1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      So mà ngọt ngào thế
      Thank nàng nhiều
      misa thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Trùi ui, ngọt quá à
      misa thích bài này.

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 91:
      Edit: Ha

      Mặc dù ngoài miệng là sau khi A Nam giúp nàng đấm lưng mười cái rồi ngay, nhưng vất vả mới có thể ở riêng với , nàng đành lòng.

      Lục Thành hỏi qua chuyện của Quản Bình, lúc này đến phiên Ngưng Hương thẩm vấn , mắt hạnh nhìn tà áo , giọng : "Chuyện của chúng ta chàng cho ai rồi?"

      Nàng gần ngay trước mắt, mặt như hoa đào, Lục Thành nhìn nàng càng lúc càng nhập thần, há miệng liền : "Chưa cho ai hết, ngoại trừ lão nhị, lão tam và A Đào ta cũng chưa cho bất cứ ai." Kỳ , hai đệ đệ biết chuyện là do bọn họ đoán được chứ cũng hề hé răng, dù sao ở cùng nhà cho dù làm gì trong lòng bọn họ đều biết.

      Ngưng Hương u oán ngẩng đầu, nhìn chằm chằm hỏi: "Nếu chưa vì sao sáng nay Nghiêm Kính lại nhìn ta như vậy?"

      Cuối cùng Lục Thành cũng khôi phục lại nhạy bén bình thường, ngẩn ra lát, xoa bóp bàn tay bé của nàng rồi ngược lại oán nàng, "Nàng cho ta ra, vậy nên người khác biết ta là người có chủ, Nghiêm Kính là huynh đệ ta, biết gần đây xảy ra chuyện gì, cứ liên tục muốn giới thiệu các nương cho ta, ta nghe thấy phiền nên mới với . Hương Nhi yên tâm, là người biết giữ miệng, lung tung đâu."

      Nghe câu là nam nhân có chủ, Ngưng Hương thực muốn xấu hổ thay , cảm thấy dưới quần bắt đầu rục rịch, Ngưng Hương nhìn rồi giọng : "Thực ta phải rồi."

      Lúc này đường muội có lẽ quay lại rồi, Ngưng Hương muốn bất chấp nguy hiểm.

      Nhưng mà nàng đoán sai rồi, Từ Thu Nhi còn cách đám người Lý thị rất xa.

      Tạm biệt đường tỷ, Từ Thu Nhi chậm rãi quay trở về, bận rộn nửa ngày, tiểu nương cũng muốn lén lút lười biếng chút, nàng vừa được nửa đoạn đường nghe tiếng tí tách nước chảy. Bởi vì ở trong vườn trái cây có con suối, Từ Thu Nhi cho rằng bên này cũng có nước, bèn tò mò về hướng có tiếng nước chảy. thanh càng ngày càng lên, Từ Thu Nhi càng ngày càng hiếu kỳ, khỏi bước nhanh hơn.

      Lại sâu thêm vài bước trong vườn trái cây, xuyên thấu qua cành cây ăn quả rậm rạp chằng chịt, chợt nàng phát bên kia có người đứng, quần áo màu xám nhạt, khuôn mặt bị lá cây che lại. Từ Thu Nhi nhìn quanh bốn phía, đột nhiên có chút sợ hãi, nàng vừa muốn xoay người ánh mắt dừng lại chỗ.

      Nàng nhìn thấy bàn tay, trong tay cầm vật gì đó có nước chảy ra ngoài...

      Bên tai vừa vặn là tiếng nước chảy từ rất đến ràng sau lại trở nên rất , Từ Thu Nhi toàn thân cứng ngắc, đợi đến khi nam nhân kéo quần lên, cuối cùng Từ Thu Nhi cũng xác định mình nhìn lầm, quả thực nàng thấy chỗ mà nam nhân nên để nương khác trừ thê tử của mình nhìn thấy...

      Từ Thu Nhi sít sao che miệng lại, che tiếng hét suýt nữa thoát ra khỏi miệng, nàng lặng lẽ xoay người, muốn lặng yên tiếng động lui về sau.

      Nhưng nàng vừa động, nam nhân mới mở mắt ra liền nhìn thấy, cúi đầu nhìn cái quần kéo lên hơn phân nửa, tâm tư xoay chuyển cái liền ý thức được xảy ra chuyện gì, lúc này vừa túm quần vừa đuổi theo, "Người phía trước đứng lại cho ta, để ta xem ai lại biết xấu hổ dám nhìn lén lão tử tiểu!"

      Giọng đàn ông thô lỗ, Từ Thu Nhi bị dọa muốn khóc, nàng sợ mình chạy lại , do dự có nên kêu người hay đột nhiên nam nhân đằng sau chạy chậm lại, cùng lúc đó giọng mang vẻ nghi ngờ vang lên: "Từ Thu Nhi sao?"

      Từ Thu Nhi dừng lại, người này, người này sao lại biết mình?

      Nhịn được hiếu kỳ, Từ Thu Nhi đỏ mặt quay đầu lại.

      Nàng nhận ra Nghiêm Kính đồng thời Nghiêm Kính cũng nhận ra nàng, sau phút kinh ngạc ngắn ngủi, quan sát Từ Thu Nhi từ xuống dưới lần, sau đó vừa cười ha hả, vừa sang bên cạnh Từ Thu Nhi, sờ cằm hừ : "Ui da, nhìn ra mới vừa trêu nàng hai câu nàng liền trừng mắt, ta còn tưởng rằng nàng ghét ta, nghĩ tới ngờ nàng hâm mộ ta, còn theo dõi ta, còn lén..."

      "Ngươi câm miệng!"

      Từ Thu Nhi thẹn quá hoá giận, hung hăng nhổ ngụm nước bọt, "Ngươi nghĩ rằng ta thèm nhìn ngươi à? Ta tới tìm tỷ tỷ ta, nghe thấy thanh xuỵt xuỵt ta cho rằng tỷ tỷ dỗ A Nam tiểu ở đây, ai ngờ là ngươi, cái đồ biết xấu hổ! Hừ, may mắn ta thấy đúng nên liền xoay người, bằng mù mắt ta rồi!"

      Tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, mắng sảng khoái, Nghiêm Kính nghe chửi cũng cảm thấy hăng hái theo. nhìn chút nàng, cố ý cúi đầu mắt liếc đũng quần mình, sau đó lại ngẩng đầu chất vấn: "Thực nhìn thấy sao? Ta cho nàng biết, ta sống đến nay hai mươi mốt năm, ngoại trừ nương ta trước đây thấy qua, chưa có nương nào có vinh hạnh ấy đâu, nếu nàng nhìn thấy ta chịu trách nhiệm."

      "Bớt mơ mộng hão huyền , lưu manh thối!"

      ràng là đúng, ban ngày ban mặt ở trong vườn tiểu, bây giờ lại còn muốn đổ thừa nàng, Từ Thu Nhi lại mắng câu rồi quay đầu bước .

      Bộ dáng của tiểu nương mười ba tuổi trổ mã như cành liễu, có chút duyên dáng, người mặc bộ đồ màu xanh hơi cũ, tuy vậy nhưng vẫn rất đẹp mắt. Nghiêm Kính nhìn chằm chằm nhìn lát, đuổi theo lần nữa, đảo mắt liền ngăn phía trước người Từ Thu Nhi.

      Có Lục Thành ở đây, Từ Thu Nhi sợ dám bắt nạt mình, nàng ngửa đầu trừng , "Ngươi muốn làm gì?"

      Nghiêm Kính thu hồi vẻ mặt cười giỡn, thần sắc ngưng trọng nhìn chằm chằm nàng, hỏi lần nữa: "Nghiêm mỗ quá mót, nhịn được mới ở trong vườn... Chuyện này là ta đúng, vô tình mạo phạm Từ nương, Nghiêm mỗ vô cùng áy náy, bây giờ chỉ muốn xác nhận chuyện, mới vừa rồi Nghiêm mỗ làm bẩn mắt nương chứ?"

      Ngũ quan tuy xuất chúng như huynh đệ Lục gia, nhưng môi hồng răng trắng, da mặt cũng trắng nõn, biểu ngược lại với vẻ vô lại khi nãy khiến cho nàng nhận ra cũng là nam nhân tuấn lãng. Chỉ cần nghiêm chỉnh lại tướng mạo tốt liền ra .

      Bị nam nhân tuấn lãng xa lạ hỏi loại chuyện như vậy, nhưng Từ Thu Nhi vẫn cây ngay sợ chết đứng kiên định ý của mình, quay đầu : "Ngươi, ngươi cần như vậy, ta, ta thực nhìn thấy."

      Nhưng dù sao nàng cũng chỉ là tiểu nương mười ba tuổi, chuyện khác có thể che dấu chê vào đâu được, nhưng liên quan đến nam nhân...

      Khuôn mặt Từ Thu Nhi dần đỏ lên.

      Nghiêm Kính nhìn hai gò má nàng ửng đỏ, sao đoán ra chân tướng được đây?

      bị nàng nhìn thấy hết rồi, vậy đành phải lấy nương đanh đá này thôi!

      Khóe miệng lần nữa lên nụ cười cà lơ phất phơ, Nghiêm Kính khom lưng cúi đầu, mặt sắp dán lên mặt nàng , "Nếu nhìn thấy, vì sao mặt nàng lại đỏ như vậy?"

      Từ lúc cúi đầu Từ Thu Nhi liền lui về sau mấy bước, nhìn thấy nụ cười xấu xa của , nàng liền hiểu vừa nãy chỉ là giả vờ đứng đắn, Từ Thu Nhi tức đỏ mặt, căm tức : " thấy, ngươi còn theo ta nữa ta cho cha ta biết!"

      xong liền vòng theo khe hở bên cạnh bước .

      Nghiêm Kính đuổi theo, cười : "Thu Nhi, nàng thấy hết của ta rồi, từ hôm nay ta là người của nàng, nàng chờ ta nhé, rảnh rỗi ta tìm nàng!"

      Đáp lại là tiếng bước chân vội vàng của tiểu nương.

      Nghiêm Kính mỉm cười, ngưỡng đầu nhìn trời, tâm tình vô cùng thoải mái.

      ~

      Trước khi quay về chỗ cũ Từ Thu Nhi tìm chỗ khôi phục lửa giận, giờ thần sắc như thường.

      Lý thị nhìn sau lưng nữ nhi, buồn bực hỏi: "Những người khác đâu rồi?"

      Từ Thu Nhi cười : "Đại ca dẫn A Mộc nhà xí, A Nam cũng muốn theo, tỷ tỷ thấy bé nhịn nổi nên đành dẫn vào sâu trong vườn."

      Lý thị bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Hai đứa này, là nhiều trò."

      Quản Bình nhíu mi, lo sợ Ngưng Hương gặp chuyện may, nàng giả bộ khát nước rồi về hướng con suối.

      Nhưng vừa nửa liền thấy Ngưng Hương dẫn A Nam tới, lớn vừa vừa cười .

      "Ngươi uống nước sao?" Ngưng Hương thuận miệng hỏi, lúc chuyện đem A Nam bế lên, ánh mắt chân thành, mang theo ý châm chọc gì.

      Nàng trách Quản Bình, có thể gặp mặt Lục Thành, tự nàng thầm vui vẻ là đủ rồi.

      Quản Bình liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên : "Ta sợ ngươi gặp chuyện may, muốn qua đó nhìn chút."

      Ngưng Hương cười : "Ở đây có thể xảy ra chuyện gì, sao, ta ôm A Nam qua đó, ngươi có uống nước ?"

      Quản Bình gật gật đầu, về hướng con suối.

      A Nam nghiêng đầu nhìn Quản Bình, giống như nhìn thấy người xa lạ, bé cũng hiếu kỳ.

      Ngưng Hương hôn má tiểu tử, vừa mềm giọng dặn dò bé lần nữa, nàng biết A Nam cho người khác chuyện nàng cùng Lục Thành, cho nên lúc này mới trở lại bên cạnh mọi người tiếp tục hái trái cây.

      Buổi trưa Ngô gia mời cơm, người hai cái bánh bao nhân thịt cải trắng, mấy đứa trẻ nửa cái liền no, Ngưng Hương ăn cái, đem còn dư lại phân cho các nam nhân làm việc nhiều. Từ Thu Nhi thấy đường tỷ đem bánh bao đưa cho phụ thân, nàng cười đem của mình đưa cho huynh trưởng, Từ Hòe yên lòng nhận lấy, ánh mắt len lén liếc về phía Quản Bình.

      Lông mi Quản Bình run rẩy, mặc dù cái no rồi, nhưng dưới ánh mắt nhìn soi mói của nam nhân kia, nàng đành ăn thêm cái bánh bao của người khác.

      Từ Hòe thất vọng cúi đầu.

      Mọi người Lục gia cũng ngồi ở bên cạnh, Lục Ngôn sớm hoài nghi Từ Hòe, lúc này hoàn toàn thấu hiểu, cười cười, thấp giọng hai câu với huynh trưởng. Lông mày Lục Thành khẽ nhíu, ánh mắt chuyển vòng từ người Từ Hòe và Quản Bình, đối với chuyện Từ Hòe thích ai hứng thú, bèn lén nhìn người ngồi xéo đối diện.

      Ngưng Hương nhìn , nàng cúi đầu, từng chút từng chút đút A Nam ăn bánh bao. Tiểu tử nhất ăn cũng chậm nhất, vậy ăn còn nghiêm túc, cứ chút lại chạy đến cạnh Lục Thành xem bánh bao phụ thân là nhân gì, lát lại bị Lục Ngôn lừa gạt, sau khi xác nhận bên trong bánh bao nhị thúc có đồng tiền, lại vui vẻ trở về.

      Sau khi ăn xong ngồi mọi người ngồi nghỉ dưới bóng cây hai khắc, sau đó lại tiếp tục làm việc.

      Buổi sáng gặp mặt, nàng cần bận tâm tới Lục Thành nữa, buổi chiều Ngưng Hương hái trái cây rất nghiêm túc, chính bởi vì chịu khó, cho nên xế chiều xong việc trở về, Ngưng Hương cũng như những người khác, đều mệt mỏi muốn chuyện, cúi đầu ngủ gật, A Mộc và A Nam sớm nằm ở trong lòng trưởng bối ngủ thiếp .

      Xe lừa đến thôn Đông Lâm, Lục Thành để ý Lý thị khuyên can, để đám người Phan thị về nhà trước, rồi lại đưa mọi người Từ gia trở về.

      "Bá mẫu, ngài chớ khách khí, ngài được nhưng A Mộc có lẽ thấm mệt rồi." Đưa mắt nhìn người nhà khỏi, Lục Thành cười .

      "Được rồi, bá mẫu khách khí với cháu nữa." Lý thị xoa bóp chân của mình, nhìn nam nhân đánh xe cảm khái : "Ta hái trái cây ngày thôi mà thể chịu được, còn cháu ngày ngày ở vườn trái cây bận việc, nhất định là rất mệt mỏi đúng ?"

      Lục Thành quay đầu lại, chỉ giải thích với bà bình thường làm công việc gì.

      Qua hai dặm đường ngắn ngủi, rất nhanh xe lừa đến đầu thôn Liễu Khê.

      Phụ tử Từ Thủ Lương dẫn đầu xuống xe, cho phép Lục Thành lại tiễn tới tận nơi.

      Lục Thành đành phải ngừng xe, nhìn mọi người Lý thị xuống xe, cuối cùng nhìn thoáng qua Ngưng Hương rồi lưu luyến rời .

      Ngưng Hương tại chỉ muốn nhanh về nhà nghỉ ngơi, muốn đứng lại lâu.

      Quản Bình ở sau lưng Ngưng Hương, hồi tưởng hết thảy chuyện hôm nay, nàng cảm thấy Ngưng Hương cùng tam huynh đệ Lục gia có dính dáng nam nữ.

      Trở về nhà, Lý thị làm cháo gạo kê đơn giản trộn thêm dưa chuột, hai nhà ăn xong liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

      Ban ngày làm việc mệt mỏi, buổi tối liền ngủ rất ngon.

      Cho nên đêm khuya yên tĩnh, phía đông Từ gia truyền đến tiếng mèo kêu, ngoại trừ Quản Bình, mọi người trong Từ gia ai cũng đều nghe thấy.

      Quản Bình mở mắt ra, đợi bên ngoài lại truyền tới hai tiếng mèo kêu dài ngắn giống nhau, nàng lập tức ngồi dậy, lặng lẽ mặc quần áo.

      Ước chừng thời gian sau chum trà, Quản Bình thân ở phía ngoài cửa Từ gia, làm kinh động bất cứ ai.

      Ngoài cửa sớm có người chờ , "Thế tử có lệnh, ngày mai sau giờ ngọ mang nàng Bắc Hà."

      Trong bóng đêm, Quản Bình chỉ trả lời, "Tuân chỉ."

      Dặn dò xong lời phân phó của Bùi Cảnh Hàn, hắc y nhân xoay người rời , như quỷ hình.

      Quản Bình đứng yên tại chỗ, hồi lâu sau mới lui về trong cửa, lặng yên tiếng động đóng kín cửa chính.

      Lúc ngang qua phòng hai tỷ đệ Ngưng Hương, vì sao trong đầu Quản Bình đột nhiên lên hình ảnh Lục Thành cùng Lý bá phân phát tiền công, mặt mọi người Từ gia liền thể vui vẻ tự đáy lòng, thuần phác, vui vẻ như vậy.
      Yên Hoa, td2n, Lim-040341 others thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Oh sắp gặp lại thế tử rồi. Hồi hộp quá!
      misa thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      cuối cùng cg fai đối mặt, t cg mong giải quyết cho nhanh vào, để a còn rước chị về nhà nữa ah
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :