1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 85:
      Edit: Hà

      Được chứng kiến Quản Bình nhanh nhẹn đánh lui kẻ trộm, Từ Thu Nhi hết sức hâm mộ, nàng quấn quít lấy Quản Bình đòi nàng chỉ dạy hai chiêu khi nãy đối phó với người xấu. Quản Bình chịu nổi lời làm nũng cầu khẩn của nàng, đành dẫn người ra sau hậu viện chỉ dạy đôi chút. Chiêu thức nhàng, rất nhanh Từ Thu Nhi khoa tay múa chân có hình có dạng, nhưng lúc nàng tinh nghịch trêu chọc mẫu thân, Lý thị chỉ cần vung tay cái liền quăng luôn nữ nhi ra ngoài.

      " chút khí lực cũng có, muốn học chiêu thức có ích gì?" Lý thị chút lưu tình châm chọc nữ nhi.

      Từ Thu Nhi ảo não vẫy vẫy cánh tay, hỏi Quản Bình nên luyện khí lực như thế nào.

      Lý thị nhanh nhẹn trả lời thay Quản Bình: "Luyện khí lực đơn giản đâu, chỉ cần mỗi ngày con ôm A Mộc chạy vòng quanh thôn chúng ta, qua thời gian bảo đảm con so với trâu còn có lực hơn." Chưa xong bà bật cười.

      A Mộc ngồi ở trong lòng tỷ tỷ, nghe vậy cũng cười ha ha.

      Từ Thu Nhi hung dữ trừng đường đệ, "Cứ cười nữa , ngày mốt ta qua nhà biểu ca ăn cơm, lấy kẹo về cho đệ ăn nữa đâu."

      Tháng trước nàng vừa mới qua nhà biểu ca ăn mừng cháu họ tắm ba ngày, vậy mà đảo mắt lại đến đầu tháng của cháu .

      Ngưng Hương vừa lựa rau hẹ vừa cười hỏi Lý thị: "Cháu tên là gì vậy bá mẫu?"

      Mặt mũi Lý thị tràn đầy ý cười, "Vẫn chưa, lần này chắc là đặt nhũ danh trước, Hương Nhi chưa thấy đâu, cổ tay đứa kia có cái bớt giống như đồng tiền, lớn lên nhất định kiếm được rất nhiều tiền đây, lần trước biểu tẩu cháu còn đùa, nhũ danh gọi là đồng tiền đó."

      Ngưng Hương cười nhàng, trêu ghẹo : "Đồng tiền cũng dễ nghe."

      "Đúng vậy, dù sao cũng dễ nghe hơn tên A Mộc." Từ Thu Nhi cười xấu xa .

      A Mộc mất hứng, xoay người thèm nhìn nhị tỷ tỷ.

      Mọi người vừa vừa cười.

      Duy chỉ có Quản Bình ngồi lặng yên ở bên cạnh, yên tĩnh lựa rau hẹ trong tay.

      Buổi trưa Lý thị làm bánh nhân rau hẹ, bên trong nhân còn trộn thêm trứng gà, mặc dù nhân bánh bằng rau hẹ nghe hơi lạ nhưng quả ăn rất thơm.

      Ngưng Hương vừa ăn vài miếng đột nhiên nhớ lại lần mua cháo gặp Lục Thành, A Đào Lục Thành thích nhất chính là ăn bánh nhân rau hẹ.

      Vừa lơ đãng liền nhớ tới .

      Bỗng chốc có khẩu vị, Ngưng Hương miễn cưỡng ăn hết cái, uống chút cháo rồi liền buông đũa xuống, ngồi bên cạnh nhìn mọi người trong nhà ăn.

      "Con ăn no rồi." Từ Hòe là người thứ hai đặt đũa xuống, đứng dậy liền ra ngoài.

      Lý thị buồn bực hỏi nhi tử, "Mấy ngày nay con đâu làm gì mà có nhà vậy?"

      " tản bộ xung quanh, xem có việc gì làm ." Từ Hòe đầu cũng quay lại, xong rất nhanh ra khỏi cửa lớn.

      Lý thị tiếp tục càm ràm vài câu.

      Từ Thu Nhi lén nhìn Quản Bình cái, trong lòng rầu rĩ thay huynh trưởng, huynh trưởng kiên quyết chịu cho nàng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nàng cũng thể trực tiếp hỏi Quản Bình. Nhưng mà Quản Bình ở nhà mình ở, ngày tháng về sau còn dài, huynh trưởng chưa chắc có cơ hội.

      "Hình như mấy ngày rồi A Nam chưa tới chơi nhỉ?" Sau khi nghỉ ngơi hết buổi trưa, Từ Thu Nhi sang tây viện tìm đường tỷ, đột nhiên nghĩ đến bé trai đáng , nàng có chút nhớ.

      "Chắc là trong nhà có chuyện." Ngưng Hương hết sức bình tĩnh , cúi đầu giúp Quản Bình cắt vải.

      Quản Bình biết may quần áo, Đại bá mẫu lại xót tiền nên để cho nàng mua sẵn quần áo trong cửa hàng, bà để bà làm. Nhưng Ngưng Hương muốn làm phiền Đại bá mẫu, nàng may cho Quản Bình bộ mùa hè, bộ mùa thu.

      Từ Thu Nhi nằm sấp ở giường nhìn sang cửa tây phòng, hạ thấp giọng hỏi Đường tỷ, "Tỷ tỷ, gần đây Lục đại ca..."

      Nụ cười mặt Ngưng Hương trong nháy mắt đọng lại, lạnh mặt khiển trách nàng, " tại ở nhà nhiều người, cho muội nhắc đến ."

      Từ Thu Nhi bị bộ dạng của nàng hù, vội vàng gật đầu.

      Ngưng Hương cảm thấy mình có vẻ quá nghiêm khắc, thấy đường muội bị dọa dám tiếp nữa, nàng thở dài, giọng : "Có số việc tỷ tỷ có thể cho muội, nhưng muốn để người khác biết, Thu Nhi, vừa rồi ta giận muội, chỉ là..."

      "Muội biết tỷ tỷ da mặt mỏng, muội nữa đâu." Từ Thu Nhi cười ngọt ngào, cần đường tỷ xin lỗi.

      "Chốc nữa ta cũng làm cho muội bộ nhé." Ngưng Hương dịu dàng dụ dỗ .

      Từ Thu Nhi cười vui vẻ, nữ công gia chánh của đường tỷ rất tốt, thêu hoa đẹp hơn nhiều so với mẫu thân.

      Dỗ dành đường muội xong, ánh mắt Ngưng Hương quay lại tấm vải, trong lòng kỳ cũng có chút kỳ quái. Trước kia A Nam đến Từ gia cách khoảng ba bốn ngày lần, lần này quá ngày rồi, thực rất bận sao, hay do Lục Thành quá nghe lời, vì tránh hiềm nghi nên chàng đến cũng cho A Nam đến đây?

      Suy đoán lung tung cả đêm, ngày hôm sau Lục Định liền dẫn A Đào và A Nam tới.

      " , đau!" Vừa nhìn thấy nương, A Nam ủy khuất giơ cánh tay mập mạp của mình lên cho nương xem.

      Ngưng Hương cúi đầu liền thấy ngay trong lòng bàn tay tiểu tử vết thương rất sâu, mặc dù kết vảy nhưng vừa nhìn khiến tim nàng thắt lại .

      "Sao vậy?" Ngưng Hương siết chặt cổ tay A Nam, đau lòng hỏi Lục Định.

      Lục Định dám nhìn nàng, rủ mắt : "Hôm đó đệ dỗ A Nam bên ngoài có người gọi, đệ thấy A Nam tự chơi nên ôm bé ra ngoài, ai ngờ mới vừa ra bên ngoài liền nghe thấy tiếng khóc, vừa vào thấy cầm tấm gỗ thả vào trong chum nước, ván gỗ có cái đinh, cẩn thận bị đâm tay..."

      Xế chiều đại ca trở về liền cầm hèo đánh mấy cái.

      Bị đinh đâm trúng, Ngưng Hương nghĩ thôi thấy đau, nàng cúi đầu hôn trán A Nam, "A Nam còn đau hay ?"

      A Nam ngoan ngoãn gật đầu, ủy khuất cọ xát bả vai nương, "Phụ thân mắng."

      Ngưng Hương vừa nghe trong đầu lập tức ra cảnh Lục Thành trầm mặt rống A Nam.

      Nàng oán giận Lục Thành dỗ A Nam, nàng đau lòng thay A Nam, nhưng trách Lục Định, nàng ôm A Nam khuyên : "Đệ đừng tự trách, tiểu hài tử đều tinh nghịch, cho dù ngày ngày theo nhìn chằm chằm cũng khó tránh khỏi có chút sơ sẩy, trách đệ được."

      Lục Định vâng tiếng, vừa muốn đột nhiên phát Từ gia có thêm người.

      Quản Bình sớm quan sát , giờ phút này nàng rũ mi xuống, yên lặng đứng ở bên, nếu phải Lục Định nhìn nhiều cũng chú ý tới nàng.

      Từ Thu Nhi thấy Lục Định nhìn chằm chằm Quản Bình, cười kéo Quản Bình qua giới thiệu với , "Đây là Quản tỷ tỷ..."

      Biết tẩu tử tương lai thu lưu người chạy nạn, trong lòng Lục Định xoay chuyển mấy vòng, hướng về Quản Bình gật đầu, sau đó cáo từ Ngưng Hương, "Tỷ, ta trước, xíu nữa lại đến đón hai người bọn họ."

      "Sau buổi trưa rồi đến, để A Đào và A Nam ở nhà chúng ta ăn cơm ." Ngưng Hương do dự lát, nhìn tiểu tử dựa ở trong ngực, rất nhanh liền đưa ra quyết định. Nếu như Quản Bình muốn hoài nghi, mặc kệ A Nam ở nhà bao lâu nàng cũng đều nghi ngờ.

      Lục Định từ chối, dặn dò muội muội: "A Đào nghe lời Từ tỷ tỷ , được phép gây phiền phức đâu đó."

      A Đào nhu thuận dạ tiếng.

      Lục Định liền đánh xe .

      Ngưng Hương ôm A Nam vào phòng, Từ Thu Nhi và Lý thị cũng tiến vào sau, Quản Bình chủ động sang tây phòng, muốn ảnh hưởng đến bọn họ chiêu đãi khách.

      Lục Định nhìn tuổi lớn lắm, còn gọi Ngưng Hương là tỷ, nhìn cũng giống như có loại đó tâm tư đó đối với Ngưng Hương, Ngưng Hương lại xem là tiểu bối, có gì hoài nghi . Còn chuyện Ngưng Hương vì sao thích hài tử Lục gia như vậy, nàng biết nương mà Bùi Cảnh Hàn phái tới quan sát cho dù là người xấu cũng đều chiếu cố chu toàn, vì vậy thích hài tử hai tuổi dễ thương cũng kỳ quái.

      Dựa vào vách tường, Quản Bình nhắm mắt lại, theo thói quen lắng nghe tiếng chuyện bên phía đông phòng.

      "Sau này A Nam được phép đụng vào mấy thứ đồ linh tinh nữa, nhớ kỹ chưa?" Ngưng Hương ôm A Nam ngồi ở giường, đau lòng đau lòng, nên dạy vẫn dạy.

      Mấy ngày nay A Nam nghe nhiều nhất chính là những lời này, bé nghiêm túc gật đầu, đôi mắt to nhìn người trong phòng, đột nhiên thẹn thùng xoay người trốn trong lòng nương, tay trái ôm nương, tay phải giống như nếm qua nhiều đau khổ vậy, chỉ đem cổ tay khoác lên cánh tay nương, còn bàn tay mập treo lơ lửng ở giữa.

      Ngưng Hương hoàn toàn có thể tưởng tượng ra tiểu tử sau khi bị thương vô tình làm đau tay mình, có thể là lúc ăn cơm ấn cái bàn muốn đứng lên, hoặc là buổi tối ngủ cẩn thận đụng phải tay, bé lại thuận tay phải, hài tử như vậy đau qua mấy lần mới có thể vô thức tránh né chạm đến bàn tay đây?

      Đau lòng, nhưng lại thể làm gì.

      Hôm nay A Nam cũng có ý muốn cùng A Mộc ra bên ngoài chơi, Ngưng Hương cũng rời khỏi bé, liên tục ngồi ở giường dỗ tiểu tử, buổi trưa còn tự tay đút bé ăn cơm, trong lòng suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác.

      Ở bên nhà nương hưởng thụ ngày, sau buổi trưa tam thúc tới đón bé, A Nam lại khóc, muốn về.

      Ngưng Hương dụ dỗ ước chừng phút mới dỗ được A Nam cam tâm tình nguyện leo lên xe lừa, xe lừa chậm rãi rời , tiểu tử ngồi ở trong ngực , mắt to nén lệ nhìn nương.

      "Đứa này có mẹ đáng thương." Lý thị giọng cảm khái .

      Ngưng Hương nhìn tiểu tử sắp rẽ qua khúc ngoặt, chỉ cảm thấy trong lòng trống trơn , giống như A Nam thực là con của mình.

      ~

      Lại A Nam sau khi về đến nhà, chút thương cũng kém so với ở Từ gia.

      Thường ngày Lục Thành trở về trước tiên ở trong sân rửa tay rửa mặt, nhưng mấy ngày nay thẳng đến trong phòng đầu tiên, sau khi nhìn thấy nhi tử tốt mới an tâm.

      "Phụ thân!"

      A Nam chơi xếp gạch trong phòng, vừa thấy phụ thân liền vui vẻ chạy ra bên ngoài.

      "Hôm nay có gặp Hương ?" Lục Thành hôn nhi tử cái, vừa kiểm tra vết thương của vừa hỏi.

      A Nam toét miệng gật đầu, " đút cơm!"

      Lục Thành bất ngờ nhìn về phía Tam đệ.

      Lục Định : "Hai đứa buổi trưa ăn ở bên kia . Đúng rồi đại ca, Từ gia mấy hôm trước có lưu giữ người chạy nạn, gọi là Quản Bình, nhưng theo đệ nhìn giống người bình thường."

      giống người bình thường?

      Lục Thành nhíu mày, "Vì sao lại như vậy?"

      Lục Định nhớ lại khí độ của Quản Bình, suy nghĩ : "Chỉ là nhìn giống người xin cơm, những thứ khác đệ ."

      Lục Thành nhìn dưới đất suy nghĩ chút, giọng thoải mái: "Ngày thu hoạch trái trái ta tận mắt nhìn."

      Mới vài ngày, nếu quả thực có lai lịch , đuổi giúp nàng.

      Trong lúc nhớ Ngưng Hương, ở Chương gia cách mười dặm, Chương Hồng Lâm cũng cùng mẫu thân Thôi thị thương lượng.

      "Nương, người xác định ngày mai bọn biểu muội và Đại bá mẫu đều có ở nhà?"

      Thôi thị thập phần xác định, nhìn chằm chằm nhi tử : "Ta nghe người Liễu gia , ngày mai Phương gia tổ chức tiệc đầy tháng, vậy bốn người nhà nhất định . Hồng Lâm con nghe nương , xú nha đầu kia lòng dạ ác độc, con cần gì lãng phí thời gian dụ dỗ nàng, bằng cho nàng chút nhan sắc, sau khi tình thành còn sợ nàng vì con suy nghĩ sao?"

      Chương Hồng Lâm suy nghĩ lát, mới từ từ gật đầu.

      Biểu muội tư sắc hơn người, thực muốn dùng loại biện pháp này để đạt được nàng, nhưng nàng cứ chịu cũng đừng trách hiểu thương hương tiếc ngọc là gì.
      Yên Hoa, td2n, Lim-040338 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ôi sao mà ghét chương hồng lâm này thế
      Mong có 1 màn bị đánh tơi tả
      misa thích bài này.

    3. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      :014::014::014:
      ... phút mặc niệm cho Chương biểu ca...bắt đầu !!!
      Lục Thành nhìn Chương tử sĩ chừng cũng đoán đc chút nội tình
      13emap, Henlun, misa 1 thành viên khác thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      duoc ca me lan con luon .can loi voi hai me con nha nay
      misa thích bài này.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Đọcchương này xong là biết chương Sau Chương hồng làm thảm ra sao, thiệt là mong chờ quá oa ha ha
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :