1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Cảm ơn các bạn ủng hộ truyện nhé. Do đợt lưỡi bò vừa rồi có tác giả tr này share nên mình tạm nghỉ. Giờ thấy tạm yên ổn nên m mới edit lại. Mong các bạn ủng hộ.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Bạn trở lại là thấy tốt rồi. Vì truyện rất hay. Bạn edit mượt mà.
      misa thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      òa, có chương mới rồi, thanks edit nhiều lắm nha. moah moah moah. thành ghen rồi, haha. mẹ nào dạy ra con nấy, đứa lớn ảo tưởng, đứa như hãn lâm mới tý tuổi đầu đanh đá, ỷ mình khỏe bày đăt đòi đánh nhau, cũng may A đào cũng mạnh mẽ nếu ko bị ăn hiếp rồi. :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      misa thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 72:
      Edit: Hà

      Từ khi Ngưng Hương trở về nhà đến nay, ngoại trừ theo Lý thị lên trấn họp chợ lần còn lại vẫn chưa bước ra khỏi cửa bao giờ.

      Sau khi dùng xong điểm tâm sáng, Ngưng Hương yên lòng dạy đệ đệ viết chữ, còn Từ Thu Nhi ngồi sát bên cạnh thêu thùa may vá.

      Ở phía bên Đông viện, Lý thị ngồi dưới bóng cây râm mát thêu đôi giày mới cho trượng phu, bà cũng có ý định ra ngoài.

      Mặt trời càng lúc càng lên cao, nghĩ đến vô cùng có khả năng Lục Thành chờ nàng ở trong ruộng, Ngưng Hương càng đứng ngồi yên, nàng miễn cưỡng may vài mũi kim rồi ngẩng đầu với Lý thị ở bên ngoài: "Đại bá mẫu, tối hôm qua cháu mơ thấy gió nổi lên sau đó từng cơn mưa lớn trút xuống, bắp đều bị thổi ngã hết, cho nên bây giờ cháu muốn ra đó xem chút."

      Lý thị cười : "Yên tâm , tại trời có mưa, bắp mọc tốt như vậy sao mà đổ được hả?"

      Ngưng Hương cúi đầu lại thêu vài châm, sau cuối cùng vẫn đứng lên, cố gắng hết sức tự nhiên : "Cháu vẫn nên nhìn chút hơn, hơn nữa cháu trở về lâu như vậy mà vẫn chưa qua đó xem lần nào, cháu muốn sang đó nhìn chút bắp lớn hơn được bao nhiêu."

      Lý thị nhìn sang cháu , nghĩ đến mảnh ruộng quan trọng đối với hai tỷ đệ cháu , trong lòng bà cũng tán thành, liền : "Được, ba tỷ đệ các cháu cùng ." Vừa khéo để cho cháu ra cửa đây đó chút, tránh cho việc nàng ngày ngày đều ngồi ở trong nhà.

      Bà vừa cất tiếng xong, Từ Thu Nhi và A Mộc lập tức đứng lên, Từ Thu Nhi ngay cả giỏ may vá cũng chưa kịp đưa về phòng định ngay.

      Ngưng Hương có lý do cự tuyệt, đành phải dẫn đệ đệ và muội muội ra ngoài.

      Trong thôn lớn, rất nhanh đến con đường thông về hướng thôn Đông Lâm, hai nhà đều ở phía đường bắc, vừa khéo ở khu trung gian, mặc kệ từ đâu tới cũng chỉ cần nửa khắc đồng hồ là đến nơi.

      Trong lòng biết nhất định là lừa được đường muội, Ngưng Hương lặng lẽ kéo tay áo đường muội, rủ mắt : "Thu Nhi, ta, ta muốn ăn hạt dưa, muội dẫn A Mộc tới Cao gia mua chút ít cho ta ."

      Thôn Đông Lâm tương đương với ba lần thôn Liễu Khê, nhiều người như vậy nên ngày qua ngày cũng so với bên Liễu Khê càng giàu có và đông đúc hơn, tuy có chợ, nhưng trong thôn lại có người mở tiệm tạp hóa, củi gạo dầu muối gì gì đó, gia dụng vật bình thường cái gì cần có đều có, mùa hè bán món ăn, mùa đông bán thịt, còn có cả các loại hoa quả khô ăn vặt.

      Người mở tiệm tạp hóa này là người họ Cao.

      Từ Thu Nhi hoài nghi nhìn chằm chằm Đường tỷ, thấy mặt Đường tỷ càng ngày càng hồng, ánh mắt ngừng trông ngóng về phía ruộng bắp hai nhà Từ, Lục.

      Tiểu nương thấy vậy liền cười cười, sảng khoái đáp: "Tốt, mua xong đồ chúng muội lại sang nhà lục Nhị thẩm tìm bọn A Đào chơi, chắc là sau nửa canh giờ nữa mới trở lại, lúc đó tỷ tỷ cũng cần phải xem xét hết ruộng bắp đó nha."

      Mặt Ngưng Hương càng ngày càng nóng hơn, ngập ngừng : " cần đâu, mua xong hạt dưa quay lại , chỉ cần đứng ở đầu ruộng gọi tiếng là được."

      Nàng sao có thể cùng Lục Thành ở bên trong đó đến tận nửa canh giờ được?

      Từ Thu Nhi phản bác, chỉ lên trước mặt đường tỷ dắt tay A Mộc, vừa được đoạn lại chợt quay đầu cười : "Cứ cho là nửa canh giờ , tỷ tỷ xem xét cẩn thận chút, nhớ nhổ sạch cỏ nữa nhé." Khẳng định Lục Thành từ chỗ A Đào nghe chuyện về Chương gia, về người xấu lại tâm tương tư, chỉ sợ nửa canh giờ Lục Thành cũng chê ngắn.

      Nhưng nàng cũng thể cho Lục Thành thời gian quá dài, đỡ cho được voi đòi tiên.

      Tự cho rằng mình suy tính rất chu toàn, Từ Thu Nhi cười hì hì cất bước.

      A Mộc cái gì cũng hiểu, rất nghiêm túc hướng về tỷ tỷ kêu, "Tỷ tỷ cần vội, lát nữa đệ giúp tỷ nhổ cỏ!"

      Ngưng Hương miễn cưỡng cười, đứng ở đầu ruộng đưa mắt nhìn hai người xa.

      Cách khoảng khá xa Ngưng Hương mới thu hồi ánh mắt, sau lại nhìn sơ qua hai ruộng bắp xanh mơn mởn của hai nhà.

      vẫn chưa tới, hay là ở bên trong chờ nàng?

      Ruộng bắp rộng như vậy, nhìn qua thấy bên trong, sao nàng biết ở đâu bên trong đó bây giờ?

      nghĩ ngợi, đột nhiên nàng chú ý tới trước ruộng nhà mình có đống cỏ xanh, cỏ còn hết sức tươi mới, vừa nhìn biết cỏ vừa được nhổ cách đây lâu.

      Là ở bên trong bờ ruộng sao?

      Mắt Ngưng Hương nhìn vào trong lần nữa, sau đó tay nắm tà áo, từ từ vào trong.

      Bắp trồng rất cao, lá cây vừa dài vừa rộng, hai bên còn hết sức sắc bén, Ngưng Hương cúi đầu, cẩn thận tách ra từng phiến lá về phía trước. Nếu là ra ruộng làm việc, nàng cẩn thận như vậy nhất định là cần thiết, nhưng bây giờ là gặp Lục Thành, Ngưng Hương nguyện ý đường tốn nhiều sức hơn chút, mượn chuyện đó để hóa giải căng thẳng trong lòng.

      Chỗ sâu bên trong ruộng bắp, Lục Thành sớm đứng lên khi nghe giọng lớn tiếng của Từ Thu Nhi.

      vui vẻ chờ, nhưng mà rất lâu cũng nghe thấy động tĩnh, đoán nàng da mặt mỏng chậm rãi, lúc này Lục Thành bước nhanh đón nàng.

      Giống như là vội qua ruộng bắp, động tĩnh nam nhân phát ra tựa như con rắn nôn nóng, qua chỗ nào chỗ đó liền sột xoạt ngừng, tiểu nương bên kia lại giống như nai con lần đầu tiên tới uống nước bên hồ, e ngại trong hồ nước gặp nguy hiểm, bèn ở ngoài rừng cây quanh quẩn, trù trừ dám hành động.

      Sau đó nàng liền nghe được động tĩnh ào ào từ phía đối diện.

      Tim đập biến loạn, Ngưng Hương quay đầu lại, vẫn còn có thể loáng thoáng nhìn thấy con đường , nàng lại sợ có người qua có thể thấy mình, nàng thể tăng nhanh bước chân vào bên trong, xác định cho dù ở phía đầu ruộng có người cũng nhìn thấy tới bên trong, nàng mới thấp thỏm ngừng lại, mắt hạnh nhìn về phía trước, vừa căng thẳng vừa sinh ra chút sợ hãi.

      Vạn nhất người ở bên trong phải là Lục Thành làm sao bây giờ?

      Đại khái là nghe thấy tiếng bước chân nàng ngừng lại, người ở bên trong càng nhanh hơn, rất nhanh liền lộ ra vạt áo, nhưng lại bị phiến lá che lấp khuôn mặt.

      Ngưng Hương chỉ liếc mắt nhìn cũng biết đó là Lục Thành, nàng lập tức cúi đầu xuống.

      Trong đầu nàng bây giờ chỉ còn lại hình ảnh hai ngày trước vô lại hôn quả trám.

      Lục Thành cũng nhìn thấy nàng, thấy cách ăn mặc hôm nay của nàng, kìm lòng được thả chậm bước chân.

      Nàng mặc chiếc áo màu lam nhạt, tay áo thêu hoa , màu lam rất nhạt rất nhạt, từ xa xa nhìn giống như là màu trắng, cổ áo, tà áo, ống tay áo đều khảm màu đậm hơn chút, nổi bật lên da thịt trắng non mềm như đậu phụ của nàng, nhưng so với đậu phụ càng trơn bóng có sức sống hơn. Nàng khẽ cúi đầu, mùa hè trời nóng, toàn bộ mái tóc dài đen nhánh được vén lên, buộc cố định ở sau gáy, khăn trùm đầu của nàng cùng màu với màu áo, bên trong ruộng ngô xanh mơn mởn đột nhiên có thêm thân ảnh nương mặc áo lam nhạt thanh nhã, càng lộ vẻ nàng xinh đẹp giống người phàm.

      nương đẹp như vậy, là của .

      Nhìn nương của mình, trong ngực Lục Thành đầu tiên là tự hào thỏa mãn, nhưng sau lại nghĩ đến biểu ca đọc sách muốn thi tú tài của nàng, vẻ tự hào này của rất nhanh chìm xuống.

      biết mình thích nàng, thích đến nỗi khắc thấy được nàng đều nhớ, nhưng hoàn toàn cảm giác được tâm ý của nàng.

      Mỗi lần tìm nàng, nàng đều nhíu mày tránh né, ước gì sớm rời chút.

      Mỗi lần chạm vào nàng, nàng đều mất hứng, có đôi khi thẹn thùng đỏ mặt rất đẹp mắt, có đôi khi sắc mặt tái nhợt mặt tràn đầy vẻ kháng cự.

      Nàng thích sao?

      Lục Thành biết nàng thực thích A Nam, nhưng đối với , có phải là nàng muốn tránh được nên mới đáp ứng sao, sau đó bởi vì trong lòng nguyện ý cho nên hy vọng sớm đem hôn này định đoạt?

      Lục Thành từ từ đến đối diện nàng, nhìn khuôn mặt nàng xinh đẹp tuyệt trần, trong lòng càng phức tạp.

      thà rằng nàng có điểm xấu, như vậy cũng cần tự ti đến nỗi suy tính hơn thua.

      Nàng từng gặp qua Hầu phủ thế tử tôn quý, còn có biểu ca thích đọc sách, mà chỉ là hán tử nông gia.

      Lục Thành yên lặng nhìn nương gần ngay trước mắt, lần đầu tiên biết nên chủ động mở miệng như thế nào.

      nhúc nhích tiếng nào, quá mức khác thường, Ngưng Hương trong lòng nghi nhưng lại cố gắng áp chế căng thẳng, nàng len lén giương mắt lên, vừa lúc đối diện với ánh nhìn chăm chú phức tạp của nam nhân, tuy có lửa nhưng lại khiến nàng vừa nhìn vào như bị phỏng, có tham muốn chiếm hữu, chỉ có bình tĩnh thâm thúy, như nhìn thấy đáy hồ.

      Bốn mắt nhìn nhau, vẫn như cũ chỉ nhìn nàng chằm chằm, Ngưng Hương lại lần nữa cúi đầu xuống, giọng hỏi: "Huynh, bảo ta đến làm cái gì?"

      "Hương Nhi, nàng thực muốn gả cho ta sao?" Lục Thành nhìn chằm chằm hàng lông mi nhàng run rẩy của nàng hỏi.

      mặt Ngưng Hương nóng lên, đầu rủ xuống càng thấp hơn, nhìn vạt áo : "Huynh, đến cùng là huynh muốn cái gì?"

      "Ta cảm giác, cảm thấy nàng là vì bỏ rơi được ta nên mới đáp ứng ta ." Lục Thành bẻ gẫy phiến lá cây bắp bên cạnh nàng, sợ lá cây đụng phải nàng, giọng càng lúc càng bình tĩnh, "Nàng hãy cho ngươi biết, nàng là lòng muốn ở cùng ta có được ?"

      Ngưng Hương kinh ngạc ngẩng đầu, "Vì sao huynh lại nghĩ như vậy?"

      "Nàng trả lời ta trước ." Chậm chạp nghe được đáp án, trong giọng Lục Thành có thêm tia bực bội.

      Ngưng Hương hiểu, phiền muộn hẹn nàng gặp mặt lại vô duyên vô cớ phát hỏa với nàng, nàng quay đầu : "Nếu huynh , vậy ta trước."

      Vai nàng chưa kịp xoay qua chỗ khác bị hai bàn tay đè xuống, lôi kéo nàng vào sâu hơn trong ruộng bắp, Ngưng Hương vốn có chút đề phòng , thấy vài câu giải thích được liền động thủ động cước, nàng tức giận, nhưng cánh tay bị kẹp lấy có cách rút lại được, nàng tức giận bắt lấy bả vai , "Lục Thành huynh..."

      "Hương Nhi, nàng có thể cho ta chút ngon ngọt được . Nàng cứ liên tục đề phòng ta, còn chịu đáp ứng đính hôn sớm cùng ta, ta lo lắng nàng chỉ là để lấy lệ với ta, chỉ cần có tốt hơn so với ta nàng liền vừa ý ." Lục Thành ôm nàng chặt, cúi đầu ở bên tai nàng van nài, ngoài ra chút cũng dám làm gì nàng.

      "Nàng lớn lên xinh đẹp như vậy, ngày cưới được nàng, ngày đính hôn, tâm ta giống như bị treo lên vậy, sợ ngày nào đó nàng chạy theo người khác."

      Nam nhân xưa nay bá đạo vô lại, đột nhiên lại như có sức lực, như bị người khác đánh trận đau đớn, ỉu xìu thầm ở bên tai nàng.

      Ngưng Hương tựa ở trong lòng ngực rắn chắc rộng lớn của , toàn thân cứng ngắc từ từ trầm tĩnh lại.

      Nàng giống như hiểu cảm thụ của .

      Giống với lúc Tố Nguyệt cho nàng biết phải chuộc thân như thế nào, biện pháp nghe quả có khả năng thành công rất lớn, nhưng ngày vẫn chưa thực được chuộc thân, nàng liền có cách nào an tâm, cách ngày chuộc thân càng gần, bất an càng mãnh liệt hơn.

      Mà cảm giác Lục Thành với nàng, giống như lúc nàng chuộc thân ?

      Ngay từ đầu nhiệt tình mười phần tích góp tiền chuộc thân, tràn đầy hi vọng, khi xảy ra điểm trắc trở, liền thấp thỏm lo âu .

      trắc trở là vì cái gì?

      Hồi tưởng lại hai ngày ngắn ngủi này, tựa hồ chỉ có Chương Hồng Lâm, dù sao cũng là ở thôn, nam nhân đọc sách được xem là đều tài trí hơn người.

      Lục Thành sợ nàng thích Chương Hồng Lâm sao? cảm thấy sánh bằng kẻ thư sinh xảo trá vô tình?

      Mặc dù Lục Thành có đôi khi cũng rất xấu, nhưng Lục Thành xấu cũng là xấu theo kiểu thẳng thắn vô tư, là nam nhân đội trời đạp đất đại.

      muốn đính hôn, Ngưng Hương tạm thời có cách nào đồng ý , nhưng ngon ngọt...

      mặt lỗ tai cũng đều nóng lên, cảm nhận được tim đập hữu lực dưới áo , Ngưng Hương cố gắng thoát khỏi hai bàn tay trói buộc của nữa, mà nàng nhắm mắt lại, cam tâm tình nguyện đem gò má dán lên lồng ngực , nhàng cọ xát, giọng mảnh mai bởi vì cực độ ngượng ngùng, như thể nghe thấy, "Như vậy, tính sao?"

      con muỗi gõ chân ở người, có cảm giác gì sao?

      Lục Thành cảm nhận được người mình tự cho rằng biên độ cọ xát lớn, chỉ nghe thấy nàng trầm giọng , kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng vẫn cố định cái cổ nàng áp chế vào trong ngực, "Cái gì có tính hay ?"

      Lông tai Ngưng Hương nóng, lại nhàng động động.

      Động tác cọ đầu nhàng, tựa như hai người lúc ngủ, A Nam cũng động đậy như vậy ở trong lòng .

      Lục Thành cảm nhận được, nhưng thấy được, khóe miệng toét ra nụ cười tiếng động, tiếp tục hỏi nàng, "Nàng , cái gì có tính hay ?"

      Thân thể Ngưng Hương cứng đờ, cảm giác được sao?

      Nàng lại thẹn thùng cọ xát, lặng lẽ cắn môi, Ngưng Hương kiên trì, từng điểm từng điểm giơ tay lên, lại từ từ khép lại, ôm lấy sống lưng rộng lớn của . Quá mức ngượng ngùng, nàng ngay cả gò má cũng đều muốn để trông thấy, đầu nàng chuyển nhanh cái, đổi thành cái trán chống đỡ ở bộ ngực .

      Lục Thành cúi đầu, nhìn nàng làm nũng vậy chôn sâu vào trong ngực , cảm thụ được trán nàng cọ cọ, cảm thụ được hai tay nàng nhàng gãi lưng, tâm trạng vững vàng cuối cùng cũng quay về.

      tin, nàng thích .

      Chỉ có điều, nếu thích , có nên đòi thêm chút ngon ngọt đây?

      Bên trong đôi mắt đào hoa ái muội tính kế chợt lóe lên, Lục Thành hôn đỉnh đầu nàng, nắm giữ tay nàng : " thôi, chúng ta vào bên trong chuyện."

      Tiểu nương khuôn mặt đỏ hồng , lại dám ngẩng đầu nhìn , ngoan ngoãn để dắt .

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Thành lại định làm gì chị rồi :yoyo60:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :