1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Nào để xem Lục Thành làm thế nào qua đc cửa ải của Bùi Cảnh Hàn để đến với người Ngưng Hương đây.
      misa thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      hồi hộp wa, a vượt wa thử thách thế nào đây, hóngggggg
      misa thích bài này.

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      truyện này tầm hơn 200c nhé các bạn. còn dài lắm :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      linhdiep17, Yoolirm Park, Suuuly2 others thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 98:
      Edit: Hà

      "Thế tử, ngài tính xử trí người nọ thế nào?"

      Bùi Cảnh Hàn vừa trở về, Tố Nguyệt liền hầu hạ thay quần áo, vừa cẩn thận quan sát thần sắc , thấy vẫn bình thường bèn giọng hỏi.

      "Muốn biết sao?" Bùi Cảnh Hàn rủ mắt nhìn nàng.

      Tố Nguyệt nhàng gật đầu, u oán thở dài : "Ngưng Hương tuy khiến em tức chết, nhưng em vẫn coi nàng như tỷ muội, chuyện của nàng em thể mặc kệ được."

      "Sáng mai em theo ta sang thôn trang, đến đó biết." Bùi Cảnh Hàn thản nhiên , xong đến bên giường nằm xuống.

      Biết tại muốn nhiều lời, Tố Nguyệt thay thả màn lụa liền lui ra ngoài.

      Bùi Cảnh Hàn nằm ngửa mặt lên trời, thức trắng đêm ngủ.

      Kể từ khi lớn lên, phàm là chuyện muốn, ngoại trừ Ngưng Hương có gì khiến thất bại, phàm là của , trừ phi nguyện ý, ai cũng đừng hòng cướp , nhưng ngày hôm nay, vậy mà có thể phá lệ vì Ngưng Hương, cho nàng cùng Lục Thành cơ hội.

      đối tốt với nàng như vậy, vậy mà nàng lại thà rằng chọn người nông phu cũng muốn ở cùng .

      Bùi Cảnh Hàn nghĩ ra, cam lòng.

      Hôm sau là cuối tuần, Bùi Cảnh Hàn thỉnh an lão phu nhân và mẫu thân xong liền dẫn Tố Nguyệt ra khỏi Hầu phủ.

      Tố Nguyệt tò mò nhìn về phía ngoài cửa, vòng qua tường xây làm bình phong ở cổng có hai chiếc xe ngựa dựng sẵn, chiếc thứ nhất Trường Thuận đứng phía trước, xe thứ hai bên cạnh nam nhân cao lớn mặc áo vải đứng, mắt rủ xuống, dung mạo tuấn lãng, mặc dù toàn thân áo vải cùng khí phái Hầu phủ hợp nhau, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác chướng mắt.

      Tố Nguyệt nhíu mi, cảm thấy người này có chút quen mắt, nhưng lại nhớ nổi gặp ở đâu.

      Kỳ so với Tố Nguyệt, Bùi Cảnh Hàn còn thấy Lục Thành nhiều hơn lần, nhưng hai lần đó, bất luận là ở vườn trái cây Ngô gia hay là chỗ cửa hàng tranh hoa, Bùi Cảnh Hàn cũng coi trọng Lục Thành, nam nhân như người đàn ông khác bộ dạng tuấn hơn mà nhìn thêm vài lần, cho nên đối với , tối hôm qua là lần đầu tiên gặp mặt Lục Thành.

      "Lên xe." Quét mắt qua Lục Thành cái, Bùi Cảnh Hàn lạnh lùng .

      Lục Thành mắt nhìn thẳng, chờ Bùi Cảnh Hàn lên xe, cũng leo lên xe sau.

      Xe ngựa nhanh chậm chạy ra khỏi cửa thành phía nam.

      Lục Thành ngồi ở trong xe, xuyên qua mành kẽ hở nhìn ra bên ngoài, trong nội tâm trầm lại, biết Bùi Cảnh Hàn nghĩ ra phương pháp gì làm khó dễ . Ngưng Hương tốt như vậy, tin Bùi Cảnh Hàn sảng khoái buông tha cho bọn họ. đến buồn cười, Ngưng Hương chuộc thân, theo lý lẽ còn quan hệ với Hầu phủ, nhưng ai biểu Bùi gia là trời ở thái An phủ?

      Lục Thành dần dần nắm chặt thành quyền.

      Dưới mái hiên nhà người ta, thể cúi đầu, vì Ngưng Hương, cam nguyện cúi đầu lúc này, nhưng Bùi Cảnh Hàn có bản lĩnh cứ luôn thuận buồm xuôi gió , đừng để cho có cơ hội, nếu nhất định đạp ta xuống, báo thù chuyện hôm nay phải chịu bài bố của , cũng trút giận thay Ngưng Hương.

      hơn canh giờ, xe ngựa cuối cùng cũng dừng lại.

      Lục Thành lập tức xuống xe, thấy Bùi Cảnh Hàn dẫn nha hoàn của thẳng đến thôn trang phía trước, cũng bình tĩnh theo sau.

      "Thế tử, đều chuẩn bị xong."

      hắc y thị vệ tiến lên nghênh đón, trầm giọng bẩm báo .

      Bùi Cảnh Hàn quay đầu lại nhìn Lục Thành rồi phân phó: "Dẫn đường."

      Thị vệ ở phía trước lập tức dẫn đường.

      Bùi Cảnh Hàn ra hiệu ý bảo Lục Thành đến, nhàn nhạt hỏi: "Buổi sáng ăn no chưa?"

      Lục Thành rủ mắt : "Tạ thế tử ban cơm."

      Bùi Cảnh Hàn cười lạnh, trong tay di chuyển động hai quả cầu đỏ, "Ta hết sức công bằng, sáng nay cửa thứ nhất cần hao tổn khí lực, ta đương nhiên để cho ngươi ăn no, đỡ khiến cho Ngưng Hương chỉ trích ta thầm hại ngươi."

      Lục Thành đáp lời.

      Bùi Cảnh Hàn cũng thêm nữa.

      thêm thời gian chun trà, vừa tới hậu viện thôn trang, liền thấy trong sân có chiếc lồng sắt vuông vức tầm năm trượng, phía trước có hai người đứng canh gác, phía góc đông nam có cánh cửa .

      Thần sắc Lục Thành ngưng trọng.

      Tố Nguyệt thầm siết chặt khăn, nàng biết kế hoạch của Bùi Cảnh Hàn, chỉ là xem tình hình này, nàng nhịn được thay Lục Thành toát mồ hôi. Đợi khi có bốn thị vệ giơ chiếc lồng sắt khác đến, thấy trong lồng kia có con thú như cẩu nhưng phải cẩu rất hung hãn, Tố Nguyệt đột nhiên hai chân như nhũn ra, khỏi nắm chặt tay Bùi Cảnh Hàn, "Thế tử..."

      "Đây con sói ta mới tìm được."

      Bùi Cảnh Hàn vỗ tay Tố Nguyệt, nghiêng đầu nhìn Lục Thành đứng cách vài bước, thấy Lục Thành xanh mét, khóe miệng của cười càng sâu hơn, "Ta làm khó dễ ngươi, bên kia có cây côn ngắn để ngươi làm vũ khí, hôm nay ngươi có thể giết con sói này coi như qua cửa thứ nhất. Nếu ngươi bị sói cắn bị thương hoặc cắn chết, ta đưa ngân lượng cho người nhà ngươi đời này xài hết. Nếu ngươi dám, vậy lập tức rời ngay, Ngưng Hương có chết cũng là người của Bùi Cảnh Hàn ta."

      phải nguyện ý vì chết vì Ngưng Hương sao? muốn xem Lục Thành có can đảm đó hay .

      Trong lúc chuyện, thị vệ đem con sói kia bỏ vào trong chiếc lồng trống. Bỗng nhiên được tự do, soi hung hãn lập tức chạy tới tấm lưới sắt muốn cắn thị vệ đứng bên ngoài, nửa trước phủ phục xuống dưới, đôi mắt sói màu hổ phách phòng bị nhìn chằm chằm mọi người ngoài hàng rào, cổ họng phát ra tiếng gầm uy hiếp.

      "Thế tử, em cầu xin, van xin ngài đổi cách khác !" Tố Nguyệt biết Lục Thành, nhưng đó là nam nhân Ngưng Hương thích, nàng sao có thể trơ mắt nhìn chịu chết đây? Bịch tiếng quỳ xuống, nàng khóc lóc cầu xin.

      "Cầu xin câu nữa ngay cả cơ hội ta cũng cho bọn họ nữa." Bùi Cảnh Hàn vui nhìn chằm chằm nàng.

      Tố Nguyệt nhìn lát, biết Bùi Cảnh Hàn được làm được, nàng dám cầu xin nữa, đành xoay người nhìn về phía Lục Thành, lại biết nên khuyên dừng tay từ bỏ Ngưng Hương, hay là nên liều lĩnh xông vào miệng sói nguy hiểm.

      Lục Thành nhìn bọn họ, đôi mắt hoa đào hơi có vẻ phong lưu vẫn sít sao nhìn chằm chằm con sói bên trong chiếc lồng.

      chưa từng gặp qua sói, nhưng nghe sư phụ Lý bá qua, năm đó ông từng gặp qua con sói, may mắn lúc đó trong tay có xẻng, ông bèn vung mạnh mấy lần, dùng xẻng đập chết con sói. Lúc ấy hỏi sư phụ có sợ , sư phụ gật đầu sợ, lúc đó còn đứng vững, nhưng sống chết trước mắt, phải ngươi chết chính ta chết, làm sao còn thời giờ để ngươi cân nhắc có sợ hay .

      Nghĩ đến thân thể gầy của sư phụ, cho dù lúc tuổi còn trẻ cũng thể nào rắn chắc so với , Lục Thành đột nhiên sợ nữa.

      Sư phụ cũng có thể đánh chết con sói, vì sao thể?

      Bùi Cảnh Hàn muốn dùng sói dọa hỏng lá gan của , nhưng như vậy quá coi thường rồi.

      Lục Thành sải bước hướng về phía thị vệ cầm đoản côn.

      Tố Nguyệt quỳ ngồi mặt đất, hai tay che mặt dám nhìn nữa.

      Bùi Cảnh Hàn khẽ hé mắt, đợi đến khi Lục Thành cầm đoản côn trong tay sải bước vào bên trong, ngực liền phập phồng mạnh mẽ hơn.

      Chỉ bằng Lục Thành dám vào, liền đánh giá cao ta phần.

      Bên trong lồng sắt, con sói khi thấy Lục Thành vào liền cảnh giác lui về phía sau mấy bước. Lục Thành nhìn chằm chằm vào cặp mắt sói, cưỡng ép bản thân phải quên đây là con sói, nghĩ thành chó săn trong thôn Liễu gia. Nghĩ đến chó, Lục Thành càng sợ, con sói chậm chạp bất động, thử thăm dò lên phía trước, muốn làm trễ nãi khiến cho Bùi Cảnh Hàn nghĩ khiếp đảm.

      Sói đói hung mãnh, xác định bên ngoài có người vào giúp người đối diện, nó từ từ đến gần Lục Thành, mỗi khắc nửa người ép tới thấp hơn, sau đó lập tức như mưa tên nhảy lên cao, miệng sói mở lớn, lộ ra răng nanh sắc bén.

      Tố Nguyệt nghiêng đầu che cặp mắt nhìn lén.

      Bên trong hàng rào, Lục Thành nhanh chóng di chuyển sang trái, tránh thoát cú bổ nhào về phía trước của con sói, nhưng mà con sói sau khi hạ xuống lại nhanh nhẹn xoay người đánh tới, Lục Thành nhìn chuẩn đầu nó, trong lúc tránh né nhanh tay dùng đoản côn đập vào đầu sói.

      Nhưng mà sói đói nhảy lên tốc độ quá nhanh, ra tay chậm chút, gậy gộc chỉ đánh vào lưng sói, phát ra tiếng trầm đục, chấn động đến mức cánh tay phải tê dại. Sói đói kêu gào tiếng, nhưng giống như có ảnh hưởng quá lớn, nó xoay người lần nữa nhào tới, trong miệng nước miếng nhiễu xuống, hiển nhiên rất đói bụng.

      người khiến nó no bụng, người muốn đánh chết sói về nhà cưới vợ, người sói đều liều mạng muốn đánh bại đối phương.

      Tố Nguyệt nghe động tĩnh bên trong, hoàn toàn dám nhìn nữa, cho đến khi mỗi khắc bên trong đột nhiên truyền đến tiếng vật nặng đụng vào tấm lưới sắt. Tâm Tố Nguyệt dường như muốn nhảy ra ngoài, nàng lấy hết dũng khí nhìn sang liền thấy sói đói ngã xuống dưới, Lục Thành bước nhanh tới trước sói đói, thừa dịp ngắn ngủi nó chưa kịp đứng lên, giơ đoản côn trong tay mạnh mẽ đánh vào cái bụng nó.

      Tiếng sói tru "gào khóc" liên tục ngừng vang lên, Tố Nguyệt nhìn màn hung ác đánh nhau sống chết, sít sao nhắm mắt lại.

      Từ từ tiếng sói tru càng ngày càng yếu, sau đó còn nữa.

      Tố Nguyệt toàn thân đều là mồ hôi, vô lực quay đầu.

      Lục Thành "ầm" tiếng ném chiếc gậy dính đầy máu sói xuống đất, bước chân kiên định về hướng Bùi Cảnh Hàn.

      Bùi Cảnh Hàn mặt chút thay đổi, khen cũng chế nhạo , dẫn chính viện.

      Chỗ đó xếp sẵn mười mấy vò rượu, mỗi trạm kế tiếp đều có đại hán khôi ngô chờ sẵn.

      Bùi Cảnh Hàn đến dưới tàng cây ngồi, ngồi xong thản nhiên : "Đây là những người có tửu lượng tốt nhất dưới tay ta, nếu ngươi có thể làm bọn gục đổ liền qua cửa thứ hai."

      Tố Nguyệt nghe vậy cũng yên tâm, uống rượu cũng coi như đơn giản.

      Lục Thành nhìn đại hán đối diện chút, dám khinh địch, nhưng vẫn phải liều mạng, bởi vậy liền trực tiếp cầm lên vò rượu, hướng về đối phương so đo.

      Đại hán kia khinh miệt liếc cái, cũng cầm vò rượu lên.

      Lúc Ngưng Hương theo Quản Bình vội vàng hấp tấp chạy tới, liền thấy khuôn mặt Lục Thành đỏ bừng lung la lung lay đứng ở trong sân, song cặp mắt vẫn chớp nhìn chằm chằm đại hán đối diện ở ngửa đầu uống rượu. Đại hán giơ cái vò rượu, thân thể lay động, rượu theo cổ xuống làm ướt tà áo mảng lớn.

      Cái vò rượu cạn sạch, đại hán dùng sức ném xuống đất, trừng mắt với Lục Thành: "Ngươi, tới phiên ngươi!"

      Lục Thành lảo đảo lại cầm vò rượu.

      "Lục Thành!" Ngưng Hương hiểu đây là làm gì, nàng chỉ đau lòng Lục Thành khó chịu thành như vậy còn muốn uống tiếp, nàng đẩy Quản Bình ra liền chạy về hướng Lục Thành.

      Lục Thành căn bản nghe thấy, lòng đều là uống rượu.

      Tố Nguyệt nửa đường ngăn cản Ngưng Hương lại, nhanh giải thích tình hình trước mắt, "Ngưng Hương, vất vả kiên trì đến bây giờ, muội cứ để thử xem , tại dừng lại phía trước chẳng phải liều mạng cách vô ích sao?"

      Nghe Lục Thành vì nàng mà chiến đấu cùng sói đói, nhìn lại ống quần Lục Thành đầy máu, nước mắt Ngưng Hương rơi xuống như mưa. Mắt thấy Lục Thành ngửa đầu uống rượu, gương mặt tuấn tú bởi vì uống rượu quá nhiều mà đỏ bừng như bị thiêu cháy, Ngưng Hương đành lòng nhìn, khóc chạy đến trước người Bùi Cảnh Hàn quỳ xuống, "Thế tử, em van cầu ngài buông tha cho chúng ta, đừng làm khó ..."

      Ánh mắt Bùi Cảnh Hàn lạnh như băng nhìn thẳng vào nàng, nhìn theo nước mắt nàng khóc tràn đầy khuôn mặt rớt ruống, vừa muốn chuyện bên kia đột nhiên truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống đất. Chủ tớ ba người đồng thời nhìn sang, liền thấy đại hán khôi ngô té mặt đất, hết sức thống khổ ói ra.

      Lục Thành vẫn còn chưa tỉnh, tiếp tục rót rượu vào miệng.

      Ngưng Hương nhịn được nữa, khóc chạy về phía .

      "Đứng lại, trước khi qua cửa thứ ba, cho em gặp ." Bùi Cảnh Hàn cho cự tuyệt ra lệnh.

      xong hướng về bên phất tay.

      Hai hắc y thị vệ lập tức về hướng Lục Thành, người cướp vò rượu trong tay , người đỡ vào trong phòng.

      Lục Thành bị người khác kéo vào phòng, nghe thấy bên trong tiếng liên tục ngừng nôn mửa, nghĩ đến đời này sợ rằng cũng chưa bao giờ uống qua nhiều rượu như vậy, Ngưng Hương đau lòng toàn thân run rẩy, kinh ngạc chậm rãi bước về phía nam nhân hoa phục, " say thành như vậy, đứng còn vững, thế tử còn muốn làm cái gì?"

      " phải em đối với em toàn tâm toàn ý hay sao?" Bùi Cảnh Hàn đưa tay lau nước mắt cho nàng, Ngưng Hương lui về phía sau né tránh, để cánh tay rơi vào khoảng .

      Tia dịu dàng cuối cùng trong mắt phượng của Bùi Cảnh Hàn lặng lẽ chết , nhìn chằm chằm nàng, sâu kín : "Vậy chúng ta cùng nhau nhìn chút, có chạm vào nữ nhân khác hay ."

      Ngưng Hương khiếp sợ quên khóc.

      Bùi Cảnh Hàn cười, nghiêng đầu nhìn về phía cửa sân.

      Ngưng Hương nương theo ánh mắt của nhìn sang, trông thấy Trường Thuận dẫn nương đến, vừa tới gần, Trường Thuận rẽ sang bên cạnh , nương kia tiếp tục về phía trước, đến khi cách bọn họ năm bước liền quỳ xuống, "Nô tỳ Như Mi bái kiến thế tử."

      "Ngẩng đầu lên." Bùi Cảnh Hàn cũng có phần hiếu kỳ, ra lệnh cho Trường Thuận thanh lâu tìm nữ tử có vài phần như Ngưng Hương.

      nương Như Mi hơi có vẻ câu nệ ngẩng đầu, lộ ra da mặt chưa kịp son phấn, da thịt như tuyết, đôi mắt hạnh ướt át hồng nhuận, nếu là khuôn mặt chỉ có bốn phần tương tự Ngưng Hương, nhưng cặp mắt hạnh như chín phần, bất đồng duy nhất chính là cặp mắt Ngưng Hương tinh khiết tựa như hài đồng, còn người này mặt mày câu dẫn nhìn qua Bùi Cảnh Hàn tuấn lãng, có vẻ thành .

      Nhưng ứng phó người say thành bùn nhão vậy là đủ rồi.

      Bùi Cảnh Hàn coi như hài lòng, sai người mang Như Mi vào.

      "Thế tử!"

      Ngưng Hương luống cuống, xông tới muốn níu Như Mi lại, nàng biết Lục Thành thích ôm nàng nhiều cỡ nào, tại thần chí , khi cho rằng Như Mi là nàng...

      Ngưng Hương muốn Lục Thành chạm vào người khác, lần cũng .

      " phải em hết sức chắc chắc đối với em toàn tâm toàn ý hay sao? Nếu quyết định gả cho , vậy còn sợ cái gì?" Bùi Cảnh Hàn tay kéo nàng túm vào trong ngực, ra lệnh Như Mi tiếp tục vào trong nhà, tay còn lại che miệng Ngưng Hương, ôm nàng cưỡng chế vào phòng, trốn ở sau tấm bình phong.

      muốn cho nàng tận mắt nhìn thấy, triệt để hết hy vọng.

      ~

      Lục Thành rất nóng như bị nướng đống lửa nướng, nóng đến khó chịu, toàn thân dùng sức được. Có người cứ rót cái gì vào trong miệng , liền ói ra, cuối cùng uống xong chút nước trà mát lạnh khiến thư thái hơn.

      Nhưng đầu óc vẫn nửa tỉnh nửa mê, vừa mở mắt ra chỉ cảm thấy nóc nhà, cảnh vật xung quanh đều lắc lư.

      choáng váng ngừng nghe thấy tiếng két tiếng vang, Lục Thành quay đầu nhìn sang, trông thấy nương xinh đẹp mặc chiếc áo màu trắng váy màu xanh nhạt tới, khuôn mặt trắng nón, mắt hạnh ngập nước...

      "Hương Nhi..." Lục Thành lầm bầm kêu, muốn ngồi dậy.

      "Lục đại ca chàng đừng động!" Như Mi lặng lẽ nhìn sang hướng bình phong, lúc này mới bước nhanh tới trước giường, duỗi tay đè chặt nam nhân tuấn mỹ nằm ở đàng kia. Đối diện ánh mắt hoa đào nhìn nàng như thiêu đốt của nam nhân, tâm Như Mi đột nhiên có chút loạn, tiếp nhiều khách như vậy, ngoại trừ thế tử bên kia vừa mới gặp, bộ dáng này là tốt nhất.

      Trong lòng vừa thích tướng mạo của , vừa được chuyện có thể được thế tử giúp đỡ chuộc thân từ địa phương quỷ quái kia, Như Mi cắn môi, trong phòng chỉ có nàng cùng Lục Thành, nàng ngồi thẳng ở giường, đưa lưng về phía bình phong, ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn qua Lục Thành, "Lục đại ca, chàng nóng phải ? Ta giúp chàng cởi áo nhé?"

      xong liền muốn cởi xiêm y nam nhân.

      Nàng hiểu rất nam nhân, chỉ cần xiêm y cởi cái thể được tình.

      Nhưng nàng biết Ngưng Hương, Ngưng Hương tuyết đối thể làm ra hành động này với Lục Thành.

      Nàng biết, nhưng Lục Thành rất , khó tin nhìn chằm chằm nương trước mặt, thấy nàng mắt hạnh ngập nước thế nhưng có tránh né , ngược lại lại tràn đầy khát vọng, Lục Thành cuối cùng nhìn về phía mặt của nàng.

      "Cút!"

      Dù còn chưa hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Lục Thành cũng ý thức được nữ nhân này giả trang Ngưng Hương của , lửa giận của vọt lên cước về phía nàng.

      Như Mi kịp chuẩn bị, bụng bị cước yếu đuối ngã mặt đất.

      Sau tấm bình phong, Ngưng Hương vui mừng đến phát khóc, nhấc chân muốn lao ra tìm nam nhân của nàng.

      Cánh tay sắt của Bùi Cảnh Hàn đột nhiên nắm chặt eo nàng, cho nàng , nhưng cũng gì.

      Thân thể Ngưng Hương cứng đờ, cúi đầu nhìn cánh tay bên hông, đợi lát thấy mở miệng, nàng suy nghĩ chút, thấp giọng : "Thế tử, ngài cũng thấy được, đời này quả có nam nhân si tình. Thân phận thế tử tôn quý, muốn gì có đó, ngài si tình quá nhiều người, cho nên ngài quan tâm. Nhưng em quan tâm, em gặp được người cũng chỉ muốn mà thôi, muốn sống cùng cả đời. Thế tử, nếu ngài bỏ được em, bằng quý trọng người bên cạnh, Tố Nguyệt thích ngài, nàng so với em đáng giá để thế tử đối tốt."

      Bùi Cảnh Hàn hơi nhếch môi, vẫn động thủ.

      dùng lực khí, Ngưng Hương hiểu nghe được, đưa tay đẩy ra .

      Lúc này đây, Bùi Cảnh Hàn giữ nàng nữa.

    5. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      Như này được hiểu là Ngưng Hương sắp trở thành "nàng dâu nhà họ Lục" nhỉ ?!?!
      :th_57::th_57::th_57:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :