tha thứ cho người nhanh chóng đến nhúng tay vào giữa nàng và Thái tử sao? Huống chi nàng còn chưa nhanh chóng phát huy tất cả vốn liếng để thu phục Thái tử!

      “Thái tử phi!” Thấy lâu mà nàng ta tỏ thái đọ, Hoàng hậu bắt đầu mất hứng.

      Quý Du Nhiên nhân cơ hội đẩy nàng ta: “Muội muội, mẫu hậu gọi muội kìa!”

      Nàng biết! Cặp mắt căm hận trừng Quý Du Nhiên, chính là ngươi, đồng ý sảng khoái như vậy làm gì? Còn thu toàn bộ mười! Làm hại nàng cũng thể từ chối. Quý Du Dung đứng lên, cắn răng nghiến lợi : “Nhi thần đa tạ ý tốt của mẫu hậu, chắc hẳn Thái tử rất vui vẻ.”

      “Chỉ mong hai phu thê các ngươi sống hòa hảo qua ngày, sinh nhiều hài tử để cho bổn cung ngậm kẹo đùa cháu, bổn cung thỏa mãn.” Hoàn toàn hài lòng, Hoàng hậu nương nương gật đầu, dáng vẻ hết sức thỏa mãn.

      Bà ta lại còn thỏa mãn, vẫn là xây dựng nỗi đau khổ của nàng! Quý Du Dung càng nghĩ càng giận, đôi tay nắm chặt trong tay áo.

      Quý Du Nhiên nhìn thấy, khẽ cười tiếng: “Mẫu hậu, nhi thần đột nhiên cảm thấy đầu hơi choáng, muốn ra ngoài chút. Thái tử phi, muội ở lại hầu hạ mẫu hậu chút !”

      “Ngươi , nên gấp gáp, đường cẩn thận chút.” Giải quyết xong tâm , Hoàng hậu nương nương cũng khó có được vẻ mặt ôn hòa, còn lời quan tâm nàng như vậy.

      Yên tâm, nàng nhất định chậm thể chậm hơn được nữa, cho bà ta đủ thời gian giải thích hành động việc làm với Thái tử phi, để cho hiềm khích nơi đáy lòng Thái tử phi muội muội biến mất, tiếp tục cùng bà mẹ chồng này tương thân tương ái.

      Chỉ có điều... Khóe miệng Quý Du Nhiên nhếch lên, trải qua chuyện này, trong trái tim bé của muội muội nhà nàng sớm mọc mầm mống hiểu lầm, dễ dàng nhổ hết được rồi.

      Chương 36: Đạt thành hiệp nghị

      Editor: Puck

      Theo dặn dò của Hoàng hậu nương nương, Quý Du Nhiên chậm rãi dạo trong hậu hoa viên, nhìn hoa đỏ lá xanh trước mắt, cảm nhận gió xuân thổi vào mặt, tâm tình cần quá tốt!

      “Dật Vương phi, Dật Vương phi.”

      tiếng kêu trầm thấp vang lên, kêu liên tiếp vài tiếng, mới làm thức tỉnh nàng đắm chìm trong cảnh sắc tốt đẹp này.

      Nhìn dáng vẻ nàng ta, hình như hơi quen thuộc. Nhưng gặp ở đâu? Sao lại nhớ. Khẽ gật đầu: “Chuyện gì?”

      “Địch phi nương nương cho mời.”

      Ồ! Nghĩ ra, đây phải là trong những cung nữ bên canh Địch phi ngày đó sao? Trong lòng khỏi kinh ngạc, “Địch phi cũng ở đây?”

      Cung nữ gật đầu: “Vâng. Biết Dật Vương phi ở đây, cho nên mời ngài qua.”

      “Được!” Quý Du Nhiên gật đầu. Vừa đúng lúc nàng có việc gì!

      Chỗ Địch phi cũng quá xa, khoảng nửa ly trà tới.

      Hôm nay bà mặc bộ màu hồng nhạt, đầu cài trang sức bằng ngọc màu xanh lục, lỗ tai cổ tay đều di1enda4nle3qu21ydo0n mang trang sức bằng ngọc cùng màu, hồng xanh phối hợp, cũng lộ vẻ tục tằn, ngược lại, phối hợp với da thịt trắng nõn của Địch phi càng tăng thêm sức mạnh, liếc mắt nhìn qua giống như thiếu nữ mười sáu tuổi, người biết tuyệt đối ngờ rằng Địch phi là mẫu thân của đứa bé hơn mười tuổi.

      Đứng trong hoa đỏ lá xanh này, bà cũng hề có chỗ nào thua kém, ngược lại gần như hòa làm thể với cảnh trí xinh đẹp này, khi Quý Du Nhiên thấy cũng ngây người.

      “Dật Vương phi, ngươi đến rồi!” Từ xa thấy nàng đến đây, Địch phi lập tức đứng dậy chào đón, mặt xinh đẹp mang theo nụ cười quá nhiệt tình.

      Quý Du Nhiên được sủng mà sợ, định lui lại, ai ngờ Địch phi cứ thế túm lấy tay nàng rồi kéo nàng ấn xuống ngồi lên ghế, ngoài miệng còn nhiệt tình , “Nơi bí mật, có người ngoài, cần khách sáo, miễn những hư lễ kia ! Nhanh ngồi xuống!”

      ngờ nữ nhân nhìn nhu nhược này, lại có hơi sức lớn như vậy, Quý Du Nhiên cũng lầm về bà, đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống, Địch phi mới tự tìm chỗ ngồi xuống, lại đẩy ly trà đến trước mặt nàng: “Đây là trà thơm nước Thiên La mới tiến cống, vừa ngâm nước, ngươi nếm thử chút xem có thích ?”

      Nữ nhân này... Bà ta làm gì đó?

      Nâng chung trà lên uống ngụm, Quý Du Nhiên mỉm cười: “Quả nhiên là trà ngon, mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, răng môi lưu hương, bây giờ cũng chỉ có mấy người Địch phi nương nương có thể hưởng thụ đồ tốt như rồi.”

      “Nếu như ngươi thích, chỗ này ta còn có hộp, kêu người mang về đưa đến Vương phủ cho ngươi cũng được.” Địch phi cười cười, hào phóng như thế.

      Quý Du Nhiên bị kinh sợ, vị nương nương vốn tranh quyền thế sao đột nhiên lại nhiệt tình với nàng như vậy rồi hả? Nàng nhớ hình như đời trước nàng cũng có giao tình gì với bà ấy? Bắt đầu lo lắng, rồi cười : “Có câu, có chuyện gì mà ân cần, phải gian sảo cũng là trộm cắp. Nhưng mà, ta nghĩ lấy thân phận địa vị của Địch phi nương nương ngài, nên lấy lòng với tiểu bối ta như vậy?”

      Địch phi nghe xong, lúc này che miệng cười khẽ: “Dật Vương phi ngươi biết điều. Thôi, ngươi sảng khoái như vậy, bản cung cũng che giấu nhiều hơn với ngươi. Hôm nay bổn cung đặc biệt sai người mời ngươi tới đây, chính là muốn đa tạ ngươi và Dật Vương mấy ngày qua chăm sóc Kha nhi. Gần đây bổn cung phát sảng sủa hơn nhiều, cũng cười nhiều hơn, còn động chút lại nhắc tới các ngươi, chắc hẳn các ngươi mất ít tâm tư vì .”

      Ặc... Nàng có thể cho bà ấy biết ra đứa bé này chính là nàng dùng để luyện tay ? Đầu tiên trở mặt với Bình Cố như thế, sau lại uy hiếp đe dọa Dụ Đức cũng như vậy. Đối mặt với ánh mắt die nd da nl e q uu ydo n chân thành tha thiết mà cảm kích của đối phương, mặt Quý Du Nhiên hơi nóng, vội vàng xua tay: “ có gì, chỉ cái nhấc tay mà thôi. Hơn nữa, đệ ấy vốn chính là đệ đệ của Vương gia, đệ ấy có chuyện Vương gia ra mặt giúp đệ ấy là chuyện thuộc bổn phận của Vương gia.”

      “Nhưng mà Dật Vương rồi, chuyện này ngươi kêu Dật Vương làm!” Địch phi cười .

      A, kẻ ngốc này như vậy sao? Quý Du Nhiên càng ngượng ngùng, “ ra có gì, thất Hoàng đệ vốn là đứa bé ngoan. Lúc Vương gia bị thương nằm giường bệnh chỉ có mình đệ ấy thăm, biết Hoàng hậu nhét người vào trong phủ ta, cũng là đệ ấy báo cho chúng ta biết đầu tiên. Đệ ấy đối xử tốt với chúng ta như vậy, chúng ta có lý do gì mà ra mặt thay cho đệ ấy! Nhân tình qua lại, hỗ trợ lẫn nhau, đây mới là đạo lý lâu dài, phải sao?”

      như vậy, các ngươi rất hài lòng với việc Kha nhi báo trước cho các ngươi?”

      “Đúng -” Hả? Quý Du Nhiên đột nhiên ngẩng đầu, tràn đầy ý cười với Địch phi. ,Nữ nhân này... Khẽ nhíu mày, cười đến vui vẻ như vậy, luôn làm cho người ta có cảm giác có ý tốt.

      Xua xua tay, cung nữ đứng hầu bốn phía lui ra, chỉ để lại hai cận thân bên cạnh. Địch phi ngồi yên, mắt to long lanh nhìn Quý Du Nhiên, khuôn mặt nhắn quanh năm mang cười đột nhiên nghiêm túc, khỏi khiến lòng Quý Du Nhiên bỗng trầm xuống.

      “Dật Vương phi.” Khẽ gọi, cũng còn nhu nhược uyển chuyển, mềm mại động lòng người như trước.

      Quý Du Nhiên cũng tự chủ ngẩng đầu, ưỡn ngực, nghiêm nghị đợi, “Nương nương?”

      ra hôm nay bổn cung mời ngươi đến đây, là muốn chuyện hợp tác chút cùng ngươi.”

      “Hợp tác cái gì?”

      ra rất đơn giản. Ngươi và Dật Vương bảo vệ Kha nhi trong phạm vi năng lực của các ngươi, để cho bị người ta bắt nạt nữa; mà bổn cung hết sức mở lối trong Hoàng cung cho các ngươi. Bổn cung bất tài, có nhiều thực lực, nhưng ít ra có thể thổi gió bên tai Hoàng thượng vài lời có ích cho các ngươi, khi nghe được bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, cũng có thể lập tức cho người báo cho các ngươi biết, ngươi xem thế nào?”

      Được! Nghe lời bà ấy , ràng chính là [email protected]0n có lợi ích rất lớn cho bọn họ! Trong lòng khẽ động, Quý Du Nhiên muốn gật đầu. Nhưng mà! Lý trí lập tức kêu dừng, nàng hoài nghi nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp nhu nhược: “Tại sao tìm tới chúng ta?”

      Địch phi chớp chớp lông mi cong dài: “Bởi vì, các ngươi đáng để tin tưởng.”

      “Nhưng mà, chỉ vì bảo vệ thất Hoàng đệ, mà đổi được nhiều chỗ tốt như vậy, hình như hơi chân thực!” Quý Du Nhiên hoài nghi .

      Địch phi che miệng lần nữa: “Đối với ngươi mà , hình như các ngươi chiếm được đại tiện nghi, nhưng mà đối với bổn cung mà , cảm giác phải như thế?” tới chỗ này, nàng ngước mắt nhìn về phương xa, ánh mắt dần xa xăm, “Nhớ ngày đó, bổn cung lấy thân phận công chúa nước Thiên La xuất giá hòa thân ở Đại Lương xa xa, vào cung được phong làm đứng đầu tứ phi, rất được Hoàng thượng sủng ái. Nhưng mà, trong hậu cung, sớm có Hoàng hậu ở cao. Mới vừa sinh hạ Kha nhi, từ đó mẫu tử chúng ta trải qua cuộc sống bằng chết. Mặc dù sau khi Kha nhi té bị thương ở chân, nhưng bà ta vẫn chịu bỏ qua cho ! Ngươi cũng biết, với mẫu thân mà , trơ mắt nhìn nhi tử của mình bị người bắt nạt nhưng cách nào giúp được , đây là tâm tình như thế nào? ra bổn cung chưa từng nghĩ tới tranh đoạt vị trí Thái tử, mẫu tử chúng ta chỉ muốn bình an trải qua cả đời. Nhưng cho dù bổn cung thể như thế nào, bà ta đều chịu tin tưởng, nhất định chèn ép chúng ta mọi nơi, kiên trì nhổ cỏ tận gốc. Bà ta đối xử với bổn cung như thế nào, bổn cung sao cả, dù sao kể từ khi vào Hoàng cung, bổn cung thành hoạt tử nhân. Nhưng Kha nhi... còn như vậy, bổn cung tuyệt đối thể để cho tiếp tục như vậy!” xong ánh mắt xoay lại, bình tĩnh nhìn Quý Du Nhiên, “ cầu của bổn cung cao, chỉ cần các ngươi che chở cho mấy năm, chờ phong Vương có đất phong, bổn vương cùng , bao giờ trở về chỗ này nữa!”

      Đây chính là mẫu thân. Trong lòng bà, hài tử vĩnh viễn quan trọng nhất.

      Nơi mềm mại nhất trong lòng bị xúc động, Quý Du Nhiên khỏi nhớ lại mẫu thân mất sớm của mình, còn nhớ nụ cười của bà, ánh mắt dịu dàng của bà, từng tiếng êm ái gọi tên nàng của bà... Tất cả, đều là ký ức tốt đẹp nhất trong lòng nàng.

      “Được!” Nghĩ như vậy, nàng gật đầu, “Cùng nhau có lợi, trợ giúp lẫn nhau, ta đồng ý với nương nương!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :