1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Hp quá ! ;)
      misa thích bài này.

    2. thuythuy2203

      thuythuy2203 Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      998
      Boss cuối cùng là boss nham hiểm nhất :))) A Mộc rất xứng đáng được xưng danh đại boss khi đến canh nhà xí cũng k tha :059:
      Editor cố lên, truyện này tôi đọc convert rồi dài đúng chuẩn điền văn đó :039: thương thương nàng
      Lazzy Le, duongduong, misa2 others thích bài này.

    3. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      mau có chương mới thế,hehe
      misa thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 108:
      Edit: Hà

      "... Gọi ta tiếng ca ca tốt..."

      Giọng Lục Thành trầm thấp, lại có chút bất ổn, phải do nàng xấu hổ dám , mà là Ngưng Hương hiểu nguyên nhân.

      Cuốn lấy nhánh cỏ khô trong tay, trong lòng Ngưng Hương phỉ nhổ ngụm.

      Ca ca tốt, nằm mơ, cho dù có tức giận mặc kệ , nàng rãnh kêu như vậy đâu, sau lúc nàng thẹn quá hoá giận thúc giục , "Chàng nhanh lên, ta phải về rồi."

      Đường huynh cùng Quản Bình trở về, Ngưng Hương muốn về quá muộn, khiến mọi người hiểu lầm nàng cùng Lục Thành làm chuyện xấu.

      " gọi như vậy ta đưa nàng về." Lục Thành ngước đầu , thích giọng ngọt ngào của nàng, cho nên muốn dụ nàng chuyện.

      Ngưng Hương cũng là người có tính tình thích mềm thích cứng, khi nàng vừa nghe lời này lập tức giận dữ, vụt đứng dậy, áy náy lúc trước còn sót lại chút gì, "Ta cần chàng đưa về, ta tự mình ."

      xong liền ném cành cỏ khô muốn bước .

      " thêm bước nữa, ta cũng hét to hỏi nàng có muốn gả cho ta ." Nghe thấy nàng muốn bỏ , trong lòng Lục Thành liền căng thẳng, lập tức uy hiếp , động tác tay cũng ngừng tăng nhanh.

      Ngưng Hương nhìn ra phía đường đất xa xa lờ mờ, nàng sợ, người này da mặt quá dày, nếu như thực học theo đường huynh kêu to như vậy làm sao bây giờ?

      Nhưng dù sống dù chết nàng cũng ra câu kia.

      Ngưng Hương đứng quay lưng về phía Lục Thành, khuôn mặt nhắn bắt đầu xị xuống.

      Biết nàng tức giận, nhưng câu uy hiếp kia Lục Thành đùa giỡn ra chỉ vì muốn để nàng trước, chứ nào dám bức bách nàng, vội vã giải quyết xong chuyện, thu dọn qua loa chút rồi cuống quýt chạy tới, còn chưa kịp tới miệng bồi tội, "Hương Nhi, ta đùa thôi mà, nàng đừng coi là ."

      Dừng bước lại liền đưa tay kéo người vào trong lòng.

      Bỗng chốc đứng sát nhau như vậy, đột nhiên có hương vị nhàn nhạt quái dị đập vào mũi.

      Ngưng Hương nhíu mày, đột nhiên nhớ lại hình như mình từng ngửi thấy hương vị này.

      Bùi Cảnh Hàn là người thích sạch , đệm giường mỗi ngày phải đổi liên tục, mỗi khi bình thường lúc rời giường, lúc vén chăn lên liền lộ ra chiếc đệm, nhưng có lần hiểu sao chiếc đệm bị che kín lại, tối qua lỡ làm dơ đệm. Ngưng Hương ban đầu hiểu, nhưng khi ngửi thấy ra mùi kỳ lại nhìn thấy vết bẩn kỳ quái, nàng lặng lẽ hỏi Tố Nguyệt, cũng biết Tố Nguyệt nghe được từ đâu, liền khéo léo giải thích cho nàng.

      người Lục Thành ở trước mắt nàng vậy mà lại ngửi thấy được mùi vị này...

      Lúc này nàng bỗng nhớ lại vừa nãy giọng đột nhiên khàn khàn run rẩy, lại còn trốn ở bên kia nửa ngày có động tĩnh gì, Ngưng Hương căm tức nhéo cái mạnh.

      Thiệt thòi nàng còn tưởng rằng tức giận mà tự trách mình, vậy mà lại chạy sang bên kia làm chuyện đứng đắn.

      thích làm chuyện kia như vậy sao?

      Càng nghĩ càng giận, Ngưng Hương lại nhéo cái nữa.

      Lục Thành liên tục bị đau đến hít thở thông, nghĩ rằng nàng tức giận bởi vì bị uy hiếp, cúi đầu dỗ nàng: "Được rồi, ta biết sai rồi, , ta lập tức đưa nàng về."

      Ngưng Hương tức giận xoay người.

      Lục Thành cười nắm lấy tay nàng, là dùng tay phải nắm.

      Ngưng Hương mơ hồ đoán được chuyện làm, nàng sao có thể để cánh tay sau khi làm chuyện xấu còn muốn nắm tay nàng, nàng dùng sức giãy tay ra, nhanh chóng từ sau lưng Lục Thành vòng qua bên trái . Lục Thành hiểu nàng trốn cái gì, lại có thói quen dắt nàng bằng tay trái, lại muốn đổi tay.

      Ngưng Hương chịu, lúc tránh né cẩn thận dẫm lên chỗ đất trũng, người hơi ngả nghiêng chút.

      "Cẩn thận chút." Lục Thành đỡ nàng, lúc sau liền ngồi xổm phía trước nàng, quay đầu : "Lên đây , ta cõng nàng, ta nhanh hơn nàng, chúng ta chạy nhanh đuổi theo bọn họ."

      Ngưng Hương muốn chạm vào tay phải của , nhưng nếu để cõng nhất định dắt nàng, nàng do dự trong chốc lát rồi cúi người úp sấp lưng .

      " ngoan." Lục Thành cười , vững vàng đứng lên.

      Ngưng Hương để ý đến , nhắm mắt lại im lặng.

      Lục Thành nghiêng đầu cọ xát vào đầu nàng, sau đó mời vừa lòng thỏa mãn cõng vị hôn thê về phía đường lớn, vừa ra tới đường lại nhảy tiếp vào mảnh ruộng phía đông, dự định học theo Từ Hòe và Quản Bình xuyên qua thôn Liễu Khê, vừa nhanh lại cần lo lắng bị người khác nhìn thấy.

      "Hương Nhi, A Nam nhớ nàng." thấp giọng chuyện với nàng.

      Ngưng Hương cũng nhớ A Nam, từ đầu tháng tám tới nay nàng vẫn chưa được nhìn thấy tiểu tử, nàng sợ A Nam lại quên nàng.

      "Hai ngày nữa để A Đào dẫn bé sang nhà ta , ta cũng nhớ , ta để ý người khác linh tinh đâu." Lục Thành mang theo A Nam đến, Đại bá mẫu cũng giải thích nguyên do với nàng, nàng hiểu nội tình, danh tiếng nàng cũng để ý, sao còn sợ bị người khác Lục Thành thiên vị con vợ trước?

      Nàng quan tâm, nhưng Lục Thành quan tâm, quay đầu lại nhìn nàng, : " được, nàng cứ an tâm ở nhà chuẩn bị đồ cưới, có cơ hội chúng ta ra ngoài gặp mặt, lúc đó ta ôm A Nam gặp nàng."

      Cuối cùng cũng ra mục đích thực .

      được thấy A Nam, Ngưng Hương hết sức thất vọng, nàng nghiêng đầu ngả lên vai Lục Thành, nhìn trăng sáng : "Làm gì có cơ hội nào nữa."

      Nàng biết Lục Thành muốn gặp nàng, nhưng nếu như có thể thấy A Nam nàng cũng nguyện ý, nhưng mấu chốt là có cơ hội. Ban ngày ra khỏi cửa tốt, buổi tối A Nam lại ngủ sớm, nàng cũng nỡ dày vò tiểu tử, nhưng nếu gặp riêng Lục Thành, nàng muốn.

      "Tháng này khẳng định được, nhưng cuối tháng chín hạt dẻ chín nên phải kêu người nhặt giúp, lúc đó ta gọi mọi người." Lục Thành ôn nhu .

      Ngưng Hương nhớ ra rồi, Lục Thành cùng Nghiêm Kính là bạn tốt.

      "Đến lúc đó lại nữa có được ." Ngưng Hương thận trọng , nhưng trong lòng vui vẻ, lúc thu hoạch ở vườn trái cây hết sức vui vẻ, mặc dù mệt nhưng vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể ra ngoài giải sầu, còn có thể quang minh chính đại gần gũi A Nam.

      Nàng lên tiếng cự tuyệt, Lục Thành an tâm, tiếp tục tự chuyện trong nhà của , phảng phất như hai người là phu thê.

      Hai thôn xóm nằm sát nhau, băng nhanh qua đường tắt càng ngắn.

      Ngưng Hương ngẩng đầu nhìn về phía đầu thôn, mơ hồ nhìn thấy có người đứng ở ven đường, nhìn ra nam hay nữ, Ngưng Hương vừa định đưa mắt tìm kiếm thêm người khác Lục Thành thấp giọng nhắc nhở: "Phía sau gốc cây có người đứng."

      Ngưng Hương nhìn sang, quả nhiên thấy cái bóng.

      Chính là đường huynh cùng Quản Bình .

      "Thả ta xuống ." Ngưng Hương giọng , để nhiều người nhìn thấy tốt.

      "Gọi ta tiếng ca ca tốt." Đàng hoàng suốt đường, bây giờ Lục Thành lại bắt đầu xỏ lá, cười xấu xa, "Nàng kêu, ta liền cõng nàng qua đó, nàng biết ta làm được mà."

      "Lục Thành!" Ngưng Hương sốt ruột , giãy giụa lấy muốn trèo xuống.

      Lục Thành đột nhiên tăng nhanh bước chân, tỏ vẻ uy hiếp tiếng động.

      "Chàng chậm chút!" Ngưng Hương sợ đến mức tim muốn rớt ra ngoài, nàng với giọng cầu khẩn.

      "Ta đếm tới ba, nếu nàng kêu, ta thực qua đó." Lục Thành dừng bước lại, siết chặt bắp đùi nàng.

      Ngưng Hương hung hăng đấm bả vai cái.

      Thân hình Lục Thành đột nhiên dao động, giống như muốn bước vậy, Ngưng Hương sợ hết hồn vội vàng ôm lấy cổ .

      "Hương Nhi, kêu tiếng thôi." Lục Thành trước tiên thả người xuống, sau đó liền ôm nàng vào trong ngực, cái trán cố ý dựa vào vai nàng, để môi nàng đối diện lỗ tai .

      Ngưng Hương cắn môi, nghĩ đến bọn đường huynh cũng có khả năng thấy bóng dáng bọn họ, nàng liền nhận mệnh nhắm mắt lại, văn vẹo gọi tiếng nhàng , chữ "tốt" miễn cưỡng thều thào chút, chứ ra đằng sau hai chữ ca ca căn bản thanh.

      " là dễ nghe."

      Lục Thành ép buộc nàng nữa, cực nhanh hôn lên gò má nóng bừng của nàng, "Hương Nhi, nàng kêu ta như vậy khiến xương cốt ta đều mềm nhũn ra rồi."

      Đây là còn chưa lên tiếng, nếu như thực gọi ra biết mùi vị tới cỡ nào đây?

      Lại hôn cái, Lục Thành dắt vị hôn thê xấu hổ về phía đầu thôn.

      "Lục Thành?" Từ Hòe bị Quản Bình ra lệnh đứng ở ven đường, lúc này nghe được động tĩnh mới dám nhúc nhích.

      Lục Thành ừ tiếng, trong bốn người là nhiều tuổi nhất, nhưng có nửa điểm thẹn thùng, thấy Ngưng Hương về phía Quản Bình, bước đến bên cạnh Từ Hòe, ôm vai ra phía xa xa, cười hề hề : "Nàng đồng ý gả cho huynh rồi sao?"

      (Vì Lục Thành lấy Ngưng Hương là muội muội Từ Hòe nên ta vẫn để Lục Thành gọi Từ Hòe là huynh-ta nhé)

      Đây là tình đầu tiên của Từ Hòe, lại vừa có điểm tiến triển cùng Quản Bình, đột nhiên nhắc tới chuyện này vẫn khiến được tự nhiên, chỉ gật đầu xem như thừa nhận.

      "Chúc mừng." Lục Thành thành tâm , đợi Từ Hòe cười, lại lập tức lại hạ giọng : "Nhưng mọi việc phải chú ý thứ tự đến trước và sau, ta cùng với Hương Nhi định thân trước, vậy nên hôn lễ của các ngươi được phép tổ chức trước chúng ta."

      nhà xử lý hỉ , thể nào trong khoảng thời gian ngắn liên tục xử lý hai cọc được. Theo kế hoạch của là sang năm hai tháng thành thân, nếu như bị Từ Hòe đoạt trước, chỉ sợ hôn kỳ của lại phải lùi lại hơn nửa năm.

      Từ Hòe nghĩ tới lời Quản Bình, lúng túng : "Các ngươi cưới trước mà, nhà ta phòng tân hôn vẫn chưa xây mới mà."

      Lúc này Lục Thành mới hài lòng vỗ vai , đến bên cạnh Ngưng Hương : ", ta tiễn nàng về đến cửa nhà."

      Ngưng Hương cúi đầu : " cần đâu, ta cùng Quản Bình trở về được rồi, chàng nhanh ."

      Lục Thành nhìn Quản Bình, ngẫm lại lúc bọn họ còn chưa tới mà Quản Bình đứng cùng Từ Hòe, tại càng có khả năng chỉ lo cùng Từ Hòe khanh khanh ta ta mà đem vị hôn thê của rơi ở phía sau, liền vui vẻ ừ tiếng rồi quay về.

      Ngưng Hương có ý nhìn , nàng khoác tay Quản Bình rồi cùng về thôn.

      Từ Hòe vẫn còn nhớ kỹ "ba điều ước định" cùng Quản Bình, bèn ngoan ngoãn cách sau lưng nàng hai mươi bước chân.

      "Ngươi đồng ý với đại ca ta?" Lục Thành vừa , tâm tư Ngưng Hương đều trở lại với chuyện tình cảm đường huynh, giọng cười hỏi Quản Bình.

      "Ngươi nghe thấy rồi sao?" Quản Bình thong dong hỏi ngược lại, "Xem ra khi ấy ngươi cùng Lục Thành trốn ở gần đó đúng ?"

      Ngưng Hương lập tức chột dạ, trong đầu lên hình ảnh Lục Thành như hài tử năn nỉ nàng để cho nếm thử mùi vị của nàng, nàng xấu hổ nghiêng đầu dám hỏi nữa.

      Từ gia.

      Lý thị để trượng phu và nữ nhi ngủ trước, còn bà ngồi ở Tây viện canh giữ cho cháu trai ngủ, thỉnh thoảng lại đến phòng bếp nhìn ra ngoài, lát lại tự với mình bọn quay lại nhanh thôi, lát lại lo lắng biết có phải xảy ra chuyện gì hay , hay là Lục Thành thực bắt nạt cháu . Trong lúc bà đứng ngồi yên, cuối cùng cũng nghe được vài tiếng chó sủa.

      Có người ngang qua nhà chó trong sân mới sủa lớn tiếng như vậy.

      Chắc là mấy đứa nhà mình đúng ?

      Lý thị liền dứt khoát ngồi trong sân chờ, mười lăm ánh trăng sáng ngời, cần đèn chiếu cũng có thể thấy tình hình trong sân.

      Căn cứ thời gian chó sủa, quả nhiên bà nghe thấy tiếng đẩy cửa, cháu cùng Quản Bình là hai người đầu tiên sải bước vào.

      Lý thị vội vàng nghênh đón, muốn hỏi chút vì sao trễ nãi lâu như vậy, nhưng lời đến miệng lại sợ cháu lúng túng, bà đành nhịn xuống, từ ái với hai vị nương: "Tốt rồi, nước nóng nấu sẵn rồi, mấy đứa ngâm chân rồi nhanh nghỉ ngơi , chúng ta cũng ngủ."

      Ngưng Hương giọng cảm ơn bá mẫu rồi cùng Quản Bình trở về Tây viện.

      Từ Hòe lưu luyến nhìn theo bóng lưng người , tâm can như bị cào . vất vả mới được nàng cho phép, lòng tràn đầy kích động đuổi theo, nhưng nàng lại cho đến gần, cũng cho nhắc lại chuyện thành thân, còn ra ba điều ước định, nàng có thể thông báo trước cho cha mẹ, nhưng được phép chuyện với nàng, hai được phép nhìn lén nàng, ba được phép vô cớ lại gần nàng trong hai mươi bước.

      Lạnh như băng, Từ Hòe có muốn cò kè mặc cả cũng dám. Bây giờ suy nghĩ chút, cũng biết đêm nay mình bị cái gì, vậy mà lại dám bắt nạt nàng... Nhưng khi ý nghĩ này lại xuất , Từ Hòe lại nhớ đến cảm giác khi đè ở người nàng, tuy nhìn nàng lạnh như băng nhưng thân thể lại hết sức mềm mại...

      Càng nghĩ càng khát vọng.

      "Còn đứng ngốc ở đó làm gì, nhanh đóng cửa ngủ ." Ánh trăng mông lung, Lý thị nhìn ra nhi tử ngóng nhìn Quản Bình, bà vừa vào phòng vừa thấp giọng dặn dò.

      Giọng bất chợt truyền đến tai Quản Bình sắp bước vào phòng bếp Tây viện.

      Khắc chế xúc động muốn quay đầu lại nhìn Từ Hòe, thần sắc Quản Bình vẫn như thường bước vào phòng bếp, chỉ có khóe môi khẽ giơ lên.

      Ngâm chân xong, Ngưng Hương chúc ngủ ngon với Quản Bình rồi đóng chặt cửa phòng leo lên giường.

      A Mộc ngửa mặt ở trong ổ chăn, khuôn mặt nhắn ửng đỏ. Ngưng Hương hôn đệ đệ vài cái, sau đó cới áo ngoài rồi thổi đèn, dè dặt vén chăn lên, nhàng nằm xuống bên cạnh đệ đệ. Nhưng A Mộc vẫn bị giật mình, bé trai năm tuổi động đậy hai cái rồi hướng về tỷ tỷ dựa vào, hai tay ôm tỷ tỷ rồi làm động tác dúi đầu.

      Ngưng Hương nhàng vỗ đệ đệ, sau khi xác định đệ đệ ngủ say, nàng nhịn được nhớ lại chuyện đêm nay. Lục Thành dắt tay nàng, khiêng nàng , ôm nàng ở đùi, làm nũng cầu khẩn, núp ở sau củi đống làm chuyện xấu...

      Trong lòng liền ngọt ngào.

      đêm mộng đẹp.

      Buổi sáng hôm sau, Ngưng Hương ngủ nướng giấc sau, nằm tới lúc A Mộc tỉnh dậy, ôm nàng cho nàng , hưng phấn chuyện hội đèn lồng tối hôm qua.

      Ngưng Hương dịu dàng bồi đệ đệ.

      Phía bên tây phòng, Quản Bình vẫn thức dậy như thường, thấy phòng bếp còn đóng kín cửa, nàng mở ra rồi đứng ở cửa nhìn nhìn, sau đó lại múc nước rửa mặt.

      Chậu nước vừa đặt trước ghế đẩu, kéo tay áo đột nhiên nàng thoáng nhìn thấy Từ Hòe từ phía Đông viện ra, trong tay cũng bưng chậu nước rửa mặt, lúc ra liền bắt gặp nàng, bốn mắt nhìn nhau, Từ Hòe như thấy quỷ lại lui trở về.

      có tiền đồ.

      Quản Bình rủ mắt, vọc nước rửa mặt.

      rửa mặt, đột nhiên nàng nghe thấy tiếng bước chân do dự , cần ngẩng đầu cũng biết là ai.

      Quản Bình cố làm ra vẻ biết.

      "Nàng, ta, đây là tiền riêng ta tích góp được, nàng giữ giúp ta ."

      Giọng am nhân ấp a ấp úng vang lên đỉnh đầu, Quản Bình ngờ tới đưa tiền, nàng nhíu mày ngẩng đầu, nhưng mà chỉ trông thấy bóng lưng Từ Hòe sải bước rời , vừa cúi đầu liền thấy dưới mái hiên có thêm túi tiền cũ.

      Quản Bình nhìn chằm chằm túi tiền kia, cuối cùng vẫn nhặt lên.

      Nàng trở về phòng lâu, phía bên Đông viện Từ Hòe vụng trộm thò đầu ra, nhìn thấy người cũng nhìn thấy túi tiền, nhếch miệng cười tươi.
      Yên Hoa, Lim-0403, 13emap36 others thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      tem ah, Từ Hòe nhát wa , nhưng mà cute
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :