1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      thử vài lần là hôn tốt thôi mà:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      misa thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Ơ ... thiệt là siêu cấp lưu manh, siêu cấp bại hoại .. ở đâu ra có thể loại ko biết hôn thử lần nữa cho biết ... ta chết cười với mất thôi. lo mà phòng thủ kỹ càng vào nhá, ko có lưu manh đào góc tường nhà bây giờ. :))
      misaChris_Luu thích bài này.

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 74:
      Edit: Hà

      Ngưng Hương muốn thử lại việc đó lần nữa với Lục Thành, nhưng nàng sao có thể lay chuyển được đây?

      Vai nàng bị nắm chặt, mặt nàng thể nép vào lồng ngực của nữa mà từng chút từng chút bị kéo về phía .

      Mùa hè, ánh mặt trời chói chang kiêng nể gì chiếu thẳng vào những chỗ trống nho bên trong ruộng bắp này, dù nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được phía ngoài sáng ngời. Đột nhiên có bóng đen dần tiến tới, từ từ dựa vào gần nàng, đột nhiên lại có cơn gió thổi tới từng đợt khí nóng, thổi trúng mặt nàng khiến nàng cảm giác tựa như bị hun nóng.

      Ngưng Hương căng thẳng tim như muốn ngừng đập.

      Lục Thành cũng rất khẩn trương.

      Nàng ở trong lòng , ngoan ngoãn tựa cánh tay , lông mi dài run rẩy, gò má trắng nõn như phấn hồng của hoa đào, mịn màng nhẵn nhụi giống như chỉ cần hơi dùng sức nhào nặn liền bị vỡ, môi mím nhàng, ngoan ngoãn chờ hôn cần phải cưỡng ép nữa.

      Nhưng mỹ vị đặt tới trước miệng, thế nhưng vẫn chưa dám ăn.

      Lục Thành đột nhiên có cảm giác thể nào hạ miệng được.

      Hôn thế nào mới khiến nàng thoải mái đây?

      Lục Thành biết, cũng thể hỏi, nàng thẹn thùng như vậy, khẳng định cũng cho biết, có lẽ nàng cũng biết.

      Chậm chút sao?

      Bên tai lại vang lên giọng oán hận mềm mại nũng nịu của nàng, ánh mắt Lục Thành nhanh chóng nhìn từ lồng ngực phập phồng của nàng trở lại môi nàng, từ từ áp lên.

      Chậm, nhưng vẫn là động tác cũ, chỉ muốn hôn chiếc lưỡi đinh hương ngày đó bàn cơm nàng thổi đậu phụ, lúc đó nhìn mà thèm đến nỗi luôn để trong lòng.

      Phát giác ý đồ của , trong đầu Ngưng Hương tràn đầy căng thẳng đột nhiên sinh ra tia bất đắc dĩ, người này vì sao chỉ muốn ăn nàng ...

      Hàm răng cắn chặt, Ngưng Hương cho tiến vào.

      Cửa thành đóng chặt, tay lớn Lục Thành ý thức dán lên gò má nàng, cố gắng đè nén xúc động, môi từ từ chuyển hướng sang bên cạnh, muốn thử xem có cơ hội chui vào hay , sau đó trong quá trình di chuyển, nhịn được bèn nếm đôi môi nàng trước cho đỡ thèm, mà ngay lúc nếm thử liền dừng lại được.

      Môi giống như ăn cũng rất ngon .

      Lục Thành bỏ qua hàm răng nàng, lòng chăm chú bắt nạt môi của nàng.

      hôn chậm, nhớ kỹ là chậm nhưng lực đạo lại , thỉnh thoảng còn phát ra chút thanh.

      Ngưng Hương cực thẹn .

      Nàng phát , cho dù Lục Thành có học cũng tuyệt đối được như Bùi Cảnh Hàn, chính là điển hình của người thô kệch.

      Nhưng nàng cũng chỉ là nương nông gia, có lẽ trời sinh nên gả cho hán tử nông gia như vậy, cho nên Lục Thành chậm chạp lại ngốc nghếch thân cận nàng, càng làm cho nàng mặt đỏ tim đập dồn dập vô lực ngăn cản, đặc biệt là phát ra tiếng vang...

      Ngưng Hương xấu hổ nghe, vì nghe thấy nên nàng thể lặng lẽ há miệng ra.

      Mà ngay lập tức Lục Thành liền phát , liền vội vã muốn tiến vào bên trong nhưng lại bỏ được đôi môi tốt, do dự chút mới lưu luyến hôn nàng cái, sau đó lại vội vàng vào trong ăn lưỡi của nàng.

      Nhớ kỹ lời nàng dặn dò phải "chậm", cho nên từ từ hôn nàng, lại dùng chút lực...

      ~

      "Hương Nhi, ngày mai chúng ta thành thân được ?"

      Sâu bên trong ruộng bắp, Lục Thành ôm chặt nương trong lòng, vừa giữ chặt eo nàng tránh cho nàng muốn chạy trốn, vừa khàn giọng vào bên tai trái nàng.

      Ngưng Hương thực muốn khóc.

      Người này chính là tên vô lại.

      Vừa hôn bàn tay vừa hướng vào trong vạt áo nàng, nàng để cho như ý, liền bế nàng lên, tiếp tục ngồi hôn, biết che che giấu giấu, ngược lại da mặt dày, bá đạo khoe khoang bừa bãi, khiến cho nàng muốn giả vờ biết cũng được.

      "Thả ta ra..."

      "Hương Nhi, ta rất khó chịu, nàng xem, đều như vậy, nàng sớm gả cho ta, phải là có chủ tâm muốn hành hạ chết ta sao?" Lục Thành ôm thân thể nhắn xinh xắn của nàng, nghiêng đầu nhìn nương tựa vai , "Hương Nhi, gả cho ta , chúng ta sinh nhi tử khiến người khác thích hơn so với A Nam nữa."

      Ngưng Hương lắc đầu .

      Lục Thành vừa muốn tiếp tục đột nhiên cảm giác được quần nàng giống như có điểm gì là lạ, tay men theo lưng nàng di chuyển xuống dưới liền đụng phải tiểu khố mát lạnh của nàng. Giống như là bị móng vuốt sói đụng phải, lo lắng bị sói ăn, tiểu nương thay đổi ôn thuận đáng thương lúc trước, giống như nổi điên muốn chạy trốn, Lục Thành mạnh mẽ dùng sức ôm chặt nàng, bá đạo cho nàng chạy, hồi lâu sau mới lắp bắp : "Hương Nhi, quần nàng sao lại..."

      Như A Nam tiếng nào tiểu trong quần.

      Làm như muốn xác nhận, tay còn muốn chuyển sang nơi khác.

      Ngưng Hương nhịn được nữa, khóc ô ô lên, tay trái nhéo vai của , tay phải đập vào sống lưng rắn chắc của cho hả giận, cho dù đập tay nàng đau, nàng cũng muốn đánh .

      Nàng cũng phải là người chết, bị ôm khi dễ lâu như vậy, làm sao có thể có việc gì đây?

      Nếu như có thể, Ngưng Hương cũng muốn như vậy, nhưng thân thể lại nghe lời của nàng.

      tại tốt rồi, nghĩ sao về nàng đây? Có phải cũng giống như Bùi Cảnh Hàn đời trước, nàng trời sinh thích hợp bị nam nhân...

      Ngưng Hương biết mình tại sao lại như vậy, nàng cảm thấy xấu hổ, nàng sợ bị Lục Thành coi thường...

      Càng sợ càng khóc, khóc đến ngay cả khí lực đánh cũng có.

      Toàn thân bốc hỏa của Lục Thành đều bị nước mắt nàng dập tắt, nghĩ đến mới vừa rồi nàng nhiều lần muốn điều gì đó đều bị chặn miệng, cho rằng nàng muốn cầu xin tha thứ, bây giờ suy nghĩ chút, nàng ràng là muốn...

      "Hương Nhi, ta, ta vô liêm sỉ, nàng mau , ta bảo đảm nhìn!" Đỡ nàng đứng lên, Lục Thành xoay người .

      Tiếng khóc Ngưng Hương dừng lại, đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn bóng lưng .

      Cái gì có hay ? kêu nàng chỗ nào?

      Lục Thành nghe thấy động tĩnh, vừa quay lại liền thấy nàng ngơ ngác rơi lệ nhìn , Lục Thành trong lòng cả kinh, ánh mắt dời xuống, lắp bắp : "Nàng, chẳng lẽ tiểu trong quần ?"

      Ngưng Hương hoang mang cúi đầu, vẫn chưa kịp thấy váy của mình đột nhiên hiểu.

      Lục Thành cho rằng quần nàng ướt, là vì...

      Khuôn mặt phút chốc lại bắt lửa, Ngưng Hương vừa muốn thanh minh cho bản thân phía đầu ruộng nhà nàng đột nhiên truyền đến tiếng gọi của Từ Thu Nhi. Nàng cảm giác mình giống như ăn trộm bị người khác bắt lấy, Ngưng Hương liếc Lục Thành cái, xoay người liền ra ngoài.

      Lục Thành theo bản năng đuổi theo nàng, "Hương Nhi..."

      "Ta trước, huynh đừng theo." Ngưng Hương đầu cũng quay lại trách mắng, vừa xấu hổ lại cảm thấy may mắn.

      Mặc dù lớn như vậy bị người khác tiểu ra quần là quá mất mặt, nhưng nàng thà rằng khiến hiểu lầm nàng, cũng muốn cho biết chân tướng.

      Lục Thành vẫn lo lắng cho nàng, đuổi theo hai bước lại phát đằng sau quần nàng có ướt, nghĩ rằng nàng vẫn cố nghẹn lại, dừng bước thấp giọng nhắc nhở: "Nàng, nàng trước tiên giải quyết rồi hãy ."

      Nghẹn lâu dễ chịu.

      Ngưng Hương để ý tới , nàng chạy trốn nhanh về phía trước, khi đến gần đầu ruộng mới dừng lại lau mặt, sửa sang lại quần áo, lúc này mới thở phào hơi, cố gắng tỏ vẻ tự nhiên ra ngoài.

      Từ Thu Nhi cùng A Mộc đứng ở phía trước ruộng, trong tay A Mộc còn có thêm bao hạt dưa.

      "Mắt của tỷ tỷ đỏ rồi !" A Mộc nhìn chằm chằm tỷ tỷ, lo lắng .

      Vừa mới khóc xong sao có thể lưu lại dấu vết được?

      Ngưng Hương vừa vừa cố nghĩ lý do, sờ đầu đệ đệ : "Có con côn trùng bay vào trong mắt tỷ tỷ, tỷ tỷ dịu mắt nên bị đỏ thôi ."

      A Mộc tin , kéo tỷ tỷ ngồi xổm xuống, "Để đệ thổi cho tỷ nhé."

      " ra ngoài cũng lâu rồi, chúng ta về nhà thôi." Ngưng Hương vui vẻ hôn đệ đệ cái, dắt về nhà.

      Từ Thu Nhi ho khan hai tiếng, bên cạnh Đường tỷ, nho hỏi thầm: "Côn trùng bắt nạt tỷ tỷ sao?"

      Nếu như Lục Thành bắt nạt Đường tỷ khóc sau này nàng nhất định để cho có cơ hội đơn độc cùng Đường tỷ gặp nhau nữa.

      Ngưng Hương lắc đầu, " có, ngày hôm qua cữu cữu phải tới đây sao, vừa mới ở trong ruộng lại nhớ đến chút chuyện cũ năm xưa, trong lòng liền khó chịu."

      Từ Thu Nhi hiểu, nhất định là Lục Thành hỏi chuyện nhà Chương gia cho nên mới khiến cho Đường tỷ phải giải thích cho , chuyện xưa nhắc lại khó tránh khỏi ủy khuất.

      Đau lòng cầm tay Đường tỷ, Từ Thu Nhi giọng trấn an hai câu, tiếp tục hỏi chuyện xảy ra bên trong ruộng bắp nữa.

      Thành công lừa gạt đường muội, Ngưng Hương trong lòng cũng thoải mái, phía dưới váy có chút lạnh lẽo ...

      Về đến nhà, thừa dịp đường muội có ở đây, đệ đệ ở trong sân đùa nghịch, Ngưng Hương đóng kín cửa phòng, nhanh từ trong tủ quần áo tìm chiếc quần khác.

      Nàng ngồi ở chiếc giường đất vén váy lên, đỏ mặt nhìn chiếc quần bên trong.

      Trong phòng chỉ có chính mình, Ngưng Hương nhịn được trộm nhìn, đại khái đường về, trời quá nóng góp phần hong khô chiếc quần.

      Ngưng Hương xấu hổ cực kỳ, dù sao cũng phải giặt qua, nàng siết chặt chiếc quần, nhè lau sạch cái, sau đó hết sức xem cảm giác khác thường kia.

      Thu dọn xong, Ngưng Hương nhanh chóng thay quần mới, sợ tại giặt quần áo khiến cho Đại bá mẫu hoài nghi, nàng tạm thời đem cái quần cũ nhét vào trong chiếc sọt tròn.

      Vội vàng kết thúc mọi việc , Ngưng Hương ngồi ở giường, nhớ lại những động tác cùng những lời vô lại của Lục Thành, nàng hạ quyết tâm gặp nữa. Nàng quá mềm lòng mới để cho càng ngày càng lớn gan vô sỉ.

      ~

      Sâu bên trong ruộng bắp, Lục Thành ngồi bãi đất trống, cho đến khi nghe thấy bất kỳ thanh gì phía bên kia, mới nhìn vào trong ngực của mình.

      Vừa mới ôm nàng hôn tới hôn lui giống như đột nhiên biến thành giấc mộng.

      Lục Thành nhìn về phía tay của mình.

      Ngón tay gần tới, nhưng cảm giác va chạm cách tiểu khố hơi mỏng vẫn còn tồn tại.

      Lục Thành có kinh nghiệm, nhưng cũng biết làm thế nào để sinh nhi tử.

      Ánh mắt nhìn vào phương hướng tiểu nương vừa rời , Lục Thành áo não mọi chuyện xảy ra quá nhanh.

      Lúc ấy sao nàng lại nhịn nổi? Chậm chút nữa ngón tay có thể tra đại khái địa hình .

      Nửa canh giờ ngắn ngủi chiếm quá nhiều tiện nghi, Lục Thành nhắm mắt lại, tận hưởng dư vị còn sót lại.

      Rất muốn, rất muốn cùng nàng sinh nhi tử.

      Thân thể ngửa ra sau, tay chống đỡ, tay vén vạt áo lên.

      Hai khắc sau, cuối cùng Lục Thành cũng từ bên trong ruộng bắp ra, bước chân lơ mơ, bên trong mắt hoa đào cảnh xuân trong trẻo, tựa như say rượu.

      Vô cùng may mắn đường người, chờ vào thôn mặt khôi phục vẻ thong dong.

      "Sớm như vậy đại ca trở về rồi sao?" Lục Ngôn có thâm ý khác hỏi.

      Lục Thành tâm tình tốt thèm trừng .

      Lục Ngôn liền hiểu, tẩu tử vẫn là tẩu tử, cái người thư sinh mặt trắng đọc sách kia phải là đối thủ của huynh trưởng.

      Nhưng Lục Thành trong lòng cũng rầu rĩ, hôm nay tiện nghi chiếm đủ, nhưng triệt để chọc phải nàng, hẹn nàng lần sau nhất định nàng đáp ứng.

      nên chút gì đó bồi tội.

      Hôm sau từ trong nhà Lục Thành lục hộp tiền lấy ra hai lượng bạc, hướng về hộp tiền muội muội thích kiểm tra nhất : "Buổi trưa đại ca lên trấn , A Đào có muốn ?"

      A Đào biết chỗ ca ca là Ngô gia ở trấn Lưu Tiên, nàng nghiêng đầu suy nghĩ chút, : "Từ tỷ tỷ dùng hương cao là mùi hoa hồng, rất dễ ngửi, đại ca cũng giúp muội mua hộp."

      Mắt Lục Thành sáng lên, nhìn cửa cái, thấp giọng hỏi muội muội, "Từ tỷ tỷ thích hương hoa hồng?"

      A Đào gật đầu.

      Lục Thành trong lòng có ý định, giấu bạc ra cửa.

      Cho tới trưa đều dạo ở trong vườn trái cây, trước khi đến trưa, Lục Thành nghe sư phụ Lý bá dặn dò tiếng sau đó liền muốn lên trấn , vừa đến cửa vườn trái cây, vừa vặn bắt gặp hảo huynh đệ Nghiêm Kính làm việc bên trong hoa viên.

      " Nghênh Tiên Cư uống chén chứ?" Nghiêm Kính ngửa đầu, cười thập phần sáng lạn.

      "Có chuyện gì vui tới như vậy?" Lục Thành ra khỏi vườn trái cây, buồn cười hỏi.

      Nghiêm Kính cùng bằng tuổi nhau, chiều cao cũng tương tự, bất quá cho tới nay chưa cưới vợ, trong nhà mẹ già luôn thúc giục, Nghiêm Kính chê phiền hà, hận thể buổi tối nào cũng ở Lật Tử viên quay về, mà hỉ hôm nay của có liên quan đến vấn đề hôn , "Thời gian trước Hoa bà có giới thiệu vị nương cho nương ta, ta nhìn qua, quá xấu, chút cũng đẹp mắt, nhưng nương ta lại khen nàng thành tiên nữ, ngày ngày nhắc nàng với ta. Ngày hôm qua Hoa bà lại tới, nương kia vừa ý người khác, ha ha, ngươi có nên ăn bữa ngon để ăn mừng hay đây?"

      Thấy quá hả hê, Lục Thành thân là bạn tốt, vẫn khuyên nhủ: "Tuổi ngươi nữa, xác thực nên định hôn rồi."

      nương để thích, mà nương đó cũng thích , Lục Thành nhìn bầu trời trong xanh, lại xem cây ăn quả cũng so với bình thường lại khỏe mạnh hơn, cho nên làm gì cũng đều rất hăng hái, cho nên khi đến hỉ , tự đáy lòng hy vọng Nghiêm Kính cũng sớm cưới vợ, như vậy hai huynh đệ họ chuyện tốt thành đôi.

      Nghiêm Kính xùy tiếng, lườm , "Ngươi cũng phải chưa cưới vợ đó sao?"

      Lục Thành tuy là người chững chạc, lúc này bị bạn tốt hỏi cũng nhịn cười được, tuy cố nén ý cười nhưng cặp mắt hoa đào kia lại sáng rỡ.

      Nghiêm Kính thấy, từ từ dừng bước, dùng sức chụp vai cái, "Tốt, ngươi vậy mà lại lén lén lút lút có người để thân mật, , là nương nhà ai?"

      Nam nhân đều như vậy, huynh đệ có chuyện tốt tránh khỏi phen ồn ào. Lấy giao tình của hai người, Lục Thành cũng dự định lừa gạt Nghiêm Kính, nhanh chậm : " vội, lúc hái trái cây ta dẫn nàng đến, nhưng ngươi nhìn nhìn, con mắt đàng hoàng chút, nàng da mặt mỏng, nếu làm nàng tức giận ta tìm ngươi tính sổ."

      "Nhìn bộ dáng sợ vợ của ngươi kìa!" Nghiêm Kính cười lớn chụp vai , xoay chuyển ánh mắt, tiếng cười càng lớn, "Buổi trưa hôm nay ngươi mời khách!"

      Lục Thành sảng khoái đáp ứng.

      Sau khắc, hai người sóng vai bước vào Nghênh Tiên Cư nổi danh nhất ở trấn , ở trong lâu chọn lấy vị trí gần cửa sổ, vẫn như cũ gọi hai món ăn gia đình, hai chum rượu.

      Nghiêm Kính còn muốn hỏi thăm nhiều về người cuat bạn tốt, Lục Thành thu liễm ánh mắt nhìn .

      muốn bốn phía khoe khoang nữ nhân của mình, cho Nghiêm Kính, là vì coi như huynh đệ.

      Nghiêm Kính gật đầu, nhắc tới nữ nhân nữa.

      Bọn họ đề cập tới, nhưng ba nam nhân quần áo tơ lụa ở bàn bên cạnh lại chút nào kiêng sợ, còn tán gẫu đến các nương trong hoa lâu, "Ngươi biết sao, Tuyền nương mới tới kia tuyệt diệu làm sao, người cũng như tên, trong veo như nước ... Như vậy cần phí tâm tư chuẩn bị, khi nào muốn là trực tiếp có thể..."

      Vẻ mặt cười dâm tà.

      Nghiêm Kính có vợ, nhưng là nam nhân, đối với nữ nhân có tính trời sinh tò mò, cũng như các khách nam khác ở tửu lâu, đều len lén nghe ba người kia bình luận về các loại nữ nhân. Chờ ba người kia hết, Nghiêm Kính vẫn chưa thỏa mãn uống hớp rượu, lại nhìn Lục Thành nghiêm trang ngồi đối diện, hết sức hâm mộ : "Quả nhiên là cưới vợ vẫn tốt, ngươi tìm cho A Nam mẹ kế , ta cũng nên tìm người thôi, đỡ cho đến khi đệ đệ A Nam ra đời mà con ta vẫn chưa thấy đâu."

      Lục Thành căn bản nghe gì đó.

      ra, ngày hôm qua nàng phải là nín tiểu, mà là...

      Ngực lại nổi lên mồi lửa.

      ra Hương Nhi của chẳng những lớn lên xinh đẹp, mà ngay cả thân thể cũng đều là cực phẩm trong cực phẩm.
      Yên Hoa, Thanhha, td2n55 others thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Thông báo là tuần sau là đám cưới của mình nên mình hơi bận. Chắc có lẽ sang tuần tiếp theo đó mình mới có thời gian edit lại. Cảm ơn các bạn ủng hộ bộ truyện này. :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chuc mung editor nhe.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :