1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      tiến 1 bước rồi hihi

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Để theo đuổi được vợ phải mặt dày như Thành thôi. Cơ mà hơi bị nóng vội phải

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 59:
      Edit: Hà

      Ngưng Hương vừa chạy ra khỏi đông phòng liền gặp đường muội đứng ở ngã ba cửa phòng bếp, A Nam muốn vào nhưng bé vừa chạy tới bên nào Từ Thu Nhi liền theo ngăn lại, tiểu tử bị giằng co mấy lần nổi cáu lên, vung quả đấm lên đánh lên người của Từ Thu Nhi, ngửa đầu lên cao, mắt hung hăng trừng mắt với Từ Thu Nhi, trong miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ giống với tiếng Ngưng Hương mới vừa ở trong phòng nghe được.

      Vừa đánh xong nghe thấy bên trong có động tĩnh, A Nam lập tức nghiêng người qua chạy tới bên trong nhìn, nhìn thấy Ngưng Hương “tức giận” mặt tiểu tử liền thu lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn chằm chằm Ngưng Hương, thử thăm dò gọi "nương" .

      Vừa mới tức giận xong nên tiểu tử quên lời phụ thân dặn dò.

      A Mộc nghe thấy được cười ha ha, nhìn tỷ tỷ ghét bỏ A Nam : "A Nam lại kêu sai rồi!"

      Vẻ mặt "Tỷ tỷ, A Nam quá ngốc, ta so với thông minh hơn" uyển chuyển đắc ý.

      Từ Thu Nhi bị A Nam đánh biết bao nhiêu lần quay sang nhìn khuôn mặt Đường tỷ khóc đến nỗi mắt đỏ hoe, nhìn lại sang Lục Thành ở phía sau cùng ra hai mắt đều cười, nàng hiểu ngay hai người này hơn phân nửa giải quyết xong, nàng giọng hừ : "Ta thấy phải là kêu sai mà là kêu sớm."

      A Mộc nghe hiểu lời này, ngược lại Ngưng Hương lại cực kỳ xấu hổ, giận đường muội, cúi đầu dạy bảo A Nam, "Kêu , còn kêu sai nữa thích bé đâu!"

      A Nam nhìn sang phụ thân, xác nhận đây là nương, vui vẻ vịn lấy cánh cửa, giơ lên nhất cặp chân ngắn chạy vào bên trong, " !"

      Ngưng Hương cười bế tiểu tử lên, "A Nam ngoan quá."

      "Tỷ tỷ ở nhà vậy vì sao Nhị tỷ tỷ tới nhà trưởng thôn ?" A Mộc vẫn hiểu, ngửa đầu hỏi tỷ tỷ.

      Sau lưng Lục Thành chế nhạo nhìn chăm chú nàng như lửa đốt, Ngưng Hương sờ đầu đệ đệ, quyết định bỏ qua câu trả lời, miễn cố cười : "A Mộc mau cùng với Lục đại ca thả ưng , phải nghe lời huynh ấy, được phép tự mình chạy lung tung."

      Bé trai năm tuổi dễ bị dụ, lập tức bỏ chạy vào trong viện, ngửa đầu hướng lên nóc nhà kêu tướng quân.

      Ngưng Hương đầu cũng quay lại hướng về Lục Thành hạ lệnh đuổi khách, "Lục đại ca sớm , muộn quá trời càng nóng."

      Lục Thành vẫn chưa chuyện xong với nàng, dù sao chuyện của hai người khẳng định gạt được Từ Thu Nhi, liền bình thản nhìn Từ Thu Nhi : "Ta còn có vài lời muốn với tỷ tỷ của muội, Thu Nhi giúp ta chứ?"

      Cái người da mặt dày này!

      Ngưng Hương chịu nổi Lục Thành nữa, lại càng chịu nổi đường muội có thể chế nhạo nàng, đành ôm A Nam hậu viện.

      Từ Thu Nhi cũng phục sát đất Lục Thành, nghiêng đầu tìm đường đệ, bước liền quay đầu lại nhắc nhở: "Lục đại ca có chuyện mau , đừng quá lâu, để người khác biết tốt đâu." Cho dù Đường tỷ thích nhưng hai người chưa thành thân chưa đính hôn, Lục Thành cứ trực tiếp tìm tới cửa như vậy cũng dễ để cho miệng lưỡi người khác bậy.

      Lục Thành gật đầu, nhìn thấy Từ Thu Nhi , lập tức về phía hậu viện.

      Từ gia quét dọn hậu viện cũng rất sạch , Lục Thành quét mắt liền thấy ngay người ôm A Nam đứng trước chuồng gà phía đông viện, biết gì với A Nam mà chỉ từng con gà mái, thoáng nhìn thấy tới nàng khẽ nghiêng người, mượn A Nam che mình lại.

      Lục Thành bước tới.

      "Phụ thân!" A Nam nghiêng đầu hướng về phụ thân cười, chỉ con gà cho xem, "Bay!"

      Lục gia có heo có dê có lừa, nhưng có gà.

      Nghe thấy nhi tử quả nhiên đem tướng quân cùng gà là đồng loại, Lục Thành cười , vừa tới phía bên Ngưng Hương bị A Nam che lại vừa cho nhi tử, "Tướng quân có thể bay, gà biết bay, gà biết đẻ trứng cho A Nam ăn."

      A Nam nháy mắt mấy cái, tò mò nhìn về phía chuồng gà, nhìn chằm chằm những con gà mái kia.

      Ánh mắt Lục Thành dời về phía Ngưng Hương, "Hương nhi, chúng ta..."

      "Huynh đừng nữa." Ngưng Hương ôm A Nam xoay người, đáp ứng rồi vậy mà còn muốn cầu xin gì nữa? tại nàng rất sợ, chỉ mong nhanh chóng rời .

      "Vậy lần sau lúc nào chúng ta mới được gặp mặt?" Lục Thành hiểu nàng da mặt mỏng, đàng hoàng đứng phía sau lưng nàng hỏi.

      Ngưng Hương biết, phải chờ sau khi xác định Bùi Cảnh Hàn bên kia trước , nàng ước gì số lần gặp mặt càng ít càng tốt. Suy nghĩ chút, cúi đầu : "Lúc thu hoạch vụ thu được ?"

      Hai nhà sát bên cùng nhau thu hoạch bắp, ở ruộng đứng xa xa hai bên nhìn nhau là được.

      Thu hoạch vụ thu?

      tại mới đầu tháng sáu, thu hoạch vụ thu còn phải hai tháng sau!

      Lục Thành lập tức từ chối, trong cơn tức giận thẳng đến phía trước nàng, "Sắp tới nàng có thể ra cửa hay ?"

      Ngưng Hương muốn đối mặt với , muốn xoay người trốn lại bị Lục Thành dùng sức đè bả vai xuống.

      A Nam nhìn phụ thân, lại nhìn khuôn mặt nương đỏ hồng, tiểu tử đột nhiên cười khanh khách, thân thể bé uốn cái, đầu cúi đầu úp sấp vai Ngưng Hương, để cái ót lại phụ thân, cho rằng phụ thân chơi trò trốn tìm với bé.

      Thấy nhi tử hiểu phong cảnh, Lục Thành nhéo lỗ tai , biết vô ý hay cố tình mà ngón tay đụng phải gò má Ngưng Hương.

      Ngưng Hương giật mình lập tức chạy sang bên kia trốn, xấu hổ mắng , "Huynh..."

      " cho ta biết ta ngay." Lục Thành nhìn chằm chằm đôi môi căng mọng của nàng, giọng dường như quyến rũ hơn.

      Ánh mắt của quá hừng hực như lửa, mơ hồ mang theo ý uy hiếp, nhớ lại lúc thô lỗ hôn nàng, Ngưng Hương lại sợ, có biện pháp đành cúi đầu : "Từ nay trở ta theo Đại bá mẫu lên trấn họp chợ."

      Cách sáu dặm về hướng Bắc của hai thôn có thị trấn, mỗi tháng có họp chợ vào mùng 4 và mùng 9 hàng tháng.

      Cuối cùng cũng có được lời hẹn ước, thời gian còn rất gần, Lục Thành hài lòng : "Tốt, ta ở trấn chờ nàng."

      Ngưng Hương nóng nảy lại dám ngẩng đầu nhìn ánh mắt , giọng cầu xin , "Huynh đừng..."

      "Ta biết, tuyệt đối đường đột tìm nàng, càng để bá mẫu phát đâu." Lục Thành cắt đứt lời nàng lo lắng chưa kịp ra, cười .

      Lông mi Ngưng Hương run rẩy, người này giả vờ rất có bản lãnh, nàng tin tưởng .

      "Được rồi, mọi người mau thả ưng ." Ngưng Hương dỗ A Nam trong lòng rồi đưa bé sang cho Lục Thành.

      A Nam thích thả ưng, nhưng bé cũng muốn xa nương vừa mới gặp mặt, bé ôm cổ Ngưng Hương chỉ bên ngoài, ý kêu Ngưng Hương cùng .

      " phải ở nhà nấu cơm." Ngưng Hương dịu dàng dỗ dành bé, "A Nam nghe lời nhé, bắt con thỏ to trở về rồi làm thịt thỏ cho bé ăn nhé."

      A Nam tin , lập tức dang hai tay về phia phụ thân, muốn bắt con thỏ to cho nương.

      Lục Thành đưa tay đón vì vậy cũng nhích tới gần Ngưng Hương hơn, tay ôm lấy A Nam, tay kia chợt vòng ra sau lưng Ngưng Hương muốn ôm eo nàng. Ngưng Hương phát giác ý đồ của luống cuống quay người, nhưng lại lo lắng cho A Nam nên tay thể ôm.

      Vì vậy lộ ra cái cổ tuyết trắng cho Lục Thành.

      Lục Thành vốn định hôn mặt nàng nhưng chợt nhìn thấy nốt ruồi đen như hạt vừng sau tai trái nàng, trong nội tâm khẽ động, tạm thời hướng về chỗ đó hạ đôi môi nóng hổi xuống dùng sức cắn lên hạt vừng ngụm.

      Ngưng Hương sợ nhất là cổ bị người khác chạm vào, mỗi lần Tố Nguyệt thổi vào đều khiến cho nàng ngứa ngáy, bây giờ Lục Thành chạm phải liền khiến cho thân thể nàng liền mềm nhũn, lại bị dùng sức cắn lên cái khiến nàng kìm lòng được cúi đầu a tiếng, nhàng mà ngắn ngủi, nhu mì điềm đạm, khiến người khác thương.

      Tai Lục Thành ong lên tiếng muốn ôm nàng chặt hơn, chỉ thiếu nước quăng luôn nhi tử kẹp giữa hai người, nếu như bây giờ ở trong phòng đè nặng chặt chẽ lên thân thể nàng.

      Phát cắn lại còn dùng sức, Ngưng Hương run giọng cầu xin , tay lại bị vây bởi A Nam, nàng cúi đầu dùng đỉnh đầu đẩy , "Lục đại ca..."

      "Ta ." Lục Thành khàn giọng , mạnh mẽ ôm A Nam sải bước rời .

      Nếu còn sợ mình nhịn được lại dùng miệng hôn nàng, sợ mình lại chọc tức nàng.

      Nam nhân nghênh ngang rời , Ngưng Hương mặt đỏ tới mang tai đứng ở đàng kia, cố gắng lắm mới đưa mắt nhìn theo nằm A Nam nằm vai phụ thân bé cười với bé, tim nàng nhảy dựng lên , chỗ cái cổ bị cắn đột nhiên lại phát run, lúc sau đến khi hai cha con Lục Thành bước vào phòng bếp nhìn thấy nữa, người Ngưng Hương mới khôi phục lại khí lực.

      Tách khỏi , nước miếng cổ do Lục Thành lưu lại cũng dần dần nguội lạnh, Ngưng Hương phiền não việc động chút là sàm sỡ nàng, nàng lấy khăn lau chút rồi tiếp tục đứng tại chuồng gà lát mới trở về phòng.

      Dựa vào cạnh giường đất nhìn chỗ hai người vừa mới dây dưa ở góc cánh cửa, trong chốc lát, khuôn mặt Lục Thành phẫn nộ bá đạo cùng gương mặt thành khẩn tuấn tú luân phiên nổi tiếp xuất trước mắt nàng, còn có lời từ tận trái tim .

      Chuyện nàng đáp ứng cũng tốt.

      Mới biết nửa năm đến...

      Sờ chiếc chiếu trải giường gạch, nghĩ đến đời trước lúc này nàng vẫn bị vây ở Hầu phủ, còn bất ngờ bị Bùi Cảnh Hàn kéo vào trong ngực động tay động chân, lại hồi tưởng đến chuyện hôm nay cùng Lục Thành, Ngưng Hương đột nhiên có cảm giác giống như nằm mơ.

      giống, thực giống.

      Đáy lòng mặc dù vẫn còn bất an nhưng lại càng thêm mong đợi cuộc sống về sau.

      "Tỷ tỷ, tỷ với Lục đại ca rốt cuộc là như thế nào?" Rèm cửa bị người kéo lên, Từ Thu Nhi vẻ mặt tò mò đến.

      Ngưng Hương hoàn hồn, bên trong mắt hạnh sóng nước mênh mông, đỏ mặt nhìn đường muội cái, rủ mắt : "Thu Nhi, chuyện của tỷ cùng , muội đừng cho Đại bá mẫu được ?"

      "Tại sao lại ?" Nếu Đường tỷ đồng ý Lục Thành Từ Thu Nhi cảm thấy hai người cũng nên làm , dầu gì đính hôn trước cũng đỡ cho Lục Thành cứ tới nhà lại có lý do gì, còn khiến danh tiếng đường tỷ bị tổn hại.

      Ngưng Hương nhàng sờ chiếc chiếu giường gạch, giọng dối: "Tỷ, tỷ còn chưa chắc lắm, dù sao thời gian biết quá ngắn, trước tiên cứ lén lút xem , lỡ như ngày nào đó phát mình cùng thích hợp trực tiếp đoạn tuyệt mới được. Thu Nhi yên tâm, tỷ với rồi, nếu có việc gì tới nhà chúng ta nữa."

      Nam nữ trong thôn gặp mặt cũng dễ dàng, thiếu những cặp vụng trộm qua lại với nhau, sau khi vừa ý mới báo cho trưởng bối để chính thức làm quan hệ, Từ Thu Nhi cảm thấy kinh ngạc, hơn nữa tiểu nương mười ba mười bốn tuổi lại là mối tình đầu tiên, so với quy củ cứng nhắc gia đình nên cũng dễ hiểu cho đường tỷ hơn.

      "Được, muội , nhưng tỷ tỷ nhớ chú ý chút, đừng để cho Lục đại ca chiếm được tiện nghi." Tiểu nương làm ra vẻ dặn dò đường tỷ.

      Ngưng Hương cứng ngắc gật đầu, chỉ cảm thấy chỗ cái cổ vẫn còn hơi ngứa.

      xong chuyện của Lục Thành, hai tỷ muội tiếp tục thiêu thùa may vá.

      Tới gần buổi trưa, nhà ba người Lý thị vẫn còn bận việc ở trong ruộng, hai mẫu bắp trong nhà Ngưng Hương, ngoại trừ hai mẫu bắp của Từ gia còn có nửa mẫu đậu phộng, đều phải nhổ sạch cỏ. Ngưng Hương ngồi ở phòng bếp nhào bột, còn đánh nước sốt để quét lên mặt bánh, Từ Thu Nhi ngồi ở bên vừa chùi nồi vừa nhìn, hâm mộ : "Tỷ tỷ tay khéo."

      "Muội chỉ có lười thôi, cái gì cũng muốn học." Ngưng Hương cười , Đại bá mẫu chịu khó lại đau lòng cho nữ nhi, thành ra tập cho đường muội lười biếng.

      Từ Thu Nhi cười hắc hắc.

      Ngoài cửa lớn A Mộc đột nhiên chạy vào, hưng phấn hướng về hai tỷ tỷ hô to, "Tỷ tỷ, hôm nay tướng quân bắt được hai con thỏ, Lục đại ca cho đệ con!"

      Ngưng Hương căng thẳng nhìn phía sau lưng đệ đệ.

      Từ Thu Nhi hỏi thay nàng, "Lục đại ca đâu?"

      "Bọn họ về nhà rồi." A Mộc vừa chạy vừa , cao hứng giơ con thỏ cho các tỷ tỷ xem.

      Con thỏ bị thương ở cổ, máu tươi nhiễm đỏ cả bộ lông xám, Ngưng Hương cùng Từ Thu Nhi nhìn chăm chú lúc, đều có chút ghét bỏ.

      A Mộc năm tuổi nhìn ra, cao hứng bừng bừng cùng các tỷ tỷ khen tướng quân uy phong.

      Ngưng Hương biết làm cơm, nhưng nàng tự tay giết gà vịt, càng chạm qua con thỏ bị diều hâu giết chết, vội vã ngăn cản lại đệ đệ muốn mang theo con thỏ còn rỉ máu vào nhà, nàng kêu trước tiên đem con thỏ để dưới mái hiên, chờ Đại bá phụ về nhà rồi làm thịt.

      A Mộc tất nhiên nghe theo lời tỷ tỷ , ngoan ngoãn để con thỏ ở bên ngoài.

      Buổi trưa ba người Từ Thủ Lương trở về liền thấy con thỏ đều có chút kinh ngạc.

      Biết là Lục Thành đưa, Lý thị vừa rửa tay vừa cảm khái : “Lục Thành thực khách khí, ở lại ăn nhưng lại cho chúng ta con."

      Ngưng Hương chột dạ bày bát đũa.

      Từ Thu Nhi thay đường tỷ giả bộ ngớ ngẩn để lừa mọi người, cười suy đoán : "Nhà bọn họ ai có vợ, tám phần ai làm, nghe trước kia săn con thỏ đều là để đút cho tướng quân ăn, cái này để cho chúng ta chắc cũng cho tướng quân thôi."

      Con thỏ tốt như vậy lại đút cho con chim?

      Lý thị lập tức dời chú ý, thầm Lục Thành lãng phí, hồn nhiên quên mất con thỏ là do tướng quân săn được .

    4. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      luc thanh tien duoc 1 buoc dai roi
      misa thích bài này.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Hang ve dem khuya
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :