1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Con đường còn dài
      Chiến sĩ cần cố gắng hơn nữa

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      dang hay thi het chuong
      dau wa di

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 17
      Edit: Trâm Trâm

      Vào tháng ba, làn gió ấm áp thổi qua, mang theo hương hoa thoang thoảng, cực kì thoải mái.

      Ngưng Hương trở về Hầu phủ lâu, khuê phòng đem xiêm y đưa tới cho nàng cùng Tố Nguyệt, hai bộ quần áo mùa xuân, hai bộ quần áo mùa hè, nguyên liệu đều là tơ lụa thêu dạng đơn giản nhưng lại rất khác biệt, vừa nhìn biết là Vạn tự tay thêu. Trong đó bốn gấu áo của Ngưng Hương đều là hoa đào, Tố Nguyệt là hoa mai, cái khác cơ bản là giống nhau.

      Ngày hôm sau Tố Nguyệt liền đổi lại bộ quần áo mới của mùa xuân, mười lăm tuổi da nàng trắng tựa tuyết, thân thể thướt tha, làn gió thổi tới, làn váy nàng lay động, tư thái mỹ lệ triển lộ hoàn toàn. Ngưng Hương mặc là bộ y phục cũ của mùa thu, kỳ nhìn cũng rất mới, nhưng có thói quen dùng đồ cũ nên Bùi Cảnh Hàn cảm thấy vừa mắt, lúc này Ngưng Hương liền thoáng thua Tố Nguyệt vài phần.

      Dung mạo đương nhiên là Ngưng Hương hơn, nhưng nương gia được ăn mặc tỉ mỉ, mới có thể tiếp tục hấp dẫn người.

      Mới từ quân doanh trở lại, Bùi Cảnh Hàn hơi nóng, cởi xuống áo khoác đưa cho Tố Nguyệt, bảo nàng thuận tiện chuẩn bị nước nóng tắm rửa, chỉ mặc bộ trung y màu trắng mỏng ngồi ở ghế mây dưới tàng cây hóng mát, sau đó Ngưng Hương ngồi xổm ở đằng kia châm trà, hỏi "Xiêm y của em vẫn chưa làm xong?"

      " làm xong, em mới đem giặt, hai ngày nữa mới mặc." Ngưng Hương chuyên tâm nhìn chén trà. Rót đầy bảy phần, nàng để ấm trà sứ thanh hoa xuống, nâng chén trà lên xoay người, vừa nhấc mắt, thấy nam nhân lười biếng dựa vào ở ghế bằng dây mây, hai bắp chân dài thong thả đong đưa, ống quần màu xám tro nhét vào giày bó da đen, tư thái thanh thản lại có loại cảm giác xâm lược cách nào hình dung được.

      công tử gia nhà danh giá tự dưng xoạc chân ra như thế làm cái gì?

      Giống như cố ý để cho người khác chiêm ngưỡng đũng quân của vậy.

      Nếu là Ngưng Hương của kiếp trước, chắc chắn bị tư thế này của Bùi Cảnh Hàn mà mặt đỏ tới mang tai, tại nàng trấn định nhiều, rủ mắt xuống đến bên cạnh Bùi Cảnh Hàn, chuyển tách trà qua, "Thế tử, mời dùng trà."

      Bởi vì Bùi Cảnh Hàn dựa vào thành ghế, cũng có ý định ngồi dậy đón lấy tách trà, nàng phải cúi người xuống mới đưa được trà.

      Bùi Cảnh Hàn mắt nhìn cổ nàng, đáng tiếc cổ áo của tiểu nương quá chặt chẽ, chút xíu cảnh xuân cũng lộ ra.

      Trong lòng thất vọng, mặt , Bùi Cảnh Hàn tiếp nhận chén trà, tinh tế thưởng thức vài ngụm mới trả lại cho nàng, tâm tình tệ mà : "Cảnh xuân tốt như vậy, có muốn theo ta ra ngoài dạo hay ?"

      Ngưng Hương chút cũng muốn!

      Kiếp trước, vào lúc này Bùi Cảnh Hàn liền đơn độc mang nàng săn, đường núi gập ghềnh, nàng muốn lưu ở biệt viện trấn chờ , Bùi Cảnh Hàn đồng ý nhất quyết mang nàng vào núi, kết quả nàng cẩn thận trật chân, bị Bùi Cảnh Hàn nhân cơ hội chiếm ít tiện nghi, hơn nữa tựa hồ làm quen chuyện như vậy, rất biết nắm chắc đúng mực, mỗi khi trong lòng nàng mới toát ra tìm chết ý niệm trong đầu, liền đàng hoàng xuống.

      Nếu như có thể sống, Ngưng Hương đương nhiên muốn chết, chỉ tìm cách tháo gỡ.

      "Thế tử muốn đâu?" Xoay người đặt chén trà, Ngưng Hương biến sắc hỏi, muốn cự tuyệt thẳng thừng chọc giận .

      "Đến Lão Tiên sơn săn bắn." Bùi Cảnh Hàn nhìn xem gò má trắng nõn của nàng, "Em và Tố Nguyệt cả ngày ở trong phủ, ngột ngạt thú vị, lần này ta mang các em vào trong núi mở mang tầm mắt, săn bắt mồi và nướng ngay tại chỗ."

      Ngưng Hương kinh ngạc nhìn về phía , kiếp trước chỉ dẫn theo mình nàng, sao lần này lại nghĩ đến chuyện mang Tố Nguyệt cùng ?

      Còn chưa nghĩ ra nên cự tuyệt như thế nào, bên kia Tố Nguyệt tới, "Nước em chuẩn bị xong, thế tử có muốn tắm ngay ?"

      Bùi Cảnh Hàn động, chờ Tố Nguyệt đến gần, sau đó cũng nhắc lại chuyện dự dịnh vào núi cho nàng nghe, "Như thế nào, các em có muốn hay ?"

      Đề nghị này của đối với các nàng chính là ban thưởng, Tố Nguyệt đưa mắt nhìn Ngưng Hương, vui vẻ : "Đương nhiên muốn , thế tử định ngày nào xuất phát?"

      Đem Bùi Cảnh Hàn dụ dỗ cao hứng, về sau xảy ra chuyện gì cũng dễ năn nỉ nguôi giận hơn, cho dù là Ngưng Hương, cứ mãi tránh né cũng ổn.

      người đồng ý, Bùi Cảnh Hàn coi như cả hai người đều đồng ý, đứng lên : "Ngày mốt, ngày mai các em bắt đầu chuẩn bị ."

      Tố Nguyệt gật gật đầu, kéo theo Ngưng Hương vẫn còn có chút sững sờ, theo Bùi Cảnh Hàn vào phòng tắm.

      ~

      Lão Tiên sơn nằm ở phía Tây Bắc cách Thái An phủ khoảng ba mươi dặm, tương truyền rằng từng có lão thần tiên hiển linh, cho nên mới có tên đó. Lưu Tiên trấn là thôn trấn lớn nhất gần Lão Tiên sơn, lần đầu tiên Bùi Cảnh Hàn tới bên này săn bắn, liền mua tòa nhà ba cổng trấn ở trấn, năm có mấy lần đến đây ở.

      Tới gần buổi trưa, xe ngựa dừng ở ngoài cổng lớn Ngưng Hương, Tố Nguyệt trước xuống xe.

      Ngưng Hương kiếp trước tới lần, lúc này trở lại chốn cũ, nên gợi lên những hồi tưởng mà nàng hận thể quên , chỉ cung kính đứng ở bên chờ Bùi Cảnh Hàn xuống xe, Tố Nguyệt chưa từng tới, tò mò nhìn hai bên chút. Tính cách hai nàng vốn cũng giống nên Bùi Cảnh Hàn nhìn thấy cũng cảm thấy có gì ổn, dẫn các nàng vào trong.

      Bùi Cảnh Hàn muốn gặp quản ở bên này. Ngưng Hương và Tố Nguyệt thu dọn phòng của trước.

      "Sao nhìn muội có vẻ rầu rĩ vui ?" Vào phòng, bàn ghế giường chiếu đều là mới vừa thu dọn xong, Tố Nguyệt kiểm tra vòng, thoáng thay đổi vài vị trí, sau đó liền bước đến bên cạnh Ngưng Hương, giọng hỏi.

      Kiếp trước nàng chỉ biết là Ngưng Hương đau chân, chuyện cụ thể mà nàng ấy trải qua lại biết.

      Ngưng Hương ngó ngó nàng, nửa nửa giả : "Muội muốn vào núi, nghe trong núi có rắn..."

      Nghe câu dối đó, Tố Nguyệt nhịn bật cười thành tiếng, ôm nàng trấn an, " có việc gì, ta sợ rắn, rắn hay sói gì cũng cần sợ, có tỷ đứng trước cản hết cho."

      Kỳ Ngưng Hương nàng cũng có thể đoán ra đại khái, chắc chắn là Bùi Cảnh Hàn động tay động chân gì đó với Ngưng Hương ở trong núi, nhưng lần này nếu Bùi Cảnh Hàn đem hai người bọn họ cùng , ban ngày lúc ba người đồng hành đương nhiên có khả năng làm chuyện quá đáng.

      Ngưng Hương được Tố Nguyệt "Vô tình" nhắc nhở, cũng suy nghĩ minh bạch điểm này, cuối cùng thở phào nhõm.

      "Tố Nguyệt nương có ở đây ?" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh xa lạ, thanh thúy dễ nghe của nương, nghe giọng chắc tuổi cũng tương tự các nàng.

      Tố Nguyệt cùng Ngưng Hương liếc mắt nhìn nhau, ra ngoài trước, "Ở đây, tới ngay đây."

      Đến cửa, liền gặp nương mười lăm mười sáu tuổi xinh đẹp đứng mái hiên, gương mặt trái xoan trắng noãn nà, đôi mắt to trong trẻo,xinh xắn đáng . Nhìn thấy Tố Nguyệt, nàng ấy hơi sững sờ, giống như đoán được đại nha hoàn mới được đề bạt bên cạnh thế tử lại xinh đẹp đến như thế, chờ khi Ngưng Hương bước tới, nét mặt vốn có chút đàng hoàng của nương này lóe lên địch ý khó có thể phát giác.

      "Chào hai vị tỷ tỷ, ta là con của Trương quản tên là Liên Hoa, làm việc ở phòng bếp, hôm nay thế tử đến đây, nương bảo ta tới hỏi thử xem trưa nay thế tử muốn ăn món gì."

      Trương quản chính là tổng quản toà nhà này, thê tử của ông ta quản chuyện bếp núc.

      Tố Nguyệt giả bộ nhìn ra tâm tư của Liên Hoa đối với Bùi Cảnh Hàn, nên gọi món theo khẩu vị của Bùi Cảnh Hàn: "Thế tử bôn ba mệt nhọc, nên làm chút thức ăn thanh đạm là được, làm món Cá trích chưng, món..."

      " cần, buổi trưa chúng ta đến quán ăn bên ngoài ăn."

      Ngoài cửa viện, Bùi Cảnh Hàn cười tới, hôm nay mặc chiếc trường bào màu thiên thanh, tuấn tú, sang trọng, quý khí, vừa vừa hướng về Ngưng Hương Tố Nguyệt cười, " trấn này có Nghênh tiên cư nấu ăn cũng tạm được, ta dẫn các em nếm thử."

      Tố Nguyệt vui vẻ : "Nào dám từ chối, chúng em lại có lộc ăn nữa rồi!"

      Ngưng Hương cười phụ họa, ánh mắt lặng lẽ chuyển về phía Liên Hoa, thấy Liên Hoa vẫn y như ở kiếp trước, nhìn chăm chăm vào Bùi Cảnh Hàn, nàng yên lặng cụp mắt xuống, Bùi Cảnh Hàn vẫn luôn được các nữ nhân thích. Nghe chỗ nàng và Tố Nguyệt ở trước kia, có nhiều đại nha hoàn đều là vì tranh giành tình nhân làm cho Bùi Cảnh Hàn thích mới bị bán, mà Bùi Cảnh Hàn mặc dù thích nữ nhân, lại cũng thích nữ nhân quá chủ động, đặc biệt là đại nha hoàn có dã tâm.

      Người tên Liên Hoa này, đẹp có đẹp, nhưng đáng tiếc...

      "Thế tử mỗi lần tới đây đều đến Nghênh tiên cư, Liêu chưởng quỹ chắc chắn mừng lắm." Liên Hoa rất quen thuộc trêu ghẹo Bùi Cảnh Hàn, con mắt ngập nước mong đợi nhìn qua Bùi Cảnh Hàn, hy vọng giống như lần trước, ra cửa gọi nàng ta cùng.

      Bùi Cảnh Hàn lúc vào liền nhìn thấy trong viện có nhiều thêm nha hoàn, nhưng cho đến khi Liên Hoa quay mặt sang, mới nhận ra được, khẽ nhíu mày, lạnh lùng : "Ở đây có chuyện của ngươi, xuống ."

      Lần trước khi đến, thấy Liên Hoa có dáng vóc cũng tệ, liền mang theo ra ngoài, kết quả nha hoàn này biểu quá ràng, Bùi Cảnh Hàn thích, buổi tối cũng cho Liên Hoa hầu hạ. Lần này cố ý muốn dụ dỗ Ngưng Hương và Tố Nguyệt, sao có thể để Liên Hoa ở bên cạnh vướng bận?

      Liên Hoa khó có thể tin nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt, thấy sắc mặt của Bùi Cảnh Hàn càng ngày càng khó coi, trong lòng nàng ta chấn động, mặt tái nhợt .

      Đuổi người xong, lúc Bùi Cảnh Hàn đối mặt với hai đại nha hoàn lần nữa, lại khôi phục khuôn mặt tươi cười.

      Tố Nguyệt ngầm cười lạnh, nếu đổi thành kiếp trước nàng nhất định cực kì cao hứng khi thấy Bùi Cảnh Hàn đối xử với người khác như thế, nhưng tại nàng hiểu rất ràng, khi tương lai xuất người làm cho Bùi Cảnh Hàn nhớ thương, thí dụ như biết ngâm thơ làm thơ, giỏi ca múa như Thẩm Du Du, kết quả của nàng, cũng giống như Liên Hoa giờ, hơn nữa càng bằng.

      "Vậy thế tử định khi nào xuất phát?" Ngó ngó Liên Hoa, lại liếc nhìn Bùi Cảnh Hàn đầy thâm ý, Tố Nguyệt giọng hỏi.

      Bùi Cảnh Hàn bị ánh mắt giảo hoạt của nàng trêu chọc ngứa ngáy cả tâm can, nhìn Tố Nguyệt nhiều thêm lát mới : " ngay."

      cũng biết Tố Nguyệt vốn thức thời hơn Ngưng Hương, có lẽ Ngưng Hương có thể từ từ, ăn Tố Nguyệt trước cũng tệ.

      Rất lâu có chạm vào nữ nhân, rất muốn.

      Lần nữa lên xe ngựa, Ngưng Hương nhạy cảm nhận ra ánh mắt của Bùi Cảnh Hàn thay đổi, số lần nhìn Tố Nguyệt càng lúc càng nhiều.

      Nhưng Ngưng Hương cũng bởi vì mình tạm thời được an toàn mà buông lỏng, nàng càng sợ , sợ Tố Nguyệt thể tránh khỏi sư mê hoặc của Bùi Cảnh Hàn

      Nàng nên làm cái gì bây giờ?

      Chủ động hấp dẫn chú ý của Bùi Cảnh Hàn?

      Ngưng Hương đương nhiên , nàng làm được.

      Tình thế khó xử, xe ngựa dừng ở trước cửa Nghênh tiên cư, Ngưng Hương cũng có chú ý, nhờ Tố Nguyệt lôi nàng cái nàng mới hoàn hồn. Lặng lẽ xử lý váy, Ngưng Hương cúi đầu, bước theo sau Tố Nguyệt chuẩn bị xuống xe, ai ngờ chỉ tùy ý liếc qua bên ngoài, liền nhìn thấy từ Nghênh tiên cư đối diện có hai người vừa bước ra, người trong đó cao lớn rắn rỏi, cười như ngọn gió xuân vừa lướt qua, đó phải là Lục Thành sao?

      Mắt thấy sắp nhìn về hướng xe ngựa, ma xui quỷ khiến, Ngưng Hương vội vàng để màn xe xuống, lui về phía sau.

      Bùi Cảnh Hàn nghĩ đến nàng lại đột nhiên lui về phía sau, nhưng am hiểu nắm lấy cơ hội, vốn là ở cạnh bên trái của Ngưng Hương nhưng lúc này nhanh nhẹn chuyển đến sau lưng Ngưng Hương, đem mỹ nhân luôn thèm khát ôm trọn vào lòng.

      "Làm sao vậy?" lệch đầu nghiêng qua cố ý vào lỗ tai tiểu nương, tay bừa bãi cảm thụ nắm lấy vòng eo mảnh mai khả ái mềm mại kia.

      Hơi thở nóng bỏng rơi lỗ tai mẫn cảm nhất, Ngưng Hương đỏ mặt, theo bản năng giãy giụa, "Thế tử..."

      Mới hai chữ, Ngưng Hương lại đúng lúc câm miệng, chỉ lặng lẽ đẩy nam nhân phía sau.

      Mà chính bản thân mình cũng tại sao, nàng chỉ muốn Lục Thành biết nàng là nha hoàn của Bùi Cảnh Hàn.

      Có lẽ bị các thôn dân khác châm chọc nàng dùng nhan sắc để đánh đổi đồng tiền nhiều, nàng chỉ muốn tăng thêm người nữa mà thôi.

      Nhưng mà ngay lúc nàng chờ mong cùng bằng hữu của xa, ngoài xe Tố Nguyệt bởi vì lo lắng Bùi Cảnh Hàn làm chuyện xấu, tận lực tự nhiên tiếng gọi, "Ngưng Hương, muội làm cái gì đấy?"

      Trái tim của Ngưng Hương ngay lập tức nhảy vọt lên cổ họng.
      Mật ^ Mật, Yên Hoa, td2n44 others thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ko biết số phận của tố nguyệt ntn

    5. Conluanho

      Conluanho New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      biết Ngưng Hương làm a hoàn rồi nhưng chưa biết ở nhà nào thôi, chủ càng cao quý càng khó chuộc thân huống chi chủ này lại muốn buông tha cho Ngưng Hương. Khổ cho rồi đây.
      Thanks Trâm Trâm nhiều !
      Trâm Trâm, linhdiep17Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :