1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Conluanho

      Conluanho New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Sao kể tình mà lại thế, có kiên trì của Ngưng Hương cũng có suy nghĩ của , haizz.. thể dựa vào A Nam mãi được đâu, nương nào cũng thích nhàng, tình cảm.

    2. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Hóng ngày lấp đầy hố.....

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 32
      Edit: Hà

      Phủ Trấn Viễn Hầu là phủ thành ở phía tây, còn nhà Tam thúc của Lục Thành là ở phía đông.

      Thỉnh thoảng Ngưng Hương theo Bùi Cảnh Hàn ra khỏi phủ, cùng với Tố Nguyệt hoặc tiểu nha hoàn khác dạo ở phủ thành, phía bên thành đông cũng tới mấy lần, coi như cũng có chút quen thuộc.

      "Từ tỷ tỷ, phía trước chính là ngã rẽ, căn nhà thứ tư trong đó chính là nhà của Tam thúc muội." Xe lừa chạy trong ngõ hẻm sạch rộng rãi, A Đào tươi cười giới thiệu với Ngưng Hương, "Nhà của Tam thúc mở lớp dạy đánh cờ, tam thẩm của muội rất đẹp, tí nữa nhìn thấy bà ấy tỷ biết ngay."

      Ngưng Hương miễn cưỡng cười cười.

      Lần này về nhà nàng có nghe Đại bá mẫu qua, thế hệ nhà phụ thân Lục Thành rất nghèo, nhị thúc của chính là hán tử nông dân bình thường, cần cù chăm chỉ trồng trọt, còn Tam thúc của bởi vì nhà nghèo nên đành bán mình học nghề trong phủ thành, về sau may mắn gặp được nhân duyên tốt, ở rể của nhà Hứa gia. Nghe Tam thúc của Lục Thành cùng với thê tử Hứa thị vô cùng thương nhau, Hứa thị được cho phép để đứa con trai đầu của mình mang họ Hứa, giữ lại thay Hứa gia kế tục hương khói, còn nữ nhi tương lai cho dù có sinh con đẻ cái, bất luận là nam hay nữ, đều mang họ Lục.

      Kỳ khi nghe giọng của huynh muội Lục Thành khi nhắc tới tam thẩm đều cảm thấy gần gũi, liền biết Hứa thị rất thương bọn họ.

      Nhưng đó là người thân của Lục gia, nàng là người ngoài gặp bọn họ làm gì?

      Vốn được tự nhiên, bây giờ nàng lại có quan hệ khó xử với Lục Thành cho nên rất thích hợp gặp người thân của .

      Bàn tay đụng phải hà bao treo ở cổ A Nam, Ngưng Hương cúi đầu nhìn chút, trong mắt chợt lóe lên tia áy náy, cái cằm nhàng cọ xát đỉnh đầu A Nam. A Nam thích được gần gũi như vậy, ngửa đầu cười với nàng, Ngưng Hương cũng cười, hôn lên khuôn mặt trắng trẻo non mềm của bé, dịu dàng khen ngời: "A Nam rất ngoan."

      A Nam cười vui vẻ.

      Chờ xe lừa cua qua ngã rẽ, sắp tới trước cửa nhà thứ hai, Ngưng Hương kêu Lục Thành ngừng xe lại.

      Lục Thành nhìn cửa chính nhà Hứa gia gần ngay trước mắt, mơ hồ cảm thấy có chút bất an, nhưng vẫn ngừng xe, quay đầu lại nhìn nàng.

      "Hà bao của ta bị rớt rồi." Ngưng Hương giải thích qua loa với , sau đó cúi đầu, nghiêm túc chuyện với A Nam, lắc lắc hà bao của bé, lại chỉ vào chỗ ngoặt khi nãy : "A Nam, làm rơi hà bao của mình rồi, phải quay lại để tìm, A Nam ở đây đợi được ?"

      Nàng liên tục khoa tay múa chân, A Nam nghe hiểu, tiểu tử đặc biệt rất thích bảo bối hà bao của mình, liền hiểu được bây giờ Ngưng Hương rất lo lắng, bé cũng cảm thấy lo lắng theo, bắt chước Ngưng Hương chỉ vào chỗ ngoặt, trong vắt gọi: "Bao!"

      Ngưng Hương gật đầu, thử thăm dò để bé đứng xuống, lại dùng ánh mắt ra hiệu A Đào đến đỡ, sau đó : "A Nam ở đây đợi , nhặt hà bao nhé."

      A Nam ngoan ngoãn gật đầu, nhìn thấy Ngưng Hương xuống xe, tiểu tử lại cuống cuồng , tay dắt lấy ruột tay với về phía đuôi xe, "Ôm!" Bé muốn cùng Ngưng Hương tìm hà bao.

      Ngưng Hương vội vàng , cười ôm lấy tiểu tử, thuần thục dụ dỗ: " được, ôm A Nam có cách tìm hà bao được, A Nam ở chỗ này đợi , nhặt được hà bao nhanh nhanh trở lại tìm A Nam."

      Đôi mắt đen lúng liếng của A Nam mở to nhìn chằm chằm nàng, có chút khẩn trương, sợ nàng tìm được.

      Ngưng Hương ép xuống chua xót trong lòng, hết lần này đến lần khác bảo đảm chính mình nhanh trở về, để cho A Nam nghe lời.

      A Nam cầm lấy hà bao của mình nhìn cái, cuối cùng gật đầu.

      Ngưng Hương hôn bé cái mạnh, xoay người muốn đặt A Nam trở lại xe, bất ngờ phát biết Lục Thành ở phía sau lưng nàng từ lúc nào, đôi mắt hoa đào yên lặng nhìn nàng, cảm xúc mơ hồ.

      Ngưng Hương mấp máy môi.

      Lời của nàng có thể lừa gạt được A Nam và A Đào, nhưng lại thể lừa gạt được Lục Thành.

      Sợ vạch trần lời dối của nàng, Ngưng Hương ngẩng đầu lên, nhàng thành khẩn cầu xin phối hợp, "Lục đại ca, huynh ôm A Nam lát nhé?"

      Lúc này nàng gọi là Lục đại ca, tiếng gọi tự nhiên này giống như lần đầu tiên khi nàng quen biết .

      Lục Thành nhìn vào đôi mắt hạnh trong suốt của nàng, có cách nào cự tuyệt.

      "Được, muội cứ từ từ tìm , chúng ta ở đây đợi muội." tiếp nhận nhi tử, giọng .

      Suốt dọc đường Ngưng Hương vẫn luôn oán trách , nhưng giờ phút này nàng đặc biệt cảm kích , nghĩ tới về sau ít có cơ hội gặp lại, nàng quyết định quên tất cả những chuyện vui lúc trước, chân tâm ý tới cười với , lại lắc lắc bàn tay bé của A Nam, tạm biệt với A Đào rồi xoay người về hướng ngược lại.

      Hoàng hôn sắp buông xuống, nhưng trời vẫn còn rất lạnh, ngày ồn ào lại sắp qua dần dần yên tĩnh trở lại. Nỗi buồn nhàn nhạt vắng lạnh dâng lên ở trong lòng nàng, Ngưng Hương bước từng bước, sau lưng mang theo ba ánh mắt rời , có cảm giác xúc động giống như lần đầu tiên bán mình rời nhà, nhịn được muốn khóc.

      "Nương!"

      Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng gọi trong vắt của bé trai.

      Ngưng Hương khẽ hất cằm lên, kìm nén nước mắt mới xoay người lại cười, nhìn về phía A Nam, "A Nam chờ nhé, cố hết sức mau mau trở về."

      A Nam nhếch miệng cười, giống như tiếng gọi nàng vừa rồi chính là vì muốn cái đảm bảo.

      Lúc này ánh mắt Ngưng Hương mơ hồ, hướng về ba người khoát khoát tay, bước nhanh về phía góc cua. Đứng tại đây nhìn thấy gì nữa, Ngưng Hương nhanh lau đôi mắt, giống như chạy trốn tiến về phía trước, biết bao lâu lại loáng thoáng nghe được trẻ con tiếng khóc.

      Ngưng Hương dừng bước, nghiêng tai lắng nghe, nhưng lại nghe thấy tiếng khóc nỉ non đó nữa.

      Nhưng nàng biết , đợi thấy nàng quay lại, A Nam nhất định khóc.

      Giống như là đánh mất cái gì, bước chân Ngưng Hương chậm lại.

      Hồn bay phách lạc đến ngã tư, đột nhiên Ngưng Hương nhớ ra được nên về phía bên nào.

      "Quẹo bên phải."

      Thanh quen thuộc đột nhiên lọt vào trong tai, Ngưng Hương kinh ngạc quay đầu lại.

      Lục Thành từ từ bước về phía nàng nhanh chậm, nhưng ngực lại phập phồng, hiển nhiên là chạy đuổi theo nàng, nhưng vừa mới chậm lại. Ánh trời chiều sáng rỡ nhu hòa xuyên qua khe hở của tán lá cây hòe trong sân chiếu xuống người , ánh lên ngũ quan tuấn mỹ lại bình thản của , trong mắt lên vẻ dịu dàng và quan tâm.

      Ngưng Hương rủ mắt, tránh tình cảm dịu dàng trong mắt , lo lắng hỏi: "A Nam, bé..."

      "Đường muội của ta có nuôi con vẹt, đồng ý đưa cho A Nam chơi, tiểu tử thúi được thứ đồ tốt lập tức ngừng khóc." Giọng Lục Thành thoải mái, muốn nàng vì A Nam mà phải lo lắng.

      Trong lòng Ngưng Hương dễ chịu ít.

      Nhìn về phía con đường bên phải, nàng cúi đầu : "Cám ơn huynh cố ý đến giúp ta chỉ đường, bây giờ đường về nhà ta biết, huynh..."

      "Để ta đưa nàng , nương như nàng, tận mắt nhìn nàng trở về Hầu phủ, ta an lòng, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, khi trở về ta cũng biết sao với bá phụ và bá mẫu." Lục Thành bình tĩnh , ý bảo nàng theo , thấy vẻ mặt nàng do dự, suy nghĩ chút, bổ sung thêm: "Nàng yên tâm, ta đưa nàng đến ngay phố Hầu phủ quay lại ."

      Nàng làm việc trong Hầu phủ, nương như nàng, tất nhiên hy vọng bị người khác nhìn thấy nam nhân đưa nàng trở về, truyền ra tin đồn đúng.

      Thấy săn sóc chu đáo, Ngưng Hương mặc dù thích, nhưng cũng thể sinh ra chán ghét với tấm lòng của Lục Thành, đành phải thương lượng: "Qủa thực đường bên này ta cũng quen lắm, vậy nhờ Lục đại ca đưa ta vào trong thành được rồi, còn lại đường vào phủ ta biết, xảy ra chuyện gì đâu ."

      Lục Thành đồng ý cũng cự tuyệt, chỉ về phía trước.

      Ngưng Hương yên lặng theo sau lưng , phát bước chậm, nàng cũng đành bước chậm hơn, muốn sóng vai với .

      Tiểu nương thành nhưng lại giảo hoạt, Lục Thành nhìn trước ngó sau, nhìn thấy đường có người nào, dứt khoát dừng lại, nhìn nàng : "Từ nương, ta biết nàng đối với ta vô tình, nhưng ta muốn biết rốt cuộc ta làm sai chuyện gì mà khiến nàng lại chán ghét ta như vậy. Nàng là nương đầu tiên khiến ta thích, nếu như ràng, ta, ta buổi tối ngủ ngon, ban ngày làm việc cũng thất thần."

      lại đề cập đến chuyện này, chưa bao giờ nàng cùng với nam nhân thảo luận qua chuyện như vậy, Ngưng Hương vừa xấu hổ lại luống cuống, nếu như hoàn toàn chán ghét , trực tiếp cự tuyệt là được, nhưng hết lần này tới lần khác ngoại trừ bạc tình, ngoại trừ thỉnh thoảng lại biết cách chăm sóc A Nam, nàng tìm ra cái sai khác của Lục Thành.

      Nóng lòng muốn thoát khỏi hoàn cảnh lúng túng này cho nên nàng có nghe thấy Lục Thành câu lần đầu tiên thích người nào đó, cho dù có nghe thấy, vào tai nàng chỉ nghe nghĩ ý ngay tại chữ, còn lòng dạ nào phân tích ý tứ của .

      "Huynh rất tốt, chỉ là ta thích huynh mà thôi, giống như huynh hỏi ta vì sao ta thích ăn gừng, ta chỉ có thể thích ăn, chứ thể ra đươc lý do." Ngưng Hương cúi đầu, cố gắng bình tĩnh trả lời. Về phần lý do chính xác, ra chỉ làm tổn thương , lại phải người xấu, Ngưng Hương thể quyết tâm nặng lời như vậy được.

      Lục Thành nhìn vào tiểu nương cúi thấp đầu giọng cự tuyệt , lần này thấy thất vọng, chỉ cảm thấy nàng ngượng ngùng cự tuyệt là đẹp mắt, giọng dịu dàng cũng lộ ra vài phần thiện lương.

      "Nàng thích ăn gừng sao?" cố ý sang chuyện khác, cười .

      Ngưng Hương kinh ngạc ngẩng đầu, tin vào lỗ tai của mình.

      Lục Thành thích nhìn bộ dáng ngơ ngác của nàng, cười càng dịu dàng hơn, "Ta cũng vậy thích ăn gừng, nàng xem, tương lai chúng ta ở cùng với nhau, nhất định rất vui vẻ."

      vẫn chịu buông tha cho nàng, Ngưng Hương hết cách với , bước nhanh vượt qua lên phía trước.

      Bât luận nàng nhanh cỡ nào, Lục Thành cũng đều duy trì khoảng cách cước bộ ở phía sau lưng nàng, tham lam nhìn gò má nàng, để ý tới bực bội của nàng.

      Cho đến gần lúc phải từ biệt, mới tới trước người của nàng, nhìn thẳng vào mắt của nàng: "Trở về Hầu phủ cố gắng chăm sóc bản thân tốt, đừng có để lại bị thương nữa, cuối tháng ta đứng trước cửa thành chờ muội."

      Lại còn muốn đợi nàng?

      Ngưng Hương nóng nảy, "Ngươi về sau tới tìm ta..."

      Lục Thành nhìn nàng cười, "Nàng cũng nhặt được hà bao quay lại tìm A Nam."

      Đôi mắt hoa đào mỉm cười, giọng trêu cợt.

      Ngưng Hương đuối lý, cùng đạo lí thông, nàng mở to mắt, lạnh lùng : "Ngươi muốn chờ cứ chờ, ta ngồi xe của ngươi, nếu như ngươi còn dùng A Nam đến bức ta, vậy tại ta cho ngươi biết, nếu ta còn nghe theo người, cũng là vì A Nam, nhưng trong lòng ta lại càng chán ghét ngươi."

      "Đến lúc đó sau, ta còn tháng để cân nhắc xem làm thế nào có thể dỗ nàng lên xe." Lục Thành hết sức thảnh thơi , xong hề báo trước giơ tay lên sờ sờ đầu nàng, " còn sớm, Hương nhi mau trở về ."

      Ngưng Hương ghét bỏ lui về phía sau trốn, trừng mắt liếc cái bởi vì nam nhân này lại dám kêu nhũ danh của nàng, xoay người .

      Lục Thành lưu luyến đưa mắt nhìn nàng, đợi đến khi thấy vào cửa bên, mới quay về, bước chân nhàng.

      Mặc dù bây giờ vẫn chưa có được tâm nàng, nhưng hai ngày này chung sống lâu như vậy, thấy nhiều vẻ mặt của nàng như thế, cho dù nàng dùng ánh mắt lạnh như băng đuổi , cũng đủ cho ôm nỗi nhớ nhung suốt tháng. tháng sau, lại đến đón nàng về nhà, từng chút từng chút vào trong lòng nàng, tựa như trước đây thích ăn gừng, nhưng khi đến vườn trái cây ăn càng nhiều lại càng thích, nàng sớm muộn gì cũng thích .

      Trong lúc Lục Thành còn chìm đắm trong cõi lòng mơ tưởng về tương lai, Ngưng Hương quay lại Lãnh Mai Các, liền chạm mặt với Bùi Cảnh Hàn đứng ở cửa thư phòng, bốn mắt nhìn nhau, Bùi Cảnh Hàn nhìn nàng chằm chặp, sắc mặt thế nào được coi là đẹp mắt.

      Ngưng Hương lo sợ qua.

      Lục Thành thích nàng, nàng chỉ cảm thấy phiền não, Bùi Cảnh Hàn thích nàng, nàng sợ hãi.
      Mật ^ Mật, Yên Hoa, td2n40 others thích bài này.

    4. Conluanho

      Conluanho New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      chuyển sang chiến thuật chai lì mưa dầm thấm đất này có vẻ được đấy, thói quen khi có được khó bỏ lắm, từ từ Ngưng Hương hiểu lòng thôi.
      peunv, TrâuPhương Viio thích bài này.

    5. Conluanho

      Conluanho New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Hóng chương mới quá....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :