1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nàng Không Là Quá Phụ - Mary Balogh (18 chương)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 4

      Sáng hôm sau Catherine nằm giường, cố xem mình có dấu hiệu gì đau ốm khiến nàng cứ nằm mãi như thế này . Nhưng hơi thở của nàng vẫn điều hòa, thông thoáng và cuống họng có dấu hiệu khan rát . Nàng nuốt nước bọt hai lần để xem có rát họng . Nàng nghĩ nên nằm trong nhà cho ấm hơn là ra ngoài, ra ngoài có thể cảm lạnh thêm, rồi có lẽ lây lan cho bọn trẻ .

      Cảm lạnh à? Nàng cảm thấy sức khỏe tốt như hồi nào . Qua màn che cửa sổ, nàng thấy trời sáng sủa, báo hiệu ngày xuân tươi đẹp .

      , nàng thể trốn tránh thực tế được . Hôm nay là ngày nàng dạy cho William và Juliana học đàn, nàng sợ đến trang viên Bodley sã gặp “ ta” . Nàng thẹn đến chết được . Những chuyện xảy ra đêm qua, sáng nay nàng cảm thấy tệ hơn hồi hôm nữa . ta ghé vào thăm nàng mình . Nếu có kẻ nào thấy ta ghé vào nhà nàng, chắc nàng mang tiếng xấu . ta ngồi trong nhà bếp năng ỡm ờ, rồi lại còn đề nghị thô bỉ .

      Ôi, ta dám đề nghị thế sao! Nàng có dấu hiệu gì để khiến cho nghĩ rằng nàng đón nhận lời đề nghị láo xược như thế? Dĩ nhiên nàng biết có lý do . Đó là nàng cười với ta hai lần, vì cứ tưởng ta là ông Adams . Nhưng cho dù nàng có cười với ta hai lần nữa thử hỏi như thế đủ chứng cứ để nàng muốn làm đĩ cho ta ?

      Nàng phấn đấu hết mình để có khuôn mặt mới như thế này, để mọi người xem nàng là bà góa phụ đáng kính . Nàng chọn Bodley-on-the-Water làm nơi cư ngụ, nàng làm hết sức mình để hòa nhập vào đời sống trong làng . người xa lạ mà làm được thế phaỉ là chuyện dễ . Nàng cư xử rất tốt với mọi người, được mọi người mến, thân thiện . Nàng nghĩ nàng chiếm được kính nể và tình thương của số dân làng . Nàng tạo ra được cuộc sống bình an, thanh thản .

      -Ồ, Toby- nàng quay đầu nhìn con chó săn đứng bên giường . Mặc dù buồn bã nhưng thấy nó, nàng phải bật cười . Mỗi khi nàng dậy muộn như thế này, nó thường rất kiên nhẫn, đến đứng chỗ cho nàng dễ thấy, hai tai vẫy vẫy, lưỡi thè ra, thở phì phò để cho nàng biết nó rất sung sướng nếu được nàng cho nó ra ngoài- Sáng nay tao đau khổ lắm phải ?- Nàng ngồi dậy, bỏ hai chân xuống khỏi giường, kéo chiếc áo ngủ sát vào người cho ấm, nàng tiếp – Thôi được rồi, .

      Con chó chạy lon xon ra khỏi phòng ngủ trước nàng, nhảy xuống chiếc cầu thang xuôi dốc, chạy theo hành lang ra cửa sau .

      Nàng theo con chó, nàng :

      -Trời đẹp đâu, bạn à . Mà tao cũng có ý định ở nhà với mày đâu . Toby, bộ mày tin hôm nay tao dạy học vì bố mẹ của hai đứa bé vừa mới về nhà ư?

      Toby đáp, và khi nàng vừa mở cánh cửa là nó chạy tuôn ra ngoài liền .

      Bỗng nàng cảm thấy tức giận . Trời bên ngoài đẹp . Bầu trời trong xanh gợn mây . Nàng nghe tiếng nước chảy róc rách bờ đá ở sau vườn . khí mát lạnh khiến nàng rùng mình, nhưng nàng đóng cửa . Đến chiều, nếu thời tiết thay đổi, thế nào trời cũng ấm . Thời tiết như hôm nay, nàng thường dạo rất xa với Toby .

      Nhưng nếu sau khi dạy xong ở Bodley trở về rồi mà trời vẫn còn đẹp và nàng cảm thấy thích dạo, nàng . Nếu sáng nay nàng việc cớ bệnh để dạy, chắc nàng thể chơi ngoài trời được vào chiều nay .

      Tại sao lại dạy? Phải chăng nàng sợ gặp Tử tước Rawleigh ở đấy? Tại sao nàng phải tránh mặt ta? Nàng làm điều gì sai trái hết . Nhưng chuyện ghé vào nhà nàng tối qua là việc đột ngột, nàng thể nào từ chối được .

      Nàng tránh mặt . Hay nếu gặp lại ta, nàng cũng quay đầu . Mà cũng đỏ mặt hay lắp bắp hay có thái độ gì khác lạ để cho ta khoái trá cho rằng ảnh làm cho nàng hoang mang lo lắng .

      Nàng vẫn còn giận- rất giận- về tình trạng bất công đối với phụ nữ, xã hội làm cho vai trò nữ giới yếu hèn, làm cho họ được tự do như nam giới . Phụ nữ được sống tự do như nam giới . Nàn giận vì phải sống lệ thuộc vào đàn ông . Khi con Toby quay về nhà, nàng đóng cửa lại, lòng cảm thấy thất vọng não nề . Nhưng nàng để cho cảm giác này làm nàng chán nản . Nàng phấn đấu hết mình để có được cuộc sống bình an như thế này, nàng muốn để cho gã đàn ông vô tâm, kiêu ngạo, đểu giả phá hỏng tan tành, chỉ vì nàng cười với ta hai lần, để cho ta nghĩ rằng nàng cười lần thứ ba, cho phép ta leo lên giường nàng để hưởng lạc với nàng .

      Nàng nhen lửa để nấu nước sôi pha trà buổi sáng, con chó nhảy lên ghế xích đu, nàng bèn lên tiếng với nó:

      -Này Toby, tao kiếm nuôi con chó cái đấy . Có lẽ chó cái dành cái ghế êm ái nhất trong nhà để nằm mình như mầy đâu . Tao bao nhiêu lần rồi, là mày được nhảy lên nằm ở ghế xích đu của tao, mày có nhớ ?

      Toby tự mình đổi thế nằm cho được êm ái tấm nệm thêu trải ghế xích đu, nhìn nàng thở phì phò đuôi vẫy vẫy, ra vẻ khoan khoái khi nghe nàng thế . Nó cứ nằm yên tại chỗ .

      Nàng quyết định sau khi ăn điểm tâm xong, nàng đến trang viên Bodley để dạy cho các trẻ con học đàn như mọi khi . Rồi chiều nay nàng dẫn Toby dạo vòng xa . Nàng muốn cứ hoạt động như thể có khách ở tại Bodley . Nàng ” tìm cách lẩn tránh hay tỏ ra sợ sệt khi gặp ta ở đấy .

      -Thế đấy, Toby à- nàng cương quyết , vừa phủi tay cho sạch bụi than khi ngọn lửa đỏ- Thế đấy .

      Toby vẫy đuôi tỏ vẻ đồng ý .

      ***

      Tử tước Rawleigh cưỡi ngựa chơi với ông bà Adams, Ngài Clayton với Phu nhân Baird, ngài Pelham, Veronica Lipton, và Ellen Hudson . Họ theo hướng Bắc đến những ngọn đồi thoai thoải, rồi từ đấy họ có thể ngắm nhiều phong cảnh ngoạn mục . Hôm ấy nhân tiết đầu xuân nên trời rất đẹp, khí bớt lạnh .

      Nhưng khi về nhà, ngài Tử tước cảm thấy bực mình. Bà em dâu tìm cách để cho những chỉ riêng với Hudson, mà còn làm cho hai người tụt ra đằng sau cách đoàn người đoạn . biết ý đồ của bà ta muốn tách hai người ra khỏi đám đông, nên quyết để cho Clarissa đẩy vào tròng .

      Phải chăng Clarissa muốn khuất ở phía sau ngọn đồi với em bà để dễ bề hôn ta, rồi buộc lòng phải đề nghị cưới ta và quay về Luân Đôn làm lễ cưới? muốn mắc bẫy của bà ta, muốn vướng vào vòng phu thê, nhất là với người đáng chán như Ellen Hudson . phải ghét vì hay có ý xấu gì ta, mà có lẽ vì bản chất của hợp với tính tình của ta. Chắc ta làm cho số các nhà quí tộc khác hài lòng . Nhưng khổ thay, lại có vẻ chú ý đến .

      Khi cho ngựa vào chuồng, phân vân biết Clarissa lại bày trò gì nữa cho hết giờ trong buổi sáng hôm nay . Sáng nay, khi ở trong phòng khách, bà ta tạo cơ hội cho xáp mặt với Hudson, rồi bà ta mời tất cả mọi người khác rút lui đâu đó để tránh chỗ cho hai người, tại sao thế? Bà ta lại còn đề nghị theo Hudson vào làng để mua vải, tại sao thế? đóan ra được ý đồ của bà em dâu .

      bèn bên cạnh Daphne, nhìn bà với ánh mắt cầu cứu, em hiểu ý . Bà chuyển mắt từ sang nhìn Hudson rồi bà cười, nụ cười thông cảm và đầy thiện cảm . Bà nháy mắt với .

      Khi họ vừa xuống ngựa, bà nhanh tay quàng tay vào cánh tay lớn, giọng trong trẻo:

      - Rex, em hứa với hai cháu là nếu sáng nay em cưỡi ngựa về mà còn sớm, em vào thăm giờ học đàn của chúng . cùng với em nhé . là ông bác của chúng mà . Dĩ nhiên ta nên đến Clayton, vì ấy là dượng thôi . Vả lại Clayton hứa với Nathaniel chơi bi da với ông ấy rồi .

      -Làm thế động viên chúng ghê lắm – Ông Claude , cười toe toét- Hôm qua Will có rằng học thứ đàn dương cầm ấy ra vẻ đàn ông con trai tí nào hết . Nhưng Clarissa cứ khăng khăng cho rằng học đàn mới xứng mặt nam nhi, ra người quí phái . hãy đến khích lệ nó hãy vâng lời mẹ nó nhé .

      Tử tước Rawleigh kẹp cánh tay em và sánh bước cùng bà . Nhưng biết phải như thế này là tránh được khó khăn . Người dạy đàn cho mấy đứa bé là bà Winters phải ? cảm thấy bần thần trong dạ . chưa tha thiết muốn gặp lại nàng . định đợi cho nàng dạy xong , gặp .

      Tối qua có ý định thu xếp khăn gói để sáng nay ra . định về Stratton ở vài tuần rồi Luân Đôn . Nhưng cuộc đời phải bao giờ cũng giản đơn như thế . nhận lời mời của Clarissa đến đây nghỉ ngơi . Bây giờ ra có vẻ thô lỗ quá, tệ nhất là khi ra thế nào Eden và Nat cũng theo .

      Eden và Nat! Đêm qua, khi quay về nhà, bị hai bạn trêu chọc quá trời . Họ biết tỏng ý đồ của khi hóng mát . Và khi thấy lát liền quay về, họ biết chương trình của thất bại . nghĩ chắc phải chịu cảnh nhục nhã này lâu ngày mới hết .

      Rồi bây giờ sắp gặp nàng lại . Chỉ lát nữa thôi . Nhưng có lẽ nên gặp lại nàng . Nếu còn ở lại Bodley vài tuần nữa nên lẩn tránh nàng . phải gặp lại ngay cho yên tâm . Phải gặp để cho nàng biết rằng chuyện đêm qua là chuyện hoàn toàn vô nghĩa .

      Đêm qua trằn trọc thâu đêm .

      -Tội nghiệp Rex- em , bà cười, siết mạnh cánh tay - Trông đau khổ quá mặc dù thừa kế tước vị, gia sản, độc thân và đẹp trai . Em nghĩ nếu đừng như con chó bun xấu xí này, chắc sống thoải mái hơn . chắc chắn lấy vợ có tuổi từ 16 đến 30 . Nhưng nếu Clarissa sáng suốt chút, chắc thế nào chị ấy cũng thấy việc ghép cho em của chị ta là thể thành công được . Mặc dù năm ngoái Ellen đến dự Lễ Hội Mùa rồi, nhưng ta vẫn chưa đạt được tiêu chuẩn của giới nữ lưu thành phố . Tuy nhiên, dù sao ấy cũng dịu dàng . Và xinh đẹp .

      -Cám ơn cứu tôi- mỉa mai - Và đám Hudson cũng thầm biết ơn . ấy nhìn như thể chờ dịp thuận tiện là vồ lấy ta và ăn tươi nuốt sống ta . hiểu tại sao Clarissa lại vào làm dâu ở nhà ta được nhỉ, Daphne? thấy điên khi nhận lời mời của ấy . biết ý đồ của Clarissa mời là muốn ghép cho em của thím ấy .

      -Nhưng ba em ta có dịp gặp mặt nhau như thế này cũng thú vị lắm chứ- bà em đáp, lại siết mạnh cánh tay của - Hiếm khi chúng ta được gặp nhau như thế này . Chúng ta ở cách xa nhau quá . Mặc dù em được lấy chồng hạnh phúc, nhưng em vẫn nhớ và Claude . còn mề mẩn Horatia Eckert ?

      - chưa bao giờ “mê mẩn”- đáp, mặt đanh lại- dại dột ta trong thời gian ngắn khi ở bán đảo và Waterloo, hấp tấp đính hôn với ta cách ngu ngốc, hành động khiến phải ân hận cuốt đời . Sau khi bỏ Brussels với người khác ta cũng người khác .

      -Với tên đào mỏ đểu giả- Bà em đáp- ta nổi tiếng là tên chuyên săn các còn trẻ, thiếu kinh nghiệm, nhất là các có cha mẹ giàu . Thậm chí còn phá hoại cuộc đời của nhiều còn thơ ngây nữa . May thay là chưa bao giờ đạt được mục đích, chưa bao giờ kiếm được bà vợ giàu . Điều em ngạc nhiên từ trước đến nay, là chưa bị ai cho ăn đạn . Rex này, đừng quá gay gắt với Horatia . ta còn quá trẻ và quá hấp dẫn . Khi đánh giặc, ở nhà chẳng có gì xảy ra hết .

      rít lên trả lời em .

      -Có lẽ vì gia sản của ta được phóng đại lên lớn quá . để ý đến gia sản của ta đâu, Daphne à, và tự hào thèm lưu tâm đến .

      -Thế nhưng mâu thuẫn . Nếu quả mang vết thương lòng như thường tuyên bố, chắc đả động đến vấn đề này làm gì .

      - có người đàn ông nào thích nhắc đến nỗi nhục nhã của mình vì đàn bà- , lòng đau đớn khi nhớ đến chuyện xảy ra vào tối hôm trước- ta phá hỏng việc đính hôn của , Daphne à . Việc này làm cho giống kẻ- Ờ, kẻ xấu .

      - mà xấu à?- Bà em lại cười- Rex, gần đây có soi gương ?

      Nhưng muốn chuyện nữa . nghe tiếng đàn lọt ra ngoài qua những khung cửa sổ phòng dạy nhạc . Cửa sổ hé mở để cho căn phòng được thoáng khí . Ai đấy trong phòng tập đánh những giai .

      Vậy là giờ học đàn còn tiếp tục . Mẹ kiếp!

      Bà em mừng rỡ thốt lên:

      -A, tốt . Chúng ta về trễ quá .

      Thầy trò trong phòng học đàn hề hay biết có khách đến . Cả ba người đều quay lưng ra phía cửa sổ . Juliana ngồi ghế hí hoáy viết tập vở, có lẽ là tập lý thuyết về nhạc . William ngồi trước đàn, đánh các giai . Còn bà Winters đứng phía sau lưng cậu bé .

      Bà góa phụ đoan trang nghiêm nghị này quả khó khăn và đạo đức giả . nhớ chưa lần nào tính sai kế hoạch với phụ nữ hết . cảm thấy thích đến gần nàng .

      Chưa bao giờ thấy có phụ nữ nào lại sống cách giản dị như thế này . Mái tóc nàng có màu vàng óng mượt dưới ánh sáng lọt qua cửa sổ, được bới lại, gọn gàng thành búi sau gáy . Hôm nay nàng đội mũ vải như tối hôm qua . Chiếc áo vải len màu xanh da trời thắt ở hông và xõa rộng xuống dưới . Chiếc áo hoàn toàn chẳng có gì đẹp hết . Hai ống tay áo dài . đoán thế nào cổ áo cũng khoét cao. Nhưng vải len ôm sát thân hình nàng trông hấp dẫn .

      Chiếc áo rất vừa vặn- tuy đơn giản, khiêm tốn nhưng mẫu mã rất gợi hình, qua chiếc áo người ta có thể hình dung ra tấm thân mỹ miều của nàng . tự hỏi biết có bao nhiêu người thuộc tiểu quí tộc ngấp nghé ve vãn trong mấy năm nàng sống ở đây . nheo mắt nhìn nàng . phân vân biết nàng có quay đầu nhìn lại lần nào vào chiếc gương sô phía sau lưng nàng , vì chiếc áo trông phía sau lưng đẹp . Và khi nàng nghiêng người xuống vai của William trông nàng lại càng đẹp hơn nữa . cảm thấy lòng dâng lên tình cảm vừa tức giận vừa nôn nao như lên cơn sốt .

      Khi khúc nhạc vừa chấm dứt, nàng :

      -Tuyệt rồi, William . Bây giờ cháu chơi thành thạo rồi . Nhưng cháu nhớ phải ấn ngón tay cho ngay . Nếu ngón tay cháu bị hơi lệch chút chắc khúc nhạc còn hay hơn nhiều .

      Juliana chợt thấy người khách vào phòng tự bao giờ, bé vội nhảy xuống khỏi ghế, miệng reo lên:

      - Daphne! Bác Rex! và bác đến nghe cháu đàn phải ?

      -Đương nhiên phải thế chứ- Daphne - Và cũng đến nghe Will nữa . hứa với các cháu rồi, phải ? Bác của hai cháu, nhất quyết đòi theo .

      Tử tước Rawleigh đứng yên lát, năng gì . Will nhảy xuống khỏi ghế, vẻ khoan khoái như người vừa thoát được nợ . Còn bà Winters bực mình nhìn ra sau, bắt gặp cặp mắt ta nhìn mình . Nàng quay mắt như nghĩ . Nàng cũng đỏ mặt . Nàng cứ nhìn đăm đăm, cằm hơi hếch lên tí .

      quay mắt , nhưng rồi bỗng cảm thấy khinh mình, trề môi quay lại nhìn nàng, ánh mắt cố tình làm ra vẻ thờ ơ lãnh đạm . Nàng có vẻ nghiêm trang quá. Nhưng phải thú với lòng mình rằng khi nhìn nàng, thấy hân hoan khoan khoái sau khi cả nửa buổi sáng cùng Ellen Hudson bên cạnh .

      Cổ áo của nàng may cao . Tuy vậy, chính nhờ chiếc áo mà bộ ngực của nàng nhô lên tròn trịa xinh xắn . Dĩ nhiên nàng có ý đồ khi may chiếc cổ áo như thế . ràng nàng có tài trong nghệ thuật khêu gợi này . nhướng lên bên chân mày .

      -Bà Winters – Daphne lên tiếng- chúng tôi vào làm gián đoạn buổi học như thế này bất lịch . Chúng tôi định lén vào để nghe trộm thôi, phải thế Rex?

      -Phải, đúng là như đồ đạo tặc lẻn vào nhà người ta ban đêm- đáp, vừa nhớ lại cảnh lén lút băng qua cổng sau trang viên để vào nhà nàng vào đêm qua .

      -Các cháu cần phải được khen ngợi cho dù phải mất ít giờ cũng được- Bà Winters đáp, nàng cười . Nhưng khi cười, nàng quay mắt khỏi và nhìn qua bà Daphne, cho nên thể lên án nàng cười với .

      -Tôi nghĩ chắc quí vị đến để khen các cháu phải ? Sáng nay William đàn mấy giai rất đạt . Đây là lần đầu tiên cậu ấy đán đàn liên tục mà gián đoạn . Tôi rất sung sướng khi được quí vị đến đây vừa lúc để thấy thành công của cậu ấy – Will nở mũi tự hào .

      -Cháu muốn đàn- Juliana vừa khóc vừ a - Cháu đàn nhạc của Bach, Daphne à . Nghe cháu đàn nhé .

      - sẵn sàng nghe đây- Daphne - Đến giờ Will học lý thuyết rồi, Julie à .

      Bà Winters quay qua với Daphne:

      -William đúng là con nhà quí phái, cậu ấy rất vui lòng nhường chỗ cho Juliana đánh đàn, tôi chắc thế- nàng cười ròn rã .

      Trông nàng đep thể tưởng tượng được . Rex chưa hề thấy hay nghe nàng cười to . vài lần gặp nàng, chỉ thấy nàng cao quí, lặng lẽ . Thái độ nghiêm nghị, lặng lẽ và tế nhị . phân vân biết có phải nàng cười to như thế này là vì , là muốn làm cho ruột gan bấn loạn? Nếu thế nàng quả thất bại rồi . Ruột gan chỉ xao động chút chút thôi . vẫn còn giận nàng vì đêm qua nàng hạ nhục và sáng nay đỏ mặt bối rối khi gặp .

      Họ phải đứng nghe Juliana đánh bản nhạc của Bach, bé đàn dở ẹt, hấp tấp gõ nhanh những đoạn khó vì vấp váp, lủng củng . rằng có năng khiếu về nhạc cũng là quá tốt với bé rồi .

      Nhưng Daphne lại vỗ tay tán thưởng khi bé đàn xong Còn cũng nghiêng đầu, khẳng định vói bé rằng bé rất nhiều hứa hẹn . Bà Winters thành hơn, nàng khen bé có nhiều cố gắng và bỏ nhiều công sức để học tập vài đoạn khó trong bản nhạc . Nàng dùng lời lẽ tế nhị để khuyên bảo bé:

      -Những đoạn khó này, cháu cần phải đàn chậm hơn, từ tốn hơn để thưởng thức chứ . Vội vã quá, nhanh quá uổng . Còn những đoạn khác cũng cần phải từ tốn, dịu dàng . Tất cả đều cần phải có nhiều giờ để tập luyện hơn nữa . Ngay cả những nhạc sĩ đàn dương cầm lão luyện nhất cũng cần phải làm như thế .

      nhận thấy nàng rất thương mến hai đứa bé . tự hỏi biết nàng lấy ông Winters bao lâu ông ta mới mất . thắc mắc biết hai người lấy nhau thời gian ngắn ông ta mất, hay là nàng vô sinh? Nhưng có lẽ lỗi là ở ông Winters, chứ phải tại nàng .

      Daphne lên tiếng:

      -Tôi xin lỗi làm gián đoạn buổi học . Nhưng tôi thấy bây giờ mà bắt chúng học lại cũng khó khăn . Vậy tôi xin phép dẫn các cháu lên phòng nghỉ được ? Với ngày đẹp trời như thế này, bà cũng cần về sớm chút cho thoải mái .

      Will đưa mắt nhìn người phụ nữ rồi nhìn sang người khác, ánh mắt hy vọng lộ liễu . Mấy giây sau, khi thấy giáo dạy nhạt gật đầu, cậu chạy vụt ra khỏi phòng .

      -Cám ơn bà- Catherien Winters - Tôi thường ăn bớt nữa giờ dạy như thế này . Chính ông Adams đề nghị như thế . Hôm nay tôi ăn bớt đến 35 phút .

      Juliana nắm tay Daphne, kéo mạnh, vì bé sợ nếu kịp trai, có thể người ta bắt học tiếp mất . Daphne nhìn Rex ánh mắt dò hỏi .

      -Lát nữa đến gặp em- .

      Bà em gật đầu rồi biến mất với cháu . Còn lại mình Rex với Catherine Winters, nàng đứng thẳng, trang nghiêm bên cạnh chiếc dương cầm, mắt nhìn đăm đăm .

      Trời đất quỷ thần, tại sao lại làm như thế này? Tại so thừa dịp may hiếm có mà dọt ?

      Nàng nhìn thách thức . Quả nàng thách thức , nàng tỏ ra có thái độ khiêm tốn, đau khổ như tưởng, thái độ của người phụ nữ đạp hạnh, bị đưa ra lời đề nghị sàm sỡ ở nhà nàng vào tối hôm trước . chắp hai tay sau lưng rồi thủng thỉnh bước đến phía nàng .

      -Tôi thích các phòng chơi của trẻ con- - Tôi khoái cảnh nuông chiều con nít, chắc bà còn nhớ điều này . Và cả ngôi nhà này cũng làm cho tôi vui thích . Tôi chắc bà biết người trong nhà muốn tôi tán tỉnh con nhà quí phái, nhưng tôi muốn . Tôi muốn nghe bà đàn, bà Winters à . Xin bà vui lòng đàn tiếp , cứ xem như có tôi ở đây .

      thấy nàng có vẻ giận dữ, nghĩ chắc nàng tìm lời lẽ chua cay để , lời lẽ như sắp tuôn ra đôi môi xinh đẹp của nàng . Đôi môi chu lại nhưng mở ra, nàng . nhìn đôi môi . Đôi môi mềm mại, đáng hôn biết bao, đôi môi mà nếu nàng chịu để cho quí ông hôn rồi chóng chầy khô héo mất, uổng phí biết bao .

      Nhưng nàng . Nếu ánh mắt của nàng là những lưỡi dao găm, chắc nằm chết giấc nền nhà rồi . Nhưng ánh mắt nàng thế, cho nên vẫn đứng bình yên tại chỗ, rồi nàng quay người đến ngồi vào ghế trước đàn dương cầm, và bắt đầu đánh đàn .

      Nàng quá nghiêm khắc . thầm van vái trong lòng mong sao nàng bước qua khung cửa sổ kiểu Pháp thấp tận nền nhà để ra về, chẳng thèm đến chuyện đàn địch nữa . lại còn tính đến việc đề nghị được đưa tiễn nàng, bất chấp đến chuyện làm như thế khôn ngoan .

      Cách đây hai hôm, nàng đánh đàn trong phòng khách của Claude, nàng đàn rất hay . Nàng trổ tài rất tự nhiên . Nhưng bây giờ nàng đàn chẳng hơn gì Juliana . Nàng chơi nhạc của Mozart, vấp váp, lỗi nhịp, rồi dừng lại . Tử tước Rawleigh trề môi thất vọng .

      -- nàng lẩm bẩm , mắt nhìn dãy phím đàn bằng ngà- , mày đừng làm thế với tao, mày đừng làm thế . Mày làm thế là sai .

      Dãy phím đàn bị nhục mạ vẫn nằm im lìm . Nàng thường dùng ngôi số ít để gọi dãy phím đàn như thế . bước đến gần nàng, ngay trước tầm mắt của nàng . cảm thấy vui trở lại .

      Nhưng nàng có vẻ mải miết nghĩ đến điều nàng vừa . Nàng bắt đầu đánh đàn lại, lần này nàng chơi đúng, sai phạm, và chỉ sau vài phút là nàng đánh đàn cách tài tình, đầy xúc cảm . Nàng nhắm hai mắt, đầu cúi xuống như thể bị cuốn hút vào nhạc . thấy hành động của nàng có vẻ gì là giả tạo hết .

      lại còn thấy hôm chơi nhạc ở phòng khách đêm kia như bây giờ, và bỗng hiểu ra nguyên do . Nếu đêm ấy mà nàng chơi hay như bây giờ thế nào nàng cũng được đánh giá cao hơn các khác . Chắc nàng được mọi người chú ý và người ta im lặng, ai chuyện hết . Nếu nàng chơi hay như bây giờ chắc nàng làm mọi người phiền lòng . nghĩ Clarissa rất bực tức khi thấy nàng vượt trội các khác .

      Sau khi đàn xong, nàng vẫn nhắm mắt và đầu cúi xuống . Nàng là ai thế nhỉ? tự hỏi . Nàng ở trong ngôi nhà ở nông thôn, có nhạc cụ, thế mà lại chơi nhạc hay như thế này ư? Chuyện gì xảy ra khiến nàng phải đến nông nỗi như thế này? Tại sao khi chồng chế, nàng lại đến ở nơi xa lạ như thế này? Chắc có gì bí đây?

      -Bà có tài- , xong mới thấy chưa hết ý nghĩ trong óc mình .

      Nàng ngẩng đầu lên , nghĩ nàng sực tỉnh và thấy mình ở trong phòng nhạc của Claude với . Nàng lạnh nhạt đáp:

      -Cám ơn ông .

      -Tôi thắc mắc- , khi nàng đưa ngón tay chùi bụi phím đàn, chiếc phím cần phải chùi vì chẳng có tí bụi nào .

      nghĩ chắc nàng sắp đàn lại mà cần ai cầu . Mấy ngón tay nàng xòe ra dãy phím . Nhưng nàng ngước mắt nhìn , vẻ mặt thản nhiên . Tuy vậy ánh mắt có phần hơi gay gắt . A, nàng giận rồi . Tốt .

      -Chắc ông thắc mắc tại sao đêm qua tôi từ chối đề nghị rất có lợi cho tôi chứ gì?- Nàng hỏi- Tôi đoan chắc chưa bao giờ ông bị ai từ chối, phải ? Ông có rất nhiều thứ quí báu về cả người lẫn tài sản . Thưa ông, có lẽ những hạng người có rất ít thứ quí báu như chúng tôi thường thích giữ lại những báu vật mình có .

      -Cuộc đời của bà buồn tẻ quá, bà Winters ạ- đáp . thích thấy nàng giận .

      -Đời của tôi mà . Nếu tôi chọn cách sống buồn tẻ như thế này là vì tôi thích như thế . Mà thích thể là buồn được .

      -Chắc là bà thích cảnh trêu chọc người ta cho vui- đưa mắt nhìn từ từ xuống người nàng . Nàng ngồi ghế đánh dương cầm, hơi cúi người bàn phím thân hình ra lờ mờ đều đặn dưới chiếc áo vải len trông khêu gợi- Có phải bà thích lấy mắt và thân thể mỹ miều để mời gọi người ta, rồi khi những ai dạ tin tưởng tìm đến, bà lại phũ phàng xua đuổi họ ?

      Mặt nàng đanh lại, mắt long lên, nàng :

      -Thưa ngài, tôi mời gọi ngài . Nếu tôi lần nhún chân cúi chào và hai lần cười với ngài vào hôm ngài mới đến, qua nhà tôi và lúc dự tiệc buổi tối tại nhà này, xin ngài nhớ cho đấy là vì ngài có người em sinh đôi rất giống ngài, mà ông ấy lại quen biết với tôi

      - lầm tôi là Claude à?- hỏi .

      -Phải- Nàng nhìn , ra vẻ hả hê- Chỉ lầm thoáng thôi . Vì liền sau đó, tôi nhớ ra rằng ông Adams là người lịch , đáng mến .

      Cặp lông mày nhướng lên . :

      -Trời đất ơi, đau quá! Thưa bà, miệng lưỡi bà chua cay . Chắc tôi chưa xin lỗi bà đầy đủ vậy tôi xin lỗi lần nữa vậy .

      -Phải, xin cám ơn ngài .

      Ngay vào lúc định cúi người chào nàng để rút lui, cố nuốt nhục, bỗng cửa phòng mở, và Clarissa bước nhanh vào .

      Nàng cương quyết giữ thể giá của mình, nên nàng quyết để lộ ra ngoài vẻ sợ hãi . đỏ mặt . bối rối . cụp mắt khi đứng trước ta . để cho ta có dịp xúc phạm đến mình .

      Tất cả những chuyện xảy ra phải do lỗi của nàng . Nàng tin chắc như thế . Nàng mời gọi ta và đáng ra mới đầu ta phải nghĩ rằng nàng lầm ta là ông Adams mới đúng . Chắc chắn chuyện lầm lẫn như thế này xảy ra khong phải là lần đầu .

      Nàng hoảng sợ khi bắt đầu đánh đàn, nên mười ngón tay của nàng trở nên cứng ngắt vụng về, đầu óc hoang mang, cứ nghĩ lung tung chứ tập trung đến nhạc . Thế rồi nàng tập trung hết ý chí vào nhạc, nàng cố giữ bình tĩnh để đánh đàn như mọi khi . Quả vậy, cứ mỗi khi nàng ngồi đàn, là nàng quên hết mọi chuyện đời, chỉ còn biết có nhạc thôi .

      Sau đó, nàng thấy mình chững chạc, tự tin hơn . Tuy vậy, khi cánh cửa mở ra, nàng vẫn cảm thấy khoan khái vô cùng . Nhưng buồn thay, người mở cửa lại là bà Adams . Bà ta đột ngột dừng lại, đưa mắt nhìn người này rồi nhìn qua người kia . ràng bà ta có vẻ bất bình khi nhìn thấy cảnh tượng như thế này . Catherine nhận ra việc nàng ở mình với Tử tước Rawleigh là đứng đắn . Nhưng, lại lần nữa, việc này phải “lỗi của nàng” .

      Bà chủ cất tiếng , giọng lạnh lùng của chủ nhân với tôi tớ trong nhà:

      -Bà Winters, tôi cứ tưởng giờ này bà dạy nhạc cho con tôi chứ?- Catherine có cảm tưởng như thể bà ta trả công cho nàng quá nhiều để dạy nhạc cho các con của bà ta .

      -Thưa bà, các cháu học xong rồi- nàng đáp . Nàng muốn thêm gì nữa để cố biện minh cho hành động nàng nán lại trong phòng với Tử tước, hành động mà theo bà chủ là có tội . Nàng luôn luôn tỏ ra kính trọng bà chủ, luôn luôn lịch tử tế với bà ta, nhưng nàng bao giờ hạ mình . Nàng bao giờ khúm núm như Mục sư Lovering . Nhưng mục sư làm thế cũng phải, vì sống nhờ vào bảo trợ của ông Adams .

      -Daphne và tôi quấy rầy các cháu trước khi hết giờ học, Clarissa- Tử tước Rawleigh , giọng cất cao và chán chường- Chúng đàn các bài nhạc cho chúng tôi nghe, hay cho đúng hơn là Juliana đàn . Tôi biết William đàn nguyên toàn bài chưa . Daphne dẫn chúng lên phòng chơi rồi . Tôi ở lại lát bàn chuyện thời tiết với bà Winters . Nhưng rủi . ra Claude khích lệ bà ấy đàn lát sau khi xong giờ dạy . Tôi nán lại để nghe . Tôi xin lỗi, thưa bà- cúi người chào nàng rất lịch .

      Catherine thấy ánh mắt của bà Adams có vẻ phật ý, nhưng bà ta mỉm cười duyên dáng, rồi vòng tay quaynh cánh tay của người chồng . Bà :

      -Rawleigh, tôi chắc bà Winters rất sung sướng được lưu tâm đến như thế này . Ellen muốn xem mấy con chó con mới sinh ngoài khu chuồng ngựa . Tất cả cánh đàn ông chơi bi da, và tôi thích để ấy mình ra ngoài ấy với đám chăn ngựa . Vậy dẫn ấy được ?

      -Tôi rất hân hạnh, Clarissa ạ- đáp, môi mím lại, nhưng Catherine thể biết được hài lòng hay là bực tức . Nhưng bỗng nàng nhớ lại hồi nãy bà chủ rất muốn ve vãn muốn tán tỉnh chút nào hết.

      Tốt . Nàng lấy làm sung sướng khi thấy bị người ta hối thúc làm việc mà muốn làm . Cứ để chô ảnh sống với cảm giác bị người ta đẩy vào bẫy, thất vọng .

      -Chúc bà Winters ngày tốt lành- Bà Adams gật đầu chào nàng, vẻ duyên dáng giả tạo .

      -Thưa bà, chúng tôi xin rút lui để bà tự nhiên chơi đàn- Ngài Rawleigh , cúi người chào lần nữa- mắt nhìn từ đầu cho đến chân nàng- mới quay người bước ra khỏi phòng .

      thể nào nàng chơi đàn tiếp được nữa . Hai tay nàng run rồi, tim nàng đạp thình thịch rồi, như thể nàng bị lột trần trước mắt mọi người . Nàng quá giận ta vì ta gây nên tình trạng này . ta lại còn làm cho bà Adams nghi ngờ nữa . ta rời khỏi đây trong vài tuân tới, còn nàng, nàng phải sống ở đây .

      Nhưng khi nàng đứng dậy, cài nút áo khoác, buộc dây mũ dưới cằm, nàng cảm thấy chán nản nữa . Ít ra sau chuyện xảy ra đêm qua, nàng gặp lại ta . Hơn nữa, nàng chuyện với ta . Bây giờ thế là yên, cuộc hội ngộ khó chịu đầu tiên sau chuyện làm cho nàng bối rối và nhục nhã đêm qua thế là xong . Từ rày về sau, chắc dễ dàng hơn .

      “Cuộc đời của bà buồn tẻ quá, bà Winters à”

      Giọng của ta lại vang lên văng vẳng bên tai nàng, giọng chán nản, xấc xược, cho rằng đời nàng quá buồn tẻ . Làm như thể ta mới biếr đời nàng . Làm soa ta biết chuyện đời nàng được . ta bao giờ biết .

      Nàng vội vã bước qua khung cửa sổ thấp tận nền nhà, và chỉ lát sau, nàng đến con đường làng để về nhà .

      Làm sao ta dám lên mặt phê phán đời nàng?

      Phải chăng ta biết cuộc đời của nàng? Bộ ta biết những nỗi niềm gian khổ đau đớn trong lòng nàng sao? Bộ ta biết nàng đau khổ sao? Bộ ta biết nguyên do khiến nàng đến đây để tìm cuộc sống yên ổn sao? Cho nên ta mới biết đời nàng buồn tẻ chứ .

      cuộc đời buồn tẻ mà nàng hết sức phấn đấu mới có .

      cuộc sống buồn tẻ, đáng đời những việc xảy ra cho nàng trước đây .

      Thế nhưng ta ra với ý lên án, trách cứ . Với giọng điệu khinh khi “Cuộc đời của bà buồn tẻ quá, bà Winters à”

      Nàng quyết hướng tâm trí vào ngôi nhà của mình- ngôi nhà tranh nho nhưng quí báu- và về Toby, con chó thế nào cũng mừng rỡ nhảy chồm vào người nàng sau buổi sáng ở nhà mình, chiều nay nàng dẫn nó dạo lâu . Có lẽ đời nàng buồn tẻ , nhưng nàng sống cho mình, nàng với ta như thế, nàng tiếp tục sống như thế này .

      Và nàng vui mừng vì được sống cuộc sống buồn tẻ như nay .

    2. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 5


      Suốt thời gian còn lại của buổi sáng, Rex làm cho Ellen mất vui trong cuộc xem những con chó mới sinh . Thực ra có ý định làm như thế . vẫn theo ra khu vực nuôi ngựa nơi có nuôi bầy chó con, nhưng chỉ đứng ì chỗ ở đàng sau, trong khi cúi người xuống bầy chó ẵm chúng lên, hôn hít nâng niu từng con . có cảm giác có vẻ ngượng ngùng, nghĩ rằng chán nản, cho rằng cười say mê chó con của .

      Chúng là giống chó săn con . dễ để đoán con chó Toby dũng mãnh xuất xứ từ đâu .

      phản đối việc nâng niu chó con . Thâm chí còn thừa nhận chúng là những sinh vật nhắn xinh đẹp, có thân hình nho tròn trịa, bốn chân thấp mập mạp và lỗ mũi tẹt . Người ta lại còn nghe , có khi cũng ẵm lên chú chó con, vuốt ve nó trong lòng bàn tay, dùng ngón tay thoa giữa hai tai nó .

      Nhưng việc làm cho tức giận là nghĩ rằng Ellen muốn đến gần bên để cho được thoải mái sung sướng hơn với chó, mà chỉ muốn lịch đứng yên chỗ gần đấy để ngăn cản đám chăn ngựa sàm sỡ thừa cơ đến quấy phá , và cần có để quàng tay , tựa người vào khi về nhà .

      Khi ngồi vào bàn ăn trưa, rất đua khổ, nghĩ rằng mất tiêu ngày đóng vai trò kẻ cầu hôn do người ta sắp xếp, định đặt trước . Clarissa thu xếp cuộc chơi vào lúc xế trưa, vì thời tiết quá đẹp nên bỏ phí . May thay- rất may- là Claude tham dự được, vì ông phải đến gặp người lãnh canh để bàn chuyện làm ăn đất của ông .

      Tử tước Rawleigh quyết định cùng với em trai .

      -Độ sau này em chúng tôi rất ít gặp nhau- , miệng tươi cười khiến cho Clarissa đâm ra thất vọng . – Nhưng mối liên hệ giữa chúng tôi vẫn keo sơn kỳ lạ lắm . Chắc mọi người đều ngạc nhiên về điểm này vì chúng tôi là em song sinh mà .

      lát sau, khi hai người cưỡi ngựa ra khỏi chuồng rồi, ông em rất hồ hởi vì được cùng với , ông ta :

      - như thế với Clarissa khôn ngoan tí nào hết, Rex à, vì bà ấy thường ghen tị với . Khi ở Tây Ban Nha rồi sang Bỉ, tôi hết sức lo lắng đến nỗi phát bệnh . Ví dụ lần bị thương nặng ngoài mặt trận, người ta mang về, bất tỉnh vì mất quá nhiều máu . Thú thực với , tôi biết chuyện này mấy tháng trước khi nhận được thư gửi về báo cho gia đình biết . Nhưng Clarissa cứ khăng khăng cho rằng chuyện tôi lo lắng cho là vô nghĩa, là phi lý .

      -Trong thời gian ở Bán đảo, tôi rất lo sợ cho chú thím, - Tử tước đáp- Chắc chú biết có hai chuyện khiến tôi đâm lo . Tôi sợ nếu báo tin hay cho chú thím biết, có ảnh hưởng rất xấu cho hài nhi hay là cho thím ấy . Tôi bị thương trước ngày bé Juliana ra đời khoảng tháng gì đấy phải ?

      -Và cũng ngại việc tôi săn bị tai nạn chứ gì?- Ông em - Tai nạn xảy ra đúng vào ngày bị thương . Khi con bé ra đời tôi vẫn còn chống nạng mà .

      Hai em riêng với nhau như thế này tuyệt . Công việc với các người lãnh canh mất nhiều giờ, nhưng họ phải ngựa quãng thời gian khá lâu . Họ đủ thứ chuyện như những lần gâsp nhau trước đây . Thỉnh thoảng họ im lặng, năng gì với nhau . Ngài Rawleigh cảm thấy người em trai có vẻ vui sướng khi được trở về mái nhà xưa như thế này . cần , cũng cảm thấy chuyến chơi mùa đông của em trai là đặc ân ban cho Clarissa, nhưng thấy bà vợ điều khiển được ông chồng . Tuy nhiên, hai vợ chồng của em trai thiết lập được mối liên hệ qua lại bình đẳng .

      Khi hai người đường trở về nhà, ông em hỏi:

      - có vẻ bất an . Có gì muốn ?

      -Bất an à? Tôi bất an ư?- Tử tước ngạc nhiên hỏi- Tôi rất thích ngựa như thế này .

      - có ý định đến thành phố dự Lễ Hội Mùa ?

      Ngài Rawleigh nhún vai, đáp:

      -Có lẽ . Cảnh lộng lẫy khêu gợi của thành phố vào mùa xuân năm trước hấp dẫn . Nhưng cũng có thể .

      -Thế nào cũng có Eckert ở đấy- Claude , giọng khẳng định chứ phải hỏi .

      - có dính dáng gì đến tôi?- Rex .

      - mê mẩn ta mà . Rex này, và tôi đều tin vào tình và thích tình cảm lãng mạn . Nếu đảm nhận nhiệm vụ đánh giặc lâu năm, chắc lấy vợ sớm như tôi rồi . gặp nhiều đau khổ . đau khổ về mặt bị mất danh dự hay bị thương tổn trong lòng . Nhưng ước mơ và lý tưởng của tan tác thành trăm mảnh, và chính vì thế mà tôi lo buồn .

      Ngài Tử tước cười chua chát . ta đáp:

      -Claude, tôi lớn rồi . Tôi nghĩ tình và lãng mạn chỉ dành cho các cậu còn và các thanh niên thôi .

      -Tôi cũng lớn như , Rex, nhưng tôi vẫn tin vào tình , tình qua lại, song phương . phải tôi Clarissa như thế hay sao?

      -Tôi nghĩ thế – Tử tước đáp, cười khúc khích, cố làm cho câu chuyện giữa hai em nhàng ra- Claude à, tôi rất ghét việc xen vào giữa những chuyện xích mích của chú thím . Chúng ta quá trưởng thành rồi, quá những chuyện như thế này rồi .

      -Copley muốn cưới Eckert khi biết ta từ hôn với ư?- Claude hỏi- Tôi ngạc nhiên là từ trước đến nay ai thách thức để bắn vỡ óc ra . Ngay cả mà cũng làm được .

      -Tôi bận chiến đấu ở xa nên có mặt vào những lúc đáng thách thức . Vả lại, chắc tôi có cớ để thách thức . Horatia bỏ tôi là vì tôi thiếu bổn phận với ta . Mà chắc chú biết Copley đấu hai lần rồi . gây thương tật cho hai nạn nhân .

      -Đúng- ông em đáp- Tôi rất lấy làm ân hận cho ta . Tôi ghét cổ vì cổ gây cho lắm chuyện phiền phức . Rồi bây giờ vẫn còn tiếp tục nữa .

      - ta muốnn tôi trở lại với - bỗng nhiên ngài tử tước - ta vô liêm sỉ nhở người gởi đến cho tôi hai lời nhắn hàm ý muốn trở lại với tôi . Tôi đoán chắc ta lâm vào hoàn cảnh mấy tốt đẹp, nhưng điều tôi cần và muốn nhất, là ta phải van xin tôi ngay giữa đám đông giới quí tộc . Tôi chỉ muốn làm cho ta phải nuốt nhục .

      -A- Claude buồn bã - thế có cơ may nào hòa giải được, phải ?

      -, lạy Chúa lòng lành- tử tước đáp .

      -Dĩ nhiên tôi biết như thế rồi, nhưng tôi cứ hy vọng . Ồ, cũng cần phải hòa giải làm gì . Nhưng tôi mong thoát ra được ngõ cụt nay . Tôi sợ mắc kẹt vào trong hai ngõ cụt trước mắt .

      Tử tước Rawleigh nhướng cao mày nhìn ông em ngạc nhiên .

      Ông Claude tiếp:

      -Tôi sợ bốc đồng lấy người có khả năng làm cho hạnh phúc . Ví dụ lấy Ellen chẳng hạn . đấy, Rex à . Tôi biết ta từ khi cổ còn tấm bé . ta cần lấy người nào ít ....nghiêm khắc hơn .

      -Cám ơn chú- ngài tử tước đáp .

      Ông em cười khúc khích .

      - lớn hơn ta đến 10 tuổi- ông - Còn về mặt kinh nghiệm ngoài đời lớn hơn đến 30 tuổi .

      -Chú đừng sợ- Ngài Rawleigh đáp- Tôi lấy em vợ của chú đâu, bốc đồng mà cũng vì lý do gì khác . Còn ngõ cụt kia là gì?

      -Là muốn lấy vợ . Là cứ sống độc thân với tính chua cay, châm chọc thiên hạ . Sống như thế hay tí nào hết, thêm xấu . có thể dùng tình thương để cống hiến cho đời, để cho cuộc đời tươi đẹp, cho dù nhận ra điều này .

      Tử tước cười, :

      -Claude, quả từ khi chú lấy vợ đến giờ, hai chúng ta hai hướng đời khác nhau . Tôi còn thích hợp với cuộc sống mà chú đề ra cho tôi .

      -Ồ, nhưng linh hồn đôi ta luôn ở bên nhau- ông em đáp- Tôi cần sống bên hay sống cuộc sống giống mà vẫn hiểu , Rex à .

      Câu chuyện đả động đến cuộc sống riêng tư của Rex khiến bực mình . Câu chuyện xoay về chiều . Người em trai thích tìm hiểu cuộc sống riêng tư của . Nhưng ông ta thể thông cảm được . Cho dù là em song sinh nữa, ông ta cũng bàn chuyện hôn nhân với được . Ngài tử tước mừng khi thấy người em đổi đề tài câu chuyện .

      Họ theo con đường tắt băng ngang qua cánh đồng cỏ rộng .Có ai đấy cũng con đường tắt này . Thọa tiên họ chỉ thấy con chó , nó tuôn về phía hai người, sủa dữ dội, nhưng dám đến gần, vì hai con ngựa quá khổng lồ so với thân hình bé của nó . Nó khôn ngoan nhảy vờn quanh, cách họ đoạn ngắn, miệng sủa liên hồi .

      Con Toby!

      Nàng ở đâu nhỉ? Tử tước Rawleigh nhìn quanh, thấy nàng từ bờ dốc đằng xa cánh đồng đến gần . Nàng chậm rãi . đoán nếu con chó của để tiết lộ diện của nàng, chắc nàng lui rồi .

      -A, con chó của bà Winters- Claude - Chắc bà ấy ở gần đây thôi .

      Chợt ông ta thấy nàng đến gần, ông bèn cất mũ và mỉm cười chào nàng .

      Nàng mặc chiếc áo khoác màu xám, giản dị, trông rất đạm bạc, đầu đội chiếc mũ vải màu xanh, bình dị như màu chiếc áo nàng mặc hồi sáng . Nàng cười và nhún chân cúi chào Claude sau khi đến gần hai người – hình như nàng phân biệt rất chính xác ai là ai là em . Con chó thôi sủa, đếng ngồi bên cạnh nàng, thè lưỡi, hai tai nhúc nhích như cố lắng nghe . Nàng chào Claude giống như chào vào hôm đến Bodley, tử tước chua chát nghĩ . Nàng đảo nhanh đôi mắt nhìn qua để chào luôn thể .

      Trong khi tử tước nhìn nàng và Claude trao đổi lời xã giao, chợt nhớ cảnh bị nàng móc sáng nay mà trả đũa được, vì Clarissa thình lình vào làm gián đoạn câu chuyện của họ . Nàng mà làm tình nhân chắc tuyệt vời lắm, nghĩ, lòng hơi ân hận . Ngoài chuyện tuyệt vời giường, chắc họ còn tìm thấy nhiều chuyện khác hay ho lý thú hơn nữa .

      Bỗng nàng tiếp tục theo hướng nàng , con chó chạy phía trước nàng . đưa tay chạm vào mũ, cúi đầu chào nàng .

      -Tuyệt đẹp- với Claude- Người ta nàng ở đây 5 năm rồi, phải ? Cái ông Winters quá cố cũng khó hiểu đấy chứ . Phải chăng ông ta quá tuyệt đến nỗi ai sánh kịp? Hay là ông ta quá tệ đến nỗi ai thay thế ông ta được?

      -Tôi mong cư xử hết sức cẩn thận để ta khỏi bị tổn thương- người em .

      trả lời cách giận dữ:

      -Tôi đoán chắc Clarissa tin rằng nếu thím ấy vào phòng nhạc đúng lúc như thế, chắc tôi đè ta nằm ngửa chiếc đàn, lật váy ta lên và chồm lên người ta rồi . Tôi tin cảnh tượng này đối với ta đáng lo cho lắm .

      - đừng thô lỗ như thế- ông em .

      -Có lẽ chú nên như thế với vợ chú – Ngài tử tước đáp .

      - hãy cẩn thận, Rex- khí báo hiệu hai em sắp cãi nhau- Tốt nhất là nên ở riêng mình với ta, cho dù giữa thanh thiên bạch nhật cũng nên . phải tôi chỉ muốn đến sáng nay thôi đâu . Có phải đêm qua đến thăm bà Winters ?

      Tử tước Rawleigh quá đỗi kinh ngạc, đưa mắt nhìn người em . định mở miệng chối . Nhưng dối với người em song sinh chẳng ích lợi gì . nở mũi hít vào hơi rồi hỏi:

      -Làm sao chú biết được chuyện này? Có phải nàng kêu ca với ngài lãnh chúa?

      -Cứ suy nghĩ thấy hết- người em đáp- Tôi thấy hết tâm trạng của . Việc quá thích dạo ngoài trời đêm lạnh lẽo vào tiết sơ xuân làm cho tôi biết hết tim đen của . Tôi bao giờ như đâu, Rex à .

      -Chú . . . Cái quái gì khiến chú ?- hỏi, tim đạp thình thịch vì tức giận .

      Hai em thường xung khắc nhau về tư tưởng, nên mỗi lần tranh luận là mỗi lần họ cãi nhau kịch liệt, nghe hỏi, người em liền đáp:

      -Chắc quên nếp sống trong làng ta rồi, tôi nhắc lại cho nhớ rằng cuộc sống trong làng khó mà giữ bí mật được . Tôi bao giờ dám xúc phạm đến bà ta . Bà ta là người quí phái, Rex à . mệnh phụ đáng kính, rất bí . Bà ta đến đây năm năm rồi, chẳng ai biết bà ta từ đâu đến, nhưng bà ta sống bình lặng, mẫu mực từ lúc ấy đến giờ . ai biết gì về quá khứ, tông tích của bà ta hay là biết về người chồng quá cố của bà- Kể cả tình cảm của bà ta đối với chồng- ngoài việc người ta chỉ biết chồng bà là ông Winters . Nhưng nếp sống của bà ta lên bà là người quí phái . Tôi bao giờ dám xúc phạm đến bà ta .

      -Đồ quỷ sứ- Ngài tử tước , giọng run run vì tức giận- Claude này, theo chỗ tôi đoán chắc bà ta lớn tuổi rồi . Cho nên bà ta có quyền tự do hành động theo ý muốn của mình .

      -Còn tôi, tôi đoán chắc là đêm qua bị từ chối . trở về quá sớm chứng tỏ thất bại hoàn toàn . Bà Winters là người quí phái . phải là người trắc nết . Chắc chồng bà ta quá tuyệt vời nên có ai địch nổi với ông ấy . Bà ta thiếu người cầu hôn đâu . Ai cũng biết từ khi bà ta đến đây đến giờ, có hai người thuộc giai cấp quí tộc đến cầu hôn- Cầu hôn thực đấy nhé- nhưng bà đều từ chối .

      -Nếu bà ta là người quí phái như thế- Tử tước - và nếu chú tin chắc bà ta từ chối tối, tại sao chú dọa tôi như thế để làm quái gì? Có phải chú muốn dành riêng bà ta cho chú , Claude?

      Ông em đáp với thái độ thách thức rất bình tĩnh:

      -Rex, nếu xuống ngựa, tôi đấm cho trận nhừ tử cho mà xem .

      -Chẳng cần thiết- Ngài Tử tước cộc lốc - vì tôi sẵn sàng xin lỗi chú . ngốc khi thổ lộ tâm với chú . Đúng thế, bà ta từ chối tôi . ngờ . Thậm chí tôi còn nghĩ thế nào con chó cũng tấn công tôi, nhưng té ra nó lại biết điều . Cho nên tất cả những thứ của ngài lãnh chúa thái ấp này xem ra cần thiết nữa .

      -Còn tôi tôi có cảm giác chỉ muốn mua vui giải trí, Rex à . Tôi có cảm giác ấy từ khi chúng ta về đến Bodley . Việc ở trong phòng nhạc mình với bà ấy khiến cho Clarissa nghi ngờ cũng là chuyện muốn mua vui . Tôi nhgĩ quá kiêu ngạo, muốn trả lời minh bạch . Tôi cảnh cáo , nếu xúc phạm đến bà ta, tự ý gây thù óan với tôi đấy .

      -Chú muốn làm cho tôi sợ phải ?- Ngài Rawleigh hỏi, giận dữ nhìn người em, thái độ kẻ cả .

      -Phải- Claude đáp- Biến người em song sinh của mình thành kẻ thù chẳng khác nào mình thù oán chính mình, hay ho gì đâu, Rex à . Hãy để cho bà ta yên . Dĩ nhiên chịu khó sống trong tình trạng độc thân vài tuần cũng chẳng chết đâu . có Eden, có Nat, và có tôi để bầu bạn, lại còn có các bà các để tiếp xúc vui chơi nữa . Rồi có Daphne nữa đấy . Có đủ ba em chúng ta để vui chơi với nhau trong vài tuần là quá tuyệt rồi .

      Mặc dù bất bình, nhưng Tử tước Rawleigh cũng cười, hứa:

      -Tôi nghe theo lời chú, nhưng chắc chú phải xác nhận bà ta đẹp mê hồn . Dĩ nhiên bà ta phải loại người hợp với tôi, ngoài sắc đẹp về thể xác . Bà ta là người có đạo hạnh, nào là thăm viếng người bệnh và người già, nào là dạy cho trẻ con, và làm vô số công việc khác mà cần trả công . tóm lại bà ta là vị thánh đấy . Nhưng hợp với kiểu người của tôi .

      -Thế tốt- ông em đáp cách chắc nịch, nhưng ông ta thể nín cười được- Thôi bây giờ có lẽ chúng ta qua chuyện khác nhé?

      -Bà ta rất thương trẻ con- tử tước - Chú biết tại sao ông Winters sinh với bà ta đứa nào ? Chú có nghĩ ta là thằng khùng già nua lẩm cẩm ? hay là thằng khốn nạn bất lực? Kẻ nào có vợ thương trẻ con như thế cũng đều muốn có con với vợ mình hết . Nếu ta còn sống mà bây giờ đứng trước mặt tôi, thế nào tôi cũng buộc lòng hỏi cho ra lẽ .

      Ông Adams nhìn , kinh ngạc và hoảng sợ . Ông ta nghĩ tốt hơn là nên im lặng để giữ hòa khí, thay đổi đề tài câu chuyện như ông vừa mới đề nghị . Nhưng tuồng như ông quan tâm đến đề tài gì hết, ông ra chuyện gì, ông cũng trả lời, và thế là hai người đành im lặng .

      Ngài Tử tước suy nghĩ liên miên; nàng lầm mình là Claude . Những nụ cười kia là dành cho Claude . Nghĩ thế, tin chắc là những nụ cười ve vãn, cầu thân . cảm thấy mình là đồ điên . Hoàn toàn điên .

      cảm thấy có ác cảm với Catherine Winters .

      Lạy Chúa lòng lành, chắc đánh mất phong cách của mình . đau khổ mà thấy tức giận và nhục nhã . Đêm qua tìm cách lén lút đến thăm nàng, cứ tin rằng hoàn toàn giữ bí mật, vì hết sức thận trọng, thế mà khi trở về Nat và Eden chế giễu về quá sớm, chứng tỏ thất bại . Còn Claude lại biết đâu . Rồi sáng nay, khi Clarissa bắt gặp ở với nàng trong phòng nhạc sau khi Daphne rồi, bà ấy tỏ vẻ nghi ngờ .

      Thế nhưng có hưởng được lạc thú do thành công đem lại đâu .

      vùng quê mắc dịch . Khi người ta ra khỏi chu vi của thành phố, đời sống của họ còn là của họ nữa .

      Thôi được . Bà Catherine Winters được đảm bảo, đức hạnh của nàng được an toàn, bị quấy phá nữa . Trong thời gian còn lại ở Bodley, cố hết sức để tránh xa nàng, càng xa càng tốt.

    3. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 6


      Mặt trời chiếu qua màn cửa, rọi vào giường ngủ của nàng . Nàng biết trời còn sớm và bên ngoài còn lạnh . Nhưng chắc hôm nay trời cũng đẹp như hôm qua . Và chắc nàng làm sao ngủ lại được . Nàng duỗi người rồi lại chuồi hai tay dưới tấm chăn ấm áp . Mấy đêm vừa rồi nàng ngủ được ngon giấc . Nhưng nàng quyết định ngồi dậy, dạo vòng buổi sáng sớm với Toby . Sáng nay có mấy đứa trẻ đến nhà nàng để tập đọc .

      Khi nàng vừa rửa ráy, mặc áo quần xong con Toby ra trong phòng ngủ . Nó vẫy đuôi nhè .

      -Mầy cứ đứng đấy mà nhìn- nàng với nó- Tao đến chữ “Đ” cho đến khi nào tao mở cửa để , nếu mầy nhảy nhót loạn xạ khiến tao làm gì được . Mầy để yên cho tao lát .

      Nhưng hình như con Toby hiểu nghĩa chữ “Đ” có nghĩa là “ dạo” rất . Cho nên nó vẫy đuôi như điên, miệng rên ư ử vì sung sướng, rồi nhảy nhót quanh Catherine, nhào đến thang gác lầu như thể thúc nàng nhanh tay lên .

      Nàng cười .

      lát sau, khi nàng dọc theo con đường làng, nàng thầm nghĩ: vài tuần thôi là yên . Nàng gặp ông Hardwick, chủ quán trọ quét dọn vỉa hè, nàng vẫy tay, cười chào ông ta . Tiệc tùng ở trang viên kéo dài vài tuần là cùng, thể nào lâu hơn . Ngài Tử tước Rawleigh và các bạn của ta quay về thành phố để tham dự Lễ Hội Mùa . Dù sao họ cũng là những nhà quí tộc thời thượng, làm sao giữ họ ở lại đây lâu được . Quả là bà Adams cố ghép tử tước cho Hudson, nhưng còn hai nhà quí tộc kia nữa sao . Hai người mà chỉ có Lipton thôi .

      , có gì giữ họ lại đây lâu . Nàng biết Ngài Tử tước thích Hudson .

      Nếu nàng ráng chịu đựng được vài tuần, tình hình đâu vào đó, nàng trở lại sống yên ổn . Nàng còn cách gì khác hơn . Khi ấy, mỗi lần nàng đặt chân vào nhà ông Adams, nàng khỏi sợ phải đụng đầu với ta .

      - phải ngã ấy đâu, Toby- nàng cất tiếng gọi con chó, vì nó chạy theo con đường này để đến trang viên Bodley . Nàng thường theo con đường này để đến Bodley, con đường rẽ qua khu rừng cây để đến trang viên . Bây giờ cần băng qua ngã này . Ông Adams thích để cho dân làng được tự do qua khu công viên của ông . Dĩ nhiên đây là chiến thuật dễ hiểu của ông ta, vì khi băng qua công viên, họ đến gần nhà ông ta quá, khỏi trông thấy mọi sinh hoạt trong nhà . Nhưng sáng nay nàng muốn dọc theo con đường làng, con đường này chạy qua trước mặt tòa nhà, dọc theo bức tường rêu phong của công viên .

      Nàng cố hết sức để tạo cho mình cuộc sống mới có ý nghĩa trong suốt năm năm qua . Những cố gắng của nàng phải dễ dàng gì . . . Cuộc sống trước đây của nàng hết sức khác biệt . . . Nàng chế ngự tất cả mọi nhu cầu ngoài nhu cầu để sống còn . Thậm chí khi mới đến sống ở đây, nàng cũng thiết tha gì đến các nhu cầu này để sống nữa .

      Suốt năm năm, nàng dẹp bỏ được những nhu cầu khác . Nàng có bạn bè mới, có công việc để làm, có mái nhà thân thương để ở . Rồi năm ngoái nàng có con chó Toby . hai lần có người đến đề nghị lập gia đình với nàng nhưng nàng từ chối, lần cách đây ba năm và lần mới năm ngoái . Họ là những người quí phái, nàng kính trọng họ và họ vẫn đối đãi tử tế với nàng . Nàng muốn lấy chồng . cần hôn nhân .

      Thế nhưng bây giờ bỗng nhiên nàng cảm thấy cần những nhu cầu mà khi còn con nàng cảm thấy quá cần thiết, quá thúc bách . Dĩ nhiên là những nhu cầu bây giờ khác hẳn những nhu cầu vào hồi ấy . Khi còn con , nàng nghĩ gì về ham muốn xác thịt hết . Nàng chỉ cảm thấy cần có lãng mạn, cần có đàn ông đẹp trai con nhà quí phaí mến mộ, cần có hôn nhân . Lúc ấy nàng còn thơ ngây quá . thơ ngây rất nguy hiểm .

      Trong những ngày vừa rồi, nàng thèm khát những điều làm nàng lo sợ . Toàn những khát vọng về xác thịt . trắng ra là thèm muốn đàn ông sờ mó vuốt ve . Muốn có đàn ông nằm bên cạnh, để cảm thấy khỏi trống vắng, khỏi đơn .

      Những thèm muốn mới mẻ này làm nàng sợ, là vì nàng có những kỷ niệm ái ân tốt đẹp . Mà nàng chỉ có những kỷ niệm đớn đau . Cho nên nàng bao giờ muốn có lại cảnh ái ân gây cho nàng đau khổ như trước đây .

      Mà nàng đâu phải đơn . Hay nếu quả nàng đơn, cảnh đơn này là cái giá phải trả để có độc lập, có được tự trọng và yên ổn trong lòng . cái giá phải trả nho . Mà cũng phải là đơn, mà là cảnh đơn chiếc . Hai trường hợp khác nhau . Cảnh đơn chiếc của nàng được lấp đầy, xóa tan bằng những cuộc thăm viếng của nhiều bạn bè và láng giềng .

      Nhưng nàng sợ rồi đây nàng thể tiếp tục tự lừa dối mình . Nàng sợ nàng nhận thấy đơn của mình . nàng thấy mình đơn rồi .

      Và đó cũng chỉ vì gã đàn ông kiêu căng, xấc láo . gã đàn ông cách đây hai đêm ngồi trong nhà bếp của nàng, đề nghị nàng làm tình nhân cho ta . gã đàn ông mà mặc dù nàng tỏ thái độ hằn học, sỉ nhục, nhưng vẫn đeo đuổi cám dỗ nàng . gã đàn ông mà hôm qua xúc phạm nàng và trước khi bị bà Adams kéo , nhìn nàng bằng cặp mắt như muốn lột hết áo quần của nàng ra .

      Đúng gã là người đàn ông nàng muốn .

      Nghĩ thế, nàng thấy hoảng sợ .

      Thế rồi con Toby, chạy ra cánh đồng bên cạnh để đánh hơi tìm tòi, vội vã chạy lui, cất tiếng sủa vang . Nàng thấy từ xa có ba người cưỡi ngựa tới . Ai mà trong lúc trời còn sáng sớm như thế này? Tim nàng đập thình thịch . Phải chăng bách bộ mình như thế này mà cũng yên .

      Từ xa có người trông giống như ông Adams, nhưng nàng biết phải ông ấy. Vì người ấy với ông Gascolâgne và Huân tước Pelham . còn đường nào để cho khỏi gặp họ . bên là dãy tường, bên là cánh đồng rộng . Ngoài ra, giống như ngày hôm qua, con Toby chạy đến đón họ như ông David đương đầu với chàng khổng lồ Goliath, nó hung hăng, làm ra bộ can đảm, sợ sệt .

      Ông Gascolâgne phải ra sức mới giữ được con ngựa đứng yên . Ông ta vừa điều khiển con ngựa vừa cười toe toét . Huân tước Pelham cất mũ nghiêng đầu chào Catherine . Còn Tử tước Rawleigh nhoài người từ ngựa xuống bế con chó săn lên, nó phản ứng lại bằng tiếng gầm gừ tức giận và ngạc nhiên, rồi ngồi lắc lư lưng ngựa trước mặt ông ta, tai nhúc nhích, lưỡi thè ra . Nó đầu hàng kẽ thù quá dễ dàng .

      -Chào bà Winters- Nam tước Pelham lên tiếng- Bà tô điểm thêm cho cảnh đẹp ban mai . Tôi chưa gặp người đẹp nào lại dậy sớm như bà .

      -Xin chào ngài- nàng đáp, hơi nhún chân để chào ta . Nàng thấy ta dễ thương, hai hàm răng trắng bóng, cặp mắt rất xanh . ta đẹp trai như ngài tử tước và có lẽ duyên dáng hơn . Tại sao nàng nhìn ta và năng cách tự nhiên, chút hồi hộp nhỉ? –Lúc này là lúc trời đẹp nhất trong ngày .

      Ông Gascolâgne cườ, cất mũ chào nàng và :

      -Chắc tôi phải bán con ngựa này cho rồi . Tôi chịu được nỗi nhục nhã khi có con ngựa sợ chó như thế này . Nhưng nếu tôi là chó mà bà là chủ, thưa bà, tôi sủa hết sức kịch liệt để bảo vệ bà .

      -Xin chào ngài- nàng cười, đáp- Tôi xin cam đoan với ngài chó sủa hay cắn gì cũng đều bậy hết- Lại ông đẹp trai nữa, cặp mắt rạng rỡ, vẻ người duyên dáng khoan thai . Nhưng nàng vẫn hồi hộp .

      Để cho được tự nhiên, khỏi lúng túng như hai hôm trước đây ở cổng trước nhà nàng, nàng quay qua chào Tử tước Rawleigh- xin chào ngài- Tử tước Rawleigh gãi sau tai cho con chó, khiến nó mê mẩn ngồi im . ông đẹp trai thứ ba, như hai người kia . Ruột gan nàng bỗng co lại, xao xuyến .

      -Chào bà- Rex nhìn thẳng vào mắt nàng, nghiêng đầu chào .

      Nàng cảm thấy tình thế trở nên khó xử . Đáng ra nàng chỉ mỉm cười chào ta đáp lễ, rồi tiếp . Nhưng con Toby vẫn còn lưng ngựa với ngài tử tước, xem nó có vẻ như muốn ngồi yên tại chỗ cho hết cả buổi sáng .

      Ông Gascolâgne lên tiếng :

      -Thưa bà Winters, chắc chúng tôi thể cùng chiều với bà, phải ?

      Nàng cười với ông ta . Nam tước Pelham :

      -Chúng ta thể cùng chiều với bà ấy được đâu, Nat à . Than ôi, chắc bà ấy mỏi cổ vì cứ ngướ mặt nhìn ba chúng ta ngồi chuyện lưng ngựa như thế này . Và con chó của bà ấy làm cho ngựa của run khiếp vía lên kia kìa – xong, ông ta cười khúc khích .

      Ông Gascolâgne cười theo, rồi :

      - người trong chúng ta nên nhường ngựa cho bà ấy . Thế mới đúng phép lịch .

      Họ trêu nàng, rất tế nhị, rất nhã nhặn . Tử tước Rawleigh cứ nhìn nàng đăm đăm, tay vẫn vuốt ve con Toby .

      -Thưa quí ngài- nàng đáp- tôi bách bộ để tập thể dục . Và con Toby cũng thế- Nàng nhìn qua tử tước, tay để lưng con chó, những ngón dài, khỏe, rắn rỏi làm sao .

      Bỗng cúi người để con chó xuống mặt đường . Con chó vẫy đuôi, rồi chạy lon xon ra phía trước . Tử tước Rawleigh :

      -Chúc bà dạo vui vẻ, thưa bà . Chúng tôi giữ bà lại đâu- cười mà cũng trêu ghẹo nàng như các bạn .

      Nàng dạo tiếp, tiếng chân ngựa dần ở phía sau lưng nàng .

      Chỉ vài tuần thôi, nàng nghĩ . Vài tuần là yên . Rồi cuộc sống lại đâu vào đấy như cũ . Nàng hy vọng như thế

      Nhưng nàng nghĩ chắc việc đời dễ gì như thế .

      ***





      -Duyên dáng quá!- Ông Gascolâgne - Áo quần giản dị nhưng vẫn duyên dáng, phải ? Cảnh thôn quê thanh tịnh lại càng tăng vẻ duyên dáng, đúng ?

      -Ba người cùng dãi về phụ nữ xem ra chẳng hay ho gì- Nam tước Pelham - Áo quần giản dị chỉ trông duyên dáng cho người nào vốn đẹp mà thôi, người ta đẹp thậm chí cần áo quần vẫn duyên dáng, Nat à . Lạy Chúa, nhất là khi có áo quân . Nhưng Rex này, chỗ này thiếu vắng phụ nữ đẹp kinh khủng- dĩ nhiên là tôi có ý xúc phạm đến em vợ của ông Claude .

      -Ý kiến của quá chính xác- ngài tử tước - Chúng ta đến chỗ hoang vắng ngày là để trốn tránh rắc rối với phụ nữ kia mà, phải ? Eden trốn bà quí tộc có chồng , Nat trốn chưa chồng, còn tôi trốn . . . người vị hôn thê cũ . Có lẽ chúng ta nên xa lánh phụ nữ thời gian tốt hơn .Tốt cho cả linh hồn lẫn mọi thứ .

      -Rex này, ta mê - Nam tước Pelham – Trong khi ta cười với Nat và tôi, con mắt vẫn liếc nhìn , như thể chúng tôi là trai của ấy . Tôi rất bất bình về chuyện này . hé môi cười tiếng . Vấn đề là . . . có thích ấy hay ? Tôi rất ghét chuyện để phí mất người đẹp duy nhất trong vùng này, vì Nat và tôi quá lịch , nỡ dấn thân vào lãnh địa của .

      Ngài tử tước khịt mũi . Ông Gascolâgne :

      -Tôi chắc Rex bị tát vào mặt tối hôm nọ . bị tát bằng tay cũng xem như bị tát bằng lời . Có phải bộ đến nhà ấy suốt buổi tối ? Rex, có phải vụng về ? Có phải vào đề ngay mà đợi thời gian theo tán tỉnh vài ngày ? Chúng tôi phải dạy cho cách tán mới được, ông bạn ạ . ai lại xộc vào nhà góa phụ có đức hạnh, rồi vỗ vai người ta, đề nghị người ta lên giường với mình . Có phải làm như thế ?

      -Dẹp !- tử tước Rawleigh đáp .

      -Eden, ấy làm thế đấy- Ông Gascolâgne .

      - chúng ta lấy làm lạ khi sáng nay ấy cười với nàng, còn nàng tránh nhìn ta- Nam tước Pelham đáp- Này Nat, phải chăng bạn của chúng ta là người nổi tiếng chinh phục rất tài tình các phụ nữ Tây Ban Nha tuyệt thế giai nhân trong những năm ở bán đảo? người tụt hậu nhanh chóng vì thiếu khả năng tán tỉnh người đẹp như thế này, quả đáng làm cho chúng ta kinh ngạc đấy .

      Gascolâgne :

      -Có lẽ tôi phải ra tay thử sức để xem có kết quả khả quan hơn , cũng khó gặp may đấy, bạn Rex à, nhưng xem có vẻ mất hết hy vọng rồi .

      Cả hai người cười xòa, Tử tước Rawleigh thấy họ khoái trá những lần chọc như thế này phải tham gia đùa cợt với họ, phải ăn miếng trả miếng với họ . Nhưng bây giờ thể làm như thế được . đành càu nhàu cho qua chuyện . :

      -Thôi, Nat, bỏ chuyện này .

      Gascolâgne bèn đưa hai tay lên trời như thể có ai dí súng vào lưng .

      -Nàng là người có tư cách- tử tước - Nàng phải là hạng đàn bà dễ dàng cho ta tán tỉnh vui chơi .

      -Lạy Chúa lòng lành- Gascolâgne đáp- Eden này, tôi tin ấy bị đại bại rồi .

      -Tôi nghĩ đúng, Nat à- Nam tước Pelham đáp- Hấp dẫn . Rất hấp dẫn . Lần này chúng ta hoàn toàn hết hy vọng rồi .

      Thường khi ba người- và cả Ken nữa, khi nào ấy có mặt với họ- đều chuyện về những đề tài quan trọng với tinh thần rất sáng suốt, họ bàn luận dông dài, hợp ý nhau . Cho nên họ trở thành bạn bè thân thiết . Họ cũng thường trao đổi nhau những câu bỡn cợt ý nhị, tôn trọng nhau . Họ sống với nhau trong tinh thần ấy suốt những năm dài ở Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha và ở Bỉ . Họ đối xử với nhau tinh thần nghiêm túc và vô tư . Họ cùng sát cánh bên nhau để chiến đấu, cùng nhau đối diện với tử thần .

      Nhưng thỉnh thoảng, thỉnh thoảng thôi, người bất bình với những người kia . Thỉnh thoảng người với những người kia: thôi, dẹp , và người ấy có ý muốn dẹp vấn đề khó chịu ấy .

      Nàng phải là đầu đề đem ra bỡn cợt .

      Thế nhưng nếu theo tinh thần của bạn bè khi chuyện với nhau bao giờ họ để cho yên . Hãy để cho nàng yên .

      đường về, họ đến con đường rẽ vào chuồng ngựa của trang viên . Có lẽ bây giờ còn ít người thức dậy, cả nhà chưa ăn sáng được . Clarissa có kế hoạch xế trưa nay du ngoạn đến lâu dài Pinewood cách nhà khoảng 5 dặm, nếu thời tiết thích hợp cho cuộc chơi . ràng là thời tiết như thế này rất thích hợp . Bà ta có kế hoạch để hộ tống Ellen Hudson . Có lẽ sáng nay bà chủ nhà cũng thu xếp để ấy gặp nhau, ngồi bên nhau .

      Bỗng cho ngựa dừng lại . cố lấy giọng nhàng để với các bạn:

      -Hai người cứ về . Tôi ưa làm đối tượng cho các châm chọc giải trí, vì các quá quắt quá . Cả hai đều nhìn rồi nhìn nhau, vẻ kinh ngạc và ánh châm chọc mắt họ tắt . Trải qua nhiều năm sống với nhau trong tình bạn thắm thiết, họ biết phải trôn trọng tình cảm của nhau . Khi nhận ra có người đồng quan điểm với nhóm, chịu được trêu chọc của nhóm, tất cả đều phải thôi ngay, tiếp tục đùa giỡn nữa .

      -Vậy là thích riêng mình- Nat - Được thôi, Rex .

      -Chúng tôi gặp lại ở nhà- Eden tiếp lời bạn .

      tiếng chứng tỏ họ biết quay lại để tìm Catherine Winters . có ánh trêu chọc trong mắt họ . hoàn toàn hiểu tại sao thấy được chuyện tức cười của tình huống trước mắt . Trước đây từng bị phụ nữ từ chối rồi . Tất cả họ đều bị . Họ thường cười cợt thất bại của họ cũng như cười nhau . tóm lại, người nào trong bọn họ ham mê chuyện ái ân trai .

      cho ngựa quay lại, chạy ra đường . có thể giả vờ chạy rong chơi trong làng, nhưng còn sớm quá làm thế được . Ngoài ra, thế nào họ cũng biết giả vờ . Khi ra khỏi con đường vào nhà, theo đường vào làng mà ngược lại con đường họ vừa mới qua cách đây mấy phút . vội . muốn chậm rãi cho nàng có đủ thời giờ khuất còn bóng dáng đâu nữa . Trong vùng có nhiều đường dọc ngang để cho nàng có thể biến vào đấy . nghĩ thế nào con chó cũng làm cho nàng chậm lại vì nàng có dây xích chó, cho nên con chó thích chạy loanh quanh tìm tòi khắp nơi .

      mong sao đừng gặp nàng . Thế nhưng khi thấy bóng dáng nàng đâu cả, lại cảm thấy buồn, chán nản . lát, vẫn thấy tăm hơi của nàng, lại mải miết nhìn ra trước để mong thấy được nàng . Nhưng đoán ra nàng đâu rồi . Bỗng thấy xuất cánh cửa hông vào vườn cây . Cánh cửa đóng, nhưng nghĩ chắc nàng đóng lại để cho hươu khỏi ra ngoài . bèn thử đẩy cửa . Cánh cửa dễ dàng mở ra . ràng cánh cửa này thường được sử dụng . cho ngựa vào trong vườn cây .

      Con đường chạy quanh vườn cây có nhiều cây cổ thụ . Đây là nơi rất thích chơi vào thời còn thơ ấu . Mùi vị ở đây quá quen thuộc, gần gũi, cho đến cả bóng râm và khí tĩnh mịch ở đây cũng làm cho thoải mái . xuống ngựa, cầm dây cương, dẫn ngựa . Có lẽ nàng theo con đường này . Nhưng cho dù nàng theo đường này, cứ để về nhà cũng được . thích cây cối . Dù sao cây cối cũng mang lại cho cảnh yên ổn .

      Bỗng nghe có tiếng cành khô gãy rồi con chó săn màu nâu trắng chạy đến, đưa hai chân trước níu chân . Nó ve vẫy đuôi . Chắc nó xem là bạn, tử tước nghĩ, lòng cảm thấy tức cười . Thậm chí nó sủa tiếng .

      -Xin ngài đứng xuống cho- ra lệch cho con chó – Tao ưa thấy hai chân mày làm vấy bẩn lên ủng và lên quần tao .

      Con chó liếm tay . thấy con chó săn này chưa bao giờ chịu vâng lời . ràng nó được nàng nuông chiều thành hư .

      -Toby, mày đâu rồi?- nghe nàng gọi- Toby? Thế rồi trong khi loay hoay nắm hai chân trước con chó lôi xuống đất khi nàng ra trước mặt . Thấy , nàng dừng lại, nhìn nhìn lại nàng . Thế này điên thực nghĩ . Tại sao làm như thế này nhỉ? Nàng là phụ nữ đạo hạnh, mà muốn dính dáng đến loại phụ nữ đạo hạnh . Nhất là mặt đối mặt như thế này .

      Chuyện chiều hôm qua giải quyết như thế nào?

      Nàng nhìn ra phía sau lưng như thể xem có Nat và Eden , rồi nàng lại nhìn , nhưng gì .

      -Tôi đứng khu đất của em tôi- - Bà vào đây làm gì?

      Nàng hếch cằm lên, đáp:

      -Ông Adams mở rộng vườn cây cho dân làng vào chơi . Nhưng tôi băng qua vườn cây để về nhà . Đến giờ chúng tôi về rồi .

      -Băng qua cây cối để về nhà- - Từ đây bà theo con đường này đến cổng sau của trang viên, bà tránh con đường qua làng . đường này thoải mái hơn . Để tôi chỉ đường cho bà .

      -Tôi biết rồi, cảm ơn ông .

      để ý đến lời nàng, định dắt ngựa với nàng qua rừng cây, nghĩ bụng với cách con chó tìm tòi khám phá loanh quanh, họ phải đợi nó, nên ít ra họ cũng phải mất nửa giờ mới đến nơi . Chỉ ở mình với nàng trong rừng cây, thế nào Claude cũng điên đầu khi biết chuyện này .

      cười rồi hỏi:

      -Bà để tôi cùng với bà nhé? Bà với tôi được hoàn toàn yên ổn . Sáng hôm nay, tôi có thái độ gì quyến rũ bà hết .

      Nàng đỏ mặt, nhìn vào mắt nàng, vẫn tươi cười, nụ cười và ánh mắt như khép sợi dây vô hình nối hai người lại .

      -Tôi thể cấm đoán ông được- nàng - Vì tôi là người vào lãnh địa của em trai ông và ông là khách quí .

      Nhưng nhận thấy nàng đả động gì đến chuyện qua cổng để ra con đường về nhà hết .

      Họ bên nhau, đụng chạm nhau . Nhưng cảm thấy hoàn toàn biết hết về nàng, lòng rộn rã .

      -Hoa thảo nở rồi- - hoa thủy tiên vàng cũng sắp nở . Trong bốn mùa tôi thích mùa xuân nhất, còn bà, bà cũng thích chứ?

      -Phải- nàng đáp- Năm mới, hy vọng mới . Mùa hè tươi sáng đầy hứa hẹn nằm trước mắt . Phải, mùa xuân là mùa tôi thích nhất, mặc dù hoa trong vườn tôi đủ muôn sắc như mùa hè .

      Hy vọng mới . phân vân biết nàng hy vọng cái gì? biết nàng mơ cái gì? Nàng có mơ cái gì nhỉ? Hay nàng chỉ bằng lòng cuộc sống buồn bã như thế này và mơ cái gì hết?

      -Hy vọng mới- - Bà hy vọng gì? Bà hy vọng điều gì nhất?

      Nàng nhìn ra phía trước- nhìn vào mắt nàng . Mắt nàng sáng rực, ánh mắt khiến hiểu được phần nào tâm trạng của nàng . Ánh mắt lóe lên nỗi ao ước được sống theo ý mình . Nàng đáp:

      -Hy vọng được sống hạnh phúc yên ổn .

      -Có phải bà được như thế nên mới hy vọng?- hỏi .

      -Tôi được cả hai- nàng ngước mắt nhìn - Tôi muốn được giữa hai thứ này . Chắc ông biết hai thứ này rất mong manh, mong manh như bọt nước . Hai thứ này bền vững, người ta rất khó giữ được mãi mãi cho mình . Tô ước chi được giữa mãi cuộc sống hạnh phúc và yên ổn .

      làm cho nàng lo sợ cuộc sống hết yên ổn . Trong giọng của nàng có vẻ gì là lên án , nhưng biết nàng cố tình tránh . Mà tại sao lại mong manh như giọt nước? Vì chồng chết nên nàng thấy cuộc sống như thế ư? Cũng như , thấy hạnh phúc mong manhh khi người vị hôn thê của thay lòng đổi dạ?

      nhún vai . hy vọng gì? mơ gì? mơ gì hết . Nghĩ như thế xem ra quá đáng, nhưng là thế . Chỉ khi người ta hy vọng gì, mơ gì, người ta mới có thể làm chủ được đời mình . Mơ mộng thường dính dáng đến người khác, mà người khác đời nhào chịu trách nhiệm về việc ta bị thất vọng, ta bị đau khổ . đáp:

      -Tôi để tâm vào việc mơ mộng . Tôi sống vui chơi thỏa thích từng ngày . Cứ mơ đến chuyện tương lai, người ta bỏ phí tại trước mắt .

      -Đúng là sinh theo mốt thời thượng- nàng cười- Nhưng tôi nghĩ người ta thể sống mà mơ mộng . Theo tôi tất cảm chúng ta ai cũng có mơ mộng . Nếu khong mơ mộng, làm sao ta chịu đựng được cuộc sống?

      -Thế đôi lúc bà cảm thấy cuộc đời chịu đựng được à?- hỏi . phân vânn biết nàng có được sống trong hạnh phúc . Nàng sống ở đây 5 năm rồi . Nàng sống cuộc đời góa bụa ít ra lâu như thế . Nàng bao nhiêu tuổi? đoán nàng vào khoảng 25 tuổi . Tức là nàng sống đơn côi vào khoảng 20 tuổi . Có nàng sống hạnh phúc với cuộc sống như thế này ? Dĩ nhiên có thể cuộc hôn nhân của nàng được may mắn, và vì thế mà nàng thấy cuộc sống góa bụa như thế này là được tự do như sống trong cảnh thiên đàng .

      -Tất cả chúng ta đều thỉnh thoảng gặp những trường hợp rất khó chịu trong cuộc sống – nàng - Theo tôi ai đủ may mắn để hoàn toàn tránh khỏi cảnh tối tăm của cuộc đời .

      Họ đến bên dòng sông, con sông chảy qua rừng, ra khỏi công viên, nó vòng quanh phía sau làng . Đến chỗ này, nước chảy mạnh xuống triền đồi, đổ ào ạt mặt đá rồi chảy qua chiếc cầu bằng đá, có hai hàng lan can hai bên . Lúc còn , hai em thường ngồi chơi vắt vẻo lan can, hai tay giang rộng để lấy thăng bằng .

      Khi đến chỗ cao ở giữa cầu, tựa hai tay lên thành cầu rồi :

      -Nếu bà muốn được yên ổn, đây là nơi để cho bà nghỉ ngơi . Cảnh ở đây rất êm ả, có nơi nào bằng . Đứng đây nghe nước chảy, tâm hồn ta thư thái, nhất là khi ánh sáng chiếu xuống dòng sông, nó xuyên qua cành lá, trông phong cảnh lại càng hữu tình- thả cho con ngựa được tự do gặm cỏ ở bờ sông .

      Nàng dừng lại bên , nhìn xuống mặt nước . Con chó vẫn chạy lên phía trước .

      -Nhiều lúc nhàn rỗi tôi thường ra đứng ở đây- nàng đáp . Có lẽ nàng nhận thấy giọng của nàng biểu lộ nhiều ước mơ hơn nổi dung những từ nàng vừ a . Qua giọng nàng, biết nàng đồng ý với rằng khi nào nàng cần tìm yên ổn, nàng có nơi để tìm .

      nhìn nàng, vóc dáng nàng mảnh mai, tươi đẹp . Mấy ngón tay mang găng mỏng của nàng tựa lên mép lan can . nghĩ giá mà ban đầu tính toán đúng đắn, chắc bây giờ biết hết được nàng rồi . Chắc bây giờ tấm thân mảnh dẻ mỹ miều này nằm trong vòng tay rồi . Chắc thân hình của nàng nằm gọn lỏn trong lòng mềm mại, ấm áp rồi . Chắc biết nàng cách từ tốn hay cuồng nhiệt rồi . Chắc bây giờ tình hình thay đổi, chuyển biến sang giai đoạn thứ hai rồi .

      chắc tình hình chuyển biến như thế .

      phân vân biết phải chăng chỉ hai lần là thỏa mãn rồi . biết vẫn mê mẩn nàng như bây giờ mãi ? Hay là khi biết những gì cần biết là thỏa mãn, như bao lần gặp gỡ các phụ nữ khác? biết có phải rồi mất hết hứng thú và thậm chí muốn theo đuổi nàng nữa như cuộc bộ cách dại dột với nàng sáng nay qua rừng cây trong công viên?

      biết được . Có lẽ làm sao biết được .

      biết mình cứ đứng yên nhìn mãi nàng cho đến khi nàng ngước mắt nhìn , mặt lộ vẻ ngạc nhiên và ánh mắt tỏ ra nàng biết hết tình .

      cố tìm lời để với nàng, nhưng nghĩ ra được điều gì để hết . Nàng mở miệng như thể muốn cái gì, nhưng nàng lại ngậm miệng và nhìn xuống mặt nước . tự hỏi biết tại sao đứng thẳng người lên và với nàng hai người tiếp . tự hỏi biết tại sao nàng nghĩ đến việc nên tiếp tục để phá tan bầu khí căng thẳng bao trùm lên hai người .

      Nhưng cả hai ai nghĩ đến chuyện ấy .

      nghiêng người qua bên, cúi xuống, quay đầu, rồi áp môi vào môi nàng . hé môi để ngậm môi nàng . Môi nàng run run rồi cùng áp môi nàng vào môi . sờ mó nơi nào người nàng hết . Hai người đứng yên lát, môi áp môi .

      Nụ hôn lâu, nhưng với hoàn cảnh như thế này cũng xem là khá lâu . lại nhìn xuống mặt nước . Nàng cũng nhìn xuống dòng sông . cảm thấy bị dao động. biết tình hình về đâu, muốn chấm dứt chuyện này cho xong . Nàng chịu làm tình nhân của . tin chắc nàng muốn làm tình nhân của . Khi lửa dục hừng hực cháy như thế này hôn suông thôi chẳng nghĩa lý gì . Họ khong đến đâu hết . Mà muốn dan díu lâu dài . :

      -Vì tự trọng, nên tôi muốn biết có phải bà xem nụ hôn này chẳng nghĩa lý gì vì bà muốn thế phải ?

      Nàng im lặng hồi lâu . nghĩ chắc nàng trả lời . Có lẽ nàng hiểu câu hỏi của . Nhưng cuối cùng nàng trả lời :

      -Phải, chẳng nghĩa lý gì vì thế đấy .

      Nếu nàng chấp nhận như thế hoàn cảnh dễ dàng hơn . Mẹ kiếp! Nàng muốn cái gì ngoài đời nhỉ? Chỉ cần hạnh phúc yên ổn thôi sao? Chứ cần lạc thú à? Nhưng chắc phải có cái gì khác nữa nàng cần đến, dĩ nhiên phải thế .

      -Tôi nghĩ chắc bà muốn lấy chồng lại- , giọng gay gắt hơn ý định trong lòng mình .

      -- nàng đáp nhanh- bao giờ . bao giờ tái giá . Tại sao người phụ nữ lại cứ thích biến mình thành vật sở hữu của đàn ông, rồi chịu đựng bao cảnh nhục nhã vì phải đè nén cá tính của mình để cho vừ a lòng chồng? , thưa ông, tôi tìm cách để ông đưa ra đề nghị đáng giá nghìn vàng ấy . Hoặc là tìm cách để ông đưa ra bất cứ đề nghị nào khác . Tôi xin nhắc lại để ông nhớ là tôi từ chối lời đề nghị của ông vào đêm nọ rồi, và nếu ông nghĩ rằng nụ hôn vừa rồi là hành động trêu chọc, khuyến khích, tôi xin lỗi vậy . Nụ hôn ấy khong phải nhằm mục đích trêu chọc . Nụ hôn ấy trắng ra chẳng có nghĩa lý gì hết . Bây giờ tôi phải về nhà . Xin vui lòng để tôi mình . Tôi xin bảo đảm với ông, tôi lạc đường . Toby!- Nàng gọi con chó .

      Nàng vội vã qua cầu và xăm xăm bước về phía trước, vừa khi ấy, cin chó săn từ trong rừng cây ra, nó chạy nhanh đến phía nàng . theo nàng . đứng yên tại chỗ, chống hai cùi tay lan can cầu, mắt nhìn xuống nước .

      Nếu có tiếng cành cây gãy trong các bụi rậm phát ra tiếng kêu lắc rắc khiến cho ngẩng đầu lên chắc còn đứng ở đấy lâu nữa . cứ tưởng nàng quay lại có việc gì . Nhưng phải nàng, mà là người làm vườn hay người nuôi thú trong công viên của Claude, ta nhìn với vẻ hơi ngạc nhiên, rồi khúm núm, ta tiếp .

      Cũng may, Tử tước Rawleigh nghĩ, may là chàng này đến sớm hơn vài phút trước đây .

      Rex tin chắc với bà Catherine Winters từ hoàn toàn có nghĩa là . ngại trong lòng lo sợ thực như thế, nhưng hoàn toàn tin .

      Thế nào cũng phải dành giờ để theo đuổi nàng, tin thế . Nhưng thấy rằng khó tìm cho được thời gian thuận tiện để theo đuổi công việc này . vui sướng khi được trở lại với Claude và Daphne, và dĩ nhiên vui sướng khi có bạn bè ở bên cạnh . Khi nào câu chuyện trong phòng khách trở nên quá vô duyên khiến họ chịu đựng nổi, ba em thường ra ngoài, chuyện trò với nhau, ít ra câu chuyện của họ cũng có ý nghĩa, vui hơn .

      Nhưng cần giải trí .

      cảm thấy tình hình khó có thể ăn nằm với Catherine Winters . đáng thương. rất muốn ăn nằm với nàng . Nhưng ngay cả khi thất bại trong việc này- tin rằng việc này hoàn toàn vô vọng – cũng có được niềm vui khi chuyện với nàng, kích thích nàng, trêu chọc nàng, làm nàng tức giận để được nhìn nàng lúc đó .

      Dĩ nhiên phải hết sức cẩn thận để khỏi xúc phạm đến nàng . Claude nghi ngờ, Clarissa nghi ngờ, Nat và Eden còn nghi ngờ hơn nữa . Nếu tìm gặp nàng mình lại, và để cho người ta trông thấy- như lần bị người làm vườn trông thấy- quả là việc hay ho gí nào hết . Và Clarissa chắc mời nàng đến nhà nữa.

      Dù sao, cũng phải giải quyết vấn đề khó khăn này . Buổi sáng cưỡi ngựa chơi đoạn đường dài . Như mọi khi, có nhiệm vụ cặp kè với Hudson, nhưng khi trở về, giao ta cho Nat chăm sóc, nhận thấy ta có vẻ khoan khoái khi với bạn hơn là với . Trời bắt đầu vần vũ mây và lạnh . Clarissa quyết định buổi chiều vui chơi ở nhà .

      Khi đề nghị chơi ngoài trời với Daphne và Clayton chẳng làm phiền lòng ai hết . Hai vợ chồng bà em nổi tiếng mê say dạo chơi ngoài trời bất kể thời tiết xấu hay tốt . Nghe đề nghị, họ sáng mắt liền . May thay cho là ngoài cặp vợ chồng này có ai hưởng ứng hết . Khi ra ngoài rồi, dễ dàng lái họ qua vườn cây đến phía cổng sau, cổng này Daphne quên, còn Clayton chưa bao giờ biết đến . đề nghị với họ bộ qua làng, theo con đường nằm phía ngoài làng rồi qua cổng vào công viên lại, cổng mà cách đây mấy hôm vào .

      Khi qua khỏi cửa sau, họ thấy nhà của bà Winters đóng cửa, họ với nhau chắc nàng thích dạo chơi với họ . viện lẽ Clayton có vợ để kẹp tay mà , còn mình . Daphne cười :

      -Tội nghiệp Rex . cần lấy vợ cho rồi .

      Đấy là điều cuối cùng cần . Nhưng chương trình lấy vợ phải cho đàng hoàng. Nàng ở nhà . Chiều nay nàng làm công việc từ thiện . Và tấm lòng của Daphne quý, bà lãnh trách nhiệm nặng nề là cố thuyết phục nàng dạo với họ, bà như thể chính bà là người đưa ra ý kiến này .

      -Được thôi- Catherine Winters - trông nàng duyên dáng trong chiếc áo dài bằng vải len bình dị, bên ngoài khoác chiếc tạp dễ rộng màu trắng, chiếc mũ lưỡi trai viền đăng ten đội mái tóc vàng – Tôi cũng vừa làm bánh xong . Tôi mong quí vị bỏ qua việc ăn mặc xềnh xoàng của tôi- ôi, lúc nào cũng thế mà – khí ngoài trời mát mẽ chắc dễ chịu . Từ sáng đến giờ con Toby chưa được dạo . Cho nó theo có làm phiền quí vị ?

      -Nó dễ thương biết bao- Daphne , cúi người để vuốt ve con chó . Nó thôi sủa ngay khi họ vừa bước qua ngưỡng cửa để đổi lấy việc được gãi vào bụng .

      Mấy phút sau, sau khi nàng thay chiếc tạp dề và cái mũ lưỡi trai bằng chiếc áo khoác và cái mũ vải, xem như kế hoạch tinh vi vủa có kết quả . có nàng cùng và kẹp tay - nàng thể từ chối được, vì Daphne kẹp tay Clayton kia mà . Vì họ quay đầu qua trái rồi qua phải để gật đầu chào dân làng . Rồi họ ra khỏi làng, chuyện vui vẻ cho đến khi họ qua cầu, ra ngoài vùng quê, và kiếm cách từ từ tụt lại sau cho đến khi vừa đủ xa Daphne và Clayton để hai người có thể chuyện riêng với nhau .

      -Nếu buộc lòng phải với tôi như thế này xin bà thứ lỗi cho- , bàn tay úp bàn tay nàng lát- em lôi tôi đến tộng vào cửa nhà bà, vì nó rất ngưỡng mộ bà .

      Nàng nhìn , ánh mắt hoài nghi . tiếp:

      -Từ khi tôi gặp bà lần chót đến nay hai ngày bà giờ rồi . Chắc bà cảm thấy thiếu vắng tôi .

      Nàng thốt lên tiếng biểu lộ kinh ngạc mà cần phải nên lời .

      -Đúng thế- - tôi cũng cảm thấy thiếu vắng bà trong buổi dạ vũ hôm thứ sáu, chắc bà nhận nhiều lời mời khiêu vũ, phải ?

      -Ồ, ông có vẻ phấn khởi quá- nàng đáp, vẻ tức giận . cười xòa :

      -Tôi muốn được nhảy với bà hai xuất . Suất nhạc van đầu tiên- tôi buộc Clarissa sắp xếp đưa vào chương trình vài bản nhạc van- rồi suất khiêu vũ lúc ăn bữa ăn phụ. Bà dành cho tôi những suất này chứ .

      -Tôi nghĩ hai xuất đặc biệt này ông dành để nhảy với đặc biệt rồi .

      -Đúng thế- đáp- Vậy là bà nhất trí rồi nhé .

      -Tôi muốn đến Hudson .

      Dân làng Bodley-on-the-Water cảm thấy cuộc sống của họ bắt đầu lên hương . Trời trở nên nắng ấm khác thường suốt nhiều ngày liền, khiến cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi, hoa sơ xuân nở rộ khắp vườn, chồi non đua nhau xuất kể cả các loại cây đáng ra chưa đến kỳ đơm hoa nảy lộc . số cừu non lông trắng mịn màng nhảy nhót vui chơi trong đồng cỏ với cừu mẹ lông vàng dầy đậm .



      Dĩ nhiên Ông bà Adams cùng khách khứa về nhà vào thời điểm này, và hàng ngày nhiều ít họ đều xuất trong làng . số dân làng có diễm phúc được họ mời đến nhà . Ông mục sư và vợ được mời nhiều lần . Cả hai đều thuộc giai cấp tiểu quí tộc . Bà Lovering là chị em chú bác với ông Nam tước . Bà Winters được mời lần . Downes được mời đến dùng trà buổi chiều với các bà các do lời cầu của Phu nhân Baird, bà nhớ gặp này lâu rồi . Rủi thay là bà Downes quá yếu thể ra khỏi nhà để theo con được . Nhưng Downes báo cho mẹ biết Phu nhân Baird đến thăm bà vào chiều nào đó .

      Gia đình tổ chức bữa tiệc tối có khiêu vũ . Dĩ nhiên có ai ở cách đây vài dặm mà tự cho mình là thuộc dòng dõi cao quí, đều được mời đến . Thế nào cũng có ban nhạc hẳn hoi . Chứ phải chỉ đàn dương cầm như mỗi khi dân làng tụ tập trong phòng khách của quán trọ . Các nhà trồng hoa ở phía sau trang viên Bodley thế nào cũng bị lùng sục để cho đủ hoa trang hoàng phòng ăn và phòng khiêu vũ .

      có chương trình gì cũng như có hoạt động hàng ngày nào của gia đình và khách khứa mà giữ được bí mật . Gia nhân trang viên Bodley phải khi nào cũng bép xép miệng, nhưng hầu như đa số đều là người địa phương, có gia đình ở trong làng hay ở các nông trại gần làng . người hầu nam và mấy người làm vườn thường đến quán rượu trong làng vào những giờ nghỉ việc . Bà quản gia Croft là bạn của bà Lovering . Cho nên những tin tức có liên quan đến các nhân vật mà mọi người tha thiết muốn biết đều làm sao giữ kín được . có chuyện gì trong trang viên được giữ bí mật .

      Cũng may là những người đưa tin đều trung thực, nên thiên hạ mất vui khi xầm xì với nhau .

      chàng Bert Weller sau khi uống đến cốc rượu thứ tư vào buổi tối ở quán rượu, kể rằng ta thấy bà Winters dạo với con chó trong rừng cây của lâm viên vào sáng sớm hôm ấy . Điều này chẳng có gì lạ hết . Bà Winters có tiếng là người dậy rất sớm . Bà thường dạo khi trời còn bình minh . Và bà thường vào công viên như nhiều người trong làng . Ông Adams cho phép mọi người làm thế, mặc dù họ biết chắc bà Adams bằng lòng .

      Chỉ có điều lạ lùng là Bert thấy Tử tước Rawleigh cũng vào trong rừng cây, xa nàng mấy, ông đứng cầu nhìn xuống nướ, còn con ngựa của ông gặm cỏ gần đấy . Nhưng ta , chuyện như thế này cũng chẳng có gì lạ . Lạ chăng là mọi người có cảm tưởng như thể bà Winters từ hướng cầu đá về nhà .

      Có người có ý kiến rằng có lẽ hai người gặp nhau, chào hỏi nhau .

      Percy Lambton cho rằng có lẽ họ chuyện với nhau “ ngoài” việc chào hỏi . ta vừa vừa đưa mắt đểu cáng nhìn quanh mọi người như để xem có ai đồng ý với mình .

      Nhưng ta được ai đồng ý . Đấy là vấn đề khó , và thậm chí nên nghĩ đến . Chuyện này ra làm cho mọi người bàn tán lung tung . Tử tước Rawleigh là trai của ông Adams- người song sinh- Còn bà Winters là người đáng kính trong làng, cho dù ai biếr bà ở đâu đến hay là ai biết lai lịch của bà trước khi bà đến ở tại Bodley-on-the-Water .

      Có lẽ họ tình cờ gặp nhau và cùng với nhau . Dù sao khi bà Winters đến nhà ông Adams, hai người được giới thiệu với nhau rồi .

      Có người lại nhận xét cho rằng họ rất đẹp đôi .

      Chà, nhưng mà chàng là “tử tước”, có người nhắc nhở như thế . Mặc dù nàng là người có đức hạnh đáng kính, nhưng cái hố giai cấp ngăn cách hai người quá lớn . Percy Lambton lại có ý kiến .

      -Có lẽ ta là người hầu hạ cho phu nhân nào đấy trước đây, nên bắt chước phong cách cao quí của chủ mình .

      Khi bà Hardwick cho thêm rượu vào đầy cốc câu chuyện chuyển sang vấn đề khác.

      Nhưng dù so câu chuyện của họ vừa bàn tán cũng được loan khắp làng . Mặc dù người nghe có ác ý, nhưng họ vẫn quan tâm đến . Họ quan tâm để ý xem thử giữa ngài Tử tước Rawleigh danh giá với bà Winters của họ có có dấu hiệu gì tỏ ra hai người tằng tịu với nhau . Trong đêm tổ chức buổi tiệc có khiêu vũ, xảy ra ba biến cố . Thực ra chỉ ba chuyện nhặt thôi, nhưng đối với những ai sống cách biệt với những nơi xuất phát những lời xầm xì, cho dù chuyện đến đâu cũng trở thành chuyện quan trọng vượt cả thực tế .

      ***

      Mọi người ở trang viên Bodley đều lễ nhà thờ vào sáng Chủ Nhật . Catherine ngồi nhìn bà Adams dẫn đầu đoàn người vào, nàng cảm thấy thích thú trước cảnh bà ta đóng vai bà hoàng rất giỏi, dọc theo lối ở giữa hai hàng ghế, đến ngồi ở ghế có bọc nệm phía trước, nơi bà thường ngồi, nhưng dĩ nhiên ai lên ngồi ở dãy ghế ưu tiên ấy hết . Hầu hết đều ngồi ở dãy ghế gỗ bóng láng phía sau bà .

      Đêm qua ông mục sư và bà Lovering lại được mời đến ăn cơm tối ở trang viên . Catherine được mời . Việc nàng được mời này là hành động rất có ý nghĩa của bà Adams, vì khi nhìn vào bàn ăn ai cũng thấy còn thiếu bà trong số khách quí của bà chủ . ràng bà ta trừng phạt Catherine, vì nàng cả gan ở mình với Tử tước Rawleigh trong phòng dạy đàn . phải chuyện này thiếu đứng đắn, nhưng bà Adams muốn tử tước chỉ để mắt đến em bà trong những tuần lễ sắp đến mà thôi . Bất kỳ phụ nữ độc thân nào tuổi từ 18 đến 40 đều được bà xem như là kẻ đáng ngại hết .

      Juliana lén lẻn vào dãy ghế Catherine ngồi, bé ngồi xuống bên nàng, nhìn nàng, mỉm cười với thái độ đồng lõa . Bà Adams hay biết gì về hành động của bé hết . Chắc bà đinh ninh con ngồi với ai đó trong số khách của bà . Catherine nháy mắt đáp lại bé .

      Nàng được mời đến dự buổi dạ vũ ở trang viên được tổ chức vào thứ Sáu sắp đến, nhưng việc này làm ai ngạc nhiên, ở nông thôn dễ gì mời đủ số khách có khả năng để gọi là buổi dạ hội khiêu vũ . Người nào xem được đều là quan trọng hết, vì nhờ thế mới hy vọng buổi dạ vũ thành công .

      Nàng ân hận khi bị bà Adams cho vào sổ đen . Trong ba ngày qua, nàng hoàn toàn sung sướng vì gặp Tử tước Rawleigh . Bây giờ nàng mới có cơ hội để liếc mắt nhìn chàng, ta ngồi bên cạnh Hudson ở dãy ghế có lót nệm, cách người em trai hai chỗ . Trời đất, hai người giống nhau như đúc . Hai người đều có nước da sậm, đẹp trai như cùng đúc ra khuôn .

      Nụ hôn! Chỉ là hai đôi môi gặp nhau thôi! có gì hết . có gì ngoài tượng ấy . Nhưng nó vẫn còn in dấu vế tai hại trong lòng nàng . Có ám ảnh nàng cuốt ba hôm nay và ban đêm nó thâm nhập vào những giấc mộng của nàng .

      thể nàng ngờ thể lại xảy ra như thế được, thể nàng ngờ chàng lại hôn nàng . Nàng biết thế nào chàng cũng hôn nàng . Nếu biết là khờ dại . khí cầu cho nàng biết thế nào cũng xảy ra chuyện ấy . Đáng ra nàng phải phá tan khí căng thẳng ấy mới đúng . Đáng ra nàng phải cái gì kia . Đáng ra nàng phải di động . Đáng ra nàng phải tiếp tục cuộc bách bộ . Thế mà nàng làm gì hết .

      Chính chàng là người hôn nàng . Chính chàng đặt môi mình lên môi nàng, rồi cứ để hai môi hé mở . Để cho nàng phải có nhiệm vụ tích cực, chủ động, vì chàng sợ nàng quay mặt , đáp lại . Nàng cố tin rằng chính chàng là người hoàn toàn đáng trách, nụ hôn ấy là nụ hôn chùng lén, sau khi chàng cả quyết với nàng rằng chàng dụ dỗ phụ nữ vào lúc sáng sớm .

      Nhưng nụ hôn ấy thực ra phải nụ hôn chùng lén . Mà nụ hôn được hai bên cùng thỏa thuận . Ít ra nàng cũng có trách nhiệm về nụ hôn ấy . Nàng trách nụ hôn, bởi vì . . . phải, bởi vì nàng muốn hôn . Nàng hiếu kỳ . Ồ, phải, thế say rồi . Nàng khao khát được hôn. Chỉ có thế .

      Nhưng tại sao nàng cứ ấm ức trong lòng về chuyện nàng để cho vào thăm nhà nàng và chuyện với trong phòng dạy đàn? Nàng là đồ đạo đức giả . Nhưng nàng muốn tiếp xúc với nữa . Nàng muốn có những hành động điên khùng như thế nữa .

      Ôi, chán mứa chàng đểu giả có sức hấp dẫn kỳ lạ kia, nàng nghĩ, lòng ngán ngẩm, vừa đưa mắt nhìn xuống cuốn kinh cầu nguyện, đồng thời nghiêng bên tai để nghe Juliana thầm kể chuyện . bé cho biết hôm qua bé ngựa chơi với bác Rex, và khi bé cầu bác cho ngựa phi nhanh, bác thúc ngựa phi nước đại khiến cho mẹ bé phải phàn nàn, với bác rằng bé sợ hết hồn, và ba cười, ba với má rằng bác Rex cưỡi ngựa rất giỏi, bác là kỵ binh của nước , rồi ông Gascolâgne . . .

      Nhưng buổi lễ bắt đầu, Juliana phải im lặng- bé cười và nháy mắt .

      Catherine định rời khỏi nhà thờ ngay sua khi buổi lễ chấm dứt . Nàng muốn gặp mặt bất kỳ người nào trong đám người ở trang viên Bodley . Nhưng rồi chuyện xảy ra như ý muốn của nàng . Juliana có chuyện khác nữa muốn kể cho nàng nghe . bé háo hức kẻ chuyện chiều hôm qua bé chơi ở lâu đài Pinewood . Ở đây, ngài Pelham đem bé lên tận các bức tường có lỗ châu mai khiến bé sợ hết hồn, rồi bác Rex dẫn bé xuống tận ngục thất ở dưới lâu đài, và bé lại sợ nữa, nhưng thực ra đây phải là ngục thất, vì có cánh cửa có chấn song mở ra dòng sông và bác Rex rằng chỉ có những ai lãng mạn mới cho rằng đây là ngục thất . thực có lẽ đây là nhà kho chứa đồ tiếp liệu bằng đường thủy .

      Khi bé kể xong câu chuyện mọi người ra ngoài hết rồi . Khi họ qua, người nào cũng nhìn nàng, vì Juliana ngồi bên cạnh nàng và tía lia với nàng . Nàng gượng nghĩ thầm: hy vọng khi ra gặp ai cả .

      Juliana ra trước nàng, và nàng mong sao lúc ra về ai thấy . Nhưng cả đám người vẫn còn đứng tụ tập đường vào nhà thờ . Và Mục sư Lovering vẫn còn đứng ở đầu tầng cấp để đợi bắt tay nàng , và sau khi bắt tay xong, ông vẫn nắm tay nàng, khen ngợi nàng trang hoàng hoa nghệ tây vàng và hoa thảo bàn thờ của giáo đường . Ông mục sư :

      -Chúng tôi rất cám ơn về số hoa của bà, mặc dù mới đầu xuân hoa chưa nở đẹp lắm, nhưng cũng trang hoàng tươm tất giáo đường mọn của chúng tôi trước mặt quí vị khách quý . Tôi xem đây là dấu hiệu khẳng định tôn kính đối với giới tu sĩ . Bà Winters à, giới tu sĩ chúng tôi quá nghèo nên chúng tôi nghĩ chúng tôi có ý đồ xúc phạm đến họ, chúng tôi nghĩ là chúng tôi chưa làm đầy đủ nhiệm vụ để đón quí khách của ông Adams, kể cả ngài Tử tước Rawleigh đến dự lễ tại nhà thờ của chúng tôi sáng nay .

      -Dạ, quả vậy- Catherine đáp nho .

      Nhưng Phu nhân Baird đến chào nàng, cùng có chồng bà và bà Lipton . Rồi Tử tước Rawleigh cũng đến, khẽ cúi đầu chào nàng và nhìn nàng đăm đăm . Nàng sợ- nàng rất sợ- sợ đỏ mặt . Nàng cố gắng hết sức để nghĩ đến cuộc gặp nhau của họ vào hôm nọ .

      Cố nghĩ đến nụ hôn hôm nọ!

      Nàng chuyện lát với Phu nhân Baird, ngài Clayton và bà Lipton . Rồi nàng lễ phép xin kiếu từ .

      Khi nàng vừa quay bỗng nàng nghe có tiếng cất lên, giọng ngạo nghễ, buồn buồn:

      -Bà Winters, nếu bà cho phép, tôi xin đưa bà về nhà .

      con đường làng dài này ư! Qua cầu rồi qua nhà bà Downes, rồi qua nhà ông mục sư, rồi qua khắp làng trước khi đến ngôi nhà tranh ở cuối đường . Rồi cả làng và nửa dân ở vùng quê, cả gia đình và khách ở Bodley còn đứng tụ tập ở sân nhà thờ và ở đường thấy ư!

      Dĩ nhiên có chuyện gì đáng ngại cho lắm . Họ trước mặt mọi người, đàng hoàng đường . Trước đây nàng thường có người đưa nàng từ nhà thờ về nhà rồi . Nếu người đàn ông nào khác đề nghị như thế này, chắc nàng cảm thấy lúng túng và ngượng ngùng chút nào hết . Nhưng bây giờ việc nàng làm được, là tuân theo bản năng, để trả lời với cần thiết đưa nàng về . Làm thế gây nên bao lời bàn tán xôn xao .

      -Cám ơn ông- nàng đáp rồi trước xuống con đường dẫn ra đường làng . Nàng chỉ mong sao đừng đưa tay cho nàng vịn . đưa . Tại soa lại làm như thế này nhỉ? Nhưng tại sao phải nhận thấy mới được kia chứ? Lần gặp nhau vừa rồi, nàng để cho hôn kia mà . Nàng cảm thấy chế điếng cả người, và cảm thấy mọi con mắt đều nhìn theo, cảm thấy chắc họ biết hai người gặp nhau trong rừng cây sau khi gặp nàng vào sáng hôm ấy .

      Lạy Chúa, nàng lại cầu nguyện lần thứ trăm, xin Chúa đừng để cho Best Weller trông thấy Tử tước Rawleigh ở trong rừng cây sau khi gặp nàng vào sáng hôm ấy.

      -Bà Winters- Tử tước Rawleigh - hình như tôi làm việc sai trái cho bà

      - việc thôi ư?- muốn đến việc nào nhỉ?

      -Tối qua bà đến ăn tối- tiếp- Và dự buổi khiêu vũ bất thường sau đó, mặc dù Clarissa thấy số phụ nữ nhằm con số lẻ xui xẻo . Tôi đoán thím ấy mời bà và tôi đoán chắc do lỗi của tôi mà ra . Bà nhớ chuyện xảy ra trong phòng nhạc rồi.

      -Có gì đâu- nàng đáp- ngoài việc tôi chơi nhạc Mozart quá dỡ và ông với tôi ông lấy làm thắc mắc .

      -Và mắng tôi trận nên thân, tôi giờ để trả miếng . Dĩ nhiên Clarissa rất tức bực khi thấy hai chúng ta ở trong phòng . Bà lại quá đẹp khiến cho thím ấy mất ăn mất ngủ .

      Lời khen làm cho nàng sung sướng, điên . Nàng đáp:

      -Bà ấy khỏi lo vì theo chỗ tôi biết ông được ô Hudson hay bất kỳ nương nào do bà Adams chọn lựa đều giang rộng hai tay đón tiếp . Đối với tôi, chuyện này chẳng có liên quan gì .

      -Và tôi cũng có liên quan gì với bà hết – với tiếng thở dài- Bà Winters này, tại sao bà lại hạ mình trước người đàn ông cao ngạo như thế? Tại sao bà cho phép tôi hôn bà?

      -Tôi . . . – Nàng nửa chừng bỗng im bặt .

      -Khi vừa nhà thờ về, bà nên lựa lời mà cho khéo . Chắc bà sắp ăn chua cay rồi đấy . Bà chưa trả lời câu hỏi của tôi .

      -Nếu tôi làm thế- nàng - tôi ân hận ngay và mãi mãi ân hận vì chuyện hôn ông.

      -Phải rồi, nhiều lúc như thế, người ta thường cảm thấy đơn, phải ? Bà có thường nhớ lại chuyện ấy như tôi trong ba ngày- và ba đêm qua ?

      - nhớ lần nào hết- nàng tức tối đáp .

      -Tôi có thể tin bà dối được ?- hỏi, mắt nhìn bên nàng- Bà Winters à, tôi nhớ lần nhớ bà mà có lẽ tôi nhớ đến chục lần . Nhưng thế chắc còn ít, tôi nghĩ thế . Có khi nào bà thay đổi ý về câu trả lời do người ta hỏi bà ?

      Họ đến nhà nàng . Nàng mở cổng, vội vã bước qua rồi đóng cửa lại . Nàng nhìn :

      -Thưa ông, chắc tôi đổi ý đâu .

      Nàng tự hỏi: tại sao đàn ông thường tin rằng nụ hôn là dấu hiệu cuả lòng ham muốn và thậm chí còn là dấu hiệu của phục tùng?

      - tội nghiệp- trề môi đáp- Bà kích thích khẩu vị của tôi, mà tôi chúa ghét cảnh thích ăn mà có tiệc để ăn cho khoái khẩu .

      Nàng quá giận . Nàng muốn bước qua cổng tát cho ta cái mạnh . Nàng nghĩ còn gì thú vị cho bằng khi thấy năm ngón tay in dấu đỏ rần khuôn mặt đẹp trai kia . Nhưng nàng nghĩ làm thế sợ có người đường thấy, cho nên nàng đành kềm lòng lại . Nếu nàng vùng vằng quay từ cổng vào nhà với thái độ giận dữ, chắc cũng có người để ý đến .

      -Thưa ông, tôi phải là bữa tiệc- nàng - và ông bao giờ thỏa mãn được khẩu vị của ông về tôi . Xin chúc ông ngày vui vẻ- Nàng quay lại với vẻ từ tốn cao quí, để nhỡ có ai ngoài đường nhìn vào họ ngạc nhiên, rồi quay vào nhà, con Toby đứng sau cửa chồm lên mừng rỡ .

      Nàng mắc phải sai lầm vì nhìn lui trước khi bước vào nhà, vì vậy thái độ dứt khoát của nàng xem như hỏng bét . nhìn theo nàng, trề môi ra vẻ nghi ngời , mắt ánh lên vẻ thích thú . ta khoái việc này lắm, nàng tức giận nghĩ . ta vui sướng khi thấy sai lầm này của nàng .

      Sau khi đóng cửa mạnh, nàn cảm thấy ân hận, nàng ước chi có thể ra ngoài ấy lại và làm gì đó khác hơn . Người ta chỉ đóng cửa mạnh khi nào giận dữ mà thôi . Nếu được làm lại, nàng đóng với vẻ lạnh lùng khinh bỉ . Ngay câu của nàng cũng có vẻ hằn học giận dữ .

      -Ôi, Toby, - nàng , cúi xuống gãi vào bụng con chó làm cho nó đê mê, sảng khoái- ta khủng khiếp quá chưa bao giờ tao gặp người như thế . ta những là kẻ phóng đãng mà còn muốn lừa gạt người để mua vui . Tao phải là kẽ dễ bị lừa gạt đâu, Toby à . Rồi ta thấy như thế . Thế nào ta cũng cố dụ dỗ phụ nữ dạ hơn .

      Vấn đề khó khăn là trong lúc đường về nhà, nàng nhìn vào môi nhiều lần . Nàng rùng mình nhớ lại cảm giác khi đôi môi ấy áp vào môi nàng- Cảm giác ấm áp, ươn ướt, lâng lâng . Nàng muốn có lại cảm giác ấy .

      -, nàng , giọng cương quyết, vừa theo con chó vào nhà bếp- Mày được nhảy lên ghế xích đu .

      Con Toby nhảy lên ghế xích đu và loay hoay lựa thế nằm .

      -Đồ đực!- Catherine với vẻ ghê tởm, nàng quay mặt nhìn vào lò lửa – Giống đực các người đều giống nhau hết . Các người có từ vựng “” . Đối với các người tức là có . Ta ước chi- Ôi, ta ước chi sống mà có các người!

      Con Toby nhân danh cho giống đực thế gian, nó buông tiếng thở dài, đưa mắt nhìn nàng với vẻ hân hoan .

    4. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 7




      Rex tin chắc với bà Catherine Winters từ hoàn toàn có nghĩa là . ngại trong lòng lo sợ thực như thế, nhưng hoàn toàn tin .

      Thế nào cũng phải dành giờ để theo đuổi nàng, tin thế . Nhưng thấy rằng khó tìm cho được thời gian thuận tiện để theo đuổi công việc này . vui sướng khi được trở lại với Claude và Daphne, và dĩ nhiên vui sướng khi có bạn bè ở bên cạnh . Khi nào câu chuyện trong phòng khách trở nên quá vô duyên khiến họ chịu đựng nổi, ba em thường ra ngoài, chuyện trò với nhau, ít ra câu chuyện của họ cũng có ý nghĩa, vui hơn .

      Nhưng cần giải trí .

      cảm thấy tình hình khó có thể ăn nằm với Catherine Winters . đáng thương. rất muốn ăn nằm với nàng . Nhưng ngay cả khi thất bại trong việc này- tin rằng việc này hoàn toàn vô vọng – cũng có được niềm vui khi chuyện với nàng, kích thích nàng, trêu chọc nàng, làm nàng tức giận để được nhìn nàng lúc đó .

      Dĩ nhiên phải hết sức cẩn thận để khỏi xúc phạm đến nàng . Claude nghi ngờ, Clarissa nghi ngờ, Nat và Eden còn nghi ngờ hơn nữa . Nếu tìm gặp nàng mình lại, và để cho người ta trông thấy- như lần bị người làm vườn trông thấy- quả là việc hay ho gí nào hết . Và Clarissa chắc mời nàng đến nhà nữa.

      Dù sao, cũng phải giải quyết vấn đề khó khăn này . Buổi sáng cưỡi ngựa chơi đoạn đường dài . Như mọi khi, có nhiệm vụ cặp kè với Hudson, nhưng khi trở về, giao ta cho Nat chăm sóc, nhận thấy ta có vẻ khoan khoái khi với bạn hơn là với . Trời bắt đầu vần vũ mây và lạnh . Clarissa quyết định buổi chiều vui chơi ở nhà .

      Khi đề nghị chơi ngoài trời với Daphne và Clayton chẳng làm phiền lòng ai hết . Hai vợ chồng bà em nổi tiếng mê say dạo chơi ngoài trời bất kể thời tiết xấu hay tốt . Nghe đề nghị, họ sáng mắt liền . May thay cho là ngoài cặp vợ chồng này có ai hưởng ứng hết . Khi ra ngoài rồi, dễ dàng lái họ qua vườn cây đến phía cổng sau, cổng này Daphne quên, còn Clayton chưa bao giờ biết đến . đề nghị với họ bộ qua làng, theo con đường nằm phía ngoài làng rồi qua cổng vào công viên lại, cổng mà cách đây mấy hôm vào .

      Khi qua khỏi cửa sau, họ thấy nhà của bà Winters đóng cửa, họ với nhau chắc nàng thích dạo chơi với họ . viện lẽ Clayton có vợ để kẹp tay mà , còn mình . Daphne cười :

      -Tội nghiệp Rex . cần lấy vợ cho rồi .

      Đấy là điều cuối cùng cần . Nhưng chương trình lấy vợ phải cho đàng hoàng . Nàng ở nhà . Chiều nay nàng làm công việc từ thiện . Và tấm lòng của Daphne quý, bà lãnh trách nhiệm nặng nề là cố thuyết phục nàng dạo với họ, bà như thể chính bà là người đưa ra ý kiến này .

      -Được thôi- Catherine Winters - trông nàng duyên dáng trong chiếc áo dài bằng vải len bình dị, bên ngoài khoác chiếc tạp dễ rộng màu trắng, chiếc mũ lưỡi trai viền đăng ten đội mái tóc vàng – Tôi cũng vừa làm bánh xong . Tôi mong quí vị bỏ qua việc ăn mặc xềnh xoàng của tôi- ôi, lúc nào cũng thế mà – khí ngoài trời mát mẽ chắc dễ chịu . Từ sáng đến giờ con Toby chưa được dạo . Cho nó theo có làm phiền quí vị ?

      -Nó dễ thương biết bao- Daphne , cúi người để vuốt ve con chó . Nó thôi sủa ngay khi họ vừa bước qua ngưỡng cửa để đổi lấy việc được gãi vào bụng .

      Mấy phút sau, sau khi nàng thay chiếc tạp dề và cái mũ lưỡi trai bằng chiếc áo khoác và cái mũ vải, xem như kế hoạch tinh vi vủa có kết quả . có nàng cùng và kẹp tay - nàng thể từ chối được, vì Daphne kẹp tay Clayton kia mà . Vì họ quay đầu qua trái rồi qua phải để gật đầu chào dân làng . Rồi họ ra khỏi làng, chuyện vui vẻ cho đến khi họ qua cầu, ra ngoài vùng quê, và kiếm cách từ từ tụt lại sau cho đến khi vừa đủ xa Daphne và Clayton để hai người có thể chuyện riêng với nhau .

      -Nếu buộc lòng phải với tôi như thế này xin bà thứ lỗi cho- , bàn tay úp bàn tay nàng lát- em lôi tôi đến tộng vào cửa nhà bà, vì nó rất ngưỡng mộ bà .

      Nàng nhìn , ánh mắt hoài nghi . tiếp:

      -Từ khi tôi gặp bà lần chót đến nay hai ngày bà giờ rồi . Chắc bà cảm thấy thiếu vắng tôi .

      Nàng thốt lên tiếng biểu lộ kinh ngạc mà cần phải nên lời .

      -Đúng thế- - tôi cũng cảm thấy thiếu vắng bà trong buổi dạ vũ hôm thứ sáu, chắc bà nhận nhiều lời mời khiêu vũ, phải ?

      -Ồ, ông có vẻ phấn khởi quá- nàng đáp, vẻ tức giận . cười xòa :

      -Tôi muốn được nhảy với bà hai suất . Suất nhạc van đầu tiên- tôi buộc Clarissa sắp xếp đưa vào chương trình vài bản nhạc van- rồi suất khiêu vũ lúc ăn bữa ăn phụ. Bà dành cho tôi những suất này chứ .

      -Tôi nghĩ hai suất đặc biệt này ông dành để nhảy với đặc biệt rồi .

      -Đúng thế- đáp- Vậy là bà nhất trí rồi nhé .

      -Tôi muốn đến Hudson .

      Khi họ theo Daphne và Clayton vào công viên, biết nàng nhận ra con đường hai người vào buổi sáng cách đây mấy hôm . Chàng cố tình ngừng để khỏi làm ký ức của nàng bị gián đoạn – hay cả chàng nữa .

      Bà em và người em rể dừng lại cầu .

      -Rex, có nhớ chúng ta thường ngồi cheo leo thành cầu và từ thành cầu này sang thành bên kia ?- Bà em lớn với - Cũng lạ là chúng ta té nhào gãy cổ .

      -Nhớ chứ- Rex đáp- Tôi nhớ rất nhiều kỷ niệm cầu này, Daphne à . Kỷ niệm nào cng thú vị hết .

      Rex cảm thấy bàn tay để cánh tay chàng bỗng căng ra .

      -Bà Winters- Daphne vừa cười vừa hỏi nàng- mời bà đến nhà chúng tôi uống trà nhé? Tôi chắc thế nào Clarissa cũng rất sung sướng được đón bà . Chị ấy thường phàn nàn có thêm nữa cho chẵn bộ .

      -, xin cám ơn bà- Bà Winters vội đáp- Tôi bận có con Toby rồi . Vả lại tôi cần về nhà sớm . Nhưng dù sao cũng xin cám ơn bà .

      -Cuộc chơi thú vị- Daphne . Bà ta cười- Rex chiều nay lẻ loi mình, ấy phàn nàn nào để kẹp tay cho đủ bộ .

      Khi họ gần đến con đường chín, Rex liền thực phần cuối chương trình . Họ đến gần làng . Chàng :

      -Daphne này, bây giờ và Clayton về nhà trước . Tôi còn bận đưa bà Winters về nhà .

      -Ồ- Daphne đáp, nhìn người này rồi nhìn qua người kia, chàng thấy mặt bà ta sáng lên- Được rồi, xin bà cảm phiền, thưa bà Winters . Cám ơn bà cùng chúng tôi dạo . Và cám ơn cả Toby . Con chó tuyệt .

      -Xin chào bà Winters- ông Clayton đưa tay chạm vào mũ để chào nàng .

      -Tôi rất sung sướng được đưa bà về nhà- tử tước khi hai người còn lại mình với nhau- Tôi dẫn bà theo con đường trong vườn, bà Winters à, nhưng có gì đáng sợ đâu . Thực vậy, tôi dẫn bà vào làng . Tôi dám tính đến chuyện dẫn bà lẻn theo con đường đến cửa sau của trang viên . Chiều nay tôi sợ bị tát tai. Hôm chủ nhật tôi gần bị tát tai phải ?

      Dĩ nhiên Rex rất muốn dẫn nàng theo con đường kia để khi vào trong đám cây rậm rạp hôn đại nàng . Nhưng những người thấy nàng cặp tay chàng đường làng rồi . Chắc những người này hay ít ra vài người còn chờ đợi để xem hai người về . nên để cho họ thấy hai người từ trong vườn cây ra theo cửa sau .

      -Rất gần- nàng đáp- Tôi vẫn ân hận được tát tai ông, vì cứ sợ có người trông thấy .

      Nhiều người trông thấy Rex dẫn nàng đường làng từ trang viên Bodley đến cổng nhà nàng, thái độ rất kính nể . Khi nàng đứng trong cổng và ở ngoài cổng, :

      -Than ôi, bà dám mời tôi vào nhà uống trà mặc dù trong lòng bà lại rất muốn. Chắc bà sợ làm thế có vẻ đứng đắn và sợ mọi người trông thấy .

      Nàng chỉ nhìn , còn , cố tình đưa mắt nhìn vào môi nàng . tiếp:

      -Vì thế, chắc bà dám hôn tôi để chia tay . Có lẽ vào dịp khác vậy .

      -Đợi ngày tận thế- nàng đáp .

      bất bình thốt lên:

      -Người đẹp thân mến ơi, tôi đợi nghe bà lên những lời cay cú hơn thế này nữa đấy . “Đợi ngày tận thế” Lời lẽ nghe sáo làm sao!

      -Xin chào ngài, chúc ngài ngày vui vẻ- nàng lạnh lùng , quay người theo con ngõ vào nhà, Toby chạy trước mặt .Lần này nàng đóng mạnh cửa như lần trước .

      A, giá mà được nàng mời vào nhà nhỉ, Rex nghĩ . vẫn tin hết hy vọng, nhưng cho dù nàng mời vào nhà, chỉ việc được cãi nhau với nàng cũng vui sướng hơn việc tránh né tán tỉnh Ellen Hudson .

      được nhảy với nàng hai suất vào đêm thứ sáu, Rex nghĩ, cho dù nàng chịu tin là nhảy với nàng trừ phi lúc ấy là ngày tận thế .

      Sao, tại sao phải đợi đến ngày tận thế mới hôn đại nhau chứ? Tại sao phải đến ngày tận thế mới tìm hơi ấm của nhau? Câu hỏi có sức quyến rũ .

    5. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 8




      Nàng đọc sách cho ông Clarkwell nghe . Rồi nàng ngồi lắng nghe ông ta kể lại câu chuyện xưa của mình, những chuyện nàng nghe biết bao nhiêu lần rồi .

      -Chắc cười ông ấy- bà Clarkwell , vẻ nôn nóng và bối rối- Càng về già ông ấy càng lẩm cẩm đáng chán .

      -Tôi thích nghe ông cụ chuyện mà- Catherine đáp, nàng mừng vì ông Clarkwell nghe những lời họ - Khi nhắc đến quá khứ, ông cụ có vẻ sung sướng .

      -Phải, đúng thế đấy- con dâu , giương tròn hai mắt nhìn lên trần nhà- Thời gian phải lúc nào cũng như lúc nào . Và chỉ có Chúa mới biết chuyện gì xảy đến thế gian này .

      Catherine từ giã chị ta . Tiếp theo, nàng ghé thăm bà Downes, bà này quá yếu thể đến nhà thờ vào Chủ nhật được . Ở đây nàng chuyện với Downes, này thể chơi nhiều như trước được, vì phải ở nhà chăm sóc mẹ .

      Chiều nay nữa là nàng mang hạnh phúc đến cho trọn vẹn tuần . Catherine ngồi chơi chưa đầy mười phút – ấm nước pha trà chưa kịp sôi- bỗng Phu nhân Baird đến, có cả ông trai theo, Tử tước Rawleigh .

      Downes quá xúc động, rụn lẩy bẩy, lí nhí trong hki Catherine giúp pha trà, ta với nàng:

      -Bà Winters này, vinh dự cho tôi, mặc dù vì mẹ tôi mà họ đến đây . Tôi dám nở mũi vì cho mình là quan trọng .

      Bà Downes luôn mồm trong lúc uống trà, giọng sang sảng . Phu nhân Baird tiếp chuyện cả hai người . Downes lí nhí trong miệng . Ngài Rawleigh ra dáng khoan thai . Còn Catherine hầu như ngồi im thin thít .

      Nàng nhận ra ngay bốn người này quen biết nhau lâu rồi . Thời ngài tử tước và em trai, em thường về thăm ông bà nội tại trang viên Bodley . Bà và Downes còn ở tại nhà dành cho mục sư với ngài Mục sư Downes . Bà Downes còn nhớ rất các cậu khi ấy rất dễ thương, vui nhộn, nghịch ngợm, thường thích lấy cớ ghé thăm nhà ông mục sư để nếm thử bánh nho khô .

      -Thưa phu nhân- Downes - nếu hôm nay tôi biết bà ghé chơi như thế này, chắc thế nào tôi cũng làm ít bánh . Và dĩ nhiên cả ngài tử tước nữa . thế phải là chúng tôi vui mừng đón chào cuộc viếng thăm bất ngờ này của quí vị . vinh dự lớn cho chúng tôi, như tôi với bà Winters cách đây lát. Nhưng nếu tôi biết . . .

      -Thôi đừng nữa, Agatha- bà Downes quay qua nặng lời với con- Rót thêm trà cho Phu nhân Baird .

      Downes cụt hứng, lại lí nhí trong miệng .

      Catherine đứng dậy trước hết . Nàng :

      -Tôi phải về nhà- Nàng quay qua cười với bà Downes và tiếp- Thưa bà, tôi xin kiếu để bà tiếp khách .

      -Ồ, xin bà đợi lát- Phu nhân Baird - Chúng tôi định ghé thăm hai nơi trong làng, phải Rex? Chúng tôi định ghé thăm đây trước rồi ghé thăm bà . Chúng tôi gặp bà ở đây, nhưng xin thú với bà tôi muốn có cơ hội để thăm ngôi nhà rất xinh xắn của bà . Có được thưa bà? Bà làm ơn đợi cho 10 phút nữa nhé?

      hiểu sao Catherine lại quay mắt nhìn Tử tước Rawleigh chứ nhìn Phu nhân Baird . Phải chăng đây là ý kiến của ta? ta nhướng mắt nhìn bà em . Nhưng rồi quanh qua nhìn Catherine . ta lộ vẻ thích thú và có vẻ ...hơi ngạc nhiên ư? Làm như thể đây là lần đầu tiên ta đến thăm nhà nàng vậy .

      -Thưa bà, xin bà cảm phiền- - Thú thực với bà tôi cũng muốn được xem nhà bà như em tôi .

      Đểu ! Catherine hình dung ra cảnh ta ngồi trong nhà bếp, đề nghị nàng làm người , làm tình nhân của ta để xoa dịu nỗi buồn chán cho nhau .

      Nàng lại ngồi xuống .



      Thế rồi 15 phút sau, dân làng Bodley-on-the-Water được dịp ngắm cảnh khách của trang viên dọc đường làng với bà Winters . Ngài tử tước Rawleigh giữa hai bà . Đến cuối đường, họ rẽ vào cổng nhà bà Winters rồi biến mất vào trong nhà .

      -Ồ, chào chú chó thân mến- Phu nhân Baird lên tiếng khi Toby vừa sủa vừa nhảy cỡn lên để chào bà . Bà kéo tai nó- Này Toby, khi tao về, tao bắt trộm mày theo đấy .

      -Mời quý vị vào phòng khách nhé?- Catherine hỏi . Nàng cảm thấy hành lang quá chật chội khi có Tử tước Rawleigh . quá cao lớn dềnh dàng- Tôi còn nấu nước sôi.

      -Uống trà nữa ư?- Phu nhân Baird cười hỏi, con Toby liếm tay bà- Thôi đủ rồi, bà Winters à . Uống nhiều quá bị bể bụng mất, phải Rex? Ở đây tuyệt quá- Bà nhìn vào phòng khách nhưng vào- Tôi được ở trong ngôi nhà như thế này sung sướng biết bao- dĩ nhiên là với Clayton .

      -Ở có gia nhân sao, Daphne?- Ngài Rawleigh mỉa mai - chết đó trong vòng hai tuần .

      Phu nhân Baird cười . Bà ta với nàng:

      -Nhà của bà quay lưng ra phía sông . Bà Lovering có cho tôi biết bà có khu vườn đẹp lắm . Bà cho phép chúng tôi ra xem có được ?

      Dĩ nhiên vườn chưa đẹp lắm . Cây ăn quả trổ lá, cỏ trong vườn mới bắt đầu xanh cách đây hai tuần thôi . Dưới bờ sông mới có vài đám hoa thảo nở . Còn các luống hoa gần nhà hầu như còn trơ trụi và các luống rau cũng thế . Các khóm hồng leo hai bức tường hai bên vườn cũng trơ trụi chưa có hoa từ mấy tháng nay . Thế nhưng, khu vườn đối với nàng vẫn là nơi đáng nhất trần đời .

      Khi họ bước ra ngoài vườn, Phu nhân Baird thốt lên:

      -Ồ tuyệt! nơi náu nho bình an thơ mộng . Bên kia sông là đồng cỏ, gò đồi xanh tươi . Tôi dẫn Toby xuống bờ sông nhé . Bà khỏi cần phải theo tôi .

      Bà ta ra cuối vườn mà ngoảnh đầu lại .

      Catherine đành đứng lại hành lang hẹp ở ngoài cửa sau với Tử tước Rawleigh . Nàng nhìn theo vị khách mà lòng hồi hộp lo âu, mặc dù khu vườn sau nhà nàng dài bao nhiêu .

      Ngài Tử tước bèn cất tiếng , giọng sang sảng vui tươi:

      -Tôi nghĩ là người kèm cặp của chúng ta làm tốt nhiệm vụ của người có lương tâm . Bà ta đồng tình với chúng ta, lại còn tạo cho chúng ta cơ hội ở riêng với nhau .

      -Người kèm cặp của chúng ta à?- Nàng trân người hỏi- Có phải ngài sắp xếp việc này , thưa ngài? Và có phải Phu nhân Baird cũng đồng tình mưu với ngài? Có phải bà ấy để cho chúng ta đủ giờ để “lên gác” hay ?

      -Ôi, lạy Chúa lòng lành, phải đâu- Rex đáp- thế quá tội nghiệp . Daphne nghiêm túc lắm, thưa bà . Chuyện này là do ý của ấy, tôi xin cam đoan với bà như thế . ấy hỏi ý kiến của tôi cũng như hỏi ý kiến của bà vậy. Tôi tin là ấy biết rằng tôi . . . ờ . . . tôi có “đề nghị” với bà rồi .

      Bà ấy chấp nhận ư? Bà ấy bằng lòng để cho mình làm quen với phụ nữ tông tích, sống mình trong ngôi nhà có lấy người hầu ư?

      Nàng hỏi:

      -Nếu bà ấy biết ý đồ của ông đối với tôi, liệu bà ấy có kinh ngạc ?

      -Tôi cam đoan với bà rằng ấy rất cởi mở trước những hành động bay bướm của tôi, mặc dù rất nghiêm khắc . Nghiêm khắc như bà vậy .

      -Tôi chắc con Toby chân cẳng bị lấm bùn, khi nó phải lau rửa cho sạch trước khi vào nhà, thế nào nó cũng nổi cáu – nàng .

      -Con chó ấy cần phải mạnh tay mới được, thưa bà . Bà để cho nó quấy rầy cuộc sống của bà quá nhiều . Nếu bà quá nuông chiều con chó như vậy, thế nào người ta cũng nghĩ rằng bà nuông chiều con cái của bà cũgn như thế thôi .

      Nàng thấy giận tràn hông . Nàng đáp:

      -Việc tôi nuông chiều con chó chẳng liên quan gì đến ông cả, thưa ông . Còn về vấn đề con cái, tại sao ông dám ông biết bản năng làm mẹ của tôi . Tôi . . .

      Nhưng để đầu mấy ngón tay lên cánh tay nàng và nhích vào gần nàng hơn rồi :

      -Tôi làm bà nổi giận . Vậy xin lỗi, thưa bà . Có phải bà có khả năng có con?

      Nàng mở to mắt, vẻ hết sức sửng sốt .

      - sao đâu, bà Winters- Rex tiếp- Tôi ước chi bà đừng lầm tôi với người em song sinh của tôi vào hôm đầu tiên . Nếu bà lầm nụ cười của bà hôm ấy có ý nghĩa biết bao . Bà làm cho tôi xao xuyến cả cõi lòng .

      -Tôi nghĩ phải gọi trường hợp lầm lẫn này làm cho ông . . .thất vọng mới đúng- nàng , nàng kềm lại kịp lời , để khỏi thất vọng vì thỏa mãn được “tình dục” . Nàng là người có giáo dục, nên cho dù khi giận dữ nàng cũng ăn bừa bãi .

      -Tôi nghĩ bà đúng- Rex nhìn khắp mặt nàng- Người kèm cặp của chúng ta dành cho chúng ta . . .bạo nhiêu nhỉ? Năm phút phải ? Bà ấy cho thời gian như thế là vừa đủ .

      Phu nhân Baird lên đến bãi cỏ . Toby chạy bên chân bà ta như thể nó quen biết bà từ lâu .

      tiếp:

      -Clarissa bằng lòng đưa vào chương trình đêm dạ vũ ngày vài bản nhạc van . Tôi mời bà nhảy mấy bản mà tôi dành để nhảy với bà . Nếu bà hiểu cho rằng tôi hề có ý đồ tán tỉnh Hudson, xin để bà biết, tôi nhảy với ấy bản khai mạc buổi dạ vũ, rồi nhảy lại với ta bản sau bữa ăn phụ .

      Giọng cao ngạo, cả quyết . Catherine nhớ hứa nhảy với khi nào . Cứ nghĩ đến chuyện ấy, nàng cảm thấy khó chịu vô cùng, làm sao chịu đựng cho nổi . Nghĩ đến chuyện này là nàng cảm thấy như bị ai rút xương ở chân ra, và như thể khí trong vưòon bị vài cái bơm khổng lồ hút mất hết .

      -Tuyệt quá!- Phu nhân Baird vừa đến gần vừa . Bà ta nhìn hai người, nhưng bà thấy cái gì quá tuyệt- Chúng tôi làm mất giờ của bà thế này là đủ rồi, bà Winters à . Bây giờ chúng tôi phải về, phải Rex? Tôi hứa với Clayton chỉ quá giờ . Bà đến dự dạ vũ chứ? Tôi rất mong được gặp bà ở đấy .

      Catherine cười .

      -Nàng tiễn họ ra cổng, đưa tay chào, nhìn họ dọc theo đường làng về nhà . Thậm chí bây giờ nàng vẫn có thể lấy cớ này cớ nọ để . Nhưng mà than ôi, được khiêu vũ lại kia mà . Được sống trẻ trung lại . Được nhảy với “chàng”

      Nàng biết nàng kiếm cớ để .

      lát sau, nàng đứng trong nhà, lưng tựa vào cửa, hai mắt nhắm lại .

      “Thế nào người ta cũng nghĩ rằng bà nuông chiều con cái bà như thế thôi”

      Nàng rên nho vì chán nản . Nàng nhớ mình ẵm đứa bé vào lòng, đứa bé xíu . Chỉ thời gian rất ngắn . Ôi, quá ngắn ngủi . Thằng bé chỉ sống chưa đầy ba giờ đồng hồ và nàng quá mệt thể nào ẵm nó lâu hơn, mà chỉ ẵm nóột lát thôi .

      Sau đó nàng gay gắt trách mình . Tất cả đều do lỗi của nàng . Thoạt tiên nàng muốn có đứa con ấy . Nàng cho nó bú đầy đủ vì nàng muốn sống hay là nàng có nghị lực để sống . Nàng khóc nức nở . Nàng rất ân hận vào lúc ấy . Bà mụ khuyên nàng cần phải giữa vững tinh thần, nhưng lời khuyên của bà ta quá trễ . Và sau đó . . . Có lẽ nàng bọc hài nhi đủ ấm . Có lẽ nàng ẵm chặt hài nhi . Giá mà nàng ẵm nó suốt giờ đầu tiên sau khi nó lọt lòng . . .

      chết .

      “Thế nào người ta cũng nghĩ bà nuông chiều con cái bà như thế”

      Nàng đưa hai bàn tay lên che mặt và làm cái công việc nàng rất ít làm độ gần đây: Nàng khóc .

      Con Toby rúc mũi vào chân nàng, miệng rên ư ử .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :