1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Muốn làm chuyện gì cũng dc a
      misa thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      E là e thích cái kiểu làm gì làm này lắm luôn
      Mong sớm có chương mới
      misasong ngư thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Hóng đêm thất tịch quá
      misa thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 79:
      Edit: Hà

      Đêm thất tịch tại Liễu Khê thôn, chỉ cần trong nhà có nữ nhi đều làm xảo quả* để ăn.

      (*) Vào ngày Thất tịch, người ta thường ăn xảo quả (巧果), loại bánh ngọt rán mỏng được làm từ bột, đường (hoặc mật), và mè. Xảo quả có nghĩa là loại quà ăn khéo léo hay tài giỏi.

      Trong nhà có hai vị nương, Lý thị sớm lên trấn mua nguyên liệu để làm xảo quả, lúc trở về hai tay bà đều đầy ắp đồ khiến cho hai tỷ muội Ngưng Hương vô cùng bận rộn. Từ Thu Nhi chịu trách nhiệm nhóm lửa, còn Lý thị đứng bên cạnh khuấy đường bên trong nồi chảy thành nước, sau đó lập tức đổ bột mì vào, lại rắc vừng lên trộn đều lại, đặt lên bàn và cuộn trong tấm mỏng.

      Bột thấm nước đường tản ra mùi thơm mê người, A Mộc ở bên cạnh nhìn, ngừng nuốt nước bọt.

      Lý thị cười dùng chiếc đũa dính chút nước đường đưa cho cháu trai cho đỡ thèm, "Còn nóng, thổi cho nguội rồi ăn."

      A Mộc ngoan ngoãn gật đầu, ngồi xuống phía cửa nhà bếp thổi mạnh, sau khi cảm thấy có vẻ bớt nguội rồi mới dùng đầu lưỡi chạm vào, nóng, lúc này mới hưởng thụ chiếc đũa.

      Bên này sau khi để bột nguội chút, Lý thị mới thuần thục cắt thành từng khúc, Ngưng Hương biết làm xảo quả nên hăng hái giúp Đại bá mẫu nhào bột rồi nhét vào trong khuôn mẫu. Khuôn mẫu có hình hoa sen, giữa cánh hoa trống , sau khi dằn bánh thành hình, bác cháu hai người lại nhét nhân đậu xanh vào giữa cánh hoa còn trống.

      Bánh nhân đậu ăn rất ngon, A Mộc vừa liếm hết chiếc đũa lại chạy tới.

      Ngưng Hương cười gắp đũa nhân bánh đút cho đệ đệ ăn.

      A Mộc ăn chán rồi liền ăn nữa, chạy rửa tay, sau đó lại ra dáng giúp tỷ tỷ nhét nhân bánh.

      Sau khi xảo quả được hoàn thiện mới bỏ vào chảo dầu nổ, rất nhanh bên trong phòng bếp liền bay đầy hương ngọt.

      Xảo quả được gắp ra lớn bằng bàn tay vậy mà A Mộc có thể hơi ăn hết ba cái.

      Chiên xảo quả cũng tốn thời gian khá dài cho nên Lý thị cố ý làm nhiều chút, sau khi ăn xong còn xếp thêm mâm rồi gọi Ngưng Hương bưng qua nhà để hai tỷ đệ ăn vặt, nếu thèm ăn có cái ăn ngay đỡ phải chạy sang phía Đông viện lấy.

      "Có mười hai cái." Vừa trở về Tây viện, A Mộc đứng ở trước bàn, nghiêm túc dùng đầu ngón tay đếm, " ngày đệ ăn hai cái, tỷ tỷ ăn hai cái," sau đó tính đủ bốn đầu ngón tay nén xuống, tổng cộng đếm ba lượt, sau khi ra được kết quả, nam oa nghiêng đầu cho tỷ tỷ, "Chúng ta có thể ăn ba ngày!"

      "Đại Tráng hay chơi với đệ, đệ có muốn cho hay ?" Ngưng Hương ngồi xổm giường trải chăn gối, cười .

      A Mộc mặc dù rất thích chơi cùng Đại Tráng, nhưng đến phiên có đồ ăn ngon, nếu như Đại Tráng ở trước mặt nguyện ý cho, nhưng nếu ...

      "Đệ mang giấu vào trong tủ đây." A Mộc đảo mắt lúc rồi bưng cái mâm bước nhanh ra ngoài.

      Thấy đệ đệ đáng , Ngưng Hương bật cười, nhưng sau đó lại cười nổi.

      Lúc thời điểm làm xảo quả nàng có nghĩ tới chuyện buổi tối đưa hai cái cho Lục Thành ăn, nhưng bây giờ đệ đệ đếm xong hết rồi, nếu nàng vụng trộm lấy phải giải thích sao với đệ đệ đây?

      "A Mộc, tỷ tỷ hôm nay ăn bốn cái được ?" Chờ A Mộc giấu kỹ xảo quả rồi bò lên giường, Ngưng Hương dịu dàng hỏi.

      A Mộc chút do dự gật đầu, ánh mắt sáng lên, "Vậy đệ cũng ăn bốn cái."

      Ngưng Hương nằm xuống gối, đem đệ đệ ôm vào trong ngực, cố ý chỉ vào hàm răng trắng của đệ đệ: " được, ăn nhiều đồ ngọt răng A Mộc sâu mất, răng của tỷ tỷ lớn, sâu cắn được, răng A Mộc vẫn còn lắm."

      A Mộc thất vọng nhìn hàm răng của tỷ tỷ.

      Ngưng Hương cũng nhịn được, ôm lấy đệ đệ hôn cái, "Tốt, mỗi ngày tỷ tỷ cũng chỉ ăn hai cái."

      Cùng lắm đêm nay đưa Lục Thành, sáng mai đệ đệ hỏi, nàng liền sáng sớm nay chính nàng ăn hai cái.

      Có tỷ tỷ dịu dàng kể chuyện xưa, A Mộc rất nhanh liền ngủ mất .

      Ngưng Hương nhìn đệ đệ trong chốc lát, nhàng đứng dậy, lấy túi tiền mình giấu ở trong chăn ra.

      Túi tiền làm bằng vải xám, chất phác tự nhiên, lấy ra tuyệt làm cho người ta chú ý, rất thích hợp cho hán tử nông gia dùng, chỉ có ngay góc túi là có thêm đóa đinh hương màu trắng nho , là do Ngưng Hương chiếu theo cánh hoa đinh hương chiếc lược mà Lục Thành tặng nàng. Đinh hương đinh hương, bên trong có tên của nàng, tin chắc Lục Thành có thể hiểu.

      Đây cũng là món quà đầu tiên Ngưng Hương tặng cho Lục Thành.

      Nghĩ đến tối nay hai người gặp mặt , Ngưng Hương vừa mong đợi vừa khẩn trương.

      Nàng ước gì thời gian có thể chậm chút để nàng bớt căng thẳng, nhưng màn đêm buông xuống.

      Bên trong trấn ở trong thành, dân chúng có lẽ còn náo nhiệt trong đêm thất tịch, trong thôn lại có trò gì chơi, ban ngày chỉ có chút đồ ăn ngon, các tiểu nương tụ tập cùng chỗ trò chuyện đùa giỡn với nhau chút, buổi tối vẫn nghỉ ngơi sớm như mọi ngày. Ngưng Hương ra hậu viện giội nước rửa chân, sau đó nhìn lên bầu trời còn chưa tối lắm, lại nhìn sang cửa bắc đóng chặt rồi quay vào phòng, leo lên giường ngắm đệ đệ ngủ.

      Sau khi cảm thấy A Mộc ngủ say, Ngưng Hương rón ra rón rén xuống đất, sờ soạng chải đầu, nàng cũng phiền toái mà chỉ dùng cây trâm búi tóc đơn giản, quần áo tùy tiện chọn lấy bộ mặc vào, dù sao tối lửa tắt đèn ai cũng thấy ai mặc đồ gì.

      Sau khi chuẩn bị xong, Ngưng Hương ngồi tựa ở đầu giường đặt gần lò sưởi, nhìn ra cửa sổ ngẩn người.

      Ngoài đồng ruộng, trong thanh tiếng dế kêu biết mệt mỏi đột nhiên truyền đến tiếng ếch kêu.

      Trời càng ngày càng tối, ngoại trừ những tiếng côn trùng kêu vang rất dỗ người chìm vào giấc ngủ, tự nhiên lại xuất tiếng người.

      đến sao?

      Ngưng Hương thể nhận định thời gian, nàng chỉ lặng yên đếm ở trong lòng, đếm tới trăm rồi lặp lại lần nữa, đếm biết lần thứ bao nhiêu, tim đập càng lúc càng nhanh, Ngưng Hương cũng kìm nén được, sờ soạng bước ra khỏi phòng.

      Bên trong phòng bếp mảnh tối đen, cũng may Ngưng Hương thành thói quen, nàng nhàng mở cửa phòng bếp, động tác cẩn thận nhàng, dám để cửa phát ra bất cứ thanh gì.

      Đầu tháng bảy trăng cong cong, miễn cưỡng cũng chiếu sáng được mảnh sân , đến mức cái gì cũng đều thấy .

      Ngưng Hương đứng ở ngưỡng cửa nhìn về phía bắc.

      Nhưng phía sau nhà lại có ai , tất cả đều là đất trống.

      Ngưng Hương đột nhiên có chút sợ hãi.

      Nhưng vào lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng mèo kêu.

      thanh có chút ồm ồm, vừa nghe chính là chỉ "Mèo đực" .

      Ngưng Hương biết sao Lục Thành có thể đoán ra được nàng ra ngoài, nhưng nàng biết đến đây, nàng sợ nữa mà bước chân phía cửa sau. Bên trong chuồng gà, gà ngỗng có lẽ còn quá giữ nhà, hoặc có lẽ là quen thuộc với tiếng bước chân của nàng, cho nên ngoại trừ nàng ra có động tĩnh nào nữa. Mặc dù như thế, vào ban ngày vài cái nháy mắt liền đến cửa sau, nhưng Ngưng Hương vẫn cực kỳ lâu.

      "Lục đại ca?" Gần sát cánh cửa, Ngưng Hương căng thẳng kêu, hô xong, mới phát giọng của mình run sợ .

      "Ừ, là ta." Giọng trầm thấp của nam nhân truyền vào tai, trong nháy mắt trấn an lòng sợ hãi của nàng.

      Ngưng Hương thở phào hơi, nhàng mở cửa.

      "Ở chỗ này chuyện, hay là nơi khác?" Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mơ nhạt của nương dưới ánh trăng, thấp giọng hỏi.

      "Ở đây , ta sợ A Mộc tỉnh lại tìm thấy ta." Ngưng Hương vào ban ngày suy tính qua vấn đề này, nàng đứng ở trong sân .

      Nàng gần trong gang tấc, niệm tưởng hoang đường trong lòng Lục Thành càng ngày càng mãnh liệt, nuốt nước bọt: "Vậy, ta vào, hay là nàng ra?"

      Trong khi chuyện, con muỗi ong ong bay tới, đưa tay quơ quơ.

      Vào mùa hè muỗi nhiều, Ngưng Hương cắn môi, quay đầu : "Đại ca ta chuyển sang Đông viện, phía tây phòng..."

      Lục Thành lập tức hiểu ý của nàng, thức thời nhàng đẩy ra khe của rồi chen vào.

      Ngưng Hương đỡ cánh cửa tiếp tục đứng đó quan sát lúc lâu mới chậm rãi đóng kín.

      "Hương Nhi, nàng sờ. Sờ nơi này này." Lục Thành kéo tay nàng chạm vào cổ tay mình, Ngưng Hương nén chịu cảm xúc muốn thu tay lại, hoang mang xê dịch ngón tay, rất nhanh liền sờ đến đốt muỗi chích.

      Vừa đau lòng vừa muốn cười, Ngưng Hương thu tay lại, ý bảo theo mình.

      Hai người giống như trộm vậy, lén la lén lút chạy vào tây phòng.

      Ngưng Hương mới vừa bước vào phòng liền bị nam nhân theo sát kéo lại khiến nàng nhào tới trong ngực .

      Thùng thùng, tiếng tim đập đột nhiên ràng, biết là của ai vang lên.

      "Hương Nhi, nhớ nàng muốn chết ." Lục Thành ôm eo nàng, thổi khí vào trong tai nàng, chút dịu dàng.

      Khí nóng lọt vào trong tai, Ngưng Hương sợ ngứa, nhịn được rụt cổ cái.

      Lục Thành lại cho rằng nàng muốn trốn, đầu nghiêng cái liền chặn ngay cặp môi mong nhớ ngày đêm.

      Mặc dù mang theo bá đạo thô cuồng, nhưng lần trước ở bên trong thung lũng ngô uổng công luyện tập , Lục Thành biết cách hôn nàng khiến nàng chống đỡ được, trong mười ngày này lại tưởng tượng dư vị vô số lần, lúc này ôm được người, Lục Thành tựa như cuối cùng cũng đợi được đến cơ hội thi triển bản lãnh tướng quân, mỗi lần tiến quân đều uy phong lẫm liệt.

      Cho dù Ngưng Hương xuất phát từ bản năng muốn rụt rè chút, nhưng ý niệm trong đầu cũng thể kiên trì bao lâu, đảo mắt liền thất bại thảm hại.

      Bên cạnh chính là giường, Lục Thành cảm thấy đứng đây quá bất tiện cho chuyện này, bàn tay liền dùng chút lực, liền đem nàng dịch qua đó.

      Sống lưng áp vào ván giường cứng rắn, Ngưng Hương muốn tránh chút, nhưng ngay lập tức nam nhân lại nhào đến.

      Trong phòng tối đen như mực, toàn thân Ngưng Hương phát run.

      Tình cảnh đời trước bị Bùi Cảnh Hàn bắt nạt lại nổi lên trong lòng, nghĩ đến nếu cho Lục Thành, đời này có thể nàng bị Bùi Cảnh Hàn đối đãi như vậy, nước mắt Ngưng Hương lăn xuống, từ từ ôm lấy cổ Lục Thành.

      "Hương Nhi?" Lục Thành khó tin từ bên tai nàng ngẩng đầu lên.

      Ngưng Hương , ngửa đầu đem đôi môi đưa qua.

      Ngoài cửa sổ tiếng côn trùng tiếp tục kêu vang biết mệt mỏi, trong phòng hai người dần dần đều chuyển đến giường đất.

      Ban đêm yên tĩnh, côn trùng kêu vang đột nhiên giống như tiếng nương nho , tựa như khóc nhưng phải khóc, lâu mới dừng lại.

      "Hương Nhi, sao hôm nay nàng trốn ta?"

      Lục Thành ngửa mặt nằm ở giường, khàn giọng hỏi nương bên cạnh. Vừa mới đắm chìm trong đó cho nên nghĩ đến, tâm tư cũng kịp cân nhắc những chuyện này, bây giờ thấy nàng thay đổi, thể ngừng, bình phục lát, cuối cùng ý thức được điều đúng. Trước đây ôm nàng dắt dắt tay nàng nàng đều thẹn thùng...

      Ngưng Hương im lặng, cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, nhưng mà hai chân vẫn run rẩy.

      Vừa thẹn lại vừa hoang mang.

      Nàng nghĩ ra, vì sao Lục Thành ràng rất muốn nàng, nhưng ngay cả y phục của nàng cũng kéo xuống, chỉ dùng đôi tay làm chuyện xấu tứ phía, giống như nàng là bảo vật của mới có được, thể chờ đợi được muốn xác nhận món bảo vật này từng chút , cuối cùng bảo vật này nhiều nhất là chỉ hấp dẫn đánh giá phen.

      Ngưng Hương nhắm mắt lại.

      Thực nàng nguyện ý cho , nhưng cần, nàng cũng thể tiến thêm bước.

      Huống chi, nàng sợ...

      Bàn tay to của Lục Thành chỉ cần giằng co vài cái, nàng liền như con cá bị vây khốn ở trong lòng , muốn sống được muốn chết cũng xong, lắc đầu vẫy đuôi cũng thoát được, nếu như thực động vào nàng, nàng như thế nào?

      Nhưng Lục Thành so với Bùi Cảnh Hàn vẫn khôi ngô hơn vài phần.

      Cuối cùng cũng chỉ là tiểu nương đơn thuần, nàng lấy hết dũng khí hiến thân lại gặp được người "thức thời", Ngưng Hương lại có dũng khí thử lần thứ hai.

      "Tại sao chuyện? Nàng vẫn chưa nghỉ ngơi đầy đủ sao?"

      nghe tiếng đáp lại, Lục Thành xoay người, cánh tay sắt nhấc lên liền đem người ôm vào trong lòng, đến gần cạnh tai nàng lẩm bẩm trêu ghẹo : "Hương Nhi nàng , ta giúp nàng giặt cái quần, nàng cho ta bao nhiêu tiền công?"

      Bên tai lại lần nữa vang lên động tĩnh lúc ấy, Ngưng Hương sao có thể nghe ra ý tứ của , hai gò má nóng lên, vùi vào ngực : "Đừng nữa..."

      Lục Thành cúi đầu cười, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

      Rốt cuộc cũng biết ra tức phụ của mình đúng là người rất tuyệt vời.

      Tác giả có lời muốn : chúc mọi người ngủ ngon ~

      Ngày mai lại giải thích vì sao Lục Thành lại ngu như vậy...
      Yên Hoa, td2n, Lim-040347 others thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      có màn như mong đợi rồi
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :